Uầy! Tại sao mấy người bạn trai trước của cô đều là loại người thối nát thích bắt cá hai tay vậy?
Và tại sao mỗi lần cô mượn rượu giải sầu, đều sẽ bị tên hàng xóm “trạch” đó bắt gặp.
Căng hơn là, tên đầu trọc này còn đeo một cặp mắt kính rất dày.
Cư nhiên lại tự đề cử mình, nói mình là đối tượng đáng để lui tới, nói cô có thể thử xem…
Lại còn thử cơ đấy! Anh ta nghĩ anh ta là hàng hiếm ai ai cũng muốn chắc?
Mặc dù anh ta không phải sở thích của cô, nhưng vừa mới chia tay, quả thật cô cũng muốn tìm một người bạn ở bên cạnh.
Đợi sau khi bước vào cuộc sống của anh, cô mới phát hiện trước đó cô hiểu lầm anh quá nhiều chuyện.
Anh không phải gay, cũng không phải trạch nam, càng không phải loại người sống dựa vào gia đình…
Kinh người nhất là, khi không đeo mắt kính anh chính là một đại soái ca siêu cấp.
Hơn nữa, anh lại cam tâm tình nguyện vì cô rửa tay nấu canh, hoàn toàn chẳng để ý tới chuyện con trai phải tránh xa nhà bếp.
Thậm chí người tốt chẳng mấy khi nổi nóng như anh, lại vì dạy dỗ bạn trai cũ của cô mà tức giận.
Cuối cùng cô cũng hiểu được cảm giác an toàn người đàn ông thường mang đến cho phụ nữ có tư vị gì.
Nhưng khi cô cho rằng nỗi ám ảnh bắt cá hai tay đó đã kết thúc thì lại bắt gặp anh thân mật với một cô gái hấp dẫn vô cùng. Chẳng lẽ số mệnh của cô là có bạn trai bắt cá hai tay?