Trong cuốn “Mắt Quạ Tinh Tường”, Shane Peacock đã khéo léo tạo ra những tình tiết giải đáp sự kín đáo của ngài thám tử Sherlock Holmes khi đề cập đến gia đình của mình. Ông đã thành công trong việc xây dựng một câu chuyện giết người căng thẳng với tiết tấu hoàn hảo… đồng thời tạo ra ấn tượng mạnh mẽ về bức tranh náo nhiệt của London thời nữ hoàng Victoria, nơi sự tàn bạo của khu phố East End hiện lên sống động qua từng trang sách…
—
Cuốn sách “Thời Niên Thiếu Của Sherlock Holmes Tập 1: Mắt Quạ Tinh Tường” của tác giả Shane Peacock là một tác phẩm văn học hấp dẫn, đầy kịch tính và lôi cuốn. Được phát hành lần đầu vào năm 2007, cuốn sách đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của độc giả trẻ tuổi và người hâm mộ của nhân vật nổi tiếng Sherlock Holmes.
Cuốn sách kể về thời niên thiếu của Sherlock Holmes, một nhân vật nổi tiếng trong văn học trinh thám của Anh. Tác giả Shane Peacock đã đưa độc giả trở về quá khứ của Sherlock Holmes, khi anh chỉ là một cậu bé thông minh và tò mò, chưa phát triển thành nhà điều tra tài ba như sau này. Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện giải đố, mà còn là một hành trình khám phá bản chất và tâm hồn của một nhân vật huyền thoại.
Một trong những điểm đặc biệt của cuốn sách là cách tác giả xây dựng nên một thế giới bí ẩn và đầy bí ẩn, nơi mà những vụ án ly kỳ và những bí mật đen tối đang chờ đợi Sherlock Holmes khám phá. Shane Peacock đã tạo ra một bức tranh sống động về thời kỳ Victoria của Anh, với những con người, nơi chốn và sự kiện được mô tả một cách sinh động và chân thực. Đọc giả sẽ được đắm chìm trong không khí u ám và huyền bí của thế giới này, cảm nhận rõ ràng mùi hương của những con phố cổ, tiếng đàn piano vang lên từ những quán rượu và những bí mật đen tối ẩn sau vẻ ngoài lịch sự của xã hội thượng lưu.
Một điểm nổi bật khác của cuốn sách là cách mà tác giả xây dựng nhân vật Sherlock Holmes. Thay vì là một nhà điều tra tài ba và lạnh lùng như trong các tác phẩm sau này, Sherlock Holmes ở độ tuổi thiếu niên được mô tả là một cậu bé mạnh mẽ, tò mò và không ngừng tìm kiếm sự thật. Tác giả đã đưa độc giả vào tâm trí của Sherlock Holmes, để họ có thể hiểu rõ hơn về sự phát triển của nhân vật này, từ những trải nghiệm và sự kiện trong tuổi trẻ đã định hình nên con người và tài năng của anh sau này.
Ngoài ra, cuốn sách cũng đưa ra những câu hỏi về xã hội và con người, qua những vụ án mà Sherlock Holmes phải đối mặt. Tác giả không chỉ dừng lại ở việc tạo ra những câu đố và bí ẩn hấp dẫn, mà còn đưa ra những tầm nhìn sâu sắc về xã hội thời đó, với những vấn đề như tầng lớp xã hội, tội phạm và quyền lực. Đọc giả sẽ nhận thấy rõ ràng sự phân chia giàu nghèo, sự bất công và những đau đớn mà những người dân bình thường phải chịu đựng trong một xã hội đầy gian truân và tham vọng.
Cuốn sách “Thời Niên Thiếu Của Sherlock Holmes Tập 1: Mắt Quạ Tinh Tường” của Shane Peacock không chỉ là một câu chuyện giải đố hấp dẫn, mà còn là một tác phẩm văn học sâu sắc, đầy ý nghĩa và giá trị. Tác giả đã tạo ra một thế giới đầy kỳ bí và hấp dẫn, với những nhân vật sống động và những vụ án gây cấn. Đọc giả sẽ không chỉ được thưởng thức một câu chuyện ly kỳ, mà còn nhận được những tầm nhìn sâu sắc về con người và xã hội. Cuốn sách xứng đáng là một tác phẩm văn học đáng đọc và đáng để ngợi khen.
—
Tác giả Shane Peacock là một nhà văn và nhà báo đa tài, ông sáng tác trong nhiều thể loại như tiểu thuyết, kịch, kịch bản phim và tiểu sử. Nhân vật trong các tác phẩm của Shane Peacock thường là những cá nhân lạ lùng, có khả năng thực hiện những công việc phi thường.
“Thời niên thiếu của Sherlock Holmes” là bộ tiểu thuyết đầu tiên về quãng đời trẻ con của thám tử huyền thoại Sherlock Holmes.
Ra mắt lần đầu năm 2007, bộ sách của Shane Peacock ngay lập tức thu hút sự chú ý của độc giả tại nhiều quốc gia trên thế giới và giành được hơn 40 giải thưởng danh giá: Giải thưởng Sách của năm của Hiệp hội Thư viện Canada, Top 10 truyện bí ẩn cho thiếu nhi, Giải thưởng Arthur Ellis cho thể loại truyện hình sự thanh thiếu niên, Huy chương vàng cho sách của năm của Tạp chí Foreward…
Hình ảnh một Sherlock Holmes tài ba với trí thông minh nhanh nhạy, sự quan sát tinh tế, những phán đoán logic trong tác phẩm của Arthur Conan Doyle đã làm say mê biết bao thế hệ độc giả. Tuy nhiên, chưa có tác phẩm nào cho thấy, tài năng của Sherlock Holmes bắt đầu bộc lộ từ khi nào? Hoàn cảnh gia đình, môi trường sống từ thời thơ bé có tác động tới Sherlock Holmes ra sao? Ngay cả bác sĩ Watson – người bạn thân thiết của Sherlock Holmes cũng “chưa bao giờ nghe anh kể về gia đình và quãng đời thơ ấu của anh… Tôi đã tưởng anh mồ côi và không còn ai thân thích…”. Qua Thời niên thiếu của Sherlock Holmes, Shane Peacock lý giải những câu hỏi đó và giúp độc giả tiếp tục được đắm mình trong cảm giác hồi hộp gay cấn qua từng vụ án đầy kịch tính.
Nhận xét về tiểu thuyết của Shane Peacock, tờ The Global and Mail cho rằng, tiểu thuyết của Shane Peacook dành cho độc giả trẻ, nhưng người lớn cũng cảm thấy thích thú với những cuộc phiêu lưu có tiết tấu nhanh, đầy kịch tính…
Thời Niên Thiếu Của Sherlock Holmes gồm có:
Án mạng xảy ra trong đêm tối tại khu Whitechapel nằm sâu về phía đông, nơi khuất xa những ngọn đèn khí đốt trên các tuyến phố chính. Đây là chốn cư ngụ của dân Do Thái và lớp người cùng đinh. Nơi những kẻ vô danh tiểu tốt của một đô thị vĩ đại nhất địa cầu sống như bầy cầm thú. Vụ án xảy ra chỉ trong tích tắc, như một nhát đâm của sự tàn nhẫn, bất công và bạo tàn.
Nhiều giờ sau, tại khu Southwark phía nam dòng sông Thames, trong căn hộ xập xệ nằm trên cửa hiệu tồi tàn, một cậu bé miễn cưỡng thức dậy đón ngày mới. Sự công bằng không hiện diện ở nơi này. Nhưng hôm nay sẽ là ngày có tính quyết định đối với cậu bé, với vụ sát nhân và rất nhiều vụ án sau này.
Không một ai chứng kiến một vụ án mạng tại Whitechapel.
Nhưng trong màn đêm mịt mùng, những đôi mắt đen đã nhìn thấu tỏ.
Và sáng hôm nay… một bậc thầy đã thức dậy.
Mặt trời xuất hiện, rọi những tia nắng xuyên qua màn sương mù vàng vọt đang dần tan, chiếu lên đám người tuyền một màu nâu, lùm xùm nào mũ nón, nào quần áo cùng giày ủng đang rùng rùng di chuyển qua những chiếc cầu và dọc theo các con phố lát đá. Tiếng móng ngựa khua lọc cọc trên mặt đường hoà cùng tiếng rầm rập của các bánh xe sắt, tiếng chuyện trò râm ran và lời rao của những người bán hàng rong. Mùi ngựa trộn lẫn với mùi rác rưởi, than đá và khí đốt lan toả trong không khí. Phần đông mọi người đều tất tả đi đến một nơi nào đó trong buổi cuối xuân năm 1867 ấy.
Giữa đoàn người đang từ bên mạn nam vượt qua dòng sông bẩn thỉu trên cây cầu đá, có một cậu bé cao gầy, da dẻ tái nhợt tựa như sắc giấy trên rìa các trang Thời báo Luân Đôn. Cậu mười ba tuổi, và lẽ ra đang ngồi học ở trường. Từ xa, trông cậu thật bảnh bao trong chiếc áo choàng màu đen dài, cà vạt, áo chẽn và đôi ủng đánh bóng. Nhìn gần, cậu có vẻ xơ xác và buồn bã, nhưng từ đôi mắt màu khói của cậu toát ra nét tinh anh.
Tên cậu là Sherlock Holmes.
Trong vô vàn tội ác ở Luân Đôn này, tội ác đêm qua tại Whitechapel có lẽ là vụ man rợ nhất. Nó sẽ làm thay đổi cuộc đời cậu. Một lát nữa đây nó sẽ đập vào mắt cậu. Và mấy ngày tiếp theo nó sẽ hút lấy cậu.
Sherlock đến với những con phố nhộn nhịp và ồn ã này để tạm lánh các vấn đề của mình và tìm nguồn hứng khởi. Cậu quan sát những con người tiếng tăm giàu có để tìm hiểu xem điều gì khiến họ thành công và được trọng vọng như vậy. Vốn rất thính nhạy trước những sự kiện gay cấn và bức xúc, cậu luôn tìm chúng trên những tuyến phố chính ồn ã náo nhiệt này.
Ngày nào cậu cũng ra đây theo cùng một lối. Đầu tiên cậu rời căn hộ trên gác của một hiệu nón cũ kĩ tại khu Southwark bẩn thỉu và đi về phía nam theo hướng trường học. Nhưng ngay khi khuất tầm mắt, cậu liền rẽ sang hướng tây rồi lỉnh lên phía bắc, cùng với đám đông băng qua sông trên cầu Blackfriars để đến với khu trung tâm tráng lệ của thành phố.
Các cư dân của Luân Đôn lướt qua cậu như những đợt sóng. Mỗi người đều có câu chuyện riêng của mình khiến cậu say mê.
Sherlock Holmes là một cỗ máy quan sát. Sinh ra cậu đã như vậy. Chỉ trong chớp mắt cậu đã có thể khắc hoạ chân dung của một người nào đó. Cậu có thể nói ngay lí lịch của người này hoặc nghề nghiệp của người khác. Nhờ năng lực đó nên cậu khá nổi tiếng tại khu phố nhỏ của mình. Nếu có đồ vật gì bị thất lạc – một chiếc ủng, một cái tạp dề hay một khoanh bánh mì nóng giòn – cậu có thể nhìn các khuôn mặt, xem xét những chiếc quần, và khám phá các manh mối để chỉ ra thủ phạm, dù lớn hay nhỏ.
Người đàn ông đang bước về phía cậu từng ở trong quân ngũ, có thể nhận ra điều đó nhờ bộ ria của ông ta. Ông ta đã từng dùng ngón trỏ tay phải chai sần ấy để bóp cò súng trường. Ông đi lính bên Ấn Độ – cậu từng thấy trong sách một biểu tượng của Ấn giáo giống như hình trang trí nằm trên chiếc măng séc bên trái kia.
Cậu đi tiếp. Một phụ nữ đầu đội mũ vải sùm sụp đi lướt qua, tấm khăn quấn trên vai cô ta chạm nhẹ vào cậu.
– Đi đứng cái kiểu gì đâu! – Cô ta lườm cậu, làu bàu.
“Người này thực ra cũng dễ đoán thôi, Sherlock Holmes thầm nghĩ. Chị ta mới vừa bị thất tình. Nhìn cặp mắt thâm quầng, giọng nói cau có và thanh sôcôla giấu trong tay chị ta thì biết. Chắc chị ta quãng ba mươi tuổi. Trông có vẻ đang béo ra. Chị ta sống tại vùng ngoại ô Sussex, nơi duy nhất có loại đất sét nâu dính trên mũi đôi ủng đen kia.”
Sherlock Holmes luôn cảm thấy muốn biết hết mọi thứ. Cậu cần nhiều hơn những thứ ít ỏi mà cuộc sống đã mang lại cho mình. Một thầy giáo trong trường từng khen cậu giỏi giang. Cậu không coi chuyện đó là ghê gớm. “Giỏi về cái gì chứ?” Cậu tự nhủ. “Về việc sống nhầm chỗ và nhầm thời điểm à?”
Tại phố Fleet, cậu thò tay vào trong một cái thùng rác bằng gang, lôi ra một nắm báo. Thời báo… nhét trở lại. Tin điện hàng ngày… nhét trở lại. Cảnh sát nhật báo… à, đây rồi. Rốt cuộc cũng có một tờ hoạ báo! Mọi cảm xúc mà Luân Đôn có thể tạo ra đều được thổi sức sống vào nhờ những bức vẽ trắng đen kích thước lớn. Cậu đọc toàn những loại báo tường thuật các chuyện gây xôn xao dư luận. Và tờ báo này, cùng với một câu chuyện hấp dẫn, đầy máu me bạo lực và bất công, sẽ chỉ ra định mệnh của cậu. Cậu giấu nó vào trong áo khoác.
Tại quảng trường Trafalgar, Sherlock Holmes ngước mắt lên tìm kiếm lũ quạ. Thường thì chúng đậu thành hàng trên nóc khách sạn Morley. Nằm gần toà Northumberland House lộng lẫy, bên mạn đông nam của quảng trường, khách sạn Morley được lũ quạ chọn để tách xa khỏi những con bồ câu béo ú và đám đông gần đài phun nước. Cảnh tượng khiến cậu mỉm cười: Một trong những khách sạn sang trọng bậc nhất Luân Đôn, cùng với hàng quạ đậu trên nóc. Đó là loài chim Sherlock Holmes ưa thích.
Cậu len lỏi giữa dòng người lưu thông trên đường, băng qua quảng trường tới các bậc thềm đá trước cửa nhà Triển lãm Nghệ thuật Quốc gia. Những con quạ cũng di chuyển. Đôi khi cậu nghĩ lũ chim đi theo mình. Một đôi quạ sà xuống và đậu bên cạnh cậu bé.
– Chào hai cậu. Để xem tin tức hôm nay có gì nào.
Cậu giở báo ra. Cái tít trên trang nhất đập thẳng vào mắt cậu.
ÁN MẠNG!
Bên dưới dòng tiêu đề là bức tranh minh hoạ ghê rợn tái hiện cảnh một người phụ nữ trẻ nằm trên một con phố của Luân Đôn, thân mình ngập trong vũng máu.
Hai con quạ kêu toáng lên và bay đi mất. Sherlock đọc tiếp. Án mạng xảy ra ở giữa đêm khuya, tại phía đông của khu phố cổ. Không ai chứng kiến hay nghe thấy gì, dù chỉ là một tiếng hét. Hung khí la một con dao dài và sắc.
Sherlock lật sang trang sau. Cậu đọc ngấu nghiến: một phụ nữ chưa rõ địa vị xã hội, không có cái tên nào được nhắc đến, không có kẻ thù nào được biết tới. Cậu nhận thấy cô ta trông giống mẹ mình.
Cậu bé nghe thấy tiếng người qua đường xầm xì:
– Con bé tội nghiệp.
– Chắc hẳn là dân lề đường xó chợ, một đứa ngoại lai.
– Lại cái thằng nhóc dễ sợ ngồi đó. Chỉ ước gì nó biến đi.
– Mấy con chim lúc nãy là quạ à? Điềm gở đấy.
– Bọn lưu manh. Một lũ du thủ du thực. Kìa, chúng đến đấy. Để tôi gọi cảnh sát.
Cậu bé liếc mắt nhìn lên. Đó là nhóm bụi đời quảng trường Trafalgar. Cậu gần như có thể đánh hơi thấy bọn chúng.
– Sherlock Holmes công tử, nếu tao không nhầm!
Một thằng bé tóc đen mặt du côn lên tiếng. Cùng với nó là một nhóm trẻ bẩn thỉu, những bản sao thu nhỏ của thằng đầu đảng. Thằng bé mặc một chiếc áo choàng dài màu đen cũ mèm. Một cái mũ chóp cao sẫm màu vắt vẻo trên đầu nó. Còn trong tay nó là một chiếc gậy chống thô sơ.
– Tao nghĩ mày đang chiếm chỗ của bọn tao đấy.
Bọn trẻ chưa bao giờ ngồi ở đây. Hôm nay cũng sẽ như thế.
– Giáo chủ thân mến của tôi… – Holmes đáp, vẫy tay chào nhóm Bụi đời -…cùng những người bạn.
– Ít ra tao cũng có vài đứa bạn.
– Ờ.
– Biến mau! Nếu không chúng tao lại đập cho bây giờ.
– Đồ con nai Do Thái!
(Với những chữ n in nghiêng thì bạn hãy đọc thành l, còn chữ l in nghiêng thì ngược lại nhé. FEEN WATTPAD)
Một thằng bé khó chịu tên Grimsby quát to. Holmes luôn ngán ngại thằng này. Hàm răng vàng ệch nhọn hoắt như răng chồn của nó trông cứ như sắp cắn người ta đến nơi. Sherlock đứng dậy, vuốt phẳng lại bộ quần áo cũ mèm. Cậu ghét thằng Giáo chủ, nhưng đồng thời cũng ngưỡng mộ nó.
– Thấy cái này chưa? – Cậu hỏi, tay giơ tờ Cảnh sát nhật báo.
– Đâm nủng bụng kìa, ghê chưa! Nàm khéo thật! – Grimsby thốt lên.
Bọn trẻ cười rúc rích.
– Vui gì mà cười! – Giáo chủ nạt cả bọn – Chuyện này không hay ho gì đâu.
– Chuyện là thế nào? – Holmes hỏi, cậu thừa biết là thằng bé du đãng và băng nhóm của nó tường tận mọi tin đồn lan truyền trong các ngóc ngách của Luân Đôn.
– Chỉ có dân đường phố biết… và biết với nhau thôi. – Giáo chủ nói – Tao không ưa cái…
– Biết mà! – Sherlock thở dài. – Tôi biết… mấy người không ưa gì cái bản mặt của tôi.
Có một chút tương đồng giữa hai cậu bé, mặc dù thằng thủ lĩnh nhóm Bụi đời lớn hơn một chút và nói giọng hơi pha âm sắc Ái Nhĩ Lan. Sự giống nhau ấy còn hơn bề ngoài u ám của hai đứa. Nó nằm trong cung cách bộc lộ bản thân và sự chỉn chu trong những bộ trang phục cũ sờn. Cả hai đều ý thức được điều đó, nhưng Giáo chủ không ưa gì chuyện này.
– Mày sẽ không bao giờ là bụi đời được, Sherlock Holmes ạ.
– Có chứ, tôi đang bụi đời lắm đây này.
Một tay cảnh sát đang đi đến, cực kì bảnh choẹ với cái mũ cối trên đầu và chiếc áo khoác màu xanh dương có hàng khuy sáng bóng đều tăm tắp. Trong tay anh ta có một chiếc dùi cui. Viên cảnh sát canh chừng những cỗ xe đang chạy trên đường, tìm cơ hội tiến lại gần bọn trẻ.
– Chuồn thôi!
Giáo chủ rít lên, và bọn trẻ nhanh chóng biến đi.
*-FEEN-*
Đã năm giờ chiều, Sherlock vẫn còn muốn ở ngoài quảng trường, chưa chịu về nhà. Sao lại phải quay về với căn nhà buồn bã, chán chường, về với bố mẹ cậu chứ? Thà cứ ở ngoài này còn hơn. Ở đây cậu được ở gần với sự gay cấn và thành công. Tại đây cậu đã chứng kiến rất nhiều điều đáng kinh ngạc và đầy mê hoặc. Một lần cậu đã nhìn thấy chính Lewis Carroll đang cầm quyển Alice ở xứ sở thần tiên trong tay; một lần khác, nhà chính trị vĩ đại nhất nước, Disraeli, lặng lẽ rảo bước qua quảng trường; rồi người phụ nữ khổng lồ Anna Swan, với cái đầu vượt lên trên đám đông, ngôi sao đu dây Blondin, và ngài Dickens độc nhất vô nhị với chòm râu dê lốm đốm bạc và cặp mắt rực lửa. Cậu đã tận mắt thấy quảng trường chật cứng những người đối lập kêu gọi chính phủ sửa đổi đường lối, rồi có lúc lại đông nghẹt các công dân hô vang những thành tích của Đế chế. Cậu đã thấy những người cạo ống khối với bộ mặt đen nhẻm, những gã ăn mày gớm ghiếc, và cả những tên móc túi nữa. Tại sao phải về nhà kia chứ?
Nhưng cậu vẫn phải về nhà. Khi tháp đồng hồ Big Ben tại toà nhà Quốc hội điểm năm giờ chiều, Sherlock Holmes phải chạy nhanh để về đến nhà trước bố mẹ, như thế họ sẽ tưởng cậu đã ở trường. Từ nhiều tháng nay cậu đã lừa dối hai người. Trong thâm tâm, cậu biết bố mẹ đang nghi ngờ mình ghê lắm. Chuyện này không thể tiếp diễn mãi được. Nếu cậu không đi học thì cậu sẽ phải đi lao động. Gia đình cần sự đóng góp của cậu. Cậu sẽ phải chấp nhận số phận của mình giữa những tầng lớp lao động nghèo khó của Luân Đôn. Mây đen đang kéo đến.
Sherlock nhận ra tim mình đang đập dồn. Nó đã đập như thế kể từ lúc cậu mở tờ Cảnh sát nhật báo. Có thứ gì đó đang thiêu đốt tâm can cậu. Cậu nhìn xuống tờ báo, vo tròn nó, siết chặt hai chữ án mạng trong nắm tay của mình.
Mời các bạn đón đọc Thời Niên Thiếu Của Sherlock Holmes Tập 1: Mắt Quạ Tinh Tường của tác giả Shane Peacock.
Nguồn: https://ebookvie.com