Bút pháp của Hemingway đã từng gây sửng sốt cho những độc giả và nhà phê bình những năm đầu thế kỷ 20. Chính ông đã đặt tên cho thi pháp của mình là “tảng băng trôi” – 7 phần nổi, 3 phần chìm dưới nước. Cái “phần nổi” của tác phẩm cũng đủ cuốn hút độc giả, nhưng quan trọng nhất là bạn đọc nghiền ngẫm và tìm ra được “phần chìm”, phần ẩn giấu sau từng con chữ. Truyện ngắn của Hemingway đa số là rất ngắn, cô đọng, gợi nhiều hơn tả. Những câu đối thoại rất ngắn của nhân vật nhưng lại chứa một sức nặng, khiến bạn không thể đọc lướt qua mà phải nghiền ngẫm về nó. Những câu chuyện tưởng như không có gì nhưng thường ẩn chứa sau đó là một “đời sống khác”, hay “một câu chuyện khác”. Các tác phẩm của Hemingway được xếp vào loại văn học “không dễ đọc”. Cách viết của tác giả buộc người đọc cùng suy ngẫm và tham gia vào quá trình sáng tạo của câu chuyện, chứ không đơn giản là theo dõi một câu chuyện. Dịch giả Lê Huy Bắc trong lời giới thiệu của cuốn sách có nhận xét: “… Cách viết ở truyện ngắn Hemingway tuy rất dung dị nhưng sự biến hóa về mặt ngữ nghĩa thì thật khôn lường. Với Hemingway, từ nhan đề, câu mở đầu, diễn biến rồi đến câu kết là những mạch tiếp nối, đứt quãng, rẽ ngang rẽ dọc, đan xen rồi lại tiếp nối. Cứ như thế chúng dồn đến trang cuối, khi câu kết xuất hiện, về nguyên tắc ấy là lúc truyện kết thúc, nhưng các câu kết của Hemingway lại như thể là những khởi đầu. Yếu tố góp phần tạo nên đặc điểm ấy là tính mơ hồ và lối kết mở. ” Trong tập truyện ngắn này, bạn sẽ gặp lại các truyện ngắn tiêu biểu cho phong cách tảng băng trôi và được nhiều nhà văn coi như những mẫu mực của truyện ngằn hiện đại, như Rặng đồi tựa đàn voi trắng, Con mèo trong mưa, Một nơi sạch sẽ và sáng sủa, Cuộc đời hạnh phúc ngắn ngủi của Francis Macomber… *** Ernest Hemingway (1899-1961sinh ở Oak Park, Illinois. Ông làm nhiều nghề lặt vặt mưu sinh từ trẻ, nên không học đại học được, trước khi trở thành phóng viên cho tờ Star ở Kansas City. Ông làm tài xế cứu thương ở mặt trận Ý, rồi làm lính tác chiến trong Thế Chiến I, bị thương và được thưởng huy chương. Sau này ông còn tham dự hai cuộc chiến nữa là Nội Chiến Tây Ban Nha và Thế Chiến Thứ II với tư cách phóng viên chiến trường. Sau thế chiến, ông sống ở Âu châu một thời gian và trở thành nhà văn. Những tác phẩm lớn của ông ra đời và đưa ông lên vị trí nhà văn hàng đầu: The Sun Also Rises (Mặt Trời Vẫn Mọc, A Farewell to Arm (Giã Từ Vũ Khí, For Whom the Belle Tolls (Chuông Nguyện Hồn Ai…Lối viết đơn giản, trùng lập cứ như điệp khúc một bài nhạc trở thành nét độc đáo của ông và được nhiều người bắt chưóc, đến độ các nhà xuất bản thỉnh thoảng lại nồng nhiệt giới thiệu “một Hemingway mới” mỗi khi xuất bản tác phẩm của một nhà văn trẻ triển vọng nào đó. Chủ đề chính của ông là chiến tranh, đấu bò và những môn thể thao mạnh bạo, có đổ máu. Ông cho rằng ở những bối cảnh đó, nhân vật phải tự bộc lộ và chịu đựng những thử thách ghê gớm nhất. Vấn đề của nhân vật của ông chẳng phải là thắng hay thua, mà là cách ứng xử, phản ứng, vì thực ra thất bại ở góc cạnh này có thể lại là chiến thắng ở góc khác. Truyện ngắn của ông cũng khá nhiều, và đã để lại một dấu ấn riêng ở thể loại này. Năm 1952, ông xuất bản cuốn The Old Man and The Sea (Ông Già và Biển Cảvà đoạt giải Pulitzer. Năm 1954, giải Nobel trao cho ông cũng chỉ là sự vinh danh cho một hào quang đã sẵn có. Ông tự sát (người ta kết luận như thếnăm 1961 và tác phẩm cuối cùng của ông, A Moveable Feast – một tập bút ký về Paris – được xuất bản năm 1964.
Nguồn: https://thuviensach.vn