Vlađimia Maiacốpxki (1893 – 1930là nhà thơ vĩ đại của nước Nga. Ông là một con người mạnh mẽ, nhà thơ của “quảng trường”, người phát ngôn cho những luồng tư tưởng lớn lao và là tác giả của những vần thơ mang nặng yếu tố thời sự. Nhắc đến cái chết được cho là tự sát đầy bi thương của nhà thơ, nhiều nhà nghiên cứu đã đưa ra nhiều giả thiết khác nhau. Nhà nghiên cứu Valentin Skoriatin đã viết nhiều bài viết lý giải về cái chết bí ẩn này. Sau khi xem xét kỹ hơn và mở rộng cuộc điều tra của mình, căn cứ vào các tư liệu mới và sự việc mới mà ông phát hiện được, nhà báo V. Skoriatin đã cho ra mắt quyển sách Bí ẩn về cái chết của Maiacovxki với một giả thiết mới, bất ngờ về cái chết của nhà thơ vĩ đại này. Trong tập sách này có 9 vấn đề lớn lý giải và trình bày quá trình nghiên cứu, tìm hiểu về cái chết của nhà thơ Maiacovxki. Với mỗi vấn đề, tác giả đưa ra nhiều bằng chứng, tài liệu có liên quan, những tài liệu đã được công khai và cả những tài liệu được xem là bí mật. Cùng với những phân tích, tư duy logic, kết nối với những sự kiện lịch sử, những nhân vật quan trọng có liên quan và sự phán đoán, trực giác của người nghiên cứu, V. Skoriatin đã đưa ra những bằng chứng và nhận định có giá trị về cái chết của nhà thơ. Trước mỗi vấn đề lớn, tác giả đều đưa ra những vần thơ của nhà thơ Maiacovxki sâu sắc, ngắn gọn mà đầy ý nghĩa. Tác giả còn trình bày quá trình tìm hiểu, nghiên cứu và vén bức màn bí mật về cái chết của nhà thơ; lập luận để phủ nhận những đánh giá, nhận xét chưa khách quan, thiếu chính xác của các nhà nghiên cứu khác đối với công việc nghiên cứu của mình và khẳng định “bởi vì chính các tài liệu đã buộc tôi phải nghi ngờ giả thuyết cho rằng nhà thơ tự sát, và đưa ra giả thuyết trái ngược. Và không phải là giả thuyết “bị giết chết”, mà là bị bức tử, như thế chính xác hơn, bởi nó bao hàm không chỉ sự loại bỏ trực tiếp về thể xác một con người, mà còn cả việc đẩy người đó tới bước đi đáng sợ”. Đằng sau cái chết này là một mưu mô và sự sắp đặt hoàn hảo. Quyển sách còn công bố rất nhiều tài liệu và hình ảnh có giá trị để làm bằng chứng cho những suy đoán, lập luận của tác giả. Những giả thuyết của Valentin Skoriantin về cái chết của nhà thơ vĩ đại Maiakovski vẫn còn là những giả thuyết đang cần được bổ sung thêm và gây nhiều tranh cãi trong giới nghiên cứu nhưng những tài liệu, dẫn chứng, lập luận của ông đã đưa ra một cái nhìn mới, một hướng nhìn sâu sắc, khách quan và khoa học hơn về cái chết bí ẩn ấy, là tiền đề, là hướng đi mới cho những nhà nghiên cứu. Cuộc tìm kiếm đang tiếp tục. Vẫn chưa nói hết tất cả…*** Tại sao V. Maiakovski không sang Paris? Tôi muốn sống và chết ở Paris … V. Maiakovski Trên ảnh là khuôn mặt bình thản, lạnh lùng quen thuộc của Vladimir Maiakovski, trên đó đã có dấu vết không thể cứu vãn. Sau đó là sự bí ẩn đến khó hiểu: trên áo sơ mi trắng, phía bên trái, rõ ràng có một vết sẫm – vết đạn; nhưng ở ngực bên phải lại có… một vết sẫm, và ở thái dương – một cái gì trông như lỗ thủng. Bức ảnh hiếm hoi đó, được chụp vào ngày chết của nhà thơ, đã xuất hiện trên màn ảnh truyền hình đêm ngày 25, rạng ngày 26 tháng 3 năm 1989. Người dẫn chương trình “Trước và sau nửa đêm” là V. Molchanov đã giơ bức ảnh đó ra và nghi ngờ: thế này có thể gọi là tự sát được chăng? Tôi xin nhắc lại, tác giả của phóng sự truyền hình chỉ tỏ ý nghi ngờ cái sự kiện trong lịch sử văn học Xô viết đã được hợp pháp hóa thế thôi, vậy mà bài phóng sự truyền hình ấy ngay lập tức đã bị báo chí phản đối dữ dội! Mà cũng không riêng báo chí. Tôi cùng mấy phóng viên đồng nghiệp có đến gặp V. Molchanov. Và ông kể rằng sau buổi phát hình đó, lúc về đến nhà, thì ông bị choáng váng: cánh cửa căn hộ của ông bị viết những câu chửi bậy bạ. Mà căn hộ của ông thì nằm trong một tòa nhà không phải ai cũng được phép ra vào tùy tiện. Ba hôm sau, trên tờ “ Literaturnaia Gazeta ” ( Báo Văn nghecó bài đối đáp của một cựu nhân viên Nhà bảo tàng V. Maiakovski tên là V. Radzishevskii. V. Radzishevskii kiên quyết bác bỏ bản thân cách đặt vấn đề, coi việc nghi ngờ là tuyệt đối không thể chấp nhận. Tiếp đó tờ báo “ Sovietskaia kultura ” ( Văn hóa Xô viếtcông bố quan điểm của V. Katanian, đạo diễn điện ảnh và là con trai của nhà văn chuyên viết tiểu sử V. Maiakovski. V. Katanian tuyên bố thẳng thừng: “Mọi tình huống liên quan đến cái chết của V. Maiakovski đều đã rõ ràng… Tại sao còn biến tai họa bi thảm của nhà thơ thành một câu chuyện trinh thám đê tiện?!”