🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Bird Box
Ebooks
Nhóm Zalo
Bird Box
— —
Tác gi : Josh Malerman Người d ch: L c Di u Linh Phát hành: Mintbooks Nhà xu t b n Hà N i 2019
ebook©vctvegroup
Đôi khi tôi ước mình là m t ki n trúc s , nh th thì tôi có th t ng c m t tòa nhà cho người khác; m t ki n trúc thượng t ng xuyên th ng mây tr i và sâu h n v c th m. N u Bird Box được xây b ng g ch thay vì ch , tôi s t ch c m t bu i l , m i t t c nh ng kí c tăm t i mà tôi có và c t băng khánh thành b ng m t chi c rìu, cho m i người th y tên tòa nhà đó xu t hi n l n đ u tiên. Nó g i là Debbie.
M i, Bird Box là dành cho m .
1
Malorie đ ng trong b p, suy nghĩ.
Hai tay cô m ướt. Cô đang run r y. Cô h i h p nh p ngón chân trên n n nhà lát đá đã n t v . V n còn s m, v ng dương có l ch v a ló d ng n i đường chân tr i. Cô nhìn ánh sáng y u t c a nó bi n nh ng t m rèm c a n ng n thành m t màu đen nh nh và nghĩ:
Đó là sương mù.
Lũ tr đang ng dưới chi c màn ch p lưới thép ph v i đen cu i hành lang. Có l chúng đã nghe th y cô quỳ ngoài sân vài phút trước. T t c nh ng âm thanh cô t o ra h n đã truy n qua chi c micro đ n cái loa đ t c nh giường chúng.
Cô nhìn tay mình và phát hi n l p sương m ng l p lánh trong ánh n n. Ph i, chúng b ướt. L p sương bu i sáng v n còn tươi m i trên tay cô.
Lúc này, trong b p, Malorie hít th sâu trước khi th i t t n n. Cô nhìn quanh căn phòng nh , ghi nh nh ng đ dùng g sét và m y cái đĩa s t m . H p các tông dùng làm thùng rác. Nh ng chi c gh , vài cái bu c dây l i v i nhau. Nh ng b c tường b n th u, v t b n do tay và chân c a b n tr . Nh ng còn có nh ng v t b n cũ h n. Chân tường hành lang đã đ i màu, nh ng v t đ th m theo th i gian bi n thành nâu. Đó là máu. Th m phòng khách cũng đã đ i màu, b t ch p Malorie kì c m nh đ n đâu. Trong nhà này ch ng có hóa ch t nào đ t y s ch chúng. R t lâu trước đây,
Malorie đã múc bao nhiêu thùng nước gi ng và dùng m t chi c áo khoác, ra s c t y r a nh ng v t b n trong kh p ngôi nhà. Nh ng chúng không ch u bi n m t. Ngay c nh ng v t b n có v ít c ng đ u h n cũng còn đ y, đ l i bóng dáng m m g n b ng kích thước th t nh ng v n h u hình đ n đáng s . M t h p n n che đi v t b n trong ti n s nh. Chi c đi văng trong phòng khách n m v
trí kì l , hòng che đi hai v t b n mà Malorie th y gi ng nh đ u sói. Trên t ng hai, c nh c u thang d n lên gác mái, m t ch ng áo khoác m c meo che đi nh ng v t cào thâm tím, h n sâu vào chân tường. Cách đó ba mét là n i đáng s nh t trong ngôi nhà, cô thường không bén m ng đ n khu v c cu i t ng hai đó b i vì cô không th b t mình bước đi.
Ch n này đã t ng là m t căn nhà xinh đ p vùng ngo i ô xinh đ p c a Detroit. Nó đã t ng là n i an toàn và thích h p cho h gia đình. Ch n a th p k trước, m t đ i lí b t đ ng s n s t hào khoe khoang nó. Nh ng sáng nay, nh ng ô c a s b che kín mít b i bìa các tông và g . Không có nước máy. M t thùng g l n đ t trên k
b p. Nó b c mùi m m c. Không có nh ng món đ ch i thường th y cho tr con. Nh ng m nh g c a m t chi c gh đã được đ o g t thành người tí hon, trên đó s n nh ng khuôn m t nh . T b p tr ng tr n. Trên tường không treo tranh. Nh ng s i dây ch y bên dưới c a h u r i đi vào các phòng ng t ng m t, n i có nh ng chi c loa báo đ ng cho Malorie và b n tr b t kì âm thanh nào phát ra t bên ngoài ngôi nhà. Ba người h s ng nh th . H
không ra kh i nhà trong nh ng kho ng th i gian dài. Khi ra ngoài, h b t m t.
B n tr ch a bao gi nhìn th y th gi i bên ngoài ngôi nhà đó. K c qua c a s . Và Malorie cũng không nhìn trong h n b n năm qua.
B n năm.
Cô không ph i đ a ra quy t đ nh trong ngày hôm nay. Bây gi
là tháng Mười Michigan. Tr i l nh. Chuy n đi ba mươi hai cây s trên sông s v t v cho b n tr . Có l chúng v n còn quá nh . N u m t trong hai đ a r i xu ng nước thì sao? N u Malorie, đang b t m t, r i xu ng nước thì sao?
M t tai n n, Malorie nghĩ. Th t kh ng khi p. Sau t t c nh ng v t l n nh th đ s ng sót. R i ch t vì m t tai n n.
Malorie nhìn nh ng t m rèm c a. Cô b t đ u khóc. Cô mu n hét lên v i ai đó. Cô mu n c u xin ai đó l ng nghe. Chuy n này th t b t công, cô s nói. Chuy n này th t tàn nh n.
Cô ngoái l i nhìn l i đi vào b p và hành lang d n đ n phòng b n tr . Bên kia khung c a không có cánh, b n tr đang say ng dưới t m v i đen, tr n ánh sáng và tránh b nhìn th y. Chúng không đ ng đ y. Không có d u hi u nào cho bi t chúng đang th c. Nh ng, chúng có th nghe th y cô. Đôi khi, vì nh ng áp l c bu c chúng ph i l ng nghe, vì t m quan tr ng cô gán cho đôi tai chúng, Malorie tin r ng chúng nghe được suy nghĩ c a cô.
Cô có th ch đ n lúc tr i n ng h n, m áp h n và chu n b cái thuy n c n th n h n. Cô có th thông báo cho b n tr , l ng nghe nh ng gì chúng ph i nói. G i ý c a chúng có th hay ho. M i b n tu i, nh ng chúng đã được rèn luy n đ l ng nghe. Có th giúp cô lèo lái m t con thuy n trong lúc cô b t m t. Malorie không th th c hi n chuy n đi này n u không có chúng. Cô c n đôi tai c a chúng. Li u cô có th dùng đ n l i khuyên c a chúng không? tu i lên b n, li u chúng có th t v n th i đi m t t nh t đ vĩnh vi n r i xa ngôi nhà này không?
Đ người xu ng chi c gh trong b p, Malorie kh s nén nước m t. Ngón chân không dép v n nh p nh p trên l p v i s n lót sàn b c màu. Cô ch m ch m ngước m t nhìn đ u c u thang d n xu ng h m ch a. đó, cô đã t ng nói chuy n v i người đàn ông tên Tom v người đàn ông tên Don. Cô nhìn vào ch u r a bát, n i Don t ng mang vào nh ng thùng nước gi ng, run r y vì ph i ngoài
tr i. Vươn người v phía trước, cô có th nhìn th y ti n s nh, n i Cheryl thường chu n b th c ăn cho lũ chim. Gi a cô và c a trước là phòng khách, im ng và t i tăm, n i có vô vàn kí c v quá nhi u con người đ suy ng m.
B n năm, cô nghĩ và mu n đ m tay xuyên qua tường. Malorie bi t r ng b n năm có th d dàng tr thành tám năm. Tám năm s nhanh chóng tr thành mười hai năm. Lúc đó, b n tr s tr thành người l n. Nh ng người l n ch a bao gi nhìn th y b u tr i. Ch a bao gi nhìn ra bên ngoài nhà qua m t khung c a s . Mười hai năm s ng nh bò non s nh hưởng gì đ n đ u óc chúng? Malorie t h i, có ích gì khi mà nh ng đám mây tr i tr nên h o và phía sau d i băng đen b t m t là n i duy nh t h t ng c m th y là nhà?
Malorie khó nh c nu t khan và tưởng tượng ra vi c t mình nuôi n ng lũ tr cho đ n khi chúng tr thành thi u niên. Li u cô có th làm đi u đó không? Li u cô có th b o v chúng mười năm n a không? Li u cô có th trông nom chúng đ lâu đ chúng trông nom được cô? Đ làm gì? Cô đang b o v cho chúng m t cu c s ng ki u gì v y?
Mày là m t bà m t i, cô nghĩ.
Vì không làm sao đ chúng bi t được s r ng l n c a b u tr i. Vì không làm sao đ chúng được t do bay nh y ngoài sân, trước ngõ, trên khu ph có nh ng ngôi nhà tr ng không và nh ng chi c xe d m m a dãi n ng. Hay cho phép chúng ch m t l n, ch m t l n thôi, nhìn vào kho ng không gian khi b u tr i chuy n thành màu đen và b ng nhiên, l p lánh nh ng vì sao th t đ p.
Mày đang b o v tính m ng c a chúng đ s ng m t cu c s ng không đáng s ng.
Malorie th y nh ng t m rèm d u đi m t chút qua ánh nhìn m m đ y nước m t. Ngoài kia n u có sương mù thì ch ng m y ch c cũng tan. Và n u nó giúp được cô, n u nó che ch n được cho cô và
b n tr khi h đi đ n dòng sông, đ n ch con thuy n, thì cô ph i đánh th c b n tr ngay bây gi .
Cô đ p m t tay lên bàn ăn và lau khô m t.
Đ ng d y và r i kh i b p, Malorie đi h t hành lang r i bước vào phòng ng c a b n tr .
“Boy!” cô hét lên. “Girl! D y thôi.”
Phòng ng t i đen. C a s duy nh t được che ch n vô s chăn đ đ ngay c khi n ng g t nh t, ánh sáng cũng không l t được vào. Có hai t m đ m, m i cái m t bên phòng. Bên trên là màn ch p ph v i đen. Ngày trước, t m lưới làm khung đ m nh v i này được dùng đ rào bao quanh khu vườn nh c nh gi ng sân sau. Nh ng trong b n năm qua, nó được dùng làm áo giáp, không ph i đ b o v b n tr trước th có th nhìn th y chúng, mà là th chúng có th nhìn th y. Malorie nghe th y chuy n đ ng bên dưới và cô quỳ xu ng đ n i l ng nh ng s i dây thép đang bu c ch t vào đinh đóng xu ng sàn g c a căn phòng. Cô đã s n sàng rút nh ng d i băng b t m t t trong túi ra khi hai đ a tr nhìn cô v i b d ng ngái ng và ng c nhiên.
“M ?”
“Đ ng d y. Ngay bây gi . M c n các con di chuy n th t g p.” B n tr ph n ng r t nhanh. Chúng không rên r và phàn nàn. “Chúng ta s đi đâu?” Đ a con gái h i.
Malorie đ a cho nó m t d i băng b t m t và nói: “Đeo cái này vào. Chúng ta s đi đ n dòng sông.”
Hai đ a tr c m l y và bu c ch t d i v i đen qua m t. Chúng r t quen v i hành đ ng này. Thành th o, nh b t kì vi c gì khác mà m t đ a tr b n tu i có th thành th o. Đi u đó làm trái tim Malorie tan v . Chúng ch là tr con và chúng l ra ph i hi u kì. Chúng l ra ph i h i cô t i sao hôm nay h l i ra sông, dòng sông h ch a bao gi đ n trước đây.
Nh ng thay vào đó, chúng ch làm đúng nh được b o. Malorie ch a đeo băng b t m t cho mình. Cô s chu n b cho b n tr s n sàng trước.
“Mang theo trò ch i đ ch c a con,” cô nói v i đ a con gái. “Và mang theo chăn, c hai đ a.”
S ph n khích trong cô không th g i tên. Nó gi ng v i kích đ ng nhi u h n. Bước t phòng này sang phòng khác, Malorie ki m tra đ đ c, nh ng v t d ng nh mà h có th c n. Đ t nhiên, cô c m th y nh mình ch a chu n b gì. Cô c m th y b t an, c
nh ngôi nhà và m t đ t bên dưới v a m i bi n m t, ph i bày cô hoàn toàn v i th gi i bên ngoài. Th nh ng, trong giây phút điên r đó, cô bám ch t vào ý nghĩ v d i băng b t m t. B t ch p cô mang theo cái gì, b t ch p đ v t gì trong nhà có th dùng làm vũ khí, cô bi t r ng nh ng d i băng b t m t là s b o v m nh m
nh t v i h .
“Mang theo chăn c a các con!” Cô nh c chúng, nghe th y hai c th nh bé đang t chu n b . Sau đó, cô bước vào phòng đ giúp chúng. Boy, bé nh so v i tu i nh ng có s c kh e d o dai làm Malorie t hào, đang l a ch n gi a hai cái áo đ u quá kh đ i v i nó. Chúng t ng thu c v m t người l n, đã ra đi t lâu. Malorie ch n thay nó và nhìn cái đ u đen bi n m t trong chi c áo, sau đó l i tr i lên qua c áo. Trong tâm tr ng lo l ng, Malorie nh n ra r ng đ a con trai g n đây đã l n thêm m t chút.
Girl, vóc dáng trung bình so v i l a tu i, đang c g ng tròng m t chi c váy qua đ u, chi c váy Malorie và con bé đã cùng khâu t t m ga tr i giường.
“Tr i đang l nh, Girl. Váy không đ m đâu.”
Girl nhăn nhó, mái tóc vàng r i bù vì v a ng d y. “Con s m c c qu n n a, M . Chúng con còn có chăn n a mà.”
Malorie cáu ti t. Cô không mu n đ i m t v i b t kì s ph n
kháng nào. Không ph i hôm nay. Không ph i ngay c khi con bé đúng.
“Hôm nay không váy vóc gì c .”
Th gi i ngoài kia, nh ng nhà hàng và c a hi u tr ng v ng, nghìn ngh t xe c không s d ng, nh ng hàng hóa b lãng quên trên giá, t t c đang đè lên ngôi nhà này. T t c đ u đang thì th m v nh ng th đang đ i h .
Cô l y áo khoác trong t phòng ng n m cu i hành lang. Sau đó, cô r i kh i phòng và bi t đây là l n cu i cùng cô làm th . “M i,” đ a con gái nói khi g p cô hành lang. “Chúng ta có c n mang theo còi xe đ p không?”
Malorie hít m t h i sâu.
“Không c n đâu,” cô tr l i. “Ba chúng ta s đi cùng nhau. Su t hành trình.”
Khi Girl quay l i phòng ng , Malorie nghĩ đi u này th t đáng thương làm sao, nh ng chi c còi xe đ p l i là phương ti n gi i trí thú v nh t đ i v i b n tr . Chúng đã ch i th đó nhi u năm. Cu c đ i chúng dành tr n cho vi c bóp còi ch y quanh phòng khách. Âm thanh l n đó thường làm Malorie th p th m. Nh ng cô không bao gi l y chúng đi. Ch a bao gi gi u chúng đi. Ngay c trong giai đo n m i làm m đ y lo l ng, Malorie hi u r ng trong th gi i này, b t c th gì làm b n tr cười khúc khích đ u t t c .
Ngay c khi chúng làm Victor s hãi.
Ôi, Malorie nh chú chó đó quá! Trong nh ng ngày đ u t tay nuôi b n tr , cô đã m v chuy n du hành trên sông v i Victor, chú chó collie lanh l i, ng i bên mình trong khoang thuy n. Victor s báo đ ng cho cô n u có con thú nào đ n g n. Có l nó còn có kh năng d a đu i m t s th .
“Được r i,” cô nói, c th g y gò đ ng trong ngưỡng c a phòng ng c a b n tr . “Th được r i. Bây gi , chúng ta s đi.”
Đôi khi, trong nh ng bu i chi u êm , nh ng bu i t i giông t , Malorie nói v i chúng r ng ngày này s đ n. Ph i, trước đây cô đã nói v dòng sông, v chuy n đi. Cô c n th n không bao gi g i đó là “cu c tr n ch y” b i vì cô không ch u đ ng được vi c chúng tin r ng cu c s ng h ng ngày c a chúng là th gì đó ph i tr n ch y. Thay vì v y, cô nói trước v i chúng r ng vào m t bu i sáng nào đó, khi cô đánh th c chúng d y m t cách v i vã, yêu c u chúng ph i chu n b đ r i kh i ngôi nhà này vĩnh vi n. Cô bi t r ng chúng có th nh n th y s b t an c a cô, gi ng nh chúng có th
nghe th y m t con nh n bò trên kính c a s che kín rèm. Nhi u năm qua, trong t b p luôn đ m t b ch th c ăn nh , đ trong đó cho đ n khi nó b t đ u b c mùi, luôn được thay th , luôn được b sung, b ng ch ng c a Malorie, b ng ch ng c a vi c cô có th đánh th c chúng nh cô đã nói v i chúng là mình s làm. Con th y đ y, cô nghĩ, h i h p ki m tra rèm c a, th c ăn trong t b p là m t ph n c a k ho ch.
Và bây gi , ngày này đã đ n. Bu i sáng hôm nay. Gi phút này. Màn sương mù này.
Boy và Girl bước v phía trước, Malorie quỳ g i trước m t chúng. Cô ki m tra băng b t m t c a chúng. Chúng đã được bu c ch t. Vào giây phút đó, nhìn t khuôn m t nh bé này sang khuôn m t nh bé khác, Malorie nh n th c m t cách đ y đ r ng cu i cùng, cu c hành trình ra bên ngoài đã b t đ u.
“Nghe m đây,” cô n m c m chúng và nói. “Hôm nay, chúng ta s ng i thuy n đi trên sông. Đây có th là m t chuy n đi dài. Nh ng đi u quan tr ng là c hai con ph i làm chính xác nh ng gì m nói. Các con có hi u không?”
“Vâng .”
“Vâng .”
“Ngoài tr i đang l nh. Các con đã có chăn. Các con đã có băng b t m t. Ngay lúc này, các con không c n gì khác n a. Các con có
hi u không?”
“Vâng .”
“Vâng .”
“Trong b t kì tình hu ng nào, c hai con đ u không được b băng b t m t ra. N u các con làm th , m s đánh các con. Các con có hi u không?”
“Vâng .”
“Vâng .”
“M c n đôi tai c a các con. M c n c hai con l ng nghe c n th n h t m c có th . Trên sông, các con c n l ng nghe dưới nước, trong r ng. N u con nghe th y thú v t trong r ng, hãy nói v i m . N u con nghe th y b t kì cái gì dưới nước, con s
nói v i m . Hi u không?”
“Vâng .”
“Vâng .”
“Đ ng h i nh ng câu không liên quan đ n dòng sông. Con s ng i đ ng trước,” cô v v Boy. Sau đó cô v Girl. “Và con s ng i đ ng sau. Khi chúng ta lên thuy n, m s d n các con vào ch ng i. M s ng i gi a đ chèo thuy n. M không mu n hai con nói chuy n v i nhau khi đang trên thuy n, ngo i tr nh ng th các con nghe th y trong r ng. Ho c dưới lòng sông. Hi u ch ?” “Vâng .”
“Vâng .”
“Chúng ta s không d ng l i vì b t kì lí do gì. Cho đ n khi chúng ta đ n được n i c n đ n. M s cho các con bi t đó là n i nào. N u các con đói, l y đ ăn trong túi này.”
Malorie đ t túi vào bàn tay nh bé c a chúng.
“Đ ng ng g t. Đ ng ng g t. M c n đôi tai c a các con trong ngày hôm nay h n b t c lúc nào khác.”
“Chúng ta có mang micro theo không?,” đ a con gái h i.
“Không.”
Khi Malorie nói, cô nhìn t khuôn m t b t m t này sang khuôn m t b t m t khác.
“Khi chúng ta r i kh i căn nhà này, chúng ta s n m tay nhau và đi b theo con đường đ n gi ng. Chúng ta s đi qua kho ng r ng th a đ ng sau nhà. C trên con đường d n đ n sông có th đã m c r t cao. Chúng ta có th ph i th tay nhau ra đ đi và n u chúng ta làm nh th , m mu n các con n m l y áo khoác c a m ho c n m tay nhau. Hi u không?”
“Vâng .”
“Vâng .”
Chúng có s hãi không?
“Nghe m nói này. Chúng ta s đi đ n m t n i các con ch a t ng đ n. Chúng ta s đi kh i ngôi nhà này xa h n so v i nh ng l n các con t ng đi trước đây. Ngoài kia s có nh ng th làm các con đau, làm m đau, n u các con không nghe l i trong lúc này, trong bu i sáng hôm nay.”
B n tr im l ng.
“Các con có hi u không?”
“Vâng .”
“Vâng .”
Malorie đã đào t o chúng r t t t.
“Được r i,” cô nói, gi ng l ra chút kích đ ng. “Chúng ta s đi. Chúng ta s đi ngay bây gi . Chúng ta s đi.”
Cô áp đ u chúng vào trán mình.
Sau đó, cô c m tay hai đ a tr . H đi r t nhanh. trong b p, Malorie run r y qu t m t và kéo d i băng b t m t t trong túi ra. Cô bu c ch t nó quanh đ u và mái tóc đen dài. Cô d ng l i, bàn tay đ t trên n m c a, cánh c a d n đ n con đường cô đã đi l y vô s thùng nước.
Cô chu n b b ngôi nhà này l i phía sau. S th c trong giây phút này bóp ngh t cô.
Khi cô m c a, không khí l nh ùa đ n và Malorie bước v phía trước, con m t trong đ u m đi b i s hãi và nh ng c nh tượng quá hãi hùng đ nói ra trước m t b n tr . Cô l p b p khi nói, g n nh hét lên.
“N m tay m , c hai đ a.”
Boy n m tay trái c a Malorie. Girl lu n nh ng ngón tay nh vào tay ph i cô.
H bước ra kh i nhà v i nh ng đôi m t b b t ch t. Gi ng cách nhà hai mươi mét. Nh ng m u g , đã t ng là m t ph n c a khung tranh, c m d c con đường đ đ nh hướng, c hai đ a tr đã ch m đ u mũi giày vào nh ng m u g đó vô s l n. Malorie t ng nói v i chúng r ng nước gi ng là lo i thu c duy nh t h c n. Chính vì th , Malorie bi t r ng lũ tr s luôn trân tr ng cái gi ng. Chúng s không bao gi than phi n vi c đi l y nước v i cô. Lúc này, h đã đ n ch cái gi ng, m t đ t g gh dưới chân. Nó có c m giác m m m i, không th t.
“Đây là kho ng r ng tr ng,” Malorie nói.
Cô c n th n d t b n tr . Con đường th hai b t đ u chín mét k t gi ng. L i vào con đường này h p và nó chia đôi cánh r ng. Dòng sông cách n i này ch a đ n m t trăm mét. Trong r ng, Malorie t m th i th tay b n tr ra đ cô có th mò m m tìm l i vào nh h p.
“N m áo khoác c a m !”
Cô dò d m các cành cây cho đ n khi tìm th y m t chi c áo ba l , bu c trên cành cây l i vào. Chính cô đã bu c nó đây h n ba năm trước.
Boy n m l y túi áo cô và cô c m th y Girl n m l y tay th ng bé. Malorie g i chúng khi cô bước đi, liên t c h i chúng có n m
tay nhau không. Cành cây đâm vào m t cô. Cô không kêu la. R t nhanh, h đi đ n đi m đánh d u mà Malorie đã c m xu ng đ t. Chân c a m t chi c gh ăn gãy, c m gi a đường, n m đó đ cô va ph i, v p ngã và nh n ra nó.
Cô phát hi n chi c thuy n b n năm trước, neo cách nhà h năm căn h . Dù nó đã đó h n m t tháng k t l n cu i cùng cô ki m tra, cô tin nó v n đó. Nh ng th t khó đ không tưởng tượng ra đi u t i t nh t. N u có người đã l y nó trước thì sao? M t người ph n khác, gi ng nh cô, s ng cách đây năm căn h phía đ i di n, dùng m i ngày trong b n năm qua gom góp đ lòng can đ m đ b ch y. M t ph n t ng l c đ n b sông tr n trượt này và cũng c m th y s c u r i y, mũi nh n b ng thép c a m t con thuy n.
Không khí nh m nháp nh ng v t s o trên m t Malorie. B n tr không than th .
Đây không ph i th i th u, Malorie nghĩ, d t chúng đi v phía dòng sông.
R i cô nghe th y nó. Trước khi đ n được b n đ u, cô nghe th y chi c thuy n d p d nh trong nước. Cô d ng l i và ki m tra d i băng b t m t c a b n tr , si t l i cho ch t h n. Cô d n chúng bước lên ván g .
Đúng th , cô nghĩ, nó v n còn đây. Gi ng nh xe c v n đang đ trên con ph bên ngoài nhà c a h . Gi ng nh nh ng căn nhà trên ph v n tr ng r ng.
Trong r ng, cách xa ngôi nhà, tr i l nh h n. Âm thanh c a nước v a đáng s v a ph n khích. Sau khi quỳ xu ng n i cô nghĩ r ng chi c thuy n đang đ u, cô th tay b n tr ra và dò d m tìm mũi thuy n b ng thép. Ngón tay cô ch m vào s i dây bu c thuy n trước.
“Boy,” cô nói, kéo mũi thuy n l nh giá v phía b n đ u, “Phía trước. Ng i phía trước.” Cô đ nó. Khi nó đã ng i v ng, cô ôm m t
nó b ng c hai tay và nói l n n a, “L ng nghe. dưới nước. L ng nghe.”
Cô b o Girl đ ng l i trên b n ch cô mò m m tháo s i dây bu c trước khi c n th n trèo vào gi a thuy n. Cô lom khom đ đ a bé lên thuy n. Chi c thuy n l c l d d i và Malorie si t ch t l y đ a bé. Nó không khóc.
Đáy thuy n có c lá, cành cây và nước. Malorie g t chúng đi đ tìm mái chèo cô đã c t bên m n ph i thuy n. Hai mái chèo l nh và ướt. Chúng có mùi n m m c. Cô đ t chúng vào rãnh thép. Khi cô dùng m t chi c ch ng vào b n đ u, có c m giác m nh m , ch c ch n. Sau đó…
H đã trên sông.
Dòng nước m áp. Nh ng ngoài kia có nh ng âm thanh. Nh ng chuy n đ ng trong r ng.
Malorie nghĩ đ n màn sương mù. Cô hi v ng nó đã che ch n cu c ch y tr n c a h .
Nh ng sương mù s tan đi.
“Các con,” Malorie nói, th n ng n , “l ng nghe.”
Cu i cùng, sau b n năm ch đ i, hu n luy n và l y can đ m đ b đi, cô chèo thuy n r i kh i b n, r i kh i b sông và r i kh i ngôi nhà đã b o v cô cùng b n tr trong kho ng th i gian dài nh c m t đ i người.
2
Chín tháng trước khi b n tr ra đ i, Malorie s ng v i ch gái Shannon trong căn nhà tr khiêm t n mà không ai trong s h bu n trang trí. H chuy n vào ba tu n trước, b t ch p s lo l ng c a b n bè. Malorie và Shannon đ u là nh ng ph n thông minh, qu ng giao nh ng c nh nhau l i có xu hướng xích mích, đi u đó th hi n ngay trong ngày h d n vào nhà.
“Ch nghĩ ch nên phòng ng l n h n,” Shannon nói, đ ng trên chi u ngh t ng hai. “Vì ch có nhi u qu n áo h n.” “Ôi, thôi nào,” Malorie tr l i, ôm thùng s a ch t đ y sách ch a đ c. “Ch ng qua là c a s phòng đó đ p h n thôi.” Hai ch em tranh cãi m t lúc lâu ngay trong bu i chi u đ u tiên nhà m i, nh đ minh ch ng cho vi c b n bè và gia đình đã đúng v h . Cu i cùng, Malorie đ ng ý tung đ ng xu, k t qu nghiêng v phía Shannon, Malorie tin r ng đi u đó ph n nào đã có s tính toán t trước.
Nh ng hôm nay, Malorie không có tâm trí cho nh ng đi u nh nh t mà ch gái khi n cô phát điên. Cô không l ng l theo sau Shannon đ thu d n, đóng c a t , l n theo nh ng chi c áo len và t t vương vãi d c hành lang. Cô không cáu k nh m t cách b t l c, l c đ u khi b t máy r a bát hay đ y cái thùng đ y đ c a Shannon án ng gi a phòng khách ra ch khác. Thay vào đó, cô c i tr n đ ng trước gương trong phòng t m t ng m t, ng m nghía b ng mình.
Mày đã l m t kì kinh trước đ y, cô t nh . Nh ng đi u đó khó có th là ni m an i, b i vì cô đã lo l ng nhi u tu n r i, bi t r ng l ra nên th n tr ng h n v i Henry Martin.
Mái tóc đen c a cô ôm l y b vai. Môi mím l i lo l ng. Cô đ t tay lên cái b ng ph ng lì c a mình và ch m ch m g t đ u. Cho dù c bi n h v i b n thân nh th nào, cô v n c m th y mình đang mang thai.
“Malorie!” Shannon g i t phòng khách. “Em đang làm gì trong đó th ?”
Malorie không tr l i. Cô quay nghiêng người và ng đ u. Đôi m t xanh ng sang xám trong ánh đi n nh t nh t c a phòng t m. Cô ch ng tay lên chi c ch u r a m t màu h ng và ưỡn l ng. Cô đang c làm cho eo mình nh đi, nh th làm v y s ch ng minh trong b ng mình không mang m t sinh linh bé nh .
“Malorie!” Shannon g i l n n a. “Có m t tin t c khác trên ti vi! Chuy n gì đó đã x y ra Alaska.”
Malorie nghe th y ti ng ch nh ng chuy n đang di n ra th gi i bên ngoài không còn quan tr ng nhi u v i cô vào lúc này n a. Nh ng ngày g n đây, Internet đang bùng n v i câu chuy n mà người ta g i là “Tin t c Nga.” Trong đó, m t người đàn ông đang ng i gh hành khách c a chi c xe t i ch y d c đường cao t c đ y tuy t ngoài St. Petersburg b o b n mình lái xe t p vào l đường r i t n công và dùng móng tay gi t h t môi người y ra. Sau đó, anh ta t t trong tuy t b ng chi c c a đ trên sàn xe. M t câu chuy n rùng r n, nh ng Malorie cho r ng đó là do Internet đã khi n nh ng s ki n ng u nhiên tr nên n i ti ng m t cách vô nghĩa. Tuy nhiên, sau đó, câu chuy n th hai xu t hi n. Tình hu ng tương t . L n này Yakustk, cách St. Petersburg năm nghìn d m v phía đông. đó, m t người m “t nh táo” theo m i nghĩa, chôn s ng con mình trong vườn nhà trước khi t t b ng m nh v l m ch m c a m t chi c đĩa. Và câu chuy n th ba, Omsk, Nga,
g n hai nghìn d m v phía đông nam c a St. Peterburg, xu t hi n trên m ng và nhanh chóng tr thành ch đ được bàn tán nhi u nh t trên t t c các phương ti n thông tin đ i chúng. L n này có c đo n băng ghi hình. Malorie c g ng xem th thì th y trong đó có m t người đàn ông c m rìu, chùm râu quai nón nhu m máu đ
ng u, ra s c t n công m t người đàn ông c m máy quay không xu t hi n trong khung hình. Cu i cùng, anh ta cũng thành công. Nh ng Malorie không xem đo n đó. Cô c g ng không theo dõi nh ng ch đ đó n a. Nh ng Shannon, luôn thích k ch tính h n, khăng khăng nhai đi nhai l i nh ng tin t c đáng s đó.
“Alaska,” Shannon nh c l i qua cánh c a phòng t m. “Đó là M , Malorie!”
Mái tóc vàng c a Shannon có ngu n g c Ph n Lan c a m h . Malorie gi ng b h n: m t sâu và s c, v i làn da tr ng m n c a người phương b c. Được nuôi l n Upper Peninsula, c hai đ u m m ng s ng mi n nam, g n Detroit, n i h tưởng tượng ra có vô s b a ti c, các bu i hòa nh c, c h i vi c làm và đàn ông.
M c cu i cùng ch a được minh ch ng là có l i v i Malorie cho đ n khi cô g p Henry Martin.
“Ôi Chúa tôi,” Shannon hét lên. “Chuy n này có l đã x y ra Canada n a. Th c s nghiêm tr ng đ y, Malorie. Em đang làm gì trong đó th ?”
Malorie m vòi và đ nước l nh ch y qua nh ng ngón tay. Cô h t m t ít nước lên m t. Nhìn vào gương, cô nghĩ đ n b m mình v n còn Upper Peninsula. H ch a t ng nghe đ n Henry Martin. Cô ch a nói chuy n v i anh ta k t cái hôm tình m t đêm c a h . V y mà gi đây, cô có th đã b ràng bu c v i anh ta mãi mãi.
Đ t nhiên, c a phòng t m b t m . Malorie túm l y m t chi c khăn.
“Ch t ti t, Shannon.”
“Em có nghe ch nói không đ y, Malorie? Câu chuy n đó kh p
m i n i. Người ta đang nói nó liên quan đ n vi c nhìn th y th gì đó. Không l sao? Ch v a nghe CNN nói r ng đó là đi m gi ng nhau trong m i s c . N n nhân nhìn th y th gì đó trước khi t n công người khác và t t . Em có tin được chuy n này không? Tin được không?”
Malorie t t quay l i v i ch gái. Khuôn m t không bi u hi n c m xúc gì.
“Này, em kh e không, Malorie? Trông em không được n l m.” Malorie b t đ u khóc. Cô c n môi dưới. Cô đã c m khăn nh ng ch a che người. Cô v n đ ng trước gương nh đang ki m tra cái b ng tr n c a mình. Shannon nh n ra đi u này.
“Ôi ch t ti t,” Shannon nói. “Em đang lo r ng em…” Malorie g t đ u. Hai ch em bước v phía nhau trong phòng t m màu h ng và Shannon ôm l y Malorie, v v l ng an i. “Được r i,” cô nói. “Đ ng ho ng h t. Đi th đã. M i người v n làm th mà. Được không? Đ ng lo l ng. Ch cá v i em r ng n a s người th xong r i ra k t qu là ch b u bì gì.”
Malorie không tr l i. Cô ch th dài.
“Được r i,” Shannon nói. “Đi nào.”
3
Con người có th nghe bao xa?
B t m t chèo thuy n th m chí còn khó h n nh ng gì Malorie đã t ng hình dung. Chi c thuy n nhi u l n đâm vào b và m c k t m t lúc lâu. Trong kho ng th i gian đó, cô b vây hãm b i c nh tượng nh ng bàn tay vô hình vươn v nh ng d i khăn đang b t m t b n tr . Nh ng ngón tay thò lên t m t nước, t trong bùn
đáy sông. B n tr không gào thét, không rên r . Chúng quá kiên nh n v i vi c đó.
Nh ng con người có th nghe bao xa?
Th ng bé đ ng lên và đ y thân cây đ y rêu đ giúp thuy n thoát ra. Bây gi , Malorie l i đang chèo. B t ch p nh ng tr ng i ban đ u, Malorie có th c m th y r ng h đang ti n lên. Đi u đó khích l cô. Lúc này, m t tr i đã ló d ng, chim hót líu lo trên cây. Đ ng v t lang thang gi a nh ng tán lá dày c a khu r ng bao quanh h . Cá nh y v t lên kh i m t nước, b n nh ng tia nước nh
khi n dây th n kinh c a Malorie kích đ ng. T t c nh ng th đó đ u được nghe th y. Không ph i nhìn th y.
T khi sinh ra b n tr đã được hu n luy n đ th u hi u âm thanh c a r ng. Khi chúng còn bé xíu, Malorie đã bu c áo phông quanh m t chúng và mang chúng đ n bìa r ng. đó, dù bi t r ng chúng còn quá nh đ hi u nh ng gì mình nói, cô v n miêu t âm thanh c a r ng v i chúng.
Lá xào x c, cô nói. M t con v t nh , nh con th , dù luôn nh n
th c được r ng th c t có th là th gì đó ghê g m h n r t nhi u, th m chí ghê g m h n c m t con g u. Trong nh ng ngày đó và c nh ng ngày sau, khi b n tr đ l n đ h c, Malorie t hu n luy n b n thân trong lúc hu n luy n b n tr . Nh ng cô s không bao gi nghe t t được nh b n tr vào m t ngày nào đó trong tương lai. Cô đã hai mươi t tu i trước khi có th phân bi t được ti ng m a r i và ti ng gõ c a s , ch d a vào thính giác. Cô được nuôi l n d a vào th giác. Li u vi c đó có khi n cô tr thành m t giáo viên t i không? Li u vi c cô mang lá vào trong nhà và b t b n tr , đang b t m t, phân bi t ti ng cô gi m lên lá v i ti ng lá v trong n m tay có ph i là bài h c đúng đ n hay không?
Con người có th nghe bao xa?
Boy thích cá, cô bi t. Malorie thường b t cá sông b ng cái c n câu g sét được ch t o t m t chi c ô tìm th y trong h m. Boy thích nhìn cá qu y trong thùng nước gi ng nhà b p. Nó cũng v l i chúng. Malorie nh mình đã nghĩ đ n vi c ph i đi b t t ng con thú m t trên hành tinh này và mang v nhà đ b n tr bi t chúng có hình thù nh th nào. Vi c chúng có c h i nhìn th y nh ng con thú đó có mang l i đi u gì khác bi t không? Girl s nghĩ gì v m t con cáo? M t con g u trúc? Ngay c ô tô cũng là th n tho i, ch có th tham kh o qua nh ng b c v nghi p d c a Malorie. Giày, b i cây, vườn, c a hàng, tòa nhà, đường ph và sao tr i. Sao nào, cô s ph i tái hi n l i c hành tinh này cho chúng. Nh ng th t t nh t h có được là cá. Và th ng bé yêu chúng.
Bây gi , trên dòng sông, nghe th y m t ti ng qu y khe kh , cô lo l ng s hi u kì s khi n th ng bé tháo băng b t m t. Con người có th nghe bao xa?
Malorie c n b n tr l ng nghe âm thanh c a cây, c a gió, c a b sông b n th u d n đ n c m t th gi i c a nh ng sinh v t s ng. Dòng sông là m t khán đài, Malorie v a ng m nghĩ, v a chèo thuy n.
Nh ng nó cũng là m t n m m .
B n tr ph i l ng nghe.
Malorie không th giũ b tưởng tượng v nh ng bàn tay thò ra t bóng t i, túm l y đ u b n tr , c tình gi t đi th đang b o v chúng.
Hít th n ng n và toát m hôi h t, Malorie c u nguy n r ng con người có th ch l ng nghe mà vượt qua được m i hi m nguy.
4
Malorie đang lái xe. Hai ch em dùng chi c Ford Festiva đ i 1999 c a cô, b i vì nó còn nhi u xăng h n. H m i đi cách nhà ba d m, v y mà đã có d u hi u c a nh ng thay đ i.
“Nhìn kìa!,” Shannon nói, ch vào hàng lo t ngôi nhà. “Chăn che kín c a s .”
Malorie c chú ý đ n nh ng đi u Shannon đang nói, nh ng suy nghĩ c a cô c quay v cái b ng c a mình. S bùng n tin t c Nga trên các phương ti n làm cô lo l ng nh ng cô không nhìn nh n chúng nghiêm túc nh người ch gái. Các trang m ng online khác hoài nghi h n, gi ng nh Malorie. Cô đ c blog, đ c bi t là trang Con người ngu ng c, trên đó đăng nh ng b c nh c nh báo c a m i người, bên dưới thêm vào vài dòng chú thích hài hước. Trong khi Shannon h t ch ra ngoài c a s l i che m t, Malorie nghĩ v m t trong nh ng b c nh đó. Ch p m t ph n đang treo chăn che c a s . Bên dưới là dòng chú thích ghi: Em yêu, em nghĩ sao n u chúng ta chuy n giường ra ngay đây?
“Em có tin được không?” Shannon nói.
Malorie l ng l g t đ u. Cô r trái.
“Thôi nào,” Shannon nói. “Em nh t đ nh ph i th a nh n, chuy n này đang tr nên thú v .”
Malorie ph n nào đ ng ý. Chuy n này cũng thú v . Bên l đường, m t c p đôi đi qua, gi kh kh m t t báo ngang m t. Vài người tài x đã d ng gương chi u h u lên. Malorie h h ng t
h i li u đó có ph i là d u hi u cho th y m t xã h i b t đ u tin r ng có gì đó sai sai không. Và n u v y thì sai đâu? “Em không hi u,” Malorie nói, ph n vì mu n làm mình phân tán t tưởng, ph n vì đã b t đ u quan tâm.
“Không hi u cái gì?”
“H nghĩ r ng nhìn ra bên ngoài không an toàn sao? Nhìn b t kì đâu?”
“Đúng th ,” Shannon nói. “Đó chính xác là đi u h nghĩ. Ch nói v i em su t r i còn gì.”
Shannon luôn t ra k ch tính, Malorie nghĩ.
“H m, nghe th t điên r ,” cô nói. “Và hãy nhìn người kia mà xem!”
Shannon quay v phía Malorie ch , r i ngo nh m t đi ngay. M t người đàn ông m c b vest trang tr ng dò d m bước đi v i cây g y dành cho người mù. M t ông ta nh m t t.
“Không ai x u h vì làm nh th ,” Shannon nói, m t nhìn xu ng giày. “Đó m i là đi u l lùng.”
Khi h r vào hi u thu c Stokely, Shannon gi tay lên đ che m t. Nh n ra đi u đó, Malorie li n nhìn quanh bãi đ xe. Nh ng người khác cũng đang làm nh th .
“Ch lo mình s nhìn th y cái gì?” Cô h i.
“Ch a ai bi t câu tr l i.”
Malorie đã nhìn th y bi n hi u màu vàng to đùng c a c a hàng thu c này c nghìn l n. Nh ng nó ch a bao gi trông vô v đ n th .
Hãy đi mua que th thai đ u tiên c a mày nào, cô nghĩ trong khi bước ra kh i xe. Hai ch em đi qua bãi đ xe.
“Nó đ g n thu c men, ch nghĩ th ,” Shannon thì th m, m t tay m cánh c a trước, m t tay v n đang che m t. “Shannon, thôi đi.”
Malorie d n đường đ n dãy k d ng c y t cho gia đình. Có First Response, Clearblue Easy, New Choice và sáu nhãn hi u khác. “Sao có nhi u lo i th ?,” Shannon nói, l y m t cái t trên k . “Dân tình không dùng bao cao su n a sao?”
“Em nên ch n cái nào?”
Shannon nhún vai. “Trông cái nào cũng gi ng cái nào.” M t người đàn ông đ u kia c a dãy k đang m m t h p băng c u thương. Anh ta gi m t cái lên che m t.
Hai ch em mang que th thai đ n qu y thanh toán. Andrew, b ng tu i Shannon và đã t ng h n hò v i cô m t l n, đang trông qu y. Malorie mu n ch m d t giây phút này ngay l p t c. “ ,” Andrew th t lên, quét mã cái h p nh .
“Im đi, Andrew,” Shannon nói. “Cái này dành cho con chó c a b n em.”
“Gi các em nuôi c chó c đ y?”
“Ph i,” Shannon nói, nh n chi c túi anh ta đã b que th thai vào. “Và nó r t n i ti ng trong khu nhà em.”
Ch ng đường quay v nhà là m t s hành h đ i v i Malorie. Chi c túi nilon n m gi a b n h cho th y r ng cu c đ i cô đã thay đ i.
“Nhìn kìa,” Shannon nói, ch ra ngoài c a s xe b ng cái tay nãy gi che m t.
Hai ch em ch m ch m d ng l i trước c t đèn đ . H nhìn th y m t người ph n đ ng trên chi c thang nh , đang đóng đinh chi c chăn bông vào bên ngoài c a s căn nhà góc đường.
“Khi chúng ta v đ n n i ch s làm đúng nh th ,” Shannon nói.
“Shannon.”
Khu ph nhà h , v n đông đúc tr con hàng xóm, gi v ng tanh. Ch ng còn nh ng chi c xe đ p ba bánh màu xanh dán đ
can. Không ai ch i bóng chày Wiffle.
Khi đã vào trong nhà, Malorie ti n đ n phòng t m và Shannon ngay l p t c b t ti vi lên.
“Ch nghĩ em ch c n tè lên nó, Malorie!” Shannon g i v i theo. Trong phòng t m, Malorie có th nghe tin t c.
Khi Shannon đi đ n c a phòng t m, Malorie đang đ ng nhìn ch m ch m vào cái v ch màu h ng, l c l c đ u.
“Ôi tr i,” Shannon kêu lên.
“Em ph i g i cho b m ,” Malorie nói. M t ph n trong cô đã h quy t tâm, cho dù còn đ c thân nh ng cô s sinh đ a bé này ra. “Em c n g i Henry Martin,” Shannon nói.
Malorie quay sang nhìn ch mình th t nhanh, c ngày nay cô đã ng ra r ng Henry Martin s không đóng vai trò l n trong vi c nuôi d y đ a tr . B ng cách nào đó, cô đã ch p nh n chuy n này. Shannon cùng cô ra phòng khách, n i nh ng thùng đ ch a m
n m ng n ngang trước ti vi. Trên màn hình chi u c nh m t đám ma. Các phóng viên CNN đang th o lu n v nó. Shannon l i g n ti vi và gi m âm lượng. Malorie ng i trên đi văng và g i Henry Martin b ng đi n tho i di đ ng.
Anh ta không tr l i. Vì v y cô nh n tin.
Chuy n quan tr ng. G i cho em khi anh có th .
Đ t nhiên Shannon đ ng ph t d y và hét lên.
“Em có nhìn th y không, Malorie? M t tai n n Michigan! Ch nghĩ h đang thông báo s ki n di n ra Upper Peninsula!” Trong đ u Malorie nghĩ ngay đ n b m h . Khi Shannon tăng âm lượng, hai ch em nghe th y người ta đã phát hi n m t c p v ch ng già khu v c núi Iron treo c trên cành cây trong khu r ng g n đó. Phóng viên nói h dùng chính th t l ng c a mình. Malorie g i đi n cho m . Bà nh c máy sau hai h i chuông. “Malorie.”
“M .”
“M đoán con g i vì b n tin đó?”
“Không. M , con mang thai r i.”
“Ôi Chúa tôi, Malorie.” M cô l ng đi m t lúc. Malorie có th nghe th y ti ng ti vi v ng vào ng nghe. “Con đang nghiêm túc h n hò v i ai đó?”
“Không , đó là m t s c .”
Lúc này, Shannon đang đ ng trước ti vi, m t m l n. Cô đang ch vào ti vi, nh mu n nh c nh Malorie t m quan tr ng c a nó. Trong đi n tho i, m cô đang im l ng.
“M có n không, m ?”
“À, ngay bây gi thì m lo cho con h n đ y, con yêu.” “Vâng, r t không đúng lúc.”
“Con có bao lâu r i?”
“Năm tu n, con nghĩ th . Cũng có th là sáu.”
“Và con s gi nó? Con đã quy t đ nh r i?”
“Vâng, ý con là, con v a m i bi t. Vài phút trước. Nh ng con s gi nó. Đúng th .”
“Con đã báo cho b đ a bé bi t ch a?”
“Con đã nh n tin cho anh ta. Con s g i đi n n a.” Malorie d ng l i m t chút r i ti p t c nói:
“ đó m có c m th y an toàn không? M có n không?” “M không bi t, m không bi t. Ch ng ai an toàn c và b m r t s hãi. Nh ng bây gi m lo l ng cho con h n.” Trên màn hình, người ph n đang dùng bi u đ đ gi i thích chuy n có l đã x y ra. Cô ta đang v m t đường t l i đi nh n i chi c xe c a c p v ch ng được tìm th y. M Malorie nói r ng bà có người quen bi t c p v ch ng đó. H c a h là Mikkonen, bà nói. Người ph n trong màn hình gi đang đ ng trên m t th
trông nh là m ng kính nhu m đ y máu.
“Chúa tôi,” Shannon kêu lên.
“Ôi, m ước gì b con nhà,” m cô nói. “Và con mang thai. Ôi, Malorie.”
Shannon gi t l y đi n tho i. Cô h i m có bi t chuy n gì c th h n b n tin không. M i người đó nói gì? Ch có m t v tai n n này thôi sao? M i người đã th c hi n các bi n pháp đ phòng ch a?
Khi Shannon ti p t c nói chuy n đ y hào h ng qua đi n tho i, Malorie đ ng d y kh i đi văng. Cô bước đ n c a trước và m nó ra. Nhìn d c ngang ph , cô nghĩ th m, Chuy n này nghiêm tr ng đ n m c nào?
Ngoài sân không có bóng dáng người hàng xóm nào. C a s các ngôi nhà không xu t hi n khuôn m t nào. M t chi c ô tô ch y qua và Malorie không th th y m t người lái xe. Anh ta che m t b ng bàn tay.
Trên bãi c g n l i đi trước nhà là t báo bu i sáng. Malorie bước v phía nó. Tiêu đ trang chính là v s v tai n n ngày càng tăng. Nó vi t th t đ n gi n: M T V KHÁC. Shannon có th đã k cho cô m i th được vi t trong t báo này. Malorie c m nó lên và l t trang, d ng l i trước m t m u tin trang sau.
M u tin đó được tách riêng ra. M t ngôi nhà Riverbridge m c a đón người l . M t “ngôi nhà an toàn”, báo vi t th . M t n i n náu. Ch nhà hi v ng r ng nó s tr thành m t n i “trú n” khi nh ng tin t c m đ m leo thang t ng ngày.
Malorie nhìn l i con ph , c m nh n n i s hãi th c s đ u tiên đang râm ran kh p mình. Cô th y cánh c a nhà hàng xóm m ra r i đóng l i th t nhanh. Tay c m t báo, Malorie ngoái l i nhìn vào nhà, n i ti ng ti vi v n vang lên n ào. Bên trong, b c tường đ u kia c a phòng khách, Shannon đang đóng đinh t m chăn lên m t trong nh ng ô c a s .
“Thôi nào,” Shannon nói. “Vào đây. Và đóng c a l i đi.”
5
Sáu tháng trước khi b n tr ra đ i, Malorie b t đ u l b ng. Chăn đã che kín m i c a s trong ngôi nhà. C a ra vào không bao gi thi u khóa và không bao gi đ m . Tin t c v nh ng s ki n không th gi i thích xu t hi n thường xuyên v i m t đ đáng báo đ ng. Th đã t ng là tin nóng hai tu n m t l n đã tr thành thường nh t. Quan ch c chính ph được ph ng v n trên ti vi. Nh ng câu chuy n t tít mi n đông nh Maine, hay tít mi n nam nh Florida, gi là lí do khi n c hai ch em th c hi n các bi n pháp phòng b . Shannon, h ng ngày d o qua hàng tá blog, quay cu ng s hãi trong m ý tưởng h n đ n, nh t nh nh m i th m t tí t nh ng gì đã đ c. Malorie không bi t ph i tin vào đi u gì. Nh ng câu chuy n xu t hi n hàng gi trên m ng. Đó là đi u duy nh t m i người nói trên các phương ti n thông tin đ i chúng và là ch đ duy nh t trên m t báo. Các trang m ng m i t p trung toàn l c c p nh t di n bi n c a ch đ này. M t trang tr ng h n b n đ toàn c u, v i nh ng khuôn m t đ đánh d u các thành ph đã x y ra chuy n. L n cu i cùng Malorie xem, có h n ba trăm khuôn m t. Trên m ng, h g i nó là “V n đ ”. Có m t ni m tin chung đang ngày càng lan r ng r ng dù “V n đ ” đó là gì, nó ch c ch n b t đ u b ng vi c người ta nhìn th y th gì đó.
Malorie kháng c l i ni m tin đó lâu h t m c có th . Hai ch em tranh cãi thường xuyên, Malorie trích d n các trang cười nh o s kích đ ng c a đám đông, Shannon trích d n m i th khác.
Nh ng r i Malorie cũng s m t b , khi nh ng trang cô thường xuyên đăng nh p b t đ u đ a câu chuy n v người thân c a chính h và tác gi c a nh ng blog đó cu i cùng cũng ph i th a nh n s lo l ng.
S r n n t, lúc đó Malorie nghĩ. Bi u hi n ngay c phái hoài nghi.
Ngày ngày trôi qua, Malorie tr i nghi m m t ki u cu c s ng kép. Không ai r i kh i nhà. C hai đ m b o r ng c a s được che kín. H xem CNN, MSNBC và Fox News cho đ n khi h không còn s c đ xem nh ng câu chuy n y chang nhau l p đi l p l i. Và khi Shannon ngày càng tr nên lo l ng và th m chí suy s p, Malorie bám l y hi v ng mong manh r ng t t c nh ng chuy n này r i s
t d ng bi n m t.
Nh ng không. M i chuy n tr nên t i t h n.
Ba tháng s ng nh b giam c m, n i s l n nh t c a Malorie và Shannon tr thành s th t khi b m h không tr l i đi n tho i n a. H cũng không h i âm email.
Malorie mu n lái xe v phía b c đ quay v Upper Peninsula. Nh ng Shannon không đ ng ý.
“Chúng ta đành ph i tin r ng h đang an toàn, Malorie. Chúng ta ph i tin r ng đi n tho i c a h b t t ngu n. Lái xe đi b t kì đâu vào lúc này là ngu xu n. Đ n c a hàng g n đây hay lái xe chín gi đ ng h đ u là t sát.”
“V n đ ” luôn d n đ n k t qu là t t . Fox News đã nh c l i t đó thường xuyên đ n m c gi đây h ph i dùng đ n nh ng t đ ng nghĩa: “T h y”, “T hi sinh”, “T sát”. M t phóng viên miêu t nó là “s xóa s cá nhân”, m t c m t không được hưởng ng. Ch d n c a chính ph được phát l i trên ti vi. Lu t gi i nghiêm toàn qu c được ban b . Người dân được khuyên khóa c a chính, che c a s và quan tr ng nh t là không nhìn ra bên ngoài. Trên đài, các chương trình âm nh c đã b thay th hoàn toàn b i nh ng
cu c th o lu n.
C t đ t liên l c, Malorie nghĩ. Th gi i, không gian bên ngoài, đang b đóng l i.
Không ai có câu tr l i. Không ai bi t chuy n gì đang di n ra. Người ta nhìn th y th gì đó xui khi n h làm h i k khác. Làm h i chính mình.
Con người đang ch t d n. Nh ng t i sao?
Malorie c g ng bình tâm l i b ng cách t p trung vào đ a tr đang l n lên trong b ng. Dường nh cô đang g p ph i m i tri u ch ng được đ c p trong cu n sách v sinh đ , Mang thai. Xu t huy t nh . T c ng c. M t m i. Shannon nói r ng tâm tr ng c a Malorie tr nên th t thường nh ng s thèm ăn đang khi n cô phát điên. Không dám lái xe đ n c a hàng, hai ch em m c k t v i nh ng th c ăn h đã d tr không lâu sau khi mua que th thai. Nh ng kh u v c a Malorie đã thay đ i. Th c ăn thông thường làm cô kinh t m. Vì th cô k t h p chúng l i v i nhau. Bánh sô cô la h nh nhân cam. Th t gà v i x t cocktail. Cá s ng v i bánh mỳ. Cô m tưởng v kem. Cô thường xuyên nhìn c a ra vào, nghĩ r ng chuy n ng i vào sau gh lái và đ n c a hàng th t d dàng làm sao. Cô bi t r ng vi c đó ch m t mười lăm phút. Nh ng m i l n cô đ nh làm v y, ti vi l i đ a m t câu chuy n kh ng khi p khác. H n n a, ai mà bi t li u nhân viên c a hàng còn đi làm n a hay không?
“Ch nghĩ người ta nhìn th y cái gì?,” Malorie h i Shannon. “Ch không bi t, Mal. Ch th t s không bi t.”
Hai ch em thường xuyên h i nhau câu này. S lượng nh ng gi thuy t đã được sinh ra trên m ng là không th tính đ m. T t c đ u làm Malorie s h t h n. T n thương th n kinh do sóng phát thanh trong th i đ i công ngh vô tuy n là m t gi thuy t. Bước nh y ti n hóa sai sót c a loài người là m t gi thuy t khác. New Ager nói chuy n này là do loài người đang ti p xúc v i m t hành
tinh s p n ho c m t tr i đang ch t đi.
Vài người tin r ng ngoài kia có nh ng sinh v t kì bí. Chính ph không nói gì ngo i tr nh c m i người khóa c a l i. Malorie ng i trên đi văng m t mình, ch m rãi xoa b ng và xem
ti vi. Cô lo r ng ch ng có tin t c kh quan nào đ xem và đ a tr s c m nh n được s lo l ng c a mình. Cu n Mang thai nói v i cô r ng chuy n này s x y ra. Đ a tr s tr i nghi m nh ng c m xúc c a người m . D u v y, cô không th r i m t kh i màn hình. Trên chi c bàn c nh b c tường sau l ng cô, m t chi c máy tính đang m . Đài đang phát nh c du dương. T t c đ u khi n Malorie c m th y nh mình đang trong phòng tr c chi n. Trung tâm c a v n v t, trong lúc chúng đang tan tác. Đi u đó làm cô choáng váng. Và nó tr nên đáng s . Không còn nh ng đo n phim qu ng cáo. Phát thanh viên nhi u khi d ng kh ng l i, th n nhiên phô bày s kinh
ng c vì nh n được tin t c c p nh t lúc đang phát sóng. B qua nh ng ti ng n đó, Malorie nghe th y Shannon đang di chuy n t ng hai.
Sau đó, khi Gabriel Townes, m t trong nh ng phóng viên chính c a CNN, l ng l đ c m t t gi y anh v a m i nh n được, Malorie nghe th y m t ti ng b ch t ng trên. Cô d ng l i.
“Shannon!” cô g i. “Ch không sao ch ?”
Gabriel Townes trông không kh e. G n đây, anh ta lên hình khá nhi u. CNN đ cho khán gi bi t r ng r t nhi u phóng viên c a h đã thôi không đ n đài. Townes đã ng đó. “Chúng ta s cùng nhau vượt qua vi c này” là kh u hi u m i c a anh ta. Tóc anh ta không còn ch i chu t n a. Anh ta trang đi m r t s sài. Gay g t h n là bi u hi n ki t s c trong cách đ a tin c a anh ta. Trông anh ta th t h c hác.
“Shannon? Xu ng đây đi. Townes có tin m i thì ph i.” Nh ng không có l i h i đáp. Ch có s im l ng t ng trên. Malorie đ ng d y và gi m ti ng ti vi xu ng.
“Shannon?”
Gabriel tr m ngâm nói v m t v ch t đ u Toledo. Cách ch Malorie đang xem không đ n tám mươi d m.
“Shannon?! Ch đang làm gì trên đó th ?”
Không có ti ng tr l i. Townes l ng l ng nói trên ti vi. Không có hình nh đi kèm. Không nh c n n. Không ph đ .
Malorie đ ng gi a phòng và ngước lên tr n nhà. Cô gi m ti ng ti vi l n n a, t t đài đi, r i lên c u thang.
tay v n, cô ch m ch m nhìn lên chi u ngh tr i th m. Đi n đã t t nh ng m t tia sáng m ng manh trông nh ánh n ng chi u lên tường. Bám vào thành g , Malorie đ t chân lên th m. Cô ngoái nhìn c a chính và hình dung ra c nh tượng h n đ n c a t t c tin t c mình đã nghe.
Cô lên c u thang.
“Shannon?”
Gi cô đang đ u c u thang. Run r y. Bước d c hành lang, cô th y ánh n ng h t ra t phòng ng c a Shannon. Cô ch m ch m ti n đ n cánh c a đang hé m và nhìn vào bên trong.
M t góc c a s l ra. M t góc chăn treo trên c a đã x xu ng. Malorie nhanh chóng ngo nh m t đi. M t s tĩnh l ng bao trùm trái ngược v i âm thanh vo ve c a ti vi t ng dưới. “Shannon?”
Cu i hành lang, c a phòng t m đang m . Đi n đang b t. Malorie bước v phía đó. Khi đ n n i, cô nín th và quay sang nhìn.
Shannon đang n m trên sàn, ng a m t lên tr n. M t chi c kéo thò ra t ng c. Máu bao quanh ch cô, đ ng thành vũng trên n n đá. Dường nh vũng máu đó còn nhi u h n lượng máu trong c th ch .
Malorie hét lên, túm ch t khung c a và trượt ngã xu ng sàn,
gào thét. Ánh sáng gay g t c a phòng t m chi u r i m i chi ti t. S ch t l ng đ ng trong m t ch cô. Chi c áo s mi lún sâu vào ng c cùng v i lưỡi kéo.
Malorie bò đ n b n t m và nôn e. Máu ch dây vào người cô. Cô c đánh th c Shannon nh ng cô bi t ch không th t nh d y. Malorie đ ng lên, nói v i Shannon, r ng cô s đi tìm s tr giúp. Lau máu tay, Malorie ch y xu ng t ng dưới và tìm th y đi n tho i trên đi văng. Cô g i c nh sát. Không ai tr l i. Cô l i g i. Không ai tr l i. Sau đó cô g i b m . V n không ai tr l i. Cô quay người và ch y ra c a chính. Cô ph i tìm người giúp. Bàn tay cô n m ch t đ m c a nh ng cô nh n th y r ng mình không th
v n nó.
Chúa i, Malorie nghĩ. Shannon s không bao gi t nguy n làm th này. Chúa i, chuy n đó là th t! Có th gì đó ngoài kia. B t k Shannon nhìn th y gì, h n nó g n ngôi nhà. M t t m g là t t c nh ng gì ngăn cách cô v i th đã gi t ch t ch gái cô. Th ch gái cô đã nhìn th y.
Cô nghe th y ti ng gió reo trong r ng. Không có âm thanh nào khác. Không ti ng xe. Không hàng xóm. Ch có s tĩnh l ng. Cô đang m t mình. Đ t nhiên, cô kh s hi u r ng mình c n ai đó. Cô c n an toàn. Cô ph i tìm cách r i kh i ngôi nhà này. Hình nh Shannon bùng lên trong tâm trí cô, Malorie ch y vào b p. đó, dưới ch u r a bát, cô kéo ra m t ch ng báo. Cô cu ng cu ng l t qua chúng. Hít th n ng nh c, m t căng ra. Cô ki m tra m t sau c a m i t báo.
Cu i cùng, cô tìm th y nó.
B n tin đ c bi t. Riverbridge. Nh ng người l m i người l vào nhà mình. Malorie đ c l i l n n a. R i đ c l i l n n a. Cô quỳ s p xu ng, n m ch t t báo.
Riverbridge cách đây hai mươi phút. Shannon th y th gì đó ngoài kia và nó đã gi t ch y. Malorie ph i đ a mình và con đ n
n i an toàn.
Đ t nhiên, h i th n ng n c a cô nhường ch cho nh ng dòng nước m t nóng h i b t t n. Cô không bi t ph i làm gì. Cô ch a bao gi th y s nh th này. Có c m giác m i th trong cô th t nóng, nh th cô đang b c cháy.
Cô òa lên khóc. Qua làn nước m t, cô đ c bài báo m t l n n a. Và nước m t c a cô r i trên trang báo.
6
“Cái gì th , Boy?”
“M có nghe th y không?”
“Cái gì? Con nghe th y gì? Nói đi!”
“M nghe đi .”
Malorie l ng nghe. Cô d ng chèo thuy n và l ng nghe. Có ti ng gió, dòng sông, ti ng chim quang quác trên cao tít t p, th nh tho ng có ti ng chân c a nh ng đ ng v t nh trong r ng. Có c ti ng th và ti ng trái tim cô đ p d n d p. Và vượt lên t t c nh ng ti ng n này, t đâu đó trong lòng sông, phát ra m t âm thanh làm cô ngay l p t c c m th y s hãi.
Th gì đó đang trong nước và đi cùng h .
“Đ ng nói gì!” Malorie rít lên.
B n tr im l ng. Cô đ t cán mái chèo trên đùi r i b t đ ng. Có th gì đó th t l n trong dòng nước phía trước h . Th gì đó tr i lên và qu y.
Sau t t c nh ng vi c đã làm đ b o v b n tr kh i phát điên, Malorie t h i li u mình đã chu n b đ cho chúng đ i phó v i nh ng hi n th c cũ kĩ hay ch a.
Nh là đ ng v t hoang dã đang chi m c dòng sông mà con người đã lâu không còn lai vãng thường xuyên.
Mũi thuy n h i ch ch v bên trái Malorie. Cô c m th y h i nóng c a th gì đó ch m vào mép s t đuôi mái chèo.
Chim trên cây đã im ti ng hót.
Cô nín th và nghĩ đ n lũ tr .
Th gì đang đùa gi n v i mũi thuy n c a h ?
Có ph i là m t trong nh ng sinh v t đó hay không? Cô ho ng lo n nghĩ. Làm n, đ ng, l y Chúa, làm n là m t đ ng v t. Làm n! Malorie bi t r ng n u b n tr tháo băng b t m t, n u chúng gào thét trước khi phát điên, cô v n s không m m t.
Thuy n l i di chuy n m c dù Malorie không chèo n a. Cô n m l y m t mái chèo và chu n b s n sàng vung nó lên. Nh ng r i cô nghe th y ti ng nước r ra. Th đó đang chuy n đ ng, dù nghe v n còn xa xăm. H i th Malorie n ng nh c đ n m c cô ph i th d c liên h i.
Cô nghe th y ti ng cành cây xào x c b sông bên trái và tưởng tượng ra th đó đã trèo lên b .
Ho c có l nó bước đi.
Có ph i sinh v t đang đ ng đó? Nghiên c u cành cây và bùn dưới chân.
Nh ng suy nghĩ y nh c cô nh đ n Tom. Tom d u dàng, người đã dành m i gi h ng ngày c g ng tìm cách s ng sót gi a th gi i m i kh ng khi p này. Cô ước gì anh đây. Anh s bi t cái gì đang t o ra âm thanh đó.
Đó là m t con g u đen, cô t nh .
Ti ng chim hót tr l i. Cu c s ng trên nh ng cành cây ti p di n.
“Con làm r t t t,” Malorie th d c. Gi ng cô căng th ng t t đ . Cô b t đ u chèo thuy n và không lâu sau nghe th y ti ng bé gái xáo các mi ng ghép hình hòa v i ti ng mái chèo trong nước. Cô hình dung ra b n tr , đang trôi xuôi dòng, mù lòa b i t m v i đen, b m t tr i ch gi u b ng cách chi u sáng v n v t. Khăn b t m t m ướt c a cô đang bu c ch t trên đ u. Nó kích ng da
g n tai. Đôi khi, cô có th ph t l đi u đó. Đôi khi, cô l i ch có th nghĩ đ n vi c gãi ng a. B t ch p cái l nh, cô thường xuyên nhúng tay vào nước và làm ướt v i ch da b tr y xước. Ngay trên tai. S ng mũi. Nút bu c phía sau đ u. V i ướt cũng đ ph n nào nh ng Malorie không bao gi quen được v i c m giác mi ng v i c vào m t. Cô v a nghĩ v a chèo thuy n, ngay c m t và lông mi c a cô cũng m t m i vì mi ng v i này.
M t con g u đen, cô t nh l n n a.
Nh ng cô không ch c ch n đ n th .
Nh ng cu c đ u tranh nh này đã chi ph i m i hành đ ng c a Malorie trong b n năm rưỡi qua. T giây phút cô quy t đ nh đi theo ti ng g i trên báo và l n đâu tiên đ n ngôi nhà Riverbridge. M i âm thanh cô nghe th y k t khi đó đã mang đ n nh ng hình
nh t i t h n b t kì đ ng v t nào trên Trái đ t này. “Các con làm r t t t,” Malorie run r y nói v i b n tr . Cô đ nh tr n an chúng nh ng gi ng cô đ l n i s hãi.
7
Riverbridge.
Có m t l n, r t nhi u năm v trước, Malorie đã đ n khu v c này đ tham gia m t b a ti c đón năm m i. Cô h u nh không nh tên c a cô gái t ch c b a ti c. Marcy gì đó. Ho c có l là Maribel. Shannon quen cô y và t i hôm đó, Shannon lái xe. Đường đ n Riverbridge ng p trong tuy t. Tuy t xám b n th u ph kín hai bên đường. Có người l y đá trên nóc nhà pha v i đ u ng. Có người g n nh c i tr n vi t ch “Năm 2009” trên tuy t. Gi đang là gi a tháng B y, cao đi m mùa hè và Malorie đang lái xe. S hãi, cô đ c và đau bu n.
Lái xe ki u này th t kh s . Đi v i t c đ không h n mười lăm d m m t ti ng, Malorie ho ng lo n tìm bi n ch đường, trông ch ng đ tránh các xe khác. Cô nh m m t, r i l i m m t, trong khi v n đang lái xe.
Đường ph tuy t nhiên không m t bóng người. M i căn nhà cô đi qua đ u dùng chăn và ván g che kín c a s . M t trước các c a hàng v ng hoe. Bãi đ xe c a các siêu th tr ng tr n. Cô ngay l p t c quay l i nhìn đường, đi theo l trình đánh d u trên b n đ đ t bên c nh. Cô c m th y bàn tay mình m m o t trên vô lăng. M t cô nh c nh i vì khóc quá nhi u. Cô c m th y t i l i kh ng khi p vì đã đ l i xác ch mình trên sàn phòng t m nhà.
Cô không chôn ch y. Cô c th b đi.
B nh vi n không tr l i đi n tho i, nhà tang l cũng th .
Malorie choàng chi c khăn màu xanh và vàng mà Shannon yêu thích.
Đài ho t đ ng ph p phù. M t người đàn ông đang nói đ n kh năng v m t cu c chi n tranh. Anh ta nói loài người ph i đoàn k t v i nhau nh ng r i đó ch là nh ng l i sáo r ng. Cô vượt qua m t chi c xe b b l i bên đường, c a xe đang m . M t chi c áo khoác treo trên gh hành khách ch m xu ng đường. Malorie nhanh chóng quay đ u nhìn phía trước. R i cô nh m m t. R i cô l i m m t.
Đài đang ho t đ ng. Người đàn ông đó v n đang nói v chi n tranh. Có th gì đó di chuy n bên ph i và cô li c nó qua đuôi m t. Cô không nhìn nó. Cô nh m m t ph i. Phía trước, gi a đường, m t con chim đáp xu ng và r i l i bay lên. Khi Malorie đi đ n ch đó, cô th y con chim b thu hút b i m t con chó ch t. Malorie lái xe qua nó. Chi c xe n y lên; đ u cô đ p vào nóc xe, vali kêu l ch c ch gh sau. Cô run l y b y. Con chó trông không ch
ch t r i, nó còn có v méo mó. Cô nh m m t. Cô l i m m t. M t con chim, có l chính con chim đó, kêu trên b u tr i. Malorie đi qua ph Roundtree. Ph Ballam. Horton. Cô bi t mình đã đ n g n. Có th gì đó v t qua bên trái cô. Cô nh m m t trái. Cô lướt qua m t chi c xe t i ch th tr ng không và th t n m tung tóe trên n n bê tông. M t con chim bay quá th p, suýt n a đâm vào kính ch n. Cô hét lên, nh m c hai m t, r i l i m ra. Khi m m t, cô nhìn th y bi n ch đường mình đang tìm ki m. Shillingham.
Cô r ph i, nh n phanh khi r vào góc cua d n đ n đường Shillingham. Cô không c n ki m tra b n đ đ tìm s nhà 273. Nó đã trong đ u cô su t c quãng đường.
Ngoài m t vài chi c xe đ trước nhà bên tay ph i, c con ph v ng hoe. Khu dân c này thu c vùng ngo i ô, bình dân. H u h t các nhà đ u gi ng nhau. Nh ng bãi c đã m c quá cao. M i c a s đ u b che kín. Malorie háo h c nhìn ngôi nhà có xe đ trước c a
và bi t r ng nó chính là ngôi nhà mình đang tìm.
Cô nh m m t l i và nh n phanh.
Xe d ng l i và cô th h n h n, hình nh m o c a ngôi nhà v n trong đ u.
Gara bên ph i. Cánh c a gara màu xám đang đóng. Mái nhà l p ngói nâu n m trên nh ng b c tường g ch tr ng. C a ra vào màu nâu đ m h n. Các c a s đ u được che kín. Và có m t gác mái.
G ng mình, m t v n nh m, Malorie quay người và n m l y tay c m c a vali. Ngôi nhà có l cách ch cô đang đ ng m t mét rưỡi. Cô bi t th vì mình đang không đ ng g n l đường. Cô không quan tâm. C g ng làm mình bình tĩnh l i, cô hít vào th t sâu, th ra t
t . Chi c vali n m bên c nh, trên gh hành khách. M t nh m, cô l ng nghe. Không nghe th y ti ng đ ng gì bên ngoài xe, cô m c a gh lái và bước ra bên ngoài, v i l y đ đ c c a mình. Đ a bé đ p trong b ng cô.
Malorie th h n h n, lo ng cho ng v i vali hành lý. Cô suýt m m t đ nhìn xu ng b ng. Thay vào đó, cô đ a tay xoa b ng. “Chúng ta đây r i,” cô thì th m.
Cô n m l y vali và mò m m, c n th n bước v phía bãi c trước nhà. Khi c m th y c dưới đ giày, cô đi nhanh h n, lướt qua nh ng b i c th p. Gai đâm vào c tay và hông cô. Cô lùi l i, l ng nghe và c m nh n n n bê tông dưới đ giày, th n tr ng bước đ n n i cô nghĩ là c a ra vào.
Cô đã đúng. Đ t vali xu ng, cô dò d m d c tường tìm chuông c a. Cô b m chuông.
Ban đ u, không có ai tr l i. Cô tuy t v ng c m th y r ng mình đã đ n bước đường cùng. Cô lái xe xa đ n th , đương đ u v i c th gi i này, ch vì cái gì sao? Cô b m chuông l n n a. R i l n n a. L n n a. V n không ai tr l i. Cô gõ r i b n lo n đ p vào cánh c a.
Không ai tr l i.
R i… cô nghe th y nh ng ti ng th m thì t bên trong. Ôi Chúa tôi! Có người đang đây! Có người nhà!
“Xin chào!,” cô g i kh . Ti ng nói c a chính cô trên con ph v ng l ng làm cô s hãi. “Xin chào! Tôi đ c được m u tin trên báo!”
Im l ng. Malorie đ i, l ng nghe. R i ai đó g i cô.
“Cô là ai?” M t người đàn ông h i. “Cô t đâu đ n?” Malorie c m th y nh nhõm và tràn tr hi v ng. Cô mu n khóc. “Tên tôi là Malorie! Tôi lái xe t Westcourt đ n!”
Sau đó là m t kho ng l ng và, “Cô có nh m m t không?” Đó là gi ng c a m t người đàn ông khác.
“Có. M t tôi đang nh m.”
“Cô đã nh m m t lâu ch a?”
Hãy đ tôi vào đi! Cô nghĩ. Đ TÔI VÀO!
“Không,” cô tr l i. “Ho c có. Tôi lái xe t Westcourt đ n. Tôi nh m m t nhi u h t m c có th .”
Cô nghe th y ti ng rì r m. Ai đó n i gi n. Người ta đang tranh cãi có cho cô vào hay không.
“Tôi ch a nhìn th y cái gì!” Cô nói. “Tôi th . Tôi an toàn. Tôi đang nh m m t. Làm n. Tôi đã đ c m u tin trên báo.” “C nh m m t,” cu i cùng m t người đàn ông nói. “Chúng tôi đang m c a. Khi c a m , cô s đi vào trong nhanh h t m c có th . Được ch ?”
“Được. Vâng. Được.”
Cô đ i. Không khí tĩnh l ng và êm . Không có gì x y ra. R i cô nghe th y ti ng c a b t m . Cô bước nhanh v phía trước. Nh ng bàn tay thò ra và kéo cô vào trong. Cánh c a đóng s p l i sau l ng cô.
“Gi đ i đã,” m t người ph n nói. “Chúng tôi c n ki m tra xung quanh. Chúng tôi c n bi t r ng ch có mình cô đi vào.” MaJorie đ ng nh m m t và l ng nghe. Có v nh h đang mò m m d c nh ng b c tường b ng ch i. M y đôi tay đang ch m vào vai, c và chân cô. Lúc này, có m t người đ ng sau l ng cô. Cô nghe th y ti ng nh ng ngón tay trên cánh c a đóng. “Được r i,” m t người đàn ông nói. “Chúng ta n c .” Khi Malorie m m t, cô th y năm người đang đ ng x p hàng trước m t mình. Vai k vai, h l p kín s nh đ i. Cô nhìn h ch m ch m. H nhìn cô ch m ch m. M t người trong s h đ i m t cái mũ gi ng nh mũ b o hi m. Cánh tay anh y b c kín b ng nh ng th trông nh bông và băng. Bút, bút chì và nh ng v t nh n khác thò ra t d i băng trông nh phiên b n vũ khí th i Trung c c a m t đ a tr . Hai người đang c m ch i.
“Xin chào,” người đàn ông này nói. “Tên tôi là Tom. T t nhiên cô hi u được vì sao chúng tôi ph i tr l i qua c a nh v y. B t kì th gì cũng có th l n vào trong này cùng cô.”
Cho dù Tom đ i mũ b o hi m, Malorie nhìn ra anh có mái tóc nâu vàng. Nét m t cương ngh . Đôi m t xanh ánh lên v thông minh. Anh không cao h n Malorie nhi u. Anh không c o râu và b râu y có màu hung hung.
“Tôi hi u,” Malorie nói.
“Westcourt,” Tom nói, bước v phía cô. “Đó là m t quãng đường đáng k . Cô đã làm m t vi c vô cùng dũng c m. Sao cô không ng i xu ng đ chúng ta có th nói v nh ng th cô nhìn th y d c đường?”
Malorie g t đ u nh ng cô không nhúc nhích. Cô n m vali ch t đ n m c nh ng kh p ngón tay tr ng b ch và đau nhói. M t người đàn ông cao to h n đ n g n cô.
“Nào,” anh y nói, “đ tôi đ cái này cho cô.”
“Cám n.”
“Tên tôi là Jules. Tôi đã đây hai tháng r i. Đa s chúng tôi đ u th . Tom và Don đ n s m h n m t chút.”
Mái tóc đen ng n c a Jules h i b n. Nh th anh đã làm vi c ngoài tr i. Anh có v t t .
Malorie nhìn t ng người m t trong nhà. Có m t ph n và b n người đàn ông.
“Tôi là Don,” Don nói. Tóc anh cũng màu đen. Dài h n m t chút. Anh m c qu n đen, áo s mi ki u c đi n màu tím, tay áo cu n lên đ n t n khu u. Anh có v già h n Malorie, t m hai b y, hai tám tu i. “Cô d a chúng tôi s phát khi p. Ch ng có ai gõ c a trong nhi u tu n r i.”
“Tôi r t xin l i.”
“Đ ng lo,” người đàn ông th t nói. “Chúng tôi cũng t ng làm nh ch . Tôi là Felix.”
Felix trông m t m i. Malorie nghĩ c u còn tr . Hai m t, hai hai tu i. Chi c mũi dài và mái tóc nâu dày khi n c u trông gi ng nh m t nhân v t ho t hình. C u cao nh Jules nh ng g y h n.
“Còn tôi là Cheryl,” người ph n nói, đ a tay v phía cô. Malorie b t tay ch y.
V m t c a Cheryl kém hoan nghênh h n Tom và Felix. Mái tóc nâu che b t m t ph n khuôn m t. Ch m c m t chi c áo sát nách. Ch cũng có v v a làm vi c.
“Jules, anh giúp tôi b th này ra được ch ?” Tom nói. Anh đang c g ng c i mũ b o hi m, nh ng b giáp toàn thân t ch đang c n tr . Jules giúp anh.
Chi c mũ được b đi, Malorie nhìn anh kĩ h n. Mái tóc màu vàng cát r i bù trên khuôn m t tr ng tr o. Nh ng v t tàn nhang m m đi m tô làn da anh. Hàm râu quai nón l a th a nh ng ria mép thì dày h n. Chi c áo s mi c đi n đ n gi n và chi c qu n màu nâu khi n Malorie nh đ n m t người th y c a mình.
L n đ u tiên nhìn th y anh, cô h u nh không nh n ra anh đang chú ý đ n b ng mình.
“Tôi không có ý t c m ch nh ng hình nh cô đang mang thai?” “Vâng,” cô y u t nói, s r ng đây s là m t gánh n ng. “Ôi ch t ti t,” Cheryl la lên. “Cô h n là đang đùa tôi.” “Cheryl,” Tom nói, “cô đang làm cô y s đ y.”
“Nghe này, Malorie ph i không?” Cheryl nói. “Tôi không đ nh t ra đ c đ a đâu nh ng đ m t ph n mang thai bước vào ngôi nhà này th c s là c m t trách nhi m.”
Malorie im l ng. Cô nhìn t khuôn m t này sang khuôn m t khác, chú ý bi u hi n c a h . H dường nh đang nghi n ng m, cân nh c xem có đ kh năng c u mang m t người s p sinh n hay không. Đ t nhiên, Malorie nh n ra r ng cô đã không tính đ n đi u đó. Trên đường lái xe đ n n i này, cô đã không nghĩ r ng mình s sinh con đây.
Nước m t l i lăn dài.
Cheryl l c đ u và ch p nh n, bước đ n g n cô.
“Chúa tôi,” cô lên ti ng. “Đ n đây.”
“Tôi không ch có m t mình,” Malorie đáp l i. “Tôi cùng ch gái Shannon. Bây gi , ch y ch t r i. Tôi đã b ch y l i.” Cô đang khóc. Qua làn nước m t m m , cô th y b n người đàn ông đang quan sát mình. H có v c m thông. Ngay l p t c, Malorie nh n ra r ng m i người đ u có n i đau riêng. “Thôi nào,” Tom nói. “Đ tôi d n cô đi xem nhà. Cô có th dùng phòng ng đ u c u thang. Tôi s ng dưới đây.”
“Không được,” Malorie ph n bác. “Tôi không th giành phòng c a b t kì ai.”
“Tôi quy t th đ y,” Tom nói. “Cheryl ng cu i hành lang trên đó. Phòng Felix c nh phòng cô. D u sao thì, cô đang mang thai. Chúng tôi s giúp cô h t s c có th .”
H đang đi d c hành lang. H qua phòng ng bên trái. R i nhà v sinh. Malorie th y hình nh ph n chi u c a mình trong gương và nhanh chóng ngo nh đi. bên trái, cô th y b p. Trên m t qu y b p là nh ng thùng nước l n.
“Đây là phòng khách. Chúng tôi dành r t nhi u th i gian đây,” Tom nói.
Malorie quay l i th y anh đang khua tay ch v căn phòng l n h n. Có m t chi c đi văng. M t chi c bàn vuông nh , trên đó đ t đi n tho i. Đèn. Gh bành. Th m. L ch được v b ng bút đánh d u trên kho ng tr ng gi a các b c tranh treo tường, c a s đ u được che kín b ng chăn đen.
MaJorie ng ng lên khi m t chú chó đ t nhiên ch y vào phòng. Đó là m t chú chó gi ng collie. Nó nhìn cô thăm dò trước khi l i g n chân cô và đ i cô n ng nó.
“Đây là Victor,” Jules nói. “Nó sáu tu i r i. Tôi nuôi nó t khi còn bé.”
Malorie n ng chú chó. Cô nghĩ Shannon s thích nó. Sau đó, Jules r i kh i phòng, mang vali c a cô lên c u thang tr i th m. Tranh nh treo d c nh ng b c tường dài. M t s là nh, m t s là tranh ngh thu t. cu i c u thang, cô dõi theo anh đang bước vào phòng ng . Đ ng t ch này cô cũng có th th y cái chăn đang che c a s .
Cheryl đ a cô đ n đi văng. Malorie ng i xu ng, ki t s c vì đau bu n và s c. Cheryl và Don cho bi t h s chu n b th c ăn. “Đ ăn đóng h p,” Felix nói. “Ngày tôi đ n chúng tôi đã ch y đi gom góp m t vòng. Đó là th i đi m ngay trước khi v tai n n đ u tiên Upper Peninsula được đ a tin. Người đàn ông c a hàng nghĩ chúng tôi b điên. Chúng tôi có đ th c ăn d tr cho ba tháng n a.”
“Gi thì ít h n m t chút r i,” Don gi i thích, bi n m t vào trong b p. Malorie t h i li u ý anh có ph i là gi đã nhi u mi ng
ăn h n b i s xu t hi n c a mình hay không.
Sau đó, ng i bên c nh cô trên đi văng, Tom h i cô đã nhìn th y gì trên đường lái xe đ n đây. Anh tò mò v m i th . Tom là ki u người s s d ng b t kì thông tin nào cô cung c p và cô c m th y nh nh ng chi ti t v n v t cô nh được ch ng có ích gì. Cô k v i anh v con chó ch t. Xe ch th . Nh ng c a hàng, con ph v ng tanh và chi c xe b b hoang v i chi c áo khoác.
“Có vài chuy n tôi c n ph i nói v i cô,” Tom nói. “Th nh t là, ngôi nhà này không thu c v b t kì ai đây. Ch nhà đã ch t. Tôi s gi i thích đi u đó v i cô sau. Không có m ng. M ng m t k t khi chúng tôi đ n đây. Chúng tôi khá ch c r ng nhân viên công ty vi n thông đã ngh làm. Ho c h ch t r i. Th t không đ n n a và cũng không có báo. M i đây cô có ki m tra đi n tho i di đ ng không? Đi n tho i c a chúng tôi đã d ng ho t đ ng ba tu n trước. Nh ng v n còn đường dây c đ nh, n u cô có th tin vào s may m n đó, m c dù tôi không bi t chúng ta s g i cho ai.”
Cheryl bước vào phòng, mang theo m t đĩa cà r t và đ u, cùng v i m t c c nước nh .
“Đi n tho i c đ nh v n ho t đ ng,” Tom nói, “đi n còn cũng vì th . Nhà máy đi n đ a phương ch y b ng th y đi n. Tôi không th nói v i cô li u nó có d ng ho t đ ng trong m t ngày hay vĩnh vi n không nh ng n u công nhân nhà máy đ c ng m đúng cách, chúng ta s luôn có đi n thôi. Đi u này có nghĩa là dòng sông cung c p đi n cho ngôi nhà này. Cô có bi t có m t dòng sông sau l ng chúng ta không? Ngăn ch n th m h a, mi n là nó còn ch y, chúng ta có th g p may. Chúng ta có th s ng sót. Li u đó có ph i đòi h i quá đáng? Ch c th . Nh ng khi cô ra gi ng l y nước và đó là nước chúng ta dùng cho m i vi c, cô có th nghe th y ti ng sông ch y phía sau, cách chúng ta kho ng b y mươi mét. đây không còn nước máy. Nó đã d ng l i không lâu sau khi tôi đ n đây. Trong nhà t m, chúng tôi dùng thùng và thay phiên mang thùng ch t th i
đ n h xí. Đó là nh ng cái h chúng tôi đào trong r ng. T t nhiên, chúng tôi làm t t c nh ng vi c này trong lúc b t m t.” Jules đi xu ng c u thang. Victor theo sau anh y.
“Đ đ c c a cô xong r i,” anh y nói, g t đ u v i Malorie. “Cám n,” gi ng cô khe kh .
Tom ch vào h p gi y trên chi c bàn nh kê sát tường. “Khăn b t m t đó. Cô có th dùng b t kì cái nào và khi nào cô mu n.”
H đ u đang nhìn cô. Cheryl ng i trên tay gh bành. Don đ ng l i vào b p. Jules quỳ g i bên c nh Victor c u thang. Felix đ ng c a s .
H đ u đau bu n, Malorie nghĩ. Nh ng con người nàg đã tr i qua nh ng đi u kinh kh ng, gi ng mình.
U ng c c nước Cheryl đ a, Malorie quay sang Tom. Cô không th d t kh i suy nghĩ v Shannon. Nh ng cô c g ng, m t m i nói v i Tom.
“Cái th tôi th y anh đ i lúc tôi đ n là cái gì th ?”
“Cái áo giáp à?”
“Đúng r i.”
“Tôi v n còn ch a ch c,” Tom m m cười nói. “Tôi đang c g ng t o ra m t b đ . Th gì đó b o v nhi u h n là ch đôi m t. Chúng tôi không bi t chuy n gì s x y ra n u m t trong nh ng th đó ch m vào chúng ta.”
Malone nhìn nh ng người khác trong nhà. R i quay l i nhìn Tom.
“Các anh tin r ng có nh ng sinh v t ngoài kia?”
“Ph i,” Tom nói. “George, ch ngôi nhà này, đã nhìn th y chúng. Ngay trước khi anh y ch t.”
Malorie không bi t nói gì. Theo b n năng cô đ a m t tay lên b ng.
“Tôi không đ nh d a cô,” Tom nói. “Và tôi s k chuy n c a George s m thôi. Nh ng đài đã b t đ u nói gi ng nh th . Tôi nghĩ bây gi đi u đó đã được công nh n. Th gì đó s ng đang t n công chúng ta. Ch c n nhìn m t trong s chúng trong m t giây, th m chí ít h n, là ta s đi đ i.”
M i th trong phòng có v tr nên t i tăm h n đ i v i Malorie. Cô c m th y choáng váng, quay cu ng.
“Cho dù chúng là cái gì,” Tom ti p t c, “đ u óc c a chúng ta không th hi u được. Chúng có v gi ng nh m t sinh th vô đ nh. Th gì đó quá ph c t p đ chúng ta n m b t được. Cô hi u không?”
Nh ng l i nói c a Tom đ t nhiên khi n Malorie đ u váng m t hoa. Victor th h ng h c bên chân Jules. Cheryl h i cô có n không. Tom v n đang nói.
Sinh th … Vô đ nh… đ u óc chúng ta có gi i h n, Malorie… nh ng th này… chúng vượt xa c nó… cao h n nó… ngoài t m v i… ngoài…
Nh ng r i, Malorie ng t x u.
8
Malorie t nh d y trong phòng ng m i. Phòng t i om. Trong giây phút sung sướng cu i cùng mà cô c m nh n được, Malorie th c gi c v i ý nghĩ r ng m i tin t c v sinh v t l và s điên r này ch là ác m ng. M màng, cô nh ra Riverbridge, Tom, Victor, quãng đường lái xe nh ng không th gì rõ ràng cho đ n khi cô nhìn ch m ch m lên tr n nhà và nh n ra r ng mình ch a t ng th c gi c trong căn phòng này trước đây.
Shannon đã ch t.
T t ng i d y trên giường, cô nhìn ra c a s . T m chăn đen b đóng đinh vào tường, b o v cô an toàn kh i th gi i bên ngoài. Cu i giường có m t bàn trang đi m. Màu h ng c a nó đã phai nh ng gương trông v n s ch. Trong gương, cô có v nh t nh t h n bình thường. B i v y, mái tóc đen c a cô th m chí trông còn đen h n. chân gương là đinh, vít, búa và m t cái tua vít. Ngo i tr chi c giường, nh ng th khác là đ đ c thêm vào.
Cô quăng chân qua mép đ m, nh m d y và th y trên sàn nhà tr i th m xám, còn m t chi c chăn đen th hai g p g n gàng. Đ d phòng, cô nghĩ. Bên c nh nó là m t ch ng sách nh .
Quay m t ra c a phòng ng , Malorie nghe th y ti ng nói v ng lên t t ng dưới. Cô ch a bi t rõ nh ng người này và không th nh n ra ai đang nói tr Cheryl, người ph n duy nh t hay Tom, gi ng nói s d n d t cô nhi u năm sau.
Khi cô đ ng lên, t m th m thô ráp và cũ kĩ dưới chân. Cô đi
ngang phòng và ngó ra hành lang. Cô c m th y n. Được ngh ng i. Đ u không còn váng v t n a. M c nguyên qu n áo lúc b ng t t i qua, Malorie xu ng c u thang đ đ n phòng khách.
Ngay trước khi bước xu ng sàn nhà g , Jules đi qua, mang theo m t ch ng qu n áo.
“Chào,” anh nói và g t đ u. Malorie dõi theo khi anh đi đ n phòng t m hành lang. đó, cô nghe th y anh nhúng qu n áo vào thùng nước.
Khi đi v phía b p, cô th y Cheryl và Don đ ng bên ch u r a bát. Malorie bước vào b p khi Don nh c c c ra t thùng. Cheryl nghe th y cô và quay người l i.
“T i qua, cô làm chúng tôi lo quá,” ch y nói. “Cô đã c m th y kh e h n ch a?”
Gi m i nh n ra r ng mình đã ng t t i hôm qua, Malorie h i đ m t.
“À, tôi n. Ch là quá nhi u chuy n ph i ti p nh n.” “V i chúng tôi cũng th ,” Don đ ng tình. “Nh ng cô s quen thôi. R t nhanh, cô s nói r ng chúng ta đang s ng m t cu c đ i xa hoa.”
“Đ ng châm bi m,” Cheryl hòa hoãn nói.
“Tôi không có ý th ,” Don gi i thích. “Tôi thích đây.” Malorie gi t b n người khi Victor li m tay cô. Khi quỳ xu ng n ng nó, cô nghe th y ti ng nh c t phòng ăn. Cô đi ngang b p và ngó vào bên trong. Căn phòng không người, nh ng đài đang b t. Cô quay l i v i Cheryl và Don ch ch u r a bát. Đi qua h là c a xu ng t ng h m. Malorie đ nh h i v nó thì nghe th y ti ng Felix t phòng khách. C u y đang đ c l i đ a ch ngôi nhà. “… Hai trăm b y mươi ba Shillingham… tên tôi là Felix… Chúng tôi đang tìm nh ng người còn s ng… s ng sót…” Malorie ló đ u vào phòng khách. Felix đang dùng đi n tho i
bàn.
“C u y g i các s đi n tho i m t cách ng u nhiên.” Malorie nh y lên, l n này là gi ng Tom, cũng đang ngó vào phòng khách nh cô.
“Chúng ta không có danh b à?” cô h i.
“Không. Đi u đó thường xuyên làm tôi phát cáu.”
Felix đang quay m t s khác. Tom, đang c m m t m u gi y và bút chì, h i. “Mu n đi xem h m v i tôi không?”
Malorie theo anh đi qua b p.
“Anh đang đi ki m đ d tr à?” Don h i khi Tom m c a h m.
“Ph i.”
“Cho tôi bi t s lượng nhé.”
“Ch c ch n r i.”
Tom bước vào trước. Malorie theo anh xu ng nh ng b c thang g . M t sàn h m là n n đ t. Trong bóng t i, cô có th ng i và c m th y đ t dưới bàn chân tr n.
Căn phòng đ t nhiên b ng sáng khi Tom kéo s i dây n i v i bóng đèn. Malorie h t ho ng v i nh ng gì mình đang nhìn th y. Ch này gi ng nhà kho h n là h m. Dường nh nh ng giá g vô t n đ u đang ch t đ y đ h p. T tr n xu ng đ n sàn nhà b n th u, n i này gi ng m t nhà kho.
“George làm t t c nh ng th này,” Tom nói, khua tay ch các đ g . “Anh y th c s luôn đi trước th i đ i.”
bên trái, ch được đèn chi u sáng m t ph n, Malorie th y m t t m rèm treo trong su t. Phía sau nó là máy gi t và máy s y. “Trông có v nhi u đ ăn,” Tom nói, khoát tay v phía nh ng cái h p. “Nh ng không ph i. Và không ai lo l ng v vi c chúng ta còn bao nhiêu đ ăn b ng Don.”
“Các anh ki m tra thường xuyên không?” Malorie h i.
“Tu n m t l n. Nh ng th nh tho ng, khi th y b n ch n, tôi s xu ng đây và ki m tra l i l n n a ngay ngày hôm sau.” “ đây khá mát m .”
“Đúng v y. M t t ng h m gi mát ki u c đi n. Nó th t lí tưởng.”
“Chuy n gì s x y ra n u chúng ta h t đ ăn?”
Tom quay sang đ i di n v i cô. Nét m t anh d u dàng trong ánh đi n.
“Thì chúng ta đi l y thêm. V vét các c a hàng th c ph m. Nh ng ngôi nhà khác. Làm b t c vi c gì có th .”
“Đúng th ,” Malorie g t đ u đ ng tình.
Trong lúc Tom đánh d u lên t gi y, Malorie nghiên c u căn h m.
“Tôi đoán đây là căn phòng an toàn nh t trong nhà nh ?,” cô h i.
“Tôi l i không nghĩ th . Tôi nghĩ gác mái an toàn h n.” “T i sao?”
“Cô có đ ý cái khóa trên đường xu ng đây không? Cánh c a này quá cũ r i. Nó v n khóa được nh ng không ch c ch n. Có l căn h m này được xây trước, nhi u năm trước khi h quy t đ nh xây thêm ngôi nhà. Nh ng cánh c a gác mái… then c a đó c c kì ch c ch n. N u chúng ta c n n i trú n an toàn, n u m t trong nh ng th đó l t vào nhà, tôi dám nói r ng gác mái là n i chúng ta mu n đ n.”
Theo ph n x Malorie ngước nhìn lên. Cô xoa vai.
N u chúng ta c n n i trú n an toàn.
“D a trên s th c ph m còn l i,” Tom nói, “chúng ta có th s ng thêm ba đ n b n tháng n a. Nghe thì có v nhi u nh n đ y nh ng đây th i gian trôi nhanh l m. Ngày l i ngày díu l i v i nhau. Đó là lí do b n tôi b t đ u v l ch trên tường phòng khách.
Cô bi t đ y, m t khía c nh nào đó, th i gian không còn có ý nghĩa n a. Nh ng đó là m t trong nh ng th chúng ta còn có th níu gi đ cu c s ng gi ng nh trước.”
“S ch y trôi c a th i gian.”
“Đúng th . Và nh ng gì chúng ta làm v i nó.”
Malorie l i g n chi c gh g th p và ng i xu ng. Tom v n đang ghi chép.
“Tôi s ch cho cô t t c các vi c v t khi chúng ta quay l i t ng trên,” Tom v a nói v a ch tay vào kho ng tr ng gi a k v i t m rèm treo. “Cô có nhìn th y cái đó không?”
Malorie nhìn theo nh ng không ch c anh mu n nói đ n cái gì. “L i đây.”
Tom đi cùng cô đ n b c tường, n i có vài viên g ch b v , bên trong là đ t.
“Tôi không th nói li u cái này làm mình s hay thích,” anh ti p t c.
“Ý anh là gì?”
“À, m t đ t b l ra. Đi u đó có nghĩa là chúng ta có th đào? Xây m t đường h m? M t h m ch a th hai? Thêm phòng? Hay đó là m t cách khác đ xâm nh p vào nhà?”
M t Tom sáng và s c s o trong ánh sáng căn h m.
“V n đ là,” anh nói, “n u nh nh ng sinh v t này th c s mu n xâm nh p vào nhà… chúng s ch ng g p khó khăn gì. Và n u th thì tôi đoán chúng đã làm r i.”
Malorie nhìn ch m ch m vào kho ng đ t trên tường. Cô tưởng tượng mình đang b u bì, l m c m bò qua đường h m. Cô tưởng tượng ra nh ng con sâu.
Sau m t thoáng im l ng, cô h i, “Anh làm gì trước khi chuy n này x y ra?”
“Ngh nghi p c a tôi y à? Tôi là giáo viên. L p tám.”
Malorie g t đ u. “Tôi th c s nghĩ anh gi ng giáo viên.” “Cô bi t gì không? Tôi đã nghe câu đó trước đây. R t nhi u l n! Tôi thích đi u đó.” Anh v ch nh c áo. “C l p, hôm nay chúng ta s h c t t tàn t t v đ h p. Vì v y, các em, tr t t nào.” Malorie cười phá lên.
“Cô làm ngh gì?,” Tom h i.
“Tôi v n ch a đi làm,” Malorie đáp l i.
“Ch gái cô m t r i à?” Tom nh nhàng nói.
“Vâng.”
“Tôi r t ti c.” Anh nói. “Tôi đã m t con gái.”
“Ôi, Chúa i, Tom.”
Tom d ng l i, nh th cân nh c có nên k ti p v i Malorie không. R i anh ti p t c. “M Robin m t trong lúc sinh n . Xét tình tr ng hi n nay c a cô, nói v i cô chuy n này th t tàn nh n. Nh ng n u chúng ta mu n hi u nhau, cô c n bi t chuy n này. Robin là m t đ a tr tuy t v i. Thông minh h n cha nó tu i lên tám. Con bé thích nh ng th kì l . Nh là đ c hướng d n đ ch i ch
không ch ch i nó. Nh ng dòng thông tin cu i phim thay vì b phim. Cách vi t m t đo n văn. M t bi u c m trên khuôn m t tôi. Con bé thường nói v i tôi r ng đ i v i nó, tôi gi ng nh m t tr i, b i vì mái tóc tôi. Tôi h i con bé r ng tôi có t a sáng nh m t tr i không và con bé tr l i, ‘Không, b , b t a sáng gi ng v i m t trăng h n, khi b u tr i ngoài kia tăm t i.’
Khi nh ng tin t c này lên chương trình th i s và m i người b t đ u ti p nh n nó m t cách nghiêm túc, tôi tuyên b r ng mình s không s ng trong s hãi. Tôi c g ng h t s c duy trì cu c s ng thường ngày, và tôi đ c bi t mu n truy n ý nghĩ đó đ n Robin. Con bé đã nghe th y vài đi u trường. Tôi ch không mu n con bé s hãi. Nh ng, sau m t th i gian, tôi không th gi v được n a. Không lâu sau, ph huynh b t đ u không đ a con đ n trường. R i trường h c cũng đóng c a. T m th i. Ho c cho đ n khi h l y
được lòng tin c a c ng đ ng r ng h có th ti p t c cho con tr m t môi trường an toàn. Đó là nh ng ngày đen t i, Malorie . Tôi cũng là giáo viên, cô bi t đ y và trường tôi d y đóng c a cùng lúc đó. Vì th b con tôi đ t nhiên có r t nhi u th i gian bên nhau. Tôi được ch ng ki n con bé l n lên ra sao. Suy nghĩ c a con bé cũng r t trưởng thành. Nh ng dù sao, nó v n còn quá nh đ hi u câu chuy n trên b n tin đáng s đ n m c nào. Tôi làm h t s c mình đ gi u con bé nh ng câu chuy n đó, nh ng đôi khi, người
cha trong tôi không th ch u đ ng được mà l là c nh giác. Tin t c trên đài tr nên quá t i đ i v i Robin. Con bé b t đ u g p ác m ng. Tôi dành r t nhi u th i gian đ làm con bé bình tĩnh l i. Tôi luôn c m th y mình đang nói d i con bé. B con tôi đ ng ý r ng không ai nhìn ra c a s n a và con bé s không ra ngoài mà ch a được tôi cho phép. B ng cách nào đó, tôi ph i khi n con bé cùng lúc tin r ng m i th an toàn và r t không an toàn. Con bé b t đ u ng cùng tôi nh ng vào m t bu i sáng, tôi th c d y và phát hi n con bé không còn đó. Đêm hôm trước, con bé đã bày t mong mu n m i chuy n tr v nh cũ. Con bé nói r ng nó mu n g p m , người nó ch a t ng bi t m t. Đi u đó làm tôi đau đ n, nhìn con bé nh th , tám tu i đ u và nói r ng cu c đ i th t không công bàng. Khi tôi th c d y và không tìm th y con bé, tôi t nh r ng Robin ch là đang quen d n v i chuy n này. Cu c s ng m i này. Nh ng tôi nghĩ có l con bé đã đánh m t m t ph n tu i th vào đêm hôm trước, khi nó nh n ra, trước khi tôi nh n ra, r ng chuy n đang ti p di n bên ngoài ngôi nhà c a chúng tôi nghiêm tr ng đ n m c nào.”
Tom d ng l i. Anh nhìn sàn nhà.
“Tôi tìm th y con bé trong b n t m, Malorie . N i b ng b nh. C tay nh nh n c a con bé b kh a b i con dao c o râu mà nó đã nhìn tôi c o râu c nghìn l n. Nước đ ng u. Máu tràn ra c mép b n t m. Máu dính c lên tường. Đó là m t đ a tr . Tám tu i đ u.
Con bé đã nhìn ra ngoài ? Hay con bé c th t quy t đ nh làm vi c này? Tôi s không bao gi bi t câu tr l i.”
Malorie đ a tay v phía Tom và ôm l y anh.
Nh ng anh không khóc. Thay vào đó, m t lát sau, anh bước đ n nh ng giá đ và b t đ u đánh d u lên gi y.
Malorie nghĩ đ n Shannon. Ch y cũng ch t trong phòng t m. Ch y cũng t k t li u cu c đ i mình.
Khi Tom xong vi c, anh h i Malorie đã s n sàng tr l i t ng trên ch a. Khi anh v i l y s i dây công t c bóng đèn, anh th y cô đang nhìn m ng đ t trên tường.
“Đáng s , hay không?,” anh h i.
“S .”
“ m, đ ng nh th . Đó ch là m t trong nh ng n i s c a th gi i c đ i truy n l i.”
“Đó là cái gì?”
“N i s t ng h m.”
Malorie g t đ u.
Sau đó Tom kéo dây và ánh sáng v t t t.
9
Nh ng sinh v t, Malorie nghĩ. Th t là m t t h i h t. B n tr đang im l ng và dòng sông b t đ ng. Cô có th nghe th y ti ng mái chèo r nước. Nh p chèo đ ng đi u v i nh p đ p trái tim cô và r i nó ch m d n. Khi nó nhanh tr l i, cô c m th y nh mình có th ch t đi.
Nh ng sinh v t.
Malorie ch a bao gi thích t này. khía c nh nào đó, nó không thích h p. Th đã ám nh cô h n b n năm qua không ph i là nh ng sinh v t đ i v i cô. Con sên trong vườn là m t sinh v t. Hay m t con nhím. Nh ng th đã n n p bên kia nh ng c a s
ph kín và bu c cô ph i b t m t không ph i th mà m t nhân viên lò m có th lo i b .
“Gi ng man di” cũng không đúng. Gi ng man di li u lĩnh. Súc v t cũng th .
Đâu đó trên b u tr i, m t chú chim đang hót. Mái chèo x nước, di chuy n v i t ng nh p chèo.
“Sinh v t kh ng l ” cũng không h n. Chúng có th ch nh nh móng tay.
M c dù h m i b t đ u chuy n du hành trên sông, c b p Malorie đã nh c nh i vì chèo thuy n. Áo s mi c a cô đ m m hôi. Chân cô l nh ng t. D i khăn b t m t ti p t c làm da ng a ngáy. Ác qu . Tà ma. Yêu tinh. Có l chúng là t t c nh ng th đó.
Ch gái cô ch t vì nhìn th y m t trong s chúng. Cha m cô h n cũng đã ch u chung s ph n.
“Ti u qu ” thì t t quá. “K m i r ” thì nhân tính quá. Malorie không ch s nh ng th có th l i trong sông, cô còn b chúng thu hút.
Chúng có bi t h đang làm gì không? Chúng có đ nh làm gì h không?
Ngay lúc này, c th gi i nh th đã ch t. Có c m giác con thuy n này là n i cu i cùng còn tìm th y s s ng. Ph n còn l i c a th gi i xòe ra nh cánh qu t t mũi thuy n, m t đ a c u hoang vu, đang n y n và tr ng r ng cùng v i t ng nh p chèo.
N u chúng không bi t mình đang làm gì, không th coi chúng là “k ác”.
B n tr đã im l ng khá lâu. Bài ca th hai c a lũ chim vang lên trên đ u. M t con cá qu y mình. Malorie ch a bao gi nhìn th y dòng sông này. Nó trông nh th nào? Cây có m c kín hai bên b hay không? Nh ng ngôi nhà có tr i d c b sông hay không?
Chúng là quái v t, Malorie nghĩ. Nh ng cô bi t chúng còn h n th . Chúng là vô đ nh.
“M i!” th ng bé đ t nhiên hét lên.
M t con chim săn m i hót lên lanh l nh, ti ng nó vang v ng kh p m t sông.
“Gì th , Boy?”
“Ti ng gì nh ti ng đ ng c .”
“Cái gì?”
Malorie d ng chèo thuy n. Cô l ng nghe th t kĩ.
xa xa, th m chí còn to h n ti ng nước ch y, v ng đ n âm thanh c a đ ng c .
Malorie nh n ra ngay l p t c. Đó là ti ng m t con thuy n khác đang đ n g n.
Thay vì c m th y ph n khích trước tri n v ng g p m t con người khác trên dòng sông này, Malorie s hãi.
“Ng i xu ng đi hai đ a,” cô nói.
Cô đ cán mái chèo ngang đùi. Con thuy n nh p nhô. Th ng bé nghe th y, cô t nh . Th ng bé nghe th y b i vì mày d y nó t t và b y gi nó nghe t t h n nhìn.
Hít m t h i sâu, Malorie ch đ i. Ti ng đ ng c g m lên to h n. Con thuy n đang đi ngược dòng.
“Oái!” Th ng bé hét lên.
“Sao th , Boy?”
“Tai con! Con b qu t ph i cành cây.”
Malorie nghĩ đây là đi u t t. N u cành cây ch m vào th ng bé, h có v g n b . Ch c là nh s phù h mà h đáng được nh n, nh ng tán lá s che ch n cho h .
Bây gi con thuy n kia đã đ n g n h n. Malorie bi t r ng n u có th m m t, cô có th nhìn th y nó.
“Đ ng tháo băng b t m t,” Malorie nói.
Và con thuy n đi song song v i h . Nó không vượt qua. B t k là ai, Malorie nghĩ, h có th nhìn th y chúng ta. Ti ng đ ng c d ng l i đ t ng t. Không khí có mùi ga. Ti ng bước chân h n là đi trên sàn thuy n.
“Xin chào!,” m t gi ng nói vang lên. Malorie không tr l i. “Xin chào! Không sao đâu. Cô có th tháo băng b t m t! Tôi ch là m t người đàn ông bình thường.”
“Không, các con không th ,” Malorie nói nhanh v i hai đ a tr . “ đây không có gì đâu, cô gái. Tin tôi đi. Ch có chúng ta thôi.” Malorie v n im l ng. Cu i cùng, c m th y không có l a ch n nào khác, cô tr l i anh ta.
“Làm sao anh bi t?”
“Cô gái,” anh ta nói, “Bây gi , tôi đang nhìn. Tôi đã m m t trong toàn b chuy n đi hôm nay. C hôm qua n a.” “Anh không th nhìn,” cô nói. “Anh bi t th mà.”
Người l b t cười.
“Th t ?,” anh ta nói, “Ch ng có gì đ s c . Cô có th tin tôi. Ch có hai chúng ta trên dòng sông này. Hai con người bình thường đi ngang qua nhau.”
“Không!” Malorie gào lên v i b n tr .
Cô th con bé ra và n m l y mái chèo l n n a. Người đàn ông th dài.
“Không c n ph i s ng nh th này, cô gái. Hãy nghĩ cho b n tr . Cô mu n tước đo t kh i chúng c h i được ng m nhìn m t ngày xinh đ p, tươi sáng nh hôm nay sao?”
“Tránh xa thuy n chúng tôi ra,” Malorie c ng r n nói. Im l ng. Người đàn ông đó không tr l i. Malorie g ng mình. Cô c m th y b m c b y. D b t n công. Trên con thuy n đ u sát b sông. Trên con sông này. Trên th gi i này.
Th gì đó qu y trong nước. Malorie th d c.
“Cô gái,” anh ta nói, “phong c nh này th t tuy t v i, n u cô không phi n lòng vì chút sương mù. L n cu i cùng cô nhìn ra bên ngoài là khi nào? Đã nhi u năm r i nh ? Cô đã nhìn th y dòng sông này ch a? Th i ti t thì sao? Tôi cá r ng cô th m chí không nh
th i ti t là nh th nào n a.”
Cô nh th gi i bên ngoài r t rõ. Cô nh con đường đi b v nhà dưới tán lá mùa thu khi còn là m t n sinh. Cô nh kho ng sân bên hàng xóm, vườn tược và nhà c a. Cô nh lúc n m trên bãi c sân sau v i Shannon và quy t đ nh xem đám mây nào gi ng v i đ a con trai, con gái nào trong l p.
“Chúng tôi v n s b t m t,” Malorie nói.
“Tôi đã t b vi c đó r i, cô gái,” anh ta nói. “Tôi đã vượt qua.
Sao cô không làm th ?”
“Gi thì đ chúng tôi yên,” cô cao gi ng.
Người đàn ông th dài.
“Chúng không th ám nh cô mãi mãi,” anh ta nói. “Chúng không th bu c cô s ng nh th này mãi mãi. Cô bi t mà, cô gái?” Malorie ch ng mái chèo bên ph i vào m t đi m mà cô nghĩ r ng mình có th đ y thuy n xa kh i b .
“Tôi bu c ph i t tay tháo băng b t m t c a cô,” người đàn ông đó đ t nhiên nói.
Malorie không nhúc nhích.
Gi ng anh ta có v g m g . Anh ta có v h i t c gi n. “Chúng ta ch là hai con người,” anh ta ti p t c. “G p nhau trên m t dòng sông. B n người n u cô tính c lũ tr . Không th trách c lũ tr ch vì cách cô nuôi d y chúng. Tôi là người duy nh t đây có can đ m m to m t nhìn. N i lo l ng c a cô ch b o v cô an toàn đ lâu trước khi ti p t c lo l ng.”
Lúc này, gi ng anh ta vang lên t m t ch khác. Malorie nghĩ r ng anh ta đã bước đ n mũi thuy n. Cô ch mu n vượt qua anh ta. Cô ch mu n đi xa h n ngôi nhà h đã r i kh i sáng nay.
“Và tôi nói cô nghe,” người đàn ông đó đ t nhiên lên ti ng, vô cùng g n, “Tôi đã nhìn th y m t trong s chúng.”
Malorie túm l y th ng bé và kéo l ng áo nó l i. Th ng bé va ph i đáy thuy n thép và hét lên.
Người đàn ông đó b t cười.
“Chúng không x u xí nh cô nghĩ đâu, cô gái.”
Cô ch ng mái chèo vào b sông. Cô đang lu ng cu ng. Th t khó đ tìm th gì đó v ng chãi, c m giác nh ch có cành và r cây. Bùn.
Anh ta s phát điên, Malorie nghĩ. Và anh ta s làm h i mày. “Cô đang đi đâu đ y?” Anh ta hét lên. “Cô đ nh s khóc thét lên
m i l n nghe th y ti ng cành cây gãy à?”
Malorie không th đ y thuy n đi.
“Gi l y băng b t m t!” Cô hét lên v i lũ tr .
Người đàn ông này nói anh ta đã nhìn th y m t sinh v t. Khi nào? Khi nào?
“Cô nghĩ tôi b điên, đúng không?”
Cu i cùng mái chèo cũng c m m nh vào đ t. Malorie nghi n răng mà đ y. Thuy n di chuy n. Cô nghĩ nó có th thoát ra. R i nó đâm s m vào thuy n c a người đàn ông kia và cô hét lên. Anh ta đã giăng b y mày.
Anh ta có bu c h ph i m m t ra không?
“Ai là người điên đây? Nhìn cô lúc này mà xem. Hai người g p nhau trên m t dòng sông…”
Người Malorie chòng chành ra trước và sau. Cô c m th y có m t kho ng tr ng phía sau chi c thuy n, r ng m .
“… m t người đang nhìn lên b u tr i…”
Malorie c m th y mái chèo lún sâu vào đ t.
“… người kia c g ng b t m t lái thuy n.”
Con thuy n s p thoát ra.
“Vì th , tôi ph i t h i mình…”
“Đi đi!,” cô gào lên.
“…Ai là người điên đây?”
Người đàn ông đó cười s ng s c. C nh th ti ng cười c a anh ta v ng lên c b u tr i mà anh ta đang nói đ n. Cô ch t mu n h i: Anh đã nhìn th y nó bao lâu r i? Nh ng cô không h i. “Đ chúng tôi yên!,” Malorie hét lên.
Nước l nh b n lên thuy n trong lúc cô v t l n. Girl hét lên. Malorie t nh , H i người đàn ông này xem anh ta nhìn th y nó bao lâu r i. Có l s điên r v n ch a phát tác hoàn toàn. Có l nó s
phát tác ch m v i anh ta. Có l anh ta s th c hi n hành đ ng t t cu i cùng trước khi đánh m t t t c tri giác v hi n th c. Con thuy n thoát ra.
Tom t ng nói r ng vi c này x y ra m i người m t khác. Anh y nói m t người điên có th s không điên thêm được n a. Còn người t nh táo nh t s lâu phát điên h n.
“M m t ra, đ ch t ti t!,” người đàn ông đó gào lên. Gi ng anh ta đã thay đ i. Anh ta có v say, khác h n. “Thôi ch y tr n đi, cô gái. M m t ra!” Anh ta nài n . “Đ ng nghe h n ta!” Cô hét lên. Boy áp sát vào cô còn Girl rên r
sau l ng. Malorie run r y.
“M các cháu là đ điên, hai đ a . Tháo đ ng băng b t m t ra đi.”
Người đàn ông đó đ t nhiên gào lên, th khò khè. Gi ng nh có gì đó đã ch t trong h ng anh ta. Còn bao ]âu n a thì anh ta t treo c b ng dây th ng đang dùng làm tay v n thuy n hay buông người xu ng chân v t đang quay c a con thuy n?
Malorie điên cu ng chèo. Cô có c m giác băng b t m t c a mình không đ ch t.
Th anh ta nhìn th y g n đây. Th anh ta nhìn th y ngay trên con sông này.
“Đ ng tháo băng b t m t!” Malorie l i gào lên. Lúc này cô đang chèo qua con thuy n đó. “Hai đ a có hi u m nói gì không? Tr l i m đi.”
“Vâng !” Boy nói.
“Vâng !” Girl nói.
Người đàn ông đó l i g m lên nh ng bây gi anh ta đã b b xa sau l ng h . Dường nh anh ta đang c g ng gào thét nh ng quên m t ph i làm nh th nào.
Khi con thuy n đã đi được kho ng b n mươi mét n a và g n
nh không còn nghe th y âm thanh đ ng c phía sau, Malorie v i tay ra trước và ch m vào vai Boy.
“Đ ng lo M .” Th ng bé nói.
R i Malorie v i ra sau và tìm tay Girl. Cô si t tay nó. R i, buông c hai đ a ra, cô l i n m mái chèo.
“Con có b ướt không?” Cô h i con bé.
“Có ,” Girl tr l i.
“Dùng chăn lau khô ngay đi.”
Không khí l i có mùi s ch s . Cây c i. Nước.
Mùi ga đã xa sau l ng h .
Mày có nh ngôi nhà đã b c mùi nh th nào không? Malorie nghĩ.
B t ch p n i kinh hoàng vì g p ph i người đàn ông trên thuy n, cô v n nh . Không khí ng t ng t, khó th c a ngôi nhà. Nó đã nh th vào ngày cô đ n. Và ch a khi nào khá kh m h n.
Cô không ghét người đàn ông trên thuy n lúc nãy. Cô ch c m th y đau bu n.
“Các con làm r t t t,” Malorie nói v i lũ tr , run r y nh n mái chèo xu ng sông sâu h n.
10
Malorie đã s ng đây hai tu n. M i người trong nhà g n nh s ng nh hoàn toàn vào đ h p tích tr dưới h m, c ng thêm b t kì ch th t nào còn l i trong t l nh. M i bu i sáng, Malorie th phào khi th y đi n v n còn. Đài là ngu n tin duy nh t nh ng phát thanh viên còn l i cu i cùng, Rodney Barrett ch ng có tin t c nào m i m đ nói v i h . Thay vào đó, anh ta nói luyên thuyên. Anh ta t c gi n. Anh ta ch i th . Trước đây, m i người trong nhà còn nghe th y anh ta ng khi đang lên sóng. Nh ng b t ch p nh ng đi u đó, Malorie hi u vì sao h v n nghe anh ta. Dù ti ng anh ta th m thì trong không gian chung hay l p đ y phòng ăn n i đ đài, anh ta là s i dây cu i cùng liên k t h v i th gi i bên ngoài.
Malorie c m th y nh mình đang trong m t cái h m. N i s hãi b giam c m th t khó tưởng tượng n i, đè n ng lên cô và đ a con trong b ng cô.
V y mà t i nay m i người trong nhà l i t ch c ti c. Sáu người b n h đang t t p quanh bàn ăn. Cùng v i đ h p, gi y v sinh, pin, n n, chăn và d ng c l y t h m, còn có vài chai rượu rum… thêm m t ít c c a Felix (c u y ngượng ngùng th a nh n r ng b n thân mong đ i m t cu c t t p c a dân “híp pi” h n là nh ng tay đ u óc t nh táo mà c u y đã g p khi đ n đây). Vì đang b u bí, Malorie là người duy nh t không tham gia u ng và hút. Nh ng tâm tr ng này cũng d lây và khi Rodney Barrett b t ng m m t giai đi u êm d u, Malorie đã có th m m cười, đôi khi
còn cười phá lên, b t ch p nh ng n i kinh hoàng không bi t ngu n c n đã tr thành quen thu c.
Trong phòng ăn có m t chi c piano. Tương t đ ng truy n cười bên c nh bàn trang đi m trong phòng ng c a cô, chi c piano xu t hi n gi ng tàn d , g n nh l c lõng, c a m t cu c s ng khác. Ngay lúc này, Tom đang ch i nó.
“Bài hát này cung gì?” Tom, đang toát m hôi, hét lên v i Felix, đang ng i chi c bàn phía bên kia phòng. “C u có bi t cung gì không?”
Felix m m cười và l c đ u. “Tôi bi t th quái nào được? Nh ng tôi s hát cùng anh t đây, Tom .”
“Xin đ ng,” Don nói, v a m m cười v a nh p m t ng m rượu. “Không, không,” Felix v a đáp l i v a cười toe toét, “Tôi hát r t hay mà!”
Felix lo ng cho ng đ ng lên. C u y đ n g n Tom đang ng i bên đàn piano. H cùng nhau hát bài “It’s De-Lovely”. Đài đang n m trên chi c bàn sát tường. Ti ng nh c Rodney Barrett đang phát đ ng chan chát v i bài hát c a Cole Porter.
“Cô th nào r i, Malorie?” Ng i bên kia bàn, Don h i cô. “Đ n gi cô đã thích n i này ch a?”
“Tôi n c .” Cô nói. “Tôi nghĩ v đ a bé r t nhi u.” Don m m cười. Khi anh làm th , Malorie nhìn th y n i bu n trong bi u c m c a anh. Cô bi t Don cũng m t em gái. M i người trong ngôi nhà này đ u đã tr i qua s m t mát kh ng khi p. Trong c n ho ng s , b m Cheryl đã lái xe v phía nam. Ch y ch a h liên l c được v i h k t khi đó. Felix hi v ng s bi t được tin t c c a anh trai b ng các cu c đi n tho i ng u nhiên mà c u y g i. Jules thường xuyên nói v cô v ch a cưới Sydney, người anh y tìm th y trong máng nước ngay bên ngoài căn h c a h trước khi nghe theo đo n thông báo mà Malorie đã tìm th y. Cô y b c t c . Nh ng theo Malorie, câu chuy n c a Tom là t i t nh t. N u
không còn t gì khác đ di n t .
Bây gi , nhìn anh ng i sau đàn piano, trái tim Malorie tan v . Khi bài “It’s De-Lovely” k t thúc, h l i có th nghe rõ ti ng đài. Bài hát Rodney Barrett đang phát cũng d ng. Sau đó, anh ta b t đ u nói.
“Nghe này, nghe này,” Cheryl nói. Ch đi ngang phòng đ n ch đ chi c đài. Ch khom người và v n núm tăng âm. “Anh ta nghe có v tuy t v ng h n bình thường.”
Tom ph t l chi c đài. Toát m hôi, h p m t ng m rượu, anh lóng ngóng d o đo n m đ u c a bài “I Got Rhythm” c a Gershwin. Don đang quay sang đ xem Cheryl nói gì. Jules, đang ng i t a l ng vào tường vu t ve Victor, t t quay đ u v phía chi c đài.
“Nh ng sinh v t,” Rodney Barrett đang nói. Gi ng anh ta à. “Chúng mày đã cướp đo t c a tao nh ng gì? Chúng mày đang làm gì đây? Chúng mày có m c đích gì?”
Don đ ng d y kh i bàn và đi đ n c nh Cheryl. Tom d ng ch i đàn.
“Tôi ch a bao gi nghe anh ta nói chuy n tr c ti p v i các sinh v t này trước đây,” anh nói, v n ng i trên chi c gh trước đàn. “Chúng tao đã m t b m , anh ch em,” gi ng Rodney Barrett ti p t c vang lên. “Chúng tao m t v và ch ng, người yêu và b n bè. Nh ng không gì đau đ n b ng nh ng đ a tr chúng mày đã cướp c a chúng tao. Làm sao mày dám sai khi n m t đ a tr nhìn mày?”
Malorie nhìn Tom. Anh đang l ng nghe. Đôi m t anh có ph n xa xăm. Cô đ ng lên và đi v phía anh.
“Trước đây anh ta cũng say,” Cheryl nói v Rodney Barrett. “Nh ng ch a bao gi nh th này.”
“Ch a bao gi ,” Don nói. “Có v nh anh ta còn say h n chúng
ta.”
“Tom,” Malorie g i tên và ng i xu ng bên c nh anh trên gh . “Anh ta s t t ,” đ t nhiên Don nói.
Malorie ng ng lên, mu n b o Don im mi ng, sau đó cô nh n th y chính đi u Don v a nói. S tr ng r ng tuy t đ i trong gi ng nói c a Rodney Barrett.
“Hôm nay, tao s l a chúng mày,” Barrett nói. “Tao s l y nó trước, th duy nh t còn l i mà chúng mày có th cướp kh i tao.” “Ôi Chúa tôi,” Cheryl kêu lên.
Đài im b t.
“T t đài đi, Cheryl,” Jules nói. “T t đi.”
Khi Cheryl v i tay v phía đài, ti ng súng n vang lên trong loa. Cheryl hét lên. Victor s a.
“Chuy n quái gì v a x y ra th ?,” Felix h i, m t đ đ n nhìn ch m ch m vào chi c đài.
“Anh ta đã làm th ,” Jules th n th nói. “Tôi không th tin được đi u này.”
R i im l ng.
Tom đ ng lên kh i gh đàn và t t đài đi. Felix u ng rượu. Jules quỳ m t chân xu ng, xoa d u Victor.
R i, đ t nhiên, c nh là v ng âm c a ti ng súng, có ti ng gõ c a.
Ti ng gõ th hai nhanh chóng vang lên.
Felix bước v phía c a, Don túm l y tay c u.
“Đ ng c th mà m c a, chàng trai,” anh nói. “Thôi nào. Chuy n gì x y ra v i c u th ?”
“Tôi s không làm th đâu!” Felix đáp l i. C u y rút tay ra. Ti ng gõ c a l i vang lên. Gi ng m t ph n g i h . “Xin chào?”
M i người trong nhà im l ng và đ ng yên.
“Ai tr l i cô y đi,” Malorie nói, đ ng d y kh i gh đàn đ t mình làm đi u y. Nh ng Tom đã đi trước cô.
“Chào!” anh tr l i. “Chúng tôi đây. Cô là ai?”
“Olympia! Tên tôi là Olympia! Đ tôi vào được không?” Tom d ng l i. Anh có v say.
“Cô đ n m t mình à?” anh h i.
“Vâng!”
“Cô có nh m m t không?”
“Có, tôi đang nh m m t. Tôi r t s . Xin hãy đ tôi vào được không?”
Tom nhìn sang Don.
“Ai đó l y ch i đi,” Tom ra l nh. Jules đi l y.
“Tôi không nghĩ chúng ta có th nuôi thêm b t kì cái mi ng nào n a,” Don phân tr n.
“Anh điên r i,” Felix lên ti ng. “Ngoài kia là m t ph n …” “Tôi hi u chuy n gì đang di n ra, Felix,” Don t c gi n nói. “Chúng ta không th ch a ch p c đ t nước này.”
“Nh ng cô y ngay ngoài kia,” Felix đáp tr .
“Và chúng ta đang say rượu,” Don nói.
“Thôi nào, Don,” Tom ngăn l i.
“Đ ng bi n tôi thành k ác,” Don nói. “Anh cũng nh tôi, bi t rõ là chúng ta còn bao nhiêu h p th c ăn trong h m.” “Xin chào?” Người ph n kia g i l n n a.
“Ch chút!” Tom tr l i.
Tom và Don nhìn nhau ch m ch m. Jules đi vào ti n s nh. Anh đ a m t cái ch i cho Tom.
“C làm nh ng gì m i người mu n,” Don nói. “Nh ng chúng ta s ch t đói s m h n.”
Tom quay ra c a trước.
“M i người,” anh ti p t c lên ti ng, “nh m m t l i.” Malorie l ng nghe ti ng giày c a anh gõ trên sàn g n i ti n s nh.
“Olympia?” Tom g i.
“Vâng!”
“Tôi s m c a bây gi . Khi tôi làm th , khi cô nghe th y ti ng c a m , cô s bước vào trong nhà nhanh h t m c có th . Cô hi u không?”
“Vâng!”
Malorie nghe ti ng c a m . Có chuy n đ ng. Cô hình dung Tom đang kéo cô gái đó vào trong nh nh ng người b n cùng nhà đã kéo cô vào hai tu n trước. R i cánh c a đóng s p l i.
“C nh m m t nhé!” Tom nói. “Tôi s s quanh cô. Đ m b o r ng không có th gì đi vào cùng cô.”
Malorie có th nghe th y ti ng ch i quét trên tường, sàn nhà, tr n nhà và c a trước.
“Được r i,” cu i cùng Tom b o. “M m t ra.”
Khi Malorie làm th , cô nhìn th y m t cô gái xinh x n, tóc đen, da tr ng đ ng c nh Tom.
“Cám n,” cô y th u thào nói.
Tom đ nh h i cô y đi u gì đó nh ng Malorie c t ngang. “Cô đang mang thai?,” cô h i Olympia.
Olympia nhìn xu ng b ng. Cô y run r y ngước lên và g t đ u kh ng đ nh.
“Tôi b n tháng r i,” cô y nói.
“Th t tuy t v i,” Malorie v a nói v a bước l i g n h n. “Tôi cũng th .”
“Ch t ti t,” Don ch i th .
“Tôi là hàng xóm g n đây,” Olympia lên ti ng. “Tôi xin l i đã d a m i người nh th . Ch ng tôi làm trong không quân. Tôi đã không có tin t c gì c a anh y nhi u tu n r i. Có l anh y đã ch t. Tôi nghe th y m i người. Ti ng đàn piano. M t m t lúc tôi m i có can đ m đ đi sang đây. Ph i lúc bình thường, tôi s mang theo bánh nướng.”
B t ch p thông tin kinh hoàng mà m i người trong phòng v a nghe th y, suy nghĩ ngây th c a Olympia xuyên qua c tăm t i. “Chúng tôi r t vui vì cô đã đ n đây,” Tom nói nh ng Malorie có th nghe ra s m t m i và áp l c c a vi c chăm sóc hai ph n mang thai trong gi ng nói c a anh. “Vào đi.”
H đ a Olympia đi d c hành lang hướng đ n phòng khách. chân c u thang, cô y th d c và ch vào t m nh treo trên tường. “ !” Cô y nói. “Anh y đây à?”
“Không,” Tom tr l i. “Anh y không đây n a. Ch c cô quen anh y. George. Anh y t ng là ch ngôi nhà này.”
Olympia g t đ u.
“Vâng, tôi đã nhìn th y anh y r t nhi u l n.”
R i sau đó m i người trong nhà t t p phòng khách. Tom ng i v i Olympia trên đi văng. Malorie im l ng l ng nghe Tom nghiêm túc h i Olympia v nh ng v t d ng trong nhà cô. Nh ng gì cô có. Nh ng gì cô đã đ l i.
Nh ng gì h có th dùng đây.
11
Malorie c m giác mình đã chèo thuy n được kho ng ba ti ng đ ng h . B p tay cô nóng b ng b ng. Nước l nh lõng bõng n i đáy thuy n, nước cô đã vô tình h t vào, t ng chút t ng chút m t, v i m i nh p chèo. Vài phút trước, Girl nói v i Malorie r ng nó ph i đi tè. Malorie b o nó tè. Gi nước ti u hòa l n v i nước sông và Malorie c m th y giày c a mình m m. Cô nghĩ v người đàn ông trên con thuy n h đã đi qua.
B n tr , Malorie nghĩ, đã không tháo băng b t m t. Đó là gi ng nói c a người s ng đ u tiên chúng t ng nghe th y ngoài gi ng nói c a nhau. Nh ng chúng không nghe l i anh ta.
Đúng, cô đã hu n luy n chúng r t t t. Nh ng đó không ph i m t suy nghĩ hay ho. Hu n luy n có nghĩa là cô đã d a chúng s đ n m c trong b t kì hoàn c nh nào chúng cũng không dám không nghe l i. Khi còn là m t bé gái, Malorie ch ng đ i b m mình su t. nhà không được phép ăn đường. Malorie lén ăn. nhà không được phép xem phim kinh d . Malorie đã l n xu ng c u thang vào n a đêm và xem trên ti vi. Khi b m nói cô không được phép ng trên đi văng phòng khách, cô chuy n giường c a mình vào phòng khách. Đó là nh ng chuy n ph n khích th i th u nh ng hai đ a con c a Malorie không bi t đ n.
Khi chúng còn là nh ng đ a bé, cô đã hu n luy n chúng nh m m t khi th c d y. Đ ng c nh giường ph màn ch p c a chúng, tay c m v đ p ru i, cô đ i. Đ a nào th c d y mà m m t s b cô
đ p m nh vào cánh tay. Chúng s khóc. Malorie s đ a tay và khép m t chúng l i. N u chúng v n nh m m t, cô s ch nh áo và cho chúng ăn. Ph n thưởng.
“M i,” Girl h i, “đó có ph i chú hát trên đài không?” Girl đang nói đ n chi c băng cát xét mà Felix thường thích nghe.
“Không ph i đâu,” Boy nói.
“V y đó là ai?” Girl h i.
Malorie quay m t sang đ a con gái đ gi ng cô to h n. “M tưởng chúng ta đã đ ng ý r ng hai đ a con s không h i b t kì câu nào không liên quan đ n dòng sông. Chúng ta s vi ph m th a thu n này à?”
“Không ,” đ a con gái l ng l đáp.
Khi chúng được ba tu i, cô d y chúng đi l y nước gi ng. Bu c m t s i dây quanh eo, cô qu n đ u còn l i quanh th ng bé. Sau đó, cô b o th ng bé dò đường b ng ngón chân và đ nó ra ngoài t làm vi c đó. Malorie s l ng nghe ti ng thùng được kéo lên m t cách v ng v . Cô l ng nghe th ng bé v t l n mang cái thùng quay tr l i v i mình. R t nhi u l n cô nghe th y nó r i kh i tay th ng bé. M i l n nh th , cô b t th ng bé quay l i gi ng và làm l n n a.
Con bé ghét vi c này. Nó nói r ng m t đ t ch gi ng quá “g gh ”. Nó nói r ng nó c m th y gi ng nh có người s ng dưới c . Malorie không cho con bé ăn cho đ n khi nó ch u làm vi c.
Khi hai đ a tr ch p ch ng bi t đi, chúng s được đ t hai bên phòng khách. Malorie đi trên th m. Khi cô nói, “M đâu?” Boy và Girl s ch . R i cô lên xu ng c u thang và h i chúng, “M đâu?” B n tr s ch . Khi chúng ch sai, Malorie s m ng m chúng.
Nh ng chúng thường không sai. Và r t nhanh chúng hoàn toàn không sai n a.
Tom s nói sao v đi u đó? Cô nghĩ. Anh y s nói r ng mày là người m t t nh t trên Trái đ t. Và mày s tin anh y. Không có Tom, Malorie ch có th d a vào chính mình. R t nhi u l n, khi lũ tr đang ng trong phòng, cô ng i m t mình trên bàn ăn và t h i m t câu quen thu c:
Mày có ph i là người m t t không? Li u m t th nh th còn t n t i không?
Lúc này, Malorie c m th y có người gõ nh vào đ u g i mình. Cô th d c. Nh ng đó ch là Boy. Nó đang đòi túi đ ăn. Gi mái chèo, cô thò tay vào trong áo khoác và đ a túi đ ăn cho th ng bé. Cô nghe th y nh ng cái răng bé nh nhai h t đóng h p đã đ trên giá dưới căn h m b n năm rưỡi trước khi Malorie mang chúng lên sáng nay.
Sau đó, Malorie d ng chèo thuy n. Cô nóng. Quá nóng. Cô toát m hôi nhi u nh th bây gi đang là tháng Sáu. Cô c i áo khoác và đ t nó trên băng gh bên c nh. R i cô c m th y m t cái đ p nh vào l ng. Girl cũng đói.
Mày có ph i là m t người m t t không? Cô t h i mình l n n a trong khi đ a gói đ ăn th hai cho con bé.
Cô làm sao có th mong đ i con mình m ước nh ng đi u to tát nh sao tr i n u lũ tr không th ng ng đ u nhìn ng m chúng. Malorie không bi t câu tr l i.
12
Tom đang xây th gì đó t h p đàn ghi ta cũ và cái đ m đi văng. Olympia đang ng trong căn phòng t ng hai c nh phòng Malorie. Felix đã nhường phòng đó cho cô y gi ng nh Tom đã nhường phòng cho Malorie. Felix gi đang ng trên đi văng phòng khách. Đêm hôm trước, Tom đã ghi l i chi ti t nh ng đ v t Olympia có trong nhà khi cô y k v i anh. Đó là m t cu c nói chuy n v i kh i đ u đ y hi v ng và k t thúc b ng quy t đ nh c a m i người trong nhà r ng vài v t d ng ít i h có th dùng không đáng đ m o hi m đi l y. Gi y. Thùng. H p d ng c c a ch ng Olympia. Dù sao đi n a, nh Felix đã ch ra, n u và khi nhu c u đ i v i nh ng đ v t đó l n h n r i ro, h v n có th đi l y. Vài th , Don nói, có th s m mu n cũng c n. Ngũ c c, cá thu, mỳ Ý đóng h p và gia v . Nhân lúc nói chuy n th c ăn, Tom gi i thích v i nh ng người khác v s đ d tr còn l i trong h m. Con s
h u h n làm Malorie vô cùng lo l ng.
Ngay lúc này, Jules đang ng trong căn phòng nh cu i hành lang. Anh y ng cái đ m đ t trên sàn m t bên phòng. Đ m c a Don bên còn l i. Gi a h là cái bàn g cao đ đ đ c. Victor n m trong đó v i Jules. Jules đang ngáy. Âm nh c dìu d u phát ra t
chi c đài cát xét nh đ t trong phòng ăn, n i Felix và Don đang ch i bài euchre b ng b bài Herman Pee-wee. Cheryl đang gi t qu n áo trong chi c thùng đ t ch u r a bát.
Malorie đang ng i c nh Tom trên chi c đi văng trong phòng
khách.
“Ch nhà này,” Malorie nói. “George, đó là tên anh y ph i không? Anh y đã đăng đo n thông báo à? Anh y đã đây khi anh đ n sao?”
Tom, lúc này đang c g ng ch t o l p đ m b o v cho kính ch n gió ô tô, nhìn th ng vào m t Malorie. Dưới ánh đèn đi n, tóc anh trông gi ng màu hung h n.
“Tôi là người đ u tiên làm theo đo n thông báo đó,” Tom nói. “George th t tuy t v i. Anh y m i người l vào nhà mình trong lúc m i người đang khóa c a l i. Và anh y r t tân ti n, là m t nhà t tưởng l n n a đ y. Anh y thường xuyên đ a ra ý tưởng m i. Có l chúng ta có th nhìn ra ngoài c a s thông qua th u kính? Gương khúc x ? Kính thiên văn? ng nhòm? Đó là ý tưởng l n c a anh y. N u v n đ n m vi c nhìn, có l đi u chúng ta c n làm là thay đ i hướng nhìn. Ho c thay đ i cách th c v t lí chúng ta nhìn cái gì đó. B ng cách nhìn qua m t v t, có l nh ng sinh v t đó không th làm h i chúng ta. B n tôi đ u th c s tìm cách gi i quy t vi c này. Và George, ki u người nh anh y, không hài lòng khi ch nói suông. Anh y mu n th nghi m nh ng gi thuy t đó.”
Khi Tom nói, Malorie hình dung ra khuôn m t trong nh ng t m nh treo d c c u thang.
“Cái t i Don xu t hi n, ba chúng tôi đang ng i trong b p nghe đài, khi George đ a ra gi thuy t r ng có l m t d ng ‘bi n th ’ c a s s ng đã gây ra chuy n này. Anh y nói đi u đó trước c khi MSNBC đ a tin. George nói r ng anh y l y ý tưởng đó t m t cu n sách cũ, Nh ng đi u không th x y ra có th x y ra. Nó nói đ n nh ng hình thái s s ng không th dung hòa v i nhau. Hai th gi i v i n n t ng hoàn toàn khác bi t có th t n h i nhau n u va ch m v i nhau. Và hình thái s s ng khác này b ng cách nào đó có th
đ n đây… à, đó là gi thuy t c a George. R ng chúng đã tìm ra cách du hành đ n đây, c tình ho c vô tình. Tôi thích ý tưởng đó.
Nh ng Don thì không. Lúc đó, Don lên m ng r t nhi u, nghiên c u v hóa ch t, sóng gamma, b t k th gì vô hình có th gây h i n u chúng ta nhìn vào nó b i vì chúng ta không bi t mình đang nhìn vào nó. m, Don qu quy t v i chúng tôi v đi u đó. Anh y r t nhi t huy t. Cô cũng th y anh y n i gi n r i đ y. Nh ng George là ki u người m t khi đã có ý tưởng thì s th c hi n nó, cho dù nguy hi m nh th nào.
Đ n lúc Felix và Jules xu t hi n, George đã s n sàng th nghi m gi thuy t c a mình v hình nh khúc x . Tôi đã cùng anh đ c m i th anh tìm được trên m ng. R t nhi u website v th l c, c ch ho t đ ng c a m t, o giác quang h c, ánh sáng khúc x , cách th c ho t đ ng c a kính thiên văn và nhi u th n a. Chúng tôi nói v nó su t. Khi Don, Felix và Jules ng , George và tôi ng i bàn ăn và v bi u đ . Anh y đi đi l i l i, r i d ng bước, quay v phía tôi và h i: “Người ta đã phát hi n n n nhân nào đeo kính ch a? Có l m t ô c a s đóng có th b o v chúng ta, n u s d ng m t góc đ nào đó.” Sau đó, chúng tôi dành c ti ng đ ng h nói v đi u đó.
Chúng tôi đ u xem tin t c thường xuyên, hi v ng có manh m i khác, m t m u thông tin chúng tôi có th s d ng đ tìm ra cách giúp m i người t v . Nh ng r i phóng viên b t đ u l p l i chính nh ng l i h đã nói. Và George m t kiên nh n. Càng nói v vi c ki m nghi m gi thuy t đó, anh y càng mu n th . Tôi th y s , Malorie . Nh ng George gi ng nh thuy n trưởng c a m t con tàu đang chìm và anh y không s ch t. N u nó có tác d ng thì sao? Chà, đi u có nghĩa là anh y s c u hành tinh này kh i b nh d ch đáng s nh t.”
Khi Tom nói, ánh đèn nh y múa trong đôi m t xanh th m c a anh.
“Anh y đã dùng cái gì?,” Malorie h i.
“M t máy quay,” Tom nói. “Anh y có m t cái t ng trên. M t