🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Bệnh Nhân Câm Lặng Ebooks Nhóm Zalo BỆNH NHÂN CÂM LẶNG Tác giả: Alex Michaelides Người dịch: Việt Anh Phát hành: Đinh Tị Books Nhà xuất bản Thanh Niên 09/2020 — — ebook©vctvegroup Dành t ng cha m tôi Nh ng t i sao nàng không nói gì? - Euripides, Alcestis - PHẦN MỞ ĐẦU Nhật ký của Alicia Berenson Ngày 14 tháng 7 Mình không bi t vì sao mình l i vi t th này. Không đúng. Có l là mình bi t, ch là mình không mu n th a nh n đi u đó. Mình còn không bi t ph i g i nó là gì - th mà mình đang vi t. G i là nh t ký thì có v gi t o. Mình có gì đ mà k đâu. Anne Frank* ho c Samuel Pepys* m i vi t nh t ký ch không ph i người nh mình. G i là “bút ký” thì có ph n h c thu t quá. Nh th mình nên vi t hàng ngày, và mình thì không mu n nh v y - n u nó tr thành m t nhi m v hàng ngày, mình s ch ng bao gi gi n i thói quen y. Có l mình s ch ng g i nó là gì c . M t th gì đó vô danh mà thi tho ng mình m i vi t vào. Nh v y thì t t h n. M t khi ta đ t tên cho s v t, ta không còn nhìn nh n b n ch t và ý nghĩa c a nó m t cách tr n v n n a. Ta ch t p trung vào cái tên; mà đó ch là ph n nh nh t, th t đ y, ph n n i c a t ng băng. Mình cũng ch a bao gi gi i di n đ t b ng ngôn t - mình luôn t duy b ng hình nh, và bày t b n thân cũng b ng hình nh n t - nên mình s ch ng đ i nào kh i s vi t ra th này, n u không ph i vì Gabriel. G n đây, mình b bu n phi n vì m t vài chuy n. Mình tưởng là mình che gi u đi u đó r t tài, nh ng anh v n nh n ra - t t nhiên là anh s nh n ra r i, không gì qua được m t anh. Anh h i mình b c tranh v đ n đâu r i và mình nói ch a đ n đâu c . Anh l y cho mình m t ly rượu, và mình ng i bàn b p trong khi anh n u ăn. Mình thích nhìn Gabriel đi l i trong b p. Anh là m t đ u b p duyên dáng, trang nhã, uy n chuy n, g n gàng. Không nh mình. Mình ch gi i bày b a. “K cho anh xem nào.” Anh nói. “Ch ng có gì đ k c . Đôi khi em th y r t khó di n t , nh th em đang l i qua m t vũng bùn.” “Sao em không th vi t ra? Ki u nh nh t ký y? Bi t đâu l i có ích.” “Vâng, có l là v y. Em s th xem sao.” “Đ ng ch nói không thôi, c ng à. Hãy làm th t đi.” “Em s làm.” Anh c thúc gi c mình, nh ng mình v n ch ng làm gì c . V y là m y ngày sau, anh t ng cho mình cu n s nh này đ mình vi t vào. S b c da màu đen và có nh ng trang gi y tr ng dày d n. Mình lướt ngón tay trên trang gi y đ u tiên, c m nh n đ m n c a gi y r i mình g t bút chì và b t đ u vi t. Và anh đã nói đúng, t t nhiên r i. Ch a gì mình đã th y khá h n r i khi vi t được ra, mình th y lòng nh h n khi có m t n i đ bày t v b n thân. Cũng gi ng nh tr li u, mình đoán là nh v y. Gabriel không nói ra, nh ng mình bi t anh đang lo l ng cho mình. N u ph i nói th t và ch c là mình s nói th t lý do th c s mà mình đ ng ý vi t nh t ký là đ khi n anh an tâm, cho anh th y r ng mình v n n. Mình không th ch u đ ng n i khi th y anh ph i lo âu vì mình. Mình không bao gi mu n gây phi n não cho anh, khi n anh không vui ho c đau đ n. Mình yêu Gabriel vô cùng. Không có gì ph i bàn cãi, anh chính là tình yêu c a đ i mình. Mình yêu anh m t cách toàn tâm, h t lòng, và có lúc tình yêu y vượt quá s c ch u đ ng c a mình. Đôi lúc mình nghĩ… Không. Mình s không vi t v đi u đó. Đây s là cu n s ghi l i nh ng ý tưởng và hình nh truy n c m h ng ngh thu t cho mình, nh ng đi u t o nên nh hưởng sáng t o trong mình. Mình s ch vi t ra nh ng suy nghĩ tích c c, vui v và bình thường. Không được vi t v nh ng ý tưởng điên r . PHẦN MỘT K nào có m t đ nhìn và có tai đ nghe s t nh r ng không người phàm nào có th gi bí m t. N u môi h n mím ch t, h n s ra hi u b ng nh ng đ u ngón tay; s ph n b i túa ra t m i l chân lông c a h n. - Sigmund Freud, Nh p môn Phân tâm h c - Chương 1 Alicia Berenson gi t ch ng mình năm cô 33 tu i. H đã k t hôn được b y năm. C hai đ u là ngh sĩ - Alicia là h a s , còn Gabriel là m t nhi p nh gia th i trang có ti ng. Anh có m t phong cách r t riêng, ch p nh nh ng cô gái bán kh a thân và trông nh ch t đói đ n n i, v i nh ng góc ch p l và kém n nh m t. T lúc anh ch t, nh ng b c nh c a anh đã tăng giá m t cách chóng m t. Th c lòng mà nói, tôi th y nh c a anh khá đ n gi n và h i h t. Nó không có chi u sâu nh m t s tác ph m t t nh t c a Alicia. T t nhiên, tôi không hi u v ngh thu t đ nhi u đ nói các tác ph m c a Alicia Berenson có vượt qua được th thách c a th i gian hay không. Tài năng c a cô s luôn b tai ti ng che khu t, nên khó mà đánh giá khách quan cho được. Và có th b n s cho r ng tôi thiên v . Nh ng đây ch là ý ki n ch quan c a tôi. Và v i tôi, Alicia g n nh m t d ng thiên tài. Ngoài k năng chuyên môn, tranh c a cô còn có kh năng kỳ l và bí n đ thu hút s chú ý c a người xem - g n nh th nó vươn ra và tóm ch t l y c ta nh cái k p ê-tô. Gabriel Berenson b gi t h i sáu năm trước. Khi y, anh 44 tu i. Anh b gi t vào ngày 25 tháng 8 - đó là m t mùa hè nóng b t thường, có th b n còn nh , v i các m c nhi t cao nh t t ng được ghi nh n. Ngày anh ch t là ngày nóng nh t trong năm. Vào ngày cu i cùng c a đ i mình, Gabriel d y r t s m. M t chi c xe đ n đón anh lúc 5 gi 15 phút sáng t i căn nhà chung c a anh v i Alicia Tây B c London, vùng ven c a khu Hampstead Heath, và ch anh đ n đ a đi m ch p nh Shoreditch. Anh dành c ngày đ ch p người m u trên m t sân thượng cho t p chí Vogue. Không ai bi t rõ v các ho t đ ng c a Alicia hôm y. Cô s p có tri n lãm và hi n đang b ch m ti n đ . Nhi u kh năng cô đã dành c ngày đ v trong căn nhà mùa hè cu i vườn, n i mà g n đây cô đã c i t o thành xưởng sáng tác. Bu i ch p hình c a Gabriel kéo dài đ n khuya, và đ n t n 11 gi đêm, h m i ch anh v nhà. N a gi sau, hàng xóm c a h , Barbie Hellmann, nghe th y vài ti ng súng n . Barbie g i cho c nh sát, và m t chi c xe đã r i tr s trên đường Haverstock Hill lúc 11 gi 35 phút t i. H đ n nhà c a Berenson trong ch a đ y 3 phút. C a trước đang m . Căn nhà chìm trong bóng t i; không công t c đèn nào ho t đ ng. Các sĩ quan c nh sát đi d c hành lang và vào trong phòng khách. H r i đèn pin kh p phòng, nh ng v t sáng tho t n tho t hi n. H th y Alicia đang đ ng c nh lò sưởi. Chi c váy tr ng c a cô sáng lên nh m t bóng ma dưới ánh đèn pin. Alicia dường nh không nh n th y s hi n di n c a c nh sát. Cô b t đ ng, tê c ng - nh m t b c tượng điêu kh c b ng băng - v i v m t kinh hãi m t cách l lùng, nh th đang đ i m t v i con qu vô hình. M t kh u súng n m trên sàn. Bên c nh nó, trong bóng t i, Gabriel ng i b t đ ng trên gh , c tay và c chân b trói vào gh b ng dây di n. Ban đ u, các c nh sát viên tưởng anh còn s ng. Đ u anh h i nghiêng sang m t bên, nh th b ng t đi. R i m t lu ng sáng r i đ n, và h th y Gabriel đã b b n nhi u phát vào m t. Nh ng đường nét tu n tú đã bi n m t, ch còn l i m t đ ng th t cháy sém, s m l i, hòa l n v i máu. B c tường phía sau anh dính b t nh ng m nh xương s , não, tóc - và máu. Máu kh p m i n i - b n lên tường, ch y thành t ng dòng đ s m, d c theo nh ng th g p sàn. C nh sát cho r ng đó là máu c a Gabriel. Nh ng có quá nhi u máu. R i có th gì đó ph n chi u l i ánh đèn pin - m t con dao n m trên sàn c nh bàn chân Alicia. M t lu ng sáng khác chi u vào v t máu b n lên chi c váy tr ng c a Alicia. M t viên c nh sát tóm l y tay cô và gi lên trước ánh đèn. Nh ng v t c t sâu ngang c tay, còn m i và v n đang a máu không ng ng. Alicia kháng c l i nh ng n l c nh m c u s ng cô; ba sĩ quan c nh sát m i gi n i cô. Cô được đ a đ n b nh vi n cách đó ch vài phút lái xe. Cô b t t nh trên đường đ n vi n. Cô đã m t r t nhi u máu; nh ng v n s ng. Ngày hôm sau, cô n m trong m t phòng b nh riêng vi n. Viên c nh sát th m v n cô trước m t lu t s c a cô. Alicia đã im l ng trong su t bu i th m v n. Môi cô tái nh t; chúng th nh tho ng có m p máy nh ng không l i nào được th t ra. Cô không tr l i b t c câu h i nào. Cô không th , và cũng không mu n nói. Cô cũng không nói gì khi b bu c t i sát h i Gabriel. Cô gi im l ng khi b b t, t ch i ph nh n t i l i c a mình và cũng không thú nh n. Alicia không bao gi nói m t l i nào n a. S im l ng kéo dài c a cô bi n câu chuy n t m t bi k ch thường th y trong gia đình thành th gì đó l n lao h n: m t đi u bí n, m t bóng ma thường tr c n m trên trang nh t và d n d t trí tưởng tượng c a công chúng su t nhi u tháng sau đó. Alicia v n gi yên l ng - nh ng cô đã đ a ra m t tuyên b . M t b c tranh. Cô b t đ u v nó khi xu t vi n và được qu n thúc t i nhà trước khi đ n phiên tòa. Theo l i m t y tá tâm lý do tòa ch đ nh đ n theo dõi cô, Alicia g n nh không ăn hay ng - t t c nh ng gì cô làm là v tranh. Thường thì Alicia s thai nghén ý tưởng su t nhi u tu n, th m chí là hàng tháng trước khi đ t c v m t b c tranh m i - không ng ng v phác, s p đ t l i b c c nhi u l n, liên t c th nghi m v i màu s c và hình kh i - quá trình thai nghén kéo dài, kèm theo h i sinh n v t vã - m i nét bút được h xu ng nh v t dao c a vào da th t. V y mà gi đây, quy trình sáng tác c a cô đã b đ o l n hoàn toàn, b c tranh được hoàn thành ch trong vòng vài ngày sau khi ch ng cô b gi t. Trong m t ph n l n m i người, đi u y là đ đ k t t i cô - vi c cô quay l i xưởng v ngay sau cái ch t c a Gabriel minh ch ng cho s vô c m c c đ . Con quái v t không h bi t thương ti c, m t k sát nhân máu l nh. Có th h nói đúng. D u th ta cũng không được quên r ng dù Alicia Berenson có th là m t k sát nhân, nh ng cô cũng là m t ngh sĩ. Vi c cô c m c lên và v , phô di n nh ng c m xúc ph c t p c a mình trên khung v i là hoàn toàn h p lý - ít nh t là trong m t tôi. Ch ng có gì b t ng khi c m h ng v l i đ n v i cô m t cách d dàng đ n th , n u nh n i đau có bao gi là d th hi n. Đó là m t b c chân dung t h a. Cô t đ tên tranh góc dưới bên trái, b ng các ký t Hy L p màu xanh dương nh t. Ch m t t duy nh t: ALCESTIS. Chương 2 Alcestis là m t nhân v t trong th n tho i Hy L p. M t câu chuy n tình thu c lo i bu n nh t th gian. Alcestis s n lòng hi sinh m ng s ng vì ch ng mình, Admetus - ch t thay anh ta trong khi không ai khác dám làm vi c đó. M t huy n tho i nh c nh i v đ c hi sinh, nh ng ta không rõ nó liên quan nh th nào đ n hoàn c nh c a Alicia. Su t m t th i gian dài, tôi không hi u được ý nghĩa th c s c a phép n d kia. Cho đ n m t ngày, s th t được hé l … Nh ng tôi đang đi quá nhanh r i. Tôi nên b t đ u t đ u và đ nh ng s ki n t k câu chuy n c a chúng. Tôi không nên tô v , xuyên t c hay nói nh ng đi u d i trá. Tôi s đi qua t ng bước m t, ch m rãi và c n tr ng. Nh ng tôi bi t b t đ u t đâu đây? Tôi nên gi i thi u v mình, nh ng có l ch a ph i lúc này; suy cho cùng, tôi không ph i nhân v t chính trong câu truy n này. Đây là câu truy n c a Alicia Berenson, nên tôi s ph i b t đ u v i cô y - và b c Alcestis. Đó là b c chân dung t h a, mô t Alicia trong phòng tranh t i nhà c a cô vào nh ng ngày sau v th m án, đ ng trước m t giá v và khung v i, tay c m c v . Cô không m c đ . Thân hình cô được h a b ng nh ng chi ti t tr n tr i: nh ng l n tóc dài màu đ ph lên đôi vai g y, ta nhìn th y c nh ng m ch máu xanh dưới làn da m ng, nh ng v t s o còn ch a lành trên c hai c tay. Cây c v n m gi a nh ng ngón tay. Nh ng gi t s n đ nh xu ng t đ u c hay đó là máu? Cô đang v - v y mà khung tranh l i tr ng tr n, h t nh bi u c m c a cô. Cô đang ngoái đ u l i và nhìn th ng vào người xem. Mi ng cô hé m , hai môi khép h . Câm l ng. Trong su t phiên x c a cô, Jean-Felix Martin, qu n lý m t phòng tranh nh khu Soho đ i di n cho Alicia, đã đ a ra m t quy t đ nh mang tính tranh cãi, b ch trích là đ c nước béo cò và đ y thú tính, khi mu n tr ng bày b c Alcestis. Vi c h a s đang b t m giam vì t i gi t ch ng cũng đ ng nghĩa v i vi c l n đ u tiên trong l ch s lâu năm c a phòng tranh này, người ta x p hàng dài ngoài c a phòng tranh. Tôi cũng x p hàng c nh nh ng k mê tranh g i d c khác, trong ánh đèn neon màu đ c a m t ti m bán đ ch i tình d c bên c nh, ch đ n lượt mình. Chúng tôi l n lượt đi vào trong. Khi đã vào phòng tranh, chúng tôi d n c v phía b c tranh, nh m t đám đông hào h ng ch được vào ngôi nhà ma m t công viên gi i trí. Cu i cùng cũng đ n lượt tôi đ ng đ u hàng và đ i di n v i b c Alcestis. Tôi nhìn b c tranh, quan sát gương m t c a Alicia, c g ng lý gi i ánh m t c a cô, c g ng đ hi u cô - nh ng b c chân dung khi n tôi choáng ng p. Alicia đang nhìn l i tôi t sau m t chi c m t n vô h n - khó đoán đ nh, b t kh xâm ph m. Tôi không tài nào nhìn ra v vô t i hay s ăn năn trong bi u c m c a cô. Nh ng người khác thì th y cô khá d hi u. “Đúng là ác qu !” Người ph n phía sau tôi thì th m. “Ch còn gì?” Người đi cùng cô ta đ ng tình. “Con qu cái máu l nh.” H có chút b t công, tôi nghĩ - khi mà t i ác c a Alicia v n ch a được ch ng th c. Nh ng k t lu n thì đã được n đ nh t lâu. Nh ng t báo lá c i t đ u đã coi cô là k ph m t i: m t đàn bà nguy hi m, con nh n cái ăn th t b n tình. M t con quái v t. S th t thì khá đ n gi n: h th y Alicia m t mình c nh xác c a Gabriel; trên kh u súng ch có d u vân tay c a cô. Ai cũng đoan ch c cô đã gi t Gabriel. Nh ng lý do mà cô gi t ch ng v n là m t bí n. V gi t người được đ a ra tranh cãi r ng rãi và nh ng gi thuy t khác nhau được đ a lên báo, lên đài phát thanh cũng nh các chương trình trò chuy n bu i sáng. Các chuyên gia được m i đ n đ gi i thích, phê phán, bi n h cho hành đ ng c a Alicia. Cô h n là m t n n nhân c a b o l c gia đình, b giày xéo quá s c ch u đ ng trước khi t t c bùng n ? M t gi thuy t khác đ c p t i m t trò ch i phòng the đi quá đà - dù gì người ch ng cũng đang b trói l i, đúng không? Có k l i nghi ng đây ch là m t màn ghen tuông truy n th ng, đ y Alicia đ n bước đường sát nhân - có s góp m t c a m t người ph n th ba chăng? Nh ng t i phiên tòa, anh trai c a Gabriel đã khai n n nhân là m t người ch ng t n tâm, yêu v sâu s c. V y còn v n đ ti n b c? Alicia s không nh n được gì nhi u sau cái ch t c a ch ng; cô m i là người có ti n, được th a k t cha mình. V y là bí n c kéo dài vô t n - không l i đáp, ch có nh ng câu h i liên ti p đ t ra - v đ ng c và s im l ng sau đó c a Alicia. Vì sao cô nh t đ nh không m mi ng? Vi c đó có ý nghĩa gì? Cô đang che gi u đi u gì chăng? B o v cho m t ai đó? N u v y thì là ai? Và vì sao? Khi y, tôi đã nghĩ, trong khi m i người m i bàn tán, vi t lách, tranh lu n v Alicia, chính gi a c n bão n ào, quay cu ng này, có m t kho ng tr ng - m t s im l ng. M t con nhân s . Trong su t phiên tòa, th m phán không l y gì làm hài lòng trước s ngoan c không ch u m l i c a Alicia. Nh ng người vô t i, nh th m phán Alverstone ch ra, có xu hướng lên ti ng liên t c kh ng đ nh s trong s ch c a mình. Không ch gi im l ng, Alicia còn không t rõ d u hi u thương ti c nào. Cô không nh l l y m t l n trong su t phiên x - và cánh báo chí ng u nghi n vi t v chi ti t y - nét m t cô không d ch chuy n, l nh nh băng. Đông c ng. Lu t s bào ch a không còn cách nào khác đã ph i xin gi m án: Alicia có ti n s g p v n đ v tâm lý, theo h nói, là t khi cô còn nh . Th m ph n bác b đ xu t y, cho r ng đó ch là l i nói vô căn c - nh ng cu i cùng, Lazarus Diomedes, Giáo s Tâm th n h c Pháp y Đ i h c Imperial, đ ng th i là Giám đ c đi u hành The Grove, m t đ n v pháp y có ki m soát an ninh ch t ch B c London - đã thuy t ph c được th m phán. Giáo s Diomedes bi n lu n r ng vi c Alicia t ch i m mi ng chính là b ng ch ng cho m t căn b nh tâm lý hi n nhiên - cô không nên b k t án nh m t người bình thường. Đó ch là cách nói gi m nói tránh khi cánh bác sĩ tâm lý không mu n nói th ng: Diomedes cho r ng Alicia đã hóa điên. Đó là l i gi i thích h p lý duy nh t: B ng không, sao cô l i trói người đàn ông mình yêu vào gh và b n th ng vào m t anh ta t kho ng cách g n? Và r i không t ra chút ti c thương, không đ a ra m t l i gi i thích, th m chí không bu n c t ti ng? H n là cô đã b điên r i. Ch c ch n là nh v y. Cu i cùng, th m phán Alverstone ch p nh n đ ngh xin gi m án, và khuyên b i th m đoàn ch p thu n theo. Alicia do đó được đ a vào The Grove - dưới s theo dõi c a chính Giáo s Diomedes, người đã đ a ra tuyên b có tính thuy t ph c trước th m phán. S th t là, n u Alicia không b m t trí - nghĩa là, n u s im l ng c a cô ch là m t v k ch, m t ti t m c d ng lên cho chính b i th m đoàn xem - thì nó đã hoàn thành s m nh c a mình. Cô thoát được m t án tù lâu năm - và n u ti n đ n h i ph c hoàn toàn, cô có th còn được ra vi n sau vài năm. Ch c ch n đã đ n lúc v nh b t đ u kh e l i r i ch ? Th nh tho ng b t ra m t vài t , r i thêm m t vài t n a; d n d n th hi n m t chút đau bu n nào đó? Nh ng không. H t tu n này đ n tu n khác, tháng này qua tháng khác, và th m chí nhi u năm trôi qua - Alicia v n không nói l i nào. Cô đ n gi n ch gi im l ng. Và v y là, khi không b i thêm được thông tin nào n a, gi i truy n thông t ra th t v ng và cu i cùng m t h ng thú v i Alicia Berenson. Cô gia nh p danh sách nh ng k sát nhân n i ti ng trong ch c lát; nh ng khuôn m t mà ta v n nh nh ng tên thì đã b lãng quên. Nh ng không ph i t t c chúng ta. M t vài người - trong đó có tôi - ti p t c b mê ho c b i bí n c a Alicia Berenson và s im l ng kéo dài c a cô. Là m t bác sĩ tâm lý tr li u, tôi bi t ch c cô đã ph i ch u t n thương l n sau cái ch t c a Gabriel; và s im l ng này là cách cô th hi n n i đau đó. Vì không th đ i m t v i nh ng gì mình đã làm, Alicia đã b b i r i và kh ng l i, nh m t chi c xe b h ng. Tôi mu n giúp cô tái kh i đ ng - giúp Alicia k câu chuy n c a mình, đ có th hàn g n v t thương và kh e l i. Tôi mu n ch a b nh cho cô. Tôi không mu n ra v khoa trương, nh ng tôi t tin có th giúp được Alicia Berenson. Tôi là nhà tâm lý tr li u pháp y, và đã làm vi c v i nh ng thành ph n b thương t n n ng n nh t, mong manh nh t trong xã h i này. Và có đi u gì đó trong câu chuy n c a Alicia khi n tôi đ ng c m - tôi c m th y c m thông sâu s c v i cô ngay t đ u. Th t không may, khi y tôi v n đang làm vi c Broadmoor, v y nên vi c ch a b nh cho Alicia s và có th v n ch là m t gi c m b x p xó, n u nh không có s can thi p đ y b t ng c a đ nh m nh. G n sáu năm sau khi Alicia nh p vi n, v trí bác sĩ tâm lý tr li u pháp y The Grove cu i cùng cũng c n tuy n người m i. Ngay khi nhìn th y thông báo tuy n người, tôi bi t mình không còn l a ch n nào khác. Tôi làm theo linh tính mách b o - và ng tuy n cho công vi c y. Chương 3 Tên tôi là Theo Faber. Tôi 42 tu i. Tôi tr thành nhà tâm lý tr li u vì b n thân tôi cũng r t b t bát. Đó là s th t - dù tôi đã không nói nh v y trong bu i ph ng v n xin vi c, khi h h i tôi. “Đi u gì đã mang anh đ n v i b môn tâm lý tr li u?” Indira Sharma v a h i v a li c nhìn tôi t sau c p kính to tròn nh m t cú. Indira là nhà t v n tâm lý tr li u The Grove. Bà đã g n 60 tu i, có gương m t tròn tr a a nhìn và b tóc dài đen nhánh đi m chút s i b c. Bà kh m m cười v i tôi, nh th mu n nh c tôi r ng đây ch là m t câu h i d dàng, m t cú phát bóng ban đ u, m đường cho nh ng câu h i l t léo h n phía sau. Tôi lưỡng l . Tôi bi t nh ng thành viên h i đ ng khác đang nhìn tôi. Tôi không quên nhìn l i t t c b n h trong lúc đ u đ u tuôn ra câu tr l i đã được t p dượt s n t trước, m t câu chuy n c m đ ng v th i niên thi u, khi tôi t ng làm vi c bán th i gian trong m t vi n dưỡng lão, và đi u đó đã làm n y n trong tôi ni m h ng thú v i tâm lý h c, sau đó là khóa h c chuyên sâu v tâm lý tr li u và nhi u đi u khác. “Tôi đoán là vì tôi mu n giúp đ người khác.” Tôi nói và nhún vai. “Ch v y thôi, th t đ y!” M t câu tr l i nh m nhí. Dĩ nhiên là tôi mu n giúp đ người khác. Nh ng đó ch là m c tiêu th c p - đ c bi t là vào lúc tôi b t đ u đi th c t p. Đ ng c th t s c a tôi ch thu n túy mang tính ích k . Tôi đang tìm cách c u l y chính mình. Tôi tin h u h t nh ng ai đ n v i khoa s c kh e tinh th n cũng đ u nh v y. Chúng tôi b hút vào ngh này vì chính chúng tôi cũng b t n thương - chúng tôi nghiên c u tâm lý h c đ t ch a cho chính mình. Nh ng chúng tôi có chu n b tinh th n đ th a nh n đi u y không l i là chuy n khác. loài người, quãng th i gian nh ng năm đ u đ i thu c v vùng đ t ti n ký c. H hay nói ta bước ra t m t màn sương mù nguyên th y v i ph n tính cách đã hình thành m t cách đ y đ , nh Aphrodite t dưới bi n hi n lên, lung linh gi a l p b t tr ng. Nh ng nh nh ng nghiên c u ngày m t nhi u v s phát tri n c a não b , ta bi t s th t không ph i nh v y. Chúng ta sinh ra v i m t b não đang hình thành d dang - gi ng m t đ ng đ t sét nhão h n là m t đ nh núi Olympia kỳ v . Hay theo cách nói c a nhà phân tích tâm lý Donald Winnicott thì là: “Không t n t i khái ni m g i là tr s sinh.” S phát tri n nhân cách c a chúng ta không di n ra m t cách đ c l p mà n m trong m i quan h v i nh ng người khác: Nh ng th l c vô hình mà ta không nh ra, ví d nh tác đ ng t b m , đã nhào n n và hoàn thi n nên chúng ta. Hi n nhiên là đi u y th t đáng s - ai mà bi t ta đã ph i ch u đ ng nh ng chuy n nh nhu c, nh ng s d n v t hay ngược đãi nào vùng đ t ti n ký c y? Nhân cách c a chúng ta được hình thành trong lúc chúng ta ch ng h hay bi t. Trong trường h p c a tôi, tôi đã l n lên trong th c m giác b n ch n, lo s và b t an. N i lo l ng y dường nh đã có đó trước khi tôi sinh ra, t n t i m t cách đ c l p v i tôi. Nh ng tôi đoán r ng nó b t ngu n t m i quan h c a tôi v i cha tôi, người mà tôi không bao gi được an toàn khi bên c nh. Nh ng c n gi n b t ng và khó đoán c a cha tôi có th bi n m i tình hu ng, dù vô h i đ n đâu, thành m t bãi mìn. M t l i nh n xét vô thưởng vô ph t ho c chút d u hi u b t đ ng trong gi ng nói cũng có th khi n ông n i gi n và d n t i m t tr n lôi đình mà tôi không tài nào tr n được. Căn nhà nh rung chuy n m i khi ông gào thét và đu i theo tôi lên gác, vào t n phòng riêng. Tôi s tr n xu ng g m giường, ép người vào sát tường. Tôi ch dám th th t kh , ước gì b c tường kia s nu t l y tôi đ tôi bi n m t. Nh ng r i tay ông s tóm được tôi, kéo tôi ra ngoài đ tôi đ i m t v i đ nh m nh. Ông s c i th t l ng ra, nó phát ra ti ng vun vút trong không trung trước khi qu t vào người tôi; m i cú đánh đ u khi n tôi gi t b n người và lăn sang m t bên, da th t tôi b ng rát. R i tr n đòn k t thúc nhanh nh khi nó b t đ u. Tôi b đ y xu ng sàn, co qu p và rúm ró. M t con búp bê v i b đ a tr gi n d ném đi. Tôi không bao gi bi t rõ tôi đã làm gì đ kh i lên nh ng c n gi n y, và li u tôi có đáng ph i h ng ch u chúng hay không. Tôi h i m tôi vì sao cha tôi luôn n i gi n v i tôi và bà ch bi t nhún vai trong vô v ng r i nói: “Làm sao m bi t được? Cha con đã m t trí hoàn toàn r i.” Khi m tôi nói ông m t trí, bà không h nói đùa. N u được m t bác sĩ tâm lý ngày nay khám cho - tôi nghĩ h s ch n đoán cha tôi m c m t ch ng r i lo n nhân cách nào đó - m t căn b nh ông đã mang theo c đ i mà không được ch a tr . K t qu là th i th u và niên thi u c a tôi b ng tr b i s cu ng lo n và nh ng b o l c th ch t; nh ng l i đe d a, nước m t và nh ng t m kính v v n. T t nhiên cũng có nh ng ký c vui v , thường là khi cha tôi đi v ng. Tôi nh có m t mùa đông, ông ph i đi M công tác c m t tháng. Su t ba mươi ngày, m tôi và tôi t do đi l i trong nhà và khu vườn mà không ph i ch u đ ng ánh m t soi mói, dò xét c a ông. Tháng Mười hai năm y, London, tuy t r i liên t c và toàn b khu vườn c a chúng tôi b vùi dưới m t t m th m dày màu tr ng. M tôi và tôi cùng đ p m t người tuy t. Không bi t vì vô tình hay h u ý mà chúng tôi đã đ p nó thành hình người đàn ông đang v ng m t: tôi đ t tên cho nó là “Cha”, và thêm cái b ng to, đôi m t làm t hai hòn đá đen cùng c p lông mày nghiêm ngh làm t m y cành cây gãy, nó qu th c gi ng cha tôi đ n l lùng. Chúng tôi còn đ nó đeo găng tay, đ i mũ và c m ô c a cha tôi cho đ b . Và r i chúng tôi b t đ u ra s c ném nh ng c c bóng tuy t v phía nó, v a ném v a phá lên cười nh nh ng đ a tr ng ngược. Đêm y, m t tr n bão tuy t d d i kéo v . M tôi lên giường còn tôi thì gi v đã ng , nh ng sau đó tôi lén ra ngoài vườn và đ ng dưới c n m a tuy t. Tôi đ a hai tay ra, b t l y nh ng bông tuy t và nhìn chúng tan d n trên đ u ngón tay tôi. Vi c y khi n tôi c m th y v a vui sướng v a gi n d cùng lúc, và nói lên m t s th t mà tôi đã không tài nào th l được; v n t c a tôi còn h n h p, nh ng l i c a tôi ch nh cái lưới b rách, không gi l i được khái ni m y. Vi c tóm l y nh ng bông tuy t đang tan d n, ph n nào đó, gi ng nh n m l y ni m h nh phúc; m t hành đ ng chi m h u ch ng m y ch c đã ch ng có ý nghĩa nào n a. Nó khi n tôi nh ra r ng có c m t th gi i t n t i bên ngoài ngôi nhà này: m t th gi i r ng l n, n ch a nh ng v đ p khó ai tưởng tượng được; m t th gi i mà, cho đ n lúc này, v n đang n m ngoài t m v i c a tôi. Ký c y đã nhi u l n hi n v trong tôi su t nh ng năm qua. Nh th chính s kh n kh bao b c quanh nó lúc y đã khi n kho nh kh c t do ng n ng i đó càng bùng cháy r c r h n; m t đ m sáng nh vây quanh là bóng t i. C may duy nh t đ tôi s ng sót, theo tôi nh n th y, là tôi ph i lánh đi - c v m t th ch t l n tâm lý. Tôi ph i đi xa, th t xa. Ch có nh v y, tôi m i được an toàn. Cu i cùng thì tu i mười tám c a tôi cũng đ n, tôi có được đi m s c n thi t đ giành được m t su t trường đ i h c. Tôi r i kh i cái tr i giam song l p Surrey đó - và tôi nh ng tưởng mình đã được t do. Nh ng tôi đã l m. Khi y tôi không h bi t, và cũng đã quá mu n đ bi t, r ng tôi đã kh c sâu hình nh c a ông trong lòng, chôn ch t ông trong tâm trí m t cách vô th c. Dù b đi đâu và xa c nào, hình nh c a ông v n luôn t n t i trong tôi. Gi ng nói gi n d c a ông, l p l i thành m t th đi p khúc vô t n, vô c m, không ng ng truy đu i tôi - chúng rít lên r ng tôi th t vô d ng, nh c nhã và ch bi t đ n th t b i. Su t kỳ đ u tiên đ i h c, mùa đông đ u tiên y, nh ng gi ng nói xu t hi n nhi u đ n m c khi n tôi tê li t, chúng đi u khi n c tôi. Tê c ng trước n i s , tôi không th ra ngoài, giao l u hay k t b n. C nh th tôi v n ch a h r i kh i ngôi nhà c a mình. Th t vô v ng. Tôi b đánh g c, b m c k t. D n vào góc tường. Không l i thoát. Gi i pháp duy nh t đã tìm đ n v i tôi. Tôi đi h t ti m thu c này đ n ti m thu c khác đ mua hàng tá paracetamol. Tôi ch mua m t vài h p m i c a hàng đ tránh gây nghi ng - nh ng tôi đã lo bò tr ng răng. Ch ng ai m y may quan tâm đ n tôi; rõ ràng tôi luôn vô hình trong m t h đúng nh tôi đã c m th y. Phòng tôi r t l nh, nh ng ngón tay tôi tê d i trong lúc v ng v m gói thu c ra. Ph i g ng s c l m tôi m i nu t được h t nh ng viên thu c đó. Nh ng tôi đã ép mình u ng h t, t ng viên thu c đ ng m t. R i tôi l ch th ch trèo lên chi c giường ch t ch i, b c b i c a tôi. Tôi nh m m t l i, ch cái ch t tìm đ n. Nh ng th n ch t đã không đ n. Thay vào đó là m t c n đau d d i nh mu n đâm xuyên qua n i t ng. Tôi b t d y và nôn ra kh p người, đ ng thu c đang tiêu hóa đó l n trong m t xanh m t vàng. Tôi n m trong bóng t i, d dày đau nh b thiêu đ t su t m t lúc lâu tưởng ch ng nh vô t n. Và r i, m t cách th t ch m rãi, trong bóng t i, tôi nh n ra m t đi u. Tôi không mu n ch t. Ch a ph i lúc này; khi mà tôi còn ch a k p s ng. Và đi u y làm tôi có chút hy v ng, dù m h và y u t đ n m y. B ng m i giá, nó bu c tôi ph i th a nh n r ng tôi không th làm chuy n này m t mình: tôi c n được tr giúp. Tôi đã tìm được s tr giúp y - trong hình hài c a m t người tên Ruth, m t nhà tâm lý tr li u mà d ch v t v n c a trường đã gi i thi u cho tôi. Ruth có mái tóc tr ng cùng dáng người tròn tr a, làm ta có c m giác nh đang c nh bà ngo i c a mình. Bà có m t n cười nhân t , khi n tôi mu n tin tưởng bà. Ban đ u, bà không nói gì nhi u. Bà ch l ng nghe trong khi tôi k chuy n. Tôi k v th i th u c a mình, ngôi nhà c a tôi, b m tôi. Và trong lúc k chuy n, tôi nh n ra r ng dù nh ng chi ti t y có đáng bu n đ n m y, tôi cũng ch ng c m th y gì. Tôi đã b ngăn cách v i xúc c m c a mình, nh bàn tay c t lìa kh i c tay. Tôi nói v nh ng ký c đau thương và nh ng l n mu n t v n - nh ng tôi không c m th y n i đau. Tuy v y, có nh ng lúc, tôi s ngước lên nhìn Ruth. Và tôi kinh ng c khi th y nước m t dâng lên t khóe m t bà. B n có th th y khó hi u khi tôi nói r ng nh ng gi t nước m t y không ph i c a bà. Chúng là c a tôi. Vào th i đi m y, tôi v n ch a hi u được. Nh ng tr li u tâm lý là nh v y. M t b nh nhân bày t nh ng c m xúc anh ta khó lòng ch p nh n trước m t nhà tr li u: và bà gi l y t t c nh ng gì anh ta không dám c m nh n, r i c m nh n thay anh ta. Và r i, m t cách ch m rãi, bà trao tr nh ng c m xúc y v cho b nh nhân c a mình. Gi ng nh Ruth trao tr c m xúc cho tôi. Chúng tôi v n ti p t c g p nhau thêm m t vài năm. Bà là người luôn hi n di n trong cu c đ i tôi. Thông qua bà, tôi hình thành m t th quan h khác v i con người: th quan h d a trên s tôn tr ng l n nhau, lòng chân thành và nhân t - thay vì d a trên s khi n trách, gi n d hay b o l c. D n d n, tôi b t đ u c m nh n được s khác bi t bên trong - tôi b t tr ng r ng, b t s hãi, và d dàng th a nh n c m xúc h n. Nh ng đi p khúc đ y thù h n kia không bao gi bi n m t hoàn toàn - nh ng gi trong tôi đã có gi ng nói c a Ruth đ đ i ch i v i chúng, và tôi b t chú ý đ n gi ng c a cha tôi h n. V y là gi ng nói y y u d n, và đôi lúc s t t h n. Tôi c m th y bình tâm - th m chí có lúc h nh phúc. Hi n nhiên là tr li u tâm lý đã c u s ng tôi. Và quan tr ng h n, nó đã chuy n bi n ch t lượng cu c s ng c a tôi. Phương thu c thông qua s trò chuy n y là h t nhân c a con người mà tôi đã tr thành - nó đ nh nghĩa con người tôi t t n g c r . Tôi bi t đó là s nghi p c a tôi. Sau khi t t nghi p đ i h c, tôi tr thành th c t p sinh tâm lý tr li u London. Trong su t quá trình th c t p, tôi v n ti p t c g p Ruth. Bà v n luôn ng h và đ ng viên tôi, dù bà cũng c nh báo tôi nên có cái nhìn th c t v con đường mà tôi đang đi: “Chuy n này ch ng d dàng gì đâu!” Bà nói. Và bà đã đúng. Khi tôi làm vi c cùng b nh nhân, tr c ti p đ i m t v i c m xúc c a h - chuy n y th t ch ng d ch u gì. Tôi v n nh l n đ u tôi đ n thăm m t vi n tâm th n có ki m soát an ninh ch t ch . Ch sau vài phút t khi tôi đ n, m t b nh nhân đã t t qu n ra, ng i xu ng và đ i ti n ngay trước m t tôi. Đ ng phân b c mùi th i ho c. Nh ng v vi c ti p theo, ít khi n tôi qu n ru t h n nh ng cũng không kém ph n ph c t p - nh ng v t v n b t thành, nh ng k t làm mình b thương, nh ng c n gi n hay n i đau không được kìm nén - t t c đ u tr n tr i ngoài s c ch u đ ng c a tôi. Nh ng b ng cách nào đó, sau m i l n nh v y, tôi l i khám phá ra gi i h n ch u đ ng mà trước gi tôi không nghĩ mình có được. M i chuy n d n tr nên d dàng h n. Kh năng thích ng nhanh v i m t th gi i m i và l lùng vi n tâm th n khi n tôi kinh ng c. Ta ngày m t quen v i vi c ch ng ki n s điên lo n - không ch c a nh ng k khác, mà c a chính ta. Tôi tin r ng t t c chúng ta đ u m t trí, theo nh ng cách khác nhau. V y nên tôi có th thông c m v i Alicia Berenson. Tôi n m trong s nh ng k may m n. Nh được can thi p tr li u m t cách thành công t khi còn tr , tôi đã có th tránh kh i cái h sâu tinh th n thăm th m và đen ngòm. Tuy v y, trong tâm trí tôi, luôn có m t k ch b n khác vang lên: tôi đã có th hóa điên, và nh n k t c c b giam trong m t tr i tâm th n, gi ng nh Alicia. Nh có lòng nhân t c a Chúa… T t nhiên tôi không th nói nh ng đi u này v i Indira Sharma, khi bà h i vì sao tôi tr thành nhà tâm lý tr li u. Suy cho cùng, đây v n là m t bu i ph ng v n xin vi c và tôi thì bi t cách đ i đáp v i h . “Dù sao thì…” Tôi nói. “Tôi v n tin r ng quá trình th c t p đã bi n tôi thành m t nhà tâm lý tr li u đúng nghĩa. Dù ch ý ban đ u c a ta là gì chăng n a.” Indira g t gù v đăm chiêu. “Ph i l m. R t đúng.” Bu i ph ng v n di n ra t t đ p. Kinh nghi m làm vi c Broadmoor mang l i l i th cho tôi, Indira nói nó cho th y tôi có th cáng đáng s c ép c a nh ng th thách tâm lý n ng n . H đ ngh tôi v làm cho The Grove ngay t i bu i ph ng v n, và tôi ch p thu n. M t tháng sau, tôi lên đường đ n The Grove. Chương 4 Tôi đ n The Grove trong c n gió tháng M t l nh căm căm. Hàng cây tr i lá x p d c con đường nh nh ng b xương khô. B u tr i tr ng xóa nh ng đám mây tuy t ch a k p r i xu ng. Tôi đ ng ngoài c ng tr i, thò tay vào túi tìm bao thu c. Đã h n m t tu n nay tôi không hút thu c - đã t h a l n này s b thu c đ n h t đ i. V y mà gi tôi đã l i đ u hàng. Tôi châm m t đi u, t th y khó ch u v i chính mình. Nh ng nhà tâm lý tr li u thường coi vi c hút thu c là m t th ham mu n ch a b s gáy - đi u mà b t c nhà tr li u đ ng đ n nào cũng nên tìm cách vượt qua. Tôi không mu n b c mùi thu c lá khi bước vào bên trong, nên đã cho vài viên k o b c hà vào mi ng và nhai trong lúc hút, hai chân thay nhau nh y lò cò. Tôi run r y - nh ng th t tình mà nói, vì lo l ng nhi u h n là vì l nh. Tôi v n còn băn khoăn. T v n viên c a tôi Broadmoor ch ng ng n ng i gì mà nói tôi đang ph m ph i m t sai l m. Ông bóng gió r ng tôi đang t tay c t đ t s nghi p đ y h a h n khi r i kh i đây, và ông cũng t v khinh thường The Grove; đ c bi t là v Giáo s Diomedes. “M t k không bình thường. Nghiên c u nhi u v quan h nhóm t ng làm vi c v i Foulkes m t th i gian. Đã đi u hành m t d ng c ng đ ng tr li u ki u m i vào nh ng năm 80 Hertfordshire. Nh ng ki u tr li u y không kh thi v m t kinh t , nh t là vào ngày nay…” Ông ng p ng ng m t giây, r i h gi ng nói ti p. “Tôi không đ nh d a anh, Theo. Nh ng tôi nghe đ n n i y s p b đóng c a. Có khi anh l i th t nghi p ch sau sáu tháng y… Anh ch c là không mu n cân nh c l i ch ?” Tôi ra v ng n ng , nh ng ch vì mu n t ra xã giao. “Cũng khá ch c.” Tôi nói. Ông l c đ u. “Th này thì khác gì t gi t ch t s nghi p. Nh ng n u anh đã quy t thì…” Tôi không k v i ông v Alicia Berenson, v mong mu n c a tôi được đi u tr cho cô. Tôi đã có th nói sao cho ông hi u được r ng sau khi làm vi c v i cô, bi t đâu tôi l i xu t b n được m t cu n sách cũng nên. Nh ng tôi bi t có k nh v y cũng ch ng đ làm gì; ông v n s b o r ng tôi đang ph m sai l m. Có l ông nói đúng. Tôi s s m được bi t thôi. Tôi d p t t đi u thu c, tr n tĩnh l i r i bước vào trong. The Grove n m khu nhà cũ nh t c a B nh vi n Edgware. Tòa nhà g ch đ phong cách Victoria ban đ u t lâu đã b vây quanh và che khu t b i nh ng kh i nhà m i xây thêm sau này, l n h n và nhìn t ng quan là x u h n The Grove n m chính gi a qu n th y. Manh m i duy nh t v nh ng thành viên nguy hi m đang s ng trong đó là dãy máy quay an ninh g n trên hàng rào trông nh th nh ng con chim săn m i đang chăm chú quan sát trước khi lao b xu ng. H tìm m i cách đ khi n qu y l tân trông có v thân thi n h n - nh ng chi c trường k l n màu xanh, nh ng b c v thô k ch, ngây ngô c a b nh nhân được dán trên tường. Trong m t tôi, nó gi ng m t vườn tr h n là m t tr i tâm th n được ki m soát nghiêm ng t. M t người đàn ông cao l n xu t hi n bên c nh tôi. Anh ta m m cười v i tôi và chìa tay ra. Anh ta t x ng tên là Yuri, y tá trưởng khoa Tâm th n. “Chào m ng anh đ n The Grove.” Yuri nói. “Tôi e là không có h n m t h i đ ng đón ti p đâu. Ch có tôi thôi.” Yuri khá a nhìn, v m v , và kho ng ngoài ba mươi lăm tu i. Tóc anh ta s m màu, và anh ta có m t hình xăm c a th dân trên c , l ra ngoài c áo. Người anh ta t a ra mùi thu c lá và mùi kem c o râu ng t n ng. Dù còn sót l i chút th âm, anh ta v n nói ti ng Anh r t thành th o. “Tôi chuy n t Latvia đ n đây b y năm trước.” Anh ta nói. “Và tôi không nói được t ti ng Anh nào khi m i đ n. Nh ng ch sau m t năm là tôi đã làu làu.” “ n tượng th t!” “Không h n đâu. Ti ng Anh khá d h c. Anh nên th h c ti ng Latvia.” Anh ta phá lên cười và v i tay l y chùm chìa khóa kêu leng keng móc th t l ng. Anh ta l y ra m t b chìa khóa và đ a cho tôi. “Anh s c n đ n nh ng chìa khóa này cho các phòng b nh riêng. Và anh cũng c n h c các quy t c c a khu b nh nhân.” “Nhi u quá nh . Broadmoor tôi không có nhi u chìa khóa th .” “À, vâng. G n đây chúng tôi đã ph i tăng cường h th ng an ninh - k t khi Stephanie v đây.” “Stephanie là ai?” Yuri không tr l i, thay vào đó, anh ta h t đ u v phía m t người ph n v a bước ra kh i văn phòng phía sau bàn l tân. Cô là người vùng Caribe, kho ng ngoài b n mươi tu i, mái tóc ng n c t chéo xuôi v phía khuôn m t. “Tôi là Stephanie Clarke.” Cô c t ti ng. “Qu n lý c a The Grove.” Stephanie m m cười v i tôi v không l y gì làm d ch u. Khi b t tay cô, tôi nh n th y cái n m tay c a cô ch t và m nh h n Yuri, dĩ nhiên là cũng kém thân thi n h n. “Là qu n lý c a n i này…” Cô nói. “Tôi đ t an toàn lên hàng đ u. An toàn cho c b nh nhân và nhân viên đây. N u anh không được an toàn thì b nh nhân c a anh cũng nh v y.” R i cô đ a cho tôi m t thi t b nh - m t chuông báo đ ng cá nhân. “Hãy luôn mang th này theo bên mình. Đ ng đ nó l i trong văn phòng c a anh.” Tôi nh ng mu n đáp l i: “Vâng, th a bà!” Nh ng t t h n h t là không nên ch c gi n viên qu n lý này n u mu n được yên thân. Đó cũng là chi n thu t c a tôi v i các qu n lý tr i khó tính trước đây - tránh đ i đ u, và không gây chú ý. “R t vui được g p cô, Stephanie.” Tôi nói và m m cười. Stephanie g t đ u nh ng không cười đáp l i. “Yuri s d n anh v văn phòng c a anh.” Cô quay người và b đi mà không bu n ngoái l i l n n a. “Đi theo tôi nào.” Yuri nói. Tôi đi theo anh ta v phía c ng khu phòng b nh - m t cánh c a l n b ng thép được gia c . C nh đó là máy quét kim lo i do m t nhân viên an ninh đi u khi n. “Ch c là anh cũng bi t th t c r i.” Yuri nói. “Không mang v t nh n hay b t c th gì có th dùng làm vũ khí.” “Không mang b t l a n a.” Tay nhân viên an ninh nói thêm v đe d a, r i v a móc chi c b t l a trong túi tôi ra, v a nhìn tôi nh k ph m t i. “Xin l i nhé.” Tôi nói. “Tôi quên m t là đang c m b t l a theo người.” Yuri b o tôi đi theo anh ta. “Tôi s d n anh t i văn phòng c a anh.” Anh ta nói. “M i người đang h p C ng đ ng nên xung quanh khá yên ng.” “Tôi tham gia được không?” “Vào C ng đ ng ?” Yuri t v ng c nhiên. “Anh không mu n tham quan m t vòng trước sao?” “Tôi có th tham quan sau. N u anh không phi n.” Anh ta nhún vai. “Sao cũng được. L i này.” Anh ta d n tôi đi đ c nh ng hành lang giao nhau ngăn cách b i nh ng cánh c a b khóa - m t đi p khúc c a nh ng ti ng s p c a, cài ch t và chìa khóa xoay trong . Chúng tôi đi khá ch m. Rõ ràng là đã nhi u năm qua h không b ti n tu s a tòa nhà: s n trên tường đã bong tróc, và có mùi m m c thoang tho ng kh p các hành lang. Yuri d ng l i trước m t cánh c a đóng kín và g t đ u nhìn tôi. “H đang trong này.” Anh ta nói. “Anh vào đi.” “Được r i, c m n anh.” Tôi ng n ng , hít m t h i th t sâu. R i tôi m c a và bước vào trong. Chương 5 Bu i h p C ng đ ng di n ra trong m t căn phòng dài có nh ng c a s g n ch n song trông ra m t b c tường g ch. Có mùi cà phê thoang tho ng trong không gian, l n v i mùi kem c o râu c a Yuri. Kho ng ba mươi người đang ng i thành m t vòng tròn. H u h t đang c m nh ng c c gi y đ ng trà ho c cà phê, h ngáp dài và c h t s c đ không ng g t. Vài người đã u ng h t cà phê nên đang mân mê nh ng chi c c c r ng, vò nát, bóp cho d p lép ho c xé chúng thành nh ng m u v n. C ng đ ng s h p m t kho ng m t ho c hai l n m i ngày; nó là s pha tr n gi a m t cu c g p hành chính và m t phiên tr li u nhóm. Nh ng đi u liên quan t i vi c v n hành tr i hay vi c chăm sóc b nh nhân được đ a ra th o lu n. Giáo s Diomedes, m t cách hào h ng, đã g i đây là m t n l c đ b nh nhân tham gia vào chính quá trình đi u tr c a h và khuy n khích h ch u trách nhi m v s c kh e c a b n thân; kh i c n nói cũng bi t n l c y không ph i lúc nào cũng hi u qu . Nh ng kinh nghi m tr li u nhóm trong quá kh cho th y Diomedes r t thích thú v i các th lo i h p m t, và ông cũng khuy n khích h làm vi c theo nhóm càng nhi u càng t t. Có th nói ông th y vui v nh t khi có m t đám đông đang quan sát ông. Tôi th m nghĩ, ông thoáng toát lên nét k ch khi ông đ ng d y đ ti p tôi, chìa tay ra chào và m i tôi vào trong. “Theo. Anh đ n r i kìa. Hãy ng i cùng chúng tôi, ng i đi.” Ông nói th ti ng Anh pha chút gi ng Hy L p r t khó đ nh n ra, vì ông đã s ng Anh h n ba mươi năm r i. Ông khá đi n trai, và dù đã ngoài sáu mươi tu i, trông ông v n r t tr - phong cách có ph n phóng khoáng, tinh ngh ch, gi ng nh m t ông chú thích trêu tr c lũ nh h n là m t bác sĩ tâm lý. Nh ng đi u đó không có nghĩa là ông không t n tâm v i các b nh nhân c a mình - ông đ n đây trước c nhân viên lau d n vào bu i sáng, và l i r t lâu sau khi nhân viên tr c đêm đã đ n ti p qu n, đôi lúc ông còn ng l i trên gh trường k trong văn phòng. Đã tr i qua hai l n ly d , Diomedes hóm h nh nói cu c hôn nhân th ba và thành công nh t c a ông là v i The Grove. “Ng i xu ng đây đi.” Ông nói và ch tay v phía chi c gh tr ng c nh ông. “Ng i đi, ng i đi.” Tôi làm nh ông b o. Diomedes ni m n gi i thi u tôi v i m i người. “Tôi xin gi i thi u nhà tâm lý tr li u m i c a chúng ta, Theo Faber. Hy v ng các b n s cùng tôi hoan nghênh Theo đ n v i gia đình nh này…” Trong khi Diomedes nói, tôi li c m t vòng xung quanh đ tìm Alicia. Nh ng tôi không th y cô đâu c . Ch có Giáo s Diomedes m c áo vest và đeo cà v t ch nh t , nh ng người khác đ u m c áo ng n tay ho c áo phông. Th t khó mà phân bi t được đâu là b nh nhân và đâu là nhân viên c a tr i. Tôi nh n ra vài gương m t quen thu c - ví d nh Christian. Tôi bi t anh ta t khi còn Broadmoor. M t bác sĩ tâm lý thích ch i bóng b u d c, t ng b gãy mũi, và nuôi râu quai nón. Đ p trai theo phong cách b i b m. Anh ta r i Broadmoor không lâu sau khi tôi đ n đó làm vi c. Tôi không thích Christian cho l m; nh ng công b ng mà nói, tôi cũng ch ng hi u m y v anh ta, vì chúng tôi không làm vi c cùng nhau nhi u. Và dĩ nhiên tôi v n nh Indira, người đã ph ng v n tôi. Bà m m cười v i tôi, và tôi c m th y th t bi t n khi nhìn th y ít nh t m t gương m t thân thi n. H u h t b nh nhân đ u li c nhìn tôi v i ánh m t nghi ng . Tôi không th trách h được. Nh ng n i đau h đã tr i qua - v m t th ch t, tâm lý, hay tình d c - s khi n h m t m t th i gian dài đ tin tưởng tôi; n u không mu n nói là không bao gi . T t c các b nh nhân đ u là n - h u h t đ u mang nét kh c kh , m t đ y n p nhăn ho c có s o trên người. H đã ph i s ng m t cu c đ i kh s , tr i qua nh ng n i kinh hoàng khi n h ph i l n tr n trong vùng đ t hoang vu c a căn b nh tâm th n; hành trình y in h n trên gương m t h , th t khó đ mà không nh n ra. Nh ng còn Alicia Berenson, cô đang đâu? Tôi nhìn quanh m t l n n a nh ng v n không tìm ra cô. R i tôi ch t nh n ra tôi đang nhìn th ng vào cô. Alicia đang ng i đ i di n tôi, phía bên kia vòng tròn. Tôi đã không nhìn ra cô, vì cô là k vô hình. Alicia cúi g p người v phía trước trên gh . Rõ ràng là cô đã b tiêm thu c an th n li u cao. Cô c m m t chi c c c gi y đ ng đ y trà, đôi tay run r y khi n trà không ng ng b đ xu ng sàn nhà. Tôi ph i ki m ch ý mu n l i g n và giúp cô d ng th ng c c trà l i. N u tôi có làm đi u y, có l cô cũng ch ng nh n ra vì đang quá m màng. Tôi không ng tình tr ng c a cô l i t đ n m c này. V n ph ng ph t đâu đó đường nét c a m t người ph n đ p khi x a: đôi m t xanh sâu th m, gương m t cân đ i hoàn h o. Nh ng cô quá g y, và có v không được s ch s . Mái tóc dài màu đ xõa quanh vai thành t ng nùi r i tung. Móng tay b c n nham nh ho c b xé rách. V n còn nh ng đường s o m trên c hai c tay - nh ng v t s o đã được v l i m t cách chân th c, chính xác trong b c chân dung Alcestis. Các ngón tay cô không ng ng run lên, ch c ch n là do tác d ng ph c a đ ng thu c h đã b t cô dùng - Risperidone và các lo i thu c an th n li u cao khác. Nước dãi a ra quanh mép cô; vi c ch y nước dãi m t cách m t ki m soát là m t tác d ng ph khác c a thu c. Tôi nh n ra Diomedes đang nhìn tôi, nên l p t c ng ng chú ý t i Alicia và quay l i nhìn ông. “Tôi tin ch c anh t gi i thi u v mình thì s t t h n là tôi nói, Theo .” Ông lên ti ng. “Anh mu n nói vài l i ch ?” “C m n ông.” Tôi g t đ u. “Tôi cũng không có gì nhi u đ nói, tr vi c tôi r t vui khi được t i đây. Háo h c, h i h p, và tràn đ y hy v ng. Tôi cũng mong được hi u v t t c m i người đây - đ c bi t là các b nh nhân. Tôi…” M t ti ng đ ng l n vang lên khi cánh c a phòng b đ y tung ra và ng t l i tôi. Tho t tiên, tôi tưởng mình đang g p o giác. M t người kh ng l lao vào trong phòng, tay c m hai cây giáo nham nh b ng g . Cô ta gi chúng lên cao quá đ u và ném v phía chúng tôi nh ném m y cây lao. M t trong các b nh nhân l y tay che m t và hét lên. Tôi tưởng m y mũi lao s phóng th ng đ n ch chúng tôi, nh ng chúng r i b ch xu ng sàn nhà gi a vòng tròn. R i tôi nh n ra đó không ph i là nh ng ng n giáo. Đó ch là m t cây g y đánh bóng bi-a b gãy làm đôi. B nh nhân cao l n kia, m t ph n Th Nhĩ Kỳ tóc đen, kho ng ch ng ngoài b n mươi tu i, gào lên: “T c quá! G y b gãy đôi đã m t tu n nay r i, và ông v n đ ch thèm thay m i.” “Ăn nói c n th n nào, Elif.” Diomedes đáp l i. “Tôi s không bàn cãi chuy n cây g y bi-a trước khi quy t đ nh xem cô có được tham gia h p C ng đ ng khi đ n mu n nh v y không.” Ông kh quay đ u v phía tôi, nh mu n đá qu bóng sang cho tôi. “Anh nghĩ sao, Theo?” Tôi ch p m t vì b choáng m t m t giây trước khi có th m l i. “Tôi nghĩ chúng ta nên tôn tr ng các m c th i gian đã quy đ nh, và đ n tham d bu i h p C ng đ ng đúng gi …” “Đúng gi nh anh y à?” M t người đàn ông phía bên kia vòng tròn c t ti ng. Tôi quay l i và nh n ra người v a nói là Christian. Anh ta phá lên cười trước câu nói đùa c a chính mình. Tôi cũng c r n ra m t n cười và quay l i nhìn Elif. “Anh y nói đúng, sáng nay tôi đ n h i mu n. Có l đây là m t bài h c cho c hai chúng ta.” “Anh mu n cái ch t ti t gì h ?” Elif lên ti ng. “Anh là th ng quái qu nào v y?” “Elif. Nói năng c n th n ch !” Diomedes ng t l i. “Đ ng đ tôi ph i b t cô úp m t vào tường. Ng i xu ng đi.” Elif v n đ ng đó. “V y còn cây g y thì sao?” Đó là câu h i dành cho Diomedes nh ng ông quay sang nhìn tôi và ch tôi tr l i. “Elif, tôi bi t cô r t gi n vì cây g y b gãy.” Tôi nói. “Tôi nghĩ người đã b gãy nó cũng đang trong c n t c gi n. Nó khi n ta ph i đ t ra câu h i nên làm gì v i c n gi n trong m t b nh vi n nh th này. Sao chúng ta không bám l y ch đ đó, và trò chuy n m t chút v nh ng c n gi n? Cô ng i xu ng được không?” Elif đ o m t nh ng v n làm theo l i tôi nói. Indira kh g t đ u v hài lòng. Chúng tôi b t đ u nói v c n gi n, Indira và tôi, c g ng lôi kéo các b nh nhân vào cu c trò chuy n v c m xúc gi n d c a h . Tôi nghĩ chúng tôi làm vi c khá h p nhau. Tôi bi t Diomedes v n đang nhìn tôi, ng m đánh giá màn th hi n c a tôi. Ông có v hài lòng. Tôi li c nhìn Alicia, và ng c nhiên thay, cô cũng đang nhìn tôi - ho c ít nh t là nhìn v phía tôi. V m t cô có chút b i r i m t cách m h - nh th cô ph i c h t s c m i có th t p trung nhìn tôi. N u b n nói v i tôi r ng tâm h n v n nát kia t ng là m t Alicia Berenson tài năng, được nh ng người quen bi t mô t b ng nh ng t đ p đ nh quy n rũ, thú v và đ y s c s ng - tôi s ch ng tin l i b n đâu. Ngay khi y, tôi bi t mình đã quy t đ nh đúng khi đ n The Grove. M i m i nghi ng trong tôi đã tiêu tan. Tôi quy t chí s làm m i cách đ có được quy n tr li u cho Alicia. Không th đ phí thêm chút th i gian nào n a: Alicia đang l c l i. Cô đã m t phương hướng. Còn tôi s đi tìm và mang cô tr v . Chương 6 Căn phòng c a giáo s Diomedes n m góc khu t n o nh t trong b nh vi n. M ng nh n giăng các góc tường và ch có vài bóng đèn leo lét còn sáng trong hành lang. Tôi gõ c a. M t thoáng yên l ng trôi qua trước khi tôi nghe th y gi ng nói c a ông vang lên t bên trong. “M i vào.” Tôi xoay tay n m c a. Ngay l p t c, mùi hương trong phòng p đ n khi n tôi b choáng ng p. Căn phòng này có mùi khác h n v i nh ng n i khác trong b nh vi n. Thay vì có mùi thu c sát trùng hay thu c t y, đáng ng c nhiên thay, nó ph ng ph t th mùi c a m t dàn nh c giao hưởng: mùi g pha l n mùi dây và khung đàn, mùi c a sáp thông và véc-ni. Ph i m t m t lúc, m t tôi m i quen d n v i ánh đèn tù mù trong căn phòng, và ch khi y, tôi m i nh n ra cây đàn piano đ t áp l ng vào tường - m t th ch ng ai ng t i trong b nh vi n. Ph i có đ n h n hai mươi giá x p b n nh c b ng kim lo i sáng l p lánh trong bóng t i, và trên bàn, m t ch ng b n nh c n m c nh m t x p gi y t cao ch t ng t. Trên m t chi c bàn khác, có m t cây vĩ c m, kèn ô-boa và m t cây sáo. Bên c nh chúng, n i b t h n c , là m t cây đàn h c kh ng l v i ph n khung b ng g tuy t đ p, hàng dây đ u tăm t p nh thác nước đang đ xu ng. Tôi há h c mi ng nhìn. Diomedes b t cười. “Anh đang th y ng c nhiên v đ ng nh c c ph i không?” Ông t m t m cười phía sau bàn làm vi c. “T t c nh ng nh c c này là c a ông sao?” “Đúng v y! Âm nh c là thú vui c a tôi. không, tôi nói d i đó! Âm nh c là đam mê c a tôi m i đúng.” Nói r i, ông hu hu ngón tay trong không trung m t cách đi u đàng. Giáo s Diomedes luôn có l i th hi n s ng đ ng, v n d ng nhi u c ch b ng tay đ ph h a và nh n m nh l i nói c a mình nh th đang ch huy m t dàn nh c vô hình. “Tôi đi u hành m t ban nh c nghi p d dành cho t t c nh ng ai mu n tham gia.” Ông nói. “Bao g m c các b nh nhân và nhân viên. Tôi cho r ng âm nh c là m t công c tr li u hi u qu b c nh t…” Ông ng ng nói và chuy n sang ngâm nga m t giai đi u du dương. “Âm nh c có quy n năng xoa d u m t l ng ng c hoang d i… Anh cũng đ ng ý nh v y ch ?” “Ch c ch n là nh v y r i!” Tôi đáp. “Hmm…” Diomedes nhìn tôi m t lúc. “Anh có ch i nh c không?” “Ch i nh c gì c ?” “B t c nh c c nào. Ví d nh k ng tam giác* ch ng h n…” Tôi l c đ u. “Tôi không đam mê âm nh c l m. Tôi t ng ch i sáo trường h i còn tr . Nh ng ch có v y thôi.” “V y nghĩa là anh có th đ c b n nh c? Đó là m t l i th . T t l m! Hãy ch n m t lo i nh c c nào đó đi, tôi s d y anh ch i.” Tôi m m cười và l c đ u thêm l n n a. “Tôi e mình không có đ kiên nh n.” “Không đ ? Chà, kiên nh n là m t ph m ch t mà anh nên trau d i khi theo nghi p tr li u tâm lý. Anh bi t đ y, h i còn tr , tôi đã băn khoăn gi a vi c tr thành m t nh c sĩ, m t linh m c hay m t bác sĩ…” Diomedes cười. “Và bây gi , tôi đang đ m nh n c ba v trí đó!” “Qu đúng là nh v y!” “Anh bi t đ y…” Ông chuy n ch đ mà không có d u hi u t m d ng. “Tôi là người có ti ng nói quy t đ nh trong bu i ph ng v n c a anh. Vi c b phi u y mà. Tôi đã vô cùng u ái anh. Anh bi t t i sao không? Tôi đã nhìn ra đi u gì đó đ c bi t anh, Theo . Anh g i cho tôi nh v b n thân mình khi x a… Vài năm n a, bi t đâu anh l i là người đi u hành n i này cũng nên…” Ông b l ng câu nói r i th dài. “Dĩ nhiên là n u b nh vi n này còn m c a…” “Ông nghĩ h s đóng c a n i này sao?” “Ai mà bi t được c ch ? Có quá ít b nh nhân và quá nhi u nhân viên. Chúng tôi đang h p tác ch t ch v i Qu Tín Thác đ xem có th tìm ra mô hình v n hành kh thi h n v m t kinh t không. Đi u đó cũng có nghĩa là chúng ta đang b theo dõi, đánh giá, và c thanh tra n a. Ch c anh cũng t h i làm sao mà tr li u cho b nh nhân trong đi u ki n nh v y được ch . Nh Winnicott đã nói, không th th c hi n tr li u trong m t tòa nhà đang b c cháy được…” Ông l c đ u. Gương m t ông đ t nhiên h n rõ v m t m i và ki t qu , tr v đúng v i tu i sáu mươi c a ông. Ông h gi ng và g n nh thì th m. “Tôi cho r ng Stephanie Clarke - qu n lý c a b nh vi n - đang ti p tay cho h . Dù sao thì Qu Tín Thác cũng đang tr lương cho cô ta. Hãy đ m t t i cô ta, r i anh s hi u nh ng gì tôi đang nói.” Tôi nghĩ r ng Diomedes có ph n hoang tưởng, nh ng đó cũng là đi u d hi u. Tôi không mu n nói h đi u gì nên ch gi im l ng m t h i. Sau đó, tôi r t rè c t ti ng… “Tôi mu n h i ông m t chuy n…” Tôi nói. “V Alicia.” “Alicia Berenson?” Diomedes nhìn tôi v l lùng. “Anh mu n h i gì v cô y?” “Tôi tò mò không bi t chúng ta đang tr li u cho cô y theo phương pháp nào. Có ph i cô y đang được tr li u cá nhân không?” “Không.” “Vì sao?” “Chúng tôi đã th r i, nh ng đành b ngang gi a ch ng…” “Vì sao? Ai là người đi u tr cho cô y? Có ph i là Indira không?” “Không.” Diomedes l c đ u. “S th t là tôi đã đích thân đi u tr cho Alicia.” “Tôi hi u r i. Đã có chuy n gì x y ra?” Ông nhún vai. “Cô y t ch i đ n văn phòng g p tôi, nên tôi đã tr c ti p t i phòng c a cô y. Trong các bu i tr li u, cô y ch ng i trên giường và nhìn ra ngoài c a s . Dĩ nhiên là cô y không ch u m mi ng, th m chí còn ch ng thèm nhìn tôi.” Nói r i, ông vung tay m t cách b c t c. “V y nên tôi nghĩ r ng v tr li u cho cô y ch phí th i gian mà thôi.” Tôi g t đ u. “V y thì… Còn s tương đ ng…” “Sao c ?” Diomedes nhìn tôi v tò mò. “Anh nói đi!” “Có kh năng cô y coi ông là s hi n di n đ c đoán… ki u nh ti m n m t s tr ng ph t? Tôi không hi u rõ m i quan h gi a Alicia và cha cô y là nh th nào, nh ng…” Diomedes l ng nghe và t m t m, nh th ông đang nghe m t câu chuy n cười và ch c ch câu đùa ch t l i. “Anh nghĩ r ng… cô y s c m th y d dàng h n khi được tr li u cùng m t người tr tu i h n? Đ tôi đoán nhé… M t người gi ng nh anh?” Ông nói ti p. “Anh nghĩ r ng anh giúp được cô y , Theo? R ng anh có th gi i c u Alicia, khi n cho cô y m mi ng?” “Tôi không bi t li u tôi có th c u cô y không, nh ng tôi mu n giúp. Tôi mu n th .” Diomedes m m cười, v n v i v thích thú. “Anh không ph i là người đ u tiên. Tôi cũng t ng tin mình s thành công. Alicia là m t m nhân ng b cướp đi gi ng nói, chàng trai tr . Cô y d d ta đ n vùng đá ng m, n i con tàu ch nh ng tham v ng tr li u c a ta đâm vào và v v n thành t ng m nh…” Nhà tr li u m m cười. “Cô y đã cho tôi m t bài h c quý giá v s th t b i. Có l anh cũng c n bài h c đó.” Tôi ngước lên nhìn ông v i v thách th c. “T t nhiên là tr khi tôi thành công.” N cười c a Diomedes v t t t, thay vào đó là m t bi u c m khó di n t . Ông im l ng m t lúc r i đ a ra quy t đ nh. “Đ r i xem… Trước h t, anh ph i g p Alicia đã. V n ch a ai d n anh t i ch cô y, ph i không?” “Ch a có ai d n tôi đ n đó.” “V y hãy yêu c u Yuri s p x p vi c này và báo cáo l i cho tôi sau nhé.” “T t quá!” Tôi c g ng che gi u s ph n khích c a mình. “Tôi s báo cáo l i sau.” Chương 7 Phòng tr li u là m t không gian nh và h p hình ch nh t, tr ng hoác nh m t bu ng giam, th m chí còn t h n th . C a s b đóng kín và g n ch n song. Có m t h p khăn gi y màu h ng n m trên chi c bàn nh , n i b t lên nh m t n t nh c vui v b t thường trong không gian u ám này. Tôi đoán Indira đã đ t nó đó, tôi không cho r ng Christian l i chu n b s n khăn gi y cho b nh nhân. Tôi ng i trên m t trong hai chi c gh bành cũ k đã phai màu. Nhi u phút trôi qua, không có d u hi u nào c a Alicia. Ch ng l cô y không mu n t i và t ch i g p tôi? Qu th t cô y hoàn toàn có quy n làm nh v y. M t kiên nh n, lo l ng, h i h p, tôi không th ng i yên được n a. Tôi b t đ ng d y và đi v phía c a s , ngó ra bên ngoài t phía sau nh ng song c a. Kho ng sân bên dưới n m cách tôi ba t ng nhà. Nó r ng b ng m t sân qu n v t và được bao quanh b i nh ng b c tường g ch đ cao - quá cao đ ai đó có th trèo qua, dù ch c ch n đã có không ít người th . Dù mu n hay không nh ng b nh nhân v n s b lùa ra ngoài m i bu i chi u đ hít th khí tr i trong kho ng ba mươi phút. V i th i ti t l nh giá này, vi c h không mu n ra ngoài cũng là đi u d hi u. M t vài người đang đ ng l m b m m t mình, ho c đi đi l i l i m t cách vô đ nh nh nh ng thây ma. Có nh ng người l i t t p thành nhóm, nói chuy n, hút thu c và cãi vã. Nh ng ti ng nói, ti ng hét, ti ng cười kích đ ng m t cách kỳ l v ng lên t n ch tôi đang đ ng. Tho t đ u, tôi không nhìn th y Alicia. Nh ng r i tôi phát hi n ra cô. Cô đang đ ng m t mình cu i sân, bên c nh b c tường, b t đ ng nh m t pho tượng. Yuri s i bước v phía cô. Anh ta d ng l i nói chuy n v i m t y tá đ ng cách đó vài bước. N y tá g t đ u. Yuri th n tr ng ti n l i g n Alicia, m t cách ch m rãi, gi ng nh đang ti p c n m t con thú khó lường. Tôi đã yêu c u anh ta không đi sâu vào chi ti t, ch nói v i Alicia r ng nhà tr li u tâm lý m i đ n mu n g p cô. Tôi d n anh ta truy n đ t l i đ ngh nh s th nh c u ch không ph i m nh l nh. Alicia đ ng b t đ ng, không g t đ u cũng không l c đ u, ch ng t b t kỳ d u hi u nào cho th y đã nghe Yuri nói. Anh ta ng ng nói m t lúc, r i quay đi. V y là thôi… cô s không đ n. Ch t ti t th t, l ra tôi nên bi t trước ch ! Toàn b nh ng chuy n này đúng là ch khi n tôi lãng phí th i gian. Nh ng r i, trước s ng c nhiên c a tôi, Alicia ti n lên phía trước m t bước. Cô lúng túng theo sau Yuri, ch p cho ng bước qua sân cho đ n khi h khu t kh i t m m t c a tôi dưới song c a s . V y nghĩa là cô s đ n. Tôi c g ng ki m ch s h i h p và chu n b tinh th n. Tôi tìm m i cách d p t t nh ng gi ng nói tiêu c c đang vang lên trong đ u: gi ng c a cha tôi nói r ng tôi không đ kh năng đ làm vi c này, r ng tôi là m t k vô d ng và l a đ o. “Im đi, im đi!” Tôi t nh . Vài phút sau, có ti ng gõ c a. “M i vào!” Tôi nói. Cánh c a m ra. Alicia đang đ ng c nh Yuri ngoài hành lang. Tôi nhìn cô nh ng ánh m t cô đang nhìn xu ng dưới sàn. Yuri n n cười t hào. “Cô y đ n r i!” “Vâng. Tôi th y r i. Xin chào, Alicia!” Alicia không tr l i. “Cô s vào đây ch ?” Yuri nghiêng người v phía trước nh mu n đ y Alicia, nh ng anh ta không ch m vào người cô. Thay vào đó, anh ta ch thì th m: “Đi nào, c ng. Hãy vào trong phòng và ng i xu ng nào!” Alicia do d m t lúc. Cô li c nhìn Yuri r i b ng lòng đi vào, bước chân có ph n h i lo ng cho ng. Cô ng i xu ng gh , l ng l nh m t chú mèo, đôi tay đ t trên đùi, run r y. Tôi đ nh đóng c a l i thì nh n ra Yuri v n đang trong phòng. Tôi h gi ng. “Tôi có th lo li u m i vi c t đây, c m n anh!” Yuri t v lo l ng. “Nh ng cô y đang tham gia tr li u cá nhân, Giáo s có nói…” “Tôi s ch u trách nhi m hoàn toàn. M i chuy n s n thôi.” Nói r i, tôi l y thi t b c nh báo t n công cá nhân ra kh i túi. “Xem này, tôi có mang theo th này, nh ng tôi s không c n dùng đ n nó đâu.” Tôi li c nhìn Alicia. Không có bi u hi n gì ch ng t cô đã nghe th y l i tôi nói. Yuri nhún vai, rõ ràng là không hài lòng. “Tôi s ngoài này, phòng khi anh c n.” “C m n anh, dù đó là đi u không c n thi t!” Yuri ra ngoài và tôi đóng c a l i. Tôi đ t thi t b c nh báo lên bàn r i ng i xu ng đ i di n Alicia. Cô v n không ng ng m t lên. Tôi quan sát cô m t h i. Gương m t vô c m, tr ng r ng, gi ng nh m t chi c m t n phòng d ch. Tôi t h i đi u gì đang n gi u dưới l p m t n kia. “Tôi r t vui vì cô đã đ ng ý g p tôi.” Tôi c t l i và ch cô đáp l i, dù tôi bi t r ng s ch ng có ph n h i nào đây c . R i tôi ti p t c lên ti ng. “Tôi có l i th khi bi t v cô nhi u h n là cô bi t v tôi. Danh ti ng c a cô khi còn là m t h a sĩ đã vang xa t trước, và tôi r t hâm m nh ng tác ph m c a cô…” V n không có ph n ng nào. Tôi kh xoay người trên gh . “Tôi đã h i giáo s Diomedes xem li u chúng ta có th nói chuy n v i nhau không, và ông y đã b ng lòng s p x p cu c g p này. C m n cô vì đã đ ng ý đ n đây.” Tôi ng p ng ng, nh ng mong có chút ph n ng t cô m t cái ch p m t, g t đ u, hay th m chí m t cái nhíu mày. Nh ng không có gì x y ra c . Tôi c g ng đoán xem cô đang nghĩ gì. Có l cô đã b tiêm quá nhi u thu c nên ch ng còn nghĩ được b t c đi u gì n a. Tôi nghĩ v Ruth - bác sĩ tr li u tâm lý trước đây c a tôi. Bà y s làm gì trong trường h p này? Bà v n nói m i người chúng ta đ u được c u thành t nh ng m ng khác bi t, có nh ng m ng t t và c nh ng m ng x u. M t tinh th n kh e m nh có th ch u đ ng được s đ i ch i y và dung hòa được c m t x u và t t cùng lúc. Nh ng người b b nh tâm th n thi u đi kh năng cân ch nh gi a m t x u và t t, d n d n d n đ n vi c đánh m t m i liên k t v i nh ng ph n khó được ch p nh n c a b n thân mình. N u mu n giúp Alicia, chúng tôi s ph i xác đ nh được nh ng ph n mà cô đang t gi u đi, n m ngoài t m ki m soát c a ý th c, và k t n i vô s nh ng đi m nh trong b c tranh tinh th n c a cô. Ch khi y, ta m i tái hi n được b i c nh kh ng khi p vào cái đêm cô gi t ch ng. Đó s là m t quá trình ch m ch p và tiêu t n nhi u công s c. Thông thường, khi b t đ u quá trình tr li u v i m t b nh nhân, tôi không bao gi t ra v i vã, cũng không quy t đ nh trước l trình đi u tr . Chúng tôi thường b t đ u b ng cách trò chuy n su t nhi u tháng tr i. Trong m t th gi i lý tưởng, Alicia s k v i tôi v b n thân, v cu c đ i và tu i th c a cô. Tôi s l ng nghe, t t phác th o m t b c tranh cho đ n khi nó đ hoàn ch nh đ có th đ a ra nh ng di n gi i chính xác và h u ích. Nh ng trong hoàn c nh này, có l s không có câu chuy n nào được k , tôi cũng s ch ng l ng nghe được đi u gì. Nh ng thông tin tôi c n s ph i được thu th p thông qua các manh m i phi ngôn ng , ch ng h n nh n tượng chuy n di ngược v tôi - nh ng c m xúc mà Alicia g i lên tôi trong các bu i tr li u - và b t kỳ thông tin nào mà tôi có th thu th p t các ngu n khác. Nói cách khác, tôi đã l p ra m t k ho ch giúp Alicia mà th t s không bi t ph i th c hi n nó b ng cách nào. Và gi thì tôi s ph i ti n hành nó, không ch đ ch ng t năng l c v i Diomedes, mà quan tr ng h n, là đ th c hi n nghĩa v v i Alicia: tôi c n ph i giúp đ cô y. Khi nhìn cô ng i đ i di n tôi v i v đ d n vì thu c, nước dãi ch y tràn quanh mi ng, m y ngón tay run r y nh nh ng con ngài b n th u, lòng tôi trào lên m t n i bu n đ t ng t và b t ng . Tôi th y thương thay cho cô, và cho nh ng người gi ng nh cô - cho t t c chúng ta, nh ng k b t n thương và l c l i. T t nhiên, tôi không nói đi u này v i cô. Thay vào đó, tôi s làm nh ng gì mà Ruth s làm. Chúng tôi ch đ n gi n là ng i đó trong im l ng. Chương 8 Tôi m b nh án c a Alicia ra trên bàn. Diomedes đã ch đ ng đ a nó cho tôi. “Anh nên đ c nh ng ghi chú c a tôi.” Ông nh n m nh. “Chúng s có ích v i anh.” Tôi không mu n đ c nh ng ghi chú c a Diomedes, tôi bi t ông nghĩ gì; tôi ph i t tìm ra nh ng suy nghĩ c a riêng mình. Nh ng dù sao, tôi cũng đã l ch s nh n l y nó. “C m n ông. Chúng s giúp ích cho tôi r t nhi u.” Văn phòng c a tôi nh và ch a được trang b đ y đ , nó n m g n phía sau tòa nhà, sát l i thoát hi m khi có h a ho n. Tôi nhìn ra ngoài c a s . M t con chim sáo nh đang ki m ăn gi a đám c đã đóng băng trên m t đ t v i v chán n n và vô v ng. Tôi rùng mình. Trong phòng r t l nh. Lò sưởi nh n m dưới c a s đã b h ng - Yuri nói anh ta s tìm cách s a nó, nh ng t t nh t tôi nên nói chuy n v i Stephanie, và n u không có c may nào, tôi s ph i đ a v này ra bu i h p C ng đ ng. Tôi b ng ch c c m th y đ ng c m v i Elif khi cô ph i đ u tranh đ có được m t cây g y bi-a m i thay cho cây g y đã gãy. Dù ch ng có m y kỳ v ng, tôi v n m h s c a Alicia ra xem. Ph n l n nh ng thông tin tôi c n đã có trên kho d li u tr c tuy n. Tuy nhiên, Diomedes, gi ng nh nhi u nhân viên l n tu i khác, thích vi t báo cáo b ng tay. Ông đã ph t l nh ng l i c n nh n c a Stephanie và ti p t c vi t tay nh v y. Nh đó, tôi m i có t p h s nham nh trước m t mình lúc này. Tôi lướt qua các ghi chép c a Diomedes, b qua nh ng di n gi i phân tâm h c có ph n l i th i đ t p trung vào ph n báo cáo bàn giao hàng ngày c a các y tá có nhi m v quan sát hành vi c a Alicia. Tôi đ c k nh ng báo cáo đó. Tôi mu n th y nh ng s li u, mô t chi ti t. Tôi c n bi t chính xác mình đang làm gì và đang đ i m t v i đi u gì, và li u r ng có b t ng nào còn đang l n khu t phía sau không. Nh ng hóa ra t p h s l i ti t l r t ít thông tin cho tôi. L n đ u nh p vi n, Alicia đã c t c tay hai l n và t làm mình b thương b ng b t c th gì n m trong t m v i c a cô. Cô được hai y tá kèm c p, túc tr c m i lúc m i n i trong su t sáu tháng đ u tiên. Mãi sau này, h m i rút xu ng ch còn m t y tá giám sát. Alicia không h tương tác v i các b nh nhân hay nhân viên, luôn t ra kín ti ng và t cô l p. Đa s b nh nhân khác cũng đ m c cô m t mình. N u ai đó không bao gi m l i b t chuy n và cũng không tr l i b n, b n s mau chóng quên đi s t n t i c a h . Ch ng m y ch c Alicia đã tr nên vô hình, hòa l n vào khung c nh xung quanh. Duy ch có m t s c n i b t x y ra trong căng tin vài tu n sau khi Alicia nh p vi n. Elif bu c t i Alicia chi m ch c a mình. Không ai bi t chính xác nh ng gì đã x y ra, nh ng cu c đ i đ u leo thang nhanh chóng. Alicia tr nên hung hăng, đ p v m t cái đĩa và tìm cách c a c Elif b ng m t m nh v s c nh n. H đã ph i trói cô l i, tiêm thu c an th n và cách ly. Tôi không rõ vì sao bi n c này thu hút s chú ý c a tôi. Có đi u gì đó đây có v không đúng. Tôi quy t đ nh ti p c n Elif và h i cô v chuy n này. Tôi xé ra m t t gi y t quy n s và v i tay l y cây bút. Đó là m t thói quen cũ mà tôi có t th i đ i h c - khi tôi vi t ra gi y, nh ng suy nghĩ c a tôi tr nên có tr t t h n. Tôi luôn g p khó khăn trong vi c hình thành quan đi m n u không vi t nó ra gi y. Nh ng ý tưởng, ghi chú, m c tiêu đ góp ph n gây d ng nên m t k ho ch c th tuôn ra. Đ có th giúp Alicia, tôi c n hi u cô cũng nh m i quan h gi a cô v i Gabriel. Cô có yêu anh ta không, hay là căm ghét anh ta? Và t i sao cô l i kiên quy t không ti t l gì v v m u sát hay b t c đi u gì liên quan? Tôi ch a có câu tr l i nào, ch toàn là nh ng câu h i. Tôi vi t ra m t t và g ch chân nó: ALCESTIS. m t khía c nh nào đó, tôi hi u r ng b c chân dung là chìa khoá quan tr ng đ vén b c màn bí m t này. B c tranh là đ u m i liên l c, là l i khai duy nh t c a Alicia. Và nó đang c nói lên đi u gì đó mà tôi v n ch a hi u n i. Tôi c n ph i x p l ch t i thăm phòng tranh và xem l i b c v m t l n n a. Tôi vi t ra m t t khác: TU I TH . N u mu n hi u được v sát h i Gabriel, tôi không ch ph i hi u được nh ng s ki n x y ra vào cái đêm Alicia gi t anh ta, mà còn ph i hi u được nh ng s ki n di n ra trong quá kh . M m m ng cho nh ng hành vi di n ra trong vài phút, khi cô sát h i ch ng mình, có l đã được gieo r c t nhi u năm trước. C n th nh n d n đ n vi c gi t người thường không sinh ra t c thì. Nó b t ngu n t vùng đ t ti n ký c, trong th gi i tu i th , g n v i s l m d ng và ngược đãi t nh , tích lũy trong nhi u năm cho đ n khi t t c bùng n và làm t n thương nh ng m c tiêu không tr c ti p liên quan. Tôi c n tìm hi u xem th i th u c a Alicia đã đ nh hình cô nh th nào. Và n u cô không th nói ho c không mu n nói v i tôi, tôi s ph i tìm ra người nào có th . M t người bi t v Alicia trước v sát h i, người có th giúp tôi hi u v quá kh c a cô, và vì sao cô l i lâm vào k t c c này. Trong h s , người thân thi t nh t v i cô là người dì, bà Lydia Rose. Bà đã nuôi n ng Alicia sau cái ch t c a m cô trong m t v tai n n xe h i. Alicia cũng đ y khi tai n n x y ra, nh ng cô đã may m n s ng sót. Ch n thương đó h n đã nh hưởng sâu s c đ n cô gái nh . Tôi hy v ng Lydia s có th k cho tôi v v tai n n đó. Đ u m i duy nh t còn l i là c v n pháp lu t c a Alicia: Max Berenson. Max là anh trai c a Gabriel Berenson. Nh đó, anh ta rõ ràng s có m t góc nhìn khá sát v i cu c hôn nhân c a Alicia. Tuy nhiên, Max Berenson có mu n ti t l đi u gì v i tôi hay không l i là m t v n đ khác. Thành th c mà nói, vi c nhà tr li u tâm lý ti p c n v i gia đình c a Alicia là vi c làm v ng tr m. Tôi đoán r ng Diomedes s không ch p thu n chuy n này. Đ tránh b ông ngăn c n, t t h n h t, tôi s không xin phép trước làm gì. Nhìn l i, đây là vi ph m ngh nghi p đ u tiên c a tôi khi đi u tr cho Alicia - nó s thi t l p m t ti n l đáng ti c cho nh ng trường h p ti p theo. Đáng l tôi nên d ng l i, nh ng đã quá mu n r i. Theo nhi u cách, s ph n c a tôi đã được đ nh đo t, gi ng nh m t bi k ch trong th n tho i Hy L p v y. Tôi v i l y đi n tho i, g i cho Max Berenson theo s máy văn phòng được ghi trong b nh án c a Alicia. Chuông reo vài l n trước khi có người nh c máy. “Đây là văn phòng c a Elliot, Barrow và Berenson…” Nhân viên l tân nghe máy có gi ng nghèn ngh t nh b c m. “Xin cho g p ông Berenson.” “Xin h i ai đang đ u đây bên kia v y?” “Tôi là Theo Faber, bác sĩ tâm lý t i The Grove. Li u tôi có th nói chuy n v i ông Berenson v em dâu c a ông y không?” Cô ta kh ng l i m t chút trước khi tr l i. “ , tôi hi u r i. Ông Berenson không có m t văn phòng t gi cho đ n h t tu n. Ông y đ n Edinburgh g p khách hàng. N u anh đ l i s đi n tho i, tôi s nh n ông y g i cho anh khi ông y v .” Tôi đ c cho cô ta s đi n tho i r i cúp máy. Tôi b m s đi n tho i ti p theo trong b nh án đ g p dì c a Alicia, Lydia Rose. Có người tr l i ngay sau h i chuông đ u tiên. M t ph n l n tu i v i gi ng nói thì thào và có ph n cáu b n. “Vâng! Có chuy n gì th ?” “Xin chào, bà có ph i là bà Rose không?” “Anh là ai?” “Tôi g i điên vì có chuy n liên quan đ n cháu gái c a bà, cô Alicia Berenson. Tôi là bác sĩ tâm lý t i…” “M ki p!” Bà ta g t lên r i cúp máy. Tôi kh cau mày. Đây không ph i là m t kh i đ u t t. Chương 9 Tôi th c s c n m t đi u thu c lúc này. Bước ra kh i The Grove, tôi l c tìm trong túi áo khoác nh ng ch ng tìm th y gì. “Anh đang tìm gì đúng không?” Tôi quay l i. Yuri đang đ ng ngay phía sau tôi. Tôi có ph n gi t mình vì không ng r ng anh ta g n nh v y mà tôi không nghe th y ti ng đ ng gì. “Tôi tìm th y th này trong phòng y tá.” Anh ta m m cười r i đ a cho tôi m t bao thu c lá. “Ch c là nó đã r i ra kh i túi c a anh.” “C m n!” Tôi c m l y và châm m t đi u thu c. Tôi chìa bao thu c ra m i Yuri, nh ng anh ta l c đ u. “Tôi không hút thu c. Ít nh t là không ph i thu c lá.” Anh ta cười. “Có v nh c n chút men đ y nh ? Đi nào, tôi m i anh m t ly!” Tôi lưỡng l , nh ng mu n t ch i theo b n năng - tôi ch a bao gi thích giao thi p v i đ ng nghi p. Tôi cũng không cho r ng Yuri và tôi có nhi u đi m chung. Nh ng có l anh ta bi t v Alicia nhi u h n b t kỳ ai The Grove, và nh ng thông tin đó có th h u ích v i tôi. “Được ch !” Tôi tr l i. “T i sao l i không nh ?” Chúng tôi đ n m t quán rượu g n nhà ga, quán The Siaughtered Lamb. Nó t i tăm, tàn t và có l đã l i th i l m r i, gi ng m y gã l n tu i đang gà g t bên nh ng ly bia u ng d . Yuri g i cho chúng tôi hai ly bia và chúng tôi ng i m t cái bàn sâu trong quán. Yuri n c m t h i dài r i đ a tay lên lau mi ng. “Chà…” Anh ta h ng gi ng. “K cho tôi v Alicia đi!” “Alicia ?” “Làm th nào mà anh tìm ra cô ta?” “Tôi không ch c là mình đã tìm ra cô y.” Yuri nhìn tôi v băn khoăn, sau đó b t cười. “Cô ta không mu n ai tìm ra mình sao? Ph i, đó là s th t. Cô ta đang tr n ch y.” “Anh r t thân thi t v i cô y, tôi nh n th y đi u đó.” “Tôi có nghĩa v chăm sóc đ c bi t cho cô ta. Không ai hi u cô ta nh tôi, k c giáo s Diomedes.” Gi ng anh ta có chút khoe khoang, và vì m t nguyên do nào đó, tôi c m th y khó ch u. Tôi t h i anh ta có th t s hi u rõ v cô y, hay ch đang khoe m . “Anh nghĩ sao v s im l ng c a cô y? Anh nghĩ nó có ý nghĩa gì?” Yuri nhún vai. “Tôi đoán là cô ta ch a s n sàng đ i tho i. Cô ta s nói khi đã th y s n sàng.” “S n sàng cho đi u gì?” “S n sàng nói s th t, anh b n .” “V y s th t đó là gì?” Yuri kh nghiêng đ u sang m t bên, chăm chú quan sát tôi. Và câu h i th t ra t mi ng anh ta khi n tôi vô cùng ng c nhiên. “Anh đã k t hôn ch a, Theo?” Tôi g t đ u. “Tôi k t hôn r i.” “Vâng, tôi cũng đoán là nh v y. Tôi cũng đã k t hôn m t l n. Chúng tôi t Latvia đ n đây. Nh ng cô y không hòa nh p được v i n i này nh tôi. Cô y đã không c g ng, anh hi u ch , cô y không ch u h c ti ng Anh. Dù sao thì… vi c đó cũng không… Ý tôi là, tôi không c m th y h nh phúc, nh ng tôi đã ph nh n đi u đó, đã t l a d i b n thân mình…” Yuri n c c n ly bia r i nói ti p. “Cho đ n khi tôi ph i lòng…” “M t người không ph i là v anh?” Yuri b t cười và l c đ u. “Không. Đó là m t ph n s ng g n nhà tôi. Cô y r t đ p. Chúng tôi yêu nhau t cái nhìn đ u tiên… Tôi nhìn th y cô y trên đường. Ph i r t lâu sau đó, tôi m i có đ can đ m đ b t chuy n v i cô y. Tôi thường bám theo cô y… Đôi l n, tôi quan sát mà không đ cô y bi t. Tôi s đ ng bên ngoài nhà cô y và nhìn vào trong, hy v ng cô y s xu t hi n bên c a s .” Anh ta phá lên cười. Câu chuy n này b t đ u khi n tôi c m th y khó ch u. Tôi u ng h t c c bia và li c nhìn đ ng h , hy v ng Yuri s hi u ý, nh ng anh ta ch ng h nh n ra. Anh ta ti p t c nói. “M t ngày n , tôi đã th b t chuy n v i cô y. Nh ng cô y không h có h ng thú v i tôi. Tôi đã th m t vài l n… Nh ng cô y b o tôi hãy ng ng làm phi n cô y.” Đó là chuy n dĩ nhiên. Tôi ch c cáo lui nh ng Yuri v n nói không ng ng. “Chuy n y r t khó ch p nh n! Tôi đoán ch c chúng tôi sinh ra là dành cho nhau. Nh ng cô y đã xé nát trái tim tôi. Tôi n i điên lên v i cô y. M t tr n lôi đình!” “Và r i chuy n gì đã x y ra?” Tôi tò mò h i dù đã mu n ra v l m r i. “Không có chuy n gì c .” “Không có chuy n gì sao? Anh quay v v i v anh à?” Yuri l c đ u. “Không. Chuy n v i v tôi đã k t thúc r i. Nh ng ch t i khi ph i lòng người ph n đó, tôi m i dám th a nh n và đ i m t v i s th t v m i quan h gi a v ch ng tôi. Đôi khi ta c n r t nhi u th i gian và dũng khí đ nhìn vào s th t.” “Tôi hi u r i. Và anh nghĩ r ng Alicia cũng ch a s n sàng đ i m t v i s th t v cu c hôn nhân c a cô y? Ý c a anh là v y ph i không? Có th anh nói đúng.” Yuri l i nhún vai. “Và bây gi , tôi đã đính hôn v i m t cô gái Hungary t t b ng. Cô y làm vi c t i m t trung tâm chăm sóc s c kh e và s c đ p, nói ti ng Anh thành th o. Chúng tôi r t h p nhau, và c m th y h nh phúc bên nhau.” Tôi g t đ u và nhìn đ ng h thêm l n n a trước khi v i tay l y áo khoác. “Tôi ph i đi r i. Tôi s tr h n v i v tôi m t.” “Được thôi, không sao… Tên cô y là gì nh , v c a anh y?” Vì lý do nào đó, tôi không mu n tr l i anh ta. Tôi không mu n Yuri bi t b t c đi u gì v v mình. Nh ng chuy n y th t ng ng n. “Kathryn!” Tôi đáp. “Tên cô y là Kathryn, nh ng tôi thường g i cô y là Kathy.” Yuri n m t n cười kỳ l . “Đ tôi cho anh m t l i khuyên…” Anh ta nói. “Hãy v nhà v i v c a anh. V v i Kathy, người r t yêu thương anh… Và hãy g t b m i suy nghĩ v Alicia.” Chương 10 Tôi t i g p Kathy t i quán cà phê Nhà hát Qu c gia South Bank, n i đám ngh sĩ thường ng i l i sau bu i t p. Cô y đang ng i tít trong góc quán cùng vài n đ ng nghi p khác, m i mi t buôn chuy n. H ngước lên nhìn khi th y tôi l i g n. “Tai c a anh đ l kìa, anh yêu.” Kathy v a nói v a hôn tôi. “Nh v y thì có n không?” “Em đang k v anh v i m y cô nàng này.” “À. V y anh có nên tránh m t đi không?” “Đ ng ng ng n th ch ! Ng i xu ng đây nào, anh t i đúng lúc l m. Em v a k đ n đo n chúng ta g p nhau nh th nào…” Tôi ng i xu ng, còn Kathy thì ti p t c câu chuy n c a mình. Cô y r t thích k l i chuy n này. Th nh tho ng, cô l i li c nhìn tôi và m m cười, nh th mu n kéo tôi vào gu ng câu chuy n, nh ng đó ch là m t c ch chi u l , vì đây là câu chuy n c a cô y, không ph i c a tôi. “T đang ng i trong quán bar thì anh y xu t hi n. Ngay khi t v a t b hy v ng tìm được chàng trai trong m c a mình thì anh y l i ti n đ n. Dù h i mu n màng nh ng có còn h n không. T đã t ng nghĩ t s k t hôn vào năm hai mươi lăm tu i đ y. Và đ n năm ba mươi tu i, t s có hai đ a con, m t chú chó nh và m t kho n th ch p l n. Th mà gi t đây, ba mươi ba tu i, và m i th đ u không đúng theo k ho ch.” Nói đ n đó, Kathy cong môi lên và nháy m t v i nh ng cô nàng kia. “Dù sao thì… lúc y t cũng đang h n hò v i m t anh chàng người Úc tên là Daniel. Nh ng anh ta còn lâu m i mu n k t hôn hay có con, v y nên t bi t t ch đang phí th i gian. Và m t đêm n , khi b n t ra ngoài ăn t i, người đàn ông đích th c c a đ i t đã xu t hi n…” Kathy nhìn tôi m m cười và đ o m t. “Cùng v i b n gái c a anh y.” Ph n này c a câu chuy n c n ph i được x lý c n th n đ có th níu gi s thông c m c a người nghe. S th t là c Kathy và tôi đ u đang h n hò v i người khác khi chúng tôi g p nhau. Ngo i tình c đôi ki u này rõ ràng không ph i là m t kh i đ u h p d n ho c t t lành nh t cho m t m i quan h , đ c bi t là khi chúng tôi bi t đ n nhau nh chính nh ng người mà chúng tôi đang h n hò. Tôi không nh chính xác vì sao h quen bi t nhau - có v nh Marianne đã t ng đi ch i v i b n cùng phòng c a Daniel, ho c là ngược l i. Tôi không nh chính xác h đã gi i thi u tôi v i Kathy nh th nào, nh ng tôi nh nh in kho nh kh c đ u tiên mà tôi nhìn th y Kathy. C m giác nh m t lu ng đi n ch y d c người tôi. Cô y có mái tóc dài đen nhánh, đôi m t xanh nh nhìn th u tâm can, và cái mi ng duyên dáng. M t cô gái đ p và tinh t , nh m t thiên th n. T i ph n này c a câu chuy n, Kathy d ng l i, m m cười và n m l y tay tôi. “Anh nh không, Theo? Khi ta m i b t đ u trò chuy n y? Anh k r ng anh đang làm bác sĩ tâm lý t p s . Còn em là m t đ a d h i - v y nên đây là m i nhân duyên tr i đ nh.” Nghe đ n đó, m y cô nàng kia phá lên cười Kathy cũng cười và li c nhìn tôi, m t cách chân thành, có ph n lo l ng, ch đ i cái nhìn đáp l i t tôi. “Nh ng, anh yêu à… Nghiêm túc mà nói, đ y chính là tình yêu sét đánh ph i không?” L ra đây ph i là câu tho i c a tôi. Tôi g t đ u và hôn lên má cô y. “T t nhiên r i, đ y là tình yêu đích th c.” Đám b n c a cô y nhi t li t tán thành. Nh ng tôi không di n k ch. Cô y nói đúng, đó là m t tình yêu sét đánh - m t d ng ham mu n. Dù đêm y tôi đi cùng Marianne nh ng tôi l i không th r i m t kh i Kathy. Tôi quan sát cô y t xa khi cô trò chuy n m t cách sôi n i v i Daniel, r i tôi th y cô y ch i th “M ki p!” Có v h đang tranh cãi d d i. Daniel b ra ngoài. “Anh có v ít nói nh ?” Marianne lên ti ng. “Có chuy n gì v y?” “Không có gì.” “V y ta v nhà thôi, em m t r i.” “Khoan đã…” Tôi nói b ng gi ng l đ nh. “Ta u ng thêm m t ly n a đi.” “Em mu n v bây gi !” “V y em v trước đi.” Marianne nhìn tôi b ng ánh m t t n thương, sau đó vùng v ng c m áo khoác và ra v . Tôi bi t mình s g p r c r i vào ngày hôm sau, nh ng tôi ch ng h b n tâm. Tôi tìm đường đ n ch Kathy. “Daniel có quay l i không?” Tôi h i. “Không.” Kathy tr l i. “Còn Marianne thì sao?” Tôi l c đ u. “Không. Cô có mu n u ng thêm m t ly không?” “Có ch .” V y là chúng tôi g i thêm hai ly rượu. Chúng tôi đ ng c nh qu y bar và nói chuy n. Tranh lu n v khóa đào t o tâm lý tr li u c a tôi. Kathy cũng k cho tôi nghe v l ch trình nhàm chán trường sân kh u. Cô y không đó lâu, vì đã ký h p đ ng v i m t đ n v qu n lý vào cu i năm nh t, và đã theo nghi p di n chuyên nghi p k t lúc y. Không hi u sao, tôi l i đoán r ng cô y ch c ch n là m t di n viên tài năng. “Tôi không ham h c l m…” Cô y nói. “Tôi mu n d n thân vào vi c đó ngay t c thì, anh hi u không?” “Làm gì c ? Di n xu t à?” “Không. S ng y!” Kathy nghiêng nghiêng đ u, đôi m t màu xanh ng c n sau hàng mì đen dài đang nhìn tôi v tinh ngh ch. “Làm th nào mà anh có đ kiên nh n đ ti p t c vi c đó, Theo… Ý tôi là vi c h c y?” “Có l là do tôi không mu n d n thân ra ngoài đó và “s ng”. Có l tôi là m t k hèn nhát.” “Không. N u anh là m t k hèn nhát, anh đã v nhà cùng v i b n gái c a mình r i.” Kathy phá lên cười. M t gi ng cười x u xa đ n b t ng . Tôi nh ng mu n kéo cô y l i g n và hôn cô th t mãnh li t. Tôi ch a t ng tr i nghi m ham mu n th xác m nh m đ n v y trước đây. Tôi mu n kéo cô y l i g n, c m nh n đôi môi và s c nóng t c th y áp sát vào tôi. “Tôi xin l i!” Cô y ti p l i. “L ra tôi không nên nói nh v y. Tôi c ru t đ ngoài da. Tôi đã b o tôi là m t đ a d h i mà.” Kathy đã nhi u l n c xúy cho s điên r c a mình b ng nh ng câu nói nh “Em b khùng”, “Em d h i”, “Em ng ng n” - nh ng tôi ch ng bao gi tin cô y. N cười đ n v i cô y quá d dàng và thường xuyên, khi n tôi không th tin r ng cô y t ng tr i qua nh ng ký c đen t i tương t nh tôi. cô y có v gì đó th t b c đ ng, vô t - cô y bi t t n hưởng cu c s ng và háo h c quan sát cu c đ i. Dù cô y nói gì chăng n a, cô y v n là k ít điên r nh t mà tôi t ng bi t. c nh cô y, tôi th y mình t nh táo h n. Kathy là người M . Cô y sinh ra và l n lên khu Thượng b Tây c a Manhattan. M cô y là người Anh nên Kathy có hai qu c t ch, nh ng cô y ch ng có v gì là gi ng người Anh c . Cô y ch i b ch t Anh trong mình m t cách d t khoát và qu quy t - không ch trong cách nói chuy n, mà c cách cô y nhìn nh n và ti p c n th gi i này: tràn đ y t tin và h h i. Tôi ch a t ng g p ai nh v y trước đây. Chúng tôi r i quán bar, v y m t chi c taxi và tr v căn h c a tôi. Trong chuy n đi ng n ng i y, c hai đ u im l ng. Khi xe d ng l i, cô y kh ép môi cô y lên môi tôi. Khi y, tôi quy t đ nh phá tan s dè d t c a mình và kéo cô y v phía mình. Chúng tôi không ng ng hôn nhau trong khi tôi mò m m m c a. Ch v a k p bước vào trong, chúng tôi đã nhanh chóng c i đ , v i vã vào phòng ng và lao lên giường. Đó là đêm hoang d i và vui sướng nh t cu c đ i tôi. Tôi dành hàng gi đ khám phá c th c a Kathy. Chúng tôi qu n l y nhau cho đ n sáng. Tôi v n nh xung quanh tôi có r t nhi u màu tr ng: ánh n ng r c lên quanh mép rèm c a, b c tường và ga tr i giường màu tr ng; lòng tr ng trong đôi m t cô y, hàm răng và làn da c a cô y. Tôi không h bi t da người l i có th ng sáng m t cách huy n o nh v y: nh ng m ch máu xanh l n i rõ dưới l p da tr ng ngà, gi ng nh nh ng tia màu trong phi n đá c m th ch. Trông cô y h t nh m t b c tượng n th n Hy L p v a s ng d y và n m trong vòng tay tôi. Chúng tôi n m đó và ôm nhau. Kathy đ i m t v i tôi, đôi m t cô y g n đ n n i tôi không th nhìn rõ. Tôi ng ng n nhìn vào vùng bi n màu xanh ng c y. “À…” Cô y m . “Sao th em?” “V y Marianne thì sao?” “Marianne ?” Cô y thoáng cười. “B n gái c a anh y?” “À, ph i… Ph i r i.” Tôi cũng m v lưỡng l . “Anh cũng không bi t Marianne s th nào. Còn Daniel thì sao?” Kathy đ o m t. “Hãy quên Daniel đi. Mà th t ra em đã quên r i!” “Th t ?” Kathy hôn tôi, coi đó nh là câu tr l i. Trước khi ra v , Kathy đi t m, còn tôi lúc y tranh th g i đi n cho Marianne. Tôi mu n s p x p th i gian đ g p và nói tr c ti p v i cô y. Nh ng cô y đã n i cáu và khăng khăng nói ngay lúc đó, trên đi n tho i. Marianne không ng tôi s chia tay v i cô y. Nh ng tôi đã làm nh v y, b ng cách nh nhàng nh t có th . Cô y b t đ u khóc, gi ng cô y bu n bã và t c gi n. Cu i cùng, tôi là người cúp máy trước. Đi u y qu là tàn nh n, và có ph n không t t . Tôi ch ng l y gì làm t hào v cu c g i đó. Nh ng khi y, dường nh đó là hành đ ng trung th c duy nh t tôi có th làm. N u được làm l i, có l tôi v n ch n cách y. Vào bu i h n hò đ u tiên, Kathy và tôi g p nhau t i Vườn Kew. Đó là ý tưởng c a cô y. Kathy vô cùng ng c nhiên khi bi t tôi ch a t i đó bao gi . “Anh đùa sao?” Cô y th t lên. “Anh ch a bao gi đ n khu vườn đó ? M t nhà kính l n n i h có nhi u lo i lan nhi t đ i, h gi cho nhi t đ cao đ n n i c nh đang trong lò nướng v y. Khi còn h c trường sân kh u, em thường t i đó đ sưởi m. Hay là ta g p nhau đó, sau khi anh tan làm?” R i cô đ t nhiên do d . “Hay là n i đó quá xa ch làm c a anh?” “Anh s n sàng đi đ n nh ng n i xa h n c Vườn Kew đ g p em, em yêu !” Tôi nói. “Đ ng c!” Cô y th t lên và hôn tôi. Khi tôi đ n n i, Kathy đã đ ng đ i s n l i vào. Cô y m c m t chi c áo khoác to s và quàng khăn, tay cô y v y liên h i nh m t đ a tr háo h c được đi ch i. “Đi nào! Theo em!” Cô y nói. Cô y d n tôi đi qua bãi đ t bùn l nh giá đ t i m t nhà kính r ng l n, n i có nh ng loài cây nhi t đ i. Cô y đ y cánh c a đ vào bên trong. Tôi bước theo cô y và ngay l p t c b s c nhi t b i m t đ t khí nóng ph t i. Tôi tháo khăn quàng c và c i áo khoác. Kathy m m cười. “Th y không? Em đã b o là nh phòng xông h i v y. Có tuy t không nào?” Chúng tôi n m tay nhau đi men theo nh ng l i nh , áo khoác v t trên cánh tay, cùng nhau ng m nh ng loài hoa kỳ thú. Tôi c m nh n được m t ni m h nh phúc l l m khi bên cô y, nh th m t cánh c a bí m t v a được m ra, và Kathy đã v y g i tôi bước qua ngưỡng c a đó vào m t th gi i kỳ di u c a h i m, ánh sáng và s c màu, đ n t hàng trăm loài hoa lan đang khoe s c xanh, đ và vàng r c r . Tôi c m th y nh l p băng bao b c l y tôi đang d n tan ch y, l p v c ng d n m m ra, nh m t chú rùa mò ra sưởi n ng sau gi c ng đông dài, ch p ch p m t và th c d y. Kathy đã làm đi u y cho tôi: cô y là t m vé m i đ tôi đ n v i cu c s ng này, t m vé tôi đã đ a c hai tay ra đón l y. Tôi ch t nghĩ: thì ra nó là nh v y. Thì ra đây là tình yêu. Tôi nh n ra đi u đó mà không chút b n tâm, và tôi nh n th c được r ng tôi ch a t ng tr i qua c m giác nh v y trong đ i. Nh ng m i quan h lãng m n trước đây c a tôi đ u th t ng n ng i và ch ng l y gì làm th a mãn. H i còn là sinh viên, tôi ph i mượn h i men đ có đ can đ m làm chuy n y l n đ u v i m t cô nàng h c khoa Xã h i, người Canada, tên là Meredith. Cô nàng đeo ni ng răng nên đã khi n môi tôi ch y máu khi chúng tôi hôn nhau. Ti p sau đó là m t chu i các m i quan h t nh t. Dường nh tôi không th tìm th y s i dây k t n i đ c bi t mà tôi đã mong đ i. Tôi tin r ng tâm h n tôi đã quá v n nát, không còn kh năng nuôi dưỡng m t m i quan h thân m t. Nh ng gi đây, b t c khi nào nghe th y ti ng cười khúc khích c a Kathy, tôi l i c m giác nh có m t lu ng sóng h ng ph n ch y trong c th . Nh m t mi ng b t bi n, tôi h p th lu ng khí tr trung, vô t và h nh phúc t Kathy. Tôi đ ng ý v i m i đ ngh và ý thích ch t n y ra c a cô y. Tôi còn không bi t mình có kh năng làm nh v y. Tôi thích con người m i c a tôi, m t gã đàn ông không bi t s hãi, người đã được Kathy truy n c m h ng đ s ng d y. Chúng tôi làm tình không ng ng ngh . Tôi đ m chìm trong d c v ng, luôn ham mu n và thèm khát cô y. Tôi ph i liên t c ch m vào cô y, c m th y vi c g n gũi v i Kathy không bao gi là đ . Kathy chuy n đ n s ng cùng tôi vào tháng Mười hai năm đó, trong căn h m t phòng ng c a tôi Kentish Town. Đó là m t căn h t ng h m m ướt, tr i th m dày c m, có c a s nh ng không nhìn th y gì bên ngoài. Chúng tôi quy t đ nh làm đi u gì đó đ c bi t vào Giáng sinh đ u tiên bên nhau. Chúng tôi đã mua m t cây thông nh t qu y hàng c nh ga tàu đi n, r i treo m t m đ trang trí và đèn nê-ông lên đó. Tôi v n còn nh rõ mùi lá thông, mùi g và mùi n n cháy. Đôi m t long lanh c a Kathy đang nhìn tôi, l p lánh nh ánh đèn trên cây. Tôi nói mà không k p suy nghĩ, nh ng t ng ch v a m i xu t hi n trong đ u. “Em s cưới anh ch ?” Kathy s ng s nhìn tôi. “Sao c ?” “Anh yêu em, Kathy. Em s l y anh ch ?” Kathy b t cười. Và r i, trước s ng c nhiên và vui sướng c a tôi, cô y tr l i: “Vâng.” Ngày hôm sau, chúng tôi ra ngoài và ch n m t chi c nh n. Lúc này, tôi m i b t đ u nh n th c rõ được th c t r ng chúng tôi v a đính hôn. Kỳ l thay, nh ng người đ u tiên tôi nghĩ đ n là b m mình. Tôi mu n gi i thi u Kathy v i h . Tôi mu n h th y tôi h nh phúc đ n th nào, r ng cu i cùng, tôi đã được gi i thoát và được t do. V y là chúng tôi b t tàu đi Surrey. Gi nghĩ l i tôi m i th y đó là m t ý tưởng t i t trong tr ng nước. B tôi chào đón tôi b ng thái đ thù ghét muôn thu : “Trông con tàn t quá, Theo. Quá g y. Tóc thì quá ng n. Nhìn con nh th ng ăn c p v y.” “C m n b . Con cũng r t vui được g p l i b .” M tôi có v u u t h n bình thường. Bà ki m l i h n, và dường nh đã thu mình l i, tâm trí bà không còn đ đây n a. B tôi thì m t n ng mày nh , ch ng h thân thi n hay khéo léo. Đôi m t l nh lùng, u t i c a ông ch ng r i Kathy l y m t giây. Đó là m t b a tr a ch ng l y gì làm d ch u. Có v h không a cô y, và cũng ch ng l y làm vui m ng cho chúng tôi. Tôi không hi u vì sao tôi l i ng c nhiên vì đi u đó. Sau b a tr a, b tôi tr n bi t trong phòng làm vi c và không ra ngoài l n nào n a. Lúc chúng tôi ra v , m ôm tôi th t lâu, th t ch t, dường nh bà không còn đ ng v ng trên đôi chân c a mình. Tôi th y bu n khôn xi t. Khi tôi và Kathy ra kh i nhà, tôi bi t m t ph n trong tôi đã l i n i này, mãi mãi là m t đ a bé b m c k t. Tôi th y l c l i, vô v ng và suýt r i nước m t. Khi y, nh thường l , Kathy l i khi n tôi ng c nhiên. Cô y giang tay ôm tôi vào lòng và thì th m bên tai tôi: “Gi thì em hi u r i… Em hi u h t, và em càng thương anh nhi u h n.” Cô y không gi i thích gì thêm, cô y không c n làm v y. Chúng tôi làm l cưới vào tháng T , trong m t phòng đăng ký k t hôn nh phía ngoài qu ng trường Euston. Chúng tôi không m i cha m tham d . Kathy khăng khăng làm l cưới không theo tôn giáo nên cũng không có s ch ng giám c a Chúa. Nh ng tôi có m t l i c u nguy n bí m t trong bu i l . Tôi th m c m n Người vì đã cho tôi ni m h nh phúc b t ng và ngoài mong đ i nh v y. Gi thì tôi đã hi u, đã th y rõ m c đích l n lao h n c a Người. Chúa đã không h b r i tôi su t th i th u, khi tôi c m th y cô đ n và s hãi. Người đã gi u k Kathy trong tay áo, ch đ n khi thích h p đ đ a cô y đ n g p tôi, gi ng nh m t o thu t gia lão luy n. Tôi trân tr ng và bi t n t ng phút giây chúng tôi bên nhau. Tôi hi u mình may m n đ n nhường nào khi có được m t th tình yêu hi m g p nh th ; và nh ng người khác thì không được may m n nh tôi. H u h t các b nh nhân c a tôi đ u không được yêu thương đúng m c. Alicia Berenson cũng v y. Tôi ch ng th nào hình dung n i s khác bi t gi a Kathy và Alicia l i l n đ n nh th . Kathy luôn khi n tôi nghĩ đ n ánh sáng, s m áp, màu s c và ti ng cười, còn khi nghĩ v Alicia, tôi ch th y m t cái h sâu, bóng t i và n i bu n. Và s im l ng. PHẦN HAI Nh ng c m xúc không được b c l ra s không bao gi m t đi. Chúng ch t m th i b chôn s ng. M t ngày nào đó, chúng s tr i d y theo nh ng cách x u xí h n. - Sigmund Freud - Chương 1 Nhật Ký của Alicia Berenson Ngày 16 tháng 7 Mình ch a t ng nghĩ r ng mình s khao khát m t c n m a đ n th . Đây đã là tu n th t c a đ t n ng nóng. Th i ti t kh c nghi t nh đang th thách s c ch u đ ng c a v n v t. Tr i m i ngày m t nóng h n. Mình có c m tưởng n i đây không còn là nước Anh n a mà là m t đ t nước nào đó khác, nh Hy L p ch ng h n. Mình vi t nh ng dòng này công viên Hampstead Heath. R i rác kh p công viên là nh ng gương m t đ nh , nh ng c th tr n tr i h t nh trên bãi bi n hay ngoài chi n trường. H n m dài trên m y t m khăn, trên gh băng, ho c ườn ra trên bãi c . Mình đang ng i trong bóng mát c a m t cái cây l n. B u tr i lúc sáu gi t i b t đ u d u l i. M t tr i đ i trên vùng tr i vàng v t. C nh v t trông th t khác trong ánh hoàng hôn, màu s c thì sáng b ng lên nh ng bóng c a chúng thì s m l i. Nh ng ng n c nh đang b c cháy, ng n l a b p bùng dưới chân mình. Mình đã c i giày và chân tr n đi b đ n đây. Mình nh l i h i còn nh , mình thường ch i đùa bên ngoài. Đó là m t mùa hè khác, cũng nóng nh đ l a - mùa hè mà m đã ra đi. Khi y, mình đang cùng Paul đ p xe qua nh ng cánh đ ng vàng ươm, l m đ m nh ng bông cúc d i, khám phá nh ng ngôi nhà b hoang và nh ng khu vườn ma ám. Mùa hè y s còn mãi trong ký c c a mình. Mình nh đ n m và nh ng chi c áo s c s mà bà m c, nh ng s i dây quai áo màu vàng m ng manh và tinh t , y nh m v y. M nh nh n nh m t chú chim. M thường m radio, n m l y tay mình và cùng đu đ a theo nh ng b n nh c pop. Mình nh mùi hương c a m , mùi d u g i xen l n thu c lá, mùi kem dưỡng da tay, và mùi vodka thoang tho ng. Khi y, m bao nhiêu tu i nh ? Hai mươi tám hay hai mươi chín? M còn tr h n c mình bây gi . Th t là m t suy nghĩ l lùng! Trên đường đ n đây, mình đã th y m t con chim non n m c nh g c cây ven đường. Mình đoán nó đã b r i kh i t . Con chim không nhúc nhích. Mình t h i có ph i nó đã b gãy cánh không. Mình l i g n, vu t ve đ u nó nh ng không th y ph n ng gì. Mình lay lay và l t nó l i - ph n b ng c a nó đã b ăn h t, ch còn l i nhung nhúc giòi. Nh ng con giòi tr ng múp míp, tr n tu t, ng ngu y… B ng mình qu n lên nh mu n ói đ n n i. Th t ghê t m và ch t chóc! Mình không sao g t b được c nh tượng y kh i tâm trí. Ngày 17 tháng 7 D o g n đây mình thường tránh nóng trong m t quán cà phê có đi u hòa trên ph , quán Caffe dell’s Artista. Quán mát l nh nh trong t đông. Mình thích ng i ch chi c bàn nh c nh c a s và g i m t ly cà phê đá. Thi tho ng mình đ c sách, v phác ho c ghi chép đi u gì đó. Ph n l n th i gian, mình ng i suy nghĩ v n v và t n hưởng không khí mát l nh. Cô nàng thu ngân xinh đ p có v chán n n, m t ch ch m ch m nhìn vào đi n tho i ho c li c nhìn đ ng h r i th dài não ru t. Chi u hôm qua, cô y th m chí còn th dài nhi u h n bình thường, khi n mình ch t nh n ra cô y đang ch mình v đ đóng c a quán. Mình mi n cưỡng ra v . Đi b trong cái nóng th t ch ng khác nào l i chân trong bùn. Mình m t m i đ n ki t s c, c m th y nh b cái nóng h g c. đ t nước này, ch ng ai được chu n b đ đón nh n cái nóng. Mình và Gabriel cũng v y, không có đi u hòa nhà, mà không có nó thì không tài nào ng được. Ban đêm, t i mình đ p tung chăn ra, n m tr n tr i trong bóng t i, người ướt đ m m hôi. C a s v n đ m nh ng ch ng có chút gió nào. Ch có b u không khí nóng b c, ng t ng t. Mình đã mua m t chi c qu t đi n ngày hôm qua. Mình đ t nó dưới chân giường, trên cái hòm đ ng đ . Gabriel l p t c b t đ u phàn nàn. “ n ào quá! Không ng được đâu em.” “Không có nó thì mình cũng không ng được mà anh.” Mình nói. “Nh ng ít nh t ta s không ph i n m xông h i đây.” Gabriel càu nhàu nh ng cu i cùng l i thi p đi trước c mình. Mình n m nghe ti ng qu t kêu. Mình b t đ u th y thích ti ng rít nhè nh c a cánh qu t y. Mình có th nh m m t l i, hòa vào th ti ng đ ng đ u đ u y và bi n m t. Mình mang cái qu t đi kh p nhà, h t c m l i rút phích đi n m i khi di chuy n. Chi u nay, mình mang nó xu ng xưởng v cu i vườn. Có chi c qu t đi n nên m i th d ch u h n. Tuy nhiên, tr i v n nóng nh lò thiêu, khi n mình không làm được gì nhi u. Công vi c đã b đình tr kha khá, nh ng mình cũng ch ng b n tâm n a r i. Dù sao thì v n có chút b t phá trong công vi c. Mình đã nh n ra đi u không n trong b c tranh Chúa Jesus. V n đ không n m n i dung b c tranh Chúa Jesus trên cây thánh giá mà v n đ là b c tranh y không mô t Chúa Jesus. Người trong tranh trông còn ch ng gi ng Chúa, dù mình không bi t Chúa trông nh th nào. Vì đây không ph i là Jesus. Đây là Gabriel. Th t không th tin r ng mình đã không nh n ra đi u này s m h n. Ch ng bi t b ng cách nào, dù không h chú tâm, mình đã v Gabriel thay vào v trí c a Jesus. Chính là nét m t và c th anh. V y có điên không c ch ? Th nên mình ph i đ u hàng, thu n theo đi u mà b c tranh đòi h i. Gi thì mình đã bi t, m i khi lên k ho ch v tranh, ý tưởng b t ra lúc đ u s ch ng bao gi thành hi n th c. Ý tưởng y đã ch t t trong tr ng nước, không k p thành hình. Tuy nhiên, n u mình th c tâm chú ý và t nh táo, đôi lúc, mình có th nghe th y ti ng nói thì th m, ch cho mình cách đi đúng hướng. Khi mình làm theo gi ng nói y, đ t h t lòng tin vào đó, mình s tìm th y nh ng đi u b t ng , không ph i là th mình đã d tính, nh ng l i r t s ng đ ng và tráng l . Đích đ n y hoàn toàn không ph thu c vào mình, nó có quy n t quy t c a riêng nó. Mình đoán đi u khi n mình lo s là ph i làm theo nh ng đi u vô đ nh nh v y. Mình luôn mu n bi t mình đang đi đâu. Đó là lý do vì sao mình v phác r t nhi u, c g ng ki m soát k t qu . Dĩ nhiên vì th mà ch ng có tác ph m nào ra đ i, vì mình đã không ph n ng v i nh ng gì đang x y ra trước m t. Mình c n ph i m m t ra và nhìn - đ c m nh n cu c s ng nh nó đang di n ra, thay vì nh mình mu n. Gi thì mình đã bi t đó là b c chân dung Gabriel, mình có th quay l i v ti p. Mình có th b t đ u l i. Mình s nh anh làm m u. Đã lâu l m r i anh không làm m u cho mình. Mong là anh s thích ý tưởng này và không cho r ng đó là m t đi u b t kính v i Chúa. Nhi u lúc anh suy nghĩ t c cười nh v y đ y. Ngày 18 tháng 7 Sáng nay, mình t n b trên con đường đ i d n xu ng ch Camden. Đã nhi u năm r i mình không t i đây, k t bu i chi u mà mình và Gabriel đi tìm l i ký c th i tr c a anh. Anh thường t i đây cùng đám b n, u ng rượu, nh y nhót và tán g u thâu đêm. H s xu ng ch t sáng s m và quan sát người ta d ng qu y hàng, th dùng vài lo i c n sa t m y gã Rastafari* lang thang trên cây c u g n Camden Lock. L n y, khi mình và Gabriel t i, m y gã buôn c n không còn đó n a. Đi u này khi n anh có v h t h ng. “Anh th m chí còn ch ng nh n ra n i này n a!” Anh than th . “Nó đã tr thành m t b y khách du l ch được d n d p s ch s r i!” Khi đi d o lòng vòng ngày hôm nay, mình th m nghĩ, có l v n đ không n m ch khu ch nay đã khác x a, mà do chính Gabriel đã thay đ i. Khu ch v n nhung nhúc đám thi u niên mười sáu tu i t t p hai bên b kênh đ ph i n ng. C th h , nh ng c u trai ng c tr n m c qu n soóc ng n, nh ng cô nàng m c bikini ho c áo lót, da th t rám n ng, đ r c. C n khát tình đây th t mãnh li t và g p gáp. Đ t nhiên, mình cũng thèm mu n Gabriel, thèm mu n c th và đôi chân m nh m , c p đùi r n ch c c a anh khi c sát v i mình. M i khi ân ái, mình luôn khao khát anh đ n t t đ . Khao khát s hòa h p, m t đi u gì đó l n lao h n c hai mà mình ch ng th di n t b ng l i. M t k t n i r t đ i linh thiêng. Đ t nhiên mình nhìn th y m t người đàn ông vô gia c đang ng i c nh mình trên v a hè. Anh ta nhìn mình ch m ch m. Qu n anh ta b bu c túm b ng dây, đôi giày dán băng keo ch ng ch t. Da l loét, m t đ y nh ng v t m n đ . N i bu n đi kèm c m giác kinh s b ng choán l y mình. Người anh ta b c mùi m hôi và nước ti u. Trong thoáng ch c, mình tưởng anh ta đang nói chuy n v i mình. Nh ng không, anh ta ch đang l m b m ch i th “M ki p! Kh n n n!” Mình l c túi áo tìm ít ti n xu đ cho anh ta. Sau đó, mình leo lên đ i đ v nhà, ch m ch m t ng bước m t. Không hi u sao lúc này ng n đ i có v d c h n nhi u. Mình đi mãi, đi mãi trong cái nóng thiêu đ t. Vì lý do gì đó, mình không th ng ng nghĩ v người đàn ông vô gia c lúc trước. Ngoài s thương h i dành cho anh ta, mình còn có m t c m giác n a r t khó di n t - đi u gì đó gi ng nh s s hãi. Mình hình dung khi anh ta còn là m t đ a bé n m trong vòng tay m . Có bao gi người m đó tưởng tượng ra con mình s nh v y: hóa điên, b n th u và hôi hám, chui rúc l đường và luôn mi ng l m b m nh ng l i t c tĩu? Mình nghĩ v m . Ph i chăng m cũng đã hóa điên nên m i làm nh v y? T i sao m có th bu c mình vào gh ng i c nh tài x trên chi c Mini màu vàng và đâm th ng vào b c tường g ch đ ? Mình t ng r t thích chi c xe, màu vàng hoàng y n vui nh n. Màu vàng gi ng nh màu trong h p v c a mình. Nh ng gi thì mình ghét màu vàng. M i l n dùng nó, mình đ u nghĩ đ n cái ch t. T i sao m l i làm nh v y? Ch c mình s mãi mãi không th nào bi t được. Mình t ng nghĩ m mu n t sát. Nh ng gi , mình cho đó là c sát. Vì mình cũng trong chi c xe đó c mà? Đôi khi mình nghĩ, mình m i chính là n n nhân - m đã c gi t mình ch không ph i t t . Nh ng đi u đó th t điên r . T i sao m l i mu n gi t mình c ch ? M t mình ng ng nước khi mình bước lên đ i. Mình không khóc cho m , cho mình, hay th m chí là người đàn ông vô gia c nghèo kh kia. Mình khóc cho t t c . Có quá nhi u kh đau kh p m i n i, và ta ch n cách nh m m t làm ng . S th t là t t c chúng ta đ u s hãi. Chúng ta s l n nhau. Mình cũng s hãi chính b n thân mình, s c m t ph n dòng máu c a m đang ch y trong mình. Li u s điên d i c a m có n trong máu mình không? Li u mình có… Không! D ng l i. D ng l i… Mình s không vi t v đi u đó. Không vi t n a. Ngày 20 tháng 7 T i qua, Gabriel và mình đã ra ngoài ăn t i. T i mình v n làm nh v y vào th Sáu. Gabriel g i đó là “Đêm h n hò”, b ng th gi ng M ng ng n. Gabriel luôn tìm cách ki m ch c m xúc c a anh và ch gi u b t c đi u gì anh coi là “s n s m”. Anh t coi mình là m t người hoài nghi và vô c m. Nh ng th t ra, trong thâm tâm, anh l i là m t người lãng m n, sâu s c, dù không thích nh ng l i bay bướm. Hành đ ng luôn có s c thuy t ph c h n l i nói. Và nh ng gì Gabriel làm luôn khi n mình c m th y được yêu thương m t cách tr n v n. “Anh mu n ăn t i đâu?” Mình h i. “Cho em đoán ba l n đ y.” “Quán Augusto?” “Đúng luôn l n đ u r i!” Augusto là m t nhà hàng Ý, cách nhà mình không xa. Nhà hàng này không có gì đ c bi t ngoài vi c khi n b n mình c m th y tho i mái nh nhà. Mình và anh đã có nhi u b a t i vui v đó. B n mình t i đó vào kho ng tám gi . Máy đi u hòa b h ng, vì th c hai ng i bên c a s đ m , u ng rượu vang tr ng ướp l nh trong b u không khí nóng n c, m ướt. Lúc cu i, mình đã ch nh choáng say, c hai cùng cười r t nhi u, dù ch ng vì lý do gì c . B n mình hôn nhau bên ngoài nhà hàng và làm tình khi đã tr v nhà. R t may là Gabriel không còn ph n đ i cái qu t n a, ít nh t là khi t i mình đi ng . Mình đ t nó trước m t hai đ a. B n mình n m trước lu ng gió mát, qu n l y nhau. Anh kh vu t tóc mình và hôn mình. Anh thì th m “Anh yêu em.” Mình không nói gì, vì đi u y là không c n thi t. Anh luôn hi u được c m xúc c a mình. Nh ng mình đã ngu ng c và v ng v phá h ng b u không khí y, vì l mi ng h i r ng li u anh có th làm m u cho mình v hay không. “Cho em v anh nhé?” Mình h i. “L i n a sao? Em đã t ng v anh r i mà!” “Đ y là b n năm trước. Em mu n v anh thêm l n n a.” “ m…’’ Anh có v không nhi t tình. “Em đ nh v nh th nào?” Mình do d trong ch c lát, r i nói r ng đó là b c tranh Chúa Jesus. Gabriel ng i d y và cười nh mu n đ t ru t. “Thôi nào, Alicia!” “Sao ch ?” “Anh không bi t n a, c ng ! Anh nghĩ là không n đâu.” Anh nói. “T i sao l i không?” “Em nghĩ vì sao nào? V anh trên cây thánh giá ? R i m i người s nói gì v nó?” “T khi nào anh l i quan tâm nh ng đi u m i người nói th ?” “Thường thì anh cũng ch ng b n tâm, nh ng… h có th nghĩ r ng đó là cách mà em v n nhìn anh.” Mình b t cười. “Em không nghĩ anh là con trai c a Chúa tr i đâu, n u ý anh là nh v y. Đây ch là hình nh đ n v i em m t cách t nhiên khi em v . Em còn ch ng nghĩ gì v nó c .” “Có khi em nên nghĩ thì h n.” “T i sao? Đó đâu ph i là m t l i suy xét v anh, hay cu c hôn nhân c a chúng ta.” “V y thì đó là gì?” “Làm sao mà em bi t được?” Nghe v y, Gabriel b t cười r i đ o m t. “Thôi được!” Anh nói. “K xác h ! N u em mu n, chúng ta có th th . H n là em bi t rõ nh ng gì em đang làm.” Nghe không gi ng m t l i ch p thu n cho l m, nh ng mình bi t Gabriel tin tưởng vào tài năng và con người mình. Mình s không bao gi tr thành h a sĩ n u không ph i vì anh. N u không nh anh khuy n khích, h i thúc và th m chí là khích bác, mình s ch ng th nào ti p t c theo đu i nghi p v trong m y năm đ u t nh t sau đ i h c, khi mình còn v tranh tường v i Jean-Felix. Trước khi g p Gabriel, mình dường nh l c l i, đánh m t c b n thân. Mình không nh lũ b n ti c tùng, nghi n ng p c a mình trong su t nh ng năm hai mươi tu i. Mình ch g p h khi v đêm, và h bi n m t vào lúc bình minh, gi ng nh lũ ma cà r ng ch y tr n ánh m t tr i. Khi mình g p Gabriel, h dường nh tan bi n vào h vô và mình th m chí còn ch ng nh n ra. Mình không c n h n a. Khi đã có anh, mình ch ng c n ai khác. Anh đã c u mình, nh Jesus c u th . Có l đó là đi u b c tranh đang mu n th hi n. K t ngày g p nhau, Gabriel đã tr thành th gi i c a mình. Mình s yêu anh b t k anh có làm gì, và dù có chuy n gì x y ra chăng n a. Dù anh có khi n mình bu n, dù anh có b a b n, vô tâm hay ích k đ n đâu, mình v n s luôn dang tay đón nh n con người th t c a anh. T i khi cái ch t chia lìa chúng mình. Ngày 21 tháng 7 Hôm nay, Gabriel đã đ n xưởng làm m u v cho mình. “Anh s không làm m u m y ngày tr i li n đâu đ y.” Anh nói. “S m t bao lâu v y?” “Ph i m t nhi u h n m t l n m i hoàn thành b c tranh được!” “Đây có ph i là ý đ c a em đ ta có thêm th i gian bên nhau không? N u v y, sao chúng ta không b qua màn d o đ u và xúc ti n luôn nh ?” Mình b t cười. “Có l sau đây ta s làm nh v y th t, n u anh ng i im và không c a qu y quá nhi u.” Mình đ anh đ ng trước cái qu t. Tóc anh bay bay trong gió. “Anh nên t ra th nào?” Anh h i và tìm cách t o dáng. “Không ph i nh v y. Anh c t ra t nhiên thôi.” “Em không mu n anh ra v đau kh sao?” “Em không ch c Chúa Jesus th y đau kh . Em không nghĩ nh v y. Hãy th l ng c m t, anh ch c n đ ng đó thôi, đ ng c đ ng.” “Vâng, th a s p.” Anh đ ng làm m u trong kho ng hai mươi phút. Sau đó, anh thay đ i t th và nói r ng anh th y m t. “V y thì anh ng i xu ng đi. Nh ng đ ng nói chuy n nhé. Em đang v khuôn m t.” Gabriel ng i xu ng gh và gi im l ng trong khi mình v . Mình r t thích thú khi v m t anh - m t gương m t tuy t đ p. Xương quai hàm c ng cáp, gò má cao v i s ng mũi thanh tú. Anh ng i đó trước ánh đèn, trông nh m t b c tượng người hùng c a Hy L p. Nh ng có gì đó không n, mình không rõ là đi u gì - có l mình đang g ng s c quá chăng? Mình không th v cho đúng khuôn hình l n màu m t c a anh. Đi u đ u tiên mình chú ý Gabriel là đôi m t l p lánh, nh th có nh ng viên kim cương nh trong con ngươi. Nh ng gi , vì m t lý do nào đó, mình không th n m b t được đôi m t y. Có l do mình thi u k năng, ho c Gabriel có đi u gì đó đ c bi t không ai có th mô t l i trên tranh. Đôi m t kia v n vô h n, không có s s ng. Mình ch ch c phát cáu. “Ch t ti t!” Mình g t. “Không n r i!” “V y ta ngh tay chút nhé?” “Vâng, ngh tay thôi.” “Chúng ta s lên giường ch ?” Câu nói y khi n mình b t cười. “Đ ng ý.” Gabriel b t d y, ôm l y mình và hôn. C hai đã làm tình ngay trong xưởng v , trên sàn nhà. Su t th i gian y, mình c li c nhìn đôi m t vô h n trong b c chân dung c a Gabriel. Chúng đang nhìn chăm chăm vào mình, nh mu n thiêu đ t, khi n mình ph i quay đi. Nh ng mình v n có c m giác đôi m t y đang dõi theo mình. Chương 2 Tôi đi tìm Diomedes đ báo cáo v cu c g p gi a tôi và Alicia. Ông đang trong văn phòng, s p x p l i các b n nh c. “Th nào?” Ông c t l i mà không h nhìn lên. “M i chuy n sao r i?” “Ch ng đi đ n đâu c .” Diomedes nhìn tôi đ y th c m c. Tôi có ph n ng p ng ng. “N u mu n giúp Alicia, tôi mu n cô y ph i suy nghĩ và c m nh n được đã.” “Ch c ch n r i, v y đi u khi n anh b n tâm là…” “Ta không th ti p c n ai đó n u h b tiêm an th n li u cao. Cô y nh đang đ sâu hai mét dưới m t nước v y”. Diomedes cau mày. “Tôi không can thi p vào chuy n đó…” Ông nói. “Tôi không bi t li u lượng chính xác mà h dùng cho cô ta…” “Tôi đã h i Yuri. Mười sáu miligram Risperidone, tương đương v i li u dành cho m t con ng a.” Diomedes nhường mày. “Đúng là h i cao th t, có l có th gi m xu ng. Anh bi t đ y, Christian là trưởng nhóm y tá chăm sóc Alicia. Anh nên bàn b c v i anh ta.” “Tôi nghĩ ông đ ngh thì s t t h n.” “ m…” Diomedes nhìn tôi v nghi ng . “Anh và Christian đã bi t nhau t trước ph i không? Broadmoor y?” “Ch quen bi t qua loa thôi.” Diomedes không tr l i ngay. Ông v i tay v phía chi c đĩa đ ng h nh nhân t m đường trên bàn và đ a ra m i tôi. Tôi l c đ u. Ông th m t qu h nh vào mi ng, v a nhai v a nhìn tôi. “Anh k xem nào…” Ông c t l i. “Anh và Christian v n thân thi n v i nhau ch ?” “Đó là m t câu h i l lùng. T i sao ông l i h i nh v y?” “Vì tôi c m th y có chút thù đ ch đây.” “Không ph i là t phía tôi.” “V y là t phía anh ta?” “Ông nên h i anh ta. Tôi không có v n đ gì v i Christian c .” “H m. Có l tôi ch đang tưởng tượng ra thôi, dù tôi th c s c m nh n được đi u gì đó… Anh nên c n th n. B t c s gây h n hay c nh tranh nào cũng đ u nh hưởng đ n công vi c. Hai anh c n h p tác v i nhau thay vì ch ng l i nhau.” “Tôi nh n th c được đi u đó.” “V y thì Christian c n tham gia vào v bàn lu n này. Anh mu n Alicia có th c m nh n. Nh ng hãy nh r ng, c m xúc càng m nh, nguy hi m l i càng l n.” “Nguy hi m cho ai?” “Dĩ nhiên là cho Alicia.” Diomedes xua xua tay v phía tôi. “Đ ng quên r ng cô ta đã kiên quy t t t khi b đ a t i đây l n đ u. Cô ta đã nhi u l n tìm cách k t li u cu c đ i mình. Thu c an th n gi cho cô ta n đ nh, nên cô ta v n s ng được t i gi . N u ta gi m li u thu c, r t có kh năng cô ta không kh ng ch được c m xúc và b nó qu t ngã. Anh đã chu n b cho r i ro đó ch a?” Tôi cân nh c th t c n th n nh ng gì Diomedes nói. Nh ng tôi v n g t đ u. “Đó là r i ro mà tôi tin chúng ta c n ch p nh n, th a Giáo s .” Tôi nói. “N u không, ta s không bao gi giúp được cô y.” Diomedes nhún vai. “V y tôi s thay m t anh nói chuy n v i Christian.” “C m n ông!” “Ta s xem anh ta ph n ng nh th nào. Các nhà tâm lý tr li u thường không t ra tích c c khi ai đó bình lu n v cách anh ta đi u tr cho b nh nhân. Dĩ nhiên, tôi có th dùng quy n h n đ tác đ ng đ n anh ta, nh ng tôi không đ nh làm nh v y. Tôi s gi i thích th t m m m ng, và k l i v i anh nh ng gì Christian nói.” “Có l s t t h n n u ông không nh c đ n tôi khi nói chuy n v i anh ta.” “Tôi hi u!” Diomedes n m t n cười kỳ l . “T t thôi, tôi s không làm nh v y.” Nói r i, ông l y ra m t chi c h p nh , trượt nh n p h p đ l nh ng đi u xì gà bên trong. Ông m i tôi nh ng tôi ch l c đ u. “Anh không hút thu c ?” Ông t v ng c nhiên. “Tôi c ng anh hút thu c đ y.” “ , không. Tôi ch th nh tho ng hút thu c lá thường, nh ng gi cũng đang c g ng b …” “T t, t t cho anh.” Ông m c a s ra. “Anh có bi t m t câu chuy n cười v lý do t i sao anh không th v a làm nhà tr li u v a hút thu c không? B i vì n u làm v y thì chính anh cũng c n được tr li u tâm lý đ y.” Ông phá lên cười và nhét m t đi u xì gà vào mi ng. “Tôi nghĩ t t c chúng ta đ u có chút điên r khi đây. Anh có bi t t m bi n mà h thường treo trong văn phòng c a bác sĩ tr li u tâm lý không? ‘Anh không c n ph i là người điên đ làm vi c đây, nh ng n u anh b điên thì có l i h n.’ Anh bi t ch ?” Diomedes l i phá lên cười l n n a. Ông châm đi u xì gà và hút m t h i, khói thu c ph ra xung quanh. Tôi nhìn ông đ y ghen t .