"Tinh Phong Truyền Thuyết - Ngã Cật Tây Hồng Thị full prc, pdf, epub [Tiên Hiệp] 🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Tinh Phong Truyền Thuyết - Ngã Cật Tây Hồng Thị full prc, pdf, epub [Tiên Hiệp] Ebooks Nhóm Zalo Tinh Phong Truyền Thuyết Q11C14 Ngã Cật Tây Hồng Thị Ebook by: Đào Tiểu Vũ eBook Giới Thiệu Tác Phẩm Tên Ebook: Tinh Phong Truyền Thuyết Tác Giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Thể Loại: Tiên Hiệp, Văn học phương Đông Dịch Giả: fishscreen Nguồn: tangthuvien.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv ebook.com Giới Thiệu: Tinh Phong truyền thuyết là bộ truyện đầu tay của Ngã Cật Tây Hồng Thị, tác giả của: - Thốn Mang - Thôn Phệ Tinh Không - Cửu Đỉnh Ký - Tinh Thần Biến - Bàn Long - Mãng Hoang Kỷ Bộ truyện Tinh Phong truyền thuyết này có hai phần, phần đầu gồm tám quyển, phần hai gồm sáu quyển. Ban đầu truyện được viết dưới góc nhìn của ngôi thứ nhất (nhân vật chính tự xưng là "ta"), nhưng đến quyển 3 thì sẽ chuyển thành góc nhìn của ngôi thứ ba. Mời các bạn đón đọc Tinh Phong truyền thuyết của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị. Tải eBook tại: www.dtv ebook.com Mục lục Giới Thiệu Tác Phẩm Chương 1 → 50 Chương 51 → 100 Chương 101 → 150 Chương 151 → 200 Chương 201 → 250 Chương 251 → 300 Chương 1 → 50 Chương 1 – Trùng Sinh. Chương 2 – Hài Tử Vương. Chương 3 – Lang Phong. Chương 4 – Kết Nghĩa. Chương 5 – Hỏi Tội. Chương 6 – Gia Pháp. Chương 7 – Kim Đan. Chương 8 – Quyết Định. Chương 9 – Đi Xa. Chương 10 – Kiếm Thần Toái Vũ. Chương 11 – Vô Hạ Bích Ngọc (Phần 1). Chương 12 – Vô Hạ Bích Ngọc (Phần 2). Chương 13 – Tinh Phong Trang Viên (Phần 1). Chương 14 – Tinh Phong Trang Viên (Phần 2). Chương 15 – Tuyệt Thế Bảo Vật. Chương 1 – Tẩy Tinh Phạt Tủy. Chương 2 – Bích Ngọc Xuất Thế. Chương 3 – Long Đằng. Chương 4 – Hội Đấu Giá (Phần 1). Chương 5 – Hội Đấu Giá (Phần 2). Chương 6 – Bảo Vật Thần Bí. Chương 7 – Lời Kinh Bốn Phía. Chương 8 – Tiểu Nhân Ngông Cuồng. Chương 9 – Kế Hoạch Thương Mại. Chương 10 – Tiệm Ngọc Khí Long Đằng. Chương 11 – Báo Danh. Chương 12 – Ba Huynh Đệ Họ Xi. Chương 13 – Phong Ngữ Yên. Chương 14 – Vũ Văn Nhu. Chương 16: PHỤC MA KIM CƯƠNG QUYẾT. Chương 17: SINH VÀ TỬ. Chương 18: Xuất Quan. Chương 19: CHỊU NHỤC. Chương 20: Chịu Nhục. Chương 21: Phẫn Nộ. Chương 22: Tiệt Sát Đao Quyết. Chương 23: Tiểu Hiện Thân Thủ. Chương 24: Tiểu Trừng. Chương 25: Bí Thiên Thạch (Phần 1). Chương 26: Bí Thiên Thạch (Phần 2). Chương 27: Bế Quan. Chương 28: Thập Niên. Chương 1: Gia. Chương Này Chỉ Biên Tập Sơ Qua Nên Nếu Có Sạn Thì Xin Quý Độc Giả Thông Cảm Dùm. Chương 3: Ái. Chương 4: Chiến. Chương 5: Tâm Hoảng. Chương 6: Đề Thân (Phần 1). Chương 7: Đề Thân (Phần 2). Chương 8: Tâm Toái (Phần 1). Chương 51 → 100 Chương 9: Tâm Toái (Phần 2). Chương 10: Tâm Toái (Phần 3). Chương 11: Nộ Hỏa (Phần 1). Chương 12: Nộ Hỏa (Phần 2). Chương 13: Nộ Hỏa (Phần 3). Chương 14: Tình Thương (Phần 1). Chương 15: Tình Thương (Phần 2). Chương 16: Tình Thế (Phần 1). Chương 17: Tình Thế (Phần 2). Chương 18: Thụ Phong. Chương 19: Phụ Mẫu. Chương 20: Linh Đan. Chương 21: Hoàng Cung. Chương 22: Đại Hôn. Chương 23: Tâm. Chương 24: Tâm Biến. Chương 1: Quyển Tử. Chương 2: Tiền Vãng Thiên Nhai San Mạch. Chương 3: Tái Ngộ Xi Thị Tam Huynh Đệ. Chương 4: Tiêu Lâm. Chương 5: Lục Chuyển Huyền Thân Quyết (Phần 1). Chương 6: Lục Chuyển Huyền Thân Quyết (Phần 2). Chương 7: Thiết Huyết Sơ Hiện (Phần 1). Chương 8: Thiết Huyết Sơ Hiện (Phần 2). Chương 9: Mật Tông Sát Thủ (Phần 1). Chương 10: Mật Tông Sát Thủ (Phần 2). Chương 11: Thượng Quan Hương Vũ (Phần 1). Chương 12: Thượng Quan Hương Vũ (Phần 2). Chương 13: Lý Thị Thần Vệ. Chương 14: Thiên Phong Đổ Trang. Chương 15: Chấn Kinh!!!. Chương 16: Trữ Vật Thủ Trạc. Chương 17: Tử Nhận Chi Biến. Chương 18: Thác Tống Phức Tạp. Chương 19: Bích Lăng Đan. Chương 20: Phong Sát Khởi. Chương 21: Cường Giả Như Vân. Chương 22: Bình Đạm Đích Tâm. Chương 23: Phiên Nhiên Ly Khứ. Chương 1: Tàng Bảo Đồ. Chương 2: Nhất Thiết Thuận Lợi. Chương 3: Ngư Ông Chi Ý (Phần 1). Chương 4: Ngư Ông Chi Ý (Phần 2). Chương 5: Nhân Khí Song Tu. Chương 6: Tấn Tốc Cường Đại. Chương 7: Sơn Vũ Dục Lai. Chương 8: Độc Tự Tiền Khứ. Chương 9: Thái Hành Sơn. Chương 10: Địa Hạ Kinh Hồn. Chương 11: Hoan Dục Yên Mộng. Chương 101 → 150 Chương 12: Tối Hậu Đích Trở Ngại. Chương 13: Kinh Thiên Đối Quyết. Chương 14: Ức Lượng Hoàng Kim. Chương 15: Quan Quân Tặc Quân. Chương 16: Tinh Phong Xuất Thủ. Chương 17: Thực Lực (Phần 1). Chương 18: Thực Lực (Phần 2). Chương 19: Thiết Huyết Quân Đoàn. Chương 20: Ma Lượng Trảo Tử. Chương 21: Huyết Chi Dạ (Phần 1). Chương 22: Huyết Chi Dạ (Phần 2). Chương 1: Phong Vân Khởi Dũng. Chương 2: Nhạc Nguyệt. Chương Rồi Vừa Mới Post Lên, Chưa Kịp Thêm Cái Dòng Chú Thích Vào Thì Đã Kẹt Mạng. Chương 4: Phúc Tinh Tiêu Lâm. Chương 5: Huyết Trái Huyết Thường (Thượng). Chương 5: Huyết Trái Huyết Thường (Hạ). Chương 6: Lang Phong Đích Đao (Thượng). Chương 6: Lang Phong Đích Đao (Hạ). Chương 7: Phong Cuồng (Thượng). Chương 7: Phong Cuồng (Trung). Chương 7: Phong Cuồng (Hạ). Chương 8: Tâm Quý (Thượng). Chương 8: Tâm Quý (Hạ). Chương 9: Phẫn Nộ Bạo Phát (Phần 1). Chương 10: Phẫn Nộ Bạo Phát (Phần 2). Chương 11: Hoàng Thượng Đích Ân Tứ. Chương 12: Tá Đao Sát Nhân. Chương 13: Tọa Ngoạn Quan Hỏa. Chương 14: Vi Tiếu. Chương 15: Trương Tinh Phong Đích Biến Hóa. Chương 16: Thống Khoái!. Chương 17: Phổ Thiên Đồng Khánh. Chương 18: Lang Phong Thú Thê. Chương 1: Trọng Huyền Tạm. Chương 2: Nội Đan. Chương 3: Ma Đế Bí Cảnh (Phần 1). Chương 4: Ma Đế Bí Cảnh (Phần 2). Chương 5: Chân Hỏa Luyện Khu. Chương 6: Ma Đế. Chương 7: Hỗn Loạn Y Thủy. Chương 8: Trương Tinh Phong Đích Tối Đại Mộng Tưởng. Chương 9: Trương Tinh Phong Đích Kỳ Tích. Chương 10: Tề Tụ Hồng Hoang. Chương 11: Thiên Đường? Địa Ngục?. Chương 12: Cường Thế Xuất Tràng. Chương 13: Ngạo Thị Thiên Hạ. Chương Này Toàn Nói Về Làm Ăn Buôn Bán Nên Mình Nản Quá Cũng Chẳng Biên Tập Lại. Chương 15: Hòa Lý Thiên Tường Đích Tối Chung Đối Quyết (Phần 1). Chương 16: Hòa Lý Thiên Tường Đích Tối Chung Đối Quyết (Phần 2). Chương 151 → 200 Chương 17: Thanh Nhiên Khách Sạn. Chương 18: Chân Tình Cáo Bạch (Phần 1). Chương 19: Chân Tình Cáo Bạch (Phần 2). Chương 20: Ngã Bất Yếu Di Hám. Chương 21: "Ngã Ái Nhĩ". Chương 1: Thịnh Thế Hôn Lễ. Chương 2: Nhu?. Chương 3: Thế Gia Quyết Chiến. Chương 4: Thần Hỏa Xạ Nhật. Chương 5: Thiên Niên Chi Chiến. Chương 6: Phù Vân Tiên Phủ. Chương 7: Ngã Yếu Đương Phụ Thân. Chương 8: Âm Hồn Bất Tán Sát. Chương 9: Lý Gia Mạt Nhật. Chương 10: Huyền Vũ Chi Thân. Chương 11: Lục Sắc Khí Đỉnh. Chương 12: Độ Kiếp. Chương 13: Tái Sấm Ma Đế Bí Cảnh. Chương 14: Hàn Nhiệt Giao Thối. Chương 15: Long Linh Huyết Trì. Chương 16: Giảo Hoạt Nhất Thứ. Chương 17: Sinh Chi Nguyên Cực. Chương 18: Quy Đồ. Chương 19: Truyền Tống Thông Đạo. Chương 20: Đệ Ngũ Khu Vực. Chương 21: Ngũ Trảo Thần Long. Chương 22: Tiền Vãng Tu Chân Giới. Chương 1: La Thiên Thượng Tiên. Chương 2: Thiên Tâm Chi Mộng. Chương 3: Ô Nghiễn Chi Nhẫn. Chương 4: Minh Dương Chi Yêu. Chương 5: Tử Vực. Chương 6: Thiên Tâm Kiếp Nạn. Chương 7: Nộ Hỏa Trùng Thiên. Chương 8: Bát Tiên Tụ Thủ (Phần 1). Chương 8: Bát Tiên Tụ Thủ (Phần 2). Chương 9: Cửu Thiên Huyền Tiên Lệnh. Chương 10: Thiên Tâm Tông Quật Khởi. Chương 11: Thiên Phong. Chương 12: Tử Hà Chi Uy. Chương 13: Hãn Nhiên Khiếu Mại. Chương 14: Quỷ Dị Lực Lượng. Chương 15: Tiên Nhân Cung Phụng Đoàn. Chương 16: Tử Hà Cường Đạo. Chương 17: Tiểu Long Trọng Thương (Phần 1). Chương 17: Tiểu Long Trọng Thương (Phần 2). Chương 18: Tinh Phong Chi Ngoan. Chương 19: Huyết Bính Huyền Tiên. Chương 20: Xạ Nhật Tam Tiễn. Chương 21: Tử Hà Thỏa Hiệp. Chương 201 → 250 Chương 22: Càn Phong. Chương 23: Kiếm Tiên Lục. Chương 24: Thượng Đẳng Tiên Nhân. Chương 25: Trọng Huyền Hộ Tý. Chương 26: Tranh Bảo. Chương 27: Hoa Tiền Như Thủy. Chương 28: Thiên Giới Đê Giới. Chương 29: Tán Tiên Chi Kiếp. Chương 30: Thiên Lôi Nại Hà. Chương 31: Hộ Tông Đại Trận. Chương 32: Tử Huyết Chi Lực. Chương 1: Cực Bắc Hiểm Vực. Chương Tiếp Theo Các Bạn Cứ PM Đòi Anh Hoangtuech12 Ấy. Chương 3: Ma Thú Chi Cường?. Chương 4: Nguyên Thạch. Chương 6: Kiên Dục Tinh Bổng. Chương 9: Cổ Thạch Ngọc Nhũ. Chương 218 Chương 12: Ly Dực. Chương 13: Bát Bộ Thiên Long. Chương 14: Hỏa Cực Bắc Đẩu. Chương 15: Thiên Tâm Chi Lộ. Chương 16: Tử Vực Chi Hành. Chương 17: Phản Phệ. Chương 18: Hắc Nhật Lão Tổ. Chương 19: Thiên Tiệm Thành. Chương 20: Hắc Nhật Sát Lai. Chương 21: Thiên Thần Tử. Chương 22: Đạo Lữ. Chương 23: Hỗn Loạn Thủy Khởi. Chương 24: Huyết Tiên Phi Tiên Lâu. Chương 25: Sát Nhĩ Hựu Như Hà. Chương 26: Cổ Thần Cấm Vực. Chương 27: Hắc Nhật Phong Cuồng. Chương 28: Nguy Cơ Sơ Hiện. Chương 29: Thanh Yên Tuyền Sa. Chương 30: Tuyền Qua Lưu. Chương 31: Đan Thành. Chương 32: Cấm Vực Chi Nguyên. Chương 33: Phá Không. Chương 34: Thần Nhân Liêu Thiên. Chương 35: Thanh Đế. Chương 36: Ly Khai Cấm Vực. Chương 1: Tiền Vãng Ma Giới. Chương 2: Ma Giới Chi Loạn. Chương 3: Hắc Ngục Chi Chủ. Chương 4: Hắc Nhật Lai Lâm. Chương 5: Thiên Diễm Thỉ Phong. Chương 6: Hỏa Linh Chi Thân. Chương 7: Thiên Hỏa Kình Giáp. Chương 251 → 300 Chương 8: Hỏa Chi Cực Tinh. Chương 9: Xích Uẩn Đan Thành. Chương 10: Tiệt Sát Đao Trận. Chương 11: Hỏa Vân Thú. Chương 12: Tiêu Dao Ma Đế. Chương 13: Hồng Tiêu. Chương 14: Huynh Đệ Tương Phùng. Chương 1 – Trùng Sinh. M erry Christmas & Happy New Year to all -Lão gia, tam phu nhân có rồi! Một nha hoàn trên người mặc y phục màu xanh lục, mày thanh mắt tú từ xa chạy đến, hưng phấn hô lớn. Một vị trung niên trên người mặc áo xanh, khí thế kinh người đang ngồi xemsách. Vừa nghe nha hoàn nói, ánh mắt của y chợt sáng rực lên, kinh ngạc vui mừng nói: - Thật sao! Ngươi nói thật à? Hiển nhiên y còn chưa dám tin đó là sự thật. Nha hoàn cũng cực kỳ cao hứng nói: - Vâng ạ! Lão gia, tam phu nhân thật sự có rồi, đại phu đã xác nhận. - Ha ha… ha ha ha ha… tốt, tốt, thật là tốt quá! Ngươi hãy bảo Trương Phúc mau chuẩn bị linh chi tốt… - Lão gia, tổng quản đã chuẩn bị xong hết rồi. Xem lão gia cao hứng kìa. Nha hoàn dường như đã quên mất thân phận của mình, bật cười khúc khích. - Hỗn láo! Người trung niên trừng mắt quát lớn, nhưng biểu tình vui vẻ trên mặt khiến cho lời nói của y không hề có một chút áp lực nào. - Vâng, lão gia, nô tì sai rồi, nô tì xin cáo lui! Bởi vì thị tì bên cạnh tam phu nhân có địa vị rất cao trong phủ, hơn nữa cũng hiểu rất rõ về gia chủ, cho nên nàng mới dám cư xử như vậy. Đương nhiên nguyên nhân là vì lão gia cực kỳ sủng ái tam phu nhân. Người trung niên lập tức đi đến phòng tam phu nhân. Vị trung niên này là ai mà lại có một khí thế uy nghiêm như vậy? Y chính là gia chủ của Trương thị thế gia, một trong tứ đại thế gia của Minh vương triều. …… Minh vương triều nằm trên một đại lục được gọi là Thanh Long đại lục, vô cùng giàu có. Ngoại trừ sa mạc vô cùng vô tận ở phía tây, những địa phương khác đều rất phát đạt. Minh vương triều phía đông giáp với Liêu quốc, phía bắc giáp với Nguyên Mông, phía nam giáp với Kim quốc, đông bắc giáp với biển. Cách bờ biển không xa là một hải đảo lớn, được gọi là Cao Lệ. Cách bờ biển đông nam cực xa có bảy mươi hai hải đảo, được gọi là Hoàng Vũ quốc. Phía tây là sa mạc vô tận. Từ xưa đến nay, đã có không biết bao nhiêu kẻ mạo hiểm chết trong sa mạc, nhưng vẫn không ai biết được tận cùng sa mạc là gì. Minh vương triều nằmở trung tâm đại lục, cực kỳ giàu có, cho nên các nước đều dòm ngó như hổ nhìn mồi. Có điều Minh vương triều lại vô cùng hùng mạnh, cho nên nhìn bề ngoài thì đại lục rất hòa bình, nhưng trên thực tế các nước lại âm thầm tranh đấu, chiến sự có thể bùng phát bất cứ lúc nào. Các nước đều không ngừng tích trữ vật tư, để trong chiến tranh tương lai giành được lợi ích lớn nhất. Tứ đại thế gia là một truyền kỳ. Bọn họ đều đã trải qua mấy trăm năm mưa mưa gió gió, trải qua mấy triều đại mà không suy sụp, đã tích lũy được vô số tài phú, nắm giữ toàn bộ mệnh mạch kinh tế của Minh vương triều. Mỗi triều đại thay đổi, trước tiên đều phải lấy lòng bọn họ. Các triều đại cũng hình thành một tập quán, các hoàng đế của triều đại mới đều phong cho các vị gia chủ thế gia làmcông tước, đời đời tương truyền. Tứ đại thế gia phân biệt gồm họ Lý, họ Thạch, họ Trương và họ Vũ Văn. Các đại thế gia chẳng những gia tài vô số, hơn nữa còn nắm giữ lực lượng vũ trang cực kỳ kinh người, tư binh đều hơn vạn người, thế lực gần ngang bằng với hoàng đế. …… “Cái gì thế này? Không phải ta đã độ kiếp thất bại sao, đúng ra phải là hồn phi phách tán chứ?” - Ta cảm thấy kinh ngạc, nhưng điều khiến cho ta chấn kinh nhất là ta cảm giác bản thân mình đang hô hấp bên trong cơ thể, còn là trong trạng thái thai tức. Chẳng lẽ… chẳng lẽ ta đã đầu thai biến thành thai nhi? Ta lập tức dùng ý thức chìm vào đan điền, cảm nhận được một luồng tiên thiên nguyên lực hùng hậu khiến ta vui mừng. Tiên thiên nguyên lực, là tiên thiên nguyên lực, thứ này vốn cùng một đẳng cấp với thần lực. Đã như vậy thì còn do dự gì nữa? Ta lập tức cố gắng khống chế ý niệm lực vô cùng yếu ớt, gian nan khiến cho tiên thiên khí tức hình thành trạng thái cơ bản nhất tại đan điền. Khí tức này quá mỏng manh, trải qua một thời gian rất dài mới hình thành lực hút yếu ớt. Sinh mệnh nguyên lực bên ngoài lớn hơn rất nhiều so với bên trong cơ thể, từ từ xuất hiện một tia dạng khí chậm chạp tiến vào trong cơ thể. Ai, cuối cùng cũng đã thành công được một chút, có hi vọng rồi… Ta bắt đầu quá trình chậm chạp hấp thu sinh mệnh nguyên lực. Tu chân chia làm mười giai đoạn: Khai Quang, Dung Hợp, Tích Cốc, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Phân Thân, Hợp Thể, Độ kiếp, Đại Thành. Trong đó Khai Quang, Dung Hợp còn gọi là Tiên Thiên cảnh giới. Từ cảnh giới Tích Cốc, tiên thiên chân khí tinh thuần sẽ bắt đầu chuyển hóa thành dịch thể, dùng để luyện thành kim đan, chuẩn bị thành tựu kimđan đại đạo. Một khi tiến vào kim đan đại đạo sẽ có thể sản sinh ra chân nguyên lực, mạnh hơn rất nhiều so với tiên thiên chân khí. Đạt đến Kim Đan kỳ sẽ có thể trường sinh bất lão, có thể xưng là tu chân giả, chỉ thiên kiếp mới có thể ảnh hưởng đến sinh mệnh. Đương nhiên nếu như bị tu chân giả khác giết chết cũng là rất bình thường. …… Lúc này gia chủ Trương Thiên Đức của Trương thị thế gia đang sốt ruột đi qua đi lại trước cửa phòng. Tam phu nhân bên trong phòng hiện đang sinh hài tử bảo bối của y… “Cuối cùng cũng hấp thu xong. Sinh mệnh nguyên lực cũng thật nhiều mĩ vị, sau khi xuất sinh nó sẽ không thể tăng trưởng được nữa. Nếu như chuyển thế trùng sinh mà có thể giữ lại được ký ức, có lẽ rất nhiều tu chân giả sẽ nguyện ý chuyển thế trùng sinh. Chỉ cần hấp thu hết tiên thiên nguyên lực bên ngoài thai nhi, tốc độ tu chân ít nhất phải gia tăng gấp vài lần.” Lúc này đột nhiên một lực hút mạnh mẽ truyền đến, ta không tránh được bị trôi tuột ra ngoài. Một luồng khí tức hậu thiên đi vào trong cơ thể, ta tự nhiên phát ra tiếng khóc. A! Một luồng khí tức hậu thiên đi vào trong cơ thể, cái gì đây, cái này chẳng phải là khiến cho ta trở về cảnh giới Hậu Thiên sao? Ta lập tức ngậm miệng lại, khống chế tiên thiên nguyên khí trong cơ thể, cố gắng bài xích khí tức hậu thiên ra ngoài cơ thể… - Lão gia, chúc mừng, chúc mừng! Mẹ con bình an, là một vị tiểu thiếu gia. Bà mụ trên người mặc áo gấm màu đỏ vui vẻ nói. Trương Thiên Đức mừng rỡ tiếp lấy con trai của mình. Quản gia lập tức lấy tiền thưởng đưa cho bà mụ. - Một trăm lượng! Bà mụ giật mình kinh hô. Số tiền này một nhà bình thường có thể dùng trong một năm, nhưng đối với Trương thị thế gia thì chỉ như một sợi lông, có lẽ còn không đến một sợi lông. Quản gia lập tức tiễn bà mụ ra ngoài. Trương Thiên Đức bước đến bên giường, ôn nhu nhìn thiếu phụ mỹ lệ sắc mặt trắng bệch nhưng đôi mắt lại phát ra ánh sáng của mẹ hiền: - Phượng nhi, nàng xem, đây là con của chúng ta, bằng chứng tình yêu của chúng ta! - Thiên Đức… Thiếu phụ mỹ lệ trong mắt hiện lên vẻ hạnh phúc. Ta cuối cùng cũng củng cố được cảnh giới Tiên Thiên, lập tức ngước đầu nhìn lên. Lúc này cha mẹ của ta đang ngưng thần nhìn nhau, ánh mắt thâm tình có thể khiến cho sắt thép cũng phải hòa tan. Không có biện pháp nào, ta đành cười khổ, học theo một đứa bé hét lên: - A a a a a a… Ta khóc lớn, mặt cũng đỏ bừng lên. Đại trưởng lão của Thiên Tâm tông đã tu chân ba ngàn sáu trăm năm lại học theo đứa bé khóc, thật may là không ai biết. Mẫu thân nghe được tiếng khóc của ta, liền nhớ đến con trai vừa xuất sinh, lập tức bế ta vào trong ngực: - Bảo bối, đừng khóc! Bảo bối, đừng khóc! Ngoan… Phụ thân đang ngẩn người cũng nghĩ đến con trai của mình, lập tức ghé mặt đến trước mặt ta, không hề có chút uy nghiêmnào của một vị gia chủ thế gia: - Con trai, đừng khóc, cha mua kẹo cho con ăn … - Ăn kẹo! Chàng đừng hại con trai bảo bối của thiếp nha, về sau răng của nó hư thì làm sao? Mẫu thân của ta sắc mặt giận dữ. Ta lập tức ngừng khóc, nếu không thì không biết phụ thân còn cho ta ăn gì nữa đây. - Phu nhân, vi phu sai rồi, không ăn kẹo, không ăn kẹo! Ha ha… Một đại gia chủ thế gia ngày thường uy nghiêm lại có vẻ mặt như thế, nếu nói ra người ngoài nhất định sẽ không tin. - Phu nhân, nàng nói xem nhi tử của chúng ta nên gọi là gì cho tốt? Nó thuộc hàng chữ “Tinh”, Tinh Kiếm, Tinh Thỉ, Tinh Không, Tinh Tinh… Phụ thân của ta bắt đầu thao thao bất tuyệt, càng nói càng hưng phấn… Ta quả thật sắp phát điên lên. Sao ta lại có phụ thân như thế này chứ? - Núi cao nhất là phong (đỉnh), gọi là Tinh Phong nhé? Mẫu thân ta vừa nghĩ vừa nói. - Phu nhân đúng là học rộng tài cao. Vi phu cũng vừa chuẩn bị nói. Chúng ta đúng là ý hợp tâm đầu. Phụ thân vẻ mặt tươi cười nhìn mẫu thân, có lẽ ái tình đúng là khiến người cho người ta mù quáng. Mẫu thân của ta cũng mỉm cười nhìn phụ thân. Ai, đúng là hiền thê tuyệt đối! Cha à, người phải đối xử với mẫu thân cho tốt đấy, cưới được mẫu thân là phúc khí của người rồi. - Thiên Đức, chàng xem con trai chúng ta có gì đó không đúng. Hiện giờ nó lại không khóc, chuyện này là thế nào? Mẫu thân của ta khẽ nhíu mày, một bức tranh mỹ lệ tự nhiên xuất hiện trước mắt phụ thân ta. Mẫu thân nhìn phụ thân chờ trả lời, nhưng lại phát hiện phụ thân đang ngẩn người nhìn bà, trong lòng cảm thấy cao hứng, nhưng lập tức lại nghĩ đến con trai của mình. - Tướng công… Một giọng nói dịu dàng vang lên. Phụ thân ta lập tức nói: - Phu nhân, có chuyện gì vậy? - Chàng xem con của chúng ta tại sao lại không khóc? Phụ thân đành nói: - Con trai của chúng ta đương nhiên là không giống với người khác rồi. Ha ha… Xem ra, hôm nay phụ thân quả thật rất cao hứng, biểu hiện khác hẳn bình thường. …… Khiến cho toàn bộ thế gia đều kinh ngạc là vị tam công tử vừa mới sinh ra quả thật không giống với người khác. Hài tử bình thường sau khi xuất sinh, mỗi ngày đều ngủ khoảng mười bốn giờ, nhưng tamcông tử thì lại ngủ đến hai mươi giờ, chỉ đến lúc ăn mới tỉnh dậy. Hiện tượng này kéo dài đến chín tháng. Sau chín tháng, càng khiến người khác ngạc nhiên là tam công tử mỗi ngày chỉ ngủ sáu giờ. Thời gian còn lại nếu không ngồi trên giường thì cũng tự mình tập luyện, ôm đá luyện thể lực, hoặc là ômđá chạy bộ. Có khi còn dùng gậy đá tự đánh mình, muốn ngăn cản cũng không được. Cuối cùng không có biện pháp, trong nhà đành phải dùng huyền thiết chế tạo cho nó một bộ nẹp chân, nẹp tay, áo lưng, hộ tâm kính, giày, tổng trọng lượng ước chừng một trăm năm mươi cân. Nhưng đến khi bốn tuổi thì nó không dùng nữa. Thứ nhất là vì hơi nhỏ, thứ hai là một trăm năm mươi cân đã không còn tính khiêu chiến đối với nó. Nguyên nhân thứ hai này đương nhiên chỉ có đương sự tự biết. Kỳ thật ta cũng không có biện pháp. Bởi vì ta tại thời kỳ thai nhi đã bắt đầu tu luyện, trải qua tiên thiên gân cốt, cho nên đã trực tiếp vượt qua Khai Quang kỳ tiến vào Dung Hợp kỳ. Việc cần làm hiện tại là phải bế quan để cho thân thể hoàn toàn quen với việc vận hành tiên thiên chân khí. Bởi vì thân thể ta từ lúc xuất sinh đến hiện tại đều không bị hậu thiên ảnh hưởng, cho nên chỉ cần thời gian chín tháng, trong khi người bình thường ít nhất phải mất đến vài năm. Sau nữa, ta phát hiện thân thể mình là thuộc tính hỏa, vì vậy ta có thể lợi dụng hỏa để tôi luyện thân thể. Nhưng trước đó thì thân thể của ta phải cường hãn, vì vậy ta mới dùng đá để rèn luyện thân thể. Đương nhiên lúc này ta không dùng tiên thiên chân khí, nếu không thì cho dù là một ngàn cân cũng không có hiệu quả. Sở dĩ ta tu chân nhanh như vậy, thứ nhất là vì sinh mệnh lực của ta hơn gấp mười lần so với người thường, thêm nữa cảnh giới tâm linh của ta đã đạt đến Đại Thành kỳ, lại vận dụng Tâm Điển quý giá nhất của Thiên Tâm tông, tốc độ tu luyện phải hơn gấp mười lần so với người thường. Nhưng đây cũng chỉ là do ta tự mình tính toán, tất cả còn phải xem thực tế. Ha ha, cứ như vậy, ta chỉ cần không đến một trăm năm là có thể độ kiếp, trong khi kiếp trước ta phải mất đến ba ngàn sáu trăm năm. Thiên lý tuần hoàn quả thật công bằng. Khi ông trời đã cho ta ký ức kiếp trước, chính là đã cho ta thêm một cơ hội. Ta đương nhiên không thể có lỗi với ưu đãi của ông trời. Ta nhất định sẽ sáng tạo nên một truyền thuyết, truyền thuyết mang tên ta, Tinh Phong truyền thuyết. Chơi Võ Lâm Chi Mộng Chơi game kiếm hiệp có bản quyền từ Kim Dung! Tải eBook tại: www.dtv ebook.com Chương 2 – Hài Tử Vương. M erry Christmas & Happy New Year to all Hiện giờ ta đã được sáu tuổi, năm vừa rồi đã tiến vào cảnh giới Tích Cốc sơ kỳ. Ta giống như trở lại thời kỳ trẻ thơ, giao lưu cùng với những đứa trẻ chung quanh, trêu chọc đùa giỡn. Ai, hôm nay tiểu tử A Tinh sao giờ này còn chưa đến, đã muộn lắm rồi. - Phong ca, Phong ca, Hương Vũ muội muội đang ở ngoài chờ huynh, đi nhanh lên! Một đứa trẻ mắt lớn mi cong, sắc mặt đỏ bừng, vừa chạy vừa gào vừa thở dốc. - Tốt lắm, đi thôi! Ta từ trên sư tử đá trước cửa nhảy lên cao, tư thế nhẹ nhàng đáp xuống đất. Ta phát giác bản thân càng ngày càng có cảm giác trẻ con, thậm chí ngay cả tâmcảnh cũng phát triển theo hướng trẻ thơ. - Phong ca, Phong ca, muội ở đây, ở đây, đến nhanh đi, đến nhanh đi! Một cô gái còn nhỏ hơn ta, trên người mặc áo gấm màu tím, mái tóc tết lại thành một đôi sừng dê, cặp mắt lớn chớp chớp, sắc mặt hồng hồng, lúc này đang ở phía xa vẫy tay gọi ta. - Hương Vũ, hôm nay muội chuẩn bị đi chơi ở đâu, Tiếu Lâm viên hay là Mộng Trung lạc viên? Ta cười hì hì nhìn Hương Vũ. Ta cực kỳ yêu quý muội muội này, thậm chí còn xem nàng như là muội muội ruột thịt. Chủ yếu là vì kiếp trước muội muội của ta đã chết khi còn rất nhỏ, cho nên hiện giờ sự quan tâm và yêu quý của ta đều dành cho Hương Vũ. Mỗi lần nhìn muội ấy cười ta đều rất cao hứng và vui vẻ. - Phong ca, những nơi đó đều chơi hết rồi, không đi nữa. Muội nghe người lớn nói Dật Thúy lâu gì đó rất vui, còn có rất nhiều a di tốt chơi cùng, nhưng mà phải cần không ít tiền. Phong ca, không phải huynh có tiền sao? Dẫn muội đến đó đi, được không… Hương Vũ nhìn ta, cặp mắt đen láy lộ ra thần sắc khẩn cầu, hai tay nắm chặt áo ta không ngừng giật giật. Đáng tiếc là lần này ta không thể đáp ứng được. - Phong ca, đệ cũng nghe người lớn nói ở đó chơi rất vui, đưa chúng ta đến đó đi mà! Tiểu tử A Tinh này năm nay chỉ mới nămtuổi cũng muốn đến đó, trời ạ. Dật Thúy lâu là địa phương gì? Đó chính là kỹ viện. Nếu để cho phụ thân biết được, con trai chưa đến sáu tuổi mà ông tự hào nhất lại dẫn hai đứa trẻ nhỏ đến chơi kỹ viện, ông ấy không đánh chết ta mới là chuyện lạ. May mắn là ta đã biết trước, nếu không đưa Hương Vũ và A Tinh đến đó chắc sẽ thành trò cười. - Hương Vũ, không được, địa phương này không thể đến. Muội mà đến thì cha của muội sẽ đánh muội đó. Vẻ mặt của ta vô cùng nghiêm túc. Ta mà không dùng vẻ mặt như vậy, nha đầu này chắc chắn sẽ không chịu bỏ qua. - Ừm, muội biết rồi, muội không thể đến. Nhưng vì sao muội đến đó thì cha lại đánh muội? Vẻ mặt Hương Vũ nghi hoặc nhìn ta, tin rằng những chuyện trong lòng không hiểu, Phong ca đều có thể cho muội ấy một đáp án. Nhưng lần này muội ấy đành phải thất vọng, bởi vì Phong ca của muội ấy lại ngẩn người một hồi, sau đó nghiêm mặt nói: - Đừng hỏi, hôm nay đến Tiếu Lâm viên đi! - Ừm, muội biết rồi. Nói đến đây, hai hàng nước mắt như muốn chảy ra. Ta nói xong lại hối hận, sao lại đối xử với Hương Vũ như thế chứ? Nhìn bộ dạng Hương Vũ như muốn khóc, ta lập tức nắm lấy tay muội ấy: - Hương Vũ, đừng khóc, là ca sai, đừng giận! Dật Thúy Lâu này chờ khi muội lớn lên sẽ biết. Hương Vũ lau nước mắt, dường như vẫn chưa hoàn toàn vui vẻ trở lại. Trong lòng ta thầm thở dài một hơi, đứa nhỏ này qua một lúc là quên thôi. Ta vừa đi vừa kể chuyện cười cho Hương Vũ nghe. Ha, Hương Vũ còn chưa cười thì A Tinh đã bật cười, tuyệt diệu là Hương Vũ cũng nhanh chóng cười theo. Oa, sau cơn mưa trời lại sáng, lúc này trời cao cũng thêm xanh, không khí cũng đặc biệt trong lành, ngay cả ăn mày dường như cũng có khí chất… Trước mặt ta là một đám nhóc. - Xin chào tam thiếu gia! - Tham kiến tam thiếu gia! …… Kế từ cái ngày ta dùng thân phận đứa trẻ năm tuổi đánh bại mười mấy đứa lưu manh nhỏ, toàn bộ trẻ con tại thành Tô Châu đều tôn ta làm Hài Tử Vương. Bọn trẻ con này nhìn thấy ta dĩ nhiên là rất cung kính, đương nhiên thân phận của ta cũng là một nhân tố quan trọng. - Tam thiếu gia, ta có một chuyện quan trọng cần báo! Một đứa trẻ béo mập trên người mặc áo gấm giơ tay nói. Gã béo này là một kẻ ủng hộ ta tuyệt đối, đương nhiên ta cũng quan tâm đặc biệt đến hắn. - Nói đi, có chuyện gì? Vẻ mặt của ta lãnh khốc, quả thật có phong phạm của người ở địa vị cao. Chỉ tiếc đối tượng lại là một đám trẻ con. Hà hà, nhưng mà nhìn dáng vẻ sùng bái của Hương Vũ, cảm giác quả thật không tệ. Ha ha! - Tam thiếu gia, Âu Dương Lượng ở tây thành không ngờ dám độc chiếm cờ lớn, chuyện này không thể nhẫn nhịn được. Bàng Phi (bàn phì – mập mạp) tôi khi vừa biết tin đã lập tức dẫn theo đámhuynh đệ đi tìm hắn, nhưng mà người hầu của hắn lại rất lợi hại, chỉ một người không ngờ lại đánh bại toàn bộ chúng tôi. Tam thiếu gia, ngài nhất định phải báo thù cho chúng tôi. Dám không nể mặt tamthiếu gia, cần phải xử hắn! - Xử hắn! - Xử hắn! - Dám chọc đến tam thiếu gia, nhất định phải xử hắn! …… Đám trẻ con đều phụ họa theo. Trong lòng ta cũng không có cảm giác gì, so đo với đám trẻ con quả thật chẳng có phong độ. Có điều chuyện gì khác không nói, nhưng hắn dám khiêu chiến quyền uy của ta, nhất định phải giáo huấn một chút. Ta lập tức cười nói: - A Phi, lần này ngươi không làm sai, rất tốt. Đi, cùng ta đi xem thử gã Âu Dương tiểu tử này ăn gan gì mà dám làm như vậy. Ta cần phải cho hắn biết ta là người không thể xâm phạm! Một đám trẻ con chúng ta khí thế bừng bừng tiến thẳng về hướng tây thành. Những quầy hàng và người đi lại bên đường đều tránh sang một bên. Bọn họ cũng biết đám trẻ này đều là con cái của những người có quyền thế tại thành Tô Châu. Người ở chính giữa, mày thanh mắt tú, toàn thân áo trắng chính là tamcông tử của Trương thị thế gia trong tứ đại thế gia. Tam công tử này khi mới nămtuổi chỉ một người đã đánh bại mười mấy đứa lưu manh nhỏ. Chúng ta đi qua hai con đường, cuối cùng cũng đến nơi cần đến, hoa viên nhỏ ở tây thành. Nơi này là một trong bốn căn cứ chơi đùa của chúng ta (đông thành một cái, nam thành một cái, bắc thành một cái, cùng với cái này ở tây thành). Đây là nơi đám trẻ chúng ta thường chơi đùa. Nói thật, gã Âu Dương Lượng này chẳng hề có năng lực gì, đánh nhau cực kém. Có thể đánh cho bọn A Phi chạy, xem ra tên người hầu này cũng không phải là một đứa trẻ bình thường, cần tử tế nhìn một chút. Xuyên qua vườn hoa, đi qua chiếc cầu bằng đá, băng qua một đạo môn, một khoảng đất trống liền xuất hiện trước mặt chúng ta. Bên cạnh có vài chiếc ghế đá, còn có mười mấy chiếc ghế đá dài, trên mặt đất mọc đầy cỏ xanh. Đây là nơi chúng ta thường chơi đùa. Giữa những chiếc ghế đá này có một chiếc ghế đá dài rất uy phong, là bảo tọa chuyên dụng của ta, bình thường tuyệt đối không cho phép người khác ngồi. Nhưng hôm nay trên chiếc ghế này lại đang có một đứa trẻ mặc áo gấm màu đỏ, chính là Âu Dương Lượng. Hắn ta rất xấu xí, nhưng khuôn mặt lại rất trắng, dáng vẻ cực kỳ giống với Âu Dương lão quỷ cha của hắn. Âu Dương lão quỷ vốn nổi danh gian trá. Phụ thân đã từng nói, nhà Âu Dương này buôn bán là hàng đầu, nhưng lại đối xử với người khác quá tệ, cho nên bọn họ vĩnh viễn cũng không thể có được thành tựu lớn. Nhìn qua Âu Dương Lượng là biết ngay tên tiểu tử này cũng thuộc loại người gian trá. Lúc này Âu Dương Lượng đang đắc ý ngồi trên bảo tọa, ăn điểm tâm, uống cực phẩm trà Long Tỉnh. Hắn nhìn mười mấy đứa trẻ tây thành đang chơi đùa trước mặt, trong lòng cực kỳ hưng phấn. Cuối cùng cũng có thể giống như tam công tử, nhìn kẻ khác chơi đùa, mình thì ngồi một bên ra vẻ cao cao tại thượng. Ấy, nhưng mà tam công tử liệu có đến đánh ta không? Nghĩ đến tam công tử năm vừa rồi đã đánh bại mười mấy đứa thành niên, trong lòng hắn cực kỳ lo sợ. Hắn nhìn qua một nam hài cao lớn bên cạnh, trong lòng mới bình tĩnh lại. Nam hài này là ai, lợi hại thế nào mà khiến cho tiểu tử Âu Dương này tự tin có thể đánh bại tam công tử? Nên nhớ rằng tam công tử đã từng đánh bại mười mấy đứa lưu manh. - Âu Dương Lượng, ngươi lợi hại quá nhỉ, trở thành lão đại rồi à? Ha ha… Âm thanh lọt vào tai, Âu Dương Lượng giật mình, điểm tâm trong tay rơi xuống đất. Trong lòng hắn kinh hãi, là tam công tử! Hắn bắt đầu lo sợ, phải nhìn sang nam hài bên cạnh trong lòng mới bình tĩnh lại. Ta từ đạo môn bước vào, nhìn dáng vẻ tiểu tử Âu Dương, không khỏi có phần khinh thường. Ngay cả một chút can đảmcũng không có, còn muốn làm Hài Tử Vương, nằm mơ đi. - Xin chào tam công tử! Âu Dương Lượng ta chỉ chơi đùa cùng với bạn bè ở tây thành, không có ý muốn làm lão đại, hi vọng tam công tử đừng hiểu lầm. Ta cực kỳ trung thành với tam công tử, xin đừng nghe bọn tiểu nhân nói chuyện thị phi! Âu Dương Lượng bị khí thế của ta bức bách, chỉ muốn ủy khuất cầu toàn, trên mặt hiện ra vẻ siểm nịnh. Có điều dáng vẻ này của hắn lại càng khiến cho ta khinh thường. Đột nhiên một ác niệm thoáng qua trong đầu. Ta lập tức cười hà hà nói: - Âu Dương Lượng, ta cũng biết ngươi là người trung thành. Hiện giờ ta có một chuyện muốn nhờ ngươi giúp, chẳng biết có được không? - Đương nhiên là được, chuyện của tamcông tử cũng là chuyện của ta. Xin tamcông tử đừng khách khí, cứ việc phân phó, Âu Dương Lượng ta nhất định sẽ khiến tam công tử hài lòng. Âu Dương Lượng dáng vẻ hào sảng, nét mặt tươi cười, trong lòng thầm vui mừng vì có thể qua được cửa ải lần này. Ta nhìn dáng vẻ của hắn, trong lòng cười thầm: “Xem ngươi có còn cười được nữa không.” Trên mặt ta liền nở một nụ cười ôn hòa: - Cũng không có chuyện gì, chỉ là nhìn phía nam có một đống đá không vừa mắt, ngươi giúp ta đưa chúng sang phía bắc nhé, nhanh lên một chút! Ta nhìn đống đá, trong lòng cười thầm. Người thành niên có lẽ cũng phải mất một ngày mới mong làm xong. Còn Âu Dương Lượng, có lẽ hắn còn không làmđá này nhúc nhích được , nói gì đến chuyện di dời, ha ha! Âu Dương Lượng nhìn đống đá, chân mày khẽ nhíu lại, sau đó cười nói: - Tam công tử cứ yên tâm, ta nhất định sẽ làm tốt. A Phong, chuyện này giao cho ngươi, ngươi hãy giúp ta làm cho thật tốt, nếu không, hừ! Âu Dương Lượng nhìn người hầu bên cạnh ra lệnh. Lang Phong nhìn vị chủ nhân trước mặt, trong lòng cực kỳ giận dữ. Có điều mẫu thân của hắn còn cần phải chữa bệnh. Trong đầu hắn hiện lên vẻ mặt bệnh hoạn của mẫu thân, cùng với mái tóc xơ xác, trong tai dường như nghe thấy lời của mẫu thân mỗi ngày đều dặn: “Tiểu Phong, trên núi rất nguy hiểm, chiều nhớ về sớm nhé”. Trong lòng hắn cảm thấy đau xót. - A Phong, nhanh lên, ngẩn ra đó làm gì! Cặp mắt Âu Dương Lượng mở lớn, vô cùng khoa trương: - Tam công tử, tên hạ nhân này là một nông phu sơn dã, chưa từng nhìn thấy thế giới bên ngoài, vạn lần mong tam công tử đừng tính toán với loại người như hắn. Ngươi còn không nhanh lên! Gã Âu Dương Lượng này càng ra vẻ cung kính với ta thì lại càng hung ác với tên người hầu kia. Ai, nhà Âu Dương này xem ra không có khả năng hưng thịnh nhờ hắn rồi. Lang Phong nghiến răng, bắt đầu nhiệmvụ dời đá. Ta nhíu mày, đột nhiên mỉmcười nhìn Âu Dương Lượng nói: - Âu Dương Lượng, ta bảo ngươi tự mình dời đi, như vậy mới có thể biểu hiện sự tôn kính chứ. Tiểu tử ngươi còn không nhanh làm đi, không nghe thấy à! Trong lòng Âu Dương Lượng cực kỳ giận dữ. Trương Tinh Phong ngươi ỷ vào gia thế và võ công cao, không ngờ lại quá đáng như vậy. Hắn nhìn Lang Phong đứng cách đó không xa, nhớ lại cảnh Lang Phong tay không đánh chết hổ đông bắc hung ác. Khi Lang Phong bái kiến hắn thì toàn thân đều là máu, đó máu của hổ đông bắc. Trong lòng Âu Dương Lượng nhất thời lửa giận ngập trời, hung ác nhìn Trương Tinh Phong, trong lòng thầmnghĩ: “Ngươi bất nhân thì ta bất nghĩa, hừ!” - A Phong, võ công của vị tam công tử này vốn nổi danh khắp thành Tô Châu, ngươi hãy thỉnh giáo với tam công tử một phen, nhanh đi! Âu Dương Lượng nhìn tam công tử, nghĩ đến cảnh tam công tử nằm gục dưới chân hắn, trong lòng hưng phấn, liền nói: - Tam công tử, xin ngài hãy dạy dỗ tên hạ nhân quê mùa này! Ta nhìn gã Âu Dương Lượng này, trong lòng không khỏi cảm thán. Âu Dương Lượng này năm nay chỉ mới bảy tuổi, lại dùng quan niệm đường hoàng như vậy để thực hiện mục đích của mình, xem ra nhà Âu Dương đã xuất hiện một con hồ ly nhỏ. Nhưng ta cũng không phải là hạng ngu ngốc để bị lừa, ánh mắt chợt lóe sáng, liền nói: - Âu Dương Lượng, ngươi không nghe ta bảo ngươi làm gì sao? Còn không mau làm đi! - Lang Phong, còn không mau ra tay, chẳng lẽ ngươi quên mẹ của ngươi rồi à? Âu Dương Lượng vội nói, ngữ khí cực kỳ tàn nhẫn. Lang Phong rùng mình một cái, nghĩ đến mẫu thân, bàn tay của hắn nắm lại thật chặt, trong lòng thầm nói: “Xin lỗi, vì mẹ ta, ta không thể không đánh ngươi!” Hắn hít một hơi thật sâu, đôi mắt nhìn thẳng vào Trương Tinh Phong trước mặt. Chơi Võ Lâm Chi Mộng Chơi game kiếm hiệp có bản quyền từ Kim Dung! Tải eBook tại: www.dtv ebook.com Chương 3 – Lang Phong. M erry Christmas & Happy New Year to all Ta kinh ngạc phát hiện gã Lang Phong này cũng không phải là một kẻ tầmthường, hắn gây cho ta một loại cảm giác giống như bị dã thú uy hiếp vậy. Xem ra gã Lang Phong này là nhân tài thiên phú. Ta không khỏi nảy sinh ý muốn thu phục hắn. Một lát sau, ta đã nghĩ ra một chủ ý tuyệt diệu. Kỳ thật cũng rất đơn giản, chính là đánh bại tên Lang Phong này, sau đó uy hiếp gã Âu Dương Lượng kia. Ha ha… Lúc này, Lang Phong cũng kinh ngạc phát hiện tam công tử trước mặt dưới khí thế của hắn lại không hề có cảm giác gì, điều này khiến cho trong lòng hắn bất an. Không lẽ lần này ta thua? Không, không thể nào! Vì mẫu thân, ta nhất định phải đánh bại vị tam công tử này. Mẫu thân, mẫu thân, ta nhất định không thể thua, nhất định không thể thua! Đột nhiên, Lang Phong phát hiện trong cơ thể mình xuất hiện một dòng khí lưu biến thành trạng thái dịch hóa, trong đầu bỗng nhiên chấn động. Một đoàn uy thế từ trong thân thể hắn lan ra khắp toàn trường. Đám trẻ chung quanh đột nhiên có mấy đứa ngã lăn ra đất. Thượng Quan Hương Vũ (cũng chính là Hương Vũ muội muội) và Mộ Dung Tinh (cũng chính là A Tinh) kinh ngạc phát hiện đám trẻ ngã lăn dưới đất, sắc mặt trở nên trắng bệch, nhưng hai người bọn họ thì lại không hề có cảmgiác gì. Đương nhiên, nguyên nhân là vì ta đã giúp bọn họ ngăn chặn đoàn khí thế này. Gã Lang Phong này thật sự là một nhân tài, còn nhỏ như vậy mà chỉ bằng thiên phú đã đạt đến cảnh giới cao thủ Lục Phẩm, có thể phát ra uy thế. Năng lực này chỉ có cao thủ Tiên Thiên mới có được. Tên Lang Phong này chỉ nhờ vào thiên phú mà đã tiếp cận cảnh giới Tiên Thiên, bằng vào dã tính trời sinh mạnh mẽ phát ra uy thế. Ta càng nhìn tên tiểu tử này càng cảm thấy thích thú. Lúc này Âu Dương Lượng sắc mặt trắng bệch. Mặc dù Lang Phong chỉ vừa mới lĩnh ngộ uy thế này, đối với thân thể không có thương hại gì, nhưng đối với dạng trẻ con được nuông chiều từ bé như Âu Dương Lượng thì lại rất hữu hiệu. Âu Dương Lượng muốn ra lệnh cho Lang Phong thu lại uy thế khủng bố này, nhưng dưới dưới khốn cảnh này hắn lại không thể nói ra lời. Vừa rồi nghe nói muốn đánh nhau, những đứa trẻ khác hầu hết đều đã chạy ra xa, cho nên sắc mặt của bọn chúng chỉ hơi trắng bệch, hơi khó chịu. Còn Âu Dương Lượng thì lại đứng ngay sát bên cạnh, hắn còn muốn xem bộ dạng của Trương Tinh Phong khi bị đánh bại, nào ngờ lại lâm vào tình cảnh này, thật đúng là tự làm tự chịu. Lúc này Lang Phong toàn thân tràn đầy lực lượng, quả thật đây là lúc mà hắn mạnh mẽ nhất từ trước đến nay. Trong lòng hắn bắt đầu tự tin, mắt hổ sáng lên, nhìn thẳng vào đối thủ trước mặt. Đáng tiếc… Ta cười cười nhìn dáng vẻ của hắn. Ta phải cho hắn biết thế nào mới gọi là lực lượng. Thân thể ta đột nhiên đứng thẳng dậy, một đoàn khí thế kinh thiên bức về phía Lang Phong. Đám trẻ đột nhiên cảm nhận được khí thế khủng bố, lập tức bỏ chạy. Chỉ có Âu Dương Lượng là phải hứng trọn, cũng giống như lúc nãy, cả khuôn mặt đều trắng bệch. Dựa vào cảnh giới của ta đương nhiên là có thể dễ dàng khống chế tại địa phương cố định. Ta nhìn Lang Phong thở dốc, cố gắng kiên trì đến cùng. Tên tiểu tử này quả thật rất kiên cường. Ta cũng biết hắn kiên trì càng lâu thì đối với tinh thần lực của hắn lại càng có ích. Lang Phong nhìn đứa trẻ trước mặt. Quá đáng sợ, đoàn khí thế này khiến cho hắn không thể cử động được, tinh thần lực bản thân càng lúc càng yếu. Đến cuối cùng, hắn hoàn toàn chỉ nhờ lòng tin vào mẫu thân để duy trì. Dần dần, đầu óc của hắn bắt đầu trở nên mơ hồ. Hắn biết mình đã thất bại. Mẫu thân! Hắn cảm thấy thống khổ, trong mắt chảy ra hai hàng lệ, trước mắt trở nên tối sầm, ngã xuống đất. Ta nhìn gã nam hài kiên cường này, nhìn thấy hai hàng lệ của hắn. Ta thoáng giật mình, xem ra trong đó hẳn là có ẩn tình. Ta chậm rãi bước đến trước mặt hắn, tay phải nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu của hắn, chậm rãi truyền vào một luồng tiên thiên chân khí tinh thuần. A, sinh mệnh nguyên lực thật dồi dào. Linh giác của ta cảmnhận được một luồng sinh mệnh nguyên lực nhiều hơn người bình thường gấp ba lần, chẳng trách hắn chỉ dựa vào thiên phú mà có thể đạt đến cảnh giới như vậy. Để ta giúp ngươi một chút! Ta tăng thêm chân khí, dựa theo lộ tuyến của công pháp Thái Cực Âm Dương quyết dẫn đường cho nội lực của hắn. Tiên thiên chân khí của ta dung nhập vào bên trong, ngày càng nhanh chóng lớn mạnh… Ta ngẩng đầu nhìn Âu Dương Lượng, khí thế loáng thoáng bức về phía hắn. Ta cười cười nhìn dáng vẻ của hắn, thằng nhóc này không ngờ lại đùa giỡn Lang Phong đến mức như vậy. Âu Dương Lượng ngẩng đầu nhìn tamcông tử, sắc mặt càng thêm trắng bệch. Hắn nhớ đến hành vi vừa rồi của mình, lại nhìn về phía Lang Phong đang hôn mê bất tỉnh, toàn thân run lên, lập tức chạy đến phục dưới chân Trương Tinh Phong, liên tiếp khấu đầu: - Tam công tử ngài đại nhân đại lượng, xin hãy tha cho tôi! Sau này tôi không dám nữa, sau này không dám nữa… Ta cười cười, nhẹ nhàng nói: - Âu Dương công tử, ngươi không cần lo lắng. Sao ta lại trách ngươi? Mau đứng lên đi, mau đứng lên! A, đừng có như vậy chứ! Ta vừa nói vừa kéo hắn dậy. Âu Dương Lượng run run đứng dậy, đầu vẫn không dám ngẩng lên. Hương Vũ muội muội bước lên phía trước: - Âu Dương xấu xí nha, sau này ngươi phải cẩn thận hơn một chút. Còn nói kiểu như vậy, Phong ca không phạt ngươi, ta cũng sẽ tính toán với ngươi. Hừ! A Tinh cũng bước tới trước, hung hăng nói: - Còn ta nữa, ngươi cẩn thận đó! - Vâng, vâng, vâng! Lúc này Âu Dương Lượng như gà con ăn thóc, liên tục gật đầu. Hắn đã sớm bị khí thế của ta dọa đến mức không thể suy nghĩ, chỉ hi vọng ta có thể tha cho hắn. Ta đương nhiên là hiểu rõ tâm tư của hắn, liền nói: - Âu Dương Lượng, mẫu thân của tên """