“…Nữ nhân có gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ nhưng lại toát ra hơi lạnh đến mức có thể khiến mọi thứ trở nên băng giá. Hai tay bị buộc vào thanh xà ở trên cao, cả người cô là những vết thương lớn nhỏ nhưng đôi mắt lại quật cường không chịu khuất phục hướng đến người nam nhân đang ngồi trước mặt.
Hắn thấy vậy khẽ nhíu mày, ngón tay thon dài từng nhịp gõ lên mặt bàn rồi lạnh giọng nói:
– Triệu Băng Nhi, cô nghĩ mình có thể im lặng được bao lâu?
Cô nghe vậy khẽ cười khẩy một cái rồi lên giọng giễu cợt:
– Vũ Thiên Uy, đám người ngoài kia tung hô anh như vậy chắc là họ không biết anh lại đê tiện đến mức dùng bạo lực để tra khảo phụ nữ?
Hắn nghe vậy bờ môi là khẽ cong lên ý cười, từ từ đứng dậy tiến lại gần, bàn tay khẽ nâng cằm cô lên soi sét 1 chút rồi lãnh đạm nói:
– Ngoại hình cũng không tệ, nhưng tôi chưa muốn đổi khẩu vị.
Nói rồi hắn liền buông ra lấy chiếc khắn trong túi lau sạch bàn tay vừa mới chạm vào gương mặt cô rồi quay lưng rời đi mà không quên dặn dò đám người áo đen:
– Tiếp tục cho đến khi nào cô ta khai ra.
Lời vừa dứt cũng là lúc những tiếng roi vụt chan chát vang lên nhưng lại không thể nghe thấy 1 tiếng kêu la của cô.
Bờ môi gần như đã cắn sắp bật máu, đôi mắt lạnh giá nhìn vào bóng lưng hắn đi khuất khẽ nguyền rủa: Vũ Thiên Uy, nỗi nhục này tôi nhất định sẽ trả đủ!…”
Thời buổi sức mạnh của đồng tiền thống trị tất cả, xuất hiện nhiều bang hội hoạt động ở thế giới ngầm đấu đá nhau để tranh giành quyền lực và địa vị.Cô mồ côi ba mẹ trong vụ tai nạn.
– Phải.
– Nhưng nó thì liên quan gì?
– Bảo ngọc đó vốn có 1 miếng ngọc và 1 mảnh kim cương nhỏ được gắn ở giữa. Năm xưa ba tôi vì lo sợ không thể bảo vệ tốt được nó nên đã đen mảnh kim cương ấy giấu đi nơi khác, về sau trước khi ông mất có giao lại cho tôi miếng ngọc còn mảnh kim cương ấy ông nói đã dùng công nghệ y học tân tiến nhất để cấy ghép vào 1 bé gái. Khi ấy vì xảy ra rất nhiều chuyện, ông chưa thể nói với tôi bé gái đấy là ai. Và hôm nay, điều tôi đang thắc mắc, tại sao người của Sát Địa Hội và Vô Cực Bang lại muốn đuổi bắt em. Băng Nhi, bé gái đang giữ mảnh kim cương ấy…là em!
Cô nghe vậy liền trở nên kinh ngạc vô cùng, đầu óc bắt đầu quay vòng đến chóng mặt, bất chợt cảnh tượng năm ấy ùa về. Cô bị người ba của mình đưa đến 1 căn phòng trong bệnh viện, xung quanh là những máy móc hình thù kỳ lạ, cả người bị trói trên chiếc giường phẫu thuật, thứ ánh sách từ chiếc đèn chiếu thẳng vào mặt khiến cô phải nhắm mắt, chỉ cảm nhận được 1 mũi kim đâm vào da thịt rồi lịm dần đi.
Thì ra năm ấy, là ba cô cùng người đàn ông đó lấy cô ra để làm lá chắn bảo vệ cho thứ này sao?
Cơn đau lúc này bỗng chốc truyền đến, Băng Nhi ôm lấy đầu mà hét lên:
– Ahhhh….đầu tôi…đau quá….tất cả là tại các người….
Thiên Uy thấy vậy vội vàng chạy đến ôm lấy cô:
– Băng Nhi, bình tĩnh…tôi sẽ lấy nó ra khỏi người em…
Vị bác sĩ khi nãy quay vào nhìn thấy cảnh tượng như vậy gấp gáp nói:
– Mau đưa cô ấy sang phòng phẫu thuật, ông ấy sẽ đến và tiến hành phẫu thuật trong hôm nay.
Hắn nghe vậy liền đỡ lấy cô rời đi ai ngờ Băng Nhi bị mất bình tĩnh lại đẩy hắn ra. Có lẽ cơn đau đầu khống chế thần kinh của cô, cô nhìn hắn mà gào lên:
– Tránh xa tôi ra…hoá ra trước giờ tôi chỉ là 1 con cờ cho các người lợi dụng…ahh…đầu tôi…..
Cơn đau mỗi lúc 1 dữ dội, cô không còn kiểm soát được mọi thứ, liền lao đến đập đầu vào bức tường 1 cái.
Thiên Uy thấy vậy liền chạy đến ôm lấy cô:
– Băng Nhi, bình tĩnh lại…bác sĩ sẽ đến phẫu thuật cho em…lấy nó ra em sẽ không còn đau nữa.
Cô lúc này dường như không còn để tâm đến gì nữa chỉ càng vùng vằng đẩy hắn ra mà không ngừng kêu lên vì cơn đau mỗi lúc cứ nhân lên gấp bội.
Thiên Uy không còn cách nào để giữ được cô liền dùng tay đánh mạnh vào sau gáy cô 1 cái, Băng Nhi cả người ngất lịm ngã vào lòng hắn.
Mời các bạn đón đọc Có Phải Tình Là Biển Lửa của tác giả Nguyễn Nhật Thương.
Nguồn: https://www.dtv-ebook.com.vn