🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Chúc Mẹ Ngủ Ngon Ebooks Nhóm Zalo Chúc M Ng Ngon — — Tác gi : Mi-ae Seo Người d ch: Nguy n Th H ng Hà Phát hành: Nhã Nam Nhà xu t b n Hà N i 2020 ebook©vctvegroup M i nhân v t và s ki n trong truy n đ u là h c u. Gi nh b n có m t căn phòng cũ k . B n đem c t t t c nh ng ký c không mu n nh vào đó và khóa ch t l i. Theo th i gian, b n s d n quên đi s t n t i c a căn phòng y. Sau này, b n th m chí còn không nh là có m t căn phòng nh v y. Ký c là th gì đó r t l lùng, là th b n tưởng nh không bao gi có th quên nh ng l i d dàng b xóa s ch kh i trí nh . Đó là nh “c ch an toàn” b o v b n trước nh ng ch n đ ng tâm lý. C ch này bi t r ng b n s b h y ho i n u c luôn nghĩ v nh ng ký c không vui, do đó não b đã t đ ng xóa s ch chúng. Cu i cùng, b n ch nh nh ng đi u mu n nh và gi l i nh ng đi u mà b n thân ch u đ ng được. Th nh tho ng, tôi v n t h i, trong đ u mình đã h ng hóc ch nào? Ph i, tôi đã t ng có m t căn phòng nh th . Tôi đã c t h t nh ng ký c kh ng khi p vào m t xó và khóa ch t căn phòng đó l i b ng t ng t ng l p l p các khóa. Qu là đôi khi tôi đã quên m t s t n t i c a căn phòng này. Nh ng nh ng kho nh kh c đó không kéo dài lâu. R i m t ngày, hàng ch c khóa cùng lúc b t m . D u bi t không nên đ t chân vào căn phòng đó, nh ng s tò mò đã đánh g c tôi và tôi ch t nh n ra. Mình v a bước vào đ a ng c. CHƯƠNG 1 Tôi có ghét m không? Không, không đâu. Làm sao tôi ghét m được ch ? M là m tôi c mà! Tôi yêu m . 1 Vào lúc 3 gi 37 phút sáng ngày 17 tháng Sáu, có tin báo v m t v h a ho n x y ra t i phường Woongam. Tin báo l p t c được chuy n t i T ng phó s c thu c Đ i phòng cháy ch a cháy và c u n n khu v c Namsan, đ ng th i cũng được báo cho đ n c u h a các qu n phía Tây, đ n c nh sát các qu n lân c n và Đ i đi u tra h a ho n thu c Ban đi u tra hình s S c nh sát Seoul. C nh sát Lee Sang Wook thu c Đ i phòng cháy ch a cháy là người ti p nh n tin báo. Đang ngh trong phòng dành cho nhân viên tr c đêm, nghe ti ng đi n tho i di đ ng, Sang Wook d i d i đôi m t còn đang díp l i vì ngái ng r i nhanh chóng ng i d y. C đêm qua, anh m i ch p m t được hai ti ng vì ph i th c đ n t n 1 gi sáng đ vi t báo cáo. Hai mí m t Sang Wook c ch c s p xu ng nh ng v a bước ra kh i tòa nhà, c n gió l nh li n khi n anh d n t nh táo. Không khí đêm mát lành đã cu n trôi c m giác ngái ng còn vương l i. Sang Wook đi b ra bãi đ xe, trước khi lên xe, anh l y đi n tho i di đ ng g i cho c ng s - thanh tra Yoo Dong Sik. đ u dây bên kia vang lên gi ng nói v n còn đang ngái ng . “R i r i, tôi d y r i đây.” Ch c anh y đã nh n được tin báo t S c nh sát Seoul. Ch ng m y khó khăn đ Sang Wook hình dung ra b d ng c a thanh tra Yoo. H n anh y v a ng i d y, đang l c l c đ u c gi ng co v i c m giác mu n trôi tu t l i vào gi c ng , r i v a nh m ch t m t ghé sát tai vào đi n tho i v a c xua đi c n bu n ng . Sang Wook cười, c không b t thành ti ng, thông báo r ng mình đang trên đường t i hi n trường. “Anh mau chu n b r i qua đó nhé.” “Khoan đã.” “Sao ?” Đang đ nh ng t máy thì b thanh tra Yoo g i gi t l i, Sang Wook l ng tai nghe xem có chuy n gì. “C u b o đâu c ?” Ch c ch n thanh tra Yoo đã ph i được thông báo đ a đi m x y ra v cháy, nh ng ch ng hi u vì còn đang ngái ng không nghe rõ hay mu n xác minh nên anh m i h i l i l n n a. “ phường Woongam, l n này là phía ngã t g n trường ph thông Chungam đường Bách Liên T .” T đ u dây bên kia v ng t i ti ng th dài. Dường nh mu n tr n tĩnh l i nên thanh tra Yoo không nói gì thêm. Yên l ng m t lúc, r i anh ch t rên lên và l m b m gì đó. Có l anh đã t nh ng h n và đang ch i r a, do có cùng tâm tr ng nên không c n nói nhi u Sang Wook cũng đoán được ngay. “Vâng, em cũng đang điên đ u đây.” “Được r i, tôi chu n b r i đi đây. G p c u hi n trường nhé.” Sang Wook cúp máy r i v i vàng bước lên xe. Anh tra chìa khóa vào , kh i đ ng xe r i nhìn đ ng h . Đã h n 4 gi sáng. Tr i còn s m, xe c đi l i trên đường hãy còn th a th t. N u đi ngang qua c ng Sungrye r i r qua con d c Muakje thì ch m t t m 20 phút. Sang Wook v a v i vã lái xe kh i bãi đ v a nh m tính xem đây là v cháy th m y x y ra phường Woongam r i. T đ u mùa xuân t i gi đã có h n năm v cháy x y ra đó. Đ n n i bây gi phường Woongam ch c n nghe nói có ai đó đ t diêm thôi cũng đ làm m i người xôn xao c lên. V đ u tiên x y ra g n công trường xây d ng chung c Hillstate thu c khu 7 phường Woongam g n b nh vi n Eunpyeong, Seoul. Đó là khu chung c l n đang được xây d ng dưới chân núi B ch Liên, xung quanh ch t đ y v t li u xây d ng và lúc nào cũng t p n p xe t i qua l i nh m c c i. May m n thay, v cháy x y ra t i kho ng đ t tr ng l i t đường Bách Liên T d n vào công trường, không có thi t h i gì v người. Tuy m t s t m ván g và v t li u thi công đã b c cháy nh ng thi t h i không l n, nhân viên trông coi công trường đã nhanh chóng phát hi n và k p th i ng phó, d p t t đám cháy. C quan đi u tra h a ho n cũng không tìm ra b t kỳ d u hi u b t thường nào và k t lu n nguyên nhân v cháy là do tàn thu c lá ho c do b t c n gây ra. Tuy nhiên, sau m t lo t nh ng v cháy x y ra t i phường Woongam thì v đ u tiên v n được coi là v cháy thông thường do b t c n cũng đã được l t l i đi u tra. Có ý ki n cho r ng, khu v c g n công trường vào bu i đêm đ u đóng c a, không có người qua l i, do v y nhi u kh năng có ai đó đã c tình l n vào và gây ra đám cháy. Thi t h i nghiêm tr ng nh t là v cháy th ba. Đó cũng chính là th i đi m mà c nh sát Lee Sang Wook c a Đ i phòng cháy ch a cháy và thanh tra Yoo Dong Sik c a Đ i đi u tra h a ho n thu c S c nh sát Seoul b t đ u ph i h p đi u tra. V h a ho n th ba này x y ra g n nhà th c a phường Woongam, phía sau trường ti u h c Woongam đ i di n đường Bách Liên T , đúng lúc gió b i m n[1] th i m nh đã th i ng n l a lan t i khu dân c lân c n làm ba căn h b cháy. Ba người trong m t gia đình đang ng đã thi t m ng. V vi c tuy x y ra vào kho ng 3 gi sáng nh ng đúng con h m c a khu dân c nên cũng đã có người ch ng ki n. Nhân ch ng là m t người dân s ng g n đó, anh ta khai r ng trên đường tan làm ca đêm v đã nhìn th y m t người kh nghi g n n i x y ra đám cháy. Sau khi k kh nghi bi n m t v phía đường l n, anh ta th y ng n l a b c lên t khu dân c . Do tr i t i quá nên anh ta không nhìn rõ di n m o c a k tình nghi. Sang Wook và thanh tra Yoo đã c g ng l t tung đám tro tàn t i n i được cho là kh i đi m v cháy đ tìm nguyên nhân nh ng vướng ph i khó khăn vì hi n trường v cháy không kh p v i l i tường trình c a nhân ch ng. Các c dân g n đó thì nói r ng gi a c dân và nhà th u xây d ng đã có nh ng xung đ t t lâu v vi c tái quy ho ch khu v c này, và các v c tình phóng h a liên ti p dường nh có liên quan t i nh ng xung đ t y. Sang Wook v a lái xe qua d c Muakje, t ngã ba Hongje chu n b r vào đường Morene thì chuông đi n tho i reo. “C u đang đâu r i?” Gi ng thanh tra Yoo thâm tr m. “Anh đã t i n i r i ?” “Ch a, tôi đang trên đường t i.” “Anh nói g p hi n trường c mà…” “V này là v th năm ph i không?” “Vâng.” C hai cùng im l ng. Sang Wook tưởng đi n tho i b ng t, anh lên ti ng. “Anh có đi u gì mu n nói v i em à?” “Ban nãy… tôi đã g p ác m ng…” “Ác m ng á?” H n là trong lòng anh y không được yên b i đang ng l i nh n được tin h a ho n. Sang Wook ch t th y b i r i khi nghĩ t i hình nh trong phút ch c tr nên y u m m c a thanh tra Yoo. Anh y ch a bao gi th c . Nh ng l n này, có l các v phóng h a liên ti p x y ra đã khi n anh ch u nhi u căng th ng. Tuy c hai cùng tham gia đi u tra nh ng nhi m v c a Sang Wook và thanh tra Yoo m i người m t khác. Nhi m v c a Sang Wook là xem xét hi n trường v cháy, các d u v t đ l i, đi u tra l i khai c a nhân ch ng, người b h i đ tìm ra đi m kh i đ u v cháy và nguyên nhân v cháy. Trong khi đó, công vi c c a thanh tra Yoo là cùng v i Sang Wook đi u tra bước đ u, t k t qu này, n u phát hi n manh m i t i ph m s b t đ u chính th c đi u tra, truy tìm d u v t th ph m và gi i quy t v án. Nói cách khác, khi Sang Wook k t thúc m i vi c t i hi n trường v cháy thì nhi m v c a thanh tra Yoo b t đ u. N u đó là v h a ho n liên quan đ n m t t i ác, công vi c c a thanh tra Yoo s ch a k t thúc cho đ n khi anh tìm ra danh tính k th ác. Hai người cùng ph i h p đi u tra, nh ng rõ ràng thanh tra Yoo ch u áp l c l n h n nhi u. H n n a, ch trong vòng vài tháng, t i cùng m t khu v c l i x y ra m t lo t các v phóng h a, c ng v i áp l c ph i gi i quy t s m các v vi c này nên h n anh y không kh i c m th y b thúc bách. Bình thường v n không m y khi ph i l p t c t i hi n trường sau khi nh n được tin báo cháy kh n c p, nh ng do nh ng v cháy b t thường liên ti p g n đây mà khi có h a ho n phường Woongam, c Sang Wook và thanh tra Yoo đ u nh n được tin báo cùng m t lúc. Sang Wook không bi t ph i nói gì đ an i thanh tra Yoo. Anh ch mong hôm nay s s m tóm được tên t i ph m và không còn v cháy nào x y ra n a. “C u có tin vào gi c m không?” “Em tin ch . Khi m mang b u em, bà đã m m t gi c m r t l . Vì gi c m đó mà em đã tr thành lính c u h a. Em ch a k v i anh chuy n đó sao?” Sang Wook c tr n an thanh tra Yoo b ng cách bông đùa v gi c m c a m mình. Nh ng thanh tra Yoo đã nghe chuy n này c ch c l n r i. Anh gác máy trước khi Sang Wook k p thao thao b t tuy t. Sang Wook nho n mi ng cười, đ t đi n tho i xu ng và tăng t c. Con đường cách ngã t trường trung h c Chungam vài mét đã tr nên đông đúc nh th tin có cháy đã đ n tai t t c m i người. Nhi u người hi u kỳ đ ra đường cùng hàng dài ô tô đi ch m l i ngó nghiêng làm cho vi c ti p c n hi n trường tr nên khó khăn. Sang Wook ph i g n đèn hi u lên nóc xe và m y l n n còi m i vào được đ n đường d n t i Bách Liên T . Anh tránh nh ng k hi u kỳ, xoay x mãi m i đ được xe. Khi ti n vào đã th y hi n lên trước m t nh ng chuy n đ ng g p gáp r t đ c tr ng c a hi n trường v cháy. Xe c u h a và lính c u h a được đi u đ ng t đường l n vào đ ch a cháy, xe c u thương ch c p c u nh ng n n nhân b thương, c nh sát đang b n r n xem xét hi n trường. Và c nhóm dân c g n đó ho ng h t nh y kh i giường ch y thoát thân khi nghe tin h a ho n, h v a cu ng quýt v a nh t đ nh không ch u r i hi n trường khi n cho khung c nh h t s c h n lo n. Đã thành thói quen, Sang Wook đ a m t nhìn v phía ch l a b c lên. May m n thay, đám cháy đang được d p t t, đ i c u h cũng đang chu n b xông vào bên trong. Sang Wook làm đ ng tác chào các lính c u h a thu c đ n c u h a các qu n phía Tây v n đã quen m t sau hàng lo t nh ng v h a ho n liên ti p, r i đ a m t tìm ki m xung quanh. Thanh tra Yoo l t vào t m m t Sang Wook gi a hàng ch c người đang v i vã qua l i. Tóc c t ng n, vóc dáng cao l n, thân hình săn ch c, đ ng t xa v n ch ng khó đ nh n ra anh. Thanh tra Yoo đ ng đ ng sau xe c nh sát quan sát đám cháy đang được d p t t, l c l c đ u c ngăn cái ngáp ng đang ch c b t ra. Sang Wook v i r o bước đ n g n. “Anh v n ch a h t bu n ng à?” Sang Wook b t chuy n nh ng thanh tra Yoo nhíu mày không đáp, m t v n dõi theo nh ng tia nước ph t ra t vòi c u h a. M t ph n vì đang ng d gi c thì b d ng d y, nh ng ph n nhi u ch c b i anh m t m i do ph i ch y t i ch y lui các v cháy x y ra liên ti p trong th i gian qua. “Th ng ch t ti t nào đã gây ra v này không bi t?” “Em cũng mu n bi t l m đây.” Thanh tra Yoo t c t i đ a tay lên xoa m t, nhìn quanh r i ti n l i g n viên c nh sát m c c nh ph c đang trông coi hi n trường. Viên c nh sát cho bi t thông tin c a nhân ch ng v cháy và báo cáo tình hình v vi c. Anh ta ch v hướng c a hàng ti n ích g n đó, n i có người đã g i c u h a đ Sang Wook và thanh tra Yoo t i l y l i khai. Trước c a siêu th nh ng người hi u kỳ t i xem đang đ ng bàn tán xôn xao. M t s người đã đ ng hóng t r t lâu, cho đ n khi th y đám cháy được d p t t m i b t đ u túc t c tr v nhà. Thanh tra Yoo thò m t vào trong c a hàng ti n ích nh ng không th y ai. Anh bước ra ngoài tìm ki m thì th y m t thanh niên m c áo s mi k đang nhìn mình v i v m t lo l ng. C u là sinh viên làm thêm nh ng đã b c a hàng đ ra đ ng xem đám cháy cùng v i m i người. “Tôi là người đã g i đi n báo.” “Đ ngh c u k l i tình hình lúc đó, khi c u nhìn th y đám cháy.” M i ánh m t đ d n v c u sinh viên, c u ta b i r i gãi đ u r i b t đ u k . “Lúc đó vào kho ng 3 gi sáng, v ng khách, ng i không thì bu n ng nên tôi ra ngoài hóng gió m t lát. Lúc đó tôi nhìn th y khói đen t các căn h con h m trước m t. Ban đ u, tôi không rõ là gì nh ng sau đó tôi trông th y l a b c lên gi a làn khói đen. Ng n l a b ng bùng cháy d d i, tôi ho ng quá nên đã g i đi n đ n đ n c u h a ngay.” M t nhìn v con h m mà c u sinh viên ch , v m t thanh tra Yoo nh đang chìm trong suy t . “Đi vào con h m đ ng kia thì ra b ng l i nào?” “Hình nh phía sau b ch n r i .” “Th lúc g i đi n báo, c u có th y người nào kh nghi không? Ch ng h n nh có người nh y ra t đám khói, hay trước khi l a b c cháy có k l m t l ng v ng quanh đây…” “Lúc đó tôi đ ng qu y nên không rõ l m.” Thanh tra Yoo l y danh thi p đ a cho c u thanh niên và d n n u nh ra đi u gì thì hãy liên l c ngay r i r o bước v phía con h m. M t đường lênh láng nước ch y ra t tr c u h a và vòi c u h a. Bước qua các vòi nước n m ng n ngang, trong con h m khói đen v n đang b c nghi ngút, thanh tra Yoo trông th y m t lính c u h đang b m t bé gái. M t cách vô th c, thanh tra Yoo b hút m t v phía cô bé. Có đi u gì đó khi n anh không th r i m t được. Anh d m bước ti n vào trong h m nh ng r i l i quay người đi theo viên lính c u h . Viên lính b cô bé lên xe c u thương r i l i bi n m t vào con h m. Nhân viên c u thương tr c trong xe đ p chăn cho cô bé và h i cô bé b thương ch nào nh ng nó không tr l i, m t ch nhìn v phía con h m. Cô bé hai tay ôm m t con g u bông l n, dù m i được c u ra kh i hi n trường đám cháy nh ng trông khá bình tĩnh. Quan sát k h n, thanh tra Yoo l p t c nh n ra cô bé dường nh đang vô c m v i cú s c. Nhìn bên ngoài cô bé cũng không th y ch n thương gì c , ch có đôi m t to tròn th nh tho ng li c nhìn xung quanh là nhu m chút s hãi. Đ a tr nhìn chăm chăm vào con h m n i đám khói đen v n đang b c lên. Dường nh đã bình tĩnh tr l i, cô bé xu ng xe đi l i xung quanh. Có l nó đang không bi t ph i ch y vào h m đ v nhà hay là ti p t c ng i ch đây nên c quay ngang d c v nh đang tìm người đ h i chuy n. Thanh tra Yoo th y nhói đau m t bên ng c. Trong các v cháy, đau lòng nh t luôn là nh ng n n nhân. Tai h a p đ n gi a lúc h đang say ng . Trong phút ch c, h không nh ng m t đi ch n nương thân mà m t c người thân gia đình. Đa s các n n nhân thường b s c d n đ n m t ng và b n ch n trong m t th i gian dài. Ký c v đám cháy s qu y nhi u gi c ng h h ng đêm. C nh đ a tr ng ngác nhìn quanh tìm ki m người thân trong đám người nh n nháo khi n c m giác ph n n đ i v i k th ác l i dâng trào trong thanh tra Yoo. Th y cô bé toan đi ra xa kh i xe c u thương, thanh tra Yoo li n v i vàng bước t i. “Cháu đ nh đi đâu à? Đ i đây an toàn h n, tí n a cháu còn ph i đ n b nh vi n n a.” Đ a tr ngước nhìn thanh tra Yoo b ng đôi m t sáng r c. Đôi m t to, trong veo đ y v c nh giác đ i v i người l . Anh mu n làm gì đó đ con bé đ s . “Cháu đ ng lo. Các chú d p l a xong s đ a cháu v v i b m .” Cô bé ch p ch p m t r i l m b m nh v a m i nghĩ ra đi u gì. M i đ u, nó ch m p máy môi ch ng rõ l i nh ng sau đó li n nhìn đăm đăm vào thanh tra Yoo và c t ti ng nói to. “Ba…” “H ?” “Cháu mu n v v i ba.” Thanh tra Yoo nhìn vào trong xe c u thương. C a sau xe v n đ m nh ng trong xe không th y bóng n n nhân nào c . N u nh đã được c u ra ngoài thì ch c h n h đang được chuy n t i b nh vi n b ng xe c u thương khác. Còn không thì có th là h v n đang b m c k t trong ngôi nhà đã b l a thiêu g n r i kia. Thanh tra Yoo không mu n nghĩ t i kh năng th hai. Anh ng p ng ng không tr l i, nhìn quanh qu t tìm ki m người giúp đ . Đ a tr n m l y cánh tay anh l c l c nh mu n c u c u. Anh cúi xu ng nhìn ánh m t th tr , c m giác xót xa l i dâng lên trong l ng ng c. Cô bé h n đã ph n nào nh n ra tình c nh hi n t i, m t nó ng ng nước ch c khóc. Tr con lâu m t mình mà không có người thân s th y lo l ng và s hãi. Thanh tra Yoo nhìn quanh qu t tìm Sang Wook. Nhóm lính c u h a v a m i tr n áp xong đám cháy và đang d n d p thi t b . Sang Wook đang trao đ i v i h và ki m tra tình hình ch a cháy. Anh ph i n m được quy trình c a đ i c u h a khi th c hi n ch a cháy đ ngăn ng a các s su t có th x y ra b ng cách thêm hay b t bước đi u tra t i hi n trường. Thanh tra Yoo v a nhìn xu ng cô bé v a đ i Sang Wook k t thúc công vi c. Sang Wook b t tay chào đ i lính c u h a và ti n v phía thanh tra Yoo. “Bây gi chúng ta vào d n bên trong anh nh ?” Đám cháy đã được d p t t hoàn toàn, Sang Wook đ ngh thanh tra Yoo cùng vào trong đ đi u tra bước đ u. Đang nói, ánh m t anh t nhiên hướng v đ a tr đ ng c nh thanh tra Yoo. R i anh l i ngước lên nhìn viên thanh tra, m t in m t d u h i to tướng. Thanh tra Yoo h t c m v phía con h m. B y gi , Sang Wook m i hi u ra cô bé là n n nhân c a v cháy. Anh li n cúi xu ng xoa đ u đ a tr h i han. “Cháu s l m ph i không? Cháu có đau đâu không? M cháu đâu?” “… Ch t r i .” Gi t nước m t d n nén lăn dài trên má đ a tr . Ng c nhiên trước câu tr l i c a cô bé, Sang Wook ch ng bi t đáp l i th nào đành ng ng lên nhìn thanh tra Yoo. “Th m cháu… v n còn trong nhà ?” Đ a tr l c đ u d t khoát r i mím ch t môi ra đi u không mu n nói chuy n n a. Nó ch t tr nên r u rĩ khi nghe nh c đ n m , hai tay ghì ch t con g u bông vào lòng. R i nó vùi m t vào con g u bông đ tránh ánh m t c a Sang Wook. Th y v y, thanh tra Yoo nói nh . “H n là b nó đã ch y được ra ngoài, nãy con bé đòi đi g p b .” “V y có th đi b ng xe c u thương luôn, xe c u thương đã đi đ n b nh vi n qu n Tây, hay em th g i ki m tra xem th nào nhé?” “Ba cháu b nh vi n Seoul.” M i v a đây thôi còn không ch u m mi ng v y mà con bé t d ng nói chen vào. “B nh vi n Seoul?” Thanh tra Yoo trân trân nhìn đ a tr r i l i quay sang Sang Wook. “G n đây có b nh vi n nào tên là B nh vi n Seoul à?” “Em không bi t, em cũng m i nghe đ n l n đ u.” M t vài b nh vi n đã được ch đ nh là n i đ ti p nh n n n nhân các v cháy khu v c phía Tây thành ph . Nh ng trong s đó không có n i nào tên là B nh vi n Seoul c . Nh s t ru t v i cu c đ i tho i gi a hai người, cô bé đ a mu bàn tay lên qu t nước m t, r i v i vàng móc t trong túi ra m t t danh thi p. “Đây là s đi n tho i c a ba cháu. Chú th g i vào s này đi.” Đón l y t danh thi p, Sang Wook lúng túng nhìn thanh tra Yoo. “C u làm gì v y? Còn không mau g i đi?” Sang Wook l t đ t l y đi n tho i di đ ng ra b m s g i. “A lô? Có ph i anh là Yoon Jae Seong không ?” Gi ng nói đ u dây bên kia nghe nh v a m i t nh ng . H n là anh ta ch a hay bi t gì v v cháy. Ch ng có ai vui m ng khi b g i d ng d y lúc t m sáng c . Cha c a đ a tr h i có chuy n gì b ng gi ng c c l c. “Con gái anh đang tìm anh. À, ch này là phường Woongam. V a x y ra h a ho n nên… vâng, vâng đúng r i. Phía bi t th Jong Seong đường Dalmaji. Vâng… Anh yên tâm. Cháu không b sao c . Vâng… vâng.” Người đàn ông s ng s t trước tin đám cháy. Anh ta h i đi h i l i đ a đi m n i v cháy x y ra, b o r ng s t i hi n trường ngay r i cúp máy. Sang Wook v a c t đi n tho i thì đ a tr túm l y ng qu n anh kéo m nh. Sang Wook cúi đ u nhìn xu ng. Con bé nhìn anh v i đôi m t ch đ i và ph n khích, nó h i. “Ba cháu b o s đ n ?” “ , cháu đ i đây, ba cháu b o s đ n ngay thôi.” Con bé th y yên tâm khi nghe tin b nó s t i đón. Thoáng ch c v u s u và b t an trên khuôn m t nó đã bi n m t. Chi c xe c u thương cũng đã r i đi. Sang Wook và thanh tra Yoo giao đ a tr cho c nh sát r i ti n vào hi n trường đám cháy trong con h m. Đ i c u h đã ra ngoài ch còn vài lính c u h a đang phá t m c a đã cháy đ vào ki m tra bên trong. Thanh tra Yoo và Sang Wook b t đ u cùng h tìm ki m xung quanh. Ngôi nhà li n k n m ngõ c t và bi t th k bên b thi t h i n ng nh t. Thanh tra Yoo và Sang Wook bước vào ngôi nhà li n k trước. Qua c ng chính là khu vườn tr ng cây c nh và gian nhà m t t ng. Khu vườn đã tan hoang vì ho t đ ng ch a cháy. Dòng nước đen k t ch y t ngôi nhà ra đ ng l i kh p n i trong vườn. Thanh tra Yoo và Sang Wook b t đèn pin quan sát k tường phía ngoài c a ngôi nhà đã b nhu m đen sì và b t đ u xem xét xung quanh. Ngôi nhà li n k g n nh b thiêu r i hoàn toàn, t t c c a s đ u b v và ph đ y mu i đen. Ngôi bi t th hai t ng k bên cũng b cháy, c a s ra ban công b v toang, có th nhìn th ng vào bên trong. Đ gia d ng và n i th t trong nhà b nung ch y g p dòng nước m nh t vòi c u h a gi nh nước đen tong t ng xu ng n n nhà, trông g m ghi c đ n đ ch ng ai có th tin được đây t ng là n i có người sinh s ng. Ng n l a đ cu n đi m i th và bi n nh ng n i nó đi qua thành đ a ng c. Mu i đen bám trên tường gi ng nh d u chân nó đ l i. Thanh tra Yoo và Sang Wook né nh ng vũng nước đ ng ướt nh p kh p n i đ ki m tra đám mu i đen bám trên tường gi a bi t th và ngôi nhà. “Có v nh đám cháy lan t nhà li n k sang căn bi t th .” Thanh tra Yoo g t đ u. Anh đi vòng ra sau ngôi nhà ki m tra ch ti p giáp v i căn bi t th . B rào c a ngôi nhà và tường ngoài c a căn bi t th n m sát nhau. Có l người ta dùng kho ng gi a đ ch a đ đ c nên sau khi ng n l a đi qua, gi ch còn l i đ ng tàn d méo mó bi n d ng. Th ng ho c khói b c lên t đ ng tro tàn sũng nước nh th v n còn luy n ti c đi u gì đó. Sang Wook s vào m nh g đã b cháy thành than, c y m t ít mu i than và di di gi a các đ u ngón tay. Anh l y đ giày đá vào đ ng bùi nhùi ch t đ ng m t bên, r i hít hít ng i ng i. “Có v là g và ch t hóa h c tr n l n vào nhau. Còn có c x p t m n a.” “Ch c là xây nhà xong còn th a. Có ph i là v t li u xây d ng hay cánh c a không?” “Vâng, hình nh là th .” N u nh kho ng ti p giáp gi a hai nhà không ch a đ đ c thì có th ng n l a đã không lan sang nhà bên c nh. Chính t m g và t m x p khe gi a đã d n ng n l a t ngôi nhà li n k đi qua kho ng tr ng đ sang căn bi t th . Thanh tra Yoo và Sang Wook vòng tr l i sân trước. M t lính c u h a hô to r ng trong nhà phát hi n thi th người ch t. M t người đã ch y ra ngoài l y cáng. Gương m t thanh tra Yoo b t giác cau có. H a ho n x y ra vào lúc t ng sáng, thường là lúc h u h t m i người còn đang ng say nên thi t h i v người s nghiêm tr ng h n. Gia đình ngôi nhà li n k lúc đó đang ng , không h bi t ng n l a đã giáng tai h a xu ng đ u mình. Phòng trường h p phát hi n thêm manh m i gì m i, thanh tra Yoo bước vào căn nhà cùng v i người lính c u h a. Mùi cháy khét l t x c th ng vào ph i. Thanh tra Yoo đeo m t n dưỡng khí r i ti n vào phòng ng . Viên lính đang đ ng gác bên trong g t đ u chào. Thanh tra Yoo n a chào l i n a l i nh không, ch chăm chú nhìn vào thi th đang n m trong phòng. Hai thi th cháy đen n m c nh nhau trên giường có l là v ch ng và dường nh h đã ch t trong lúc ng . Thanh tra Yoo c nén c n bu n nôn đang trào lên, anh đ a tay n chi c m t n . Nhìn hai thi th r i nhìn quanh căn phòng, thanh tra Yoo theo b n năng th y có c m giác g n g n trong tâm trí. Anh ti n l i g n hai thi th m t l n n a và l t chi c chăn đã b cháy m t n a lên. Ch chi c chăn ph lên dường nh ng n l a không bén t i nên không b h h i gì. Thanh tra Yoo choáng váng nh ng c ngăn b n thân không phán đoán v i vàng. Sang Wook bước vào phòng ng nhìn th y xác ch t li n quay gót bước v i ra ngoài. Tuy đã làm công vi c đi u tra cũng khá lâu nh ng n u có th anh v n thường tránh nhìn các thi th . Thanh tra Yoo ra kh i phòng, yêu c u viên lính c u h a đ nguyên hi n trường phòng ng r i ti n ra c ng. Sang Wook đang đi l i trong sân li n ch y theo sau h i. “Anh đi đâu đ y?” “Tôi ra xe l y máy nh.” “Em cũng có đây này.” “Không ph i cái đó, máy c a tôi c , ph i chính tôi ch p l i m i được.” Gi ng thanh tra Yoo đanh l i, Sang Wook th y v y bèn im l ng. Khi thanh tra Yoo nói chính tay anh s ch p nh thì có nghĩa đây không ph i là v cháy thông thường mà liên quan đ n m t t i ác nên c n ch p nh hi n trường th t c n th n. V a lúc đó, đi n tho i c a Sang Wook b ng đ chuông. Là b c a đ a tr . Anh ta nói s p t i n i và h i ch c a con gái. “ ngay đ u con h m có chi c xe c nh sát, anh c đ n đó nhé.” “B đ a bé đ n r i à?” Thanh tra Yoo đ ng ch n Sang Wook đang đ nh theo anh ra ngoài. “Sao th ?” “Tôi ra g p b đ a tr , c u l i đây trông hi n trường đi.” S hi n trường b xáo tr n, thanh tra Yoo giao cho Sang Wook trông gi , còn mình v i vàng r i con h m hướng v xe c nh sát đ phía đường l n. Con h m v n h n lo n nãy gi không bi t t khi nào đã tr nên v ng l ng. Xe c u h a và xe c p c u đã rút g n h t. Người xem cũng đã ra v . L a đã t t, tr i hãy còn s m nên m i người v nhà ng ti p ho c chu n b đi làm s m. Thanh tra Yoo v i vã vào xe l y máy nh r i đi v phía xe c nh sát. Anh không th y viên c nh sát m c đ ng ph c đâu c . Anh nhìn quanh tìm ki m r i nhòm vào trong xe. Đ a tr đang n m ng gh sau. Có v nghe tin b s p t i đón nên cô bé cũng ph n nào yên tâm. Tuy đang ng nh ng hai tay cô bé v n ôm ch t con g u bông. Th nh tho ng nó ho khan, chau mày, v đau đ n. Ch c là do hít ph i khói trong đám cháy. Ch t đ a tr l p b p gì đó, ki m tra con g u r i l i chìm vào gi c ng sâu v i v m t nh nhõm. Nhìn đ a tr ng say sau khi v a tr i qua m t bi n c kinh hoàng khi n thanh tra Yoo không kh i c m th y thương xót. R i sau này nó s ph i tr i qua bao đêm m t ng vì ký c ngày hôm nay? “ , con bé ng r i à? Nó kêu đau h ng nên tôi đi mua h p s a…” Viên c nh sát v a quay tr v , tay c m h p s a và ít bánh trái. Có l c u ta cũng có cùng c m giác v i thanh tra Yoo. “Th gia đình c a con bé th nào ?” C u ta h i. “B nó s p t i đón r i.” “May quá.” Thanh tra Yoo chăm chú nhìn đ a bé r i đ a m t tìm xung quanh xem có người đàn ông nào trông gi ng b nó không. Anh th y bóng dáng m t người đàn ông v a đ xe và đang t t t bước xu ng. Anh ta đi nh ch y v phía con h m, trông th y xe c u h a và toán lính c u h a đang t t b t d n d p đám cháy anh ta s ng s kh ng l i. Anh ta trân trân nhìn vào con h m, m t đ ra vì choáng váng. “Anh Yoon Jae Seong?” Người đàn ông quay đ u v phía người g i tên mình r i v i bước đ n ch thanh tra Yoo. Anh ta l p b p, khuôn m t run lên vì s hãi. “Con… con tôi đâu?” “Anh yên tâm. Cháu đang ng đ ng kia. Con bé không b thương gì c .” Người đàn ông v i ch y ra ch xe c nh sát. Nhìn đ a con đang ng say anh ta m i th phào nh nhõm. Anh ta quay l i ch thanh tra Yoo và h i. “Th b m v tôi th nào? H có b sao không? Bây gi h đang đâu?” “Theo tôi bi t nh ng người b thương đã được chuy n đ n b nh vi n g n đây r i.” Thanh tra Yoo đ nh nói anh s g i đi n đ n b nh vi n xác minh nh ng r i l i thôi. Không hi u sao anh th y có linh c m x u. “Th … nhà b m v anh đâu?” “ cu i con h m.” “Có ph i là ngôi nhà li n k trước căn bi t th không?” “Vâng, anh h i th ý là sao?” Trong kho nh kh c, hình nh đôi v ch ng đ p chăn ch t cháy hi n lên trong tâm trí thanh tra Yoo. H n h là ông bà ngo i c a đ a tr . Người đàn ông nh đ c được nét m t c a viên thanh tra. Anh ta há h c mi ng nh th không dám tin, hai m t ch p ch p m t lúc r i m i th t nên l i. “H … h không qua kh i ph i không ?” Thanh tra Yoo tránh ánh m t người đàn ông và g t đ u. C m giác c th đang căng th ng c a anh ta ch t nh chùng xu ng. “V y… thi th c a h … gi đang đâu ?” “Chuy n đó…” Th t là khó nói. Thanh tra Yoo không th gi i thích tình hình ngay lúc này. Ph i ki m tra hi n trường và ti n hành khám nghi m t thi m i bi t được chính xác m i chuy n. Ch riêng chuy n m t đi người thân đã đ khi n người ta đau lòng, sao có th thông báo ngay r ng người nhà h b gi t h i ch không ph i ch đ n thu n ch t cháy. Thanh tra Yoo nghĩ đ i người đàn ông vượt qua cú s c đ u tiên r i nói cho anh ta v n ch a mu n. “Anh c đ a cháu bé v ngh , có gì chúng tôi s liên l c v i anh sau. Con bé ch c m t l m đ y.” Người đàn ông dường nh b y gi m i l i nh đ n con gái, quay l i nhìn xe c nh sát r i g t đ u. “Li u v anh còn trong căn nhà đ y không nh ?” “Anh b o sao c ?” Người đàn ông ng c nhiên nhìn thanh tra Yoo. Lúc nãy, đ a tr nói m nó đã ch t r i. Vì ch a ki m tra toàn b căn nhà nên bi t đâu thi th v n còn trong đó. “Không, v tôi ch t cách đây m t năm r i.” “A… tôi xin l i. Tôi c tưởng…” Người đàn ông khoát tay b o không sao r i đi v phía xe c nh sát. Thanh tra Yoo nhìn theo bóng dáng người đàn ông m c a xe b đ a bé đi khu t r i quay v phía con h m. Tay mân mê chi c máy nh, anh mau chóng đ ng não. “Là gi t người. L n này, th c s mình ph i nhìn hi n trường b ng góc đ khác.” M i đó, m t tr i đã ló d ng, c nh v t xung quanh d n tr nên sáng rõ. 2 Ký c x a nh t trong tâm trí b n là gì? Là lúc b n n m tay m trên đường đ n nhà tr ? Không, lâu h n th c . Ký c đ u tiên in vào nh ng n p nhăn trên não t khi b n chào đ i y. Người ta v n thường nói, con người không th nh được nh ng gì x y ra h i còn quá nh . Không rõ là vì nh ng ký c y đã quá lâu hay ch ng quan tr ng nên đã b lãng quên. Nh ng d u sao tôi v n luôn tò mò mu n bi t ký c đ u tiên luôn kh c ghi trong não b , không th quên lãng c a m i người là gì. “Ký c x a nh t trong tâm trí b n là gì?” Tôi thường hay đ t ra câu h i này khi g p m t ai đ y l n đ u tiên. B i vì, b ng cách nào đó, ký c đ u tiên trong tâm trí m t người dường nh s quy t đ nh s ph n hay tính cách c a người đó. Th m chí còn giúp ta bi t được đó là người nh th nào n a. Ký c x a nh t mà tôi t ng nghe là câu chuy n được nh n m t bát canh rong bi n trong l thôi nôi c a m t người đàn ông. Tôi h i t i sao l i nh được chuy n đó thì anh ta b o r ng, khi nh n bát canh rong bi n anh ta đã nôn ngay l p t c. Chính vì v y mà anh ta nh mãi. T đó v sau, anh ta không đ ng đ n canh rong bi n n a. Th nh tho ng ng i u ng rượu v i nhau, tôi l i t h i ph i chăng cái t t th nh tho ng l i nôn e khi u ng rượu c a anh ta đã b t đ u t ngày đó. Ký c ch ng m y s ch s y l i tr thành ký c đ u tiên, n u là tôi thì tôi cũng mu n nôn l m. Vì sao , vì nh th v n còn đ p chán so v i ký c đ u tiên c a đ i tôi. Th nh tho ng tôi nghĩ nh th đ y. Tôi n m tho i mái trên m t chi c gh và theo l i c a nhà thôi miên, đi ngược dòng ký c. Người ta ch ng b o n u ngược dòng th i gian, ta có th nh l i th i u th , th i ta còn bé tí hay th m chí c th i ta v n còn n m trong b ng m đ y thôi? Th m chí còn có người quay được v c ki p trước. Dĩ nhiên tôi không có ý đ nh tìm hi u v ti n ki p vì tôi không tin nó t n t i. Tôi ch mu n bi t khi tôi vượt qua bóng t i đ có m t trên đ i này, m đã nhìn tôi th nào. Tôi tò mò mu n bi t v m t c a bà lúc đó ra sao. T i sao ? Vì m tôi nói bà đã ghét tôi t trước khi tôi ra đ i. M tôi k sau khi đ tôi ra bà đã không thèm nhìn m t tôi. Khi y tá đ a tôi cho m , bà nói không mu n ch m vào tôi, bà đ y tôi sang m t bên r i xoay l ng l i vô t ng . Khi tr mình t nh gi c phát hi n tôi n m trước m t, bà còn gi t mình ho ng s . M b o tuy b đ y sang m t bên nh ng tôi không khóc cũng ch ng qu y c n m im thin thít, khi n bà r n c người. Tôi mu n bi t li u có đúng nh l i m nói, bà th c s đã không thèm nhìn tôi, cũng không thèm m m cười v i tôi, dù ch trong ch c lát. Dù sao tôi cũng trong b ng m chín tháng mười ngày, dù sao tôi cũng là đ a tr vì m mà t n t i trên th gian này, l nào đ i v i tôi m ch có m t lòng căm ghét? Li u có lúc nào, dù ch m t thoáng thôi, m nhìn tôi m m cười h nh phúc? Có lúc nào m mu n đ a tay ra đ ch m vào nh ng ngón tay bé nh đang ng ngu y c a tôi? Có lúc nào m mu n hôn lên đôi má m m m i, mong manh c a tôi?… Dù lúc đó quá bé nên ch ng th nh được nh ng tôi v n mu n x i tung m i ngóc ngách c a nh ng n p nhăn trong não, đ t mình xác nh n có hay không nh ng kho nh kh c nh v y. N u b n nhìn th u nh ng ký c v i m trong đ u tôi ch c b n s hi u nh ng l i tôi đang nói. Ký c đ u tiên trong tôi b t đ u t bóng t i. Tôi đang vùng v y, ng t th , tim đau nh b xé nát. Đ t nhiên bóng t i tan bi n và khuôn m t vô c m c a m tôi hi n ra trước m t. M đang nhìn xu ng tôi. Tôi v a m i th l i được, tái nh t, nhìn th gian m o qua làn nước m t. Lúc c n đau ng c bi n m t và tôi th được bình thường thì m nhìn ch m ch m vào tôi r i hét lên. Bà c n xé chi c g i đang c m r i gào khóc đau đ n. Âm thanh y đáng s đ n đ tôi không kìm nén được n a, cũng òa khóc. M l c người tôi, hét to h n, r i v t vã. Lúc đó tôi m y tu i, tôi cũng ch ng bi t. Hai tu i? Ba tu i? H n là t m đó vì tôi v n ch a nói sõi. Ph i, ký c đ u tiên k t khi chào đ i c a tôi là b m c m g i b t kín m t và c qu y đ p trong đau đ n. Ký c đ u tiên c a tôi là v y đó, nh ng vi c sau này tôi không nói h n b n cũng hình dung ra, ph i không? Khi nghĩ v nh ng gì đã x y ra gi a m và tôi, trong đ u tôi ch toàn hi n lên nh ng c nh mình b đánh, b tr n, hay chui rúc trong xó nhà, rúm ró s hãi vì s b m phát hi n. Th ng ho c có lúc m nhìn tôi m m cười. Nh ng đó ch là lúc bà lăm lăm cây g y sau l ng hòng tóm tôi đang ch y tr n hay khi có âm m u gì khác. N u tôi m c b y n cười y mà l i g n thì bàn tay đ c ác c a m s tóm l y cánh tay m m y u c a tôi r i b qu t ra sau hay tát vào m t tôi. Tôi đã t h a r ng s không b m c l a n a nh ng nh m t th ng ng c tôi v n b l a nh thường. Khi tôi đ n tu i ch y nhanh h n m thì bà hay la hét m ĩ r i ch i r a tôi. Không l i ch i r a nào có th b t được tôi. Nh ng b n bi t không? Chính l i nói m i là th đ l i trong lòng nh ng v t thương sâu ho m và đau đ n h n c nh ng cái tát b ng rát trên da m t. Nhìn th y tôi mà không tài nào b t được tôi, m t c gi n la hét nh điên d i. Nh ng l i bà th t ra xuyên vào tâm trí tôi ngay c khi tôi b t tai l i. Chúng làm t n thương tôi và khi n v t thương m ng m t bên trong. Trong người tôi đ y máu, m b n th u cùng nh ng l i nói và suy nghĩ ô u . T nh tôi đã không dám nhìn th ng vào m t m i người. N u ai đó t i g n, ch nghe ti ng h thôi là tim tôi đã đ p m nh và toàn thân c ng đ . N u b t g p ánh m t người khác nhìn mình, tôi v i l ng tránh và b tr n. B i tôi nghĩ c th gian này đ u căm ghét tôi. Tôi nghĩ vì ai cũng căm ghét và không mu n có tôi trên đ i nên tôi m i b m cho ăn đòn m i ngày. Tôi đã nghĩ mình là m t th th t kinh t m. Mãi sau này tôi v i v l , ch có mình m ghét tôi thôi. Còn tôi, tôi có ghét m không? Không, không đâu. Làm sao tôi ghét m được ch ? M là m c a tôi c mà. Tôi yêu m . 3 Đèn đi n trong gi ng đường b t sáng, các sinh viên li n th phào nh v a t nh d y t c n ác m ng. Nh ng sinh viên ng i c nh c a s v i kéo rèm ch n n ng và m c a s . Ánh n ng cùng không khí trong lành v a tràn vào, b u không khí u ám ch t nh căng tràn sinh khí tr l i. Nh ng giây phút c a t i ác ch m i vài phút trước còn làm đám sinh viên run lên vì s hãi gi đã d n d n m nh t trong ánh n ng m t tr i. Sun Kyung t t ngu n máy chi u r i quay l i nhìn các sinh viên. Cô có th c m nh n được d u v t c a n i s hãi và lo l ng v n còn ph ng ph t trong nh ng ti ng rì r m bàn tán. Nh lúc t nh gi c, c n ác m ng s ch ng còn là n i uy hi p trong cu c s ng h ng ngày n a, n i s hãi r i cũng s nhanh chóng tan bi n trong tâm trí nh ng sinh viên này thôi. Nh ng sinh viên mà khi Sun Kyung b t đ u bài gi ng m t còn ánh lên ni m trông đ i, m t ai n y cũng háo h c không gi u n i v “cu i cùng cũng đ n ngày này”. Ngày này, nh ai đó đã nói, là ngày mà c l p đã ch đ i su t m t h c kỳ. Khi slide hình nh xu t hi n trên màn hình, ti ng xì xào nhanh chóng vãn d n. B u không khí hân hoan ch ng m y ch c n ng n l ng xu ng. Khi t ng trang t ng trang hình nh trôi qua, nh ng ti ng th dài c a n i s hãi và hoang mang len l i kh p gi ng đường. T t c đ u t p trung đ n đ có th nghe th y c ti ng chi c bút r i. Nét m t c a các sinh viên c ng đ vì choáng váng khi nghe Sun Kyung gi i thích. Không có gì rùng r n b ng hi n th c. S c n ng c a hi n trường v án có th t khi n m i người c m nh n được s dã man c a con người mà không b phim kinh d nào có th sánh k p. L p trưởng, người khi nãy b c đ ng b o ch c cô ch chi u phim b o l c là cùng, gi yên l ng không nói gì. Kho ng cách gi a hi n th c và h c u th c s xa t i m c khó mà tưởng tượng n i. Ph i t i khi t n m t nhìn th y nh ng gì mà óc tưởng tượng quái d c a nh ng tên t i ph m đã gây ra cho n n nhân, dường nh t t c m i b n tượng m nh trước s tàn kh c c a hi n trường v án th c t . M t năm trước, Sun Kyung t ng được m i v trường này gi ng m t ti t đ c bi t, nh c duyên đó mà năm nay cô được ký h p đ ng d y h n m t khóa đây. Sun Kyung đã r t nh c công suy nghĩ xem nên gi ng gì trong bu i h c cu i cùng trước khi k t thúc h c kỳ. Môn lý thuy t tâm lý t i ph m thì đương nhiên không th thi u các h c thuy t c a các nhà tâm lý h c và hàng đ ng nh ng t chuyên ngành l l m, nh ng đó không ph i là ti t h c mà Sun Kyung mong mu n. Các sinh viên cũng th . T ti t h c đ u tiên, các sinh viên đã r t quan tâm và đ t kỳ v ng l n vào Sun Kyung. Tin đ n v ti t gi ng đ c bi t năm ngoái cùng h s lý l ch c a cô được đăng t i trên trang ch c a nhà trường kích thích s hi u kỳ c a h . Vào bu i gi ng đ u tiên, m t sinh viên đã đ t cho cô bi t danh Clarice - tên c a n th c t p sinh FBI đi u tra m t v án v t i ph m hàng lo t v i s giúp đ c a Hannibal Lector, cũng là m t tên gi t người hàng lo t thiên tài, trong ti u thuy t S im l ng c a b y c u. Đ i v i sinh viên, ch riêng cái danh FBI, l i còn được đào t o t khoa Khoa h c hành vi đã đ đ tr thành đ tài nóng h i. Vì th đương nhiên ngay t ti t h c đ u tiên, sinh viên đã t i t p đ t câu h i cho Sun Kyung. Ban đ u Sun Kyung r t hoang mang. Cô không hi u sinh viên d a vào đâu mà nói nh v y. Nh ng sau khi nghe nói v h s lý l ch c a mình trên trang ch nhà trường Sun Kyung m i v l . Hóa ra đã có hi u l m. “T ng được đào t o t i khoa Khoa h c hành vi c a C c đi u tra liên bang M (FBI).” Thì ra m t vài chi ti t trong l n g p g chuy n trò v i Trưởng khoa đã được bê nguyên vào trong h s c a cô. Sinh viên th y v y li n nh m tưởng Sun Kyung cũng được đào t o đ tr thành đ c v đi u tra gi ng nh Clarice Starling trong S im l ng c a b y c u. Sun Kyung t ng mu n thanh minh nh ng ánh m t đ y s hi u kỳ và ghen t c a đám sinh viên l i khi n cô do d . Đúng là cô t ng được đào t o FBI nh ng khác v i nh ng gì mà các sinh viên nghĩ, đó là khóa đào t o kéo dài ch hai tu n c a trường đ i h c khu v c b Đông Hoa Kỳ dành cho các sinh viên xu t s c ngành tâm lý t i ph m. Hai tu n, v i năm ngày h c m t tu n, t c là v n v n mười ngày. Đ quen v i vi c tìm nhà v sinh mà không b l c trong tòa nhà r ng l n c a h c vi n FBI thôi cũng đã h t ng n y th i gian r i. Cô ch được ngó qua cái bi n hi u c a khoa Khoa h c hành vi, còn đ c v đi u tra - linh h n c a Profiling (k thu t mô t chân dung tâm lý k sát nhân) thì ch được nh c t i trên gi ng đường l n và nghe t xa. Theo m t cách nào đó thì đây gi ng nh m t chương trình qu ng bá c a FBI. Nói tr ng ra thì là đào t o ki u cưỡi ng a xem hoa. Tuy nhiên, trong m t các sinh viên không bi t rõ n i tình thì v n ch đ y p s khát khao. Sun Kyung đ nh k qua loa nh th đó ch ng ph i chuy n gì to tát nh ng t t nhiên các sinh viên đâu ch u tha cho cô. Cu i cùng, cô ph i k vài m u chuy n x y ra trong hai tu n đó, k t h p v i tr i nghi m c a cô b n cùng phòng thì m i được tha. H i đó, Sun Kyung ch bâng qu r ng khi nào có c h i cô s k câu chuy n v tên gi t người hàng lo t mà cô đã được nghe gi ng t i FBI. Th mà sinh viên ghi nh và ch đ i su t c h c kỳ. Và th là, r t t nhiên, nó được ch n làm ch đ c a bu i h c k t thúc h c kỳ. B n thân Sun Kyung cũng nghĩ đây là ch đ không t đ k t thúc môn tâm lý t i ph m nên chu n b giáo án r t k lưỡng. Đ kỳ v ng chan ch a trong m t các sinh viên t bu i h c đ u tiên kéo dài đ n t n phút cu i, Sun Kyung đã c t l c lên m ng tìm ki m thông tin và còn vi t email h i han b n bè M . R t may, ch c n tìm ki m trên m ng đã tràn ng p d li u hình nh nh mong mu n nên ch có hai ph n trăm còn l i là cô nh Jesse giúp đ . Jesse là b n cùng phòng ký túc xá c a Sun Kyung ngày x a, đang làm vi c cho m t vi n nghiên c u t i ph m đ c l p k t sau khi ra trường. Sun Kyung nghĩ b n cô là nghiên c u viên nên vi c tìm ki m d li u v i cô y s ch ng khó khăn gì. Khi Sun Kyung nh v , Jesse r t vui v giúp đ . Nh h th ng công khai thông tin c a c quan chính ph M nên lượng d li u thu th p được nhi u h n c mong đ i. Sun Kyung vi t th c m n b n, ti n th k vui r ng mình được các sinh viên đ t bi t danh là Clarice, Jesse h i đáp: “N u c u có g p Hannibal c a Hàn Qu c thì cho t g i l i h i thăm nhé.” Sun Kyung v i l y cái túi, đang đ nh b ng s vi t mail cho Jesse báo r ng nh cô mà bu i h c cu i cùng đã r t thành công thì phía sau có ti ng g i “Th a cô”. M t sinh viên ng i sát mé c a s đang gi tay. Sun Kyung g t đ u, sinh viên đó đ ng d y h i. “Em hay được nghe người ta nói v th i th u c a t i ph m gi t người hàng lo t. V y có th d dàng nh n bi t nh ng k này t h i h còn nh không ?” Sun Kyung hi u t i sao h c trò l i đ t câu h i nh v y. Ch là lúc này th t khó đ s p x p nh ng suy nghĩ còn l n x n trong đ u. T i sao h l i tr thành sát nhân hàng lo t? Đó là câu h i kích thích cùng lúc hàng v n câu h i khác. “Ngu n g c c a t i ph m đ n t đâu? Đây là v n đ mà các nhà tâm lý đã t ng trăn tr trong su t th k 20. Nh ng h c gi nghiên c u gen và b ng ch ng sinh h c thì cho r ng t i ph m là do b m sinh. Còn các h c gi quan sát môi trường xã h i hay quá trình trưởng thành c a t i ph m thì l i tin r ng môi trường t o ra t i ph m. Các h c gi nghiên c u hình nh ch p não c a nh ng k gi t người thì l i kh ng đ nh, t i ph m là k t qu c a t n thương não.” Sun Kyung ng ng l i m t lát r i nhìn t ng gương m t sinh viên. “V y đâu là câu tr l i đúng?” T t c nhìn Sun Kyung nh th b hút h n, ch đ i cô nói ti p, nh ng ánh m t nói lên r ng c l p v n ch a mu n bu i h c k t thúc. Sun Kyung th y mãn nguy n trong lòng, cô suy nghĩ m t lúc xem nên nói gì ti p theo. “Các em đã nghe v tam giác Macdonald bao gi ch a?” “McDonald ch c không bán c m cu n tam giác đâu .[2]” phía dưới m t sinh viên t u táo. Nh ng sinh viên đang ng i nghe nghiêm túc cũng ph i b t cười. Sun Kyung cũng cười r i g t đ u. “McDonald cũng là tên m t người ph i không? Macdonald mà tôi mu n nói đây là m t nhà tâm lý h c người M . Ông l p lu n r ng d a vào ba đ c đi m th i th u là hành vi đái d m, n i ám nh v vi c đ t l a, s tàn ác v i đ ng v t có th xác đ nh m t người b b nh tâm th n hay hoàn toàn bình thường. Chúng ta thường th y nh ng đ c đi m này đâu nh ?” “Theo em bi t thì đó là đ c tr ng th i th u c a các tên t i ph m gi t người hàng lo t .” M t n sinh viên ng i hàng gh đ u phát bi u. “Đúng v y. Đó là đ c đi m chung c a nh ng k gi t người hàng lo t. T t nhiên cũng có ngo i l nh ng h u h t nh ng k này h i nh đ u có nh ng hành vi nh v y. Ai trong các em h i bé t ng d m đài gi tay?” Sun Kyung nhìn quanh c l p. Đám sinh viên nhìn nhau xem ai gi tay. Sinh viên đ t câu h i đ u tiên v a gi tay thì li n r n lên ti ng cười khúc khích, sau đó có thêm m y cánh tay n a gi lên. “Có m y b n tuy không gi tay nh ng nhìn m t tôi bi t là đã t ng có l i v i cái chăn r i.” Sun Kyung nói vui, bên dưới nhi u sinh viên b t cười. Không khí l p h c tr nên tho i mái h n. “Chà, v y ai h i nh t ng ngh ch l a?” So v i câu h i th nh t đã có nhi u cánh tay gi lên h n. Không khí e dè trong gi ng đường đã hoàn toàn bi n m t. “Câu h i cu i cùng, ai đã t ng đ i x tàn t v i đ ng v t?” L n này, không có cánh tay nào gi lên. Sun Kyung nhìn kh p c l p r i nói. “Th i tôi còn h c ti u h c có m t trò ch i r t th nh hành. Trước c ng trường, người ta bán gà con, các nam sinh đã góp ti n mua toàn b s gà, r i đem chúng lên sân thượng khu t p th . Và sau đó… chuy n gì đã x y ra h n các em cũng đoán được ph i không?” Các n sinh viên nhăn m t, l y tay che mi ng. Nh ng các nam sinh viên thì khác. Lúc này, nh th m i ch t nh ra, h nhìn nhau, g t đ u. Trong nh ng ánh m t nhìn nhau có s đ ng c m kín đáo mà ch h m i hi u. “Đ ng v y, đám nam sinh đã th t ng con gà con xu ng. Đó là m t d ng hi u kỳ, không ph i lo i hành đ ng mà chúng ta nghĩ là hành vi tàn đ c. Ta g i đó là hành đ ng th nghi m nhé? Các nam sinh mu n bi t gà con n u r i xu ng đ t t đ cao nh v y li u có kh năng s ng sót hay không. Ta g i đó là m t th nghi m đ đo kh năng bay c a gà con.” S ng p ng ng trên m t các nam sinh viên bi n m t. Sun Kyung cười và l p l i câu h i. “Ai đã t ng th nghi m trên đ ng v t vì tò mò?” “Th a cô, vi c m ch có được tính không ?” “Tr vi c làm theo yêu c u c a người khác, còn l i t mình làm vì tò mò đ u được tính.” Nhi u nam sinh viên gi tay và c vài n sinh viên n a. “Chà, trong nh ng b n đã gi tay lên, ai đã gi tay t t c ba câu h i nào?” Có t t c b n sinh viên. Trong đó có m t người v a gi tay xong nhìn ngó xung quanh r i l i r t tay xu ng, l c l c đ u, làm c l p cười . “Trong gi ng đường này có đ n b n người. Trong s b n em, có ai là sát nhân hàng lo t không?” M t sinh viên nhí nh ch ngón tay vào mình đ thu hút s chú ý, đ n khi các b n khác phê bình m i ch u yên l ng. “V y các em đã hi u l p lu n này có v n đ đâu r i ph i không? Đúng v y, đó là sai sót khi khái quát hóa nh ng trường h p đ c thù. Ngay c khi các đ c đi m kia là đ c tr ng th i th u c a nh ng k gi t người hàng lo t đi chăng n a, không ph i ai có nh ng đ c đi m đó cũng đ u là sát nhân. N u không mu n nói là s trường h p có c ba đ c đi m trên và là sát nhân c c kỳ nh .” “Th a cô, gi a y u t di truy n và môi trường, theo cô thì quan đi m nào đúng ?” “Đó là v n đ c a tâm lý h c. Không có đáp án đúng. Chúng ta ch có th mượn l i Einstein r ng m nh đ t mà con người c n khám phá cu i cùng chính là trái tim c a chúng ta ch không ph i vũ tr .” Đ i v i nh ng sinh viên ch quen v i nh ng môn h c có đáp án chính xác thì tâm lý h c có th là môn h c m h và b c b i. V m t m i người trông nh đang suy ng m nh ng đi u Sun Kyung v a nói. Sun Kyung li c nhìn chi c đ ng h treo trên tường. Gi h c đã s p h t. “Các em còn câu h i nào n a không?” Các sinh viên khác th y s p h t gi nên thu d n sách v , nh ng có m t nam sinh viên đeo kính g ng s ng ng i tít phía dưới gi tay. C l p ng ng tay, quay l i nhìn. “H đã có tr i nghi m t nh r i v y t i sao l n lên còn gi t người hàng lo t ?” T t nhiên, Sun Kyung đã d đoán được trước câu h i này. Th c ra đó cũng chính là câu h i mà cô luôn t đ t ra cho b n thân. T i sao? T i sao h l i tr thành t i ph m? Không có gì khó h n câu h i “t i sao?”. Con người là đ i tượng quá ph c t p đ đ a ra được m t đáp án. Đ tìm ra nó, b n thân cô v n ph i h c h i nhi u. Câu h i đó ch a th được tr l i b i m t nhà tâm lý h c t i ph m m i vào ngh và còn non kinh nghi m nh Sun Kyung. Đ n khi nào cô m i bi t câu tr l i đây? “Tôi có th gi i thích nh ng k gi t người đã gi t h i, ch t khúc và ăn th t n n nhân nh th nào, nh ng thú th c tôi cũng không rõ t i sao h l i tr thành k gi t người hàng lo t và hành đ ng nh v y. Vì hành vi ta có th th y b ng m t nh ng ‘vì sao’ l i nh th là ph n mà ngay c đương s cũng không gi i thích được.” C u sinh viên có v ch a hài lòng v i câu tr l i c a Sun Kyung. Nhìn v m t h c trò, cô nói ti p. “Nh ng tôi đã suy nghĩ v đi u này. Nh ng gì mà các em đã tr i qua th i th u, ch ng h n nh b t bướm, chu n chu n r i v t cánh hay vung chân đá m t con chó ho c nh câu chuy n tôi v a k lúc nãy, th gà con t t ng thượng xu ng, nh ng kinh nghi m y đã đ l i d nh gì trong lòng các em. Nh ng vi c chúng ta làm vì tò mò s d ng l i khi ta không còn h ng thú n a. Hay trong m t kho nh kh c, nh n ra hành vi đó là x u xa và kh ng khi p, chúng ta s d ng l i. Nh tôi đã nói ban nãy, nó gi ng nh m t nghi th c c a th i th u.” Sun Kyung d ng l i và suy nghĩ m t lát. “Nh ng đ i v i m t s người khác thì s tò mò l n d n cùng h . H tò mò v các con côn trùng nh , r i đ n đ ng v t nh nh chim, chu t, r i đ n nh ng đ ng v t l n h n. Đ i v i nh ng người này, nh ng hành vi tò mò y không h g m ghi c mà đ y h ng thú, d n d n h tr nên say mê. Sau đó thì h chuy n sang th nghi m đ i v i con người. Thương tích và d u hi u riêng nh ng k gi t người đ l i trên các thi th n n nhân mà chúng ta v a xem ban nãy ph n ánh chính tâm h n c a h .” “V y cô cho r ng đó là b m sinh ph i không ?” C u sinh viên ban nãy ti p t c đ t câu h i. “Cũng có y u t b m sinh. Tuy nhiên không ph i là t t c . M t cu n sách mà tôi t ng đ c đã gi i thích h i c c đoan r ng k gi t người hàng lo t và bác sĩ ngo i khoa có tính khí gi ng nhau. H đ u l nh lùng và táo b o. Tuy nhiên, ngay c khi có cùng xu t phát đi m tính tò mò h i còn nh thì l n lên h v n có th tr thành hai con người đ i ngược hoàn toàn tùy vào môi trường mà h s ng.” C u sinh viên g t đ u đ ng c m v i câu chuy n c a Sun Kyung. Cô nhìn các sinh viên chăm chú nghe mình nói đ n t n giây phút cu i cùng. M t h c kỳ k t thúc nh th này th c s r t vui và cũng có đôi ph n luy n ti c. Sun Kyung quay v bàn giáo viên đ k t thúc v n đ đang nói. “Nh ng k gi t người hàng lo t là đ i tượng được t o nên b i nhi u y u t , gi ng nh r t nhi u m nh ghép đ t o thành m t b c tranh. B n ch t di truy n, tính cách, môi trường trưởng thành, hoàn c nh hi n t i, tr ng thái tâm lý, nh ng m nh ghép này k t h p v i nhau t o nên h . Gi ng nh vi c l y gương h i t h ng ánh sáng m t tr i. N u ánh sáng liên t c chi u qua m t đi m trên t gi y thì s làm t gi y b c cháy. Ph i chăng t i ph m gi t người hàng lo t cũng nh v y. Khi các y u t kia cùng h i t t i m t đi m thì người s h u các y u t đó cũng s ‘b c cháy’ và b t đ u hành vi ph m t i?” M t vài sinh viên g t gù. “Paul Britton, nhà tâm lý h c người Anh, đã ví b n thân ông nh m t ‘người ghép hình puzzle’. Ông y nói đúng. Nhi m v c a tâm lý h c t i ph m là thu th p t t c các d li u r i rác kh p n i đ hoàn thi n b c tranh tâm lý t i ph m, t a nh trò ch i ghép hình. Có th nói m i m nh ghép là m t y u t mà m t người gom góp l i trong quá trình anh ta tr thành t i ph m gi t người. Trong đó n u thi u đi m t m nh thôi, chúng ta s không th hi u m t cách tr n v n vì sao người đó l i tr thành sát nhân.” “Sao không h i th ng b n h th a cô?” M t n sinh v m t ngây th ng i ngay hàng đ u h i. Người b n ng i cùng bàn huých m nh vào m ng sườn cô gái, t ý th c m c không hi u sao b n mình l i h i câu nh v y. “Th a cô… ý… ý em là ch ng ph i nh ng profiler[3] hay nh ng nhà tâm lý h c cũng ph ng v n nh ng tên sát nhân sao? Khi y c h i th ng h là ra có ph i không ?” “Li u nh ng k đó có nói th t không?” N sinh ng p ng ng, l c đ u v i v m t ngây ngô. H n cô không nghĩ đ n trường h p nh ng k kia s nói d i. N u nh t t c b n h đ u thành th t tr l i các câu h i nh suy nghĩ đ n gi n c a n sinh viên đó thì hay bi t m y. Nh ng làm gì có nh ng k t i ph m nh th trên đ i. “Lý do nh ng k đó ch u đ ph ng v n không ph i đ nói ra s th t. Mà h ch mu n khoa trương v mình và xác nh n l i s c m nh c a b n thân. Vì v y mà h nói d i, phóng đ i và khoác lác.” “Làm sao bi t được h d i trá hay khoác lác …?” “Có th còn chính xác h n l i c a h , đó chính là hi n trường gây án. Ti c r ng hi n trường v án l i được t o nên b i r t nhi u m t mã. Đ gi i được chúng không ph i là vi c d dàng. Nh đã nói, ph i căn c vào r t nhi u hi n trường v án thì chúng ta m i tìm được đ các m nh ghép, và lúc đó ta m i có th hoàn thi n được b c tranh.” N sinh viên g t gù, dường nh đã hi u ra v n đ . Sun Kyung nhìn quanh xem có ai h i thêm câu nào n a không, nh ng các sinh viên đã b t đ u g p sách v , c t đ vào c p. M i người đang ch đ i ti t h c k t thúc. “Chà, ti t h c cu i cùng c a chúng ta k t thúc t i đây. C m n các em. Chúc các em thi t t và có m t kỳ ngh vui v .” Sun Kyung v a d t l i, các sinh viên li n đ ng d y và ào ra kh i gi ng đường nh b y ong v t . D n d p túi xách và máy chi u xong, quay l i cô th y l p h c đã tr ng tr n t khi nào. Sun Kyung nhìn vào căn phòng tr ng, kh th phào vì h c kỳ đ u tiên đã k t thúc thành công. C m giác m t m i pha l n ni m vui và ni m ti c nu i ùa đ n. Cô ch t nh n ra d y h c qu là m t ngh thú v . C m giác đôi chút hài lòng v i b n thân, cô xách c p đ nh bước ra kh i gi ng đường thì đi n tho i rung lên. “Vâng, tôi Lee Sun Kyung đây .” Là đi n tho i c a ông Han Dong Chul, ch t ch Hi p h i các nhà tâm lý h c t i ph m. H đã g p nhau m t vài b n các bu i h i th o nh ng ch là quan h xã giao. Cô nghiêng nghiêng đ u t h i li u ông còn nh m t cô không n a. 4 Tôi đã nh c đ n căn phòng đó r i ph i không? Căn phòng v i t ng t ng l p l p các khóa. Nh ng tưởng ch ng có gì ch c ch n h n, v y mà b n có bi t, ch ng y khóa đã bung m cùng m t lúc nh th nào không? Vì m t bài hát. N u nh tôi không nghe l i bài hát đó thì ký c v m s mãi mãi b chôn ch t dưới l p đ t đá t n cùng dưới lòng đ t và cũng s vĩnh vi n không b đào x i tìm l i. Năm tôi mười m t, hay mười hai tu i gì đó, tôi tr n kh i m . Lúc đó tôi đã đ nh b tr n kh i nhà càng xa càng t t. Tôi đi b vô đ nh trên đường qu c l . Th nh tho ng tôi lén trèo lên đ ng sau xe t i c a người ta và đi đ n n i xa nh t mà tôi có th đi. Nh ng tôi đã không th đi quá xa vì g p tai n n gi a đường. Khi y, tôi đang l c thùng rác ch đ ki m cái ăn thì phát hi n có chi c xe t i đ u mé bãi đ . Nhìn bi n s th y ghi t nh Gangwon, tôi đang t h i không bi t Gangwon cách đây bao xa thì tài x t trên xe bước xu ng. Ông ta đi mà không khóa c a xe. Có l ông ta ch đi đâu m t lát r i quay l i. C h i trong nháy m t. Th mò vào trong xem có gì đ ăn không, n u may m n có khi l i v được món ti n, tôi nghĩ. Tôi nhanh chóng ti n đ n chi c xe t i và m c a. Trong xe có áo phao c a tài x . Tôi l c túi áo, tìm được m t chi c ví. Th là s p được b a no r i, tôi nghĩ b ng, v i vàng nhét chi c ví vào trong áo thì nghe th y ti ng bước chân. Tôi nhìn quanh nh ng ch ng có ch nào n náu, đành trèo ra thùng sau xe t i. Tài x đã quay l i, n máy và phóng đi. Tôi đ nh b ng khi xe gi m t c đ s nh y xu ng nh ng chi c xe t i đã s m ch y vào đường cao t c và lao đi trong bóng t i. Tôi ch ng th làm gì, đành m c k cho c th l c l theo nh p xe chuy n đ ng. Tôi c đ i xe d ng mãi và ng quên lúc nào không hay. Tôi th c d y m t tu n sau đó. Tôi nghe người ta k l i r ng lúc tôi đang ng thì chi c xe t i đi l n vào d i phân cách gi a đường và va vào xe đi ngược chi u. Chi c xe b l t nghiêng, tài x ch t ngay t i ch . Người tôi b n ra kh i thùng xe, đ u tôi b va đ p, ch y máu, và r i tôi ng t l m. M t tu n sau tôi m i t nh l i nên m i th đ u đã thay đ i. Tôi đang n m trong t m chăn m áp và s ch s c a b nh vi n. C đ n gi là y tá t i ki m tra m t mũi tôi, nh nhàng h i tôi có đau đâu không. Khi th y tôi có v khát nước, cô rót nước cho tôi. Thoáng th y tôi nhíu mày thì l p t c cô mang thu c t i. Dù tôi khi y n m b t đ ng không nói cũng ch ng c đ ng được nh ng l thay trong lòng tôi th y tho i mái. C nh tôi đã ch t và được lên thiên đường. Dù có ch t, tôi cũng ch ng còn đi u gì nu i ti c. Tôi mãn nguy n cho dù tôi n m đó ch h p háy được đôi m t. Giường tôi n m ngay c nh c a s , h m t tôi h i nheo l i vì ánh n ng là l p t c có ai đó đ n kéo rèm ngay. L n đ u tiên trong đ i, tôi th y lòng mình m áp. Th t sung sướng khi được ai đó yêu thương. C th tôi d n h i ph c, bác sĩ thường b t chuy n đ giúp tôi t p nói, nh ng tôi ch ng mu n tr l i. Vì n u tôi b t đ u nói được h s h i tôi là ai, tìm hi u xem tôi s ng đâu r i liên l c v i m tôi. Ch c n nghĩ t i chuy n đó thôi cũng đ th y kh ng khi p l m r i. Th nên tôi ng m ch t mi ng, gi v nghĩ ng i câu h i c a bác sĩ, m t nh m nghi n nh th đ u còn đau l m. Th y th bác sĩ thôi không h i n a, ch ch p m y t m phim X-quang vùng não r i đ tôi yên. Hôm sau, bác sĩ b o tôi b m t trí nh do v tai n n. Th t l lùng, khi nghe th , t d ng các ký c trong đ u tôi d n nhòe đi. Khi th y cô y tá tươi cười xoa đ u tôi, m t khóa kêu tách, r i khóa l i. Khi th y tôi có th c đ ng bàn tay, m i người n m cùng phòng b nh v i tôi hoan hô, m t khóa khác l i kêu tách r i khóa l i. C th căn phòng ch a các ký c kh ng khi p c a tôi đã được khóa ch t b ng m t, hai, r i vô vàn khóa, và tôi, nh l i ch n đoán c a bác sĩ, đã m t trí nh . Tôi là ai, tên gì, ch còn l i m t vùng t i thăm th m. Tôi đã quên r i. Tìm th y chi c ví c a người tài x trong túi áo tôi, người ta tưởng tôi là con trai ông y. C nh sát gi i quy t v tai n n và công ty b o hi m đã liên l c v đ a ch c a người tài x . Gia đình h tìm đ n. C nh sát c nghĩ tôi là người nhà c a h , nh ng bà v và m y cô con gái đ u nhìn tôi không nói gì. Bà y có l mu n h i tôi và ch ng bà có quan h th nào, t i sao chúng tôi l i đi cùng nhau nh ng nh bác sĩ b o tôi b s c ch ng nh được gì nên bà không h i gì nhi u. Bà ch nói th y tôi ăn b ng tay trái và b o ch ng bà cũng có thói quen nh v y. Tôi ch ng hi u mô tê gì nh ng tóm l i sau khi lo tang l cho ch ng, bà có ghé thăm tôi vài b n. Bà th c s chăm tôi nh chăm con trai ru t đang m n m vi n. Khi tôi h i ph c và có th xu t vi n thì bà đón tôi v nhà. Tôi ch ng có n i nào đ đi nên đành theo bà, nh ng th c s trong lòng tôi đã nghĩ r ng khi nào không thích, tôi s l i ra đi. V y mà t t c gia đình h đ u mong ch tôi. C nhà có ba ch em gái, hai ch gái m t h c c p hai, m t c p ba, và m t em út kém tôi ch ng b n tu i. Nhà h có vườn cây ăn trái tr ng vài trăm g c táo. Hình nh m y ch em ra ngõ đón tôi t s m. Đang ng i dưới bóng cây trước nhà, th y taxi ch chúng tôi v t i n i, c ba v i đ ng d y ch y ra m c a xe. Tôi v n ch ng n ng, th y v y m t ch đ ng c nh dìu tôi, ch kia nhanh nh n đ h tôi chi c túi. Em út ôm l y m r i nhìn tôi không ph i b ng ánh m t l nh lùng mà m áp, đ y v tò mò. Khi nh v kho nh kh c đó tôi v n ng mình đang n m m . Bác gái b o t gi tr đi tôi có th s ng đây đ n khi nào khôi ph c trí nh , nh ng nhìn vào phía sau cánh c ng, tôi có c m giác đó nh chính nhà mình. Tôi th y mình th c s được tr v nhà sau m t th i gian dài lang thang c u b c u b t. B n có bi t vườn táo tháng Sáu đ p đ n nhường nào không? T ng chùm táo còn non xanh lúc l u trên cành r t thích m t. Bác gái đ a tay ch vườn táo, v a cười v a b o tôi hãy ch m t th i gian n a, táo chín tha h mà ăn. Khi đó căn phòng t i tăm trong lòng tôi đã hoàn toàn b ném sâu xu ng mi n vô th c. Ph i, mình s s ng đây. Mình được tái sinh đây. Mình s không ph i tr n ch y và run s n a. Tôi đã s ng đó ch ng năm, sáu năm. Đ n mùa táo chín, đúng nh l i bác gái nói, tôi đã được ăn táo th a thích. Tôi ních táo căng b ng, tôi ăn nhi u đ n n i, mi ng th ra toàn mùi táo ng t l m. Hai ch gái và em út d y s m mang r ra nh t đ y táo r ng dưới g c đem vào nhà. C nhà đ u ăn nh ng qu táo gi p hay qu r ng b sâu ăn, ch mình tôi chăm chăm ch n hái nh ng qu to nh t, chín m ng trên cây xu ng đ ăn. Th nh ng bác gái ch ng nói gì, th m chí bác còn nhìn tôi cười m áp. N u không vì bài hát đó, n u nh không nghe giai đi u đó thì có l tôi s v n s ng Hoa qu viên y, chăm bón cho vườn táo, nhìn cây táo ra m m, đâm hoa, đ u trái, r i trông trái chín. Hôm đó, tôi đem đ ng thùng g đ ng táo b h ng trong kho ra đ đóng đinh l i. B y gi tôi đã l n, có th t lao đ ng đ ki m mi ng ăn được r i. Táo v này v n ch a ra hoa, nh ng nhà đã bán h t ch táo ch a trong kho su t mùa đông và đang d n kho chu n b cho v sau. Thình lình, tôi d ng tay đang gõ búa. B i bài hát đang phát ra t chi c radio đ bên c nh. Bài hát xuyên vào tai tôi. Đ t nhiên, tim tôi run r y, tôi ng t th và ng c tôi th t l i. Lúc đ u tôi không bi t t i sao. Tôi th m t h i dài, lau m hôi l nh đang túa ra. Nh ng n i lo l ng và s hãi đang thít ch t các dây th n kinh c a tôi v n không bi n m t. Tay c m búa c a tôi run lên b n b t. Th y choáng váng, tôi l t đ t t t radio nh ng đã k p nh n ra có đi u gì đó c c kỳ b t n. Tôi ng i th p xu ng t i ch , m t nhìn vào chi c búa đang c m trong tay. Trong đ u tôi, l i bài hát v n ti p t c vang lên. Tôi đã k v ký c x a nh t c a tôi ch a nh ? Ph i, chính là cái ngày tôi suýt ch t ng t vì cái g i. Ngày hôm đó còn m t ký c n a đã kh c sâu vào t n xương c t tôi, đó chính là bài hát này. Có l khi đó tôi m i ch tu i ch p ch ng bi t đi và bi t ngh ch tung đ đ c trong phòng. Ch ng bi t vì lý do gì mà tôi b m đánh m t tr n t i b i khói l a. Th y tôi gào khóc, m lôi tôi vào phòng t m, đ y tôi vào b n t m và n đ u tôi xu ng. Bà v a nhìn tôi ng p th đau đ n v a th l m b m hát. Trong c n s c s a tôi v n nghe được giai đi u bài hát, dù ng c tôi đau nh xé vì nước chui vào mũi vào m m. Hát xong, m đ m c tôi ng i đó r i đi tìm rượu u ng. Vi c đó l p đi l p l i trong m t th i gian khá dài. Vài năm n a trôi qua, tôi tr nên quen v i nh ng l n b dúi đ u dìm xu ng b n t m. M hành h tôi chán r i l i đi tìm rượu. Tôi thường t bò ra kh i b n t m, nôn h t nước trong b ng ra, g t nước m t và nghêu ngao hát theo giai đi u v n còn ù ù bên tai. Th t kh ng khi p, nh ng bài hát đó c bám l y đ u óc tôi. Tôi mu n d ng l i nh ng không th . Tôi không nh rõ nh ng l n b m đánh b m gi p h t mình m y. Th nh tho ng tôi b đánh ph i nh p vi n, nh ng nh ng ký c đó ch nh t nhòa, lướt qua làm n n gi ng nh đo n phim ca nh c cho bài hát y. Ca khúc đó là ký c xé nát m i dây th n kinh, ch c hàng ch c mũi kim vào trái tim tôi. B i m i khi nó được c t lên, tôi bi t mình s p c n k v i nh ng giây phút đáng s nh th nào. Nó nh tín hi u cho n i th ng kh c a tôi. Và nó đã tr l i. M t ngày đ u xuân, ti t tr i v n còn se l nh. Tôi đang ng i đóng đinh vào đ ng thùng g trong nhà kho c a Hoa qu viên thì bài hát kia đã đ ng lo t m t t c các khóa c a căn phòng b y lâu nay b phong kín, căn phòng mà tôi t ng lãng quên. Dù nhi u năm đã trôi qua, dù tôi đã hoàn toàn thoát kh i bàn tay m , nh ng khi bài hát kia vang lên thì ký c v n i th ng kh nh ng l n b c n xé, b kéo đâm, b dìm đ u vào b n t m đ n không th được h i còn là th ng bé ba b n tu i l i hi n v , làm tôi run lên vì s hãi. N u k p nh n ra khi nghe âm ti t đ u tiên thì tôi đã t t đài ngay, nh ng ph i mãi đ n khi nghe t i đo n đi p khúc tôi m i bi t đó là bài mà m tôi t ng hay hát. Vì tôi ch a được nghe bài hát g c bao gi . Tôi không hi u ý nghĩa c a ca t nh ng nó được hát v i gi ng d u dàng r t khác v i gi ng mà m tôi t ng hát. Tôi không th tin được bài nh c n n cho nh ng hành đ ng t ng gây thương tích trên c th tôi l i là ca khúc vui v được hát v i ch t gi ng ng t ngào đ n nh v y. Tôi qu ng búa, đi vào nhà trùm chăn qua đ u ch đ i bài hát đó bi n m t. Th nh ng m t khi đã tr l i, nó ch có vang lên, vang mãi và lan kh p đ u óc tôi. R i tôi ch t nh n ra mình đang nghêu ngao bài hát đó. Toàn thân tôi n l nh. Nghe th y tôi hát, ch gái h i vì sao tôi bi t bài hát đó. Tôi ch ng bi t tr l i th nào. Ch m b o t d ng c nghe th y ti ng hát đó trong đ u. Ch b o bi t đâu tôi đã khôi ph c được trí nh nên còn ph n kh i cho tôi bi t tên bài hát. Sau đó tôi còn nh ch tìm l i bài hát cho. Ch tôi b o đó là ca khúc nh c pop x a l m r i nh ng do m t nhóm nh c c c kỳ n i ti ng hát nên tìm l i ch ng khó khăn gì. B n bi t The Beatles ch ? Ph i, ch c b n đã nghe tên h r i. Đó là nhóm nh c t ng khoác lác r ng h còn n i ti ng h n c Chúa Giê-su. R i m t gã đã b b n ch t ph i không nh ? N u tôi mà được sinh ra s m h n và có c h i g p h ch c m y gã đó cũng s ch t dưới tay tôi. Tôi th c s mu n h i t i sao m y gã l i sáng tác ra bài hát y. Ca t đó là dành cho m tôi. Th nào mà bà ta l i ch n m t bài hát phù h p v i mình đ n th ? Tên bài hát là gì ? Đó là bài “Cây búa b c c a Maxwell”[4] Chát chát, cây búa b c c a Maxwell, Giáng xu ng đ u cô gái Chát chát, cây búa b c c a Maxwell H n ch c r ng cô ta đã ch t. Maxwell đã gi t b n gái c a mình, gi t giáo s trong trường và gi t c th m phán. H b t mãn là h n ra tay. Chát, th là đ u h nát b y. T i sao m tôi l i hát bài y? Có h i, ch c bà cũng ch ng gi i thích được. Có l giây phút nghe ca khúc y, giai đi u t a qu d đó c t d ng bám ch t l y tâm trí mà chính bà cũng không hay bi t. Tôi mu n b t cái giai đi u không ng ng l p đi l p l i trong đ u mình d ng l i. Ph i làm sao đ xóa nó đi? Tôi th hét lên, b t ch t tai, nh ng vô ích. C a đ a ng c m t khi đã m ra s ch ng th nào đóng l i n a. Tôi t dìm đ u xu ng con mương trước Hoa qu viên cho đ n khi ng t đi vì ngh t th , nh ng trong làn nước tăm t i tôi còn nghe rõ l i m hát h n. Âm thanh đó gi ng h t cái gi ng mà tôi t ng nghe trong b n t m h i tôi còn bé. Cu i cùng tôi đã đ a ra l a ch n ngu ng c nh t đ i. Tôi quy t tâm ph i đi tìm người đã kh c bài hát đó vào tâm trí mình. Th t ngu ng c ph i không? Không, tôi đã quá t mãn. Tôi nghĩ th i gian sáu năm không nh ng đã cho tôi m t thân hình cao to, cường tráng mà còn bi n tôi thành con người có tinh th n m nh m . Tôi đâu còn là tôi ngày x a, b đòn ch bi t gi hai tay ôm đ u, đ ng yên ch u tr n. Bây gi tôi có th t b o v mình, n u quy t tâm th m chí tôi còn có th làm m tôi s n a, tôi đã nghĩ v y. Ph i, tôi đã t đ a chân vào c a đ a ng c nh th đ y. Tôi đã t quay v cái n i mà v t v l m m i tr n thoát kh i. 5 T lúc Sun Kyung đi qua ga Sadang, b u tr i phía Tây đã b t đ u tr nên đen k t. Trong ch c lát, mây đen đã ùn ùn kéo đ n, b n b tr nên t i tăm nh có nh t th c toàn ph n, Sun Kyung v i b t đèn xe. T chi u đài đã báo hôm nay s có m a trên di n h p. Có l tr i s p m a rào. Qu nhiên có ti ng m a r i l p b p trên n p ca-pô nghe nh m a đá, cô v a qua ch đ nh d c Namtaeryong tr i li n m a nh trút nước. Đường đã đông, tr i l i còn m a nên xe c di chuy n ch m h n. M a to đ n đ không nhìn rõ xe đ ng trước. Sun Kyung b t c n g t nước và nhìn đ ng h . Bình thường đo n đường đi ch m t ch ng hai mươi phút. Còn n a ti ng n a m i đ n gi h n. Dù có đi ch m m t chút đ n n i cũng v n k p sát gi . Ti ng m a r i s m s p trên nóc xe d i vào t n óc. Không khí trong xe b ng ng t ng t, Sun Kyung h kính, đ hé c a s . Nh ng h t m a nh ch ch có th v i vàng chui qua khe c a r i xu ng th m ướt b vai cô. C m giác khó ch u trong lòng đôi ph n d u xu ng. Th c ra, t lúc r i kh i nhà đ u óc Sun Kyung đã trĩu n ng. Su t m y ngày nay các câu h i c n i đuôi nhau khu y đ o tâm trí cô, càng g n đ n khu tr i giam, đ u óc cô càng nh cu n ch r i. Vào hôm có ti t gi ng cu i cùng, Sun Kyung nh n được đi n tho i c a ch t ch Han. “Lee Byung Do nói mu n g p cô Lee, ý cô th nào?” Nghe nói Lee Byung Do ch đích danh tên mình, Sun Kyung đ người ra ch ng nói được gì. Tình hu ng b t ng khi n cô ph i m t m t lúc đ nh th n l i m i hi u l i ông ch t ch. “H n ta mu n g p tôi? Vì sao?” Đ y là câu h i đ u tiên. Nghe nói t t c nh ng người t ng yêu c u g p Lee Byung Do đ u b h n t ch i. V y mà t d ng h n l i tuyên b s ch p nh n ph ng v n ph c v cho vi c kh o sát nghiên c u v i đi u ki n người ph ng v n là Sun Kyung. Cô v i h n không h quen bi t nhau. “Sao h n l i bi t mình nh ?” S tò mò làm đ u óc cô r i b i. M t giáo s khác c a H i đã yêu c u g p h n ta t i tr i giam. Nh ng k ho ch phá s n vì h n t ch i. Các giáo s v n ch a ai g p h n nên không có chuy n h nh c đ n tên Sun Kyung. “Sao l i th ?” “Sao t c là sao?” “Tôi không h quen bi t h n ta, t i sao h n l i ch đ nh g p đích danh tôi ch ?” Ch t ch Han cũng không bi t lý do. Ông b o dù vì lý do gì thì h n cũng là nhân v t c n ph i ph ng v n và khuyên cô hãy kh n trương đ nh ngày trước khi h n đ i ý. Sun Kyung nói cô s n sàng. M y phút trước đ u óc còn đ đ n nh b giáng m t nhát búa, gi v a được nh p d li u Sun Kyung li n mau chóng suy tính. Năm h c v a k t thúc, m i có hai n i yêu c u cô vi t bài, xét v m t th i gian thì đây chính là th i đi m thích h p. M i nghi ng ban nãy đã b đ y lùi v phía sau. Ch t ch Han b o s xác nh n th i gian và g i l i sau, r i ông cúp máy. Sun Kyung t t qua văn phòng khoa chào m i người trước khi r i kh i tòa gi ng đường. Khi đ n bãi đ xe thì có đi n tho i c a ch t ch Han g i l i. Ông thông báo l ch h n đã được ch t là sau ba ngày n a. S vi c di n ra thu n bu m xuôi gió m t cách b t ng . T t c tài li u c n thi t s được g i cho cô qua d ch v giao hàng h a t c. Tin t c lan nhanh đ n đ Sun Kyung ch a k p nh n tài li u mà đã ph i nh n bao cu c g i đ n t i t p c a người quen. T t th y đ u không kh i ng c nhiên trước tin t c đ t ng t h h i cô và Lee Byung Do có quan h nh th nào. M i l n nh v y, Sun Kyung l i h i ngược l i h . “T i sao l i là tôi nh ? Tôi cũng có bi t h n là ai đâu…” Nh ng không ai tin. H v n l i r ng làm sao không quen bi t mà h n l i ch đích danh và nói mu n g p cô. Đ n lúc bi t r ng nh ng l i c a Sun Kyung là th c lòng, h l i đ a ra đ lo i suy đoán, nh ng v n không ai tr l i được câu h i “t i sao”. M t vài người còn đùa r ng hay phòng giam đ n cô đ n quá nên h n l y danh sách h i viên c a H i các nhà tâm lý h c ra xem ch i. Tuy nhiên vi c tù nhân trong tr i giam có trong tay danh sách h i viên c a H i đã là đi u vô lý, hu ng chi danh sách đó ba năm c p nh t m t l n, Sun Kyung th m chí còn ch a có tên trong đó. Lúc Sun Kyung v đ n nhà thì đi n tho i m i ng t. Đ t túi xách xu ng, cô vào phòng t m. V a v n lúc t m xong thì d ch v giao hàng h a t c t i. T p tài li u dày b ng ba cu n t đi n bách khoa toàn th g p l i. Khi Sun Kyung b t đ u l t ch ng tài li u, khuôn m t gã t i ph m t ng được đ a tin trên kh p truy n hình và báo chí ch t hi n ra. Lee Byung Do. K gi t người hàng lo t b b t cách đây m t năm vì đã b t cóc và gi t h i mười ba ph n thành ph Seoul và t nh Gyeonggi trong vòng ba năm. S xu t hi n c a h n đã b t thình lình làm xáo tr n xã h i v n đã t m l ng xu ng sau v Yoo Young Chul[5] và Kang Ho Sun[6]. H n khác v i nh ng tên t i ph m khác trong th i gian qua. H n ngang nhiên l m t trước ng kính c a báo chí và truy n hình đang t p trung trước đ n c nh sát. Nhân viên đi u tra đã l y áo khoác và khăn tay che m t h n, nh ng h n t gi t xu ng r i ném đi. Ch ng nh ng không thèm gi u m t, h n còn nhìn tr c di n vào ng kính, m m cười nh th không ý th c được t i l i mình đã gây ra. Khán gi xem tin t c truy n hình tr c ti p ngày hôm đó được m t phen ch n đ ng. V v n đ công khai hình nh ph m nhân, m i n a ngày trước d lu n v n còn đang tranh cãi gay g t gi a hai lu ng ý ki n: người dân có quy n được bi t thông tin hay quy n con người c a ph m nhân c n được b o v . Th nh ng Lee Byung Do đã hành đ ng nh th chính h n ta m i có quy n l a ch n, bi n cu c tranh cãi kia tr nên vô nghĩa. Khán gi xem truy n hình không ch b s c b i thái đ l nh lùng hiên ngang trước ng kính c a h n mà còn vì trái v i hình dung c a m i người v khuôn m t c a m t k th ác, Lee Byung Do có mái tóc xoăn b ng b nh, nước da tr ng, ngũ quan sáng s a d gây thi n c m, l i thêm c đôi m t hi n lành v i khóe m t h i r xu ng r t kích thích lòng tr c n, đ c bi t là b n năng mu n ch che ph n . Người ta v n tin r ng dung m o ti t l tính cách con người. H tưởng tượng Lee Byung Do mang khuôn m t c a ác qu . Nh ng hi n th c l i khi n h hoang mang. S hoang mang đó đã phát tri n thành m t gi thuy t vô căn c trên m ng Internet. C ng đ ng m ng đoán già đoán non li u Lee Byung Do có ph i là t i nhân th c s , hay th i th u b t n thương quá nhi u khi n h n tr thành người đa nhân cách, gi t người mà không ý th c được, vân vân… Nh ng ph ng đoán và suy di n k ch tính nh trong phim lan truy n trên m ng m t cách vô trách nhi m. Ai đó còn c t công tìm ki m thông tin cá nhân và đ a nh c a h n lên m ng, r i sau đó xu t hi n m t trang fan club có tên “David”. H b o h n trông gi ng tượng David nên đ t tên nh v y. Ch trong m t th i gian ng n trang này đã có vài nghìn người gia nh p thành viên nh ng ch ng m y ch c đã b đánh s p sau khi báo chí vào cu c. Lee Byung Do b k t án t hình t i tòa án, ch a đ y m t năm sau khi b b t và hi n đang b giam t i Tr i giam Seoul. Xem xét xong tài li u, ngày hôm sau Sun Kyung đi g p nh ng c nh sát hình s đã b t gi và đi u tra v án c a Lee Byung Do. Trong ghi chép đi u tra, v án này do S c nh sát Seoul và S c nh sát t nh Gangbuk ph i h p th c hi n nh ng t lúc b t đ u đi u tra, quá trình b t gi và khám xét hi n trường đ u do l c lượng c nh sát hình s t nh Gangbuk ph trách. S c nh sát t nh Gangbuk ch cách ga Suyu ch ng năm phút. Vì Sun Kyung đã liên l c trước khi t i nên các c nh sát đ i đ c nhi m ph trách v Lee Byung Do đ u có m t. Ngay c h cũng ng c nhiên khi hay tin Sun Kyung được ch n đ th c hi n ph ng v n. Khi cô h i v chu i các s vi c sau khi th ph m b b t và gi thuy t c a c ng đ ng m ng, các c nh sát hình s đ u cười nh o v nh đi u đó th t l b ch. “Cô c th cùng h n m t ngày, à không n a ngày thôi s bi t ngay.” Các c nh sát đi u tra g i h n là con qu có gương m t thiên th n. Tuy khá ng c nhiên, nh ng đúng là gương m t c a Lee Byung Do đã đóng vai trò quan tr ng trong vi c gây án. Ted Bundy, tên gi t người khét ti ng c a M cũng t ng nh v m t hi n lành, đi n trai mà khi n các n n nhân m t c nh giác đ d dàng ti p c n. Xét v m t này thì đánh giá c a bên hình s qu không sai. Khuôn m t t a thiên th n là th vũ khí vô cùng h u d ng c a qu d . Có th h n ti p c n các n n nhân d dàng không ch nh vào m i v b ngoài. Dường nh h n còn đi u gì đó có th ch m vào tâm t tình c m c a nh ng con người bình thường. Nh Ted Bundy thường xu t hi n v i b d ng gi v b thương, hay tàn t t r i nh nh ng ph n qua đường giúp đ , có l Lee Byung Do cũng đã giăng b y tương t khi n các n n nhân m i lòng mà đ n g n h n. Nh ng chuy n mà bên hình s k h u h t đã có trong n i dung các báo cáo đi u tra. Ngày tháng gây án, các n n nhân, các li t kê dài d ng d c v các v t tích c a h n. Th c s không tìm th y chi ti t nào quan tr ng đ i v i Sun Kyung. Ngay t đ u quan đi m nhìn nh n v án này gi a Sun Kyung và bên hình s đã không th không khác nhau. Đ i v i h , ch c n ch ng c và hành vi ph m t i c a Lee Byung Do rõ ràng là đ . Nh ng đi u nh t i ph m a thích típ n n nhân nh th nào, ti p c n n n nhân và giao ti p v i h ra sao, trong lúc gi t người có c m xúc gì, hành vi ph m t i ti n tri n ra sao,… h không quá coi tr ng. M i bên đ u có cái nhìn khác nhau tùy vào vai trò mà h được giao phó. Sun Kyung cũng h i v hi n trường v án nh ng ngôi nhà h n và ng n đ i n i phát hi n các thi th n n nhân cũng không có gì đ c bi t. Cô c g ng h i khác đi nh ng r t cu c cũng ch được k cho nghe m y chuy n na ná nhau. Nghe ch ng chán v i các câu chuy n anh hùng h o hán c a bên hình s , Sun Kyung quy t đ nh đ ng d y. Đúng lúc y, có ai đó nh c đ n m t vi c đã x y ra trong quá trình khám xét hi n trường, khi n b u không khí tr nên ch n r n. Sun Kyung b y gi m i l ng tai nghe ngóng. Vì v án c c kỳ nghiêm tr ng nên t i hi n trường v án hôm đó có đ n hàng ch c nhà báo, dân thường, gia đình n n nhân t p trung r t n ào. Người ta ước tính s người ph i g p đôi so v i v Yoo Young Chul. Lúc c nh sát gi i Lee Byung Do đ n n i, đám nhà báo c m máy nh đã d n lên ch c s n, người thân c a các n n nhân m c dù đã được c nh sát ra s c ngăn c n v n nhào vào đòi tóm tên th ác. Có đ n ba b n c nh sát bao quanh Lee Byung Do v a ch n v a đ y lùi dòng người nh ng cũng không d đ ti n lên phía trước. “M i người xung quanh la l i m t i nh ng h n không h ch p m t.” Dù k gi t người có tàn đ c t i đâu khi đ ng trước t ng y người h n cũng m t đi ít nhi u t tin v y mà Lee Byung Do v n vô cùng th n nhiên. Các c nh sát hình s cũng ph i lè lưỡi l c đ u không hi u sao l i có lo i người s t đá đ n th . “Th mà h n đã làm đám đông gi n d y im l ng m t phen đ y.” M t c nh sát đi u tra nh l i. “H n nhìn vào đám đông cu ng lo n đang ch i r a mình r i m m cười. Đi u đó càng kích đ ng h . Và gã th y sung sướng vì đi u đó. Nh ng gi a lúc y b ng h n ch vào ai đó r i l y tay làm đi u b c a ngang c . Nhìn th y đ ng tác đó, trong ch c lát m i người b ng im b t vì s c, ch còn bi t đ ng đó, không th t nên l i mà trân trân nhìn h n.” C đ i ng i bên c nh li n ph h a theo. “Đúng đúng, tôi v n còn nh . Lúc đó c u có nhìn b m t c a h n không? Tr i, nó khi n toàn thân tôi l nh toát. May là h n đang b b t gi , ch cái b m t đó đích th là mu n nh y b vào người ta đ gây chuy n đó mà.” Nh ng c nh sát hình s lão luy n v i 15 năm kinh nghi m cũng l c l c đ u. Trong ng n y năm làm vi c, ch ng ki n nh ng t i ph m nguy hi m không h ít nh ng Lee Byung Do có l đã đ l i n tượng đ c bi t đ i v i h . “Sao đang th n nhiên t d ng h n l i ph n ng nh v y?” “Tôi ch u. Chuy n đó… Có ai còn nh không?” T t c đ u nhìn nhau l c đ u. “Khi đó t t c đ u xô đ y, ch i r a om sòm, trong lúc đám đông h n lo n nh v y ai bi t vì sao t d ng h n l i hành đ ng nh th ch ?” H nói cũng đúng. Nh ng Sun Kyung th y h i ti c. H đã đánh m t m t manh m i quan tr ng đ hi u v Lee Byung Do. Cô th m mu n cùng đi nh u v i h m t b a r i tìm cách khi n h nh l i t t c nh ng gì đã th y và nghe được ngày hôm đó. Đi u gì đã khi n Lee Byung Do đ t ng t thay đ i thái đ ? Có l câu nói nào đó đã kích đ ng h n. Hay h n đã b ai đó đánh vào đi m y u. Ch c n bi t chi ti t đó thôi cô s d dàng ph ng v n h n h n, nh ng r t ti c bây gi ch ng có cách nào c . Tuy nhiên, cũng may nh chi ti t đó các c nh sát hình s l i nh ra nhi u chi ti t khác. H ti p t c k , và Sun Kyung nghe được m t chuy n. “Đi u mà tôi kinh hãi nh t đó là khi h n tái hi n l i c nh gây án… Mà không, ch ng ph i là tái hi n. C nh th h n quay ngược l i đúng th i đi m đang gi t người y. Trước m t c nh sát và người xem, dường nh h n ch ng còn trông th y ai, hoàn toàn t p trung. H n hành đ ng th t đ n đ thanh tra Choi th m chí suýt túm gáy h n đ c u hình n m. B m t nh p tâm c a h n lúc đó, gi nghĩ l i tôi v n th y rùng mình.” Sun Kyung nhìn th y v s hãi trong ánh m t c a viên c nh sát đi u tra đang nói. Đi u gì đã khi n m t c nh sát đi u tra đ i đ c nhi m d n dày sương gió ph i rùng mình s hãi đ n th , Sun Kyung t h i r t cu c Lee Byung Do đã có bi u hi n nh th nào. Trước khi cô tr c ti p ch ng ki n, th c s không th nào bi t được, dù di n t b ng ngàn v n l i đi chăng n a m i th cũng v n m m o o chìm trong làn sương mù. Cô cũng ch có th nhìn bi u c m trên khuôn m t c a viên c nh sát đ tưởng tượng ra v m t c a Lee Byung Do lúc đó. “Lúc đó, tuy đã b t được h n, nh ng tôi ch t nghĩ không bi t chúng tôi có th c s có được h n không. Nói th nào nh , t c là tuy giam gi được thân xác h n, nh ng tinh th n c a h n thì… dường nh h n v n đang t do gi t người trong th gi i riêng c a h n.” Khi y, viên c nh sát hình s đã bi t r ng, tuy b b t gi nh ng linh h n t i tăm c a Lee Byung Do v n không ng ng tàn nh n và hung b o, h n kh c đi kh c l i trong đ u k t c c c a các n n nhân đã b mình gi t ch t và đang c m nh n l i cái khoái c m kho nh kh c y. Sun Kyung c tưởng tượng ra th gi i tâm h n tăm t i c a Lee Byung Do. V i h n, dây trói trên người cùng nh ng l i ch i m ng không h t n t i. H n đã quay l i cái giây phút ch có mình h n v i n n nhân và thưởng th c l i cái giây phút đo t m ng m t con người. H n đang d ng l i kho nh kh c đó đ c m nh n s ti p xúc qua bàn tay, đ i di n v i khuôn m t đang th t kinh, h i th h n h n và ánh m t c a cô gái đang run lên vì khi p s . Chia tay các c nh sát đi u tra, r i kh i đ n c nh sát, Sun Kyung c m giác nh đang ti n g n h n m t chút t i Lee Byung Do b ng xương b ng th t ch không ph i m t Lee Byung Do b nh t trong nh ng báo cáo và tài li u. Đúng lúc đó, đ i trưởng đ i đi u tra ch y theo g i Sun Kyung. “Tôi đã nghĩ đi nghĩ l i không bi t có nên nói không… nh ng n u được mong cô giúp đ chúng tôi.” “Vâng, n u làm được thì tôi luôn s n sàng, anh c nói đi .” “Th c ra, lúc đó… có m y v v n ch a được làm sáng t đ n cùng. Chúng tôi đã phát hi n m t s v t ch ng tìm th y trong nhà h n là c a nh ng người b m t tích, tuy nhiên h n nh t đ nh không ch u m mi ng.” “V y… ý anh là v n còn n n nhân b gi t ch a tìm th y xác? Nh ng trong h s c nh sát l i…” “H n không ch u khai nên chúng tôi đành ch u.” R t cu c ch nh ng v đ y đ ch ng c m i được công b . “Ch ng bi t h n có ch u m mi ng v i cô không, nh ng ý tôi là trong quá trình ph ng v n n u có manh m i gì mong cô cho chúng tôi bi t.” Sun Kyung hi u ý đ i trưởng. Dù sao cũng không th đ nh ng v ch a được gi i quy t b chôn vùi. Ai bi t được xác n n nhân đã ch t dưới tay Lee Byung Do đã b v t ng n đ i nào? H có th là m t trong s nh ng người m t tích dán trên chi c b ng tin trước đ n c nh sát n i đ i trưởng và Sun Kyung đang đ ng. “Vâng tôi hi u r i, n u bi t được chi ti t nào tôi s liên l c v i anh ngay.” “C m n cô.” Sun Kyung v a đi qua ngã t Indokwon thì tr i t nh ráo. Hình nh ch m i khu v c t ga Sadang đ n Indokwon có m a to. Ch ng còn d u v t nào c a c n m a, nh th cô v a bước sang m t th gi i hoàn toàn khác. M t tr i chói chang đã xu t hi n tr l i trên b u tr i. Đường đi đ n tr i giam b i bay m t mù. Sun Kyung đi qua con đường d n vào tr i giam, hai bên đường lao xao hai hàng cây ngân h nh, trong đ u cô hi n l i n i dung trao đ i v i ch t ch Han t i văn phòng c a H i ngày hôm qua. Ông d n đi d n l i r ng cô ph i ghé qua văn phòng g p ông trước khi g p Lee Byung Do. “Th nào, tài li u tôi g i cô có giúp ích gì không?” “Vâng, c m n ch t ch. Chu n b g p gáp th ch c ông v t v l m…” “T lúc tòa x xong và chuy n ph m nhân v Tr i giam Seoul, y ban t v n đã thu th p h s đ chu n b ph ng v n h n.” Cô nghe nói y ban t v n phân tích tâm lý t i ph m thu c Ban đi u tra hình s S c nh sát bao g m các nhà phân tích th n kinh, t i ph m h c, tâm lý h c… thành l p đã được mười năm. M t s thành viên c a Hi p h i các nhà tâm lý h c t i ph m cũng thu c y ban t v n này. Ch t ch Han là m t trong s đó. y ban t v n là đ n v chuyên th c hi n các cu c ph ng v n t i ph m nh m nghiên c u và đi u tra sâu h n v các t i ph m b o l c bao g m c các t i ph m gi t người hàng lo t. “N u đ ý th i đi m h n b b t và nh ng vi c x y ra sau đó, tôi nghĩ h n t có nhi u đi u mu n nói v hành vi gây án c a mình.” Nh ng m i vi c không nh d tính. Ai yêu c u ph ng v n h n cũng t ch i. L n này, không bi t vì sao mà h n l i ch đ ng ch đ nh g p Sun Kyung và vui v ch p nh n ph ng v n. “Vì chuy n này mà trong y ban t v n cũng có đôi ph n xôn xao.” “Ch t ch b o sao ?” “Gi a cô và Lee Byung Do có quan h quen bi t gì không? Tôi mu n h i l i cô m t l n n a.” “Hôm đó tôi đã nói v i ch t ch trên đi n tho i r i, tôi ch bi t h n qua báo đài, ch cá nhân tôi ch a t ng g p h n.” Ch t ch Han chăm chú nhìn Sun Kyung m t lát r i g t đ u. “Tôi đã nghĩ đ n m t kh năng. Đi m này cũng là đi u mà y ban lo l ng…” “…” “Cô Lee không bi t, nh ng Lee Byung Do l i bi t cô t trước. Cho dù h n bi t b ng cách nào thì vi c h n ch đ ng mu n g p đích danh cô không ch đ n thu n là đ tr l i ph ng v n cho cu c kh o sát đâu.” N i lo l ng và s nghi v n trong lòng v a t m th i x p xu ng sau cu c đi n tho i c a ch t ch Han gi l i b t giác bùng lên. “V y h n ta có ý đ gì?” “Đi u đó, ch a g p thì ch a th bi t được. Dù tình hu ng này có chút đáng ng nh ng ch a bi t ch ng đây l i là c h i duy nh t đ chúng ta được nghe tr c ti p t Lee Byung Do v hành vi t i ác c a h n, và….” Có v nh khó nói nên ch t ch Han l y ngón tay tay day trán m t lúc r i m i ti p t c. “… Còn b i vì có th lý do h n ch n cô cũng là manh m i đ tìm hi u v h n n a.” Sun Kyung nhanh chóng nh n ra ý t c a ch t ch Han. Sun Kyung không bi t Lee Byung Do, nh ng b ng kênh nào đó h n đã bi t cô t trước. Tuy không bi t đi u gì cô khi n h n quan tâm nh ng sau ng n y th i gian câm nín h n đã mu n g p cô, ch p nh n ch u m mi ng. Riêng đi u đó cho th y r ng Sun Kyung có ý nghĩa đ c bi t v i Lee Byung Do. “Tuy ch a bi t chuy n này s di n bi n th nào nh ng tôi tin cô Sun Kyung s làm t t. Dù ý đ c a h n ta là gì ch c n cô c n th n đ ng đ h n mu n làm gì thì làm là được.” Ch t ch Han nhìn Sun Kyung nh th nhìn m t đ a tr đ ng bên mép nước. Ông không bi t trong dòng nước kia có gì, sâu đ n đâu, n ch a m i hi m nguy nào. Nh ng ông c u mong cho cô an toàn b i được sang b bên kia. Sun Kyung b t ch t lo s không bi t mình có th c hi n được nhi m v này hay không. Nh ng h n ai h t cô hi u mình không th lùi bước. Ph ng v n Lee Byung Do là m t c h i tuy t v i đ i v i Sun Kyung. Tuy có chút nguy hi m nh ng n u c n th n cô s không d dàng m c b y. Cô t đ ng viên mình ch c ch n s làm được. Sau cu c g p v i ch t ch Han v , đ u óc r i b i khi n Sun Kyung m t ng . N m tr n tr c đ n sáng, khi ch ng cô nh n đi n tho i nói ph i đ n b nh vi n s m cô cũng d y luôn r i vào ng i trong phòng đ c sách. Trên bàn làm vi c, h s c a Lee Byung Do v n đ m . M c dù v n ch a nh h t các n i dung nh ng cô không có ý đ nh gi tài li u v h n ta ra đ c trong bóng t i. Sun Kyung g p t p h s l i, đang đ nh x p qua m t bên thì m t t m nh r i xu ng sàn nhà. Cô nh t lên, thì ra là t m nh c a Lee Byung Do do m t phóng viên c a báo nào đó ch p. Có v là lúc h n bước lên xe c nh sát sau khi k t thúc vi c khám xét hi n trường. H n ta đang ngoái l i, nhìn tr c di n vào ng kính máy nh, khuôn m t không c m xúc. Ánh m t nh đang nhìn v xa xăm. H n đang trông th y gì? Sun Kyung đang nh l i khuôn m t trong b c nh đêm qua thì c ng tr i giam đã hi n ra trước m t t lúc nào. Cô d ng xe, hít m t h i th t sâu r i h c a kính xu ng. Viên lính gác c ng gi tay chào r i ti n l i g n xe cô. Sun Kyung xu t trình ch ng minh th và nói ng n g n lý do. Trong lúc đ i b o v hoàn t t th t c xác nh n thông tin, m t lu ng khí nóng ùa vào trong xe. 6 Th t l lùng, c nghĩ r ng đã quên v y mà tôi v n nh đích xác đường v nhà. M t c a hàng m i m c lên, hàng rào c a ngôi nhà nào đó đã bi n m t, sáu năm trôi qua đã làm thay đ i m t vài ch trong con h m nh ng không đ n m c khi n tôi không th tìm được đường v nhà. Ngôi nhà ngày x a tôi t ng b tr n v n còn nguyên đó. Trông th y nó, tôi b ng nh n ra kho ng th i gian sáu năm kia ch ng là gì. C u bé tr n nhà năm x a ch ng l n lên chút nào. Tâm trí hét lên “ch y đi” nh ng tôi v n đ ng đó nh hóa đá nhìn ch m ch m vào ngôi nhà. Quá kh níu chân khi n tôi không th nhúc nhích. L n đ u tiên, tôi th y h i h n vì đã b nhà đi. Thà tôi c đó, khi chân tay tôi c ng cáp, n i l c tôi m nh m đ đ s c ch u đòn, bi t đâu tôi có th d ng bài hát kia l i? Tôi th t đã quá ch quan. B n bi t không? Con người ch ng d đ i thay chút nào. Và cũng th t khó đ thay đ i m t m i quan h đã được đ nh s n. Con người, dù trong hoàn c nh kh c nghi t nào cũng luôn luôn thích ng. N u ph i s ng vùng Siberia l nh âm b n mươi đ thì c u ng vodka mà ch u l nh. T khi sinh ra đã ch u đòn, mình đ y thương tích thì c đ v t thương khô máu, đóng v y, lên da non r i s ng ti p. Đôi khi được th phào vì có ngày trôi qua bình yên hay được ng l m đi nh ng t x u sau tr n đòn th a s ng thi u ch t. Xương có gãy thì ch đau đ n n m vài hôm, n u may m n s d y đi l i bình thường được. Ch ch a đ y m t ngày mà quãng th i gian sáu năm Hoa qu viên đã b xóa nhòa. Kho ng th i gian đó t a h nh m t gi c m tho ng qua. Tôi nghĩ có khi mình đã n m m th t. M ? Ph i, lúc đ u nhìn th y tôi bà cũng đã ng c nhiên. Nh ng ngay sau đó bà nhướng mày và b c t c ch i th . Sáu năm trôi qua, m không h thay đ i, ch a đ y m t gi sau khi v nhà, tôi đã l i ph i ch u đ ng nh ng cú đ p, cú tát và nh ng tr n đòn c a m . Ngày mai và nh ng ngày sau đó có l s ch là chu i ngày ti p n i c a ngày hôm nay, th t kh ng khi p. Thà gi t ch t tôi đi, sao m c mu n hành h tôi th này. Ph i, đây là cu c chi n mà n u m t trong hai chúng tôi còn s ng thì s không bao gi k t thúc. Ki u nh có lúc b n n m m b truy đu i. Trong m , dù có c ch y nhanh đ n đâu thì b n v n b bám theo sát nút, b n ra s c ch y nh ng cũng ch ng gi i quy t được gì, r i b n s mu n buông xuôi, m c k cho mình b tóm. Ch ng thi t s ng ch t n a. M t ngày, n u không ph i vì có con mèo l c vào nhà tôi thì đã không x y ra chuy n đó. À không, đó ch là cái c . Có l là tôi ch đang đ i có c h i mà thôi. Dù vì nguyên c nào thì ch c tôi cũng s hành đ ng tương t . Đó là m t ngày tr i m a t m tã. Tôi phát hi n m t con mèo đang trú m a dưới mái hiên nhà. Cũng m y ngày nay r i, đêm nào cũng có con mèo đ ng d c kêu gào không ng t khi n tôi b c mình. T d ng hôm nay nó mò vào t n sân nhà, tôi bèn ném v phía nó m i v t mình ti n tay v được. Nh ng con mèo ranh này đ u nhanh nh n tránh được, còn quay l i nhìn tôi v ch gi u r i g lên m y ti ng. Tôi điên ti t. Đ n con mèo cũng coi khinh tôi. Tôi nhìn quanh qu t ki m v t khác toan ném ti p thì phát hi n th y cái x ng. Được, l n này mày s ch t v i tao. Tôi l làng ch y vào sân tay c m x ng lên quăng v phía nó. L n này thì trúng phóc. Nó b trúng đuôi, kêu ré lên r i ch y quanh sân. Chính là lúc đó. Ánh sáng lóe lên trước m t tôi. Tôi đ ra m t lúc r i ngoái đ u nhìn l i. M tôi đang đ ng đó, c m c c g ch trong tay. Tôi ng c nhiên, h t nhìn m t m l i nhìn c c g ch. R i đ t nhiên tôi th y tê bu t sau gáy. Tôi lu n ngón tay vào tóc. Ch t l ng ch y ra d p dính gi a các ngón tay. Máu. M tôi ch ng m y may b n tâm đ n tôi, mi ng meo meo g i con mèo, m t tay c m lon cá h p. Tôi ch a t ng được nghe bà g i tôi b ng gi ng d u dàng nh th bao gi , hu ng chi được lo l ng h i han xem mu n ăn gì. Đ i v i m , tôi không b ng con mèo hoang kia. Hình nh máu ch y làm cho đ u óc tôi tr nên m m . Nh có ai đó đang kéo tôi đi. Tôi không nghe th y ti ng m a n a. Tôi nh người m t h n. Và kỳ l thay, bài hát đó phát ra t mi ng tôi. T lúc nào, chi c x ng tôi v a dùng đ ném con mèo đã n m g n trong tay tôi. Tôi l m b m bài hát đó khi n m tôi gi t mình. R i bà phát hi n ra chi c x ng n m trong tay tôi. M tôi lúc nào cũng t tin là th , v y mà l n đ u tiên, tôi th y bà m t đ đ n, gi ng run run. “Mày, mày đ nh làm trò gì? B cái x ng xu ng mau.” Th c ra tôi cũng ch ng đ nh làm trò gì c th , nh ng kho nh kh c nghe m nói th , t d ng tôi nh n ra mình cao l n h n m r t nhi u, và kh e h n n a. Và tôi không mu n… ch y tr n n a. Tôi m t m i r i. Tôi c m giác nh mình đang trong ngõ c t, l ng d a vào tường. Tôi si t ch t cái x ng. Tôi s nh mãi v m t c a m tôi nhìn cái x ng r i l i nhìn m t tôi. “M , m còn nh bài hát này ch ?” Chát chát, cây búa b c c a Maxwell, Giáng xu ng đ u cô gái. Chát chát, cây búa b c c a Maxwell. H n ch c r ng cô đã ch t. Ph i, con đã h c bài hát đó t m . Chính m đã hát cho con nghe. M nh không? H n là m còn nh ch ? Gi s đ n lượt con hát cho m . M đã nuôi con l n t ng này ch ng ph i con cũng nên làm gì đó cho m sao? C ch c năm qua bài hát v n n m nguyên trong đ u con ch ng bao gi bi n m t. Tôi không bi t mình đã hát trong bao lâu. Lúc t nh ra tôi th y mình không còn hát n a. Tôi nhìn m đang n m gi a sân, m t bê b t máu. Đôi m t l nh lùng và hung t n v n m , m c k nước m a. Cái mi ng su t ngày ch i m ng không lúc nào ng i c a m t d ng gi im l ng th . Tôi đã nh n ra, vì sao tôi quay l i ngôi nhà này. Ph i, tôi đã ch đ i. Đ n giây phút tôi được hát ca khúc này. Vì tôi đã r t mu n hát cho m tôi nghe. Tôi l m b m l i đo n đi p khúc l n cu i và nghĩ, ch c t nay bài hát y s không còn v ng v t trong đ u và làm đ o l n tâm trí tôi n a. 7 Đi qua c ng chính tr i giam, Sun Kyung g i xe bãi đ r i đi vào phòng ti p đón. Viên qu n giáo đang đ ng đ i c t ti ng chào cô r i ti n l i g n. Theo s hướng d n c a qu n giáo cô nhanh chóng làm th t c r i nh n th dành cho khách thăm. Cô đeo th vào c , sau đó theo anh ta đi v tòa nhà giam gi tù nhân. Bình thường, vi c thăm nuôi ph m nhân di n ra ngay phòng thăm g p. Nh ng trường h p ph ng v n Lee Byung Do, bên tr i giam đã b trí m t n i riêng bi t. Đi qua tòa nhà giam gi ph m nhân là m t kho ng sân tr ng. Đây là n i tù nhân t p th d c và đi d o nh ng có l th i gian t do ng n ng i đó đã h t nên sân v ng hoe. N m đ i di n kho ng sân là b c tường l n che m t t m nhìn. Là n i giam gi nên có c m giác đây nh m t pháo đài b t kh xâm ph m, không cho phép ai t ti n đ n g n. Sun Kyung đã t ng t i đây m t vài l n, tháng trước cũng t ng cùng sinh viên đi th c t , nh ng vào sâu t n trong này thì m i ch l n đ u. Sun Kyung v a nhìn b c tường cao ng t v a h i viên qu n giáo. “N i này là…?” “Đây là khu bi t giam dành cho t tù.” Là tòa nhà được đ t sâu trong cùng khu tr i giam. Sau b c tường cao kia là không gian dành riêng cho tù nhân lĩnh án t . Sun Kyung ch m rãi nhìn quanh b c tường. Nghe nói khu tr i giam được xây d ng năm 1987. Đã h n hai mươi năm trôi qua nên tường rào có rêu phong cũ k cũng là đi u hi n nhiên. Nh ng đây mang m t b u không khí kỳ l khó mà gi i thích được b ng năm tháng. C m giác nh đang nhìn t m nh cũ đã màu, không ph i tr ng đen mà cũng ch ng rõ màu s c. Bên trong và bên ngoài b c tường là hai th gi i hoàn toàn khác nhau, trong này không khí và th i gian nh đã b nh t l i. Bên trên b c tường cao ch ng hai mét là hàng rào thép gai, c cách đo n l i ch i lên m t chòi tháp canh g sét ho c bong tróc l p s n. Đ ng trước b c tường xám cũ s ng s ng, Sun Kyung không kh i choáng ng p mà l ng thinh trong giây lát. Gi a b c tường cao l n che khu t t m nhìn là m t c a s t h p hai người khó lòng đi qua cùng lúc. Sau bước ki m tra an ninh, Sun Kyung ti p t c bám gót viên qu n giáo. Lúc bước qua cánh c a s t, cô c m giác nh v a bước vào c ng đ a ng c không có đường quay l i. Sun Kyung nghe rõ ti ng c a s t đóng l i đ ng sau l ng. Ti ng c a kêu ken két vì g sét lâu ngày khi n cô b t giác nhíu mày. Âm thanh y d i vào các dây th n kinh c a Sun Kyung h t nh ti ng chi c x ng s t qu t xu ng n n xi măng, v n đang c nén s căng th ng lúc càng tăng d n, gi b âm thanh đó kích thích, trong đ u Sun Kyung các dây th n kinh đang b kéo căng dường nh b ng đ t ph t. B u không khí khó hi u áp đ o Sun Kyung làm cô ng p th , c m giác nh đang b m t t ng đá n ng đè lên. Cô c hít th th t sâu nh ng c m giác n ng n y ch ng d dàng bi n m t. “Bình tĩnh nào. Không vi c gì ph i căng th ng.” Sun Kyung t tr n an b n thân nh ng vô ích. Cô nghĩ đ n bi t danh mà các sinh viên đã đ t cho mình. Clarice Starling. Đ c v FBI non n t. Cô nh đ n Jodie Foster, n di n viên th vai Clarice trong phim S im l ng c a b y c u. Clarice đang l n t ng bước đi xu ng nhà tù dưới lòng đ t được b o v nghiêm ng t, ch m t ti ng đ ng nh cũng khi n cô c ng đ c người, h t nh Sun Kyung bây gi . Đâu ph i cô đang đi g p Hannibal, nh ng cô ch t nh n ra áp l c tâm lý trước khi g p Lee Byung Do đã tác đ ng r t l n lên cô. Nh ng ghi chép và tài li u v v án cùng các câu chuy n c a bên đi u tra, nh ng d li u được n p g p gáp trong ba ngày qua dường nh đã làm đ u óc Sun Kyung b quá t i. Cô đã không có th i gian đ chu n b và bình tĩnh suy nghĩ. Cô quy t đ nh quên h t t t c nh ng gì trong đ u r i c th đi g p h n. Lee Byung Do trong h s hay trong câu chuy n bên hình s k ch là m t m nh ghép mà t đi u tra đ a ra. Sun Kyung s ph i đi tìm b m t khác c a h n, ho c, nh ng m nh ghép còn thi u. Nghĩ v y khi n cô th y bình tĩnh h n, nh đã b t s nh ng đi u m h mà tr nh thường s . Dù v y cô v n g ng lên đ che gi u n i lo l ng còn sót l i. Lúc này, cô m i thong th đ a m t nhìn xung quanh. Sun Kyung bước theo sau viên qu n giáo, cô đ a m t quan sát. L t vào m t cô ch là m t tòa nhà thô k ch ch ng có nét gì đ c tr ng. Cô d ng chân m t lát nhìn lên tr i. Gi m i là tháng Sáu v y mà m t tr i chói chang đã ng tr kh p th gian. Nh ng đám mây trút m a l n xu ng Indokwon đã bay đâu đi m t d ng. Cô hít m t h i th t sâu, c m nh n h i nóng t dưới đ t b c lên. M t tr i b ng rát làm m hôi túa ra trên m t nh ng l thay cô c m th y n l nh d c s ng l ng. Cô quay đ u l i nhìn quanh qu t nh ng ch ng th y gì khác l . “Ch không đi ti p à?” Viên qu n giáo d ng chân nhìn cô. Nh n ra anh ta đang ch mình, cô v i nhanh chân r o bước. Th t lòng cô mu n đ c n n l nh đang ch y trong c th bi n m t r i m i bước ti p nh ng li n thay đ i ý đ nh. Cô c m th y m hôi đã toát ra t lòng bàn tay. Phòng đ c sách dành riêng cho t tù. Nó cũng n m t n sâu trong cùng c a khu tr i giam. Cu i cùng cô cũng t i trước c a ra vào c a tòa nhà t a ra b u không khí l nh l o b t ch p đang gi a ti t hè nóng b c. “Qu nh qu l m ph i không ch ?” Nh đ tr n an cô, viên qu n giáo đang đ i Sun Kyung ti n l i g n th n tr ng c t ti ng. “Tôi không ng là ch được vào t n sâu trong này.” “Bình thường, ph ng v n hay thăm g p ph m nhân ch di n ra phòng thăm g p khu ngoài ban nãy ch v a th y thôi.” Đó không ph i câu t h i t đáp. H n ph i bi t rõ lý do Sun Kyung được vào t n trong này th nh ng viên qu n giáo v n t v nh không hay bi t. Anh ta áp th t m c a r i nói ti p. “Cho đ n năm ngoái đây đã ti p nh n ch ng ba mươi t tù.” T tù là nh ng tù nhân nh n m c án ph t cao nh t c a tòa án. “Bây gi ph m nhân đã được chuy n b t xu ng tr i giam các t nh nên ch còn l i h n mười người thôi.” Thông tin này Sun Kyung đã nghe trên b n tin th i s . Các t tù s b x t khi có l nh thi hành án. Vì v y, trước đó các ph m nhân v n được hưởng ch đ đãi ng tương đương các tù giam khác. Năm ngoái lu t đã thay đ i, quy đ nh đ i x v i t tù nh tù giam thường nên đ i đa s các tù nhân ch t hình đ u được chuy n xu ng các tr i giam đ a phương. Vì th mà có nhi u phòng giam b tr ng. Bước vào phòng b o v đ t trước c ng tòa nhà, đ p vào m t Sun Kyung là m t màn hình l n g n trên tường. Màn hình l n được chia thành h n mười màn hình nh đang chi u hình nh t ng phòng giam do camera thu l i. M t s người n m ng trên giường, m t s khác quanh qu n kh p phòng luôn chân luôn tay nh tăng đ ng. Nh bi t mình b theo dõi, t t c đ u nhìn chăm chăm vào hướng camera m t cách khó ch u ho c gi ngón tay gi a lên ch i th . M t cách t nhiên, ánh m t c a Sun Kyung ki m tìm Lee Byung Do. “Sau v l n trước t t c các phòng bi t giam đ u được l p h th ng camera theo dõi 24/24.” Nghe gi ng nói l cô quay l i thì th y m t người đàn ông cao l n ch ng b n mươi tu i đang đ ng đó. Người đàn ông gi i thi u mình là đ i trưởng b ph n an ninh c a Tr i giam Seoul. Sun Kyung hi u ngay “v l n trước” là v gì. Đó là v t tù Sung Ki Chul t sát. Cô đã t ng vi t bài v tình tr ng tâm lý c a ph m nhân cho t báo chuyên ngành c a c nh sát nhân s vi c đó. “Hình nh vi c đó vướng ph i s ph n đ i ghê l m thì ph i.” Ph m nhân b giám sát 24/24, th n kinh s tr nên nh y c m. M c dù nhà tù đang n l c ngăn các v t sát tương t nh ng l p camera không được xem là cách gi i quy t hay. Đó b coi là xâm ph m nhân quy n, h n th n a s gây nh hưởng tiêu c c v m t tâm lý đ i v i ph m nhân, nh ng k đang đ i b x t . Nh bi t trước nh ng n i lo ng i c a Sun Kyung, viên đ i trưởng h h ng nhìn màn hình. “Ít ra n u bi t mình b theo dõi 24/24 tù nhân s không c t sát n a.” Sun Kyung đ nh nói thêm nh ng r i l i thôi. Đây không ph i v n đ cô can thi p được. Cũng không ph i cô t i đây vì vi c này. Vi c quan tr ng là g p được Lee Byung Do. “Nói th t v i cô vì Sung Ki Chul ch t nên m i n ào th , ch n u là ph m nhân khác ch c báo chí đã ch ng làm rùm beng đ n v y.” Viên đ i trưởng l c l c đ u, có v ông đã ph i kh s nhi u vì cánh truy n thông. “Không có v đó thì ai mà thèm quan tâm đ n nh ng vi c x y ra trong m y b c tường này ch ?” Sung Ki Chul đã dùng túi ni lông đ ng rác được c p phát đ th t c t t . Đúng là m t khi quy t tâm thì dù có b canh gi nghiêm ng t đ n đâu ph m nhân mu n t t v n tìm ra cách nào đó. Có người xé áo làm dây th ng, có k thì trong ba mươi phút t p th d c ít i cũng tìm được hòn đá nh n mà gi u đi. V i s qu n giáo hi n gi thì vi c đ m t đ n t ng y ph m nhân su t 24/24 gi không ph i là chuy n d dàng. N u không có s c gì x y ra thì h th ng nhà tù v n hoàn toàn n, nh ng ch c n m t v n ra thì chuy n bé xé ra to, nh ng vi c trước đây ch ng ai b n tâm cũng tr thành m c tiêu b ch trích. Có l viên đ i trưởng đã ch u nhi u ch trích sau v Sung Ki Chul nên ông nghĩ thà vi ph m nhân quy n còn h n mang ti ng là l là khâu qu n lý. Đang nói, ch t ánh m t c a viên đ i trưởng d ng l i m t màn hình. Sun Kyung nhìn theo thì th y Lee Byung Do đang ng i t a vào tường, đ u h n l c l c nh . “Cô đ nh g p h n ta th t đ y à?” “Sao ?” Đ i trưởng an ninh quay l i nhìn Sun Kyung m t cách nghiêm túc. “Nói th t, tôi mong cô đ ng ph ng v n h n.” “N u v v n đ an ninh thì…” “Chuy n đó cô không ph i lo. B t kỳ vi c gì x y ra trong đây chúng tôi đ u x lý tri t đ .” “V y thì…?” “Tôi có linh c m không t t. H n đã c tình ch đ nh cô, nh t đ nh có gì m ám nên tôi đã dò h i lý do.” “Th h n b o sao ?” Đó cũng là đi u Sun Kyung đang mu n bi t. “H n không tr l i ch nhìn tôi cười kh y. N cười đó r n r n làm sao y, ch c ch n ch a đ ng âm m u gì đó.” Khác v i v h h ng ban nãy, ánh m t viên đ i trưởng tr nên th n tr ng. “Bây gi h y h n có được không? N u cô t ch i g p thì h n cũng ph i ch u.” Có v ông ta th c s lo cho cô. Sun Kyung nhìn vào m t viên đ i trưởng và m m cười. “Ch c n anh canh ch ng c n th n là tôi th y yên tâm r i.” Th y Sun Kyung t ch i khéo, người đàn ông h i chau mày. Ông ta g t đ u v i viên qu n giáo, t v chán n n vì bi t không th ngăn c n cô. Viên qu n giáo m c a văn phòng r i hướng d n Sun Kyung. R i kh i văn phòng, Sun Kyung v n còn c m nh n được cái l c đ u ngao ngán c a viên đ i trưởng an ninh sau l ng mình. Không ph i là cô không hi u s lo l ng c a ông ta. V n đ an ninh trong tr i giam v n đã lùm xùm su t th i gian qua, bây gi n u l i phát sinh chuy n gì n a thì người khó x nh t chính là đ i trưởng. Lee Byung Do là lo i người nào, h n có nh ng câu chuy n gì đ u n m ngoài s quan tâm c a viên đ i trưởng. Ông ta ch mu n m i vi c x y ra trong tr i giam này n m dưới s ki m soát c a mình. Tuy ông ta ph n ng cũng có ph n h i nh y c m nh ng trái l i, l i khi n Sun Kyung yên tâm. B i an ninh được ki m soát g t gao ch c ch n s ngăn ch n được b t tr c. Sun Kyung h i h p mu n mau chóng g p m t Lee Byung Do. Cô r o bước theo sau viên qu n giáo. M t phòng ph ng v n t m th i đã được b trí riêng cho cu c g p này. Căn phòng tr ng trông nh v a được kê thêm b bàn gh m i. V t nước m a và nh ng đ m m c đen l ch trên tường ch ng t căn phòng đã lâu không được s d ng. Đ m cao và mùi n m m c kích thích kh u giác. B c tường dù không h ch m tay vào cũng có th c m nh n được s l nh l o. B bàn gh m i trông ch ng ăn nh p gì v i khung c nh căn phòng. “Ch đ i m t lát nhé.” Sun Kyung g t đ u r i nhìn kh p phòng. Trên b c tường xi măng đã tróc s n không có c a s . Ch có th nhìn ra bên ngoài qua m t ô c a s bé b ng hai bàn tay tr trên t m c a ra vào duy nh t. Trên tr n treo m t bóng đèn huỳnh quang dài đang b t sáng. N u là người m c h i ch ng s không gian kín h n s b ng p th ngay khi v a đ t chân vào căn phòng này. Không gian kín b ng nh th ngay c không khí cũng b nh t c ng. Sun Kyung t nhiên th y h i th mình nông và g p h n. Viên qu n giáo đi gi i Lee Byung Do v n ch a th y quay l i. Năm phút, r i mười phút trôi qua. Sun Kyung s t ru t nhìn đ ng h , cô ng i xu ng gh trông ra phía c a. R i đ t nhiên cô nh n th c được v trí b t l i c a mình. N u h n đ ng d y ch n c a ra vào thì cô cũng s m t l i thoát ra ngoài duy nh t. Bi t là lo l ng h i th a nh ng Sun Kyung v n đ ng d y chuy n sang ng i chi c gh g n v i hướng c a. Cô ng i xu ng r i m c p l y s ghi chép đ chu n b cho cu c ph ng v n. Cô đang ki m tra l i máy ghi âm thì c a m . Cô đ t nhiên đ ng b t d y r i ngoái đ u l i nhìn. H n đang đ ng ngay trước c a. Lee Byung Do 8 Trên người m c b đ tù nhân màu xanh, tay tra còng s tám nh ng khuôn m t h n th n nhiên m t cách khó tin. Có l ít được ra n ng nên m t h n tr ng h n trong nh đ n đ nhìn th y c nh ng m ch máu nh li ti. Khuôn m t đi n trai, đường nét b môi m m m i, hai hàng lông mày cân đ i, trông h n hi n lành nh khóe m t h i r xu ng. Th o nào mà người ta đ t cho h n bi t danh David. Mái tóc ng n làm khuôn m t h n càng n i b t. Khó mà tìm được nét c a m t tên gi t người máu l nh trên khuôn m t này. Lee Byung Do đ ng đó, nhìn Sun Kyung m t lượt t đ u t i chân. C m nh n được ánh nhìn c a h n lướt t đ u xu ng ng c mình, tim cô b t đ u đ p nhanh h n. Ánh m t h n loanh quanh kho ng không r i l i quay v khuôn m t Sun Kyung. Khi b n m t ch m nhau, h n nheo m t kh m m cười. N u tình c g p nhau ch n xa l t h n con tim cô s b i r i vì n cười y. Viên qu n giáo đ ng đ ng sau huých vào cánh tay, lúc y Lee Byung Do nh m i t nh ra, h n ch m ch m bước lên. Lee Byung Do ng i đ i di n v i Sun Kyung, trong lúc b viên qu n giáo khóa tay vào gh , h n nhìn cô chăm chăm. Ánh m t h n vui m ng nh th g p được người quen. Xong vi c, viên qu n giáo đ ng ngay bên c nh h n. Lee Byung Do ngước m t nhìn viên qu n giáo. “Qu n giáo… c đ ng đó mãi sao?” “Đây là quy đ nh.” “Tôi mu n nói chuy n riêng.” Có tin đ n là trong tù h n v n c x nh mình là ông ch . L i đ n đó dường nh không sai. “C th này thì làm sao nói chuy n được. Đúng không, cô gì nh ?” Lee Byung Do quay l i nhìn Sun Kyung nói. đ a v c a cô, s t t h n n u ch duy trì an ninh m c t i thi u, vì nh v y Lee Byung Do m i có th nói chuy n m t cách thành th t. “Hai v tuy t đ i không th th c hi n cu c ph ng v n này n u v ng m t tôi.” Viên qu n giáo tuyên b ch c n ch trước khi Sun Kyung k p ph n ng. Cô c m nh n rõ c đ i trưởng an ninh ban nãy l n viên qu n giáo đ u không tho i mái v cu c ph ng v n đ c bi t này. trong tù, qu n giáo cũng đâu th nghe l i ph m nhân mà vi ph m quy đ nh nhà tù được. Cu i cùng Sun Kyung đ xu t phương án dung hòa. “Cán b qu n giáo nói đúng, chúng ta ph i theo quy đ nh thôi. Nh ng n u được, phi n anh ra ng i g n c a được không? Vì cu c ph ng v n có th s khá lâu đ y.” Qu n giáo h t nhìn Lee Byung Do r i l i nhìn Sun Kyung, cu i cùng anh ta đành nhượng b . Th c ra, trong căn phòng này hai người nói gì đ u có th nghe được h t nh ng n u qu n giáo đ ng sát bên c nh có th gây kích đ ng th n kinh Lee Byung Do. Kho ng cách s giúp Lee Byung Do th giãn và cũng có l i cho Sun Kyung. Cu i cùng c ba cũng yên v , v a không vi ph m quy đ nh, l i v a th a mãn ý t t c . Lee Byung Do nhìn viên qu n giáo đi ra c a r i m i quay l i nhìn Sun Kyung. Có v h n khá hài lòng vì s s p x p này nên cười th t tươi, nhìn cô nói. “Cô băn khoăn l m ph i không?” “...” “Làm sao h n bi t mình, sao l i là mình? Ch c cô đã nghĩ th ph i không?” H n nhìn cô cười. Sun Kyung b i r i vì b h n đoán trúng tim đen, nh ng cô không mu n gi v th n nhiên nh không ph i th . Cô nghĩ nên thành th t m t chút s khi n cu c trò chuy n t nhiên h n. Sun Kyung đ ý trong ánh m t c a Lee Byung Do toát ra v l nh l o r t l , đ n c n cười kia cũng không che gi u được đi u đó. “Đúng, tôi đã r t tò mò trong su t m y ngày li n. Anh cho tôi bi t được không?” Nh ng thay vì tr l i, h n nhìn cô chăm chú r i ng người d a vào l ng gh . H n có v hài lòng vì làm ch được tình hình. H n ti p t c. “Ký c đ u tiên c a cô là gì?” “… Ý anh là?” Câu h i khi n cô b t ng . Ký c đ u tiên , h n bi t mình t nh hay đang mu n tìm hi u v mình đây? Cô bàng hoàng nh sinh viên th c tr ng đêm ôn thi nh ng vào phòng thi phát hi n mình ôn l ch t . H n nh ch mép, m t sáng lên đ i ch ph n ng c a Sun Kyung. Sun Kyung nghĩ mình không được đ h n ta d n d t nên cười nh t r i m cu n s ghi chép ra. “Chúng ta chuy n ch đ khác nhé.” Sun Kyung không tr l i câu h i đ u tiên c a Lee Byung Do. Cô th y không có lý do gì ph i làm th . Cu c đ u trí ng m gi a hai người đang di n ra. L n này h n s tung đòn gì ti p đây? “Sao cô l i l ng tránh? Hay cô có ký c gì không hay à?” “Vì tôi t i đây không ph i đ k chuy n c a mình mà là đ nghe anh k chuy n.” “Ch có v y thôi ? Bi t đâu cô có chuy n không mu n nghĩ t i nh ?” “...” “Tôi mu n nghe chuy n c a cô cũng ch ng kém gì cô mu n nghe chuy n c a tôi đâu. Vì đây nhàm chán và bu n t l m.” Déjà vu. C nh này cô nh là đã th y đâu đó r i. M t c nh đ t nhiên xu t hi n trong tâm trí. Clarice Starling b t c. L i ti n sĩ Hannibal nói v i Starling. Mu n nghe chuy n thì hãy lôi chuy n c a mình ra. “Anh mu n b t chước trong phim đ y à?” H n cười khúc khích. “Không bi t cô có ý gì, nh ng đi u này đ a tr con nào mà ch ng bi t, ph i có qua có l i, nh th m i công b ng ch .” Ch tính riêng con s được công b , h n đã gi t t i mười ba m ng người, gi h n còn dám nói chuy n công b ng. Cô mu n h i m i khi gi t m t m ng người h n đã đánh đ i đi u gì. “Tôi ch a nghĩ t i bao gi nên không bi t.” “V y cô th nghĩ xem, tôi có nhi u th i gian l m.” Sun Kyung đ t bút xu ng r i nhìn h n. H n cũng ch ng ch u thua. Cô quy t đ nh nhượng b đ h n m m m. Sun Kyung nhìn xu ng suy nghĩ m t lát r i nói. “Là đôi giày đ . Đôi giày m tôi mua cho. Đó là ký c đ u tiên c a tôi.” H n nheo m t nhìn cô nh đang ph ng đoán l i cô nói là th t hay gi . R i h n l c l c đ u. “Th t là th t v ng. Tôi c nghĩ s được nghe chuy n gì đ c đáo m i l h n c .” Sun Kyung nhún vai r i c m bút lên. “Ký c đ u tiên c a anh là gì?” “Ký c đ u tiên c a tôi? Là ngày tôi b i trong b c nước i trong b ng m ?” Khuôn m t h n ta vô c m. Nh ng đôi m t long lanh ch đ i ph n ng c a Sun Kyung. Cô toan ghi vào s nh ng nhìn ánh m t đó, cô ch t hi u ra h n đang ch i x mình. “Được r i, v y c m giác c a anh th nào?” “T c th . Vì th nước đó b n th u vô cùng.” H n là h n có ký c không t t v m . S ghê t m thoáng lướt qua trên khuôn m t h n. Sun Kyung ch t nh n ra h u h t ký c đ u tiên c a m i người đ u liên quan đ n m . Th t khó mà tin r ng h n có th nh được t lúc còn n m trong b ng m nh ng cô c m nh n được c m xúc h n dành cho m r t m nh m . Trong h s có ghi nhà h n ch có hai m con, sau khi m h n b đi, h n s ng m t mình t năm mười b y tu i. “Ta b t đ u nói chuy n v m c a anh được không?” H n lùi người l i phía sau. Người d a vào l ng gh , m t nheo l i nh th c tìm n ý trong câu h i, r i nhìn Sun Kyung. Cô nhìn l i, ch đ i câu tr l i. M t lát sau h n ng i th ng l ng, r i nhoài người v phía trước, đ a m t g n v phía m t cô. Chát chát, cây búa b c c a Maxwell, Giáng xu ng đ u cô gái. Chát chát, cây búa b c c a Maxwell. H n ch c r ng cô đã ch t. Đ t nhiên h n kh hát m t ca khúc nh c pop. B t ng trước hành đ ng c a Lee Byung Do, Sun Kyung ng ng m t lên nhìn. H n cười th c s . Ánh m t đ y s t u táo. Cô nghĩ h n đang th m i đ kích thích s tò mò n i cô. Nh ng v n đ n m ch , “ý nghĩa c a mi ng m i” đó là gì. Tên ca khúc mà h n hát là “Cây búa b c c a Maxwell” c a The Beatles. Cô bi t bài hát được sáng tác vào nh ng năm 1960. N u không nh giáo s Clen, th y hướng d n môn tâm lý h c thì ch c cô cũng không bi t đ n bài hát này. Giáo s Clen là fan cu ng c a The Beatles, thường thích m i sinh viên đ n d ti c nướng th t sân sau nhà mình. Nh c n n cho các b a ti c đ u là nh c c a The Beatles. H có ai h i tiêu đ c a bài hát đang phát là hai m t giáo s Clen sáng lên, sau đó th y s thao thao b t tuy t t chuy n v ngày đ u tiên mua album c a The Beatles đ n nh ng bài hát c a h và c các câu chuy n bên l . Chuy n c a th y luôn k t thúc b ng chi ti t sau khi đi thăm m c a John Lennon v thì The Beatles trong lòng th y coi nh đã ch t. Lee Byung Do bi t bài hát này qu th t là đi u khá b t ng . C Sun Kyung và h n đ u là th h sinh sau đ mu n so v i th i đi m ra đ i c a bài hát. Hay xung quanh h n có ai cũng là fan cu ng c a The Beatles nh giáo s Clen? “Là ca khúc c a The Beatles. Nó là ký c đ u tiên c a anh à?” Đ t nhiên m t h n m to. H n nhìn Sun Kyung chăm chú r i b t cười. “G p được người bi t ca khúc này, th t vui đáo đ .” Gi ng h n oang oang. Trông h n vui th t. Có l h n vui vì Sun Kyung bi t ca khúc yêu thích c a h n. M t đi m chung nh thôi nh ng cũng đ khi n cu c trò chuy n tr nên t nhiên h n. Sun Kyung th m c m n giáo s Clen, r i ti p t c. “Ca khúc đó có ý nghĩa gì đ c bi t v i anh không?” M t h n ti n sát l i h n. H n nhìn chăm chú vào m t Sun Kyung và thì thào. Sun Kyung ph i căng tai m i nghe được. “Nh ng cô gái được nghe ca khúc này đ u… ch t dưới tay tôi.” Sun Kyung c m th y nh có m t m nh băng l nh trượt xu ng s ng l ng. C m giác l nh l o n i đôi m t h n tr l i. Trên khuôn m t hi n lành, dí d m c a h n đ ng th i cũng ch a đ ng ánh m t l nh lùng, tr ng r ng. R t cu c đâu là b m t th t c a h n? Sun Kyung không th l ng tránh cái nhìn chăm chăm c a h n đang chĩa vào mình. Cô có th c m nh n được v m t và đi u h n nói đ u là s th t. Ca khúc này không ph i ng u nhiên h n nghe được r i thích và l m nh m hát theo. N u m i l n ra tay gi t người h n l i hát thì h n đó là m t lo i bi u tượng. Nó có ý nghĩa nào đó v i riêng mình h n. Sun Kyung nh n ra m i “mi ng m i” mà h n ném ra th c ch t là m t m nh ghép đ cô hi u v h n. Nh người quăng viên s i xu ng m t h r i ng i nhìn nh ng rung đ ng trên m t nước, Lee Byung Do h hê ng i nhìn t ng n p nhăn h n trên trán, nét ng c nhiên in trong m t, t ng c ch trên khuôn m t c a Sun Kyung nh th không mu n b l b t c ch n đ ng nào mà l i nói c a h n v a gây ra cho cô. M t v n không r i cô, h n ch m ch m li m môi. Sun Kyung nhìn theo t ng hành đ ng c a h n nh b thôi miên. H n cười mãn nguy n r i t t nhìn đi ch khác. B ng d ng h n g i viên qu n giáo rõ to, khác h n v i gi ng thì thào ban nãy. “Ph ng v n k t thúc.” Bu i ph ng v n m i b t đ u ch a đ y mười phút. Trước thái đ đường đ t c a Lee Byung Do, Sun Kyung lúng túng đ ng d y. Viên qu n giáo dường nh ch ng l gì v i thái đ th t thường đó c a h n, li n đ ng d y ti n l i m còng tay khóa li n v i chi c gh ra. Lee Byung Do t t bước ra c a, ch ng thèm nhìn Sun Kyung. Cô v i l t đ t đ ng ch n trước m t h n. “Chúng ta… v n ch a th c s vào chuy n chính c mà?” “Màn chào h i làm quen v a r i cũng không t ph i không?” C n l i. H n qu là m t con t c kè hoa. V a m i đây, h n g p cô còn vui m ng nh g p người quen v y mà thoáng ch c đã tr m t l nh tanh không còn thi t tha nói thêm l i nào v i cô n a. H n lướt qua trước m t cô và đ ng phía c a. Viên qu n giáo li c nhìn Sun Kyung r i m c a gi i h n ra ngoài. Sun Kyung b t ng đ ng ngây ra m t lát r i v i ch y theo. Cô m t c ti ng đ ng h t Seoul t i đây, không th k t thúc bu i ph ng v n không đ u không đuôi th này được. “Anh không có ý đ nh th c hi n cu c ph ng v n này ph i không?” Cô nói v i theo. Lee Byung Do nghe th li n d ng chân quay đ u l i. “Hôm nay th là đ r i. H n g p cô sau hai ngày n a. Cũng vào gi nh hôm nay. À mà t nay m i l n đ n cô nh mang cho tôi m t qu táo nhé. Qu nào th t to, tươi, c n m t mi ng mà ng t mát đ n t n xương y.” Nói xong, h n quay l ng l i đ Sun Kyung m t mình ng ngàng. H n nói v i cô nh th gi ng ông ch nói v i người h u r i ung dung đi v phòng giam. M t d y. Sun Kyung c m th y mình v a b h n x mũi. Cô đang c n t c t i thì đ i trưởng an ninh t hành lang đ i di n bước t i g n. “Tôi đã nói r i mà. T t h n là cô không nên g p h n n a.” Ch c h n ông ta đã ch ng ki n h t s vi c qua màn hình camera theo dõi. “Trước đây cũng có m t đ o di n c a m t đài truy n hình mu n g p h n đ làm m t chương trình đ c bi t. Đ n ngày h n, ông y hí h ng mang máy quay t i, s th th nào cô bi t không?” “...”