Lặng Yên Dưới Vực Sâu PDF EPUB

Lặng Yên Dưới Vực Sâu PDF EPUB

Tác giả:
Thể Loại: Tiểu thuyết
Nguồn: https://ebookvie.com
EPUBMOBIPDFAZW3ĐỌC ONLINE

Giới thiệu, tóm tắt, review (đánh giá) cuốn sách Lặng Yên Dưới Vực Sâu của tác giả Đỗ Bích Thuý, cũng như link tải ebook Lặng Yên Dưới Vực Sâu miễn phí với các định dạng PDF, EPUB sẽ được ebookvie chúng mình chia sẻ trong bài viết này, mời mọi người đọc nhé

Giới thiệu sách Lặng Yên Dưới Vực Sâu

Lặng yên dưới vực sâu là cuốn tiểu thuyết của Đỗ Bích Thúy lấy bối cảnh ở một vùng miền núi phía Bắc. Tác phẩm viết về miền núi phương Bắc trước đây mình đã đọc có thể nói các tác phẩm quen thuộc như Vợ chồng A Phủ, Miền Tây của Tô Hoài hay vài bài thơ trong tập Việt Bắc của Tố Hữu hoặc ít quen thuộc hơn như chùm truyện ngắn Những ngọn gió Hua Tát, các truyện Những người thợ xẻ, Chuyện tình kể trong đêm mưa đều mang màu sắc huyền ảo của Nguyễn Huy Thiệp thì khi đến với Đỗ Bích Thúy, tác giả đã không kể một câu chuyện quá đỗi lớn lao hay vĩ đại về tộc người H’Mông mà để ánh mắt mình vào đời sống của những con người miền núi ấy mà suy ngẫm. Mình xin tóm lượt nội dung của tiểu thuyết.

Nội dung cuốn tiểu thuyết Lặng Yên Dưới Vực Sâu kể về nhân vật Súa với Vừ yêu nhau và Súa đồng ý để Vừ cướp Súa về làm vợ nhưng đã bị Phống lừa mất. Súa trở thành vợ Tráng A Phống sau khi bị Phống cưỡng đoạt dù lòng vẫn nhớ về Vừ. Những ngày làm dâu nhà họ Tráng, Súa sống như người mất hồn, rồi dần Súa cũng làm thân với Chía, em dâu Phống, Súa thương Chía như em ruột và cô bé cũng đã nhiều làm chăm sóc Súa mỗi khi bị Phống hành hạ.

Do trong lòng còn thương Vừ, Súa đã nhờ Xí – bạn mình chăm sóc cho Vừ và mong hai người sẽ thành vợ chồng, Xí ban đầu không muốn nhưng cũng dần có tình cảm với Vừ và muốn kết hôn với anh. Tuy nhiên, trong lòng Xí biết lúc nào Vừ cũng chỉ nghĩ về Súa nên quyết định không kết hôn với anh.

Sau này, Vừ và Súa gặp lại nhau và quyết định trốn đi vì cô đã không chịu nỗi Phống tuy nhiên đúng ngày cô định bỏ đi thì lại phát hiện bản thân đã mang thai. Từ đây, sợi dây trói chặt Súa vào nhà họ Tráng lại càng chặt hơn. Những bi kịch khác đột ngột ập tới khi Phống không thể chịu đựng nỗi sự lạnh lùng của Súa để rồi dẫn tới mối quan hệ bất chính với Chía, khi bị Súa bắt gặp, Chía bỏ chạy và lao xuống vực. Một bi kịch khác xảy đến khi Phống biết mình không phải con ruột của nhà họ Tráng, trong cơn suy sụp, anh đã quyết định lao xuống vực thẳm. Trong lúc đấy, Vừ đang đợi Súa để đi trốn nhưng có vẻ cô sẽ không bao giờ đến nữa khi nghe tin hai người kia đang ở dưới miệng vực thẳm.

Có thể bạn thích sách  Bộ Tam Siêu Quậy PDF EPUB

Review nội dung sách Lặng Yên Dưới Vực Sâu

Ưu điểm:

  • Bức tranh hiện thực về đời sống vùng cao: Tác giả đã khắc họa thành công cuộc sống khắc nghiệt, đầy biến động của người dân vùng cao Tây Bắc. Những hủ tục lạc hậu, đói nghèo và vòng luẩn quẩn của số phận được miêu tả chân thực, ám ảnh.
  • Dàn nhân vật mang số phận bi kịch: Mỗi nhân vật trong truyện đều mang một số phận éo le, khắc khoải. Mình đặc biệt ấn tượng với nhân vật Súa – một cô gái mạnh mẽ, khao khát hạnh phúc nhưng lại bị trói buộc bởi những định kiến.
  • Ngôn ngữ giàu chất thơ, đậm chất vùng miền: Ngôn ngữ trong truyện dung dị, mộc mạc nhưng cũng đầy chất thơ, đậm chất vùng miền, góp phần tạo nên sức hút riêng cho tác phẩm.

Nhược điểm:

  • Cốt truyện có phần bi lụy: Sự bi kịch, u ám bao trùm lên toàn bộ câu chuyện khiến mình cảm thấy nặng nề, đôi lúc muốn buông bỏ.

Kết luận: “Lặng Yên Dưới Vực Sâu” là một cuốn sách đáng đọc, giúp bạn hiểu thêm về cuộc sống và con người vùng cao Tây Bắc. Tuy nhiên, hãy chuẩn bị tinh thần trước khi đọc vì câu chuyện có thể khiến bạn cảm thấy buồn và ám ảnh.

Đánh giá: 4.5/ 5 sao

Mục lục sách Lặng Yên Dưới Vực Sâu

1. CƯỚP VỢ
2. NƯỚC MẮT ĐÃ KHÔ
3. CUỐN ĐI THẬT XA
4. TRỜI CHO RƠI XUỐNG ĐÂU THÌ ĐẬU Ở ĐẤY
5. TRONG BÓNG TỐI SỰC MÙI PHÂN BÒ
6. ĐI MÃI CŨNG VỀ ĐẾN NHÀ
7. LẶNG YÊN DƯỚI VỰC SÂU

Đọc thử sách Lặng Yên Dưới Vực Sâu

1. CƯỚP VỢ
Ánh đèn pin của Giàng Sếnh Vừ hăm hở xuyên qua bóng đêm đen đặc. Chân Vừ đạp lên những viên đá nằm lăn lóc trên đường. Ở đúng cái ngã ba có con đường mòn xuyên qua nương ngô, một cây sa mộc sừng sững chọc thẳng lên trời. Cái cây này đã bao lần chứng kiến Vừ ôm chặt lấy Súa ở dưới gốc của nó. Vì thế, nó chỉ là cái cây, nhưng Vừ tin rằng nó cũng biết nghĩ. Nó nhất định có linh hồn. Mỗi khi ngang qua, Vừ lại vỗ vỗ vào thân nó mấy cái. Nhưng đêm nay vội, Vừ chả vỗ cái nào.

Đang đi thì có tiếng gọi phía sau:

– Vừ à, Vừ!

Tiếng gọi nghe quen quen mà không nghĩ ra. Vừ đứng khựng lại.

– Ai đấy?

– Về nhà. Về nhà ngay đi. Ông nội có chuyện rồi…

– Hả?

Vừ quay ngoắt trở lại. Hai chân tự dưng như bị dính xuống đất, càng cố nhấc càng dính chặt. Giọng Vừ run lên:

– Ai đấy? Ông nội tôi làm sao?

Chẳng thấy trả lời nữa, chỉ có tiếng bước chân mỗi lúc một xa.

Vừ không cố hỏi nữa, chạy ngược lại con đường vừa đi.

Nhà Vừ tít trên cao kia, phải qua hai khúc quanh nữa mới nhìn thấy ánh đèn dầu. Ông nội làm sao? Vừ đã ra khỏi nhà từ sáng sớm. Hôm nay là ngày quan trọng của Vừ, phải chuẩn bị bao nhiêu thứ. Tối mịt mới về nhưng Vừ không vào nhà. Giấu cái quẩy tấu đựng đầy đồ mua ở chợ huyện dưới gốc cây mận rồi chạy đi luôn, Vừ chẳng kịp nhìn vào nhà chứ đừng nói xem ông bà đang làm gì.

Có thể bạn thích sách  Người Thợ Mộc Và Tấm Ván Thiên PDF EPUB

Vừ chạy về nhà, hơi thở muốn đứt ra mấy khúc. Xô mạnh cánh cửa, lao vào sân. Con chó ngửi thấy hơi, cuống quýt quấn lấy chân. Vừ gào lên:

– Ông nội! Ông làm sao? Ông nội!

Sải chân vài bước nữa thì đã đến cửa, Vừ đứng sững ở đấy, nhìn chằm chằm vào nhà.

Ông đang ngồi bên bếp, nhờ vào ánh lửa để chuốt một cái chuôi dao.

Vừ dụi mắt mấy cái, vừa dụi vừa thở:

– Ông… ông à!

Ông nội, bà nội đều mở to mắt nhìn Vừ.

Vừ lắc lắc đầu mấy cái, nghĩ đứa nào cố ý trêu Vừ. Mà không phải. Không phải trêu. Là nó lừa Vừ. Phải rồi. Nó lừa Vừ. Thế là xong rồi.

Chẳng nói được câu nào nữa, Vừ quay lưng chạy, như một con bò đực đang lên cơn ghen, trên đúng con đường mà Vừ vừa chạy về, mặc kệ ông bà thi nhau gọi.

Vừ chạy qua nương ngô. Những cây ngô đã thu hoạch xong bị bẻ gãy ngang thân để đánh dấu. Nhưng dưới đất vẫn còn la liệt bí ngô. Bí già, người ta còn chưa thu về. Cứ để đấy, có khi thu hết ngô mới ra lấy bí. Chốc chốc Vừ lại vấp phải một quả bí. Những quả bí nặng, cứng như đá.

Dưới kia, xuôi theo đường mòn hơi dốc, là sông. Con sông mùa này nhiều nước. Tiếng nước chảy đập vào gờ đá trong đêm rất rõ.

Vừ chỉ nghĩ được một điều: Không nhanh hơn thì muộn mất.

Nhưng Vừ đã muộn thật. Súa không còn ở đấy đợi Vừ đến bắt về làm vợ nữa rồi.

Súa đang ở nhà Tráng A Phống.

Phống là người thế nào chứ?

Đấy là con trai của ông Tráng A Dìn, người giàu nhất U Khố Sủ nhờ nghề buôn bò. Ông Dìn chỉ có một con trai là Phống. Mỗi khi nhìn ông Dìn buộc cái túi đựng tiền nặng trịch vào bụng sau phiên chợ, người ta lại hỏi nhau:

– Có mỗi một thằng con trai, sau này tiêu cách gì cho hết tiền?

Là mọi người cứ lo xa thế, chứ với Phống thì chẳng có việc gì dễ hơn là tiêu tiền. Thật.

Nhưng vì sao lúc này Súa lại ở nhà Phống?

Ầy, dễ hiểu lắm. Là bị Phống cướp về.

Phống đã cướp lấy Súa, ngay trước khi Vừ định làm điều ấy. Chỉ khác là Súa cố tình để cho Vừ đến cướp, còn Phống thì cố tình cướp chả cần biết Súa có đồng ý hay không. Phống ấy, chả giỏi giang gì, nhưng cũng lừa được Vừ. Hóa ra lừa một đứa đang bận yêu chẳng khó mấy.

Trời tối thật là tối. Súa ngồi chờ Vừ trên một tảng đá ngay lối lên xuống bờ sông. Súa đi ra từ lúc còn mờ mờ, cứ nghĩ đêm xuống có trăng đầu tháng sẽ không đến nỗi tối lắm. Nhưng không may là trời lại nhiều mây, hình như muốn mưa, trăng chẳng thấy đâu.

Có thể bạn thích sách  Lược Sử Máy Kéo Bằng Tiếng Ukraina PDF EPUB

Súa ngồi yên lặng ở đấy, ruột gan càng lúc càng trộn vào nhau trong bụng.

Súa nghĩ đến việc Vừ sẽ vác Súa trên vai, chạy thẳng về nhà Vừ. Súa còn nghĩ, mình nặng thế này, Vừ vác về đến nhà chắc thở không nổi. Nghĩ thế, tự dưng bật cười phì một cái.

Nhà Súa nghèo, nhà Vừ còn nghèo hơn. Bố Vừ mất sớm, mẹ đi lấy chồng. Vừ ở với ông bà nội. Ông Giàng Sếnh Páo và bà Mua Thị Và. Hai ông cháu có nghề rèn. Kể ra nghề rèn cũng không phải không sống tốt được, nhưng cái nợ hai con bò từ đám ma bố Vừ để lại nặng quá, trả mãi không hết. Súa thương Vừ, đồng ý để Vừ bắt về. Đỡ cho Vừ một ít bạc trắng mà vẫn được làm vợ chồng nhau.

Súa cứ ngồi nghĩ linh tinh cho đỡ nóng ruột. Xung quanh Súa đom đóm sáng lập lòe, dế kêu ri ri, gió thổi lay phay tạt qua mặt, mang theo mùi tanh tanh của trứng cá. Mùa này cá đang đẻ trứng. Thỉnh thoảng lại có tiếng cá quẫy bũm một cái.

Nhưng Súa chẳng chờ được Vừ.

Vừ còn đang trên đường thì Phống đã đến trước. Phống dùng một tấm chăn to, trùm kín lấy Súa, vác lên vai chạy một phát về thẳng nhà.

Súa nằm vắt trên vai Phống, hồi hộp đến muốn tắt cả thở, im thít chẳng nói câu gì. Phống cũng chẳng nói câu gì, cứ huỳnh huỵch chạy trên đường mòn. Tiếng những viên đá lăn dưới chân Phống trôi xuôi dốc rào rạo.

Cho đến tận lúc Phống đẩy cánh cổng đập vào tường rầm một cái, xuyên qua sân, chạy tọt vào buồng ngủ, nghe tiếng bố mẹ Phống kêu lên ôi ôi thì Súa mới chợt nhận ra Súa đã bị người khác bắt đi.

Thế đấy. Người khác đã bắt Súa đi, không phải Vừ. Phống đặt phịch Súa xuống giường, chạy ra chốt chặt cửa buồng.

Súa giãy giụa trên giường để tung cái chăn mà Phống quấn kín mít xung quanh người ra. Trong lúc ấy vẫn nghe thấy tiếng mẹ Phống kêu lên bên ngoài. Vừa kêu bà vừa đập cửa rầm rầm:

– Mày làm cái gì thế hả thằng Phống kia! Mày vác ai về nhà? Mày không nói với bố mẹ như thế mà được à?

Phống đứng tựa lưng vào cánh cửa, thở hộc hộc. Làm sao mà không thở hộc hộc như chó đuổi chứ. Vác một người nặng như Súa