Lục Thiếu Du, linh hồn bị xuyên qua đến thế giới khác, nhập vào thân thể của một thiếu gia không có địa vị phải trải qua cuộc sống không khác gì nô bộc.
Thế giới này lấy Vũ vi cường, lấy Linh vi tôn, nghe đồn khi võ đạo đỉnh phong, linh đạo đạt đến cực hạn có thể phá toái hư không.
Lục Thiếu Du mang theo ký ức từ kiếp trước tái sinh, không cam lòng làm một thiếu gia chẳng khác gì củi mục.
Trong thế giới xa lạ,
Say – nằm trên gối mỹ nhân,
Tỉnh – nắm quyền thiên hạ.
Đây mới là cuộc sống đáng mơ ước.
Linh – Vũ song tu
Bá chủ kiêu hùng
Đã đến, ta sẽ lưu lại một huyền thoại……
Ngoài Linh Vũ Thiên Hạ, tác phẩm trước đó của Vũ Phong là Tu Chân Giả Tại Dị Thế.
***
– Ưm, ta đang ở nơi nào thế này?
Lắc lư cái đầu vừa tỉnh lại sau khi chìm vào hôn mê, Lục Thiếu Du cảm thấy xung quanh mình rất ẩm ướt, hơn nữa toàn thân đau nhức như muốn tê liệt, gió từ bốn phía thổi qua, tạt vào người hắn khiến hắn không nhịn được mà rùng mình một cái.
Đầu Lục Thiếu Du toát mồ hôi lạnh, hắn vội vàng mở choàng mắt. Không gian xung quanh chỉ là một mảnh đen kịt, trên không trung, một vầng trăng lưỡi liềm đang treo lơ lửng. Sau một lát, mượn ánh sáng yếu ớt phát ra từ mặt trăng hắn mới nhìn được cảnh vật rõ ràng hơn một chút. Hiện tại hắn đang ở trong một đầm nước, lúc này hẳn là ban đêm.
– A…
Cơn đau điếng từ đại não truyền đến khiến hắn phải kêu lên một tiếng thảm thiết. Lục Thiếu Du cảm nhận được có một lực lượng kỳ lạ đánh vào đầu mình khiến hắn lập tức ngất đi một lần nữa.
Khi trời gần sáng Lục Thiếu Du mới từ từ tỉnh lại, nhưng khi nhận được tin tức mới từ đại não Lục Thiếu Du thiếu chút nữa lại ngất đi.
– Nhân phẩm của ta bạo phát sao, xuyên việt rồi, đây là không phải là nằm mơ chứ?
Lục Thiếu Du mở to hai mắt chăm chú nhìn bốn phía, theo những tin tức nhận được từ đại não, cùng với việc đã từng xem qua mấy tiểu thuyết xuyên việt, Lục Thiếu Du khẳng định rằng mình đã bị xuyên việt rồi. Tình huống này tưởng chừng như không có thật, thậm chí trong trăm triệu hoàn cảnh cũng chưa chắc tìm được một, vậy mà lại xảy ra trên người hắn.
Lục Thiếu Du ngẫm lại, mình vừa mới tốt nghiệp đại học hạng ba, cũng tìm được công việc vặt vãnh ở trong một văn phòng nhỏ. Trong khi đang giúp cấp trên photo tài liệu thì không ngờ máy photocopy bị rò điện, hắn bị chết bất đắc kỳ tử mà xuyên qua.
Kiếp trước không nói làm gì, tiền đồ xa vời, xuyên qua cũng tốt, nói không chừng xuyên qua đến một thế giới khác sẽ đạt được thành tựu lớn hơn. Dựa theo những hiểu biết của bản thân hắn trong tiểu thuyết, người xuyên qua, không một người nào đạt được thành tựu quá thấp. Nguyên một đám không phải thê thiếp thành đàn thì cũng là bá chủ của thế giới mới, kém cỏi nhất cũng làm phú nhị gia, hẳn là mình cũng không quá xui xẻo.
Xác định mình bị xuyên qua, Lục Thiếu Du không có bất kỳ cảm giác đau khổ hay tiếc nuối gì mà ngược lại hắn cảm thấy mình như được giải thoát. Kiếp trước hắn không phải là người có chức có quyền, cũng không phải người giàu có, tiền đồ rất xa vời, tương lai mờ mịt.
– Nơi này là chỗ nào, tại sao ta lại xuyên đến chỗ quỷ quái này?
Lục Thiếu Du đánh giá xung quanh, bắt đầu lục lọi ký ức còn lưu lại trong đầu, một đoạn ký ức không thuộc về hắn.
…
Mời các bạn đón đọc Linh Vũ Thiên Hạ của tác giả Vũ Phong.