Hám Sinh – Nhiễu Lương Tam Nhật
Trong “Hám Sinh”, câu hỏi mà nhân vật chính muốn gửi đến Đông Dạ Huy sau năm năm ở tù không phải là về tình yêu hay lý do anh đối xử với cô như vậy. Mà chỉ đơn giản là liệu anh từng nhớ đến cô, dù chỉ trong một khoảnh khắc nào đó.
Hám Sinh và Đông Dạ Huy đã chia sẻ cả quãng thời niên thiếu với nhau, với tâm tư và tình cảm dành riêng cho đối phương. Nhưng mọi sự hy sinh của Hám Sinh dường như trở nên vô nghĩa trước sự lợi dụng của Đông Dạ Huy.
Đông Dạ Huy lợi dụng Hám Sinh từ khi nhỏ để cuop tiền và công việc nhỏ nhoi, và thói quen này dần trở nên tự nhiên trong cuộc sống của anh. Tình yêu đơn phương của Hám Sinh không chỉ đau khổ, mà còn bi thương hơn khi bị ai đó mình yêu lợi dụng.
Sau năm năm trong tù vì Đông Dạ Huy, Hám Sinh thấu hiểu rằng không có bù đắp nào có thể thay thế những mất mát và đau thương mà anh đã phải gánh chịu. Việc trốn tránh và cắt đứt liên lạc với Đông Dạ Huy trở thành quyết định của Hám Sinh sau khi được trả tự do.
Những cảm xúc thầm kín giữa hai người dần trỗi dậy khi họ gặp lại nhau sau nhiều năm. Đáng tiếc là tình yêu đã quá muộn màng khi trái tim của Hám Sinh không còn đủ sức để yêu thêm một lần nữa.
“Hám Sinh” là một câu chuyện đầy cảm xúc về tình yêu đơn phương, sự hy sinh và những tâm tư đau khổ của những người trẻ trước số phận không công bằng. Một tác phẩm đáng đọc cho những ai đam mê văn học tình cảm sâu lắng và trắn trở.Có còn kịp không? Hấp Sinh trong tác phẩm này đã có cơ hội để cảm nhận sự ấm áp từ trái tim Đông Đạ Huy, và thực sự thấu hiểu những tình cảm mà cô từng mong muốn. Nhưng liệu họ có kịp dành cho nhau mãi mãi không?
Kết quả xét nghiệm của Hấp Sinh đã vén màn bệnh tật ung thư ghê gớm. Lúc này, cô mới nhận ra rằng, Đông Đạ Huy, người từng lạnh lùng và tàn nhẫn, thực ra lại có trái tim dịu dàng.
Trước đây, anh luôn thấy ngượng khi giới thiệu Hấp Sinh trước mặt mọi người. Nhưng giờ đây, anh sẽ tự hào nắm tay cô giữa đám đông, và không ngần ngại gọi cô là “vợ”.
Đồng thời, anh đã dành cho gia đình mình sự quan tâm hơn. Một cuộc điện thoại từ Hấp Sinh chỉ cần đủ để anh bỏ mọi việc để chạy về nhà.
Đông Đạ Huy, người thời xưa luôn cay đắng với mọi người, giờ đây đắm chìm trong tình yêu. Anh dành sự nhân hậu, sự chăm sóc cho Hấp Sinh sau mỗi cuộc xạ trị đau đớn, và dù đường đời có gập ghềnh, anh luôn kiên nhẫn bên cô.
Đông Đạ Huy như thế, nếu không yêu sẽ lạnh lùng vô cảm, nhưng khi yêu đã dành trọn trái tim và tâm hồn.
Hấp Sinh, người vợ yêu dấu, có lẽ sẽ phải rời xa Đông Đạ Huy. Anh lo sợ, vậy nên anh gọi cô phải mạnh mẽ, phải kiên cường đến cùng.
Nhưng cô đã qua một cuộc đời quá mạnh mẽ rồi, giờ đây cô bắt đầu mệt mỏi, đau đớn. Mọi nỗ lực cô đã dành trước đó đều đã cạn kiệt.
Một câu chia tay đau lòng buông lời, rồi nỗi đau len lỏi như một cơn sóng dữ ào ào xông vào cơ thể Đông Đạ Huy.
Cái giá mà Đông Đạ Huy phải trả khi đã phụ bạc tình yêu của mình, đó là phải đối mặt với sự cô đơn cô độc suốt cuộc đời.
Đôi khi, công bằng tồn tại trong những quyết định đầy định mệnh.
Và cuối cùng, câu nói: “Nếu em ra đi, nhưng trên trời có một con chuồn chuồn đậu vai anh, hoặc dưới bầu trời bay tới một con bướm, đó chính là em quay lại nhìn anh.” liệu có thể làm đắm chìm Đông Đạ Huy trong bình yên.
Đừng bỏ lỡ cơ hội đọc tác phẩm đầy cảm xúc, Hấp Sinh của tác giả Nhiễu Lương Tam Nhật.