"
Trường Ninh Đế Quân - Trí Bạch full mobi pdf epub azw3 [Dã Sử]
🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Trường Ninh Đế Quân - Trí Bạch full mobi pdf epub azw3 [Dã Sử]
Ebooks
Nhóm Zalo
TR NG NINH Đ QUÂN ƯỜ Ế
Tác gi : Trí B ch ả ạ
Th lo i: Quân S , Quan Tr ng, Hài H c ể ạ ự ườ ướ — —★
DTV-EBOOK.COM
TR NG NINH Đ QUÂN ƯỜ Ế
Tác gi : Trí B ch ả ạ
=== oOo ===
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
L i d n: ờ ẫ
Ninh qu c l p qu c hàng trăm năm đ n nay v n luôn tôn sùng Đ o ố ậ ố ế ẫ ạ giáo, quá n a các đ i chân nhân trên núi Long H đ u là qu c s ử ờ ổ ề ố ư Ninh qu c. ố
Đ o tông chú tr ng nhân hòa khoan h u, v y nh ng m y trăm năm ạ ọ ậ ậ ư ấ nay các hoàng đ b h c a Ninh qu c ch a t ng có ai th t s ế ệ ạ ủ ố ư ừ ậ ự khoan nhân, ngay c đ ng kim hoàng đ b h Lý Th a Đ ng khi ả ươ ế ệ ạ ừ ườ đi u phái hai v n quân tinh nhu xu ng biên gi i phía nam càn quét ề ạ ệ ố ớ Lâm Vi t qu c vào năm ngoái đã t ng nói… Có bi t t i sao Đ i Ninh ệ ố ừ ế ạ ạ g i là Đ i Ninh không? B i vì có Đ i Ninh đây, ai dám không an ọ ạ ở ạ ở ninh?
Nguyên nhân di t Lâm Vi t qu c ch là m y con s n d ng c a ệ ệ ố ỉ ấ ơ ươ ủ Lâm Vi t qu c đã quá c nh g m ba cây c i th o trong ru ng rau ệ ố ả ặ ả ả ộ bên phía Đ i Ninh. ạ
Hoang đ ng không? ườ
Hoang đ ng hay không hoang đ ng thì trong lòng b n thân ườ ườ ả hoàng đ Lâm Vi t qu c bi t rõ, nh ng trên đ i duy nh t không có ế ệ ố ế ư ờ ấ thu c h i h n. ố ố ậ
Ba cây c i th o, ba v n quân tinh nhu , m t qu c gia truy n th a ả ả ạ ệ ộ ố ề ừ ba trăm năm đã b tiêu di t nh th . ị ệ ư ế
N u hoàng đ vong qu c D ng Ng c c a Lâm Vi t qu c hi n gi ế ế ố ươ ọ ủ ệ ố ệ ờ còn b giam l ng trong ti u vi n ngõ Bát B kinh thành có th ị ỏ ể ệ ở ộ ể s m bi t ngày hôm nay, y cũng sẽ h l nh gi t toàn b s n d ng, ớ ế ạ ệ ế ộ ơ ươ không, là toàn b dê, bò Lâm Vi t qu c cũng không th gi l i. ộ ở ệ ố ể ữ ạ
Đ ng kim b h đã phát huy vô cùng rõ r t bá khí không nói đ o lý ươ ệ ạ ệ ạ này c a hoàng t c Lý gia, nói nh l i c a th h chân nhân này trên ủ ộ ư ờ ủ ế ệ núi Long H thì là… bàn long n sâu, thi tho ng ph i đ l vu t ổ ẩ ả ả ể ộ ố r ng, không th đ ng i ta lãng quên đ c. ồ ể ể ườ ượ
Đi u r t kỳ quái là b t đ u t m y năm tr c, Thi n tông Tây V c ề ấ ắ ầ ừ ấ ướ ề ự h ng th nh Đ i Ninh, hoàng h u n ng n ng li n chí thành tín ư ị ở ạ ậ ươ ươ ề đ , bà ta còn khuyên hoàng đ , nói Thi n tông chú tr ng hành ồ ế ề ọ thi n, chú tr ng nhân qu , sao b h không nghe thêm l i đ i đ c ệ ọ ả ệ ạ ờ ạ ứ cao tăng?
Lý Th a Đ ng nói: “Tr m bi t đ o lý xa g n, Đ o tông là c a ừ ườ ẫ ế ạ ầ ạ ủ chính Đ i Ninh ta, tr m không b o v thì ai b o v đây? Th ngo i ạ ẫ ả ệ ả ệ ứ ạ lai… tr m không thèm, n u th t s có nhân qu , nàng nên b tr i ẫ ế ậ ự ả ị ờ giáng thiên lôi.”
T đó v sau hoàng h u n ng n ng cũng không bao gi vào chùa ừ ề ậ ươ ươ ờ mi u n a, ch thi tho ng cúng h ng n n trong cung c a mình. ế ữ ỉ ả ươ ế ở ủ M i hai năm tr c, không bi t t i sao, hoàng h u n ng n ng ườ ướ ế ạ ậ ươ ươ lúc y v n ch a là hoàng h u n ng n ng vào đ o quán l n cu i ấ ẫ ư ậ ươ ươ ạ ầ ố cùng, t đó v sau thì b t đ u đ i sang th Thi n tông. ừ ề ắ ầ ổ ờ ề Khi đó Lý Th a Đ ng v n là v ng gia, ng i ng i trên hoàng v là ừ ườ ẫ ươ ườ ồ ị ca ca Lý Th a Vi n c a ông ta. ừ ễ ủ
Trong m t ngày h t s c bình th ng c a m i hai năm tr c, ộ ế ứ ườ ủ ườ ướ hoàng đ Lý Th a Vi n đ t nhiên nôn ra máu, không bao lâu sau thì ế ừ ễ ộ t t th , c tri u đình Đ i Ninh qu c l p t c r i lo n, b i vì hoàng ắ ở ả ề ạ ố ậ ứ ố ạ ở đ b h không có con trai. ế ệ ạ
Có đ i h c sĩ nói hoàng đ b h không có con trai, v y thì ch n ạ ọ ế ệ ạ ậ ọ m t ng i trong s các con trai c a ch v thân v ng ph k th a ộ ườ ố ủ ư ị ươ ủ ế ừ hoàng v . V y nh ng lúc này đ a tr l n nh t ch a quá b y tám ị ậ ư ứ ẻ ớ ấ ư ả tu i, đ i h c sĩ có tâm t gì cũng đã rõ rành rành. ổ ạ ọ ư
Nh ng trong tay đ i h c sĩ có th c quy n, c tri u có m t ph n ba ư ạ ọ ự ề ả ề ộ ầ quan viên xu t thân là môn h c a lão ta, ngay c hoàng h u cũng ấ ạ ủ ả ậ không dám nói thêm gì.
Ch ng có ai ng đ c là vào ngày ng i ta v i vã đ a v th t đi n ẳ ờ ượ ườ ộ ư ị ế ử ệ h đ c l a ch n t Giang Nam đ n kinh thành, đ i t ng quân ạ ượ ự ọ ừ ế ạ ướ tr n th biên gi i phía đông Bùi Đình S n d n theo chín ngàn đao ấ ủ ớ ơ ẫ binh ch n ngang bên ngoài kinh thành. V đ i t ng quân lãnh ắ ở ị ạ ướ binh chinh chi n kh p n i này d ng m t cái chòi hóng mát c ng ế ắ ơ ự ộ ở ổ thành, ôm đao ng i khoanh chân đó, ch nói m t câu. ồ ở ỉ ộ
L u V ng không đ n, đao binh không tán. ư ươ ế
L u V ng, chính là đ ng kim b h Lý Th a Đ ng. ư ươ ươ ệ ạ ừ ườ Tám v n dũng sĩ trong kinh thành không dám đ ng, th t s là ạ ộ ậ ự không dám đ ng ? ộ ư
Ai cũng bi t, khi còn tr L u V ng đã có uy danh trong quân. ế ẻ ư ươ Th là v th t đi n h kia cong đuôi b ch y, ngay c c ng thành ế ị ế ử ệ ạ ỏ ạ ả ổ cũng không dám vào.
Th là v đ i h c sĩ kia ng a m t lên tr i th dài, m ng m t câu đ i ế ị ạ ọ ử ặ ờ ở ắ ộ ớ giáp mãng phu, làm vi c thô l nh v y, ch ng chú ý nho nhã m t ệ ỗ ư ậ ẳ ộ chút nào.
Có v n đ gì không? ấ ề
Ch ng có gì. ẳ
Chính trong đêm Lý Th a Đ ng s p kh i hành v kinh thành vào ừ ườ ắ ở ề m i hai năm tr c, thê t c a ông ta đã vào đ o quán, g p m t ườ ướ ử ủ ạ ặ ộ đ o nhân, làm m t vi c mà sau này Lý Th a Đ ng h t s c gi n ạ ộ ệ ừ ườ ế ứ ậ d . Nhà m đ c a hoàng h u t ng lai đó v n là gia t c vô h n ữ ẹ ẻ ủ ậ ươ ố ộ ạ phong quang nh ng v sau b d n ép su t m i hai năm, đ n gi ư ề ị ồ ố ườ ế ờ ngay c m t ch c quan trên t ph m cũng không có, h t s c ch t ả ộ ứ ứ ẩ ế ứ ậ v t. ậ
Nh ng hoàng h u cũng không h i h n. ư ậ ố ậ
C n răng ch ng đ , báo ng ác đ c h n n a cũng không s . ắ ố ỡ ứ ộ ơ ữ ợ Ngày hôm đó, con trai đ c nh t c a bà ta v a tròn m t tu i. ộ ấ ủ ừ ộ ổ Năm đó, đ o nhân tr tu i trong đ o quán y đã th dài m t ti ng, ạ ẻ ổ ạ ấ ở ộ ế m nh c a ta do tr i quy t đ nh, trong đêm tuy t l nh ném món đ ệ ủ ờ ế ị ế ạ ồ hoàng h u đ a cho gã r i b đ o quán v quê nhà, ngày ngày t ậ ư ồ ỏ ạ ề ự trách.
Trang 1# 2
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 1: N u ta có v n phu l c ươ ế ạ ự
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Đ c trăm ng i kính s là h o hán, đ c v n ng i kính s là anh ượ ườ ợ ả ượ ạ ườ ợ hùng, đ c thiên h kính s … t t nhiên là Đ i Ninh, ch có th là ượ ạ ợ ấ ạ ỉ ể Đ i Ninh. ạ
Cũng không bi t b t đ u t lúc nào, các n c chung quanh Ninh ế ắ ầ ừ ướ qu c d n dà đ u th nh hành ho t đ ng c u phúc, s m nh t có lẽ là ố ầ ề ị ạ ộ ầ ớ ấ b t đ u t Chiêu Lý qu c sát bên c nh Lâm Vi t qu c. M ng chín ắ ầ ừ ố ở ạ ệ ố ồ tháng chín hàng năm, vào ngày hoàng đ khai qu c Đ i Ninh đăng ế ố ạ c x ng đ , hoàng đ c a Chiêu Lý qu c sẽ đích thân d n văn võ ơ ư ế ế ủ ố ẫ bách quan c u phúc cho Đ i Ninh, sau đó âm th m chen thêm m t ầ ạ ầ ộ câu… mong Đ i Ninh b t đ ng binh qua. ạ ấ ộ
Đ n gi n mà nói chính là c u nguy n m i năm, ch có đ n g n ta, ơ ả ầ ệ ỗ ớ ế ầ ch có đánh ta… ớ
Nói ra thì h i bu n c i, s dĩ Chiêu Lý qu c l i làm nh v y là vì ơ ồ ườ ở ố ạ ư ậ chuy n c a Lâm Vi t qu c, m y năm tr c vì s n d ng v t biên ệ ủ ệ ố ấ ướ ơ ươ ượ sang ăn m y cây c i th o c a thôn dân mà hai m i v n tinh giáp ấ ả ả ủ ươ ạ Ninh qu c xuôi nam, xóa tên Lâm Vi t qu c kh i b n đ . Th c l c ố ệ ố ỏ ả ồ ự ự c a Lâm Vi t qu c và Chiêu Lý qu c không chênh l ch bao nhiêu, ủ ệ ố ố ệ hai n c đánh nhau h n trăm năm mà không phân th ng b i, bây ướ ơ ắ ạ gi hai m i v n tinh giáp đó còn trú đóng bên c nh, sao Chiêu Lý ờ ươ ạ ở ạ qu c có th không s đ c ch ? ố ể ợ ượ ứ
Đ i Ninh có th dùng m y cây c i th o làm cái c di t Lâm Vi t, nói ạ ể ấ ả ả ớ ệ ệ không ch ng sẽ vì cái c nh t nhẽo t ng t mà di t Chiêu Lý b n ừ ớ ạ ươ ự ệ ọ h . ọ
Hi n gi v hoàng đ vong qu c c a Lâm Vi t qu c đang b giam ệ ờ ị ế ố ủ ệ ố ị l ng ngõ Bát B kinh thành Đ i Ninh u ng nhi u r u r i l i h i ỏ ở ộ ạ ố ề ượ ồ ạ ố h n sao mình không gi t h t s ch các lo i dê c u n c mình, ậ ế ế ạ ạ ừ ở ướ hoàng đ Chiêu Lý qu c đã làm chuy n này r i, di t dê n c ế ố ệ ồ ệ ở ướ mình…
Dê gánh t i. ộ
Đ i Ninh m t nào cũng m nh, nh ng duy nh t có m t đi m có v ạ ặ ạ ư ấ ộ ể ẻ h i kém m t chút, đó chính là th y quân. ơ ộ ủ
Nói đ n c ng binh trên b , đ ng đ u t t nhiên là dũng sĩ c a t ế ườ ộ ứ ầ ấ ủ ứ kh trên b n khu v c biên c ng Đ i Ninh qu c, b c c ng Thi t ố ố ự ươ ạ ố ắ ươ ế
K , tây c ng Tr ng Giáp, nam c ng Lang Viên, đông c ng Đao ỵ ươ ọ ươ ươ Binh, mà t kh l i là t c ng binh nguyên, t kh võ ph , có năm ứ ố ạ ứ ươ ứ ố ủ nào mà không ph i là nhân tài đông đúc? ả
Nh ng n u không có qu c kh giàu có tích tr su t hàng trăm năm ư ế ố ố ữ ố c a Đ i Ninh qu c, quân đ i c ng đ i đ n m y cũng không gánh ủ ạ ố ộ ườ ạ ế ấ đ c b n ch “thiên h kính úy”. ượ ố ữ ạ
Đ i Ninh có m i chín đ o, m i đ o có m i chín qu n, n i giàu có ạ ườ ạ ỗ ạ ườ ậ ơ nh t là Giang Nam đ o, ti n l ng thu má tràn tr c a qu c kh ấ ạ ề ươ ế ề ủ ố ố m i năm có m t ph n năm là đ n t Giang Nam đ o. Mà n i giàu có ỗ ộ ầ ế ừ ạ ơ nh t Giang Nam đ o l i là qu n An D ng, n i có ph ch c t o ấ ở ạ ạ ậ ươ ơ ủ ứ ạ Giang Nam Đ i Ninh. ạ
V i vóc l a là c a Đ i Ninh đ ng đ u thiên h , m c đ si mê g m ả ụ ủ ạ ứ ầ ạ ứ ộ ấ vóc Đ i Ninh qu c c a tóc đ ph ng b c và m t xanh Tây V c ạ ố ủ ỏ ươ ắ ắ ự khi n ng i ta khó mà t ng t ng n i. Nghe đ n qu c v ng Xa ế ườ ưở ượ ổ ồ ố ươ Thác qu c Tây V c khoe khoang trên ng i mình m c m i b y ố ự ườ ặ ườ ộ ph c cũng không n ng đ n m t cân, qu c v ng n c láng gi ng ụ ặ ế ộ ố ươ ướ ề Th Phiên qu c l p t c không ti c tr ng kim đ mua đ t t h n, ổ ố ậ ứ ế ọ ể ồ ố ơ sau đó m y n ti c khoe khoang mình m c m i lăm b , m, cũng ở ế ệ ặ ườ ộ ừ ch a n ng đ n m t cân. ư ặ ế ộ
Y ph c là chính xác, còn cái cân có chính xác hay không thì không ụ bi t. ế
Qu n thành An D ng n m sát bên sông Nam Bình, sông l n v t ậ ươ ằ ớ ắ ngang, m i ngày đ u có th ng thuy n v n chuy n v i vóc g m ỗ ề ươ ề ậ ể ả ấ l a n m n p không d t, chính nh ng b th ng này đang đóng ụ ườ ượ ứ ữ ố ươ góp đ n sáu ph n thu thu c a Giang Nam đ o. ế ầ ế ủ ạ
Trên th gi i này cũng không thi u khuy t nh ng k bí quá hóa ế ớ ế ế ữ ẻ li u, th y ph trên sông Nam Bình t tr c đ n nay v n luôn là m t ề ủ ỉ ừ ướ ế ẫ ộ đ i h a. Ban đ u đã đi u t p chi n binh Đ i Ninh đ n càn quét m t ạ ọ ầ ề ậ ế ạ ế ộ l t, kh n i thu t dùng thuy n c a th y ph cao h n nh ng quân ượ ổ ỗ ậ ề ủ ủ ỉ ơ ữ nhân vô đ ch trên b này r t nhi u, cho nên gi t mãi không h t. ị ộ ấ ề ế ế
Vì th đ ng kim hoàng đ b h Lý Th a Đ ng quy t đ nh ế ươ ế ệ ạ ừ ườ ế ị đ ng đ ng chính chính thành l p th y s c a Đ i Ninh t i Giang ườ ườ ậ ủ ư ủ ạ ạ Nam đ o, danh nghĩa ban đ u là tu n giang th y quân c a ph ạ ầ ầ ủ ủ ủ
ch c t o Giang Nam. Ban đ u cũng có hi u qu nh ng mu n di t ứ ạ ầ ệ ả ư ố ệ h t th y ph cũng không ph i chuy n ngày m t ngày hai. ế ủ ỉ ả ệ ộ Thi u niên A Lãnh v a m i ch t hàng hóa xong đ ng bên b sông ế ừ ớ ấ ứ ờ nhìn chi n thuy n tu n giang đi ngang qua. H n là nghĩa t c a ế ề ầ ắ ử ủ M nh lão b n, ch m t ph ng d t v i tr n Ng Lân, nói là nghĩa ạ ả ủ ộ ườ ệ ả ở ấ ư t nh ng ch ng qua là ng i làm không công mà thôi. ử ư ẳ ườ H n năm nay 12 tu i, m c l n nh t chính là có v n phu l c, gi t ắ ổ ơ ướ ớ ấ ạ ự ế h t th y ph trong thiên h . ế ủ ỉ ạ
Ng i thi u niên có suy nghĩ hung ác tàn b o nh v y ch b i vì ườ ế ạ ư ậ ỉ ở h n nghĩ cha m c a mình nh t đ nh là b th y ph gi t, cho nên ắ ẹ ủ ấ ị ị ủ ỉ ế m i ném h n, lúc đó còn b c trong tã lót, vào b i cây ven đ ng ớ ắ ọ ụ ườ trong ngày đông giá l nh y. N u không ph i M nh lão b n đi ạ ấ ế ả ạ ả ngang qua đã nh t h n v đ ch n sát (1) cho nhi t ru t c a mình ặ ắ ề ể ắ ử ộ ủ là M nh Tr ng An, có th h n đã r i kh i cõi đ i đ tu i v a ạ ườ ể ắ ờ ỏ ờ ở ộ ổ ừ m i m m t ra nhìn th gi i này r i. ớ ở ắ ế ớ ồ
Th m tiên sinh nói ph i nh n nhi u, nh h n ít. ẩ ả ớ ơ ề ớ ậ
A Lãnh nhà M nh lão b n ch u không ít kh c c, 5-6 tu i đã b t ở ạ ả ị ổ ự ổ ắ đ u làm vi c, hàng c a nhà ng i khác đ u là thuê xa phu đ a đ n ầ ệ ủ ườ ề ư ế thuy n hàng bên sông, hàng nhà h n, t sau 10 tu i đã là m t mình ề ắ ừ ổ ộ A Lãnh vác đ n. T t c m i ng i đ u nghĩ ch c h n A Lãnh không ế ấ ả ọ ườ ề ắ ẳ s ng lâu, dù sao thì t nh nh v y đã b t đ u làm vi c, m i ngày ố ừ ỏ ư ậ ắ ầ ệ ỗ M nh lão b n ch có h n hai cái màn th u ngu i l nh, có th c m ạ ả ỉ ắ ầ ộ ạ ể ầ c đ c bao lâu ch ? ự ượ ứ
A Lãnh gi ng nh m t cây c d i trong tuy t không nên nhú lên ố ư ộ ỏ ạ ế nh ng l i c nhú lên, ngoan c ng g t h t tuy t đ ng trên đ t khô ư ạ ứ ườ ạ ế ế ọ ấ c n, h ng v phía m t tr i mà s ng… 12 tu i, cao m t mét b y, ằ ướ ề ặ ờ ố ổ ộ ả tuy g y gò nh ng cũng c ng tráng. ầ ư ườ
T ch p t i đ n đêm khuya, A Lãnh v n c ng i bên b sông, h n ừ ậ ố ế ẫ ứ ồ ờ ắ không th đi, b i vì M nh lão b n sai h n đây ch M nh Tr ng ể ở ạ ả ắ ở ờ ạ ườ An, v thi u gia b ng tu i mình nh ng s ph n khác nhau đó. ị ế ằ ổ ư ố ậ Sáu năm tr c có m t lão đ o nhân đi ngang qua đây, m t sáng lên ướ ộ ạ ắ khi nhìn th y M nh Tr ng An, nói M nh Tr ng An là th h lang, ấ ạ ườ ạ ườ ế ổ
sau này nh t đ nh có công danh, cho nên đ a gã đ n th vi n Nh n ấ ị ư ế ư ệ ạ Tháp thành Tr ng An đ c sách luy n võ. ở ườ ọ ệ
Hàng năm tr c trung thu M nh Tr ng An đ u sẽ t kinh thành ướ ạ ườ ề ừ tr v , m i l n đ u là A Lãnh kéo m t cái xe l n n ng n đi đón gã ở ề ỗ ầ ề ộ ớ ặ ề v . M nh gia có ng a kéo xe, nh ng M nh lão b n nói ng a kéo xe ề ạ ự ư ạ ả ự quá xóc n y, không v ng vàng, tho i mái b ng ng i kéo xe. ả ữ ả ằ ườ
Ti u bàn t Tr n Nhi m t ch xa ch y l i, đ t mông ng i xu ng ể ử ầ ễ ừ ỗ ạ ạ ặ ồ ố bên c nh A Lãnh, nhét cho h n hai cái bánh màn th u tr ng nóng ạ ắ ầ ắ h i: “A Lãnh, sao hôm nay v n ch a h t vi c v y? Ta th y ng i đã ổ ẫ ư ế ệ ậ ấ ươ x p hàng xong t lúc chi u t i r i mà.” ế ừ ề ố ồ
“Ch M nh Tr ng An.” ờ ạ ườ
Lãnh Nhi b t c i: “Ng i đó, mu n nh v y r i sao cũng không v ậ ườ ươ ộ ư ậ ồ ề đi?”
“Ch cha ta, cha ta nói lát n a còn có m t thuy n hàng ph i x p, đã ờ ữ ộ ề ả ế nh n ti n c a khách hàng r i, v mu n h n n a cũng ph i đ i.” ậ ề ủ ồ ề ộ ơ ữ ả ợ Gã đ a cái bánh màn th u l n h n m t chút cho Lãnh Nhi, Lãnh Nhi ư ầ ớ ơ ộ ch n cái nh , c n m t mi ng h t h n n a cái bánh. ọ ỏ ắ ộ ế ế ơ ử Tr n Nhi m cũng c i, h c theo Lãnh Nhi c n m t mi ng, mi ng ầ ễ ườ ọ ắ ộ ế ệ ăn căng ph ng mà v n còn nói: “M nh Tr ng An s p v r i à, cái ồ ẫ ạ ườ ắ ề ồ tên đó, t nh đ n l n đ u ăn hi p ng i… nh ng mà nói đi nói l i, ừ ỏ ế ớ ề ế ươ ư ạ h n th t s có th tr thành đ i t ng quân sao?” ắ ậ ự ể ở ạ ướ
“Đ i t ng quân?” ạ ướ
Lãnh Nhi l c l c đ u, h n không bi t M nh Tr ng An có th tr ắ ắ ầ ắ ế ạ ườ ể ở thành đ i t ng quân hay không, nh ng nh hôm đó lúc lão đ o ạ ướ ư ớ ạ nhân đ a M nh Tr ng An đi, nhìn th y h n vác m t cu n v i tr ư ạ ườ ấ ắ ộ ộ ả ở v , lão đ o nhân l i gi t mình đ n n i run c tay. Ng i đó l m ề ạ ạ ậ ế ỗ ả ườ ẩ b m nói m y l i nh cái gì mà kh n long t i uyên, Lãnh Nhi nghe ẩ ấ ờ ư ố ạ không hi u, còn nói gì mà M nh lão b n sẽ b tr i ph t, nói gì mà ể ạ ả ị ờ ạ ch s tr n Ng Lân s p có n n l n. ỉ ợ ấ ư ắ ạ ớ
M c k lão ta ch . ặ ệ ứ
H n không thích lão đ o nhân đó, nhìn có v th n th n bí bí không ắ ạ ẻ ầ ầ vui v , Lãnh Nhi thích Th m tiên sinh. Th m tiên sinh m i tháng ẻ ẩ ẩ ỗ đ u đ n M nh gia, nhìn có v đúng là m t ng i m áp, ông d ng ề ế ạ ẻ ộ ườ ấ ườ
nh đ c bi t t t v i Lãnh Nhi, m i l n Lãnh Nhi đ n x p hàng là ư ặ ệ ố ớ ỗ ầ ế ế ông đ u sẽ cho Lãnh Nhi ba đ ng ti n. Ba đ ng ti n đ ng nhiên ề ồ ề ồ ề ươ cũng ch ng tính là gì, cũng ch mua đ c hai cái màn th u mà thôi, ẳ ỉ ượ ầ nh ng đó là quan tâm. ư
M i l n Th m tiên sinh đ n cũng đ u sẽ mang theo m t ít quà nh , ỗ ầ ẩ ế ề ộ ỏ không đáng ti n nh ng đ u r t đ c bi t, l n này đã cho Lãnh Nhi ề ư ề ấ ặ ệ ầ m t con dao săn nh b ng thép tinh. Lãnh Nhi không hi u Th m ộ ỏ ằ ể ẩ tiên sinh cho h n cái này là ý gì, dù sao thì h n r t thích là đ c r i. ắ ắ ấ ượ ồ
Th m tiên sinh nghe nói chuy n c a Lãnh Nhi m i đ n nhà M nh ẩ ệ ủ ớ ế ạ lão b n nh p hàng. Mùa đông năm đó, M nh lão b n có đ c m t ả ậ ạ ả ượ ộ đ a nhi t , m i đ o nhân đ o quán g n đó xem t ng cho nhi t . ứ ử ờ ạ ở ạ ầ ướ ử Đ o nhân nói M nh Tr ng An là ng i có phúc nh ng b c m nh, ạ ạ ườ ườ ư ạ ệ b o M nh lão b n tìm m t đ a tr m nh kh cùng tu i v i M nh ả ạ ả ộ ứ ẻ ệ ổ ổ ớ ạ Tr ng An làm nghĩa t đ ch n sát cho M nh Tr ng An. Đi u ườ ử ể ặ ạ ườ ề trùng h p là trên đ ng tr v nhà sau khi đ a đ o nhân v đ o ợ ườ ở ề ư ạ ề ạ quán, M nh lão b n đã nghe th y ti ng tr con khóc trong b i c ạ ả ấ ế ẻ ụ ỏ ven đ ng. ườ
Đ a tr m nh kh ? Còn có gì kh h n là ng i b v t b ch ? ứ ẻ ệ ổ ổ ơ ườ ị ứ ỏ ứ M nh lão b n nghĩ đây là ý tr i, vô cùng vui m ng nh t Lãnh Nhi ạ ả ờ ừ ặ v , đ t tên là Lãnh Nhi, tùy ti n đ t m t cái tên nh v y, dù sao ề ặ ệ ặ ộ ư ậ cũng không quan tr ng. Y cũng không cho Lãnh Nhi mang h M nh, ọ ọ ạ đ ng nhiên có h hay không cũng ch ng quan tr ng. ươ ọ ẳ ọ Lãnh Nhi nghĩ, n u nh có th , mình sẽ l y h Th m, Th m c a ế ư ể ấ ọ ẩ ẩ ủ Th m tiên sinh… Th m Lãnh. ẩ ẩ
Th m tiên sinh t ng nói n n ng h n h n, cũng không bi t t i sao ẩ ừ ơ ặ ơ ậ ế ạ m i l n Th m tiên sinh t i đ u nói câu này, trong ánh m t nhìn ỗ ầ ẩ ớ ề ắ Lãnh Nhi cũng có m t ý t gi ng nh là nghĩ đ n s tha th v y. ộ ứ ố ư ế ự ứ ậ Lãnh Nhi không ch c ch n, h n cũng không cho r ng sẽ có ý t nh ắ ắ ắ ằ ứ ư v y, Th m tiên sinh cũng không có l i v i mình. ậ ẩ ỗ ớ
Nh ng Th m tiên sinh cũng nói, nam t hán đ i tr ng phu, ph i có ư ẩ ử ạ ượ ả chí khí yêu n c, n ph i nh , thù cũng ph i báo, b t lu n là có thù ướ ơ ả ớ ả ấ ậ hay có n, có th mau chóng tr thì không th ch m tr . Th t ra ơ ể ả ể ậ ễ ậ Lãnh Nhi không hi u Th m tiên sinh t ng h n m t con dao săn nh ể ẩ ặ ắ ộ ỏ
là có ý gì, Th m tiên sinh mu n nói v i h n, đao không v là b t ẩ ố ớ ắ ỏ ấ tàng phong.
Đang suy nghĩ lung tung, Lãnh Nhi b t ch t nghe th y Tr n Nhi m ấ ợ ấ ầ ễ v n đang nói gì đó bên c nh mình, màn th u thì đã ăn xong r i. ẫ ạ ầ ồ Lãnh Nhi ch t nh t i m t chuy n: “Màn th u này có ph i là c m ợ ớ ớ ộ ệ ầ ả ơ t i c a cha ng i không? Ông y đ a màn th u cho ta và ng i r i, ố ủ ươ ấ ư ầ ươ ồ lát n a ông y ph i ch u đói b ng x p hàng thì sao có th ch u ữ ấ ả ị ụ ế ể ị đ c?” ượ
Lãnh Nhi l y ba đ ng ti n t trong ng c ra: “ b sông bán màn ấ ồ ề ừ ự Ở ờ th u su t ngày đêm, đi mua thêm hai cái cho cha ng i đ a qua đó, ầ ố ươ ư làm nhi t , ph i nghĩ xem cha có m t hay không nhi u m t chút.” ử ả ệ ề ộ Tr n Nhi m cay mũi: “Ta bi t r i. Ta thà đói cũng không đ cha ta ầ ễ ế ồ ể đói.”
Gã n m ba đ ng ti n ch y ra ngoài, gi ng nh m t con v t béo ng c ắ ồ ề ạ ố ư ộ ị ố ngh ch. ế
Lãnh Nhi b t ng i, Th m tiên sinh nói ph i quan tâm nhi u đ n ậ ườ ẩ ả ề ế ng i khác, ph i th ng xuyên h ng t i s m áp… Th m tiên ườ ả ườ ướ ớ ự ấ ẩ sinh th t là m t ng i kỳ l , cái gì cũng bi t, có nhi u lúc nói ậ ộ ườ ạ ế ề chuy n cũng có chút mâu thu n. ệ ẫ
M y năm nay Lãnh Nhi đ u c t gi ti n mà Th m tiên sinh cho h n, ấ ề ấ ữ ề ẩ ắ cho dù mình l nh đ n đâu, đói đ n đâu cũng không n tiêu. Nghe ạ ế ế ỡ nói đ ăn trong H o H i Lâu tr n Ng Lân là ngon nh t nh ng đ c ồ ạ ả ấ ư ấ ư ặ bi t đ t, mình ph i ti t ki m h n n a, sau đó m i Th m tiên sinh ệ ắ ả ế ệ ơ ữ ờ ẩ ăn c m u ng r u H o H i Lâu, ph i g i nhi u món ăn m t chút ơ ố ượ ở ạ ả ả ọ ề ộ m i đ c. ớ ượ
Ch đ n n a đêm, thuy n hàng nên đ n v n ch a đ n, các xa phu ờ ế ử ề ế ẫ ư ế b c vác đang ch b sông b t đ u m ng ch i, âm thanh không ố ờ ở ờ ắ ầ ắ ử l n nh ng có chút chói tai. ớ ư
Lãnh Nhi đ ng lên giãn gân c t m t chút cho tho i mái, v t máu do ứ ố ộ ả ế b dây th ng si t trên vai v n còn h i đau. Đã vác hàng c ngày, l i ị ừ ế ẫ ơ ả ạ kéo m t c xe n ng n nh v y đ n, vai h n s m đã có chút thê ộ ỗ ặ ề ư ậ ế ắ ớ th m r i. ả ồ
Đúng lúc này, h ng th ng du đ t nhiên có t ng lu ng sáng đ ướ ượ ộ ừ ồ ỏ thu n theo n c sông trôi xu ng, có r t nhi u. T t c m i ng i ậ ướ ố ấ ề ấ ả ọ ườ đ u t t p trên c u nhìn v bên đó, ng i tinh m t đ t nhiên hét ề ụ ậ ở ầ ề ườ ắ ộ lên m t ti ng: “Thuy n b đ t r i.” ộ ế ề ị ố ồ
T ng lu ng, t ng lu ng sáng đ là t ng chi c thuy n hàng b đ t ừ ồ ừ ồ ỏ ừ ế ề ị ố cháy. Lãnh Nhi th m gi t mình… th y ph ! Th y ph l i c p ầ ậ ủ ỉ ủ ỉ ạ ướ thuy n trên sông r i, Th m tiên sinh đã đi lúc chi u t i, tuy t đ i ề ồ ẩ ề ố ệ ố đ ng x y ra chuy n gì. ừ ả ệ
H n đ ng b sông ki ng chân lên nhìn, m t chi c thuy n hàng b ắ ứ ở ờ ễ ộ ế ề ị cháy đi qua tr c m t h n, l a cháy r t đ m. Lãnh Nhi nhìn th y ướ ặ ắ ử ấ ượ ấ bi u t ng trên thuy n hàng nh ánh l a… đó là thuy n c a Th m ể ượ ề ờ ử ề ủ ẩ tiên sinh.
Lãnh Nhi th y tr i đ t quay cu ng m t tr n, l n đ u tiên trong ấ ờ ấ ồ ộ ậ ầ ầ cu c đ i c m th y b th ng đ n nh v y. ộ ờ ả ấ ị ươ ế ư ậ
Thân th c a h n thê th m đ n m c nào thì h n cũng không bi ế ủ ắ ả ế ứ ắ th ng, nh ng Th m tiên sinh là ng i t t nh v y, sao có th ch t ươ ư ẩ ườ ố ư ậ ể ế ch ? ứ
Không chút do d , Lãnh Nhi rút con dao săn nh kia ra r i ng m ự ỏ ồ ậ trong mi ng, c n ch t răng, cúi đ u, gi ng nh m t con nghé không ệ ắ ặ ầ ố ư ộ bi t trên đ i lòng ng i hi m ác v y, lao ra kh i hàng rào, c m đ u ế ờ ườ ể ậ ỏ ắ ầ vào dòng n c sông l nh bu t, b i đ n ch thuy n hàng đang cháy ướ ạ ố ơ ế ỗ ề h ng h c kia. ừ ự
N u ta có v n phu l c, nh t đ nh sẽ gi t h t th y ph trong thiên ế ạ ự ấ ị ế ế ủ ỉ h . ạ
(1) ch n sát: n u có m t v t không t t ho c v t đ t không đúng v ắ ế ộ ậ ố ặ ậ ặ ị trí thích h p sẽ gây nh h ng không t t đ n ng i ho c s v t, sẽ ợ ả ưở ố ế ườ ặ ự ậ có sát khí, mà ch n sát là dùng m t v t ho c chuy n khác đ ngăn ắ ộ ậ ặ ệ ể ch n ho c lo i tr tình hu ng không t t này. ặ ặ ạ ừ ố ố
Trang 2# 1
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 2: R t bu n c i ươ ấ ồ ườ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Th m Lãnh ng m con dao săn nh trong mi ng, c m đ u vào n c ẩ ậ ỏ ệ ắ ầ ướ sông l nh bu t trong đêm đen, may là thân th h n t t, n u không ạ ố ể ắ ố ế thì không có chu n b gì đã nh y xu ng nh v y, ph n l n sẽ b ẩ ị ả ố ư ậ ầ ớ ị chu t rút, sau đó chìm sâu vào lòng sông. ộ
Ng i tr tu i cũng có s ngông cu ng không t bi t mình. ườ ẻ ổ ự ồ ự ế B i vì không hi u cho nên l mãng, b i vì l mãng cho nên không ở ể ỗ ở ỗ s . ợ
H n đu i k p thuy n hàng, nhân lúc trên ng i t sũng thì sẽ ắ ổ ị ề ườ ướ không b l a cháy quá nhi u, thu n theo đuôi thuy n mà leo lên. ị ử ề ậ ề Đây qu th c là thuy n hàng c a Th m tiên sinh, đây là thuy n ả ự ề ủ ẩ ề hàng mà Lãnh Nhi đã ch t hàng m y năm nay, t t nhiên là quen ấ ấ ấ thu c, nh ng trên thuy n tr ng r ng, không có hàng cũng không có ộ ư ề ố ỗ ng i. ườ
Trong lòng Lãnh Nhi thoáng nh nhõm, ng i không đây thì ẹ ườ ở ch ng t là còn s ng. H n hi u th đo n c a nh ng tên th y ph ứ ỏ ố ắ ể ủ ạ ủ ữ ủ ỉ kia, ch c n ng i không gi t, b y tám ph n m i là vì b th y ph ỉ ầ ườ ế ả ầ ườ ị ủ ỉ n m rõ lai l ch, gi l i ng i đòi ti n chu c, mà trên th c t là cho ắ ị ữ ạ ườ ề ộ ự ế dù có ti n chu c thì chúng cũng sẽ không th ng i, m i ph n ề ộ ả ườ ườ ầ m i là sẽ bu c đá nh n chìm xu ng sông. ườ ộ ấ ố
Th m Lãnh nhìn th y m t th h i ph n quang trên boong thuy n, ẩ ấ ộ ứ ơ ả ề đi qua nh t lên nhìn th , đó là m t cái v dao nh nh n. H n b t ặ ử ộ ỏ ỏ ắ ắ ấ giác c m con dao săn nh c a mình vào, v a khít hoàn mỹ… Nh ng ắ ỏ ủ ừ ư mà, t i sao Th m tiên sinh l i đ v dao l i? ạ ẩ ạ ể ỏ ạ
Ng i còn s ng thì không th t b , đây cũng là đi u Th m tiên ườ ố ể ừ ỏ ề ẩ sinh t ng nói v i h n, b t lu n khó khăn bao nhiêu, c c kh bao ừ ớ ắ ấ ậ ự ổ nhiêu, ch c n còn s ng thì không th t b hy v ng. ỉ ầ ố ể ừ ỏ ọ Th m Lãnh c t dao săn nh đi, l i lao ùm xu ng lòng sông. Tr c ẩ ấ ỏ ạ ố ướ khi nh y xu ng h n còn nghĩ mình đã ăn m t cái bánh màn th u, v ả ố ắ ộ ầ ề th l c ch c không có v n đ l n. ể ự ắ ấ ề ớ
B i ng c dòng lên, t tr ng thái thuy n b thiêu cháy, Lãnh Nhi ơ ượ ừ ạ ề ị phán đoán ch c h n th y ph ngay ch cách đây t i đa năm sáu ắ ẳ ủ ỉ ở ỗ ố d m trên th ng l u, h n cũng không bi t mình có th kiên trì b i ặ ượ ư ắ ế ể ơ qua đó đ c không, dù sao thì nh t đ nh cũng ph i đi. ượ ấ ị ả
N u có ng i bi t, nh t đ nh sẽ kinh ng c tu t đ nh, đ a tr 12 ế ườ ế ấ ị ạ ộ ỉ ứ ẻ tu i mà b i ng c dòng năm sáu d m? ổ ơ ượ ặ
Đây là th ch t gì ch ! ể ấ ứ
Sau khi Lãnh Nhi nhìn th y thuy n c a th y ph thì l ng lẽ b i qua, ấ ề ủ ủ ỉ ặ ơ sau khi leo lên m i phát hi n Th m tiên sinh không có trên con ớ ệ ẩ thuy n này, con thuy n này ch a toàn hàng c p đ c. Đám th y ề ề ứ ướ ượ ủ ph kia hi n nhiên là vui v mu n ch t, t l i ngh lu n gì đó v i ỉ ể ẻ ố ế ụ ạ ị ậ ớ nhau.
“Nh đ ng gia, con cá béo h Th m kia l n này có th đ i đ c ị ươ ọ ẩ ầ ể ổ ượ không ít b c nh ?” ạ ỉ
“Đ i đ ng gia đã đ ý h n su t m y năm r i, đã phái ng i đ n ạ ươ ể ắ ố ấ ồ ườ ế quê nhà thành Hoài Vi n c a tên đó m y l n, đi u tra rõ ràng ở ễ ủ ấ ầ ề t ng t n, là m t đ i h , s là mu n l y m y ngàn l ng b c cũng ườ ậ ộ ạ ộ ợ ố ấ ấ ượ ạ không v n đ .” ấ ề
Nh đ ng gia khoát tay ch n l i: “Tay chân nhanh nh n m t chút, ị ươ ặ ạ ẹ ộ đ a thuy n v .” ư ề ề
M t tên th y ph c i nói: “Yên tâm đi nh đ ng gia, ông còn ộ ủ ỉ ườ ị ươ không bi t ta làm vi c nhanh c nào sao?” ế ệ ỡ
Nh đ ng gia nói: “Bi t ng i nhanh, Ti u Đi p cô n ng trong ị ươ ế ươ ể ệ ươ Mãn Nguy t Lâu đã nói v i ta không ch m t l n, ng i là ng i ệ ớ ỉ ộ ầ ươ ườ nhanh nh t.” ấ
M i ng i phá lên c i m t tr n. ọ ườ ườ ộ ậ
Th m Lãnh n p trong ch t i mà trong lòng thoáng l nh. H n v n ẩ ấ ỗ ố ạ ắ ố t ng r ng th y ph h n là cách tr n Ng Lân r t xa m i đúng, ưở ằ ủ ỉ ẳ ở ấ ư ấ ớ nh ng Mãn Nguy t Lâu chính là thanh lâu trong tr n Ng Lân, mình ư ệ ấ ư cũng đã t ng g p Ti u Đi p cô n ng đó trên ph . ừ ặ ể ệ ươ ố
Chi n thuy n c a th y ph th c ra cũng là thuy n hàng ph thông, ế ề ủ ủ ỉ ự ề ổ nh ng đã b c m t l p s t m ng, còn có thêm mũi nh n, thuy n ư ọ ộ ớ ắ ỏ ọ ề hàng bình th ng t t nhiên không ph i đ i th . Lãnh Nhi n p trong ườ ấ ả ố ủ ấ chi n thuy n, đi theo th y ph cùng v sào huy t c a chúng, đ i v i ế ề ủ ỉ ề ệ ủ ố ớ m t đ a tr 12 tu i mà nói, ki u tr i nghi m này sẽ đáng s c ộ ứ ẻ ổ ể ả ệ ợ ỡ nào?
Nh ng Lãnh Nhi l i phát hi n lúc m i đ u thì mình s , nh ng sau ư ạ ệ ớ ầ ợ ư đó l i không c m th y s hãi m t chút nào. ạ ả ấ ợ ộ
Kỳ l . ạ
Không th không nói kỹ thu t đi u khi n thuy n c a th y ph ể ậ ề ể ề ủ ủ ỉ m nh h n th y quân ph ch c t o Giang Nam m i thành l p ch a ạ ơ ủ ủ ứ ạ ớ ậ ư lâu r t nhi u, t trong m t con kênh nh h p chuy n ra sông Nam ấ ề ừ ộ ỏ ẹ ể Bình, sau đó chui vào bãi lau s y. ậ
Lãnh Nhi tr n trong đ ng hàng hóa l i đ c ch t lên xe, c m th y ố ố ạ ượ ấ ả ấ đang đi v ph ng h ng h du. ề ươ ướ ạ
Đi u trong lòng h n nghĩ không ph i là mình sẽ nguy hi m c nào, ề ắ ả ể ỡ mà là Th m tiên sinh đâu? Ti u cô n ng tên là Trà Nhan đó ẩ ở ể ươ ở đâu?
V a nghĩ t i ti u cô n ng kia, Th m Lãnh l i c m th y r t kỳ l , ừ ớ ể ươ ẩ ạ ả ấ ấ ạ nàng luôn r t không khách khí v i mình, nói chuy n đ c bi t hung ấ ớ ệ ặ ệ d , gi ng nh vô cùng xem th ng mình v y, th nh ng mà l n nào ữ ố ư ườ ậ ế ư ầ cũng ph i nói m y câu v i mình m i đ c. ả ấ ớ ớ ượ
Đó là m t ti u cô n ng xinh đ p thái quá, nh ng mà l i c hung ộ ể ươ ẹ ư ạ ứ d coi mình là nam hài t . Th m tiên sinh nói là nàng đ u thai ữ ử ẩ ầ nh m, dáng v qu c s c thiên h ng, tính tình g p ai cũng không ầ ẻ ố ắ ươ ặ ph c. ụ
Gi này kh c này, Th m tiên sinh và Trà Nhan đang ng i trong m t ờ ắ ẩ ồ ộ c xe ng a, chân tay đ u b trói. ỗ ự ề ị
“Có đáng không?” Trà Nhan đ t nhiên h i m t câu. ộ ỏ ộ
Th m tiên sinh g t g t đ u, c c kỳ nghiêm túc nói: “Đ ng nhiên ẩ ậ ậ ầ ự ươ đáng, nó đ n r i.” ế ồ
Trà Nhan ng ng đ u nhìn đ nh khoang xe ng a nói v i v nhàm ẩ ầ ỉ ự ớ ẻ chán: “Đ n r i thì th nào? Tính cách nhu nh c nh v y t ng lai ế ồ ế ượ ư ậ ươ có th thành đ i s gì đ c, n u đ i l i là ta, s m đã đánh tên ể ạ ự ượ ế ổ ạ ớ M nh lão b n đó m y trăm l n r i.” ạ ả ấ ầ ồ
“Cho nên ng i x p trên M nh Tr ng An.” ươ ế ạ ườ
Trà Nhan khẽ nhíu mày: “Ch x p trên M nh Tr ng An thôi?” ỉ ế ạ ườ “Ng i ph i bi t, t ng lai không có m y ng i có th x p trên ươ ả ế ươ ấ ườ ể ế M nh Tr ng An.” ạ ườ
“Không th y l i h i c nào, còn Th m Lãnh đó thì sao, phì… sao h n ấ ợ ạ ỡ ẩ ắ có th mang h Th m? H n nên mang h …” ể ọ ẩ ắ ọ
Th m tiên sinh khẽ l c đ u: “Đ nó mang h tr c đi… Lãnh Nhi à.” ẩ ắ ầ ể ọ ướ Nh c t i hai ch Lãnh Nhi này, khóe mi ng Th m tiên sinh li n ắ ớ ữ ệ ẩ ề cong lên, hi n nhiên là r t vui m ng: “Nó à? Sau 20 năm n a, trên ể ấ ừ ữ đ i không ai x p trên nó.” ờ ế
“Ông ch c ch n là h n nh v y sao?” Trà Nhan không ph c nói: ắ ắ ắ ư ậ ụ “Ch ng lẽ không th là ta? Đ u là đ a tr đ c ng i khác nh t, ẳ ể ề ứ ẻ ượ ườ ặ d a vào cái gì mà h n là…” Nhìn th y ánh m t c a Th m tiên sinh, ự ắ ấ ắ ủ ẩ nàng không ti n nói ti p. ệ ế
Đúng v y, nàng cũng là ng i đ c nh t v . ậ ườ ượ ặ ề
Sau m t h i lâu tr m m c, Trà Nhan h i Th m tiên sinh: “Lúc đ u ộ ồ ầ ặ ỏ ẩ ầ ông nh t ta v , là vì ông áy náy vì đã v t h n sao?” ặ ề ứ ắ
Th m tiên sinh nhìn vào m t nàng nghiêm túc h i ng c l i: “T i ẩ ắ ỏ ượ ạ ạ sao ng i c mu n so bì v i nó v y?” ươ ứ ố ớ ậ
Trà Nhan thu l i ánh m t t trên đ nh xe v , thi u kiên nh n c i s i ạ ắ ừ ỉ ề ế ẫ ở ợ dây trên ng i mình ra: “Lát n a ta l i t trói l i là đ c… Ông h i ườ ữ ạ ự ạ ượ ỏ ta t i sao ta c so bì v i h n? B i vì chúng ta gi ng nh nh v y đó, ạ ứ ớ ắ ở ố ư ư ậ đ u b ng i ta v t đi, đ u đ c ng i khác nh t v , th m chí c ề ị ườ ứ ề ượ ườ ặ ề ậ ả cái tên cũng tùy ti n nh v y n a.” ệ ư ậ ữ
Th m tiên sinh th dài: “Ng i v n còn đ chuy n này trong lòng.” ẩ ở ươ ẫ ể ệ “Ch ng lẽ không đúng sao? H n đ c nh t v vào ngày giá l nh, cho ẳ ắ ượ ặ ề ạ nên g i là Lãnh Nhi, ta đ c ông nh t v d i cây hoa trà, cho nên ọ ượ ặ ề ướ ông g i ta là Trà Nhi, th t… không ph i tùy ý bình th ng mà.” ọ ậ ả ườ “Không ph i sau này đã s a l i thành Trà Nhan sao?” ả ử ạ “Đó là b ta nói nhi u quá ch gì, Th m Trà Nhan… Th m tra ị ề ứ ẩ ẩ nghiêm (1), th t thú v g m. Năm kia ông tìm đ c Lãnh Nhi thì b t ậ ị ớ ượ ắ đ u buôn bán v i, nha môn các l th m tra khi n cha đau đ u, ông ầ ả ộ ẩ ế ầ thu n ti n đ i l i tên c a ta, ch ng lẽ t ng ta không bi t sao?” ậ ệ ổ ạ ủ ẳ ưở ế Th m tiên sinh m t nhìn mũi, mũi nhìn tim. ẩ ắ
Th y dáng v này c a ông, Trà Nhan b t đ c dĩ l c l c đ u: “Thôi ấ ẻ ủ ấ ắ ắ ắ ầ v y, ta nh n là đ c… Nh ng mà, ông có t ng nghĩ qua ch a, l nh ậ ậ ượ ư ừ ư ỡ ư h n không ph i đ a tr đó thì sao?” ắ ả ứ ẻ
“Làm sao có th không ph i?” ể ả
Th m tiên sinh nói: “Trên đ i nào có chuy n trùng h p nh th .” ẩ ờ ệ ợ ư ế “Trên đ i còn thi u chuy n trùng h p sao?” ờ ế ệ ợ
“Cũng đúng… Nh ng ta đã xác đ nh, ngày tháng, tuy n đ ng đ u ư ị ế ườ ề không sai, h n n a ta cũng sẽ không nhìn nh m. Năm đó khi ta ơ ữ ầ ở Tam Thanh Quán thành Vân Tiêu, vi c s tr ng nh t chính là xem ệ ở ườ ấ t ng, m c dù ta không ch c ch n di n t ng c a Lãnh Nhi, nh ng ướ ặ ắ ắ ệ ướ ủ ư nh ng th khác đ u không có v n đ .” ữ ứ ề ấ ề
“Ph i r i ph i r i, th t l i h i, còn không ph i sau đó đã s đ n ả ồ ả ồ ậ ợ ạ ả ợ ế m c ngay c đ o bào cũng c i ra sao.” ứ ả ạ ở
“Xin ng i tôn kính ta m t chút, dù sao cũng là ph thân trên danh ươ ộ ụ nghĩa.”
“ …” Trà Nhan li c nhìn Th m tiên sinh m t m t cái: “Nh ng Ồ ế ẩ ắ ộ ư không ph i ông cũng đã nói, cho đ n bây gi , có t ng m o c a ba ả ế ờ ướ ạ ủ ng i là ông xem không chu n, m t ng i chính là Th m Lãnh, n u ườ ẩ ộ ườ ẩ ế đã xem không chu n thì t i sao xác đ nh là h n?” ẩ ạ ị ắ
“Ta có c m giác, có đôi khi c m giác còn chu n h n xem t ng, v i ả ả ẩ ơ ướ ớ l i, ch ng c đó, không sai đ c.” ạ ứ ớ ở ượ
“Thông th ng gi i thích không n i mà l i ch ng ch đ u sẽ l y ườ ả ổ ạ ố ế ề ấ c m giác ra đ nói… Thôi đi, không nói chuy n này n a, đ i ch đ ả ể ệ ữ ổ ủ ề khác, ông đã nói có ba ng i xem không chu n, m t ng i là Th m ườ ẩ ộ ườ ẩ Lãnh, m t ng i là đ ng kim b h , còn m t ng i n a là ai? T i ộ ườ ươ ệ ạ ộ ườ ữ ạ sao v n luôn không ch u nói v i ta?” ẫ ị ớ
“Sau này nói cho ng i bi t.” ươ ế
Th m tiên sinh li c nhìn Trà Nhan m t cái nh có thâm ý. Ngày ẩ ế ộ ư ngày g p nhau nh ng m i l n nhìn là trong lòng v n sẽ ch n đ ng ặ ư ỗ ầ ẫ ấ ộ m t cái, t ng m o c a Ti u Trà quá m nh, m nh đ n m c khi n ộ ướ ạ ủ ể ạ ạ ế ứ ế ông c m th y có ph i nh ng gì mình đã h c tr c đây đ u là sai ả ấ ả ữ ọ ướ ề hay không. T ng m o này sao có th là m t n hài t ch ? ướ ạ ể ộ ữ ử ứ
Cũng chính b i vì là n hài t , n u không thì ông cũng sẽ nghĩ Ti u ở ữ ử ế ể Trà m i là ng i mà mình mu n tìm, nh ng tuy n đ ng không ớ ườ ố ư ế ườ đúng, th i gian không đúng, tr c sau còn l ch ba năm. ờ ướ ệ
“Ông có t ng nghĩ l n này sau khi đ a Lãnh Nhi đi sẽ làm th nào ừ ầ ư ế ch a?” ư
“Đi theo ta chung quy sẽ không kém M nh Tr ng An th vi n ạ ườ ở ư ệ Nh n Tháp.” ạ
“Th vi n Nh n Tháp? N i đ c sách có là gì, n u ta nói thì v n ph i ư ệ ạ ơ ọ ế ẫ ả đ n t kh võ ph , đó m i là n i nam nhân nên đ n.” ế ứ ố ủ ớ ơ ế Trà Nhan khua n m đ m nh m t cái, ý th c đ c mình có chút ắ ấ ỏ ộ ứ ượ không gi ng n hài t , l i già v ng i ngay ng n. ố ữ ử ạ ờ ồ ắ
“Đ ng quên, Bùi Đình S n chính là ng i đi ra t th vi n Nh n ừ ơ ườ ừ ư ệ ạ Tháp.”
Th m tiên sinh nh c nh m t câu, lúc này Trà Nhan m i nh đ n ẩ ắ ở ộ ớ ớ ế Đông C ng đ i t ng quân d n chín ngàn đao binh hoành tr n ươ ạ ướ ẫ ầ ở ngoài thành Tr ng An, tám v n dũng sĩ trong thành cũng không ườ ạ dám v ng đ ng. ọ ộ
B n v đ i t ng quân c a Đ i Ninh, ch có m t mình Bùi Đình S n ố ị ạ ướ ủ ạ ỉ ộ ơ không ph i xu t thân t t kh võ ph , mà là xu t thân t th vi n ả ấ ừ ứ ố ủ ấ ừ ư ệ Nh n Tháp nho nhã, nh ng trong b n v đ i t ng quân, ng i ạ ư ố ị ạ ướ ườ không nói đ o lý nh t, không gi ng ng i đ c sách nh t cũng là ông ạ ấ ố ườ ọ ấ ta.
“Ông đây là mu n nói v i ta, t ng m o c a M nh Tr ng An và ố ớ ướ ạ ủ ạ ườ Bùi Đình S n gi ng nhau?” ơ ố
“Bùi Đình S n? H n làm sao so bì đ c ch .” ơ ắ ượ ứ
Th m tiên sinh h m t ti ng, cũng không bi t câu nói “h n làm sao ẩ ừ ộ ế ế ắ so bì đ c” này là nói M nh Tr ng An làm sao so bì đ c v i Bùi ượ ạ ườ ượ ớ Đình S n, hay là Bùi Đình S n làm sao so bì đ c v i M nh Tr ng ơ ơ ượ ớ ạ ườ An.
“Ng i đang nghĩ gì?” Th m tiên sinh h i Trà Nhan. ươ ẩ ỏ Trà Nhan nghĩ đ n đi u mình v a m i nghĩ, hai câu “làm sao so bì ế ề ừ ớ đ c” đó: “ , không có gì, nhi u kh u l nh.” ượ Ồ ễ ẩ ệ
“Lúc này ng i l i đang nghĩ đ n nhi u kh u l nh?” ươ ạ ế ễ ẩ ệ “Lúc nào mà không th nghĩ đ n nhi u kh u l nh?” ể ế ễ ẩ ệ “S p đ n r i.” Th m tiên sinh nh c nh m t câu. ắ ế ồ ẩ ắ ở ộ
Gi a hai đ u lông mày c a Trà Nhan l i l ra m t bi u c m thi u ữ ầ ủ ạ ộ ộ ể ả ế kiên nh n, dùng dây th ng trói mình l i, th mà nàng th t s có th ẫ ừ ạ ế ậ ự ể làm đ c. ượ
“M t v n đ cu i cùng.” Trà Nhan h i Tr m tiên sinh: “Ông c ý đ ộ ấ ề ố ỏ ầ ố ể l i v đao trên thuy n à.” ạ ỏ ở ề
“Ph i.” ả
Th m tiên sinh b t c i: “Hi v ng nó có th hi u ý c a ta.” ẩ ậ ườ ọ ể ể ủ Trà Nhan bĩu môi: “Trí l c đó c a h n… thôi đi, coi nh ta không ự ủ ắ ư nói.”
Nàng cúi đ u, l y mi ng v i lúc nãy nhét l i vào mi ng mình v i v ầ ấ ế ả ạ ệ ớ ẻ chán ghét, Th m tiên sinh không nh n đ c h i: “T i sao ng i ẩ ị ượ ỏ ạ ươ không nhét v i l i tr c khi trói mình, mà ph i khó khăn c n l i ả ạ ướ ả ắ ạ nh v y ch ?” ư ậ ứ
V m t c a Trà Nhan hi n nhiên h i ng n ra m t chút, sau đó nghĩ ẻ ặ ủ ể ơ ẩ ộ đ n hai ch “trí l c” này, có chút t c gi n. ế ữ ự ứ ậ
Xe ng a c a hai ng i b n h đ n n i ch m h n xe ng a ch hàng ự ủ ườ ọ ọ ế ơ ậ ơ ự ở mà Th m Lãnh n thân m t chút. Th m Lãnh khó khăn dùng con ẩ ẩ ộ ẩ dao săn nh không s c bén c t bao t i chui ra ngoài li n há mi ng ỏ ắ ắ ả ề ệ th d c, suýt n a thì làm h n ngh t th ch t r i. ở ố ữ ắ ẹ ở ế ồ
Lúc h n ng i x m phía sau đ ng hàng còn không nh n đ c mà ắ ồ ổ ố ị ượ nghĩ, t i sao mình l i không s hãi ch ? ạ ạ ợ ứ
Sau đó h n nghe th y m t tràng ti ng b c chân, ngay sau đó là ắ ấ ộ ế ướ ti ng c a m , h n phía sau đ ng hàng thoáng nhìn ra ngoài, sau ế ử ở ắ ở ố đó m t l p t c tr n tr ng. ắ ậ ứ ợ ừ
B n, năm tên th y ph trông có v hung hãn xách tr ng đao trong ố ủ ỉ ẻ ườ tay, vác theo m t thi u niên c m y đi vào. Th m Lãnh th nào cũng ộ ế ẩ ẩ ế không ng đ c M nh Tr ng An l i b b n chúng b t đ c, h n ờ ượ ạ ườ ạ ị ọ ắ ượ ơ n a nhìn có v nh v a m i khóc thì ph i. Thì ra thi u niên cao ữ ẻ ư ừ ớ ả ế ng o kia cũng sẽ b d a cho khóc à… ạ ị ọ
Trong th i đi m th này, Th m Lãnh t nói v i mình tuy t đ i ờ ể ế ẩ ự ớ ệ ố đ ng c i, n u không thì có l i v i b u không khí này quá. ừ ườ ế ỗ ớ ầ Nh ng mà l i r t bu n c i. ư ạ ấ ồ ườ
(1) Th m Trà Nhan và th m tra nghiêm đ c đ ng âm. ẩ ẩ ọ ồ
Trang 2# 2
Quy n 1: V n l c phu ể ạ ự
Ch ng 3: Đ i đ ng gia ươ ạ ươ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Th m Lãnh nghĩ mình nên c u M nh Tr ng An nh ng l i không ẩ ứ ạ ườ ư ạ kh i nghĩ đ n M nh Tr ng An h c võ th vi n trong thành ỏ ế ạ ườ ọ ở ư ệ Tr ng An, ch c h n là r t l i h i m i đúng, sao l i b b t đ c ườ ắ ẳ ấ ợ ạ ớ ạ ị ắ ượ ch ? ứ
“Ti u t th i!” M t tên th y ph c c vào đ u M nh Tr ng An m t ể ử ố ộ ủ ỉ ố ầ ạ ườ ộ cái: “Tí tu i đ u đã gi t ng i ác nh v y, m y huynh đ đ u b ổ ầ ế ườ ư ậ ấ ệ ề ị ng i x s ch r i, m c dù b t đi m y ng i, lúc chia ti n cũng có ươ ử ạ ồ ặ ớ ấ ườ ề th đ c chia nhi u thêm m t chút, nh ng con m nó ng i nh ể ượ ề ộ ư ẹ ươ ư v y cũng khi n ng i ta h n, n u không ph i ng i…” ậ ế ườ ậ ế ả ươ
“Câm mi ng!” M t ng i khác tr ng m t l m y m t cái: “Nh t nó ệ ộ ườ ừ ắ ườ ộ ố ở ướ ữ đây tr c đã, lát n a hãy nói.”
M y ng i kia xô đ y M nh Tr ng An vào, sau đó xoay ng i đi ra ấ ườ ẩ ạ ườ ườ ngoài.
M nh Tr ng An ngã nhào xu ng đ t, b i vì b trói ch t quá mà ạ ườ ố ấ ở ị ặ mu n d y cũng không d y đ c. Th m Lãnh t sau đ ng hàng ố ậ ậ ượ ẩ ừ ố nh y ra, dùng con dao săn nh cùn c a mình c s c c t dây th ng ả ỏ ủ ố ứ ắ ừ trên ng i M nh Tr ng An: “Su t.” ườ ạ ườ ỵ
M nh Tr ng An nhìn th y h n thì ngây ra m t chút: “Sao l i là ạ ườ ấ ắ ộ ạ ng i.” ươ
Th m Lãnh nh ch môi c i c i, hàm răng tr ng nõn đó c i lên ẩ ế ườ ườ ắ ườ đ c bi t hi n lành, còn có m t chút ng c ngh ch. ặ ệ ề ộ ố ế
“Đ ng c i!” M nh Tr ng An tr ng m t li c h n m t cái: “Có bi t ừ ườ ạ ườ ừ ắ ế ắ ộ ế là nguy hi m l m không? Còn vô t mà c i n a.” ể ắ ư ườ ữ
“ .” Th m Lãnh không c i n a, nâng M nh Tr ng An d y: “Sao Ồ ẩ ườ ữ ạ ườ ậ ng i l i b b t đ c, thuy n b th y ph t n công là thuy n c a ươ ạ ị ắ ượ ề ị ủ ỉ ấ ề ủ Th m tiên sinh.” ẩ
“Ng i nói cho ta bi t sao ng i l i đây tr c đã.” ươ ế ươ ạ ở ướ
“Ta t i c u Th m tiên sinh.” Th m Lãnh thành th t tr l i: “Th m ớ ứ ẩ ẩ ậ ả ờ ẩ tiên sinh đ i đãi v i ta r t t t, còn t ng l v t cho ra, con dao săn ố ớ ấ ố ặ ễ ậ nh này chính là ông y t ng.” ỏ ấ ặ
M nh Tr ng An l p t c giành l y con dao săn nh nhìn nhìn: “Dao ạ ườ ậ ứ ấ ỏ cùn, c t d a h u cũng không ti n, nh ng mà lúc này d ng t m v y.” ắ ư ấ ệ ư ụ ạ ậ Gã b dao săn nh vào ng c mình, Th m Lãnh nhìn mà s ng s t: ỏ ỏ ự ẩ ử ố “C a… c a ta…” ủ ủ
“Ta dùng tr c đã, trong tay ng i thì có tác d ng cái r m gì.” ướ ở ươ ụ ắ M nh Tr ng An rón rén đi đ n ch c a s li c nhìn ra ngoài, sau ạ ườ ế ỗ ử ổ ế đó quay l i ng i xu ng th d c: “Đám kh n khi p này, hoành hành ạ ồ ố ở ố ố ế ở ớ ộ ậ ế ệ ọ quê nhà ta, s m mu n gì ta cũng chém t n gi t tuy t b n chúng! Đúng r i, Lãnh T ng c, ng i bi t đây là đâu không? Ta nhìn th y ồ ử ố ươ ế ấ h i quen m t…” ơ ắ
Th m Lãnh đ ng lên ch y đ n c a s li c nhìn, l i nhanh chóng ẩ ứ ạ ế ử ổ ế ạ ch y v : “Ta bi t, đây là m t căn nhà b hoang phía sau nhà kho ạ ề ế ộ ỏ ở c a nhà chúng ta, ta t ng tè tr c c a nhà này. Nghe nói h nhân ủ ừ ở ướ ử ộ gia này đã ch c ph i th không s ch sẽ, trong nhà có qu phá nên ọ ả ứ ạ ỷ đã d n đi, sau này có ng i l n gan t ng đi vào, sáng s m ngày hôm ọ ườ ớ ừ ớ sau đ c ng i ta phát hi n đã ch t bên ngoài căn nhà, sau đó ượ ườ ệ ế không còn ai dám vào trong n a.” ữ
“Con m nó b n th y ph này cũng th t là gan to b ng tr i, th mà ẹ ọ ủ ỉ ậ ằ ờ ế l i đ t nhà kho ngay đ ng sau nhà kho c a nhà ta. Qu phá cái con ạ ặ ở ằ ủ ỷ kh y, còn không ph i c ý bày ra mánh l i vì s b phát hi n sao. ỉ ấ ả ố ớ ợ ị ệ N u ch này đã cách nhà ta r t g n, lát n a ng i theo ta ra ngoài, ế ỗ ấ ầ ữ ươ ra ngoài sân thì ch ng th ng v nhà.” ẳ ẳ ề
“Ta không v , ta ph i c u Th m tiên sinh.” ề ả ứ ẩ
“Ng i b b nh h .” ươ ị ệ ả
M nh Tr ng An tr ng m t. M c dù gã và Th m Lãnh b ng tu i ạ ườ ừ ắ ặ ẩ ằ ổ nh ng l i thành th c h n Th m Lãnh nhi u, cũng cao h n Th m ư ạ ụ ơ ẩ ề ơ ẩ Lãnh m t chút, c ng tráng h n m t chút, dáng v cũng tu n mỹ ộ ườ ơ ộ ẻ ấ h n m t chút. ơ ộ
Gã xu t thân cũng t t, gia tài v n quan, l i đ c sách h c võ trong ấ ố ạ ạ ọ ọ th vi n thành Tr ng An, cho nên chính đi u này đã t o thành ư ệ ở ườ ề ạ kho ng cách c c l n gi a hai ng i… khí ch t t tin. ả ự ớ ữ ườ ấ ự M nh Tr ng An nhìn có v quy t đoán, c ng r n, mà Th m Lãnh ạ ườ ẻ ế ứ ắ ẩ nhìn có v r t… bình th ng. ẻ ấ ườ
M nh Tr ng An nói: “Có ph i ng i nghĩ mình làm nh v y gi ng ạ ườ ả ươ ư ậ ố m t anh hùng hay không.” ộ
Th m Lãnh: “Ta không ph i anh hùng, ta là A Lãnh.” ẩ ả “Ngu ng c!” M nh Tr ng An h m t ti ng, ch t nh đ n cái gì đó: ố ạ ườ ừ ộ ế ợ ớ ế “Còn n a, con m nó ng i nh cho ta, sau này lúc nói chuy n v i ta ữ ẹ ươ ớ ệ ớ thì đ ng có nhà chúng ta, nhà chúng ta n a, ng i không ph i ng i ừ ữ ươ ả ườ nhà c a ta, cha ta nh n nuôi ng i, ch là nh n nuôi ng i.” ủ ậ ươ ỉ ậ ươ “ .” Th m Lãnh l i “ ” m t ti ng. Ờ ẩ ạ ờ ộ ế
M nh Tr ng An nhìn h n là t c, hung hăng nói: “Ngoan ngoãn ạ ườ ắ ứ ng i yên đây cho ta… Lát n a ta nghĩ cách d ng i đi, ng i l p ồ ở ữ ụ ườ ươ ậ t c lao ra ngoài ch y v nhà chúng ta, g p đ c cha ta thì b o ông ứ ạ ề ặ ượ ả ấ ậ ứ ế ủ ứ ạ ừ ế y l p t c đ n nha môn ph ch c t o báo quan, đ ng đ n nha môn tr n, m y tên b khoái công phu mèo cào trong nha môn tr n căn ấ ấ ổ ở ấ b n không ph i là đ i th . Hu ng h , th y ph dám đ t m t nhà ả ả ố ủ ố ồ ủ ỉ ặ ộ kho trong tr n Ng Lân, nói không ch ng là cá mè m t l a v i m y ấ ư ừ ộ ứ ớ ấ tên kh n khi p trong nha môn tr n.” ố ế ấ
“Ý gì?”
“Ý gì là gì?”
“Ng i nói cái gì mà cá mè gì đó là có ý gì?” ươ
“Ng i câm mi ng!” M nh Tr ng An tr n tr ng m t: “Đã nh l i ươ ệ ạ ườ ợ ừ ắ ớ ờ ta nói ch a, n u ng i mà làm l vi c, ta sẽ đu i ng i ra kh i ư ế ươ ỡ ệ ổ ươ ỏ nhà.”
Th m Lãnh: “Ng i v a m i nói nhà chúng ta.” ẩ ươ ừ ớ
M nh Tr ng An: “Ng i b b nh h , ta có th nói còn ng i không ạ ườ ươ ị ệ ả ể ươ th nói!” ể
“ .” Ờ
M nh Tr ng An đ ng th ng d y, giãn gân c t t chi: “Nh đó, ta ra ạ ườ ứ ẳ ậ ố ứ ớ ngoài d ng i đi, ng i l p t c ch y v nhà tìm cha ta, b o ông y ụ ườ ươ ậ ứ ạ ề ả ấ đ n nha môn ph ch c t o báo quan, nh ch a?” ế ủ ứ ạ ớ ư
“Nh r i!” ớ ồ
Th m Lãnh m t ti ng, ch ch vào con dao săn nh trong ng c ẩ ừ ộ ế ỉ ỉ ỏ ự M nh Tr ng An: “C a… c a ta.” ạ ườ ủ ủ
M nh Tr ng An gi tay lên c c m t cái lên đ u Th m Lãnh, cũng ạ ườ ơ ố ộ ầ ẩ r t đau. ấ
“Ta thèm th đ nát này c a ng i à? Dùng xong thì sẽ tr cho ứ ồ ủ ươ ả ng i, không… ta không tr n a.” ươ ả ữ
Th m Lãnh: “ … v y lúc dùng ng i c n th n m t chút, đ ng làm ẩ Ồ ậ ươ ẩ ậ ộ ừ h ng đó.” ỏ
“Ng i!” M nh Tr ng An gi tay lên mu n đánh: “Ng i có th ươ ạ ườ ơ ố ươ ể m nh mẽ m t chút không? Có th đ ng cái gì cũng đ c không, đ ạ ộ ể ừ ượ ồ c a ng i, ng i c p v có đ c không?” ủ ươ ươ ướ ề ượ
Th m Lãnh: “Ng i dùng tr c đi, dù sao cũng là c a ta.” ẩ ươ ướ ủ M nh Tr ng An: “Ng i mu n làm ta t c ch t, sau đó k th a gia ạ ườ ươ ố ứ ế ế ừ s n c a cha ta ph i không.” ả ủ ả
Th m Lãnh: “Ta đã tìm cho mình m t h r i, Th m… Th m Lãnh, ẩ ộ ọ ồ ẩ ẩ Th m c a Th m tiên sinh, ng i h M nh, gia s n đó là c a ng i.” ẩ ủ ẩ ươ ọ ạ ả ủ ươ “Ng i th r m h ! Con m nó ng i là ng i c a M nh gia ta, sao ươ ả ắ ả ẹ ươ ườ ủ ạ có th h Lãnh?!” ể ọ
Th m Lãnh nh gi ng nh c nh : “Th m… không ph i lãnh.” ẩ ỏ ọ ắ ở ẩ ả M nh Tr ng An t c gi n quay mòng mòng: “Ta cho ng i bi t, ạ ườ ứ ậ ươ ế ng i s ng là ng i c a M nh gia ta, ch t là ma c a M nh gia ta, ươ ố ườ ủ ạ ế ủ ạ đ ng có nói v i ta cái gì mà lãnh c a Th m tiên sinh n a, phì, ta ừ ớ ủ ẩ ữ đ ch ông n i ng i ch , đ ng có nói v i ta cái gì mà Th m c a ệ ộ ươ ứ ừ ớ ẩ ủ Th m tiên sinh n a, tr v ta sẽ tìm cha ta, b o ông y đ t cho ẩ ữ ở ề ả ấ ặ ng i m t cái tên chính th c. Ng i c a M nh gia ta mà ngó ngàng ươ ộ ứ ườ ủ ạ ch khác, đánh đòn!” ỗ
Th m Lãnh: “Đánh r i, hôm kia.” ẩ ồ
M nh Tr ng An bi n s c: “L i đánh ng i n a? D a vào cái gì mà ạ ườ ế ắ ạ ươ ữ ự l i đánh ng i!” ạ ươ
Gã b c nhanh qua n m vai Th m Lãnh quay m t vòng: “Đánh ướ ắ ẩ ộ ở đâu? Ta xem nào.”
Th m Lãnh: “Đánh… mông.” ẩ
M nh Tr ng An đ a tay ra v ch mông c a Th m Lãnh, Th m ạ ườ ư ạ ủ ẩ ẩ Lãnh v i vàng né ra: “Ng i làm gì…” ộ ươ
M nh Tr ng An k p ph n ng l i, h m t ti ng: “Ta ch là mu n ạ ườ ị ả ứ ạ ừ ộ ế ỉ ố nhìn xem cha ta đánh có đ m nh không, đánh không m nh thì ta ủ ạ ạ đánh thêm m t tr n n a.” ộ ậ ữ
Th m Lãnh tránh v phía sau: “N ng, r t n ng, đã đánh gãy hai cây ẩ ề ặ ấ ặ g y.” ậ
M nh Tr ng An h i nghiêng đ u, không đ Th m Lãnh th y s c ạ ườ ơ ầ ể ẩ ấ ắ m t c a mình: “Ng i ng i đây đi, cha ta đánh ng i cũng là ặ ủ ươ ồ ở ươ mu n t t cho ng i, con ng i ng i không đánh không đ c, ố ố ươ ườ ươ ượ đánh là… đánh là th ng. Đúng, đánh ng i đau là th ng ng i. ươ ươ ươ ươ Kh kh … ta… tr c đây có ph i ta cũng t ng b t n t ng i nhi u ụ ụ ướ ả ừ ắ ạ ươ ề không? Đó cũng là th ng ng i… L n này tr c khi v , tiên sinh ươ ươ ầ ướ ề nói con ng i sinh ra bình đ ng, ta b t ch t hi u ra ta không cao ườ ẳ ấ ợ ể quý h n ng i bao nhiêu, à không, ta v n cao quý h n ng i m t ơ ươ ẫ ơ ươ ộ chút, cùng l m thì, cùng l m thì sau này ta b t b t n t ng i là ắ ắ ớ ắ ạ ươ đ c r i. Ta v n ph i nghe l i c a tiên sinh…” ượ ồ ẫ ả ờ ủ
“L i c a cha ng i mà ng i còn không nghe, t i sao ng i l i nghe ờ ủ ươ ươ ạ ươ ạ l i tiên sinh d y h c c a ng i nh v y?” ờ ạ ọ ủ ươ ư ậ
“Vô nghĩa, cha ng i n đánh ng i th t sao?” ươ ỡ ươ ậ
“N ch .” ỡ ứ
“Ng i có th nói chuy n nghiêm túc không… Ph i, cha n đánh ươ ể ệ ả ỡ ng i, nh ng mà cha không n đánh ta, nh ng tiên sinh thì đánh ươ ư ỡ ư ng i… Đ ch, ta cho ng i bi t, tr n đòn mà ng i ch u th t s là ườ ệ ươ ế ậ ươ ị ậ ự quá nh , n u có m t ngày nào đó ng i có th đ n Tr ng An, ẹ ế ộ ươ ể ế ườ nh t đ nh cho ng i bi t tiên sinh đánh ng i ra sao.” ấ ị ươ ế ườ
M nh Tr ng An lòng còn s hãi, quên lúc nãy vành mình h i đ . ạ ườ ợ ơ ỏ “Cái gì đó, tr c đây ta b t n t ng i coi nh ta không đúng l m, ướ ắ ạ ươ ư ắ sau này ng i cũng nh lâu m t chút, lúc ta b t n t ng i thì ng i ươ ớ ộ ắ ạ ươ ươ
không th ph n kháng? Ta đánh ng i, ng i cũng đánh ta đi, ta ể ả ươ ươ c p đ c a ng i, ng i c p l i đi.” ướ ồ ủ ươ ươ ướ ạ
“ .” Th m Lãnh g t đ u, đ a tay ra: “Dao săn nh , c a ta.” Ờ ẩ ậ ầ ư ỏ ủ M nh Tr ng An: “Ng i b b nh à, ta b o ng i c p…” ạ ườ ươ ị ệ ả ươ ướ Th m Lãnh đ ng đó, nh ch môi c i, răng tr ng nõn. ẩ ứ ế ườ ắ “Ta không c p, dù sao ng i cũng sẽ tr l i cho ta.” ướ ươ ả ạ “Không đ c c i!” ượ ườ
“ …” Ờ
M nh Tr ng An h t s c t c gi n, ch th y mình nhìn th y Th m ạ ườ ế ứ ứ ậ ỉ ấ ấ ẩ Lãnh là mu n đánh h n, cái tên này th c s có chút… vô d ng. ố ắ ự ự ụ Nh ng m i l n mu n đánh h n l i b t giác nghĩ n u nh mình và ư ỗ ầ ố ắ ạ ấ ế ư Th m Lãnh đ i v trí, mình sẽ có tính cách c i m nh Th m Lãnh ẩ ổ ị ở ở ư ẩ không? T n đó, rõ ràng s ng c c kh nh v y, t i sao lúc c i l i ế ố ự ổ ư ậ ạ ườ ạ luôn r t m áp? ấ ấ
“Nh l i ta v a nói đó.” ớ ờ ừ
M nh Tr ng An nghe th y ti ng b c chân, ép bàn tay xu ng: ạ ườ ấ ế ướ ố “Tìm c h i xông ra ngoài.” ơ ộ
Gã l y dây th ng qu n vài vòng l n x n trên ng i r i ng i xu ng ấ ừ ấ ộ ộ ườ ồ ồ ố đ t, tay ph i n m con dao săn nh , gi u sau l ng. ấ ả ắ ỏ ấ ở ư Th m Lãnh nghiêng ng i nhanh nh n nh y ra sau đ ng hàng, nín ẩ ườ ẹ ả ố th . ở
C a m ra kêu “két” m t ti ng, ti ng b c chân c a không ít ng i ử ở ộ ế ế ướ ủ ườ đi vào.
Xuyên qua khe h c a đ ng hàng, Th m Lãnh nhìn th y bàn tay ở ủ ố ẩ ấ ở sau l ng c a M nh Tr ng An đang run r y, h n bi t M nh ư ủ ạ ườ ẩ ắ ế ạ Tr ng An cũng sẽ s , nh t đ nh còn s h n c mình n a. ườ ợ ấ ị ợ ơ ả ữ Cho nên h n hít sâu m t h i, thình lình t đ ng sau đ ng hàng xông ắ ộ ơ ừ ằ ố ra ngoài, hét to m t ti ng: “Ta sẽ đ n nha môn ph ch c t o báo ộ ế ế ủ ứ ạ quan! Các ng i là cá mè cái gì đó! Thi u gia ng i mau ch y đi!” ươ ế ươ ạ M t ti ng hét này đã d a m y ng i b c vào gi t mình, cũng d a ộ ế ọ ấ ườ ướ ậ ọ M nh Tr ng An gi t mình. ạ ườ ậ
“Ngu ng c!” ố
M nh Tr ng An m ng m t câu, nhân lúc nh ng ng i kia đu i ạ ườ ắ ộ ữ ườ ổ theo Th m Lãnh, nghiêng ng i lăn qua, dao săn nh đâm vào l ng ẩ ườ ỏ ư m t tên th y ph kêu ph p m t ti ng. ộ ủ ỉ ậ ộ ế
Bàn tay c m dao săn nh c a gã quay qua quay l i, rút dao ra, ng i ầ ỏ ủ ạ ườ nh l p lò xo b t lên vai m t tên th y ph khác, dao săn nh t bên ư ắ ậ ộ ủ ỉ ỏ ừ trái c đâm vào, đâm xuyên ra bên ph i, kho nh kh c rút dao ra, ổ ả ả ắ máu phun ra x i x . ố ả
M nh Tr ng An gi ng nh m t con h con xu ng núi, m c dù ạ ườ ố ư ộ ổ ố ặ nhìn có v v n h i non n t nh ng l i có m t khí th ngút tr i. ẻ ẫ ơ ớ ư ạ ộ ế ờ Gã ra tay vô cùng nhanh, h n n a còn v a đ c v a chu n, đi u ch ơ ữ ừ ộ ừ ẩ ề ủ y u nh t là không bi t t i sao nh ng tên th y ph này d ng nh ế ấ ế ạ ữ ủ ỉ ườ ư có chút ném chu t s v bình, không có k nào dám đ ng đ n gã ộ ợ ỡ ẻ ộ ế th t s . ậ ự
“D ng tay!” ừ
Đúng lúc này m t đám ng i t ngoài c a đi vào, c m đ u chính là ộ ườ ừ ử ầ ầ m t tên m p nhìn có v v ng v , m t tay xách cái l ng chim, m t ộ ậ ẻ ụ ề ộ ồ ộ tay khác thì nâng m trà. ấ
Có v nh ngày th ng y v n luôn có b d ng r t hi n hòa, th m ẻ ư ườ ẫ ộ ạ ấ ề ậ chí có chút ng ngh ch. Y là M nh lão b n khi b lão b n n ng ờ ệ ạ ả ị ả ươ m ng thì ch bi t vâng vâng d d , cũng là M nh lão b n lúc đánh ắ ỉ ế ạ ạ ạ ả Th m Lãnh thì ác nh m t k hung đ . ẩ ư ộ ẻ ồ
Đi u ch y u nh t nh t là y là cha c a M nh Tr ng An, M nh lão ề ủ ế ấ ấ ủ ạ ườ ạ b n đó. ả
Đám th y ph nhìn th y M nh lão b n vào, cùng nhau cúi ng i ủ ỉ ấ ạ ả ườ ch p tay: “Đ i đ ng gia!” ắ ạ ươ
Trang 3# 1
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 4: Đánh giá th p ng i ươ ấ ươ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Khi Th m Lãnh và M nh Tr ng An nhìn th y ng i đi vào l i là ẩ ạ ườ ấ ườ ạ M nh lão b n, hai ng i đ u ng n ra, hai ng i h l p t c li c nhìn ạ ả ườ ề ẩ ườ ọ ậ ứ ế
nhau m t cái, đ u nhìn th y n i s hãi vô t n trong ánh m t c a ộ ề ấ ỗ ợ ậ ắ ủ đ i ph ng. ố ươ
“Đ i… Đ i đ ng gia?” ạ ạ ươ
M nh Tr ng An nhìn v phía ph thân, sau đó gào lên m t ti ng, ạ ườ ề ụ ộ ế lao sang tay đ m chân đá lên ng i ph thân: “Cha mu n làm gì, cha ấ ườ ụ ố đã làm nh ng gì?” ữ
M nh lão b n gi hai tay lên, m t tay xách cái l ng chim m t tay ạ ả ơ ộ ồ ộ b ng m trà, đ m c cho nhi t đánh lên cái b ng to tròn vo c a y ư ấ ể ặ ử ụ ủ m t tr n, không ngăn c n cũng không nói gì. Y cúi đ u nhìn nhi t ộ ậ ả ầ ử c a mình, trong ánh m t toàn là v c ng chi u. ủ ắ ẻ ư ề
Đ i khi M nh Tr ng An đánh m t m i, M nh lão b n l p t c căn ợ ạ ườ ệ ỏ ạ ả ậ ứ d n m t ti ng: “Đ a thi u gia v ngh ng i…” ặ ộ ế ư ế ề ỉ ơ
M nh Tr ng An đ t nhiên lùi v sau m t b c: “Đ ng hòng đ a ạ ườ ộ ề ộ ướ ừ ư con đi, cha cho con m t l i gi i thích.” ộ ờ ả
“Gi i thích?” M nh lão b n nhìn nhi t c a mình, tr m m c m t lúc ả ạ ả ử ủ ầ ặ ộ m i nói: “N u con đã nhìn th y r i, v y thì hôm nay ta sẽ nói tr c ớ ế ấ ồ ậ ướ cho con bi t h t s tình.” ế ế ự
Y dùng m trà ch ch vào mũi mình: “Ta, cha con, là ng i l n nh t, ấ ỉ ỉ ườ ớ ấ l i h i nh t trong s th p tam l th y ph trên đ i v n hà, có ph i ợ ạ ấ ố ậ ộ ủ ỉ ạ ậ ả con c m th y không th ch p nh n đ c không? V y con nghĩ xem, ả ấ ể ấ ậ ượ ậ y ph c con m c trên ng i, đ con dùng, th c ăn con ăn, nh ng ụ ặ ườ ồ ứ ữ món quà nh mà con thích, và c phí d ng cho con đi tu hành th ỏ ả ụ ở ư vi n Nh n Tháp thành Tr ng An, đ u là ta ki m v nh v y. Ti n ệ ạ ườ ề ế ề ư ậ ề con dùng t nh đ u là ti n c a th y ph , c m con ăn là c m c a ừ ỏ ề ề ủ ủ ỉ ơ ơ ủ th y ph , con chính là nhi t c a m t th y ph . Đ ng dùng ánh m t ủ ỉ ử ủ ộ ủ ỉ ừ ắ nh v y nhìn ta, ta v n mu n đ i con l n m t chút, tu hành có ư ậ ố ố ợ ớ ộ thành t u có th giúp ta r i m i nói cho con bi t, nh ng mà, cho ự ể ồ ớ ế ư con bi t s m m t chút cũng t t, có th cho con thêm m t kho ng ế ớ ộ ố ể ộ ả th i gian đ thích ng.” ờ ể ứ
“Con không tin!” M nh Tr ng An ti n lên túm y ph c c a cha gã: ạ ườ ế ụ ủ “Cha, có ph i b n chúng ép cha không?” ả ọ
“B n chúng ép ta?” M nh lão b n c i ha ha: “Ha ha ha ha… N i ọ ạ ả ườ ơ này, còn có ai có th ép ta làm vi c? Nhi t , con nh , t t c m i th ể ệ ử ớ ấ ả ọ ứ
c a ta bây gi t ng lai đ u là c a con. Ch có con ép ng i khác đi ủ ờ ươ ề ủ ỉ ườ làm gì đó, vĩnh vi n cũng sẽ không đ ng i khác ép con làm gì đó.” ễ ể ườ M nh Tr ng An không kìm đ c mà r t n c m t: “Không! Con ạ ườ ượ ớ ướ ắ không thèm nh ng th d b n này c a cha, con mu n m t ng i ữ ứ ơ ẩ ủ ố ộ ườ cha trong s ch.” ạ
B p! ộ
M nh lão b n gi tay tát m t cái lên m t M nh Tr ng An, sau khi ạ ả ơ ộ ặ ạ ườ tát xong, trong ánh m t l i tràn ng p v đau lòng, gi tay ra xoa m t ắ ạ ậ ẻ ơ ặ nhi t : “Đánh đau ph i không? Đ ng trách cha, là con không hi u ử ả ừ ể chuy n. Con v t mình suy nghĩ cho kỹ, ng m t gi c th t ngon ệ ề ự ủ ộ ấ ậ đi.”
Y quay đ u l i căn d n m t ti ng: “Đ a thi u gia v !” ầ ạ ặ ộ ế ư ế ề M y th y ph đi sang kéo M nh Tr ng An: “Thi u gia, đ ng cãi đ i ấ ủ ỉ ạ ườ ế ừ ạ đ ng gia n a, theo chúng ta v đi.” ươ ữ ề
M nh Tr ng An nh n ra m y ng i đang nói kia, th mà l i là ạ ườ ậ ấ ườ ế ạ ng i làm công trong x ng d t c a nhà gã, ngày th ng nhìn đ u ườ ưở ệ ủ ườ ề có v là ng i th t thà ch t phác, ai có th ng đ c b n h l i đ u ẻ ườ ậ ấ ể ờ ượ ọ ọ ạ ề là th y ph gi t ng i không ch p m t. ủ ỉ ế ườ ớ ắ
“Ta không đi!” M nh Tr ng An lui t ng b c m t v sau: “Ta ạ ườ ừ ướ ộ ề không v , ta mu n t n m t nhìn xem ph thân ta còn mu n làm gì ề ố ậ ắ ụ ố n a, ta mu n bi t tr c m t nhi t c a mình, m t ng i ph ữ ố ế ở ướ ặ ử ủ ộ ườ ụ thân có th làm chuy n tàn nh n đ n m c nào.” ể ệ ẫ ế ứ
“Đ nó nhìn đi.” S c m t M nh lão b n l nh lùng h n: “Ti p xúc ể ắ ặ ạ ả ạ ơ ế s m m t chút cũng t t.” ớ ộ ố
Y đi sang m t bên ng i xu ng, cũng không thèm nhìn Th m Lãnh ộ ồ ố ẩ đang ngây ra nh ph ng ch không xa. ư ỗ ở ỗ
Sau khi y ng i xu ng không lâu, m y tên th y ph áp gi i hai ng i ồ ố ấ ủ ỉ ả ườ vào. Hai ng i này đ u b trùm bao b trên n a ng i trên, Th m ườ ề ị ố ử ườ ẩ Lãnh có th nh n ra, chính là Th m tiên sinh và ti u n hài t tên là ể ậ ẩ ể ữ ử Th m Trà Nhan đó. Ti u n hài t đó nhìn có v đi đ ng cũng run ẩ ể ữ ử ẻ ườ r y, hi n nhiên là r t s hãi. ẩ ể ấ ợ
“Th m tiên sinh.” M nh lão b n ch ch vào Th m tiên sinh, l p t c ẩ ạ ả ỉ ỉ ẩ ậ ứ có ng i đi qua g bao b trên ng i Th m tiên sinh xu ng. ườ ỡ ố ườ ẩ ố
Th m tiên sinh nhìn có v v n n, s c m t v n r t bình tĩnh, ông ẩ ẻ ẫ ổ ắ ặ ẫ ấ đ ng đó, tay b trói nh ng cũng không có v ch t v t chút nào. ứ ị ư ẻ ậ ậ “Ng i c a đ i gia t c chính là có giáo d ng, có khí ch t.” M nh ườ ủ ạ ộ ưỡ ấ ạ lão b n không nh n đ c tán th ng m t câu, sau đó sai ng i ta ả ị ượ ưở ộ ườ l y m t cái gh cho Th m tiên sinh: “Ng i xu ng nói chuy n đi.” ấ ộ ế ẩ ồ ố ệ Sau khi s p x p l i t ng , y ti p t c nói: “Th m tiên sinh cũng ắ ế ạ ừ ữ ế ụ ẩ bi t, chúng ta ch c u tài, không ph i v n b t đ c dĩ cũng sẽ không ế ỉ ầ ả ạ ấ ắ làm h i tính m ng ng i khác, ta đã phái ng i đi thăm dò h n m t ạ ạ ườ ườ ơ ộ năm, bi t nhà Th m tiên sinh là nhà đ i phú thành Hoài Vi n. ế ẩ ạ ở ễ Nh v y, làm phi n Th m tiên sinh vi t cho ng i trong nhà m t ư ậ ề ẩ ế ườ ộ phong th , nói v i ng i trong nhà r ng ông ch ta t t c đ u t t, ư ớ ườ ằ ở ỗ ấ ả ề ố xin b n h chu n b m t chút l t , chu c ông v . Ta bi t trong nhà ọ ọ ẩ ị ộ ễ ạ ộ ề ế Th m tiên sinh không thi u ti n, cho nên đ ng nhiên cũng sẽ ẩ ế ề ươ không keo ki t, chu n b năm v n l ng b c đi.” ệ ẩ ị ạ ượ ạ
Th m tiên sinh ch nhìn y, không nói m t l i. ẩ ỉ ộ ờ
“Đ ng, đ ng nh v y.” M nh lão b n có chút khó x nói: “Chúng ta ừ ừ ư ậ ạ ả ử cũng là ng i quen cũ, hà t t còn ph i đi đ n b c ti p theo ch ? ườ ấ ả ế ướ ế ứ Ông nh v y, ta ch có th nghĩ cách uy hi p ông, khi n ông s hãi. ư ậ ỉ ể ế ế ợ Nhìn b d ng y u t đó c a ông, đánh đ p thì e là không ch u đ c ộ ạ ế ớ ủ ậ ị ượ bao lâu, cho nên ta ch có th l a ch n ph ng th c khi n ông càng ỉ ể ự ọ ươ ứ ế s hãi h n, thu n ti n cho ông m t chút th i gian suy nghĩ.” ợ ơ ậ ệ ộ ờ
Y đ ng lên đi đ n bên c nh ti u n hài Th m Trà Nhan, gi tay ra ứ ế ạ ể ữ ẩ ơ kéo bao b xu ng: “Ti u nha đ u này, ngay l n g p đ u tiên ta đã ố ố ể ầ ầ ặ ầ r t thích r i. Có ph i ta cũng t ng nói v i ông, sau này n u có duyên ấ ồ ả ừ ớ ế sẽ đ nh thân cho nó và M nh Tr ng An con ta không? Lúc đó ông ị ạ ườ l c đ u không nói, ta đã bi t ông xem th ng k buôn bán nh nh ắ ầ ế ườ ẻ ỏ ư chúng ta, nhà ông đ i nghi p l m mà. Cho nên ta đã đ i ý r i, n u ạ ệ ắ ổ ồ ế con ta đã không có phúc ph n này, v y thì ta sẽ thay con ta h ng ậ ậ ưở th là đ c.” ụ ượ
Y gi tay ra si t c m Th m Trà Nhan: “Ta c i y ph c c a nó xu ng, ơ ế ằ ẩ ở ụ ủ ố đoán ch ng không c n đ n hai m i t c, trong vòng hai m i t c ừ ầ ế ươ ứ ươ ứ t t nh t ông cho ta m t câu tr l i, sau hai m i t c, y ph c c a nó ố ấ ộ ả ờ ươ ứ ụ ủ b l t s ch, ta cũng sẽ không kh ng ch n i mình đâu.” ị ộ ạ ố ế ổ
Th m tiên sinh khẽ nhíu mày: “M t ng i, sao có th l ch l c đ n ẩ ộ ườ ể ệ ạ ế m c đ này.” ứ ộ
“Ha ha ha ha… l ch l c? N u nh ông t ng g p k l ch l c th t s , ệ ạ ế ư ừ ặ ẻ ệ ạ ậ ự ông sẽ không nói ta n a đâu.” M nh lão b n c i l nh nói: “Nh t ữ ạ ả ườ ạ ấ đ nh là ông ch a t ng th y c nh t ng sau khi th y tai không có ị ư ừ ấ ả ượ ủ m t h t g o, d ch t nhi th c (1). Nh t đ nh ông ch a t ng th y ộ ạ ạ ị ử ự ấ ị ư ừ ấ c nh t ng vì tranh giành màn th u c a ng i giàu b thí, m t đám ả ượ ầ ủ ườ ố ộ ăn mày đánh nhau đ n v đ u ch y máu, th m chí có ng i b đ p ế ỡ ầ ả ậ ườ ị ậ nát c đ u. Nh ng c nh đó ta đ u đã th y, đã nhìn r t nhi u. Có ả ầ ữ ả ề ấ ấ ề nh ng lúc, đám ng i giàu mu n mua vui, còn c ý l y m t ít ti n ữ ườ ố ố ấ ộ ề đ ng và màn th u ra đ tiêu khi n ăn mày, nói v i b n h , đánh đi, ồ ầ ể ế ớ ọ ọ ai đánh th ng thì cho ng i đó h t.” ắ ườ ế
Y v v b vai Th m Trà Nhan: “Nh ng ng i xu t thân cao quý ỗ ỗ ả ẩ ữ ườ ấ nh các ng i sẽ không lĩnh h i đ c s tuy t v ng đó. Ta đã t ng ư ươ ộ ượ ự ệ ọ ừ lĩnh h i, cho nên ta nói v i b n thân, vĩnh vi n cũng đ ng lĩnh h i ộ ớ ả ễ ừ ộ n a. Nói ra cũng l , cũng ph i c m n nh ng ng i giàu đó, n u ữ ạ ả ả ơ ữ ườ ế nh không ph i b n chúng mua vui, ta cũng sẽ không phát hi n ra ư ả ọ ệ s ác đ c trong x ng c t c a mình. Không phát hi n ra s ác đ c ự ộ ươ ố ủ ệ ự ộ này, ta cũng sẽ không th đ a m t đám kh huynh đ s ta cùng đi ể ư ộ ổ ệ ợ trên con đ ng này.” ườ
Y th dài: “Con ng i có th tu i tác đã l n thì d c m khái. Ta đã ở ườ ể ổ ớ ễ ả nói ch có ông hai m i t c, k t qu ch m y câu nói thôi đã quá ỉ ươ ứ ế ả ỉ ấ th i gian r i. Nh v y đi, chúng ta làm l i l n n a, ta cho ông thêm ờ ồ ư ậ ạ ầ ữ hai m i t c, b t đ u t bây gi .” ươ ứ ắ ầ ừ ờ
Y gi tay ra ch m vào nút áo c a Th m Trà Nhan, bàn tay béo múp ơ ạ ủ ẩ đ y m kia, cho dù ch ch m vào nàng cũng là m t s khinh nh n ầ ỡ ỉ ạ ộ ự ờ không th tha th . ể ứ
“Đ ng đ ng vào mu i y!” Th m Lãnh đ t ng t t bên c nh lao ừ ụ ộ ấ ẩ ộ ộ ừ ạ sang, đ p đ u vào M nh lão b n. ậ ầ ạ ả
Th m Lãnh ch a t ng đánh nhau, h n không thích đánh nhau. Đi m ẩ ư ừ ắ ể này hoàn toàn t ng ph n v i M nh Tr ng An, t nh M nh ươ ả ớ ạ ườ ừ ỏ ạ Tr ng An đã là m t ng i thích đánh nhau. Cho nên lúc này Th m ườ ộ ườ ẩ Lãnh ch bi t đ p đ u sang. ỉ ế ậ ầ
“H ?” ả
M nh lão b n h i nghiêng ng i né tránh, sau đó l p t c túm l y c ạ ả ơ ườ ậ ứ ấ ổ áo c a Th m Lãnh, xách h n lên gi ng nh xách m t con gà, m t ủ ẩ ắ ố ư ộ ặ đ i v i m t nhìn Th m Lãnh. ố ớ ặ ẩ
“Lãnh T ng c, ng i nhìn vào m t ta.” L i c a M nh lão b n khi n ử ố ươ ắ ờ ủ ạ ả ế Th m Lãnh r t l nh, c th cũng không t ch đ c mà run lên. ẩ ấ ạ ơ ể ự ủ ượ “Nhìn đi, ta còn t ng ng i có dũng khí r i ch , nh ng ng i v n ưở ươ ồ ứ ư ươ ẫ là ngay c m t ta cũng không dám nhìn vào. Con ng i là m t th ả ắ ườ ộ ứ r t kỳ l . Ng i nhìn Tr ng An con ta đi, ta t t v i nó bao nhiêu? ấ ạ ươ ườ ố ớ Ngày nào cũng không đ nó thi t, mu n ti n cho ti n. Có m t ngày ể ệ ố ề ề ộ đòi ti n không cho, nó li n n i gi n v i ta. Còn ng i thì sao, m i ề ề ổ ậ ớ ươ ỗ ngày ta đánh ng i m t tr n, có m t ngày không đánh, ng i c m ươ ộ ậ ộ ươ ả th y h nh phúc th a mãn. Ng i dám đâm đ u qua, ch ng t ng i ấ ạ ỏ ươ ầ ứ ỏ ươ ch c t gi u kỹ h n thù đ i v i ta trong lòng, v a r i đ t nhiên gi i ỉ ấ ấ ậ ố ớ ừ ồ ộ ả phóng ra ngoài.”
“Không…” Th m Lãnh c n răng, đ t nhiên ng ng đ u lên nhìn ẩ ắ ộ ẩ ầ th ng vào m t M nh lão b n, trong c p m t đó tràn ng p v không ẳ ắ ạ ả ặ ắ ậ ẻ s hãi. ợ
“Tr c hôm nay, ta ch a bao gi h n ông. Th m tiên sinh nói, nh ướ ư ờ ậ ẩ ớ ân tình nhi u, nh thù h n ít. Ta đ c ông nh t v trong đ ng ề ớ ậ ượ ặ ề ố tuy t, đó là ân c u m ng, trong thiên h không có gì l n h n ân tình ế ứ ạ ạ ớ ơ này. Bây gi ta h n ông, là b i vì ông là th y ph , th y ph h i ờ ậ ở ủ ỉ ủ ỉ ạ ng i!” ườ
“Ôi cha, cũng là m t k yêu h n rõ ràng.” M nh lão b n th dài: “Ta ộ ẻ ậ ạ ả ở v n là đã xem th ng ng i mà. Ng i nói mà trong lòng ta cũng ẫ ườ ươ ươ th y chua xót, ta không nên đ i v i ng i t nh v y. B đi, b t ấ ố ớ ươ ệ ư ậ ỏ ắ đ u t hôm nay ta c i chính, sau này sẽ đ i t t v i ng i m t chút, ầ ừ ả ố ố ớ ươ ộ bây gi sẽ đ i t t v i ng i m t chút… Ti u nha đ u này đ p ờ ố ố ớ ươ ộ ể ầ ẹ không? Đ p ph i không? Nó là c a ng i đó. Bây gi , ng i l t s ch ẹ ả ủ ươ ờ ươ ộ ạ y ph c c a nó tr c m t t t c m i ng i, ng i mu n làm gì thì ụ ủ ướ ặ ấ ả ọ ườ ươ ố làm. Th nào, có ph i ta r t t t v i ng i không?” ế ả ấ ố ớ ươ
Y ném Th m Lãnh ra, ném xu ng d i chân Th m Trà Nhan. ẩ ố ướ ẩ
“Ng i dám không?” M nh lão b n h i. Y dùng chân đá đá Th m ươ ạ ả ỏ ẩ Lãnh: “N u ng i không dám, v y thì đ ng trách ta không cho ế ươ ậ ừ ng i c h i. Ta đ m đ n m i, ho c là ng i l t s ch y ph c c a ươ ơ ộ ế ế ườ ặ ươ ộ ạ ụ ủ nó xu ng r i nó là c a ng i, ho c là, ng i c xem ta d y ng i ố ồ ủ ươ ặ ươ ứ ạ ươ chinh ph c m t ti u cô n ng xinh đ p nh th nào.” ụ ộ ể ươ ẹ ư ế
Đúng lúc này Th m tiên sinh b ng nhiên nói: “Đã nhìn th y ch a, ẩ ỗ ấ ư đây chính là s ph c t p trong nhân tính.” ự ứ ạ
Ti u n hài rõ ràng h n là đã b d a s g t g t đ u, nghiêm túc nói: ể ữ ẳ ị ọ ợ ậ ậ ầ “Nhìn th y r i tiên sinh, tr c đây tiên sinh nói trong nhân tính ấ ồ ướ thi n ác đan xen, không có ai có th th c s làm đ c thi n ác phân ệ ể ự ự ượ ệ minh, ta không hi u, bây gi hi u r i. Cái thi n c a y đ i v i nhi t ể ờ ể ồ ệ ủ ố ớ ử y, cái ác c a y đ i v i ta và c ti u t ng c kia, không th nào phân ủ ố ớ ả ể ử ố ể khai.”
Th m tiên sinh đ ng lên, dây th ng trói trên ng i b t ng t đ t ẩ ứ ừ ườ ấ ờ ự ứ toàn b , gi ng nh con r n b ch t đ t r i xu ng đ t. ộ ố ư ắ ị ặ ứ ơ ố ấ “M nh lão b n, ng i tra xét ta đã h n m t năm, sao ta l i không ạ ả ươ ơ ộ ạ gi ng nh v y ch ? Th y ph th p tam l , duy có Bách Lý Đ gi t ố ư ậ ứ ủ ỉ ậ ộ ồ ế ng i vô s . Ng i tr c ng i sau, M nh lão b n và Bách Lý Đ , ườ ố ườ ướ ườ ạ ả ồ r t cu c ng i là k nào?” ố ộ ươ ẻ
M nh lão b n s c m t đ t nhiên thay đ i: “Ta th t s là đã đánh giá ạ ả ắ ặ ộ ổ ậ ự th p ng i.” ấ ươ
“Ng i cũng đã đánh giá th p ta.” ươ ấ
Th m Trà Nhan đ ng ch cách y không xa đ t nhiên ra tay, cũng ẩ ứ ở ỗ ộ không bi t làm sao mà trong c th nho nh y u t đó l i b o phát ế ơ ể ỏ ế ớ ạ ạ ra lu ng s c m nh c c l n. Nàng tr t chân trái v phía tr c, ồ ứ ạ ự ớ ượ ề ướ cánh tay trái nh c lên, ng i lao v phía tr c. ấ ườ ề ướ
B ch m t ti ng, c th béo m p c a M nh lão b n đã b đâm cho ị ộ ế ơ ể ậ ủ ạ ả ị bay ra ngoài.
“Đ c r i.” Th m tiên sinh th n nhiên nói: “Ph i bi t kh ng ch ượ ồ ẩ ả ả ế ố ế c m xúc c a mình, ng i còn nh , không th dính vào chuy n gi t ả ủ ươ ỏ ể ệ ế ng i, ng i đ a hai đ a b n chúng ra ngoài, đ ng đ chúng cũng ườ ươ ư ứ ọ ừ ể nhìn th y.” ấ
Th m Trà Nhan m m t ti ng, sau đó m i tay xách m t ng i, kéo ẩ ừ ộ ế ỗ ộ ườ Th m Lãnh và M nh Tr ng An lao ra ngoài t c a s . ẩ ạ ườ ừ ử ổ Lúc ba ng i nh y ra ngoài, cũng không bi t là m t s i tóc c a ai ườ ả ế ộ ợ ủ r t xu ng, Th m tiên sinh li c nhìn s i tóc đó, bàn tay nh nhàng ớ ố ẩ ế ợ ẹ vung lên, s i tóc đó l p t c bay ra ngoài, không nhìn rõ tung tích. ợ ậ ứ M t lát sau, t t c m i ng i trong nhà kho đ u ngã xu ng, trên c ộ ấ ả ọ ườ ề ố ổ m i ng i đ u có thêm m t s i ch đ . ỗ ườ ề ộ ợ ỉ ỏ
Th m tiên sinh xoay ng i đi ra ngoài, trong m t không còn có ẩ ườ ắ nh ng tên th y ph kia n a, ch có v bi th ng trong ánh m t hai ữ ủ ỉ ữ ỉ ẻ ươ ắ thi u niên kia. ế
(1) D ch t nhi th c: Đ i con đ ăn, v n ch th i Xuân Thu, n c ị ử ự ổ ể ố ỉ ờ ướ T ng b n c S bao vây, trong thành h t l ng th c, dân chúng ố ị ướ ở ế ươ ự không nh n tâm ăn th t con cái đã ch t đói c a mình, nh ng vì sinh ẫ ị ế ủ ư t n, hai nhà trao đ i con cái, làm th c ăn cho mình. Sau này đ c ồ ổ ứ ượ dùng đ hình dung cu c s ng c c kỳ bi th m c a ng i dân g p ể ộ ố ự ả ủ ườ ặ n n. ạ
Trang 3# 2
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 5: Cái tên mà thôi ươ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Vi n t c a M nh gia r t l n, dù sao M nh lão b n cũng đ c xem ệ ử ủ ạ ấ ớ ạ ả ượ nh là đ i h th c s trong tr n Ng Lân. Nh ng mà vi n t l n ư ạ ộ ự ự ấ ư ư ệ ử ớ đ n đâu chăng n a cũng không dám d ng nhà quá cao, trong nha ế ữ ự môn nói m t câu vi ph m ch đ là có th khi n y nhà tan ng i ộ ạ ế ộ ể ế ườ ch t, cho dù y là th y ph Bách Lý Đ không ai không bi t. ế ủ ỉ ồ ế
Lúc M nh Tr ng An tìm đ c Th m Lãnh trong căn phòng nh cũ ạ ườ ượ ẩ ỏ nát c a h n, Th m Lãnh đang ng i ngây ng c, gi ng nh v n còn ủ ắ ẩ ồ ố ố ư ẫ s hãi, ba h n b y vía đã m t đi h n n a. ợ ồ ả ấ ơ ử
“Ti n đ !” M nh Tr ng An m ng m t câu, sau đó l i th dài: ề ồ ạ ườ ắ ộ ạ ở “Ng i th t s đ nh sau này mang h Th m h ?” ươ ậ ự ị ọ ẩ ả
Cha gã v a m i ch t, nh ng tính qu t c ng và b ng b nh trong ừ ớ ế ư ậ ườ ướ ỉ x ng t y c a gã l i khi n gã không khóc, bu n bã h n n a cũng ươ ủ ủ ạ ế ồ ơ ữ không khóc.
“ .” Câu tr l i c a Th m Lãnh r t đ n gi n, m t ti ng phát ra Ừ ả ờ ủ ẩ ấ ơ ả ộ ế b ng âm mũi này còn b ng b nh h n c M nh Tr ng An. ằ ướ ỉ ơ ả ạ ườ “Sau này ng i làm th nào?” ươ ế
M nh Tr ng An tr m m c m t lúc r i h i, nh ng còn ch a đ i ạ ườ ầ ặ ộ ồ ỏ ư ư ợ Th m Lãnh tr l i, ti ng nói lanh l nh bên ngoài đã tr l i thay gã. ẩ ả ờ ế ả ả ờ “H n có th làm sao n a? Đ ng nhiên là đi theo chúng ta.” ắ ể ữ ươ Ng i nói là Th m Trà Nhan, ti u cô n ng đó nhìn có v r t xinh ườ ẩ ể ươ ẻ ấ đ p, r t kiêu căng, th p h n Th m Lãnh m t chút. N u nói bây gi ẹ ấ ấ ơ ẩ ộ ế ờ nàng đang l a tu i n hoa ch m n , v y thì th n gi u trong n ở ứ ổ ụ ớ ở ậ ứ ẩ ấ ụ hoa đó c a nàng ch c không ph i nh y hoa, mà là sát khí. ủ ắ ả ụ M nh Tr ng An h m t ti ng, không có chút thi n c m nào v i ạ ườ ừ ộ ế ệ ả ớ ti u cô n ng này. ể ươ
“Các ng i còn không đi, có ph i đ i ta t tay báo thù không?” Gã ươ ả ợ ự h i. ỏ
Th m Trà Nhan kinh th ng “ ” m t ti ng, ch vào Th m Lãnh: ẩ ườ ồ ộ ế ỉ ẩ “Đ a tên ph v t này đi đã, nh ng mà, ng i th t s cho r ng ư ế ậ ư ươ ậ ự ằ ng i có c h i báo thù ?” ươ ơ ộ ư
Ti u cô n ng tu i d y thì nh ng l i hùng h d a ng i. V n còn ể ươ ổ ậ ư ạ ổ ọ ườ ố m t câu cha ng i đáng ch t s p nói ra, nàng nh n nh n l i, c m ộ ươ ế ắ ẫ ị ạ ả th y quá ác li t sẽ h i ng i h i mình. ấ ệ ạ ườ ạ
M nh Tr ng An nhìn nàng không ch u y u th , v y nh ng kiên trì ạ ườ ị ế ế ậ ư đ c hai m i t c thì đã h t h ng trí, thù gi t cha c a gã ph i làm ượ ươ ứ ế ư ế ủ ả sao? Th t s ph i tr ? N u không tr , há ch ng ph i u ng làm con ậ ự ả ả ế ả ẳ ả ổ ng i ta? ườ
Nh ng mà ph thân là th y ph Bách Lý Đ , n u gia quy n thân ư ụ ủ ỉ ồ ế ế nhân c a nh ng h ng thân, các khách th ng b ph thân gi t ủ ữ ươ ươ ị ụ ế ch t đ n báo thù, li u trên ng i mình sẽ có thiên đao v n qu hay ế ế ệ ườ ạ ả không? V a nghĩ đ n đi u này, M nh Tr ng An li n rét run m t ừ ế ề ạ ườ ề ộ tr n. ậ
“Ng i thì sao?” Th m Lãnh b ng nhiên đ ng lên h i gã m t câu: ươ ẩ ỗ ứ ỏ ộ “Ng i đ nh nh th nào?” ươ ị ư ế
“Ta có ch có th đi, v i l i nhà ta gia nghi p l n thì s cái gì, cha ỗ ể ớ ạ ệ ớ ợ ch t r i, cái nhà này, s n nghi p này cũng là c a h M nh, m c dù ế ồ ả ệ ủ ọ ạ ặ ta c m th y b n th u… Lát n a ta thu d n chút đ r i v thành ả ấ ẩ ỉ ữ ọ ồ ồ ề Tr ng An, th vi n Nh n Tháp dù gì cũng có ch cho ta, ng c l i ườ ư ệ ạ ỗ ượ ạ là ng i, đi theo hai ng i lai l ch b t minh này, t c n th n đó.” ươ ườ ị ấ ự ẩ ậ
Gã đi qua v v lên vai Th m Lãnh, đ ng tác này khi n gã có v ỗ ỗ ẩ ộ ế ẻ gi ng m t ng i l n r i: “Lãnh T ng c, đ ng có v i ai cũng móc ố ộ ườ ớ ồ ử ố ừ ớ tim móc ph i, sông h n c sâu, thiên h quá l n, tri nhân tri di n ổ ồ ướ ạ ớ ệ b t tri tâm, n u bên ngoài không lăn l n n i, đ i v h M nh, s n ấ ế ở ộ ổ ổ ề ọ ạ ả nghi p này đ u là c a ng i, ta không thèm.” ệ ề ủ ươ
“Ta cũng không thèm.” Th m Lãnh l c đ u: “Ng i v a m i nói, nó ẩ ắ ầ ươ ừ ớ r t b n.” ấ ẩ
M nh Tr ng An nh ch môi c i c i, có chút chua xót, gã hít m t ạ ườ ế ườ ườ ộ h i th t sâu, th hi n s c g ng cu i cùng: “Nh ng công t đ i gia ơ ậ ể ệ ự ố ắ ố ữ ử ạ đ i h đó đ c sách h c võ trong th vi n Nh n Tháp đ u có th ạ ộ ọ ọ ư ệ ạ ề ể mang theo m t th đ ng ho c b n h c, n u nh …” ộ ư ồ ặ ạ ọ ế ư
“H n không đi!” Th m Trà Nhan b c m t b c ch n tr c ng i ắ ẩ ướ ộ ướ ắ ướ ườ Th m Lãnh: “Sau này h n nh t đ nh ph i đi theo chúng ta, tuy t đ i ẩ ắ ấ ị ả ệ ố sẽ không đ n cái th vi n r m chó gì đó làm b n h c th đ ng, h n ế ư ệ ắ ạ ọ ư ồ ắ m t m t đ c, ta thì không.” ấ ặ ượ
M nh Tr ng An tr n tr ng m t, có v t c gi n: “Ng i là cái r m ạ ườ ợ ừ ắ ẻ ứ ậ ươ ắ gì?”
Th m Trà Nhan l i b t c i, nheo m t nói: “Tiên sinh nói ta còn ẩ ạ ậ ườ ắ nh không đ c dính vào chuy n gi t ng i, nh ng không nói ỏ ượ ệ ế ườ ư không cho phép ta đánh ng i.” ườ
M nh Tr ng An nghĩ đ n ti u nha đ u tr c m t này m i tay ạ ườ ế ể ầ ướ ặ ỗ xách m t ng i là gã và Th m Lãnh nh y t c a s ra, c n ch t ộ ườ ẩ ả ừ ử ổ ắ ặ răng nh n nh n. ẫ ị
“Lãnh T ng c ng i nh , n u bên ngoài ch u kh ch u t i nh ng ử ố ươ ớ ế ở ị ổ ị ộ ư có ích đ i v i t ng lai, v y thì hãy nh n nh n, nh ng n u b thua ố ớ ươ ậ ẫ ị ư ế ị thi t… đ ng nh n, ho c nh n nh n r i đ n tìm ta.” ệ ừ ị ặ ẫ ị ồ ế
Gã l y con dao săn nh c a Th m Lãnh ra qu qu : “Cái này ta ấ ỏ ủ ẩ ơ ơ không tr cho ng i n a, xem nh … ch ng xem nh cái gì c , ch là ả ươ ữ ư ẳ ư ả ỉ không mu n tr l i.” ố ả ạ
Th m Lãnh m t ti ng: “Ta có v đao, ng i có đao, t ng lai sẽ ẩ ừ ộ ế ỏ ươ ươ l i g p nhau n a.” ạ ặ ữ
M nh Tr ng An nói m t câu đó cũng là vì dao không ph i vì ng i, ạ ườ ộ ả ươ sau khi nói xong thì b đi, đeo m t cái tay n i nh , bên trong không ỏ ộ ả ỏ có l y m t l ng b c, qu t c ng đ n m c khi n ng i ta đau ấ ộ ượ ạ ậ ườ ế ứ ế ườ lòng, cũng khi n ng i ta kính ph c. ế ườ ụ
Th m chí m t b y ph c gã cũng không mang theo, trên ng i đ i ậ ộ ộ ụ ườ ổ sang m c vi n ph c c a th vi n Nh n Tháp, trong tay n i ngoài ặ ệ ụ ủ ư ệ ạ ả m t con dao săn nh ra, còn có ch ng nh n thân ph n trong th ộ ỏ ứ ậ ậ ư vi n c a gã, cùng v i m t bình n c. ệ ủ ớ ộ ướ
L n này đi Tr ng An v n d m xa xôi, trong ng i gã không có văn ầ ườ ạ ặ ườ ti n nào, cũng không bi t đi nh th nào. ề ế ư ế
Th m Lãnh đu i theo, nhét t t c s ti n mình tích góp đ c vào ẩ ổ ấ ả ố ề ượ tay M nh Tr ng An: “Là c a ta, s ch sẽ.” ạ ườ ủ ạ
M nh Tr ng An mũi h i cay, h c m t h i đ lên, ng a đ u không ạ ườ ơ ố ắ ơ ỏ ử ầ cho n c m t r i xu ng, c i l n ha h : “M y đ ng ti n nát này ch ướ ắ ơ ố ườ ớ ả ấ ồ ề ỉ ng i quan tâm, n m t ng i nên ta sẽ nh n, sau này tr l i ng i ươ ể ặ ươ ậ ả ạ ườ ngàn l n v n l n.” ầ ạ ầ
Thi u niên Th m Lãnh không bi t, đây là l i th đ c đ u tiên trong ế ẩ ế ờ ề ộ ầ đ i M nh Tr ng An. ờ ạ ườ
Th đ c n ng c nào? Cho dù không ph i ki u tr thù máu, th đ c ề ộ ặ ỡ ả ể ả ề ộ cũng kh c sâu trong tim. ắ
Thi u niên M nh Tr ng An nhanh chóng r i đi, t b c đi đ u ế ạ ườ ờ ừ ướ ầ tiên đã không còn quay đ u l i l n nào. ầ ạ ầ
Th m Trà Nhan nhìn dáng v đó c a Th m Lãnh không nh n đ c ẩ ẻ ủ ẩ ị ượ mà h l nh m t ti ng: “Trong x ng máu nhà ng i không có s ừ ạ ộ ế ươ ươ ự hèn nhát, nh ng nhìn b d ng ng i bây gi xem, hèn nhát đáng ư ộ ạ ươ ờ đánh đòn.”
Th m Lãnh nói: “Ta không ph i hèn nhát, ta là th ng h n… đ ng ẩ ả ươ ắ ừ quên cha h n đã ch t, cha ru t.” ắ ế ộ
Th m Trà Nhan ngây ra m t lúc, sau đó m i nh ra thi u niên đó t ẩ ộ ớ ớ ế ừ đ u đ n cu i cùng không r i n c m t l n nào, cũng không bi t t i ầ ế ố ơ ướ ắ ầ ế ạ sao trong lòng b ng có chút s hãi, càng nh đ n ánh m t đó c a ỗ ợ ớ ế ắ ủ M nh Tr ng An l i càng s hãi. ạ ườ ạ ợ
Sau khi M nh Tr ng An đi, Th m tiên sinh m i b c vào, có chút ạ ườ ẩ ớ ướ c m khái nói: “Dù sao cũng là huy t c u, ta không xu t hi n tr c ả ế ừ ấ ệ ướ m t nó v n t t h n. Thi u niên nhân tâm c ng r n nh v y, t ng ặ ẫ ố ơ ế ứ ắ ư ậ ươ lai không thành nghi p l n cũng khó, ng c l i là ng i… Ti u Trà ệ ớ ượ ạ ươ ể có m t đi m nói không sai, trong x ng t y ng i có h i y u đu i.” ộ ể ươ ủ ươ ơ ế ố Th m Lãnh m m t ti ng, cũng không mu n gi i thích gì. ẩ ừ ộ ế ố ả
Y u đu i? ế ố
Ng i y u đu i t n trong x ng t y mà ng m m t con dao săn cùn ườ ế ố ậ ươ ủ ậ ộ trong mi ng nh y ùm vào n c sông l nh băng? L i lao đ u vào ệ ả ướ ạ ạ ầ Bách Lý Đ trong nhà kho đó ? ồ ở ư
Thi u niên tâm c nh v n không n đ nh, nh ng có hành đ ng tr i ế ả ẫ ổ ị ư ộ ờ sinh.
Th m tiên sinh đ a tay kéo tay Th m Lãnh: “Đi cùng ta đi, ta nh ẩ ư ẩ ớ năm ngoái ng i t ng nói, n u có m t ngày có v n phu l c, sẽ gi t ươ ừ ế ộ ạ ự ế h t th y ph trong thiên h .” ế ủ ỉ ạ
Th m Lãnh ng ng đ u, ánh m t sáng ng i: “Ph i!” ẩ ẩ ầ ắ ờ ả
“Ta d y ng i v n phu l c, cũng d y ng i ki n th c mà v n phu ạ ươ ạ ự ạ ươ ế ứ ạ không có.”
Th m Lãnh ra s c g t đ u, c m tay Th m tiên sinh đi v phía ẩ ứ ậ ầ ầ ẩ ề tr c, nh ng Th m Trà Nhan l i l p t c g t tay h n xu ng: “L n ướ ư ẩ ạ ậ ứ ạ ắ ố ớ ch ng này r i, còn ph i ng i l n d t tay n a?” ừ ồ ả ườ ớ ắ ữ
Th m tiên sinh khẽ nhíu mày: “Ti u Trà, không đ c nh v y.” ẩ ể ượ ư ậ Th m Trà Nhan không ph c h m t ti ng: “V n là v y, dù gì cũng là ẩ ụ ừ ộ ế ố ậ thân nam nhân.”
Th m tiên sinh c i kh l c đ u, nh ng không n m tay Th m Lãnh ẩ ườ ổ ắ ầ ư ắ ẩ n a: “Bi t t i sao ta t ng con dao săn nh đó cho ng i nh ng ữ ế ạ ặ ỏ ươ ư không cho ng i v dao không?” ươ ỏ
“Không bi t.” ế
“V a r i ta đã nói, trong x ng t y ng i h i y u đu i, cái này có ừ ồ ươ ủ ươ ơ ế ố th có liên quan đ n hoàn c nh tr ng thành c a ng i su t m i ể ế ả ưở ủ ươ ố ườ hai năm nay, ngày đêm b c hi p đ n m c đã hình thành m t ki u ị ứ ế ế ứ ộ ể t b o v mình, ng i không bi t là trong x ng t y c a ng i nên ự ả ệ ươ ế ươ ủ ủ ươ có s c ng r n bá đ o nh th nào, nên có s ng ng nh khoa ự ứ ắ ạ ư ế ự ươ ạ tr ng nh th nào. Ta t ng dao mà không t ng v dao cho ng i ươ ư ế ặ ặ ỏ ươ chính là mu n nói v i ng i, đ ng gi u gi m, thi u niên ph i b c ố ớ ươ ừ ấ ế ế ả ộ l tài năng.” ộ
Ông đ t nhiên d ng l i m t chút, nh đ n con dao săn nh đó đã b ộ ừ ạ ộ ớ ế ỏ ị M nh Tr ng An mang đi, không nh n đ c mà s t sùi: “Cái tên đó, ạ ườ ị ượ ụ v n đã s c s o, đâu còn c n đ n dao gì n a? Hai ng i các ng i ố ắ ả ầ ế ữ ườ ươ h n là nên hoán đ i m t chút m i đúng, v dao c a h n, dao c a ẳ ổ ộ ớ ỏ ủ ắ ủ ng i.” ươ
Th m Trà Nhan nh l i dáng v c a M nh Tr ng An m t chút, sau ẩ ớ ạ ẻ ủ ạ ườ ộ đó h i: “L i đ o nhân đó nói là th t sao?” ỏ ờ ạ ậ
“Nói d i đó.” Câu tr l i c a Th m tiên sinh cũng khi n ng i khác ố ả ờ ủ ẩ ế ườ b t ng : “Đ o tông cũng đ c, Thi n tông cũng v y, ai có th li c ấ ờ ạ ượ ề ậ ể ế m t m i năm ch ? Không ph i ta nói không có ng i nào có b n ắ ườ ứ ả ườ ả lĩnh đó, chân nhân trên núi Long H , m y v đ i sĩ Thi n tông li c ổ ấ ị ạ ề ế m t m i năm là không có v n đ , nh ng ng i khác… nh ng mà ắ ườ ấ ề ữ ườ ư ng i nh M nh Tr ng An, tr c hai m i tu i n u không có ai ườ ư ạ ườ ướ ươ ổ ế tr n áp tài năng c a h n, ch s là không có ai có th tr n áp tài ấ ủ ắ ỉ ợ ể ấ năng c a h n đ c n a.” ủ ắ ượ ữ
Nghĩ đ n câu không ai có th li c m t m i năm mà mình v a nói, ế ể ế ắ ườ ừ ông không nh n đ c t c i gi u. ị ượ ự ườ ễ
“Nh ng mà, th vi n Nh n Tháp ch là m t th vi n.” ư ư ệ ạ ỉ ộ ư ệ “Không ph i ông l i quên Bùi Đình S n ch ?” ả ạ ơ ứ
Hai ng i v a nói chuy n v a đi, Th m Lãnh máy móc đi theo phía ườ ừ ệ ừ ẩ sau, không chen vào m t câu nào. H n c m th y qu th c mình bi t ộ ắ ả ấ ả ự ế quá ít, th vi n Nh n Tháp thì h n bi t, nh ng Bùi Đình S n là ai? ư ệ ạ ắ ế ư ơ Ng i trong tr n Ng Lân còn ch a bi t M nh gia đã x y ra chuy n ườ ấ ư ư ế ạ ả ệ l n, m y ch c thi th trong nhà kho b hoang kia cũng ch a b ớ ấ ụ ể ỏ ư ị
ng i ta phát hi n, trên ph l n ng i đ n ng i đi, ba ng i này ườ ệ ố ớ ườ ế ườ ườ cũng không có gì n i b t. ổ ậ
“Ti u Lãnh Nhi, ng i mu n đi đâu?” ể ươ ố
M t ng i b c vác d a vào kéo xe đ ki m s ng g i m t ti ng d i ộ ườ ố ự ể ế ố ọ ộ ế ướ ánh m t tr i chói chang, đó chính là ph thân c a Tr n Nhi m. ặ ờ ụ ủ ầ ễ “Đ i bá, con ph i r i kh i đây r i.” Th m Lãnh d ng b c, sau đó ạ ả ờ ỏ ồ ẩ ừ ướ nghiêm túc h c theo dáng v c a ng i l n, khom ng i cúi đ u: ọ ẻ ủ ườ ớ ườ ầ “Lãnh Nhi đa t đ i bá đã chăm sóc nh ng năm qua, sau này Lãnh ạ ạ ữ Nhi sẽ còn tr l i thăm đ i bá.” ở ạ ạ
Ph thân Tr n Nhi m ng n ng i: “Ng i đây là… th t s mu n đi ụ ầ ễ ẩ ườ ươ ậ ự ố à? Ng i đ i m t chút, đ i m t chút.” ươ ợ ộ ợ ộ
Ông đ t nhiên quay ng i ch y v , ch y r t v i. Hán t kéo xe ộ ườ ạ ề ạ ấ ộ ử quanh năm thì chân v ng vàng c nào ch , nh ng lúc ông ch y l i ữ ỡ ứ ư ạ ạ có chút l o đ o, gi ng nh có v ng cái gì đó s p ngã qu v y. ả ả ố ư ướ ắ ỵ ậ Th m Trà Nhan khẽ nhíu mày: “Đâu có nhi u th i gian đ trì hoãn.” ẩ ề ờ ể Th m tiên sinh gi tay lên khẽ áp xu ng: “Tính tình ng i quá nóng ẩ ơ ố ươ v i, đâu có gi ng m t n hài t , đ i chút thì đ i chút, đã đ i m i ộ ố ộ ữ ử ợ ợ ợ ườ hai năm r i, còn quan tâm vi c đ i thêm n a canh gi ?” ồ ệ ợ ử ờ Không bao lâu sau, Th m Lãnh đã nhìn th y ti u bàn t Tr n ẩ ấ ể ử ầ Nhi m th phì phò ch y t trong con h m phía đ i di n ra, m t ễ ở ạ ừ ẻ ố ệ ặ tr ng b ch, v a ch y v a g i: “Lãnh T ng i đ i ta chút.” ắ ệ ừ ạ ừ ọ ử ươ ợ Ph thân Tr n Nhi m ch y theo phía sau gã, hay tay gi ra phía ụ ầ ễ ạ ơ tr c, s nhi t c a mình té ngã. ướ ợ ử ủ
Tr n Nhi m v i vàng ch y đ n, nhét m t b c đ trong tay mình ầ ễ ộ ạ ế ộ ọ ồ vào tay Th m Lãnh: “Ta cũng không bi t t i sao, trong lòng luôn có ẩ ế ạ m t suy nghĩ, ng i không l i đây, s m mu n cũng sẽ r i kh i ộ ươ ở ạ ớ ộ ờ ỏ tr n Ng Lân… Trong này có ít màn th u, d a mu i, còn có m y ấ ư ầ ư ố ấ qu tr ng v t mu i, ng i bi t nhà ta cũng không có nhi u gì.” ả ứ ị ố ươ ế ề
Ph thân Tr n Nhi m tháo m t cái túi ti n túi qu n xu ng, ti ng ụ ầ ễ ộ ề ở ầ ố ế lách cách vang lên, mu n đ m ra m t vài đ ng ti n cho Th m Lãnh, ố ế ộ ồ ề ẩ do d m t chút l i nhét t t c s ti n vào lòng Th m Lãnh: “Ra ự ộ ạ ấ ả ố ề ẩ ngoài đ ng ti c tiêu ti n, đ i bá có s c l c, dùng h t ti n thì quay ừ ế ề ạ ứ ự ế ề
v . Trong nhà M nh lão b n l nh lẽo, trong nhà đ i bá tuy không có ề ạ ả ạ ạ v , nh ng m nóng.” ợ ư ấ
Th m Lãnh cũng nh n không đ c n a, òa lên khóc. ẩ ị ượ ữ H n không t ch i ý t t c a cha con Tr n Nhi m đ i v i h n, trong ắ ừ ố ố ủ ầ ễ ố ớ ắ lòng cũng th m th . S m mu n gì ta cũng sẽ tr l i, mang vinh hoa ầ ề ớ ộ ở ạ phú quý cho các ng i. ườ
Khi M nh Tr ng An và Th m Lãnh r i kh i tr n Ng Lân đ u ạ ườ ẩ ờ ỏ ấ ư ề th m th trong lòng, d ng nh ông tr i không thèm, tr i l i đ t ầ ề ườ ư ờ ờ ạ ộ nhiên t i s m, sau đó là m y ti ng s m vang r n. ố ầ ấ ế ấ ề
Tr m Nhi m ôm Th m Lãnh khóc lóc, khóc chán r i thì buông tay ầ ễ ẩ ồ ra: “Cha ta nói đúng, lùi m t v n b c mà nói, ng i c quay v ộ ạ ướ ươ ứ ề tr n Ng Lân, trong tr n Ng Lân có nhà ta, không s .” ấ ư ấ ư ợ Th m Lãnh dùng s c g t đ u. ẩ ứ ậ ầ
Nh l i tr c đây hai ng i n m trên c s n núi ng m m t tr i ớ ạ ướ ườ ằ ỏ ở ườ ắ ặ ờ xu ng núi, Th m Lãnh ng m m t c ng c trong mi ng h i Tr n ố ẩ ậ ộ ọ ỏ ệ ỏ ầ Nhi m: “Ai đ t cho ng i cái tên nho nhã nh v y?” ễ ặ ươ ư ậ Tr n Nhi m nhún vai: “Ng i không bi t đâu, v n dĩ ta tên là Tr n ầ ễ ươ ế ố ầ Tái, lúc nh đi đ ng không v ng th ng xuyên v p ngã, cha ta nh ỏ ườ ữ ườ ấ ờ ng i h i th thì h nói là tên không t t, trên đ u có m t cái đòn ườ ỏ ử ọ ố ầ ộ gánh, kh ng đ nh đi không v ng… th là li n đ i thành Tr n ẳ ị ữ ế ề ổ ầ Nhi m.” (1) ễ
Th m Lãnh: “Mê tín nh v y sao?” ẩ ư ậ
Tr n Nhi m: “M c k đi, m t cái tên mà thôi, ví d nh ng i tên ầ ễ ặ ệ ộ ụ ư ươ Lãnh Nhi, nh ng ng i th t s l nh sao?” ư ườ ậ ự ạ
(1) Ch nhi m vi t thêm nét g ch ngang trên đ u thành ch tái. ữ ễ ế ạ ầ ữ Trang 4# 1
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 6: M t ngón tay m t b a th t ươ ộ ộ ữ ị
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Lúc qua sông Nam Bình, Th m tiên sinh b ng nh đ n m t chuy n, ẩ ỗ ớ ế ộ ệ sau đó không t ch đ c mà b t c i. Th m Trà Nhan đang trông ự ủ ượ ậ ườ ẩ
ch ng Th m Lãnh v ng v đ ng t n, nghe th y ti ng c i, li c ừ ẩ ụ ề ứ ấ ấ ế ườ ế m t nhìn Th m tiên sinh: “C i gì v y?” ắ ẩ ườ ậ
“Ba chúng ta đ u h Th m.” ề ọ ẩ
Lúc Th m tiên sinh nói ra câu này, có m t s đ c ý mà ng i khác ẩ ộ ự ắ ườ không hi u đ c. ể ượ
Th m tiên sinh nhìn v phía Trà Nhan: “Gi ng m t nhà ba ng i ẩ ề ố ộ ườ không?”
Trà Nhan: “Ha ha.”
Th m tiên sinh là m t ng i phong đ ng i ng i, tr c đây lúc m c ẩ ộ ườ ộ ờ ờ ướ ặ đ o bào, trong thành Vân Tiêu cũng có không bi t bao nhiêu ph ạ ở ế ụ nhân nhìn th y ông là không đi n i. Lúc này m c dù đã thay đ o bào ấ ổ ặ ạ b ng tr ng sam, nh ng đã tăng thêm m y ph n tiêu sái b t đi ằ ườ ư ấ ầ ớ m y ph n c ng ng c, nhìn càng có phong thái h n lúc còn tr . ấ ầ ứ ắ ơ ẻ
Trà Nhan là m t mỹ nhân, m i hai tu i đã có b y ph n qu c s c ộ ườ ổ ả ầ ố ắ thiên h ng. ươ
Th m Lãnh thì bình th ng, tuy r ng mi thanh tú m c nh ng vì ẩ ườ ằ ụ ư quanh năm làm vi c c c kh nên da h i thô ráp, da m t cũng đen, ệ ự ổ ơ ặ ch có đôi m t là có v sáng l th ng. ỉ ắ ẻ ạ ườ
Trà Nhan nhìn th y Th m Lãnh ngây ngô c i: “Ng i c i cái gì?” ấ ẩ ườ ươ ườ “M t nhà ba ng i.” Th m Lãnh ngây ngô c i tr l i. ộ ườ ẩ ườ ả ờ “Ng i x u nh t.” ươ ấ ấ
Th m Trà Nhan đi qua đá vào b p chân h n m t cái: “Ng i đây ẩ ắ ắ ộ ươ cũng g i là đ ng t n à? Y u xìu gi ng nh hai s i mì v y, đ ng t n ọ ứ ấ ế ố ư ợ ậ ứ ấ ph i v ng, đ ng nói gió táp m a sa, ngay c núi s p đ t n t cũng ả ữ ừ ư ả ậ ấ ứ không th đ ng chút nào.” ể ộ
Th m Lãnh b m t c c này đá g n nh ngã qu , v i vàng đ ng tr ẩ ị ộ ướ ầ ư ỵ ộ ứ ở l i: “Bi t r i s t .” ạ ế ồ ư ỷ
Th m Trà Nhan nhíu mày: “Ai là s t ng i?” ẩ ư ỷ ươ
“Cũng không th là thân t .” ể ỷ
“Còn tu i nh , mi ng l i tr n tru.” ổ ỏ ệ ưỡ ơ
Th m Trà Nhan nh t trên boong thuy n m t s i dây th ng to b ng ẩ ặ ề ộ ợ ừ ằ c tay nàng, n m ch t s i dây, ngón tay cái búng m t cái, b p m t ổ ắ ặ ợ ộ ộ ộ ti ng, s i dây kia đ t đo n, trong tay nàng còn l i m t đo n dài ế ợ ứ ạ ạ ộ ạ
kho ng m t mét vung lên đánh m t cái vào l ng Th m Lãnh. Th m ả ộ ộ ư ẩ ẩ Lãnh đau đ n m c l p t c rên lên m t ti ng, l ng l p t c s ng lên ế ứ ậ ứ ộ ế ư ậ ứ ư m t đ ng l n. ộ ườ ằ
Th mà Th m tiên sinh l i không nói m t câu nào, ch g t g t đ u ế ẩ ạ ộ ỉ ậ ậ ầ v i Th m Lãnh, ý là c lên, ng i là gi i nh t ? ớ ẩ ố ươ ỏ ấ ư
Đây cũng không h kém M nh lão b n đánh chút nào, h n n a l c ề ạ ả ơ ữ ự đ trên tay M nh lão b n d ng nh còn y u h n ti u nha đ u ộ ạ ả ườ ư ế ơ ể ầ này. B d ng l nh lùng tr ng m t c a nàng, Th m Lãnh nghĩ nàng ộ ạ ạ ừ ắ ủ ẩ gi ng nh là cha nuôi mình v y… ố ư ậ
“Đ ng v ng!” ứ ữ
Th m Trà Nhan xách dây th ng đ ng đó, Th m Lãnh l i đ ng t n ẩ ừ ứ ẩ ạ ứ ấ v ng vàng l n n a. Ngang qua sông l n, thuy n này v n đã l c l , ữ ầ ữ ớ ề ố ắ ư d ng nói m t đ a tr m i hai tu i, cho dù là các hán t th ng ừ ộ ứ ẻ ườ ổ ử ườ xuyên làm vi c ki m s ng trên sông, có m y ng i có th đ ng t n ệ ế ố ấ ườ ể ứ ấ trên thuy n sóng gió chao đ o? H có th b c đi nh bay trên ề ả ọ ể ướ ư boong thuy n trong sóng gió nh v y, nh ng đ ng t n thì l i là ề ư ậ ư ứ ấ ạ chuy n khác. ệ
“Cũng ch nh v y?” Th m Lãnh h i. ỉ ư ậ ẩ ỏ
Ý c a h n là c đ ng t n nh v y thôi sao? ủ ắ ứ ứ ấ ư ậ
Th m Trà Nhan: “Ng i v n còn cu ng à.” ẩ ươ ẫ ồ
Sau đó l i m t roi qu t xu ng, Th m Lãnh th m nói mình đã ph m ạ ộ ấ ố ẩ ầ ạ lu t tr i gì ch … ậ ờ ứ
Đ ng t n qua sông, xu ng thuy n ng i xe, Th m tiên sinh và Th m ứ ấ ố ề ồ ẩ ẩ Trà Nhan ng i, Th m Lãnh đ ng t n trong khoang xe. Xe ng a đi ồ ẩ ứ ấ ự trên đ ng, Th m Lãnh không bi t đích đ n là ch nào, hai canh ườ ẩ ế ế ỗ gi trôi qua nh v y, Th m Lãnh trán đ m m hôi, ng i cũng b t ờ ư ậ ẩ ẫ ồ ườ ắ đ u l c l . ầ ắ ư
Xa phu quay đ u l i li c nhìn m t cái, th dài m t h i: “Tr c đó ầ ạ ế ộ ở ộ ơ ướ không đ ng đ y chút nào, ta còn t ng các ng i đ n t T ng Tây ộ ậ ưở ườ ế ừ ươ ch .” ứ
Th m Trà Nhan nhíu mày: “Sao nhi u l i v y!” ẩ ề ờ ậ
Xa phu li c nhìn cái roi trong tay Th m Trà Nhan, l a ch n ng m ế ẩ ự ọ ậ mi ng, trong lòng nghĩ ngày tháng c a tên nhóc gi ng nh v t trang ệ ủ ố ư ậ trí kia th t s không d dàng gì mà. ậ ự ễ
Th y Th m Lãnh đ ng không v ng, Th m Trà Nhan còn đ nh đánh ấ ẩ ứ ữ ẩ ị n a, cu i cùng Th m tiên sinh cũng m mi ng: “Đã c c h n r i, so ữ ố ẩ ở ệ ự ạ ồ v i ng i lúc đó còn m nh h n m t chút.” ớ ươ ạ ơ ộ
Th m Trà Nhan h i ng n ra, h m t ti ng, ti n tay ném roi đi, lúc ẩ ơ ẩ ừ ộ ế ệ quay đ u nhìn ra ngoài c a s , trong ánh m t có chút vui m ng và ầ ử ổ ắ ừ an i lóe lên. ủ
Đúng v y, tên ng c này cũng m nh h n mình lúc đ u m t chút. ậ ố ạ ơ ầ ộ Không có chút n n t ng võ thu t nào, tr c đó trên thuy n r i l i ề ả ậ ướ ở ề ồ ạ đ ng t n hai canh gi trên xe, đây đã là chuy n khi n ng i ta kinh ứ ấ ờ ệ ế ườ ng c r i, n u đ cho m y tr ch hùng giáo úy đã tr i nghi m kh p ạ ồ ế ể ấ ạ ả ệ ắ các n i trên Đ i Ninh qu c t kh võ ph nhìn th y, s là có li u ơ ạ ố ở ứ ố ủ ấ ợ ề m ng cũng ph i giành Th m Lãnh v . ạ ả ẩ ề
Đã đ ng t n lâu nh v y, có th ch ng t Th m Lãnh tuy t không ứ ấ ư ậ ể ứ ỏ ẩ ệ ch có t ch t c th t t, còn có ngh l c c ng hãn, đây chính là ỉ ố ấ ơ ể ố ị ự ườ nhân tài mà t kh võ ph c n nh t. ứ ố ủ ầ ấ
Nhìn th y Th m Trà Nhan ném roi ra ngoài c a s , Th m Lãnh th ấ ẩ ử ổ ẩ ở phào m t h i th t dài, đ t mông ng i xu ng, còn ch a ng i v ng, ộ ơ ậ ặ ồ ố ư ồ ữ Th m Trà Nhân l p t c túm l y c áo c a h n, tr c ti p ném h n ẩ ậ ứ ấ ổ ủ ắ ự ế ắ ra ngoài c a s . ử ổ
“Ch y theo.” ạ
Ch hai ch này, đ n gi n không có tình ng i. ỉ ữ ơ ả ườ
Th m Lãnh v a m i đ ng t n hai canh gi , c b p chân đau nh c ẩ ừ ớ ứ ấ ờ ơ ắ ở ứ c nào ch ? Nàng cũng không thông c m chút nào, dáng v đó còn ỡ ứ ả ẻ nh n tâm h n M nh lão b n nhi u. ẫ ơ ạ ả ề
Th nh ng Th m Lãnh l i không nói gì, l m c m bò d y kh i m t ế ư ẩ ạ ồ ồ ậ ỏ ặ đ t, b t đ u ch y theo xe ng a. Ch y b đ i v i Th m Lãnh mà nói ấ ắ ầ ạ ự ạ ộ ố ớ ẩ th t s ch ng là gì c , b t đ u t m i tu i đã vác ít nh t 75 cân ậ ự ẳ ả ắ ầ ừ ườ ổ ấ hàng ch y qua ch y l i gi a c a hàng và b n thuy n, quãng đ ng ạ ạ ạ ữ ử ế ề ườ ch y su t hai năm nay g n nh có th vòng quanh Đ i Ninh r i, ạ ố ầ ư ể ạ ồ không ph i Đ i Ninh nh , mà là h n ch y qu th c quá nhi u. ả ạ ỏ ắ ạ ả ự ề
“Ch y nhanh chút.” ạ
Th m Trà Nhan nói v i xa phu m t ti ng, nh ng xa phu l i không ẩ ớ ộ ế ư ạ qu t roi xu ng, ng c l i còn ghìm c ng d ng l i, móc ti n phí đi ấ ố ượ ạ ươ ừ ạ ề xe đã nh n t tr c đó ra, ném xu ng chân Th m tiên sinh: “Ta ậ ừ ướ ố ẩ không làm v làm ăn này n a, ch a t ng th y ai c hi p ng i khác ụ ữ ư ừ ấ ứ ế ườ nh v y, đ a tr đó không ph i ng i sao? Chà đ p nh v y, các ư ậ ứ ẻ ả ườ ạ ư ậ ng i không s tr i ph t à?” ươ ợ ờ ạ
Th m tiên sinh h i lúng túng: “Con bé là vì t t cho nó.” ẩ ơ ố “T t cho nó? Con m nó đây là t t cho nó? Đ u là con c a ng i, ố ẹ ố ề ủ ươ khuê n nuôi thành b d ng ngang ng c, nhi t b nuôi thành b ữ ộ ạ ượ ử ị ộ d ng c c kh , n u c hi p ng i nh v y mà là t t cho nó, có ph i ạ ự ổ ế ứ ế ườ ư ậ ố ả hoàng đ c a Nam Vi t qu c bây gi còn ph i c m n mang n Đ i ế ủ ệ ố ờ ả ả ơ ơ ạ Ninh không?”
Ví d này cũng không t t, n u nh hoàng đ vong qu c D ng ụ ố ế ư ế ố ươ Ng c c a Nam Vi t trong Bát B H ng mà nghe th y sẽ mu n ọ ủ ệ ở ộ ạ ấ ố đánh ng i. ườ
Th m tiên sinh v n r t nghiêm túc đích gi i thích: “Ta đ i v i hai ẩ ẫ ấ ả ố ớ đ a nó đ u gi ng nhau, lúc m i đ u con bé cũng nh v y, nh ng gì ứ ề ố ớ ầ ư ậ ữ th ng bé tr i qua bây gi , nó đ u đã tr i qua…” ằ ả ờ ề ả
“Ng i nghĩ ta tin?” Xa phu ch vào bên c nh: “Mau xu ng xe, m c ươ ỉ ạ ố ặ k là tr ng nam khinh n hay hay tr ng n khinh nam, theo ta th y ệ ọ ữ ọ ữ ấ đ u là kh n khi p.” ề ố ế
Th m Lãnh đ ng đó ngây ngô c i, gi ngón cái lên v i xa phu. ẩ ứ ở ườ ơ ớ Th m tiên sinh còn mu n nói gì đó, Th m Trà Nhan nh y t trên xe ẩ ố ẩ ả ừ ng a xu ng, l i l y t trong túi ra m t n m b c ném lên xe ng a: ự ố ạ ấ ừ ộ ắ ạ ự “Đ a xe c a ng i đi, cái này là th ng cho ng i.” ư ủ ươ ưở ươ
Sau đó nàng đá m t c c vào mông Th m Lãnh: “Ch y!” ộ ướ ẩ ạ Th m Lãnh đành ph i ch y, v a ch y v a c i, vô t l , Th m Trà ẩ ả ạ ừ ạ ừ ườ ư ự ẩ Nhan thì ch y phía sau h n. ạ ắ
Đ u là ch y b , ch là cách ch y b c a hai ng i l i r t khác nhau, ề ạ ộ ỉ ạ ộ ủ ườ ạ ấ cách hít th khi ch y b c a Th m Lãnh là thói quen c a b n thân, ở ạ ộ ủ ẩ ủ ả còn cách hít th c a Th m Trà Nhan hi n nhiên là h p lý h n. Cách ở ủ ẩ ể ợ ơ hít th không gi ng nhau, so sánh Th m Trà Nhan và Th m Lãnh ở ố ẩ ẩ
d i tình hình th l c ngang nhau, t ch t ngang nhau, Th m Lãnh ướ ể ự ố ấ ẩ tuy t đ i không đ c, còn kém xa. ệ ố ượ
Xa phu s ng s : “Khuê n nhà ng i r t kh e đó…” ữ ờ ữ ươ ấ ỏ Th m tiên sinh nhìn s b c Th m Trà Nhan ném trên xe, có chút ẩ ố ạ ẩ đau lòng. Nha đ u này cái gì cũng t t, ch là không có khái ni m đ i ầ ố ỉ ệ ố v i ti n, ném ra nhi u nh v y… Xa phu nói gì ông cũng không nghe ớ ề ề ư ậ l t, ch nghĩ làm sao có th l y l i đây? ọ ỉ ể ấ ạ
Đang suy nghĩ, xa phu thò tay l y b c nhét vào ng c: “Ba ng i nhà ấ ạ ự ườ các ng i th t thú v , chúng ta làm ngh này, h ng ng i nào mà ươ ậ ị ề ạ ườ ch a g p, nh ng v n là l n đ u g p ng i nh các ng i.” ư ặ ư ẫ ầ ầ ặ ườ ư ươ Th m tiên sinh th y ông ta c t b c đi r i, ng i th ng ng i nói v i ẩ ấ ấ ạ ồ ồ ẳ ườ ớ v r t nghiêm túc: “Ta bi t t p t c Giang Nam chúng ta, n u đi ẻ ấ ế ậ ụ ế thăm thân thích, mang nhi u l v t, ch nhà th ng sẽ g i tr v ề ễ ậ ủ ườ ử ả ề m t ít.” ộ
“Đúng v y, con ng i chúng ta phúc h u.” ậ ườ ậ
Xa phu tr l i, đánh xe lên đ ng. ả ờ ườ
Th m tiên sinh th dài: “Ng i phúc h u sao?” ẩ ở ươ ậ
“Ta phúc h u.” ậ
“N u ng i phúc h u, không chê nhi u sao?” ế ươ ậ ề
Xa phu ngây ra m t lúc, sau đó b t c i: “Ng i nói nh v y cũng ộ ậ ườ ươ ư ậ th t s h i ng i, ti n th ng qu th c là đ a nhi u, nh ng ta sẽ ậ ự ơ ạ ề ưở ả ự ư ề ư không tr l i cho ng i.” ả ạ ươ
M y t cu i cùng nói ra có m t ki u quy t tuy t ti n còn ng i ấ ừ ố ộ ể ế ệ ề ườ còn.
Th m tiên sinh b t đ c dĩ nói: “Chúng ta cũng không ph i là ng i ẩ ấ ắ ả ườ giàu có gì, sau này không làm buôn bán n a, m i m t đ ng ti n đ u ữ ỗ ộ ồ ề ề ph i tính toán khi tiêu, cho nên… Nh ng mà ng i yên tâm, ta sẽ ả ư ươ không c p l i, nh ng ta hy v ng ng i cho ta m t c h i, ho c là ướ ạ ư ọ ươ ộ ơ ộ ặ nói khi n ta t b . Nh v y đi, ta xòe m t bàn tay ra, ng i đoán ta ế ừ ỏ ư ậ ộ ươ xòe ra m y ngón tay?” ấ
Xa phu nhìn Th m tiên sinh nh nhìn k ng c: “Xèo tay ra?” ẩ ư ẻ ố “Xòe tay ra.” Th m tiên sinh nói ch c nh đinh đóng c t. ẩ ắ ư ộ Th m tiên sinh gi tay trái ra, c i khà khà nói: “Ng i đoán.” ẩ ơ ườ ươ
Xa phu đ t nhiên l nh s ng l ng, nh ng v n không t b ý đ nh, ộ ạ ố ư ư ẫ ừ ỏ ị nói: “Ng i xòe năm ngón, đ ng nhiên là năm ngón tay.” ươ ươ Th m tiên sinh nói m t câu không đúng, sau đó tay ph i l t lên c m ẩ ộ ả ậ ầ m t con dao nh s c bén, m t dao c t đ t ngón tay út bàn tay trái, ộ ỏ ắ ộ ắ ứ máu l p t c phun ra, xa phu l p t c tái m t. ậ ứ ậ ứ ặ
Ông ta móc toàn b s ti n th ng Th m Trà Nhan đ a tr c đó ra, ộ ố ề ưở ẩ ư ướ ném cho Th m tiên sinh: “Đ th n kinh!” ẩ ồ ầ
Th m tiên sinh cũng không v i nh t ti n lên, đ t ngón tay út b c t ẩ ộ ặ ề ặ ị ắ đ t lên v t th ng, l y m t gói b t ra r c lên trên, ngón út li n ứ ế ươ ấ ộ ộ ắ ề dính ch t không r i xu ng. Ông l i l y m t cái túi v i ra, l c tìm ặ ơ ố ạ ấ ộ ả ụ kim ch bên trong ra, nghiêm túc khâu l i cho mình: “V a r i ta đã ỉ ở ạ ừ ồ nói, sau này không làm buôn bán n a, ti n sẽ tr nên ít đi, hai đ a ữ ề ở ứ b n chúng đ u đang tu i l n, b a nào mà không th thi u th t ch , ọ ề ổ ớ ữ ể ế ị ứ con bé còn nh không bi t đ quan tr ng c a ti n, ta bi t.” ỏ ế ộ ọ ủ ề ế
Sau khi khâu xong, Th m tiên sinh đ a gói thu c tr th ng kia cho ẩ ư ố ị ươ xa phu: “Cái này t ng ng i, giá tr ch c h n còn l n h n ch b c ặ ươ ị ắ ẳ ớ ơ ỗ ạ kia, thu c tr th ng ta t ph i, tr c đây khi thành Vân Tiêu bán ố ị ươ ự ố ướ ở m t gói ít nh t cũng hai trăm l ng b c.” ộ ấ ượ ạ
Xa phu s c m t tr ng b ch, nào dám nh n. ắ ặ ắ ệ ậ
Th m tiên sinh nh t t ng mi ng b c trên xe c t đi, sau đó nói ti ng ẩ ặ ừ ế ạ ấ ế c m n v i xa phu. ả ơ ớ
“Ch vì đ chúng không ăn thi u m t mi ng th t?” Xa phu không ỉ ể ế ộ ế ị nh n đ c h i m t câu. ị ượ ỏ ộ
“Đúng v y.” Th m tiên sinh tr l i. ậ ẩ ả ờ
Xa phu l i h i: “M t mi ng th t c a chúng, còn quan tr ng h n m t ạ ỏ ộ ế ị ủ ọ ơ ộ ngón tay c a ng i?” ủ ươ
“Đúng v y.” Th m tiên sinh g t đ u: “Quan tr ng h n.” ậ ẩ ậ ầ ọ ơ Xa phu c m th y có th c đ i mình cũng không hi u n i, nh ng ả ấ ể ả ờ ể ổ ư ông ta b ng có thêm m y ph n kính ý đ i v i Th m tiên sinh. Bây ỗ ấ ầ ố ớ ẩ gi ông ta đã r t rõ, võ ngh c a Th m tiên sinh nh t đ nh r t ờ ấ ệ ủ ẩ ấ ị ấ m nh, gi t mình c p l i ch b c kia ch ng qua là chuy n d nh ạ ế ướ ạ ỗ ạ ẳ ệ ễ ư tr bàn tay, nh ng Th m tiên sinh l i dùng cách c t đ t m t ngón ở ư ẩ ạ ắ ứ ộ tay c a mình đ đ i v . ủ ể ổ ề
M t b a c m c a con cái, còn quan tr ng h n c m t ngón tay c a ộ ữ ơ ủ ọ ơ ả ộ ủ mình…
Câu nói này vang v ng trong lòng xa phu, càng nghĩ càng c m th y ọ ả ấ đáng s . ợ
“Ng i không bi t b n chúng là ai, cũng không bi t ta đã n bao ươ ế ọ ế ợ nhiêu.” Th m tiên sinh v n mang b d ng th n nhiên nh cũ, t c ẩ ẫ ộ ạ ả ư ố đ nói không nhanh không ch m: “B n thân ta n , ta ph i tr .” ộ ậ ả ợ ả ả Mà hai k kia thì ch y t gi a tr a đ n lúc m t tr i xu ng núi, toàn ẻ ạ ừ ữ ư ế ặ ờ ố thân Th m Lãnh t đ m, mà Th m Trà Nhan thì trên trán l m ẩ ướ ẫ ẩ ấ t m m hôi. Sau khi d ng l i, Th m Trà Nhan quay l i xe ng a l y ấ ồ ừ ạ ẩ ạ ự ấ n c, li c nhìn ngón tay Th m tiên sinh m t cái: “L i n a? L n th ướ ế ẩ ộ ạ ữ ầ ứ hai r i.” ồ
Th m tiên sinh c i: “Tình hu ng hai l n không khác nhau m y.” ẩ ườ ố ầ ấ Th t ra hai l n c t ngón tay, tình hu ng v n khác nhau không ít. ậ ầ ắ ố ẫ Th m Trà Nhan nhìn mà m t không bi u c m, u ng m t h i h t ẩ ặ ể ả ố ộ ơ ế n a bình n c, sau đó ném túi ti n trên ng i cho Th m tiên sinh: ử ướ ề ườ ẩ “N ng quá, n u không có th này c n tr , ta có th b r i h n ba ặ ế ứ ả ở ể ỏ ơ ắ con ph .” ố
Th m Lãnh đi v li c m t đã nhìn th y máu trên ngón tay Th m ẩ ề ế ắ ấ ẩ tiên sinh, tr m m c m t lúc, nh t túi ti n lên bu c lên eo mình: “Ta ầ ặ ộ ặ ề ộ đeo, l n sau cũng có th b r i t ba con ph .” ầ ể ỏ ơ ỷ ố
Th m tiên sinh nheo m t l i, nh c m th y r t h nh phúc. Xa phu ẩ ắ ạ ư ả ấ ấ ạ v n là v m t đ n th i nh cũ. ẫ ẻ ặ ầ ố ư
Th m Lãnh b t th i gi h i Th m Trà Nhan m t câu: “Ông y c t ẩ ớ ờ ờ ỏ ẩ ộ ấ ắ ngón tay, hình nh t không s l m?” ư ỷ ợ ắ
Th m Trà Nhan h m t ti ng: “Cũng ch là hù d a xa phu, ông ta có ẩ ừ ộ ế ỉ ọ th ch p nh n.” ể ấ ậ
Th m Lãnh: “…” ẩ
Trang 4# 2
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 7: Ta t ng n ng cá ươ ừ ướ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Th m Lãnh v n t ng r ng sẽ đi r t xa r t xa, khi Th m tiên sinh ẩ ố ưở ằ ấ ấ ẩ d n h n đi vào m t vi n t nh , h n c n th n nh l i m t chút, t ẫ ắ ộ ệ ử ỏ ắ ẩ ậ ớ ạ ộ ừ đây đ n tr n Ng Lân ch là l trình m t ngày. ế ấ ư ỉ ộ ộ
“Đi b c i.” ổ ủ
Th m Trà Nhan d ng nh r t quen thu c n i này, v a vào c a đã ẩ ườ ư ấ ộ ơ ừ ử hét lên ba t v i Th m Lãnh, sau đó đi m c a s c a t ng gian ừ ớ ẩ ở ử ổ ủ ừ phòng m t. N i này cách b sông cũng không quá xa, không khí khá ộ ơ ờ là m th p. ẩ ấ
Th m Lãnh r t m t nh ng cũng không nói gì, đi tìm m t vòng trong ẩ ấ ệ ư ộ vi n t ch tìm đ c m t cái rìu đã r t cùn r t cùn. Không tìm đ c ệ ử ỉ ượ ộ ấ ấ ượ đá mài, n u mu n b c i b ng cái rìu này, ch s đ n sáng s m ế ố ổ ủ ằ ỉ ợ ế ớ ngày mai cũng ch ng b đ c m y cây. ẳ ổ ượ ấ
Th m tiên sinh đi đ n bên c nh Th m Lãnh: “V dao đâu?” ẩ ế ạ ẩ ỏ Th m Lãnh l y v dao c a con dao săn nh c t trong ng c mình ra, ẩ ấ ỏ ủ ỏ ấ ự Th m tiên sinh nh n v dao: “Th t ra v dao không đ n gi n, ch ẩ ậ ỏ ậ ỏ ơ ả ỗ l i lên trên m t là m t c quan, nh n xu ng thì sẽ b n ra m t s i ồ ặ ộ ơ ấ ố ắ ộ ợ dây th ng, r t m nh, dài h n m t tr ng m t chút… Ng i chú ý ừ ấ ả ơ ộ ượ ộ ươ đ n bên này không, là t ng l p, t ng l p hoa văn g n sóng, gi ng ế ừ ớ ừ ớ ợ ố nh v y cá.” ư ả
Th m tiên sinh nh t rìu lên, dùng m t bên đ ng g n sóng trên v ẩ ặ ộ ừ ợ ỏ dao chà sát lên rìu m t cái, xo t m t ti ng, rìu l i b l p g n sóng c ộ ẹ ộ ế ạ ị ớ ợ ọ r i m t l p g s t. ơ ộ ớ ỉ ắ
Th m Lãnh th t s không ng cái v dao nhìn có v t m th ng ẩ ậ ự ờ ỏ ẻ ầ ườ này l i n gi u c quan, h n l i càng thích nó h n n a. ạ ẩ ấ ơ ắ ạ ơ ữ Th m tiên sinh đ a v dao và rìu cho Th m Lãnh còn mình thì đi ẩ ư ỏ ẩ vào nhà, m t lát sau l i chuy n m t cái gh n m ra, n m d i g c ộ ạ ể ộ ế ằ ằ ướ ố cây hòe trong vi n t nh , nheo m t ngh ng i. ệ ử ỏ ắ ỉ ơ
Th m Lãnh dùng v dao mài rìu, mài m t cái, trên rìu li n r i xu ng ẩ ỏ ộ ề ơ ố m t l p g s t, Th m Lãnh nhìn v dao mà r i vào tr m t . Th m ộ ớ ỉ ắ ẩ ỏ ơ ầ ư ẩ Trà Nhan m h t c a s trong nhà xong, th y Th m Lãnh tr m t , ở ế ử ổ ấ ẩ ầ ư b d ng t p trung c a tên đó trông cũng có m t chút ti u soái, nhìn ộ ạ ậ ủ ộ ể ch c h n là đang nghĩ sau này sẽ có m y cách dùng cái v dao này. ắ ẳ ấ ỏ
M t giây sau, Th m Lãnh b ng nhiên c i giày, dùng v dao c da ộ ẩ ỗ ở ỏ ọ ch t d i lòng bàn chân… Hôm nay h n m i đi giày, tr c đây ế ướ ắ ớ ướ ở nhà M nh lão b n ch a bao gi đi giày, quanh năm ch y gi a c a ạ ả ư ờ ạ ữ ử hàng và b n thuy n, d i lòng bàn chân đã có m t l p da ch t dày ế ề ướ ộ ớ ế c p. ộ
C m t chút, h n s ng khoái kêu ai dô m t ti ng… ọ ộ ắ ả ộ ế
Th m Trà Nhan l i đóng c a s kêu c ch m t ti ng, th m nói th ẩ ạ ử ổ ạ ộ ế ầ ứ kia quý nh vàng, tên này l i dùng đ c o da ch t? ư ạ ể ạ ế
C đ n tho i mái, Th m Lãnh đi giày vào b t đ u b c i. Rìu đ c ọ ế ả ẩ ắ ầ ổ ủ ượ mài đã tr nên s c bén h n, r t nhanh đã b đ c m t đ ng. H n ở ắ ơ ấ ổ ượ ộ ố ắ phát hi n vi c b c i này th mà l i b nghi n, b m t rìu xu ng, ệ ệ ổ ủ ế ạ ị ệ ổ ộ ố khúc g tách làm hai, c m giác h t s c s ng khoái. ỗ ả ế ứ ả
Sau đó trong đ u h n n i lên m t ý nghĩ, nhìn sang Th m tiên sinh ầ ắ ổ ộ ẩ đang n m trên gh : “Hai quân giao chi n trên chi n tr ng, có ph i ằ ế ế ế ườ ả tr c khi đ i t ng ra tay đ u sẽ nói nh ng l i t ng đ i bá khí ướ ạ ướ ề ữ ờ ươ ố không?”
Th m tiên sinh nói: “Thông th ng đ u là không nói câu nào đã ẩ ườ ề xông lên đánh r i, ki u nh ng i nói là tình ti t trong ti u thuy t, ồ ể ư ươ ế ể ế nh ng cũng không ph i là không có, ng i mu n nói gì?” ư ả ươ ố Th m Lãnh múa v dao m t cái: “Sau này g p ph i k đ ch ngoan ẩ ỏ ộ ặ ả ẻ ị c , ta sẽ múa v dao m t cái r i nói, có tin ta sẽ chà xát m t ng i ố ỏ ộ ồ ặ ươ trên v dao c a ta không?” ỏ ủ
Th m tiên sinh g t đ u r t nghiêm túc nói: “S uy hi p này th c là ẩ ậ ầ ấ ự ế ự đáng s .” ợ
“Đi đun n c.” Th m Trà Nhan hét m t ti ng qua khung c a s : “Ta ướ ẩ ộ ế ử ổ ph i t m.” ả ắ
Nàng d a vào c a s b c b i… Chà sát m t lên v dao? Th này bá ự ử ổ ự ộ ặ ỏ ế khí l m sao? ắ
Th m Lãnh “ ” m t ti ng, nhìn th y trong vi n t có m t cái gi ng, ẩ ồ ộ ế ấ ệ ử ộ ế ki m tra dây th ng trên thùng g m t chút xem có ch nào b h ng ể ừ ỗ ộ ỗ ị ỏ hay không, sau đó ném thùng g vào gi ng n c, kéo n c lên r a ỗ ế ướ ướ ử n i s t, ch t c i lên đ t l a. ồ ắ ấ ủ ố ử
H n không ng ng thò tay vào th n c m, c m th y n c đã m ắ ừ ử ướ ấ ả ấ ướ ấ r i thì múc n c ra, xách đ n đ t tr c c a phòng Th m Trà Nhan. ồ ướ ế ặ ướ ử ẩ Th m tiên sinh nheo m t c i, Th m Lãnh không bi t ông đang ẩ ắ ườ ẩ ế c i cái gì, nh ng Th m Trà Nhan thì bi t, cho nên c m th y Th m ườ ư ẩ ế ả ấ ẩ Lãnh r t đáng ghét, Th m tiên sinh cũng r t đáng ghét. ấ ẩ ấ
Tr c đây nàng đun n c đ u là đ i sau khi n c sôi m i múc ra ướ ướ ề ợ ướ ớ r i pha n c l nh, mà Th m Lãnh thì l i không làm nh v y. Nghĩ ồ ướ ạ ẩ ạ ư ậ đ n hai t “trí l c” mà nàng nhi u l n nh c đ n trên đ ng đi, ế ừ ự ề ầ ắ ế ườ Th m Trà Nhan l i càng gi n h n n a… ẩ ạ ậ ơ ữ
B c i, đun n c, có lẽ ng i khác sẽ h i ti p theo làm gì, nh ng ổ ủ ướ ườ ỏ ế ư Th m Lãnh l i không h i, h n l y m t mi ng b c v n trong túi ti n ẩ ạ ỏ ắ ấ ộ ế ạ ụ ề ra, c n th n c t kỹ trong ng i r i đi ra ngoài. ẩ ậ ấ ườ ồ
“Còn không ph c?” Th m tiên sinh nh m m t c i h i. ụ ẩ ắ ắ ườ ỏ Th m Trà Nhan h m t ti ng nh gi n d i, đóng kín c a s , c a ẩ ừ ộ ế ư ậ ỗ ử ổ ử chính l i, c i y ph c ng i vào b n t m, tho i mái rùng mình m t ạ ở ụ ồ ồ ắ ả ộ cái… nhi t đ n c l i vô cùng thích h p. ệ ộ ướ ạ ợ
Nàng không nh n đ c mà suy nghĩ, lúc tên này đun n c, lẽ nào ị ượ ướ cũng đã tính toán th i gian sau khi múc n c vào thùng g r i l i đ ờ ướ ỗ ồ ạ ổ vào b n t m? N u nh không tính toán nh ng cái này, bây gi n c ồ ắ ế ư ữ ờ ướ sẽ h i ngu i m t chút, nh ng hi n t i đ m l i v a ph i. ơ ộ ộ ư ệ ạ ộ ấ ạ ừ ả
Nh t đ nh là trùng h p. ấ ị ợ
Th m Trà Nhan nh m m t l i, c m th y m i m t l chân lông trên ẩ ắ ắ ạ ả ấ ỗ ộ ỗ ng i đ u r t tho i mái. ườ ề ấ ả
Tên kia, cũng không có ng c nh b ngoài. ố ư ề
Th m Trà Nhan ngâm m t lúc r i t m r a, thay m t b y ph c nh ẩ ộ ồ ắ ử ộ ộ ụ ẹ nhàng r i ra ngoài, phát hi n Th m tiên sinh v n đang nh m m t ồ ệ ẩ ẫ ắ ắ n m trên gh , nh ng nàng bi t Th m tiên sinh không th nào đang ằ ế ư ế ẩ ể ng . Hai năm nay th i gian ng c a ông càng ngày càng ng n, nàng ủ ờ ủ ủ ắ h i t i sao, Th m tiên sinh tr l i Th m Lãnh c t b c quá mu n, ỏ ạ ẩ ả ờ ẩ ấ ướ ộ mình nh t đ nh ph i chu n b th t nhi u thì h n m i có th đu i ấ ị ả ẩ ị ậ ề ắ ớ ể ổ k p. Đ i th c a Th m Lãnh t khi ra đ i đã đ ng cao h n Th m ị ố ủ ủ ẩ ừ ờ ứ ơ ẩ Lãnh, có đ c r t nhi u th , Th m Lãnh c n ph i dùng t c đ ượ ấ ề ứ ẩ ầ ả ố ộ nhanh g p m i l n m i có th kéo g n kho ng cách m t chút. ấ ườ ầ ớ ể ầ ả ộ
Th m Trà Nhan lau tóc đi ra ngoài: “Đ nh khi nào nói v i h n?” ẩ ị ớ ắ “Không v i.” ộ
Qu nhiên Th m tiên sinh không ng , h n là suy nghĩ gì đó. ả ẩ ủ ẳ “So v i gi u gi m, không b ng đ h n bi t s m m t chút còn t t ớ ấ ế ằ ể ắ ế ớ ộ ố h n.” ơ
Th m Trà Nhan có tính cách r t ngay th ng, không mu n ti p t c ẩ ấ ẳ ố ế ụ gi u gi m nh v y. ấ ế ư ậ
“N u bây gi nó đã bi t, áp l c sẽ quá l n.” ế ờ ế ự ớ
Th m tiên sinh ng i th ng ng i: “Ph n l n th i gian là áp l c ẩ ồ ẳ ườ ầ ớ ờ ự mang đ n đ ng l c, nh ng n u áp l c quá l n sẽ tr c ti p đè s p ế ộ ự ư ế ự ớ ự ế ậ tâm c nh c a m t ng i, lúc đó s chu n b c a ta còn có tác d ng ả ủ ộ ườ ự ẩ ị ủ ụ gì n a?” ữ
Th m Trà Nhan: “Ông đ i v i h n cũng t t th t.” ẩ ố ớ ắ ố ậ
Th m tiên sinh: “Ta đã đ t tên cho ng i đó.” ẩ ặ ươ
Th m Trà Nhan: “Ha ha…” ẩ
Th m tiên sinh c i nói: “Ng i c m th y ta thiên v ? Nh ng th ta ẩ ườ ươ ả ấ ị ữ ứ chu n b cho nó, ph n l n ng i đ u đã th y, ta không thích khoác ẩ ị ầ ớ ươ ề ấ lác, nh ng th đã cho ng i xem, đ đ khi n ng i b r i M nh ữ ứ ươ ủ ể ế ươ ỏ ơ ạ Tr ng An ba con ph .” ườ ố
Th m Trà Nhan: “Ph n l n?” ẩ ầ ớ
Th m tiên sinh ng ng ngùng nói: “B i vì có nhi u th , là nam ẩ ượ ở ề ứ nhân m i có th h c đ c.” ớ ể ọ ượ
“Ví d ?” ụ
“Ta đi t m.” ắ
Th m tiên sinh nhanh chóng b đi, lao vào trong nhà, th m nói n u ẩ ỏ ầ ế ng i nghe đ c ví d , há ch ng ph i sẽ m ng ta l u manh sao? ươ ượ ụ ẳ ả ắ ư Không th nói, không th nói… ể ể
Th m Trà Nhan h m t ti ng, trong lòng t nh còn không ph i là ẩ ừ ộ ế ự ủ ả thiên v ? Sau đó nàng theo thói quen đi sang m t bên vi n t , cũng ị ộ ệ ử không c n xem li n rút ra thanh ki m g mà mình t đẽo g t. Trên ầ ề ế ỗ ự ọ cây có treo m t cái vòng, r t nh , v a hay ki m g c a nàng có th ộ ấ ỏ ừ ế ỗ ủ ể đâm vào, gió th i vòng treo đung đ a, nàng đ ng đó b t đ ng nh ổ ư ứ ấ ộ ư
núi, ra tay, nhanh nh ch p, m i m t đoàn đ u chu n xác đ a ki m ư ớ ỗ ộ ề ẩ ư ế g vào trong vòng treo. ỗ
“Này!” Nàng v a đâm v a g i m t ti ng. ừ ừ ọ ộ ế
“Chuy n gì?” Th m tiên sinh đang t m h i. ệ ẩ ắ ỏ
“Khi nào thì cho ta m t thanh ki m th c s ?” ộ ế ự ự
“Khi ng i đâm ngàn nhát không ch ch.” ươ ệ
Th m Trà Nhan “ ” m t ti ng, m t không bi u c m ti p t c đâm ẩ ồ ộ ế ặ ể ả ế ụ ki m, đâm đ n nhát th 132, đ u óc nàng h i h n lo n, sau đó r t ế ế ử ầ ơ ỗ ạ ấ thi u kiên nh n mà đ m l i t đ u. ế ẫ ế ạ ừ ầ
157 l n, tr t, đ m l i t đ u. ầ ượ ế ạ ừ ầ
202 l n, tr t, đ m l i t đ u. ầ ượ ế ạ ừ ầ
99 l n, tr t, đ m l i t đ u. ầ ượ ế ạ ừ ầ
Th m Trà Nhan đ t ki m g tr v , nàng r t rõ nên d ng l i lúc ẩ ặ ế ỗ ở ề ấ ừ ạ nào, tâm c nh đã b t đ u tr nên h n lo n, lúc này có luy n n a ả ắ ầ ở ỗ ạ ệ ữ cũng ch ng có b t c ý nghĩa gì. ẳ ấ ứ
“H n đi đâu r i?” ắ ồ
“Mua đ ăn.” ồ
Th m tiên sinh thay y ph c xong đi ra, l i ng i trên gh n m, ch ng ẩ ụ ạ ồ ế ằ ẳ qua trong tay có thêm m t quy n s m t cái bút. Th ông dùng là ộ ể ổ ộ ứ m t lo i bút r t đ c bi t, m c r t đ c bi t, vi t lên s thì không ộ ạ ấ ặ ệ ự ấ ặ ệ ế ổ th nhìn th y tr c ti p đ c, c n ph i dùng cách đ c bi t m i có ể ấ ự ế ượ ầ ả ặ ệ ớ th hi n hi n ra. ể ể ệ
“C n ph i c n th n nh v y không?” Th m Trà Nhan nhìn b d ng ầ ả ẩ ậ ư ậ ẩ ộ ạ chuyên chú đó c a Th m tiên sinh không nh n đ c h i m t câu. ủ ẩ ị ượ ỏ ộ “C n, h n n a v n ch a đ c n th n, lúc nãy ta đã h i h n r i… Ta ầ ơ ữ ẫ ư ủ ẩ ậ ố ậ ồ không nên cho xa phu gói thu c, đó chính là thu c tr th ng ta m i ố ố ị ươ ớ có th ph i ra.” ể ố
“Sao l i trùng h p nh v y, thành Vân Tiêu cách ch này ít nh t là ạ ợ ư ậ ỗ ấ m y ngàn d m, tin t c không thông, ai bi t đ c? Hu ng h ông ấ ặ ứ ế ượ ố ồ ở thành Vân Tiêu đã là chuy n m i hai năm tr c, ng i quen ông ệ ườ ướ ườ tr c đây h n n a đã đ n Tr ng An thăng quan ti n ch c, ai l i ướ ơ ử ế ườ ế ứ ạ chú ý đ n thu c tr th ng trong tay m t xa phu?” ế ố ị ươ ộ
“C n th n v n t t h n m t chút, ng i bi t đó, b n h tuy t đ i sẽ ẩ ậ ẫ ố ơ ộ ươ ế ọ ọ ệ ố không buông tha cho Th m Lãnh.” ẩ
Ông dùng hai t b n h , không ph i ta. ừ ọ ọ ả ả
Th m Trà Nhan bi t, tr i qua th i gian m i hai năm, ta làm ác ẩ ế ả ờ ườ ả m t mình ban đ u đã hình thành m t t p đoàn cùng chung l i ích ộ ầ ộ ậ ợ xung quanh mình, t p đoàn này đ ng nhiên l y gia t c kh ng l ậ ươ ấ ộ ổ ồ đó làm trung tâm. M c dù b t đ u t nh ng năm Thiên Thành Đ i ặ ắ ầ ừ ữ ạ Ninh, gia t c v n nên m t b c lên tr i đó b chèn ép không ng ng ộ ố ộ ướ ờ ị ẩ đ u lên n i, nh ng ai dám đánh giá th p s c m nh c a gia t c đó? ầ ổ ư ấ ứ ạ ủ ộ
M i hai năm tr c n nhân đó đã làm chuy n ác đ c nh v y, sau ườ ướ ữ ệ ộ ư ậ đó nghi n răng ch ng đ , ch c n ta ch ng đ qua 20-30 năm, sau ế ố ỡ ỉ ầ ả ố ỡ này ai còn có th ngăn c n gia t c c a ta qu t kh i? ể ả ộ ủ ả ậ ở “Ông đang vi t gì v y?” Th m Trà Nhan l i h i m t câu. ế ậ ẩ ạ ỏ ộ “Binh pháp.” Th m tiên sinh nói: “Ta đã suy nghĩ kỹ l ng r t lâu, ẩ ưỡ ấ ti n nó đi con đ ng nào sẽ nhanh h n m t chút. Sau khi quan sát ễ ườ ơ ộ hai năm nay, nh t là sau kh o nghi m ngày hôm nay, con đ ng ấ ả ệ ườ văn th t s không thích h p v i nó.” ậ ự ợ ớ
Trong đ u Th m Trà Nhan xu t hi n dáng v Th m Lãnh m c ầ ẩ ấ ệ ẻ ẩ ặ tr ng sam th sinh c m qu t đ c chi h gi dã, sau đó ra s c l c ườ ư ầ ạ ọ ồ ả ứ ắ đ u th t m nh, th m nói th t s bu n nôn. ầ ậ ạ ầ ậ ự ồ
“N u đã ph i đi con đ ng hung hi m h n, t i sao không nghĩ cách ế ả ườ ể ơ ạ đ a h n đ n t kh võ ph ?” ư ắ ế ứ ố ủ
Ti u cô n ng cũng th t s h ng t i t kh võ ph , nh mãi ể ươ ậ ự ướ ớ ứ ố ủ ớ không quên.
“Không dám.” Th m tiên sinh vi t xong nét cu i cùng, xem nh đã ẩ ế ố ư vi t l i nh ng gì hôm nay nghĩ đ n: “Hu ng h , m y tên trong t ế ạ ữ ế ố ồ ấ ứ kh võ ph đó, có tên nào h n đ c ta?” ố ủ ơ ượ
Th m tiên sinh c t cu n s l i, du i l ng m t m i: “Cũng không ẩ ấ ố ổ ạ ỗ ư ệ ỏ bi t th ng nhóc đó sẽ mua nh ng gì v , các ng i đ u đang tu i ế ằ ữ ề ươ ề ở ổ l n, không thích ăn th t đ n m y cũng ph i ăn.” ớ ị ế ấ ả
Nghe th y câu này, gi a đ u lông mày Th m Trà Nhan xu t hi n ấ ữ ầ ẩ ấ ệ m t s chán ghét, đ ng nhiên không ph i nàng ghét Th m tiên ộ ự ươ ả ẩ sinh.
“Ch c h n sẽ không mua quá nhi u th v ch , b i vì h n còn bi t ắ ắ ề ứ ề ứ ở ắ ế tính quan tr ng c a ti n h n ng i.” ọ ủ ề ơ ươ
Th m Trà Nhan: “Ha ha.” ẩ
Th m tiên sinh nói: “Hay là đánh c c? N u h n tiêu quá 50 văn ẩ ượ ế ắ ti n, coi nh ta thua.” ề ư
Th m Trà Nhan nói: “50 văn ti n? Có th ăn cái gì?” ẩ ề ể “Ăn cá.”
Th m Lãnh t bên ngoài r t khó khăn đi vào, nhìn có v th c s r t ẩ ừ ấ ẻ ự ự ấ t n s c, b i vì h n mang v m t con cái… Trên th c t , chính vì g p ố ứ ở ắ ề ộ ự ế ặ đ c con cá này b sông cho nên h n quay v mà ch ng tiêu t n ượ ở ờ ắ ề ẳ ố m t đ ng ti n nào. Trên th c t , đó cũng không nên coi là cá… ộ ồ ề ự ế
Khóe mi ng Th m Trà Nhan gi t gi t: “Cá này không d b t ch .” ệ ẩ ậ ậ ễ ắ ứ Khóe mi ng Th m tiên sinh cũng gi t gi t: “Ng i b t b ng tay ệ ẩ ậ ậ ươ ắ ằ không đó à?”
Th m Lãnh th m nghĩ câu nói đùa này th t s l i th i mà. ẩ ầ ậ ự ỗ ờ Th h n mang v là m t con cá s u dài kho ng m t mét ba, m t ứ ắ ề ộ ấ ả ộ ộ mét b n. ố
Trong sông Nam Bình cũng không ít cá s u. ấ
“Lúc b t qu th c là h i khó khăn, may là ta thông minh h n nó ắ ả ự ơ ơ nhi u.” ề
Th m Lãnh nói r t nh nhàng, nh ng ch y ph c b xé rách hi n ẩ ấ ẹ ư ỗ ụ ị ể nhiên là không ít, nh ng cũng không b th ng. Trông h n th t s ư ị ươ ắ ậ ự m t mu n ch t r i, h n không th n m xu ng ngay lúc này. ệ ố ế ồ ậ ể ằ ố H n đ t mông ng i xu ng, v v vào l ng con cá s u kia: “Cho ta ắ ặ ồ ố ỗ ỗ ư ấ ngh m t lát, lúc v ta nhìn th y có m t v n trái cây, bên ngoài ỉ ộ ề ấ ộ ườ ch t không ít g , ta đi ôm m t ít v n ng th này lên ăn.” ấ ỗ ộ ề ướ ứ Th m Trà Nhan nu t n c b t: “Ng i t ng n ng?” ẩ ố ướ ọ ươ ừ ướ Th m Lãnh nghĩ đ n tr c đây mình nhà M nh lão b n đói quá ẩ ế ướ ở ạ ả không th không xu ng sông mò cá, gi ng nh chuy n m i ngày ể ố ố ư ệ ớ hôm qua v y… m, th t v y, qu th c chính là hôm qua. ậ Ừ ậ ậ ả ự “Ai mà ch a t ng n ng cá? Ch là ch a t ng n ng con to nh th ư ừ ướ ỉ ư ừ ướ ư ế này, v y cá cũng không dày nh v y.” ả ư ậ
“Ng i nghĩ cái này g i là v y cá?” ươ ọ ả
“Không thì sao…”
Th m Trà Nhan quay ng i li n đi: “Ta t n u mì, các ng i n ng ẩ ườ ề ự ấ ườ ướ đi…”
Trang 5# 1
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 8: H n không có t ng lai khác! ươ ắ ươ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Cu c s ng c a Th m Lãnh trong m y ngày này trôi qua c c kỳ quy ộ ố ủ ẩ ấ ự c , n u c m, luy n công, n u c m, luy n công, ng … ủ ấ ơ ệ ấ ơ ệ ủ Bu i sáng m i ngày đ i v i Th m Lãnh mà nói đ u h i khó ng ổ ỗ ố ớ ẩ ề ơ ủ n ng, b i vì th i gian bu i sáng là c a Th m Trà Nhan, nàng gi ng ướ ở ờ ổ ủ ẩ ố nh m t ti u ác ma múa roi da, h th không l u tình, nh ng cũng ư ộ ể ạ ủ ư ư không bi t t i sao Th m Lãnh l i không s nàng, ch ng s chút nào ế ạ ẩ ạ ợ ẳ ợ c . ả
Sáng s m m i ngày sau khi th c d y r a m t làm c m sáng, sau khi ớ ỗ ứ ậ ử ặ ơ ngh ng i kho ng 15 phút là b t đ u luy n công, đ ng t n n a canh ỉ ơ ả ắ ầ ệ ứ ấ ử gi , sau đó ch ng đ y, Th m Trà Nhan nói đây là đ rèn luy n l c ờ ố ẩ ẩ ể ệ ự b o phát c a h n. ạ ủ ắ
Khi ra tay trên chi n tr ng, l c b o phát c c kỳ quan tr ng. ế ườ ự ạ ự ọ Mà th i gian bu i tr a m i ngày là thu c v Th m tiên sinh, su t c ờ ổ ư ỗ ộ ề ẩ ố ả bu i tr a đ u có v r t yên tĩnh, Th m tiên sinh ch b o h n đ c ổ ư ề ẻ ấ ẩ ỉ ả ắ ọ sách, xem b n đ , xem tr n chi n ví d , xem đ các th , th m chí ả ồ ậ ế ụ ủ ứ ậ còn có th i gian n a canh gi h c ph ng ng c a các n i. ờ ử ờ ọ ươ ữ ủ ơ Th i gian m i m t ngày c a Th m Lãnh đ u đ c s p x p c c ch t ờ ỗ ộ ủ ẩ ề ượ ắ ế ự ặ chẽ, h n gi ng nh m t cái túi, Th m Trà Nhan và Th m tiên sinh ắ ố ư ộ ẩ ẩ hai ng i m túi ra không ng ng nhét đ vào trong. ườ ở ừ ồ Đ n ngày th t thì có thêm m t m c, đó chính là chi n đ u c n ế ứ ư ộ ụ ế ấ ậ thân, chính xác mà nói là đánh nhau c n thân. ậ
Th m Trà Nhan b o Th m Lãnh t n công còn nàng phòng th , lúc ẩ ả ẩ ấ ủ m i đ u Th m Lãnh còn h i ng i, k t qu là sau khi b đánh cho ớ ầ ẩ ơ ạ ế ả ị xanh mũi s ng m t m i phát hi n s e ng i c a mình hoàn toàn ư ặ ớ ệ ự ạ ủ ch ng có ý nghĩa gì. Lúc Th m Trà Nhan ra tay ph n kích thì không ẳ ẩ ả
h ng n ng i m t chút nào, ti u cô n ng h t d c h t s c, đ i v i ề ầ ạ ộ ể ươ ế ố ế ứ ố ớ Th m Lãnh mà nói, m i l n ch u đòn lúc này đ u là s chu n b t t ẩ ỗ ầ ị ề ự ẩ ị ố nh t đ tránh sát chiêu c a k đ ch trên chi n tr ng trong t ng ấ ể ủ ẻ ị ế ườ ươ lai.
Ngày tháng c nh t ng ngày, t ng ngày trôi qua nh v y, Th m ứ ư ừ ừ ư ậ ẩ tiên sinh phát hi n th ng bé Th m Lãnh này gi ng nh m t mi ng ệ ằ ẩ ố ư ộ ế cao su v y, kéo th nào cũng không kéo h ng đ c, b t lu n ng i ậ ế ỏ ượ ấ ậ ươ cho h n áp l c l n c nào, h n đ u có th ch ng đ đ c. ắ ự ớ ỡ ắ ề ể ố ỡ ượ
M i đ u ông cho r ng đây là thói quen d ng thành do thu nh ớ ầ ằ ưỡ ở ỏ ch u c c kh , dù sao thì M nh lão b n đ i x v i h n th t s không ị ự ổ ạ ả ố ử ớ ắ ậ ự t t, nh ng sau này Th m tiên sinh xác đ nh đó không ph i là thói ố ư ẩ ị ả quen gì c , mà là m t s kiên trì t trong x ng c t. ả ộ ự ừ ươ ố
“Đ n b sông ch n m t ít cát v đây, ch c n cát b sông.” ế ờ ọ ộ ề ỉ ầ ờ Th m tiên sinh căn d n m t ti ng li n tr v phòng, m y ngày nay ẩ ặ ộ ế ề ở ề ấ v n luôn vẽ vẽ vi t vi t, cu n binh pháp không có ch trên b m t ẫ ế ế ố ữ ề ặ đó c a ông d ng nh đã s p xong r i. ủ ườ ư ắ ồ
Th m Lãnh đáp l i m t ti ng, c m hai cái thùng g và cái đòn gánh ẩ ạ ộ ế ầ ỗ đi ra ngoài. T đ o quán t i tàn n i b n h n c đ n b sông c đi ừ ạ ồ ơ ọ ọ ẩ ư ế ờ ả và v cũng g n sáu d m, hai cái thùng g đ ng đ y cát m n n ng ề ầ ặ ỗ ự ầ ị ặ h n năm m i cân, nh ng sau khi l y m t gánh v , Th m tiên sinh ơ ươ ư ấ ộ ề ẩ nói không đ , ít nh t ph i l y m i gánh v , vai Th m Lãnh đã ủ ấ ả ấ ườ ề ẩ s ng đ nh ng v n c n răng đi. ư ỏ ư ẫ ắ
Th m Trà Nhan tr ng m t nhìn Th m tiên sinh m t cái, cùng Th m ẩ ừ ắ ẩ ộ ẩ Lãnh đi ra ngoài.
Lúc đi đ c ba chuy n thì vai Th m Lãnh đã đau g n nh không ượ ế ẩ ầ ư ch u n i nh ng h n v n kiên trì. Th m Trà Nhan đi đ ng sau h n ị ổ ư ắ ẫ ẩ ằ ắ cũng không nói gì, nhìn th y Th m Lãnh lo ng cho ng thì lao sang, ấ ẩ ạ ạ m t tay g đòn gánh trên vai Th m Lãnh xu ng. ộ ỡ ẩ ố
Sau đó nàng ném tr l i cái đòn gánh cho Th m Lãnh, m i tay xách ả ạ ẩ ỗ m t cái thùng g đi nhanh v phía tr c. ộ ỗ ề ướ
M i đi ch a đ c m y b c đã nhìn th y Th m tiên sinh s c m t ớ ư ượ ấ ướ ấ ẩ ắ ặ h i l nh lùng đang đ ng con đ ng nh đ i b n h . ơ ạ ứ ở ườ ỏ ợ ọ ọ
“Ta…” Th m Trà Nhan h i há mi ng, s c m t h i đ , không bi t ẩ ơ ệ ứ ặ ơ ỏ ế gi i thích th nào. ả ế
“T đi lĩnh ph t.” Th m tiên sinh ch nói b n t . ự ạ ẩ ỉ ố ừ
“H n không ch u n i!” Th m Trà Nhan qu t c ng cãi l i. ắ ị ổ ẩ ậ ườ ạ “H m?” Th m tiên sinh h i nh n mày, đó là th c s t c gi n r i. ử ẩ ơ ướ ự ự ứ ậ ồ Cho dù ngày th ng Th m Trà Nhan nói chuy n g n nh không l n ườ ẩ ệ ầ ư ớ không nh , cũng không nhìn ra có bao nhiêu tôn kính đ i v i Th m ỏ ố ớ ẩ tiên sinh, v y nh ng đó ch là b ngoài mà thôi. Th m tiên sinh ậ ư ỉ ề ẩ tr m gi ng “h m” m t ti ng, Th m Trà Nhan li n cúi đ u buông ầ ọ ử ộ ế ẩ ề ầ thùng g xu ng, m t mình tr l i ti u vi n đ o quán. ỗ ố ộ ở ạ ể ệ ạ “Không trách t y, là l i c a ta.” Th m Lãnh mu n xin x . ỷ ấ ỗ ủ ẩ ố ỏ “Cũng đ c, xem xem nó đi ch u ph t ra sao, ng i cũng cùng đi, sau ượ ị ạ ươ khi ph t xong l i đi l y s cát ch a l y xong.” ạ ạ ấ ố ư ấ
“Vâng!” Th m Lãnh gánh hai cái thùng g lên, l o đ o l c l đi v ẩ ỗ ả ả ắ ư ề ti u vi n. ể ệ
Chính gi a ti u vi n, Th m Trà Nhan đã đang đ ng t n, nhìn th y ữ ể ệ ẩ ứ ấ ấ Th m Lãnh đi vào thì l m h n m t cái. Trong lòng Th m Lãnh ẩ ườ ắ ộ ẩ c m th y áy náy, đ t thùng g xu ng, ch y đ n bên c nh Th m Trà ả ấ ặ ỗ ố ạ ế ạ ẩ Nhan cũng đ ng t n. ứ ấ
“Ng i làm gì?” ươ
“Cùng t .” ỷ
“Không c n.” ầ
“ .” Ồ
“Còn không cút?”
“Ta đ ng t n ngh m t lát, gánh thùng g m t quá r i.” ứ ấ ỉ ộ ỗ ệ ồ “Ngu ng c, ng i bi t lát n a sẽ x y ra chuy n gì không?” ố ươ ế ữ ả ệ “Không bi t.” Th m Lãnh c i, hàm tr ng tr ng bóc, n c i r t ế ẩ ườ ắ ắ ụ ườ ấ trong sáng: “M c k ông y.” ặ ệ ấ
Th m tiên sinh đi v ti u vi n sau Th m Lãnh, đi th ng vào trong ẩ ề ể ệ ẩ ẳ phòng, sau đó ôm m t vài th trong lòng đi ra. Lúc đ n g n Th m ộ ứ ế ầ ẩ Lãnh m i chú ý đó là m t s đo n mâu, t o hình r t đ c bi t, hai ớ ộ ố ả ạ ấ ặ ệ bên đ u có mũi nh n, đ dài kho ng ch ng m t mét hai, m t mét ề ọ ộ ả ừ ộ ộ ba.
Th m tiên sinh c m m y cây đo n mâu bên d i hai cánh tay Th m ẩ ắ ấ ả ướ ẩ Trà Nhan, đo n mâu s c nh n đ n m c khi n ng i ta n l nh ả ắ ọ ế ứ ế ườ ớ ạ trong lòng, sau đó Th m tiên sinh chuy n hai cái khóa đá cho Th m ẩ ể ẩ Trà Nhan. Th m Trà Nhan c đ ng nh v y, ch c n cánh tay h i h ẩ ứ ứ ư ậ ỉ ầ ơ ạ xu ng là sẽ b đo n mâu đâm trúng. ố ị ả
S c m t Th m Lãnh l p t c bi n đ i. ắ ặ ẩ ậ ứ ế ổ
“T bi t rõ là sẽ tr ng ph t nh th này?” H n nhìn Th m Trà ỷ ế ừ ạ ư ế ắ ẩ Nhan: “T i sao còn mu n giúp ta?” ạ ố
Th m Trà Nhan h m t ti ng: “Liên quan quái gì đ n ng i, đi trên ẩ ừ ộ ế ế ươ đ ng nhìn th y m t con chó con gánh n c m t m i ta cũng sẽ ườ ấ ộ ướ ệ ỏ giúp.”
Th m Lãnh: “T i sao chó l i gánh n c?” ẩ ạ ạ ướ
Th m Trà Nhan l m h n: “Có ph i ng i b b nh không?” ẩ ườ ắ ả ươ ị ệ Th m tiên sinh nghiêm kh c nói: “Công t t th ng quá t t ph t, ẩ ắ ấ ườ ấ ạ đây là đ o lãnh binh, Th m Lãnh ng i cũng ph i nh .” ạ ẩ ươ ả ớ Th m Lãnh “ ” m t ti ng: “Còn ta thì sao?” ẩ ồ ộ ế
“Ng i cái gì?” ươ
Th m Lãnh h i h t c m v phía d i nách mình: “Mâu.” ẩ ơ ấ ằ ề ướ Th m Trà Nhan s c m t h i thay đ i: “Ta không c n ng i ch u ẩ ắ ặ ơ ổ ầ ươ ị ph t cùng ta!” ạ
Th m Lãnh nghiêm túc nói: “Tiên sinh nói công t t th ng quá t t ẩ ấ ưở ấ ph t, v a r i ta cũng đã ph m l i, cho nên cũng ph i ch u ph t, đây ạ ừ ồ ạ ỗ ả ị ạ không ph i ch u ph t cùng t , mà là ph n c a ta.” ả ị ạ ỷ ầ ủ
Cũng không bi t t i sao, khóe mi ng Th m tiên sinh khẽ nh ch lên ế ạ ệ ẩ ế m t cách khó phát hi n đ c, sau đó th t s c m hai cây đo n mâu ộ ệ ượ ậ ự ắ ả d i cánh tay Th m Lãnh, nh ng trong vi n t không còn khóa đá, ướ ẩ ư ệ ử hai cái đó đ u trên tay Th m Trà Nhan r i. ề ở ẩ ồ
“Thùng g .” Th m Lãnh d u môi: “Bên kia, bên kia, v n ch a đ cát ỗ ẩ ẩ ẫ ư ổ ra.”
Th m Trà Nhan đã s t s ng r i: “Có ph i ng i điên r i không?” ẩ ố ắ ồ ả ươ ồ Th m Lãnh l c đ u: “Công t t th ng quá t t ph t, th ng ph t ẩ ắ ầ ấ ưở ấ ạ ưở ạ phân minh, cũng c n đ l ng nh t đ nh, n u tr ng ph t không ầ ộ ượ ấ ị ế ừ ạ gi ng nhau, không th ph c chúng.” ố ể ụ
Th m tiên sinh g t g t đ u, đi qua xách thùng g sang chuy n cho ẩ ậ ậ ầ ỗ ể Th m Lãnh. Th m Lãnh xách thùng g , cánh tay l p t c run lên, ẩ ẩ ỗ ậ ứ ch a đ n m i giây cánh tay đã b đâm m t cái, máu li n ch y ư ế ườ ị ộ ề ả xu ng. ố
“B o h n cút ra!” Th m Trà Nhan thét lên m t ti ng. ả ắ ẩ ộ ế Th m tiên sinh l c đ u: “Nó t l a ch n.” ẩ ắ ầ ự ự ọ
Th m Lãnh nh ch mi ng c i, b i vì đau nên n c i đó h i méo ẩ ế ệ ườ ở ụ ườ ơ mó: “Này… có ph i t nghĩ ta không đ n i không? Ta nói cho ng i ả ỷ ỡ ổ ươ bi t… ai da… đây có là gì ch .” ế ứ
L i đâm m t cái. ạ ộ
Th m tiên sinh ng i lên cái gh đá nhìn hai đ a tr , m t v n ẩ ồ ế ứ ẻ ặ ẫ nghiêm túc nh ng trong lòng l i r t vui. Đ i v i quân nhân mà nói ư ạ ấ ố ớ đoàn k t là m t ph m ch t quan tr ng nh t, n u không th đoàn ế ộ ẩ ấ ọ ấ ế ể k t thì sẽ phân tán l c l ng khi trên chi n thuy n. ế ự ượ ở ế ề
Sau khi Th m Lãnh b đâm b n, năm l , Th m tiên sinh m i đ ng ẩ ị ố ỗ ẩ ớ ứ d y tuyên b k t thúc tr ng ph t. Th m Trà Nhan ném khóa đá ậ ố ế ừ ạ ẩ xu ng, ngay l p t c túm l y cánh tay Th m Lãnh xem xét, m t h i ố ậ ứ ấ ẩ ắ ơ đ lên: “Đ ng c!” ỏ ồ ố
Th m Lãnh: “Đ ng c nói ta ngu ng c, l nh th t s b t nói ẩ ừ ứ ố ỡ ư ậ ự ị ỷ thành ng c thì làm sao.” ố
Th m Trà Nhan: “Ng i v n dĩ chính là đ ng c.” ẩ ươ ố ồ ố
Th m tiên sinh cu c đ i tho i gi a thi u nam thi u n th t thú v , ẩ ộ ố ạ ữ ế ế ữ ậ ị đ c bi t thú v , m c dù quanh đi qu n l i ch có m y câu đó mà ặ ệ ị ặ ẩ ạ ỉ ấ thôi. Ông đ ng d y đi vào phòng tìm kim sang d c ra ném cho ứ ậ ượ Th m Lãnh: “T bôi thu c.” ẩ ự ố
Th m Trà Nhan mu n nh n l y, Th m tiên sinh h m t ti ng, nàng ẩ ố ậ ấ ẩ ừ ộ ế v a nh c chân ch y sang m t bên v a b c d c. ừ ấ ạ ộ ừ ự ọ
“Đ ng có quên, v n ch a l y đ cát m n.” ừ ẫ ư ấ ủ ị
Th m tiên sinh ném l i m t câu r i đi vào phòng, v n ng i bên cái ẩ ạ ộ ồ ẫ ồ bàn c nh c a s vi t vi t vẽ vẽ. Có nhi u lúc Th m Trà Nhan cũng ạ ử ổ ế ế ề ẩ không th hi u t i sao Th m tiên sinh l i nh v y, gi ng nh trong ể ể ạ ẩ ạ ư ậ ố ư c th ông có gi u hai linh h n v y, lúc thì m áp khi n ng i ta ơ ể ấ ồ ậ ấ ế ườ tr m mê, lúc thì l nh lùng khi n ng i ta khi p s . ầ ạ ế ườ ế ợ
Th m Lãnh t bôi thu c băng bó cho mình, nh ng h n ch a t ng ẩ ự ố ư ắ ư ừ băng bó cho nên gi ng nh bu c nút b m trên cánh tay v y. Th m ố ư ộ ướ ậ ẩ Trà Nhan nhìn th y h n bu c thành nh v y, l i không nh n đ c ấ ắ ộ ư ậ ạ ị ượ mà phì c i. ườ
Sau khi băng bó xong, Th m Lãnh hít sâu m t h i, xách cái đòn gánh ẩ ộ ơ và thùng g đi ra ngoài, chuy n sau ch m h n chuy n tr c, nh ng ỗ ế ậ ơ ế ướ ư h n v n l y đ s cát m n v . ắ ẫ ấ ủ ố ị ề
M i đ thùng cát cu i cùng ra, Th m tiên sinh ném m t t m b n đ ớ ổ ố ẩ ộ ấ ả ồ qua c a s : “Làm đ a hình theo b n đ .” ử ổ ị ả ồ
Th m Lãnh “ ” m t ti ng, nh n l y b n đ , sau đó b t đ u dùng ẩ ồ ộ ế ậ ấ ả ồ ắ ầ cát đ ph c ch đ a hình trên b n đ . ể ụ ế ị ả ồ
S c tr i d n t i, Th m Lãnh nghiêm túc làm vi c c a h n, Th m ắ ờ ầ ố ẩ ệ ủ ắ ẩ Trà Nhan thì ng i bên c nh nhìn h n. Th t ra nàng đ u đã t ng ồ ở ạ ắ ậ ề ừ làm nh ng vi c này, nàng v n t ng r ng tiên sinh đã r t nghiêm ữ ệ ố ưở ằ ấ kh c v i mình r i, nh ng bây gi khi Th m Lãnh đ n, nàng m i ắ ớ ồ ư ờ ẩ ế ớ phát hi n tr c đây tiên sinh đ i x v i mình cũng đ c coi là t t ệ ướ ố ử ớ ượ ố r i. ồ
“Ch m quá!” ậ
Th m tiên sinh trong c a s nhìn ra ngoài m t cái, tr m gi ng nói ẩ ở ử ổ ộ ầ ọ m t câu, Th m Lãnh l p t c gia tăng t c đ . Không ph i là h n ộ ẩ ậ ứ ố ộ ả ắ không th nhanh h n, ch là không mu n có sai sót, ch a t ng có ai ể ơ ỉ ố ư ừ d y h n xem b n đ nh th nào, thiên phú có t t đ n m y cũng ạ ắ ả ồ ư ế ố ế ấ khó tránh kh i l l m. ỏ ạ ẫ
Cu i cùng Th m Lãnh cũng ph c ch ra đ a hình trên b n đ tr c ố ẩ ụ ế ị ả ồ ướ khi tr i t i, Th m tiên sinh ch p tay sau l ng đi ra ngoài li c nhìn, ờ ố ẩ ắ ư ế gi chân ra lia qua lia l i m y cái trên đ t: “Sai r i, sai r i, sai r i.” ơ ạ ấ ấ ồ ồ ồ Đ a hình mà Th m Lãnh c c kh m i ph c ch ra l p t c b phá ị ẩ ự ổ ớ ụ ế ậ ứ ị h ng m t g n m t n a. ỏ ấ ầ ộ ử
“Tiên sinh làm gì v y?!” ậ
Th m Trà Nhan l p t c đ ng d y, còn nóng v i h n c tâm huy t ẩ ậ ứ ứ ậ ộ ơ ả ế c a nàng b h y, b i vì nàng xem Th m Lãnh làm ra t ng chút m t, ủ ị ủ ở ẩ ừ ộ r t chuyên chú, nàng cũng đã xem b n đ , ch c h n không sai. ấ ả ồ ắ ẳ “Trong lòng c m th y th nào?” Th m tiên sinh h i. ả ấ ế ẩ ỏ
Th m Lãnh tr m m c m t lúc m i nói: “Đang nghĩ là sai ch nào, ẩ ầ ặ ộ ớ ỗ sau đó xác đ nh là ta không sai.” ị
“Sau đó thì sao?” Th m tiên sinh h i ng c l i. ẩ ỏ ượ ạ
Th m Lãnh hít sâu m t h i: “Làm l i m t l t n a.” ẩ ộ ơ ạ ộ ượ ữ Th m tiên sinh nhìn sang Th m Trà Nhan: “Sau này nó sẽ vào quân ẩ ẩ đ i, tay c a ng i có dài đ n đâu cũng không thò vào quân doanh ộ ủ ươ ế đ c, không có gia th , không có ch d a, nó làm t t h n n a cũng ượ ế ỗ ự ố ơ ữ sẽ b hi u l m, b ch ng đ i, b chèn ép… nh ng mà nó làm không ị ể ầ ị ố ố ị ư sai.”
Th m tiên sinh h i: “Sau khi làm l i l n n a thì sao? N u ta v n nói ẩ ỏ ạ ầ ữ ế ẫ ng i sai thì sao?” ươ
Th m Lãnh: “V y thì làm l n th ba, l n th t , l n th năm.” ẩ ậ ầ ứ ầ ứ ư ầ ứ Th m tiên sinh tr m m c m t lúc: “Có lẽ ta h i nghiêm kh c, nh ng ẩ ầ ặ ộ ơ ắ ư ta nh t đ nh ph i nghĩ đ n h t nh ng gì ng i ph i đ i di n trong ấ ị ả ế ế ữ ươ ả ố ệ t ng lai, th i gian c a ng i không còn nhi u…” ươ ờ ủ ươ ề
Th m Trà Nhan run gi ng nói: “Có lẽ đó không ph i đi u h n ẩ ọ ả ề ắ mu n!” ố
Th m tiên sinh h i nheo m t: “Ng i nghĩ nó có s l a ch n khác ẩ ơ ắ ươ ự ự ọ sao? Nó không mu n t ng lai nh v y, v y thì ch có th là m t ố ươ ư ậ ậ ỉ ể ộ con đ ng ch t, so v i ng i mu n gi t nó, ta ch ng là gì, ng i l i ườ ế ớ ườ ố ế ẳ ươ ạ càng ch ng là gì, không ai có th b o v nó c đ i đ c, ch có th ẳ ể ả ệ ả ờ ượ ỉ ể d a vào b n thân nó.” ự ả
“Tiên sinh, ông đang nói gì v y? Ai mu n gi t ta?” Th m Lãnh v ậ ố ế ẩ ẻ m t mê mang. ặ
“Không có gì.” Th m tiên sinh quay ng i đi: “Th i gian ban ngày đã ẩ ườ ờ dùng g n h t đ l y cát r i, t i nay sẽ bù l i bài t p c a ngày hôm ầ ế ể ấ ồ ố ạ ậ ủ nay, lúc nào b sung xong thì đi ng lúc đó.” ổ ủ
“Vâng.” Th m Lãnh khẽ đáp l i m t câu, sau đó nh gi ng h i Th m ẩ ạ ộ ỏ ọ ỏ ẩ Trà Nhan: “Ai mu n gi t ta?” ố ế
Th m Trà Nhan li n quay ng i: “Ta không bi t!” ẩ ề ườ ế
Không bi t t i sao, lúc nàng quay ng i đi, bên khóe m t d ng ế ạ ườ ắ ườ nh bay ra m t h t gì r t trong veo, sáng l p lánh d i ánh l a ư ộ ạ ấ ấ ướ ử trong đêm, gi ng nh kim c ng v y. ố ư ươ ậ
Trang 5# 2
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 9: C m Tuy t ươ ấ ệ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Lúc tr i còn ch a sáng Th m Lãnh đã th c d y, sau khi l y n c ờ ư ẩ ứ ậ ấ ướ gi ng r a m t thì đ n ch sáng thôn g n đó mua rau và th t v . ế ử ặ ế ợ ở ầ ị ề B t đ u t ngày đ u tiên h n đ n đã nh n l y đ i quy n tài chính, ắ ầ ừ ầ ắ ế ậ ấ ạ ề b t lu n là Th m tiên sinh hay là Th m Trà Nhan đ u r t hài lòng, ấ ậ ẩ ẩ ề ấ dù sao thì m t ng i l i qu n lý, m t ng i không bi t qu n lý ộ ườ ườ ả ộ ườ ế ả ti n th nào. ề ế
Sau khi tr v ti u vi n đ o quán thì b t đ u n u c m, lu c tr ng, ở ề ể ệ ạ ắ ầ ấ ơ ộ ứ xào th t, sau đó n u mì, không bao lâu là mùi th m đã bay t trong ị ấ ơ ừ b p ra. ế
Th m tiên sinh du i cái l ng m t m i đi ra ngoài, t i m t chút ẩ ỗ ư ệ ỏ ướ ộ n c cho cây tùng c a nhà b p theo thói quen. Cây tùng này là ướ ở ử ế hoài ni m l n nh t c a ông đ i v i n i này, dù sao thì năm đó chính ệ ớ ấ ủ ố ớ ơ tay ông cũng tr ng nó. ồ
Th m Trà Nhan m c m t b y ph c r ng rãi, tóc buông tùy ý đi vào ẩ ặ ộ ộ ụ ộ phòng b p: “Đ ng c, sáng s m ăn gì?” ế ồ ố ớ
Th m Lãnh d u môi h ng v phía ch mì đã n u xong: “Mì.” ẩ ẩ ướ ề ỗ ấ “ .” Ồ
Th m Trà Nhan d ng nh không h ng thú, nh ng nàng l i bi t ẩ ườ ư ứ ư ạ ế Th m Lãnh bi t mình thích ăn mì nên m i đ c bi t làm. Th nh ng ẩ ế ớ ặ ệ ế ư đ ng nhiên nàng sẽ không có bi u hi n gì ra ngoài, lúc quay ng i ươ ể ệ ườ đi khóe môi h i cong lên, thi u n c i t i rói. ơ ế ữ ườ ươ
“S t , h i t m t chuy n.” ư ỷ ỏ ỷ ộ ệ
“Đ ng g i ta là s t .” ừ ọ ư ỷ
“V y thì g i là gì?” ậ ọ
“G i… Thôi v y, ng i thích g i là gì thì g i v y đi.” ọ ậ ươ ọ ọ ậ “ , Trà gia, h i t m t chuy n.” Ồ ỏ ỷ ộ ệ
Th m Trà Nhan sáng m t lên: “Cái tên này không t , nói đi, chuy n ẩ ắ ệ ệ gì?”
“Tiên sinh tên là gì?”
“Tên c a ông ta? Khà khà… He he… Ha ha ha ha…” ủ
Th m Lãnh không hi u t i sao Th m Trà Nhan l i c i. Th m Trà ẩ ể ạ ẩ ạ ườ ẩ Nhan c i chán r i li n quay ng i đi: “Ng i t đi h i tiên sinh ườ ồ ề ườ ươ ự ỏ đi.”
Th m tiên sinh ngoài c a t t nhiên là nghe th y rõ ràng, ho khan ẩ ở ử ấ ấ hai ti ng r i nói: “Không nói x u ng i khác sau l ng, là hành vi ế ồ ấ ườ ư c a quân t .” ủ ử
Th m Trà Nhan: “Bi t r i Ti u Tùng tiên sinh.” ẩ ế ồ ể
Th m Lãnh ng n ra: “Ti u Tùng tiên sinh? Th m Ti u Tùng?” ẩ ẩ ể ẩ ể H n nhìn nhìn cây tùng kia, th m nói “ch ng trách đ c”. ắ ầ ẳ ượ Th m Trà Nhan v n còn đang c i ngây ngô đ t nhiên nghĩ đ n ẩ ố ườ ộ ế m t chuy n, sau đó n c i d n c ng ng c… Năm đó tiên sinh v n ộ ệ ụ ườ ầ ứ ắ ẫ còn nh đã tr ng m t cây tùng trong đ o quán này, ông còn mang ỏ ồ ộ ạ tên Ti u Tùng, trong lòng h ng t i phong c t Đ o gia ra sao, v y ể ướ ớ ố ạ ậ nh ng m i hai năm tr c, trong đêm ôm Th m Lãnh còn đang b c ư ườ ướ ẩ ọ trong tã lót đi kh i đ o quán, lúc tiên sinh ng a m t lên tr i hét ỏ ạ ử ặ ờ m nh ta do tr i ch không do ta thì sẽ bi th ng c nào? ệ ờ ứ ươ ỡ Cho nên ý nghĩa c a cây tùng này đ i v i tiên sinh mà nói tuy t ủ ố ớ ệ không ch đ n gi n là chính tay ông tr ng, sau m t đêm đó ni m hy ỉ ơ ả ồ ộ ề v ng b n thân mình có th có thanh tùng phong c t c a ông đã ọ ả ể ố ủ hoàn toàn bi n m t, phong c t không còn, ch còn l i thanh tùng. ế ấ ố ỉ ạ Th m Trà Nhan đ ng đó m t lúc lâu, sau đó đi múc n c t i cây, ẩ ứ ộ ướ ướ sau khi t i xong thì quay v phòng c a mình l y cái g i m m m i ướ ề ủ ấ ố ề ạ c a nàng ra, đi đ n bên c nh Th m Lãnh c l ng đ cao m t ủ ế ạ ẩ ướ ượ ộ ộ chút, r i l i cong l ng đo đ cao r i xu ng. Ti p theo nàng bu c cái ồ ạ ư ộ ơ ố ế ộ g i lên cây nh d i ánh nhìn khó hi u c a Th m tiên sinh và ố ỏ ướ ể ủ ẩ Th m Lãnh, sau đó nàng đi qua túm l y Th m Lãnh đ t v trí c a ẩ ấ ẩ ặ ở ị ử r i đ y m t cái, Th m Lãnh lo ng cho ng đ ng vào cây, v a hay ồ ẩ ộ ẩ ạ ạ ụ ừ đúng vào v trí bu c cái g i. Th m Trà Nhan c i híp m t, r t xinh ị ộ ố ẩ ườ ắ ấ đ p. ẹ
Th m Lãnh b n h ng ng i. ẩ ọ ọ ớ ườ
“Ng i đã ch t b c c a r i.” ươ ặ ậ ử ồ
“Ng i qu n cái đó?” ươ ả
Trà gia tâm tr ng r t t t ch p tay sau l ng đi v phòng, th m nghĩ ạ ấ ố ắ ư ề ầ mình là m t ng i m nh kh , tiên sinh là m t ng i m nh kh , tên ộ ườ ệ ổ ộ ườ ệ ổ ng c đó cũng là m t ng i m nh kh . Ba ng i m nh kh cùng ố ộ ườ ệ ổ ườ ệ ổ ở nhau coi nh là v t c c t t ph n (1), ch c h n th nào cũng ti p ư ậ ự ấ ả ắ ẳ ế ế t c m nh kh n a. ụ ệ ổ ữ
Th m Lãnh t ng r ng Trà gia ch nh t th i cao h ng mà thôi, vi c ẩ ưở ằ ỉ ấ ờ ứ ệ bu c g i lên cây này ch là nàng v a m i nghĩ đ n, v y nh ng ộ ố ỉ ừ ớ ế ậ ư không ng là trong ba năm ti p theo, c cách m t th i gian Trà gia ờ ế ứ ộ ờ l i xách Th m Lãnh ra đâm vào cái g i trên cây, căn c theo chi u ạ ẩ ố ứ ề cao c a Th m Lãnh mà thay đ i v trí c a cái g i. Cũng b i vì nàng ủ ẩ ổ ị ủ ố ở lo l ng dây th ng bu c nh h ng đ n s phát tri n c a cây, thi ắ ừ ộ ả ưở ế ự ể ủ tho ng còn n i l ng dây th ng r i bu c l i. ả ớ ỏ ừ ồ ộ ạ
Th m Lãnh th m nói Trà gia th t là m t ng i có tình th ng mà, ẩ ầ ậ ộ ườ ươ m c dù trong ba năm h n không bao gi ch đ ng đâm vào cây m t ặ ắ ờ ủ ộ ộ l n nào… ầ
Th i gian ba năm trôi qua r t nhanh, cu c s ng c a Th m Lãnh c c ờ ấ ộ ố ủ ẩ ự kỳ ch t chẽ và có chút tàn kh c. Trong ba năm, Th m tiên sinh và ặ ố ẩ Th m Trà Nhan hai ng i li u m ng nh i nhét vào đ u Th m Lãnh, ẩ ườ ề ạ ồ ầ ẩ nhét đ n m c nôn ra cũng không d ng l i. ế ứ ừ ạ
L i là m t bu i chi u tà, ba ng i ng i ăn c m t i d i cây tùng, ạ ộ ổ ề ườ ồ ớ ố ướ đ n gi n nh ng tinh t , ba năm nay tay ngh n u ăn c a Th m ơ ả ư ế ề ấ ủ ẩ Lãnh cũng đã ti n b không ít. ế ộ
“Ngày mai hai ng i các ng i ra ngoài m t chuy n.” ườ ươ ộ ế Th m tiên sinh nhìn có v già h n m t chút. M i ba năm, so v i ẩ ẻ ơ ộ ớ ớ Th m tiên sinh mà Th m Lãnh quen thu c tr c đây đã có thêm ẩ ẩ ộ ướ không ít tóc b c, cũng có thêm không ít n p nhăn. V n t ng r ng ạ ế ố ưở ằ quy n vô t binh pháp c a ông đã s p vi t xong vào ba năm tr c ể ự ủ ắ ế ướ r i, ai ng đ c vi t vi t s a s a su t ba năm mà v n ch a hoàn ồ ờ ượ ế ế ử ử ố ẫ ư thành.
“Ra ngoài làm gì?” Th m Trà Nhan v a g p th c ăn v a h i. ẩ ừ ắ ứ ừ ỏ “Phá sát gi i.” ớ
Th m tiên sinh tr l i r t bình th n nh ng Th m Lãnh và Th m ẩ ả ờ ấ ả ư ẩ ẩ Trà Nhan đ u nghe ra, khi ông nói ra ba t này h i run run c h ng. ề ừ ơ ổ ọ B t lu n th nào, đ i v i hai đ a tr m i lăm tu i mà nói, lúc nói ấ ậ ế ố ớ ứ ẻ ườ ổ ra ba t “phá sát gi i” này nh t đ nh là áp l c r t l n, th m chí còn ừ ớ ấ ị ự ấ ớ ậ l n h n c hai ng i b n chúng n a. ớ ơ ả ườ ọ ữ
“Ba năm nay, th y s do tri u đình Đ i Ninh thành l p ph ch c ủ ư ề ạ ậ ở ủ ứ t o Giang Nam đã có quy mô b c đ u, đa ph n th y ph trên sông ạ ướ ầ ầ ủ ỉ Nam Bình trên c b n đ u đã b tiêu di t m t l t, nh ng th y s ơ ả ề ị ệ ộ ượ ư ủ ư c a ph ch c t o đ u là thuy n l n không đi vào kênh r ch nh ủ ủ ứ ạ ề ề ớ ạ ỏ h p, th y ph ch b đánh cho không còn ngông cu ng nh tr c ẹ ủ ỉ ỉ ị ồ ư ướ đây n a, th t ra s l ng v n còn không ít.” ữ ậ ố ượ ẫ
“Ngày mai hai ng i các ng i ra ngoài m t chuy n, t đây đi lên ườ ươ ộ ế ừ th ng du h n ba m i d m, sông Nam Bình có ba nhánh, sau khi ượ ơ ươ ặ đi vào l i đi thêm kho ng m i hai d m là m t bãi lau s y, ch đó ạ ả ườ ặ ộ ậ ỗ có gi u m t nhóm th y ph , h n n a có chút liên h v i Th m ấ ộ ủ ỉ ơ ữ ệ ớ ẩ Lãnh… Năm đó M nh lão b n cũng ch là h th c a Bách Lý Đ , tên ạ ả ỉ ạ ủ ủ ồ nh đ ng gia đó ch a ch t, l i kéo theo m t đám ng i ti p t c ị ươ ư ế ạ ộ ườ ế ụ làm vi c th phi, đ i khái có b y m i, tám m i ng i, hai ng i ệ ị ạ ả ươ ươ ườ ườ các ng i nên đi ki m nghi m th c l c c a mình r i.” ươ ể ệ ự ự ủ ồ
Th m tiên sinh c g ng nói v i v bình th n là b i vì ông không ẩ ố ắ ớ ẻ ả ở mu n khi n hai đ a tr quá căng th ng, nh ng chính b n thân ông ố ế ứ ẻ ẳ ư ả cũng căng th ng. ẳ
“Đ c.” Th m Trà Nhan ch nói m t t , sau đó ti p t c cúi đ u ăn ượ ẩ ỉ ộ ừ ế ụ ầ c m. ơ
Th m Lãnh buông bát đũa xu ng, tr v phòng mình, l y v con ẩ ố ở ề ấ ỏ dao săn nh c t trong t đ ra lau chùi kỹ càng m t l t. Th m Trà ỏ ấ ủ ồ ộ ượ ẩ Nhan h i nhíu mày: “Ngày mai ng i đ nh dùng cái này làm binh ơ ươ ị khí?”
Th m Lãnh g t đ u nghiêm túc tr l i: “ .” ẩ ậ ầ ả ờ Ừ
Tuy ch có m t t nh ng l i đ c bi t kiên đ nh. ỉ ộ ừ ư ạ ặ ệ ị
Th m Trà Nhan đ t bát xu ng bàn kêu c ch m t ti ng, làm Th m ẩ ặ ố ạ ộ ế ẩ tiên sinh gi t mình. ậ
“Ng i kh luy n ba năm, đ u đã h c m i tám lo i binh khí, c n ươ ổ ệ ề ọ ườ ạ ậ chi n đao ki m móc câu, vi n chi n thì t cung đ n n đ u dùng ế ế ễ ế ừ ế ỏ ề không t , ng i l i c mu n dùng cái v dao này?” ệ ươ ạ ứ ố ỏ
Th m Lãnh nâng v dao lên h ng v ánh m t tr i chi u: “Vì ta ẩ ỏ ướ ề ặ ờ ề thích nó.”
H n không nói ra suy nghĩ trong lòng… Không bi t ba năm nay ắ ế M nh Tr ng An s ng nh th nào, sáu tu i vào th vi n Nh n ạ ườ ố ư ế ổ ư ệ ạ Tháp đ c sách h c võ, bây gi đã chín năm, gã b t đ u h c s m h n ọ ọ ờ ắ ầ ọ ớ ơ mình sáu năm ch c h n là c ng đ i h n mình l m nh … Con dao ắ ẳ ườ ạ ơ ắ ỉ săn nh đó trong tay gã, ch c là không sao? ỏ ở ắ
M i sáu tu i là đ tu i gi i h n tr ng binh Đ i Ninh, n u nh ườ ổ ộ ổ ớ ạ ư ở ạ ế ư không có s c , M nh Tr ng An m i sáu tu i là đã s p vào quân ự ố ạ ườ ườ ổ ắ đ i r i. Năm nay gã h c m t năm cu i cùng th vi n Nh n Tháp, ộ ồ ọ ộ ố ở ư ệ ạ v i tính cách c a gã, ch c h n m i m t đ u là ng i u tú nh t. ớ ủ ắ ẳ ọ ặ ề ườ ư ấ
Th m Trà Nhan tuy không vui nh ng v n ăn xong mi ng c m cu i ẩ ư ẫ ế ơ ố cùng trong bát, m t h t c m cũng không sót l i. Nàng đ t bát c m ộ ạ ơ ạ ặ ơ xu ng, đ ng d y nghiêm túc nói v i Th m tiên sinh: “Lúc đ u ông ố ứ ậ ớ ẩ ầ không cho nh c đ n t kh võ ph , nh ng bây gi không th không ắ ế ứ ố ủ ư ờ ể nh c, Lãnh T ng c không ph i xu t thân quân h , không có cách ắ ử ố ả ấ ộ nào tr c ti p vào đ i ngũ chi n binh, sang năm là h n có th tham ự ế ộ ế ắ ể quân r i, tiên sinh đ nh làm th nào?” ồ ị ế
“T i sao chúng ta không r i kh i sông Nam Bình? Th m tiên sinh ạ ờ ỏ ẩ h i ng c l i. ỏ ượ ạ
“Không bi t.” ế
“Ta cũng không bi t.” ế
Th m tiên sinh c i c i, nói: “T kh võ ph c a Đ i Ninh m c dù ẩ ườ ườ ứ ố ủ ủ ạ ặ nói m i năm đ u sẽ có tr ch hùng giáo úy tuy n ch n nhân tài t ỗ ề ạ ể ọ ừ kh p n i vào b i d ng, nh ng mà ng i đ c u tiên l a ch n ắ ơ ồ ưỡ ư ườ ượ ư ự ọ v n là con cái xu t thân quân h . Ng i lai l ch b t minh nh Th m ẫ ấ ộ ườ ị ấ ư ẩ Lãnh, cho dù đ c tr ch hùng giáo úy ch n vào t kh võ ph cũng ượ ạ ọ ứ ố ủ sẽ b sàng l c ra thôi.” ị ọ
“Đ i Ninh t c ng chi n binh thì không nói, ch nói chi n binh ạ ứ ươ ế ỉ ế th ng trú các đ o ph , không ph i quân h cũng không vào ườ ở ạ ủ ả ộ
đ c, đây là quy t c do hoàng đ khai qu c Đ i Ninh l p, không ai ượ ắ ế ố ạ ậ dám d dàng phá v , cho nên đây chính là lý do t i sao chúng ta ễ ỡ ạ ở l i sông Nam Bình mà không đi, b i vì th y s không có h n ch ạ ở ủ ư ạ ế nh v y.” ư ậ
“Th y s m i thành l p, ý c a b h là không l a ch n nhân tài ủ ư ớ ậ ủ ệ ạ ự ọ theo quy chu n nh t đ nh, ng i đ c đi u đ ng t chi n binh các ẩ ấ ị ườ ượ ề ộ ừ ế n i rèn luy n ba năm cũng còn xa m i b ng ng phu gi i b i l i t i ơ ệ ớ ằ ư ỏ ơ ộ ạ đ a ph ng, cho nên ch l c c a th y s ng c l i còn là dân chúng ị ươ ủ ự ủ ủ ư ượ ạ kh e m nh đ c chiêu m t vùng th ng h du sông Nam Bình ỏ ạ ượ ộ ừ ượ ạ su t ba năm nay. Bên phía Binh b đã ra m t thông văn, dân th ng ố ộ ộ ườ c a th y s t thông văn đ n b t đ u chính th c li t vào hàng ngũ ủ ủ ư ừ ế ắ ầ ứ ệ chi n binh Đ i Ninh.” ế ạ
Th m Trà Nhan h i nhíu mày: “Tiên sinh mu n đ Lãnh T ng c ẩ ơ ố ể ử ố vào th y s ? Th y s có ti n đ gì ch ! M r ng biên c ng, ki n ủ ư ủ ư ề ồ ứ ở ộ ươ ế công l p nghi p, v n ph i đ n t c ng h lang chi s , th y s ậ ệ ẫ ả ế ứ ươ ổ ư ủ ư ch ng qua ch là tiêu di t th y ph trên sông Nam Bình mà thôi, nói ẳ ỉ ệ ủ ỉ r ng ra thì Lãnh T ng c có gi i đ n m y cũng ch làm đ n giáo úy ộ ử ố ỏ ế ấ ỉ ế là cùng.”
“Ti u Trà, ng i đánh giá th p hùng tâm tráng chí c a b h r i ể ươ ấ ủ ệ ạ ồ đó… Ng i th t s cho r ng b h sáng l p th y s ch là vì đám ươ ậ ự ằ ệ ạ ậ ủ ư ỉ th y ph đó thôi ? N u nh th t s ch là vì th y ph , t i sao chi n ủ ỉ ư ế ư ậ ự ỉ ủ ỉ ạ ế thuy n tu n sông đ u ph i làm kh ng l nh v y? Đó là thuy n đi ề ầ ề ả ổ ồ ư ậ ề ra bi n đó… Võ công l c đ a, các đ i hoàng đ Đ i Ninh đã làm đ n ể ụ ị ờ ế ạ ế m c t t nh t r i, chinh ph c vi n d ng m i là ý đ to l n mà ứ ố ấ ồ ụ ễ ươ ớ ồ ớ đ ng kim b h v n luôn tâm ni m.” ươ ệ ạ ẫ ệ
Th m tiên sinh ti p t c nói: “N i xa h n thì không nói, nghe nói C u ẩ ế ụ ơ ơ ầ L p qu c bên ngoài h i v c nam c ng ch ng qua là n i bé b ng ậ ố ở ả ự ươ ẳ ơ ằ l mũi, nhân kh u không đ n ngàn v n, nh ng th y s l i ngang ỗ ẩ ế ạ ư ủ ư ạ ng c không ng ng l n chi m h i c ng Đ i Ninh, mà h i c ng ượ ừ ấ ế ả ươ ạ ả ươ Đ i Ninh không có chi n h m ra h n, ngay c ng dân cũng không ạ ế ạ ồ ả ư b o v n i, vì chuy n này mà năm đó b h đã t ng n i gi n.” ả ệ ổ ệ ệ ạ ừ ổ ậ
Th m tiên sinh nhìn sang Th m Lãnh: “Đ ng nhiên, th y s ch là ẩ ẩ ươ ủ ư ỉ con đ ng ta l a ch n cho ng i, b n thân ng i cũng có th l a ườ ự ọ ươ ả ươ ể ự
ch n, n u ng i c ch p mu n đ n m t trong t c ng, ta cũng sẽ ọ ế ươ ố ấ ố ế ộ ứ ươ t n l c s p x p giúp ng i.” ậ ự ắ ế ươ
Th m Trà Nhan nói: “Ta v n c m th y đ n t c ng h lang chi s ẩ ẫ ả ấ ế ứ ươ ổ ư t t h n, th y s vi n d ng ? Không hi n th c l m.” ố ơ ủ ư ễ ươ ư ệ ự ắ Th m Lãnh ng i bên đó v n không nói gì, tr m t m t lúc lâu sau ẩ ồ ẫ ầ ư ộ m i đ t nhiên b t c i: “T c ng h lang trên đ t li n c a Đ i ớ ộ ậ ườ ứ ươ ổ ấ ề ủ ạ Ninh g n nh đã vô đ ch, qu th c không thú v gì, n u có th d n ầ ư ị ả ự ị ế ể ẫ d t m t đoàn th y s khi n ngo i t h i th n ph c, đó m i là gi i ắ ộ ủ ư ế ạ ứ ả ầ ụ ớ ỏ vãi ch .” ứ
Th m Trà Nhan gõ lên đ u Th m Lãnh m t ti ng c p: “H c đâu ẩ ầ ẩ ộ ế ộ ọ ở m y câu thô t c này v y h .” ấ ụ ậ ả
Th m Lãnh xoa xoa đ u c i ng c: “Không th y là l i thô t c, vào ẩ ầ ườ ố ấ ờ ụ quân đ i n u mà nho nhã, ng c l i sẽ không đ c yêu quý đó.” ộ ế ượ ạ ượ Th m tiên sinh đ ng d y đi v phòng, sau đó l y quy n binh pháp ẩ ứ ậ ề ấ ể mà ông đã vi t r t nhi u năm ra đ a cho Th m Lãnh: “L c chi n, ế ấ ề ư ẩ ụ ế th y chi n, nh ng gì ta có th nghĩ đ n đ u vi t h t trong này ủ ế ữ ể ế ề ế ế ở r i, b t đ u t hôm nay ch y u ng i h c nh ng th trong này, ồ ắ ầ ừ ủ ế ươ ọ ữ ứ m t năm sau, vào th y s sông Nam Bình.” ộ ủ ư
Th m Lãnh nh n l y r i xem quy n binh pháp đó, ngay c m t ch ẩ ậ ấ ồ ể ả ộ ữ bên trong cũng không nhìn th y, b n ch trang bìa thì l i r t rõ ấ ố ữ ở ạ ấ ràng.
“C m tuy t binh pháp?” H n nhìn sang Th m tiên sinh: “T i sao là ấ ệ ắ ẩ ạ hai ch c m tuy t?” ữ ấ ệ
“Lâm binh tác chi n, c m, là ph i khi n k đ ch b đ ng m i m t, b ế ấ ả ế ẻ ị ị ộ ọ ặ ị h n ch m i m t, tuy t, là khi n k đ ch không nhìn th y hy v ng, ạ ế ọ ặ ệ ế ẻ ị ấ ọ kh p n i đ u là tuy t l .” Th m tiên sinh t hào nói: “Trong thiên ắ ơ ề ệ ộ ẩ ự h này, danh t ng nhi u không đ m xu , nh ng có ai th t s có ạ ướ ề ế ể ư ậ ự th làm đ c hai ch c m tuy t?” ể ượ ữ ấ ệ
(1) V t c c t t ph n: s v t phát tri n đ n c c đi m sẽ chuy n hóa ậ ự ấ ả ự ậ ể ế ự ể ể theo chi u h ng ng c l i. ề ướ ượ ạ
Trang 6# 1
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 10: Ch đ n đ gi t ng i ươ ỉ ế ể ế ườ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Th mùi thoang tho ng trong bãi lau s y th c ra cũng không d ứ ả ậ ự ễ ng i gì l m, trong kênh n c ch t h p t c đ n c ch y r t ch m, ử ắ ướ ậ ẹ ố ộ ướ ả ấ ậ đi vào m t đ m n c g n nh là ao tù thì mùi l i càng khó ng i ộ ầ ướ ầ ư ạ ử h n, ch ng qua các ng dân đã quen v i mùi hôi tanh nên cũng ơ ẳ ư ớ không đ ý. ể
Th ng bé c i tru ng bì bõm trong n c m t lúc b m nó xách tai ằ ở ồ ướ ộ ị ẹ lôi v nhà, ti ng qu trách r t l n cũng khi n Th m Lãnh có chút ề ế ở ấ ớ ế ẩ ng ng m . ưỡ ộ
Trên đ u h n đ i lau s y làm thành l p ng y trang, ng i x m trong ầ ắ ộ ậ ớ ụ ồ ổ b i lau s y ch xa mà nhìn, v dao trong tay chuy n qua l i đ n ụ ậ ở ỗ ỏ ể ạ ế m y l n, trong lòng bàn tay toàn là m hôi. ấ ầ ồ
“S ?” Th m Trà Nhan ng i bên c nh h n khẽ h i m t câu. ợ ẩ ồ ạ ắ ỏ ộ Đ i di n bãi lau s y chính là doanh đ a c a nhóm th y ph kia, nam ố ệ ậ ị ủ ủ ỉ n già tr quy mô cũng có đ n g n m y trăm ng i. Lúc Th m ữ ẻ ế ầ ấ ườ ẩ Lãnh đ n v n t ng r ng n i này sẽ ch có b y m i, tám m i ế ố ưở ằ ơ ỉ ả ươ ươ th y ph gi t ng i nh ngóe, ai ng còn có c thê nhi lão ti u c a ủ ỉ ế ườ ư ờ ả ể ủ chúng n a… ữ
Nh ng ng i già, tr con, ph n này đ ng nhiên bi t tr c t ữ ườ ẻ ụ ữ ươ ế ụ ộ trong nhà mình làm ngh gì, nh ng h đã quen r i, cũng không c m ề ư ọ ồ ả th y đó là chuy n th ng thiên h i lý bao nhiêu. ấ ệ ươ ạ
“Không ph i s .” Th m Lãnh l c đ u: “Nhi u ng i quá.” ả ợ ẩ ắ ầ ề ườ N u nh ch là m t đám th y ph , Th m Lãnh sẽ không do d , ế ư ỉ ộ ủ ỉ ẩ ự nh ng nh ng ph n , tr con kia thì làm sao? Ch ng lẽ ph i gi t ư ữ ụ ữ ẻ ẳ ả ế ng i tr c m t h sao? ườ ướ ặ ọ
“Ng i nghĩ, ác có phân bi t l n nh không?” Th m Trà Nhan đ t ươ ệ ớ ỏ ẩ ộ nhiên h i m t câu. ỏ ộ
Th m Lãnh h i ng n ng i: “Có ý gì?” ẩ ơ ẩ ườ
“Lẽ nào nh ng ph n đó không bi t tr ng phu c a mình làm gì? ữ ụ ữ ế ượ ủ Lẽ nào nh ng lão nhân đó không bi t nhi t c a mình làm gì? B n ữ ế ử ủ ọ h bi t, và còn h ng th t t c cái t t mà tr ng phu, nhi t gi t ọ ế ưở ụ ấ ả ố ượ ử ế
ng i c p hàng mang l i, ng i c m th y b n h đáng th ng c ườ ướ ạ ươ ả ấ ọ ọ ươ ỡ nào, vô t i c nào?” ộ ỡ
Th m Lãnh g t g t đ u: “V y ta đi tr c, t chi vi n.” ẩ ậ ậ ầ ậ ướ ỷ ệ Th m Trà Nhan m t ti ng: “Mang đ đ r i ch ?” ẩ ừ ộ ế ủ ồ ồ ứ Th m Lãnh ki m tra đ đ c trên ng i mình m t l t, sau l ng ẩ ể ồ ạ ườ ộ ượ ư bu c m t cây đao đ c bi t c a chi n binh Đ i Ninh, đây là th ộ ộ ặ ệ ủ ế ạ ứ Th m tiên sinh ki m đ c, ki m nh th nào thì không bi t. ẩ ế ượ ế ư ế ế Bên trái hông thì là m t cái roi dài đ c qu n l i, đ u roi có g n ộ ượ ấ ạ ầ ắ m t đ ng ti n xung quanh mài s c, bên ph i hông thì treo m t cái ộ ồ ề ắ ả ộ liên n , cũng là trang b dành riêng cho chi n binh Đ i Ninh. Nh ng ỏ ị ế ạ ữ th này đ u vô cùng khó ki m đ c. ứ ề ế ượ
Giày v a chân, ng qu n bu c vào trong giày, ch nh trang l i y ừ ố ầ ộ ỉ ạ ph c, sẽ không nh h ng đ n hành đ ng. ụ ả ưở ế ộ
Th ch y u nh t là v dao đang n m trong tay. ứ ủ ế ấ ỏ ắ
Th m Trà Nhan nhìn th y h n n m ch t v dao là t c gi n: “V dao ẩ ấ ắ ắ ặ ỏ ứ ậ ỏ đ i hi p, ng i đ nh lát n a dùng th này đánh cho b n chúng ng t ạ ệ ươ ị ữ ứ ọ ấ h t sao? Đây không ph i là đánh nhau mà là đi gi t ng i, dùng v ế ả ế ườ ỏ dao…”
Th m Lãnh toét mi ng c i: “Trong tình hu ng chi n đ u g n thì ẩ ệ ườ ố ế ấ ầ binh khí ng n có hi u qu h n m t chút.” ắ ệ ả ơ ộ
“V y t i sao ng i không l y m t thanh ch y th đo n đao?” ậ ạ ươ ấ ộ ủ ủ ả “B M nh Tr ng An l y đi r i mà.” ị ạ ườ ấ ồ
“Không th dùng cái khác thay th h ?” ể ế ả
“Không th .” ể
Th m Lãnh nói ra hai t nay xong thì kéo cái khăn đen trên c lên, ẩ ừ ổ khom l ng gi ng nh m t con báo săn đã phát hi n ra con m i, t c ư ố ư ộ ệ ồ ố đ nhanh đ n m c khi n Th m Trà Nhan h i ng c nhiên, sau đó ộ ế ứ ế ẩ ơ ạ nghĩ đ n l c b o phát nh v y đ u là mình b i d ng hu n luy n ế ự ạ ư ậ ề ồ ưỡ ấ ệ ra, l i có m t chút đ c ý. ạ ộ ắ
Trên đ t li n ch sâu trong bãi lau s y này, th y ph đã d ng lên ấ ề ở ỗ ậ ủ ỉ ự m t vùng doanh đ a, m c dù đ u là nhà c a đ n s d ng lên t ván ộ ị ặ ề ử ơ ơ ự ừ g nh ng b c c h t s c h p lý, có t ng vây, có chòi canh gác, n i ỗ ư ố ụ ế ứ ợ ườ ơ
n c nông th m chí còn đ t hai hàng s ng h u, n u nh c t đ t ướ ậ ặ ừ ươ ế ư ắ ứ c u tàu thì không th c p b . ầ ể ậ ờ
Th m Lãnh l n d i n c mà đi qua, th y ph trên c u tàu và trên ẩ ặ ướ ướ ủ ỉ ầ chòi canh gác không th nhìn th y h n. ể ấ ắ
R t nhanh chóng đã đ n g n, chính vào lúc này c chân Th m Lãnh ấ ế ầ ổ ẩ đ t nhiên h i căng c ng, ti p theo c th l p t c chìm xu ng d i, ộ ơ ứ ế ơ ể ậ ứ ố ướ sau đó thì nhìn th y m t đôi tay đang h ng lên c mình mà si t. ấ ộ ướ ổ ế Không ng d i n c cũng có ng i! ờ ướ ướ ườ
Đám th y ph này b th y quân c a ph ch c t o Giang Nam vây ủ ỉ ị ủ ủ ủ ứ ạ gi t khi n th n h n nát th n tính, cho nên trong doanh đ a phòng ế ế ầ ồ ầ ị b nghiêm ng t. Th m Lãnh không ng d i n c cũng có ng i ị ặ ẩ ờ ướ ướ ườ canh gi , ngay l p t c đã b kéo xu ng. ữ ậ ứ ị ố
R t nh nhàng, t t c đ u x y ra h t s c nh nhàng nh v y. ấ ẹ ấ ả ề ả ế ứ ẹ ư ậ Th m Lãnh nhìn th y hai bàn tay kia nhào lên bóp c mình thì ẩ ấ ổ nhanh chóng cúi đ u lao v phía tr c, lu n qua háng tên th y ph ầ ề ướ ồ ủ ỉ kia ra sau l ng, hai tay n m v dao đ t lên c ng i kia r i kéo ư ắ ỏ ặ ổ ườ ồ m nh v phía sau, đ ng th i hai chân cong lên, đ u g i đ t sau l ng ạ ề ồ ờ ầ ố ặ ư ng i kia. ườ
Trong n c liên t c n i lên t ng lu ng, t ng lu ng b t khí, tên th y ướ ụ ổ ừ ồ ừ ồ ọ ủ ph gi i b i l n kia kiên trì không đ n hai m i t c là c th đã ỉ ỏ ơ ặ ế ườ ứ ơ ể m m nhũn, Th m Lãnh không dùng dao nên không b ng i khác ề ẩ ị ườ phát giác đ c máu. ượ
Đ i v i Th m Lãnh mà nói đây là m t quá trình ch m rãi và lâu dài, ố ớ ẩ ộ ậ m c dù t lúc b t đ u đ n lúc k t thúc ch có kho ng hai phút. ặ ừ ắ ầ ế ế ỉ ả C th th y ph m t đi đ m, t chi buông thõng, ng i đã ch t. ơ ể ủ ỉ ấ ộ ấ ứ ườ ế Th m Lãnh c m th y r t l nh, tr c đó trên đ ng đ n đây, và c ẩ ả ấ ấ ạ ướ ườ ế ả sau khi Th m tiên sinh nói ra ba t “phá sát gi i” vào hôm qua, h n ẩ ừ ớ ắ v n luôn nghĩ đó sẽ là c m giác nh th nào. Nh ng sau khi th t s ẫ ả ư ế ư ậ ự gi t m t tên th y ph thì h n m i phát hi n nh ng c m giác mình ế ộ ủ ỉ ắ ớ ệ ữ ả t ng t ng t ng đ u quá h o. ừ ưở ượ ề ư ả
L nh, c m giác ch là th c s r t l nh, đ n m c Th m Lãnh trong ạ ả ỉ ự ự ấ ạ ế ứ ẩ ở n c b t đ u run r y không ng ng. ướ ắ ầ ẩ ừ
Ở ỗ ậ ẩ ồ ở ch xa trong bãi lau s y, Th m Trà Nhan ng i đây nâng thiên lý nhãn nhìn v phía bên đó, tay cũng đang run lên. ề
Nàng không nhìn th y, n u nh nhìn th y thì có th tay sẽ càng run ấ ế ư ấ ể r y h n n a. ẩ ơ ữ
Th m Lãnh gi t ng i xong, có ít nh t kho ng ba m i giây đ u óc ẩ ế ườ ấ ả ươ ầ tr ng r ng, sau ba m i giây nhìn th y thi th kia n i lên thì l p ố ỗ ươ ấ ể ổ ậ t c ph n ng l i đ c, nhanh tay kéo thi th xu ng, sau đó dùng ứ ả ứ ạ ượ ể ố dây l ng trên thi th bu c thi th vào c t g bên d i c u tàu, ư ể ộ ể ộ ỗ ướ ầ không cho thi th n i lên. ể ổ
Th m Lãnh ngoi đ u lên phía d i c u tàu đ hít th , c n th n ẩ ầ ở ướ ầ ể ở ẩ ậ l ng nghe ti ng b c chân trên c u tàu, phán đoán ra bên trên có ba ắ ế ướ ầ ng i đi qua đi l i. H n l i l n xu ng n c l n n a, sau khi l n m t ườ ạ ắ ạ ặ ố ướ ầ ữ ặ ộ trăm mét thì ngoi lên m t bên doanh đ a. Tr c đó h n đã quan ở ộ ị ướ ắ sát, đây là n i phòng b l ng l o nh t trong doanh đ a. ơ ị ỏ ẻ ấ ị
Leo lên b phía sau m t dãy nhà g , Th m Lãnh không kh i h i ờ ở ộ ỗ ẩ ỏ ơ nhíu mày, đây là m t dãy nhà xí… ộ
Th mà h n còn vòng đ n phía tr c nhà xí nhìn m t cái, phát hi n ế ắ ế ướ ộ ệ không có cái c a nào vi t nam n bên trên, th là h i th t v ng v ử ế ữ ế ơ ấ ọ ề t d ng c a th y ph . ố ưỡ ủ ủ ỉ
Ch n m t cái c a r i đi vào, h n d a vào sau c a đ i ch , thu n ọ ộ ử ồ ắ ự ử ợ ờ ậ ti n đi u ch nh hô h p. Qu th c là đi u ch nh hô h p cái n i này ệ ề ỉ ấ ả ự ề ỉ ấ ở ơ cũng h i khó khăn. ơ
Th m Trà Nhan nâng thiên lý nhãn nhìn th y Th m Lãnh đi vào ẩ ấ ẩ trong dãy nhà g đ n s đó, nàng phán đoán đó là nhà xí, th là ỗ ơ ơ ế không nh n đ c mà nghĩ, cái tên đó đi a đ kính thiên đ a qu ị ượ ỉ ể ị ỷ th n tr c khi lâm tr n? ầ ướ ậ
Cu i cùng, Th m Lãnh đã đ i đ c ti ng b c chân, m t hán t ố ẩ ợ ượ ế ướ ộ ử c ng tráng th p h n Th m Lãnh n a cái đ u đang ngâm nga hát đi ườ ấ ơ ẩ ử ầ vào nhà xí, còn ch a b c vào c a qu n đã t t xu ng non n a r i. ư ướ ử ầ ụ ố ử ồ Th m Lãnh nhìn cái th đang l ng l ng c a gã ta th c s ch ng ẩ ứ ủ ẳ ủ ự ự ướ m t, th là đi lên cho m t c c. ắ ế ộ ướ
Ch i ng i không v ch khuy t đi m, đánh ng i không đánh… ử ườ ạ ế ể ườ tr ng. ứ
Ngay l p t c tên kia đau đ n m c rên lên m t ti ng, b Th m Lãnh ậ ứ ế ứ ộ ế ị ẩ b t mi ng nên âm thanh càng tr m đ c h n. Th m Lãnh l p t c n ị ệ ầ ụ ơ ẩ ậ ứ ấ gã ta xu ng đ t, đè đ u, áp v dao lên m t ng i kia: “Ngoan ngoãn ố ấ ầ ỏ ặ ườ chút, n u không sẽ cho ng i n m th mùi v v dao c a ta!” ế ươ ế ử ị ỏ ủ
Th y ph quá đau, đ ng th i h i m m t. ủ ỉ ồ ờ ơ ờ ị
“V dao?” ỏ
Th m Lãnh cũng không tr l i, b t mi ng gã ta, dùng v dao v y cá ẩ ả ờ ị ệ ỏ ả c o lên b vai c a gã ta, t ng s i, t ng s i th t b c o xu ng, tên kia ạ ờ ủ ừ ợ ừ ợ ị ị ạ ố đau đ n m c l p t c giãy gi a. ế ứ ậ ứ ụ
Th m Lãnh h th p gi ng nói: “Nói cho ta bi t đ ng gia c a các ẩ ạ ấ ọ ế ươ ủ ng i ch nào, ta tha ch t cho ng i.” ươ ở ỗ ế ươ
Ng i kia li u m ng g t đ u, Th m Lãnh m i h i buông l ng tay là ườ ề ạ ậ ầ ẩ ớ ơ ỏ h n đã mu n hét lên, Th m Lãnh l i l p t c b t mi ng, v dao c ắ ố ẩ ạ ậ ứ ị ệ ỏ ạ lên m t tên kia m t cái… sâu đ n m c có th nhìn th y x ng, ặ ộ ế ứ ể ấ ươ không c n nghĩ cũng bi t là đau c nào. ầ ế ỡ
“Đã cho ng i c h i r i, t ng i n m b t.” Tay c a Th m Lãnh ươ ơ ộ ồ ự ươ ắ ắ ủ ẩ h i buông l ng m t chút: “Đ ng gia c a các ng i ch nào?” ơ ỏ ộ ươ ủ ươ ở ỗ “Phía sau dãy nhà đó có m t gian đ c l p chính là c a ông y, không ộ ộ ậ ủ ấ có n i v i nhà khác, li c m t là có th nh n ra, h o hán… xin ng i ố ớ ế ắ ể ậ ả ươ đ ng gi t ta.” ừ ế
“Ta không ph i h o hán, ta là ti u nhân, duy n t d ti u nhân nan ả ả ể ữ ử ữ ể d ng dã (1)… Phì, nói cái này làm gì.” ưỡ
Th m Lãnh phát hi n ra câu nói này không h p yêu c u, có chút ẩ ệ ợ ầ m t đi khí th , sau khi h i do d m t chút, h n tháo cái roi m m ấ ế ơ ự ộ ắ ề c a mình xu ng qu n m t vòng quanh c tên kia r i thình lình si t ủ ố ấ ộ ổ ồ ế ch t. L n này thì tay c a h n không run. ặ ầ ủ ắ
“N u m t ngày ta có v n phu l c, gi t s ch th y ph trong thiên ế ộ ạ ự ế ạ ủ ỉ h .” ạ
Th m Lãnh đã mu n nói ra câu này tr c m t th y ph t lâu r i. ẩ ố ướ ặ ủ ỉ ừ ồ “Bây gi ta đã có r i.” ờ ồ
Th m Lãnh si t ch t tên kia, đ y thi th ra tùy ti n che đ y, sau đó ẩ ế ế ẩ ể ệ ậ khom l ng ra kh i nhà xí, ch y th ng đ n căn nhà phía sau. H n ư ỏ ạ ẳ ế ở ắ còn không quên gi tay l c l c ngón tay cái v phía Th m Trà Nhan. ơ ắ ắ ề ẩ
Phì m t ti ng, Th m Trà Nhan đang nâng thiên lý nhãn b t c i ộ ế ẩ ậ ườ nh ng cũng không chú ý đ n, phía sau có hai tên th y ph c m đao ư ế ủ ỉ ầ đang nh chân nh tay đ n g n. ẹ ẹ ế ầ
Th m Lãnh vòng đ n phía sau dãy nhà đó, l p t c bi t là đã m c ẩ ế ậ ứ ế ắ l a… phía sau là m t tr ng luy n võ, toàn là ng i. ừ ộ ườ ệ ườ Có th th y đ c s hung hãn c a th y ph . ể ấ ượ ự ủ ủ ỉ
“Ai!”
Trong đám ng i đang khua th ng múa đao có ng i nhìn th y ườ ươ ườ ấ Th m Lãnh l p t c hô lên m t ti ng, m y ch c th y ph c ng ẩ ậ ứ ộ ế ấ ụ ủ ỉ ườ tráng có m t t i đây l p t c nhìn sang bên đó. Th m Lãnh đang ặ ạ ậ ứ ẩ khom l ng đành ph i đ ng th ng ng i, vai t a vào vách t ng, ư ả ứ ẳ ườ ự ườ nh c tay lên v y v y: “Chào m i ng i.” ấ ẫ ẫ ọ ườ
“Con m nó ng i làm gì đó!” Có ng i xách đao b c nhanh đ n ẹ ươ ườ ướ ế ch Th m Lãnh, b c đi cũng mang theo m t lu ng khí hung hãn. ỗ ẩ ướ ộ ồ Th m Lãnh th dài, th m nói bây gi không th ám sát n a r i, ẩ ở ầ ờ ể ữ ồ kinh nghi m c a b n thân v n còn thi u khuy t m t chút, sao l i ệ ủ ả ẫ ế ế ộ ạ không nghi ng l i c a tên th y ph kia chút nào v y ch ? ờ ờ ủ ủ ỉ ậ ứ “Ta là… v đao đ i hi p.” ỏ ạ ệ
Th m Lãnh tr l i m t câu, sau đó đ t nhiên lao đi, lúc lao v phía ẩ ả ờ ộ ộ ề tr c, bàn chân gi m trên m t đ t có l c b o phát, làm cu n lên ướ ẫ ặ ấ ự ạ ố m t tr n b i đ t. ộ ậ ụ ấ
Ph t m t ti ng, v dao đâm lên c h ng c a ng i kia. V dao t t ụ ộ ế ỏ ổ ọ ủ ườ ỏ ấ nhiên là không s c bén nh ng s c l c quá l n, tr c ti p đâm v c ắ ư ứ ự ớ ự ế ỡ ổ h ng ng i kia. Ng i kia rên m t ti ng li n ngã xu ng. ọ ườ ườ ộ ế ề ố “Gi t h n!” Ng i phía sau hét m t ti ng, m i m y ng i đ ng ế ắ ườ ở ộ ế ườ ấ ườ ồ th i xông lên. ờ
Th m Lãnh nghiêm đ u tránh m t đao, v dao đ p chu n xác lên ẩ ầ ộ ỏ ậ ẩ c h ng c a tên th y ph đó, hoàn toàn t ng đ ng v i th pháp ổ ọ ủ ủ ỉ ươ ồ ớ ủ đánh ngã k lúc nãy nh ng đ i ph ng l i không né tránh đ c, b i ẻ ư ố ươ ạ ượ ở vì Th m Lãnh quá nhanh, s c l c quá m nh. ẩ ứ ự ạ
M t đòn m t tên, chân Th m Lãnh linh ho t, né tránh, ra tay, n m ộ ộ ẩ ạ ằ d i đ t. Ch ch c lát b n tên th y ph xông lên đã b h n đánh ngã ướ ấ ỉ ố ố ủ ỉ ị ắ
h t, ng i n m d i đ t đ u có ph n ng g n gi ng nhau, hai tay ế ườ ằ ướ ấ ề ả ứ ầ ố ôm c mình, mi ng trào ra máu. ổ ệ
“Chuy n gì v y?” Có ng i đ y c a phòng đi ra, dáng ng i r t cao, ệ ậ ườ ẩ ử ườ ấ trên m t có m t v t s o, nhìn có v tàn ác. ặ ộ ế ẹ ẻ
Th m Lãnh nhìn th y ng i này li n nh n ra, chính là nh đ ng ẩ ấ ườ ề ậ ị ươ gia c a đám th y ph đã b t trói Th m tiên sinh năm đó, lúc đó h n ủ ủ ỉ ắ ẩ ắ đã g p m t l n, v n ch a quên dáng v c a y. ặ ộ ầ ẫ ư ẻ ủ
“Tr ác v t n, Th m tiên sinh d y t t nh ng làm không đ c t t.” ừ ụ ậ ẩ ạ ố ư ượ ố Th m Lãnh l m b m nói m t câu, sau đó l i xông lên l n n a. ẩ ẩ ẩ ộ ạ ầ ữ Năm đó h n gi ng m t con bê không bi t th gian hi m ác, lao vào ắ ố ộ ế ế ể dòng sông vì mu n c u Th m tiên sinh, đó là vì c u ng i, bây gi ố ứ ẩ ứ ườ ờ h n gi ng m t con báo săn đã h c đ c kỹ năng săn gi t, ch đ n ắ ố ộ ọ ượ ế ỉ ế đ gi t ng i. ể ế ườ
(1) Nguyên văn: duy n t d ti u nhân nan d ng dã, c n chi t c ữ ử ữ ể ưỡ ậ ắ b t t n, vi n chi t c oán, có nghĩa nh ng ng i n i tâm âm hi m ấ ố ễ ắ ữ ườ ộ ể h p hòi, b i vô liêm s là khó chung đ ng nh t, khi thân c n v i ẹ ỉ ổ ỉ ụ ấ ậ ớ h n thì h n không hi u khiêm t n, l ch s v i ng i khác, ng i ắ ắ ể ố ị ự ớ ườ ườ khác xa lánh h n thì h n l i có oán h n. ắ ắ ạ ậ
Trang 6# 2
Quy n 1: V n phu l c ể ạ ự
Ch ng 11: Có mang khăn tay không ươ
Shared by: banlong.us
=== oOo ===
Năm đó khi Bách Lý Đ v n còn, nh đ ng gia T ng Thái Sinh v n ồ ẫ ị ươ ố ẫ luôn s ng h t s c c n th n, b i vì y bi t Bách Lý Đ tàn ác c nào, y ố ế ứ ẩ ậ ở ế ồ ỡ cũng bi t làm đ i đ ng gia c a m t đám th y ph mà không tàn ác ế ạ ươ ủ ộ ủ ỉ thì k t c c là nh th nào. ế ụ ư ế
Cho nên sau khi y tr thành đ i đ ng gia v n luôn làm theo Bách ở ạ ươ ẫ Lý Đ , h n n a còn làm t t h n Bách Lý Đ , tâm t y c n kẽ h n, ồ ơ ữ ố ơ ồ ư ặ ơ lòng d ác đ c h n. ạ ộ ơ
Kho nh kh c nhìn th y Th m Lãnh gi t vào, ph n ng đ u tiên c a ả ắ ấ ẩ ế ả ứ ầ ủ y là b ch y. Năm đó Bách Lý Đ ch t ra sao, y cũng không dám ỏ ạ ồ ế
quên, sau này y phát hi n ng i thanh niên gi t vào này còn kém xa ệ ườ ế Th m lão b n năm đó. ẩ ả
“Gi t h n.” T ng Thái Sinh l nh lùng căn d n m t câu. ế ắ ố ạ ặ ộ H n m i th y ph d i tay vung đao xông v phía Th m Lãnh. ơ ườ ủ ủ ướ ề ẩ Trong đ u Th m Lãnh x t qua hình nh đ i năm ng i, đ i m i ầ ẩ ẹ ả ộ ườ ộ ườ ng i chi n binh Đ i Ninh ph i h p xông lên phía tr c, sau khi so ườ ế ạ ố ợ ướ sánh v i hình nh ng tên th y ph này xông lên, h n phát hi n ớ ữ ủ ỉ ắ ệ nh ng k này căn b n là không có ph i h p, tr n hình có r t nhi u ữ ẻ ả ố ợ ậ ấ ề s h . ơ ở
Chi n binh c a Đ i Ninh có m t b tr n pháp đ c t ng k t t ế ủ ạ ộ ộ ậ ượ ổ ế ừ kinh nghi m trên chi n tr ng, công, lui, th đ u có ph ng pháp. ệ ế ườ ủ ề ươ Trong m t toàn là kẽ h , vì th gi t ng i r t d dàng. ắ ở ế ế ườ ấ ễ Th m Lãnh không ti n lên nghênh đón, cho dù th c l c c a h n ẩ ế ự ự ủ ắ m nh đ n m c nào, b h n m i tên th y ph bao vây mà đánh ạ ế ứ ị ơ ườ ủ ỉ lo n cũng sẽ không có k t qu t t, b i vì th h b n h không có ạ ế ả ố ở ủ ạ ọ ọ chiêu th c gì đáng tin, không th d đoán đ c. ứ ể ự ượ
Nh ng đ i phó v i ng i nh v y, Th m Lãnh đã h c c trăm ngàn ư ố ớ ườ ư ậ ẩ ọ ả l n trong ba năm nay r i. ầ ồ
H n lao ra m t bên, g liên n đao bên hông xu ng, liên n là liên ắ ộ ỡ ỏ ố ỏ n là liên n ch th c c a Đ i Ninh, có th l p đ t, b n ra tám mũi ỏ ỏ ế ứ ủ ạ ể ắ ặ ắ tên. Th m Lãnh v a ch y v a b m đ ng c , mũi tên dài kho ng ẩ ừ ạ ừ ấ ộ ơ ả m t th n b n ra liên ti p, b n, năm tên th y ph đu i theo Th m ộ ố ắ ế ố ủ ỉ ổ ẩ Lãnh g n nh t l p t c ngã xu ng, trên c , trên ng c, toàn là nh ng ầ ấ ậ ứ ố ổ ự ữ ch chí m ng. ỗ ạ
B n, năm ng i ngã xu ng, ng i phía sau li n không dám truy ố ườ ố ườ ở ề đu i quá nhanh, sau khi b n liên n gi t ch t b n, năm ng i, ổ ắ ỏ ế ế ố ườ Th m Lãnh đeo liên n v bên hông, tay ph i rút roi dài ra… Vút ẩ ỏ ề ả m t ti ng, roi dài quăng ra m t ti ng đanh giòn, đ u roi bu c ộ ế ộ ế ở ầ ộ đ ng ti n đ c mài s c c nh, tên th y ph kho ng cách ngoài ba ồ ề ượ ắ ạ ủ ỉ ở ả mét b rách m t đ ng máu trên c , ngay sau đó máu tuôn ra nh ị ộ ườ ổ ư thác.
Th m Lãnh xoay c tay, roi dài r i kh i c c a xác ch t, kéo v sau ẩ ổ ờ ỏ ổ ủ ế ề m t cái r i l i quăng ra phía tr c, m t ti ng vút vang lên, r ch ra ộ ồ ạ ướ ộ ế ạ
m t v t máu trên ng c c a m t tên th y ph khác, trông r t đáng ộ ế ự ủ ộ ủ ỉ ấ s . ợ
M t tên th y ph khác lao qua dùng hai tay túm đ c roi dài c a ộ ủ ỉ ượ ủ Th m Lãnh, Th m Lãnh gi t tay kéo roi dài v , đ ng ti n xuyên qua ẩ ẩ ậ ề ồ ề hai tay c a tên th y ph , hoàn toàn c t đ t r i sáu, b y ngón tay. ủ ủ ỉ ắ ứ ờ ả Roi vung lên quét trên c tên th y ph đó, Th m Lãnh kéo v sau ổ ủ ỉ ẩ ề m t cái, đ ng ti n xoay m t vòng quanh c tên th y ph , máu phun ộ ồ ề ộ ổ ủ ỉ ra theo vòng tròn.
T ng Thái Sinh c m th y s tình không n, ng i đó tu i tác có v ố ả ấ ự ổ ườ ổ ẻ không l n, nh ng t i sao h th l i tàn ác nh v y? ớ ư ạ ạ ủ ạ ư ậ Gi ng nh h n và th h c a mình có thù gi t cha v y, không có ố ư ắ ủ ạ ủ ế ậ đòn nào là h chiêu, chiêu nào cũng chí m ng. ư ạ
Y làm sao mà bi t đ c, Th m Lãnh v n luôn nghĩ r ng cha m c a ế ượ ẩ ẫ ằ ẹ ủ mình là b th y ph gi t ch t, cho nên m i b r i h n, đây đ ng ị ủ ỉ ế ế ớ ỏ ơ ắ ươ nhiên chính là thù gi t cha m . ế ẹ
“Huynh đ !” T ng Thái Sinh đ t nhiên hô lên m t ti ng: “Ng i đ n ệ ố ộ ộ ế ươ ế c u tài hay là th khác? N u nh là c u tài, tài v t đây ta chia cho ầ ứ ế ư ầ ậ ở ng i m t ph n, đ đ n a đ i sau c a ng i h ng th không ươ ộ ầ ủ ể ử ờ ủ ươ ưở ụ h t, n u nh là c u th khác, ch này chúng ta có m y trăm ng i, ế ế ư ầ ứ ỗ ấ ườ ch a ch c ng i đã có th thành công.” ư ắ ươ ể
Th m Lãnh h i l ng tay, th y ph b h n qu t ch t m m nhũn ngã ẩ ơ ỏ ủ ỉ ị ắ ấ ế ề d i đ t. ướ ấ
“Mu n mua m ng?” Th m Lãnh c i h i: “V y ng i nói xem, ố ạ ẩ ườ ỏ ậ ươ ng i đ nh dùng bao nhiêu b c đ mua m ng c a mình?” ươ ị ạ ể ạ ủ T ng Thái Sinh l nh m t nói: “Hai trăm l ng b c, có đ không?” ố ạ ặ ượ ạ ủ Th m Lãnh h m t ti ng: “Năm đó khi ng i đi theo Bách Lý Đ đã ẩ ừ ộ ế ươ ồ h i không ít ng i, m t con cá béo b ng i b t đ c đã có th đòi ạ ườ ộ ị ươ ắ ượ ể v ti n chu c c v n l ng b c, mà n n nhân thì các ng i v n vùi ề ề ộ ả ạ ượ ạ ạ ươ ẫ xác trong sông, bây gi m ng c a mình l i ch đ nh tiêu có hai trăm ờ ạ ủ ạ ỉ ị l ng?” ượ
“R t cu c ng i là ai?!” T ng Thái Sinh quát m t ti ng. ố ộ ươ ố ộ ế “Ta?” Th m Lãnh tháo khăn đen trên m t xu ng: “Còn nh n ra ẩ ặ ố ậ khuôn m t này không?” ặ
“Lãnh T ng c!” S c m t T ng Thái Sinh l p t c bi n đ i, tr ng ử ố ắ ặ ố ậ ứ ế ổ ắ đ n đáng s . ế ợ
Dáng v c a Th m Lãnh th c ra không có thay đ i quá l n, so v i ẻ ủ ẩ ự ổ ớ ớ lúc m i hai tu i thì có c ng tráng h n m t chút, khuôn m t ườ ổ ườ ơ ộ ặ tr ng thành h n m t chút, nh ng m i ba năm có th có thay đ i ưở ơ ộ ư ớ ể ổ l n đ n đâu ch , T ng Thái Sinh không nh n ra m i l . Lãnh T ớ ế ứ ố ậ ớ ạ ử ng c con trai nuôi c a M nh lão b n, nh ng l i b M nh lão b n coi ố ủ ạ ả ư ạ ị ạ ả là k hy sinh thay th , hi n nay sao l i thành nh th này? ẻ ế ệ ạ ư ế
“T x ng hô này nói ra t mi ng ng i ch ng thân thi t m t chút ừ ư ừ ệ ươ ẳ ế ộ nào c .” Th m Lãnh l c đ u: “Bây gi còn mu n mua m ng không?” ả ẩ ắ ầ ờ ố ạ “Ng i đ n m t mình?” T ng Thái Sinh gi ng nói run run: “Ng i ươ ế ộ ố ọ ườ đ a ng i đi năm đó thì sao?” ư ươ
“ nhà ng n ng đó.” Ở ủ ướ
Th m Lãnh ho t đ ng c tay m t chút, n m ch t v dao: “Ông y ẩ ạ ộ ổ ộ ắ ặ ỏ ấ l i l m, nói sau nay vi c gi t th y ph đ u giao h t cho ta, n u ta ườ ắ ệ ế ủ ỉ ề ế ế gi t không đ nhi u thì không cho ta ăn c m, cho nên trong tình ế ủ ề ơ hu ng so sánh gi a c m và m ng c a ng i, đ ng nhiên là c m ố ữ ơ ạ ủ ươ ươ ơ quan tr ng h n.” ọ ơ
T ng Thái Sinh đ t nhiên túm l y m t tên th y ph bên c nh ném ố ộ ấ ộ ủ ỉ ạ v phía Th m Lãnh, sau đó quay ng i b ch y, y không tin là ề ẩ ườ ỏ ạ Th m Lãnh đ n m t mình. ẩ ế ộ
Th m Lãnh ra tay ngay kho nh kh c tên th y ph kia bay qua, v ẩ ả ắ ủ ỉ ỏ dao đâm vào c h ng ng i kia, trong c h ng ng i kia kêu xo t ổ ọ ườ ổ ọ ườ ẹ m t ti ng, lúc r i xu ng đ t là ng i đã không xong r i. ộ ế ơ ố ấ ườ ồ Th m Lãnh ch y theo truy kích, ba, b n tên th y ph còn l i đ u ôm ẩ ạ ố ủ ỉ ạ ề đ u b ch y, đ i đ ng gia còn ch y r i, b n h không ch y còn ầ ỏ ạ ạ ươ ạ ồ ọ ọ ạ đ i cái gì ch ? Nh ng k làm ác nh th y ph , th ph th c ra đ u ợ ứ ữ ẻ ư ủ ỉ ổ ỉ ự ề có m t ki u th n giao cách c m, lúc ai ai cũng tàn ác thì gi ng nh ộ ể ầ ả ố ư m t đàn dã thú, m t khi đã b t đ u s thì l p t c bi n thành m t ộ ộ ắ ầ ợ ậ ứ ế ộ cái bàn cát.
T c đ c a Th m Lãnh nhanh h n, đu i k p li n gi t ba ng i, ố ộ ủ ẩ ơ ổ ị ề ế ườ nh ng T ng Thái Sinh đã chui ra ngoài t c a sau c a căn nhà mà ư ố ừ ử ủ
ch y. Th m Lãnh lu n ra ngoài truy kích, sau đó thì nhìn th y T ng ạ ẩ ồ ấ ố Thái Sinh đ ng đó đ t nhiên không dám đ ng đ y. ứ ở ộ ộ ậ Th m Lãnh nghiêng đ u nhìn v phía tr c thì nhìn th y Th m Trà ẩ ầ ề ướ ấ ẩ Nhan đang đ ng đ ng tr c T ng Thái Sinh, tay trái tay ph i m i ứ ằ ướ ố ả ỗ bên xách m t tên th y ph đã b đánh ng t. ộ ủ ỉ ị ấ
“Sao t đ n đây?” Th m Lãnh nhìn th y Th m Trà Nhan li n không ỷ ế ẩ ấ ẩ ề nh n đ c mà nh ch khóe mi ng lên: “Còn xách hai tên v n a, có ị ượ ế ệ ề ữ m t không?” ệ
Th m Trà Nhan h m t ti ng: “Ch mu n xem th t i sao ng i l i ẩ ừ ộ ế ỉ ố ử ạ ươ ạ ch m nh v y.” ậ ư ậ
Nh ng Th m Lãnh v n nhìn hai tên kia: “Không dám gi t à?” ư ẩ ẫ ế Th m Trà Nhan h t c m lên: “Ta không dám gi t? Ta đi theo tiên ẩ ấ ằ ế sinh tr c ng i đ n m y năm, ta s m đã h c nh ng th ng i ướ ươ ế ấ ớ ọ ữ ứ ươ h c, h n n a nh t đ nh còn thành th c h n ng i.” ọ ơ ữ ấ ị ụ ơ ươ “V y cho nên?” ậ
“Cho nên… qu th c không dám gi t.” Th m Trà Nhan ném hai k ả ự ế ẩ ẻ trong tay xu ng đ t: “Máu be bét, nghĩ thôi đã bu n nôn.” ố ấ ồ T ng Thái Sinh k p gi a hai ng i, không nh ng không s mà còn ố ẹ ở ữ ườ ữ ợ có chút lúng túng.
“Hai ng i các ng i đã nói xong ch a?!” Y s hãi c t gi ng r t l n ườ ươ ư ợ ấ ọ ấ ớ đ nói: “Tránh ra cho ta!” ể
Th m Trà Nhan nghiêng đ u nhìn Th m Lãnh: “Đây là ai, ngông ẩ ầ ẩ cu ng nh v y?” ồ ư ậ
Th m Lãnh: “V này chính là đ i đ ng gia đây.” ẩ ị ạ ươ ở
Th m Trà Nhan: “Đ i đ ng gia à… con cá l t l i năm đó?” ẩ ạ ươ ọ ướ Th m Lãnh g t đ u: “Đúng đúng đúng.” ẩ ậ ầ
T ng Thái Sinh c m th y mình s p điên lên r i, hai tên này th t s ố ả ấ ắ ồ ậ ự hoàn toàn không coi y ra gì mà… Y điên cu ng lao v phía tr c ồ ề ướ nh ng l i b n hài t trông r t đ p r t đ p tr c ti p đánh ngã. ư ạ ị ữ ử ấ ẹ ấ ẹ ự ế Ph ng th c ra tay c a nàng không gi ng ng i khác, cũng không ươ ứ ủ ố ườ bi t làm sao l i b nàng túm đ c c tay, xoay m t cái v n m t cái, ế ạ ị ượ ổ ộ ặ ộ ng i đã b kh ng ch r i. ườ ị ố ế ồ
Th m Lãnh đi qua túm c T ng Thái Sinh áp gi i y đi v phía tr c, ẩ ổ ố ả ề ướ m i vòng sang dãy nhà phía tr c đã không th không d ng l i. ớ ở ướ ể ừ ạ Đ ng tr c căn nhà, có ít nh t hai trăm, ba trăm ng i đ ng đ y ằ ướ ấ ườ ứ ầ ở đó, nam n già tr , c m g y g , xiên s t, dao n u b p, t t c nh ng ữ ẻ ầ ậ ỗ ắ ấ ế ấ ả ữ th có th gi t ng i. ứ ể ế ườ
Đây không ph i là nh ng th y ph mà là ng i nhà c a nh ng th y ả ữ ủ ỉ ườ ủ ữ ủ ph đó, trong đó tuy t đ i b ph n là n nhân và lão nhân, tr con ỉ ệ ạ ộ ậ ữ ẻ nh thì m i hai, ba tu i, l n thì m i b n, m i lăm tu i, nh ng ỏ ớ ổ ớ ườ ố ườ ổ ư trên m t m i ng i đ u có m t ki u sát khí khi n ng i ta không ặ ỗ ườ ề ộ ể ế ườ l nh mà run. ạ
“Th ng i ra!” M t n nhân c m dao thái rau quát: “Các ng i ả ườ ộ ữ ầ ươ đ ng hòng s ng ra kh i đây.” ừ ố ỏ
Th m Lãnh nhìn khuôn m t t ng quen bi t c a nh ng ng i kia. ẩ ặ ừ ế ủ ữ ườ Đó ch ng ph i chính là nh ng đ i gia, đ i th m m t mũi hi n t có ẳ ả ữ ạ ạ ẩ ặ ề ừ th g p đ c m i n i trong tr n Ng Lân tr c đây sao? Nh ng ể ặ ượ ở ọ ơ ấ ư ướ ư mà m t khi ng i nhà thành th y ph , nhân tính c a b n h cũng ộ ườ ủ ỉ ủ ọ ọ thay đ i. ổ
“Làm sao đây?”
Th m Trà Nhan h i căng th ng, lúc này nàng m i hi u n i lo c a ẩ ơ ẳ ớ ể ỗ ủ Th m Lãnh tr c khi đ ng th . Đây là nh ng lão nhân n nhân hài ẩ ướ ộ ủ ữ ữ t , th t s ph i gi t ng i tr c m t b n h sao? Hay là… gi t b n ử ậ ự ả ế ườ ướ ặ ọ ọ ế ọ h ? ọ
“Nhìn dáng v c a b n h xem, đã không ph i là ng i r i.” ẻ ủ ọ ọ ả ườ ồ Nh ng Th m Lãnh l i không h s hãi hay căng th ng chút nào, ư ẩ ạ ề ợ ẳ gi ng nh năm đó khi h n đu i theo chi m h m c a th y ph v y, ố ư ắ ổ ế ạ ủ ủ ỉ ậ càng là tình hu ng ki u này h n càng bình tĩnh. H n nh c tay lên ố ể ắ ắ ấ ch vào m t nh ng ng i kia: “Nhìn xem đi, chính là x u xí nh th ỉ ặ ữ ườ ấ ư ế này.”
Th m Trà Nhan: “Kh kh … ta h i ng i làm th nào?” ẩ ụ ụ ỏ ươ ế Th m Lãnh nói: “Đ ta làm.” ẩ ể
Sau đó h n ti n lên m t b c, đ y T ng Thái Sinh đang b túm c ắ ế ộ ướ ẩ ố ị ổ trong tay mình m t cái, T ng Thái Sinh đ ng không v ng b nhào ộ ố ứ ữ ổ
"""