🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Stillhouse - Dòng Sông Hắc Ám Ebooks Nhóm Zalo DÒNG SÔNG HẮC ÁM Tác giả: Rachel Caine Người dịch: Yến Nhi Phát hành: Đinh Tị Nhà xuất bản Thanh Niên 2020 — — ebook©vctvegroup LỜI MỞ ĐẦU B n ngày trước Khi giáo viên c a Ellie White, cô Willingham, nói v i cô bé r ng tài x s đ n trường h c s m h n thường l đ đón cô bé, Ellie bi t đó không ph i toàn b s th t. Bác Lou ch a bao gi đ n s m nh v y c , tr khi cô bé b m. “T i sao ?” Cô bé h i. Cô bé thích đ a ra nh ng câu h i m i khi có đi u ch a rõ. Có th cô bé ch m i sáu tu i, nh ng b đã d y cô bé ph i h i n u không hi u. M lúc nào cũng có chút x u h b i cô bé c làm theo l i d n c a b m t cách máy móc nh v y. “Cô e r ng… Cô e r ng đó là vì b con đã nh bác y làm v y.” Cô Willingham nói. Cô y là m t ph n da tr ng t t v i m t l n tóc màu b c đi m xuy t trên mái tóc nâu, và cô là m t giáo viên t t. M c dù b Ellie r t giàu có, cô ch a bao gi đ i x v i Ellie khác bi t so v i nh ng h c sinh trong l p. K c khi Ellie có làn da màu nâu đ m, đ m h n b t c bé gái nào khác đây - nh ng cô bé có làn da tr ng nh nh ng trang gi y. “B s không làm v y…” Ellie nói. “Có đi u gì đó không n.” Cô Willingham đ a m t v phía Ellie, nh ng không nhìn th ng vào cô bé: “ thì, m con b m…” Cô nói. “V y nên ông y m i đi u xe đ n đón và đ a con t i b nh vi n n i ông y đang cùng v i m con. Nh v y được r i ch ?” Cô giúp Ellie m c chi c áo len dài tay. Chi c áo này Ellie không thích, nh ng cũng không mu n b l i. Ti p đ n là chi c c p sách. “Cô Willingham?” Ellie h i, ngước lên nhìn cô giáo c a mình. “Cô đang khóc đ y ?” “Không, bé con . Cô n mà. Đi nào. Ra kh i đây thôi, bác y đang đ i.” “Nh ng b có nh c đ n m t mã n a ch ?” “Ông y có nh c đ n m t mã…” Cô Willingham nói. “M t mã c a hôm nay là chim hét đen, ph i không nào?” Ellie g t đ u. Th Năm là chim hét đen. M i ngày s là m t loài chim nào đó, b i vì cô bé r t thích chim và m luôn luôn g i cô bé là chim ru i nh do cô bé luôn phóng đi r t nhanh. Nh ng Ch nh t m i là chim ru i. Trước tiên, cô Willingham bước xu ng b c th m c a trường h c đ nói chuy n v i bác Lou, bác đang đ i trong chi c xe đ u khúc quành n m gi a nh ng b c th m và đài phun nước l n làm b ng đá c m th ch. Nguyên t c là Ellie không bao gi được t i ch chi c xe cho đ n khi cô Willingham xác nh n r ng m i th đ u n. Cô và bác Lou nói chuy n r t lâu. Cô Willingham c khóc mãi không ng ng. Hôm nay th i ti t nóng và m, nh ng đài phun nước trông r t mát m và đ p đ . Tia nước b n ra t nh ng chi c v sò làm b ng bê tông, r i vào m t chi c v sò l n h n n m chính gi a. M t ng nói v i Ellie r ng đã t ng có m t nàng tiên r t xinh đ p s ng trong v sò, nh ng m t vài b c ph huynh đã bu c nhà trường ph i đ a nàng y ra ngoài, và gi đây nàng y ph i trong kho ch a đ , đi u này th t đáng bu n làm sao. Cô Willingham bước tr l i b c th m đ đón l y tay cô bé. Ellie ngước lên nhìn cô. “M i th s n thôi…” Cô nói, nh ng gi ng cô l c đi. Đôi m t cô đ lên. “Cô xin l i, bé con. Nh ng cô ph i làm đi u này. Cô cũng có gia đình c a mình.” Ellie c m th y lo l ng cho gia đình c a cô giáo. “Goa đình c a cô n c ch , cô Willingham?” Cô bé không có ý đ nh làm cho người ph n ph i khóc. “ , Ellie , h s n thôi. Con có th giúp cô đ m b o r ng h s n ch ?” Ellie không rõ mình ph i làm đi u đó nh th nào, nh ng cô bé v n g t đ u. Cô bé thích giúp đ m i người, ngay c khi cô bé không th c s ch c ch n t i sao cô Willingham l i nghĩ r ng cô bé có th giúp. Cô Willingham m c a xe và nâng Ellie lên. Đây v n là công vi c c a bác Lou. Sau đó, người ph n ôm l y cô bé. “Hãy m nh m , Ellie. Con s n c thôi.” “Nh ng còn gia đình c a cô thì sao ?” Ellie h i. “Cô không đ nh đi v i con đ cùng giúp h sao?” Cô Willingham b m mi ng, nh ng gi t nước m t lăn dài trên má, và cô ch còn bi t l c đ u. Cô đóng s m cánh c a xe, và đó là khi Ellie bi t r ng có đi u gì đó th c s không n. Cô giáo Willingham đã nói d i, nh ng cô bé không bi t t i sao cô ph i làm v y. Và r i Ellie nh n ra r ng đi u này còn t i t h n nh ng gì cô bé nghĩ, b i m c dù chi c xe trông gi ng v i chi c xe v n thường đ a đón cô bé, nó không h có mùi d a mà cô bé v n yêu thích. “Bác Lou?” Cô bé c t ti ng g i người tài x . Ti ng ch t c a xe vang lên n ng tr ch. Cô bé có th nhìn th y người đàn ông đang ng i gh trước, đó là m t người to l n đ i chi c mũ lưỡi trai. Ng i băng gh sau, Ellie c m th y mình nh bé h n bình thường, và khi chi c xe b t đ u di chuy n, cô bé nhanh chóng th t dây an toàn; bác Lou không bao gi cho xe ch y cho đ n khi cô bé th t dây an toàn xong xuôi. “Bác Lou? Có chuy n gì v i m cháu v y? Cô Willingham nói r ng…” Cô bé ng ng l i câu h i b i l người đàn ông đang lái xe không ph i bác Lou. Đôi m t nhìn vào cô bé trong gương chi u h u không ph i là c a bác y. “Th t dây an toàn vào.” Ông ta nói. Còn bác Lou s luôn nói xin hãy. “Cháu đã th t r i…” Cô bé nói. Cô bé c m th y s hãi, nh ng cô bé s không th hi n đi u đó ra ngoài. “Bác có bi t m t mã không?” “Chim hét đen.” Ông ta nói. “Ph i không?” “Bác là ai?” “Tôi là người s đ a cháu đ n m t n i nào đó th t an toàn…” Ông ta nói. “Cũng gi ng nh mong mu n c a bác Lou v y. Được r i ch ?” “Cháu s g i cho b .” Ellie nói, và r i m khóa c p sách đ l y chi c đi n tho i di đ ng. Nó không có đó. Cô bé bi t r ng mình không được đ đi n tho i lung tung. Chi c đi n tho i r t đ t ti n, quan tr ng, và cô bé luôn luôn đ nó trong chi c túi đó. Cô bé c m nh n được nước m t đang ch c trào ra, nh ng cô bé s không đ mình khóc. H mu n cô bé ph i khóc, b t kỳ ai đã l y m t chi c đi n tho i. B t kỳ ai đang ch i trò ch i đ u cáng này. “Bác là ai?” “Không ai c .” Người lái xe nói. “Gi thì ng i im và yên l ng đi.” Ông ta lái chi c SUV vào tr c đường chính. Cô bé c g ng nhìn xem h đang đi đâu, nh ng nhanh chóng b m t phương hướng; cô bé ch a bao gi ph i chú ý đ n nh ng đi u nh th này trước đây. Ngôi trường đã khu t sau qu đ i, và ông ta r ngo t nhi u h n, cô bé hoàn toàn không bi t h đang đâu. Cô bé không bi t ph i làm gì. B luôn nói v i cô bé r ng có r t nhi u người x u ngoài kia, và cô bé không nên đi v i h n u h không bi t m t mã. Th nh ng, ông ta bi t nó, và cô bé cũng không th nh n nút “cu c g i kh n c p” n u không có chi c đi n tho i nào đây. “Đ cháu đi.” Cô bé nói. Cô bé c g ng đ gi ng mình nghe gi ng v i gi ng c a m : l nh lùng và t tin. “Bác có th d ng xe đây.” “Im m m.” Người lái xe nói. “Gi yên l ng. N u còn n ào, tao s dán mi ng mày l i.” Đi u đó th m chí còn khi n cô bé ho ng s h n vi c ph i ng i trên m t chi c xe l ho c và không có đi n tho i bên, nh ng cô bé s không đ người đàn ông này bi t được đi u đó. Cô bé s không khóc. Cô bé nhìn xung quanh và c g ng nghĩ ra vi c khác đ làm. Cánh c a không th m . Ph n kính cũng th . Chi c SUV được g n kính t i màu, cũng gi ng nh chi c xe c a bác Lou; nó có tác d ng ch ng n ng. Nh ng nó cũng được t o ra đ m i người không th nhìn được vào bên trong. Ellie nh n ra m t đi u c c kỳ t i t . Cô bé là cái bóng ng i bên trong m t chi c xe màu đen, đ ng sau nh ng ô c a t i màu, không ai có th nhìn th y, và cô bé không bi t ph i làm gì ti p theo. Khi cô bé b t đ u gào thét đ tìm ki m s giúp đ t nh ng chi c xe ch y qua, người lái xe r vào đường nhánh, đ xe dưới m t cây c u n m gi a nh ng tán cây xanh rì, dán băng dính quanh mi ng cũng nh quanh tay và chân cô bé. Ông ta đ a cô bé vòng ra phía sau chi c SUV. Phía sau tr ng tr n, ch có m t chi c túi ng có in hình các công chúa Disney. Cô bé hét lên dưới l p băng dính, ng ngu y và c g ng đ thoát ra, nh ng ông ta đ t cô bé lên chi c túi ng và l c đ u. “Đi ng đi…” Ông ta nói v i cô bé, r i qu t m hôi trên m t. “Chúng ta còn m t quãng đường dài phía trước. Mày chú ý cách c x và tao s cho mày ăn trong m t vài gi t i. M y ngày n a mày s tr v nhà cùng m t câu chuy n th t hay ho đ k .” B đã luôn d n cô bé r ng: “N u r i vào tay k x u, đ ng bao gi tin l i chúng nói.” Cô bé hoàn toàn không tin r ng chúng s đ a mình tr v nhà. Cô bé th t s s hãi khi th y mình b t đ u s mũi và khó th v i băng dính dán kín mi ng. Vì v y, cô bé n m yên hít th , ch m rãi, đ u đ n. Cô bé v n còn ho ng s , l i thêm ki t s c n a, và cu i cùng, cô bé nh m m t l i và c g ng gi v nh mình đang m t n i nào đó khác, được tr v nhà v i m . M t cách khó nh c, cô bé gi v r ng mình đang ng thi p đi và cu n người l i trên đùi c a m . Khi t nh l i, cô bé r t mu n nói v i người đàn ông r ng mình mu n đi v sinh, nh ng ông ta thì l i đang nói chuy n đi n tho i, và h đang trong m t khu r ng, vào gi a đêm t i. Ông ta th y cô bé ng i d y. Ông ta quay đ u l i. Và r i qua t m kính ch n gió ô tô, cô bé trông th y t m bi n báo “phía trước có l i ngo t” cùng v i lu ng ánh sáng b ng lên xung quanh nó. Lu ng ánh sáng đang chi u th ng v phía b n h . Cô bé c hét lên v phía ông ta, nh c ông ta coi ch ng chi c xe, nh ng ông ta ch cau mày và nói: “Tao đã nói là im…” Và r i chi c xe kia đâm s m vào h , t t c l n nhào và v v n; cô bé nghĩ mình đã nghe th y người đàn ông hét lên. C u v i, Ellie mu n nói đi u đó, nh ng cô bé quá s hãi và quá đau đ n, r i người đàn ông ng ng la hét, m i th đ u tr nên im b t. 1 GWEN ng kính l n và đen ngòm c a chi c máy quay truy n hình nh c tôi nh v nh ng đi u t i t . Nh ng đi u vô cùng t i t . Tôi c g ng nh đ n lý do t i sao mình l i ng i đây. Tôi đây đ k câu chuy n c a mình, m t cách chân th c và thành th t nh t. B i vì nh ng người khác đã k câu chuy n y quá lâu, đ t đi u d i trá v tôi và nh ng đ a tr c a tôi. M y tháng nay đ u ng p tràn tin t c v i t a đ : K gi t người hàng ho t đã tr n thoát và b t cóc người tình cũ! V n súng trong căn nhà ch t chóc! Nó luôn được thêm th t đ t o ra hi u ng gi t gân nh t, và ít nh t s ph i m t l n đ c p đ n vi c tôi b b t gi nh là k đ ng lõa. Có đôi lúc, h cũng nh đ n vi c tôi đã được tr ng án. Ph n l n th i gian, h thích lãng quên chi ti t đó. Đã có hàng trăm phóng viên kh ng b hòm th c a tôi t i m c tôi ph i đóng l i và l nó đi. Ít ra thì m t n a trong s h cũng đã đi m t đo n đường dài đ t i được h Stillhouse, c thuy t ph c tôi m c a và vi t nh ng bài báo nói lên l p trường c a tôi. Nh ng tôi không ngu ng c đ n n i làm đi u đó mà không bi t mình đang lao đ u vào cái gì. S xu t hi n trên truy n hình l n này là k t qu c a g n m t tháng thương lượng, đ m b o v vi c tôi s được h i gì và không được h i gì. Tôi đã l a ch n chương trình Howie Hamlin Show b i danh ti ng t t đ p c a nó; người d n chương trình đ ng c m v i nh ng n n nhân khác và ng h công lý. Nh ng khi ng i vào chi c gh ph ng v n, tôi v n c m th y không s n sàng. Tôi đã không lường trước được r ng m c đ ho ng lo n c a mình l i tăng cao nh th này, hay vi c m hôi nóng b ng liên t c ch y dài sau c tôi. Chi c gh quá sâu, và tôi c m th y ch i v i khi ng i trên mép gh . Chính là b i chi c máy quay phim. Tôi nghĩ r ng tôi đã có th vượt qua n i s hãi v nó, nh ng không. Có th s không bao gi . Máy quay phim c nhìn tôi ch m ch m. Nh ng người khác trông th t th th . Nhân viên đi u khi n máy quay đang trò chuy n v i người khác, không h đ ng g n cái máy và con m t không ch p l y m t l n c a nó. Người d n chương trình đang bàn b c v i ai đó đ ng sau cánh gà, trong ánh đèn sáng l m , xung quanh là r t nhi u dây cáp ch ng ch t. Nh ng tôi c m th y nh đang b đóng đinh t i ch , và m i khi tôi ch p m t, tôi l i nhìn th y m t cái máy quay khác, cái máy quay đ t trên m t chi c giá đ ba chân trong căn nhà vườn đ nát t i Louisiana. Tôi trông th y người ch ng cũ c a mình, n cười kinh kh ng c a h n. Tôi trông th y máu. Quên nó đi. N i này nh h n nhi u so v i nh ng gì tôi tưởng tượng. Ph n b c bao g m m t cái b c th p v i ba chi c gh bành quây xung quanh cùng m t cái bàn nh có m t bóng loáng t o đi m nh n. Trên chi c bàn có đ m t vài quy n sách, nh ng tôi quá lo l ng đ có th nghiên c u chúng. Tôi t h i t i sao l i là ba chi c gh . Có ph i đây luôn luôn có ba chi c gh không? Tôi cũng không rõ. Tôi không th nh n i, m c dù tôi đã xem chương trình này t trước đ bi t mình s ph i chu n b nh ng gì. Mày có th làm được. Tôi nói v i b n thân nh v y, và th c hành hít th sâu. Mày đã đ i m t v i không ch m t mà là hai tên gi t người hàng lo t. Đây ch ng là gì c . Nó ch là m t bu i ph ng v n mà thôi. Và mày đang làm đi u này vì các con, đ giúp chúng được an toàn h n. B i l , n u c đ cho gi i truy n thông mu n k câu chuy n gì v tôi cũng được, h s ch làm cho tình hình thêm t i t mà thôi. Không ích gì. Tôi v n mu n thoát kh i n i này và không bao gi quay tr l i n a. Đi u duy nh t gi tôi l i chính là các con, Lanny và Connor, đang dõi theo t phòng ngh [1]. Đó là m t phòng ch có c a s cách âm v i n i ghi hình, người bên trong có th theo dõi được m i ho t đ ng. Lanny hào h ng gi ngón cái lên v i tôi. B ng cách nào đó, tôi đã thành công trong vi c n n ra m t n cười. M hôi đã cu n trôi l p trang đi m, tôi bi t đi u đó. Tôi không ch c v vi c trang đi m lúc này, nó gi ng nh m t l p s n latex, khi n tôi ng p th . Tôi gi t mình khi ai đó ch m vào vai, và khi quay người l i, tôi th y m t người đàn ông râu ria, đ u đ i chi c mũ bóng chày, trên tay đang c m th gì đó. Tôi suýt thì va ph i anh ta. R i tôi nh n ra r ng đó ch là m t chi c mic nh có g n m t s i dây dài. “Tôi s đ a thi t b này cho cô, cô hãy lu n nó dưới áo r i g n nó vào c áo, được ch ?” Người đàn ông nói. Tôi đoán anh ta th y được tôi đã gi t mình nh th nào, b i anh ta đã lùi v sau m t bước. Tôi lu n cái mic nh xu ng dưới vi n áo, r i kéo nó đ n đúng ch phù h p; anh ta g t đ u khi th y nó đã vào đúng v trí, và r i th m t h p pin xu ng sau l ng tôi, ngay trên cái gh tôi ng i. “Được r i đó, cô đang k t n i tr c ti p.” Anh ta nói. Tôi c m n anh ta trong khi không có m t c m xúc gì. Cái dây l nh ng t ch m lên làn da c a tôi. Tôi t h i li u chi c micro có th thu được c ti ng hít th nông và nhanh c a tôi hay không. Tôi ch nh l i t th , ch đ ch c ch n. “Hai phút.” Ai đó trong bóng t i nói, và tôi gi t mình th t m nh m t cái. Người d n chương trình v n đang loanh quanh phía trong cánh gà. Tôi c m th y vô cùng cô đ n và ch v . Ánh đèn lóe lên khi n tôi chói m t; tôi ph i ngăn l i ham mu n gi tay lên đ che đi ánh sáng chói lòa. Tôi đan các ngón tay vào nhau đ gi cho mình kh i c m th y b n ch n. Khi th i đi m m t phút đ n, người d n chương trình bước lên b c. Ông ta là m t người đàn ông da tr ng r n r i tu i trung niên, mái tóc màu đen đi m nh ng s i b c hai bên mai. Ông ta m c m t b com lê màu xanh s m trông r t đ p, và tôi ngay l p t c t h i li u tôi có đang ăn m c quá xu nh xoàng hay không. Ho c là m c quá l . Đây không ph i là tôi, tôi không thường quan tâm đ n nh ng đi u nh th này. Tuy v y, tôi ch a t ng tham gia m t chương trình truy n hình tr c ti p trước đây. Dù gì thì tôi cũng không h mu n làm đi u này. “Này, Gwen, cô kh e ch ?” Ông ta nói, và chúng tôi b t tay. Nh ng ngón tay m áp c a ông ta ch m vào nh ng ngón tay l nh ng t c a tôi. “Nghe này, không c n ph i lo l ng v b t c đi u gì c . Tôi bi t đi u này khi n th n kinh cô căng th ng, nh ng chúng tôi s giúp cô vượt qua, được ch ? Hãy tin tưởng tôi. Tôi đã lo h t m i th r i.” Tôi g t đ u. Tôi không còn s l a ch n nào cho đ n lúc này. Ông ta có m t n cười m áp, gi ng v i nhi t đ c a bàn tay. T t c ch là m t ngày làm vi c bình thường đ i v i ông ta mà thôi. Tôi th hít th sâu m t l n n a. Ba mươi giây trôi qua m t cách ch m ch p, và r i đ n màn đ m ngược. Ba s cu i cùng được đ m b ng ký hi u tay, và r i n cười c a người d n chương trình t a sáng vào đúng lúc b t đ u ghi hình. Ông ta rướn người m t chút v phía trước, n i có máy quay. “Xin chào các b n, và chào m ng các b n đ n v i t p phát sóng vô cùng khác bi t c a chương trình Howie Hamlin. ph n sau c a chương trình, chúng ta s theo chân v b t cóc cô bé Ellie White gây ch n đ ng đang được đi u tra, nh ng trước đó, chúng ta s có m t cu c trò chuy n chi ti t v v án mà t t c m i người đ u đang quan tâm: Melvin Royal. Có m t nhân v t r t quan tr ng ch a t ng xu t hi n tr c ti p trước gi i truy n thông t trước đ n nay, và chúng tôi r t may m n khi m i được cô y t i đây hôm nay: Gwen Proctor, ho c t ng được bi t đ n trước đó v i cái tên Gina Royal. Gina Royal là v c a k gi t người hàng lo t tr danh Melvin Royal, người mà g n đây đã b b n ch t Louisiana trong m t cu c t n công vô cùng dã man nh m t i…” Tôi không th ch u đ ng được nó. Tôi ph i ng t l i ông ta. “V cũ…” Tôi nói, đ a Howard - Howie - Hamlin vào tình hu ng ph i đ t ng t d ng l i gi a màn gi i thi u đ y trau chu t c a mình. “Tôi xin l i vì đã chen ngang, nh ng tôi là v cũ c a h n ta. Tôi đã ly d h n ta m t th i gian dài trước đây r i.” Ông ta d ng l i m t nh p và nói: “Đúng, đúng v y, đương nhiên r i, cô nói đúng, và đó là l i c a tôi. H n ta đã là ch ng cũ c a cô vào th i đi m s ki n kinh kh ng này di n ra. V y thì bây gi cô mu n được g i b ng cái tên là Gwen Proctor ch không ph i Gina Royal, ph i không?” “Đó là tên h p pháp c a tôi.” Tôi đã thay đ i nó m t cách chính th c, cũng nh tên c a các con tôi. Gina Royal không còn t n t i n a. Nhìn l i m i chuy n thì, h u nh cô ta không h t n t i ngay t đ u. “Đương nhiên. V y thì, Gwen, đ ch c ch n các khán gi đang xem truy n hình có th b t k p được câu chuy n đ y lý thú này… khi Melvin Royal l n đ u tiên b b t nhi u năm v trước cùng v i xác c a m t ph n tr trong căn nhà mà cô chung v i h n ta, cô cũng đã b bu c t i giúp đ h n ta trong v b t cóc. Đi u này có đúng không?” “Đúng v y.” Tôi nói. “Tôi đã được tr ng án.” “Đúng là nh th !” Ông ta có v tán thành. “Th nh ng sau đó cô đã ti p t c tr n ch y, thay tên đ i h và thay đ i ch r t nhi u l n. T i sao ph i làm nh v y n u cô vô t i?” Gi thì tôi có m t linh c m, và tôi không thích nó tí nào. Có đi u gì đó không n. Tôi c m nh n được đây s không ph i là m t cu c ph ng v n nh nhàng nh tôi đã được h a h n. “Tôi trong s ch, nh ng đã có nh ng l i đe d a ch t chóc g i t i tôi và các con tôi h ng ngày. Qu y r i qua m ng và đe d a hi p dâm cũng nh b o l c x y ra nh c m b a. Tôi làm đi u c n thi t đ b o v gia đình mình.” Tôi không đ c p đ n vi c Melvin cũng không ng ng tìm ki m chúng tôi. G i nh ng b c th . Chúng chính là nh ng th kinh kh ng nh t mà tôi không mu n m ra. “Không ph i cô đã t i báo c nh sát sao?” “C nh sát thường r t lưỡng l trong vi c gi i quy t nh ng nguy c đ n t nh ng k không rõ danh tính, đây chính là đi m y u mà các k rình r p n m r t rõ trong lòng bàn tay. Tôi đã ch n cách hành đ ng đ đ m b o ch c ch n lũ tr được an toàn.” “Tôi th y r i. Nh ng t i sao l i ti p t c ch y tr n, sau đó?” “B i m t th mà nh ng trò đùa trên internet thường làm r t t t, đó là h p l i v i nhau và tìm ra ai đó, r i bi n h thành n n nhân h t l n này đ n l n khác. Đây là trò ch i c a r t nhi u người trên internet. Tôi đã không nh n ra đi u đó ngay t lúc đ u, nh ng vi c tôi b qu y r i l i là m t n l c được lên k ho ch chi ti t. Nó v n còn ti p di n, tôi ch c ch n đ y.” “V y t i sao cô l i đây và đ i m t v i nguy c đó?” Tôi d ng l i. Tôi mu n tr l i câu h i này th t chu n xác. “B i vì nó x y ra h ng ngày. Không ch đ i v i ngôi sao n i ti ng, ho c nh ng người gi ng nh tôi, nh ng người thu hút s chú ý; nó x y ra v i c nh ng người bình thường. Th m chí v i c tr con. Và lu t pháp c a chúng ta, nh ng c quan thi hành pháp lu t, không h đi u ch nh đ gi i quy t v n đ này. Nh ng tôi không đây đ c u th gi i. Tôi ch c u nh ng đ a con c a tôi mà thôi.” “C u kh i cái gì? M t cách chính xác y?” “Thông tin sai l ch.” Tôi nói. “Nh ng l i nói d i đã lan tràn, gây ra ngày càng nhi u s nh c m và qu y r i. Vì v y mà tôi mu n k câu chuy n c a mình.” Th m chí nói đi u đó cũng khi n tôi run r y t n sâu bên trong. Tôi đã dành quá nhi u th i gian đ tr n ch y. Đi u này, theo nhi u cách, là đi u khó khăn nh t tôi t ng làm, nó th c s … khi n tôi t n thương. “Sân kh u là c a cô…” Howie nói. “Đó là lý do vì sao chúng tôi trao cho cô th i gian.” Và r i tôi th l . Tôi nói cho ông ta bi t v vi c cưới ch ng cũ, v cu c s ng khi m i b t đ u c a chúng tôi - khi tôi không có m t khái ni m nào v nh ng yêu c u h n ta đ t ra cho tôi lúc nhà, trên giường - t t c đ u không bình thường. Tôi đã quá tr và quá ph thu c đ có th bi t được nhi u h n. Tôi đã được b o r ng ph i ng t ngào, ph i bi t thích nghi, ph i là b t c th gì mà ch ng tôi mong mu n t tôi. Và ngay khi nh ng đ a tr ra đ i, đã quá mu n đ có th nghe theo b n năng c a mình. Tôi đã quá s hãi đ nhìn vào s th t. Đ n đây, tôi im l ng, nh l i kho nh kh c đó và ch ng tr l i nh ng ký c. Hamlin ng người v phía trước: “Gwen, hãy đi vào đi m chính đi. Cô ch c ch n ph i bi t, đúng không? Làm th nào mà h n ta đ a nh ng cô gái tr v nhà và cô không bi t ch ?” Tôi c g ng gi i thích v cái xưởng đóng kín c a h n ta, nh ng ngày tháng mà h n làm vi c thâu đêm t i đó. Hamlin gi v l ng nghe, nh ng tôi có th th y ông ta ch đang đ i tôi k t thúc. Khi tôi làm v y, ông ta nói: “Cô hi u t i sao r t nhi u, r t nhi u người nghi ng câu chuy n c a cô, đúng ch ? H đ n gi n là không th tưởng tượng ra r ng cô ng bên c nh m t k gi t người và không có l y m t chút nghi ng .” “Đi mà h i b n gái c a Ted Bundy[2]…” Tôi nói. “H i v c a Gary Ridgway[3]. H i toàn b gia đình c a Dennis Rader[4]. Có l đã có nh ng d u hi u, nh ng tôi không th nh n ra chúng có nghĩa là gì. Tôi không bao gi tưởng tượng được r ng h n ta đang làm nh ng đi u này, n u không tôi đã c g ng đ ngăn h n ta l i.” “C g ng sao?” Hamlin nh c l i. “L ra h n ta đã gi t tôi r i.” Tôi nói. “Và h n ta có nh ng đ a tr c a tôi, nh h n ta mong mu n. Tôi th m chí còn không th tưởng tượng được đi u đó s nh th nào, và tôi cũng không mu n tưởng tượng. Tôi đã s ng sót, ngài Hamlin. Tôi làm th vì nh ng đ a tr c a tôi, và tôi s ti p t c làm nh th , b t k đi u gì x y ra.” Tôi khá hài lòng v i cách mà tôi di n đ t thông đi p c a mình, nh ng hi n gi thì tôi tr nên c nh giác; t i sao ông ta c thúc ép tôi? Đây không ph i nh ng gì mà chúng tôi đã th ng nh t t trước. Ông ta đáng l ph i giúp đ , ch không ph i tra h i tôi. “Hãy quay tr l i v i ch ng c a cô, Melvin Royal. H n ta ti p t c đu i theo cô ngay c khi h n ta đang sau song s t nhà tù, đó là l i kh ng đ nh c a cô, ph i không? M t ph n c a vi c cô b qu y r i? Ch c ch n là ph n này ch ng có liên quan gì đ n nh ng k xa l gi u m t trên m ng internet r i.” L i kh ng đ nh. Tôi suýt n a thì đánh ông ta. Tôi c m th y mình nh m t tù nhân trên chi c gh này, và tôi ghét c m giác này. Tôi không th li c nhìn ng kính máy quay, nh ng tôi bi t nó đang hướng vào mình; ánh đèn màu đ báo hi u ĐANG GHI HÌNH t o nên m t ch m sáng l m trong t m nhìn c a tôi. Tôi c g ng đ t p trung vào gương m t c a Hamlin, nh ng nó b nhòe đi. Tôi liên t c nhìn th y m i người di chuy n xung quanh tôi, và tôi ghét đi u đó, ghét đi u đó. Tôi không thích người khác ti p c n tôi m t cách lén lút. “Gwen?” Tôi nh n ra r ng tôi đang nhìn ch m ch m vào ông ta v i ánh m t vô h n, và tôi c g ng đ nh ra câu h i. Melvin. Ông ta đang nói đ n Melvin. “Ch ng tôi đã g i nh ng b c th cho tôi.” Tôi nói v i ông ta. “Ai đó trong tr i giam đã tu n chúng ra ngoài cho h n ta; gi đây tôi nghĩ r ng h n ta đã r i chúng kh p c nước đ lũ tay sai có th g i đi, th m chí ngay c khi h n ta đã ch t. Theo nh tôi được bi t thì v n đang có m t cu c đi u tra v v n đ này.” “Cô có gi nh ng b c th này không? Có đem chúng đ n cho nh ng người qu n giáo? Phía c nh sát thì sao?” “Nh ng qu n giáo.” Tôi nói. C h ng tôi th y khô rát. Nh ng ngón tay c a tôi gi t gi t. “Nh ng án t đã treo trên đ u h n ta. H cũng ch ng làm được gì nhi u đ tr ng ph t h n.” “ m…” Ông ta kéo dài gi ng và th hi n ra bi u c m tr m t . “Và cô đã ghi l i t t c nh ng đe d a mà cô nói là đã nh n được trên m ng ch ?” T i sao ông ta l i nghi ng tôi? Chuy n quái qu gì đang x y ra đây v y? “Đương nhiên là tôi đã làm th , bao g m c nh ng b n ghi c a c nh sát và FBI v nh ng v qu y r i. Nghe này, ti p t c trò chuy n s không ích gì n u ông…” “Lu n đi u c a cô có nghĩa r ng m i chuy n đ u b t ngu n t gia đình c a các n n nhân ch t dưới tay Melvin Royal ph i không?” Tôi đang đ nh đ ng lên r i đi, nh ng tôi l i ng i xu ng. Tôi không mu n câu chuy n lái sang ch đ này. Trên th c t , tôi đã nói v i người s n xu t chương trình r ng tôi s không tr l i các câu h i liên quan đ n các n n nhân hay gia đình c a h . Tôi c n ph i ng ng nó l i. “Tôi không mu n nói v gia đình c a các n n nhân.” “T i sao không? H chính là nh ng người t c gi n v i cô nh t, không ph i sao?” Tôi không h mu n đ l i cho các gia đình y. Tôi không th đ l i n tượng nh v y được. “Tôi không đ l i cho nh ng người đang ph i ch u đ ng n i đau và n i t c gi n không gì đong đ m n i. Tôi đang nói đ n nh ng k hoàn toàn l m t, nh ng k xúm l i ch đ th a mãn ham mu n riêng c a b n thân.” “Cô có đem theo b t kỳ b ng ch ng nào ch ng minh cho hành đ ng qu y r i này đ khán gi có th nhìn th y t n m t được không? Đương nhiên là đ xác minh cho v án c a cô.” Tôi có th c m nh n được má và c m tôi đang đ l ng lên. V án c a tôi? Tôi đang trình di n trước tòa chăng? “Không.” Tôi nói. Tôi c g ng gi cho mình bình tĩnh và không b lung lay. “Tôi đã và s không làm th . Chúng c c kỳ đáng ghê t m.” “Tôi tin là b ph n s n xu t bên phía chúng tôi đã đ ngh cô mang theo m t vài ch ng c đ chia s v i khán gi , ph i không?” Tôi đã c . Tôi đã m ngăn kéo đ ng tài li u, n i tôi gi nh ng th t i t kia, c g ng tìm m t th không quá cá nhân và kinh kh ng đ n m c khi n tôi mu n nôn m a, nh ng tôi đã không th . B t kỳ th gì không được nh kỳ v ng s b h ph t l và cho r ng Cô ta phóng đ i nó lên quá mà thôi. Nh ng th th t s kinh t m thì l i không phù h p đ đ a lên sóng truy n hình tr c ti p. “Tôi đã quy t đ nh ph i b o v nh ng đ a con c a mình…” Tôi nói. “R t nhi u nh ng tin nh n trong s đó là v chúng, và tôi t ch i đ a ra công khai. Tôi s không mang n i đau c a các con tôi ra làm trò tiêu khi n cho thiên h . Tôi đây đ nói lên s th t, không ph i đ công b nh ng l i nói d i.” Tôi c m th y nh nhõm, tôi coi đó là m t kho nh kh c lóe sáng c a s bình tĩnh. Tôi đã hành đ ng đúng đ n, tôi bi t là nh v y, và tôi nghĩ r ng khán gi cũng bi t đi u đó. Nh ng r i ông ta chĩa mũi dùi v phía tôi. “Gwen…” Ông ta trượt v phía trước m t chút trên chi c gh , quay v phía tôi, không gian nh đang bi n thành m t phòng x ng t i. “Cô có bi t v b phim tài li u đó không?” Tôi có c m giác nh chi c gh đang tan ch y phía dưới, dìm tôi xu ng tâm c a trái đ t. “Đo n phim nào?” Tôi nh n ra được gi i h n mà tôi n l c g n vào t ng câu t ng ch . Tôi không th ki m ch được b n thân. “Ông đang nói đ n cái gì v y?” Ch thoáng qua thôi, nh ng tôi th y được m t tia hăng hái ánh lên trong đôi m t c a ông ta. “Chúng ta s bàn đ n chuy n đó ngay thôi. Nh ng trước h t, có m t đo n video ng n dường nh đã xác nh n s dính líu c a cô đ n v án c a ch ng cũ…” B phim tài li u quái qu nào ch ? Tôi hít vào m t h i th t sâu đ khi n mình bình tĩnh và nói: “Đo n video đó là gi , và FBI đã xác nh n s th t; ông có th ki m tra thông cáo báo chí. S th t là ch c n m t câu h i v v n đ này thôi cũng đ đ ch ng minh s qu y r i không ng ng mà tôi ph i đ i m t m i ngày, nh ng đ a tr c a tôi cũng v y.” Tôi v n đang c g ng đ xoay chuy n m h n đ n kinh kh ng này. Tôi không th nghĩ ra đi u gì khác đ làm n a. “V y thì hãy nói v đi u đó đi. Melvin Royal có v nh đã có m t s lượng l n và tăng d n nh ng người b o v h n ta t p h p l i trên m ng internet, nh ng người này tin r ng: ho c là trên th c t h n ta không gây ra t i tr ng nào trong toàn b v án, ho c là cô ph i ch u t i ngang b ng v i h n ta. Cô không nghĩ r ng nh ng người đó có quy n th hi n ý ki n c a mình sao?” Tôi mu n đ m vào m t ông ta. Tôi mu n hét lên. Tôi vô cùng mu n ch y tr n, đôi chân tôi đang run r y vì s thôi thúc y. “N u nh nh ng ý ki n c a h bao g m c vi c tôi nên b l t s ng và nh ng đ a tr b gi t h i ngay trước m t tôi, v y thì không. Tôi không nghĩ nh v y.” Gi ng c a tôi ch t ch a c n th nh n . Tôi nu t xu ng c n gi n đang thiêu đ t trong c h ng mình. Tôi c m th y kinh t m. “Ông đang nói đ n b phim nào c ?” “Đúng v y, đó qu là m t c h i hoàn h o đ gi i thi u m t v khách khác c a chúng ta ngày hôm nay. Cô Tidewell? Cô có th tham gia cùng chúng tôi không?” Tôi nh n ra nh ng người đang di chuy n đ ng sau, h chính là người ph trách micro râu ria x m xoàm và giám đ c trường quay. Nh ng khi tôi h i quay người l i, tôi nhìn th y m t người không h xu t hi n trước đó đang bước lên b c. Tôi bi t cô ta, và có c m giác nh tôi đang b văng ra kh i rìa c a th gi i v y. Miranda Tidewell. Giàu s , có dính líu, luôn gi n d đ n m c vô phương c u ch a. Cô ta có lý do đ tr nên nh v y; con gái cô ta, Vivian, là n n nhân th hai c a ch ng tôi. Nh ng k t lúc b t đ u, cô ta đã tin r ng tôi là đ ng ph m, r ng tôi đáng l ph i bi t và ngăn h n ta l i, ho c là tôi đã cùng th c hi n m i th v i h n ta. Cô ta là con dao đâm sau l ng tôi k t kho nh kh c Melvin b b t. Cô ta đ u tranh ch y u là đ ch c ch n r ng tôi cũng b t ng vào tù. Cô ta đã r t c g ng, dù cho các b ng ch ng đ u r t thi u thuy t ph c, không có căn c v ng vàng và ch d a vào l i khai man c a m t người hàng xóm. Miranda mu n tôi ch u án t cùng v i Melvin. Và t cái nhìn mà cô ta trao cho tôi khi bước lên ng i vào chi c gh th ba, chi c gh mà tôi đã luôn c m th y nghi ng … tôi hi u r ng cô ta v n luôn mu n đi u đó. S tương ph n c a chúng tôi vô cùng rõ nét. Trong khi chúng tôi đ u là nh ng ph n da tr ng, mái tóc c a tôi có màu t i, trang ph c đ n gi n và ti n d ng, thì cô ta l i có mái tóc t a d c màu vàng nh t, trang s c đ t ti n, và đang m c m t b đ công s thi t k riêng. Cô ta trông r t s n sàng đ xu t hi n trên sóng truy n hình, xét đ n c l p trang đi m hoàn h o không tì v t đó. Cô ta còn không thèm nhìn tôi, m c dù tôi đang nhìn ch m ch m vào cô ta. Cô ta nh n cái b t tay c a Howie Hamlin và ng i xu ng gh m t cách tao nhã và nh nhàng. “C m n ông đã m i tôi đ n vào bu i sáng nay, ông Hamlin…” Cô ta nói. “Và vì đã l ng nghe ti ng nói t phía chúng tôi. Goa đình c a nh ng n n nhân đã ch t dưới tay Melvin và Gina Royal r t bi t n hành đ ng c a ông.” Tôi c n ph i đ ng lên và bước ra kh i đây. Cô ta không thèm ghi nh n s xu t hi n c a tôi dù ch m t chút. Tôi không bi t làm cách nào đ có th ph t l cô ta. Th gi i xung quanh tôi tr nên th t kỳ qu c và phi lý, c nh tôi đang đ m chìm trong m t đ i dương sâu th m v y. “Đương nhiên. Và nhóm mà cô đang đ i di n có tên g i là…” “Nh ng thiên th n đã m t.” Cô ta nói. “Sau khi nh ng đ a tr , ch em gái, nh ng người m , nh ng người b n và nh ng người h hàng xa đã b tước m t kh i vòng tay chúng tôi.” “Tôi bi t là nhóm Nh ng thiên th n đã m t n y ra ý tưởng tài tr cho d án quay m t b phim tài li u đ y đ , mà theo nh cô nói, nó s gi i thích t t c m i tình ti t. Nh ng bây gi , v i cái ch t c a Melvin Royal, và vi c cô Proctor hoàn toàn được mi n t i, cô th y l i ích gì t kho n ti n b ra này?” Tôi mu n hét lên, ném th gì đó, bi n kh i cái trường quay này, nh ng tôi không th . Tôi c n ph i l ng nghe. Howie Hamlin, cho dù ông ta có ch ý hay không, thì cũng đang giúp tôi m t ân hu l n khi c nh báo tôi v vi c nhóm Nh ng thiên th n đã m t - m t nhóm mà tôi không còn nghe đ n trong m t kho ng th i gian dài, v n đang ho t đ ng. Tôi th c s nghĩ r ng m i th đã quá đ r i, h đã vượt qua được n i bu n và ti p t c s ng. Nh ng rõ ràng là không ph i th . “Hi n nhiên là chúng tôi không có h ng thú v i m t phiên tòa xét x m i; cô Royal đã được tuyên tr ng án b i nh ng b i th m đoàn đ ng v phía cô ta.” Miranda nói. “Đi u mà chúng tôi tin vào chính là tòa án d lu n, nó đã có hi u qu m t cách trên c tuy t v i khi ngoài kia v n t n t i nh ng th t b i trong vi c thi hành công lý, và k ph m pháp thì không b tr ng tr m t cách thích đáng. Chúng tôi công b toàn b v án trước d lu n, thông qua thước phim tài li u m i m và chi ti t này, phân tích kĩ lưỡng cu c đ i c a Gina Royal.” “B phim tài li u này đã hoàn thành ch a?” “Nó ch m i b t đ u…” Miranda nói, và chuy n s chú ý m t cách b t ng sang tôi. M c đ căm ghét trong đôi m t c a cô ta không khác gì cái ngày cô ta ng i trong phòng xét x , khi tôi được tuyên tr ng án và th t do. Tôi ch a t ng g p l i cô ta k t ngày hôm đó, nh ng có v cô ta không có khác bi t gì m y. T t c nh ng đi u này th t kỳ quái, r ng trong m t kho nh kh c, tôi th m chí còn không th tin được vào th mà tôi đang nghe th y. Tôi không th di chuy n. Tôi không th suy nghĩ. Tôi ch nhìn ch m ch m vào người ph n này, cô ta thì trông r t bình thường, và tôi không th hi u n i làm th nào mà m t ai đó l i có th … b ám nh t i m c này. Hàng năm tr i. “Cô không th làm th …” Tôi nói. “Cô không th phá h y cu c s ng c a tôi, cu c s ng c a các con tôi nh th này. M t l n n a.” “Tôi không h .” Miranda nói. “Tôi ch đ n gi n là đang tài tr cho m t b phim tài li u, b phim này s được ra m t trên m ng internet và các liên hoan phim trên toàn th gi i khi chúng tôi hoàn thành. Nó là… m t hành đ ng th hi n tình yêu, n u cô mu n th . Đ tưởng nh nh ng n n nhân c a ch ng cô. Nh ng đ a con c a chúng tôi. Và tôi r t mong đ i đ nghe ý ki n c a cô, cô Royal. Tôi nghĩ cô s khá thích n di n viên mà chúng tôi đã tuy n ch n đ vào vai cô trong màn dàn d ng l i vô cùng k ch tính này.” Cô ta mu n có m t k ch b n. Cô ta đây đ kích đ ng. Đ khi n tôi m t t ch và trút lên cô ta ngay t i đây, t i trường quay này. Howie Hamlin và m t n a dân s bang Tennessee s tr thành nh ng nhân ch ng kinh hoàng c a v vi c. Tôi c n ph i ch i trò ch i này, và giành th ch đ ng. Vì v y mà tôi ng i tr l i. “Tôi s xem…” Tôi nói. “Và tôi s r t vui m ng khi có c h i đ a ra nh ng ý ki n ch nh s a cho b t kỳ s thi u chính xác nào. Và có l cô cũng đã bi t, không ph i t t c các thành viên gia đình n n nhân đ u đ ng v phía cô.” “Đúng v y.” Miranda đ ng tình. “Tôi e là m t vài người trong s h tin vào cái mác n n nhân c a cô. Quá t , th t đ y.” Cô ta có l đang nói v Sam, nh ng cô ta đang th n tr ng; đi u mà cô ta không mu n làm nh t là c g ng m a mai anh y ngay lúc này. Nó s khi n cô ta trông ít đáng tin c y h n, và thù h n nhi u h n. “Th t t là cô không th tìm được cách kh thi đ thoát kh i n i bu n kh c a riêng mình, cô Tidewell.” Tôi nói, và tôi có ý nh v y. “Tôi r t xin l i vì nh ng gì đã x y ra v i con gái cô, và tôi mong cô có th tìm th y bình yên v i công lý đã được th c thi. K gi t cô y đã ch t r i.” “M t trong s chúng.” Cô ta đáp tr . “Còn m t k n a.” Cô ta nh n ra r ng mình đang gi m lên ranh gi i, ho c là đã đi quá nó. V i m t n l c có ch ý, cô ta gi b khóc lóc và đ a tay lên che mi ng. Qu là m t người m đau bu n hoàn h o, n u b n không quan sát th t kĩ. “Tha th cho tôi, ông Hamlin. Đi u này khó khăn h n tôi nghĩ.” “S th nào n u nó cũng quá khó khăn v i tôi?” Tôi h i ông ta. Tôi bi t là mình đang gi n d , nh ng tôi không th bì k p v i s tinh t c a Miranda Tidewell; cô ta sinh ra đ làm người thao túng, và tôi ch a bao gi làm ch được k năng đ c bi t y. “Người ph n này đã lãnh đ o m t phong trào hướng t i vi c đ t cu c s ng c a tôi và nh ng đ a tr vào vòng nguy hi m, nh s giúp đ c a nh ng cá nhân mà cô ta không có hy v ng ki m soát được, và cô ta đang đe d a làm đi u y m t l n n a!” “Tôi không đe d a cái gì c .” Miranda nói. Gi ng cô ta th m chí còn đang run r y. Đúng là m t người ph n dũng c m. M i người nhà s nghĩ v cô ta nh v y. Trong khi tôi thì trông nh m t con kh n t c gi n và đ y thù h n. “Tôi ch nói r ng chúng tôi đang làm m t b phim truy n hình v nh ng người thân đã khu t c a mình, và đi u tra m i tình ti t c a v án.” “Làm n hãy ghi nh , các quý cô, r ng tôi không ch n phe.” Howie nói, và tông gi ng c a ông ta nh c tôi nh đ n khay m l n nh p nháp mà bà tôi t ng đ trong lò nướng. Tôi không th ki m ch được. Tôi đáp tr . “Tôi cũng không ch n phe! Tôi ch n s th t!” Tôi g n nh quát vào m t ông ta. Tôi không th gi m i th trong vòng ki m soát được n a. “Ông m i tôi đ n chương trình này đ nói v nh ng qu y r i mà gia đình tôi ph i nh n, nh ng thay vào đó, ông dành th i gian và không gian cho m t người ph n s n sàng làm b t c đi u gì đ h y ho i tôi và nh ng đ a tr c a tôi. Không, ông đ ng nghĩ r ng đây là chuy n phân chia bè phái gì h t. Đó không ph i là lý do tôi t i đây. “Cô Proctor…” “Không!” Tôi đ ng lên, tháo cái micro, gi t m nh nó ra kh i áo và ném ph ch xu ng gh . Tôi mu n ném nó vào m t ông ta. “Tôi xong r i.” Cái máy quay hướng theo khi tôi đi xu ng b c và ra kh i ánh đèn. Tôi mu n xô đ ng máy tính đi u khi n kh i l i đi, nh ng ch c ch n tôi s nh n hình ph t ho c đ n bù, vì v y mà tôi né nó ra và đi th ng v hướng phòng ch . Tôi đ y c a th t m nh và nhìn vào hai đ a tr - hai đ a con xinh x n, tuy t v i đang nhìn ch m ch m vào tôi, mi ng há r ng. Có ba người khác cũng đang ng i trong căn phòng hi n gi : m t người ph n và đàn ông M g c Phi, cùng m t người ph n da tr ng, t t c đ u ăn v n đ xu t hi n trước ng kính máy quay. Đ ng sau tôi, Howie Hamlin đang xin l i khán gi , và h a s ti p t c bu i ph ng v n ngay khi Tidewell c m th y có th . Ông ta ng ng chương trình đ dành cho qu ng cáo, t a người ra sau đ đ c m t vài ghi chú và nói: “Tuy t v i. Cô Tidewell, tôi s gi cô l i trong vòng hai phút n a, và r i chúng ra s m i đôi v ch ng nhà White. Erin, chu n b cho h đi.” Goa đình nhà White. Tôi nh màn gi i thi u c a ông ta lúc b t đ u chương trình. Nh ng người này h n ph i là b m c a Ellie White, cô bé sáu tu i đang m t tích. Đã nhi u ngày k t khi cô bé bi n m t, b đón đi b i m t tài x gi danh. Đi u đó ch ng t đây là m t v b t cóc có k ho ch rõ ràng và chuyên nghi p. “Tôi xin l i.” Tôi nói v i h , và r i t h i li u h có c n b t kỳ đi u gì t tôi không, k c s c m thông. Sau chương trình kinh kh ng y, có l là không. H không tr l i. Th c s , tôi th m chí còn không bi t li u h có nghe th y tôi nói không. “Có chuy n gì x y ra v y m ?” Lanny c t ti ng. Đôi m t c a con bé r t to, khuôn m t v n tái mét đi dù đã được ph m t l p trang đi m quá m c nh t nh t mà nó a thích. “M i… Có ph i người ph n đó là m c a m t trong nh ng…” “T t c đ u n, con yêu.” Tôi nói v i con bé. “Đi thôi. Ngay bây gi .” Connor không nói m t l i nào, nh ng th ng bé ti n t i ch tôi và vòng cánh tay quanh người tôi. Th ng bé đã tr i qua giai đo n phát tri n nh y v t vào kho ng vài tháng trước, và gi thì th ng bé cao đ n vai tôi. Lanny v n cao h n th ng bé, nh ng không cao nhanh nh v y. Tôi mu n đ a nh ng đ a tr ra kh i đây, nhân lúc Miranda không th đu i theo vì v n đang trên sóng tr c ti p. Tôi g t đ u v i gia đình White; người ph n ng i cùng v i h - tu i trung niên, ki u tóc đ n gi n và b đ trông r t ti n d ng, g t đ u đáp l i. Cô ta chăm chú đánh giá tôi khi tôi đ a lũ tr ra kh i căn phòng và c m l y cái túi trên đường ra kh i c a. Tôi nh n s g i đi n trước khi chúng tôi ra đ n c a ngoài. M t nhân viên đã c g ng ngăn c n tôi, có l là đ thuy t ph c tôi quay tr l i sàn đ u ngu ng c đó, tôi g t anh ta ra và không thèm l ng nghe m t l i nào n a. R i chúng tôi ra đ n bên ngoài, và Sam nh c máy đ u dây bên kia. “Đã xong h t r i?” Anh y nghe có v ng c nhiên. “Anh không xem à?” “Anh đã đi l y cà phê. Chuy n gì x y ra v y?” “Em s nói v i anh trên ô tô nhé. B n em s g p anh cu i đo n đường.” Tôi nói, và chúng tôi đi nhanh xu ng đo n d c tho i c a con đường dành cho người đi b . Khi chúng tôi đi, tôi nhìn th y màn hình kh ng l treo trước tòa nhà ghi hình đang phát chương trình Howie Hamlin Show trong ch đ yên l ng v i ph n ph đ ngay bên dưới. Ch c h n là chương trình đang phát ch m h n th c t , vì hi n nhiên là bây gi Hamlin ch m i đang xin l i khán gi vì vi c tôi đ t ng t r i đi. Đ i ngũ nhân viên c a Hamlin s làm nh ng vi c c n làm, và tôi ch c ch n bước ti p theo s là: Miranda nói v hành vi đáng ng c a tôi. V xác c a nh ng người ph n tr được tìm th y vào năm ngoái, đang trôi trên h Stillhouse, ngay trước c a nhà tôi. V vi c làm sao mà tôi có th thoát được t i ám sát… S th t là tôi không ph i hung th . V đó được gây ra b i m t gã đàn ông, người đã luôn mu n bu c t i tôi, r ng tôi đã tuân theo m nh l nh c a ch ng cũ. H v n mu n k t án tôi, ngay c khi h cũng không tin là tôi có t i. Tôi l ra không nên c g ng bào ch a cho chính s t n t i c a mình. Cho quá kh t i t c a tôi. Cho nh ng v t s o trên c th và trong tâm h n tôi. Tôi không th tin được r ng tôi l i đ b n thân mình b kéo vào chương trình này. Tôi đã làm lũ tr th t v ng. Tôi ph i ngăn mình r i nước m t và run r y. Tôi đã nghĩ r ng mình s p s a k t thúc t t c các v n đ c a chúng tôi, nh ng thay vào đó, tôi l i v a m i gây ra thêm r c r i m i. Đi n tho i c a tôi đ chuông khi chúng tôi đi vòng qua khúc qu o. Tôi nhìn th y chi c xe t i c a Sam đang đ cu i đường đi b v i cái đèn ch p báo kh n c p đang nh p nháy. Tôi tr l i mà không r i m t kh i con đường t u thoát c a chúng tôi. “Vâng?” “Cô Proctor, tôi là Dana Reyes, tr lý s n xu t c a chương trình Howie Hamlin Show. Tôi r t xin l i vì m i th l i x y ra b t ng nh v y; chúng tôi ch c ch n là không c tình khi n cho chương trình mang tính đ i đ u.” Đ nói d i. “Xin hãy quay tr l i trường quay. Chúng tôi s chu n b ph n ti p theo lên sóng mà ch có riêng mình cô, và tôi h a, chúng tôi s ch t p trung vào câu chuy n c a cô mà thôi…” Tôi g n nh có th nghe th y ti ng cô ta l t gi nh ng ghi chú. “V vi c gia đình cô b rình mò. Đương nhiên, chúng tôi xin l i n u cô c m th y b xúc ph m b i…” Tôi ng t máy gi a ch ng. Chúng tôi g p Sam, r i chui vào xe c a anh y. Sam t t đèn c nh báo, hòa vào dòng xe c . Hôm nay là m t bu i chi u đ p tr i Knoxville, Tennessee, nóng n c và trong lành, b u tr i có màu xanh ng t. Sam nhìn tôi v i ánh m t dè d t. Anh y không mu n h i. Tôi không mu n t nguy n nói ra. B n tr đang ng i đ ng sau chúng tôi bu ng được c i n i thêm, và chúng cũng im l ng m t cách không ng . C m th y s c, gi ng nh tôi, r ng m t ngày đ p tr i nh v y l i tr nên c c kỳ u ám. Tôi v a m i làm gì v y? Tôi suy nghĩ. T màn kh i mào c a Howie v nh ng cu c nói chuy n trên internet, Miranda đã t o ra r c r i trong m t th i gian ng n. Tôi đ cho s t n công c a đám phóng viên khi n mình b phân tán s chú ý kh i t t c nh ng m i đe d a ngoài kia, và đó là l i c a tôi. Tôi đã không bi t r ng th này được d ng nên đ ch ng l i tôi, ch ng l i chúng tôi. Đáng l tôi đã ph i nh n ra! Các thuy t âm m u đã tăng lên theo c p s nhân m t cách điên r trong nh ng năm qua, th m chí còn tr nên n c cười và phi th c t . Nh ng v r i ch t hóa h c. Bài tr vi c tiêm v c-xin. Ph nh n hi n tượng bi n đ i khí h u. Và t t c nh ng đi u đó g n nh có th so sánh v i v kh ng b kinh hoàng ngày 11/9 và nh ng k cu ng tín x súng trường h c. R t nhi u k đã khi n s gi d i tr thành c n ác m ng t i t nh t trong cu c đ i c a b t kỳ b c làm cha làm m nào, và gieo vào lòng nh ng người s ng sót s đau kh . Hãy tin vào Miranda Tidewell đ nh n ra r ng đó chính là công c lý tưởng đ phá h y chúng tôi v i ít s c l c nh t. Làm m t b phim tài li u méo mó, đ a ra nh ng tuyên b gây ph n n , tìm ki m đi u gì đó tưởng nh đúng đ n, và bán nó m t cách nhi t tình và thường xuyên. Lũ người o tưởng và thoái hóa v c m xúc s tìm th y đi u gì đó trong b phim đ t an i b n thân. K lười bi ng s d a d m vào nó nh m t đi u ít khi x y ra, nh ng v n có th x y ra. Và trong vòng m t ho c hai năm t i, nh ng k lười bi ng s thuy t ph c b n thân là “phòng b nh h n ch a b nh” và coi nh ng gì được v ra là s th t. Cô ta th t thông minh khi làm th này. M t b phim tài li u loan truy n m t n a s th t và m t n a d i trá s đem đ n s đáng tin không th bàn cãi. M i người s tin vào nó, b i h có hướng t duy tương t , r ng s vô t i, nh ng kinh hoàng và n i đau c a tôi ch là di n mà thôi. R ng tôi ph i bi t, ph i là m t ph n trong v vi c y. B i l , n u h ph i th a nh n câu chuy n c a tôi là th t, h có th s b t n thương b i nh ng s ki n b t ng và kh ng khi p tương t - nh ng s ki n đã p đ n và tra t n tôi nh qu bóng kh ng l phá h y nh ng tòa nhà… Chuy n đó th t quá m c đáng s . Nh ng thà chi n đ u v i m t con qu trong tưởng tượng còn h n là đ i m t v i con qu trong th c t i. Càng nghĩ v nó, tôi l i càng t c gi n h n. Tôi r t mu n được tr l i trường quay, và tôi mu n xé th ng màng nhĩ c a tên d n chương trình t mãn đó b ng âm lượng mà tôi hét vào m t h n. Đó qu là m t lý do h p lý đ không quay tr l i. “Này. Em n ch ?” Gi ng nói c a Sam th t nh nh , và nó kéo tôi ra kh i n i gi n d âm , đ a tôi đ n v i th c m xúc ít b o l c h n m t chút. “Không.” Tôi nói. “Đó là m t bu i lên sóng đã được ph c kích s n. Em cho là anh bi t Miranda Tidewell.” Tôi th y người anh y c ng đ . Anh y li c nhìn tôi v i đôi m t m to và s c. “Tr i đ t.” Sam nói. “Cô ta trong trường quay? V i em?” “Ch c ch n r i. Cô ta nói nhóm Nh ng thiên th n đã m t đang làm m t b phim tài li u…” Tôi nói v i anh y. “V em. Em cho là h s không th t ch i vi c kéo anh vào chuy n này.” “Ôi l y Chúa.” Sam trông hoàn toàn v v n. Tôi t h i li u anh y đã g p Miranda ch a; có l là r i, sau khi anh y quay tr v t Afghanistan. Anh y đã b l phiên tòa và bu i tuyên tr ng án c a tôi, v y nên anh y đã bước vào toàn b câu chuy n kinh kh ng này mu n h n. Miranda đã mu n có anh y v phe c a mình… Và tôi nh đ n m t n i đau khó ch u r ng Sam đã đ ng v phía cô ta trong m t kho ng th i gian dài. Ho c ít nh t là v phía nh ng người tin r ng tôi có t i. “Được r i. Chúng ta c n đi kh i đây và v th ng nhà.” Anh y mu n nói v i tôi r ng Anh đã nói r i đ y nhé, nh ng ng ng l i, và tôi th c s bi t n vì đi u đó. Anh y đã c nh báo tôi đ ng có đi ch vì thi n chí c a nh ng cá nhân làm vi c trong đài truy n hình. Anh y đã đúng. Tôi đã h a v i lũ tr là s dành cho chúng m t ngày vui v Knoxville sau chương trình. Nh ng tôi bi t r ng thuy n đã giương bu m[5] r i; đi u tôi không mu n làm nh t là đ chúng ch u t n thương n i công c ng, v i ít nh t m t vài ph n trăm người dân s ng trong thành ph đang tr thành m i đe d a v i chúng tôi sau th m h a kia. M t s k ngu xu n s không b qua mi ng m i ngon, và tôi s không đ cho các con mình b qu y r i. “Đúng v y.” Tôi đ ng tình. “Xin l i m y đ a. M bi t m đã h a là chúng ta s l i vào bu i chi u, nh ng…” “M đang lo cho chúng con…” Lanny nói. Connor, đúng nh d đoán, không nói m t l i nào. “Chúng con hi u mà. Nh ng mà, m … chúng con có th lo li u được.” Con bé nói câu đó v i m t s t tin h i b t thường đ tu i mười lăm, và tôi s r ng con bé có ý nh v y th t. “ thì, lúc này m không th làm ch được tình hình. Tôi chân thành nh n l i. Nh th , tôi s không xúc ph m b t kỳ ai trong s chúng b ng cách gi v r ng chúng ch a t ng tr i qua nh ng giây phút kh s nh đ a ng c. “M bi t đây là m t chuy n đi dài và ch ng được tích s gì. M xin l i. M th c s không d đoán được đi u này s x y ra.” Tôi l ra nên bi t. N u nh tôi đã c nh giác, theo dõi m ng internet gi ng nh tôi nên làm… “Không sao mà m .” Con trai tôi cu i cùng cũng lên ti ng. “Chúng con hi u mà.” Đi u đó ng t ngào h n nh ng gì tôi x ng đáng được nh n, và đ t nhiên tôi t c gi n h n n a khi nh ng con người ngoài kia đang đ i x v i chúng tôi nh nh ng t m bia h ng đ n. Nh ng đ a con c a tôi luôn th t chân thành, tuy t v i k t khi chúng ra đ i. Và tôi s chi n đ u vì chúng cho t i giây phút cu i cùng. Sam nói: “Các cháu có mu n ăn kem trên đường tr v không?” “Kem!” Connor nói, b ng nhiên tr nên hào h ng. “Kem oreo ?” “Cháu mu n gì cũng được, chàng trai.” Sam nói. “Lanny?” Tôi nhìn vào gương chi u h u. Con bé đang nhăn mũi, nh ng v n nói: “Ch c ch n r i .” Đó là m t s nhượng b . “M ? Chúng ta đang quay tr l i DEFCON 1[6], hay gì ?” “M không bi t.” Tôi nói v i con bé. “Con yêu, m không bi t n a. Nh ng t gi , m nghĩ r ng chúng ta ph i vô cùng, vô cùng c n th n.” •§• Chúng tôi lái xe quay tr l i h Stillhouse và ngôi nhà mà không g p ph i b t tr c gì, m c dù v y, tôi v n c c kỳ c nh giác v i m i th . Món kem r t ngon, và Connor đang có tâm tr ng r t ph n khích sau khi ăn h t kem c a mình và m t n a cây kem c a ch gái. Tôi lo l ng v thói quen ăn u ng c a th ng bé, nh ng đ ng t cho b a sáng không thường xuyên x y ra, và do c đ a nên trông th ng bé v n g y nh que c i. Th ng bé đang cao lên và c b p cũng phát tri n h n, quá trình này hi n đang di n ra khá ch m, nh ng tôi có th th y r ng nó s s m c i thi n. T t thôi. Đó qu là m t hi n th c không may m n trong cu c s ng c a chúng tôi: Tôi c n nh ng đ a con c a mình l n lên nhanh chóng h n bình thường. Đi u đó luôn đúng, k t cái ngày cu c s ng c a chúng tôi b đ o l n. Sám h i dưới đ a ng c đi, Melvin. Nh ng năm v a r i không h d dàng đ i v i Lanny và Connor. Hay đ i v i tôi. Tôi đã nghĩ chúng tôi cu i cùng cũng được hưởng m t s bình yên nào đó. Chúng tôi có Sam, người đã b o v b n tr m t cách quy t li t gi ng nh tôi, người đã theo tôi lên t n vùng núi non hi m tr đ đ a b n tr quay tr v . Chúng tôi đã có m t ngôi nhà. Và chí ít thì chúng tôi đã có được s ch p thu n nho nh t nh ng người b n và m t vài người hàng xóm. Nh ng sau chuy n này… Tôi không bi t n a. Tôi không bi t. “Đ em đây.” Tôi nói v i Sam. “Em s ki m tra thùng th . M i người c ăn t i nh thường l , được ch ?” “Được ch , nh ng m bi t r ng nh th có nghĩa là m đã b m t quy n l a ch n r i nhé.” “Con được y quy n đ y.” Tôi nói. “Cái gì đó t t cho s c kh e thì sao?” “Không có chuy n đó đâu m .” B n tr đ ng thanh nói. Tôi tr n m t và v y chúng đi lên đ i. Tôi đã l y vi c ki m tra thùng th làm cái c . Khi ch còn mình tôi đ ng đây, tôi m i rút chi c đi n tho i ra và b m s g i. Lúc nhân viên d ch v b t máy đ u dây bên kia, tôi nói v i h r ng tôi c n m t cu c g i l i ngay l p t c t Ti n sĩ Marks. Nh ng người làm vi c trong văn phòng y, h t ra chuyên nghi p và không bày t nhi u c m xúc; h đã nghe được l i nh n. L ra tôi nên t ra lo l ng h n khi g i l i nh n, nh ng Ti n sĩ Marks bi t tôi. Bà y s hi u thông đi p. Ch m t vài phút sau, tôi nh n được cu c g i. Katherine Marks. “Gwen.” Bà nói, và nh m i khi, gi ng c a bà d t khoát, bình tĩnh, và êm d u m t cách l thường. “Bu i xu t hi n trên sóng truy n hình hôm nay th nào?” “Bà có xem không?” “Không, r t ti c là tôi không th xem. Tôi có khách hàng ghé thăm.” “À thì…” Tôi h i quanh co m t chút, mi n cưỡng th a nh n chuy n đó lúc này khi đang nói chuy n qua đi n tho i v i bà. “Không n l m. Tôi g p… g p ph i tình tr ng mà chúng ta đã t ng nói trước đây.” “Cô đã ph n ng v i ng kính máy quay?” “Vâng.” Đ y ngh ch lý, ngay kho nh kh c tôi th a nh n đi u đó, t t c các ký c ùa v không theo th t . Tôi c nghĩ là tôi đã vượt qua được, dù cho Ti n sĩ Marks đã c nh báo r ng ch ng căng th ng đ c bi t h u ch n thương có th ti p t c quay tr l i và tác đ ng đ n tôi. Nó tr nên n ng h n. Ngày hôm đó và đêm hôm đó l ch Killman, tôi tin là v y, th c s tin, r ng tôi s ch t nh m t n n nhân c a Melvin Royal. B hành h đ n ch t, nh m ph c v cho nh ng khán gi đã tr ti n đ theo dõi toàn b quá trình, và t t c , t t c m i chuy n, x y ra ngay trước con m t không h ch p c a m t chi c máy quay phim. “Tôi c nhìn th y nó h t l n này đ n l n khác. Tôi đã không th … không th ki m soát được nó.” “Cô có mu n đ n g p tôi không?” “Tôi không th .” Tôi nói. Ý tôi là, Tôi không mu n. Tôi mu n tr n đây, trong căn nhà v i gia đình c a tôi. “Tôi đã hy v ng là bà có th …” “Trò chuy n đ giúp cô vượt qua nó?” Bà k t thúc câu nói, v i ch m t chút gượng g o trong tông gi ng c a bà. “Cô đã vô cùng ng n ng i trong vi c đi sâu vào chuy n này. Có ph i ý cô là cô đã s n sàng đ làm đi u đó ngay bây gi không?” “Vâng.” Tôi nói. Ý c a tôi th c s là, không. Ho c là, Tôi không bi t li u tôi có th không. Tôi nh m hai m t l i. Làn gió nóng và m th i nhanh qua tôi, và tôi hít vào m t cách ch m rãi, và r i v i vàng th th t nhanh ra. Tôi m cánh c a vào mi n ký c, và đi u đ u tiên tôi nhìn th y là người ch ng cũ c a mình, Melvin Royal, đang n m bên c nh tôi, cười v i tôi khi tôi th c d y. Tôi đó. Tôi c m nh n được th không khí m ướt n ng n c a vùng Louisiana. Ng i th y mùi g m c nát c a căn nhà. Chi c áo ng m ướt rin rít dính vào làn da tôi thu c v m t người ph n đã ch t. Tôi c m nh n được dây xích đang thít ch t vào c tay mình. Không. KHÔNG. “Gwen?” Tôi há mi ng. Không có gì th t ra c . Tôi quay tr v t mi n ký c, dìm nó xu ng th t sâu, đóng r m cánh c a b ng kim lo i và khóa nó l i b ng chi c khóa tưởng tượng kh ng l kỳ c c. Nh ng tôi v n nhìn th y được n cười nhăn nh c a h n ta, và con m t ch t chóc b ng kính c a chi c máy quay đang dõi theo tôi. Tôi th y h n ta đánh m t người ph n t i ch t. Đánh cô y t i khi không còn l i gì m i thôi. Tôi không th tr v n i y n a. “Tôi xin l i…” Tôi nói v i bà y. Gi ng c a tôi nghe th t nh và v n v . “Tôi không th …” “Không sao đâu.” Ti n sĩ Marks nói. “Cô đang gò ép b n thân quá nhanh. Đ nó t nhiên. Hãy lùi l i. L ng nghe trái tim mình. Hít th . Cô không c n ph i làm đi u này cho đ n khi cô s n sàng, và cô s c m nh n được nó. Cho t i lúc y, cô c n ph i b o v b n thân kh i nh ng đi u gây t n thương. Không có gì ph i x u h c .” Tôi làm theo l i bà y nói. Tôi g n nh đang th h n h n, nh ng khi th ch m l i, tôi l i quay tr v đây, h Stillhouse. B u không khí quen thu c. Mùi hương trong lành c a nh ng cái cây đã c t đ t dòng suy nghĩ m c nát kia. Tôi m m t ra và nhìn chăm chú vào m t h yên bình, g n sóng lăn tăn. Tôi đang không đó. Nh ng b ng m t cách nào đ y, tôi ch a bao gi r i đi. Có l tôi v n ch a s n sàng đ b nó l i sau l ng mình. “Tôi xin l i.” Tôi nói v i bà Marks m t l n n a. “Tôi ch … Tôi nghĩ tôi có th làm đi u y ngày hôm nay. Nh ng tôi đã g n nh l c l i.” “G n nh thôi.” Bà nói. “Cô đã không l c l i. Cô c n ph i tha th cho b n thân vì s y u đu i c a con người. Không có ai lúc nào cũng m nh m c .” M c dù v y, tôi c n ph i m nh m . Tôi có k thù, nhi u h n bao gi h t. S c m nh là th duy nh t đ ng gi a, m t bên là nh ng đe d a gi u m t, và bên còn l i là các con tôi. Tôi đ t l ch h n g p bà y trong hai tu n n a. Chúng tôi s ng i cùng nhau trong vòng m t gi và tôi s th t ng th ch t đ c này ra kh i tâm trí. Hôm nay không ph i ngày phù h p. Khi tôi d p máy, tr i ch a h n đã t i, ch m i x chi u, và tôi hưởng th s tĩnh l ng trong vòng m t phút trước khi ti n đ n hòm th đ t cu i con đường d n vào nhà. Nó được s n màu vàng trông r t vui m t cùng nh ng đóa hoa trang trí trên n p thùng, và m c dù b n tr mu n ghi tên c a chúng tôi lên, tôi đã nói v i chúng không được làm th , m t cách nghiêm ngh . Tôi đ b n tr ký tên b ng nh ng ch cái vi t t t, tôi nh n ra r ng đó đã là m t s th a hi p. Tôi t p trung vào nh ng hình v , vào s bình yên mà nó đem l i, và tôi nói v i b n thân r ng tôi s vượt qua đi u này. Tôi kéo cái n p thùng th xu ng và nhìn th y m t th gì đó m m trước khi tôi nghe th y ti ng khè. B n năng mách b o tôi nh y lùi l i ngay trước khi con r n lao đ n. Tôi bước lùi l i th t nhanh và còn b v p. Lũ r n có th vươn ra g n nh b ng c chi u dài c th c a mình, và con r n này đã lao trượt. Nó cách tôi ch vài inch, co thân l i và b t đ u trườn m t cách t c t i v phía m t chi c nút th t bên trong cái thùng. M t con r n. Trong thùng th c a tôi. Tôi c g ng ki m soát nh p tim và nh ng c n run r y không ng ng c a mình. Đó là m t con v t ghê t m v i nh ng đ m màu xám và nâu trông gi ng màu c a n n đ t trong khu r ng; cái đ u c a nó mang nét đ c tr ng c a loài r n đ c. Tôi không hi u bi t l m v nh ng con r n, nh ng tôi bi t n u chúng khò khè thì đó không ph i là đi u t t đ p gì. Tôi không bi t li u tôi có hét lên không. Có l là có. Tôi b m s nhân viên thu c s c nh sát Norton mà tôi bi t rõ nh t - Kezia Claremont, m t trong s ít người mà tôi và b n tr tin tưởng, và h n là cô y đang lái xe ô tô, b i gi ng cô y r t nh và khó nghe, b át đi b i ti ng m m trên đường. “Này Gwen, có chuy n gì v y?” “Có m t con r n trong thùng th c a tôi.” Gi ng c a tôi nghe đ u đ u m t cách đáng ng c nhiên. “Tôi nghĩ nó là m t lo i r n đuôi chuông.” “Cái gì c ?” “R n đuôi chuông. Trong thùng th c a tôi.” Tôi li c nhìn xung quanh và nh t lên m t cành cây gãy n m g n đó, ch c ch n mình đ cao c nh giác, đ phòng v n còn nh ng người b n khác c a con r n kia. Tôi s d ng cái que đ đóng n p thùng th , nh t con r n bên trong… Và r i tôi b t đ u t h i li u cành cây này có ph i cũng đã được s d ng cho m c đích này hay không. Đã quá mu n đ lo l ng v các d u vân tay, n u nh vi c l y vân tay trên m t cành cây g c ng là kh thi. “B n tr đã có th là người m nó, Kez. L y Chúa tôi.” “Nó có đ c không?” “Nó có kêu.” “Ch có b c n không?” “Không. Không, tôi không nghĩ nh v y.” Gi thì dòng adrenaline trong người tôi b t đ u gi m xu ng, tôi c m th y m t m i và choáng váng. Tôi ki m tra xem bàn tay và cánh tay c a tôi có b t kỳ v t c n nào không, nh ng không có gì h t. “Tôi n. Nh ng ai đó c n ph i đ n và đ a th đó ra ngoài.” “Được r i, đây là đi u mà tôi mu n ch ph i làm: gi cho cái thùng đóng kín. Dán băng dính n u c n. Tôi s c chuyên gia đ n gi i quy t nó.” Có m t kho ng d ng. Ti ng n trên con đường gi m xu ng. “Ch nghĩ r ng có ai đó đã đ nó vào bên trong? M t cách có ch đích?” “Cái thùng đã được đóng l i khi tôi t i đó, Kez. Và b c th bên trong. Con r n đó được cho vào sau b c th . Tr khi lũ r n đ c tìm ra cách đ đóng n p sau khi chui vào, còn không thì ch c ch n là chúng không th t nh t mình bên trong đó r i.” Kezia im l ng sau đó m t vài giây. Tôi nghe th y ti ng l ch c ch, cô y chuy n sang nh n tin. Tôi có th nghe th y s phân tán trong gi ng nói c a cô y khi cô y tr l i. “Được r i, gi chúng ta s làm th này. Tôi s c đ n m t chuyên gia v r n và nhân viên pháp y đ n. Ngay khi con r n được đem đi, nhân viên pháp y s ki m tra cái thùng th . N u may m n, chúng ta s tìm th y d u vân tay mà người nào đó đ l i.” Tôi không th tưởng tượng được có người nào l i ngu ng c t i m c làm đi u đó, nh ng cô y nói đúng, nó đáng đ th . “Được.” Tôi nói v i cô y. “Tôi s ch đây cho t i khi h đ n.” Lanny tr l i ng n đ i khi b u tr i xanh trong ng sang màu cam và nh ng chi c lá cây chuy n t màu xanh c a ban ngày sang nh ng đi m đen s c nh n. Gió ng ng th i và m t h ph ng l ng. Ph n l n nh ng chi c thuy n đã r i đi. Tôi đang đ ng cách thùng th g n hai mét, và tôi không h r i m t kh i nó. “M ?” Lanny nói. “Quay vào nhà đi.” Tôi nói v i con bé. Tôi nhìn ch m ch m vào cái thùng th , có l là h i ám nh. “M t lúc n a m s vào. M đang đ i m t người.” “ , vâng?” Con bé không bi t chính xác tôi đang làm gì, ho c là ph i h i gì. “Con nên ăn gà trước, hay làm gì khác ?” “ .” Tôi nói v i con bé. “Con c làm đi. C m n, con yêu.” “Vâng .” Con bé không r i đi. “M , m n ch ?” “M n.” Con bé cau mày. “Con yêu, m ch … m ch c n chút th i gian, được ch ? M c n ph i làm n t m t vài th . Con c ti p t c đi. Nói v i chú Sam m n nhé.” B i tôi bi t r ng Sam s là người xu ng đây ti p theo. Con bé bi t quá rõ r ng tôi đang không nói ra toàn b s th t - và đúng là nh v y, b i tôi c n ph i gi cho con bé an toàn. May là cu i cùng con bé cũng r i đi. Tôi thích th b n năng đó bên trong con bé, đ t ra câu h i v i m i th . Nó s giúp ích cho con bé trong tương lai, th m chí là v i tôi. Tôi m ng vì con bé đã không l i. Tôi r t ý th c, ý th c m t cách sâu s c r ng màn đêm đang buông xu ng và tôi thì đang đ ng ngoài này m t mình, tr tr i. M t con r n trong thùng th không ph i m i đe d a duy nh t đây. S th nào n u nh cái người đã th con r n vào đó quay tr l i? S th nào n u nh h đang đ ng sau l ng tôi ngay lúc này? Tôi đ u hàng. Tôi nhìn nhanh xung quanh m t lượt khi con gái tôi đi lên trên đ i. Không có ai xung quanh. Không có b t kỳ m i đe d a nào tôi có th trông th y được. Nh ng nó không có nghĩa là h không đó. Ch đ i. 2 GWEN M t người đàn ông xu t hi n sau kho ng mười phút. Anh ta là m u người thô k ch, đi n hình cho vi c dành hàng tu n trong nh ng khu r ng, và tôi thì không thích nh th . Ho c là tôi không thích anh ta. Ho c b t kỳ th gì trong s đó. Anh ta nói: “Này, tôi đây đ b t con r n đó.” “Thông tin cá nhân.” Tôi nói. Anh ta ch p m t. “Cái gì c ?” “Cho tôi xem m t vài thông tin cá nhân. Tôi không bi t anh, và tôi có súng.” Tôi đ chân mình vào t th s n sàng chi n đ u, t p trung s c n ng và th l ng đ u g i. Tôi không bi t li u anh ta có nh n ra đi u đó không, nh ng anh ta nhìn tôi m t cách th n tr ng. Tôi t h i li u anh ta có đang nghĩ tôi b m c b nh hoang tưởng hay không. N u anh ta nghĩ v y thì có l anh ta đúng. “Được r i.” Anh ta gi hai tay lên tr i. “Ch c ch n r i. Tôi l y th công dân, được ch ?” “Ch m thôi.” Anh ta th c hi n hành đ ng, không h r i m t kh i tôi phút nào. Anh ta ch m tay ra sau l ng, và tôi đang l a ph nh v v kh u súng, b i tôi đã đ nó trong ngăn đ ng găng tay ch t ti t c a chi c xe t i. Ngay lúc này, tôi đang t d n v t mình vì đi u đó. Nh ng khi bàn tay anh ta xu t hi n tr l i m t cách ch m rãi, tôi nhìn th y m t chi c ví. Anh ta m nó và rút ra m t danh thi p dày màu tr ng. “Đ t trên m t đ t.” Tôi nói v i anh ta. Anh ta cúi người và đ t nó gi a chúng tôi, kho ng cách xa nh t mà anh ta có th ch m t i. Tôi bước ra và nh t l y nó th t nhanh, chùi s ch và gi nó lên cao đ có th đ c được mà v n quan sát anh ta. Đó là m t chi c danh thi p đ p, màu tr ng tinh v i dòng ch đen và đúc n i. Giáo s Greg Maynard. Anh ta làm vi c cho trường Đ i h c Tennessee. Trường h p này là b ng ch ng cho vi c b n không th đánh giá m t n sĩ đi r ng qua v b ngoài c a anh ta. Anh ta là m t giáo s ngành sinh h c đang công tác chính th c trường đ i h c. Th t kỳ l làm sao. “Còn con r n?” Anh ta h i m t l n n a. Tôi ch v phía chi c thùng th . “Xin l i v chuy n đó.” Tôi nói v i anh ta. “Tôi ch … Tôi không bi t ai đã làm đi u này. Anh hi u ch ?” “Có th nó ch là m t trò đùa thôi?” “M ra đi.” Anh ta có m t bao t i và m t cái que v i đ u móc, r i anh ta l t n p thùng ra. Con r n t n công. V giáo s th m chí còn không gi t mình l y m t cái, nh ng r i, anh ta đ ng cách m t kho ng an toàn. “R n đuôi chuông g .” Anh ta nói. “ . Tuy t đ y. Cô đã may m n, đó ch c ch n không ph i là m t trò đùa. N u đó là m t trò đùa thì nó cũng không vui chút nào.” Tôi quan sát, c m th y kinh ng c khi anh ta d d con r n ra kh i thùng th , và nó u n mình xu ng cái chân đ b ng kim lo i t i ch đ ng đ t b n. T v trí đó, anh ta gi ch t con r n ph n sau đ u m t cách hi u qu , và r i c m nó lên b ng tay không v i s bình tĩnh khi n tôi ph i kinh ng c. Cái đuôi c a con r n kêu lên và nó qu y m t chút, nh ng r i nó trườn vào trong cái bao. Anh ta túm và bu c cái bao l i th t ch t. Tôi g n nh đã h t m ch n phòng v xu ng cho đ n khi m t suy nghĩ ch y qua đ u tôi, đó là: c n ph i có m t người v i nh ng k năng khéo léo nh th này m i có th cho m t con r n đuôi chuông g vào trong thùng th . “Loài r n này s ng xung quanh đây ph i không?” Tôi h i anh ta. Anh ta g t đ u. “Ch c ch n r i, trong nh ng khu r ng. Th nh tho ng tôi tìm được m t con trong s chúng kho ng cách xa th này, nh ng không quá thường xuyên. Chúng ta s b t g p nhi u r n h mang cá và r n h mang xung quanh khu v c có nước.” Maynard ki m tra kĩ lưỡng. Anh ta s d ng ánh đèn t chi c đi n tho i di đ ng đ xem xét phía bên trong c a thùng th , trước khi nói: “Được r i, không có gì h t. Tôi s đ a sinh v t đ p đ bé nh này v phòng thí nghi m.” “Phòng thí nghi m.” Tôi nh c l i. “Tôi là m t nhà nghiên c u đ ng v t bò sát. Tôi l y n c đ c r n. Đó là cách chúng tôi t o nên các lo i thu c kháng đ c r n.” Anh ta nói. “Luôn luôn có nhu c u cho lo i thu c này trên kh p đ t nước. N u cô trông th y b t kỳ con r n đuôi chuông g nào, hay loài r n đ c nào, hãy g i cho tôi. Tôi s tìm m t n i m i cho nó trong r ng - n i nó không th làm h i được ai, m t khi chúng tôi đã th c hi n xong các quy trình c n thi t.” Tôi g t đ u, v n không r i m t kh i anh ta. Dù có là giáo s đi chăng n a, gi anh ta v n là k kh nghi s m t trong m t tôi. M c dù v y, b ng cách nào đó, anh ta không h khi n tôi c m th y s hãi, tôi không bi t n a. Anh ta có v nh không có b t kỳ m i thù h n cá nhân nào v i tôi. Tôi không h có m t chút c m giác nào nh v y v anh ta. Anh ta đang cho con r n vào trong xe t i c a mình thì đ i pháp y, g m m t người đàn ông trung niên m c chi c áo gió r ng thùng thình, lái m t chi c Jeep ti n đ n. Người nhân viên pháp y cho tôi xem thông tin cá nhân mà không c n tôi ph i h i, đ ng tác vô cùng t nhiên c nh th anh ta làm vi c đó trong gi c ng v y. Nh c đ n đi u này, m c dù trông m t m i, anh ta v n h i tôi nh ng câu h i r t thông minh và ghi chú l i các thông tin, r i ph b i chi c thùng th đ tìm d u vân tay. Kezia Claremont đ n n i ch m t vài phút sau đó. Cô y lái chi c xe h i cá nhân không g n đèn và còi báo đ ng, và tôi c m th y m ng vì đi u đó. Nh ng người hàng xóm ch c ch n đang theo dõi nh t c nh t đ ng c a chúng tôi. T t h n h t là tôi không nên t o c h i đ h xì xào bàn tán thêm n a. “Này, Beto.” Kez nói chuy n v i anh chàng pháp y, và anh ta v y tay mà không thèm nhìn lên. Cô y v n đang m c b đ mà tôi cho là lo i qu n áo hay dùng khi đi làm c a cô y: m t chi c qu n màu xanh h i quân đ n gi n và m t cái áo l a tr ng, v i chi c phù hi u thanh tra cài th t l ng. Kh u súng được gi u dưới áo khoác c a cô. N u đã tr v nhà, cô y h n đã chuy n sang qu n bò và áo thun tho i mái. “Con r n đã được đem đi, tôi đoán v y.” “T i m t ngôi nhà h nh phúc, theo nh …” Tôi ki m tra chi c danh thi p. “Giáo s Maynard. Cô bi t gì v anh ta?” “T i sao?” Cô y h i, và r i t tr l i câu h i c a chính mình. “Các k năng. Ph i r i.” Cô y l c đ u. “B anh y ra kh i danh sách c a ch đi. Xung quanh đây có ít nh t hai tá dân đi núi có th b t r n m t cách d dàng, và h thì có kh năng căm ghét ch nhi u h n đ y.” Ch ng có lý do nào đ h i t i sao, nh ng tôi v n c h i. “Có lý do đ c bi t nào không?” Cô y nhún vai. “ thì, hãy b t đ u v i vi c ch r i kh i th tr n và đ n t n i đó.” “Tôi đã s ng g n h kho ng…” “Tôi không ph i người đ a phương, tôi và b chuy n đ n n i này kho ng hai mươi năm trước.” Cô y nói. “N u ch không được sinh ra đây, ch không được coi là người c a vùng này. Đ i v i m t vài người, nh th đã là quá đ . R i thêm vào nh ng tin đ n, nh ng v vi c nh m nhí trên m ng… Tôi nói th t, đó có th là b t kỳ ai.” “T t.” Tôi đã luôn hy v ng có th k t thúc ngày hôm nay theo m t cách b t ám nh, ch không ph i nhi u h n. Kez ti n lên phía trước đ xem xét cái thùng th . “Nó được khóa c n th n r i, ph i không?” “Đúng v y.” “Không th nào mà th đó có th chui vào đây m t cách vô tình được.” “Đúng v y. Và nó có th đã c n Sam, ho c b n tr . Th t may m n khi tôi là người đã m nó ra. N u nh đó là Connor hay Lanny…” “May mà không ph i.” Cô y nói. “Gi thì hãy t p trung vào chuy n gì đã x y ra, ch không ph i chuy n gì đã không x y ra. Kh năng t i t nh t là ai đó đã c g ng gi t ch , m c dù v y thì tôi mong r ng y viên công t qu n s c u thành t i hình s đ i v i trường h p này. Anh ta không a ch l m đâu.” “Không đùa đâu.” Tôi nói. “Tôi ng c nhiên là anh ta không truy t tôi vì đã đ ng đây quá lâu.” “Ch có bi t h nói gì v m t y viên công t gi i không? Anh ta có th khi n đ i b i th m đoàn quy t đ nh kh i t m t cái bánh sandwich giăm bông. May m n là v c a chúng ta không ngon ăn t i v y.” Tôi bu t mi ng cười, b i l Kezia không thường nói kháy c quan th c thi pháp lu t, nh ng cô y có m t s khinh r dành cho công t viên Elroy Compton. Tôi cũng v y. Anh ta là m t người đàn ông da tr ng v i mái tóc màu b c, người có m t h s các v án g n nh nh m t i toàn b các b cáo người da đen trong m t qu n, n i ch y u di n ra các ho t đ ng buôn bán ma túy t ng h p và thu c theo toa được đi u hành b i người da tr ng. M t cách t nhiên, anh ta bào ch a cho nh ng tên t i ph m người da tr ng. B n chúng là “nh ng người có b n ch t t t”, và nh ng th v v n khác đ i lo i nh v y, không k t i ác c a b n chúng có dã man và suy đ i đ n m c nào. Nh ng thành viên c a nhà th s b o đ m cho chúng. Cha m chúng là nh ng con chiên ngoan đ o. Đi p khúc thoát t i thường th y. M t cách đau đ n, nó nh c tôi nh đ n nh ng năm tháng đó, khi tôi mù quáng tin vào người ch ng cũ tàn ác c a mình. Tôi không th , ho c không s n sàng, nhìn vào s th t hi n h u ngay trước m t. Đôi khi, tôi nghĩ r ng m t n a th gi i này cũng đã chìm vào tr ng thái ru ng r y, ch i b tương t . Và đó là đi u khi n tôi t c gi n. “Có ý ni m nào v người mu n d a ch theo cách đó không?” Kezia h i. “Cô nghiêm túc đ y h ? Ph n l n người dân Norton v n luôn tin r ng tôi đã t u thoát kh i các v gi t người t i đ a phương, đ b t đ u làm đi u gì đó khác. Đ y là còn ch a tính đ n t t c trò đùa, nh ng k bám đuôi, gia đình các n n nhân đã ch t dưới tay Melvin…” “Và nh ng tên t i ph m hacker t i t h i Absalom, nh ng k đã l t lưới.” Cô y k t thúc câu nói. “Đúng v y, tôi bi t. Tôi đang hy v ng có được m t k thù c th h n, b i vì g n nh t t c m i người không cho tôi m t danh sách rút g n rõ ràng.” “Tôi bi t. Nh ng hi n gi , đó là nh ng gì tôi có.” Cô y gõ chi c bút bi lên t p gi y dùng đ ghi chú. “ , không ch c là vi c ch xu t hi n trên ti vi hôm nay có giúp ích được gì không. Th còn người ph n thì sao? Người trong bu i ph ng v n y?” Tôi không mu n tin đi u này, nh ng s th t là, trong m t kho ng th i gian nh t đ nh, nh ng k qu y r i cu ng lo n nh t chính là nh ng thành viên trong gia đình c a các n n nhân đã ch t dưới tay Melvin. Bao g m c Miranda. “Miranda Tidewell? Cô ta có th cho ch t đ c asen vào m t ly whiskey pha b c hà, nh ng c m m t con r n sao? Tôi th c s không nghĩ v y đâu.” Tôi nói. “Nh ng… cô ta có th thuê ai đó làm đi u này. Ch đ d a chúng tôi.” “Cô ta có v nh đã b t tay vào hành đ ng đ ch ng minh r ng ch là…” “M t con quái v t? Đúng v y. Cô ta luôn luôn nh v y, k t phiên tòa c a tôi. Tôi ch nghĩ là, thì, tôi hy v ng… r ng cô ta s b qua và ti p t c s ng.” “Gi chúng ta có nh ng con qu ám nh v m i th mà…” Cô y nói. “Đ c bi t n u nh nó r c r i và ngu xu n. Xin l i. Tôi ghét ph i nói th , nh ng, Gwen…” “ , coi ch ng m i th . Tôi bi t. Tôi đang làm nh th mà.” Cô y quan sát tôi. “Ch đã quên không mang theo nó, ph i không?” “Tôi đã không quên. Tôi đ nó trên xe t i khi tôi ra l y th .” “Cái xe phía trên kia…” Kez nói. “Và ch đang đ ng đây, không có kh năng phòng v , ch nh n ra đi u đó ch ?” “Tôi có, ngay khi tôi đ ng đ c ra đ y nhìn con r n.” Cô y g t đ u. “T t. Đ ng làm th m t l n n a. Ph n l n nh ng k ngu xu n xung quanh đây, tôi ước gì chúng có th c t m y kh u súng c a mình n i an toàn. Nh ng không ph i ch . Ch th c s c n m t kh u súng đ y. Hãy đ m b o là ch luôn có nó bên người.” Tôi tr l i cô y b ng m t n cười nh , b i l tôi bi t cô y đúng, và tôi c m th y m t chút đau đ n vì đi u đó. “Đã nh n thông đi p.” Tôi nói. Tôi nh n ra tr i đã r t t i r i. Cô y luôn luôn d n b mình đi b lên trên đ i, t i cabin c a ông trước khi t i tr i. “Cô đã đ a bác Easy v nhà ch a?” “R i, đó là lý do vì sao tôi không đ n đây đ u tiên.” Cô y nói. “Xin l i, nh ng tôi ph i ch c ch n r ng ông y an toàn.” “T t. Và cô s tr v nhà h ?” “T i nhà c a Javier.” Cô y nói. Javier là b n trai, có l còn là (m c dù tôi không h i) người b n đ i lâu năm c a cô y, nh ng h v n s ng riêng. “Này, Beto, anh xong vi c r i ch ?” “Xong r i.” Anh ta nói. Anh ta đang đóng b đ nghe l i. “Không thu th p được nhi u; ch m t vài d u vân tay, nh ng chúng có l là c a thành viên gia đình ho c người đ a th . Có th chúng ta s may m n.” “Có th .” Kezia nói. “C m n anh. Đi đường an toàn nhé.” “Cô cũng v y.” Ánh nhìn c a cô y b t ng di chuy n khi anh ta đi đ n chi c xe c a mình. Cô y đang nhìn lên trên đ i, tôi nhìn theo ánh m t cô y và trông th y Sam đang đi xu ng ch chúng tôi. “V y là ch có m t vài chuy n c n ph i gi i thích r i.” Cô y nói. “Chúc may m n, bà ch , tôi đi đây. Javier đang đ i đ ăn t i cùng tôi.” Cô y đã đi m t trước khi Sam t i được ch tôi, và khi anh y d ng l i cách tôi m t vài mét, anh y đ a m t nhìn n sĩ quan lái xe r i đi. “V y nên…” Anh y nói. “Lanny nói v i anh r ng em đã nói d i. Em không c m th y n. Đi u ti p theo anh bi t là Kez đây cùng v i hai chi c xe n a… Chuy n quái gì đang x y ra v y?” Tôi th dài. Tôi đã mong mình tránh được đi u này. “Hãy vào trong nhà đi.” Tôi nói v i anh y. “T t h n h t là em s k cho t t c m i người cùng bi t.” Tôi vòng ra phía trước chi c xe và l y l i kh u súng c a mình. Ngay kho nh kh c tôi có được nó, tôi c m th y v ng tâm h n. Tôi bi t đi u đó là sai, kh u súng không khi n tôi an toàn h n m t chút nào, nó ch cho tôi c h i ph n kháng l i nhi u h n mà thôi. H u ch n tâm lý, và tôi l i d i trá l n n a. Tôi s ph i hu n luy n b n thân không s d ng vũ khí nh m t li u thu c đem t i s bình yên. Súng đ n là th t i t nh ng c n thi t đ i v i tôi. Tuy v y, nó không nên đ ng nghĩa v i vi c tôi ph thu c vào chúng. “Gwen?” Sam lo l ng. Tôi cười đ tr l i anh y, nh ng tôi th t ch ng mu n cười chút nào. “S n sàng.” Tôi nói. Tôi th c s không h s n sàng m t chút nào. Ngay khi chúng tôi vào t i nhà, tôi khóa c a l i và đ t ch đ báo đ ng trong nhà. Lanny đ ng khoanh tay, m t chân trùng xu ng. C Connor cũng ng ng m t lên kh i quy n sách đang đ c d . Chúng đ u đang ch đ i m t l i gi i thích. “B a t i sao r i?” Tôi h i, c g ng làm cho gi ng nói nghe th t bình thường nh ng không có tác d ng. Lanny không ng ng chau mày khi nhìn tôi, Connor thì l c đ u, còn cái nhìn c a Sam cho th y tôi đang th t b i m t cách đau đ n trong vi c tr n an người khác. “Được r i.” Tôi nói. “Th c ra thì có m t con r n trong thùng th .” “M t cái gì ?” Lanny th t lên. Câu nói c a tôi đã làm tan bi n cái chau mày trên gương m t con bé. Sam ng ng khu y n i đ u. “Loài r n nào ?” Connor h i. “Đó có ph i là m t con r n nước Moccasin không ? Con đã t ng nhìn th y m t con Moccasin trước đây.” “Không ph i đâu. M không mu n các con ph i lo l ng…” Gi ng c a tôi nh d n, và tôi nh n ra r ng tôi c n ph i làm đi u này. “M đang nói d i - m c n các con ph i lo l ng. M c n các con hi u r ng sau cái ngày mà chúng ta đã tr i qua, m i chuy n không còn nh x a n a. Các con c n ph i c n tr ng nhi u h n n a. Và t gi tr đi, chú Sam và m s là người l y nh ng b c th . Được ch ?” “M , chúng con luôn r t c n tr ng.” Lanny nói. “Thôi mà, m bi t đi u đó mà.” Nh ng không ph i v y. Lũ tr không h c n tr ng. Và tôi c m th y bu n nôn h t l n này đ n l n khác khi nghĩ đ n vi c Connor m thùng th đó ra, hay Lanny, hay th m chí là Sam, m c dù t c đ ph n ng c a anh y th m chí còn nhanh h n tôi. B n tr nghĩ r ng chúng đã quá hi u v s c n tr ng và nghi ng . Chúng s không bao gi hi u h t được, không bao gi có th ngăn l i t t c m i th p đ n v i chúng. S t tin đó có th gi t ch t chúng. Sam đang theo dõi tôi m t cách r t chăm chú. “Này. M y đ a nh , đ cho chú và m được riêng m t lúc, được ch ? Connor, hãy đi khu y đ u đi. Và cháu n chú món salad đ y, chàng trai.” “Được .” N u là tôi, Connor s th dài thườn thượt, c nh s c n ng c a c th gi i đang đè lên vai th ng bé. Nh ng v i Sam thì khác, th ng bé s có thái đ m m m ng và ch p nh n ngay t c kh c. Tôi c m th y ghen t vì đi u y. Lanny ki m tra đi n tho i c a con bé. “Gà chu n b xong r i.” Con bé nói. “Kho ng ba phút n a.” “V y thì l y nó ra khi xong nhé.” Sam nói v i con bé, t t ch đ báo đ ng và m c a trước. “Gwen?” Tôi theo anh y ra ngoài. Tôi không thích dưới ánh đèn lúc này, th là tôi t t h t m y cái đèn đi. Chúng tôi đ m mình vào màn đêm cho t i khi đôi m t c a tôi b t đ u quen d n v i bóng t i. “Chuy n gì đang x y ra v y?” Anh y h i tôi. “Em không bi t n a.” Tôi nói. “Hi n nhiên là con r n trong thùng th đã khi n em phát khi p. Cũng gi ng nh chuy n đã x y ra ngày hôm nay. Em ch c m th y…” “B l di n?” Anh y h i, hai tay vòng qua người tôi. “Anh xin l i. Th c s xin l i. Anh bi t em không mu n tham gia chương trình ch t ti t đó ngay t đ u, và anh xin l i vì đã không c nh báo em m t cách quy t li t h n. Anh có m t d c m t i t , và anh r t ti c là nó đã đúng. Anh v n không nghĩ h dám làm nh th , sau t t c nh ng th a thu n.” “Em cũng v y, ho c l ra em không bao gi được phép có m t đó.” Tôi th giãn khi t n hưởng h i m c a anh y. S c m nh c a anh y. Trong kho nh kh c này, tôi có th không phòng b khi bên anh y, ngay c khi chúng tôi đang đ ng bên ngoài đi chăng n a. “Có l chúng ta s g p may m n. Có l ai đó đã đ l i m t d u vân tay trên cái thùng th .” “Em ch a bao gi tr l i b n tr .” Anh y nói và nâng c m tôi lên. Tr i t i, nh ng không t i đ n n i tôi không th th y được ánh nhìn trong đôi m t c a anh. “Lo i r n nào?” “R n đuôi chuông g .” “L y Chúa, Gwen!” “Em bi t.” Tôi t a đ u vào vai anh y. “Em n. Th m chí con r n cũng không sao h t. Không có thi t h i nào x y ra.” Anh y có r t nhi u đi u mu n nói, tôi có th c m nh n được, nh ng anh kìm l i. Tôi có th bi t r ng anh y đ a tôi ra đây đ nói v đi u gì đó, nh ng tôi nghi ng đó chính là v con r n trong thùng th . Th t kỳ l . Anh y thường không ng n ng i đ c p đ n nh ng đi u khó nói. Tôi nghĩ v vi c làm th nào mà đi u này l i tr nên th t kỳ l . Th nh tho ng, suy nghĩ này l i xu t hi n trong đ u tôi: Sam là anh trai c a m t trong nh ng n n nhân ch t dưới tay Melvin. M t cách h p lý mà nói, anh y không nên đây, và chúng tôi không nên… làm đi u này. Nó đã không kh i đ u nh v y; tôi đã không tin tưởng anh y, và t n sâu trong thâm tâm, anh y cũng đã tin r ng tôi có t i. M t r t nhi u th i gian, công s c và n i đau đ t i được đây, kho nh kh c yên bình và tin tưởng l n nhau này. Và nó v n mong manh làm sao, ngay c khi chúng tôi đã cùng nhau xây nên cây c u g n k t đó. Cây c u không được làm b ng thép. Nó được làm b ng th y tinh. Và đôi khi, nh ng v t n t xu t hi n. Sau m t kho ng dài yên l ng, anh y nói: “Nghe này, v Miranda Tidewell. Có ph i cô ta đã… cô ta nói r ng cô ta đã th t s lên k ho ch?” “Ch là m t lo i phim tài li u thôi. Nh m m c đích phát hành kh p m i n i, em đoán v y, ho c phát hành r ng nh t có th . Em đoán là nó s không được tung hô l m đâu.” Tôi c g ng nói m t cách nh nhàng và th , nh ng không. Không th . Miranda Tidewell thì giàu n t đ đ vách và căm gi n t i m c đ c đ a; n u cô ta không th băm cho cu c s ng c a tôi m t nhát rìu theo đúng nghĩa đen, cô ta s dùng m t chi c rìu ng m n đ thay th . Cô ta hi u được s c m nh c a truy n thông. “Gwen.” Anh y ôm l y hai má tôi, m t hành đ ng vô cùng nh nhàng, có đi u gì đó khi n tôi ph i ng ng th . “Làm sao đ chúng ta có th làm được đi u này? Nói cho anh bi t. Nói cho anh cách chúng ta b o v lũ tr kh i th này.” “Em không bi t n a.” Tôi nói v i anh y. Tôi c m nh n được nh ng gi t nước m t đang trào ra n i khóe m t, và tôi ch p m t th t m nh đ ngăn chúng không r i xu ng. “Có l chúng ta không th . Có l thay vào đó, chúng ta ph i giúp b n tr h c cách s ng chung v i nó.” “Chúa i…” Anh y nói. “Anh mong r ng em đã nh m. Th c s đ y.” Khi anh y hôn tôi, n hôn y th t ng t ngào và d u dàng, xen l n h i th m áp. Có c m t chút tuy t v ng n a, tôi c m nh n được đi u đó. Chúng tôi đã và s luôn đ ng trên b c a m t vách đá cao, nhìn xu ng phía dưới là m t n i sâu ho m và t i tăm. Ngay lúc này đây, b v c đó l i càng thêm chênh vênh h n n a. “Th c ăn đã s n sàng.” Anh y nói. “T t c chúng ta c n ph i s hãi đ n m c nào đây?” “C c kỳ.” Tôi nói. “Em c n anh và b n tr ph i luôn c nh giác.” Tôi ghét đi u đó. Tôi ghét ph i l y đi s yên n ít i mà chúng tôi đã ph i g ng s c giành l y cho b n tr . Nh ng chúng ph i hi u được chuy n gì có th x y ra trong tương lai. Chúng tôi ng i quanh bàn đ cùng ăn t i. Có món gà nướng lá hương th o, món yêu thích c a tôi. M i người th t chu đáo. Món gà r t ngon mi ng, đ u được n u r t v a; món salad tr n đúng là m t m h n đ n nh ng dù sao thì b n tr cũng đã c g ng h t s c. Không m t ai trong s chúng tôi th c s thưởng th c các món ăn, tôi nghĩ v y, khi chúng tôi nói v kh năng h Stillhouse có th ngày càng tr nên nguy hi m h n đ i v i chúng tôi. Chúng tôi nói v s phòng b , nh ng người b n và người trưởng thành mà chúng tôi có th tin tưởng. Chúng tôi bàn xem ph i làm gì n u m i chuy n đi sai hướng. Đó không ph i là m t cu c h i tho i vui v gì, nh ng nó c n thi t. B n tr không ph n đ i. Tôi th y được s gi n d và n i lo n c a Lanny, con bé v a bước sang đ tu i mà nó mu n cu c s ng c a mình ph i được m r ng ra ch không ph i thu h p l i. Connor c m th y ít khó ch u h n. Th ng bé đã s ng hướng n i t trước khi chuy n này x y ra, và tôi không nghĩ th ng bé s thay đ i trong m t s m m t chi u. Nh ng tôi s ph i sát sao h n v i con gái mình. B n tr xin phép ăn xong. Tôi đ chúng r i bàn ăn v i m t n a su t ăn v n còn, Sam và tôi d n d p phòng b p. Tôi c li c m t qua m t bên đ ch c ch n r ng tôi đã đ t ch đ báo đ ng trong nhà. Anh y đ ý, nh ng không đ a ra l i nh n xét nào. Tôi r a đ ng đĩa và chuy n cho anh, anh lau khô và đ t chúng sang m t bên. T t c quá trình được th c hi n trong s yên l ng có ph n d ch u, tho i mái, nh ng tâm trí tôi c ti p t c quay tr l i trường quay, n i kinh hoàng nh đóng băng, cái cách mà tôi tr nên m t ki m soát ngay trên sóng truy n hình tr c ti p. Nó gi ng nh ch m vào m t cái lò nướng nóng r y v y, nh ng tôi không th kìm l i được. Tôi g n nh c m th y r t bi t n khi ti ng chuông đi n tho i reo lên, phá v b u không khí. Tôi v n gi đi n tho i bàn vì lý do an ninh; m c dù chín trên mười l n là gi ng nói ghi âm s n g i đ n l a đ o, nh ng đi n tho i bàn s không d b ng m nh đi n tho i di đ ng khi có th m h a x y ra, và cũng không b ph thu c vào m c pin s c hay ngu n đi n trong nhà. Tôi c m th y t t h n h t là nên coi nó nh m t món đ b o v . Tôi v i tay l y đi n tho i và lùi l i. Tôi không nh n ra s máy, vì v y mà tôi đ cho ti ng ghi âm b t máy, còn tôi ch l ng nghe. M t cách làm c đi n, nh ng nh v y, tôi có th xem qua các cu c g i và nh c máy n u nh n ra đó là cu c g i kh n c p. Tôi đ m c âm lượng th p và s n sàng r i đi. Nh ng sau câu chào đ u, m t gi ng người th t vang lên đ u dây bên kia: “ , xin chào, tôi đang tìm… tìm m t người tên là Gwen Proctor?” Tôi có m t c m giác bu n nôn. Tôi đã nh n được quá nhi u nh ng cu c g i v i m c đích nh c m , đó là đi u hi n nhiên. Nh ng người l gi u tên, nh ng người mu n h g c tôi khi tôi y u đu i, hét lên nh ng l i vũ nh c. Nh ng người đàn ông gi u tên nói v i tôi m t cách chi ti t o tưởng c a h - mu n hi p dâm và gi t ch t tôi, ho c nh ng đ a tr c a tôi, ho c là c hai. Nhi u h n-m t-vài tên bi n thái nói v i tôi r ng h đã yêu tôi t cái nhìn đ u tiên và bi t r ng chúng tôi sinh ra là đ dành cho nhau, n u nh tôi có th hi u được. R i gi ng người ph n đó ti p t c m t cách đ y ng p ng ng: “Làm n, tôi van xin cô. Xin hãy tr l i tôi. Tôi không bi t ph i nương t a vào đâu n a.” Và tôi bi t đó chính là m t trong nh ng cu c g i nh th . B t đ u là m t cu c g i ng u nhiên, người b n xa c a m t nhân viên s c nh sát có s c a tôi. M t người ph n đã t ng khóc lóc nhi u tháng v trước, van xin tôi hãy nói cho cô y bi t ph i làm th nào vì cô không bi t làm sao đ s ng ti p. Cô y là m c a m t c u bé mười b n tu i - người đã b t cóc, hi p dâm và gi t ch t m t đ a tr năm tu i nhà hàng xóm. C u ta đã gi u cái xác dưới giường c a mình trong vòng ba ngày. Cô y đã tìm th y cái xác. Báo án. Giao n p chính đ a con trai c a mình cho c nh sát. Cô y ch a h chu n b cho s th t đáng s : m i người cũng đ l i cho cô y. Đ l i cho cô y vì đã nuôi d y m t k gi t người. Đ l i cho cô y vì đã không bi t, đã không ngăn ch n c u ta. Tôi đã dành m t ti ng đ c g ng giúp cô y tìm ra cách gi i quy t m i chuy n mà cô y đang ph i tr i qua. Cho đ n cu i cùng, tôi tìm ra m t trung tâm dành cho nh ng người ph i ch u nh hưởng c a b o l c gia đình, ít nh t thì đó là n i mà cô y có th tr n t m trong m t th i gian. Tôi không bi t đi u gì đã x y ra v i cô y, nh ng cô y nói r ng có ai đó đã liên h v i cô y và nói v tôi, v cách mà tôi có th giúp đ . Và c ti p t c nh th . Trong vòng ba tháng qua, nh ng gi ng nói th ng thi t, bi th m này đã c u xin s giúp đ và nh ng câu tr l i mà tôi không có. Th t t nh t tôi có th cho đi là s th u hi u và s an i l nh l o r ng h không cô đ n trong c n ác m ng này. Sam đang quan sát tôi và bi u hi n trên gương m t anh y nói r ng đ ng. Và anh y đã đúng, đương nhiên là nh v y. Chúng tôi không c n thêm r c r i làm gì n a. Tôi đã g n nh b qua cu c đi n tho i. Tôi có th nghe th y h i th c a cô y. Nghe th y cô y kìm l i ti ng ngh n ngào n c n . “Được r i, v y thì…” Cô y nói, và tôi nghe th y s d t trong gi ng nói y. “Xin l i vì đã làm phi n cô. Tôi s d p máy ngay bây gi …” Tôi ch p l y cái ng nghe. “Gwen đây…” M t h i th vô cùng g p gáp l t ra t phía đ u dây bên kia. “Xin l i.” Người ph n nói. “Tôi phát hi n ra tôi có th vượt qua chuy n này mà không bi n m i th thành m t… m t m h n t p nh v y. Tôi đoán là tôi không gi ng nh cô. Cô trông gi ng nh được trui rèn t s t thép v y, đó là nh ng gì mà tôi được nghe.” Tôi v n không bi t đây là ai, ho c chuy n này là v cái gì, nh ng tôi có m t linh c m là tôi nên l ng nghe. “ , không đâu, tin tôi đi.” Tôi nói v i cô y. “Không sao. C bình tĩnh. Tên c a cô là gì?” “M… Marlene…” Cô y nói. “Marlene Crockett. T Wolfhunter.” Gi ng cô y kéo dài đúng ch t c a vùng nông thôn Tennessee. “N i đó phía trên cao, xung quanh… m, trên cao, bên rìa c a m t n i xa xôi h o lánh, tôi đoán v y.” Cô y cười m t cách lo l ng. Âm thanh nghe nh ti ng kính n t v v y. “Ch a bao gi nghe đ n, ph i v y không?” Cô y đ t ra m t câu h i, vì v y mà tôi ph i thành th t tr l i. “Ch a t ng. Cô c n gì tôi v y, Marlene?” Cô y không đi th ng vào tr ng tâm. Tôi nh n ra xu hướng này; cô y mu n nói chuy n lòng vòng đ d n d n l y được can đ m. Cô y nói v i tôi v th tr n n i mình sinh s ng, v s tuy t v ng b t l c c a mình v i công vi c, v m ng m dính trên sàn g mà cô y không th chùi s ch. Tôi đ i cho cô y nói h t. Sam đã r a xong bát đĩa. Anh y vi t m t cái gi y ghi chú cho tôi và trượt nó qua. Có vài vi c c n làm. Anh y quay l i và hướng v phía căn phòng làm vi c chung c a chúng tôi. Hi n t i, chúng tôi có b bàn gh làm vi c đó, m i người có m t không gian làm vi c riêng phù h p. Sam đang làm công vi c t do trong các d án xây d ng và ch y m t vài qu ng cáo nh cho m t t p đoàn Knoxville; tôi thì đang duy trì m t doanh nghi p k toán online, m t kho ng vài gi m i ngày, bên c nh đó là làm thêm công vi c thi t k đ h a. S n đ nh tài chính h n n u tôi làm m t công vi c toàn th i gian ban ngày, nh ng m t l n n a, tôi thích được nhà v i b n tr , đ c bi t là trong nh ng mùa hè dài đ ng đ ng và nóng k l c này. Và tôi thích cái suy nghĩ r ng mình có th b l i t t c và ch y tr n ch trong kho nh kh c, th m chí là ngay lúc này. S m t m t th i gian đ tôi chu n b cho cái thôi thúc n đ nh kia. N u tôi có th . Cu i cùng, tôi nh n ra là cô y đã th giãn h n, vì v y mà tôi xen ngang: “Marlene? M t cách chính xác thì làm th nào mà cô có được s c a tôi?” “M t người ph n bình lu n trên m ng xã h i r ng cô không ph i là m t con quái v t nh nhi u người v n nói, và cô đã giúp đ cô y. Tôi đã h i cô y li u cô có th giúp đ tôi không. Cô y nói r ng có th và cho tôi s c a cô.” “M t cách công khai ? Trên trang m ng xã h i c a cô y?” “Qua email.” Marlene nói. Cô y có v lo l ng h n. “Nh th có sai không?” Ít nh t thì nó không b đ a công khai lên trên internet, nh ng tôi v n ph i thay đ i s máy này. Ho c là b h n đi n tho i bàn. “Đó là ai v y?” “Không bi t tên th t c a cô y, nh ng cô y dùng tên Melissa Thorn.” Melissa và tôi chu n b có m t cu c nói chuy n v i nhau. “Được r i.” Tôi nói. “Cô có th nói cho tôi bi t chuy n gì đã x y ra không?” Tôi đã d đoán là cô y s nói đi u gì đó v b n trai, ch ng hay ai đó trong gia đình. Th m chí là m t người b n. Nh ng cô y nói: “Chính xác là ch ng có v n đ gì v i tôi c . Đúng h n… đúng h n là c th tr n kỳ c c này. Th c ra là m t vài người s ng đây, tôi đoán v y. M c dù v y thì n i đây ch a bao gi là m t vùng đ t lành. Máu đã đ t nh ng ngày đ u tiên.” Chuy n này s ch ng đi đ n đâu c , và tôi b t đ u nghĩ r ng tôi đang b ch i x . Có l cô y ch là m t k s ng m t mình thích gi t th i gian. “Tôi s cho cô m t phút n a đ nói xem tôi có th làm gì cho cô. R i tôi s d p máy và tôi s không nh n cu c g i c a cô m t l n nào n a. Cô hi u r i ch ?” Cô y ng ng l i. “Tôi hi u r i.” Nh ng r i cô y không ti p t c. S im l ng kéo dài. Cu i cùng, cô y c t ti ng, t t c đ u th t g p gáp: “V y n u nh có đi u gì đó t i t x y ra xung quanh đây, tôi có th làm gì? Không th đ n đ n c nh sát được, không đ i nào. Cô s làm gì n u nh cô không tin tưởng vào nh ng người dân s ng trong th tr n?” “Tôi có th giúp cô liên h v i m t vài c quan chính ph , n u đó là đi u mà cô đang h i, nh ng t t h n h t là cô nên s n sàng nói v i h v n đ th c s c a cô là gì…” Tôi nói v i Marlene. “Đi u đ u tiên, cô có đang g p b t kỳ nguy hi m nào v tính m ng ngay bây gi không?” “Tôi… tôi không nghĩ v y. Nh ng ch là nó… nó r t khó khăn. Tôi không bi t ph i làm th nào, ho c ph i đi đâu. Tôi không mu n đ t b n thân vào nh ng r c r i t i t h n bây gi .” Cô y th dài m t cách n ng nh c. “Tôi là m t người m đ n thân. Con bé nhà tôi r t khó b o, cô bi t đ y. Tôi không có ai đ nương t a đây. Không có ai giúp đ . Tôi c n ph i h t s c c n th n. Chuy n này r t ph c t p.” Nó luôn luôn r t ph c t p, t góc nhìn c a người trong cu c. M i người bên ngoài nhìn vào s nghĩ có v nh th t đ n gi n đ g r i m i th , r i b đi… Nh ng trên th c t có r t nhi u s i dây ràng bu c m t người, kéo h đi xu ng. Con cái. H hàng. B n bè. Công vi c. Ti n b c. B n ph n. T i l i. Và c n i s , r t nhi u n i s . Quãng th i gian nguy hi m nh t trong cu c đ i c a b t kỳ người ph n nào là khi cô y chia c t kh i người b n đ i, đ c bi t là người l m d ng cô y. Theo b n năng, người ph n bi t rõ đi u đó, ngay c khi h ch a bao gi trông th y nh ng s li u th ng kê đ m máu. Đôi khi, h s c m th y an toàn h n n u h ch p nh n ch u đ ng con qu mà h bi t rõ. “Tôi bi t cô có c m giác nh mình đang m c k t trong m t cái b y không l i thoát.” Tôi nói v i cô y. “Nh ng đó không ph i là s th t. Cô luôn luôn n m gi chi c chìa khóa c a cái l ng, cô hi u ch ? Cô ch c n tìm ra dũng khí đ s d ng nó. Đó có ph i là v n đ v i ch ng c a cô không?” Cô y s t s t nh th s p b t khóc đ n n i. “Không. Anh y đã qua đ i r i.” “M t người b n trai? Ai đó mà cô đang h n hò?” “Không.” “Được r i.” Đi u đó khá là m i l . Ph n l n nh ng cu c g i tôi nh n được đ u là v nh ng ông ch ng hay người s ng chung. Thường là v nh ng k rình mò gi u m t. “V y m t cách c th , ai đang đe d a cô ngay lúc này?” “Nó không… nó không ph i là nh ng s đe d a. Không chính xác. Và tôi không th nói ra cái tên nào c .” Cô y nói. “Nó ch là… n u tôi nói v i ai đó, đi u này s d i ngược l i v phía tôi và con gái, m i chuy n s tr nên c c kỳ t i t , cô hi u ch ? Và n u tôi không nói v i b t kỳ ai… tôi không bi t làm th nào đ có th s ng mà c gi l y nó trong lòng n a.” “Tôi xin l i.” Tôi nói, m t cách nh nhàng nh t có th . “Nh ng tôi không ph i nhà tr li u tâm lý hay m t lu t s . B t kỳ đi u gì cô nói cho tôi bi t đ u có th gây ra h u qu khi n cô ph i đ i m t v i lu t pháp trong tương lai n u cô đang tham gia vào m t phi v b t h p pháp nào đó. Cô hi u ch ? N u cô mu n nói v đi u gì đó khi n cô s hãi và nó không ph i là m t t i ác, đ tôi giúp cô liên h v i m t nhà tâm lý h c hay tâm th n h c…” “Tôi s không đ n g p b t kỳ bác sĩ tâm th n nào h t!” Cô y nói v i gi ng nh b xúc ph m. Người dân s ng nh ng th tr n nh và xa xôi không th c s chào đón li u pháp tr li u thông qua phương th c nói chuy n. “Được r i, n u cô cho là chuy n đó liên quan đ n vi c ph m pháp, Marlene, t i sao cô l i nghĩ r ng mình không th nh c y vào c nh sát?” Cô y không tr l i câu h i đó, ch là m t kho ng tĩnh l ng. “Cô lo s b n h sao?” “Tôi lo s t t c m i th .” Cô y nói. “Th còn c nh sát bang thì sao?” Cô y hít vào m t h i, r i th ra. “Có l . Có l s n thôi. Tôi đoán v y. Không ch c li u h có tin tưởng tôi hay không, nh ng tôi có th th .” “V y thì cô c n ph i g i đi n ngay đi. Đôi khi nhi u tính m ng có th m t đi ch vì cô đã ch đ i, và cô ph i gánh trên mình trách nhi m y su t đ i.” Tâm trí tôi đang ch y đua đ b sung các d li u còn thi u: có ph i cô y đang nói v m t người hàng xóm có nguy c làm chuy n gì đó không? M t người b n? Hay là đi u gì đó khác? Tôi không bi t n a. “Đúng v y.” Cô y nói. Tôi có th nghe th y ti ng cô y đi qua đi l i không ng ng. “Đúng, tôi bi t đi u đó. Nh ng đây là m t n i không m y r ng l n. Qu th n i, m t n a th tr n có liên quan. Tôi đoán r ng tôi s ph i t tìm ra câu tr l i và…” Cô y d ng l i đ t ng t, và tôi th m chí còn không nghe th y âm thanh hít th . Khi c t ti ng m t l n n a, ti ng thì th m c a cô y vang lên vô cùng g p gáp. “Tôi ph i đi r i, xin l i.” “Marlene, n u cô không th nói cho tôi bi t chuy n gì đang x y ra, tôi không bi t làm th nào đ có th giúp cô.” “Đ n đây đi.” Cô y nói. “Đ n đây đi và tôi s cho cô th y m i th . Ch h chôn v va ch m cũng không xa l m đâu. Cô s quy t đ nh xem c n ph i làm gì v i nó.” V va ch m? Chôn ? Nó ch ng có nghĩa gì c . “Ý cô là, t i Wolfhunter sao? Không. Tôi không th .” Không đ i nào tôi s đi đ n m t mi n quê xa xôi bi t l p c . Dù có vũ khí hay không, có chu n b s n tinh th n cho m t cu c chi n hay không… Không, không đáng đ b t ch p nguy hi m nh v y. Không th nh th n a. “Hãy g i đi n cho c nh sát bang đi. Cô s làm th ch ?” Cô y không tr l i. Sau m t ti ng tít nh , cô y gác máy. Cu c g i k t thúc. Tôi l c l c đ u mình khi cúp máy. T t c chuy n này không h n, nh ng tôi không bi t l ra mình ph i nói ho c làm khác đi nh th nào n a. B t k chuy n gì đang x y ra v i cô y, nó th t kỳ l và tôi không th kìm được s nghi ng đang dâng lên trong lòng. Tôi ch v a m i tìm ra m t con r n trong thùng th , gi thì m t người bí hi m g i đi n đ n, c g ng thuy t ph c tôi lái xe đ n vùng đ i núi hoang vu nào đó. Tôi s không b l a vào m t cái b y đâu. Tôi còn có k thù ngoài kia. Chuy n ngày hôm nay đã ch ng th c đi u đó. Tôi lượn l quanh cái đi n tho i, đ i m t cu c g i l i nh ng không có gì c . Cu i cùng, tôi hướng v phía phòng làm vi c. Tôi d ng gi a ch ng và ngó đ u vào trong phòng c a Connor. Th ng bé đang đ c sách, đúng nh tôi d ki n, vì v y tôi không làm phi n th ng bé. Ch ng có gì ng c nhiên khi th y Lanny đang nh n tin, và con bé còn ch ng thèm li c m t lên nhìn khi tôi gõ vào cánh c a đang m . “M này…” Con bé nói. “Ai v a g i đi n th ?” “Ai đó mu n xin l i khuyên.” Tôi nói. Các ngón tay c a con bé kh ng l i, con bé chuy n s chú ý sang tôi. Con gái tôi r t xinh x n, nh ng h n c th , có c s cá tính và s c m nh toát lên t nh ng đường nét trên khuôn m t. C m t chút bướng b nh n a. Không th hình dung được con bé có nh ng đi u y t đâu n a. “Cô ta mu n gì ?” “Nói th t lòng nhé, m th c s cũng không bi t ch c ch n. Có v cô y không vướng vào r c r i gì l n l m. Không nguy hi m t i tính m ng, ít nh t thì không đ đ m ch p nh n giúp đ .” “Ôi dào.” Con bé quay tr l i v i cái màn hình đang sáng c a mình, nh ng ngón cái gõ lên màn hình m t cách nóng n y và chính xác. Tôi thích cách mà con bé t n công m i th , v i t t c s c m nh nh khi đ i m t v i m t tình hu ng kh n c p đe d a đ n tính m ng. Cô con gái xinh đ p c a tôi, không bao gi làm đi u gì mà không d c h t tâm can s c l c. “Con ghét đi u này, m bi t đ y.” Con bé đang nói v nh ng nguy hi m, s c m c n, cách mà cu c s ng c a con bé ngày càng b bó h p l i. “M bi t.” Tôi nói v i con bé. “Chúng ta s c g ng đ c i thi n nó.” Khi đ n phòng làm vi c, tôi th y m t chai rượu đã m n p và m t ly rượu đ t trên bàn mình. Sam cũng có m t ly. Sam k p đi n tho i di đ ng gi a ph n c và vai khi đang tìm ki m tài li u trong ngăn kéo. Tôi l y cái ly và m p máy hai t c m n trong khi trượt mình vào trong chi c gh , r i tôi ki m tra hòm th . Nó qu là m t th m h a. L ra tôi nên lường trước đi u này khi s c trong chương trình c a Howie Hamlin x y ra, nh ng tôi đã không chu n b s n sàng tâm lý, và nhìn th y đ ng th đi n t n c danh, ph báng tăng lên m t cách chóng m t này khi n tôi th y h i h n vì đã ăn b a t i trước. Gi thì tôi s l chúng đi, dù sao thì ph n l n cũng đ u ch l p đi l p l i, gi ng nh th chúng được vi t theo m t k ch b n có s n v y. T sát đi, con kh n x u xí. Hãy làm m t vi c đ giúp đ t t c m i người, đó là h i ng v i ch ng mày dưới đ a ng c đi. Th p l a trong lò nướng và bò vào bên trong. Đ i lo i nh v y. Ngay khi tôi d n d p s ch s h t đ ng th đó và ném chúng vào th m c “Xem xét”, tôi chính th c thoát kh i c n đ i h ng th y c a m y tay phóng viên mu n tôi đ a ra l i nh n xét v b phim tài li u s p t i. Ai đó còn r t chu đáo giúp tôi đăng ký nh n n ph m truy n thông t nhóm Nh ng thiên th n đã m t. Th t t t b ng làm sao. Ngoài nh ng th đó ra, có thêm b n tin nh n n a, m i tin nh n ch a nh ng thông tin tìm ki m t đ ng trên web mà tôi đã l p trình đ l u tr hàng tháng, b ng cách g i vào hòm th cá nhân. Tôi đã b bê, không dùng đ n b l c Sicko Patrol quá lâu r i. Hi n nhiên là nh v y. Ban đ u, tôi đang d n h i ph c, và r i… tôi đã t thuy t ph c b n thân r ng v i vi c Melvin đã không còn, Absalom đã không còn, m i th s … tr nên t t đ p h n. R ng tôi không c n ph i lo l ng nhi u thêm n a. Tôi là m t k ng c, và tôi đang ph i tr giá cho s t ph b t phát chóng vánh, ngu ng c đó c a mình. Tôi b t đ u t ch xa nh t có th tìm được và m ph n báo cáo. Đó là m t danh sách l u tr các đường d n đ c p đ n Gwen Proctor, Gina Royal, hay b t kỳ m t cái tên gi ng n g n nào đã t ng được tôi s d ng nh m che gi u danh tính. Ngày c n tìm là sau nh ng s ki n x y ra l ch Killman. Có v đ u bình thường. N u có th coi vi c băm ch t, hi p dâm và đe d a tính m ng là bình thường. Và đương nhiên, có r t nhi u nh ng th nh th . Có đ n hàng trăm. Đi u đáng ng i là khi m m i m t b n báo cáo, tôi có th th y được s tăng lên theo c p s nhân nh ng liên k t m i d n đ n các video, m c th o lu n, nh ng nhóm Facebook m i l p ra nh m m c đích theo dõi tôi, các hashtag tên Twitter. Và đó m i ch là ph n n i mà ai cũng có th nhìn th y. Gi đây, đ i v i tôi, dark web g n nh không th ti p c n. Tôi có m t trình duy t Tor đ truy c p m t cách n danh, nh ng dark web l i là m t m ng lưới không-ai-bi t-ai-là-ai, v i đ y nh ng cái tên liên l c m p m và các l ch trình gi u tên. Tôi đã t ng d a vào nhóm hacker có tên Absalom đ ho t đ ng trong th gi i đó, nh ng ngày trước tôi đã không bi t ai hay cái gì th c s là Absalom, hay h th c s mu n gì. N u không có kh năng truy c p d dàng đó, nh ng gì tôi tìm th y nh ng t ng sâu h n c a m ng internet là r t h n ch . Nh ng tôi có th xem được ph n thông tin trên b m t, và con quái v t đang l n d n lên: ngày l i ngày, nh ng k bình lu n l i m m đ y cho nhau th t nhi u n i s , s hoang tưởng, lòng ganh ghét và phán xét d dãi. Cu i cùng, tôi cũng tìm th y m t đường link d n đ n trang web c a nhóm Nh ng thiên th n đã m t. Tôi nh p chu t, nh ng ch có th vào được đ n trang ch công khai c a trang web này, t t c đ u là các b c nh t ng h p c a các n n nhân đã ch t dưới tay Melvin. Th t khó khăn cho tôi đ có th t i đây, nhìn vào nh ng gương m t bình th n, m m cười, tràn đ y hy v ng c a nh ng người ph n tr ch m i bước chân vào cu c đ i. H t ng là nh ng em bé và đ a tr ngây th trước khi người ch ng cũ c a tôi nhúng tay vào và phá h y t t c . Tôi không ng ng cu n con chu t. Thường thì s có m c b n tin m i phía cu i nh ng hình nh đ y đau thương này, n i nh ng thành viên c a h i Nh ng thiên th n đã m t - ph n l n là gia đình, m c dù v y cũng có c m t vài người b n thân n a, s c p nh t nh ng gì mà h cho là quan tr ng. L n này nó không ch là m t bài đăng nh c nh v ngày sinh nh t, ho c l t t nghi p. Nó là m t bài báo đã được đăng t i ch m i cách đây m t vài ngày trước. Bài báo tuyên b quá trình quay b phim tài li u c a nhóm Nh ng thiên th n đã m t đang được ti n hành. Không ch xoay quanh các n n nhân, b phim s còn nói đ n c nh ng v th m sát. V Melvin Royal. Đ c bi t h n c là v người ph n có l đã thoát kh i t i danh gi t người: Gina Royal. Tôi c m th y bu n nôn. Tôi hi u n i đau c a h , s ph n n c a h , nhu c u ph i có th gì đó đ gi i t a và tôi ch a bao gi ghét h vì đã c g ng h y ho i tôi. M t đi u mà tôi c m th y bi t n chính là ít nh t cho đ n bây gi , Sam ch a h b nh c đ n là có liên quan đ n quá trình làm b phim này. M t s lượng l n người đã đ ng ý tham gia vào vi c hoàn thành b phim. G n mười ngàn người, h a h n s ti n b ra s lên đ n hàng trăm ngàn đô la. D án được qu n lý b i m t t ch c phi l i nhu n do Miranda Tidewell l p ra nh m tưởng nh đ a tr đã m t c a cô ta. Tôi càng thêm kinh t m khi nhìn ch m ch m vào nh ng thông báo đó, cũng nh l i h a còn nhi u đi u n a s đ n. H th c s đang làm đi u này. H th c s đang nh m vào tôi. Sam k t thúc cu c nói chuy n c a mình và tôi nghe th y anh y g i tên mình, nh ng tôi không ph n ng l i ngay l p t c. Tôi không th . Trong khi c g ng làm cho tâm trí mình thoát kh i h i Nh ng thiên th n đã m t kia, tôi nh n vào m t đường d n khác. Gi thì tôi đang nhìn ch m ch m vào dòng ch trên màn hình, v i thông đi p “Mùa săn nh ng k sát nhân”, và đó là m t b c nh ch p lén tôi, Lanny và Connor đang tươi cười v i nhau trước căn nhà c a chúng tôi, không h lo l ng, e s . B c nh ch p chúng tôi được đánh d u hình m c tiêu và c nh ng l đ n b n cũng được photoshop trên người chúng tôi n a. Sam đi vòng qua cái bàn, và tôi nhanh chóng thu nh b c hình, quay v màn hình chính, nh ng không k p. Anh y nghiêng người và đi u khi n con tr chu t. M l i nó m t l n n a. Nghiên c u b c hình. Tôi bi t s im l ng y. Nh ng c n sóng trào lên trong Sam r t nhanh, r t sâu và đôi khi còn nguy hi m n a. “Anh đang nghĩ gì v y?” Tôi h i anh y. “Anh đang nghĩ đ n vi c th này s ph i được in ra và chuy n th ng đ n s c nh sát…” Anh y nói. “Và c FBI n a.” R t may m n là chúng tôi có b n bè c hai n i. “Và anh nghĩ r ng dù người ch p b c nh này có là ai đi chăng n a thì h n ta cũng đang ngay đây, theo dõi em. Và anh mu n bi t tên kh n đó là ai.” “B c nh g c có th được ch p b i m t nhà báo…” Tôi nói v i anh y. “B n h đã đi theo chúng ta t cái ngày Melvin b b t.” Vì tôi không bao gi tham gia quá nhi u vào các cu c ph ng v n, b n h đã ch p r t nhi u nh, thường là ch p b ng nh ng ng kính dài nh th này. “Nó không có nghĩa là người anh hùng đã photoshop t m nh này luôn đây ho c đang đâu đó g n v i chúng ta.” “Nh ng nó cũng không có nghĩa là k đó không đây…” Sam nói. “Xin l i. Anh coi nó r t nghiêm tr ng.” “Anh nghĩ là em thì không sao? Đây th m chí còn ch a ph i chuy n t i t nh t.” Anh y dường nh không nhìn vào tôi. “Đó chính là đi u anh e s .” Tôi s kéo anh y vào t t c nh ng chuy n này m t… Tôi ng n ng i, b i vì có m t s chuy n đ c bi t t i t được l u trong th m c b l c Sicko Patrol c a tôi. Th m chí đ n bây gi , nh ng chuy n đó v n còn r t riêng t đ có th đem ra chia s . Nh ng anh y c n ph i bi t. “Được r i…” Tôi nói. “Anh có mu n ng i xu ng và xem t t c ph n còn l i mà em có không?” Tôi trông th y m t thoáng kinh hoàng lướt qua anh y. Anh y kéo cái gh và rướn người v phía trước, cùi ch đ t trên đ u g i. “Ch c ch n r i.” Anh y nói. “B t đ u thôi.” Anh y nghĩ r ng anh y đã s n sàng. Nh ng tôi đăng nh p và s kinh hãi hi n hi n trong đôi m t c a anh khi tôi kéo chu t. Không ai th c s s n sàng. Cho đi u này. 3 SAM Ch riêng vi c Miranda Tidewell đánh úp Gwen trên chương trình truy n hình sáng nay thôi đã đ t i t r i, th nh ng, nghe tin v b phim tài li u mà cô ta đang lên k ho ch th c hi n đã khi n đ u tôi nh mu n n tung b i quá nhi u thông tin p đ n cùng m t lúc. Tôi không th mường tượng được vi c Miranda Tidewell và Gwen Proctor có th cùng m t ch , dù ch là ng n ng i. Trong trí óc tôi, hai con người h hoàn toàn thu c v hai th gi i khác nhau, không h liên quan. Không bao gi g p g . Nh ng cu c s ng không v n hành theo cách đó, và gi đây, Gwen nói v i tôi v b phim tài li u c a nhóm Nh ng thiên th n đã m t. Tôi có c m giác nh mình đang b t đ u trượt d n xu ng m t cái gi ng sâu ho m và t i tăm. H u qu s t i ngay sau đó, và nó s vô cùng ch t chóc. T t c nh ng gì tôi có th làm bây gi là gi v nh nó đang không x y ra. Tôi s ti p t c cu c s ng bình thường c a mình, m t cu c s ng th c s , lâu nh t có th . B i l , đ i v i tôi, nh ng gì mà Miranda đ i di n ch là ch t chóc, gi ng nh s ch t chóc mà cu c hôn nhân c a Gwen đem t i cho chính cô y. Tôi t nói v i b n thân mình đi u đó, ngay c khi tôi nh n ra r ng bóng ma c a Melvin ch a bao gi ng ng săn đu i m t trong s hai chúng tôi. Ch t không có nghĩa là h t. Ch ng ki n nh ng trò đùa ghê t m và nh ng cách th c đen t i, sáng t o nh m làm t n thương cô y c a h … Tôi mu n nói r ng tôi c m th y kinh ng c. Nh ng chính xác là không. T t c v n luôn quen thu c, quen thu c đ n m c kinh hoàng. Khi chúng tôi m i đi được n a ch ng đường, tôi vô c m v i h u h t m i th . Tôi ch c ch n r ng đó là tr ng thái m c đ nh c a cô y m y ngày nay. Chúng tôi nh t trí l a ch n nh ng k qu y r i t i t nh t và đ a chúng đ n S C nh sát Norton vào ngày mai. Ít nh t thì Kezia Claremont s đ ng v phía chúng tôi, và thanh tra Prester cũng v y, m c dù ông y không ph i là người đàn ông n ng h u nh t mà tôi t ng g p. Ông y dành m t chút c m thông cho trường h p c a Gwen, và đi u đó cũng nên được tính. Ngay lúc này đây, chúng tôi c n c g ng h t s c có th đ c quan th c thi pháp lu t đ ng v phía mình. C ng đ ng nh bé c a chúng tôi h Stillhouse không có l c lượng c nh sát riêng, ngo i tr vi c Kezia Claremont chuy n đ n s ng (m t cách không chính th c) trong khu v c lân c n phía trên đ i, đ i di n v i con h ch chúng tôi, không xa l m tính t n i c a cha cô y. Ezekiel Claremont, hay còn được g i là Easy b i nh ng người b n, là m t người đàn ông l n tu i r t có duyên và gan d . Ông y c n s giúp đ , m c dù mi ng v n luôn khăng khăng là mình không c n. Tôi ghé qua hai ngày m t l n, đ i lo i v y, đ cùng u ng bia trên boong tàu đóng d và có v nh là b t h p pháp c a ông y, đ ng th i giúp nh t nh nh các d ng c khi ông y c n. Ông y đã s ng trên đ i r t lâu r i, không nghi ng gì khi ông y thù ghét nh ng người hàng xóm da tr ng giàu n t đ đ vách c a mình, cho đ n khi n n kinh t suy thoái và ph n l n trong s h chuy n đi n i khác. Chúng tôi đ n ngay sau đó… Gwen đã c i t o, s a sang l i m t ngôi nhà xu ng c p và bi n nó thành ch c a mình. Tôi thì dõi theo cô y và c ch ng minh r ng cô y không ph i là con người mà cô y v n thường t th a nh n. Tôi đã l m. Gwen chính xác là con người mà cô y th hi n ra bên ngoài. Cô y là m t trong nh ng người ph n m nh m và chân th t nh t mà tôi t ng được g p. Tôi nh n ra đó không ph i là m t s đi u ch nh đ n gi n trong ý th c. Khi tôi khám phá ra đi u này, tôi đã c m th y… t do. Gi ng nh c n ph n n bao trùm lên tôi b y lâu nay đã được rũ b . Nh ng tôi c m th y ho ng s khi nghĩ đ n vi c c n gi n s không r i đi, mà ch … b nh t kín l i. Có l t t c n i căm h n mà tôi đã buông b v n còn ngoài kia, và đang quay tr l i, hướng th ng v phía chúng tôi. Sáng hôm sau, chúng tôi ti n th ng t i s c nh sát. Norton là m t th tr n nh đi n hình c a vùng phía nam, cách m t vài d m tính t h Stillhouse. Nó đang n m trên b v c s p đ v m t kinh t ; t t c ch được duy trì b ng ni m hy v ng và nh ng l i c u nguy n. Nh ng c a hàng đóng kín và nh ng con đường ch ng ch t gà đã nói lên đi u đó. Ch ng ai l i t l a d i mình v i suy nghĩ r ng th tr n này có m t tương lai tươi sáng c , nh ng h đ u nh t quy t ph i bi n đi u y thành s th t. Cá nhân tôi thích Norton. Tôi thích vi c các tòa nhà được b o t n, ngay c khi chúng v ng hiu. Đây là m t n i có phong cách riêng, ngay c khi Gwen thường nghĩ v nó nh m t n i không th c u vãn hay ph c h i. Cô y có xu hướng nghĩ đ n m t tiêu c c, u ám h n. Tôi c g ng ki m tìm ánh sáng, và ít nh t thì tôi đang bi n nó thành m t nhi m v ph i làm trong th i gian g n đây. Nh ng tr s c nh sát không được tu s a nhi u t nh ng năm tám mươi, chính vì v y mà m i th trông không th t hi n đ i, nh ng ít nh t thì khu v c đ xe khá r ng rãi. Khi bước vào, chúng tôi ngay l p t c b t g p ánh m t c a người ph n ng i sau qu y, đúng h n là ánh m t dành cho Gwen: tr ng r ng và đ y nghi ng . Không ph i vì Gwen là m t người l , mà là b i cô y chính là Gwen, và người ph n ng i đó bi t t t c m i chuy n v quá kh c a cô y. Tôi d a người vào qu y và xen vào gi a cu c thi đ m t. “Xin chào. Chúng tôi mu n nói chuy n v i thanh tra Prester ho c thanh tra Claremont.” Người ph n chuy n cái nhìn sang phía tôi. Ánh m t c a cô ta tr nên d u đi đôi chút. “Tôi có th h i t i sao không?” “Đó là chuy n tuy t m t.” Tôi nói và m m cười v i cô ta. Có v thành công. Cô ta nh c máy đi n tho i lên và b m s . Gwen nhìn tôi và tr n tròn m t. Tôi nhún vai. Không nên rước cho mình nh ng cu c đ i đ u căng th ng và bi k ch, đ c bi t là v i nh ng người mà chúng tôi đang ch đ ng lôi kéo làm đ ng minh. Kho ng m t phút sau, Kezia m cánh c a ngăn cách qu y ti p tân và ph n còn l i c a s c nh sát, r i v y chúng tôi vào. Cô y là m t ph n người M g c Phi tr trung và l ch s ; g n đây cô y đã đ i sang ki u tóc dày, xoăn, ph ng t nhiên, trông r t đ p m t và đ y kiêu hãnh, nh t là khi Kezia s ng m t vùng thôn quê h o lánh nh th này. Ki u tóc mang đ m phong cách cá nhân đó đ i l p hoàn toàn v i b qu n áo công s truy n th ng mà cô y đang m c. B qu n áo g n nh che khu t cái bao súng ng n đeo qua vai. Cái huy hi u lóe sáng bên hông khi cô y xoay người, và tôi gi c a cho Gwen khi cô y theo Kez vào khu v c làm vi c dành cho thanh tra. Tôi không th y n tượng, cũng không ng c nhiên trước hình nh đó n u xét đ n kích thước c a Norton. Nh ng cũng gi ng nh c nh sát c a các th tr n nh và xa xôi khác, Kezia đ u tranh ch ng l i vi c đi u ch ma túy, nghi n ng p hút chích và các hành vi ph m t i có liên quan. V y nên lúc này, cô y ch a h chu n b cho cu c th o lu n s p di n ra. “Tôi đoán đây không ph i là m t cu c trò chuy n xã giao thông thường.” Kezia ra hi u cho chúng tôi ng i xu ng chi c gh d a, kê cách xa bàn làm vi c. “V con r n ph i không?” Gwen th dài: “Không h n. Cô đã xem chương trình Howie Hamlin r i.” “Đúng v y.” Kezia nói. “H đã hùa vào đ công kích ch trên sóng truy n hình. Tôi r t ti c.” “Tôi cũng v y.” “Đ th c hi n b phim tài li u mà h nói t i…” Kezia d a người ra phía sau m t chút, suy t . “H s đ n đây. Ch hi u mà, đúng không? H s mu n t li u v th tr n, cu c s ng c a c dân đ a phương, có th s nói chuy n v i m t vài người dân không thích ch cho l m. Và chúng tôi khó có th nhúng tay vào chuy n y. Ch có th vào thành ph và c g ng xin được th gì đó ki u nh l nh c a tòa án, nh ng tôi nghi ng nó s không có tác d ng m y.” “Đúng v y, chúng tôi không đ n vì chuy n đó.” Tôi nói, khi Gwen l ng im không tr l i. “M c dù v y, tôi có thông tin m i v v con r n. Chúng tôi đã tìm th y m t d u vân tay, trùng kh p v i Jesse Belldene. Jesse là m t trong nh ng dân chuyên đi núi mà tôi đã k v i ch , anh ta r t gi i trong vi c b t các loài đ ng v t. V n đ là, Jesse nói r ng anh ta không làm vi c đó, và m t d u vân tay không đ a chúng ta đ n đâu c , không th d a vào đó đ ki n anh ta b t kỳ t i danh nào.” Kezia l c đ u. “M y người nhà Belldene là m t đám không t t gì cho cam, và có v nh b n h không v a m t ch . Có b t kỳ lý do nào không…?” Gwen nói r ng cô y không bi t. Tôi không tr l i ngay l p t c, b i vì… Tôi nghĩ r ng tôi bi t. Và tôi nghĩ đó là l i l m c a riêng tôi. Tôi h ng gi ng. C hai người b n h đ u nhìn tôi. Có c m giác nh hai chi c máy chi u nóng r c đang hướng v phía tôi cùng m t lúc. “Belldene…” Tôi nói. “Gã tên Jesse này, anh ta có hay đ n trường b n không?” “Có m t l n.” Kezia nói. “Sau đó anh ta b c m. M t vài tu n trước, anh ta say x n, và ai đó trong trường b n đã tước đi súng c a anh ta, đè anh ta n m xu ng sàn khi anh ta đang c g ng l y l i kh u súng. Anh ta đã không đ đ n ki n, nh ng nghe nói h ph i ch nh l i vài cái răng c a anh ta. T i sao anh l i h i đi u này?” Tôi ch m rãi gi tay lên. “Tôi chính là người đã đánh vào m t anh ta…” Tôi nói v i cô y. “Anh ta đã hành đ ng m t cách điên cu ng và nguy hi m. Javier đã r t th ng th n khi k l i chính xác m i chuy n, và n u c u y là tôi trong tình hu ng đó, có l c u y s x lý g n gh h n… Tôi đoán là Jesse đã ghi thù trong lòng.” “Đ i đã…” Gwen nói. “Anh nói là… Belldene không nh m vào em sao?” Tôi nhướn lông mày. Tôi đã quên nh c cô y r ng không ph i t t c m i th đ u nh m vào cô y. Cô y hi u được v n đ và đ a tay lên che mi ng, tôi đoán là đ ngăn m t n cười b t ra. Tôi đã nói v i cô y v v này, nh ng khi người đàn ông đi r ng đó - Belldene - ch y tr n kh i trường b n, tôi đã không bi t được tên c a h n ta. Và tôi cũng không bi t r ng mình đã làm gãy răng c a h n. Kezia ch c h n đã nh n th y s nh nhõm c a Gwen, b i cô y nói r ng: “V y thì, tôi s không t ra quá tho i mái, Sam. Gia đình nhà Belldene r t thích gây s v i m i người. Tôi không nghĩ đây là l n cu i hai người nghe tin v h đâu.” “Cô có th làm đi u gì đó nh m can thi p không?” Cô y l c đ u. “B t t i tr n. Ch có thi t b giám sát, ph i không?” “C a căn nhà ch không ph i cái thùng th .” “Hãy hướng camera v phía đó, l i khuyên c a tôi đ y N u h gi trò v i nó, ít ra chúng ta s có b ng ch ng.” Tôi thích phương án đó h n. Nh ng nó không gi i quy t được v n đ hi n t i. “C m n vì l i khuyên, nh ng… đó không ph i là lý do chúng tôi đ n đây. Chúng tôi đ n đ nói v nh ng đe d a. Cô nghĩ là nhà Belldene có th đ ng sau nh ng chuy n này không?” Kezia ng i d ch v phía trước m t l n n a. “Cho tôi xem.” Gwen l y t p tài li u ra và trượt nó sang phía bên kia bàn. Kezia l t t p tài li u, m nó ra và cô y ngay l p t c t p trung vào nh ng b c nh b photoshop. Cô y nghiên c u m t lúc, r i l t sang trang ti p theo m t cách th n tr ng. Đó là l i đe d a ch t chóc g i đ n Gwen vì cô y là người chung s ng v i Melvin. Nó r t dài và đ c bi t nh n m nh vào cách mà h đ nh th c thi công lý. Nh ng trang ti p theo cáo bu c tôi và Gwen là hai k gi d i tham gia vào m t âm m u t m c chính ph nh m thuy t ph c công chúng r ng nh ng k gi t người hàng lo t là có th t. H còn đe d a gi t c b n tr (cũng là nh ng “di n viên” trong chuy n này, hi n nhiên là v y) n u chúng tôi không bước ra và thú nh n v nh ng ho t đ ng bí m t do chính ph ra l nh. H phân tích c c kỳ chi ti t, huênh hoang nói v nh ng âm m u c a gi i siêu giàu và nh ng con chip được g n vào th ghi n c a chúng tôi. Suy lu n nh v y là vô cùng điên r và rõ ràng là “tác ph m” c a nh ng k có v n đ tâm th n nghiêm tr ng. Gwen đã thu th p được r t nhi u l i đe d a, và Kezia nghiên c u t ng cái trong yên l ng trước khi đóng t p tài li u l i. “ …” Cô y nói. Có v nh đó là cách nói gi m nói tránh. “Bao lâu thì ch nh n được th này m t l n?” “Vài tu n.” Gwen nói. “Tôi đoán là nó s được đ y nhanh ti n đ h n, khi mà chương trình c a Hamlin đã được đăng t i lên m ng internet. Người ta s phát tán nó, và m c đ điên khùng c a đám đông s tăng cao.” “Đúng v y.” Cô y đ ng ý và d a người v phía sau. “V y thì, tôi có th l n theo d u v t c a nh ng đ a ch IP này, nh ng ch bi t đ y: s không có chuy n chúng làm t t c nh ng th này b ng m t tài kho n m d dàng b tìm th y, và n u chúng ta có b t được chúng đi chăng n a, s có r t ít kh năng chúng ph i nh n m t hình ph t. N u có b ph t thì có l cũng không th ra tòa được. V y nên đ n cu i cùng…” “T n công vô ích. T n th i gian và ti n b c đ đi u tra mà ch ng đem l i đi u gì…” Tôi nói. “V y l i khuyên c a cô là… ch đ i cho đ n khi m t trong s b n chúng b n vào đ u ai đó trong s chúng tôi và th là ta có m t v án th c s đ đi u tra.” “Tôi không nói nh th …” Kezia nói, và tôi nh n ra r ng hi n gi cô y đang m t đi gi ng nói êm d u chuyên nghi p c a mình. Lúc đó, tôi gi ng m t k đáng thương, ph i x lý m i chuy n m t mình ho c th gì đó tương t . “Coi này, tôi s hành đ ng. Tôi s theo dõi. Tôi s b trí nhi u cu c tu n tra quanh h m t th i gian. Nh ng s th t là không gì trong nh ng th này gi ng nh được gây ra b i nh ng người dân đ a phương, đ c bi t là nhà Belldene.” “V y là s không có gi i pháp nào h t, đi u t i t s không d ng l i.” Tôi nói. “Chúng tôi s dành th i gian còn l i trong đ i mình đ trông ch ng m i th . B n tr s l n lên trong n i s hãi.” “Sam…” Cô y nói, nh ng tôi không th kiên nh n được. “Không, Kez, đ ng c g ng “làm màu” và coi đó là giúp đ hay ân hu . Cô đang b r i Gwen và b n tr , không m t s b o v trong khi người ta rõ ràng là mu n b n h ph i ch t.” “V y tôi xin được h i anh m t câu h i ngu ng c: Anh mu n tôi ph i làm gì ch ? B o v 24/7 à? Lôi FBI vào cu c? H có m t nhánh chuyên v các m i đe d a trên m ng internet, nh ng h b n r n 24 gi m t ngày, 7 ngày m t tu n và 365 ngày m t năm. V i đ i ngũ nhân s có l là ít h n m t nghìn người, h ph i gi i quy t công vi c c a c đ t nước! V y nên lũ tr s k p trưởng thành trong th i gian hai người ch đ i h ngó ngàng đ n. Tôi đang c g ng đ giúp đ . Tôi cũng r t thành th t. Có tr i m i bi t, lu t pháp không th theo k p các m i đe d a. Nh ng tôi là m t nhân viên lu t pháp. Tôi ch có th làm nh ng gì mà lu t pháp cho phép.” Tôi t c gi n. Trước đó, tôi không mu n mình tr nên gi n d , nh ng gi thì tôi mu n n i điên th t nhi u. Gwen, m t khác, có v nh là người gi thái đ bình th n l n này. “Sam…” Gwen nói. “Cô y đang th c t . Em không h mong đ i b t kỳ đi u gì khác n a. Và anh bi t đ y, m t vài người có nhi u dũng khí h n h n khi ho t đ ng trên m ng internet, khi h sau màn hình máy tính.” Cô y b t g p cái nhìn c a tôi, và tôi quay đi ch khác. Tôi t ng là m t trong nh ng người n danh mang lòng căm t c y, gõ xu ng nh ng dòng ph n n nh m vào cô y thông qua trang web v i thông tin hoàn toàn m m t. Chúng tôi ch a bao gi th o lu n chi ti t v b t kỳ đi u gì liên quan đ n chuy n đó, ch a bao gi xác đ nh nh ng cái tên c th trên m ng hay nh ng m i đe d a. Tôi đã không làm nh ng gì mà tôi có th làm trong su t th i gian dài đen t i đó. S d dàng đ vượt qua m i chuy n h n n u chúng tôi không xát mu i vào nh ng v t s o trong lòng. “Dù sao thì, c m n vì đã dành th i gian, Kez. Th c s đ y, tôi ch mu n thông báo cho cô tình hình, đ cô có th chu n b khi có đi u gì đó p đ n.” Khi, ch không ph i là n u. Tôi t nh , kh ng đ nh t ng mà tôi s d ng. Kezia l t l i t m nh đ u tiên, b c nh mà Gwen và b n tr b đ c l v i nh ng v t đ n b n. “T m nh này khi n tôi l u tâm…” Cô y nói. “Nhi u h n nh ng th khác.” “T i sao?” Tôi h i. Có nh ng t m nh khác cũng được ch nh s a trong t p đ ng. Nhi u cái còn t i t h n. “Có s khác bi t đây. B c hình này hoàn toàn nghiêm túc, không h có s điên r hay o tưởng.” Cô y nghiêng đ u và nghiên c u b c nh kho ng cách g n h n, r i c m nó lên và nhăn m t. “Nhìn này, ph n l n nh ng tên kh n này đ u mu n v ra hàng đ ng v t thương, đúng ch ? Càng máu me thì càng t t. Nh m gây s c và s hãi. Nh ng còn t m này thì sao?” Cô y quay t m nh v phía chúng tôi. “Hai người nhìn th y gì?” C hai chúng tôi cùng im l ng m t vài giây. Cu i cùng, tôi nói: “Các v t đ n b n gây ch t người.” “Đúng th .” Cô y nói. “Ng c và đ u. Ng c và đ u. Ng c và đ u. Và n u hai người nhìn vào n i mà nh ng viên đ n được đ c l thì s th y chúng r t g n v i v trí gây ra cái ch t ngay t c kh c. Ai đó r t am hi u súng đ n. Tôi đang lo l ng v đi u này.” “Tôi cũng v y.” Tôi nói. B i vì ngoài kia có r t ít th nguy hi m h n m t tay b n t a chuyên nghi p. “Có l cô y đúng.” Tôi nói trên đường v nhà. “Chúng ch là nh ng anh hùng bàn phím mà thôi. Nh ng anh mu n liên h v i Mike và g i cho c u y b c nh mà Kez c nh báo, đ phòng trường h p c u y trông th y th tương t ho c tìm ra manh m i m i. Anh th c s mu n bi t tên kh n này có gan to nh v y th t không, hay ch là m t k nhát ch t n p sau màn hình.” Gwen hoàn toàn không ph i người thích bon chen trên m ng xã h i; cô y đã s ng sót tr v t nh ng tình hu ng còn t i t h n b t c th gì mà m i người có th tưởng tượng được. Tôi cũng không lo s m t tr n chi n v i nh ng k gõ phím. Th nh ng, s c m nh và lòng dũng c m không th ch ng l i m t viên đ n b n ra t m t tay súng b n t a. “Hãy ki m tra v i Javier trường b n súng xem sao.” Gwen nói, và tôi t trách mình t i sao không nghĩ đ n đi u đó đ u tiên. “Nh ng tay b n t a c n ph i th c hành, đúng ch ? Có th c u y bi t m t vài người s ng g n đây và dành th i gian luy n t p đó?” “Anh s đi ngay bây gi .” Tôi nói. “Cho anh xu ng ch chi c xe t i. Có l anh cũng nên ki m tra m t vài trang web tìm ki m vi c làm.” “Anh s v ăn t i ch ?” “Còn tùy. L i bánh mì k p th t à?” Đó là m t câu đùa. Vì lý do nào đó, Connor qu quy t r ng ăn bánh mì k p th t không bao gi là chán, và dường nh th ng bé đòi món này vào m i b a ăn. Gwen c g ng không nuông chi u th ng bé quá, nh ng b n tr đã ph i tr i qua quá nhi u chuy n, v y nên nhi u bánh mì k p th t h n m t chút cũng không ph i cái giá quá đ t đ đ i l y m t ni m h nh phúc bé nh . “T i nay s không có món đó đâu.” Gwen nói. “V y thì anh s v .” Tôi rướn người sang đ trao cho cô y m t n hôn trước khi chi c SUV d ng l i và tôi nhanh chóng bước ra ngoài. Sau đó, thêm m t n hôn th t dài và ng t ngào, và tôi b t đ u suy xét l i chuy n đ n thăm trường b n. Nh ng tôi nh ra là m i m t giây phút mình lãng phí s đ y cô y g n h n vào vòng nguy hi m. Vì v y mà tôi đi. Chi c xe t i c a tôi xóc n y khi đi qua nh ng con đường vùng thôn quê, nh ng nó th c s là m t chi c xe hi u qu , và tôi yêu nó… tr nh ng khi có cu c g i đ n. Gi a nh ng ti ng n c a đ ng c và ti ng lách cách c a kim lo i va ch m, tín hi u l i b t đ u ch p ch n. Tôi không nh n ra s máy sáng lên trên màn hình khi chi c xe leo lên đ i, ti n đ n bãi đ xe c a trường t p b n. Tuy v y, tôi v n nh n ra mã vùng. Washington, DC. Tôi tr l i và nâng cao tông gi ng, át đi ti ng n c a đ ng c , đ người bên kia có th nghe th y. “Alo?” “Tôi đã đ i s r i.” Mike Lustig nói. “C m n đã nh c máy, b n tôi. Chúa i, c u đang lái cái gì v y, m t chi c F-15 à?” “M t chi c Beat-up Chevy…” Tôi nói v i c u ta. “Nghe cũng gi ng nhau đúng không?” “Cái gì c ? Tôi. Không. Th . Nghe. Th y. C u.” C u ta c tình phát âm rõ t ng ch , dù gì thì c u ta cũng ch mu n trêu đùa tôi m t chút. “Th thì c u s không nghe th y tôi g i c u là th ng kh n n n không bao gi liên l c được.” Tôi nói v i c u ta. “Đã bao lâu r i y nh ?” “Theo nh nh t ký cu c g i c a tôi à? B n tháng, kho ng t m đó.” “Chính xác là nh v y. C u đúng là m t người b n t t.” “Bình tĩnh nào anh b n, ch a gì đã xù lông lên v y. Tôi đã ph i th c hi n m t nhi m v n m vùng. Ch c là c u s thích nó đ y, tôi đã ph i h c cách in ti n.” “K ho ch ngh h u m i à?” “Có th l m, đó là cách mà m i th đây v n hành.” C u ta nói. “M y cái d ch v công ch ng bao gi thú v c , nh ng l n này thì đúng là th i ho c nh phân.” “Nh ng nhà gi ng đ o nói r ng chuy n này r i cũng s qua thôi.” “Chúng ta có r t nhi u nhà gi ng đ o khác nhau mà.” “V y nên… c u m i g i đi n h ? Ch vì quá bu n chán?” “Không.” Mike nói. Gi thì gi ng c u ta nghe có v n ng n h n. “Gwen không th nào làm ng trước đ ng tin t c đó đúng không? Gi thì c u nh n ra t t c chuy n này có nghĩa là gì r i ch ? Nh ng k khát máu s quay tr l i đ tìm ki m cô y, c u và b n tr . Kh th t, t t c nh ng gì cô y ph i làm là cúi m t và nh n nh n ch u đ ng.” “C u có bi t cô y đã ph i ch u đ ng s c ép l n đ n c nào không? Cô y c n ph i vượt qua và đè nén t t c xu ng.” “Và nó có tác d ng gì ch ?” C u ta d ng l i vài giây. “Bà ch n Miranda Tidewell kia cũng đó. C u có th y cô ta không?” “Không.” M ng là tôi đã không th y. Tôi cũng không xem đo n video trên Youtube. Tôi không th . “Ch c c u không c n tôi ph i khuyên c u hãy tránh xa m r c r i đó đâu nh ?” “Trên th c t thì đúng, tôi không c n. Nh ng c m n vì đã nghĩ tôi là m t th ng ngu h ng nh t.” “H ng ph thông thôi…” Mike nói. “Không đ i nào tên phi công nghèo r t m ng t i nh c u l i ch u xòe ti n ra đ nâng h ng m c.” “Bi n đi, tôi đóng thu đ nuôi cái thân c u béo m m đ y. Cá là c u không nghe v đi u này đ thường xuyên r i.” C u ta có m t gi ng nói tr m th p và m t gi ng cười còn tr m h n. Nó làm cái loa rung lên. “Người anh em, th nh tho ng, c u th c s có th bi u l rõ nét khí ch t c a m t gã da tr ng bên trong c u. Nghe này, nghiêm túc m t xíu: chuy n gi a c u và Gwen…” “Đ ng. Đ ng kh i nó lên.” “Sam, chuy n này s không t t đ p gì đâu. C u ph i bi t đi u đó. S m hay mu n s có người b t n thương. Có th là cô y. Và c hai chúng ta đ u hi u t i sao, ph i không?” Đúng lúc này, tôi di chuy n đ n trường t p b n. Tôi ra kh i xe. Tôi im l ng m t lúc và d a người vào nh ng kh i bê tông c ng ng c c a tòa nhà. Khu đ xe ch t c ng, nh ng không có ai ngoài, ch có tôi và nh ng con ch đang kêu p p bên trong b i cây. “ , tôi bi t r i.” Tôi nói. “Tôi nghe c u nói r i. Nh ng hi n t i, cô y đang g p r c r i. Tôi ch là không th … b đi.” “Gwen Proctor là người s ng sót.” “C u nghĩ tôi thì không ?” “Tôi nghĩ c u t ng nh v y, cho đ n khi c u h t m ch n phòng v c a mình xu ng.” Mike ng n ng m t vài giây, r i th dài. “Nghe này, tôi đã cho m t người s c a c u. Hãy nh n cu c g i, được ch ? Nó quan tr ng đ y.” “C u đang lôi tôi vào chuy n quái qu gì v y?” “Không gì là c u không th gi i quy t được.” C u ta nói. “Hãy b o tr ng, Sam. Tôi v n quan tâm đ y. T i sao , tôi s không bao gi bi t được.” “Nghe ng t ngào đ y, nh ng mà tôi v n nghĩ c u là đ gi t o đ y nhé. C u đang nói t i th gì v y? M t đ a nhóc hai mươi tu i trong nhà tù liên bang à?” “Th y ch a, gi thì c u đang t ra x u tính đây nhé.” C u ta t t máy. Tôi thay s cũ c a c u ta thành s m i, r i đ ng l i thêm m t lúc lâu n a. C u ta nói đúng. Kho ng th i gian t i t đang p đ n v i tôi và Gwen. S tr l i c a Miranda đã minh ch ng cho đi u đó. Và tôi th c s c n suy xét xem vi c cô ta tái xu t có nghĩa là gì. Tuy nhiên, đây ch a ph i là lúc thích h p. C g ng tránh xa v n đ đó càng lâu càng t t. Tôi đi vào trong và h i Javier xem c u y có t ng b t g p ai đó đáng ng không. Tôi c m th y khá t khi câu tr l i là không. Có quá nhi u k rình r p sau l ng chúng tôi, và tôi ch ng th làm b t kỳ đi u gì đ x lý m t trong s chúng. Trường b n gi đang đông ngh t người. Không có m t v trí tr ng nào đang m c a, vì v y mà tôi đ ng đ i. Tôi thích Javier. C u y là m t lính th y quân l c chi n đã v vườn, v n còn tr , có m t ma l c khi n người khác ph i chú ý m i khi nói chuy n, dù cho c u y có nói năng nh nh đ n m c nào. C u y có th xua tan không khí căng th ng trên trường t p b n ch b ng cách đi lướt qua. Dù cho m i người đang có b t kỳ tranh ch p nào, t t c s đ u bi n m t m t khi c u y xu t hi n. N u nh tôi tìm đ n c u y khi Belldene gây chuy n thay vì t mình gi i quy t, c u y đã có th ch m d t t t c ch v i m t cái nhìn c nh cáo thay vì ph i đ ng đ tr c ti p. “Anh mu n tôi đ ý nh ng người l m t.” Javier c t ti ng khi tôi chu n b r i đi. Chúng tôi có th nghe th y ti ng lên đ n đ u đ u và tr t t phía bên kia c a b c tường bê tông, nh ng không ai trong chúng tôi th c s chú ý. Ph i đ n khi ti ng súng ng ng vang lên, đây m i là lúc b n c n ph i lo l ng, b i vì m i người đang t p trung vào m t đi u gì đó đ c bi t, ho c có ai đó b thương. “Tin tôi đi, tôi s chú ý. B n tr sao r i?” “V n t t.” Tôi nói v i c u y. Tôi bi t c u y v n c m th y có l i sau khi Connor và Lanny tr n kh i cabin c a c u y và g p ph i r c r i, trong khi Gwen l i tin tưởng giao phó chúng cho c u y trông nom. “Chúng đ u n, và cũng mong c u ghé thăm đ y.” C u y g t đ u, nh ng tôi cũng đ c được bi u hi n lưỡng l trên gương m t c u y. “Cô y không trách c u.” Tôi nói v i c u y. “Không h . C u đã d c h t s c đ gi cho b n tr an toàn.” “Đúng v y, tôi đã không làm đ t t, ph i không?” C u y nói. “Tôi bi t ch y không trách tôi. Đi u đó khi n tôi c m th y càng t i t h n n a, anh b n .” C u y li c m t nhìn tôi r i quay đi. “Tôi đã b l i lũ tr .” Tôi nói v i c u y. “C u nghĩ xem, đi u đó khi n tôi c m th y th nào? C u đã đó vì chúng, còn tôi thì không.” “Chúng yêu quý anh.” C u y nói. “Anh khi n b n tr tin r ng mình s l i có b m t l n n a. Đ ng g t nó đi, đi u đó r t quan tr ng đ y.” Đúng v y, và nó cũng đáng s kh ng khi p. Tôi không mu n làm chúng t n thương, không bao gi mu n v y, dù b t c th i đi m nào… Nh ng hi n t i, tôi không th tìm ra cách đ tránh được nh ng t n thương mà chúng đang ph i ch u đ ng. Tôi không nghĩ r ng cu c g i mà Mike đ c p l i đ n nhanh nh v y, nh ng nó đã x y ra, ngay sau đó. Tôi bước ra ngoài đ nh n cu c g i. M t s l khác, nh ng l n này là t Florida. Miami, có v nh v y. Tôi n nút nghe và nói: “Sam Cade.” “Ngài Cade.” M t gi ng nói ph n h t s c bình tĩnh vang lên đ u dây bên kia. “Xin hãy ch máy, anh s nói chuy n v i ngài Winston Frost.” Tôi không bi t cái tên này, nh ng nghe có v nh ông ta nghĩ r ng ông ta là người quan tr ng. Ch kho ng ba mươi giây im l ng trước khi đường dây vang lên m t ti ng tít và m t gi ng London vùng West End vang lên: “Anh Sam Cade, xin chào, r t vui được nói chuy n v i anh. C m n vì đã nh n cu c g i c a tôi ngày hôm nay.” “Ch c ch n r i.” Tôi nói. “Chuy n này là sao v y?” “Anh Lustig có đ c p đ n chuy n tôi s g i ch ?” “C u ta nói ai đó s g i.” “Chuy n là th này. Tôi tình c may m n được g p g anh Lustig g n đây, và anh y bi t r ng tôi đang tìm ki m m t phi công cho chi c máy bay cá nhân c a chúng tôi. Anh y nghĩ anh có th s th y h ng thú v i l i đ ngh này. M c dù tôi hi u là anh đang đang trong th i gian ngh ng i và không đi làm, nh ng…” Bay. Tôi c m nh n được m ch mình đang đ p m nh h n m t chút. Tôi không h chu n b trước cho chuy n này. Tôi không mu n ph n ng theo cách này. Tôi nh nh ng ch ng bay theo cách mà tôi không h nh n ra trước đây. “Có hàng tá phi công ngoài kia nguy n ch t đ có được m t v trí nh th này.” Tôi nói. “Ông g i đi n cho m t người t n Tennessee xa xôi, người mà ông ch a bao gi g p m t ? Th m chí ông còn không thèm xem qua h s ?” “Làm th nào mà anh bi t tôi ch a xem qua h s c a anh ch ?” “Tin tôi đi, h s y s cho ông bi t là s gi bay c a tôi không h được c p nh t chính xác th i đi m hi n t i.”