" Giải Thoát - Clare Mackintosh PDF EPUB 🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Giải Thoát - Clare Mackintosh PDF EPUB Ebooks Nhóm Zalo GIẢI THOÁT Nguyên tác: I Let You Go Tác giả: CLARE MACKINTOSH Dich gia ̣ ̉: Hoàng Sa Phát hành: Phúc Minh Nhà xuat bản: Văn Học **★** ebook©vctvegroup Mục lục LƠI MƠ ĐAU CHƯƠNG 1 CHƯƠNG 2 CHƯƠNG 3 CHƯƠNG 4 CHƯƠNG 5 CHƯƠNG 6 CHƯƠNG 7 CHƯƠNG 8 CHƯƠNG 9 CHƯƠNG 10 CHƯƠNG 11 CHƯƠNG 12 CHƯƠNG 13 CHƯƠNG 14 CHƯƠNG 15 CHƯƠNG 16 CHƯƠNG 17 CHƯƠNG 18 CHƯƠNG 19 CHƯƠNG 20 CHƯƠNG 21 CHƯƠNG 22 CHƯƠNG 23 CHƯƠNG 24 CHƯƠNG 25 CHƯƠNG 26 CHƯƠNG 27 CHƯƠNG 28 CHƯƠNG 29 CHƯƠNG 30 CHƯƠNG 31 CHƯƠNG 32 CHƯƠNG 33 CHƯƠNG 34 CHƯƠNG 35 CHƯƠNG 36 CHƯƠNG 37 CHƯƠNG 38 CHƯƠNG 39 CHƯƠNG 40 CHƯƠNG 41 CHƯƠNG 42 CHƯƠNG 43 CHƯƠNG 44 CHƯƠNG 45 CHƯƠNG 46 CHƯƠNG 47 CHƯƠNG 48 CHƯƠNG 49 CHƯƠNG 50 CHƯƠNG 51 CHƯƠNG 52 CHƯƠNG 53 CHƯƠNG KET LỜI MỞ ĐẦU C ơn gió nhè nhẹ thoi khien may lọn tóc am ướt của côkhẽvương trên khuôn mặt. Cô conheo mat lại đetránh những giọt mưa van đang rơi. Cơn mưa bat chợt khien ai cũng trở nên vội vãlao thật nhanh trên những vıa ̉ hè trơn trượt. Những chiec xe chạy ngang qua làm nước ban tung tóe lên giày của khách bộ hành. Am thanh on ãtừ những phương tiện giao thông khien cô chı̉nghe lõm bõm đượ c câu chuyện cậu con trai đang ketừ lúc đượ c mẹ đón ở trường ve. Cậu nhóc van lien thoang không ngừng, huyên thuyên đủ thứ chuyện, không giau noi sự phan khıch ́ với thegiới mà cậu đang đượ c lớn lên trong đó. Cônghe loáng thoáng đượ c vài chi tiet từ câu chuyện, vemột người bạn thân, một dự án ngoài vũtrụ, một giáo viên mới ở trường roi nhıǹ con và khẽmım ̉ cười, mặc cho gió lạnh đang thoi từng cơn qua chiec khăn quàng co. Cậu bé cười toe toét với mẹ, lac lư cái đau đenhững giọt mưa vương trên tóc khẽ rơi xuong. Cơn mưa khien cho hai hàng mi đam nước. “Và con có the viet tên của mınh me ̀ ̣ ạ.” “Con là cậu bé thông minh mà.” Cô nói và dừng lại, đặt một nụ hôn thật say sưa lên vang trán còn ướt của cậu bé. “Con sẽcho mẹ xem khi chúng ta veđen nhà chứ?” Cô và cậu con trai 5 tuoi cogang rảo bước thật nhanh. Gan tới nhà roi. Anh đèn ô tô phản chieu từ mặt đường ướt sũng khien mat họ bi cho ̣ ́i trong choc lát. Chờ tın ́ hiệu đèn đỏ, họ bước nhanh qua con đường tap nập xe cộ. Cô nam chặt tay con trai qua lớp bao tay len mem mại đe chac chan rang cậu bé có thebat kip ̣ mınh. ̀ Những chiec lá đam nước mưa vương trên hàng rào không còn tươi màu nữa mà đãdan chuyen thành nâu xám. Hai mẹ con đen một con phoyên tınh, ̃ nơi có ngôi nhà của họ. Ngôi nhà ay luôn khien họ nghı ṽ e những đieu am áp nhat. An ninh ở khu pho khien côyên tâm thả tay con trai đevén những sợi tóc ướt lòa xòa trên gương mặt roi chợt mım ̉ cười khi thay từng giọt nước rỏ xuong từ mái tóc. “Nhà mınh ̀ kia roi”, cônói với con trai khi hai mẹ con băng qua một khúc rẽ, “mẹ van bật đèn sáng đó.” Chı̉vài bước sang bên kia đường nữa thôi làtới căn nhà của họ. Đó là một ngôi nhà gạch đỏ với thiet kehai phòng ngủ, căn bep nhỏ xinh và một khu vườn đay những chiec chậu hoa rong mà cô luôn đinh ̣ bụng một ngày nào đó sẽtôđiem chúng bang những cây hoa đủ màu sac. Nhà chı cỏ ́ hai mẹ con. “Con sẽ đua với mẹ…” Von là một đứa trẻ hieu động, cậu bé chạy nhảy, nghich ̣ ngợm suot ngày, chı khi na ̉ ̀o đi ngủ mới chiu ngư ̣ ̀ng lại. “Thử xem nào!” Ngay lập tức, cậu bé lao nhanh vehướng ngôi nhà có ánh đèn sáng hat ra từ trong sân, háo hức khi nghı̃vecảm giác thân thuộc và am cúng trong ngôi nhà. Nào là sữa, roi bánh quy, cả 20 phút xem ti vi và chút bánh đenham nháp cùng với trà nữa. Những đieu này đãnhanh chóng trở thành thói quen của họ khi kỳ học đau tiên của cậu bé mới đi qua đượ c gan một nửa thời gian. Bong nhiên một chiec xe hơi không biet từ đâu lao đen. Phanh xe ướt nước rıt́ lên những âm thanh chói tai, roi dường như có tieng vật gı̀đó bị đập mạnh vào kınh ́ xe. Cậu bé ban tung lên giữa không trung, rơi mạnh xuong mặt đường. Cô vội lao tới bên con, vụt qua trước đau xe van đang di chuyen. Cô trượt chân ngã sõng soài, hai tay đập mạnh xuong nen đường, gan như nghẹt thở vı cù ́ va chạm. Mọi chuyện dien ra chı tr ̉ ong chớp mat. Côvội quỳ xuong bên cạnh con trai, hoảng loạn tım ̀ mạch đập. Côvan kip ̣ thay hơi thở của mınh ̀ tạo thành một làn khói trang lơ lửng trong không khı. ́ Roi côthay một bóng toi hınh ̀ thành từ phıa ́ sau đau mınh, ̀ nghe thay bản thân đang gào khóc như thecon người đó là ai khác. Cô nhın ̀ lên chiec kınh ́ xe mờ đục, miệng gào lên van xin những kẻ giau mặt ngoi trong xe cứu giúp mınh. ̀ Cô ôm choàng lay con trai, vớ lay áo khoác quan quanh hai mẹ con, cogang dùng cơ thecủa mınh ̀ sưởi am cậu bé. Mép áo ướt sũng vı̀ngam nước mưa đọng trên mặt đường. Cô hôn lên khuôn mặt con như điên dại, cau xin cậu bé tınh da ̉ ̣̂y. Chợt luong ánh sáng rọi từ đèn pha chiec xe hơi moi lúc một xa dan. Nó đang đi lùi. Động cơ xe rú lên, kẻ ngoi trong đang đánh lái ba, bon lan nham xoay đau trong con phohẹp. Trong lúc vội vãchạy tron, gãđã quệt thân xe vào một cây phong nam bên vệ đường. Và roi con phochım̀ vào bóng toi như lúc ban đau. CHƯƠNG 1 T hanh tra thám tử Ray Stevens đứng gan cửa so, tram ngâm nhıǹ vào chiec gheđặt tại văn phòng của ông - đãở trong tınh ̀ trạng gãy một bên đetay suot cả năm qua. Đegiải quyet tınh ̀ trạng này, cho tới giờ, ông van chọn cách ngoi không nghiêng ve phıa tr ́ ái. Nhưng khi ông đi ăn trưa, gãtinh quái nào đó đãdùng bút viet bảng mự c đen ghi nguệch ngoạc dòng chữ"bị hỏng" ở đang sau nó, một cách nói lái của từ “thám tử”[1]. Ray băn khoăn không biet bộ phận Hotrợ hoạt động, von noi tieng vı̀thıch ́ kiem kêthiet bi, ̣ có san lòng thay the nó không, hay ông sẽphải đieu hành Phòng Đieu tra Hınh̀ sự Bristol trên một chiec ghe với con chữ đay ám chı v̉ e uy tın ba ́ ̉n thân. Ray vươn người lên đetım ̀ một cây bút viet bảng trong chiec ngăn kéo hon độn của ông roi quỳ xuong, sửa dòng chữ trở lại thành “thám tử”. Chợt cánh cửa văn phòng bật mở, ông vội vãđứng lên, tay không quên đậy nap bút. “A Kate, tôi chı̉đang…” Ong ngừng lại khi nhận ra vẻ mặt của Kate và một bản in của Trung tâm Chı̉huy và Kiem soát đang nam trong tay cô. “Cô có gı the ̀ ?” “Một vụ lái xe gây tai nạn roi bỏ chạy ở Fishponds. Một bétrai 5 tuoi thiệt mạng.” Ray giơ tay cam lay tờ giay và nhın lư ̀ ớt qua nội dung trong khi Kate đứng có vẻ không thoải mái ở cửa ra vào. Cômới vePhòng Đieu tra Hınh ̀ sự đượ c vài tháng, vừa đượ c botrı́ vào một kıp ́ trự c và van đang tım ̀ chođứng, nhưng Kate đang thự c hiện công việc khá tot, thự c te là tot hơn so với cô tưởng. “Không có thông tin ve bien so xe à?” “Theo như những gı̀ta đãbiet thı̀không. Kıp ́ trự c đãcho phong tỏa hiện trường và trưởng kıp ́ đang lay lời khai từ bà mẹ. Cô ay đang rat soc.” “Côcó on không neu phải ở lại muộn một chút?” Ray hỏi. Nhưng Kate đãgật đau trước khi ông hỏi xong. Họ cùng mım ̉ cười, như ngam ngam thừa nhận với nhau vemột cảm giác phan khıch ́ kỳ lạ luôn xuat hiện moi khi có chuyện rat toi tệ xảy ra. “Đượ c roi, chúng ta lên đường thôi.” Hai người gật đau chào một nhóm đang lặng lẽ đứng hút thuoc ở phıa ́ cửa sau của Sở Cảnh sát Bristol. “Khỏe không Stumpy?” Ray nói. “Tôi đang đưa Kate tới hiện trường vụ tai nạn ở Fishponds. Anh có the tới bộ phận Tıǹ h báo khu vự c và xem có manh moi gı̀đãđượ c chuyen tới đó không?” Trung sı̃thám tử Jake Owen đãquen đượ c gọi là Stumpy trong phan lớn sự nghiệp, quen tới mức anh sẽrat ngạc nhiên neu đượ c gọi bang tên đay đủ. Là người kiệm lời, Stumpy có nhieu câu chuyện vethự c điạ hơn những gı̀anh đãchia sẻ với kẻ khác và không một ai có thecó nghi ngờ gı̀ veviệc anh là một trong những thám tử giỏi nhat của Ray. Hai người từng làm cùng kıp ́ trự c với nhau trong vài năm và với một sức mạnh an giau rat kỹ bên trong thân hınh nho ̀ ̉ thó, Stumpy rõ ràng là một bạn đong hành hữu dụng can phải có ở bên. Ngoài Kate, đội của Stumpy còn có Malcolm Johnson, một người điem đạm và Dave Hillsdon, một thám tử cảnh sát non trẻ, yêu nghe nhưng hơi coi nhẹ các quy tac nghenghiệp. Việc Dave rat no lự c tım̀ cách đecó một vụ buộc tội thành công khien Ray không thıć h lam. Tuy nhiên cùng nhau, họ đã tạo thành một đội ăn ý và Kate học hỏi rat nhanh từ các đong nghiệp. Côcó một niem đam mêbùng cháy khien Ray nhớ lại thời kỳông còn là một thám tử cảnh sát mới vào ngheđang say sưa trong công việc, trước khi 17 năm làm việc trong bộ máy chınh ́ quyen đã khien nhiệt huyet dan vơi đi. Kate lái chiec xe Corsa không phù hiệu cảnh sát lan vào dòng xe đang đông đúc dan trong giờ cao điem đetới Fishponds. Cô không phải là một tay lái điem đạm, thường nhan còi inh ỏi moi khi phải dừng lại vı̀ đèn đỏ và vươn cora nhòm khi có gı̀ đó cản đường. Cô gan như hoạt động liên tục: gõngón tay vào vô lăng, nhăn mũi, ngọ nguậy trên ghe ngoi. Khi dòng xe di chuyen trở lại, cô vươn người ra phıa ́ trước như the việc này sẽkhien chiec xe đi nhanh hơn. “Van nhớ đèn xanh đỏ ưu tiên à?” Ray nói. “Chac có một chút.” Kate nhech mép. Côkẻ mat bang một đường eyeline rat mảnh, ngoài ra thı̀gương mặt hoàn toàn không trang điem gı̀cả. Các lọn tóc màu nâu sam lòa xòa, roi tung quanh gương mặt Kate, bat chap việc côđãdùng một chiec cặp tóc làm từ mai rùa đe giữ chúng lại. Ray lôi chiec điện thoại di động của ông ra đethự c hiện vài cuộc gọi can thiet và đượ c xác nhận rang Đơn vị Đieu tra Va chạm giao thông đã lên đường; lãnh đạo cảnh sát đang trự c đãđượ c báo tin, có ai đó đãgọi Ops - một chiec xe tác chien hiện trường to kenh càng chứa đay leu bạt, đèn khan cap và đo uong nóng hoi. Mọi thứ đeu đãđượ c xử lý. Thành thự c thı̀vụ nào chả như vậy, Ray nghı, ̃nhưng do là một lãnh đạo phòng đieu tra, gánh nặng cuoi đãdừng lại ở vai ông. Thường sẽcó một chút phản ứng bự c dọc từ kıp ́ trự c đang có mặt tại hiện trường khi người từ Phòng Đieu tra Hınh ̀ sự xuat hiện và bat đau xem xét lại mọi thứ, nhưng ai cũng đãtừng có phản ứng như the, kecả Ray - người có thời gian làm việc rat ngan trong các kıp ́ trự c trước khi thăng tien. Ray gọi điện cho Phòng Kiem soát đe báo rang họ chı̉ cách hiện trường năm phút đi xe. Nhưng ông không gọi venhà. Ong đãlự a chọn việc chı̉gọi cho vợ - Mags - vào những dip ̣ hiem hoi khi venhà đúng giờ và đây có lẽlà hướng tiep cận thự c tehơn khi công việc ngon rat nhieu thời gian của ông. Khi họ vòng qua góc pho, Kate giảm toc độ xe tới mức nó đi mà như đang bò, sáu chiec xe cảnh sát đang nam rải rác trên pho, những chiec đèn ưu tiên của chúng liên tục hat ánh sáng xanh lạnh lẽo quanh hiện trường. Nhieu chiec đèn pha đượ c gan lên giá đỡ ba chân làm từ kim loại đang phát ra các luong sáng mạnh, đủ đelàm noi bật vôsohơi nước nhỏ li ti hınh tha ̀ ̀nh từ cơn mưa vừa ngớt hạt. Trên đường ra khỏi đon cảnh sát, Kate đãvớ lay chiec áo khoác và thay đôi giày cao gót bang một đôi ủng. “Thự c dụng phải đượ c đặt trên thời trang.” Côcười khi ném đôi giày vào trong ngăn tủ của mınh ̀ roi xỏ chân vào ủng. Ray chang suy nghı̃nhieu vethự c dụng hay thời trang, nhưng giờ ông ước rang mınh đa ̀ ̃ mang theo chiec áo khoác. Họ dừng xe cách một chiec leu trang cỡ lớn khoảng 100 mét. Chiec leu đượ c dựng lên đebảo vệ những chứng cứ còn sót lại khỏi cơn mưa. Một bên leu đãđượ c mở và bên trong họ có thethay một đieu tra viên hiện trường đang gan như bò trên đat đelay mau gı̀đó. Cách đó không xa, một đieu tra viên thứ hai cũng mặc đotrang toát đang kiem tra hàng cây lớn nam dọc theo con đường. Khi Ray và Kate tới gan hiện trường, một viên cảnh sát khu vự c trẻ tuoi chặn họ lại, chiec áo jacket phản quang đượ c kéo cao tới mức Ray gan như không thenhận ra có một gương mặt đang nam sau khe trong giữa chiec mũ và co áo của anh này. “Chào sep. Ong có can vào trong không? Tôi sẽphải lay chữ kýtrước khi ông có the vào.” “Không, cảm ơn anh.” Ray nói. “Anh có thecho tôi biet viên thượng sı̃ cap trên của anh đang ở đâu không?” “Anh ay đang ở nhà của bà mẹ.” Viên cảnh sát đáp roi chı̉tay dọc theo con pho, hướng vemột dãy nhà lát gạch đỏ ở bên ngoài trước khi khẽ khàng nói thêm, “Nhà so 4.” “Chúa ơi, đó là một công việc tệ hại.” Ray nói khi ông cùng Kate rảo bước, “Tôi còn nhớ thời kỳ phải trự c hiện trường tới 12 giờ đong ho trong đieu kiện mưa như trút nước khi còn đang thử việc, chı đe ̉ bi gia ̣ ́m đoc Sở Cảnh sát la mang do không mım ̉ cười khi ông ay xuat hiện vào lúc 8 giờ sáng hôm sau.” Kate cười lớn, “Đó là lý do vı̀ sao ông đi theo hướng chuyên môn hóa?” “Không hoàn toàn như the, dù nó có gây ảnh hưởng chút ıt́ .” Ray nói, “Chủ yeu là tôi mệt mỏi với việc phải chuyen het công việc lớn cho các chuyên gia đe roi chang thay ket quả đâu. Cô thı sao?” ̀ “Cũng na ná như vậy.” Cuoi cùng họ đãđi tới dãy nhà mà viên cảnh sát chı̉cho. Kate tiep tục nói khi họ tım ̀ con so4. “Tôi thıch ́ xử lý các công việc có tam quan trọng hơn. Nhưng chủ yeu là vı̀tôi rat mau buon chán. Tôi thıch ́ các cuộc đieu tra phức tạp, khien mınh ̀ phải đau đau suy đoán. Tôi thıch ́ các ô chữ bı́ an thay vı̀những ô chữ đơn giản thông thường. Nghe có hợp lý không nhı?”̉ “Hoàn toàn hợp lý”, Ray nói, “dù rang tôi luôn bat lự c trong việc giải các ô chữ bı á n.” “Có kỹthuật giải cả đay”, Kate nói, “lúc nào đó tôi sẽdạy ông. Chúng ta tới nơi roi, nhà so 4 đây.” Cánh cửa trước của ngôi nhà đượ c sơn khá đẹp và hơi mở hé. Ray đay cửa vào roi gọi to. “Cảnh sát đieu tra hınh ̀ sự. Chúng tôi vào nhà có đượ c không?” “Tôi ở trong phòng khách.” Tieng trả lời vọng ra. Cả hai chùi chân cho khô roi đi dọc theo một hành lang hẹp trong ngôi nhà, ngang qua một giá treo áo khoác đãquá tải, ở phıa ́ bên dưới có một đôi ủng màu đỏ của trẻ con đượ c đặt ngay ngan bên cạnh một đôi ủng của người lớn. Người mẹ của đứa trẻ đang ngoi trên một chiec sofa nhỏ, đôi mat nhın ̀ trân trân vào chiec túi rút dây của học sinh có màu xanh dương mà cô giữ chặt trên đùi. “Tôi là Thanh tra thám tử Ray Stevens. Tôi rat tiec khi nghe tin vecon trai cô.” Người mẹ ngước nhın ̀ lên, sợi dây của chiec túi đãquan vòng quanh đôi tay của cô, chặt tới mức đelại những vòng đỏ bam trên da. “Jacob”, cô nói với đôi mat đã cạn khô, “tên con tôi là Jacob.” Ngoi trên một chiec gheở cạnh sofa là một viên cảnh sát mặc cảnh phục, đang hı́hoáy ghi chép vào đong giay tờ nam trên đùi. Ray đãthay anh ta loanh quanh gan đó nhưng không biet tên. Ong liec mat nhın ̀ vào chiec phù hiệu. “Brian, liệu anh có theđưa Kate vào trong bep và cho côay biet anh đãthu đượ c những gı̀ không? Tôi muon hỏi nhân chứng vài câu hỏi, đượ c chứ? Sẽkhông lâu đâu. Có lẽanh cóthepha cho côay một tách trà trong lúc nói chuyện.” Nhın ̀ phản ứng trên gương mặt Brian, rõràng đây là đieu mà anh ta không muon làm. Nhưng Brian van đứng dậy và rời khỏi căn phòng với Kate, chac chan sẽ càm ràm với cô veviệc bị Phòng Đieu tra Hınh ̀ sự chen vào trong lúc đang làm việc. Ray chang quan tâm tới đieu đó lam. “Tôi xin loi vı̀ phải hỏi cô thêm nhieu câu hỏi nữa nhưng việc thu đượ c nhieu thông tin nhat, sớm nhat có theđóng vai trò quan trọng cot yeu.” Mẹ Jacob khẽ gật đau, nhưng chang ngước nhın le ̀ ̂n. “Có phải cô đã không nhın tha ̀ y bien so của chiec xe gây tai nạn?” “Chuyện xảy ra quá nhanh.” Người mẹ nghẹn ngào, “Con tôi đang nói vengôi trường của nó, theroi tôi chı̉lơ là có một giây.” Người mẹ lại siet chặt sợi dây của chiec túi quanh tay mınh ̀ và Ray ngoi đó, nhın ̀ vet han dan nhạt màu trên ngón tay cô. “Nó quá nhanh. Chiec xe lao tới quá nhanh.” Người mẹ trả lời các câu hỏi rat khẽ khàng, dường như chang có vẻ gı̀ là tức giận mặc dù chac chan cô đang mang cảm xúc ay. Ray không he mong muon những đieu như the, nhưng ông chang có sự lự a chọn nào cả. “Tài xe xe đó trông như the nào?” “Tôi chang nhın tha ̀ y gı be ̀ ̂n trong cả.” Người mẹ trả lời. “Có hành khách nào trong xe không?” “Tôi chang thay gı̀trong xe cả.” Người mẹ lặp lại, giọng của côueoải, khô khoc. “Phải roi.” Ray nói. Họ sẽ bat đau từ cho quái nào nhı?̉ Người mẹ ngước nhın ̀ Ray, “Ong sẽtım ̀ ra han chứ? Kẻ đãgiet Jacob. Ong sẽtım ̀ han chứ?” Giọng người mẹ nac lên, lời lẽcôdan vỡ ra thành một tieng rên rı̉nhỏ. Côcong người vephıa ́ trước, ôm chặt lay chiec túi vào người và Ray cảm thay ngự c ông that lại. Ong hıt ́ một hơi thật sâu, ép cảm giác kia ra khỏi mınh. ̀ “Chúng tôi sẽlàm mọi thứ có the.” Ong nói, ngam cảm thay khinh thường bản thân vı chı ̀ bie ̉ t lặp lại một câu quá cũ. Kate trở lại từ căn bep cùng Brian, tay đang cam một coc trà. “Tôi có the ket thúc phan lay lời khai đượ c không nhı?” Brian ho ̉ ̉i. Y anh là đừng làm phien nhân chứng của tôi nữa hả, Ray nghı. ̃“Vâng cảm ơn anh, xin loi vı̀ đã làm ngat quãng công việc. Kate, cô có thứ chúng ta can chưa nhı?”̉ Kate gật đau. Côtrông hơi xanh và Ray băn khoăn không biet Brian đãnói gı̀đekhien cônhư the. Trong vòng một năm qua, ông đãbiet ve cô cũng như toàn bộ đội ngũdưới quyen. Nhưng ông van chưa thự c sự hieu rõvecô. Ong chı̉biet Kate là người không ngại nói ra suy nghı̃của mınh, ̀ bởi cô luôn trınh ̀ bày rõquan điem trong các buoi họp nhóm và cô học hỏi rat nhanh. Họ rời khỏi ngôi nhà và bước đi trong im lặng ve phıa chie ́ c xe. “Côon chứ?” Ong hỏi, dù rõràng là côkhông bınh ̀ thường chút nào. Hàm của Kate nghien chặt, tới mức gương mặt côtrang bệch. “Tôi on.” Kate nói, nhưng giọng cônghẹn lại và Ray nhận ra côđang cođekhông khóc. “Này”, ông nói, vươn tay ra ôm lay vai cô một cách vụng ve, “công việc là themà.” Trong nhieu năm làm nghe, Ray đã xây dựng một cơ che phòng vệ chong lại sự đovỡtinh than từ những vụ án như lan này. Phan lớn các sı̃quan cảnh sát đeu có một lan bị như the- đó là lý do vı̀ sao anh phải nham mat trước một socâu chuyện khôi hài đượ c bàn tán ở căng tin - nhưng có lẽ Kate là trường hợp khác biệt. Cô gật đau, hıt ́ một hơi thật sâu và nặng nhọc. “Tôi xin loi, bınh̀ thường tôi không như theđâu, theđay. Tôi đãxử lý hàng chục vụ bị xe tông chet, nhưng… Chúa ơi, cậu bé mới 5 tuoi! Dường như cha đẻ của Jacob chang muon dınh da ́ ́ng gı t̀ ới cậu bé đó nên lúc nào cũng chı cỏ ́ hai mẹ con với nhau. Tôi không thetưởng tượng đượ c những gı̀côay đang trải qua.” Giọng Kate nac lên và Ray lại cảm thay đau that trong long ngự c. Cơ chegiúp ông đương đau với những chuyện như thenày chı̉ dự a hoàn toàn vào việc tập trung đieu tra - trên các chứng cứ chac chan hiện diện trước mặt - chứ không sa đà quá sâu vào cảm xúc của những người có liên quan. Neu Ray suy nghı̃quá lâu vecảm giác của ai đó khi họ phải chứng kien con cái chet trên tay mınh, ̀ ông sẽ trở thành kẻ chang mang lại ıch ́ lợi cho bat kỳ ai, không chı̉Jacob và mẹ của bé. Suy nghı̃của Ray dan dan hướng vephıa ́ con cái của chınh ́ ông và từ trong tâm can, ông hınh ̀ thành một khao khát muon gọi venhà đekiem tra xem hai đứa có đượ c an toàn hay không. “Xin loi”, Kate nuot nước mat roi nở một nụ cười ái ngại, “tôi hứa rang sẽ không đe mınh r ̀ ơi vào trạng thái như the nữa.” “Này, chuyện on mà.” Ray nói, “Chúng ta ai cũng từng the cả.” Kate nhướn mày, “Cả ông cũng theư? Tôi chưa từng nghı̃ông làtuýp người đa cảm đó, sep ạ.” “Tôi cũng có những khoảnh khac yeu mem chứ.” Ray siet chặt vai Kate trước khi nhac tay đi. Ong không nghı̃rang bản thân từng rơi nước mat trong khi làm việc, nhưng lan này thı̀suýt chút nữa đãlàm the. “Cô sẽ on chứ?” Ong hỏi. “Tôi sẽ on thôi. Cảm ơn ông.” Khi họ lái xe đi, Kate nhın ̀ lại hiện trường, nơi các nhân viên CSI van đang can man làm việc. “Gãkhon nào lại có thegiet một đứa trẻ 5 tuoi roi bınh tha ̀ ̉n chạy xe đi như the?” Ray trả lời không ngan ngừ, “Đó chınh ́ là đieu mà chúng ta phải tım̀ ra.” ------------------------------ [1] Từ gốc: Detective (thám tử) và defective (bị hỏng). CHƯƠNG 2 D ù không muon uong trà, tôi van giơ tay cam lay cái coc. Tôi xoay xoay cái coc trên tay roi đưa lên áp sát vào mặt, cho đen khi hơi nóng của nước làm da bỏng rát. Cảm giác giong như bị ong chıch, ́ khien má tôi têlại còn mat thı̀cay xè. Chı̉bang cách này tôi mới có thekhien bản thân tạm thời thoát khỏi những hınh ̀ ảnh kinh hoàng của vụ tai nạn van đang bám lay tâm trı mı ́ nh. ̀ “Cô có muon ăn gı kho ̀ ̂ng?” Anh ta đứng sừng sững ở bên và tôi biet mınh ̀ phải ngước nhın ̀ lên, nhưng không the co ép mınh la ̀ ̀m việc đó. Làm sao anh ta van có the mời tôi ăn uong như thekhông có chuyện gı̀xảy ra? Y nghı̃ay khien tôi cảm thay ghê tởm đen mức buon nôn nhưng may thay đã kip kı ̣ m la ̀ ̣i. Anh ta đoloi cho tôi vevụ tai nạn. Dù không nói ra, nhưng tôi có the đọc đượ c đieu đó trong ánh mat đay trách móc của anh ta. Và anh ta đã đúng - tat cả là loi của tôi. Chúng tôi lẽra không nên đi đường khác đe venhà. Chúng tôi đáng ra không nên nói chuyện, đáng ra tôi phải ngăn anh ta lại… “Không, cảm ơn. Tôi không đói.” Tôi khẽ trả lời. Hınh ̀ ảnh của vụ tai nạn cứ hiện đi hiện lại trong đau tôi giong như một thước phim quay chậm. Tôi muon dừng bộ phim ay lại nhưng vô ıch. ́ Cảnh Jacob bị đập vào kınh ́ xe cứ liên tục hiện ra. Tôi đưa coc trà lên, áp vào má một lan nữa, nhưng nó đã nguội từ bao giờ và cũng không thelàm da tôi bỏng rát như lan trước. Tôi không hay biet mınh̀ đã khóc từ lúc nào, ngoài việc cảm nhận đượ c những giọt nước mat đang chảy xuong đau goi mınh̀ . Tôi ngoi nhın ̀ chúng đang tham dan vào chiec quan jean đang mặc, roi vôthức lay móng tay cậy một vệt đat sét ban dınh tr ́ ên quan. Tôi nhın ̀ khap căn phòng, nơi tôi dành rat nhieu năm đechăm chút. Từ rèm cửa, đượ c mua đephoi màu với cái đệm giường, cho đen những bức tranh, một solà do tôi vẽ, một so khác đã đượ c tôi mua từ các phòng tranh. Tat cả quá đoi thân thuộc, khien tôi không nỡ rời xa. Tôi từng nghı̃rang mınh ̀ đãxây nên một toam gia đınh, ̀ nhưng có lẽtôi mới chı x̉ ây nên một ngôi nhà theo đúng nghıa la ̃ ̀ đe ở. Đen lúc này tôi mới cảm thay tay mınh ̀ đau buot. Tôi cóthecảm nhận mạch máu ở cotay đang đập rat nhanh và yeu ớt. Tôi vui vı̀cơn đau ay, và tôi ao ước rang sự đau đớn này có thetăng lên gap bội. Tôi mong mınh la ̀ ̀ người bi chie ̣ c xe đó tông phải. Anh ta lại cat lời một lan nữa. Cảnh sát đang tım ̀ chiec xe ở khap mọi nơi… Sẽcó những lời kêu gọi cung cap bang chứng cho cảnh sát in trên mặt báo… Vụ tai nạn sẽ xuat hiện trên các bản tin… Căn phòng bong quay cuong vàtôi nhın ̀ cham cham vào cái bàn uong nước, khẽgật đau thehiện sự đong tınh. ̀ Anh ta tien hai bước dài ve phıa ́ cửa soroi đi lại ở đó. Tôi ước gı̀anh ta có thengoi yên một cho- anh ta đang khien tôi căng thang. Tay tôi đang run và trước khi kip ̣ đặt coc trà còn nguyên chưa uong xuong bàn, tôi đãlàm rơi nó xuong mặt kınh. Anh ta nhı ́ n t ̀ ôi đay bự c tức. “Xin loi.” Tôi nói. Miệng tôi có vịtanh tanh vàtôi nhận ra mınh ̀ đãcan phải môi tự lúc nào. Tôi nuot nước mieng có dınh ́ máu, không muon thu hút thêm sự chú ý neu mở miệng xin một chiec khăn. Mọi chuyện đãthay đoi hoàn toàn. Khoảnh khac chiec xe lao vút đi trong cơn mưa, cuộc đời tôi đãthay đoi. Tôi có thenhın ̀ thay rõ ràng toàn bộ vụ việc, như themınh̀ là một người ngoài cuộc vậy. Tôi không the tiep tục song như the. Khi tınh̉ dậy, trong choc lát tôi không thebiet rõ cảm giác đó là gı.̀ Mọi thứ trông y nguyên, nhưng kỳ thự c đãkhông còn như trước nữa. Trước khi mở mat choàng tınh, ̉ tôi thậm chı́còn nghe những tieng động lớn vang lên trong đau mınh, ̀ giong như tieng của đoàn tàu điện ngam đang di chuyen. Và roi chuyện đó lại tái hiện: tâm trı́tôi phát lại thước phim vevụ tai nạn mà dù cogang cỡnào tôi cũng không thedừng nó lại hoặc tat tieng đi. Tôi lay tay day mạnh vào hai bên thái dương, như một cách đexóa dan những hınh ̀ ảnh đau lòng ay trong đau. Trái lại, những cảnh tượng nghiệt ngã thậm chı có ̀n xuat hiện nhieu hơn, giày vò tôi mãi mà không buông. Trên chiec tủ bên cạnh giường ngủ có đặt một chiec đong hobáo thức mà Eve đãtặng khi tôi bat đau vào đại học. “Neu không có chiec đong honày, có lẽchị sẽkhông bao giờ dậy kip ̣ đeđi học.” Côay nói the khi tặng tôi. Chı̉đen khi nhın ̀ lên đong ho, tôi mới nhận ra giờ đãlà 10 rưỡi. Cảm giác đau đớn ở đôi tay hoàn toàn bị an át bởi cơn đau đau ập tới khi tôi cử động đau quá nhanh. Toàn thân đau rãrời, tôi cogang nhac mınh ̀ ra khỏi giường. Tôi mặc lại bộ quan áo của ngày hôm qua, đi vephıa ́ khu vườn trong nhà mà chang dừng lại đepha cà phê, dù lúc này miệng tôi đang nghét không muon ăn uong gı. ̀ Tôi không thetım ̀ thay đôi giày ở đâu. Sự giá lạnh ngoài trời khien chân tôi têbuot khi đi qua bãi cỏ. Khu vườn nhà tôi không lớn lam, nhưng cái lạnh của mùa đông đang tới cũng đủ khien các ngón chân tê lại, mat het cảm giác khi tôi sang đen phıa ́ bên kia vườn. Bên trong khu vườn này có một căn phòng dùng đesáng tác nghệ thuật. Với tôi, đây là chon bıǹ h yên nhat trong suot 5 năm qua. Thoạt nhın, ̀ căn phòng này trông cũng không khác gı̀ một nhà kho chứa đo thông thường nhưng với đoi với tôi, đây là nơi đetınh ̃ tâm suy nghı, ̃làm việc và tron chạy thự c tại những lúc can. Tôi hınh ̀ dung sàn gocủa căn phòng van bám đay đat sét văng ra từ chiec bàn xoay tôi van dùng đe tạo ra những đứa con tinh than của mınh. No ̀ ́ đượ c đặt tại khu vự c trung tâm của căn phòng, nơi tôi thường đứng đó đengam nhın ̀ và cham điem từng tác pham. Ba bức vách của căn phòng đượ c xep đay các kệ go, nơi tôi đặt bừa bãi các bức tượng của mınh, ̀ theo một trật tự mà chı̉ bản thân mới hieu. Ơ đây là một tác pham đang làm dở; chonày là một bức tượng đãnung xong nhưng chưa tômàu; kia là bức tượng đãxong, sap trả khách. Trong phòng có đen hàng trăm tác pham, nhưng dù nham mat lại tôi van có thecảm nhận hınh ̀ dáng riêng biệt của moi bức tượng, độ am của đat sét trong lòng bàn tay. Tôi thòtay lay chıa ̀ khóa đượ c bı́mật giau dưới góc một cái cửa sođe mở cửa căn phòng. Khung cảnh bên trong hóa ra toi tệ hơn tôi tưởng. Sàn nhà như chım ̀ dưới những cục đat sét vỡ nam vương vãi. Những chậu hoa bi đa ̣ ̣̂p tan trong con thinh no ̣ ̣̂, bien thành những hınh r ̀ ăng cưa lởm chởm. Những kệ go, nơi tôi đặt các tác pham của mınh, ̀ đãtrong trơn. Bàn làm việc bị hat văng đi cho khác. Chiec ghetôi van thường ngoi bị rạch những vệt sac lẹm. Và phải khó khăn lam tôi mới có the nhận ra những bức tượng nhỏ từng đượ c đặt trên rıa ̀ cửa so, bởi giờ đây chúng đãtrở thành những mảnh vỡ vụn lap lánh dưới ánh nang mặt trời. Bên cửa so có còn bức tượng nhỏ của một phụ nữ. Tác pham này đượ c tôi hoàn thành hoi năm ngoái, là một trong socác bức tượng làm theo đơn đặt hàng của một cửa hiệu ở Clifton. Tôi đãmuon làm ra một tác pham nghệ thuật thự c sự, đınh ̉ cao của sự hoàn mỹvà vẻ đẹp. Tong cộng có 10 bức tượng khac họa chân dung người phụ nữ đãđượ c hoàn thành. Moi bức mang một dáng dap, điệu bộ và cử chı rie ̉ ̂ng. Chúng có cả những choloi lõm, vet sẹo và khiem khuyet chang giong nhau. Chúng đượ c tôi sáng tạo bang nguon cảm hứng từ mẹ, em gái, những cô học trò tôi dạy ở lớp đogom và thậm chı́là những phụ nữ tôi vôtınh ̀ nhıǹ thay khi họ đang đi dạo trong công viên. Trong sonhững tác pham này, có một bức khac họa chınh ́ con người tôi. Khách quan mà nói có lẽ không ai có thenhận ra đó là tôi. Nhưng đó chınh ́ là tôi mà không phải ai khác. Ngự c hơi phang, hông hơi bé và bàn chân hơi to. Những lọn tóc xoăn đượ c tet lại, vat sang một bên co. Tôi cúi xuong và nhặt bức tượng lên. Tôi tưởng bức tượng còn nguyên vẹn, nhưng khi tôi vừa chạm vào, đat sét đãmủn ra và tượng vỡ làm đôi. Tôi nhın ̀ hai mảnh bức tượng một lát roi dùng het sức bınh ̀ sinh ném mạnh chúng vào tường. Trong phút choc, chúng vỡ tan thành những mảnh vụn nhỏ trên sàn nhà. Tôi hıt la ́ y một hơi thật sâu và thở ra thật chậm. Tôi không biet bao nhiêu ngày đãqua đi ketừ khi vụ tai nạn xảy ra và bang cách nào mınh ̀ có thetrải qua những ngày tháng toi tệ, dài lêthê này của cuộc đời. Tôi không biet đieu gı̀khien mınh ̀ có theđưa ra quyet đinh ̣ rang hôm nay mọi chuyện phải dừng lại. Nhưng tôi đãlàm the. Tôi chı̉mang theo những thứ đevừa trong một chiec túi to và biet rang neu không đi ngay lúc này, có lẽtôi sẽmac kẹt lại đây mãi mãi. Tôi đi tới đi lui quanh ngôi nhà cùng với ýnghı̃rang mınh ̀ sẽkhông bao giờ quay trở lại nơi này nữa. Y nghı̃đó vừa khien tôi sợ hãi vừa mang tới sự giải thoát. Tôi tự van bản thân rang liệu mınh ̀ có thelàm đượ c không? Liệu chuyện có đơn giản chı̉là bước chân ra khỏi cuộc song hiện tại và bat đau một cuộc đời mới? Nhưng tôi sẽphải cogang, bởi đây là cơ hội duy nhat, dù rat mong manh, đe bản thân có the vượt qua tat cả. Chiec máy tınh ́ xách tay của tôi đang nam trong bep. Nó có những bức ảnh, các đia ̣ chı, ̉ thông tin quan trọng mà ngày nào đótôi cóthecan, nhưng giờ thı̀chưa biet sẽlưu trữ ở đâu. Tôi chang có thời gian đenghı̃ ngợi nhieu nên dù chiec máy tınh ́ khá nặng và bat tiện, tôi van nhét nó vào túi. Tôi chang còn nhieu chotrong nữa, nhưng chac chan chang the rời đi neu thieu mảnh ghép cuoi cùng này của quá khứ. Tôi bỏ lại một chiec áo chui đau và một đong áo phông, thay thechocủa chúng bang một chiec hộp go chat đay kỷ niệm. Chang can nhın ̀ vào bên trong, tôi van có thenhớ rõmon một những thứ đượ c cat ở đó: các cuon nhật ký tuoi teen đượ c đặt một cách lộn xộn, những trang giay đãbị xé rách vı̀ hoi tiec, nhưng van đượ c kẹp lại đó; một bộ sưu tập vé của các buoi hòa nhạc; bang tot nghiệp; những mau báo đượ c cat ra nói vebuoi trien lãm đau tiên trong đời của tôi và các bức ảnh đứa con trai bé bỏng mà tôi het mự c yêu thương. Những bức ảnh vôgiá. Không tınh ̀ cảm nào có the sánh đượ c với tınh ̀ yêu màtôi dành cho con. Con có thechı̉là một phan rat nhỏ trong the giới này, nhưng với tôi, con là tat cả. Không thecưỡng lại bản thân, tôi mở chiec hộp ra và lay bức ảnh đượ c đặt ngay trên cùng. Bức ảnh đượ c một bà đỡ chụp bang máy ảnh Polaroid vào ngày con ra đời. Lúc ay con trông giong như một cham nhỏ màu hong, vô cùng bé nhỏ dưới tam chăn trang của bệnh viện. Trong bức ảnh, đôi tay tôi có vẻ rat lóng ngóng, bởi lan đau đượ c làm mẹ, bởi đang ngập tràn trong niem hạnh phúc và kiệt sức sau cuộc vượt cạn thành công. Ca sinh nở dien ra quá gap gáp, quá kinh hãi, đem lại cảm giác chang giong như những gı̀đượ c môtả trong các cuon sách mà tôi đãngau nghien đọc thời kỳthai nghén. Nhưng tınh ̀ yêu tôi dành cho con thı̀van y nguyên. Đột nhiên tôi cảm thay gan như ngộp thở, tôi đebức ảnh vào vi trı ̣ cú ̃ và đay chiec hộp trở lại vào bên trong túi. Thông tin vevụ việc của Jacob đượ c đưa lên trang nhat các tờ báo. Những thông tin ay như gào thét vào trước mặt tôi, luôn hien hiện ở bat cứ nơi nào tôi có mặt, từ bãi đoxe, các góc cửa hàng cho đen ben chờ xe buýt, nơi tôi đứng đó, cotỏ ra bınh ̀ thường như người khác, như thetôi không he chạy tron. Mọi người van đang xôn xao bàn tán vevụ tai nạn. Làm sao lại ra nông noi vậy chứ? Ai là kẻ đãgây ra chuyện này? Moi lan xe buýt dừng ở ben mới là lại có thêm tin tức đượ c mang lên xe. Những phỏng đoán nhanh chóng đượ c bàn tán qua lại, khien tôi không the né tránh. Xe gây tai nạn hình như màu đen. Xe màu đỏ mới đúng. Cảnh sát đã phát hiện ra thủ phạm. Cảnh sát vẫn chưa tìm được manh mối nào. Một người phụ nữngoi ghekebên mở báo ra đọc. Đột nhiên, tôi cảm thay như theai đó đang bóp nghẹt tim mınh. ̀ Gương mặt của Jacob nhıǹ cham cham vào tôi. Đôi mat thâm tım ́ đay trách móc bởi tôi đãkhông bảo vệ đượ c con. Tôi gang gượng liec nhın ̀ vào bức ảnh và thay cohọng như nghẹn lại. Mọi thứ xung quanh như quay cuong và tôi không the đọc thêm gı̀nữa. Nhưng cũng chang can, bởi tôi đãthay đủ loại bài viet vevụ tai nạn trên hau het các mặt báo ở những nơi mınh ̀ đi qua hôm nay. Chúng trıch ́ dan những lời đay thương tiec của thay cô giáo dành cho Jacob; những dòng chữ dán trên các bó hoa đượ c đặt bên đường nơi xảy ra vụ tai nạn; cuộc đieu tra đãđượ c thiet lập và sau đó bị tạm dừng. Bức ảnh thứ hai chụp vòng hoa cúc vàng đượ c đặt trên một chiec quan tài nhỏ xıu. ́ Người phụ nữ ngoi ghekebên chép miệng roi bat đau nói: vừa như tự sự, vừa như muon hỏi quan điem của tôi. “Vụ này kinh nhı? Ng ̉ ay bên them le Giáng sinh nữa chứ.” Tôi chang nói gı.̀ “Đã gây tai nạn lại còn bỏ tron.” Người phụ nữ lại chép miệng lan nữa. “Cô có biet vụ này không?” Cô ta van lien thoang, “Thang bé mới 5 tuoi. Không biet làm mẹ kieu gı̀mà lại đecho con tự sang đường một mınh như the ̀ ?” Không kım ̀ đượ c lòng, tôi bật ra một tieng nac. Tôi chang henhận ra những giọt nước mat nóng hoi đang lăn dài trên má và tham vào chiec khăn giay mới đượ c dúi nhẹ vào tay tôi. “Khothân.” Người phụ nữ nói với tôi như theđang dodành một đứa trẻ. Tôi cũng không chac côta đang nói tới ai, tôi hay Jacob nữa. “Không the tưởng tượng đượ c, phải không?” Thự c ra thı̀ có đay. Tôi muon nói rang dù côta có tưởng tượng giỏi tới đâu nữa thı̀thự c tesẽluôn toi tệ hơn thehàng nghın ̀ lan. Côta tım̀ thêm cho tôi một chiec khăn giay khác, tuy hơi nhàu nhưng sạch sẽ, roi từ từ lật sang trang báo khác có các thông tin venhững công trınh ̀ ánh sáng đượ c thap sáng mừng Giáng sinh tại Clifton. Tôi chưa bao giờ nghı̃ngày nào đó mınh ̀ sẽchạy tron khỏi đây, cũng tôi chưa bao giờ nghı lã ̀ mınh ca ̀ n làm như vậy. CHƯƠNG 3 R ay đi lên tang 3, nơi nhip ̣ độ gap gáp suot 24 giờ trên 7 ngày của công việc cảnh sát đãbien mat, nhường đường cho không gian văn phòng đượ c trải thảm yên tınh ̃ của các công chức làm việc theo giờ hành chınh ́ và các thám tử của Phòng Đieu tra Hınh ̀ sự. Ong thıch ́ ở đây nhat vào buoi toi, khi có thevùi đau vào đong tài liệu không bao giờ vơi ở trên bàn mà chang bị ai làm ngat quãng công việc. Ong đi qua một khoảng không gian trong tới văn phòng dành riêng cho trưởng phòng, nam trong một góc nhỏ. “Buoi họp dien ra the nào?” Giọng nói vừa cat lên khien Ray giật mınh. ̀ Ong quay lại và thay Kate đang ngoi ở bàn của cô. “Đội 4 là kıp ́ trự c cũcủa tôi, ông biet đay. Tôi đã hy vọng ıt nha ́ t họ sẽ vờ tỏ ra quan tâm tới vụ tai nạn.” Cô nói roi ngáp. “Cũng on mà.” Ray nói, “Đó là những người tot và neu không có gı̀ khác thı̀vụ này giúp làm mới tâm trı́của họ.” Ray đãcogang lưu giữ các chi tiet vevụ tai nạn trong bản thông báo van tat suot một tuan, nhưng cuoi cùng nó bị gỡ xuong khi các công việc khác đove. Ong đãcogang het mức đehọp với mọi kıp ́ trự c và nhac nhở rang mınh ̀ van can sự giúp đỡ của họ. Ong gõ vào chiec đong ho. “Cô làm gı ờ ̉ đây vào giờ này the?” “Tôi đang xem xét các phản hoi đượ c gửi tới sau khi báo chı́kêu gọi công chúng giúp cung cap thêm chứng cứ.” Cô nói, vay ngón tay cái ve phıa ́ một đong văn bản máy tınh ́ đãđượ c in ra, “Cũng chang có nhieu thứ hữu ıch. ́ ” “Không có thứ gı đa ̀ ́ng đe đào sâu hơn à?” “Chang có gı̀cả.” Kate nói, “Vài người nhın ̀ thay một sochiec xe chạy au. Sokhác đưa ra các phán xét rang sự việc xảy ra do phụ huynh không chăm nom con can thận và cả những câu chuyện tào lao, điên rothường thay, bao gom việc một sogãdự đoán Chúa tái sinh lan thứ hai.” Côthở dài, “Chúng ta rat can một sự đột phá - thứ gı đo ̀ ́ đe tiep tục công việc.” “Tôi cũng thay rang vụ này degây nản.” Ray nói, “Nhưng cứ kiên trı̀ theo đuoi, đột phá sẽ xảy ra. Luôn là như the.” Kate rên rı̉ roi đay chiec ghe của cô ra xa khỏi đong giay tờ. “Tôi không nghı mı ̃ nh đư ̀ ợ c trời ban cho tınh kie ́ ̂n nhan.” “Tôi hieu cảm giác đó mà.” Ray ngoi ghé lên trên bàn của Kate, “Đây là phan buon chán và tẻ nhạt của hoạt động đieu tra - phan mà họ không chieu lên ti vi.” Ong nhech mép cười khi thay gương mặt rau rı̃của Kate. “Nhưng những gı̀thu đượ c rat đáng. Hãy thử nghı̃mà xem, trong tat cả đong giay kia có the đang chứa chiec chıa kho ̀ ́a giúp giải quyet vụ này.” Kate nhın x ̀ uong chiec bàn của cô đay nghi ngờ và Ray cười lớn. “Coi nào, tôi sẽ pha cho cô tách trà và giúp cô một tay.” Họ cùng nhau kiem tra lại đong giay tờ đãđượ c in ra, nhưng cũng chang tım đư ̀ ợ c mảnh thông tin mà Ray đã hy vọng. “Chà, ıt ́ nhat thı̀ta cũng gạch bớt đượ c một thứ khỏi danh sách.” Ong nói, “Cảm ơn cô vı đa ̀ ̃ ở lại muộn chı đe ̉ xử lý thứ này.” “Ong có nghı chu ̃ ́ng ta sẽ tım đư ̀ ợ c tay tài xe không?” Ray gật đau chac chan. “Chúng ta phải tin mınh ̀ sẽlàm đượ c, neu không ai sẽcó thetin tưởng chúng ta nữa. Tôi đãphải xử lý hàng trăm vụ và không phải vụ nào cũng giải quyet xong - dù cobang biện pháp nào thı̀đieu đó cũng không thự c hiện đượ c - nhưng tôi luôn tin tưởng rang câu trả lời chı na ̉ m ở một góc quanh nào đó.” “Stumpy nói rang ông đãđenghị kêu gọi cung cap bang chứng qua chương trınh tru ̀ yen hınh Crimew ̀ atch?” “Ư. Quy trınh ̀ thông thường với một vụ gây tai nạn roi bỏ chạy, đặc biệt là khi có một đứa trẻ liên quan. Tôi nghı̃rang việc đó sẽcó ý nghıã hơn nhieu thứ này.” Ong nói roi chı̉ vào đong giay trên bàn Kate, giờ chang còn ıch lơ ́ ̣i gı ngoa ̀ ̀i việc tong vào máy hủy tài liệu. “Đượ c thôi.” Kate nói, “Tôi có thechiu ̣ đượ c cảnh phải làm thêm giờ. Tôi đãmua ngôi nhà đau tiên vào năm ngoái và thành thự c mà nói thı̀ nó cũng hơi xa so với cho này.” “Cô song một mınh ̀ à?” Ong hỏi và băn khoăn không biet mınh ̀ còn đượ c phép thac mac venhững đieu như thetrong ngày hôm nay không. Suot thời gian ông làm nghe, những đieu chı̉mang tınh ́ chıń h trị đãđạt tới mức độ khien cho mọi thứ thuộc vecá nhân đeu phải dẹp ra bên le. Trong may năm nữa, có lẽngười ta còn chang buon nói venhững câu chuyện mang tınh rie ́ ̂ng tư với nhau nữa. “Phan lớn thời gian là the.” Kate nói, “Tôi tự bỏ tien ra mua ngôi nhà đó, nhưng bạn trai tôi cũng tới ở đó khá nhieu. Cũng coi như nhà chung của cả hai, tôi cho làthe.” Ray nhac may chiec coc lên, “Đúng roi, chà, tot nhat là cô nên ve nhà đi. Bạn trai có the bat đau thac mac rang cô đang ở đâu.” “Không sao đâu, anh ay là đau bep.” Kate nói, nhưng côđãđứng dậy, “Anh ay làm theo ca còn tệ hơn so với tôi. Theông thı̀sao? Vợ ông không có ý kien gı v̀ e việc ông làm quá nhieu giờ à?” “Côay đãquen roi.” Ray nói, cao giọng một chút đetiep tục cuộc đoi thoại khi ông đi vào văn phòng đelay áo khoác, “Cô ay cũng là sı̃quan cảnh sát. Chúng tôi vào ngành cùng nhau.” Trung tâm huan luyện cảnh sát ở Ryton-on-Dunsmore có ıt ́ điem xả hơi, nhưng noi bật nhat là một quán bar rẻ tien. Trong một buoi toi đi hát karaoke đặc biệt tệ hại, Ray nhın ̀ thay Mags đang tụ tập với các bạn cùng lớp. Cô cười ngat, đau ngửa vephıa ́ sau khi nghe một người bạn nói gı̀đó. Lúc nhın ̀ thay Mags đứng lên đebat đau một vòng nhậu mới, ông đãuong gan het coc bia đay tràn của mınh ̀ đecóthenhập hội với cô tại quán bar. Nhưng khi đãở bên, ông lại câm nın ́ chang biet nói gı. ̀ May man thay, Mags không phải là người thıch ́ giữkın ́ suy nghı̃trong lòng và sau đó họ đãkhông therời nhau trong suot thời gian còn lại của khóa huan luyện dài 16 tuan. Ray conén một nụ cười nhẹ khi ông nhớ lại cảnh mınh ̀ đãphải lén chui ra từ khu kýtúc xá nữđevephòng của mınh̀ vào lúc 6 giờ sáng. “Ong ket hôn đượ c bao lâu roi?” Kate hỏi. “15 năm. Chúng tôi lay nhau ngay khi ket thúc giai đoạn thử việc.” “Nhưng vợ ông không theo nghe này nữa à?” “Mags tạm nghı̉việc lúc sinh Tom và không trở lại với nghenữa khi sinh đứa thứ hai.” Ray nói, “Lucy giờ đã9 tuoi còn Tom thı̀ đang làm quen với năm đau tiên tại trường cap Hai, vı̀theMags có suy nghı̃ve việc đi làm trở lại. Cô ay muon đượ c đào tạo lại đe trở thành giáo viên.” “Sao côay nghı̉làm lâu the?” Có một sự tò mò tự nhiên hiện ra trong đôi mat Kate và Ray nhớ rang Mags cũng sở hữu chung đặc điem này, thời kỳ hai người van là các cảnh sát trẻ. Sau đó viên thượng sı̃chı̉huy của Mags đã bỏ ngheđesinh con và cô từng nói với Ray rang không thay thıch ́ một công việc lúc nào cũng đòi hỏi người ta phải cong hien het mınh như ng ̀ he cảnh sát. “Cô ay muon ở nhà với con cái.” Ray nói. Ong cảm thay có một chút tội loi. Có phải Mags đãthự c sự muon thekhông? Hay cô ay chı̉ cảm thay rang ở nhà là việc đúng đan can làm? Gửi con đi nhà trẻ quá ton kém khien việc Mags ngừng đi làm dường như là lự a chọn hien nhiên và Ray cũng biet rang Mags muon góp mặt trong các sự kiện mà con cái tham gia, như các buoi thi chạy ở trường, các sự kiện thethao và lehội. Nhưng Mags là một con người thông minh và rat có khả năng, giong như ông vậy - thậm chı́ còn hơn - neu ông thành thự c với bản thân mınh. ̀ “Tôi đoán khi ket hôn với công việc, ông cũng phải chap nhận các đieu kiện toi tệ đi kèm với nó.” Kate với tay tat chiec đèn bàn làm việc, làm cả hai chım ̀ trong bóng toi khoảng một giây trước khi Ray rảo bước ra hành lang và khien bóng đèn tự động ở đó bật sáng. “Độc hại đặc trưng của nghenghiệp.” Ray đong tınh. ̀ “Côsong với bạn trai đượ c bao lâu roi?” Họ rảo bước ve phıa khoa ́ ̉ng sân đậu xe. “Mới chı̉6 tháng thôi.” Kate nói, “Chuyện khá on với tôi, dù thường thı̀tôi sẽchia tay bạn trai chı̉sau vài tuan. Mẹ tôi van bảo rang tôi quá khó chieu.” “Các anh bạn trai đó có van đe gı à ̀?” “Ođủ loại”, Kate nói với giọng vui vẻ, “quá sâu sac, không đủ sâu sac; không có khieu hài hước hoặc như một gã he…” “Một nhà phê bınh kho ̀ ́ tınh. ́ ” Ray nói. “Có lẽ.” Kate nhăn mũi, “Nhưng làm therat quan trọng. Không phải mục đıch ́ cuoi cùng làtım ̀ thay con người lýtưởng sao? Tháng trước tôi 30 tuoi roi. Tôi đang het dan thời gian.” Kate trông chang giong một cô nàng 30 tuoi nhưng Ray cũng không phải là một kẻ giỏi đoán tuoi. Ong nhın ̀ vào gương và van thay cùng một chàng trai như hoi đôi mươi, dù rang những nep nhăn trên gương mặt ông lại đang mang một câu chuyện khác. Ray đút tay vào túi đetım ̀ chıa ̀ khóa. “Chà, đừng quá vội vãon đinḥ gia đınh. Ngoa ̀ ̀i cửa không chı cỏ ́ hoa hong đâu, cô biet đay.” “Cảm ơn lời khuyên, bo ạ…” “Này, tôi chưa già như cô nói đâu!” Kate cười lớn, “Cảm ơn ông đã giúp đỡ toi nay. Hẹn gặp lại sáng mai.” Ray cũng cười nhẹ một mınh ̀ khi lùi xe ra từ phıa ́ sau một chiec Omega có gan phù hiệu. Bố cơ đấy, thật là… Côgái này chả biet kiêng ne ai cả. Khi Ray venhà, Mags ở trong phòng khách với chiec ti vi đang bật lên ở trước mặt. Bà mặc một chiec quan ngủ và một chiec áo nı̉cũcủa ông, đôi chân đang khoanh lại giong như một đứa trẻ. Một người dan chương trınh ̀ đang tóm tat các sự kiện của vụ gây tai nạn roi bỏ chạy cho những người dân đãchang may không biet tin, dù báo chı́đãđăng tải am am suot tuan qua. Mags ngước lên nhın ̀ Ray roi lac đau, “Em không thengừng xem. Tội nghiệp đứa trẻ.” Ray ngoi xuong cạnh vợ, vớ lay chiec đieu khien đetat âm thanh. Màn hınh ̀ chuyen qua các cảnh quay cũvehiện trường vàRay nhın ̀ thay một cảnh quay ông và Kate từ phıa ́ sau, khi cả hai đang xuong xe. “Anh biet”, ông vòng tay qua người vợ, “nhưng bọn anh sẽtóm đượ c chúng.” Camera lại đoi cảnh quay và màn hınh ̀ chieu hınh ̀ ảnh Ray đang đọc một đoạn thông tin vevụ việc trước máy ghi hınh. ̀ Cảnh quay không có phóng viên đang đặt câu hỏi. “Anh có nghı̃rang sẽgiải quyet đượ c vụ này? Anh có manh moi nào không?” “Cũng không hoàn toàn.” Ray thở dài, “Không ai nhın ̀ thay chuyện đã xảy ra - hoặc neu có thay thı̀họ van chưa lên tieng - vı̀thebọn anh phải dự a vào các chứng cứ từ hiện trường và suy đoán.” “Liệu có khi nào tài xechang biet anh ta vừa gây ra họa lớn không nhı?” ̉ Mags ngoi han dậy và xoay người đeđoi mặt với chong. Bà vén tóc ra đang sau tai một cách thieu kiên nhan. Mags đãđeduy nhat một kieu tóc ketừ khi Ray quen bà: dài và thang, không chút lượn sóng. Mái tóc của bà cũng có màu đen như của Ray, chı̉khác ở chonó chang có sợi bạc nào. Khi Lucy chào đời, Ray đãcothử đerâu, nhưng ông bỏ cuộc chı̉sau có ba ngày vı̀thay rang có nhieu sợi bạc hơn sợi đen. Giờ ông nhan nhụi râu ria và cođekhông chú tâm tới một sosợi bạc thò ra ở vùng thái dương mà Mags bảo với ông là “rat gây chú ý”. “Không có chuyện đó đâu.” Ray đáp, “Đứa bé đập thang vào nap ca pô xe.” Mags không hetỏ ra chan động. Sự xúc động hiện trên gương mặt vợ mà Ray nhın ̀ thay khi ông mới venhà đãđượ c thay thebởi sự tập trung giong thời họ còn trong ca trự c với nhau. “Ngoài ra thı”̀, Ray tiep tục, “chiec xe đãdừng lại, chạy lui roi xoay vòng. Tài xecó thekhông biet Jacob đã chet, nhưng han gãphải nhận thay rõ rang vừa đâm đứa trẻ.” “Anh đãcho ai tới các bệnh viện chưa?” Mags nói, “Có thegãtài xe cũng bi thư ̣ ơng, và…” Ray mım̉ cười, “Bọn anh đang theo vụ này, anh hứa đay.” Ong đứng dậy, “Nhın ̀ này, em đừng hieu lam nhưng anh đãcó cả ngày dài và giờ chı muo ̉ n uong ly bia, xem chút ti vi roi đi ngủ.” “Hien nhiên roi.” Mags nói khẽ, “Anh biet đay - thói quen nghenghiệp cũ và những thứ khác nữa.” “Anh biet mà và anh hứa với em rang sẽtóm đượ c gãtài xe.” Ong hôn vào trán vợ, “Bọn anh luôn phá đượ c án.” Ray nhận ra ông vừa trao cho Mags cùng một lời hứa giong như ông đã dành cho mẹ của Jacob, chı bơ ̉ ̉i ông không thechac chan veđieu đó. Bọn anh sẽlàm het khả năng, ông đãnói với bà như the. Giờ ông chı̉ còn biet hy vọng rang sau khi đãco het sức, vụ án sẽ đượ c giải quyet. Ray đi vào bep đetım ̀ đouong. Chınh ́ vı̀vụ án có liên quan tới một đứa trẻ nên Mags mới bức xúc đen the. Có lẽnói cho vợ vechi tiet của vụ đụng xe không phải là ý hay - sau tat cả thı̀ông nhận ra rat khó đe ngăn giữ cảm xúc của chınh ́ bản thân mınh ̀ nên việc Mags có chung những cảm xúc giong ông là đeu dehieu. Ong sẽgang het sức đegiữ kıń mọi chuyện. Ray mang ly bia trở lại phòng khách và ngoi cạnh vợ đexem ti vi, chuyen bản tin sang một chương trınh ̀ truyen hınh ̀ thự c teông biet vợ sẽ thıch. ́ Trở lại văn phòng với đủ loại tài liệu lay từ phòng nhận thư từ, Ray thả đong giay tờ lên cái bàn von đãchật kın ́ của ông khien một cột tài liệu rớt xuong sàn. “Khı̉thật.” Ong nói khi nhın ̀ cham cham vào cái bàn. Người lao công vừa vào phòng, dọn sạch thùng rác và phay qua bụi trên đong hon độn, đevương lại những sợi bông trên khay đựng tài liệu của ông. Hai coc đựng cà phêlạnh ngat nam cạnh bàn phım ́ và một vài tờ giay ghi chú Post-it đượ c ai đó gan dưới màn hınh, ̀ ghi lại vài lời nhan với nội dung có mức độ quan trọng khác nhau. Ray nhonhững tờ giay đó ra và dán vào phıa ́ bên ngoài cuon socông tác, nơi đãcó một mảnh giay ghi chú Post-it màu hong nhac ông phải đánh giá hoạt động của đội. Người ta làm như theđội ngũ của ông quá rảnh việc vậy. Ray tự đau tranh với bản thân venhững thủ tục mang tınh ́ quan liêu hınh ̀ thành trong các công việc mà ông phải xử lý moi ngày. Ong van chưa tới mức chong lại các thủ tục ay - chưa phải lúc khi mà đợt thăng chức tiep theo đãngay ở trong tam với - nhưng ông cũng không bao giờ hào hứng đón nhận chúng. Ong lo lang rang việc phải dành ra một giờ đethảo luận vesự tien bộ của cá nhân ông cũng có nghıa ̃ là có thêm một giờ bị lãng phı́ trong khi công việc cap thiet lúc này là đieu tra cái chet của một đứa trẻ. Khi Ray chờ cho chiec máy tınh́ khởi động, ông đay chiec ghecho ngả vephıa ́ sau roi nhın ̀ vào bức ảnh Jacob đượ c gan trên bức tường đoi diện. Ketừ khi bat đau làm việc ở Phòng Đieu tra Hınh ̀ sự, moi cuộc đieu tra, ông luôn giữ một bức ảnh của bat kỳ ai là trung tâm của cuộc đieu tra ay. Thói quen này bat đau sau khi vị thanh tra thám tử trước đây nhac nhở không kiêng negı̀với Ray rang đôi khi thư giãn một chút khỏi công việc cũng tot, nhưng không bao giờ đượ c quên công việc mınh ̀ đang làm là gı. ̀ Những bức ảnh thường đượ c đặt trên bàn của Ray cho tới một lan Mags ghé qua văn phòng của ông cách đây nhieu năm. Bà mang cho ông thứ gı̀đó - ông chang còn nhớ nữa; có thelà một tập tài liệu ông đequên hoặc một hộp đoăn trưa. Ong còn nhớ cảm giác bự c bội vı̀bị ngat quãng công việc khi vợ gọi từ phòng tiep khách tại cơ quan. Roi cảm giác đó nhanh chóng trở thành có loi khi ông nhận ra bà đãrat cogang đedành cho ông một bat ngờ đặc biệt. Trên đường trở lại văn phòng của Ray, họ đãdừng lại một chút đeMags chào sep cũ, giờ đã là trở thành một cảnh sát trưởng. “Anh đoán cảm giác của em khá là kỳ lạ khi ở trong đây.” Ray nói khi họ ve tới văn phòng của ông. Mags cười, “Cảm giác giong như em chưa bao giờ rời đi. Anh có the lôi một cô gái ra khỏi lự c lượng cảnh sát, nhưng không bao giờ có the loại bỏ chat cảnh sát ra khỏi cô ay.” Gương mặt bà liên tục thay đoi khi xoay vòng quanh căn phòng, với một tay gõ nhẹ quanh chiec bàn của Ray. “Người phụ nữ kia là ai the?” Mags trêu ông, vừa nói vừa cam lên một bức ảnh đượ c dựng cạnh khung ảnh có bà và hai đứa con của họ. “Một nạn nhân.” Ray trả lời roi nhẹ nhàng cam lay bức ảnh từ tay Mags và đặt nó trở lại trên bàn. “Côay bị bạn trai dùng dao đâm tới 17 nhát chı vı ̉ v̀ e muộn sau khi uong trà.” Neu Mags có soc khi nghe câu ay thı̀bà cũng chang thehiện ra. “Anh không đe ảnh trong ho sơ à?” “Anh thıch ́ đenó ở nơi dethay.” Ray nói, “Đenó khien anh không the quên mınh ̀ đang làm gı, ̀ vı̀sao anh phải làm thêm nhieu giờ, vı̀sao phải nolự c het sức.” Bà gật đau khi nghe câu này. Đôi khi bà hieu ông còn nhieu hơn ông tưởng. “Nhưng đừng đecạnh ảnh của chúng ta. Làm ơn đi, Ray.” Bà nói roi vươn tay ra cam bức ảnh lên một lan nữa, đong thời nhın ̀ quanh văn phòng đetım ̀ chophù hợp. Đôi mat của bà hướng vephıa ́ một cái bảng làm bang go ép nam ở cuoi căn phòng. Bà rút một cái đinh ghim từ cái lọ nam trên bàn của ông, đi tới đó roi gan tam ảnh của người phụ nữ đã chet lên giữa tam bảng. Và bức ảnh nam lại trên đó từ bay tới giờ. Bạn trai của nạn nhân này đãbị khởi totừ lâu vı̀tội giet người và vô sonạn nhân khác đãxuat hiện sau cô. Đó là một người đàn ông cao tuoi bị những tên cướp tuoi teen đánh tới thập tử nhat sinh; đó là bon côgái bi mo ̣ ̣̂t tài xe taxi tan công tınh du ̀ ̣c; nay là Jacob đang cười tươi trong bộ đong phục học sinh của cậu bé. Tat cả họ đeu trông cậy vào Ray. Ong nhın ̀ lướt qua các ghi chú do mınh ̀ viet vào cuon socông tác vào đêm trước, chuan bị cho buoi thông báo van tat dien bien trong buoi sáng nay. Cũng chang có gı̀nhieu đenói. Khi chiec máy tınh ́ phát ra tieng bıṕ báo hiệu cuoi cùng nó đãkhởi động, tâm trı́Ray như giật mınh ̀ choàng tınh. ̉ Ong và đong đội có thechang nam đượ c nhieu manh moi, nhưng họ van phải kiên trı là ̀m việc. Ngay trước khi đong hođiem 10 giờ, Stumpy và các cộng sự đãđi qua cánh cửa vào phòng của Ray. Stumpy và Dave Hillsdon chiem ngay lay hai chiec ghethap nam quanh bàn cà phê, trong khi những người khác ngoi ở phıa ́ sau phòng hoặc đứng tự a vào tường. Chiec ghethứ ba van đetrong và chang có ai ngoi, như đethehiện sự lich ̣ thiệp dành cho Kate. Tuy nhiên cô đã phớt lờ sự ưu tiên dành cho mınh ̀ và cùng Malcolm Johnson đứng ở phıa ́ sau, cử chı̉khien Ray thay hơi buon cười. Đội ngũ của họ đãđượ c tăng lên tạm thời nhờ có hai sı̃quan cảnh sát đượ c đieu xuong từ các kıp ́ trự c - trông họ không hethoải mái trong những bộ quan áo đi mượn một cách vội vã- bên cạnh viên cảnh sát trẻ Phil Crocker tới từ đơn vi Đie ̣ u tra Va chạm giao thông. “Chào mọi người.” Ray nói, “Tôi sẽ không dài dòng. Tôi muon giới thiệu Brian Walton từ Đội 1 và Pat Bryce từ Đội 3. Thật tot khi có hai anh và còn rat nhieu việc đelàm nên cứ việc nhảy vào cuộc thôi.” Brian và Pat gật đau đong tınh. ̀ “Thôi đượ c roi.” Ray tiep tục, “Mục đıch ́ của buoi thông báo van tat này là điem lại những gı̀chúng ta đãbiet vevụ gây tai nạn roi bỏ chạy ở Fishponds và bước tiep theo chúng ta can đi. Như các bạn có thehınh ̀ dung, ban lãnh đạo đặc biệt quan tâm tới vụ này.” Ong nhın ̀ lại các ghi chú của mınh, ̀ dù đãthuộc lòng những nội dung trong đó. “Vào lúc 16 giờ 28 phút thứ Hai, ngày 26 tháng Mười một, người trự c sođiện thoại khan cap 999 nhận đượ c cuộc gọi từ một người phụ nữ song ở đại lộ Enield. Côay có nghe một tieng động lớn và sau đó là một tieng hét that thanh. Khi côay ra ngoài thı̀chuyện đãket thúc và chı̉ còn thay mẹ của Jacob đang quỳ bên cậu bé đang nam gục trên đường. Thời gian phản ứng của lự c lượng cap cứu là sáu phút và Jacob đượ c tuyên bo đã chet tại hiện trường.” Ray ngưng lại một chút, đesức nặng của cuộc đieu tra xuat hiện. Ong liec mat vephıa ́ Kate, nhưng côchang có bieu hiện gı̀và ông chang biet nên cảm thay nhẹ nhõm hay buon bãvı̀côđãcogang tạo ra một cơ che tự vệ cảm xúc thành công tới the. Hien nhiên cô không phải là người duy nhat cotránh khỏi sự xúc động. Một người lạ mặt neu nhın ̀ qua căn phòng này han sẽcho rang cảnh sát chang quan tâm gı̀tới cái chet của bé trai 5 tuoi trong khi Ray hieu rõvụ việc đãchạm tới tâm can của tat cả. Ong tiep tục cuộc thông báo van tat. “Jacob mới tròn 5 tuoi vào tháng trước, không lâu sau khi bat đau đi học tại trường St. Mary’s, ở phoBeckett. Trong ngày xảy ra vụ đụng xe roi bỏ chạy, Jacob đãcó mặt tại một câu lạc bộ hoạt động ngoài giờ học, trong khi mẹ cậu bé đi làm. Lời khai của người mẹ cho biet họ đang đi venhà và trò chuyện vebuoi học ở trường khi cô buông tay và Jacob chạy băng qua đường hướng vengôi nhà của họ. Theo lời của người mẹ thı̀đó là đieu đãtừng xảy ra trước đây - Jacob không có nhận thức tot ve giao thông và người mẹ luôn phải nam tay cậu bé moi khi tới gan một con đường.” Ngoại trừ lan này, ông thı̀tham trong đau. Chı̉một một sự lơ đenh mat tập trung và người mẹ đãkhông bao giờ có thetha thứ cho bản thân mınh. R ̀ ay thot nhiên rùng mınh. ̀ “Người mẹ đã quan sát đượ c gı v̀ e chiec xe?” Brian Walton cat lời. “Không nhieu. Cô ay nói rang thay vı̀phanh gap, chiec xe đang tăng toc khi nó đâm vào Jacob và cô cũng suýt bị đâm; thự c tecô ay đãngã xuong và cũng bị thương. Các cảnh sát tới hiện trường nhận thay côay có vet thương, nhưng từ choi chữa tri. ̣ Phil, anh có themôtả cho chúng tôi biet ve hiện trường không?” Là người duy nhat mặc cảnh phục trong phòng, Phil Crocker là đieu tra viên va chạm giao thông và với nhieu năm kinh nghiệm trong Phòng Cảnh sát Giao thông đường bộ, anh là người Ray luôn tım ̀ tới đau tiên khi can tım ̀ hieu vecác van đeliên quan tới giao thông. “Chang có gı̀ nhieu đenói cả.” Phil nhún vai, “Thời tiet am ướt khien cho bánh xe không đelại vet trên đường nên tôi cũng không thecung cap thông tin ước tınh́ toc độ xe. Ngoài ra, thieu vet bánh xe nên tôi cũng không biet chiec xe có phanh lại trước khi xảy ra va chạm hay không. Chúng tôi có thu đượ c một mảnh vỏ nhự a nam cách điem va chạm chừng 20 mét và chuyên viên giám đinh ̣ xe cộ xác nhận nó thuộc vephan đèn sương mù của một chiec Volvo.” “Manh moi rat tot đó.” Ray nói. “Tôi đãcung cap thông tin chi tiet cho Stumpy.” Phil đáp, “Ngoài ra tôi sợ mınh cha ̀ ng còn gı kha ̀ ́c.” “Cảm ơn, Phil.” Ray lại nhặt những mảnh giay ghi chú lên một lan nữa, “Báo cáo khám nghiệm tử thi của Jacob cho thay cậu bé tử vong vı̀ chan thương do lự c tác động mạnh. Cậu bé có nhieu cho bi g̣ ãy xương và vỡlá lách.” Ray đãtrự c tiep tham gia buoi giải phau, không phải bởi can thu thập chứng cứ mà chủ yeu vı̀ ông không chiu ̣ đựng đượ c ý nghı̃ Jacob đang nam đó lạnh lẽo, một mınh ̀ trong nhà xác. Ong đãnhın ̀ mà như không thay thi theJacob, cogang tránh hướng đôi mat vào gương mặt cậu bé và chı̉tập trung vào các chứng cứ mà chuyên gia giải phau tım ̀ đượ c roi thông báo bang những lời ngan gọn. Cả hai đeu mừng khi công việc ket thúc. “Nhận xét từ điem va chạm, chúng ta đang tım ̀ kiem một chiec xe nhỏ. Vı̀theta có theloại bỏ những chiec xe khách chở nhieu người hoặc xe hai cau. Chuyên gia pháp y phát hiện nhieu mảnh kınh ́ vỡ từ thi the Jacob, nhưng tôi hieu rang chang có gı̀đeliên hệ chứng cứ đó với một chiec xe cụ the- có phải không Phil?” Ray đưa mat sang nhın ̀ đieu tra viên va chạm giao thông và thay anh gật đau. “Mảnh kınh ́ không cho thay nó thuộc veloại xe cụ thenào.” Phil nói, “Nhưng neu chúng ta tóm đượ c kẻ phạm tội, rat có thegãcũng có các mảnh vỡ như thetrong quan áo - gan như không thephủi sạch đượ c chúng. Tuy nhiên chúng ta chang tım ̀ thay mảnh kınh ́ vỡ nào ở hiện trường, cho thay kınh ́ chan gió đãbị nứt sau va chạm nhưng không vỡ tan. Hãy tım ̀ cho tôi chiec xe và chúng ta sẽcó theso sánh phan kınh ́ vỡ với những mảnh kınh ́ trên cơ thenạn nhân, nhưng không có chiec xe thı…̀ ” “It nhat thı̀mảnh kınh ́ giúp xác nhận chiec xe đãchiu ̣ những hư hại nào?” Ray nói, cogang tạo ra một an tượng tıch ́ cự c venhững gı̀đãlan ra, “Stumpy, sao anh không thử rà qua các chứng cứ mà ta đã có đượ c?” Viên trung sı̃thám tử nhın ̀ vào bức tường nam trong văn phòng của Ray, nơi công việc đieu tra đượ c thehiện qua một loạt bản đo, bảng bieu và các hınh ̀ vẽ, moi thứ đeu có một danh sách các hoạt động kèm theo. “Hoạt động thu thập chứng cứ tại từng nhà đãđượ c hoàn thành trong đêm và trong ngày tiep theo thông qua các kıp ́ trự c. Vài người có nghe thay một ‘tieng động lớn’ theo sau là tieng thét nhưng chang ai nhıǹ thay chiec xe. Chúng tôi đãđieu nhieu cảnh sát hotrợ cộng đong tới các trường học đetiep xúc với phụ huynh học sinh và còn rải tờ rơi ở các con phonam dọc hai bên đại lộ Enield, kêu gọi các nhân chứng hợp tác. Các bien báo xin cung cap thông tin cam bên vệ đường van đượ c giữ nguyên vàKate đang tiep tục nghiên cứu một soıt ́ cuộc gọi mà chúng ta nhận đượ c sau những no lự c trên.” “Có gı hừ ̃u ıch kho ́ ̂ng?” Stumpy lac đau, “Không có dau hiệu khả quan nào sep ạ.” Ray phớt lờ phản ứng tiêu cự c đó. “Khi nào lời kêu gọi cung cap chứng cứ sẽ đượ c phát qua chương trınh Crimew ̀ atch?” “Toi mai. Hiện trường vụ đụng xe đượ c dựng lại và họ sẽchieu một sohınh ̀ ảnh cho thay chiec xe trông ra sao. Sau đó họ sẽphát một đoạn phim ghi hınh ̀ trong studio cùng chánh thanh tra cảnh sát và người dan chương trınh. ̀ ” “Thenày nhé, tôi sẽcan ai đó thức khuya đethu lay bat kỳ manh moi lớn nào ngay khi chương trınh ̀ phát sóng.” Ray nói với cả nhóm, “Socòn lại có thenhập cuộc chậm hơn.” Ong ngừng lại một chút roi nhın ̀ xung quanh một cách mong đợi. “Ai đó phải xung phong làm việc này…” “Tôi chang ngại việc đâu.” Kate vay tay trong không khı́ và Ray trao cho cô một ánh nhın ta ̀ ́n thưởng. “The còn cái đèn sương mù mà Phil đã nói tới thı sao?” R ̀ ay nói. “Volvo đãcung cap cho chúng ta sohiệu linh kiện và ta có một danh sách các gara mà linh kiện này đượ c gửi tới trong vòng mười ngày qua. Tôi đãgiao cho Malcolm nhiệm vụ liên hệ với tat cả các gara - bat đau từ những cơ sở ở đia ̣ phương - và lên một danh sách vesolượng các xe đã đượ c lap những đèn này sau vụ đụng xe.” “Ok”, Ray nói, “hãy lưu ýđieu này khi chúng ta tien hành đieu tra. Can nhớ đây chı̉là một phan của các chứng cứ màthôi - chúng ta không the đoán chac rang chiec xe mınh̀ đang can tım ̀ mang hiệu Volvo. Ai đang phụ trách việc lay chứng cứ từ hệ thong camera giám sát?” “Chúng tôi, sep ạ.” Brian Walton giơ tay, “Chúng tôi đã thu lay mọi thứ có the: tat cả video từ hệ thong camera giám sát của hội đong điạ phương và từ camera gan tại các doanh nghiệp, trạm xăng nam trong vùng. Chúng tôi chı̉lay các video trong khoảng nửa giờ trước và nửa giờ sau vụ đụng xe, nhưng ngay cả như theta van phải xem qua lượng video lên tới hàng trăm giờ đong ho. Ray hơi nhăn mặt khi nghı̃vequỹgiờ làm thêm của ông. “Hãy cho tôi xem danh sách các camera.” Ong nói, “Chúng ta sẽkhông thexem tat cả các video nên tôi muon biet suy nghı̃của các anh veviệc ưu tiên xem những cái nào trước.” Brian gật đau. “Vậy là chúng ta có khá nhieu thứ đelàm.” Ray nói. Ong nở một nụ cười tự tin, bat chap việc bản thân cũng nghi ngờ veket cục của việc đieu tra. Đã hai tuan trôi qua ketừ khi thời điem “giờ vàng” sau vụ phạm tội xuat hiện - khi cơ hội phát hiện manh moi là cao nhat. Nhưng dù cả đội đãlàm việc het công suat, họ van chang thetien đượ c thêm bước nào. Ong ngưng lại một chút trước khi tung ra tin xau. “Các bạn han sẽkhông ngạc nhiên khi nghe tin rang toàn bộ lich ̣ nghı̉phép đãbị hủy bỏ cho tới khi cóthông báo tiep theo. Tôi xin loi nhưng sẽlàm tat cả những gı̀có theđeđảm bảo các bạn đeu có chút thời gian bên gia đınh̀ trong dip Gia ̣ ́ng sinh.” Có chút xı̀xào cho thay sự không hài lòng vang lên khi mọi người lục tục ra khỏi văn phòng, nhưng chang ai lên tieng than phien. Và dù chang ai nói ra, họ đeu băn khoăn không biet leGiáng sinh năm nay sẽra sao với người mẹ của Jacob. CHƯƠNG 4 Q uyet tâm của tôi bị lung lay ngay sau khi tôi rời Bristol. Tôi đã không cân nhac kỹxem mınh ̀ có theđi đâu. Tôi đi một cách mù quáng vephıa ́ Tây với ý nghı̃sẽtım ̀ đen Devon hoặc Cornwall. Tôi bâng khuâng nhớ venhững kỳ nghı̉thời thơ au; thời cùng Eve xây lâu đài cát trên bãi bien, liem láp những cây kem và nghich ̣ ngợm những tuýp kem chong nang. Ký ức kéo tôi vevới bien; vay gọi tôi rời khỏi những đại lộ rợp bóng cây mọc hai bên đường ở Bristol, xa khỏi những dòng xe cộ tap nập. Tôi cảm thay một noi sợ gan như là hữu hınh ̀ với những chiec ô tô đã không đủ kiên nhan chờ đợi, vội vã vượt lên ngay khi chiec xe buýt tap vào ben. Tôi lang thang trong vô đinh ̣ một lúc, roi đưa mười bảng cho một người đàn ông trong một ki-ot nam cạnh những chiec xe buýt chạy đường dài của hãng Greyhound. Ong ta cũng chang buon quan tâm tôi sẽ đi đâu, như chınh t ́ ôi vậy. Chúng tôi vượt qua cau Severn và tôi nhın ̀ xuong vùng nước màu xám của kênh đào Bristol. Chiec xe chım ̀ trong tınh ̃ lặng, đay những gương mặt chang thân quen. Không người nào đọc tờ Bristol Post. Không còn ai nói veJacob. Tôi ngả người ra phıa ́ sau, không cho phép mınh ̀ chợp mat dù đang kiệt sức, bởi moi khi thiep đi, những hınh ̀ ảnh và âm thanh của vụ tai nạn sẽlại bủa vây. Tôi biet rang neu mınh ̀ chı̉can nhanh hơn vài phút thôi, chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra. Chiec xe buýt này sẽ đi đen Swansea và tôi liec nhın ̀ những hành khách trên xe, chủ yeu là học sinh, đang cam tai nghe nhạc và chúi đau đọc những tờ tạp chı́dành cho lứa tuoi của chúng. Một người phụ nữ trạc tuoi tôi đang đọc một sogiay tờ và can thận ghi chú lại phıa ́ bên le. Thật khôi hài khi tôi chưa từng đen xứ Wales, nhưng đieu đó hóa ra lại hay vı̀khi bạn không biet một ai ở nơi đây, nó sẽthành một chon hoàn hảo cho một khởi đau mới. Tôi là người cuoi cùng xuong xe và van đứng lặng lẽở ben cho tới khi chiec xe rời đi. Cảm giác hơi phan khıch ́ khi bỏ nhà ra đi đãtan bien het. Giờ đây, khi đãđi xa tới tận Swansea, tôi lại chang biet mınh ̀ nên veđâu nữa. Một người đàn ông ngoi phich ̣ xuong vıa ̉ hè; ông ta ngước lên và lam bam câu gı̀đó một cách rời rạc khien tôi lùi ra xa. Tôi không theở đây, nhưng cũng chang rõmınh ̀ đang hướng đen đâu, chı̉ cam cúi rảo bước. Tôi quyet đinh ̣ sẽtham gia một trò chơi với chınh ́ mınh. ̀ Tôi sẽrẽ trái ở chongoặt ketiep, không can biet nó dan tới đâu; roi rẽphải; tien thang đen ngãtư đau tiên. Tôi không đọc các bien chı̉đường, mà thay vào đó sẽchọn con đường nhỏ nhat, ıt ́ người qua lại nhat ở moi điem giao cat. Tôi thay mınh ̀ như mê sảng. Tôi đang làm gı̀the? Tôi sẽđi ve đâu? Tôi tự hỏi liệu có phải bản thân đang hành xử như người mat trı́ không và roi nhận ra mınh ̀ cũng chang quan tâm. Chang có gı̀ là quan trọng nữa. Tôi đi bộ nhieu dặm, bỏ lại Swansea sau lưng. Moi khi những chiec ô tôchạy qua, tôi lại bám vào bờ giậu nhưng tan suat xe qua lại cũng thưa dan khi trời bat đau sam toi. Chiec túi to lớn đượ c tôi quàng lên lưng như ba lô, sức nặng của nó khien dây đeo han lên vai nhưng tôi van đi đeu đeu và không dừng lại. Tat cả những gı̀tôi nghe thay chı̉là hơi thở của chınh ́ mınh ̀ và tôi bat đau cảm thay bınh ̀ tınh ̃ hơn. Tôi không cho phép bản thân suy nghı̃venhững gı̀đãxảy ra, hoặc veviệc mınh ̀ sẽđi đâu. Tôi chı̉ biet cam đau mà đi. Tôi rút điện thoại từ túi áo ra, không can nhıǹ xem có bao nhiêu cuộc gọi nhỡhiện trên màn hınh, ̀ thả nó một cách dứt khoát xuong mương nước bên cạnh. Chiec điện thoại rơi tõm xuong khien nước ban lên tung tóe. Đó là mảnh ghép cuoi cùng ket noi tôi với quá khứ và gan như lập tức tôi thay mınh tư ̀ ̣ do hơn. Đôi chân bat đau đau nhức và tôi biet rang chı̉ can dừng lại và ngoi xuong bên vệ đường, tôi sẽkhông theđứng lên noi nữa. Tôi đi chậm lại và nghe thay tieng một chiec ôtôđang đi phıa ́ sau mınh. ̀ Tôi đi lên vệ cỏ và quay lưng lại với con đường khi chiec xe đi qua, nhưng thay vı̀bien mat ở ngãrẽ, nó chạy chậm dan roi dừng lại cách tôi khoảng năm mét. Có tieng phanh rıt ́ lên khe khẽ, và mùi khı́ thải xe thoảng nhẹ trong không khı. ́ Tôi nghe rõtieng mạch máu của mınh ̀ đập thıǹ h thich ̣ hai bên tai, và lập tức quay đau bỏ chạy mà không can nghı̃ngợi, cái túi nặng và liên tục vào lưng. Tôi lập cập chạy, hai bàn chân đãphong rộp vı̀bị chà xát bên trong đôi bot. Tôi cóthecảm nhận thay mohôi đang nhỏ từng giọt xuong lưng và khe ngự c. Tôi không nghe thay tieng chiec xe, và khi ngoái lại đe nhın, ̀ tôi đã suýt ngã. Chiec xe đã bien mat. Tôi đứng ngây người giữa con đường vang tanh. Tôi quá mệt và đói đecó thesuy nghı̃một cách sáng suot. Tôi thậm chı́còn tự hỏi rang có phải một chiec xe ôtôđãở đó không, hay chı̉là do tôi tưởng tượng ra tieng lop cao su nghien trên mặt đường ở nơi vang vẻ này, bởi đó là tat cả những gı̀tôi nghe thay trong đau mınh. ̀ Trời toi dan. Tôi biet mınh̀ đang ở rat gan bờ bien. Tôi có thecảm nhận đượ c vị mặn mòi của bien và nghe thay âm thanh của tieng sóng vobờ. Tam bien chı̉dan ghi chữ “Penfach” và xung quanh tınh ̃ lặng đen noi tôi cảm thay mıǹ h như một kẻ xâm nhập trái phép khi đi qua ngôi làng này, thi thoảng liec mat nhıǹ qua những tam rèm đượ c buông xuong đengăn không cho cái lạnh của một buoi toi mùa đông xâm nhập vào trong nhà. Anh trăng màu trang nhạt nhòa khien mọi thứ dường như bẹt đi, đay cái bóng của tôi dài ra phıa ́ trước. Tôi đi bộ qua làng, tới khi có thenhın ̀ xuong một cái vinh, ̣ nơi những vách đá bao quanh lay một dải cát như thêđang bảo vệ cho nó. Tôi mò mam đi xuong một con đường lộng gió, nhưng bóng toi và không gian rộng lớn không người khien tôi sợ hãi. Roi tôi trượt chân trên một phien đá và hét lên that thanh. Mat thăng bang vı̀cái túi nặng, tôi lăn tròn xuong quãng đường còn lại. Cát am lạo xạo dưới chân, tôi hıt́ vào một hơi và chờ đợi cảm giác đau đớn ập tới. Nhưng hóa ra tôi van on. Trong một thoáng, tôi tự hỏi có phải mınh ̀ đãmien nhiem với noi đau thexác. Có phải cơ thecon người đãđượ c thiet keđekhông xử lý cùng lúc cả noi đau thexác lan tinh than? Tay tôi van ê am, nhưng tôi cảm nhận rat ıt sư ́ ̣ đau đớn, giong như đó là tay của ai khác vậy. Bong nhiên tôi thèm có lại khả năng cảm nhận thứ gı̀đó. Bat kỳ thứ gı. ̀ Tôi cởi bỏ đôi bot, bat chap cái giá lạnh và thay các hạt cát đang ép vào lòng bàn chân. Bau trời xanh tham lại, không một gợn mây, ở đó mặt trăng hiện lên tròn tria ̣ vàto lớn, soi mınh ̀ xuong làn nước lap lánh. Đây không phải là nhà tôi. Đó là đieu quan trọng nhat. Chonày không mang tới cảm giác thân thuộc như tôi đang ở nhà. Tôi cuộn mınh ̀ trong chiec áo khoác tôi ngoi lên cái túi, tự a lưng vào tảng đá và chờ đợi. Khi bınh̀ minh lên, tôi nhận ra mınh ̀ đãngủ thiep đi; cơn mỏi mệt tan theo những con sóng vỡ ra khi xô vào bờ. Tôi duoi chân tay, đang đau nhức và cứng đờ lại vı̀ lạnh, roi đứng dậy ngam quang sáng màu cam đang trải rộng ra khap đường chân trời. Dù trời đã sáng, ánh nang chang mang tới chút hơi am nào cả vàtôi lạnh đen mức run lay bay. Đây rõ ràng không phải là một ke hoạch đượ c tınh t ́ oán kỹ càng. Con đường hẹp trở nên deđi hơn vào ban ngày và lúc này tôi mới thay rang những vách đá không hoang sơ như mınh ̀ đãnghı. ̃ Một ngôi nhà thap nam cách đó không xa, thoáng cách đây chừng nửa dặm, gan một dãy xe phục vụ cho việc dãngoại đang đongay ngan bên nhau. Đó có lẽ là một khởi điem tot cho tôi. “Chào buoi sáng.” Tôi nói, giọng nhỏ và cao trong không gian tương đoi am áp của cửa hàng ở bãi đoxe dãngoại. “Tôi đang tım ̀ một nơi đe ở.” “Em đang đi nghı̉ mát ở đây à?” Bộ ngự c vı̃đại của người phụ nữ trông coi cửa hàng đè lên bản sao của tờ tạp chı́Take a Break. ”Đi vào thời gian này trong năm thı̀hơi buon cười đay.” Một nụ cười thân thiện đãxóa nhòa sự châm chọc trong lời nói của chị và tôi đinh ̣ mım ̉ cười đáp lại, nhưng gương mặt chang he nghe lệnh. “Em đang muon chuyen đen đây song.” Cuoi cùng tôi cũng thot ra đượ c một câu. Tôi nhận ra rang có lẽmınh ̀ trông nhech nhác lam: chưa rửa ráy gı̀và người ngợm thı̀lôi thôi. Hai hàm răng của tôi va vào nhau lập cập và cả người tôi run lay bay, cái lạnh dường như đãtham sâu vào tận xương tủy. “A, vậy thı”̀, chị vui vẻ nói, khá bınh ̀ thản trước bộ dạng của tôi, “em đang tım ̀ choở thuêđúng không? Nhưng mà em thay đay, bọn chị đóng cửa tới tận cuoi mùa. Chı̉ có cửa hàng là mở đen tháng Ba thôi. Vı̀the Iestyn Jones là người em can gặp. Ong ta có một cái nhà nhỏ nam dọc theo con đường này. Chị sẽgọi cho ông ta giúp em nhé? Hay em muon uong một tách trà trước đã? Trời bên ngoài rat lạnh và trông em như sap đóng băng roi.” Chị đay tôi ngoi lên một cái ghecao chân phıa ́ sau quay hàng roi bien mat vào căn phòng bên cạnh, giọng nói tiep tục vang lên xen lan tieng am nước đang sôi. “Tên chị là Bethan Morgan.” Chị nói, “Chị quản lý khu này, bãi đoxe lưu động Penfach, còn Glynn chong chị thı̀ quán xuyen trang trại.” Bethan ló đau ra cửa và mım ̉ cười với tôi. “ıt ́ nhat ýtưởng của bọn chịlà the, vı̀ giờ làm trang trại cũng đâu de. A, chị đang đinh ̣ gọi cho Iestyn phải không nhı?”̉ Bethan không chờ một câu trả lời, lại bien mat trong vài phút trong khi tôi ngoi can môi. Tôi conghı̃ra câu trả lời cho những câu mà hỏi mà chị có theđưa ra khi chúng tôi ngoi uong trà. Cảm giác bon chon khien long ngự c tôi căng đen khó thở. Nhưng khi Bethan quay lại, chị chang hỏi tôi câu nào. Bethan thậm chı́không muon biet xem tôi đen đây khi nào, hay vı̀sao tôi chọn Penfach, hay tôi đen từ đâu. Chị chı̉đưa cho tôi một coc trà đay bị mẻ, roi ghé người ngoi phich ̣ xuong ghe. Chị mặc đủ loại quan áo lên người đen noi không thethay đượ c vóc dáng thật của chi, ̣ nhưng tôi có thethay hai tay ghethúc vào da thit ̣ mem mại theo một cách không thenói là thoải mái. Tôi đoán Bethan khoảng trên dưới 40 tuoi, gương mặt tròn, nhan và mái tóc đen dài buộc kieu đuôi ngự a khien chị trông trẻ hơn. Chị đi một đôi bot cao cobuộc dây và mặc một chiec váy đen dài cùng vài cái áo phông, bên ngoài khoác một cái áo len dài tới mat cá chân. Cái áo quét trên mặt sàn đay bụi khi chị ngoi xuong. Phıa ́ sau lưng Bethan, một que hương đãcháy het đelại một vệt tro dài và mùi hương ngòn ngọt vương trong không khı. ́ Một dải kim tuyen đượ c gan băng dınh v ́ ào ngăn kéo đựng tien kieu co đien trên quay. “Iestyn đang trên đường đen đây.” Bethan nói. Chị đặt coc trà thứ ba lên quay cạnh mınh, ̀ nên tôi cho là Iestyn, bat keông ta là gãnào, chı̉ còn cách đây vài phút đi đường nữa. “Iestyn là ai?” Tôi hỏi. Tôi tự hỏi liệu mınh ̀ có sai lam không, khi tới một nơi mà tat cả mọi người đeu biet nhau thenày. Đáng lẽtôi nên tım̀ đen một thành pho, một nơi nào đó de dàng che giau danh tınh hơn. ́ “Ong ay là chủ một trang trại ở phıa ́ cuoi đường.” Bethan đáp, “Nó nam ở đau kia của Penfach, nhưng ông ay hay đưa bay dê lên sườn đoi ở đây hoặc dọc theo bờ bien.” Bethan vung tay chı̉vephıa ́ bien. “Chúng ta sẽlà hàng xóm với nhau, chị và em ay, tat nhiên là neu em thuênhà của ông ta. Nhưng chođó không phải là cung điện gı̀đâu.” Bethan cười và tôi cũng cười theo. Sự cởi mở của chị làm tôi nhớ đen Eve, nhưng tôi đo rang côem gái ưa sự gọn gàng và có thân hınh ̀ mảnh dẻ của mınh ̀ sẽtỏ ra kinh hãi trước sự so sánh này. “Em không đòi hỏi gı nhie ̀ u đâu.” Tôi nói với Bethan. “ Ong ta không phải kieu người em có thenói chuyện phiem đượ c đâu, Iestyn ay.” Bethan nói, như the sợ tôi sẽ cảm thay that vọng, “Nhưng ông ta là một người tot bụng. Ong ta chăn cừu ở đây, bên cạnh bay cừu của chúng tôi.” Chị chı̉tay bâng quơ vephıa ́ đat lien. “Và cũng như tat cả mọi người ở đây, ông ta cũng có vài ngón nghenhỏ. Họ gọi những người như thelà gı̀ ay nhı? ̉ Đa năng à?” Bethan khit ̣ mũi một cách nhạo báng. “Dù sao thı, ̀ Iestyn sở hữu một nhà nghı̉trong làng, bên cạnh một ngôi nhà nhỏ nữa có tên Blaen Cedi.” “Và chi ng ̣ hı em se ̃ ̃ muon thuê ngôi nhà nhỏ à?” “Neu làm the, cô sẽ là người đau tiên sau một thời gian dài đay.” Giọng nói của một người đàn ông vang lên làm tôi giật mınh. ̀ Tôi quay lại và nhın tha ̀ y một bóng người mảnh dẻ đứng ở cửa vào. “Đâu có tệ đen the!” Bethan tỏ ra phật ý, “Uong trà của ông đi roi đưa cô em Jenna đây đi xem nhà.” Iestyn có khuôn mặt rám nang và nhăn nheo với đôi mat bé tı́hi. Bộ quan áo ông đang mặc nam an dưới bộ quan áo mặc ngoài màu xanh tham, bụi bặm với những vet ngón tay dau mỡ quệt lên lớp vải ở đùi. Ong ta xı̀xụp tách trà qua bộ ria mép trang ngả vàng vı̀nicotine và nhıǹ tôi tỏ vẻ đánh giá. “Với hau het mọi người, Blaen Cedi nam cách đường quá xa.” Ong nói bang giọng om om khien tôi phải cohet sức mới nghe ra. “Họ không muon phải mang hành lý đi xa the, hieu không?” “Cháu cótheđen đó xem đượ c không?” Tôi đứng lên, đột nhiên mong muon ngôi nhà nhỏ chang ai quan tâm này sẽ là câu trả lời cho mınh. ̀ Iestyn tiep tục nhap từng ngụm trà. Cuoi cùng, ông ta thở ra một tieng tỏ vẻ hài lòng roi đi ra. Tôi nhın Bethan. ̀ “Chị đãnói gı̀với em nào? Một người đàn ông kiệm lời.” Côcười phá lên, “Đi đi, ông ta không chờ đâu.” “Cảm ơn chi vı ̣ cò c trà.” “Không có gı. Nhơ ̀ ́ đen thăm chi khi đa ̣ ̃ on đinh nhe ̣ ́.” Tôi hứa với Bethan như một phản xạ tự nhiên, mặc dù tôi biet sẽ không the giữ lời hứa ay, roi nhanh chóng đi ra ngoài và nhın ̀ thay Iestyn đang ngoi giạng chân trên một chiec xe máy bon bánh nhem nhuoc vet bùn đã khô thành từng mảng. Tôi lùi lại một bước. Ong ta không nghı̃làtôi sẽleo lên ngoi đang sau đay chứ? Ngoi sau lưng một người đàn ông mới quen chưa đay năm phút ư? “Đây là cách duy nhat đeđi lại.” Ong ta gào lên át đi tieng on của động cơ. Đau tôi quay mòng mòng. Tôi cogang cân bang nhu cau xem nhà với noi sợ nam trong sâu tham, đang khien chân tôi bat động. “Leo lên, neu cô muon đi.” Tôi tien vephıa ́ trước và rón rén ngoi lên sau lưng ông ta. Chang có tay vin ̣ nào trước mặt vàtôi cũng không thevòng tay ôm lay Iestyn. Vậy là tôi đành bau chặt vào ghengoi khi ông ta đạp ga và chiec xe phóng vút đi trên con đường bờ bien gập ghenh. Vinh ̣ bien trải dài bên cạnh chúng tôi, thủy trieu đãdâng lên het tam và những con sóng đang vorı̀ rào đập vào các vách đá. Nhưng khi chúng tôi tới gan con đường dan từ bien lên, Iestyn ngoặt chiec xe bon bánh vehướng ngượ c lại. Ong ta nghiêng đau vephıa ́ sau nói to đieu gı̀đó và ra dau cho tôi nhın ̀ vào phıá đat lien. Chúng tôi đi trên một con đường xóc nảy và tôi đưa mat tım̀ kiem nơi mà mınh đa ̀ ̃ đặt hy vọng sẽ là ngôi nhà mới. Bethan gọi đây là một căn nhà nhỏ, nhưng Blaen Cedi trông chı̉hơn cái chòi của người chăn cừu một chút. Từng đượ c sơn màu trang, lớp vữa trát của ngôi nhà đãbong tróc dưới tác động của thiên nhiên, đelại một màu xám ban thıu. ̉ Cánh cửa golớn trông chang hecân đoi với hai bên cửa sonhỏ xıu ́ nhô ra dưới mái nhà và một ô cửa sonam trên mái cho tôi biet chac rang căn nhà có hai tang đượ c nhét vào không gian chật chội đó. Tôi có thehieu vı̀ sao Iestyn lại gặp khó khăn trong việc cho thuêcăn nhà này vào moi kỳ nghı. ̉ Ngay cả một tay môi giới nhà đat sáng tạo nhat cũng sẽkhó có thequảng cáo đượ c vemảng tường tham nước đang lan ra bên ngoài, hay những viên ngói vảy cá đãbung ra trên mái. Tôi đứng quay lưng lại với căn nhà và nhın ̀ ra bờ bien trong khi Iestyn mở khóa cửa. Tôi đãnghı̃mınh ̀ có thenhın ̀ thay bãi đoxe lưu động từ đây, nhưng con đường đãbị cat ngang từ bờ bien, bỏ lại chúng tôi trong một vùng trũng với đường chân trời bị che khuat. Tôi cũng chang thenhıǹ thay vinh, ̣ dù có nghe tieng sóng vovào bờ đá, moi đợt cách nhau ba nhip. ̣ Những con mòng bien bay vòng vòng trên trời, tieng kêu của chúng nghe như tieng mèo con, ren rı̃trong ánh sáng nhạt nhòa và tôi bat giác run lên, đột nhiên chı̉ muon đượ c vào trong nhà. Tang trệt chı̉ rộng có mười hai feet 2; một chiec bàn gokhông cân đoi ngăn giữa phòng khách với khu bep, nam an sau một thanh xà lớn bang go soi. Trên tang, không gian đượ c chia ra cho phòng ngủ và một phòng tam nhỏ, với bon tam chı r̉ ộng bang một nửa so với bınh thư ̀ ờng. Tam gương lam cham những dau vet của thời gian; lom đom những vệt nứt rạn làm gương mặt tôi méo mó. Tôi có nước da trang thường thay ở những người tóc đỏ, nhưng ánh sáng lờ mờ khien màu da dường như càng trở nên trong suot, một màu trang tương phản rõ rệt với mái tóc màu đỏ tham xõa trên vai. Tôi đi xuong tang dưới và thay Iestyn đang xep củi cạnh lò sưởi. Xong việc, ông đi ngang qua phòng đen đứng cạnh khu bep. “Ngôi nhà này hơi that thường một chút.” Ong nói roi mở ngăn giữ am của cái bep, mạnh đen mức tạo ra tieng động làm tôi giật ban mınh. ̀ “Cháu ở đây đượ c không?” Tôi nói, “Làm ơn đi mà.” Có một chút tuyệt vọng trong giọng nói của tôi, và tôi tự hỏi ông ta sẽ nghı gı ̃ v̀ e tôi. Iestyn nhın t ̀ ôi, vẻ nghi hoặc, “Cô trả đượ c tien thuê không?” “Có chứ.” Tôi quả quyet, mặc dù tôi chang biet so tien tiet 2. 1 foot (so nhieu là feet) = 30,48 cm. kiệm của mınh ̀ còn tiêu đượ c trong bao lâu, hay tôi sẽlàm gı̀khi het tien. Trông Iestyn có vẻ không tin lam, “Cô có công việc không?” Tôi nhớ vexưởng sáng tác của mınh ̀ với những mảng đat sét. Cơn đau ở tay không còn nhức nhoi nữa, nhưng tôi chang cảm nhận đượ c gı̀ may ở các đau ngón tay và tôi sợ mınh ̀ sẽkhông thelàm việc đượ c nữa. Neu tôi không còn là một nhà điêu khac, vậy tôi là ai? “Cháu là một nghệ sı.̃” Cuoi cùng tôi cũng cat tieng. Iestyn làu bàu như the đieu đó giải thıch mo ́ ̣i việc. Chúng tôi thỏa thuận đượ c một mức tien thuêrẻ đen lobicḥ , nhưng van sẽsớm ăn dan ăn mòn vào sotien dành dụm của tôi. Dù sao, căn nhà nhỏ bang đá này là của tôi trong vài tháng tới, và tôi thở phào nhẹ nhõm vı đa ̀ ̃ tım đư ̀ ợ c một cho trú chân. Iestyn nguệch ngoạc viet một sođiện thoại di động lên mặt sau tờ hóa đơn ông vừa rút ra trong túi. “Đetien thuêtháng này ở choBethan neu cômuon.” Ong ta gật đau với tôi roi sải bước đen chochiec xe máy bon bánh, khởi động nó với một tieng gam của động cơ. Tôi đứng nhın ̀ ông ta ra veroi khóa cửa lại, gài chiec then cửa cứng đau vào đúng cho. Dù ngoài trời chı lả ̀ ánh mặt trời mùa đông, nhưng tôi van chạy lên tang trên đebuông rèm phòng ngủ và chot cửa sophòng tam đang mở hờ. Dưới tang, những tam rèm dınh ́ chặt vào thanh treo như thechưa bao giờ bịđóng lại vàtôi giật mạnh chúng, khien một đám mây bụi bay ra từ những nep gap. Những cánh cửa so kêu lạch cạch trong gió và may tam rèm chang có ıch ́ gı̀may trong việc ngăn hơi lạnh như băng luon qua những khung cửa lỏng lẻo. Tôi ngoi trên sofa và lang nghe hơi thở của chınh ́ mınh. ̀ Tôi không nghe thay tieng bien nữa, nhưng tieng gọi ai oán của một con mòng bien đơn côi nghe như tieng khóc của một đứa trẻ và tôi đưa hai tay lên biṭ chặt tai. Cảm giác mệt mỏi nhanh chóng chiem hữu, làm tôi cuộn mınh ̀ lại như một quả bóng, hai cánh tay ôm lay hai đau goi, úp mặt vào lớp vải bò thô ráp của chiec quan jean đang mặc. Dù tôi biet là nó đang đen, nhưng cơn sóng cảm xúc van cứ nuot chửng tôi, bùng nodữ dội đen mức tôi gan như không thở noi. Noi đau buon mà tôi đang cảm nhận hữu hıǹ h đen noi tôi không thetin mınh ̀ van còn song; rang tim tôi van tiep tục đập khi nó đãbị xé thành từng mảnh. Tôi muon lưu giữ một hınh ̀ ảnh của con trong đau, nhưng tat cả những gı̀nhın ̀ thay khi nham mat chı̉là cái xác, cứng đờ và vô hon trong vòng tay tôi. Tôi đãbuông tay con, và sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân vı đie ̀ u đó. CHƯƠNG 5 Ô ng có thời gian đenói chuyện một chút vevụ đâm xe roi bỏ chạy không sep?” Stumpy thò đau qua cánh cửa vào phòng Ray, Kate đang ở phıa sau anh. ́ Ray nhın ̀ lên. Trong vòng ba tháng qua, dù cuộc đieu tra này đãdan bịthu hẹp quy môđenhường chocho các vụ khác cap bách hơn thı̀Ray van đảo lại vụ này vài lan một tuan cùng Stumpy và đội của anh. Nhưng các cuộc gọi điện cung cap manh moi dan trở nên thưa thớt và cũng chang có tin đieu tra mới mẻ gı tr ̀ ong suot nhieu tuan qua. “Có chứ.” Cả hai đi vào và ngoi xuong. “Chúng tôi không còn liên lạc đượ c với mẹ của Jacob nữa.” Stumpy đi luôn vào van đe. “Y anh là sao?” “Như tôi nói đó. Điện thoại của cô ay ngưng hoạt động và ngôi nhà thı̀ trong rong. Cô ay đã bien mat.” Ray nhın ̀ vào Stumpy roi sang Kate, lúc này trông rat không thoải mái. “Làm ơn hãy nói với tôi rang đây là một câu chuyện đùa đi.” “Neu chuyện này là trò đùa thı̀chúng tôi cũng chang biet nút that là gı nừ ̃a.” Kate nói. “Cô ay là nhân chứng duy nhat của chúng ta!” Ray gam lên. “Đó là chưa ketới việc côay còn là mẹ của nạn nhân nữa. Làm thequái nào các vi lạ ̣i mat dau cô ay?” Gương mặt Kate đỏ bừng và chừng đó là đủ đebuộc Ray bınh ̀ tınh̃ trở lại. “Hãy nói cho tôi biet chınh x ́ ác chuyện gı đa ̀ ̃ xảy ra.” Kate nhın ̀ Stumpy, người gật đau đong ý đecô giải thıch. ́ “Sau cuộc họp báo, chúng tôi chang còn nhieu thứ phải giải quyet với cô ay.” Kate nói, “Chúng tôi lay lời khai của côay và côay cũng đượ c thông báo van tat vetınh ̀ hınh̀ của cuộc đieu tra. Vı̀the, chúng tôi đecôay lại cho cảnh sát phụ trách liên lạc với gia đınh na ̀ ̣n nhân.” “Tay cảnh sát đó là ai the?” Ray hỏi. “Nữ cảnh sát Diana Heath”, Kate nói, sau một lúc ngập ngừng, “từ lự c lượng Cảnh sát Giao thông đường bộ.” Ray ghi chép vào trong cuon socông tác màu xanh dương của ông và chờ Kate tiep tục. “Hôm nọ Diana tới ngôi nhà của mẹ Jacob đexem côay ra sao vàthay nó hoàn toàn trong trải. Cô ay đã dọn đi.” “Hàng xóm đã ke những gı?”̀ “Không nhieu lam.” Kate nói, “Côay không quen thân quá mức với ai đó đegửi cho họ đia ̣ chı̉liên lạc và chang ai biet côay đi đâu. Cứ như là cô ay đã tan bien thành mây khói vậy.” Kate liec mat vephıa ́ Stumpy, và Ray nheo mat, “Còn gı̀ cô chưa nói cho tôi biet không?” Có một khoảng lặng trước khi Stumpy lên tieng. “Dường như đãcó những phản ứng không hay vevụ việc trên một dien đàn của đia ̣ phương. Có ai đó cotınh ̀ gây rac roi khi tung ra ý kien cho rang cô ay là một bà mẹ toi, đại loại như vậy?” “Có thông tin nào mang tınh bo ́ ̂i nhọ trên đó không?” “Có khả năng. Tat cả các bài viet đeu bị xóa sạch, nhưng tôi đãyêu cau bộ phận công nghệ thông tin ICT cogang thu hoi dữliệu dưới dạng các ile cache. Và đó chưa phải là tat cả, sep ạ. Theo nhieu lời ke, khi người mẹ bịtham van ngay sau vụ đụng xe, viên cảnh sát đặt câu hỏi đã đi hơi quá giới hạn. Hơi thieu nhạy cảm. Dường như mẹ Jacob nghı̃rang chúng ta sẽkhien cô ay phải chiu ̣ trách nhiệm sau đó có vẻ cô ay đánh giá chúng ta không co gang tım r ̀ a tay tài xe.” “Oi Chúa ơi!” Ray rên rı. ̉ Ong băn khoăn không biet mınh ̀ có đòi hỏi quá nhieu không khi hy vọng cap trên sẽkhông đeý tới những chuyện vừa đượ c nghe. “Thời điem trước đây, có lúc nào người mẹ cho thay cô ay không vui vı ha ̀ ̀nh động của cảnh sát không?” “Đây là lan đau tiên chúng tôi nghe đượ c chuyện này từ nữ cảnh sát liên lạc.” Stumpy nói. “Hãy liên lạc với trường học.” Ray chı̉đạo, “Ai đó han van giữliên lạc với cô ay. Đong thời hãy hỏi thông tin tại các phòng khám đa khoa cỡ nhỏ. Không có nhieu hơn hai hoặc ba phòng khám như thetrong khu vự c người mẹ ở và do có con, chac chan côay đãphải đăng kýthông tin với một trong sonhững nơi này. Neu chúng ta biet người mẹ đăng ký thông tin với phòng khám nào, rat có thehọ đãchuyen hosơ của côay cho một phòng khám tại nơi ở mới.” “Chúng tôi làm ngay đây sep.” “Và vı̀ Chúa, đừng đetờ Post biet rang chúng ta đãmat dau cô ay.” Ong cười rau rı.̃ “Suzy French sẽ có một ngày nghı ngơi. ̉ ” Chang ai dám nở nụ cười đáp lại. “Ngoài việc mat dau một nhân chứng chủ chot ra.” Ray nói, “Còn thứ gı kha ̀ ́c mà tôi can biet không?” “Tôi chưa tım ̀ đượ c thứ gı̀trong các hoạt động đieu tra veviệc ra vào biên giới.” Kate nói, “Có một sochiec xe bịđánh cap đi vào đat nước này, nhưng chúng đeu đãđượ c tım ̀ thay. Toi qua tôi mới loại bỏ một danh sách những chiec xe đãkıch ́ hoạt camera ban toc độ và tôi còn tım ̀ tới mọi gara, mọi cửa hàng độ xe ở Bristol. Chang ai nhớ rang đãthay đieu gı đo ̀ ́ đáng ngờ - neu không phải the thı ho ̀ ̣ cũng chang nói cho tôi biet.” “Brian và Pat xử lý video giám sát CCTV tới đâu roi?” “Họ van đang dán mat vào chúng.” Stumpy nói, “Họ đãxem xong các đoạn video từ camera giám sát của cảnh sát và hội đong đia ̣ phương. Giờ họ đang xử lý video thu từ camera gan ở các trạm xăng. Họ đãtım̀ thay thông tin vecùng một chiec xe từ ba camera khác nhau, đang chạy tới từ hướng đại lộ Enield chı̉ vài phút sau vụ đụng xe. Chiec xe thự c hiện vài màn vượt xe khác một cách nguy hiem, trước khi chạy khỏi các khung hınh ̀ và chúng tôi van chưa tım ̀ thay dau vet của nó trở lại. Họ van đang tım ̀ hieu xem chiec xe thuộc mau nào và nó có liên quan tới vụ việc hay không.” “Tuyệt vời, cảm ơn vı̀thông tin cập nhật.” Ray nhın ̀ đong hođeche giau noi that vọng vı̀thieu sự tien trien trong vụ này. “Sao hai người không rủ nhau ra quán rượu nhı. ̉ Tôi phải gọi cho cảnh sát trưởng một chút và sẽ nhập hội sau chừng nửa giờ nữa.” “Đong ý”, Stumpy, người von rat san lòng với chuyện nhậu nhẹt, lên tieng ngay, “Kate?” “Chừng nào anh van là người trả tien thı sao la ̀ ̣i không nhı?” Co ̉ ̂ nói. Phải mat gan một giờ trước khi Ray mò tới quán rượu Nag’s Head, khi những người ở đó đãbat đau vòng nhậu thứ hai. Ray ghen tỵ với họ vekhả năng tạm ngưng quan tâm tới công việc: cuộc trò chuyện giữa ông với cảnh sát trưởng đã đelại một cảm giác rat không thoải mái trong dạ dày. Cap trên đãcogang không gây áp lự c, nhưng những câu chữ viet trên tường trong phòng Ray mang thông điệp rõ ràng: cuộc đieu tra vevụ tai nạn đang ket thúc. Quán rượu nhỏ rat am áp, yên tınh̃ và Ray ước rang ông có thedẹp công việc sang bên trong khoảng một giờ đechı̉trò chuyện vebóng đá, thời tiet hay bat kỳthứ gı̀liên quan tới đứa trẻ 5 tuoi và một chiec xe đang bien mat bı á n. “Tôi cứ tin rang ông chı đe ̉ n sau có một lúc thôi đay.” Stumpy làu bàu. “Không phải ý anh là sẽrút vı́đãi cả bọn đay chứ?” Ray nói. Ong nháy mat với Kate, “Thật tuyệt vời quá đi.” Ong gọi một ly bia đang roi trở lại, ném ra ba gói đo moi lên bàn. “Cuộc trò chuyện với giám đoc the nào?” Kate hỏi. Ray không thelờ côđi và ông cũng không thenói doi. Ong bèn nhap một ngụm bia đecâu chút thời gian. Kate quan sát ông, chăm chú lang nghe xem có phải nhóm sẽđượ c tăng thêm lự c lượng hay thêm ngân sách không. Ray không muon làm Kate that vọng, nhưng tôi cô cũng phải biet chuyện. “Thành thự c mà nói thı̀khá tệ. Brian và Pat đãbị đieu trở lại kıp trư ́ ̣ c.” “Cái gı̀cơ? Sao lại the?” Kate đặt ly của côxuong mạnh tới mức rượu vang ban lên tung tóe trong chiec ly. “Chúng ta đã rat may man khi có họ trong suot thời gian qua”, Ray nói, “và họ đãlàm rat tot với các video CCTV. Nhưng kıp ́ trự c không the gong mınh ̀ lên đelap chotrong của họ thêm nữa và sự thự c khó khăn hơn là chúng ta không còn lý do hợp lý đetiêu thêm tien vào cuộc đieu tra này. Tôi xin loi.” Ray thêm vào lời xin loi giong như cá nhân ông phải chiu ̣ trách nhiệm vı̀quyet đinh ̣ mà cap trên đưa ra, nhưng đieu đó cũng chang làm thay đoi phản ứng của Kate. “Chúng ta không thebỏ cuộc!” Côcam mieng lót ly lên và bat đau bứt những mieng nhỏ ra khỏi phan rıa cu ̀ ̉a nó. Ray thở dài. Thật khó khăn khi phải cân bang giữa chi phı́ của một cuộc đieu tra và cái giá của một mạng song - thuộc vemột đứa trẻ. Làm sao ông có the đinh gia ̣ ́ trên cuộc song của một đứa trẻ? “Chúng ta không bỏ cuộc.” Ong nói, “Cô van đang đieu tra venhững cái đèn sương mù có phải không nhı?”̉ Kate gật đau. “Trong một tuan sau vụ đụng xe, có 73 cái đèn đãđượ c chuyen đi làm linh kiện thay the.” Cônói, “Kiem tra hoạt động sửa chữa liên quan tới bảo hiem cho thay tat cả đeu không có gı̀đáng ngờ. Hiện tôi đang lan theo thông tin liên quan tới những người sử dụng xe đãtự đặt mua đèn.” “Côthay không? Ai mà biet đượ c thứ gı̀sẽxuat hiện. Tat cả những gı̀ chúng ta đang làm là thu hẹp quy mô của mọi thứ lại một chút.” Ong nhın ̀ vephıa ́ Stumpy đetım ̀ kiem sự ủng hộ, nhưng chang thay đieu mınh mong đơ ̀ ̣i. “Các lãnh đạo hiện chı̉ quan tâm tới việc nhanh chóng có ket quả, Kate ạ.” Stumpy nói, “Neu chúng ta không thegiải quyet một vụ trong vòng vài tuan - lýtưởng nhat là vài ngày - nó sẽbị gạt khỏi danh sách ưu tiên và bi tha ̣ y bang thứ khác.” “Tôi biet hệ thong vận hành ra sao mà”, Kate nói, “nhưng nó không thetự sửa sai, phải không nhı?” ̉ Côgom các mau nhỏ bị bứt ra từ mieng lót ly thành một đong lớn hınh ̀ tròn nam ở giữa bàn. Ray nhận ra rang các móng tay của cô không đượ c tô son và đãbị gặm cụt một cách tức giận, đelộ phan da bên dưới. “Tôi có cảm giác mảnh cuoi cùng giúp giải quyet bı á n chı đang na ̉ m ở ngay khúc quanh, ông biet đay?” “Tôi biet”, Ray nói, “và có thecô đãđúng. Nhưng trong lúc này, hãy chuan bị tinh than đexử lý vụ tai nạn đó khi đang phải làm cả những công việc khác nữa. Khoảng thời gian trăng mật đã ket thúc roi.” “Tôi mới chı̉ vừa nghı̃tới việc có the xin manh moi từ bệnh viện Hoàng gia Bristol.” Kate nói, “Có khả năng tay tài xeđãbị chan thương trong cú va chạm: bị đập đau vào xe hoặc thứ gı̀đó như vậy. Trong đêm xảy ra vụ đụng xe, chúng tôi đãgửi một xe tuan tra tới bộ phận Xử lýtai nạn và Cap cứu của bệnh viện, nhưng chúng ta nên tiep tục tien hành thêm các cuộc thu thập thông tin khác, đephòng tınh ̀ huong kẻ gây tai nạn không đi chữa tri ng ̣ ay.” “Suy đoán tot đó.” Ray nói. Gợi ý của Kate đã khuay lên đieu gı̀ đó trong tâm trı Ŕ ay, dù ông chưa the xác đinh cu ̣ ̣ the. “Đừng quên kiem tra cả các bệnh viện ở Southmead và Frenchay nữa.” Chiec điện thoại của Ray chợt rung lên báo tin nhan vừa tới. Ray cam lay, đọc roi thot lên, “Chet tiệt!” Hai người còn lại nhın ̀ ông; Kate lộ vẻ ngạc nhiên còn Stumpy thı̀ cười toét. “Ong quên không làm đieu gı à ̀?” Stumpy nói. Ray nhech mép nhưng không giải thıch. ́ Ong uong cạn ly roi rút một đong 10 bảng ra khỏi vı, ́ đưa cho Stumpy. “Hai người làm ly nữa nhé. Tôi phải ve nhà.” Mags đang chat đovào máy rửa bát đıa ̃ khi Ray bước vào nhà, bàthả những chiec đıa ̃ vào giá đựng mạnh tới mức ông hơi nhăn mặt. Mái tóc bà đượ c buộc lỏng vephıa ́ sau và bà đang mặc một chiec quan thethao cùng một chiec áo cũ của ông. Ray băn khoăn không biet từ khi nào Mags đãngừng quan tâm venhững thứ bà sẽmặc trên người và lập tức căm ghét mınh v ̀ e ý nghı na ̃ ̀y. Ong không có quyen chê bai bà. “Anh xin loi.” Ong nói, “Anh hoàn toàn quên mat.” Mags mở một chai rượu vang đỏ. Bà chı̉ lay ra moi một chiec ly và Ray nhận ra đieu đó, nhưng ông cho rang sẽchang khôn ngoan chút nào neu đe cập tới chuyện đó. “Rat hiem khi”, bà nói, “em đenghị anh có mặt ở nơi nào đó, trong một thời gian cụ the. Em biet là đôi khi công việc phải đượ c đặt lên trước. Em hieu đieu đó. Rat hieu. Nhưng cuộc hẹn gặp này đãđượ c lên lich ̣ trong hai tuan. Hai tuan đay! Và anh đãhứa, Ray.” Giọng bà run ray và Ray vòng tay ôm nhẹ lay vợ. “Anh xin loi, Mags. Chuyện có tệ quá không?” “Cũng bınh ̀ thường.” Bà lac người rời khỏi tay Ray và ngoi ở cái ghe trong bep, miệng nhap một ngụm rượu vang lớn. “Y em là họ chang nói gı̀kinh khủng cả, chı̉cho biet Tom có vẻ không hòa nhập ở trường học như những đứa trẻ khác và họ hơi lo ve thang bé.” “Thecác giáo viên giải quyet chuyện đó ra sao?” Ray lay một chiec ly từ trên giá, rót rượu và ra bàn ngoi cùng Mags. “Anh đoán họ đã nói chuyện với con.” “Hien nhiên Tom nói rang mọi chuyện van on.” Mags nhún vai, “Cô Hickson đãthử mọi thứ có theđetạo động lự c cho Tom và khien thang bé tham gia hoạt động nhieu hơn trong lớp học, nhưng nó chang hé răng nói nửa lời. Côgiáo đang rat băn khoăn không biet có phải Tom có thuộc dạng tram tınh ha ́ y không.” Ray khit mu ̣ ̃i, “Tram tınh a ́ ̀? Tom á?” “Vâng, cônói theđó.” Mags nhın ̀ Ray, “Em có theđãxử lý xong van đe neu có anh ở đó, anh biet đay.” “Anh hoàn toàn quên khuay mat. Anh xin loi, Mags. Đó là một ngày làm việc liên tục nữa và sau đó anh có ghé qua quán rượu đeuong chút bia.” “Với Stumpy à?” Ray gật đau. Mags luôn mem lòng khi nghe nói veStumpy, người là cha đỡ đau của Tom. Bà cũng hay nuông chieu đeông và Stumpy đi uong bia sau giờ làm, cho rang chong mınh ̀ cũng can có khoảng thời gian riêng đexả hơi. Ray không nói cho vợ biet vesự hiện diện của Kate trong cuộc nhậu và ông không rõ vı sao la ̀ ̣i làm the. Mags thở dài, “Chúng ta sẽ phải làm gı đa ̀ ̂y?” “Con sẽon thôi. Coi nào, đó là một ngôi trường mới và làm quen với những đieu mới lạ là thách thức lớn với lũ trẻ, khi mới chuyen lên trường cap Hai. Con mınh ̀ đãlà một con cá lớn song trong một cái ao bé suot thời gian dài và nay nó phải bơi cùng bay cá mập. Anh sẽ nói chuyện với con.” “Đừng có lên lớp với con đay, như the chı lả ̀m tınh hı ̀ nh t ̀ ệ hơn.” “Anh sẽ không làm the đâu!” Ray cogang kiem chekhông nói những đieu ông thự c sự muon. Ong và Mags là một đôi ăn ý, nhưng họ có hướng tiep cận khác nhau với việc dạy con. Mags nhẹ nhàng hơn nhieu, thıch ́ che chở cho con cái thay vı̀ đe chúng tự đứng trên đôi chân mınh. ̀ “Anh sẽ không rao giảng gı v̀ ới con đâu.” Ray hứa. “Nhà trường đe nghị rang chúng ta cứ đe mọi chuyện dien ra tự nhiên thêm vài tháng nữa xem sao. Họ cũng hẹn tochức một cuộc gặp nữa khoảng vài tuan sau khi het học kỳ một.” Mags nhın x ̀ oáy vào Ray. “Cho anh biet ngày đi.” Ong nói, “Anh sẽ có mặt ở đó. CHƯƠNG 6 Á nh đèn pha ô tô phản chiếu từ mặt đường ướt rượt rọi thẳng vào mắt người đi đường, khiến họ bị lóa mắt trong giây lát. Ai ai cũng vội vã, lao thật nhanh trên những vỉa hè trơn trượt. Những chiếc xe chạy qua làm nước bắn tung tóe lên giày của họ. Những đám lá ướt bám trên hàng rào không còn tươi màu mà đang chuyển dần thành nâu xám. Con đường vắng lặng. Jacob đang chạy qua đường. Phanh xe ướt nước rít lên, sau đó là tiếng người cậu bé đập mạnh vào kính xe rồi lộn vòng, bắn tung lên trời và rơi xuống đường. Kính xe mờ đi. Dưới đầu Jacob là một vũng máu. Hơi thở tạo thành một làn khói trắng lơ lửng trong không khí. Tieng hét trong đêm khien tôi choàng tınh. ̉ Trời chưa sáng nhưng đèn trong phòng ngủ của tôi lúc nào cũng bật lên vı̀tôi von sợ bóng toi. Tim đập thınh thi ̀ ch, t ̣ ôi co thở thật chậm. Hıt v́ ào, thở ra. Hıt v́ ào, thở ra. Sự yên tınh ̃ đen đáng sợ khien các ngón tay tôi phải liên tục đan vào nhau đetự tran an mınh ̀ khỏi noi sợ hãi. Giac mơ của tôi quá mức chân thự c. Tôi nhın ̀ con và nghe thay cả tieng nứt vỡ của hộp sọ trên nen đường… Những cơn ác mộng thường không đen ngay, nhưng một khi đãtới, chúng cứ mãi đeo bám tôi. Moi buoi toi, tôi lại nam trên giường, cogang ngăn không đemınh ̀ rơi vào giac ngủ, vẽra đủ thứ kich ̣ bản trong đau như trong các cuon truyện của trẻ em, khi người đọc truyện có thenghı̃ ra đủ thứ ket cục. Tôi nham nghien mat và nghı̃tới một cái cái ket khác cho câu chuyện của chınh ́ mınh: ̀ đó là 5 phút trước hoặc 5 phút sau thời điem mà chúng tôi bat đau đi, thời điem Jacob còn song và thậm chı́là khi con đang ngủ trên giường với hàng mi đen dài và đôi má tròn trınh. ̃ Nhưng mọi thứ chang thethay đoi. Hàng đêm, tôi ép mınh̀ phải thức giac sớm hơn, như theneu cat ngang cơn ác mộng, tôi có theđảo ngượ c thự c te. Nhưng dường như có một quy trınh ̀ đãđượ c thiet lập và suot nhieu tuan qua, moi đêm tôi lại bị tınh ̉ giac vài ba lan bởi tieng động kinh hoàng khi người Jacob đập vào kınh ́ xe, tieng thét vô vọng của chınh ́ tôi khi nhın ̀ thay con trai ban tung lên và rơi xuong mặt đường ướt nhẹp. Tôi đãtrở thành một tu sı̃an dật, giam mınh ̀ trong bon bức tường nhà. Tôi chı̉ ra ngoài đemua sữa tại cửa hàng ở làng và song chủ yeu nhờ bánh mỳ, cà phê. Có vài ba lan tôi đinh ̣ đen thăm Bethan ở khu đô xe dãngoại, nhưng lại đoi ý. Tôi ước mınh ̀ có thekhien bản thân phải đi ra ngoài. Đãlâu lam roi tôi không liên lạc với bạn bè và cũng chừng đó thời gian tôi thự c sự can một người bạn. Tôi nam chặt bàn tay trái roi lại thả lỏng các ngón tay đang cứng đơ sau một đêm. Cơn đau giờ chang là van đegı̀lớn với tôi nữa, nhưng tôi bị mat cảm giác ở gan bàn tay, hai ngón tay thı̀thường xuyên bị tê. Tôi siet chặt tay đexua đi cảm giác này. Dı̃nhiên tôi nghı̃mınh ̀ can đi khám, nhưng noi đau chang nham nhò gı̀ so với những chuyện đãxảy ra với Jacob. Tôi đáng phải chiu ̣ đựng nó. Vı̀the, thay vı̀đi khám, tôi quyet đinḥ băng bó vet thương lại và nghien răng chiu ̣ đau, bởi ngày nào cũng phải thay băng cho vùng da bịthương. Dan dan vet thương cũng lành. Nhưng chı̉tay đường đời trong lòng bàn tay tôi giờ đây đãvınh ̃ vien bị che phủ bởi một vet sẹo. Tôi rút chân ra khỏi đong chăn trên giường. Trên gác không có lò sưởi và những bức tường xung quanh lap lánh bởi các tia nước bị ngưng tụ. Tôi mặc nhanh chiec quan thethao và chui đau vào chiec áo len màu xanh lá cây đậm, mặc cho tóc vướng trong co áo, roi đi bộ xuong cau thang. Sàn gạch lạnh giá làm cơ thetôi têbuot vàtôi vội vàng xỏ chân vào đôi giày thethao trước khi kéo chot đemở cửa. Luôn là một người dậy sớm, từ khi mặt trời vừa mới mọc, tôi đãcó mặt trong phòng làm việc. Không làm việc, tôi thay mınh ̀ mat phương hướng, như the đang co gang tım kie ̀ m một nhân dạng mới cho bản thân. Tôi nghı̃rang vào mùa hè, nơi đây sẽthu hút rat đông du khách. Nhưng vào thời điem này vàở một nơi xa nội đia ̣ như the, sẽchang có ai lang thang ngoài đường, kecả ở ngoài bãi bien. Vậy là từ giờ, nơi này thuộc vetôi và sự cô đơn làm tôi thay de chiu ̣ hơn. Anh mặt trời ảm đạm của mùa đông đang dan ló rạng sau vách đá, một tia sáng lạnh lẽo chieu vào những vũng nước trên con đường vòng quanh vinh ̣ đe ra bien. Tôi bat đau chạy, hơi thở tạo thành những đám sương cuon theo bước chân tôi. Khi còn ở Bristol, tôi chưa bao giờ chạy bộ nhưng veđây, tôi thường chạy cả cây so. Tôi giữ nhip ̣ thở đeu và chạy từ từ ra hướng bien. Tôi nghe thay rõ tieng giày vang lên trên con đường lát đá, nhưng thói quen chạy bộ này giúp cho những bước chân của tôi vững chãi hơn. Giờ đây, con đường đã quen thuộc với tôi, tới mức dù có nham mat tôi cũng có theđi đượ c. Tôi nhảy những bước chân cuoi cùng lên bãi cát am ướt. Men theo vách đá, tôi chậm rãi chạy xung quanh vinh ̣ roi dừng lại ở một dải đá nhın ̀ thang ra bien. Thủy trieu lùi ra rat xa, đelại trên bãi cát đay những mảnh govà rác rưởi. rời khỏi vách đá, tôi tăng toc và chạy nhanh qua những vùng nước trũng, chân dıń h bet đay cát. Tôi chạy cúi thap đau đegió không tạt vào mặt, roi đột ngột cam đau lao như bay dọc theo bờ bien cho tới khi cảm thay lá phoi của mınh ̀ như bị thiêu cháy và có thenghe thay cả tieng mạch máu đang đập thınh ̀ thich. ̣ Khi tôi tới gan đoạn cuoi của bãi cát, đau bên kia của vách đá dan dan hiện ra rõ ràng. Nhưng thay vı̀ phải giảm toc độ, tôi càng chạy nhanh hơn. Tôi lac đau đegạt những lọn tóc bị gió mạnh thoi bay đang vương lại trên mặt. Tôi van tiep tục chạy nhanh hơn và khi chı̉ còn vài tıch ́ tac nữa là đâm sam vào vách đá, tôi giơ thang tay ra phıa ́ trước, khien nó đập mạnh vào đá lạnh. Tôi thay mınh ̀ van còn song sót. van còn tınh ̉ táo. Đượ c an toàn khỏi các cơn ác mộng. Khi cơn hưng phan tan bien, người tôi bat đau run lên, vàtôi quay lại loi cũđeđi bộ venhà. Cát bien đãxóa đi những dau chân của tôi, không còn chút dau tıch na ́ ̀o cho thay tôi vừa chạy trên bãi bien tới vách đá. Tôi nhặt một mảnh goở dưới chân và vôthức tạo thành một rãnh dài xung quanh mınh. ̀ Nhưng tôi khi vừa hoàn thành chiec rãnh, sóng bien đãxóa đi tat cả. That vọng, tôi đi bộ thêm vài bước vephıa ́ vùng cát khôvà vẽmột vòng tròn khác. Thenày tot hơn roi. Tự dưng tôi lại muon viet tên mınh ̀ trên cát, giong như trò chơi của những đứa trẻ trong các kỳ nghı̉và bat giác tôi mım̉ cười nghı̃vethời thơ au của mınh. ̀ Mảnh govừa trơn vừa khó cam nhưng tôi cũng đã viet xong. Tôi đứng dậy và ngam nghıa ́ thành quả của mınh. ̀ Một cảm giác kỳ lạ khi nhın ̀ dòng tên mınh ̀ noi bật mà không chút e ngại. Tôi đãvôhınh ̀ trong một thời gian dài và tôi bây giờ là gı? ̀ Một nghệ sı̃điêu khac chang làm công việc điêu khac. Một người mẹ không có đứa con nào. Còn dòng chữ đó không vô hınh. ̀ Chúng to đen noi neu đứng từ trên vách đá, người ta van có thetrông thay rõ mon một. Tôi thay vừa sợ hãi vừa phan khıch. ́ Tôi đang đay mınh ̀ vào những trò rủi ro, nhưng lại thay khá hơn khi làm the. Trên đınh ̉ cao nhat của vách đá có một hàng rào cảnh báo những người đi bộ không đượ c đen quá gan vı̀nơi này desụt lún. Tôi bước qua hàng rào, lờ đi sự cảnh báo đó roi đứng cách vách đá chı̉vài bước chân. Bãi cát dưới kia rộng dan ra và màu cát chuyen từ xám sang vàng óng khi mặt trời mọc cao hơn. Dòng chữ viet tên tôi như đang nhảy múa, khiêu khıch ́ tôi hãy bat lay, trước khi chúng bien mat. Tôi sẽchụp lại dòng chữnày trước khi thủy trieu lên và cuon mọi thứ đi. Tôi quyet đinh ̣ như vậy, đecó thegiữ lại khoảnh khac đãthay mınh̀ thật mạnh mẽ. Tôi quay venhà đelay máy ảnh. Bước chân giờ đây nhẹ nhàng hơn. Tôi nhận ra đieu đó, bởi lúc này tôi đang chạy có mục đıch́ và cái đıch thı ́ ờ ̉ không xa. Bức ảnh đau tiên chang có gı̀đặc biệt. Khung hınh ̀ bị căn lệch trong khi dòng chữ lại đượ c chụp từ khoảng cách quá xa. Tôi chạy xuong bãi cát, viet lên dải cát min ̣ những cái tên mà tôi nhớ đượ c trước khi chúng lại bị cuon đi. Tôi viet tên của các nhân vật đãđọc trong những cuon sách khi còn nhỏ, hay chı̉đơn giản là những cái tên mınh ̀ thay thıch ́ vı̀ đường nét uon lượn của nó. Tôi lay máy ảnh ra, cúi thap người xuong bãi cát đechọn các góc chụp. Xen kẽgiữa những dòng chữlà những nét vẽ, đau tiên là những con sóng bien roi đen những viên đá và cuoi cùng là những nét vẽto đậm, vemột bau trời rat xanh. Xong xuôi, tôi leo lên con doc dan đen đınh ̉ cao nhat trên mỏm đá và chụp bức hınh ̀ cuoi, trong khi cogiữ thăng bang trên đó và che giau noi sợ hãi đang hiện hữu. Trên bãi bien là các dòng chữđủ mọi kıch ́ cỡ, nguệch ngoạc như do một kẻ điên loạn viet ra. Và tôi cũng có thenhın ̀ thay những con sóng đang dâng lên, tım ̀ cách liem dan vào con chữ. Đen toi, khi thủy trieu dâng lên het cỡ, bãi bien sẽlại trở venguyên trạng và tôi có thebat đau vẽ những thứ khác lên đó. Tôi chang biet bây giờ là may giờ nhưng mặt trời thı̀đãlên cao vàtôi đãchụp đượ c cả trăm bức ảnh. Cát dınh ́ đay quan áo, còn tóc thı̀bet lại vı̀muoi bien. Tôi không đeo găng tay nên những ngón tay đãlạnh cóng. Tôi sẽ venhà, ngâm mınh ̀ trong bon nước am roi, sau đó đo ảnh vào máy tınh ́ xem có tam nào on không. Bat chợt tôi cảm thay như có một nguon năng lượng mới trong người. Đây là lan đau tiên ketừ sau vụ tai nạn, tôi thay mınh co ̀ ́ một ngày ý nghıa. ̃ Tôi đi thang venhà nhưng vừa đen ngãba đường đãlại ngập ngừng. Tôi trông thay Bethan đang ở trong cửa hàng của bãi đoxe dãngoại và mường tượng ra cái cách mà cô ay nhac tôi nhớ đen em gái mınh. ̀ Tôi bong thay nhớ nhà và trước khi kip ̣ thay đoi quyet đinh, ̣ tôi đi ra bãi đo xe. Tôi vào cửa hàng làm gı? ̀ Túi tôi không có noi một xu nên chang the giả vờ vào đó đemua sữa hoặc bánh mỳ. Tôi cóthehỏi thăm Bethan một câu hỏi và phải conghı̃ra chủ đenào đó. Nhưng dù tôi có làm gı̀thı̀ Bethan cũng sẽbiet đó chı̉là cái cớ. Lúc đó han côay sẽthay tôi thật tội nghiệp. Vậy là khi mới đi bộ chưa đay 100 mét, tôi đãthay đoi ýđinḥ . Tôi tien đen bãi đoxe và dừng lại roi nhın ̀ qua bên đường vephıa ́ cửa hàng. Tôi thay thay hınh ̀ dáng một con người qua khung cửa so. Tôi không rõđó có phải là Bethan hay không và cũng chang muon biet. Tôi quay người trở ve nhà. Khi trở lại Blaen Cedi, tôi lay chıa ̀ khóa đemở cửa. Nhưng lúc vừa chạm vào cánh cửa, tôi mới nhận ra nó không khóa. Cánh cửa này đãcũ, okhóa không còn chac chan. Ong Iestyn chı̉mới hướng dan tôi cách kéo cửa, vặn chıa ̀ tới một góc nào đó đekhóa lại. Nhưng thi thoảng tôi xoay đi xoay lại tới cả chục phút hoặc hơn mà không khóa đượ c cửa. Ong Iestyn đã đưa tôi so điện thoại của mınh ma ̀ ̀ không biet từ lâu tôi chang còn dùng điện thoại di động nữa. Có một cái máy điện thoại co đinh ̣ trong nhà nhưng không có dây điện thoại chạy tới đây. Thenên tôi phải đi bộ đen Penfach, tım ̀ bot điện thoại và gọi xem ông ay có theđen sửa o khóa hay không. Tôi mới chı̉vào nhà đượ c vài phút thı̀có tieng gõcửa, “Jenna, Bethan đây.” Tôi đinh ̣ đứng im nhưng tınh ́ tò mò cứ thôi thúc tôi và tôi thay mınh hơi ha ̀ ́o hức khi mở cửa. Tôi đã co tron chạy tat cả và đang trải qua những tháng ngày đơn độc ở đây, tại Penfach. “Chịmang cho em cái bánh đeăn toi này.” Bethan lôi ra một cái đıa ̃ có phủ một chiec khăn nhỏ và bước vào nhà mà chang can lời mời của tôi. Chi đa ̣ ̣̆t cái đıa le ̃ ̂n bep. “Cảm ơn chi.̣” Tôi nói nhỏ, nhưng Bethan chı̉ cười. Bethan cởi chiec áo khoác len dày và đieu này khien tôi hơi ngạc nhiên. “Chị uong trà không?” “Neu em pha thı̀ chị uong chứ.” Bethan trả lời, “Chị chı̉ ghé qua đây xem em dạo này thenào. Chị đãtự hỏi liệu em có tới gặp chị trước hay không nhưng biet ngay là em sẽ chang chiu ̣ tới gặp chị đâu, khi đang làm quen với cuộc song ở một nơi mới.” Bethan nhın ̀ xung quanh nhà và chang nói gı̀thêm roi đi vào cái căn phòng khách gan như trong trơn, giong như khi Iestyn đưa tôi đen đây lan đau. “Em chang có nhieu đo lam.” Tôi ngại ngùng nói. “Ơ quanh đây ai cũng themà.” Bethan nói một cách vui vẻ, “Đieu quan trọng là em cảm thay am áp và thoải mái.” Khi Bethan nói thı̀tôi đi vòng ra bep, pha trà và cảm thay thật de chiu. Chu ̣ ́ng tôi ngoi xuong một cái bàn go với coc trà trên tay. “Làm the nào mà em tım r ̀ a đượ c chon này?” “Nơi này thật hoàn hảo”, tôi nói, “đúng cho mà em can tım. ̀ ” “Y em là một nơi nhỏ bé và lạnh lẽo.” Bethan nói và cười phá lên làm tràn nước trong coc trà ra ngoài. Cô lau coc trà vào quan mınh ̀ khien nước trà tham ướt một vạt quan. “Em không can một căn nhà có nhieu phòng mà chı̉can cái lò sưởi đủ am.” Tôi cười, “Em thự c sự thıch nơi na ́ ̀y.” “Vậy chuyện của em thenào? Bang cách nào mà em có thetım ̀ ra đượ c cho như the này ở Penfach?” “Nơi này rat đẹp.” Tôi trả lời một cách đơn giản. Bàn tay ôm lay coc trà và nhın ̀ xuong nó đetránh cái nhın ̀ trự c diện của Bethan. Côay cũng chang có ý đinh ho ̣ i thúc câu trả lời của tôi. “Đúng vậy đó. Dù hiện đang trong giai đoạn thap điem và vang người nhưng nơi này thự c sự lý tưởng hơn rat nhieu chon khác.” “Khi nào chi se ̣ ̃ cho bãi đậu xe hoạt động trở lại?” “Chac là vào dip ̣ lePhục sinh tới đây”, Bethan nói, “sau đó tat cả hệ thong sẽđeu hoạt động trong suot mùa hè - em sẽkhông thenhận ra nơi này - và cuoi cùng bọn chị có thethoải mái nghı̉ngơi vào giữa tháng Mười. Neu em có người thân tới thăm và can một chiec xe, cứ nói với chị - em sẽ đượ c ưu tiên nhé.” “Chi ṭ ot quá, nhưng sẽ chang có ai đen thăm em đâu.” “Em không có người thân sao?” Bethan nhın ̀ tôi cham cham còn tôi thı cha ̀ ng the nào né tránh khỏi cái nhın a ̀ y. “Em có một cô em gái”, tôi thú thật, “nhưng bọn em chang còn nói chuyện với nhau nữa.” “Có chuyện gı x̀ ảy ra giữa hai người sao?” “A, những chuyện bat đong vặt vãnh của chị em gái thôi.” Tôi thỏ thẻ. Thậm chı́ đen giờ tôi van nhớ khuôn mặt tức toi của Eve khi con bé muon tôi phải nghe theo lời nó. Tới giờ tôi van nhớ mınh ̀ đãhãnh diện thenào; mù quáng ra sao trong tınh ̀ yêu. Neu tôi nghe Eve, chac mọi thứ đã khác. “Cảm ơn chi vı ̣ đı ̀ a ba ̃ ́nh.” Tôi nói, “Chi tha ̣ ̣̂t tot bụng!” “Nói vớ van quá đi.” Bethan cat lời, không có phản ứng gı̀khi chủ đe bị lái sang hướng khác. Côay mặc áo và quan chiec khăn thành vài vòng quanh co. “Chúng ta là hàng xóm của nhau mà? Từ bây giờ, em hãy thường xuyên ghé qua bãi xe của chi đe ̣ uong trà nhé.” Đây không phải là một câu hỏi nhưng tôi gật đau. Bong nhiên tôi thay mınh gio ̀ ng như một đứa trẻ khi Bethan nhın t ̀ ôi bang ánh mat trıu me ̀ n. “Em sẽ tới”, tôi nói, “em hứa đay.” Và thật sự tôi có ý như vậy. Khi Bethan rời đi, tôi rút thẻ nhớ trong máy ảnh và lưu ảnh vào máy tınh. ́ Đa sobức ảnh tôi chụp không đượ c ưng ý lam, chı̉ có vài tam chụp những dòng chữtrên cát với cảnh bien dữ dội vào mùa đông là đẹp. Tôi đun thêm nước đepha trà mà quên khuay cái am. Phải đen 30 phút sau tôi mới nhớ ra, nhưng nước van chưa sôi. Tôi nhúng thử tay vào trong am, nước lạnh như đá. Lửa trong bep lò đãtat từ lúc nào. Tôi quá say sưa chın̉ h sửa những bức ảnh mà không đeýnhiệt độ trong phòng đang giảm đi. Nhưng giờ tôi đã không the phớt lờ đượ c nữa, bởi răng tôi đang va vào nhau lập cập vı̀lạnh. Tôi nhın ̀ chiec bánh thit ̣ gà của Bethan và bong thay đói. Lan gan đây nhat khi cái bep bị tat lửa, tôi phải mat hai ngày chı̉ đenó nhóm lại. Tim tôi bong nặng trıu ̃ khi nghı̃rang chuyện tương tự sẽ tái dien. Tôi khẽrùng mınh. ̀ Từ khi nào tôi trở nên yeu đuoi một cách đáng khinh đen vậy? Từ khi nào tôi đãkhông thetự quyet đinh ̣ đieu gı, ̀ giải quyet noi việc gı? T̀ ôi giỏi hơn the cơ mà. “Phải.” Tôi nói thật to, giọng của tôi nghe thật lạ giữa căn bep trong trải, “Phải sap xep lại mọi thứ thôi.” Mặt trời mọc cao trên Penfach và người tôi dan am lại. Đau goi thı̀ cứng đơ sau nhieu giờ ngoi bệt trên sàn bep đenhóm lò, còn đau tóc thı̀ toàn mùi dau mỡ. Khi đặt cái bánh của Bethan lên bep lò đehâm nóng, tôi có cảm giác chien thang và thành công, đieu từ lâu nay tôi đãkhông còn cảm nhận đượ c. Chang bận tâm rang lúc này đãgan với giờ ăn sáng thay vı̀ăn toi và con đói bụng thı̀tan bien từ lâu roi vı̀mệt, tôi van dọn bàn ăn và chậm rãi thưởng thức từng mieng bánh. CHƯƠNG 7 “C oi nào!” Ray đi lên gác tới phòng của Tom và Lucy, vừa đi vừa nhın đo ̀ ng ho lan thứ năm, “Chúng ta sẽ bi muo ̣ ̣̂n mat!” Cứ như thebuoi sáng thứ Hai chưa đủ nhieu áp lự c, Mags đãngủ qua đêm tại nhà chị gái và không trở vetrước giờ ăn trưa nên Ray phải một mınh x ̀ oay đủ việc trong suot 24 giờ đong ho. Ong đãkhông khôn ngoan lam khi cho phép các con thức muộn đe xem phim trong đêm trước và giờ thı̀đang phải trả giá cho sai lam của mınh. ̀ Ong thậm chı́đãphải van Lucy ra khỏi giường từ lúc 7 giờ 30. Giờ đãlà 8 giờ 35 và một kıp ́ trự c mới chuan bị làm việc. Ray bị gọi tới văn phòng của cảnh sát trưởng vùng vào lúc 9 giờ 30 nhưng giờ van đang đứng dưới chân cau thang khản co giục các con. “Nhanh chân lên nào!” Ray bước nhanh ra xe roi no máy, đe cửa trước mở tung. Lucy phi như bay từ nhà vào xe qua cánh cửa mở san, mái tóc chưa chải xõa tung trên gương mặt, roi nhanh chóng ngoi vào ghetrước cạnh bo. Chiec váy đong phục màu xanh dương của cô bé nhăn nhúm và một chiec tat von đượ c kéo cao tới tận goi nay đãtụt xuong mat cá chân. Đúng một phút sau, tới lượt Tom lao ra chiec xe, chiec áo sơ mi còn chưa giat vào trong quan, bay phan phật trong làn gió sớm mai. Cậu nhóc cam cà vạt trên tay và chang có dau hiệu nào cho thay sẽđeo lên co. Tom đang trong giai đoạn trogiò nên đãphải chật vật làm quen với chieu cao mới, với cái đau lúc nào cũng cúi xuong đe tránh va vào thứ gı đo ̀ ́. Ray mở cửa so. “Cánh cửa kıa, T ̀ om!” “Gı à ̣?” Tom nhın R ̀ ay. “Cửa nhà chưa đóng kıa?” ̀ Ray nam chặt hai bàn tay. Làm sao Mags có theđương đau với những chuyện như thenày moi ngày mà không mat bınh ̀ tınh ̃ nhı, ̉ ông chang thehieu noi. Danh sách các việc can phải làm ngày càng lớn dan trong tâm trı́Ray và ông đãcó thexử lý chúng neu như không phải đưa con tới trường. “O.” Tom chạy ngượ c lại và đóng sập cánh cửa nhà, trước khi trở lại ghe sau, “Sao Lucy lại đượ c ngoi ở ghe trước?” Tom hỏi. “Tới lượt em mà.” “Chưa đâu.” “Tới roi.” “Đủ roi đay!” Ray gào lên. Chang ai nói thêm câu nào nữa và sau 5 phút, khi Ray đưa Lucy tới trường tieu học của côbé, máu huyet trong người ông mới bınh ̀ thường trở lại. Ong đậu chiec Mondeo trên đường dıch ́ dac màu vàng và dan Lucy vào lớp. Ong hôn vào trán con roi nhanh chóng trở lại xe, vừa kip̣ lúc đe thay một người phụ nữ đang hı hoa ́ ́y ghi lại bien so xe. “O, hóa ra là ông à?” Viên nữ cảnh sát nói khi Ray dừng lại cạnh chiec xe. Côvay tay, “Tôi tưởng ông phải biet rõquy đinh ̣ hơn người khác chứ, thanh tra?” “Xin loi nhé!” Ray đáp, “Việc gap. Cô biet rõviệc gap là như thenào mà.” Ong đemặc nữ cảnh sát tiep tục ghi chép vào cuon socủa côta. Cảnh sát giao thông đúng là lũmaia. Họ dư quá nhieu thời gian và đó là van đe. “Chà.” Ray nói khi nhın qua gư ̀ ơng đe thay hàng ghe sau. Nhưng Tom đãchui lên ghetrước ngay khi Lucy bước ra và giờ đang nhın mo ̀ ̂ng lung ra ngoài cửa so. “Tınh hı ̀ nh ơ ̀ ̉ trường the nào con?” “On ạ.” Côgiáo của Tom nói rang dù tınh ̀ hınh ̀ của Tom không tệ đi nhưng nó cũng chang tot đẹp hơn bao nhiêu. Ong và Mags đãtới trường và nghe báo cáo veviệc con mınh ̀ không có bạn, không làm nhieu bài tập hơn mức toi thieu như quy đinh ̣ và không bao giờ chủ động tham gia làm gı.̀ “CôHickson nói rang có một câu lạc bộ bóng đá hoạt động sau giờ học vào các ngày thứ Tư. Con có thıch tham gia kho ́ ̂ng?” “Con không thự c sự thıch la ́ m.” “Botừng là một cau thủ khá cừ thời đi học đay, biet đâu khả năng của bolại đượ c truyen sang con thı̀sao?” Dù không nhın ̀ Tom, Ray biet rang thang bé đang tròn mat khi nghe những lời này và ông cau mày vı̀thay mınh đang no ̀ ́i y hệt như bo ông ngày xưa. Tom kéo chiec tai nghe xuong chụp lay tai mınh. ̀ Ray thở dài. Quá trınh ̀ dậy thı̀đãbien con trai ông thành một thieu niên khó gan, không thıch ́ giao tiep và ông lo lang vecái ngày con gái cũng trải qua một giai đoạn tương tự. Bınh ̀ thường cha mẹ không nên thiên vi đự ́a con nào cả, nhưng ông khá hợp Lucy. Dù đã 9 tuoi, Lucy van thıch ́ đượ c bo ôm và đọc chuyện trước khi đi ngủ. Trong khi đó, từ trước khi Tom bước vào tuoi dậy thı, ̀ hai cha con đãkhông hợp nhau. Mags nói rang nguyên nhân vı̀ họ quá giong nhau, dù Ray chang thay đieu đó. “Bocó thethả con xuong đây.” Tom nói roi tháo đai an toàn khi chiec xe van đang di chuyen. “Nhưng còn hai con pho nữa mới tới trường mà.” “Không sao đâu bo. Con sẽđi bộ.” Tom sờ vào tay nam cửa và trong một thoáng, Ray tưởng rang con trai mınh se ̀ ̃ tông cửa lao ra ngoài. “Thôi đượ c tôi, bohieu roi!” Ray dừng xe bên leđường, tiep tục chẹt vào vạch cam dừng đolan thứ hai trong buoi sáng đó. “Con biet là con sẽ lỡ hoạt động ghi danh vào câu lạc bộ, có phải không nhı?”̉ “Gặp bo sau.” Và với câu đó, Tom bien mat sau khi đãđóng sam cửa xe và băng qua bên kia đường giữa dòng xe cham chậm qua lại. Có chuyện gı̀xảy ra với đứa con trai từng rat de men và vui tınh cu ́ ̉a ông vậy? Liệu sự thay đoi chóng mặt đó có phải là chuyen quá hải tới sự trưởng thành mà các nam thieu niên buộc phải thự c hiện không - hay còn có ýnghıa ̃ nào khác? Ray lac đau. Ta thường nghı̃rang có con là việc denhư đi dạo so với một cuộc đieu tra hınh ̀ sự phức tạp, nhưng bat kỳ lúc nào Ray cũng rat san lòng tham van một nghi phạm thay vı̀phải trò chuyện với Tom. Ơn Chúa, Mags sẽ đi đón lũ trẻ. Khi tới văn phòng của cảnh sát trưởng vùng, Ray đãđeTom lại phıá sau tâm trı́của mınh. ̀ Chang phải là một thiên tài đeđoán ra vı̀sao giám đoc lại muon gặp ông. Vụ tai nạn roi bỏ chạy đãdien ra đượ c sáu tháng và cuộc đieu tra gan như ngừng lại hoàn toàn. Ray ngoi trên một chiec ghebên ngoài văn phòng và nữ cảnh sát phục vụ của giám đoc nở nụ cười cảm thông với ông. “Bà ay vừa ket thúc một cuộc điện thoại”, cô nói, “sẽkhông lâu nữa đâu.” Cảnh sát trưởng Olivia Rippon là một phụ nữtài giỏi nhưng đáng sợ. Thăng tien rat nhanh trong hàng ngũ, bà đãlà Cảnh sát trưởng khu vự c Avon và Somerset trong vòng bảy năm qua. Đãtừng có lúc đượ c cho là có thetrở thành Cảnh sát trưởng Anh quoc tiep theo, vı̀“những lý do cá nhân”, Olivia đãquyet đinh ̣ ở lại với lự c lượng cảnh sát tại quênhà. Ơ đó, bà có thú vui bien các lãnh đạo cap cao dưới quyen thành những kẻ giong như suy nhượ c, ăn nói lap bap, trong các cuộc họp đánh giá hiệu quả hoạt động dien ra hàng tháng. Bà là một trong những phụ nữ có to chat sinh ra đetrở thành cảnh sát: mái tóc dài màu nâu tham của bà đượ c tet lại thành một búi lớn và đôi chân chac nich ̣ đượ c che giau dưới một cái quan ong bó dày màu đen. Ray lau sạch lòng bàn tay vào hai ong quan đechac chan rang chúng hoàn toàn khôráo. Ong có nghe lời đon rang nữ giám đoc này từng đınh̀ chı̉việc thăng chức cho một sı̃quan có trien vọng lên ghelãnh đạo bộ phận thám tử, chı̉bởi anh chàng khon khora mohôi tay và bà cho rang đieu này the hiện “sự không tự tin”. Ray chang rõcâu chuyện này có đúng sự thật không. Tuy nhiên ông không muon chơi trò may rủi. Hai vợ chong hiện van có thesong nhờ đong lương trưởng phòng hiện nay của Ray, nhưng không đượ c thoải mái cho lam. Mags hiện van đang muon trở thành một giáo viên, nhưng Ray đãtınh ́ toán và thay rang neu ông đượ c thăng chức thêm vài lan nữa, họ sẽcó đủ tien, ıt ́ nhat là đủ đebà không can phải đi làm. Ray nghı̃ vetınh ̀ hınh ̀ hon loạn trong buoi sáng nay và quyet đinh ̣ rang Mags cong hien thelà quá đủ roi, bà không can phải đi làm chı̉đegia đınh ̀ có the thụ hưởng thêm vài thứ xa xı.̉ “Ong có the vào roi đó.” Nữ cảnh sát phục vụ nói với Ray. Ray hıt mo ́ ̣̂t hơi thật sâu roi đay cánh cửa đi vào, “Chào sep.” Có một khoảng lặng khi bà giám đoc đang mải viet thứ gı đo ̀ ́ trên giay với loi viet ngoáy đặc trưng không lan vào đâu đượ c. Ray đứng chơ vơ bên cửa và vờ ngam nghıa ́ ngưỡng mộ rat nhieu giay chứng nhận và các bức ảnh treo đay trên tường. Tam thảm trải sàn màu xanh dương dày hơn và trông sang trọng hơn các khu vự c còn lại của tòa nhà. Một cái bàn họp to đùng choán het nửa căn phòng. Ơ góc xa, Olivia Rippon đang ngoi tại một cái bàn làm việc cỡ lớn. Cuoi cùng bà ngừng viet và nhıǹ lên. “Tôi muon anh đóng vụ gây tai nạn roi bỏ chạy ở Fishponds.” Rõràng là Ray không đượ c mời ngoi nên ông tự chọn một chiec ghegan với Olivia và ngoi xuong. Bà hơi nhướn mày khi thay the, nhưng chang nói gı.̀ “Tôi nghı r̃ ang neu chúng tôi có thêm chút thời gian…” “Anh đãcó đượ c khoảng thời gian đó.” Olivia ngat lời, “Chınh ́ xác là năm tháng rưỡi. Thật đáng hothẹn, Ray ạ. Moi lan tờ Post in ra cái mà anh gọi là thông tin cập nhật, nó thự c sự chı gio ̉ ng như một lời nhac nhở vemột vụ án mà cảnh sát không giải quyet đượ c, ủy viên Hội đong điạ phương Lewis đãgọi điện cho tôi toi qua: ông ay muon chôn vùi vụ này và tôi cũng the.” Ray cảm thay sự tức giận dâng lên trong ông. “Không phải Lewis là người chong lại nolự c của cư dân đia ̣ phương đòi giảm mức hạn chetoc độ xuong còn 20 dặm một giờ đó sao?” Có một sự im lặng xuat hiện, trước khi Olivia lạnh lùng lên tieng, “Đóng vụ đó lại, Ray.” Hai người nhın ̀ thang vào nhau mà không nói lời nào. Đieu ngạc nhiên là Olivia phải bỏ cuộc trước, khi ngả người vào ghevà chap tay ra trước mặt. “Anh là một thám tử đặc biệt giỏi, Ray ạ, và chınh ́ sự dai dang đeo bám các vụ án đãmang lại uy tın ́ cho anh. Nhưng neu muon thăng tien, anh can phải chap nhận rang hoạt động cảnh sát còn bao gom cả các khıa ca ́ ̣nh chınh tri ́ , be ̣ ̂n cạnh việc đieu tra tội ác.” “Tôi có hieu đieu đó, thưa sep.” Ray cogang kım ̀ nén không đelộ sự phan nộ trong giọng nói. “Tot.” Olivia nói roi tháo nap bút và với tay lay bản ghi nhớ tiep theo đang nam trong khay đựng tài liệu của bà. “Coi như chúng ta đãthỏa thuận. Vụ này sẽ bi đo ̣ ́ng lại trong ngày hôm nay.” Lan đau tiên Ray cảm thay chap nhận việc tınh ̀ trạng giao thông toi tệ đã khien ông không thedi chuyen nhanh tới Phòng Đieu tra Hınh ̀ sự Bristol. Ong không mong đợi việc phải thông báo dien bien mới cho Kate và ông băn khoăn không biet vı̀ sao chuyện này lại lan át các suy nghı̃khác. Có lẽvı̀côay là nhân sự quá mới mẻở Phòng: côay van chưa phải nem trải cảm giác bự c dọc và ức checủa việc phải đóng hosơ một cuộc đieu tra đãtiêu ton quá nhieu sức lự c. Stumpy có lẽ sẽde chap nhận chuyện này hơn. Ngay khi trở lại văn phòng, Ray cho gọi hai người tới gặp ông. Kate vào trước, mang theo một coc cà phêvà đặt nó xuong cạnh máy tınh ́ của ông, nơi đã có ba coc vơi cà phê đen nam chınh ı ̀ nh ơ ̀ ̉ đó. “May coc này từ tuan trước à sep?” “Ư, người dọn dẹp không muon rửa chúng nữa.” “Tôi cũng chang ngạc nhiên. Ong có thetự rửa chúng mà, ông biet đay.” Kate ngoi xuong, ngay khi Stumpy bước vào và gật đau chào Ray. “Ong có nhớ chiec xe Brian và Pat đãthay trong đoạn video giám sát CCTV không?” Kate nói lúc Stumpy vừa ngoi xuong, “Chiec xe trông có vẻ như đang vội vã bỏ đi ay?” Ray gật đau. “Chúng tôi không thexác đinh ̣ xem xe đó thuộc loại gı̀và muon đưa đoạn video tới cho Wesley. Neu không thu đượ c manh moi gı̀ nữa, chúng ta có the loại nó khỏi hoạt động đieu tra.” Wesley Barton là một anh chàng gay gò, xanh xao nhưng bang cách nào đó đãđạt tiêu chuan đetrở thành một chuyên gia phân tıch ́ video giám sát CCTV cho cảnh sát. Làm việc trong một tang ham không có cửa sotại một ngôi nhà bınh ̀ thường nam ở đường Redland, anh dùng rat nhieu thiet bị khác nhau đetăng cường chat lượng hınh ̀ ảnh CCTV, cho tới khi chúng có thesử dụng đượ c như chứng cứ. Ray đoán rang Wesley là người trong sạch, dự a trên thự c terang anh ta đang giúp đỡ cảnh sát, nhưng có thứ gı̀ đó gờn gợn khien ông nhún vai. “Tôi xin loi, Kate, nhưng tôi không thecap ngân sách cho việc này.” Ray nói. Ong căm ghét cảm giác phải nói cho Kate biet rang tat cả nolự c của côtrong suot thời gian qua đang sap sửa ket thúc đột ngột. Wesley là một lự a chọn ton kém, nhưng anh ta rat giỏi và Ray an tượng với loi tư duy vượt ra ngoài khuôn kho của Kate. Ong ghét phải thừa nhận đieu này, ngay cả với chınh ́ bản thân mınh, ̀ nhưng ông đãkhông còn quan tâm tới vụ án trong may tuan gan đây. Tat cả những việc có liên quan tới Tom khien ông mat tập trung và trong một khoảnh khac, ông đãhơi có cảm giác oán giận cậu con trai. Không thebào chữa đượ c việc đecho cuộc song riêng tư ảnh hưởng tới công việc, nhat là khi ông đang xử lý một vụ gây nhieu chú ý như lan này. Tuy nhiên chuyện đó cũng chang còn ý nghıa ̃ gı̀nữa, bởi cảnh sát trưởng đã ra quyet đinh. ̣ “Chi phı́ cũng không tới mức quá lớn đâu.” Kate cat lời, “Tôi đãnói chuyện với anh ay, và…” Ray ngat lời, “Tôi không thecap ngân sách cho bat kỳ đieu gı̀nữa.” Ong nhan mạnh. Stumpy nhın ̀ Ray. Anh đãlàm việc ở đây đủ lâu đe biet chuyện gı se ̀ ̃ dien ra tiep theo. “Giám đoc đã yêu cau tôi đóng vụ này lại.” Ray nói, mat không rời Kate. Có một khoảng lặng ngan. “Tôi hy vọng sep đãnói với bà ay can phải quan tâm hơn vào đâu.” Kate cười, nhưng chang ai hưởng ứng. Cô nhın ̀ qua lại giữa Ray và Stumpy roi nghệt mặt. “Ong nói nghiêm túc đó chứ? Chúng ta sẽbỏ cuộc trong vụ này ư?” “Chang có gı̀ đebỏ cuộc cả.” Ray nói, “Chúng ta chang làm gı̀ hơn đượ c nữa. Cô đãchang đi đượ c tới đâu với việc theo dau chiec vỏ đèn sương mù.” “Có cả chục hoặc hơn nữa thông so linh kiện rat đáng chú ý.” Kate nói, “Ong sẽkhông thetin noi vecon sonhững người thợ máy đãchang he lưu giữ chút giay tờ nào vecông việc của mınh. ̀ Nhưng đieu đó chang có nghıa t ̃ ôi không the lan ra manh moi, cái tôi can chı lả ̀ thêm thời gian.” “Đây là một sự phı́phạm nolự c.” Ray nói nhẹ nhàng, “Đôi khi ta phải biet khi nào thı ne ̀ ̂n dừng lại.” ‘‘Chúng ta đãlàm mọi thứ có the”, Stumpy nói, “nhưng chuyện giong như mò kim đáy bevậy. Không có solinh kiện, không màu sac, hãng sản xuat hoặc loại xe: chúng ta can hơn the, Kate.” Ray cảm kıch ́ vı̀Stumpy lên tieng ủng hộ ông. “Và chúng ta không có nhieu chứng cứ”, Ray nói, “vı̀ thetôi sợ rang trước mat chúng ta can phải tạm ngừng cuộc đieu tra này. Hien nhiên, neu có dien bien mới xuat hiện, chúng ta sẽtheo dau. Nhưng ngượ c lại thı…̀ ” Ong bỏ lửng câu nói khi thay mınh ̀ đang giong một chiec máy đọc lại thông cáo báo chı́ của cảnh sát trưởng. “Việc đóng vụ án là vı̀lý do chınh ́ tri, ̣ đúng không?” Kate nói, “Giám đoc ra lệnh và chúng ta phải tuân theo ngay, phải vậy không?” Ray chợt nhận ra Kate đã xem vụ án này giong như chuyện của cô vậy. “Coi nào Kate, côđãở trong ngheđủ lâu đebiet rang đôi khi ta phải đưa ra các lự a chọn khó khăn.” Ong ngừng lại ở đó, không muon tỏ ra kẻ cả với Kate, “Nhın ̀ này, đãgan sáu tháng và chúng ta chang có gı̀ chac chan đetiep tục công việc. Không nhân chứng, không dau vet hiện trường, chả có gı̀ cả. Chúng ta có theném het nguon lự c trên thegiới vào vụ này nhưng sẽvan không thecó manh moi vững chac đetiep tục công việc. Tôi xin loi, nhưng chúng ta van còn các cuộc đieu tra khác, các nạn nhân khác can đòi lại công lý.” “Theông đãcothử cách khác chưa?” Kate nói, đôi má côđỏ lựng vı̀ tức giận, “Hay ông chı bie ̉ t cúi mınh?” ̀ “Kate!” Stumpy nói với giọng cảnh cáo, “Cô can bınh tı ̀ nh la ̃ ̣i.” Kate như không nghe thay và van nhın ̀ trừng trừng vào Ray, “Tôi đoán ông có theđãnghı̃veviệc thăng chức. Sẽkhông có chuyện đó neu chong lại giám đoc, đúng không nhı?”̉ “Chang liên quan gı̀tới việc đó cả!” Ray cotỏ ra bınh ̀ tınh, ̃ nhưng lời lẽphát ra lớn hơn ông tưởng. Cả hai trợn mat nhın ̀ nhau. Ray biet rang Stumpy đang nhın ̀ ông chờ đợi. Ong phải hét vào mặt Kate và đuoi côra khỏi văn phòng. Đecônhớ rang mınh ̀ chı̉là một thám tử cảnh sát bınh̀ thường trong một Phòng Đieu tra Hınh ̀ sự bận rộn và rang neu sep bảo đóng một vụ nào đóthı̀có nghıa ̃ vụ đó sẽbịđóng lại. Het chuyện. Ray há miệng nhưng không thenói. Van đelà Kate nói trúng phóc. Ray cũng giong Kate, chang muon đóng vụ tai nạn và đã có thời gian ông đứng trước sep vàtranh cãi vemột vụ án theo cái cách mà Kate đang làm bây giờ. Có lẽông đãmat đi khả năng đó hoặc có theKate đúng: ông đãquá chú tâm tới việc thăng tien. “Thật khó khăn khi côđãbỏ ra rat nhieu nolự c và làm rat nhieu việc, tôi hieu.” Ray nói nhẹ nhàng. “Đó không chı̉là công việc.” Kate chı̉vào bức ảnh của Jacob nam trên tường, “Đó là một đứa trẻ bé xıu. Chu ́ yện này thật sai trái.” Ray nhớ lại cảnh người mẹ của Jacob ngoi trên sofa, sự đau khohan lên gương mặt cô. Ong không thetranh cãi với luận điem của Kate và ông cũng không colàm the. “Tôi thật sự xin loi.” Ong hang giọng và co tập trung vào đieu gı̀đó. “Hiện nay đội đang phải xử lý những chuyện nào khác?” Ong hỏi Stumpy. “Malcolm ở tòa án cả tuan vı̀ việc của Grayson và anh ay còn phải hoàn tat ho sơ vemột vụ co ý gây thương tıch ́ nghiêm trọng ở pho Queen - Cơ quan Công toHoàng gia đãquyet đinh ̣ khởi tovụ đó. Tôi đang thu gom thông tin đượ c báo vecác vụ cướp ở siêu thị Co-op và Dave thı̀đang hotrợ đieu tra một vụ âm mưu phạm tội bang dao. Hôm nay anh ay đang ở một trường học đelàm các công việc ‘ket noi cộng đong’.” Stumpy nhan vào cụm từ sau cùng này như theđó là một câu chửi the và Ray bật cười. “Ta phải tien lên theo thời đại thôi, Stumpy.” “Ong cóthenói tới cạn lời với lũtrẻ đó.” Stumpy tiep tục. “Nhưng van sẽ chang the ngăn chúng nó mang dao bên mınh. ̀ ” “Chà, có the, nhưng ıt ́ nhat chúng ta đã thử ngăn chặn.” Ray viet nhanh một lời nhac nhở dành cho ông trong socông tác, “Hãy cho tôi biet thông tin cập nhật trước buoi họp vào sáng mai, đượ c không? Vàtôi muon biet ý kien của anh veviệc ta sẽ kêu gọi không mang dao tới trường nhân dip sa ̣ p tới kỳ nghı củ ̉a các trường học. Hãy co ngăn cản, đe càng ıt con dao đư ́ ợ c đưa tới trường càng tot.” “Tôi sẽ xử lý may việc đó.” Kate van đang nhın ̀ dán xuong sàn nhà, tay liên tục bứt vùng da quanh ngón tay. Stumpy vo nhẹ vào tay và Kate quay lại nhın anh. ̀ “Bánh mỳ kẹp thit x̣ ông khói nhé?” Anh nói nhẹ nhàng. “Nó sẽ chang khien tôi khá hơn đượ c.” Kate lam nham. “Không”, Stumpy nói, “nhưng có lẽnó sẽgiúp tôi thay thoải mái hơn, neu cô không mang bộ mặt sưng vù như chó ngao bi ong đo ̣ t đó trong cả buoi sáng nay.” Kate bật cười, “Tôi sẽ gặp anh ngoài đó.” Sự im lặng xuat hiện trở lại và Ray thay Kate đang chờ cho tới khi Stumpy rời khỏi phòng. Ong đóng cửa, trở lại bàn, ngoi xuong và khoanh tay trước ngự c, “Cô on chứ?” Kate gật đau, “Tôi muon xin loi, lẽra tôi không nên nói năng với ông như the.” “Tôi đãtừng gặp những chuyện tệ hơn.” Ray nhech mép. Kate chang cười đáp lại và Ray nhận ra cô đang không thıch ́ đùa cợt. “Tôi biet vụ này có ý nghıa r ̃ at nhieu với cô.” Ong nói. Kate nhın ̀ ảnh Jacob thêm một lan nữa. “Tôi có cảm giác giong như đã đe cậu bé ay that vọng.” Ray cảm thay sự bào chữa của ông đang đovỡ. Đúng the, họ đãđe cậu bé đó that vọng, nhưng cho Kate biet đieu này sẽchang giúp ıch ́ gı̀ cả. “Cô đã co het sức roi. Đó là tat cả những gı cò ̂ có the làm.” “Như thevan chưa đủ, phải không?” Cô xoay ra nhın ̀ Ray và ông lac đau. “Không, van chưa đủ.” Kate rời khỏi phòng, đóng cửa lại và Ray đập tay đánh ram xuong bàn của ông. Cây bút nam trên bàn lăn vòng vòng roi rơi bộp xuong đat. Ong ngả người vào ghevà đan tay vào sau đau. Ray cảm giác mái tóc của ông đãmỏng đi và ông nham mat, đột nhiên thay rang mınh̀ đãquá già và mệt mỏi. Ong nghı̃vecác sı̃quan cap cao hơn mà ông tiep xúc gan như moi ngày: phan lớn cao tuoi hơn ông, nhưng có vài người trẻ hơn. Tat cả đeu thăng tien rat nhanh mà chang gặp trở ngại gı. ̀ Liệu ông có đủ năng lượng đe ganh đua với họ? Liệu có bao giờ ông muon đua không? Thời kỳtrước đây, khi Ray mới gia nhập cảnh sát, chuyện dường như rat đơn giản. Chı̉ việc bat nhot những kẻ xau và đảm bảo an toàn cho người tot. Thu thập bang chứng từ các vụ tan công và đâm dao; các vụ hãm hiep và phá hoại, làm thật tot đegiúp ıch ́ cho thegiới. Nhưng có phải ông van đang làm những việc như xưa? Ngoi chet gı́ trong văn phòng từ 8 giờ sáng tới 8 giờ toi gan như moi ngày, chı̉đi ra ngoài xử lý việc nào đó khi ông làm lơ với công việc bàn giay; buộc phải chap nhận cuộc song như một công chức, dù đieu đó chong lại mọi thứ mà ông đã từng tin tưởng. Ray nhın ̀ vào hosơ của Jacob, nó đãdày cộp báo cáo từ những lan săn lùng vôvọng và đieu tra mà không thu đượ c ket quả nào. Ong nghı̃ vesự cay đang trên gương mặt của Kate và sự that vọng của cô vı̀việc ông đã không mạnh mẽ chong lại quyet đinh ̣ của giám đoc. Ray cũng căm ghét thự c terang cô sẽcoi thường ông hơn vı̀ chuyện này. Nhưng lời lẽcủa giám đoc van văng vang bên tai và Ray biet rõrang chang nên chong lại mệnh lệnh trự c tiep từ cap trên làm gı, ̀ bat kecảm giác của Kate là thenào. Ong cam ho sơ của Jacob lên roi kiên quyet đặt nó xuong ngăn kéo dưới cùng của chiec bàn làm việc. CHƯƠNG 8 N gay từ lúc tôi đi xuong bãi bien, bau trời trông như sap mưa tới nơi. Tôi kéo mũáo mưa lên trùm đau khi những giọt nước đau tiên rơi xuong. Tôi đãchụp đượ c những bức ảnh mà mınh ̀ mong muon. Bãi bien đay những dòng chữ tôi viet. Tôi đãthành thạo với việc viet chữ trên cát và xử lý các góc chụp. Tôi đượ c dạy vechụp ảnh thời đang theo học chuyên ngành mỹthuật. Dù vậy, lúc ay điêu khac van là niem đam mêcủa tôi. Thời điem này, tôi lại thıch ́ tım ̀ hieu vemáy ảnh, chınh̉ sửa các cheđộ ánh sáng khác nhau và mang nó theo người đi khap mọi nơi. Giờ đây, máy ảnh cũng quan trọng với tôi không khác gı̀những khoi đat sét màtôi dùng đeđiêu khac. Dù tay đãrun lên sau cả một ngày cam máy, tôi van còn đủ cảm xúc đe chụp thêm nhieu tam hıǹ h nữa. Tôi thường xuong đây vào moi buoi sáng khi cát còn ướt vı̀như thesẽde dàng viet chữhơn và quay lại vào buoi chieu khi mặt trời đãlên cao. Tôi tım ̀ hieu vethời gian hoạt động của thủy trieu và lan đau tiên từ sau vụ tai nạn đó, tôi bat đau nghı̃vetương lai. Tôi mong chờ mùa hè đenhıǹ ngam mặt trời trên bien. Bãi đoxe đang mở cửa đón khách du lich ̣ và Penfach chật nıch ́ người. Tôi cảm thay hơi buon cười vı̀thay mınh ̀ đã thành dân đia ̣ phương quá nhanh, chang may vui vẻ khi cái chon “von đang của riêng tôi” bong choc lại đông nghit ̣ khách du lich; ̣ bãi bien yên tınh cu ̃ ̉a tôi giờ đây lại thuộc sở hữu của nhieu người. Bãi cát bat đau lochovı̀những hạt mưa. Sóng cuon cuộn xô vào bờ cuon đi tat thảy những gı̀tôi đãviet trên bãi cát ướt ở sát mép nước. Từ lâu việc viet tên mınh ̀ trên cát đãtrở thành một thói quen hàng ngày và tôi rùng mınh ̀ khi nhın ̀ thay những cơn sóng lớn cuon phăng mọi thứ vào lòng bien cả. Ngay cả khi những tam hınh ̀ chụp những thứ tôi vẽ vào moi sáng đượ c lưu lại an toàn trong máy ảnh thı̀tôi van không quen đượ c với loi song ıt ́ hoạt động sáng tạo này. Chang có khoi đat sét nào ở đây đetôi có thenhào đi nhào lại, hoàn thiện hınh ̀ dáng cho nó, tạo ra cho nó một hınh ̀ hài thự c sự. Khi can thiet, tôi phải làm việc thật nhanh dù đieu đó khien tôi vừa vui vừa mệt. Trời van mưa không ngớt. Tôi vừa mặc áo mưa, đi ủng và vừa viet chữ. Khi rời khỏi bãi bien, tôi thay một người đàn ông dat một con chó to lớn đang tien vephıa ́ mınh. ̀ Tôi giữ bınh ̀ tınh. ̃ Anh ta còn ở cách khá xa, nhưng chang biet liệu anh ta có ý đinh ̣ đen gan tôi không, hay chı̉ đơn giản là đi ra bien. Tôi thay có vị tanh tanh trong miệng mınh. ̀ Tôi liem môi cho đỡ khô và chı̉ cảm nhận đượ c vị mặn. Trước đây tôi đã từng trông thay người đàn ông này và con chó. Tôi đãtrông thay họ từ trên đınh ̉ cao nhat của vách đá vào sáng hôm qua. Tôi nhın ̀ theo họ cho tới khi cả hai rời đi và bãi bien lại trở nên vang lặng. Dù không gian ở đây rat rộng lớn, tôi van thay mınh ̀ như bị mac kẹt và bat đau đi dọc theo khu vự c gan bien, như the chı đang da ̉ ̣o chơi lang thang. “Chào buoi sáng.” Anh ta đoi hướng và đi song song với tôi. Tôi chang đáp lại câu nào. “Một ngày đẹp trời đeđi dạo đay.” Anh ta nói, ngửa mặt lên nhın ̀ trời. Tôi nghı̃anh ta trong độ tuoi 50: tóc bạc lộ ra dưới cái mũ, bộ râu đượ c cat tıa ca ̉ n thận che gan nửa khuôn mặt. Tôi thở nhẹ ra, “Tôi phải quay lại”, tôi nói bâng quơ, “tôi phải…” “Tận hưởng một ngày tot lành nhé.” Anh ta gật gật đau đáp lại roi gọi con chó, còn tôi quay vebờ và chạy bộ ra phıa ́ mỏm đá. Đượ c một nửa đường, tôi quay lại nhın ̀ đekiem tra xem có ai theo phıa ́ sau không, nhưng anh ta van đứng tại chocũ, ở khu vự c gan mép nước và đang ném cây gậy xuong bien cho con chó đi tım. ̀ Nhip ̣ tim tôi dan trở lại bınh̀ thường và lúc này tôi cảm thay mınh tha ̀ ̣̂t ngớ ngan. Leo đượ c tới đınh ̉ của vách đá thı̀toàn thân tôi ướt sũng. Tôi quyet """