" Trong Những Cánh Rừng Vĩnh Cửu - Fred Vargas full prc, pdf, epub [Trinh thám] 🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Trong Những Cánh Rừng Vĩnh Cửu - Fred Vargas full prc, pdf, epub [Trinh thám] Ebooks Nhóm Zalo Đào Tiểu Vũ eBook www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook Fred Vargas sinh ngày 7 tháng 6 năm1957 tại Paris. Bà bước vào con đường văn chương từ cách đây rất lâu, nhưng chỉ bắt đầu cho xuất bản các tác phẩmcủa mình trong khoảng hai mươi nămtrở lại đây. Các tác phẩm của Fred Vargas đều giành được những giải thưởng văn học quan trọng của Pháp. Đã từ lâu Fred Vargas được báo giới mệnh danh là “Nữ hoàng truyện trinh thám” Sinh năm 1957 tại Paris với mẹ là nhà hóa học và bố là một học giả uyên bác, cô bé Fred Vargas (tên thật là Frédérique Audoin-Rouzeau) ngay từ nhỏ đã được thừa hưởng cả hai tố chất trí tuệ này. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, Fred theo học chuyên ngành nghiên cứu lịch sử và sớm trở thành một nhà khảo có học xuất sắc, đặc biệt tỏa sáng trong lĩnh vực tìmhiểu thông tin về các xã hội có xưa dựa trên xương động vật. Tuy nhiên, không dừng lại ở vai trò nhà khoa học tài năng, Fred bắt tay vào sáng tác truyện www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook tranh và học đàn ác-coóc-đê-ông. Sự nghiệp âm nhạc tỏ ra chẳng mấy thành công, con người đầy hoài bão ấy quyết định thử sức mình trong sự nghiệp sáng tác truyện trinh thám. Trí thông minh toán học thừa hưởng từ mẹ, khả năng nghệ thuật thừa hưởng từ bố, cá tính phiêu lưu và ham tìm hiểu chi tiết tường tận từng được tôi rèn qua nhiều lần khám phá khảo có đã khiến Les Jeux de Famour et de la mort (tạm dịch Trò chơi ái tình và chết chóc), “cú thử sức liều lĩnh” đầu tiên của Fred, trở nên đình đám và giành được giải thưởng Tiểu thuyết Trinh thám tại Liên hoan Cognac vào năm1986. Cuốn tiểu thuyết thứ hai, Uhomme aux cercles bleus (tạm dịch Người đàn ông với những chiếc vòng xanh) tiếp tục tôn vinh sự nghiệp tiểu thuyết gia trinh thám của Fred và đây cũng là lúc anh chàng cảnh sát trưởng trứ danh Jean-Baptiste Adamsberg xuất hiện và còn xuất hiện liên tục trong các cuốn tiểu thuyết nổi tiếng mà Fred viết sau này. Bên cạnh số lượng phát hành liên tục tăng, các tác www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook phẩm của Fred cũng nhận được vô số giải thưởng, trong đó phải kể đến giải Mystère de la critique cho Debout les morts (tạmdịch Người chết sống dậy) vào năm 1995, giải Tiểu thuyết Trinh thám tại Liên hoan Cognac cho L'homme à l'envềrs (tạm dịch Mặt trái người đàn ông) vào năm 1999, giải thưởng danh giá Prix des Librairies cho Pars vite et reviens tord (tạm dịch Khỏi hành nhanh và trở về chậm) vào năm 2002 và giải Trophée 813 cho tiểu thuyết trinh thám bằng tiếng Pháp xuất sắc nhất cho Dans les bois ếternels (Trong những cánh rừng vĩnh cửu) vào năm2006. GIỚI THIỆU Fred Vargas viết truyện trinh thám rất lạ. Không có cái dồn dập của bầu không khí khẩn trương phát giác tội phạm. Không có cái giật gân loạn đả đẫm máu. Văn phong cử nhẩn nha, câu từ cứ bình thản dẫn dắt người đọc đi từ chi tiết rời này đến chi tiết tản mạn khác để rồi bất chợt tất cả hội tụ ở một điểm sững sờ khiến người đọc không khỏi rùng mình. Một cái bóng lang thang ở nhà cảnh sát trưởng, mớ www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook tóc của các cô trinh nữ đã chết, vài chiếc xương hươu khó tin, bài thuốc trường sinh cổ xưa vô hại... vì sự tưởng chừng không có gì ấy mà người ta mới giật mình thấy tội ác có thể xuất phát từ những nguyên nhân đơn giản thế nào và đuợc tiến hành tinh vi ra sao. Cũng chỉ có Vargas, cây bút trinh thám hàng đầu nước Pháp hiện nay, với khả năng kể chuyện thông minh, mới có thể khiến người đọc rơi vào những cái giật mình bất ngờ như thế. Và Trong những cánh rừng vĩnh cửu xứng đáng với giải Trophée 813 năm 2006 cho tiểu thuyết trinh thám bằng tiếng Pháp xuất sắc nhất, nhờ những thú vị đến lạ lùng mà tác giả của nó đã kiến tạo nên. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook FRED VARGAS TRONG NHỮNG CÁNH RỪNG VĨNH CỬU LÊQUANGTOẢN dịch HOAQUÂN TỬ thực hiện ebook NHÀ XUẤT BẢN VĂN HÓASÀIGÒN CTYVĂN HÓAVÀ TRUYỀN THÔNGNHÃ NAMPHÁT HÀNH www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook MỘT Vén bức rèmcửa sổ bằng một cái kẹp vải, lão Lucio có thể thấy rõ hơn người hàng xóm mới dọn đến. Đó là một người đàn ông tóc nâu nhỏ con đang xây một bức tường bằng gạch nén mà không dùng dây dọi, tấmlưng trần hứng làn gió mát tháng Ba. Sau một giờ quan sát, lão Lucio lắc đầu một cái nhanh tựa như một con thằn lằn chợt thức dậy sau giấc ngủ trưa bất động, gỡ điếu thuốc đã tắt ra khỏi môi. - Gã này, - lão nói sau khi đã thôi dò xét, - đúng là một gã vụng về, không có đầu óc. Hắn cưỡi lừa và cứ đi theo hướng kim la bàn. Như thế thì dễ cho hắn. - Thôi ba, để cho người ta yên đi mà, - cô con gái nói với vẻ không tin tưởng. - Maria, ba biết ba phải làmgì mà. - Ba chỉ làmcho mọi người lo lắng với những câu chuyện của ba. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook Người cha tặc lưỡi. - Con sẽ nói bằng giọng khác nếu như con cũng bị mất ngủ. Đêm trước, ba lại thấy mụ ta rõ như là đang thấy con bây giờ vậy. - Dạ, ba đã kể con nghe rồi. - Mụ ta chầm chậm lướt ngang qua những khung cửa sổ trên lầu hệt như một bóng ma. - Dạ, - Maria thờ ơ lặp lại. Ông lão đứng lên, tựa mình vào cây gậy chống. - Người ta bảo rằng mụ đang đợi kẻ mới đến kia, rằng mụ đang chuẩn bị cho con mồi mới của mình. Cho hắn ấy, - lão nói thêm và hất hàm về phía cửa sổ. - Hắn ấy, - Maria nói, - hắn sẽ chỉ nghe ba vào tai này rồi ra tai kia thôi. - Hắn sẽ làm gì thì chỉ liên quan đến mình hắn. Đưa cho ba một điếu thuốc nào, ba đi ra đường đây. Maria đặt thẳng điếu thuốc lên môi của cha www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook và châmlửa. - Lạy Chúa, Maria, con phải gỡ đầu lọc ra chứ. Maria vâng lời và giúp cha mặc áo khoác. Rồi cô nhét vào túi lão một cái radio nhỏ, từ đó phát ra những tiếng rè rè khó nghe. Đó là vật bất ly thân của ông lão. - Ba đừng cộc cằn với hàng xóm mới nhé, - cô nói trong khisửa lại khăn quàng cổ cho cha mình. - Gã hàng xóm này đâu phải là tay mơ, tin ba đi. *** Adamsberg bình tĩnh làm việc dưới sự giám sát của ông lão nhà đối diện, anh tự hỏi khi nào ông sẽ đến xem xét anh trực diện. Anh nhìn ông lão băng ngang qua mảnh vườn nhỏ bằng những bước đi vững chãi, kiêu ngạo và nghiêm trang, khuôn mặt đẹp lão đầy những nếp nhăn, mái tóc bạc vẫn dày nguyên vẹn. Adamsberg đã định đưa tay ra để bắt tay ông lão www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook thì chợt nhận ra là ông bị cụt cánh tay phải. Anh giơ cái bay lên để vẫy chào và nhìn ông bằng ánh mắt bình thản và vô cảm. - Ta có thể cho cậu mượn sợi dây dọi, - ông lão lịch sự nói. - Cháu xoay xở được mà, Adamsberg vừa trả lời vừa bốc thêm một viên gạch mới. Ở chỗ cháu, người ta xây tường mà chỉ cần canh bằng mắt thôi, và các bức tường vẫn thẳng. Hơi nghiêng một chút nhưng vẫn thẳng. - Cậu là thợ hồ hả ? - Dạ không, cháu là cảnh sát. Cảnh sát trưởng. Ông lão chống cây gậy vào bức tường mới xây rồi cài nút áo gilê lên tới cằm, đã đến lúc thu thập thông tin rồi đây. - Cậu đang tìmma túy hả ? Hay là những thứ tương tự như vậy ? - Xác chết. Cháu làm trong bộ phận Hình sự mà. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Tốt, ông lão nói có vẻ hơi bất ngờ. Ta thì làmviệc ở Viện... Lão nháy mắt với Adamsberg. - Không phải Viện Kiểm sát đâu, ừm, là ván gỗ lát sàn thôi. Ta bán ván lát sàn. (Lão Lucio chơi chữ: trong tiếng Pháp, "le parquet" vừa có nghĩa là ván lát sàn vừa có nghĩa là Đoàn Kiểm sát viên thuộc Viện Kiểm sát. Vì Adamsberg nóỉ anh là cảnh sát trưởng nên ông Lucio dùng Viện Kiểm sát để đối lại. (tất cả các chú thích nếu không có lưu ý gì thêm đều là của dịch giả) Adamsberg vừa mỉm cười với người hàng xóm mới ra vẻ hiểu ý vừa nghĩ bụng đây là một người vui tính có thể cười đùa được với những chi tiết nhỏ nhất. Một kẻ hamvui, hay cười nhưng cặp mắt đến lại nhìn thấu bụng dạ người khác. - Gỗ sồi, gỗ sồi rừng, gỗ thông. Nếu cần thì cậu biết gọi cho ai rồi chứ. Sàn nhà của cậu chỉ lát gạch thôi. - Vâng. - Dùng ván lát sàn thì ấm hơn. Ta tên là Velasco. Lucio Velasco Paz. Doanh nghiệp Velasco www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook Paz và con gái. Lucio Velasco cười lớn, mắt vẫn không ngừng nhìn chằm chặp vào Adamsberg. Ông lão này đang quanh co chắc là có điều gì muốn nói. - Maria đã tiếp quản doanh nghiệp. Đầu óc nó vững vàng lắm, đừng có đi kể với nó những chuyện nhảmnhí, nó không thích nghe đâu. - Những chuyện nhảmnhí kiểu gì ạ ? - Thí dụ như là những chuyện về hồn ma bóng quế, - ông lão vừa nói vừa nheo nheo đôi mắt đen láy. - Không sao đâu, cháu cũng chẳng biết câu chuyện nhảmnhí nào về ma quỷ cả. - Người ta cứ nói thế và rồi một ngày nào đó người ta lại biết một chuyện. - Có thể ạ. Cái radio của bác chưa được chỉnh đúng tần số kìa. Bác có muốn cháu chỉnh lại giúp bác không ? - Để làmgì ? - Để nghe các chương trình phát thanh. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Không cần đâu, chàng trai. Ta không muốn nghe những chuyện ngu ngốc của bọn chúng. Ở tuổi ta, người ta đã đạt được cái quyền làmtheo ý mình. - Dĩ nhiên ạ, - Adamsberg nói. Nếu ông lão hàng xóm muốn khệ nệ đem theo trong túi một cái radio không rõ tiếng và thích gọi người khác là “chàng trai” thì mặc kệ ông ta. Ông lão ngừng một lát, đưa mắt dò xét cách Adamsberg chèn hồ vào giữa mấy viên gạch. - Cậu vừa ý với căn nhà này chứ ? - Rất vừa ý ạ. Lucio khẽ buông một câu đùa cợt không nghe rõ rồi phá lên cười. Adamsberg lịch sự mỉmcười. Có cái gì đó rất trẻ trung trong điệu cười của lão, khi cung cách của lão dường như cho thấy ít nhiều gì ông cũng chịu trách nhiệm về số phận của những người trong khu đất này. - Một trăm năm mươi mét vuông, - lão nói tiếp. - Với một khu vườn, một lò sưởi, một hầm rượu, một kho chứa củi. Làm gì có được một căn nhà như www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook thế ở Paris. Có bao giờ cậu tự hỏi là tại sao cậu lại có thể mua được nó với cái giá quá rẻ như thế không ? - Tại vì nó quá cũ kỹ, quá đổ nát, là cháu nghĩ thế. - Thế cậu không tự hỏi là tại sao người ta lại không phá nó đi à ? - Tại vì nó ở cuối hẻm, chẳng làm phiền đến ai cả. - Chính xác, chàng trai ạ. Đã sáu năm nay rồi mà không ai buồn hỏi mua cả. Điều này không làm cậu băn khoăn sao ? - Nghĩa là thưa ông Velasco, cháu ít khi lo nghĩ lắm. Adamsberg cạo chỗ xi măng thừa bằng một nhát bay. - Nhưng cứ giả sử là điều này làm cậu suy nghĩ, - ông lão tiếp tục. - Giả sử như cậu tự hỏi xemtại sao không có ai muốn mua ngôi nhà này ? - Tại vì nhà tắm đặt ở bên ngoài. Người ta không thích như vậy. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Thì người ta cũng có thể xây một bức tường để nối nhà tắm với phần nhà chính chứ, hệt như cái việc mà cậu đang làmđó. - Cháu làm vậy không phải vì cháu mà là vì vợ con cháu. - Lạy Chúa, cậu sẽ không để một người phụ nữ đến sống ở đây chứ ? - Cháu không nghĩ thế. Họ chỉ ở tạmthôi. - Nhưng còn cô ta ? Cô ta sẽ không ngủ ở đây đấy chứ ? Adamsberg nhíu mày còn ông lão thì đặt tay lên cánh tay của anh để lôi kéo sự chú ý. - Đừng tự tin quá như thế, - ông lão hạ giọng. - Bán quách nó đi. Có nhiều điều mà chúng ta không hiểu nổi đâu, chúng mạnh hơn chúng ta đấy. - Là cái gì ạ ? Lão Lucio mấp máy môi, nhai nhai điếu thuốc đã tắt. - Thấy cái gì không ? - vừa nói lão vừa chìa phần trên của cánh tay phải đã bị cụt ra. - Dạ thấy, - Adamsberg kính cẩn trả lời. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Nó bị mất khi ta lên chín tuổi, trong thời nội chiến. - Vâng. - Ta cứ bị ngứa ở chỗ đó, biết bao nhiêu lần rồi. Ngứa sau khi bị cụt từ sáu mươi chín năm nay. Vào đúng một chỗ và lúc nào cũng ở chỗ đó, - ông lão vừa nói vừa chỉ tay vào một điểm trong khoảng không. - Mẹ ta thì biết rõ căn nguyên: đó là chỗ bị nhện cắn. Khi cánh tay của ta bị cắt đi, ta cứ gãi mãi. Thành ra lúc nào nó cũng ngứa ngáy. - Dạ, chắc là vậy rồi, - Adamsberg vừa nói vừa trộn xi măng không gây ra một tiếng động. - Tại vì vết nhện cắn đó vẫn chưa kết thúc cuộc đời của nó, cậu hiểu không ? Nó đòi nợ, nó trả thù đó. Cậu có thấy nó giống cái gì không ? - Những ngôi sao, - Adamsberg gợi ý. - Chúng vẫn còn lấp lánh dù đã chết từ lâu rồi. - Ờ, - ông lão đồng ý với vẻ hơi ngạc nhiên. - Hay là chuyện tình cảm, thí dụ như một chàng trai vẫn còn yêu một cô gái hoặc ngược lại mặc dù www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook chuyện tình của họ đã chấmdứt, cậu hiểu chứ ? - Dạ. - Và tại sao chàng trai vẫn còn yêu cô gái hoặc là cô ta vẫn còn yêu cậu ta ? Chuyện đó giải thích thế nào ? - Cháu không biết, - Adamsberg vẫn nhẫn nại nói. Xen vào giữa những cơn gió, ánh mặt trời tháng Ba dịu dàng sưởi ấm tấm lưng trần của Adamsberg và anh vẫn đứng đó tiếp tục xây bức tường trong mảnh vườn bỏ hoang, Ông cụ Lucio Velasco Paz cứ tiếp tục muốn nói bao nhiêu cũng được, điều đó không khiến anh khó chịu. - Đơn giản lắm, bởi vì tình cảm vẫn chưa chết. Những điều đó, chúng tồn tại bên ngoài chúng ta. Đành phải đợi cho đến khi chúng kết thúc, phải gãi vết ngứa đến cùng. Và cũng tương tự nếu như ai đó bị chết trước khi hết phần số trời cho. Những kẻ bị giết tiếp tục lang thang trong không gian, bọn họ cứ đến quấy rầy chúng ta không ngừng. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Giống như vết nhện chích, - Adamsberg quay trở lại vấn đề. - Những linh hồn, - ông lão trịnh trọng nói. - Bây giờ thì cậu đã hiểu tại sao không ai muốn mua căn nhà này phải không ? Nó bị ma ámđó, anh bạn ạ. Adamsberg lau chùi máng xi măng rồi xoa tay. - Tại sao không chứ ? - anh nói. - Cháu chẳng phiền hà gì chuyện đó. Cháu đã quen với những chuyện thoát khỏi tầmkiểmsoát của mình rồi. Ông lão Lucio ngẩng đầu lên và nhìn Adamsberg với vẻ buồn buồn. - Chính cậu, chàng trai ạ, cậu sẽ không thoát được nó đâu nếu cậu cứ ranh mãnh như thế. Cậu nghĩ cậu là cái gì chứ ? Cậu mạnh hơn mụ ta sao ? - Mụ ta ? Đó là một người đàn bà sao ? - Đó là một linh hồn đã có từ nhiều thế kỷ trước, từ thời trước Cách mạng nữa kia. Một mụ già ác độc, một cái bóng. Anh cảnh sát trưởng chậm rãi xoa tay lên bề www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook mặt sần sùi của bức tường gạch. - Thế à ? - giọng anh đột nhiên chuyển sang suy tư. - Một cái bóng à ? www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook HAI Adamsberg pha cà phê trong căn bếp rộng mà đến bây giờ anh vẫn thấy khó thích nghi. Ánh sáng xuyên qua những ô vuông trên cửa sổ chiếu sáng nền gạch cũ màu đỏ lát kiểu ô bàn cờ, một nền gạch từ nhiều thế kỷ trước. Mùi hơi ẩm, mùi gỗ cháy, mùi vải dầu mới có vẻ gì đó khiến anh nhớ lại ngôi nhà của mình ở miền núi nếu ra sức liên tưởng. Anh đặt hai cái tách lẻ bộ xuống mặt bàn nơi ánh mặt trời in bóng thành hình chữ nhật. Ông lão hàng xóm ngồi thẳng người, bàn tay độc nhất bóp chặt đầu gối. Đó là một bàn tay to lớn đủ sức bóp có một con bò với ngón cái và ngón trỏ, bàn tay có vẻ đã lớn lên gấp đôi để bù lại cho bàn tay bị mất. - Bác có muốn thêm chút gì nữa cho trôi vị cà phê không ? Không phiền chứ ? Lão Lucio ném một cái nhìn nghi ngờ về phía khu vườn trong khi Adamsberg tìm kiếm một www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook chai rượu nào đó trong mấy cái thùng hãy còn nằm chồng lên nhau thành đống. - Con gái bác không muốn phải không ? - anh hỏi. - Nó không khuyến khích tôi uống. - Cái này được không ? Rượu gì đây nhỉ ? - Adamsberg vừa hỏi vừa rút từ két rượu ra một cái chai. - Vang trắng, - ông lão nhận xét, mắt nheo lại như một nhà điểu học đang nhận dạng một con chim ở đằng xa. - Giờ này thì còn hơi sớm để uống vang trắng. - Cháu cũng chẳng còn thứ nào khác. - Vậy cũng được, - ông lão nói như ra lệnh. Adamsberg rót cho ông một ly và ngồi xuống gần ông, phơi tấm lưng về phía ô cửa sổ đầy nắng. - Chính xác thì cậu đã biết được chuyện gì nào ? - ông lão Lucio hỏi. - Người chủ trước đây của ngôi nhà đã treo www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook cổ tự vẫn trong căn phòng trên lầu, - Adamsberg vừa nói vừa đưa tay chỉ lên trần nhà. - Vì vậy mà không ai muốn mua căn nhà này. Đối với cháu thì chẳng nhằm nhò gì cả. - Bởi vì cậu đã từng nhìn thấy những người chết treo rồi phải không ? - Cháu đã từng thấy. Nhưng người chết chẳng bao giờ hại cháu cả. Mà là những kẻ giết họ. - Chúng ta không bàn đến những cái chết thực sự, anh bạn, mà chúng ta đang nói về những cái chết khác, về những linh hồn chưa siêu thoát kìa. Mụ ta không bao giờ đi ra khỏi đây. - Cái bà treo cổ tự vẫn hả bác ? - Bà đó thì đã đi rồi, - lão Lucio vừa giải thích vừa ực một ly đầy như để suy tôn sự kiện. - Cậu có biết lý do tạisao bà ta tự tử không ? - Dạ không. - Chính căn nhà này đã ám bà ta đến hóa điên. Tất cả những phụ nữ sống ở đây đều bị cái bóng ấy làmcho suy kiệt. Rồisau đó thì họ chết. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Cái bóng ? - Là hồn ma của nhà dòng. Vì vậy mà cái hẻmnày được gọi là ngõ Mouettes. - Cháu không hiểu, - Adamsberg nói trong khi rót thêmcà phê. - Đã từng có một tu viện nữ rất cổ xưa ở đây từ nhiều thế kỷ trước. Các nữ tu bị cấm không được nói. - Dòng Tịnh khẩu. - Chính xác. Người ta gọi là đường Muettes. Rồi từ từ chuyển thành Mouettes. (Chỗ này rất khó dịch: Muettes là từ dùng để chỉ các bà xơ dòng tu Tịnh khẩu, nhưng do khó phát âm nên chuyển thành Mouettes là tên một loài chim giống như mòng biển, Adamsberg tưởng là đang nói về những con chim biển). - Vậy nó không liên quan gì đến những con chimsao ? - Adamsberg nói với vẻ thất vọng. - Không, mà liên quan đến các bà xơ. Nhưng nếu để là “muettes” thì rất khó phát âm. Muettes, - lão Lucio lặp lại. - Muettes, - Adamsberg chậmrãi nhắc lại. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Thấy không, khó thật đấy chứ. Nói cho cậu biết, vào thời ấy, một trong mấy bà xơ đã làm ô uế căn nhà này. Với một con quỷ hay sao đó. Nhưng rốt cuộc, người ta chẳng có bằng cớ gì về chuyện này. - Có bằng cớ về chuyện gì, thưa bác Velasco ? - Adamsberg tươi cười hỏi lại. - Cậu có thể gọi ta là Lucio. Bằng cớ thì người ta cũng có đấy. Có một vụ kiện vào thời đó, vào năm 1771, rồi tu viện bị bỏ hoang còn ngôi nhà được tẩy uế. Mụ xơ tịnh khẩu đó tự xưng là nữ thánh Clarisse. Mụ hứa hẹn với đámphụ nữ là sẽ đưa họ lên thiên đường bằng một buổi lễ và tiền bạc. Nhưng điều mà mấy bà già này không biết, là họ sẽ được lên thiên đường ngay lập tức. Khi họ đến mang theo rất nhiều tiền thì mụ liền cắt cổ họ. Mụ đã giết bảy người. Bảy người, anh bạn ạ. Nhưng rồi một đêm nọ, mụ gặp phải một trường hợp khó nhằn. Lão Lucio cười rộ lên bằng giọng cười trẻ thơ rồi tiếp tục. - Không nên đùa với ma quỷ, - lão nói. - Ôi, www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook cái vết nhện cắn lại ngứa nữa rồi, đây đúng là sự trừng phạt dành cho ta. Adamsberg nhìn lão gãi mấy ngón tay vào khoảng không, bình thản chờ nghe đoạn kế tiếp. - Khi gãi bác có thấy bớt ngứa không ? - Đỡ được một lát rồi lại ngứa nữa. Một buổi chiều ngày mồng ba tháng Giêng năm 1771, một bà già đến nhà Clarisse để mua vé lên thiên đường. Nhưng con trai của bà ta vốn là một kẻ đa nghi và khó chơi đã lén đi theo. Hắn làm nghề thuộc da, rồi hắn đã giết mụ nữ thánh. Như thế này này, - lão Lucio minh họa bằng cách ấn mạnh bàn tay xuống mặt bàn. - Hắn bóp nghẹt bà ta bằng hai bàn tay khổng lồ. Cậu vẫn theo dõi câu chuyện chứ hả ? - Vâng. - Nếu không thì tôisẽ kể lại. - Không cần đâu, bác Lucio. Bác cứ tiếp tục đi. - Có điều là linh hồn nhơ bẩn của Clarisse không bao giờ thực sự được siêu thoát. Bởi vì lúc ấy www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook mụ mới có hai mươi sáu tuổi, cậu hiểu chứ. Từ đó, tất cả những phụ nữ sống ở đây đều phải chết, chết một cách kinh khủng. Trước bà Madelaine - cái bà treo cổ ấy - là một bà Jeunet nào đó, vào khoảng những năm sáu mươi. Không ai biết tại sao bà ta lại ngã khỏi cửa sổ từ trên cao. Rồi trước cả bà Jeunet, là một bà Marie-Louise nào đó được tìm thấy trong thời chiến, nằm chết cắm đầu vào lò than. Cha ta biết cả hai bà. Toàn những chuyện bi thương. Hai người cùng lắc đầu. Lucio Velasco thì có vẻ nặng nề, Adamsberg thì có vẻ thích thú. Anh cảnh sát trưởng không muốn làm phiền lòng ông già. Mà thực ra, câu chuyện hay ho về những hồn ma này cũng rất thích hợp với cả hai người. Và như những người amhiểu vấn đề, họ kéo dài câu chuyện cho đến khi chỗ đường dưới đáy ly cà phê tan ra. Những chuyện khủng khiếp về mụ nữ thánh Clarisse nhấn mạnh thêm sự hiện diện của lão Lucio và tạm thời kéo Adamsberg ra khỏi những vụ sát nhân tầm thường mà anh vẫn phải điều tra. Dẫu sao hồn ma nữ này www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook cũng nên thơ hơn là hai gã bị cắt cổ ở cổng Giáo đường hômtuần rồi. Suýt nữa thì anh đã kể cho Lucio nghe về công việc của mình bởi dường như ông già Tây Ban Nha này luôn đưa ra ý kiến chắc chắn về tất thảy mọi chuyện. Anh thích ông già vui tính cụt tay ấy ngoại trừ cái radio cứ vo vo liên tục trong túi áo ông. Thấy lão ra hiệu, anh liền rót đầy ly cho lão. - Nếu tất cả những người bị giết phải đi lang thang trong hư vô, - Adamsberg tiếp tục câu chuyện, - thì có tổng cộng bao nhiêu hồn ma trong nhà cháu ? Mụ thánh Clarisse cộng thêm bảy nạn nhân của mụ ? Cộng thêm hai người đàn bà mà cha của bác đã biết, rồi bà Madelaine nữa ? Mười một người ? Hay nhiều hơn ? - Chỉ một mình Clarisse thôi, - lão Lucio khẳng định. - Các nạn nhân của mụ đã quá già rồi nên họ sẽ không bao giờ quay trở lại nữa. Trừ phi họ đang ở trong nhà riêng của mình, mà điều này cũng có thể lắm. - Dạ phải. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Còn ba người đàn bà kia lại là chuyện khác. Họ không bị giết mà bị ám. Clarisse chưa sống hết phần số của mụ khi bị tên thợ thuộc da bóp cổ. Giờ thì cậu đã hiểu tại sao người ta không phá bỏ ngôi nhà này rồi chứ gì ? Tại vì Clarisse sẽ đi ngụ ở chỗ khác xa hơn. Sang nhà ta chẳng hạn. Và tất cả chúng ta, những người sống trong khu vực này, chúng ta cho rằng biết được mụ đang ẩn núp nơi nào thì vẫn tốt hơn. - Ở đây. Lão Lucio nháy mắt tỏ vẻ đồng tình. - Và ở ngay đây, miễn là chúng ta đừng đặt chân vào thìsẽ không có gì đáng tiếc cả. - Có vẻ như bà ta chỉ thích quanh quẩn trong nhà. - Mụ không hề đặt chân xuống vườn nữa kìa. Mụ đang đợi các nạn nhân ở trên đó, trên tầng thượng của nhà cậu. Và bây giờ mụ lại có thêmbạn. - Là cháu. - Là cậu, - lão Lucio khẳng định. - Nhưng www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook cậu là đàn ông, mụ sẽ không quấy rầy cậu nhiều đâu. Mụ chỉ làm cho mấy người đàn bà bị hóa điên thôi. Nghe lời ta đi, đừng có đem vợ cậu đến đây. Hoặc là bán quách căn nhà này đi. - Ô không đâu bác Lucio. Cháu thích căn nhà này. - Cứng đầu nhỉ. Cậu là người vùng nào vậy ? - Pyrénées. - Dãy núi vĩ đại, - Lucio nói với vẻ kính cẩn. - Vậy là ta chẳng cần phí công thuyết phục cậu nữa. - Bác biết vùng đó à ? - Ta sinh ra ở sườn bên kia dãy núi mà, chàng trai. Ở Jaca. - Thế thi thể của bảy bà già kia đâu ? Người ta có tìmkiếmhọ lúc tiến hành vụ kiện không ? - Không. Vào thời ấy, vào cái thời cách đây nhiều thế kỷ ấy, người ta không điều tra như bây giờ. Có lẽ là mấy cái xác đó vẫn còn ở dưới kia, - Lucio vừa nói vừa dùng cây gậy chống chỉ ra vườn. - Chính vì vậy mà người ta không cuốc quá sâu. Không nên www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook kích động ma quỷ. - Không, nhưng để làmgì chứ ? - Cậu giống hệt như Maria, - ông lão tươi cười nói, - cậu coi thường những chuyện này. Nhưng ta thì thường xuyên cảm nhận được nó, anh bạn à. Nào là sương mù, nào là những làn hơi ẩm, rồi hơi thở của mụ nữa, nó lạnh như mùa đông trên đỉnh núi vậy. Và vào một đêm tuần rồi, khi đang đi tiểu dưới gốc cây phỉ thì ta đã thực sự trông thấy mụ. Lucio uống cạn ly vang trắng rồi gãi vào chỗ ngứa trên cánh tay đã mất. - Mụ ta đã già đi ghê gớm, - lão nói bằng giọng gần như kinh tởm. - Thì đã từng ấy năm trôi qua rồi mà, - Adamsberg nói. - Đúng thế. Khuôn mặt của Clarisse đầy nếp nhăn trông hệt như một quả hồ đào héo. - Bà ta đang ở đâu ? - Ở trên lầu. Mụ ta đi tới đi lui trong căn phòng ở trên đó. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Đó sẽ là phòng làmviệc của cháu. - Thế cậu sẽ đặt phòng ngủ ở đâu ? - Ở bên cạnh. - Cậu chẳng biết sợ gì cả, - lão Lucio vừa nói vừa đứng dậy, - ít ra thì ta đã không quá tàn nhẫn phải không ? Maria nó không thích ta tàn nhẫn như vậy mà. - Không hề đâu, - Adamsberg nói và chợt cảm thấy được cả bảy cái xác chôn dưới chân và một hồn ma với cái đầu trông như quả hồ đào. - Càng tốt. Có thể cậu sẽ tán tỉnh được mụ. Mặc dầu người ta bảo rằng chỉ một lão già cốc đế mới tóm được mụ mà thôi. Nhưng đó chỉ là những huyền thoại. Đừng tin vào bất cứ chuyện gì cả. Ngồi lại một mình, Adamsberg uống cạn ly cà phê đã nguội lạnh. Rồi anh hướng mắt lên trần nhà và lắng nghe. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook BA Sau khi trải qua một đêm thanh bình với sự hiện diện thầm lặng của nữ thánh Clarisse, cảnh sát trưởng Adamsberg đi đến Viện Pháp Y. Chín ngày trước đó, hai người đàn ông bị cắt cổ trước cổng Giáo đường nằm cách nhau chỉ vài trăm mét. Theo tất cả những gì mà viên cảnh sát khu vực trình bày thì đó là hai tên khốn khổ, hai kẻ bất lương kém cỏi sống bằng nghề buôn gian bán lận ở chợ đồ cũ. Adamsberg rất muốn khámnghiệmlại hai cái xác này từ khi viên cảnh sát trưởng Mortier của Đội Chống ma túy muốn trưng tập chúng. - Hai gã khốn khổ bị cắt cổ ở cổng Giáo đường, đó là việc của tớ, Adamsberg ạ, - Mortier tuyên bố. - Chừng nào vẫn còn một tên da đen trong khu vực chúng ta. Cậu còn đợi gì mà chưa chuyển chúng sang cho tớ chứ ? Đợi đến lúc tuyết rơi à ? - Tớ còn đang tìm hiểu xem tại sao lại có đất www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook giắt vào móng tay chúng. - Thì tại vì chúng bẩn thỉu quá chứ sao nữa. - Tại vì chúng đào đất. Và đất thì thuộc về bên Hình sự, nghĩa là thuộc về phần việc của tớ. - Cậu chưa bao giờ thấy bọn ngốc giấu ma túy trong những thùng trồng hoa à ? Cậu đang lãng phí thì giờ của cậu đấy, Adamsberg ạ. - Mặc kệ. Tớ thích thế. Hai thi thể trần truồng nằm dài cạnh nhau, một cái xác da trắng cao lớn, một cái xác da đen to con, một tên thì lông lá còn tên kia thì không, mỗi xác nằm dưới một bóng đèn nhà xác. Được đặt nằm trong tư thế hai chân khép lại, hai cánh tay xuôi theo thân mình, trông chúng có vẻ như đã tiếp thu được một bài học đạo lý hoàn toàn mới mẻ từ cái chết. Thực ra, Adamsberg vừa ngắm nhìn tư thế nằm thuần phục của chúng vừa nghĩ, hai tên này đã sống một cuộc đời nhàm chán, vì cuộc sống luôn dè xẻn sự độc đáo. Những ngày dài được hoạch định với buổisáng dành để ngủ, buổi trưa dành cho những vụ làm ăn phi www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook pháp, buổi tối dành cho gái và những ngày Chủ nhật dành cho mẹ. Lúc sống bên lề xã hội cũng như khi sống ở những nơi khác, chúng đều chịu sự chi phối của thói quen. Những kẻ sát nhân dã man đã kết thúc cuộc đời tẻ nhạt của chúng một cách bất thường. Bác sĩ pháp y nhìn Adamsberg xoay quanh các xác chết. - Cậu còn muốn tôi làm gì nữa ? - bà hỏi, tay đặt trên đùi cái xác da đen, hờ hững vỗ nhẹ như một lời an ủi cuối cùng. - Hai gã này buôn đồ lậu trong các khu nhà ổ chuột, bị cắt cổ bằng một nhát dao, đây là công việc của bộ phận Chống ma túy. - Đúng vậy. Họ đang đòi mấy cái xác này ỏm tỏi lên kia. - Sao ? Có vấn đề gì ? - Vấn đề là ở tôi. Tôi không muốn giao những tử thi này cho họ. Và tôi mong rằng chị sẽ giúp tôi giữ chúng lại. Hãy tìm hộ tôi một vài lý do gì đó. - Tại sao ? - bác sĩ hỏi, bàn tay vẫn đặt trên www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook đùi của xác chết da đen, cử chỉ này thể hiện rằng cái xác hiện vẫn nằm dưới quyền phán xét của bà, trong địa phận của riêng bà và chỉ bà mới có quyền quyết định số phận của nó sẽ thuộc về Đội Chống ma túy hay bộ phận Hình sự. - Dưới móng tay chúng có vết đất rất mới. - Tôi cho rằng bộ phận Chống ma túy cũng có lý do riêng của họ. Quăng hai tên này qua bên họ nhé ? - Không được. Hai cái xác này là của tôi, thế thôi. - Người ta đã báo trước với tôi về cậu, - bà bác sĩ từ tốn nói. - Theo chiều hướng nào ? - Theo chiều hướng là người ta không khi nào hiểu được chiều hướng của cậu. Chiều hướng mà từ đó phát sinh ra xung đột. - Ariane này, đây đâu phải lần đầu tiên. Bác sĩ pháp y đưa chân ra kéo về phía mình một cái ghế đẩu có bánh xe lăn và ngồi bắt tréo chân www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook lên đó. Adamsberg đã nhận thấy là bà khá đẹp từ hai mươi ba năm về trước, và vẫn còn đẹp như thế ở độ tuổi sáu mươi, lúc duyên dáng ngồi trên chiếc ghế trong nhà xác. - Này, - bà nói. - Cậu biết tôi mà. - Phải. - Nhưng tôi thì chưa biết cậu. Bà bác sĩ châm một điếu thuốc và nghĩ ngợi trong vài giây. - Không, - bà kết luận, - điều này chẳng có ý nghĩa gì với tôi cả. Tôi chán lắmrồi. - Chuyện đã xảy ra hai mươi ba năm về trước và chỉ kéo dài có vài tháng. Tôi vẫn nhớ chị, tên và họ của chị và tôi cũng nhớ là chúng ta đã từng xưng hô thân mật. - Đến thế cơ à ? - bà lạnh lùng nói. - Và cả hai chúng ta đã làmgì trong chừng mực thân mật ấy ? - Chúng ta đã cãi nhau một trận kinh hồn. - Về chuyện tình ái hả ? Tôi rất buồn vì không còn nhớ chuyện đó. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Về công việc. - Này, - bà bác sĩ cau mày nhắc lại. Adamsberg nghiêng đầu, hơi xao lãng vì những ký ức mà giọng nói cao và âm sắc đanh thép này đang gợi lại trong tâm trí anh. Anh như thấy lại vẻ nước đôi từng cám dỗ anh và khiến anh, khi đó còn là một chàng thanh niên, bối rối, vẻ nước đôi của một phụ nữ ăn mặc nghiêm chỉnh nhưng đầu tóc thì rối bù, giọng điệu kiêu kỳ nhưng ngôn từ thì tự nhiên, điệu bộ chỉn chu nhưng cử chỉ lại bột phát. Đến nỗi người ta không biết là mình đang giao tiếp với một người có tinh thần cao thượng và xa cách hay là với một nhân viên thô lỗ và lơ là với việc chăm sóc ngoại hình. Ngay cả với tiếng ‘này’ mà bà vẫn thường phát ra để bắt đầu câu nói, người ta cũng không hiểu lời đối đáp đó mang ý khinh bỉ hay quê mùa. Đối điện với bà, Adamsberg không phải là người duy nhất phải thận trọng đề phòng. Bác sĩ Ariane Lagarde là bác sĩ pháp y nổi tiếng nhất nước, không có đối thủ. - Chúng ta đã từng xưng hô thân mật à ? - bà www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook nhắc lại, trong khi làm rơi tàn thuốc xuống sàn nhà. - Hai mươi ba năm trước, tôi đã gây dựng thành công sự nghiệp của riêng mình trong khi cậu hẳn vẫn chỉ là một gã trung úy trẻ. - Chỉ mới là một hạ sĩ trẻ thôi. - Cậu khiến tôi ngạc nhiên đấy. Tôi không dễ dàng xưng hô cậu tớ với các đồng nghiệp đâu. - Lúc đó chúng ta nói chuyện hợp ý lắm. Cho đến khi cuộc cãi cọ bùng nổ gay gắt và làm rung chuyển các bức tường của một quán cà phê ở Havre. Cánh cửa đóng sầm lại rồi chúng ta không bao giờ gặp lại nhau nữa. Tôi còn chưa kịp uống hết chai bia nữa kia. Ariane dùng chân đè nát mẩu thuốc lá rồi ngồi lại vào cái ghế đẩu bằng kim loại, nụ cười đã quay lại với vẻ dè dặt. - Chắc là tôi chưa ném chai bia đó xuống đất chứ hả, - bà nói. - Là như thế đấy. - Jean-Baptiste, - bà nhấn mạnh từng âm tiết www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook một. - Cái gã ngốc Jean-Baptiste Adamsberg cứ tưởng rằng mình biết rõ mọi thứ hơn những người khác. - Chị đã nói đúng y như thế trước khi đập vỡ cốc bia của tôi. - Jean-Baptiste, - Ariane lặp lại với giọng chậmrãi hơn. Bà bác sĩ rời khỏi ghế và bước tới đặt tay lên vai Adamsberg. Bà gần như ôm chặt lấy anh rồi lại đút tay vào túi áo blouse. - Tôi từng rất thích cậu. Cậu làm rung chuyển cả thế giới mà không hề ý thức được việc đó. Và theo những gì người ta nói về cảnh sát trưởng Adamsberg thì thời gian chẳng thay đổi được gì cả. Giờ tôi đã hiểu: hắn, chính là cậu và cậu, chính là hắn. - Có thể cho là như thế. Ariane chống khuỷu tay lên mặt bàn giải phẫu nơi đặt cái xác da trắng cao lớn, đẩy phần thân trên xác chết ra để tựa vào bàn được thoải mái hơn. Cũng giống như tất cả các bác sĩ pháp y, Ariane www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook không hề tỏ ra có chút tôn trọng nào đối với các tử thi. Ngược lại, bà sục sạo tìm kiếm bí mật của thi thể họ bằng một tài năng vượt trội, vì thế bằng cách riêng của mình đã bày tỏ được lòng kính trọng đối với sự phức tạp vô hạn và đặc thù của từng tử thi. Các nghiên cứu của bác sĩ Lagarde đã mang lại vinh quang cho những xác chết mà khi còn sống chỉ là những con người tầm thường. Lọt vào tay bà là được đi vào Lịch sử. Nhưng điều xui xẻo là họ đã chết. - Đó là một cái xác rất đặc biệt, - bà đang nhớ lại. - Người ta tìm thấy nó trong phòng ngủ với một bức thư vĩnh biệt được viết rất trau chuốt. Một người đắc cử vào hội đồng thành phố, hủy hoại thanh danh của mình và rồi bị sạt nghiệp đã tự tử bằng một nhát dao đâmvào bụng theo kiểu Nhật Bản. - Sau khi đã nốc rượu gin đến say mèm để lấy can đảm. - Tôi xem lại cái xác đó rất kỹ càng, - Ariane tiếp tục bằng giọng nói đã dịu lại của những người cùng nhau hồi tưởng một câu chuyện thú vị. - Một www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook vụ tự sát xảy ra gọn ghẽ, kết quả của tình trạng trầm cảm không cưỡng lại được. Hội đồng thành phố thở phào vì sự việc đã không đi quá xa, cậu còn nhớ chứ ? Lúc đó tôi đã nộp báo cáo, thật không chê vào đâu được. Còn cậu, cậu làm những bản photo, đóng chúng lại thành tập, chạy đi chạy lại, không ngoan ngoãn cho lắm. Buổi tối, chúng ta thường đi uống nước ở bờ kè. Tôi thì gần như sắp được thăng chức, cậu thì vẫn giậm chân tại chỗ mà mơ màng. Hồi đó tôi thường hay pha thêm xi rô lựu vào bia và nó sủi bọt ngay lập tức. - Chị vẫn tiếp tục sáng chế mấy công thức pha trộn đó chứ ? - Còn, - Ariane nói bằng giọng hơi thất vọng, - hàng đống ấy chứ, nhưng chưa có được thành công thực sự nào cho đến tận bây giờ. Cậu còn nhớ món violine chứ ? Một quả trứng đánh cho bông, một chút bạc hà với một ít rượu Málaga. - Tôi chẳng bao giờ muốn nếmthứ đó. - Tôi đã ngưng cái món violine đó rồi. Uống www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook nó thì tốt cho thần kinh nhưng nhiều năng lượng quá. Hồi ở Havre, chúng ta đã thử pha trộn nhiều thứ nhỉ. - Ngoại trừ một thứ. - Này. - Đó là trộn lẫn các cơ thể. Chúng ta chưa bao giờ thử làmcả. - Phải. Lúc đó tôi hãy còn là một phụ nữ có chồng và tận tụy như một con chó bệnh. Bù lại, hai chúng ta hợp thành một đôi lý tưởng để lập những báo cáo cảnh sát nhỉ. - Cho đến khi.. - Cho đến khi cái gã ngốc nhỏ con tên Jean Baptiste Adamsberg bắt đầu nghĩ là ứng viên đắc cử của Havre đã bị ám sát. Và tại sao chứ ? Vì mười con chuột chết mà cậu nhặt được trong kho hàng của bến cảng. - Mười hai con chứ Ariane. Mười hai con chuột bị chọc tiết bằng một nhát dao vào bụng. - Ừ thì mười hai con cũng được, nếu cậu muốn thế. Từ đó cậu suy ra là có một tên sát nhân đã www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook rèn luyện sự can đảm trước khi tấn công. Còn có một chi tiết khác nữa. Cậu phát hiện thấy vết thương nằm ngang quá. Cậu nói là nạn nhân lẽ ra phải giữ thanh kiếm hơi xiên hơn từ dưới hướng lên trên. Trong khi đó ông ta lạisay mèmnhư một gã Ba Lan. - Và chị đã némchai bia của tôi xuống đất. - Tôi đã đặt cho nó một cái tên, mẹ kiếp, cái món bia xi rô lựu đó. - Món grenaille. Chị đã khiến tôi phải chạy vòng vòng ở Havre rồi chị nộp bản báo cáo một mình: kết luận là tự sát. - Cậu biết gì về chuyện đó nào ? Chẳng biết gì cả. - Chẳng biết gì thật, - Adamsberg công nhận. - Đi uống một cốc cà phê đi. Rồi nói tôi nghe điều gì khiến cậu lo lắng với những cái xác chết này. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook BỐN Trung úy Veyrenc, được phân vào công việc này từ ba tuần nay, ngồi yên trong một cái hốc tường rộng một mét vuông để bảo vệ cho một thiếu phụ mà anh vẫn thấy đi ngang qua thềm nghỉ cầu thang mười lần mỗi ngày. Và người thiếu phụ đó đã làm anh xao xuyến, thứ tình cảm này gây nên sự mâu thuẫn trong anh. Anh dịch người trên ghế để tìm một tư thế ngồi khác. Nhưng anh không việc gì phải cảm thấy khó chịu, đó chẳng qua chỉ là một hạt cát lọt vào bánh xe, một cái giằm ở chân, một con chim trong động cơ. Huyền thoại về một con chim nhỏ bé duy nhất, dù đẹp xinh đến đâu đi nữa, có thể một mình nó làm nổ tua bin của một chiếc máy bay chỉ là chuyện tầm phào mà con người đã bịa ra để hù dọa lẫn nhau. Như thể họ chưa có đủ lo lắng vậy. Veyrenc xua con chim ra khỏi đầu óc mình, tháo ốc cây bút và chăm chú lau www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook chùi ngòi bút một cách kỹ lưỡng. Dù sao thì anh cũng chỉ có mỗi việc này để làm. Tòa nhà hoàn toàn yên tĩnh. Anh vặn lại cây bút, cài nó vào túi trong và nhắm mắt lại. Đã mười lăm năm rồi, ngày nào anh cũng ngủ thiếp đi dưới bóng cây hồ đào đầy ám ảnh. Mười lăm năm làm việc khó nhọc mà không ai lôi anh ra khỏi. Khi thức dậy anh chăm sóc vết dị ứng với nhựa cây của mình rồi sau đó, theo dòng thời gian anh chế ngự những nỗi khiếp sợ, lần tìm về tận nguồn gốc của những day dứt để ngăn chặn những xáo động. Mười lăm năm gắng sức để thay đổi từ một chàng trai trẻ có thân hình gầy yếu, luôn giấu đi mái tóc của mình, thành một cơ thể tráng kiện và một tinh thần vững vàng. Mười lăm năm đầy ý chí để không còn lả lướt như một kẻ ngớ ngẩn dễ bị tổn thương trong thế giới đàn bà, cái thế giới đã khiến anh chán chê về cảm giác và cho anh nếm đủ những khó khăn phức tạp. Lúc đứng lên dưới gốc cây hồ đào đó, anh bắt đầu đình công như một công nhân mệt mỏi, bắt www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook đầu cuộc sống hưu trí sớm. Tránh xa những ngọn sóng nguy hiểm, làm dịu hơi men cảm xúc, hòa tan, định lượng, đập vỡ những ham muốn khó cưỡng lại. Anh tự xoay xở theo ý mình, xa lánh những trò bịp bợm và những cảnh hỗn độn, xích gần hết mức đến một sự thanh thản lý tưởng nào đó. Những mối quan hệ vô hại và thoáng qua, những bước tiến nhịp nhàng về phía mục tiêu của mình, lao động, đọc sách và làmthơ, cuộc sống gần như hoàn hảo. Anh đã đạt được mục tiêu, được thuyên chuyển về Đội Hình sự Paris, do cảnh sát trưởng Adamsberg đứng đầu. Anh hài lòng nhưng ngạc nhiên. Một bầu không khí khác thường đang bao trùm lên cái tập thể này. Dưới sự quản lý kín đáo của thủ trưởng, các viên chức cảnh sát được thả cho phát triển tiềm năng theo cách của họ, được buông mình theo tâm trạng riêng và những cá tính thất thường không liên quan gì đến những mục tiêu đã được ấn định. Đơn vị này đã gặt hái được những kết quả miễn chê nhưng Veyrenc vẫn hoài nghi. Còn phải xem sự www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook hiệu quả ấy là kết quả của một chiến lược hay chỉ là do may mắn. Sự may mắn đã khiến họ bỏ qua, thí dụ như chuyện Mercadet để gối dựa trên lầu và ngủ ở đó hàng giờ mỗi ngày, hay chuyện một con mèo bất thường ị trên các xấp giấy, rồi chuyện thiếu tá Danglard giấu chai rượu của ông trong cái tủ ở tầng hầm, chuyện trên các bàn làmviệc xếp đầy những loại tài liệu chẳng có liên quan gì đến các vụ điều tra, những thông báo nhà đất, danh sách các cuộc đua, những bài báo về ngư học, những lời trách mắng riêng tư, báo chí về địa chính trị, quang phổ các màu sắc cầu vồng, mà đó mới chỉ là những gì anh được chứng kiến trong vòng một tháng. Tình trạng này dường như chẳng làm phiền ai, có lẽ ngoại trừ trung úy Noẽl, một gã hung tợn chẳng thấy ai vừa mắt gã. Và chính gã ngay từ ngày thứ nhì đã đưa ra một câu nhận xét khó chịu về mái tóc của anh. Nếu chuyện này xảy ra vào hai mươi năm trước thì hẳn là anh đã khóc nhưng hôm nay, anh hoàn toàn mặc kệ hay gần như thế. Trung úy Veyrenc khoanh tay lại và tựa đầu www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook vào tường. Sức mạnh không gì lay chuyển nổi nằm cuộn trong một vật liệu rắn chắc. Về phần cảnh sát trưởng, Veyrenc có chú ý để đoán biết con người anh ta. Nhìn từ xa, Adamsberg trông không có vẻ gì đặc biệt. Veyrenc từng nhiều lần gặp người đàn ông nhỏ con này, người đàn ông với thân hình rắn chắc và những cử động chậm rãi, khuôn mặt mang những nét hỗn hợp, quần áo nhăn nhúm và ánh mắt cũng tệ như thế, không tưởng tượng nổi đây là một trong những nhân vật nổi tiếng nhất của Đội Hình sự cả về điều hay cũng như tiếng xấu. Thậm chí đôi mắt anh ta cũng có vẻ như chẳng thấy gì. Veyrenc chờ đợi buổi gặp mặt chính thức với anh ta ngay từ ngày đầu. Nhưng Adamsberg, đang mơ màng giữa những tiếng róc rách vang lên từ những suy nghĩ sâu sắc hoặc trống rỗng, đã không hề chú ý đến anh. Rất có thể là cả một năm nữa sẽ trôi qua mà cảnh sát trưởng vẫn không nhận ra nhómcủa mình đã có thêmmột thành viên mới. Những cảnh sát viên khác thì không bỏ lỡ www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook cơ hội nắm bắt ngay lợi thế đáng kể mà sự xuất hiện của Kẻ Mới Đến đem lại. Đó là lý do tại sao anh phải ẩn mình trong cái hốc nhỏ hẹp này đây, trên cái thềm nghỉ ở cầu thang của tầng bảy để thực hiện công việc giám sát nặng nề đáng chán. Đúng theo quy định thì anh phải được thay ca thường xuyên và thực ra thì lúc đầu anh cũng được cư xử đúng như thế. Sau đó, những lần đổi ca bị lơ là dần với lý do đó là một công việc khiến người ta phiền muộn, buồn ngủ, mắc chứng sợ chỗ kín, mất kiên nhẫn, đau lưng, đến nỗi lúc này đây chỉ còn lại một mình anh ngồi trên một cái ghế gỗ để canh gác từ sáng đến chiều tối. Veyrenc duỗi chân căng hết mức có thể. Đó là số phận của những tay mới đến và điều này không quan trọng lắm với anh. Với chồng sách đặt dưới chân, cái gạt tàn thuốc lá bỏ túi nằm bên trong áo khoác, quang cảnh bầu trời nhìn qua cánh cửa nhỏ và cây bút máy đang vận hành, anh đã gần như có thế sống hạnh phúc ở đây. Tinh thần được thoải mái, sự cô đơn được chế ngự, mục tiêu thì đã đạt được. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook NĂM Bác sĩ Lagarde đã khiến sự việc trở nên phức tạp khi đòi thêm một giọt xi rô hạnh để pha vào ly cà phê kem đúp của bà. Nhưng cuối cùng, các thức uống cũng được dọn ra bàn. - Chuyện gì xảy ra với bác sĩ Romain vậy ? - bà hỏi trong khi tay vẫn khuấy thứ chất lỏng đặc sệt. Adamsberg dang hai tay ra tỏ ý không biết. - Ông ta bị mắc chứng uất khí. Giống như một mụ đàn bà vào thế kỷ trước. - Này. Cậu moi cái chẩn đoán đó từ đâu ra vậy ? - Từ chính Romain chứ ai nữa. Không bị suy sụp, cũng không có bệnh lý. Nhưng ông ta cứ lê lết từ cái đi văng này sang cái đi văng khác giữa giấc ngủ trưa và lúc chơi ô chữ. - Này, - Ariane nhíu mày nhắc lại. - Thế nhưng Romain là một người tích cực, một bác sĩ pháp www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook y rất có giá. Ông ta yêu thích công việc của mình lắm. - Đúng vậy. Nhưng ông ta bị mắc chứng uất khí. Chúng tôi cũng do dự khá lâu rồi mới quyết định thay thế ông ta. - Và tạisao cậu lại gọi tôi ? - Tôi đâu có gọi chị. - Tôi nghe nói là Đội Hình sự Paris yêu cầu có tôi bằng mọi cách. - Không phải tôi, nhưng chị đến thật đúng lúc. - Để khỏi phải đưa hai gã của cậu cho Đội Chống ma túy chứ gì. - Theo Mortier thì vấn đề không phải là hai tên đó. Mà vấn đề nằm ở chỗ đây là hai gã lang thang, trong đó có một gã da đen. Mortier là người đứng đầu Đội Chống ma túy, mà quan hệ giữa chúng tôi lại không được tốt đẹp gì. - Vì vậy mà cậu từ chối không giao những tử thi này cho hắn. - Không phải vậy, tôi không chạy theo sau www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook mấy cái xác. Nhưng rõ ràng hai cái xác này là của tôi. - Cậu đã nói điều đó với tôi rồi. Kể đi. - Chúng tôi không biết gì cả. Chúng bị giết trong đêm thứ Sáu rạng sáng thứ Bảy ở cổng Giáo đường. Đối với Mortier, điều đó chắc chắn có liên quan đến ma túy. Vả lại, với Mortier thì những người da đen chỉ quan tâmđến ma túy mà thôi, khỏi cần xem xemchúng còn biết đến chuyện gì khác trong đời hay không. Và cũng có vết tiêmở khoeo tay nữa. - Tôi có nhìn thấy. Các phân tích thông thường không cho biết thêm gì cả. Cậu muốn gì ở tôi chứ ? - Chị cứ tìm kiếm và nói tôi hay trong ống tiêmcó gì. -Tại sao cậu lại không chấp nhận giả thuyết về ma túy ? Đó đâu phải chuyện hiếmở Giáo đường. - Mẹ của tên da đen lớn con quả quyết là con trai bà ta không hề đụng đến thứ đó. Không chơi mà cũng không bán lẻ. Mẹ của tên da trắng lực lưỡng thì không biết. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Cậu vẫn còn tin lời của mấy bà mẹ già sao ? - Mẹ tôi luôn nói là đầu óc tôi hệt như một cái chao mà người ta có thể nghe gió thổi vào một bên và rít lên khi lọt ra ở bên kia. Bà có lý. Và như tôi đã nói với chị: móng tay của chúng rất bẩn, cả hai tên. - Thì cũng giống như tất cả những kẻ nghèo khổ ở chợ bán đồ cũ. Ariane nói mấy chữ “nghèo khổ” bằng giọng trắc ẩn của những kẻ dửng dưng nhất như thể đối với bà nghèo túng là một sự việc thực tế chứ không phải là một vấn đề. - Đó không phải là cáu ghét đâu chị Ariane ạ, mà là đất thực sự. Và hai gã này đâu có làm vườn. Chúng sống trong những căn phòng đồ đạc tồi tàn, không đèn cũng không lò sưởi, giống như những trại tế bần vậy. Chúng sống cùng với những bà mẹ già. Ánh mắt bác sĩ Lagarde nhìn chăm chú vào bức tường. Khi Ariane quan sát một xác chết, mắt bà tập trung hết cỡ vào một vị trí cố định, dường như www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook biến thành những thị kính của một cái kính hiển vi có độ chính xác cao. Adamsberg đoan chắc rằng nếu kiểmtra đồng tử bà vào thời điểmđó, anh hẳn sẽ thấy hai cái xác được vẽ ra thật rõ ràng, xác da trắng trong mắt trái và xác da đen trong mắt phải. - Ít ra tôi cũng có thể cho cậu biết một chi tiết có thể giúp cậu, Jean-Baptiste ạ. Họ đã bị giết bởi một phụ nữ. Adamsberg đặt cái tách xuống bàn, do dự trước khi phản bác lại người bác sĩ lần thứ hai trong đời anh. - Ariane này, chị đã thấy tầm vóc của hai tên đó rồi chứ ? - Vậy cậu nghĩ là tôi thấy cái gì trong nhà xác ? Còn trí nhớ của tôi nữa ? Tôi đã thấy chúng. Những kẻ lực lưỡng có thể nhấc cái tủ lên chỉ bằng một ngón tay. Tuy nhiên không phải bởi vậy mà một phụ nữ lại không giết được chúng, cả hai tên. - Giải thích tôi nghe nào. - Quay lại chỗ tôi tối nay. Tôi còn hai hoặc www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook ba thứ phải kiểmtra lại. Ariane đứng dậy, khoác lên bộ áo váy chiếc áo blouse mà bà treo trên mắc. Các quán cà phê trong vùng lân cận khu nhà xác không thích tiếp đón đám bác sĩ vìsợ làmcác khách hàng khác khó chịu. - Tôi không đến được. Tối nay tôi đi nghe hòa nhạc. - Cũng được, hãy đến sau buổi hòa nhạc. Tôi làmviệc rất khuya, chắc là cậu còn nhớ. - Không được, buổi hòa nhạc ở tận Normandie. - Này, - Ariane nói, cắt ngang cử chỉ của anh. - Chương trình gì vậy ? - Tôi không biết gì cả. - Vậy là cậu đến tận Normandie để nghe thứ mà cậu chưa biết là cái gì ? Hay cậu theo dõi một người phụ nữ ? - Tôi không theo dõi cô ta, mà là hộ tống cô ta một cách lịch sự. - Này. Vậy thì ngày mai ghé qua nhà xác www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook cũng được. Nhưng đừng đến vào buổi sáng. Buổi sáng là giờ ngủ của tôi. - Tôi vẫn nhớ mà. Không thức dậy trước mười một giờ. - Không thức dậy trước mười hai giờ, theo thời gian mọi thứ đều tăng lên. Ariane ngồi ghé lại vào mép ghế. - Có một điều mà tôi thích kể cho cậu nghe. Nhưng tôi không chắc là tôi có muốn hay không. Adamsberg không bao giờ bối rối trước những khoảnh khắc yên lặng dù chúng kéo dài bao lâu đi nữa. Anh chờ đợi, thả cho tư tưởng lang thang đến buổi hòa nhạc tối nay. Nămphút dần trôi qua hay là mười phút, anh cũng không rõ nữa. - Bảy tháng sau đó, - Ariane đột nhiên quyết định nói, - tên sát nhân thú nhận toàn bộ tội lỗi của hắn. - Chị đang nói về cái tên ở Havre à, - Adamsberg nói, nhướng mắt nhìn về phía bác sĩ pháp y. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Đúng vậy, về cái tên đã thực tập với mười hai con chuột ấy. Hắn treo cổ tự vẫn trong xà limmười ngày sau khi thú tội. Chính cậu mới là người có lý. - Và chị không muốn thế. - Đúng vậy, các sếp của tôi lại càng không. Lần ấy tôi bị lỡ dịp được thăng chức và phải đợi thêm năm năm. Cái đó gọi là cậu đã đặt giải pháp trên khay và đem dâng nó cho tôi, và gọi là tôi không thèm nghe chút nào hết. - Vậy mà chị không báo tôi biết. - Tôi không còn nhớ tên cậu, tôi đã xóa bỏ cậu, vứt ra xa. Giống như cốc bia của cậu vậy. - Và chị vẫn còn oán giận tôi. - Không. Nhờ vào những lời thú tội của tên thực tập với bầy chuột đó mà tôi bắt đầu các công trình nghiên cứu của mình về sự phân ly. Chắc cậu chưa đọc cuốn sách của tôi phải không ? - Có đọc một chút, - Adamsberg lẩn tránh. - Chính tôi đã đặt ra thuật ngữ đó: những kẻ sát nhân phân ly. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Phải, - Adamsberg cải chính, - tôi có nghe người ta nói. Những người bị chặt thành hai khúc. Bác sĩ nhăn mặt. - Nên nói là những cá thể được cấu tạo từ hai phần không khớp nhau, một phần đi giết người, phần còn lại sống bình thường, hai phân nửa này không biết nhau, gần như hoàn toàn không biết gì về nhau. Rất hiếm thấy. Ví dụ như trường hợp mụ y tá bị bắt giữ ở Asnières hai năm về trước. Những kẻ sát nhân này rất nguy hiểm, hay tái phạm và gần như không thể phát hiện được. Bởi chúng không khả nghi, ngay cả với chính chúng nữa, và sự thận trọng trong hành động của chúng thì thật là đáng gờm vì bản thân chúng cũng sợ rằng nửa kia trong chúng nhận ra. - Tôi còn nhớ trường hợp của mụ y tá đó. Theo chị thì đây là một kẻ phân ly à ? - Gần như hoàn hảo. Nếu mụ ta không đụng phải một tay cảnh sát thiên tài thì hẳn là mụ sẽ theo đuổi những vụ giết người cho đến khi mụ chết mà www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook không hề nghi ngờ gì về những hành động của chính mình. Ba mươi hai nạn nhân trong vòng bốn mươi năm, mà không hề lay động đến một sợi lông mi. - Ba mươi ba, - Adamsberg cải chính. - Ba mươi hai. Tôi ở vị trí thuận lợi để biết rõ điều đó, tôi đã nói chuyện với mụ ta hàng giờ. - Ba mươi ba, Ariane ạ. Chính tôi đã bắt mụ ta. Bác sĩ pháp y hơi ngập ngừng rồi mỉmcười. - Chắc chắn rồi, - bà nói. - Và khi tên sát nhân ở Havre mổ bụng mấy con chuột thì hắn đang ở phần kia hả ? Hắn là phần thứ hai, phần giết người phải không ? - Cậu quan tâmđến hiện tượng phân ly à ? - Trường hợp mụ y tá ám ảnh tôi và tên giết người ở Havre cũng có đôi phần là đối tượng của tôi. Hắn tên gì nhỉ ? - Hubert Sandrin. - Và khi hắn thú tội thì hắn cũng đang ở phần kia hả ? www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Điều đó là không thể, Jean-Baptiste ạ. Phần kia không bao giờ ra đầu thú cả. - Nhưng phần thứ nhất lại càng không thể nói được bởi vì nó không biết gì hết. - Đó mới chính là toàn bộ vấn đề. Trong một vài khoảnh khắc, sự phân ly ngừng hoạt động, sự tách biệt giữa hai con người bị phá vỡ giống như một vết nứt chẻ một bức tường ra làm đôi vậy. Từ chỗ rạn nứt này mà Hubert số 1 đã nhìn thấy phần kia, Hubert số 2 và nỗi kinh hoàng rơi xuống đầu hắn. - Chuyện này có thể xảy ra được ư ? - Gần như không bao giờ. Nhưng sự phân ly thì hiếm khi diễn ra hoàn toàn. Luôn luôn có những chỗ rò rỉ. Những từ ngữ kỳ cục nhảy từ bên này bức tường sang bên kia. Kẻ sát nhân không nhận thấy nhưng người phân tích có thể tóm được chúng. Và nếu dòng chảy này quá mạnh nó có thể khiến hệ thống đó vỡ, nhân cách suy sụp. Đó là điều đã xảy ra với Hubert Sandrin. - Còn mụ y tá thìsao ? www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Bức tường trong mụ vẫn còn nguyên. Mụ không biết gì về những điều mụ đã làm. Adamsberg có vẻ suy nghĩ, đưa ngón tay lên má. - Điều này làm tôi ngạc nhiên đây, - anh nhẹ nhàng nói - Dường như mụ biết tạisao tôi bắt mụ. Mụ chấp nhận tất cả mà không thốt ra lời nào hết. - Một phần trong mụ, phải, điều lý giải vì sao mụ chấp thuận. Thế nhưng mụ không có chút ký ức nào về những hành động của mình. - Chị có biết tên giết người ở Havre đã phát hiện ra Hubert số 2 như thế nào không ? Ariane chân thành mỉm cười, để rơi tàn thuốc xuống sàn nhà. - Đó là vì cậu và mười hai con chuột của cậu. Vào lúc ấy, báo chí địa phương có đăng những lời nói vớ vẩn của cậu. - Tôi còn nhớ mà. - Và Hubert số 2, tên sát nhân - hãy gọi hắn là Oméga - đã lưu giữ các bài viết cắt từ trong báo, cất www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook chúng khỏi tầm mắt của Hubert 1, con người bình thường mà ta hãy gọi là Alpha. - Cho đến khi Alpha phát hiện ra những bài báo mà Oméga cất giấu. - Đúng vậy. - Chị có cho là Oméga muốn thế không ? - Không. Chỉ đơn giản là do lúc Alpha chuyển nhà. Các bài báo rơi khỏi tủ. Và thế là tất cả vỡ lở. -Nếu không có chuyện về những con chuột của tôi, - Adamsberg tóm tắt lại bằng giọng dịu dàng, - thì Sandrin sẽ không ra tự thú. Nếu không có hắn, chị sẽ không nghiên cứu về sự phân ly. Tất cả các nhà tâm thần học và toàn bộ cảnh sát của nước Pháp đều đã nghe nói về những công trình của chị. - Đúng vậy, - Ariane thừa nhận. - Chị còn thiếu tôi một chầu bia. - Chắc chắn thế rồi. - Trên bờ kè sông Seine. - Nếu cậu thích. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook - Và chịsẽ không chuyển hai cái xác này cho Đội Chống ma túy, hẳn nhiên rồi. - Jean-Baptiste ạ, chính hai cái xác sẽ quyết định, chứ không phải tôi mà cũng không phải cậu. - Cái ống tiêm, Ariane ạ. Và đất nữa. Chú ý hộ tôi chỗ đất đó. Và nhớ nói cho tôi biết nếu đúng như thế. Cả hai cùng đứng lên như thể câu nói vừa rồi của Adamsberg đã huýt còi ra hiệu xuất phát. Cảnh sát trưởng thả bộ trên phố như đang đi dạo vẩn vơ, còn bác sĩ thì cố gắng bước theo cái nhịp chậm rì này, suy nghĩ của bà mải hướng về những cuộc giải phẫu tử thi trước mắt. Bà đã quên khuấy mối bận tâm của Adamsberg. - Những cái xác đó làm cậu lo lắng phải không ? - Đúng thế. - Không đơn thuần do Đội Chống ma túy chứ ? - Không. Đó chỉ là... www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook Adamsberg ngưng lại. - Tôi đi lối kia, Ariane ạ, sẽ gặp lại chị vào ngày mai. - Đó chỉ là ? - bác sĩ kiên trì hỏi. - Điều đó không giúp gì được cho công việc phân tích của chị đâu. - Nhưng không sao chứ ? - Đó chỉ là một cái bóng thôi, Ariane à, một cái bóng đang nghiêng xuống chúng, hoặc đang bao trùmlên tôi. Ariane nhìn Adamsberg đi xa dần dọc theo đại lộ, cái bóng nhấp nhô dửng dưng với những khách qua đường. Hai mươi ba năm trôi qua, bà lại gặp lại dáng đi đó. Giọng nói ôn hòa, những cử chỉ được kiềm chế. Khi anh còn trẻ, bà chẳng để ý đến anh, không đoán ra gì, cũng chẳng hiểu gì cả. Nếu như được làm lại, bà sẽ lắng nghe câu chuyện về mấy con chuột của anh theo một cách khác. Bà đút tay vào sâu trong túi áo blouse và quay lại với hai tử thi đang chờ đợi bà để được đưa vào Lịch sử. Đó chỉ là www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook một cái bóng đang nghiêng xuống chúng. Điều vô lý ấy, bà có thể sẽ hiểu được ngay ngày hômnay. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook SÁU Trung úy Veyrenc tận dụng những giờ vô tận ngồi trong hốc tường để chép lại một vở kịch của Racine bằng chữ cỡ to để cho người bà mắt đã mờ của anh đọc. Không ai có thể hiểu được niềm đam mê đặc biệt mà bà anh dành cho kịch tác gia này và ngoài ông ra bà không thích ai khác, sau khi bà bị mồ côi vì chiến tranh. Người ta biết rằng, trong tu viện dành cho các bé gái, bà anh đã cứu được toàn bộ tác phẩm của Racine ra khỏi một đám cháy, ngoại trừ tập gồm các vở Phedre, Esther và Athalie. Như thể những tác phẩm ấy được trao cho bà bởi một quyết định thần thánh, từ đó bà anh, một cô bé quê mùa, miệt mài đọc hết dòng này đến dòng khác trong suốt mười một năm. Khi bà rời tu viện, mẹ bề trên đã ban cho bà bộ sách như một lễ ban thánh thể thiêng liêng và bà đã đọc đi đọc lại bộ sách đó không biết chán, không bao www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook giờ thay đổi, cũng không hề có ý tò mò tìm đọc Phedre, Esther và Athalie. Bà lẩm nhẩm đọc gần như liên tục những đoạn trường thoại trong những cuốn sách thân yêu của mình và cậu bé Veyrenc đã được nuôi lớn lên trong điệp khúc đơn điệu này, nó cũng tự nhiên với đôi tai trẻ thơ của cậu như có ai đó đang khe khẽ hát trong nhà vậy. Vận rủi đã muốn rằng cậu phải nhiễm cái tật đó, đáp lại lời bà mình một cách bản năng bằng cùng một phương thức, nghĩa là bằng những câu mười hai cụm âm tiết. Nhưng không được hấp thu hàng ngàn câu thơ từng đêm ròng rã như bà nên cậu phải tự chế ra. Suốt thời gian sống chung với gia đình, mọi việc đều ổn thỏa. Nhưng ngay khi bị tung ra thế giới bên ngoài, cái cũng cách phản xạ theo kiểu Racine đã gây cho cậu nhiều phiền phức. Cậu đã thử nhiều phương pháp khác nhau để kìm nén cung cách đó lại nhưng đều thất bại, cuối cùng cậu đành phải để mặc cho nó tuôn ra, ghép vần một cách cẩu thả, lẩm nhẩm giống như bà mình và cái tật kỳ cục này đã khiến cấp trên www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook của cậu bực bội. Song nó cũng nhiều lần cứu cậu theo nhiều cách khác nhau, bởi vì ngâm nga cuộc đời bằng những câu thơ mười hai âm tiết tạo ra một khoảng cách vô cùng lớn - không gì so sánh nổi - giữa cậu và những ồn ào của thế giới. Hệ quả thụt lùi này luôn luôn có tác dụng xoa dịu, giúp cậu suy ngẫm và, nhất là giúp cậu tránh được những lỗi lầm không thể khắc phục khi hăng hái hành động. Racine là thứ thuốc giải độc tốt nhất cho những cơn giận dữ, làm nguội ngay tại chỗ tất cả mọi ham muốn thái quá, mặc cho những bi kịch dữ dội và thứ ngôn từ cháy bỏng trong các tác phẩm của ông. Khi cố ý sử dụng phương thuốc giải độc này, Veyrenc mới hiểu bà mình cũng đã chăm sóc và điều chỉnh cuộc đời của bà như thế. Một phương thuốc riêng tư, chưa được bất cứ người nào khác biết đến. Lúc này thì bà đang thiếu món thuốc đó và Veyrenc đang chép lại tác phẩm Britannicus bằng chữ to để bà đọc. Tòa thiên nhiên lộng lẫy vừa thức dậy. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook Veyrenc nhấc bút lên. Anh nghe thấy hạt cát đang bước lên cầu thang, anh nhận biết được bước chân của hạt cát, tiếng đôi ủng bước nhanh vì hạt cát không bao giờ rời đôi ủng da thắt dây của mình. Hạt cát sắp sửa dừng lại trước tiên ở thềm nghỉ tầng năm, bấm chuông cửa nhà một bà bị liệt để đưa thư và bữa ăn trưa cho bà, sau đó hạt cát sẽ lên đến đây trong vòng mười lăm phút. Hạt cát, hay nói cách khác là người ở căn hộ ngay bậc thềm nghỉ này, nói cách khác nữa là Forestier Camille, người mà Veyrenc đã giámsát từ mười chín ngày nay. Với chút xíu thông tin người ta đã nói với anh thì đây là người phụ nữ được đặt dưới sự bảo vệ trong sáu tháng, để tránh việc có thể bị một lão già sát nhân báo thù. Tất cả những gì anh biết về cô chỉ là cái tên. Và cô nuôi nấng đứa bé một mình, không hề thấy bóng dáng người đàn ông nào cả. Anh cũng chưa đoán ra được cô làm nghề gì, vẫn băn khoăn không biết liệu cô làm thợ sửa ống nước hay nhạc công. Mười hai ngày trước đó, cô đã lịch sự mời anh ra khỏi cái hốc tường để hàn đèn tuýp www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook gắn trên trần. Anh đã nhấc cái ghế ra đặt ở chiếu nghỉ và quan sát cô làmviệc, chămchú và thanh nhã trong tiếng leng keng của đống dụng cụ và ngọn lửa hàn. Chính trong lúc ấy anh chợt cảm thấy mình chao đảo theo một tình trạng hỗn độn nguy hiểm và đáng sợ. Kể từ hôm đó, mỗi ngày hai lần cô đem cho anh một ly cà phê nóng vào lúc mười một giờ sáng và bốn giờ chiều. Anh nghe tiếng cô đặt giỏ xách xuống ở tầng thư năm. Ýmuốn bước ra khỏi cái hốc tường nhỏ này ngay lập tức để không còn gặp mặt cô nữa khiến anh rời khỏi ghế. Anh siết chặt hai cánh tay, ngước nhìn về phía khung cửa nhỏ, chăm chú ngắm khuôn mặt mình qua lớp bụi ở cửa kính. Đầu tóc bất thường, các đường nét không hấp dẫn, mình thật xấu, mình không bắt mắt. Cảm hứng chợt đến và Veyrenc nhắm mắt lại, lẩmnhẩm. Tôi thấy chàng, run rẩy với tâm hồn chệnh choạng. Kẻ chiến thắng thành Troie, xâm chiếm chỉ www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook nội ngày. Người hùng của thành phố được toàn dân yêu mến. Có lẽ nào con tim ấy yếu mềm chỉ vì một mỹ nhân ? Không, không thể như thế được. Veyrenc điềm tĩnh ngồi lại, nhanh chóng bình tâm nhờ bốn câu thơ. Đôi khi cần tới sáu hoặc tám câu, nhưng đôi khi chỉ cần hai câu là đủ. Anh tiếp tục bình thản chép và hài lòng với chính mình. Những hạt cát trôi qua, những cánh chim bay đi, sự tự chủ vẫn còn trụ lại. Anh không việc gì phải cảmthấy lo lắng. Camille dừng lại ở tầng năm, chuyển đứa bé sang tay bên kia. Rõ ràng điều đơn giản nhất là quay xuống và đừng trở lên nữa cho đến tám giờ tối khi người ta đã thay phiên gác. Chín điều kiện của lòng dũng cảm là bỏ chạy, cô bạn gái người Thổ Nhĩ Kỳ của cô, người chơi violoncelle ở Saint Eustache đã khẳng định như thế, cô này thuộc cả kho tục ngữ vừa mang vẻ viễn vông vừa khó hiểu và hiệu quả. Hình www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook như còn một điều kiện thú mười nữa nhưng Camille không biết và cô thích tự chế theo ý mình hơn. Cô rút tờ báo và thức ăn từ trong giỏ xách ra và bấm chuông cánh cửa bên tay trái. Các bậc thang đã trở nên quá khó khăn với Yolande, hai chân bà rất yếu mà thể trọng thì lại quá nặng. - Đó chẳng phải là điều xui xẻo sao, - Yolande vừa nói vừa mở cửa. - Một thân một mình nuôi thằng bé. Ngày nào bà già Yolande cũng cứ thốt lên câu phàn nàn ấy. Camille bước vào, đặt thực phẩm và những bức thư lên mặt bàn. Rồi bà lão, chẳng hiểu tại sao lại pha cho cô một ly sữa ấm giống như pha cho embé vậy. - Tốt quá, thật là yên tĩnh, - Camille máy móc trả lời khi ngồi xuống. - Thật là ngu xuẩn. Một người phụ nữ được sinh ra không phải để đi một mình. Mặc dù bọn đàn ông cũng chỉ đemlại những chuyện rầy rà. - Bà thấy đấy, Yolande. Phụ nữ cũng thế, www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook phụ nữ cũng chỉ đemlại những chuyện rầy rà. Camille đã đối đáp như thế cả trăm lần rồi, gần như lặp lại từng chữ một vậy mà Yolande có vẻ chẳng bao giờ nhớ ra. Vào lúc này, lời nhận xét ấy đã khiến bà lão phốp pháp chìm vào sự yên lặng đăm chiêu. - Cứ như thế thì, - Yolande nói, - lẽ ra ai cũng phải thoải mái với chính mình chứ nếu tình yêu chỉ toàn đem lại những điều rắc rối cho người này cũng như cho người khác. - Có thể lắm. - Ngoại trừ cháu, bé con của bà, đừng có quá cao ngạo nhé. Vì trong tình yêu người ta không làmnhững gì mà người ta muốn. - Nhưng thế thì, Yolande ạ, ai ở vào vị trí chúng ta làmthứ mà họ không muốn ? Camille mỉm cười còn Yolande khịt khịt mũi thay cho câu trả lời, bàn tay nặng nề của bà cứ vuốt đi vuốt lai tấm khăn trải bàn để tìm kiếm một mẩu vụn bánh vô hình. Ai ? Những Kẻ Có Thế Lực, Camille www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook hoàn chỉnh câu trả lời trong yên lặng. Cô biết là Yolande nhìn thấy khắp nơi dấu hiệu của Những-Kẻ Có-Thế-Lực-thống-trị-chúng-ta, bà dựng lên một giáo phái đa thần nho nhỏ riêng tư mà bà ít khi đề cập đến vìsợ người ta sẽ cướp nó khỏi bà. Camille bước chậm lại khi còn tám bước nữa thì đến cửa nhà. Những Kẻ Có Thế Lực, cô nghĩ ngợi. Họ đã đặt vào trong hốc tường ở thềm nghỉ nhà cô một gã đàn ông có nụ cười nhếch mép. Trông hắn không đẹp trai hơn những người khác, nếu như ta không nhìn kỹ. Nhưng nếu ta có ý tưởng tồi tệ là nghĩ đến hắn thì lại thấy hắn đẹp hơn nhiều. Camille luôn luôn bị xao xuyến bởi những ánh nhìn mờ ảo và những giọng nói mềm mỏng, chính vì vậy mà cô đã bị giữ rịt trong vòng tay của Adamsberg suốt hơn mười lăm năm, giờ cô tự hứa là sẽ không quay lại với anh nữa. Không đến với anh ta hay với bất cứ ai có cái vẻ dịu dàng tinh tế và sự âu yếm đầy cạm bẫy. Nếu cần thì trên thế giới này hãy còn khá nhiều những người đàn ông đủ đơn giản để cùng vui đùa tiêu khiển qua www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook quýt rồi sau đó thanh thản và yên bình trở về nhà mà không cần nghĩ tới nữa. Camille không cảm thấy cần phải có ai đó để cùng chung sống. Do sự may rủi nào mà với sự trợ giúp của Những Kẻ Có Thế Lực, người đàn ông ấy lại làm xáo động các giác quan của cô bằng chất giọng khàn khàn và nụ cười nhếch mép ? Cô đặt tay lên đầu bé Thomas đang ngủ yên và chảy nước dãi lên vai cô. Veyrenc. Với mái tóc nâu đỏ. Hạt cát lọt vào khe bánh răng và sự bối rối chợt đến không đúng lúc. Ngờ vực, cảnh giác và bỏ chạy. www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook BẢY Ngay sau khi Adamsberg chia tay Ariane, một cơn mưa rào trút xuống làm ngập chìm đại lộ Saint-Marcel, chia nhỏ các đường biên của nó, khiến con đường lớn của thành phố Paris trở nên giống với bất kỳ con đường làng nào bị nhòe nhoẹt trong biển nước. Adamsberg hài lòng bước đi, anh luôn cảm thấy sung sướng với những tiếng động do nước gây ra và hài lòng vì đã có thể khép lại vụ sát nhân ở Havre sau hai mươi ba năm. Anh ngắm nhìn bức tượng Jeanne d’Arc vẫn kiên cường hứng chịu cơn mưa. Anh thấy ái ngại cho Jeanne d’Arc, anh ghét phải chịu đựng những giọng nói ra lệnh cho anh phải làm việc này và phải đi theo hướng nọ. Anh đã từng chịu nhiều khó khăn để tuân theo những mệnh lệnh của chính mình và thậm chí để nhận ra chúng, đã từng thật sự chán ngấy trước những mệnh lệnh phát đi từ những giọng nói tuyệt vời. Những giọng nói lẽ www.dtv-ebook.com Đào Tiểu Vũ eBook ra phải lệnh cho anh lao vào chọn hiểm nguy sau khi anh đã đạt được một chiến tích chói sáng ngắn ngủi, những chuyện này luôn kết thúc rất tệ hại. Nhưng bù lại, Adamsberg rất thích gom nhặt những hòn sỏi mà trời đã chiều lòng đặt trên hành trình của anh. Anh cảm thấy thiếu một viên cho Đội Hình sự và anh đi tìmnó. Sau năm tuần nghỉ phép bắt buộc theo lệnh của trung tướng, lúc xuống khỏi những đỉnh núi Pyrénées để quay trở lại Đội Hình sự Paris, anh đã đem về khoảng ba mươi viên đá cuội xám được nước sông mài nhẵn bóng, đặt từng viên lên bàn mỗi phụ tá của mình để làm cái chặn giấy hay bất cứ công cụ nào khác tùy ý. Món quà quê kệch chẳng ai dám từ chối, ngay cả những người không hề muốn có một hòn sỏi ở trên bàn của mình. Món quà chẳng giúp ai hiểu được tại sao cảnh sát trưởng lại đeo một chiếc nhẫn cưới bằng vàng lấp lánh ở ngón tay, thắp lên những ánh tờ mờ từ người này sang người khác. Nếu Adamsberg đã cưới vợ thì tại sao anh không thông www.dtv-ebook.com """