Tầng Đầu Địa Ngục
Tác giả: Aleksandr Solzhenitsyn
NXB Ngàn Khơi, 1971
Dịch giả: Vũ Minh Thiều
Nguyên tác: В круге первом (1968)
Cuốn sách “Tầng đầu địa ngục” được dịch thểo tài liệu tiếng Anh “The First Circle” của Nhà Bantam Books. Cuốn sách này dày 674 trang và chia thành 87 chương.
Cuốn tiểu thuyết của Aleksandr I. Solzhenitsyn khám phá về cuộc sống trong những trại lao động chính trị của Nga dưới sự cai trị của Liên Xô. Nhà văn đã trải qua thời kỳ áp bức ở những trại lao động này, việc viết lại những trải nghiệm thực tế đã làm rung động lòng của người đọc. Trong tác phẩm này, nhà văn mô tả cuộc sống của nhiều tù nhân với từng cái nhìn độc đáo, từng cảnh khác nhau. Vì muốn thể hiện đa dạng tình huống tù đày, “The First Circle” có quá nhiều nhân vật phụ không liên quan đến cốt truyện chính.
Để tạo nên một cốt truyện súc tích hơn và thông suốt, chúng tôi đã lược bỏ một số phần trong quá trình dịch từ “The First Circle” sang “Tầng đầu địa ngục”. Việc này giúp tác phẩm trở nên sáng sủa, logic hơn, cốt truyện vẫn được bảo tồn, và nhân vật chính không bị ảnh hưởng. Giá trị văn học của “The First Circle” qua bản dịch của chúng tôi, theo quan điểm của chúng tôi, đã được tăng cường.
Chúng tôi hy vọng bạn đọc sẽ đánh giá, so sánh và nhận ra sự cố gắng của chúng tôi, và đồng ý rằng việc lược bỏ một số chi tiết không quan trọng về cốt truyện khi dịch một tác phẩm ngoại văn sang tiếng Việt là hợp lý và cần thiết.
Chân thành cảm ơn bạn đọc.
Nhà xuất bản Đất Mới.Dải phố tấp nập bên dưới, với những người gác cửa đang gom nhặt tuyết nâu thành từng đống. Mặc dù tuyết mới rơi nhưng đã ướt và bẩn, cây cào gỗ đẩy tuyết dơ phủ đều lòng đường. Innokenty Volodin, cố vấn Quốc gia đệ nhị, ngắm thấy cảnh đó, nhưng ông không chú ý, đứng nhìn ra cửa sổ với ilêu đều nhẹ nhàng. Tay ông trượt trên từng trang sách màu sắc rực rỡ của một tập báo nước ngoài. Mặc dù không nhìn vào các hình ảnh trên trang giấy, nhưng hành động của ông toát lên vẻ thanh lịch và trầm tĩnh.
Cố vấn Quốc gia đệ nhị Innokenty Volodin, với vị trí tương đương cấp Trung tá trong ngành ngoại giao, là một chàng trai cao ráo và thanh nhã. Không mặc đồ công sở, thay vào đó là bộ áo len tinh tế, ông trông giống một người thừa kế quý phái hơn là một viên chức cấp cao thuộc Bộ Ngoại giao.
Giờ đã muộn, và nếu muốn làm thêm giờ, ông phải bật đèn trong văn phòng. Tuy nhiên, ông không làm như vậy, không di chuyển khỏi văn phòng hay chuẩn bị ra về. Bốn giờ chiều không đồng nghĩa với việc làm việc kết thúc, mà chỉ là bắt đầu phần kết thúc ánh sáng của một ngày. Cả mọi người đều trở về nhà để ăn tối, và từ mười giờ đêm, các cửa sổ của sáu mươi toà nhà chính phủ Mạc Tư Khoa lại sáng lên. Duy nhất một người, một người duy nhất, sống giữa hàng tá tường đá ở Mạc Tư Khoa không thể ngủ, và điều này đã khiến tất cả những viên chức trong chính phủ phải thức đến ba, bốn giờ sáng. Vị Chúa Tể, với thói quen thức khuya của mình, cả ngày này, khoảng ba mươi bộ trưởng ngồi nghe ông như những học trò.
Hãy đọc “Tầng Đầu Địa Ngục” của tác giả Aleksandr Isayevich Solzhenitsyn để khám phá thêm về câu chuyện hấp dẫn này.