Làm nữ chủ sảng văn, Khương Mạt vốn nên thu nhận đàn em, làm lão đại, gả cho đàn ông ba tốt “cao, phú, soái”, đi trên đỉnh cao của nhân sinh.
Không ngờ năm mười tám tuổi lại bị xuyên, mười năm sau tỉnh lại trở thành nữ minh tinh bị bôi đen trên khắp mạng xã hội, vừa vướng vào scandal ngoại tình, ông chồng đại phú hào cũng giàu không nổi, đừng nói đến kiếm tiền nuôi gia đình, đến nhà còn phải ở nhà gái….. Khương Mạt tay cầm giấy ly hôn gõ cửa nhà mình, người mở cửa mang gương mặt của người mà Khương Mạt yêu thầm năm cấp ba……!
Khương Mạt: “Không ly hôn nữa! Không ly hôn nữa! Cái nhà này tôi nuôi!”
Khương Mạt đưa cho chồng một tấm thẻ ngân hàng: “Muốn mua gì, tùy anh quẹt!”
Sau một thời gian dài, cô chợt nổi lên ý nghĩ kiểm tra số dư trong tài khoản…… Ôi đệch, từ khi nào bà đây lại có nhiều tiền thế này?!
Cp: Thiếu nữ nội tâm mười tám tuổi nuôi gia đình X đệ nhất phú hào ẩn hình hai mươi tám tuổi.
Song phương yêu thầm.
Nam chính biết nữ chủ đã đổi hồn, nhưng vẫn kết hôn với cô, vì có thể một ngày nào đó cô sẽ quay lại.
Bình luận sơ qua về tác phẩm:
Một thiếu nữ cấp ba ngây thơ rực rỡ bị xuyên không mười năm, mười năm sau tỉnh dậy, gặp lại người yêu thanh mai trúc mã, một người vẫn mười tám tuổi, người còn lại đã hai mươi tám tuổi rồi. Nhưng người yêu cô vẫn luôn đứng phía sau cô, âm thầm chờ đợi, lặng lẽ vững vàng như một ngọn núi. Bản văn ngôn từ khôi hài, nhẹ nhàng hài hước, đưa độc giả cảm nhận hành trình của một tình yêu trong tiếng cười.
Tình trạng: Hoàn edit
Nhắc đến xuyên hệ thống, chúng ta thường hay đọc được các bộ truyện nữ chính xuyên vào một thân thể khác rồi làm các nhiệm vụ của hệ thống hay đơn giản là sống cuộc đời êm ấm hạnh phúc. Nhưng điều đặc biệt ở truyện này là nữ chính không phải là người xuyên mà là người bị kẻ khác chiếm lấy thân thể.
Khương Mạt chưa kịp hưởng thụ tuổi mười tám tươi đẹp thì thân thể của cô đã bị một kẻ khác đến chiếm lấy. Như một giấc mộng dài mười năm, sau khi tỉnh lại Khương Mạt đã là một nữ diễn viên tiếng xấu vang xa, đã có một ông chồng ăn bám lại còn vướng scandal ngoại tình bao trai.
Biến cố mười năm trước khiến cuộc đời Khương Mạt rẽ đi một hướng khác với những gì cô mong muốn, lại còn lòi đâu ra một ông chồng không biết là ai nữa. Không được không được, phải về ly hôn.
Khương Mạt hùng hổ về đến nhà thì lại vui mừng khôn xiết, cô hôn còn không kịp ấy chứ nói gì đến ly hôn. Khương Mạt cảm thấy điều tốt đẹp duy nhất mà người phụ nữ kia chiếm thân xác cô mười năm qua là cưới Thẩm Vân về cho cô – bạn cấp ba, mối tình đầu, bạch nguyệt quang, người cô yêu thầm bấy lâu nay.
Thẩm Vân là boss tổng của S&M, một công ty lớn chuyên về lĩnh vực phần mềm tự động. Miêu tả về anh bằng một câu ngắn gọn là đẹp trai giàu nứt vách.
Thẩm Vân biết thân xác Khương Mạt bị đổi hồn, trong tình huống bất đắc dĩ anh dùng kết hôn để ràng buộc mài mòn kiên nhẫn của linh hồn kia, chờ Khương Mạt mười năm.
Thẩm Vân biết người phụ nữ kia chọn thân thể Khương Mạt vì biết trước anh yêu Khương Mạt và anh có tiền đồ xán lạn. Nếu thế thì anh sẽ làm một kẻ bất tài vô dụng cho ả xem, để xem ai mới là người nản chí rời đi trước. Và Thẩm Vân đã đánh cược thành công ván này, người đó thấy Thẩm Vân không có hy vọng nên mới rời khỏi thân thể Khương Mạt mà tìm ký chủ khác.
Phần thưởng của ván cược này là Khương Mạt của anh đã trở về.
Bây giờ điều Thẩm Vân cần làm là bù đắp cho cô gái của anh thôi.
Nhưng mà Khương Mạt “ngày xưa” từng tuyên bố rằng cô sẽ là chủ gia đình, cô sẽ nuôi Thẩm Vân. Cho nên dù giờ anh có làm chủ thì anh cũng tận lực “diễn” mình chỉ là một nhân viên quèn của công ty, thật thà ăn bám Khương Mạt. Để sau đó Khương Mạt biết sự thật anh giàu như thế thì anh cũng phải chịu khổ một phen.
Mười năm kia đối với Khương Mạt như một cái chớp mắt, nên khi quay lại cô vẫn mang tâm hồn thiếu nữ mười tám – là một girl ngầu, siêu đáng yêu luôn, vì cô chưa trưởng thành mà.
Khương Mạt chơi game siêu giỏi, năm xưa cô làm lão đại lăn lộn cùng một nhóm bạn game, đến nay khi cô trở lại thì nhóm bạn qua mạng năm xưa đều đã thành những người có địa vị trong xã hội. Đến khi họ gặp nhau thì mọi người đều phải trố mắt – tại sao lão đại họ ngưỡng mộ ngần ấy năm lại là nữ diễn viên xấu xa này chứ, có gì đó sai sai đúng không?
Dần dần ai cũng nhận ra Khương Mạt này khác với Khương Mạt kia, cô gái của hiện tại vừa xinh đẹp dễ thương vừa hào sảng, đối xử hòa nhã với mọi người, nếu cô ở thời xưa chắc chắn là một nữ hiệp khách giang hồ đấy.
Nhưng người phụ nữ xuyên không kia vẫn còn đấy, vẫn lăm le chiếm lấy thân xác tốt hơn, Khương Mạt lại càng ngày càng nổi bật, hai người rất sợ một ngày ả ta sẽ quay lại, họ lại phải xa nhau.
Tuy cuối cùng người phụ nữ kia không thành công, không sống tốt đẹp nhưng cũng gây ra biết bao thăng trầm cho truyện, ả ta cũng giống như phép thử tình cảm vậy. Nếu tình cảm không đủ lớn thì Thẩm Vân không thể nào kiên trì 10 năm để đợi một người không biết có trở về hay không, dù lúc Khương Mạt ra đi thì hai người còn chưa xác định tình cảm nữa.
Tình cảm của Thẩm Vân thì 10 năm như một, tình cảm của Khương Mạt thì chưa có 10 năm cách xa, sau khi Khương Mạt quay lại tất cả mọi chuyện đã xác định rồi, anh anh em em ngọt ngào vô cùng.
Truyện là một góc nhìn khác về xuyên hệ thống, không phải ai nắm giữ hệ thống đều sẽ có kết cục tốt đẹp, cũng như đừng nên lăm le dòm ngó những thứ không thuộc về mình.
_____
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
Nhắc đến Khương Mạt, quả thực là chuyện cười số một của giới giải trí.
Kỹ thuật diễn xuất kém cỏi không nói, còn cả ngày xây dựng hình tượng hoa khôi học bá lạnh lùng, giới giải trí nhiều nữ minh tinh như vậy, gần như bị cô ăn vạ lôi kéo giẫm đạp hết một lượt rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kết quả lúc tham gia chương trình tạp kĩ, đến tên của khách mời cũng không biết đọc, vi phân và tích phân là cái gì cũng không biết, hình tượng sụp đổ đến không thể sụp đổ hơn được nữa.
Trước đây không lâu còn bị bóc ra tin tức cô với một nam minh tinh nửa đêm ra vào khách sạn, tư thế ám muội.
Vốn dĩ cho rằng sắp công khai chuyện tình cảm, kết quả vừa bóc quần chúng ăn dưa liền kinh ngạc đến rớt dưa –– Ngọc Nữ thanh thuần Khương nữ thần đã kết hôn từ lâu.
Mọi người sau khi phản ứng lại, Khương Mạt có quan hệ mờ ám với không ít người khác giới trong giới giải trí, cũng không biết đã cắm bao nhiêu cặp sừng lên đầu chồng cô rồi.
Trên mạng dân tình sôi sùng sục, chủ đề #Khương Mạt cút ra khỏi giới giải trí# thậm chí còn lên hot search.
Sau đó, mọi người nghe nói Khương Mạt tức đến ngất đi rồi.
Mọi người đều hả lòng hả dạ, hi vọng cô vĩnh viễn đừng tỉnh lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
……….
Khương Mạt cảm thấy bản thân đã ngủ rất lâu rất lâu, cơ thể rất nặng, đến ngón tay cũng không động đậy được, trong ý thức mơ hồ nghe thấy có người nói:
“Ta thật sự vẫn luyến tiếc cơ thể này, mặt đúng là rất đẹp, sử dụng cũng rất thoải mái, nhưng ai bảo cái tên Thẩm Vân quá vô dụng, đã nói hai mươi tư tuổi thì có thể thăng quan tiến chức vùn vụt, hiện tại đã hai mươi tám rồi, vẫn là tên nhà nghèo đi làm thuê…..”
Thẩm Vân?
Là Thẩm Vân mà cô biết hay sao?
Một giọng nói khác trả lời:
“Có thể là do hiệu ứng cánh bướm, cô ra vào cơ thể của nữ chính, làm thay đổi quỹ đạo vận mệnh của nam chính.”
“….. Bỏ đi, dù sao danh tiếng của cơ thể này cũng thối triệt để rồi, chồng thì lại là một tên vô dụng, mười năm này coi như cho chó ăn rồi. Mi giúp ta tìm cơ thể mới, chúng ta lập tức rời đi, tránh cho mấy người kia theo mông ta đến đòi nợ.”
Một giây tiếp theo cơ thể Khương Mạt nhẹ tênh, lại mơ một giấc mơ.
Cô mơ thấy mình vốn dĩ là nữ chính trong một bộ tiểu thuyết, năm mười tám tuổi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị một cô hồn dị thế mang theo hệ thống chiếm thân xác.
Đối phương muốn kéo dài ánh hào quang của nữ chính, thuận buồm xuôi gió làm người chiến thắng của nhân sinh, đáng tiếc cánh bướm vừa vỗ, lại thêm chơi không lại các kiểu nam phụ nữ phụ độc ác, người chiến thắng trong cuộc đời lại trở thành kẻ thua cuộc.
Đối phương khiến cuộc đời cô tăm tối rối loạn, vừa nhìn không còn cách nào cứu vãn liền dứt khoát phủi mông ra đi, tìm cơ thể mới, bỏ lại cục diện rối rắm.
Khương Mạt trong mơ suýt chút nữa thì chửi thề, đây là kiểu người gì thế không biết, chưa được sự đồng ý của chủ nhân đã vào nhà người khác la cà không nói, vừa ở liền ở mười năm, trước khi đi còn để một đống phân ở phòng khách chờ đón chủ nhân.
Quá không có tố chất!
Cô chính nghĩa tức giận đầy một ngực, “ào” một tiếng, một cốc nước lạnh tạt vào mặt cô.
Khương Mạt giật mình, tiếp đến lại nghe thấy có người ở bên cạnh nói chuyện, giọng nói chói tai, giống như tiếng vịt bị bóp cổ kêu vậy.
“Em ngất giỏi lắm, để bà đây đi chùi đít cho em, em còn không chịu tỉnh dậy, hôm nay…..”
Hôm nay?!
Khương Mạt trong nháy mắt bật dậy khỏi ghế sô pha, buột miệng thốt ra:
“Ôi đệch! Mình hôm nay có hẹn với đồng đội gặp….”
Nói được nửa câu, nửa câu còn lại mắc kẹt trong cổ họng.
Người đàn ông cao lớn nhưng lại ái ái trước mặt này là ai?
Nghê Bạt thấy cô tỉnh lại, ưu nhã đặt tách trà trên tay xuống, cong ngón tay hình hoa lan bắt đầu chửi như tát nước:
“Em nói xem, tại sao em lại ngu ngốc như vậy? Chế đã nói với em là Tần Mộng Dao và cái tên tiểu yêu tinh mà cô ta giới thiệu cho em không phải loại tốt đẹp gì, bây giờ thì hay rồi, chế không cần biết em đã ngủ với hắn hay chưa, dù sao thì em cùng với người ta ra vào khách sạn bị bắt chụp tại hiện trường là sự thật, đến chuyện đã kết hôn cũng bị bại lộ rồi, đây là ngoại tình! Em nói xem, có phải em cả ngày ra ngoài đều không mang theo não không? Ngày mai em đợi mà cút ra khỏi giới giải trí đi!”
Khương Mạt nghệt mặt ra, cúi đầu nhìn đôi bàn tay trắng nõn như tuyết, móng tay rất dài, được cắt tỉa tinh tế đẹp đẽ không tô vẽ.
Đây đúng là tay của cô.
Không đúng, là tay của cô nhưng lại trắng hơn tay cô rất nhiều, hơn nữa xưa nay cô đều không nuôi móng tay, chơi game rất vướng víu.
Cô nhớ rõ ràng bản thân vừa mới thi đại học xong, vì không muốn cô cả ngày chơi game nên bố mẹ đã đưa cô đi du lịch. Cô đã hẹn với đồng đội trong game, đợi ngày mai về nhà sẽ cùng nhau tụ tập giao lưu.
Bây giờ tại sao lại xuất hiện ở đây?
Cô đột nhiên nhớ lại giấc mơ vừa rồi, còn cả đoạn đối thoại ban nãy – – mười năm này coi như cho chó ăn rồi.
Cô mở to mắt. Không phải chứ, chẳng nhẽ cô thật sự bị người khác xuyên vào cơ thể mười năm hay sao?
Thấy cô ngẩn người không có chút phản ứng nào, Nghê Bạt càng tức giận, cầm lấy điện thoại, mở weibo nhét vào trong tay cô:
“Em coi như không có chuyện gì đúng không…. Em tự mình xem đi, xem xem danh tiếng Khương nữ thần của em thối đến mức nào rồi, em mau xem cho chế.”
Khương Mạt theo bản năng cầm lấy điện thoại, là weibo của cô, mở phần bình luận, bên dưới là cả một vùng mắng chửi:
[Khương học bá chưa từng nghe qua vi phân với tích phân, có phải đến “ngoại tình” cũng chưa từng nghe qua?]
[Số báo đặc biệt số báo đặc biệt, nữ thần thanh thuần ẩn giấu kết hôn bảy năm không cam chịu cô đơn, cùng với nam minh tinh tuyến mười tám nửa đêm hẹn nhau ở khách sạn AVI, ai muốn để lại địa chỉ.]
[Chồng của Khương nữ thần là ai? Mau ra đây, vợ anh đội mũ xanh cho anh rồi kìa!]
[Người bình thường ngoài giới, chuyện này ầm ĩ như vậy mà vẫn không lộ diện, cũng đủ hèn nhát.]
[Vì tiền thôi. Danh tiếng của Khương nữ thần có thối đi nữa, những năm này cũng kiếm được không ít, nam đào mỏ X nữ ngoại tình, xứng đôi vừa lứa!]
[Có điều chuyện này lộ ra, Khương nữ thần liệu có phải đền tiền? Tiền cô ta kiếm được có đủ bồi thường không?]
[Đền tiền không thành vấn đề, minh tinh thiếu gì tiền, chỉ có điều chồng cô ta nên ly hôn với cô ta rồi, ha ha ha.]
[Ha ha ha, thảm ~]
Nghê Bạt: “Em xem bên dưới weibo của em, rồi xem xem bên dưới weibo nhà người ta!”
Nghê Bạt dùng sức chọc một cái, mở ra trang chủ weibo của một nam minh tinh gọi là Triệu Bằng Kiệt.
Khương Mạt bị cái cằm nhọn của ảnh đại diện trên weibo chọc cho đau mắt.
Trang chủ vừa mới phát một dòng trạng thái.
Triệu Bằng Kiệt: Xin lỗi, tôi xin rút lui.
Bên dưới kèm theo một bức ảnh, trong bức ảnh là hình ảnh một người tự rời đi trong màn đêm. Rất có cảm giác ưu thương đẹp đẽ trong đêm khuya tĩnh mịch.
Bên dưới quả nhiên đều là bình luận đau lòng:
[Kiệt Kiệt đáng thương nhà chúng ta, bị phụ nữ cặn bã lừa gạt tình cảm, suýt chút nữa thành tiểu tam.]
[Tỉnh táo lại, người phụ nữ như thế này không đáng để anh yêu!]
[Đừng đau lòng nữa, em không phản đối thần tượng yêu đương, nhưng lần sau anh nhất định phải lau sạch mắt, đừng có thơm thối đều đem về nhà.]
[Như này so ra, vẫn là Tần Mộng Dao tốt, uổng công Tần Mộng Dao đối xử tốt với Khương Mạt như vậy, Khương Mạt vẫn cướp người đàn ông mà cô ta thích.]
Nghê Bạt:
“Em nhìn thấy chưa? Tốt xấu gì em cũng là một nữ diễn viên tuyến hai, bị một tên yêu quái thẩm mỹ dẫm lên đầu, rõ ràng là hắn theo đuổi em, kết quả bây giờ hắn trở thành kẻ bị hại. Còn cả Tần Mộng Dao kia, em có biết chế tốn bao nhiêu công sức để giành về vai diễn Yến Khuynh Thành cho em không? Bây giờ người ta chẳng tốn hơi tốn sức đã lấy tới tay rồi. Trong đầu em có phải chứa toàn phân không hả?”
Yến Khuynh Thành là một nhân vật vô cùng đặc sắc trong bộ kịch bản < Bút Ký Thợ Săn> được cải biên từ trò chơi, diễn tốt tuyệt đối có thể nổi tiếng, mấy cô nữ minh tinh tranh giành ầm ĩ đến khói súng mịt mù.
Vốn dĩ trước đây Khương Mạt là người có hi vọng lớn nhất.
Nghê Bạt càng nói càng giận, nếu không phải gương mặt này vẫn còn chỗ dùng đến, anh sớm đã đem cái tên ngu xuẩn này đóng băng* rồi.
(*Đóng băng: dừng tất cả các hoạt động của nghệ sĩ.)
Tên ngu xuẩn đột nhiên ngẩng đầu, chỉ vào thời gian hiển thị trên điện thoại: “Bây giờ là năm 2019?”
Nghê Bạt: “……..”
Anh đúng là xui xẻo tám đời rồi mới vớ phải kẻ không khiến người ta bớt lo này.
Ai biết được Khương Mạt chọc điện thoại nhìn một hồi, lại hỏi: “Anh làm gì vậy?”
Nghê Bạt nghẹn một búng máu ở cổ họng, nửa buổi hô hấp mới thuận khí, đanh giọng nói: “Bà đây là Nghê Bạt, bà đây là quản lý của em, em bị đập đầu đến ngốc luôn rồi sao?!”
Vậy mà dám chiếm tiện nghi của cô.
Vừa tỉnh dậy liền bị chỉ vào mũi mắng te tua, tính khí của Khương Mạt vốn cũng không phải dễ chịu gì, trong chớp mắt bùng nổ rồi.
Khương Mạt mặt không biểu cảm đặt văn kiện trong tay xuống, nói: “Vậy anh có biết tôi là ai không?”
Nghê Bạt cười lạnh: “Đến đây đến đây, để bà đây nghe xem ngài là vị lão đại nào?”
Khương Mạt nhếch mép cười: “Bà đây là mẹ anh!”
Nghê Bạt ôm ngực chỉ vào cô, đang định mắng người thì đột nhiên phản ứng lại: “Em….em không lẽ thật sự không biết chế là ai sao?”
Khương Mạt gật gật đầu.
“Em là ai?”
“Khương Mạt.”
Không sai.
“Bao nhiêu tuổi rồi?”
“Mười tám.”
“……….”
Mời các bạn mượn đọc sách Thân Thể Tôi Bị Xuyên Qua của tác giả San Hô Thụ.
Nguồn: https://www.dtv-ebook.com.vn