"
Đứa Con Xa Lạ - Rachel Abbott full mobi pdf epub azw3 [Trinh Thám]
🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Đứa Con Xa Lạ - Rachel Abbott full mobi pdf epub azw3 [Trinh Thám]
Ebooks
Nhóm Zalo
ĐỨA CON XA LẠ
(DCI Tom Douglas #4)
Tác giả: Rachel Abbott
Người dịch: Nguyễn Xuân Hồng Phát hành: Văn Việt
Nhà xuất bản Văn Học 2016 —★—
ebook©vctvegroup
Tặng Al
Hai mươi năm quá muộn màng -
Nhưng có lẽ còn tốt hơn một con cá voi sát thủ chăng? Rachel Abbott
KHÚC DẠO ĐẦU
T
hêm mười phút nữa, và cô sẽ an toàn ở nhà.
Caroline Joseph rùng mınh ̀ khoan khoái vı̀chuyen đi dài đang đang sap ket thúc. Chưa bao giờ côthıch ́ việc lái xe ban đêm và côluôn cảm thay hơi mat kiem soát. Từng cặp đèn pha tien đen gan dường như đeu hút cô vephıa ́ chúng, thứ ánh sáng màu trang của chúng soi tỏ không gian trong xe, trong khi cô nam chặt vô lăng, co hướng chiec xe thang ve phıa trư ́ ớc.
Nhưng giờ thı̀ không còn lâu nữa. Cô mong đượ c đem Natasha đi tam nước am, uong một coc sôcôla nóng, và ủ con bétrên giường. Sau đó côcóthedành not thời gian còn lại của buoi toi cho David. Anh đang gặp chuyện gı̀ đó bự c bội, và Caroline nghı̃rang neu họ có thengoi trước đong lửa cùng với một ly rượu vang khi Natasha đã say ngủ thı cò ̂ có thethuyet phục đượ c anh nói ra mọi chuyện. Chac chan phải là chuyện gı đo ̀ ́ liên quan đen công việc.
Cô liec nhın ̀ cô con gái quý báu của mınh ̀ qua gương chieu hậu. Tasha đãsáu tuoi - hay sáu ba phan tư, như cách côvan thıch ́ đem khoe - mặc dù thân hınh ̀ mảnh khảnh của con bé khien nó trông nhỏ tuoi hơn. Mái tóc vàng nhạt của nó buông thành những lọn quăn mem mại trên vai, và những đường nét thanh tú của nó thınh ̉ thoảng lại sáng bừng lên trong thứ ánh sáng vàng khi họ đi qua những ngọn đèn đường. Mat con bé nham chặt, và Caroline mım ̉ cười trước vẻ bınh ̀ an của con bé.
Hôm nay Tasha thehiện tınh ́ cách diu ̣ dàng như thường lệ, chơi rat vui vẻ với anh chị em họ trong khi đám người lớn bận rộn làm theo lệnh bocủa Caroline. Ong cụ đãđưa ra một “chı̉dụ” - lan này tuyên bo rang Caroline, cùng với các anh chị em và gia đınh ̀ của họ, phải đen dự một bữa toi trước dip ̣ Giáng sinh. Bınh ̀ thường, tat cả mọi người đeu vâng lời. Tat cả mọi người có nghıa la ̃ ̀ trừ David ra.
Đường rẽvào những con hẻm dan tới nhà họ vùn vụt tien lại gan, Caroline liec nhın ̀ Natasha lan chót. Khi họ rời khỏi đường chınh ́ và xa dan những khung cửa socủa các cửa hiệu đèn đuoc sáng choang, quang sáng màu hophách của những ngọn đèn đường cao vút, khoang sau xe chım ̀ vào bóng toi. Con bé ngủ suot cả chuyen đi, nhưng lúc này bat đau cự a quậy.
“Con on chứ, Tasha?” Caroline hỏi. Đứa bé chı̉ làu bàu đáp lại, van chưa tınh ̉ ngủ han đetrả lời trong lúc đưa mu bàn tay dụi dụi mat. Caroline mım ̉ cười. Côđạp nhẹ phanh và chuyen sođerẽ. Tat cả những gı̀côphải làm là chạy not vài dặm đường cuoi cùng của chuyen đi này, dọc theo những ngõphohẹp có hàng giậu hai bên, chım ̀ sâu trong bóng toi, và roi côcó thenghı̉ngơi. Côchợt thay lo lang veDavid. Anh biet cô rat ghét lái xe buoi toi, và lẽ ra anh có thecogang - vı̀Natasha, neu không phải vı cò ̂. Hôm nay cả hai người đeu nhớ anh.
Có một chuyen động đột ngột bên trái thu hút ánh mat của Caroline, và cô xoay đau vephıa ́ đó, tim côđập nhanh trong long ngự c. Một con cú xàthap xuong hàng giậu, phan ngự c trang xóa của nó bat trọn quang ánh sáng từ đèn pha của cô, sáng rỡ trên nen trời đen. Cô thở phào.
Trời không có trăng, và mặt đường đen kit ̣ trên các ngõphodan tới ngôi nhà của họ lap loáng những hạt sương. Mọi thứ xung quanh cô
dường như yên tınh ̃ hoàn toàn, như thecả thegiới vừa dừng lại, và giờ neu con cú bay đi thı̀côlà vật duy nhat van còn chuyen động. Caroline biet, neu cômở cửa so, sẽchang cótieng động gı̀ngoài tieng động cơ xe am ı̀khe khẽ. Phıa ́ trước hay đang sau đeu chang có ánh sáng, và trong phút choc, noi sợ bóng toi rat tự nhiên của cô nhăm nhe ụp xuong.
Cô rướn người vephıa ́ trước, bật radio với âm lượng nhỏ, cảm thay bınh ̀ tâm nhờ sự vui tươi của những ca khúc dip ̣ le. Chang may cô sẽ phát ngán với những âm thanh này nhưng ngay lúc này, sac thái vui vẻ thường lệ của chúng khien cô thay thư thái.
Cô mım̉ cười khi điện thoại trên ghengoi cạnh mınh ̀ bat đau reo. Chac chan rang đó là David muon hỏi khi nào côve, côchı̉hơi liec nhıǹ màn hınh, ̀ nhưng đúng khoảnh khac cuoi cùng cônhận ra, cuộc gọi đen từ một sođãđượ c an. Cô chạm vào màn hınh ̀ và hủy cuộc gọi. Dù là ai thı̀ cũng cứ đợi tới lúc cô veđen nhà đã. Cô đánh lái bang một tay đe
cua nhanh trong lúc đặt điện thoại trở lại ghengoi, khien chiec xe hơi trượt đi trên mặt đường lạnh lẽo. Cô cảm thay hơi hoảng. Nhưng chiec xe van vững, và cô lại thở bınh thư ̀ ờng.
Caroline ngoặt thật can thận ở những chotiep theo, nhưng đôi vai căng cứng của côtrùng xuong khi cô chạy đen một đoạn đường thang có bờ giậu cao che chan, cùng những đường rãnh sâu dọc hai bên. Caroline rướn sát vào kınh ́ chan gió, đăm đăm nhın ̀ sâu vào màn đêm. Đèn pha xe cô đang rọi vào một khoảng toi tham hơn - có gı̀đó trong ngõphophıa ́ trước. Cô hơi đạp phanh và ve một so, chạy chậm lại vẻ phòng xa.
Cô chuyen tiep vesohai đetien gan vật cản, hãi hùng nhận ra đó là một chiec xe hơi, xoay nghiêng chan ngang đường, hai bánh trước của
nó vùi xuong rãnh bên mé phải đường. Cô nghı̃mınh ̀ nhıǹ thay một bóng đen trong xe, như the có ai đó đo gục trên vô lăng. Khi Caroline cham chậm tien vephıa ́ chiec xe, tim côbong đập rộn, cô nhan nút đe hạ kınh cư ́ ̉a so. Trông như có người can đượ c giúp đỡ. Điện thoại lại reo vang.
Y nghı̃đau tiên của côlà mặc kệ, nhưng neu đãxảy ra một vụ tai nạn thı̀côcóthecan gọi thêm hotrợ. Côvớ lay điện thoại trên ghevàtrả lời cuộc gọi, nhận ra tay mınh đang run ba ̀ n.
“A lô?”
“Caroline, em ve nhà chưa?”
Đó là một giọng nói cômơ honhận ra, nhưng không sao xác đinh ̣ rõ đượ c.
Mat côkhông rời vật cản phıa ́ trước trong lúc côdừng lại và mở dây an toàn.
“Van chưa. Nhưng sao? Ai đay?”
“Nghe anh này. Cho dù em làm gı, ̀ em cũng đừng dừng xe lại. Cho dù có chuyện gı̀xảy ra, trong bat kỳ hoàn cảnh nào cũng đừng dừng xe lại.” Người đàn ông nói nhỏ và nhanh. “Venhà. Vethang nhà. Em nghe anh nói không?”
Vẻ hoảng hot của giọng nói trong điện thoại tương ứng với tâm trạng lo lang dan tăng của chınh Car ́ oline. Cô ngập ngừng. “Nhưng có một chiec xe nam ngang đường, và trông như có người bên trong. Có thehọ bị bệnh, hoặc họ vừa gặp tai nạn. Tại sao tôi không the dừng lại? Có chuyện gı v̀ ậy?”
“Cứ làm như lời anh đang bảo, Caroline. Đừng ra khỏi xe. Đạp chân
xuong ngay và chạy qua chiec xe đó, đừng có dừng lại vı̀bat kỳ ai hay bat kỳ cái gı. C̀ ứ làm đi.”
Giọng nói khan trương, gap gáp. Caroline cảm thay noi sợ dâng lên trong co họng. Chuyện này là sao? Cô liec nhın ̀ gương chieu hậu, và quyet đinh. ̣ Cô ném điện thoại di động lên ghecạnh mınh, ̀ nam lay vô lăng bang cả hai tay. Chiec xe nam bẹp kia dài vàthap, choán hau het be rộng mặt đường với hai bánh sau hơi hang khỏi mặt đat vı̀ca-pôchech xuong rãnh. Không có nhieu chođevòng qua phan thùng sau của chiec xe, nhưng cô có the làm đượ c. Cô phải làm đượ c.
Côđạp mạnh chân xuong sàn. Lop xe trượt trên mặt đường lạnh lẽo, nhưng van bám đượ c, và cô đánh xe sang trái. Bánh xe bên trái cô leo lên bờ đường bên dưới hàng giậu và chiec xe lượn một góc khá nguy hiem. Cô xoay vô lăng trở lại bên phải và chiec xe của cô nện mạnh xuong, hướng thang mé bên kia đường. Caroline lại đánh lái sang trái đe chınh tha ̉ ng hướng, động cơ ro lên khi cô tăng toc.
Đột nhiên cô cảm thay mınh ̀ bat đau trượt đi. Cô cuong cuong xoáy vôlăng het hướng này lại hướng khác, nhưng cho dù côlàm gı, ̀ chiec xe van chang nghe lời. Băng phủ mặt đường, và côđang đi quá nhanh. Cô nhớ đãđượ c dặn cách lái xe ở cheđộ trượt, nhưng cách đó cũng không on.
Trong đau côvụt lóe len một cái tên. Côđột nhiên nhận ra ai vừa gọi cho mınh. ̀ Nhưng tại sao lại là anh ta? Cô gọi to tên anh ta, nhưng cô biet rang lúc này anh ta chang thelàm đượ c gı. ̀ Mat cô bị hút vephıá gương, vephıa ́ khoang sau toi om của chiec xe, nơi tat cả những gı̀ cô nhın tha ̀ y là màu trang trong đôi mat mở to, hãi hùng của Natasha. Cô đạp mạnh chân phanh, nhưng chang ăn thua.
Chiec xe trượt nghiêng, va vào bờ đường lan nữa, chom lên một góc và bật tung, lăn lông loc, va mạnh qua hàng giậu và đâm sam xuong rãnh, cơ thegãy rời của Caroline văng đi roi nam yên nửa trong nửa ngoài ô cửa so đe ngỏ.
Viên cảnh sát lái xe dọc theo những ngõphohẹp, tận hưởng khoảnh khac bıǹ h yên hiem hoi trong thời khac sap đen Giáng sinh. Một người giau tên gọi đen báo có một chiec xe hơi văng khỏi đường ở đâu đó quanh đây, nhưng theo nhân viên đieu phoi, người gọi đen không cung cap thêm đượ c chi tiet nào nữa. Viên cảnh sát hy vọng vụ này chı̉là một gãđan nào đó phá xe vı̀bị cạn xăng hoặc trục trặc. Anh đãphải xử lý quá đủ đám say xın ̉ vào cái mùa tiệc tùng này roi, và một chiec xe xinh xan bị bỏ lại sẽlại khien anh phải rời khỏi đường một lúc - thậm chı́có khi đen het ca trự c luôn.
Dan dan anh nhận ra rang không thetım ̀ đượ c sự lạc quan ay của mınh. ̀ Những ánh đèn khien anh phải tin. Không ai vứt bỏ xe của mınh̀ mà đèn van sáng cả, và đang trước anh còn nhın ̀ thay một ngọn đèn trang đứng yên, chieu sáng quac, soi tỏ những hàng cây trơ trụi bên đường. Lúc anh lại gan hơn, quang ánh sáng chói chang từ cặp đèn pha khien anh lóa mat. Anh dùng mu bàn tay che bớt mat, het sức thận trọng tien lại gan phòng trường hợp có người nam trên đường mà anh không thenhın ̀ thay. Anh tien đen cách chiec xe khoảng hai mươi mét và tat động cơ.
Ngay lập tức anh thay rang tınh ̀ hınh ̀ rat tệ. Chiec xe bị lật ngửa, phan trước ghech lên một bên bờ hẻm. Nhưng chınh ́ tieng động mới khien anh rùng mınh ̀ sởn tóc gáy. Xen lan với tieng nođeu đeu êm ả của động cơ xe đat tien vang lên trong không gian thôn dãtınh ̃ mich ̣ xung
quanh, chınh ́ là nhạc nen rat huyen ảo không lan đi đâu đượ c của bài White Christmas của Bing Crosby. Tieng nhạc thư thái tuôn vào không khı́ buoi đêm lạnh lẽo qua một ô cửa đengỏ, nơi đau của một người phụ nữthò ra ở một góc rat khó tin khien viên cảnh sát không can đen gan chiec xe cũng biet cô ay đã chet.
Anh cham chậm tien lại phıa ́ chiec xe dựng ngượ c đetat động cơ, và cả tieng nhạc. Anh đãcó thehıt ́ thở trở lại. Giờ thı̀đây chı̉là một vụ tai nạn giao thông trên đường với duy nhat một chiec xe gặp nạn, mặc dù rat thảm khoc. Anh với lay bộ đàm.
Trong lúc đợi nhân viên cap cứu đen, biet rõrang họ chang thelàm gı̀hơn là xác nhận những gı̀anh đãbiet, viên cảnh sát tien hành chặn đường, gọi nhóm chuyên gia đen đieu tra vụ tai nạn và đenghị kiem tra trên hệ thong máy tınh ́ cảnh sát toàn quoc vechiec xe đexác đinh ̣ chủ sở hữu. Anh vớ lay một chiec đèn pin cự c mạnh trong ngăn hành lý của mınh ̀ và rọi quanh ngõpho, rọi xuong hào, dọc theo bờ đường, cotım̀ kiem xem có ai từng tım ca ̀ ́ch bò ra khỏi chiec xe, có the bi thư ̣ ơng, hoặc thứ gı̀ đó trên đường có thelà nguyên nhân khien chiec xe bị mat lái không. Chang có gı ca ̀ ̉. Con đường trong trơn.
Viên cảnh sát thay nhẹ người khi không khı́ yên ang bị phá vỡ bởi những tieng còi rúc càng lúc càng gan, và chı̉ vài phút sau xe cứu thương vụt đen, ánh đèn của xe làm hiện ra một người đi xe đạp một mınh đang ng ̀ ập ngừng tien lại hiện trường.
Người đàn ông nhảy xuong xe và đứng cách một quãng. Viên cảnh sát tien lại phıa anh ta. ́
“Xin loi, thưa ông - ông can lùi lại.”
“Vâng, thưa ngài sı quan. T ̃ ôi chı đang tr ̉ ên đường ve nhà thôi.”
“Tôi hieu, nhưng tôi không theđeông đi qua đoạn đường này vào lúc này, thưa ông. Tôi tin chac ông thông cảm chuyện đó.” “Có người bịthương à? Trông như xe của Caroline Joseph. Tôi nói có đúng không?” Người đi xe đạp hỏi.
“Lúc này tôi chưa khang đinh đư ̣ ợ c, thưa ông.”
Người đàn ông ngó qua viên cảnh sát đe nhın chie ̀ c xe rõ hơn. “Tôi nhın ̀ thay kia là côay thı̀phải? Oi lạy Chúa. Côay chet roi, phải không?” Anh ta nhın ̀ viên cảnh sát, miệng há ra vı̀ soc. “David tội nghiệp. Đó là chong cô ay. Anh ay sẽ suy sụp mat.”
Viên cảnh sát không nói gı. ̀ Tat cả những gı̀ anh có thelàm là giữ người đàn ông cách hiện trường vụ tai nạn càng xa càng tot cho tới khi lự c lượng hotrợ đen, nhưng ngay cả từ khoảng cách này, van nhın ̀ thay rat rõ phan đau của người phụ nữ.
“Không có Natasha đi cùng cô ay sao?” Người đi xe đạp hỏi, giọng anh ta run lên. “Cô gái bé bỏng của cô ay? Đứa bé đáng yêu nhat.” Viên cảnh sát lac đau, có phan nhẹ người.
“Không, thưa ông. Ghecho trẻ con có ở phıa ́ sau nhưng thật may là trong không. Không có ai khác ở trong xe.”
VIỆC TÌM KIẾM BÉ GÁI MẤT TÍCH LẮNG XUỐNG
M
ột phát ngôn viên của cảnh sát khẳng định rằng, cho đến hôm nay, việc tìm kiếm bé Natasha Joseph bị mất tích đã lắng xuống. Thanh tra thám tử Philippa Stanley của sở Cảnh sát Greater Manchester đưa ra phát ngôn sau:
“Các nhóm chuyên gia và tình nguyện viên đã tìm kiếm trong vùng suốt hơn hai tuần. Chúng tôi tin rằng từng phân đất ở khu vực xung quanh địa điểm xảy ra tai nạn đều đã được tìm kiếm. Bên cạnh việc các nhóm tìm kiếm đã kiểm tra mọi ngóc ngách mà một đứa trẻ có thể chui vào cho ấm, chúng tôi còn huy động chó đánh hơi và trực thăng có thiết bị dò tìm hồng ngoại. Tôi rất tiếc phải nói rằng chúng tôi không tìm thấy gì.”
Natasha Joseph - tên trong nhà là Tasha - mất tích sau khi xe hơi của mẹ bé bị đâm trong hẻm Littlebarn lúc họ trở về sau một bữa tiệc gia đình. Caroline Joseph là người lái xe, và không còn chiếc xe nào khác có liên quan. Khi cảnh sát đến hiện trường vụ tai nạn, không hề có dấu hiệu gì của bé Natasha hiện đang mất tích. Bà Joseph được nhân viên y tế tuyên bố đã chết.
Hiện cảnh sát đang theo các hướng điều tra khác. Đặc biệt họ đang tiếp tục đề nghị những người dân có mặt ở bất kỳ đâu gần khu vực tai nạn ra trình diện.
“Cho dù mọi người tin mình biết chút gì đó hay không thì thông tin dù là nhỏ nhất - việc nhìn thấy một chiếc xe cụ thể hay một người có hành động đáng ngờ - đều có thể giúp ích, đặc biệt khi ghép với những thông tin khác mà chúng tôi đã thu thập được. Chúng tôi đang truy cập hệ thống ANPR (Nhận dạng Biển số Ô tô) những nơi phù hợp, và cũng tìm các đoạn hình ảnh CCTV từ sân trước các trạm xăng và các camera khác tại thị trấn gần đó. Nhưng chúng tôi khẩn nài bất kỳ ai ra ngoài tối hôm đó tại khu vực xung quanh hãy hiện diện. Các chuyên gia phỏng vấn được đào tạo bài bản của chúng tôi sẽ giúp quý vị xâu chuỗi từng thời khắc của tối hôm đó, và chúng tôi rất hy vọng rằng một mẩu thông tin quan trọng mà chúng tôi cần sẽ hé lộ.”
Cảnh sát xác nhận rằng trong khi việc tìm kiếm thực địa tại khu vực được lắng xuống thì các nhóm thám tử đang theo vụ này vẫn làm việc ở mức cao nhất.
David Joseph, chồng của Caroline và bố của Natasha, cũng là một doanh nhân Manchester thành đạt, tuần trước đã đưa ra lời khẩn cầu rất xúc động trên truyền hình.
“Phải có ai đó biết con gái bé bỏng của tôi ở đâu chứ. Nó đã mất mẹ, và Tasha tội nghiệp hẳn rất đau đớn, bối rối và rất sợ hãi. Xin hãy giúp tôi tìm con bé. Tôi cần con gái bé bỏng của tôi. Tôi đã mất tất cả.” Để nói riêng với ai đó, xin hãy gọi 0800 6125736 hoặc 0161 7913785.
1
S
áu năm sau.
Đội trưởng thanh tra thám tử Tom Douglas nhận thay mınh ̀ đang khe khẽư ử một giai điệu trong lúc đi dọc hành lang vephıa ́ văn phòng của mınh. ̀ Anh luôn thıch ́ thú ngày đau tiên trở lại làm việc sau một kỳ nghı, r̉ at giong cái cách anh thıch thu ́ ́ việc trở lại trường học sau kỳ nghı̉ hè kéo dài lúc anh còn nhỏ. Đó là nhờ cái cảm giác đephòng, việc biet rang ngày hôm đó sẽ mang tới những thử thách mà anh rat thıch đư ́ ơng đau. Anh thıch ́ cái tınh ̀ thân ái trong nhóm của mınh ̀ - không han là bạn bè, nhưng là những đong minh biet hotrợ nhau mà anh biet luôn đứng sau mınh. ̀ Đây không phải là công việc dedàng nhat trên đời, nhưng anh không cảm thay chán ngán, và có rat nhieu đieu đenói đen từ công việc ay.
Anh đay mở cánh cửa văn phòng mınh, ̀ thò bàn chân trái ra đeđưa cái chan cửa vào vị trı. ́ Chân anh hang trong không khı. ́ Nhın ̀ xuong, chang thay tăm hơi con lợn béo tròn anh dùng đegiữ cho cửa mở đâu cả. Anh treo áo khoác lên mac và bò rạp xuong đe tım no ̀ ́ dưới gam bàn.
Anh nghe thay có tieng gõ nhanh lên cửa và càu nhàu, “Vào đi.” Cửa mở ra, anh nghe thay một giọng nói mà anh nhận ra ngay, đang co kiem che sự phan khıch vui v ́ ẻ.
“Sep dưới đó on chứ?”
“Tôi on - nhưng ai đó lại cuom cái con lợn chet tiệt của tôi roi.”
Tom đứng dậy, phủi hai đau goi chiec quan của mınh ̀ cho sạch bụi do sàn nhà chưa đượ c hút bụi. “Nói thật, côcứ nghı̃ở trụ sở cảnh sát thı̀cô có thetự tin tım ̀ thay những công dân trung thự c, chap hành pháp luật phải không? Tôi cứ đinh ninh có khi nó bị đá xuong dưới này, hay gı̀đó, nhưng chang thay nó ở đâu cả.”
“Tôi nghı̃neu ai đó đá con lợn của sep thı̀sep sẽtım ̀ thay người đó tập tenh với một ngón chân bị gãy. Và chang có ai ăn trộm của một đội trưởng thanh tra thám tử trừ phi kẻ đó rat ngu si - mặc dù xét trên cơ sở đóthı̀tôi cho rang chúng ta có vài ứng viên đay. Tôi sẽhỏi quanh đây cho sep.”
Tom kéo ghera và ngoi xuong, ra dau cho Becky làm theo. “Côthe nào, Becky? Có gı thu ̀ ́ vi die ̣ n ra trong khi tôi vang mặt không?” “Nói chung cũng bınh ̀ thường thôi,” Becky trả lời, trong khi cô nam lay một cái ghe. “Ngoại trừ một vụ cưỡng bức đặc biệt tàn bạo, mà chúng tôi cứ nghı lã ̀ cưỡng hiep người lạ nhưng lại không phải.” “The là kẻ nào?”
“Gãbạn trai khon kiep của côay. Gãđeo mặt nạ vàtat cả mọi thứ roi rınh ̀ đợi cô ay trên đường cô ay đi làm ve. Gãnện cô ay nhừ tử, hãm hiep roi bỏ mặc cô ay.”
“Đieu gı t̀ o giác gã?”
“Chınh ́ côay. Ban đau, khi côay nhập viện, côay nói côay không biet đó là ai, nhưng chúng tôi thay ngay côay che giau gı̀đó. Hóa ra côay sợ rang neu côay nói tên gãbạn trai của mınh, ̀ gãsẽgiet côay. Cuoi cùng, côay nhượng bộ và kevới chúng tôi, nhưng nói rang côay không muon buộc tội bởi vı cha ̀ ng có bang chứng gı ngoa ̀ ̀i lời khai của cô ay.”
Becky ngả ra sau và khoanh hai tay.
“Nhưng chúng tôi tóm đượ c gã. Gã cũng thừa khôn ngoan đe đeo bao cao su, nhưng roi lại ngu ngoc liệng cái dùng roi vào một thùng rác, chı̉ cách đó năm mươi mét. Gãnói bạn gái của gãđáng bị như vậy do cái cách cô ay cợt nhả với những người khác ở quán rượu nơi cô ay làm việc.”
Môi Becky cong lên vẻ phan nộ, và Tom hınh ̀ dung ra ngay vẻ cương quyet lạnh lùng mà côay sẽcó khi tham van gãnày. Với sự ton thương của chınh mı ́ nh, nư ̀ ̃ thanh tra của anh có một khả năng kỳ lạ là khai thác đượ c sự thật từ mọi người.
“Nhân tiện, kỳ nghı the ̉ nào sep?” Becky hỏi.
“Tuyệt, cảm ơn. Leo và tôi có vài ngày ở Florence, sau đó chúng tôi tới căn nhà gocủa tôi ở Cheshire. Tôi có cả chong báo của anh trai đe lự a chọn, còn Leo thı̀phải học chuan bị cho một kỳ thi, cho nên đó là một trong những tuan le de chiu, no ̣ ́ đã bien mat lúc nào chang biet.”
Nói chung, Tom cogang giữ kın ́ cuộc song riêng của mınh ̀ và chı̉gan đây mới bat đau thi thoảng nhac đen Leo với các đong nghiệp. Anh hơi thıch ́ thú khi nhận thay một hai người trong sohọ không nhận ra rang Leo là cách nói tat của Leonora, và anh thıch ́ cách dien đạt kỳ quặc đó cho tới khi Becky nói rõ het mọi sự.
Chı̉ có vài người biet đen căn nhà Cheshire mà Tom đãmua khi rời Met. Anh cũng hiem khi đecập đen anh trai mınh ̀ là Jack, mặc dù anh biet Becky biet rõvụ tai nạn thảm khoc đãcướp đi sinh mạng của anh ay vài năm trước, cũng như côbiet Jack đãđelại cho Tom bộn tien nhờ việc bán công ty an ninh Internet của mınh. ̀ Cô chang bao giờ gợi chủ đe này, trừ phi Tom gợi ra.
Điện thoại của Tom làm ngat quãng cuộc thảo luận ve kỳ nghı.̉ “Tom Douglas đây,” anh trả lời. Anh lang nghe khi sep của mınh, ̀ Chánh thanh tra Philippa Stanley, cung cap cho anh những tin tức mà anh ghét hơn bat kỳ thứ gı̀ khác. Tâm trạng vui vẻ của anh tan bien trong chớp mat.
Anh gác máy. “Lay áo khoác đi, Becky. Chúng ta có một cái xác, vàtôi rat tiec phải nói đó là một cô gái trẻ, chı mơ ̉ ́i ở tuoi thành niên thôi.”
Đ
2
ãcó dạo, Tom không giữ quyen đieu khien và đong ý đeBecky lái xe đưa họ đen hiện trường, nhưng chı̉ vài phút ở trên đường anh lay làm tiec với quyet đinh ̣ đó. Việc Becky lái xe bang một tay và rõ ràng thieu chú ýđen những lái xe khác chınh ́ là nguyên nhân bat hòa giữa họ ketừ lan đau tiên họ gặp gỡ, và chang hecó gı̀thay đoi. Anh đãtım ̀ cách kéo cô tới một khóa học lái xe nâng cao, nhưng cô không thay đieu đó là can thiet. Như lời cônói, cô chưa bao giờ gây tại nạn cả, và Tom chı̉có thecho rang đó là vı̀tat cả mọi người đeu nhın ̀ thay côlao đen và đơn giản là tránh khỏi đường của cô.
Bây giờ, khi họ phanh cho xe dừng lại trên một đoạn đường thang chạy dài phıa ́ sau vài chiec xe cảnh sát khác, anh rat vui sướng đượ c chui ra khỏi xe.
Đoạn đường hai bên có hàng cây đượ c bài trı́rat khéo che chan một vài dinh cơ biệt lập khá rộng rãi khỏi tam nhın ơ ̀ ̉ mé bên phải. Bên trái, một khoảng rừng rậm rạp đượ c tách biệt với vıa ̉ hè bang một bức tường vững chac. Khoảng năm mươi mét phıa ́ trước, một sı̃ quan mặc đong phục đang đứng canh chomột cánh cong lập là* kieu cũ mở vào một con đường ban thıu ̉ chật hẹp dan vào rừng. Một dải băng mỏng bảo vệ hiện trường đã đượ c giăng ra.
Không nói một lời, họ khoác trang phục bảo hộ vào và tien vephıá con đường.
Sau vài lời ngan gọn với viên cảnh sát đexác đinh ̣ nhân thân, Tom và Becky bước hàng một dọc theo con đường bùn lay, những bụi mâm xôi um tùm nıu ́ lay ong quan dài của họ, cho tới khi họ đen một đường ham vòm cung. Tom cho rang có một tuyen đường ray cũbị bỏ hoang chạy phıa ́ trên, và anh thay Becky nhăn mũi khi họ bước vào không gian toi tăm và u ám. Dự a vào mùi hôi và rác rưởi vương trên đat, có vẻ đường ham này thường xuyên đượ c sử dụng cho những hoạt động không may lành mạnh, và khi loi họ đi đụng phải những vỏ chai vỡ và những lon bia rong, men theo khoảng chınh ́ giữa con đường đetránh một vài mảnh vụn không may de chiu ̣ vương vãi khap cho tıt ́ đen tận vách tường, Tom nhın ̀ quanh. Neu cô gái bị giet, tại sao lại giet cô ay ngoài chotrong mà không phải trong này, nơi ıt ́ có cơ hội bị nhın ̀ thay hơn? Nơi này đúng sac thái hiện trường tội ác - và neu không phải vụ án này, thı̀anh cũng tin chac rang đường ham đãchứng kien những hành động đoi bại.
Sau đường ham, một sı̃quan khác đang đợi đechı̉cho họ hướng đi đúng, và ở phıa ́ trước, họ có thenhın ̀ thay hai chiec leu trang, đượ c dựng hai bên một cây soi và đượ c buộc với nhau đequây kın ́ phan thân cây to. Đứng ngay bên ngoài dải băng bao quanh hiện trường, Tom nhận ra vóc dáng quá khocủa Jumoke Osoba, mà Tom van quen gọi là Jumbo. Anh vui mừng thay rang - vı̀bat kỳ lýdo gı̀- người này đượ c chı̉ đinh ̣ làm người quản lý hiện trường vụ án cừ nhat mà Tom từng gặp. Đã có thời, nụ cười có sức lan tỏa của Jumbo suýt bien mat.
Tom gật đau tỏ ý cảm ơn.
“Chúng ta biet gı r̀ oi, Jumbo?”
“Thieu nữ - neu cho đoán tôi xin nói côbé khoảng mười hai, nhưng
có thelớn hơn một chút. Rat may cho chúng ta, một chuyên gia bệnh học của văn phòng Nội vụ đãcó mặt ở khu vự c, cho nên chúng ta không phải chờ đợi. Giờ anh ay đang ở chocôbé, và anh ay có thekethêm với các vi. ̣ Mà đó là James Adams đay, anh ay biet đieu mınh ̀ nói, ơn Chúa. Trước khi chúng ta căng leu lên tôi có thethay côbé đãở đó ıt ́ nhat vài ngày - cho nên không phải là cảnh tượng dechiu ̣ đâu.” Anh ay nhın ̀ Tom vẻ cảm thông. “Các vi ṿ ào chứ?”
Tom gật đau, và khi anh nhac dải băng bao quanh đeluon qua bên dưới, anh quay sang Becky.
“Tôi không nghı̃việc này can cả hai chúng ta, Becky. Cô nói chuyện với Jumbo. Anh ay có thebosung cho côvebat kỳ đieu gı̀chúng ta biet đen giờ.” Chang he có gı che gia ̀ u nét mặt tỏ ra nhẹ nhõm han của Becky. Cô ay đãtừng nhın ̀ thay những xác chet, nhưng trẻ con lại khác han - đặc biệt lại đã chet một thời gian.
Khi Tom bước vào leu, mat anh bị lôi vephıa ́ cái xác ngay trước mặt anh. Từ choanh đứng, anh có thethay tınh ̀ trạng thoi rữa đãkhá nhieu. Neu tınh́ đen thời điem này trong năm mới chı̉là đau tháng Ba và khá lạnh, thı̀ cũng có nghıa ̃ cô bé đãở đây một thời gian, dự a vào cây soi, đượ c vùi một phan bên trong lớp lá đang thoi rữa, chang hemặc gı̀ ngoài một chiec váy ngủ màu trang mỏng manh. Dưới chân côbélà một đôi giày thethao, già so với tuoi và bịnứt quanh đe. Thứ trông như một chiec áo có mũ trùm màu xanh lam vun thành đong cách cái xác vài thước, và co chiec váy ngủ bi x̣ é toang.
Tom nhın ̀ quanh, nhưng anh chang còn nhın ̀ thay gı̀thêm. Sẽtrông vào nhóm Jumbo và James Adams đethu thập bang chứng, và công việc của Tom là tım ̀ ra chuyện gı̀đãxảy đen với cô bé. Anh nói nhanh với
chuyên gia bệnh học và đe anh ta tien hành công việc của mınh. ̀ Bước ra khỏi leu, Tom hıt ́ thật sâu một hơi không khı́lành lạnh, sạch sẽ, nham mat khoảng một giây trong lúc nghı̃vegia đınh ̀ côbé. Neu cô bé đã đượ c thông báo bi ma ̣ t tıch thı ́ ho ̀ ̣ sẽ sớm nhận diện đượ c. Anh lan trở lại theo loi vào lúc trước, rat can thận không chệch khỏi những phien đá đặt chân và làm hỏng hiện trường. Từ thứ ngôn ngữ cơ thecủa Becky, anh có thenói rang côrat nôn nóng đượ c nói chuyện với anh. Đay hy vọng, nhóm ở căn cứ đang thự c hiện công việc của họ và tım r ̀ a tên của cô bé này.
“Cô tım đư ̀ ợ c gı r̀ oi, Becky?” anh hỏi.
“Chang có gı. ̀ Một sokhông tròn trınh. ̃ Tôi vừa nhận một cuộc gọi nói rang không có côbé nào trong độ tuoi mười đen mười bon đượ c thông báo mat tıch ́ trong hai tuan qua. Cho đen giờ chúng ta van trang tay. Chúng ta sẽphải tım ̀ kiem những đứa trẻ mat tıch ́ trong khoảng thời gian dài hơn khớp với hosơ và mở rộng tım ̀ kiem cho các lự c lượng láng gieng.”
“Côbé không themat tıch ́ lâu đượ c, bởi vı̀tôi không nghı̃côbé song buông thả,” Tom nói, lac lac đau. “Cô bé mặc một chiec váy ngủ trang, Chúa ơi. Có bao nhiêu đứa trẻ đường pho mặc váy đi ngủ? Anh nghı sao, ̃ Jumbo?”
Jumbo van đang đứng yên lặng, lang nghe cuộc trò chuyện. “Chúng ta không tım ̀ thay tài sản cá nhân, nhưng cho tới khi chúng ta di chuyen cái xác, chúng ta không thetım ̀ kiem xung quanh cô bé ngay đượ c. Trong túi chiec áo có mũtrùm cũng không có giay tờ nhận dạng. Nhưng tôi đong ý với Tom. Cô bé không phải trẻ em đường pho.” “Cái áo có mũtrùm van nam trên đat, cách xa cái xác theà?” Tom
hỏi.
“Đúng ở cho anh nhın ̀ thay nó,” Jumbo trả lời. “Dı̃nhiên tat cả đã đượ c chụp ảnh roi, nhưng tôi đãđelại chocũkhi tôi kiem tra túi cho nên anh có the thay nó van ở đúng cho.”
Bộ đàm của Becky kêu bıp ́ và cô dich ̣ sang một bên đecho Tom và Jumbo trò chuyện trong khi cô rút so tay ra và trả lời cuộc gọi. “Neu cô bé rời khỏi nhà tuan vừa qua hoặc đại loại vậy, thı̀ rõ ràng không ai buon báo cho chúng ta biet. Tôi phát om khi nghı̃đen tat cả những trường hợp tron nhà màthậm chı́còn không đượ c báo lại,” Tom nói. “Cha mẹ hay người chăm nom có themong đợi côbétrở vesau vài đêm ngủ lang.”
“Vâng, và hau het những đứa trẻ này chang biet gı̀ veviệc có bao nhiêu kẻ săn moi ở ngoài kia, đang đợi cơ hội bọn trẻ bi cọ ̂ lập.” Hai người đàn ông ngừng nói khi họ nghe thay Becky lên giọng. Cô xoay lại và đi ve phıa ho ́ ̣.
“Sac tộc của cô bé đãđượ c xác minh chưa? Họ đãrà soát tat cả các cô gái, và chúng ta có một vài trường hợp bị mat tıch ́ mà có the rat khớp. Tat cả tùy thuộc vào chi tiet sac tộc.”
Tom nhıh Jumbo. ̀
“James chac chan côbé là người da trang - mặc dù làm sao anh ay có thekhang đinh ̣ đieu đó thı̀tôi không rõ. Liệu trong đau có nghı̃đen ai đó không?”
Becky nói vào bộ đàm lan nữa và cả ba đeu nghe câu trả lời. “Chúng tôi đang tra het các vụ cũ- trẻ con bịmat tıch ́ đãnhieu tháng hoặc thậm chı́ vài năm. Chúng tôi tım ̀ ra ba khả năng: Amy Davidson,
Hailey Wilson và Natasha Joseph.”
T
3
inh than phơi phới sau kỳ nghı̉của Tom đãhoàn toàn tan biet vào lúc anh và Becky quay trở lại văn phòng. Hınh ̀ ảnh cái túi xác đượ c chuyen ra từ leu đãtác động đen anh mạnh hơn anh tưởng. Luôn luôn là đieu rat khó chiu ̣ khi trẻ em bị ton thương, nhưng hınh ̀ ảnh đứa trẻ mặc váy ngủ trang dự a vào một cái cây với đôi chân gay guộc duoi ra phıa ́ trước thı̀đặc biệt gây chan động. Tom nghı̃đen con gái anh là Lucy và tự hỏi lúc này con bé đang làm gı.̀
Chuyên gia bệnh học James Adams gọi đen với báo cáo sơ hộ. “Cô bé là một cô gái da trang tuoi khoảng mười hai, tôi xin nói vậy. Chưa có nhân thân cô bé, và không có đặc điem nhận dạng rõràng đe tôi xem xét. Tóc vàng tự nhiên, khá mảnh mai nhưng không suy dinh dưỡng. Chúng tôi đãbọc tay cô bé tại hiện trường nhưng tôi nghı̃sẽ khó lay đượ c vân tay. Chúng ta sẽ có những mảnh ghép chúng ta can khi tôi hoàn thành khám nghiệm tử thi. Dự đoán ban đau của tôi là côbéđã ở đó khoảng một tuan, nhưng chúng ta gặp thời tiet rat lạnh - đặc biệt ban đêm - cho nên tôi có thephải đánh giá lại việc đó. Tạm thời, tôi không the cung cap cho anh nguyên nhân cái chet, nhưng anh sẽ là người đau tiên đượ c biet. Tôi đoán anh sẽtham dự cuộc khám nghiệm tử thi?”
Tom đong ý sẽcó mặt ở đó và vừa đinh ̣ ket thúc cuộc gọi thı̀Becky dùng hông huých cửa phòng anh mở ra, bưng hai coc cà phêvào trong khi co gang không đe rơi một chong ho sơ đượ c kẹp chặt ở một bên tay.
“Đây roi, sep. Tôi nghı̃cả hai chúng ta đeu can thứ này,” côay nói, đặt hai cái coc xuong và kéo một chiec ghe. “Phòng sự kiện đang đượ c thiet kenhư chúng ta nói, nhưng tôi van điem qua một vài lưu ý veba côgái bi ma ̣ t tıch. ́ ”
Tom với lay coc cà phêcủa mınh ̀ và nhap một ngụm, không bận tâm rang thứ chat lỏng nóng rãy đang đot cháy lưỡi anh.
“Tot lam, hãy xem xét nào, nhưng có themột sotrẻ tham dự một cuộc chạy đua trong may tuan qua và không đượ c báo rõ,” Tom nói, “Cho nên chúng ta đừng hạn chechı̉xem xét ba trường hợp này. Tôi van không thenghı̃ra đieu gı̀ liên quan đen cái váy ngủ cứ khien tôi băn khoăn. Cứ như thecon bé bị kéo tuột ra khỏi giường. Nhưng có bao nhiêu cô gái ở tuoi đó lại mặc váy ngủ trang, khuy cài đen tận cochứ? Tôi không thıch ́ chi tiet là coáo cũng bị giật tung. Các khuy váy van cài, như thephải đặt một tay bên trong coáo và vải bị xé bang một lự c nào đó. Sẽrat thú vi, ̣ xem xem James có thetım ̀ đượ c bang chứng gı̀veton thương tınh ̀ dục không, nhưng tôi không thıch ́ cảm giác đieu này sẽ mang lại.”
Becky gật đau và xem phan ghi chép của mınh. ̀
“James cũng nói không có dau hiệu rõ rệt vesuy dinh dưỡng. Như vậy côbéhoặc là một đứa trẻtron nhà gan đây màthenào đó lại vướng vào vụ việc gı̀ đó - bị một tên khon chuyên săn những đứa trẻ không đượ c bảo vệ vớ đượ c - hoặc nó là một trong những trường hợp mat tıch́ đãlâu phải trải qua những gı̀có Chúa mới biet. Chúng ta có theloại trừ một trong sođó. Hailey Wilson có tóc đen. Vậy là còn lại Amy Davidson vàNatasha Joseph. Amy Davidson là đứa trẻ đượ c chăm nom. Côbé bat đau vang nhà mà không đượ c phép khi lên tám, moi lan chı̉dám đi qua
một đêm, nhưng những buoi toi vang nhà của côbé ngày càng thường xuyên hơn và roi côbé không quay venữa khi lên mười một, cách đây mười tám tháng. Chúng ta không có mau DNA đeso sánh, và tôi không rõ lich sư ̣ ̉ cha mẹ như the nào - chúng ta sẽ phải tım hie ̀ u chi tiet đó.”
Becky đặt một tập hosơ xuong sàn cạnh ghecủa mınh ̀ và nhặt tập tiep theo. “Natasha Joseph - sep có biet gı̀vecon bé không? Khi đó sep đã có ở Manchester này roi thı pha ̀ ̉i?”
Tom gật đau. “Tôi nhớ vụ việc của con bé, nhưng tôi không tham gia.” Anh quyet đinh ̣ không nói ra thự c terang anh đã xin nghı̉ phép giải quyet việc riêng vài ngày sau khi đứa trẻ bị mat tıch. ́ “Mẹ con bé chet trong một vụ tai nạn xe hơi, và lẽra Natasha phải ở phıa ́ sau xe, nhưng không phải vậy. Người ta chang hetım ̀ thay chút dau vet nào của con bé, hay một lý do hợp lý cho vụ tai nạn.”
“Jumbo cũng nhớ vụ này,” Becky nói thêm. “Anh ay đượ c mời tới khi người ta nhận ra đó không chı̉ là một vụ va chạm, nhưng anh ay nói chang có gı̀đáng chú ý đebáo cáo. Không có dau hiệu cho thay đứa trẻ đãbị thương trong vụ tai nạn - thự c tekhông có dau hiệu gı̀ cho thay con bé đãở trong xe. Họ có một somau DNA trong hosơ nhưng anh ay nói chúng ta can rat thận trọng khi xem xét thứ đó. Nó đượ c lay từ một cái lượ c và rat có thebị lan với tóc của người khác - mặc dù ông bo khăng khăng rang chang còn ai khác sử dụng lượ c cả.”
“Tại sao côkhông bám theo ông bovà giải thıch ́ tınh ̀ hınh ̀ với ông ay, Becky? Lay một mau DNA đeso sánh nhưng phải nói rõrang chúng ta chı̉muon loại trừ Natasha. Tương tự với Amy Davidson. Các dich ̣ vụ xã hội can đượ c thông báo trong trường hợp của con bé, và cả những người trông nom nó, nhớ xem liệu cô có thetheo dau bohoặc mẹ con
bé đelay mau hay không. Và chúng ta nên thông báo cho gia đınh̀ Hailey Wilson rang chúng ta biet đó không phải là con bé đehọ không hoảng loạn khi tin tức lộ ra. Nói đen chuyện này, tôi muon lúc này vụ việc đượ c giữthật kın ́ cho tới khi tat cả mọi người có liên quan đeu đã đượ c thông tin. Thự c te, chúng ta chang biet gı̀vecôbénày, và chúng ta không themạo hiem làm ảnh hưởng đen việc đieu tra bang cách đi theo một mớ bản tin đay kıch ́ động neu như vụ việc đượ c công khai trước khi chúng ta san sàng.”
4
N
gày thứ nhat.
“Nào, cậu Grumpy. Cậu sẽđượ c tam rửa sạch sẽvà mặc đolại ngay, cho nên chúng ta hãy cười lên nào.”
Emma cù cù phan bụng của Ollie và thang bé bat đau cười khanh khách - thứ âm thanh cô yêu thıch ́ trên đời này. Nó lúc nào cũng ghét mặc đo. Lúc còn bé nó đãkhóc am ı, ̃ và Emma từng lo rang nó có gı̀đó không on - một chứng bệnh kinh khủng khien cho không tài nào chạm đượ c vào đứa trẻ bởi vı x̀ ương của chúng rat de gãy.
Rat nhieu tuan, cô rat sợ phải mặc đocho nó, cho tới khi cônhận ra rang những lúc khác thang bé lại rat vui thıch ́ khi đượ c tập luyện chân tay. Nó chı̉ ghét việc mặc quan áo. Bây giờ thınh ̉ thoảng thang bé lại quay đạp khi Emma conhét chân nó vào bộ đovải trúc bâu rat xinh của nó, và la hét thehiện sự bự c dọc của mınh ̀ to het cỡ - một mẹo nó học đượ c từ một công nhân đen lap ráp căn bep mới của họ. Người ay cứ hét “Ay” moi lan ông ay muon gı̀đó. “Ay, Bill - đưa cây búa đó đây,” hoặc “Ay, thưa cô - có khả năng ủ rượu chăng?” và Ollie bat chước, xem đó như là thứ âm thanh ưa thıch ́ của nó. Nó có thephát ra tieng “Ay” đay cáu kınh, ̉ cứ như thenói “thôi làm vậy đi” nhưng đó luôn chı̉là đegây chú ý. Emma hy vọng thang bé lớn lên sẽhet dan kieu này khi von từ vựng của nó mở rộng từ giới hạn hiện tại với chı khoa ̉ ̉ng mười từ.
Nam cạnh thang bé trên giường, ngóc lên trên một khuỷu tay, cô dùng bàn tay kia lan lan các ngón tay trên người Ollie, hát khẽ, “Con
nhen nhện leo lên vòi nước.” Ollie hét lên, “Dow, dow.” Nó biet tiep theo là chuyện gı.̀
“Một cậu bé rat thông minh, Ollie.” Emma thoi một quả mâm xôi trên bụng thang bé. Côcảm nhận thay bừng lên hạnh phúc trước ýnghı̃rang cái đứa bé tuyệt vời này là của cô. Côđãba mươi bảy lúc cưới cha của Ollie và không dám hy vọng có con phòng trường hợp cô that vọng.
“Nào, đeMẹ đi tat cho con nhé,” cônói, mım ̉ cười với chınh ́ mınh. ̀ Cô luôn thesẽkhông bao giờ nhac đen bản thân ở ngôi thứ ba - làm the quả là một việc kỳ quái. Nhưng giờ cô lại làm the.
Mười phút sau, Emma mang Ollie xuong nhà, dừng bước ở dưới chân cau thang - như cô van luôn làm vậy khi côở nhà một mınh ̀ - đe ngam bức chân dung đoi diện với cô ở đau kia hành lang.
Người vợ đau của chong cô rat đẹp. Chang có gı̀ phải nghi ngờ chuyện đó. Những đường nét thanh tú và nước da xanh xao, gan như trong suot của chị ay đãđượ c thâu tóm một cách hoàn hảo trong một bức tranh mà cha của chị ay đặt vẽnhân dip ̣ sinh nhật thứ hai mươi mot tuoi. Emma đãrat cogang không so sánh giữa vẻ đẹp mong manh của người phụ nữ này với những đặc điem tẻ ngat, neu không nói là kém hap dan, của chınh ́ mınh. ̀ Nhưng thật khó. Mặc dù vậy, cô cũng chang bao giờ đe nghi gợ ̃ bức chân dung đi.
Cảm thay bự c bội vı̀không sao rũbỏ đượ c những dau tıch ́ cuoi cùng của tâm trạng thieu tự tin, côđay cánh cửa vào gian bep mới tuyệt vời của mınh. ̀ Emma đãmat vài tháng tım ̀ cách riêng thay đoi phan này của ngôi nhà. David song ở đây suot bảy năm trước khi Emma chuyen đen và nói rang anh ay yêu căn nhà như nó von the. Nhưng Emma giải thıch́ những van đethự c tecủa việc phá bỏ phan sau ngôi nhà và mở rộng
het bengang đetạo thành một gian phòng rộng - một gian bep, ket hợp phòng ăn và phòng khách.
Từ lúc thợ xây rời đi, đây trở thành thegiới ban ngày của côvàOllie. Có thừa không gian cho con trai côchơi trên một manh chieu trải dưới sàn trong khu vự c phòng khách, và hệ thong sưởi dưới sàn giữ cho cậu bé am kecả vào giữa mùa đông. Sự thật, côkhông thephủ nhận rang cô cũng muon tạo dau an cá tınh ́ riêng của mınh ̀ trong ngôi nhà. Cô phải cham dứt cái cảm giác chı̉như một vị khách. Phan mới mở rộng có cảm giác như không gian của cô.
“Cau London đang rơi xuong, rơi xuong, rơi xuong,” côhát khi đi vào bep, bật công tac đèn và xoay vephıa ́ bon rửa, nơi sođıa ̃ bát bữa trưa đang đợi cô. Ollie bat đau nhảy nhót trên tay cô, đập đập tay nó vào vai cô.
“Ay, ay,” nó hét lên.
Emma cười. “Con cũng nhập cuộc à, cục cưng?” Cônhẹ nhàng đặt nó vào ghe, nhưng nó thậm chı́chang nhın ̀ cô. “Con đúng là chàng trai bé bỏng hài hước, phải không,” cônói, đặt một nụ hôn lên mái tóc vàng lơ thơ của con trai.
Cô liec nhın ̀ không gian ban ngày ảm đạm bên ngoài. Những đám mây đen nặng trıu ̃ nước mưa đang tıch ́ tụ u ám đen mức rat can phải bật đèn bep cho dù lúc này mới là đau giờ chieu.
Mat côdừng lại ở khoảnh vườn, von đang rat can đượ c sự quan tâm chăm chút. Công nhân đãchang hechú ý đen việc giữ gın ̀ bãi cỏ hay các luong hoa khi họ cứ giam tới giam lui bang những đôi ủng nặng tricḥ của họ, nhưng côchang bận tâm. Côđãthay cảnh những ngày xuân sap tới, đượ c ra ngoài trong ánh nang mặt trời cùng với Ollie chơi trên
chiec chieu không tham nước thật rộng. Cô sẽquy hoạch và thiet ke một khu vườn thật sự với thật nhieu hoa hong. Lúc nào cô cũng yêu hoa hong.
Nhat thời, Emma xuat than, đăm đăm nhın ̀ vào hư không bởi vı̀ trong đau mınh, ̀ cônhın ̀ thay những ngày hè khi khu vườn hoàn thành, các luong đat rự c rỡ với những cây hoa mới trong. Cô gan như ngửi thay mùi oải hương mà cô sẽ trong ở quanh vườn.
Cô không chac lúc nào đieu đó xảy ra. Không thelà một choc lát đượ c, đó phải là sự chăm chút dan dan, nhưng lúc cônhın ̀ sững ô cửa sođen kiṭ , mơ venhững tháng ngày hạnh phúc phıa ́ trước, có thứ gı̀đó di chuyen ở rıa ̀ tam nhın ̀ của cô. Anh mat côtừ khu vườn tập trung trở lại mặt kınh, ́ ánh đèn rự c rỡtrong gian bep noi bật trên nên trời toi bên ngoài tạo thành một tam gương hoàn hảo.
Mọi đau dây than kinh trong người cônhói lên, và côhá hoc miệng trong lúc não bộ của cô nhận ra thứ mà cô đang nhın. ̀
Đó là một đôi mat. Một đôi mat ngay sau lưng cô, đang nhın. ̀ Sát sau lưng cô.
Trong gian bep của cô.
5
M
ột tia nang rọi qua lớp mây đen, chieu đúng cửa sogian bep và xóa nhòa hınh ̀ ảnh phản chieu cứ như thenó chang hecó ở đó. Những ngón tay Emma bau chặt lay gờ bon rửa. Cô đãtưởng tượng chăng? Nhưng loáng cái mặt trời lại khuat bóng, bị xua đi bởi những đám mây dông bão và hınh a ̀ ̉nh trong gương trở lại.
Nhın ̀ đôi mat với ảnh phản chieu ma quái an hiện khi ánh sáng ngoài trời thay đoi từ đen kit ̣ sang xám, Emma lan theo bờ ráo nước của chạn bát, những ngón tay tım ̀ kiem một thứ vũ khı. ́ Chang có gı̀ ngoài một chiec bát nhự a. Với tới ôđựng dao kéo, cô cảm thay một cơn đau buot và một thứ chat lỏng âm am khi các ngón tay cônam lay lưỡi một con dao lóc xương sac lẻm, và cô cứ lan theo chat thép xuong dưới đenam lay cán bang những ngón tay ươn ướt, nhơm nhớp.
Sợ gián đoạn việc tiep xúc bang mat dù chı̉ trong một giây phòng trường hợp kẻ kia di chuyen - di chuyen lại gan côhoặc Ollie, di chuyen ra khỏi tam nhın ̀ của cô hoặc lan vào phòng lớn, nơi cô sẽbuộc phải bám theo - Emma hıt ́ một hơi thật sâu và xoay tròn, tı̀mạnh lưng vào bon rửa đe có cho dự a vı hai cha ̀ ̂n cô đột nhiên mem oặt.
Tim côđập rộn và cohọng cônghẹn tac vı̀căng thang đen không the hét to đượ c, cô nhın ̀ sững cái kẻ trước mặt mınh ̀ trong khi adrenaline đượ c bơm khap cơ the cô, chuan bi sa ̣ n sàng chien đau hoặc bỏ chạy. Đó là một cô gái, còn nhỏ bé hơn một đứa trẻ.
Côbé có vóc dáng mảnh mai với mái tóc vàng roi tung xõa xuong hai bờ vai chiec áo khoác ngan có mũlien màu xám tham ban thıu, ̉ hai bàn tay côbé đút sâu trong túi áo. Đôi mat mà Emma thay phản chieu trong ôcửa sođang thôi miên. To, hınh ̀ ôvan và có màu lục xám sâu tham của một đại dương đay bão to, đôi mat ay hơi do dự khi Emma khua dao. Nhưng cô bé không nhúc nhıch. ́
Emma hạ dao xuong bàn quay, nhưng van nam lay nó. Côkhông biet cô bé kia muon gı, nhưng, v ̀ on còn trẻ, Emma không tin tưởng cô bé. “Cháu làm gı̀trong bep nhà tôi?” côhỏi. “Giờ ra đi, trước khi tôi gọi cho cảnh sát.”
Côbé không nhúc nhıch. ́ Nó chı̉đăm đăm nhın ̀ trả, đôi mat nó chang herời khỏi khuôn mặt Emma. Trong đôi mat ay Emma nghı̃cô có the đọc đượ c sự thù hận, nhưng có lẽ đó là sự boi roi, hoặc sợ hãi.
“Ay, ay,” Ollie hét lên, không quen chang đượ c ai chú ý đen. Đôi mat chang he dich sang tha ̣ ng bé dù chı mo ̉ ̣̂t giây.
“Tôi sẽ không đenghị cháu lan nữa đâu. Hoặc là đi ngay bây giờ, hoặc nói cho tôi biet cháu là ai và cháu đang làm quái gı̀trong bep nhà tôi?” Emma nhac lại.
Im lặng.
Côbé đó van đứng nguyên vịtrı́và đăm đăm nhın ̀ Emma, nhưng đôi mat nó hơi nheo lại, nhưng theđang đánh giá cô. Trong một giây ngan ngủi, nó nhın con dao tr ̀ ong tay Emma.
“Cháu sợ à?” Emma hỏi. Côkhông sao hınh ̀ dung đượ c đieu gı̀khien côbénày mò vào nhà cô, xuat hiện chang từ đâu cả, nhưng côchợt thay rang có lẽđứa trẻ sợ đieu gı̀đó hoặc ai đó. Nó đang chạy tron chăng? Có
lẽ neu Emma diu la ̣ ̣i, cô bé có the nói cho cô lý do tại sao nó lại ở đây. Emma hıt ́ vài hơi thật sâu và cảm thay nhip ̣ tim mınh ̀ chậm lại. Neu cô bé đinh ta ̣ n công, chac chan nó sẽ làm việc đó ngay lúc này? Nhoài người vephıa ́ trước, côđay con dao ra xa hơn trên bàn quay. Cô đưa ngón tay bị đứt lên miệng và mút, roi rút một đoạn vải từ ong tay áo và quan nó quanh vet thương đau buot. Nhưng cô chang herời mat khỏi cô bé.
“Tên côlà Emma. Sẽchang có ai làm đau cháu đâu.” Côkhông biet tại sao côlại nói vậy, nhưng bat chap ánh mat dửng dưng của côbéthı̀nói cho cùng, nó van là một đứa trẻ. Chac chan côkhông thexem là nó có ý hại ai?
Cô bé cham chậm rút hai bàn tay ra khỏi túi và Emma nhận thay chúng tạo thành hai nam đam thật chặt, cánh tay nó cứng đờ và giữ thang. Và côbé còn đeo găng. Cơ theEmma căng lên - có lẽđôi găng có nghıa la ̃ ̀ nó không muon đe lại dau vet gı cho tha ̀ y nó đã ở đây.
“Nào - cứ nói cho tôi biet đieu cháu muon.”
Mọi đieu Emma nói đeu gặp phải sự im lặng.
Côbétrừng trừng nhın ̀ Emma một lúc lâu hơn, và roi đôi mat nó lia quanh phòng như the nó đang tım kie ̀ m gı đo ̀ ́.
Emma tận dụng thời gian ngan ngủi đượ c dứt khỏi ánh nhın ̀ thôi miên của đôi mat lạnh lẽo kia đequan sát côbé can thận hơn. Cônhận thay áo khoác của nó ıt ́ nhat cũng lớn hơn hai cỡ- như thenó đãmượn của một người chị lớn hơn, hoặc thậm chı́một người anh vậy. Ao buông quá đau goi nó, còn ong tay áo buông quá cả cánh tay. Nó mặc chiec quan bò màu xanh dương tham, nhàu nhı̃phıa ́ trên một đôi giày the thao màu trang ban thıu. Nhưng ba ̉ t chap đieu đó, cô bé có vẻ đẹp mong
manh trái ngượ c han với thái độ thù nghich cu ̣ ̉a nó.
“Xem nào, tôi không biet cháu là ai và tại sao cháu lại ở đây, nhưng trừ phi cháu nói rõcho tôi biet neu không, tôi e tôi sẽphải gọi cho cảnh sát. Sẽ có ai đó đang nhớ cháu, rat muon biet cháu ở đâu.”
Đau cô bé quay ngoat vephıa ́ Emma, và đôi mat nó mở to. Nó liec nhın ̀ vephıa ́ cửa sau, và đột nhiên Emma lo rang nó sẽbỏ chạy. Hai phút trước, cô sẽthở phào khi thay nó bỏ đi, nhưng chac chan đã có chuyện gı̀đó với đứa trẻ này khien nó tım ̀ vào đây. Có lẽđãcó một vụ tai nạn và nó phải đi bộ tới đây? Có khi nó bi lạ ̣c.
“Sao cháu không ngoi xuong? Cháu có thenói cho cô biet tên cháu không? Côlà Emma, còn đây,” côxoay đau, mım ̉ cười với con trai mınh̀ đe làm nó an tâm, “Là Ollie.”
Đôi mat màu lục chang đelộ ra chút am áp nào khi chúng don vào Ollie, đang tò mò nhın ̀ côgái và đập cái thıa ̀ nhự a lên cái ngăn chiec ghe cao của nó.
Điện thoại di động của Emma ở trên gác, trong túi xách của cô, và cô bé kia đang đứng ở giữa côvà máy điện thoại trong bep. Mặc dù Emma đãbỏ dao xuong, cô van không muon lọt vào tam tan công của cô bé trong trường hợp cô phán đoán sai ve nó.
“Nào - ngoi xuong đi.” Emma giơ tay và chı̉ vào chiec bàn ăn ở đau kia căn phòng. Côbé chang henhúc nhıch ́ và Emma cham chậm nhıch́ dan qua nó mà không lại quá gan, hy vọng rang mınh ̀ có theđen đượ c cho điện thoại. Cô giữ cho giọng mınh tha ̀ ̣̂t bınh tı ̀ nh v ̃ à điem đạm.
“Đượ c roi, giờ cô sẽgọi điện cho cảnh sát. Sẽchang ai làm hại đượ c cháu, và cô không đinh ̣ gọi cho họ chı̉vı̀ cô muon cháu bị bat do đãở trong nhà cô. Côchı̉muon cháu đượ c an toàn và đượ c trở lại nhà mınh. ̀
Cô thậm chı́ còn không biet liệu cháu có hieu những gı̀ cô đang nói không.”
Con bé lao bovephıa ́ điện thoại, giật tung nó khỏi đevà ném mạnh qua phòng. Nó xoay gót và chạy băng qua bep, volay con dao trên bàn quay ở chocô đãbỏ lại. Nó dự a lưng vào tường, một bàn tay nam lại thành nam đam bên hông, tay kia nam chặt con dao, san sàng đâm tới.
Emma co kım tie ̀ ng hét lên vı sờ ̣ hãi. Cô không đượ c làm Ollie sợ. Cô chùi hai bàn tay đột nhiên ướt đam vào ong quan bò và bước vòng qua bên kia bàn quay, đứng giữa con dao và con trai mınh, ̀ mat cô xoáy vào mat con bé. Mọi ý nghı̃tot đẹp vesự an nguy của đứa trẻ này tan bien khỏi đau cô khi cô nhận ra mınh ̀ đãbị lừa. Cô không therời khỏi bep đelay điện thoại di động. Cho dù cô có vượt qua con bé, cô cũng không the bỏ lại Ollie ở đây.
“Đi ra! Ra khỏi nhàtôi ngay bây giờ. Cháu làm con tôi sợ đay,” Emma ra lệnh với tat cả sự tự tin mà cô có thetập hợp đượ c. Đây chı̉là một đứa trẻ, cô nhủ mınh. Ơ ̀ đây, mày nam quyen kiem soát cơ mà.
Emma đánh bạo liec nhın ̀ Ollie, rõràng đang rat boi roi. Anh mat nó cứ chuyen từ mẹ sang côbé, đôi mat biec xanh của nó đay vẻ sợ hãi khi không khı́ căng thang trong phòng vây bọc lay nó. Emma chıa ̀ một tay ra và vuot mặt thang bé bang lưng một ngón tay.
“Suỵt. Không sao, con yêu.” Cô không muon quát con bé, nhưng cô muon nó hãy rời đi. Cảnh giác từng cử động nhỏ nhat của côbé, cônhac cái coc uong nước của Ollie trên mặt bàn bep và đưa cho thang bé. Giờ côbé không nhın ̀ Emma. Đôi mat nó đang lia quanh phòng, đôi mày nó hơi nhıu la ́ ̣i. Nó đang tım kie ̀ m một loi thoát chăng?
Emma nhın ̀ Ollie, van đang ngoi trên ghenhın ̀ cô gái kia, và cô cảm
thay cơn giận của mınh ̀ boc lên khi cô vuot những lọn tóc vàng óng thưa thớt và đôi má bau bınh ư ̃ ớt đam do nước mat của thang bé. Sẽchang ai đượ c làm hại con của cô. Côquả quyet rang neu con bé đen gan Ollie, cô sẽđương đau với con dao kia bang hai bàn tay không của mınh ma ̀ ̀ chang do dự một giây.
Cô không biet phải làm gı. ̀ David sẽ chưa venhà trong may tieng nữa, nhưng có lẽ con bé không can biet đieu đó.
“Xem này, tôi không biet tại sao cháu ở đây và cháu muon gı, ̀ nhưng chong tôi sẽtrở vebat kỳ lúc nào. Và tôi báo trước cho cháu…” Emma ngừng lại. Côkhông muon đe dọa nó. Côkhông biet liệu côbé này có bị tâm than và có bị kıch ́ động bởi những lời nói bạo lự c không. “Làm ơn, hãy nói chuyện với tôi.”
Tâm trı́đay tràn của Emma dượt lại mọi chuyện vừa xảy ra. Neu con bé muon tan công, nó đãcó vôkhoi cơ hội trước khi Emma nhận ra nó đang ở trong phòng. Nó đãim lặng, nét mặt nó trong rong, cho tới khi nó nghı̃Emma sẽliên lạc với cảnh sát. Có vẻ nó muon gı̀đó ở Emma, nhưng Emma không biet đó là gı.̀
“Tôi biet cháu không muon nói chuyện với tôi, nhưng neu tôi đưa cho cháu một mảnh giay và cây bút, cháu sẽ viet tên cháu ra cho tôi chứ?” Emma hỏi khi chợt nảy ra ý tưởng. Cô chợt nhận thay rang có lẽ con bé không biết nói.
Nhẹ nhàng đay ghe của Ollie ve phıa sau mo ́ ̣̂t chút, thoát han tam của con bé, côlay một cuon tập và một cây bút trên giá phıa ́ trên bàn bep và đay qua bàn quay ve phıa con be ́ ́.
“Nào, hãy viet tên cháu ra cho tôi. Tôi không biet gọi cháu là gı, ̀ và neu tôi đinh giu ̣ ́p cháu tôi can biet cháu là ai.”
Con bétrừng trừng nhın ̀ lại Emma, phớt lờ giay bút nam ngay trước mặt nó.
Emma nham mat lại vẻ that vọng. Có lẽDavid sẽmay man hơn, và neu không đượ c thı se ̀ ̃ đen lượt cảnh sát thôi.
Cứ như theviệc nghı̃vechong mınh ̀ sẽkhien anh ay hiện ra từ hư không vậy, tieng rung của một động cơ rat khỏe át het cái không khı́im lặng ngột ngạt khi chiec Range Rover của David chạy vào. Thay nhẹ người, cô không biet tại sao anh lại ve nhà sớm vậy.
Vài giây sau, cửa trước đóng mạnh, và Emma rat muon nhảy bora sảnh đeđón anh. Nhưng roi cô lại sợ rang neu cô quay đi, con bé sẽ bien mat và không ai tin nó đã ở đây.
Tâm trạng nhẹ nhõm của cô diu ̣ lại vı̀ngạc nhiên khi con bé quang con dao lên bàn bep, kéo cuon tập vephıa ́ mınh ̀ và bat đau viet. Chı̉vài chữ cái, và nó xoay tờ giay ve phıa Emma. ́
“Emma?” Cônghe thay David thả chıa ̀ khóa vào cái bát trong sảnh và nghe thay tieng bước chân anh đi vephıa ́ họ. “Emma? Có chuyện rat kinh khủng vừa xảy ra. Em đâu roi?” Anh ay gọi. Cônghe thay cả vẻ lo lang trong giọng nói của anh khi anh sải bước ve phıa be ́ p.
Côđăm đăm nhın ̀ năm chữ cái như thechúng chang có ý nghıa ̃ gı̀cả. Nhưng chúng có ý nghıa. ̃ Một cơn ớn lạnh chạy khap cơ thecô và hai cánh tay cô tê ran.
Mình phải báo cho David. Nhưng đãquá muộn. Anh ay đay cửa mở và mat anh ay hướng thang ve phıa Emma. ́
“Em. Anh có chuyện rat soc…” anh ay bat đau nói. Mat anh ay đột nhiên bị hút vephıa ́ góc bep. Anh ay nhın ̀ côbé, và lông mày anh nhıú
cau lại. Anh nhın ̀ lại phıa ́ Emma trong lúc đi qua phòng, đau anh nghiêng vemột bên như theđang hỏi cômột câu hỏi tham. Côbiet lẽra cô nên nói, nhưng nhat thời cô không tım r ̀ a lời nào.
“Ay, Ba. Ay,” Ollie hét lên.
Nhưng David không đáp lời con trai. Anh quay lại phıa ́ côbé và dừng sững lại, miệng anh hơi há ra. Anh trân trân nhın ̀ nó, không nói nên lời, và gương mặt anh cat không còn giọt máu.
Côgái trừng trừng nhın ̀ lại, hai vệt đỏ tham trên má nó toát lên một cảm xúc gı̀đó không hethay trong mat nó. Không khı́im lặng thật nặng ne, và Emma đột nhiên tin chac rang từ thời khac này trở đi, cuộc song của cô sẽ chang bao giờ trở lại như cũ nữa.
Cuoi cùng, David cat lời, giọng anh chı hơn tie ̉ ng thı tha ̀ ̀o một chút. “Tasha,” anh thot lên.
N
6
gay khi David bật ra hai âm này, sự im lặng bị xua tan. Từ cohọng anh bật ra tieng hon hen khi anh gan như chạy băng qua phòng. Emma nhın ̀ theo bat lự c khi chong cô đứng trước mặt con gái mıǹ h, hai bàn tay anh vuot ve phan trên cánh tay con bé khi anh nhın ̀ xuong gương mặt nó, vẻ mặt anh vừa hoang mang vừa sung sướng. Nước mat trào ra từ mat anh và chảy tràn xuong má khi anh cokéo thân hınh ̀ cứng đờ của Tasha ve phıa mı ́ nh. ̀
Emma biet chac anh đang nghı̃đen Caroline, nghı̃đen mọi chuyện trước kia khi anh, Caroline và Tasha cùng chung song. Cô có thehınh̀ dung ra cảnh tượng neu cả hai bomẹ có mặt ở đây đechứng kien sự trở vecủa cô con gái bị lạc, họ sẽcùng vui mừng như thenào. Cônhận ra rang nước mat cũng đang chảy tràn xuong mặt cô, và cô vội lau đi. Thật đau đớn khi David và Tasha đã phải lıa x ̀ a nhau lâu đen vậy.
Van chưa hecó một lời giải thıch ́ vevụ tai nạn của Caroline, và cũng chang hecó một dau vet của Natasha từ ngày đó đen nay. David từng ke cho Emma chuyện cả thị tran đora lùng sục ngượ c xuôi khap các cánh đong xung quanh hiện trường vụ tai nạn như thenào. Trự c thăng quan thảo trên đau. Những lời kêu gọi giúp đỡ khan cap đượ c phát trên báo chı́vàtruyen hınh. ̀ Nhưng không hecó dau hiệu gı̀cho thay có bat kỳ ai khác trong chiec xe đó. Chı cỏ ́ Caroline.
Và giờ Natasha ở đây. Trong bep của họ.
David đã tự trách mınh ̀ vı̀ không chiu ̣ đen dự bữa tiệc gia đınh. ̀
Thậm chı́anh ay biet Caroline không phải là một lái xe tự tin, đặc biệt lúc trời toi, nhưng anh van khước từ lời khan cau của cô ay và ở nhà, với lýdo bận rộn công việc. Không đúng như vậy. Chı̉đơn giản vı̀anh ay không thıch ́ dành thời gian ở choboCaroline. Emma đãphải dành tat cảtınh ̀ yêu thương và sự kiên nhan mới làm cho anh bat đau chap nhận rang anh không phải chiu tr ̣ ách nhiệm cho những gı đa ̀ ̃ xảy ra.
Lúc này, anh đang nói chuyện không ngừng với con gái mınh, ̀ và Emma đưa mat nhın ̀ sang Natasha, côbé dường như hoàn toàn không xúc động trước bat kỳ đieu gı̀anh nói, ánh mat nó trong rong, đôi mat nó lảng tránh khỏi cha mınh. ̀
“Tasha. Oi con yêu.” David lac lac đau như theanh không biet nói gı.̀ “Chuyện này thật khó tin. Ba rat nhớ con - hơn han roi đây con sẽbiet. Con rat xinh đẹp - con giong hệt mẹ con - con có biet như vậy không?”
Run lên vı̀xúc động, anh lại cokéo con bé vào vòng tay mınh, ̀ nhưng khi Emma nhın, ̀ cô thay Natasha thậm chı́ càng gong người hơn, đôi mat nó nheo lại. Cô có the nói rang hàm răng con bé nghien lại.
Vậy là, Emma cũng đượ c thay bản sao của Caroline - đường cong gò má của Natasha, hàng lông mi đen dài, mặc dù tóc con bé vàng óng, và đôi môi hong thanh tú. Caroline thı̀ lại đen, nhưng đó là một sự khác biệt không đáng ke. Bên dưới mái tóc hạt dẻ trên bức chân dung trong sảnh kia, người vợ đau của chong cônhın ̀ ra với ánh mat y hệt như ánh mat Tasha lúc này.
David van rên rı̉những lời yêu thương, cogang làm cho Natasha đáp lại mınh. ̀
“David,” Emma nói khẽ. Cô bước lại và nhẹ nhàng đặt tay lên lưng anh. “Em biet việc này dường như rat lạ lùng với anh, nhưng Tasha có
lẽ không nhớ kỹ ve anh. Em nghı con co ̃ ́ the hơi sợ.”
David quay phat đau vephıa ́ Emma. “Dı̃nhiên nó chang sợ sệt gı. ̀ Nó biet anh là bonó. Tại sao nó lại ở đây nào?” Côcó thenhın ̀ thay noi đau bị Tasha choi bỏ trong đôi mat màu xám của David và côkhó khăn lam mới nhận ra anh chınh ́ là người đàn ông tự tin, thư thái rời nhà vào buoi sáng. Lúc này cơ the anh căng thang, làn da anh toát lên sự lo lang.
Gương mặt anh diu ̣ lại thành một nụ cười khi anh quay lại phıá Tasha và giơ một bàn tay khẽ khàng gạt tóc vương trên mặt con bé, nhưng nó lac đau đecho tóc lại rớt xuong và tiep tục ngây nhın ̀ chiec bàn.
“Sao tat cả chúng ta không ngoi xuong nhı,̉” Emma nói. “Và chúng ta có thenói chuyện với Tasha, tım ̀ hieu xem làm sao con lại tım ̀ đượ c đường ve với anh và con đã ở đâu ngan ay năm.”
“Nó đã trở ve. Chı ca ̉ n the là đủ, còn nó đã ở đâu thı cừ ́ đợi sau.” Emma trân trân nhın ̀ chong mınh. ̀ Đương nhiên không theđợi. Sẽ sao neu con bé đãbị cam tù? Sẽsao neu nó đãbị lạm dụng? Kẻ nào đó ngoài kia đãgiam giữ đứa trẻ này, và kẻ đó không thevờ như sáu năm qua chưa he xảy ra vậy.
David hướng dan Tasha đi tới bàn ăn ở bên kia phòng và kéo một cái ghecho côbé ngoi. “Ba ước gı̀mẹ con ở đây, Tasha. Mẹ chang hebiet ba đãlạc mat con, dı̃nhiên là vậy, nhưng mẹ sẽrat vui với cả hai chúng ta ngày hôm nay.”
Tasha van không nói, nhưng Emma bat ngờ trước ánh mat con bé nhın ̀ cha mınh ̀ trong thoáng choc. Có phải cô đãnhın ̀ thay sự giận dữ chăng?
“David, em xin loi - nhưng anh có nghı̃chúng ta có thetrao đoi một
chút đượ c không?” Cômım ̉ cười với Tasha, nhưng chı̉nhận lại một ánh mat lạnh lùng.
Gian bep đột nhiên có cảm giác ngột ngạt và u uat, cho dù tat cả đèn đeu sáng. Nó von van luôn là một nơi am cúng thậm chı́ vào những ngày lạnh lẽo, u ám nhat, nhưng bau trời toi đen cuoi cùng cũng phải nhường chocho trận mưa nặng hạt, lúc này đang gõrào rào lên những ô kınh la ́ y sáng chạy het chieu dài căn phòng.
David quay đau và nhın ̀ Emma có phan hơi boi roi, nhưng anh biet côđủ rõđehieu rang côsẽkhông đenghị nói chuyện với anh một cách vô cớ. Anh nhoài qua bàn và vuot cánh tay Natasha.
“Một lát ba quay lại thôi, con yêu.”
Trong khi anh đi vòng qua bàn quay tới cho Emma đang đứng, cô nghı ṽ e những lời sap nói của mınh. ̀
“Neu Tasha ở lại, chúng ta sẽphải nghı̃đen một soquan áo cho con bé và chuan bị san một căn phòng nữa. Em cóthethu xep tat cả việc đó. Anh nghı̃sao?” Emma cảm thay hơi xau hotrước tâm trạng rat can thoát khỏi không khı́ngột ngạt của gian bep, đem Ollie tới chonào đó an toàn nơi họ có the thư giãn và hıt thơ ́ ̉ de dàng hơn.
“Y em là sao, nếu con bé ở lại?”
“David, dı̃nhiên chúng ta muon con ở lại. Nhưng em không biet mọi việc như thenào, và anh cũng vậy. Chúng ta thậm chı́ không biet làm cách nào nó tới được đây. Em không biet bên dich ̣ vụ xãhội sẽnói gı̀ve chuyện này, vậy đay.”
“Em gọi điện cho bên dịch vụ xã hội roi à?”
“Không,” Emma conén cơn bự c bội của mınh. ̀ “Em chưa hegọi cho
bất kỳ ai. Em đinh go ̣ ̣i cho cảnh sát, nhưng…”
“Cảnh sát?” David ngoảnh sang Emma, và cô hơi ngại ngùng trước ngữ điệu của anh. “Tại sao em lại đinh go ̣ ̣i cho cảnh sát chứ?” Emma nham mat lại một giây.
“Có một côbétrong bep nhà em. Một côbé em không hebiet, không chiu ̣ nói gı̀với em. Em đinh ninh nó bị lạc, hoặc gặp tai nạn, nhưng nó chang henói gı̀ với em cả. Dı̃nhiên em nghı̃em can gọi cho cảnh sát, nhưng Tasha đã giật lay điện thoại, cho nên em không gọi đượ c.”
“Con bé đã làm gı?”̀
Emma không đủ can đảm nhac đen con dao, đang nam vô hại trên bàn bep. Cô đã phản ứng quá mạnh chăng?
“Giờ chang can bận tâm chuyện đó. Nhưng chúng ta phải gọi cho họ. Con bé đãmười ba - và chı̉vậy thôi. Chúng ta không biet con bé đãbị ton thương gı̀ chưa. Chúng ta không biet làm thenào hôm nay nó tới đượ c đây, nó đãsong ở đâu, hay chuyện gı̀đãxảy ra với nó vào cái đêm kinh khủng sáu năm trước.”
David lùa những những ngón tay qua mái tóc vàng hoe của mınh, ̀ gạt từ trán ra phıa ́ sau - một dau hiệu căng thang thường thay mà Emma nhận thay quá rõở chong mınh. ̀ “Anh chı̉can một chút thời gian với con bé, Em. Đe nghi như v ̣ ậy có nhieu quá không?”
Emma không biet nghı̃gı. ̀ Có lẽneu Natasha là con của cô có thecô đãcảm thay giong như David. Có lẽcôđang quá chú trọng đen việc tım̀ hieu tat cả những gı̀đãxảy ra, chứ không phải mừng vı̀chuyện Natasha trở ve, nhưng con bé van đang là một người mat tıch ́ mà cảnh sát quan tâm.
“Nó là một đứa trẻ, anh yêu, và cảnh sát can biet nó đãvenhà. Họ sẽ giúp chúng ta tım ̀ hieu chuyện gı̀xảy ra với nó, hieu những gı̀chúng ta can làm đe giúp nó.”
David vươn tay kéo Emma lại gan.
“Anh biet em đúng. Anh chı̉sợ họ sẽlại mang con bé đi. Nhưng anh sẽ không cho phép họ. Em gọi điện nhé? Anh muon ở bên Tasha.” “Dı̃nhiên em sẽlàm.” Côôm chặt chong và cảm thay cơ theanh thả lỏng áp vào người cô. “Em sẽ làm ngay đây.”
Emma nhẹ nhàng buông David và quay người.
Tasha đang tự a vào cánh cửa dan vào sảnh với hai tay khoanh lại. “Không cảnh sát,” nó nói, hai mat nó như bi ve - sáng và cứng ran.
7
“K
hông cảnh sát,” nó nhac lại. “Gọi cảnh sát thı t̀ ôi sẽ ra khỏi đây.” Đó là những lời đau tiên họ nghe thay Natasha nói, và Emma có the nhın ̀ thay noi sợ hãi trong mat David mà với cô là mọi lời nói. Thật buon cười. Họ phải báo cho cảnh sát.
Từ lúc Tasha tuyên bo, Emma đãtım ̀ cách thuyet phục cô bé ngoi xuong bàn, nhưng côkhông sao thuyet phục đượ c con bé cởi áo khoác, mặc dù trong gian bep am áp thı̀ chac chan con bé phải rat nóng. Cứ như the con bé không dám chac mınh se ̀ ̃ ở lại.
“Côcan pha trà cho Ollie,” Emma nói, nhoài tới trước đenhẹ hôn lên má con trai mınh. ̀ “Nào, chàng trai bé bỏng, mẹ sẽ cho con món con thıch ́ nhé?” Côdụi dụi mũi mınh ̀ vào conó, muon nghe nó cười khanh khách. Nó mım ̉ cười nhưng đó là phản ứng im ang khác han bınh̀ thường. Tội nghiệp Ollie. Nó không quen với trạng thái lo âu trong căn nhà này, nơi thường rat êm đem.
Côbước tới chochiec iPod đặt trên kệ loa và bật lên. Khi những giai điệu mở đau của bài Pop Goes the Weasel vang khap phòng, Ollie bat đau nhảy nhót trên ghe. David và Tasha có thenghı̃gı̀ họ muon cũng đượ c. Đã đen lúc tập trung vào những gı con tr ̀ ai cô can.
“Anh có thegiúp em một tay làm gı̀ đó không, David?” Emma lên tieng. Cô phải nói chuyện với anh. Họ phải quyet đinh la ̣ ̀m gı đo ̀ ́. Từ cái cách David nhın ̀ cô, cô có thenói rang anh hieu mưu kecủa
cô, nhưng trong tieng nhạc và Tasha lại ngoi ở đau bên kia phòng, họ có thetrò chuyện riêng đượ c. David bước lại và choàng tay lên vai Emma, khẽ ôm lay cô.
“Một hai ngày nữa sẽ de dàng hơn, anh hứa đay.”
Emma mım ̉ cười trước cách phản ứng rat đặc trưng của David. Mặc kệ mọi việc, và roi chúng sẽ qua.
“Chúng ta phải gọi cho cảnh sát ngay, David.”
Anh gật đau. “Thự c tecòn toi tệ hơn em nghı. ̃Đó là lý do tại sao anh venhà sớm vậy. Có chuyện anh can nói với em. Nhưng không phải ở đây, Em. Anh không muon Tasha nghe đượ c.”
“Chà, em sẽ không đe Ollie một mınh v ̀ ới con bé đâu.”
“Lạy Chúa, Emma, có chuyện gì với em the? Em nghı̃nó sẽlàm gı̀ thang bé chứ? Đó là em trai nó mà.”
Emma không biet giải thıch ́ với David thenào, nhưng sẽkhông như vậy. Cô sẽ không đe Tasha ở với Ollie.
“Xoay đoi diện em, nói khẽ, và Tasha sẽ không nghe đượ c anh.” David tự a vào tủ bep và nói bang giọng thap đen mức Emma khó khăn lam mới nghe đượ c.
“Anh đãđượ c cảnh sát tới gặp. Sớm hôm nay họ tım ̀ thay xác của một côgái trẻ, và họ nghı̃đó có thelà Tasha. Họ đãlay DNA của anh đe kiem tra.”
Emma trân trân nhın anh kho ̀ ̂ng tin noi.
“Sao cơ? Oi anh yêu, chuyện đó thật kinh khủng với anh.” Cô nhoài người và ôm lay anh roi lại ngả ra sau, hai tay cô van ôm lay eo anh. “Thethı̀chúng ta lại càng can gọi cho họ - bảo với họ rang không thelà
Tasha đượ c vı̀ con bé đang ngoi trong bep nhà mınh ̀ phải không? Ong bobà mẹ tội nghiệp nào đó vừa mat con gái họ, và cảnh sát can tập trung xem cô gái thật sự là ai, chứ không phải phı́thời gian kiem tra xem đó có phải Tasha không.”
David nham mat một lúc và gật đau.
“Nào, sao em không cho Ollie uong trà và anh sẽdành thêm mười phút nữa với Tasha, sau đó chúng ta sẽcùng nói với nó tại sao chúng ta can gọi cho cảnh sát. The có đượ c không, Em?”
Bàn tay côlại luon ra phıa ́ sau lưng anh và côkéo anh lại gan cô. Cô cảm thay hơi am làn da anh qua lớp áo sơ mi mỏng của anh, nhưng cơ thegay còm của anh dường như rat deton thương, mong manh và cô ôm anh chặt hơn.
L
8
ái xe từ văn phòng venhàthường khien Tom mat khoảng hai mươi phút, nhưng toi nay đó là một chuyen việt dãliên tục, dừng - khởi động. Tat cả đeu do tınh ́ giờ, và toi hôm nay anh đãtınh ́ sai. Một ban nhạc nam nào đó đen bieu dien ở Manchester Arena và đường pho đông nghẹt các cô gái trẻ, ngat ngây phan khıch, ́ gan như nhảy chân sáo tới đia ̣ điem bieu dien cùng với các bậc phụ huynh đay khoan dung chán nản lêbước theo sau. Anh nhın ̀ những gương mặt hân hoan, tươi cười của họ, và hınh̀ ảnh một gương mặt trẻtrung khác, bien dạng do sự tàn phá của cái chet, cứ hien hiện mon một trong tâm trı́anh. Cho dù đãcó chuyện gı̀ xảy ra với đứa trẻ mà họ tım ̀ thay sáng hôm đó, anh cũng phải tóm cho đượ c tên khon kiep đã làm đieu đó với cô bé.
Becky đãtınh ̀ nguyện đảm đương công việc đáng sợ là tới gặp gia đınh ̀ của hai côgái khớp với hosơ tuoi tác. David Joseph rat detım, ̀ và Becky đã gặp anh ta tại văn phòng công ty anh ta. Tuy nhiên, Amy Davidson đượ c chăm nom từ lúc côbé lên hai, và không ai biet cha cô bé là ai. Mẹ côđang ở nhà tù Styal, và bà ay nhún vai khi nghe nói rang cảnh sát đang kiem tra xem liệu một đứa trẻ đượ c phát hiện đã chet trong hoàn cảnh rat đáng ngờ có phải là con bà ay không. Bà ay đã không hegặp con ketừ khi côbé đượ c đưa đi chăm sóc và cũng chang tỏ ra mảy may quan tâm đen con gái mınh. ̀ Tuy nhiên, bà ay là nguon DNA duy nhat họ có the sử dụng đe xác minh nhân thân.
David Joseph lại là van đekhác. Anh ta nài nı̉đượ c nhın ̀ cái xác - đe
đıch ́ thân kiem tra xem liệu đó có phải con gái mınh ̀ không - nhưng dı̃ nhiên Becky từ choi. Họ đãhứa sẽthúc đay việc so sánh DNA, nhưng cô ay cũng rat chiu ̣ khó giải thıch ́ cho anh ta rang có rat nhieu khả năng đây là một đứa trẻ khác. Dù sao họ can làm cho người đàn ông này an tâm càng sớm càng tot.
Nhưng neu đứa trẻ hóa ra không phải là Natasha Joseph thı̀đieu đó sẽlái cuộc đieu tra đi theo một hướng khác hoàn toàn, bởi vı̀khi côbé bien mat lúc mới lên sáu, côbé rõràng không hebỏ tron và anh không muon ngam nghı̃venhững gı̀có theđãxảy ra với côbétrong may năm qua.
Trong lúc Becky ra ngoài, Tom đãgọi một cuộc điện thoại. “Jumbo, rat xin loi đãlàm phien anh. Tôi chac anh đang rat bận rộn - nhưng Becky nói anh đãgiải quyet vụ Natasha Joseph sáu năm trước. Tôi đã đọc hosơ, nhưng tôi nghı̃rat đáng gợi mở bộ nhớ bách khoa thư của anh.”
“Tôi chang biet gı̀vedữ liệu bách khoa thư cả, nhưng tôi nhớ vụ đó rat rõ. Một người đàn ông mat cả vợ và con trong một đêm. Chúng tôi đượ c triệu tập đekiem tra chiec xe khi họ biet có một đứa trẻ mat tıch. ́ Nhưng tôi không chac mınh ̀ giúp đượ c, Tom, bởi vı̀chang tım̀ thay gı̀cả - không vet máu, chac chan vậy - ngoài người mẹ, dı̃nhiên roi. Và côay bi như ̣ ̃ng vet thương khủng khiep; co cô ay bi g̣ ãy rời.”
“Tôi van băn khoăn làm thenào một cô bé lại thoát ra khỏi xe hơi, bởi vı̀giả đinh ̣ khóa an toàn cho đứa trẻ van cài. Anh đãđi đen ket luận the nào?”
“Thành thật thı̀ chúng tôi chang hecó đượ c câu trả lời thật sự nào cả. Cánh cửa bên cạnh ghengoi của đứa trẻ van còn khóa an toàn cài
nguyên, nhưng phıa ́ bên kia thı̀không, cho nên côbé có thethoát ra loi đó. Chúng tôi thự c sự thac mac liệu có ai đó đã cứu cô bé và có the trông nom nó - nhưng chúng tôi không tım ̀ thay bang chứng nào củng co cho giả thuyet đó, cho nên chúng tôi ket luận rang chac chan cô bé đã
thoát ra khỏi xe và co gang tım kie ̀ m sự giúp đỡ và roi đi lạc mat.” Jumbo không theđưa ra đượ c thông tin gı̀ nhieu hơn the, ıt ́ nhieu chınh ́ là những gı̀ Tom đang trông đợi. Neu có gı̀ đó khác thı̀ đãnam trong ho sơ roi.
Vậy thı đừ ́a trẻ đã bien đi đang quái nào?
Anh van không có câu trả lời khi anh cho xe chạy vào sân nhà và hơi that vọng nhận thay rang xe của Leo không ở đó. Chac cô ay lại ve muộn. Tom vớ lay đođạc ở ghesau, bước nhanh tới cửa trước và tra chıa ̀ vào okhóa, lang nghe tieng hệ thong báo động kêu bıp. ́ Anh bước tới hộp đieu khien và tat nó đi.
Ketừ một vụ đột nhập vào căn nhà riêng của anh ở Cheshire dip ̣ hè trước, Tom trở nên cự c kỳthận trọng. Dường như lúc đó bọn trộm lùng tım ̀ thứ gı̀đó trong đong giay tờ của Jack, anh trai anh, và giờ đây van so giay tờ ay đang ở đây - trong ngôi nhà này.
Tom biet anh sẽchang bao giờ thư thái hoàn toàn cho tới khi nào anh nhan nhin ̣ và lục het đong giay tờ đexem liệu anh có thetım ̀ ra lý do tại sao lại có ai đó muon đánh cap chúng - dı̃nhiên trừ phi anh quá tre, và bọn họ đã tım tha ̀ y những gı ho ̀ ̣ tım kie ̀ m hoi mùa hè.
Anh đi tới chạn bep và lay một chiec ly, rót cho mınh ̀ một suat whisky Glenmorangie đay đặn và mang sang phòng khách. Anh ngoi trên sô pha, nhanh chóng rời bỏ những tam đệm mem mại thoải mái của nó đetrườn xuong ngoi trên thảm, lưng anh dự a vào chınh ́ chiec
ghemà anh vừa rời bỏ. Anh vươn tay tới chiec bàn trà đelay chiec đieu khien từ xa và nhan một nút bam đe chọn một bài hát bat kỳ. Tom rat cảm ơn Jack vethị hieu chiet trung trong âm nhạc của anh ay. Từ thời niên thieu của Tom tới ngày Jack mat, hai anh em đã có nhieu cuộc thảo luận nảy lửa ve chuyện the loại nhạc nào là nhat. Tom còn nhớ rat rõcái đêm đau tiên Jack bảo anh lên phòng ngủ đe đượ c “giáo dục”. Anh ngoi bat chân trên giường ra sức tranh luận rang thịhieu âm nhạc của Jack thật kinh khủng, cho tới khi cuoi cùng Jack lôi ra vài lon bia từ dưới gam giường và dúi một lon vào tay Tom. “Uong đi, và nghe đây,” anh ay nói với một chú nhóc Tom mười ba tuoi hơi ngỡ ngàng nhưng đay sung sướng.
Đó là một thói quen gan chặt với họ trong suot quãng đời còn lại của Jack. Moi năm vài lan họ gặp nhau, uong bia và nghe nhạc. Tom hiem khi uong bia vào dip ̣ nào khác. Đó là một nghi thức với Jack, và thenào đó cái khau vi cụ ̃ng gan với sự kiện ay.
Tom nhap một ngụm rượu. Anh hiem khi cho phép mınh ̀ có thời gian nghı̃veJack, và anh sợ rang việc nghiên cứu kỹđong giay tờ của anh trai mınh ̀ sẽmở toang một dạng hộp Pandora*. Sotài liệu ở cho luật sư của Jack nhieu năm vı̀Tom van chang quan tâm gı̀đen, và anh rat thận trọng với ký ức - không phải tat cả các ký ức đeu tıch cư ́ ̣ c. Ký ức là thứ khó đương đau nhat.
Sự thật Jack là người luôn làm theo ý mınh, ̀ bat chap luật lệ. Anh ay ghét cay ghét đang bat kỳ loại kỷ luật hay kiem soát nào, và bộ não sac sảo đen kinh ngạc của anh ay liên tục tım ̀ kiem thử thách mới - cuoi cùng cho tới khi anh ay tım ̀ thay một đieu mà sẽtiep tục phát trien phức tạp và kıch ́ thıch ́ trı́não phong phú của anh ay. Máy vi tınh. ́ Khi
anh ay có tuoi hơn, nó lại trở thành một noi ám ảnh. Từ ngày tự mua cho mınh mo ̀ ̣̂t chiec ZX Spectrum, Jack hiem khi rời khỏi phòng. Tom rat sợ anh ay. Chàng trai với mái tóc đen buộc thành thứ gı̀đó tương đương một cái đuôi ngự a, đôi mat xanh nhạt dường như đot cháy mọi bemặt chúng chạm phải, thự c telà anh trai của anh. Jack chı̉ lớn hơn Tom ba tuoi, nhưng dường như anh ay già dặn hơn han vetư the. Anh ay lúc nào cũng gọi Tom “thang em bé bỏng” - gan như theanh ay không thenhớ đượ c tên em mınh. ̀ Nhưng có những buoi toi đặc biệt khi Tom đượ c phép lọt vào thegiới bı́mật là phòng ngủ của Jack, nơi quan áo nam chat đong trên sàn và AC/DC* phóng ra từ những chiec loa tự che là thứ chang bao giờ quên đượ c.
Tom uong đay một ngụm rượu nữa, coép tâm trı́mınh ̀ dứt khỏi Jack và hướng tới những đieu quan trọng lúc này - như một côthieu nữ đã phải chiu ̣ đựng những gı̀ chı̉ có Chúa mới biet và bị bỏ mặc tới chet trong một cánh rừng am ướt lạnh lẽo.
Anh móc điện thoại trong túi quan dài và bam một nút. “Lucy à? Bođây. Bonghı̃bocan gọi nhanh cho con đexem con đang ra sao.”
O
9
llie ngoi im lặng trên ghe, tóp tép thưởng thức món phô mai ưa thıch ́ của nó phet lên bánh mı̀- trong khoảnh khac quên bang cả không khı ca ́ ̆ng thang xung quanh mınh. ̀
Tasha lại chang nói gı, nhưng ho ̀ ̣ phải tım ca ̀ ́ch thay đoi đượ c cô bé. “Cứ nói với con sự thật đi,” Emma nói. “Giải thıch ́ cho Tasha tại sao chúng ta phải báo với cảnh sát rang con bé đã ve nhà.”
David nghiêng đau sang một bên, như thenói “Anh phải làm vậy ư?”, nhưng anh biet anh không có lự a chọn nào khác.
“Tasha, cảnh sát đã đen gặp ba ngày hôm nay, đe hỏi ba ve con.” Đôi mat Tasha lập tức tròn xoe vı̀ sợ hãi, mat cô bé chap chới giữa David và Emma.
“Ba không đinḥ nói với ai chuyện này, bởi vı̀tin tức sẽkhông đượ c công bocho tới ngày mai, nhưng xác một côbé đãđượ c tım ̀ thay sáng nay trong rừng. Cảnh sát nghı cõ ́ the đó là con.”
Tasha gục đau xuong. Mái tóc cô bé xòa xuong phıa ́ trước che kıń mặt nó, nhưng Emma tin chac côđãthoáng nhın ̀ thay gı̀đó giong như lệ trong mat cô bé. Nó phát ra một âm thanh nghe như tieng rıt́ .
“Này,” Emma nói, “Không sao đâu, Tasha. Họ không biet đó là ai, và cô bé bang tuoi con cho nên họ muon kiem tra với ba của con. Vậy thôi.” Tasha không nhın le ̀ ̂n.
“Tasha, có chuyện gı̀nào, con yêu?” David nói, đứng lên và tien tới
cho cô bé.
Khi anh rướn người tới trước đenhẹ nhàng đặt tay quanh vai nó, Tasha né người sang một bên.
“Đừng có chạm vào tôi,” nó nói. Nó giữ cho thân mınh ̀ lệch khỏi ba mınh ̀ cho tới khi anh rút tay ve. Neu trong mat côbé đãngan lệ thı̀lúc này chang còn thay đâu nữa.
Emma cảm nhận noi đau của David như thecủa chınh ́ côvậy, nhưng moi quan tâm lớn nhat của cô là Ollie. Thang bé không nên ở đây vı̀ cảnh này. Trông nó ngơ ngác một lúc, roi mặt nó nhăn lại và miệng nó trera và nước mat giàn giụa trên hai má. Lẽ ra nó can đi ngủ từ lâu nhưng Emma không muon rời khỏi thang bé dù chı mo ̉ ̣̂t lát.
“Tasha, côthật sự rat tiec rang con thay khó chiu, ̣ nhưng côphải đưa Ollie ra khỏi đây. Tat cả việc này khien em lo lang và em không quen. Trông em rat bon chon. Côsẽkhông gọi cảnh sát. Đượ c chứ? Không cho tới khi chúng ta cùng con giải quyet đượ c mọi chuyện. Cô hứa - và cô không that hứa.”
Chang can đợi sự cho phép của bat kỳ ai, Emma beOllie lên khỏi ghe và kéo thang bé lại gan.
“Đi nào, chàng trai bé bỏng. Đemẹ đưa con vào cũi của con nhé. On roi. Suỵt, cục cưng.” Emma hôn lên làn da nóng am của nó. Lúc cô xoay ve phıa cư ́ ̉a, Tasha bật dậy.
“Tôi sẽ đi,” cô bé nói.
Emma đinh ̣ phản đoi, nhưng nhın ̀ gương mặt Tasha côbiet côkhông thelàm vậy. Côgái này rat cương quyet làm theo ý mınh. ̀ Emma coxua đi cảm giác lo lang và tự nhủ mınh T ̀ asha chı lả ̀ một đứa trẻ.
Caroline sẽ làm gì?
“Sao tat cả chúng ta không cùng đi nhı? ̉ Chúng ta có thecho con biet chocon sẽngủ, và con có thenhın ̀ ngam xung quanh cùng ba của con trong khi cô do Ollie.”
“Y hay đay,” David nói, có vẻ rat biet ơn vı̀vợ mınh ̀ đang làm đieu gı̀ đó đe sự hiện diện của Tasha trở thành việc lâu dài.
Có một khoảnh khac khá tenhị khi họ lên đen đau cau thang. Căn phòng trong nơi Natasha sẽngủ lại nam trên tang một mé bên phải, nhưng khi Emma mım ̉ cười mở cửa và nói, “Con ở đây, Natasha,” côgái đi thang qua côtới căn phòng tiep theo - hiện dành cho Ollie. Nó đay cửa ra và đứng yên - nhın v ̀ ào trong.
David lại đưa tay lùa qua mái tóc, gương mặt anh han rõcảm giác có loi. “Chúng ta can botrı́cho Ollie ở chokhác - trả lại phòng con bé như cũ,” anh thı̀thào. “Đó là một sai lam, Em. Con bé sẽcảm thay rang anh đã lãng quên nó.”
Emma không nói gı ca ̀ ̉. David lúc nào chả vậy. Thay vı cò ́ lời giải thıch́ hợp lý cho con gái mınh ̀ veviệc thay đoi phòng ngủ, anh sẽtỏ ra lo lang chuyện con bé có hậm hự c hay không hậm hự c với anh.
Giờ không phải là lúc tranh luận, cho nên cô nói với Natasha. “Giờ đó là phòng của Ollie, con yêu. Cứ vào và ngó qua neu con thıch, ́ nhưng nó hơi nhỏ một chút cho một thieu nữ, cho nên đây sẽlà phòng của con. Dı̃nhiên, chúng ta có thethay đoi lại nhưng phòng có một giường đôi và rộng rãi hơn nhieu. Con nghı sao?” ̃
Natasha quay lại đi vephıa ́ họ, gương mặt nó chang bieu lộ gı, ̀ bước thang vào phòng mınh v ̀ à đóng cửa lại.
Đen giờ đi ngủ, Natasha van không xuat hiện. David đen gõ cửa đe bảo nó rang họ sẽăn toi neu nó muon ăn gı̀đó, nhưng nó chang trả lời anh. Mười phút sau, đıch ́ thân Emma lên. Cô thử gõ cửa, rat lo rang Natasha ở trong đó một mınh ̀ và rat decảm thay buon vı̀tat cả những gı̀đãxảy ra. Nói cho cùng nó mới chı̉mười ba tuoi. Nhưng có gı̀đó ép rat mạnh vào cánh cửa và nó chang he nhúc nhıch. ́
Emma hınh ̀ dung Tasha co quap trên giường, boi roi và buon bã, và cảm thay lòng mınh x ̀ ót xa cho cô bé.
“Tasha, làm ơn cho cô vào, hoặc ıt nha ́ t cho cô biet con van on.” Đúng như côdự đoán, chang hecó tieng trả lời. Neu Tasha lại bỏ đi mat thı̀sao? Liệu con bé có trèo qua cửa sokhông? Emma không nghı̃ như vậy, nhưng nhỡ nó tự làm ton thương mınh ̀ bang cách nào đó thı̀ sao?
“Natasha, neu con không mở cánh cửa này và nói chuyện với cô, cô sẽphải nhờ ba con tım ̀ cách vào trong đay - hoặc qua cửa chınh ́ hoặc neu can thı qua cư ̀ ̉a so. Nào, cho cô biet là con van on đi.” “Đi đi,” tieng quát vọng ra từ bên trong.
“Đượ c roi, con yêu. Cô chı̉muon biet rang con không mệt hay gı̀đó thôi. Cô biet việc này chac chan rat khó khăn, Tasha - nhưng chúng ta muon giúp con. Cô sẽmang một chút thức ăn cho con neu con không muon xuong nhà nhé?”
“Tôi đã bảo bà đi đi mà.” Không còn là tieng quát nữa, có một sự cương quyet trong ngữ điệu đe không cho ai tranh luận thêm nữa. Emma tı̀trán vào cánh cửa. Côkhông biet phải làm gı, ̀ và Tasha van không nói cho họ biet tại sao con bé lại san sàng bỏ chạy tiep neu họ gọi
cho cảnh sát.
“Đượ c roi, cô sẽ xuong nhà. Neu con muon ăn toi, có bánh thit nư ̣ ớng và khoai tây rán nhé.”
David đãăn toi trong im lặng, nét mặt anh thehiện rõvẻthat vọng vı̀ Tasha không cùng ăn với họ, và Emma chang tım ̀ đượ c lời nào đean ủi anh mà không nghe giong những lời vôvị rong tuech. Làm sao côcóthe hieu đượ c anh đang cảm thay như thenào? Nụ cười thường trự c của anh toi nay dường như chı̉còn là một kýức xa xăm, và cômuon sẻ chia noi đau, niem vui và tâm trạng hon loạn của anh. Nhưng cô không the
chạm đượ c tới anh. Anh đang ở đâu đó khác - đâu đó không he có cô. Mặc dù vậy, có một đieu cô không hebiet. Một việc gı̀đó rat không on vetat cả chuyện này. Tại sao Tasha lại không nói cho họ biet con bé đã song ở đâu? Tại sao nó lại sợ cảnh sát?
Emma không có câu trả lời, sau khi ket thúc bữa toi và dọn dẹp, cô chuan bị một khoanh bánh sô cô la cùng một coc sữa lớn và đebên ngoài cửa phòng Tasha.
Cômuon nói với David rang ngày mai côsẽgọi cho cảnh sát, cho dù Tasha có thıch ́ chuyện đó hay không. Có kẻ nào đó đãgiam giữ con bé khỏi gia đınh ̀ mınh ̀ suot thời gian qua, và chang có gı̀bảo đảm rang con bé là người duy nhat. Chuyện gı̀ sẽxảy ra neu còn những cô bé khác như nó, bị giam giữ cách biệt với gia đınh ̀ chúng? Và nó trở veđượ c bang cách nào? Họ ở cách thị tran gan nhat đen hai dặm, mà chang he có tuyen xe buýt nào.
Emma không thekhông cảm thay họ đang không đặt ra những câu hỏi đúng.
“Mınh le ̀ ̂n gác đi,” Emma nói khẽ, đưa tay tım ta ̀ y David.
Anh khẽ rút tay ra.
“Làm ơn đeanh một mınh ̀ dưới nhà đượ c không, Em? Anh sẽ rót một ly rượu mạnh và ngoi đây một lúc. Có đượ c không?” Emma tin chac rang David can thời gian nghı̃veCaroline nữa, và cô không the trách cứ anh chuyện đó, hôm nay như bao nhiêu ngày khác. “Dı̃nhiên roi. Em sẽthức đen khi anh lên giường neu như anh muon nói chuyện thêm.”
Anh hôn nhẹ lên môi cô và cô quay đi đe lên gác.
Lúc đi qua phòng Tasha, cô hơi that vọng khi thay bánh và sữa van nam nguyên trên chiec bàn nhỏ ở chieu nghı, ̉ nhưng cô ngạc nhiên là cửa lại hơi hé mở. Cô nhẹ nhàng gõ cửa.
“Tasha,” cônói thật khẽphòng trường hợp con bé đang ngủ. Không có tieng trả lời. Côđay cửa rộng hơn một chút đekiem tra xem cô con gái riêng của chong mınh co ̀ ́ on không. Căn phòng trong rong.
Emma quay phat lại. Cánh cửa phòng tam mở toang hoang; rõràng con bé không ở đây. Và còn có chuyện khác nữa. Cửa phòng Ollie đóng chặt. Nó chẳng bao giờ đóng.
Cô lao theo cau thang và xô cửa phòng thang bé mở ra. Ngọn đèn ngủ hat những chiec bóng lờ mờ hınh ̀ ngôi sao, bong bóng và cá khap phòng, chieu một quang sáng màu lục nhạt lên những bức tường toi tham - và lên một bóng người đứng ở cuoi cũi Ollie, cúi người vephıá thang bé.
10
N
gày thứ hai.
Bau trời bên ngoài cửa sophòng ngủ của Ollie đãsáng bạch với ánh nang buoi sớm, mặc dù những đám mây đang tụ lại, sac ảm đạm đang ham hè van vũ phıa cha ́ ̂n trời.
Emma trân trân nhın ̀ vôđinh ̣ ra vườn. Hôm nay sẽlà một ngày khá hơn, cô quyet đinh, ̣ cho dù cơ thecô cảm thay nặng trıu ̃ và phờ phạc sau giac ngủ chập chờn. Nhưng cô sẽ phải chong chọi với chuyện đó. Gia đınh co ̀ ̂ can cô.
Cô đã mat cả đêm ngoi trên ghetrong phòng Ollie, rat sợ bỏ mặc thang bé một mınh. ̀ It nhat cô đãbat đau buoi đêm trên ghe. Mặc dù cuoi cùng, côđành nam dài trên thảm ngay trước cũi thang bé. Neu cô thiep ngủ, cô không muon ai bước qua mınh, tie ̀ p cận con cô.
Khi cô thay Tasha lom khom trên cũi thang bé đêm qua, cô đã hét lên với con bé đay sợ hãi. “Con làm gı the ̀ ? Sao con lại vào đây?” Natasha trân trân nhın ̀ cômà chang henhúc nhıch ́ mat một lúc - đôi mat nó trong rong. Sau đó nó bước qua Emma và bınh ̀ thản quay ve phòng mınh, ̀ nơi nó lại nhot mınh ̀ bên trong. Suot thời gian còn lại của đêm ay, Emma luôn cảnh giác trước tieng động nhỏ nhat, nhưng cái giây phút kinh hãi kia không helặp lại, và con của côbınh ̀ yên ngủ cho tới tận cách đây một lúc.
Emma quay sang beOllie ra khỏi cũi và đem thang bé tới ghebên
cửa so, ap cơ thenhỏ bé am nóng của nó vào mınh. ̀ Côchoàng hai cánh tay khá chặt quanh con trai mınh ̀ và hôn lên đınh ̉ đau nó. Thang bé sẽ làm gı trư ̀ ớc tat cả chuyện này? Ollie von quen với một cuộc song không hecó sự căng thang nhưng giờ đây nó có thecảm thay sự lo lang của mẹ, toát ra từ lochân lông của cô. Emma cảm thay nước mat lại bat đau trào ra từ mat cô và bự c bội lac đau. Phien muộn sẽkhông giúp gı̀cho ai cả.
Côép hai vai trùng xuong, cử động các ngón chân nham cothả lỏng các cơ ở chân và hıt v́ ài hơi thật sâu.
“Tıch cư ́ ̣ c lên nào,” cô thı tha ̀ m.
Bat chap những sự kiện của đêm hôm trước, cô phải cogang hành xử như thechang có gı̀xảy ra. Côtin chac mınh ̀ đãhoảng hot không can thiet. Có lẽcon bé chı̉đơn giản muon ngam nhın ̀ cậu em trai bé bỏng của mınh. Emma ca ̀ n xử lý mọi việc cho đúng - vı tà t cả mọi người.
Cônhac mınh ̀ khỏi ghevà mang Ollie xuong nhà bang điu. ̣ “Thehôm nay sẽcó gı̀ nào, chàng Ollie bé bỏng của mẹ?” cô nói, mım ̉ cười thật tươi với nó.
Cô dừng lại bên ngoài phòng Natasha và gõ cửa.
“Tasha, Ollie và cô sẽxuong nhà ăn sáng. Ba con đang tam. Con có muon ăn món trứng bác không?”
Cô im lặng chờ đợi, rat ngạc nhiên khi cửa mở và Natasha bước ra. Nhın ̀ thay con bé van mặc y nguyên những gı̀nó mặc hôm trước khien cho Emma nhớ rang cô can mua một ıt ́ quan áo cho côbé, và có lẽvài thứ đe trang hoàng cho phòng ngủ của nó.
Gương mặt Natasha trong rong, nhưng hai mat nó thı̀mỏi mệt và đỏ ngau.
Con bé đã khóc chăng?
Đó là lỗi của mình. Chỉ vì mình đã quát con bé. Emma cảm thay máu trào lên hai má và xoay vephıa ́ Ollie đeche đi cảm giác boi roi có phan hoi loi.
“Con chào chi Ṭ asha đi, Ollie.”
“Tassa, Tassa, ay, ay,” Ollie nói, cười tươi với côchị cùng cha khác mẹ của mınh ̀ và khua khua hai tay trong không khı. ́ Con bé ngó lơ đi cho khác.
Emma cảm thay hai mày của côcau lại trước thái độ dửng dưng của cô bé và co ép mınh pha ̀ ̉i hành xử thật tự nhiên khi cô đi vào bep. “Tiec quá- em chưa biet nói âm sh. Đượ c roi - nước quả cho Ollie, và cô đoán con cũng thıch ́ một chút,” Emma nói, quyet đinh ̣ rang lúc này chınh sa ́ ́ch hay nhat không phải là đòi hỏi phải có sự đáp lại. Cô rót nước quả vào coc của Ollie và thêm một ıt ́ vào một chiec ly cho Natasha.
“Ngoi xuong bàn đi, Tasha. Côsẽmang bữa sáng tới cho con khi nào xong.”
Cô quay vephıa ́ tủ lạnh, lay ra vài quả trứng và bỏ hai lát bánh mı̀ vào lò nướng, động tác hoàn toàn tự động vı tà ̂m trı có ̂ còn ở nơi khác. Emma đãnói lại với David vecảnh sát, và cuoi cùng cô cũng đãtım̀ cách thuyet phục đượ c anh gọi cho họ. Lúc anh mới thức dậy, David đã hỏi côở đâu suot đêm. Côbiet neu cônói sự thật với anh lý do tại sao côlại ngủ trong phòng Ollie, anh sẽnói côđãhành động thái quá, cho nên côbảo anh côlo Ollie bị sot, và như thesẽdehơn là quay ray David moi lan cô thức dậy kiem tra con trai.
Đó là nói doi. Cô chưa bao giờ nói doi chong mınh ca ̀ ̉.
Côcảm thay ánh mat Tasha nhın ̀ côvà ıt ́ nhieu cảm thay côbé có the đọc đượ c mọi ý nghı̃của cô. Mat con bé hơi nheo lại như thenó căm ghét Emma đen từng tebào trong cơ the. Phải chăng nó hận cô vı̀đã thechomẹ của nó? Emma cảm thay một cơn rùng mınh ̀ chạy dọc song lưng. Neu con bé khinh ghét họ đen vậy, sao nó lại ve đây?
David chọn đúng lúc đó bước vào bep, gang het sức nhoẻn một nụ cười vui vẻ, và đi thang tới cho Natasha.
“Chào con yêu,” anh nói, cười tươi với con gái. “Thật tuyệt đượ c thay con đã thức và đang ăn sáng. Con ngủ ngon chứ?” Anh choàng tay quanh vai nó, nhẹ kéo nó vephıa ́ mınh ̀ đecó thehôn lên đınh ̉ đau nó. Natasha gang het sức bınh ̀ sinh chong lại, và khi David buông nó ra, lự c phản kháng của cô bé khien nó hơi nhào sang bên, cánh tay nó khien chiec ly văng đi.
Natasha bật dậy khỏi bàn.
“Đừng có chạm vào tôi,” nó nói khẽ, đôi mat nó rừng rự c và hàm răng nghien chặt. “Tôi không thıch. ́ ” Đá mạnh chiec ghesang một bên, nó ra khỏi bep, đóng sam cửa phıa sau lưng. ́
Emma không biet phải làm sao, nhưng cô không sao chiu ̣ đượ c khi nhın ̀ thay noi đau trong mat David. Côbiet rang anh đãlàm côbé ngạt thở, nhưng lẽ nào cô lại trách cứ anh? Cô đợi một lúc.
“Em lên gọi nó nhé?” cô hỏi, giữ cho giọng mınh ̀ nhỏ nhẹ và bınh̀ thản. “Chúng ta hứa không liên lạc với cảnh sát neu không nói với nó, nhưng mọi việc sẽrat tệ neu chúng ta không báo. Anh muon làm gı̀đây, anh yêu?”
David lac đau.
“Dı̃nhiên, em nói đúng. Anh sẽđi và nói với nó. Nhưng anh sẽkhóa cửa trước đeneu con bé quyet đinh ̣ chạy tron thı̀nó sẽphải đi qua đây. Và anh sẽ ngăn nó lại. Anh không biet làm gı kha ̀ ́c, nhưng giờ anh không the đe mat nó lan nữa.”
P
11
hòng sự vụ đang rat náo nhiệt lúc Tom đen. Becky có vẻ kiem soát đượ c mọi việc và báo chı́ giờ đãđượ c thông báo van tat veviệc phát hiện xác cô gái trẻ.
Thanh tra đieu tra viên Philippa Stanley đã quyet đinh ̣ làm người phát ngôn. Tom không lay làm ngạc nhiên. Philippa rat giỏi trong việc đecao lý lich ̣ công khai của mınh, ̀ và đoi với Tom, cô ay cứ việc thoải mái làm việc đó.
Anh biet chuyện gı̀ sẽxảy ra lúc này. Tat cả những đứa trẻ đãđượ c báo mat tıch ́ sẽtrở thành ưu tiên hàng đau trong mat bomẹ chúng, niem tin rang con gái họ sẽtrở venhà “khi con bé san sàng” đột nhiên không còn là đieu chac chan nữa.
Tom ngủ không đượ c ngon lam. Những ý nghı̃veJack và cô gái bị chet cũng đủ đephá giac ngủ của anh, nhưng trên het anh và Leo đã phát hiện đượ c gı̀đó trong đong giay tờ của anh trai mınh ̀ từ toi hôm trước và anh không sao gạt bỏ đượ c ýnghı̃rang đieu đó có therat quan trọng.
Đêm qua anh không muon nghı̃đen giay tờ của Jack, nhưng khi Leo ve nhà cô đã động viên anh đừng có trı hoa ̀ ̃n nhiệm vụ đó mãi nữa. “Lan chan, Tom.”
“Phải - anh biet. Như the là lãng phı thơ ́ ̀i gian.”
Leo nhın ̀ anh vẻ tự mãn. “Em không đinh ̣ nói the- Em đinh ̣ nói làm
những việc đơn giản thành phức tạp, việc phức tạp càng phức tạp hơn.” “Em vừa mới nghı r̃ a đieu đó à?” anh mım cư ̉ ời hỏi.
“Không - nhưng moi đe dọa của những tài liệu này van luôn ở đó, cứ lơ lửng trên đau anh. Cho tới khi nào anh biet có gı̀đó đáng đetım ̀ hieu - hoặc bang chứng rang có gı̀đó đãbị lay đi - neu không chúng sẽcàng ngày càng trở thành gánh nặng. Nào - em sẽ giúp anh. Chúng ta giải quyet cho xong việc đi.”
Anh nhın ̀ Leo, mặc một trong những bộ đođơn sac gom quan bò đen và một chiec sơ mi kẻ sọc đen trang lùng thùng, và nghı̃venhững gı̀ anh sap làm. The nhưng cuoi cùng, anh nhượng bộ.
“Đượ c roi, anh sẽ làm. Anh sẽ lay may cái hộp.”
Việc này mở đau giong như một nhiệm vụ khá tran tục - chang có gı̀ hứng thú hơn những thứ tài liệu mô tả chi tiet các bài trınh ̀ bày của Jack trước những khách hàng tiem năng. Không hecó noi sợ bị các ký ức giày vò nào của Tom trở thành hiện thự c cho tới khi Leo phát hiện ra một thẻ SD, kẹt bên dưới một cái nap bıa ̀ dưới đáy hộp. Côay muon tải lên máy tınh ́ xách tay của mınh ̀ ngay tại cho, nhưng Tom có phan do dự, sợ rang đó có thelà một video Jack đang chơi guitar rat tệ và hát theo nhóm nhạc rock Def Leppard.
Anh không chac mınh ̀ có khả năng chiu ̣ đượ c việc đó, cho nên anh gợi ý rang họ đãlao động như vậy là đủ cho một buoi toi và tạm cat cái thẻ lại đã.
The nhưng như vậy cũng chang tot. Cái vật quái quỷ ay như thôi thúc anh mở ra xem. Lự a chọn tot nhat lúc này là xem thử trong không gian riêng tại phòng làm việc của anh và chı̉ xử lý những nội dung trên đó. Anh móc cái thẻ ra và nhét vào khe trên máy tınh x ́ ách tay của mınh. ̀
Có một tệp tin. SILVERSPHERE.xls. Tom trân trân nhın ̀ màn hınh. ̀ Một bảng kê Excel - và anh nhận ra cái danh Silver Sphere quá rõ. Đó chınh ́ là bı́danh tin tặc của Jack. Thời niên thieu Jack đãbat đau đột nhập các máy tınh ́ cho vui, đethehiện rang mınh ̀ có thequa mặt hệ thong. Anh ay thự c sự tin rang chang có gı cò ́ the làm bản thân that bại. Tom bam vào tệp tin đemở. Không có gı̀xảy ra. Roi một cửa soxuat hiện.
Xin hãy nhập mật mã.
Tom trân trân nhın ̀ màn hınh̀ một lúc, và sau đó that vọng thở dài rút chiec thẻ ra, bỏ vào túi trở lại.
Tom đãuong đen coc cà phêthứ hai trong buoi sáng khi anh ngước lên và nhın ̀ thay Becky lảng vảng gan cửa. Tinh than của anh hơi phan chan hơn một chút, không phải lan đau tiên, anh cảm thay côthay đoi rõ rệt. Không có sự so sánh giữa con người trước mặt anh lúc này và người đen Manchester vài tháng trước. Đãchım ̀ khuat đi là khuôn mặt xanh xao, gan như hoc hác của một phụ nữ trẻ đang cogang lay lại tự tin sau khi ket thúc một moi quan hệ bat hạnh. Lúc này, hai má cô ay hong hào, còn mat lap loáng moi quan tâm thự c sự đen cuộc song. Cô ay đãlay lại đượ c toàn bộ nhiệt huyet von có của mınh. ̀ Hôm nay trang phục của côay rat hợp với cátınh ́ thông minh vàtươi tan của cô; bộ vét đen của côđượ c cat khéo với chiec áo phôhet phan eo thon thả và bên trong áo vét là chiec áo sơ mi màu xanh ngọc cùng sợi dây chuyen vàng mảnh đeo trên co. Cô không búi tóc gọn gàng, mà đetóc óng ánh tung tay trên bờ vai.
“Tôi vào đượ c chứ?” côay hỏi. “Trông sep cứ như đang ở đâu đâu ay. O - tôi thay sep vừa tım tha ̀ y con lợn của mınh r ̀ oi.”
Tom phải ngam nghı̃mat một lúc. Con lợn nào? Và roi anh nhın ̀ theo ánh mat Becky tới cho cái chặn cửa.
“A phải. Con lợn bị mat. Ong bạn đieu tra viên Tippetts tot bụng của chúng ta mượn.”
“Ryan muon con lợn của sep đe làm quái gı chư ̀ ́?” Becky hỏi. “Có hỏi đâu. Tôi không tin lýdo của cậu ay. Có gı̀thú vị qua may cuộc gọi ve cô gái mat tıch kho ́ ̂ng?”
Becky làm mặt nhệch ra trong lúc ngoi xuong.
“Không han. Như sep trông đợi chúng ta có cả một đong tên đesàng lọc bởi vı̀mọi người van nói rang đứa con mười sáu tuoi của họ trông chı̉như mười hai, hoặc chúng tôi chac chan côgái da trang, vân vân và vân vân. Nhưng chúng ta cũng có một sotin từ Jumbo. Giờ anh ay đang viet báo cáo nhưng muon cho tôi biet luôn.”
Tom gạt soliệu thong kêtội phạm mà anh đang nghiên cứu nhưng không may hứng thú sang một bên và nhom ve phıa trư ́ ớc. “Anh ay thu đượ c gı?”̀
“Họ đãtım ̀ kiem dau vân tay trong đong lá ướt xung quanh khu vự c tım tha ̀ y cô bé và phát hiện đượ c một chiec bơm tiêm.” “Oi không,” Tom nói, ngự c anh cảm thay nặng trich ̣ với cảm giác xót thương dành cho cô bé. “Họ nghı̃đứa trẻ tội nghiệp ay tự làm việc đó với mınh, ̀ hay một thang khon nào đó mang con bé đen đó và tong cho nó quá nhieu thứ đó?”
“Họ không chac. Có khi còn chang liên quan. Chúng ta không biet đượ c cho tới khi nào chúng ta có ket quả phân tıch đo ́ ̣̂c to của con bé, và thậm chı́neu chúng ta đay nhanh lên, họ cũng sẽphải mat vài tuan. The
nhưng, như sep cũng có thenhận thay, cái đường ham hay ho đó chứa mọi đieu thú vị- kecả cái bơm tiêm kỳquặc neu như tôi nhớ không sai. Có the chı̉ là trùng hợp khi có một cái ở gan xác con bé. Nhân tiện, nhóm của Jumbo cũng đang thu thập bang chứng trong đường ham.”
Tom nhệch mặt.
“Họ đang cotım ̀ cách thu đượ c dau van tay trên cái xác, nhưng có một sodau trên cái bơm tiêm. Van chưa trùng khớp với ai cả. Họ không tım ̀ thay dau chân nào - nhưng mà họ cũng không tım ̀ thay dau chân của con bé. Mọi thứ đã bi đa ̣ ̉o lộn một chút do thời tiet may ngày qua.”
“Họ có biet trong cái bơm tiêm là thứ gı kho ̀ ̂ng? Tom hỏi. “Ketamine.”
“Ketamine? Tôi không nghı̃đen thứ đó. Vậy chúng ta có giả thuyet nào đây? Thang khon nào đó đánh con bé bat tınh ̉ đeroi gãkhông chı̉ có một đứa trẻ mà còn là một đứa trẻ hôn mê đưa ra mặc cả ư?” Becky nhăn mặt.
“Ket là một lự a chọn rat bat thường, tôi đong ý. Nhưng thậm chı́neu con bé bị tiêm thứ đó, nó cũng chı̉ có thekhien con bé ngủ li bı̀thôi. Như vậy con bé rat có khả năng chet do bị hạ thân nhiệt. Lượng mỡ cơ thecủa con bébang không căn cứ theo những gı̀tôi thay đượ c trên ảnh. Tuan trước sep đi vang, nhưng trước khi chúng ta chiu ̣ thời tiet mưa gió thenày thı̀ trời rat lạnh. Người ta cho rang đây là tháng Ba lạnh nhat ở Manchester ketừ 1962, và nhiệt độ tụt xuong đen âm sáu độ ve đêm.”
Có tieng vovào cánh cửa đengỏ, Tom ngước nhın ̀ lên thay đieu tra viên Ryan Tippetts đang đứng ở cửa.
“Sep,” anh ay nói. “Là Natasha Joseph.”
Tom nhın ̀ gương mặt Becky trong khi cô ay nhăn nhó khi nghı̃đen việc cung cap thông tin đáng buon này cho bo cô gái.
“Cảm ơn Ryan. Xác nhận roi chứ?”
Anh chàng đieu tra viên trông có vẻ lúng túng một lúc, sau đó khuôn mặt anh ta rạng lên.
“O. Tôi hieu ý sep sao roi. Không, cái xác không phải Natasha Joseph. Con bé đã xuat hiện ở nhà. Vừa mới vào cửa, rành rành vậy. Hôm qua.” “Hôm qua!” May từ đó bật ra khỏi miệng Becky khi côxoay người lại đoi diện đieu tra viên Tippetts. “Sao họ không báo quỷ gı̀với chúng ta chứ?”
“Xin đừng trút vào người đưa tin,” Ryan nói, hai tay giơ lên. “Tôi chı̉ biet vậy thôi. Ơ - trừ việc con bé không chiu ̣ trò chuyện với cảnh sát. Nó nói rang neu chúng ta can dự, nó sẽ bỏ chạy.”
Becky lac đau không tin noi. “Oi hay thật. Cảm ơn, Ryan.” Côquay lại phıa T́ om. “Chà, chet tôi roi. Hoàn toàn bat ngờ. Sep nghı sao?” ̃ “Tôi đang tự hỏi con bé từ xó xınh ̉ nào nhảy ra sau từng ay thời gian. Chúng ta tım ̀ thay một cái xác, chúng ta nghı̃có thelà nó, và roi nó đột nhiên quay ve ư? Đúng là trùng hợp!”
Tom chang thay có gı̀on thỏa cả. Côbé nhà Joseph mat tıch́ từ năm lên sáu tuoi, như vậy đãcó người chứa chap nó. Tại sao giờ họ lại đe con bé đi?
“Sep muon tôi làm the nào?” Becky hỏi.
“Côcan ghé nhà Joseph. Chúng ta can chac chan rang con bé đúng là nhân vật như nó nói. Neu nó không chiu ̣ nói chuyện với cô, bảo nhà
Joseph chúng ta sẽcho nó vài ngày đetran tınh, ̃ nhưng sau đó chúng ta sẽphải trò chuyện với nó. Và đem theo một sı̃quan liên lạc gia đınh ̀ đi cùng cô- người nào đượ c đào tạo cách phỏng van trẻ con ay. Chúng ta can biet con bé đãở choquái nào, ai đãche giau con bé suot ngan ay năm, và tại sao.”
12
L
úc này cảm giác trong phòng ngủ thật an toàn khi cửa lại đượ c chặn kıń bang một cái tủ ngăn kéo. Nó không biet liệu mınh ̀ có đủ sức dich ̣ chuyen món đocong kenh đó không, nhưng bang cách nào đó nó đãlàm đượ c, và moi lan lại dehơn một chút. Nó đãtım ̀ đượ c cho đe giau đo, nhưng nó van không dám mạo hiem đehọ vào phòng bat cứ
khi nào họ muon.
David - ông ta muon cô gọi ông ta là Ba nhưng ông ta cứ việc mơ tưởng đi - đãđưa cho nó một chiec di động cũđenó cóthe“gọi cho bạn bè”.
Việc đó khien nó suýt mım ̉ cười. Đúng là trò cũrıch ́ dở ẹt, nhưng có vẻ ông ta rat hài lòng với bản thân vı sừ ̣ chu đáo của mınh. ̀ Nó ước ông ta sẽkhông chạm vào mınh. ̀ Việc đó làm da thiṭ nó rợn lên.
Nó biet dı Emma đa ̀ ̃ lục lọi các túi chiec áo khoác của nó khi nó cởi ra đêm hôm trước. Nó đã đóng sam cửa phòng ngủ của mınh nhưng đa ̀ ̃ lẻn ra vàthay dı̀Emma ngó lại đay vẻ hoi loi khi hai tay dı̀thọc sâu vào các túi áo khoác ngay chonó treo áo trong hành lang. Có lẽdı̀Emma ngỡ tım ̀ thay một cái điện thoại. Cứ làm như nó ngu đen mức mang một chiec ve nhà vào hôm qua vậy.
Thenhưng dı̀Emma đãkhông nói với David những việc nó làm. Ong ta sẽnghı̃đó là một việc rat kinh khủng. Nhưng dı̀ Emma không tin
tưởng nó. Và đó có the là một van đe.
Đêm qua, khi mọi người đi ngủ het, Natasha lẻn xuong nhà. Nó bật một ngọn đèn lên và nhın ̀ bức tranh trong hành lang. Nó đãquên mat mẹ mınh tr ̀ ông như the nào.
Làm sao nó có thể quên được?
Mẹ rat đẹp. Và mẹ rat yêu thương Tasha. Tasha van còn nhớ đieu đó đãmang cho nó cảm giác thenào, nhưng nó không còn cảm thay như vậy suot một thời gian dài.
Bây giờ David đã gọi cho cảnh sát và nó sẽ phải nghı̃thật nhanh. Không dự tınh ́ chuyện đó xảy ra. Nó biet có những cảnh sát lưu ý đen bat kỳ chuyện gı ho ̀ ̣ đượ c nói cho biet, và nó biet đieu đó đong nghıa v ̃ ới phien toái. Nó đãtım ̀ mọi cách có thenghı̃ra đelàm cho David thay đoi quan điem, nhưng dı Emma thı ̀ kho ̀ ̂ng suy chuyen.
David de đieu khien hơn. Ong ta là người thay tội loi lơ lửng, đè nặng lên đau ông ta. Nó có thetım ̀ cách thuyet phục ông ta đừng đecảnh sát dınh ́ vào việc này. Dı̀Emma thı̀khó hơn nhieu. Dı̀ay nói họ phải nói cho cảnh sát biet vı̀côbé kia - côbé bị chet. Tasha cokım ̀ tieng thon thức. Có lẽ nào…? Không. Nó thậm chı có ̀n không đượ c nghĩ đến đieu đó.
Thenhưng, dı̀Emma đãthang và thuyet phục đượ c David thự c hiện cuộc gọi. Dı Emma ng ̀ hı dı ̃ à y biet rõ sự khác biệt giữa đúng và sai. Dı̀ay có thebiet veđieu đúng, nhưng dı̀ay chang biet gı̀veđieu sai. Dı à y không cómanh mối đau tiên ve đieu sai trái.
Tasha mım cư ̉ ời với mınh. Chı ̀ lả ̀ van đe thời gian thôi.
B
13
ecky nhın như ̀ ̃ng bãi trong quanh nhà David Joseph.
Ngôi nhà xây gạch đỏ von đãrat thu hút, nhưng côkhông muon song ở đây. Cái ý đinh ̣ song ở vùng quê không hehap dan với côtı́nào, và neu cô có thay đoi suy nghı̃thı̀cũng phải là một ngôi nhà có tam nhıǹ thật an tượng. Nơi này hoàn toàn bang phang và chang có gı̀noi bật đoi với thị hieu của cô. Và vı̀ cô là gái thành phonên cái mùi phân xanh phảng phat cũng chang de chiu v ̣ ới cô tı na ́ ̀o.
Khoảnh vườn trước ngôi nhà Đong Cỏ Biec trông đẹp như tat cả các khu vườn dip ̣ tháng Ba - nói chung khá ảm đạm nhưng có một vài bông thủy tiên vàng báo hiệu những tháng ngày am áp hơn sap đen. Bat chap màu sac bừng nở của chúng, lúc cônhın ̀ những bóng râm ngả xuong do những đám mây đen làm tat lim ̣ ánh nang buoi sáng, dường như lúc này cái tên thıch ́ hợp hơn phải là Đong Cỏ Xám mới đúng. It ra thı̀trời đã ngừng mưa.
Becky giật chuông cửa, liec ngang nhın ̀ cônàng Charley Hughes, một đieu tra viên trẻ tuoi đượ c đào tạo đặc biệt vekỹnăng hỏi trẻ em, tự tin, im lặng đứng bên. Cô vén mái tóc vàng của mınh ̀ và những đường nét của côhiện ra như đượ c tạc rat lành nghe, với gò má cao, đôi mat to và cái miệng rộng. Đây là một trong những khuôn mặt mà mới nhıǹ dường như không hap dan nhưng càng lúc lại càng quyen rũ.
“Tôi thật sự muon xem cô xử lý vụ này thenào, Charley. Khó tin noi Natasha Joseph mat tıch ́ suot sáu năm, và không ai tım ̀ thay một mau
da hay tóc của con bé trong suot thời gian ay.”
“Tôi sẽ co het sức,” Charley đáp lời. “Nhưng tôi cho rang con bé không muon nói với chúng ta tı́nào, cho nên chúng ta có thechang thu đượ c gı̀hơn việc kiem tra xem con bé có đúng là người như lời nó nhận hay không.”
Cuộc đoi thoại tiep theo phải dừng lại khi một phụ nữ có gương mặt nhợt nhạt tam bon mươi tuoi ra mở cửa.
Hai mat cô ay có ánh nhın tha ̀ t than của một người bi ca ̣ ̆ng thang. “Xin chào,” Becky nói. “Chị Emma Joseph phải không? Tôi là Thanh tra thám tử Becky Robinson, còn đây là đieu tra viên Charlotte Hughes.” Người phụ nữ gật đau. “Xin mời vào.” Chị ay giữ cửa mở đeBecky và Charley có thebước vào tien sảnh rộng rãi. Ơ đau phıa ́ kia là một chiec bàn gocokınh ́ rat đẹp với một bát hoa tươi điem xuyet một nét tươi tan cho bức tường màu be nhạt. Nhưng chınh ́ bức chân dung phıa ́ trên những bông hoa mới thu hút ánh mat của Becky. Đó là bức vẽmột phụ nữ trẻ rat khả ái, thật sự chı̉ hơn một cô gái chút xıu, ́ đang ngoi trên một chiec trường kỷ với hai chân co lên cạnh mınh. ̀
Emma Joseph xen ngang ánh nhın cu ̀ ̉a Becky.
“Đó là vợ đau của chong tôi, Caroline. Mẹ của Tasha.”
Becky nhın ̀ người phụ nữ đứng trước mặt mınh ̀ trong tien sảnh, co tım ̀ xem liệu có bat kỳ dau hiệu oán hận nào veviệc bức chân dung của người vợ cũ van đang đượ c trưng ra đay kiêu hãnh không, nhưng cô không thay gı. Chı ̀ cỏ ́ nét buon buon.
“Tasha đang ở với ba nó. Tôi sẽ đưa các vi ṭ ới cho họ.”
Becky không nhúc nhıch. ́ “Trước khi chúng tôi gặp con bé, chị
Joseph, chị có thekecho chúng tôi vengày hôm qua không? Tôi đoán chi tha ̣ y con bé ngay trong bep nhà mınh pha ̀ ̉i không?” Emma Joseph đưa tay gạt may lọn tóc phat phơ rơi ra từ túm đuôi ngự a buộc hờ phıa sau tai. ́
“Chuyện rat lạ. Tôi ở trên gác với Ollie - con trai nhỏ của tôi. Tôi xuong bep, và con bé ở đó. Cứ đứng đó, chang nói gı ca ̀ ̉.” “Chi ng ̣ hı con be ̃ ́ vào đượ c bang cách nào, chi Joseph?” ̣
“Chac chan con béphải đi vòng qua hông nhà và lẻn vào qua cửa sau. Tôi không bao giờ khóa cánh cửa đó khi tôi ở nhà cả ngày. Có lẽkhông phải là quyet đinh ̣ sáng suot lam, dethay là như vậy ở đây, nhưng…” Cô ay nhún vai như the muon nói “Chuyện là như vậy.”
“Và con bé nói gı̀ với chị - vecách nó đãđen đượ c đây, nơi nó đã song?”
“Chang nói gı̀cả. Chúng tôi không sao biet đượ c gı̀từ con bé, ngoài chuyện nó không muon cảnh sát can dự.” Người phụ nữlac đau và nhıǹ vào mat Becky. Nó cứ xuất hiện - chẳng từ đâu cả. Làm cách nào nó tım̀ đượ c đường tới cho chúng tôi chứ?”
“Con bé không nói với anh chi ạ ̀?”
“Không một lời. Nó thậm chı có ̀n không nói với cha nó.” “Đượ c, roi, chị Joseph. Thêm một việc nữa, neu chị không phien. Trước lúc chị xuong nhà và thay Natasha trong bep, chị có nhớ nghe thay gı đo ̀ ́ khác thường bên ngoài không?”
Nhat thời, Emma Joseph có vẻ boi roi, nhưng chị là một phụ nữ thông minh. “O, ý cô là một chiec xe hơi hay gı đo ̀ ́ phải không?” “Vâng, anh chị ở cách khá xa tuyen xe buýt tại đây, và với tat cả
những ngõphonhư thenày tôi đang conghı̃xem làm cách nào con bé có the tự mınh đe ̀ n đượ c đây.”
“Tôi cũng vậy,” Emma nói. “Nhưng tôi không henghe thay gı̀cả. Nói thật, cái máy kéo ở cánh đong bên cạnh gây on nhieu quá nên tôi sẽ chang nghe đượ c liệu có một chiec xe tăng Sherman chạy tới hay không nữa. Nhưng neu cônghı̃có ai đó mang con bé tới đây thı̀tại sao họ lại giữ con bé suot sáu năm và roi mang nó trở lại chứ?”
Becky hıt mo ́ ̣̂t hơi thật sâu.
“Tôi không biet. Hoàn toàn vô lý, theo tôi thay.”
Emma Joseph đay cánh cửa bep mở ra và Becky nhın ̀ nhanh thay một gian bep và phòng khách trông cự c kỳ thoải mái - thứ cô sẽ chı̉ thay trên một tạp chı́nghệ thuật - trước lúc mat côlướt và dừng ở cho một người đàn ông đang quay lưng lại phıa ́ họ, hai tay đút trong túi quan dài, đăm đăm nhın ̀ qua một cánh cửa kınh ́ chạy dài từ sàn lên đen tran nhà ra khu vườn sau. Mặc dù có chieu cao trung bınh ̀ và vóc dáng mảnh khảnh, đôi bờ vai nhôlên khien ông ay có dáng vẻ của người già hơn han cái người đàn ông tự tin, quyen rũ mà Becky đã đượ c giới thiệu ngày hôm trước.
Ong ay đãcó hai mươi tư tieng ra sao vậy. Becky van còn nhớ làn da ông ay toát lên sac thái như thenào khi ông ay ngoi phich ̣ xuong ghe của mınh ̀ khi nghe tin tım ̀ thay xác một côbé. Giờ lẽra là thời điem ăn mừng, nhưng tat cả những gı̀Becky có thecảm nhận quanh mınh ̀ là sự
boi roi và that vọng.
Chuyen động duy nhat trong phòng là của một cậu bé ngoi trên ghe cao. Thang bé ngoái đau khi họ bước vào, khuôn mặt trẻ thơ của nó ngời lên khi nó nhın ̀ thay mẹ mınh. ̀ Nó đang chơi với may quả trứng
nhự a tô màu tươi tan và nện một quả xuong cái khay của mınh ̀ với vẻ phan khıch ́ khi thay mẹ xuat hiện. Becky nhın ̀ Emma và thay cái nhıú mày lo lang của chị ay diu ̣ han khi chị ay mım ̉ cười với con trai, roi quay lại phıa cho ́ ng mınh. ̀
“Anh David,” chi ạ y khẽ nói. “Nhân viên đieu tra đen roi.” Rời ánh mat khỏi khu vườn, David Joseph xoay đau, sau đó nan ná nhın ̀ khu vườn lan chót roi mới xoay lại và bước vephıa ́ Becky cùng Charley, chıa ta ̀ y đe bat tay họ.
“Cảm ơn các vịđãđen. Tôi biet lẽra chúng tôi nên gọi cho các vị sớm hơn, nhưng có vẻ Tasha khá mong manh và con bé kiên quyet rang không đượ c nói cho cảnh sát biet nó ở đây. Nó nói nó sẽlại bien mat neu chúng tôi gọi cho các vi.̣”
“Nhưng con bé van ở đây chứ?” Becky hỏi.
David gật đau. “Tôi đãkhóa het các cửa khi chúng tôi nói chuyện với nó và giải thıch ́ tại sao chúng tôi phải gọi cho các vi. ̣ Chúng tôi nói với con bé vecô gái kia - người các vị tım ̀ thay ngày hôm qua. Hınh ̀ như việc đó khien nó hơi buon. Tôi hứa với nó rang các vị chı̉muon kiem tra xem nó có thật sự là con gái tôi không - mặc dù tôi chang chút mảy may nghi ngờ - đe các vi cọ ́ the khép vụ việc lại.”
Becky biet giờ không phải là lúc tranh luận, nhưng neu David Joseph nghı̃vụ việc này đượ c khép lại, thı̀ông ay đãnham. Cho dù con gái ông ay đãở đâu thı̀con bé van là bı́mật của ai đó suot hơn sáu năm. Theo kinh nghiệm của Becky, đieu đó vẽlên bức tranh vemột cuộc song mà cô không muon hınh dung cho đư ̀ ́a trẻ này.
“Hôm nay chúng ta sẽđemọi việc đơn giản thôi, anh Joseph, neu the là on. Giờ Natasha đâu?” Becky hỏi.
Ong ay xoay người và đi trở lại phıa ́ cửa so, ba người phụ nữ theo sau. Qua ôkınh, ́ họ nhın ̀ ra những luong hoa bị giam nát và một bãi cỏ bùn đat trông như themột đội bóng đá đia ̣ phương gan đây đãđau một trận trên đó vậy. Nhưng có một vạt cỏ van còn nguyên vẹn ở đau bên kia khu vườn, và ở giữa là một chiec xıch ́ đu trẻ em. Becky nhın ̀ thay một cô gái trẻ mảnh khảnh đang đu người lên, tự đay tới lui bang một chân trên mặt đat, hai tay ngoac lay sợi xıch. ́
Cô bé có vẻ đang đăm đăm nhın ̀ ra xa, ánh mat nó không tập trung vào đâu, tâm trı no ́ ́ hoàn toàn ở cho nào đó.
“Con bé ra ngoài đó từ lúc chúng tôi nói với nó chúng tôi sẽgọi cho các vi. ̣ Tôi van đang đemat đen nó đebảo đảm nó không bỏ tron. Hoi còn bé, con bé dành hàng giờ trên chiec xıch ́ đu đó. Con bé thường nói rang sẽ có buoi toi nó đánh đu thật cao đe có the chạm đen một vı sao. ̀ ”
“Chúng tôi nói chuyện với Natasha đượ c chứ?” Becky hỏi. Chong mınh chưa ki ̀ p tr ̣ ả lời, Emma đã xen lời.
“David, neu anh không phien, em nghı̃em sẽmang Ollie đi chokhác. Chac chan nó đang thac mac có chuyện gı x̀ ảy ra.”
Ong ay lơ đenh liec nhın v ̀ ợ và nhún vai có phan sửng sot. “Dı̃nhiên là đượ c chứ. Anh không nghı̃em can ở đây.” Ong ay nhıǹ Becky roi Charley. “Phải vậy không?”
Becky nhın ̀ thay bieu cảm trên mặt Emma và cảm nhận đượ c sự phản đoi của người phụ nữ ay.
“Tôi nghı̃là đượ c,” Becky nói. “Nhưng chúng tôi sẽcan nói chuyện lại với chị đebảo đảm chúng tôi thu thập đượ c mọi chi tiet. Vàtôi nghı̃chị sẽrat can tiep tục, cho nên neu cu con của chị chiu ̣ ngủ đi, thı̀mời chị
quay lại với chúng tôi.”
Emma mım cư ̉ ời đay hàm ơn với Becky lúc chi ạ y rời phòng cùng với Ollie la ó phản đoi khi bi mang đi. ̣
David đay cửa mở ra và bước ra vườn, dò dam đường qua chobùn lay đen gan con gái. Becky và Charley đecho ông ay ở riêng với con bé một lúc. Ong ay khom người đengang với mặt con bé; họ nhın ̀ thay ông ay nói nhưng không nghe đượ c ông ay nói gı. ̀ Natasha chang henhıǹ ông ay. Họ thay ông ay chıa ̀ một tay đechạm vào cánh tay con bé và không he lỡ mat chi tiet là con bé lưỡng lự roi giật tay ra xa.
“Cô nghı sao, Char ̃ ley?” Becky hỏi.
“Nói rat thật, tôi không hieu. Con bé trở ve, nhưng nó choi bỏ tat cả mọi người - đặc biệt cha nó, căn cứ theo những gı̀nhın ̀ thay. Cho tới khi chúng ta biet tại sao con bé đột ngột trở velúc này, tôi không nghı̃đieu đó có ý nghıa gı ̃ .̀”
“Đi nào. Ong ay đang cogang trong tuyệt vọng kıa. ̀ Chúng ta đi xem liệu có thelay mau DNA và làm theo lời khuyên của sep Tom không - đe họ yên on với tat cả các so liên lạc họ can. It nhat trong một hai ngày.”
Hai người phụ nữtheo David băng qua vườn. Khi họ đen gan đứa trẻ trên xıch ́ đu, Becky chăm chú nhın ̀ Natasha, dường như quá nhỏ bé và gay guộc với một côbé đãsang tuoi mười ba. Chocánh tay con bé lộ ra khỏi ong tay áo khoác, Becky có thethay cotay quá nhỏ trông như the
một cái bóp mạnh cũng làm gãy đượ c. Nhưng khi cônhın ̀ vào đôi mat, chúng lại nói lên một câu chuyện hoàn toàn khác. Đây không phải là đôi mat của một đứa trẻ. Có nét cay đang trong ánh mat dữdội của nó, một dạng kiên nghị thay rõ. Bat chap đieu đó, hai con ngươi của Natasha van hơi giãn - một triệu chứng đien hınh cu ̀ ̉a sự sợ hãi.
"""