Nguyên tác : THE CLUBS 0F THE LEANING CHEMNEY
Dịch theo bản tiếng Pháp: ALICE ET LE VASE DE CHENE
Nhà Xuất bản HACHETTE 1966
Alice Roy là con gái một luật sư. Lòng yêu công lý, tính thích mạo hiểm và khả năng phán đoán thiên bẩm đã khiến Alice trở thành một NỮ THÁM TỬ NGHIỆP DƯ. Cô cùng các bạn đã lập nhiều kỳ tích trong việc truy tìm kẻ gian, phanh phui nhiều vụ pham tội.
Bộ truyện NỮ THÁM TỬ NGHIỆP DƯ gồm nhiều tập, mỗi tập kể về một vụ phá án của Alice.
Bộ Nữ Thám Tử Nghiệp Dư gồm có:
– Nữ Thám Tử Nghiệp Dư Tập 1: Alice và Bọn Làm Bạc Giả
– Nữ Thám Tử Nghiệp Dư Tập 2: Alice và Chiếc Bình Cổ
– Nữ Thám Tử Nghiệp Dư Tập 3: Alice và Cây Đàn Dương Cầm
– Nữ Thám Tử Nghiệp Dư Tập 4: Alice và Bí Mật Sau Bức Tường Đổ
– Alice ! Thật là điên mới đi vào con đường vắng tanh không một bóng người thế này. Nhất là với số tiền mà chúng ta mang theo trong túi xách. Nếu bị ai cướp mất thì khốn !.
Mắt nhìn thẳng vào cảnh vật xuyên qua khung kính chắn gió trước mặt, Bess cố giữ thật chặt chiếc túi xách bằng da đặt trên đùi. Cảnh vật bất biến của một rừng cây dày đặc tới mức dù giữa ban ngày, ánh mặt trời cũng khó mà lọt qua được. Những đám mây đen kịt chồng chất trên bầu trời đêm, gió lay mạnh khiến cây rừng rít lên.
Bess rùng mình và bất giác xích lại gần cô bạn gái của mình:
– Ớn quá chị ơi ! Cô khẽ nói.
Gương mặt Alice bình thường vốn tươi tỉnh giờ cũng có vẻ căng thẳng.
– Thôi nào, thôi nào, Bess, kềm bớt trí tưởng tượng của cậu lại đi. – Alice vừa nói để trấn an bạn vừa lắc nhẹ mái tóc vàng óng mượt như tơ của mình. – Chúng ta sắp tới nơi rồi mà.
Alice cố làm ra vẻ đầy tự tin tuy trong lòng cô lúc này cũng đang rối như tơ vò. Với sự điệu nghệ của một tay lái lão luyện, cô cho xe lăn bánh trên con đường Trois-Ponts và nhìn lơ đãng về phía chiếc xắc tay. Trong xắc chứa đựng thành quả của cuộc bán đấu giá gây quỹ từ thiện tại Carney mà hai cô đã tham gia hôm nay.
Trên cương vị là thủ quỹ của quỹ từ thiện trên, Alice có nhiệm vụ ký gửi toàn bộ số tiền thu được vào một ngân hàng ở River City. Nhìn con đường như một dải băng đen ngoằn ngoèo trải dài trước mắt, cô tự hỏi phải chăng mình đã quá bất cẩn khi cho xe đi vào con đường tắt vắng tanh này.
Bằng một cử chỉ kiên quyết, cô hất ngược một lọn tóc bướng bỉnh ra đằng sau và định bằng hành động này, gạt những ý nghĩ đen tối.
– Thôi, đừng có thần hồn nát thần tính chứ ! Alice tự nhủ thầm. “Thời đại này làm gì còn có phù thủy hoặc bọn thảo khấu đón đường đòi tiền mãi lộ nữa”.
Bess cắt ngang luồng suy nghĩ của bạn:
– Chị không lái nhanh thêm một chút được sao ?
Alice ngoảnh đầu lại mỉm cười thân thiện với cô bạn đồng hành. Bess chẳng phải là một trong những bạn gái thân thương nhất của cô đó ư ?
Bất chợt, một tia chớp chói lòa rạch những đường ngoằn ngoèo trên nền trời đen, tiếp liền theo là một tiếng sấm rền vang. Những giọt mưa nặng hạt rơi xuống, vỡ tan trên mặt kính xe.
– Ôi ! – Bess rên rỉ – Lại còn thế nữa chứ !.
Alice không đáp. Xe họ đang tới những khúc quẹo gắt dẫn tới cây cầu được gọi là cầu “Thợ Săn” và việc lái xe đòi hỏi cô phải tập trung cao độ để tránh rủi ro.
Vừa bẻ lại tay lái sau cua quẹo cuối cùng, cô chợt thoáng thấy, dưới ánh đèn pha nhạt nhòa vì nước mưa, bóng một người đàn ông đầu đội nón, mình vận áo mưa rộng thùng thình. Khom lưng cúi nhìn xuống lòng đường, ông ta có vẻ như đang tìm kiếm vật gì đó vừa đánh rơi.
Bess hoảng hồn thét lên. Alice bẻ ngoặt tay lái, nhấn còi inh ỏi và đạp mạnh cần thắng. Bánh xe rít ken két, chiếc xe rùng mạnh, chao đảo và lết thêm cả chục thước mới chịu ngừng hẳn.
– Liệu mình đã… – Bess lắp bắp lên tiếng nhưng không nói được hết câu.
Alice lấy cây đèn bấm trong hộc đựng đồ lặt vặt cạnh bảng điều khiển và nhảy vội khỏi xe. Một người đàn ông nằm sõng soài trên mặt đất chắn ngang đường đi.
– Bess – Alice gọi bạn, giọng thảng thốt thấy rõ – Ông ta bị thương rồi.
Cô chưa kịp lại gần nạn nhân, thì người đàn ông đã lảo đảo đứng lên, nhưng lại khuỵu xuống ngay rồi lại lồm cồm đứng dậy và nhìn quanh như vừa đánh rơi vật gì.
– Xin lỗi, ông bị thương có nặng lắm không ? – Alice hỏi, giọng run vì sợ hãi.
– Kệ tôi. Quỉ tha ma bắt các người đi cho rồi !
Câu đáp cộc cằn khiến Alice sửng sốt đứng sững như trời trồng.
Một chiếc nón nỉ mềm xèo chụp trên đầu, kéo sụp xuống tận mang tai, lại thêm cổ áo bành tô bẻ cao hất ngược lên đã che khuất hoàn toàn gương mặt của người đàn ông, ngoại trừ đôi mắt sáng và sắc như dao. Thình lình, bất ngờ đến độ khó tin, gã cắm đầu cắm cổ chạy như bị ma đuổi, thoáng chốc đã tới bìa rừng, nơi có những lùm cây rậm rạp.
– Ông… ông gì ơi ! – Alice lớn tiếng la trong lúc đưa tay lượm một cái gói vừa lăn xuống vệ đường trũng sâu. – Có phải ông muốn tìm cái gói này không ?
– Hãy đặt gói đồ xuống đất rồi cút xéo ! – Gã quay lại nói giọng ra lệnh.
– Sao ông la dữ vậy ? Cháu chỉ muốn giúp ông thôi mà. Ông có bị sao không ?
– Đi mau đi, không thì người gặp nguy hiểm chính là cô đây. Đừng dí mũi vào chuyện người khác.
Và như để bồi thêm trọng lượng cho lời hăm dọa, một cục đá xanh lớn bay vút trong bóng đêm, rơi bịch xuống trên mặt đường cách Alice chưa đầy một gang tay.
Bess, thận trọng núp sau lưng bạn, giật nhẹ tay áo Alice.
– Mình đi thôi chị – cô khẽ nói – Lỡ đó là một nguời điên thì sao ?
Nhưng, thái độ của kẻ lạ mặt đã khơi dậy những mối ngờ vực trong đầu Alice. Cô đưa gói giấy cầm trên tay lên săm soi một chỗ rách và chợt nhận ra dường như đây là một đồ vật làm bằng gốm sứ. Tiếc thay, một cục đá xanh, lần này được nhắm khá chính xác, đã làm vỡ tan mặt kính của cây đèn bấm và cũng vỡ luôn cơ may thấy rõ hơn vật gì bên trong cái gói bí mật ấy.
Bess thét lên sợ hãi:
– Alice ! Em xin chị đấy ! Chúng mình đi thôi !
Alice đặt nhẹ gói đồ xuống đất, nắm lấy tay bạn, chạy thẳng về phía xe và nổ máy. Mưa lúc này đang đổ xuống như trút nước. Máy xe vừa nổ giòn, Alice ngoái đầu nhìn qua khung kính phía sau xe: người đàn ông đã biến mất. Không biết ông ta đã lượm lại vật mà ông ta đánh rơi chưa ? Đó là cái gì quí đến nỗi ông ta suýt mất mạng vì nó ?
– Ôi chao ! – Bess thở phào nhẹ nhõm khi thấy những thân cây đang vùn vụt chạy giật lùi dọc hai bên vệ đường. – Lần sau nếu chị nổi hứng muốn làm quen với một kẻ lạ mặt ngay giữa rừng thì hãy lựa dịp nào không có em cùng đi ấy.
– Mình cũng công nhận là ông ta chẳng có gì là dễ thương hay tử tế cả. – Alice đáp với nụ cười hóm hỉnh – Dù sao cũng đáng tiếc là mình không thấy rõ mặt ông ta cũng như không thấy rõ món đồ trong bao.
– Ờ, không biết đó là cái gì nhỉ ?
– Một cái bình để cắm hoa. Mình đã rờ bên ngoài chiếc bình và đã thoáng nhìn thấy hình vẽ những chiếc móng đỏ trên nền men xanh lục.
– Bình bằng gốm sứ màu xanh lục có vẽ những chiếc móng màu đỏ ư ? Lạ thật !
– Lạ ở chỗ nào ?
– À, thì… tại nó giống hệt một cái lọ mà em đã có dịp thấy trong tủ kính của cửa tiệm Dick Milltop. Một chiếc bình màu xanh lục trên đó vẽ một con rồng đen có những móng màu đỏ.
Dick là anh họ của Bess. Anh ta có một cửa tiệm bán đồ sành sứ trên đường Bedford; hầu hết các mặt hàng bày bán trong tiệm là do tự tay anh ta làm. Anh ta đang mở một lớp đào tạo các thợ thủ công gốm sứ. Bess cũng là một trong các học viên của anh ta.
– Cái bình mà em vừa nói với chị đẹp không chê vào đâu được. – Bess nói tiếp sau vài giây im lặng. – Đó không phải là tác phẩm của Dick, có người đã cho anh ấy mượn, em đoán thế.
Vui vẻ vì biết chắc đã gần đến River City, Bess tiếp tục ca ngợi vẻ đẹp tuyệt hảo của chiếc bình, với niềm hưng phấn của một đệ tử mới nhập môn nghệ thuật gốm sứ.
– Chị nên đến tham dự vài tiết dạy tại cơ sở gốm sứ của anh họ em, – cô nói – thấy mà mê luôn.
Alice chỉ nghe một cách lơ đãng những lời tán dương của bạn mình. Cô đang bận nghĩ đến người đàn ông còn ở lại đằng kia. Ông ta làm gì trong rừng giữa đêm hôm khuya khoắt thế này ? Hiển nhiên là ông ta không muốn bị ai bắt gặp. Xe hơi của Alice bất thần vọt ra từ chỗ quẹo, đã khiến ông ta không kịp tìm chỗ núp. Tại sao ông ta bỗng tỏ ra dữ dằn và hăm dọa ngay khi cô vừa lượm được cái gói ? Liệu có phải là ông ta đã lấy trộm chính chiếc bình mà Bess đã say mê ngắm nghía, khi nó được trưng bày trong tủ kính của tiệm đồ gốm Dick Milltop ? Đồ gốm màu xanh lục ư ? Những móng rồng màu đỏ ư ? Đâu phải là một hòa sắc thường thấy ?
– Chị không nghe em nói gì hết à ? – Bess gắt, bực bội thấy rõ.
– Xin lỗi ! Mình đang bận nghĩ về cung cách kỳ lạ của người đàn ông nọ.
– Làm ơn đi – Bess la lên với vẻ giễu cợt – Không lẽ chị định nói là chị lại vừa “đánh hơi” thấy một vụ án hình sự nữa !
Mưa đã ngừng rơi. Những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời đêm. Xe rốt cuộc đã lăn bánh trên đường phố của River City. Bess ngạc nhiên nhận thấy bạn mình đang cho xe chạy vào đường Bedford.
– Ủa, đường này có cửa tiệm của Dick mà, chị định đến đó ư ?
– Phải rồi – Alice đáp – Mình muốn ngó sơ qua tủ kính trưng bày sản phẩm của Dick xem sao.
Lát sau, Alice đậu xe dưới cột đèn đường ngay trước một cửa tiệm giới thiệu và trưng bày các mặt hàng gốm sứ mỹ nghệ. Hai cô gái xuống xe và không tránh khỏi một thoáng lo âu, bắt đầu quan sát tỉ mỉ những bộ chén, đĩa, những lọ độc bình và những bộ đồ trà xếp thứ tự trên nền nhung đen. Hai cô hoài công tìm kiếm mà chiếc lọ độc bình Bess vừa nói vẫn không thấy đâu. Alice muốn vào bên trong nhưng cửa tiệm đã được khóa kỹ.
– Lạy Chúa ! Chiếc bình đã bị đánh cắp mất rồi ! – Bess nói nhỏ.
– Chớ vội đoan chắc. Biết đâu Dick lại chẳng đã cất nó ở một chỗ an toàn ban đêm. Dù sao ta cũng nên hỏi lại cho chắc ăn.
Rảo bước, hai cô gái đến một nhà hàng và ở đó họ đã gọi điện được cho Dick.
Một giọng đàn ông ngái ngủ trả lời họ.
– Dick Milltop phải không ? – Alice hỏi – Đây là Alice Roy. Xin lỗi vì đã phải đánh thức anh giữa đêm khuya, nhưng vì có chuyện rất quan trọng.
– Chuyện gì vậy ?
– Đó là chuyện chiếc bình có hình rồng chạm nổi. Nó không còn ở trong tủ kính của cửa tiệm nữa. Có phải chính anh đã cất nó vào nơi nào khác không ?
– Cái bình có hình rồng khắc nổi, cô vừa nói vậy hả ? Không !
Giọng Dick lo lắng.
– Nó vẫn còn ở đó lúc tôi đóng cửa tiệm mà, – anh ta nói tiếp – Tôi chắc chắn là thế. Cô nói là nó không còn ở đó nữa hả ? Nhưng, nếu vậy thì… Chết tôi rồi !
– Anh hãy tới ngay cho; phần tôi, tôi sẽ báo cảnh sát giùm anh.
– Cám ơn cô đã có nhã ý lo giúp tôi chuyện ấy. Chiếc bình ấy trị giá cả triệu đôla mà nó lại không thuộc sở hữu của tôi, thế mới chết chứ. !
…
Mời các bạn đón đọc Nữ Thám Tử Nghiệp Dư: Alice và Chiếc Bình Cổ của tác giả Caroline Quine.
Nguồn: https://www.dtv-ebook.com.vn