🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Ufo - Vật Thể Bay Không Xác Định
Ebooks
Nhóm Zalo
https://thuviensach.vn
Table of Contents
VẬT THỂ BAY KHÔNG XÁC ĐỊNH
Lời giới thiệu
1. Một vụ UFO đặc biệt
2. Làn sóng UAP ở Bỉ của Thiếu tướng Wilfried De Brouwer (đ~ nghỉ hưu) 3. Phi công: Cánh cửa duy nhất mở ra thế giới chưa biết
4. Tôi chạm trán với UFO của Cơ trưởng Júlio Miguel Guerra
5. Vật thể lạ Không gian Không x|c định với An toàn Hàng không 6. Vấn đề UFO ngày nay: Cuộc đột kích vào Sân bay O’Hare Airport năm 2006 7. UFOs trên Kênh đ{o nước Anh năm 2007
8. Tấn công quân sự vào UFO
9. Đụng độ Sát sạt bằng Quân sự
10. trải nghiệm đối mặt với UFO của Oscar Santa Maria, không qu}n Peru (Đ~ về hưu) 11. Gốc rễ của việc lật tẩy UFO
12. UFOs trên khắp thế giới
13. Sự hình thành của COMETA ở Pháp
14. Nước Pháp và bài toán UFO
15. UFO và An ninh Quốc gia
16. Một làn sóng UFO ở Mỹ
17. Hồ sơ X thực thụ
18. Sự kiện rừng Rendlesham
19. Chile: Hai báo cáo
20. UFO ở Brazil
21. Thành lập cơ quan UFO ở Mỹ
https://thuviensach.vn
22. The FAA điều tra sự kiện UFO không bao giờ xảy ra 23. Câu hỏi vĩnh viễn không có lời đ|p: Có che đậy hay không? 24. Thống đốc Fife Symington v{ động th|i thay đổi 25. Sắp đặt hồ sơ Fife Symington III
26. Kêu gọi h{nh động
27. Phá vỡ đề tài cấm kỵ UFO
28. Một cách tiếp cận mới: đối mặt với thử thách cực độ
https://thuviensach.vn
LESLIE KEAN
VẬT THỂ BAY KHÔNG XÁC ĐỊNH Bản quyền tiếng Việt © 2012 Công ty Sách Alpha
https://thuviensach.vn
Lời giới thiệu
C|ch đ}y mười năm, với tư c|ch l{ phóng viên điều tra làm việc cho một đ{i ph|t thanh công cộng của California, tôi vấp phải một thực tế gần như bất khả thi.
Một cuộc nghiên cứu ấn tượng ở Pháp do các cựu sĩ quan cao cấp trong qu}n đội tiến hành đ~ ghi nhận rằng: Vật thể bay không x|c định (UFO) thực sự tồn tại, thậm chí đôi khi còn tương t|c với cả máy bay của chúng ta. Tôi bất ngờ nhận được từ một đồng nghiệp ở Pháp bản báo cáo với tên gọi “B|o c|o COMETA”. Đ}y l{ t{i liệu chưa từng có từ trước đến nay, nghiên cứu t|c động của UFO đối với an ninh quốc gia. Sự kiện n{y đ|nh dấu lần đầu tiên trên thế giới có một nhóm nghiên cứu nghiêm túc về UFO với quy mô và tầm cỡ tuyên bố rằng: UFO - những vật thể có hình khối nhưng chưa ai giải thích nổi xuất hiện trên bầu trời - đ~ tạo nên một hiện tượng thực sự khiến cả thế giới phải ngay lập tức chú ý tới.
Nhóm tác giả đ|ng kính của COMETA gồm mười ba tướng lĩnh, nh{ khoa học và chuyên gia về không gian đ~ nghỉ hưu, l{m việc độc lập với Chính phủ Ph|p đ~ d{nh ra ba năm ph}n tích các vụ đối đầu giữa phi công và cả lực lượng qu}n đội với UFO. Trong những trường hợp mà họ đưa ra, tất cả những cách giải thích thông thường về một thứ gì đó tự nhiên hay nhân tạo đều bị nhóm tác giả và các nhóm chuyên gia cộng sự loại trừ. Bởi những vật thể n{y được phi công quan sát ở cự ly gần, theo dõi bằng radar và chính thức chụp ảnh lại. Chúng có tốc độ và gia tốc cực lớn, thực hiện được những cú ngoặt gấp, vuông góc trong nháy mắt, có thể dừng lại, đứng yên giữa không trung v{ dường như bất chấp mọi nguyên tắc vật lý. Điều n{y có nghĩa l{ gì? Do một số thành viên trong hội đồng COMETA đang l{m việc tại Viện Nghiên cứu Cao cấp Quốc phòng Pháp - một cơ quan kế hoạch chiến lược thuộc Chính phủ - nên việc họ mô tả UFO như một vật thể lạ có khả năng liên quan đến an ninh quốc gia là chuyện hết sức nghiêm trọng.
Trong bản b|o c|o d{i chín mươi trang được viết một cách khách quan, rõ ràng và logic, nhóm tác giả giải thích rằng khoảng 5% c|c trường hợp chứng kiến - có đủ tài liệu x|c đ|ng để loại trừ mọi khả năng kh|c - không thể dễ dàng coi là có nguồn gốc từ tr|i đất, chẳng hạn như c|c buổi diễn tập quân sự bí mật hoặc hiện tượng tự nhiên. Có vẻ như con số 5% này là “những cỗ máy biết bay ho{n to{n chưa được biết đến, có những khả năng phi thường dưới sự điều khiển của trí thông minh tự nhiên hoặc nhân tạo”. Trong phần kết luận đ|ng kinh ngạc, nhóm tác giả tuyên bố rằng “c|c nh}n chứng đ|ng tin cậy quan sát thấy có nhiều biểu hiện chứng tỏ đ}y l{ công trình có nguồn gốc ngo{i tr|i đất”. Trên thực tế, họ viết rằng lời giải thích hợp lý nhất dành cho những quan s|t n{y l{ “giả thuyết về trường hợp ngoài trái đất”. Điều n{y không có nghĩa l{ họ chấp nhận cách hiểu này là sự thật hoặc “tin v{o” bất cứ điều gì theo cách này hay cách khác. Họ nói rất rõ rằng bản chất và nguồn gốc của các vật thể này vẫn chưa x|c định được. Khi dùng từ “giả thuyết”, c|c t|c giả chỉ muốn nói đến một lý thuyết chưa được chứng minh, một cách giải thích khả dĩ, đ|ng tin cậy cần phải được kiểm nghiệm rồi mới có thể quyết định, nhưng vẫn chỉ là lý thuyết chừng n{o m{ điều đó còn chưa được tiến hành. Tuy nhiên, niềm tin mà họ dành cho lý thuyết này với tư c|ch l{ giải ph|p “chắc chắn nhất” d{nh cho vấn đề nan giải đó - khi những giải ph|p kh|c đều đ~ bị loại trừ trong rất nhiều trường hợp - là hết sức ấn tượng. Các thành viên của nhóm được
https://thuviensach.vn
phép tiếp cận với các nguồn dữ liệu chính thức về UFO trên khắp thế giới, và họ quyết tâm phản hồi dựa trên lý trí, không theo bất cứ định kiến nào. Không chút e ngại.
Ai l{ người đưa ra những tuyên bố này? Trong số những người này, tất cả đều đ~ nghỉ hưu, có một viên tướng bốn sao, một đô đốc ba sao, một thiếu tướng và một cựu l~nh đạo cơ quan của Ph|p tương đương với NASA1. Uy tín của họ giúp cho bản b|o c|o n{y được quan tâm một cách nghiêm túc. Các quan chức quân sự khác, các kỹ sư, nh{ khoa học, một lãnh đạo cảnh sát quốc gia, v{ người đứng đầu một cơ quan thuộc Chính phủ chuyên nghiên cứu về hiện tượng trên đ~ góp phần hoàn thiện nhóm một cách ấn tượng. Cuộc nghiên cứu không phải do Chính phủ cấp phép m{ được tiến hành một c|ch độc lập, sau đó mới đệ trình lên các cấp cao nhất của Chính phủ Pháp. Họ tuyên bố rằng bản b|o c|o đ~ “góp phần bóc tách lớp phi lý của hiện tượng UFO” v{ trên thực tế, cuộc nghiên cứu đ~ đạt được mục tiêu của nó. Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu khẳng định rằng, hầu hết các quan chức Chính phủ và nhà khoa học Mỹ vẫn còn đang c}n nhắc một c|ch gượng gạo về vấn đề này. Trong khi đó, mọi người đều đồng ý rằng nếu như chứng minh được những UFO là phi thuyền hay phương tiện đến từ h{nh tinh kh|c ngo{i tr|i đất, đ}y sẽ là một bước phát triển đ|ng nhớ trong lịch sử lo{i người, một cột mốc trên chặng đường tiến hóa của văn minh nh}n loại. Tôi nghĩ rằng ngay cả khi chỉ có một chút khả năng n{o đó có thể dẫn tới khám phá này, các nhà khoa học vẫn không hoài công khi cố gắng tìm hiểu về nó. Huống chi đ}y lại là một nhóm cực kỳ uy tín ở một nước châu Âu vi diệu từng tuyên bố rằng kết quả này rất được hoan nghênh và thậm chí chắc chắn được mong đợi.
Câu chuyện này giải thích lý do tại sao tôi lại trở nên quan t}m đến đề t{i UFO như vậy. Đó là việc quan t}m đến mức độ nào, những gì chúng ta thực sự biết và không biết về chúng và chúng ta có thể kh|m ph| thêm ra sao. Đối với tôi, báo cáo COMETA là một chất xúc tác. Dù
rất muốn, tôi vẫn thấy khó m{ buông nó ra để quay trở lại với công việc thường ng{y v{ đặt nó sang một bên được. Tôi luôn tự hỏi, liệu những cỗ máy kỹ thuật biết bay lượn không phải do con người tạo ra này có thực sự tồn tại hay không? Lẽ nào những con tàu này lại không phải là công trình bí mật của người Mỹ, hoặc là phi thuyền quân sự tiên tiến của một nước n{o đó đang thử nghiệm? Không! - Các vị tướng và phần còn lại của hội đồng cao cấp nước Pháp khẳng định. Đơn giản một điều là chẳng có nước nào tiến hành bay thử nghiệm trên không phận nước ngo{i m{ không thông b|o cho nước chủ nh{ được biết. Đ{o xới sâu hơn, tôi biết rằng những vật thể n{y đ~ xuất hiện hàng thập kỷ nay, dưới nhiều hình dạng và kích cỡ khác nhau, ở khắp nơi trên thế giới, thể hiện những năng lực nằm ngoài khả năng lý giải của khoa học. Đ}y không phải chuyện thần thoại. Tôi nghĩ, có thể c|c tướng lĩnh người Ph|p v{ đồng nghiệp của họ còn biết nhiều hơn những gì họ đ~ tiết lộ.
Các thành viên không chỉ ủng hộ kết luận trên mà họ còn kêu gọi thế giới hãy bắt tay vào h{nh động. Nhóm tác giả đ~ đề nghị Chính phủ Pháp xây dựng “thỏa thuận hợp tác cục bộ với các quốc gia châu Âu v{ c|c nước kh|c quan t}m” đến vấn đề UFO, đồng thời, khuyến nghị Liên minh châu Âu tiến hành các hoạt động ngoại giao với Hoa Kỳ nhằm “tạo áp lực có
ích để làm rõ vấn đề trọng yếu này trong phạm vi các liên minh chính trị và chiến lược”. Với tiêu đề “UFO và Quốc phòng: Chúng ta cần chuẩn bị những gì?”, về cơ bản, bản báo cáo là lời kêu gọi h{nh động, là yêu cầu chuẩn bị sẵn s{ng để đối phó với những cuộc chạm trán trong tương lai với các vật thể bí ẩn này.
https://thuviensach.vn
Tôi không biết tất cả những điều này sẽ đi về đ}u - đối với tôi, đối với Chính phủ Pháp và Chính phủ Hoa Kỳ hoặc thậm chí đối với cả tương lai của chúng ta.
Anh bạn đồng nghiệp người Pháp của tôi gọi điện để cập nhật tình hình và giải thích rằng anh đ~ lén tuồn trước cho tôi một bản báo cáo bằng tiếng Anh, vừa được dịch xong. Tin này đang tạm thời được giữ kín, v{ cho đến nay, bản báo cáo mới chỉ công bố ở Pháp. Bạn tôi biết rằng tôi là mẫu phóng viên tự do, đầu óc cởi mở, có quan hệ với nhiều đầu mối xuất bản, vì vậy nên anh muốn tôi khởi đầu câu chuyện một cách hoành tráng chứ không muốn phó mặc cho truyền thông thông thường hoặc chính thống – những cơ quan vốn hiếm khi có c|i nhìn nghiêm túc đối với UFO. “Cậu là phóng viên duy nhất trên to{n nước Mỹ có bản tiếng Anh đấy” - anh hào hứng nói với tôi qua điện thoại từ Paris. “Của cậu cả đấy. Nhưng đừng cho ai biết là cậu lấy nó từ đ}u nhé”.
Thử th|ch n{y đối với tôi, có thể nói là vừa lôi cuốn vừa cân não. Tôi âm thầm theo dõi đề t{i UFO s}u hơn, không nói cho bất cứ đồng nghiệp thân thiết nào khác ở đ{i phát thanh biết. Tôi hiểu rằng mình đang tìm hiểu một vấn đề mà hầu hết c|c nh{ b|o đều coi là lố bịch, hoặc nhẹ ra thì cũng l{ buồn cười. Nó chẳng liên quan gì đến các cuộc đấu tranh sinh tử của lo{i người, những vấn đề đ|ng lưu t}m của bất cứ phóng viên tiến bộ, có trách nhiệm nào. Nhiều tháng trôi qua và càng ngày tôi càng lo lắng giữ bí mật cho mối quan t}m đang dần lớn lên của mình. Trong khi sản xuất và phát một chương trình bản tin điều tra hàng ngày, tôi bắt đầu có cảm gi|c như thể mình đang che giấu điều gì đó đ|ng xấu hổ và bị cấm đo|n, kiểu như sử dụng ma túy bất hợp pháp vậy. Giờ ngẫm lại, hóa ra tôi đ~ tự thổi phồng mức độ lo lắng và bất an trong chính bản thân mình một c|ch qu| đ|ng. Khi đó, đề tài cấm kỵ liên quan đến UFO đ~ chế ngự tôi, và phải mất một thời gian tôi mới cảm thấy mình được trang bị đủ dữ liệu và hiểu biết để ứng xử một cách thích hợp với th|i độ của những người tôi làm việc cùng trên mỗi một phương diện khác.
Đ}y không phải l{ đề tài dễ thực hiện, và tôi hiểu tại sao các nhà báo khác lại không l{m như vậy. Trước hết, tôi cảm thấy bị áp lực bởi những chướng ngại vật dường như không thể vượt qua nổi. Câu chuyện về UFO hay bị báo chí lảng tránh, bị nhiễm các thuyết }m mưu, thông tin lệch lạc, v{ đơn thuần ủy mị, tất cả đều bị tính thận trọng tách rời khỏi tài liệu chính thống. Các câu hỏi nêu ra về hiện tượng UFO đều gây nhiễu loạn sâu sắc c|ch suy nghĩ thông thường của chúng ta. Đề tài này mang theo một vết nhơ khủng khiếp, vì vậy những ai công khai dính líu đến nó đều phải chịu mạo hiểm về phương diện nghề nghiệp. Nhưng nó cũng chỉ ra một điều có khả năng mang tính c|ch mạng, có thể thách thức toàn bộ thế giới quan của chúng ta. Tôi phải thừa nhận l{, c{ng đ|ng sợ bao nhiêu thì đề tài này càng cuốn hút tôi bấy nhiêu. Và càng tìm tòi, tôi càng hiểu rõ hơn gi| trị của các cuộc nghiên cứu điển hình đ~ bổ sung vào những tài liệu của Chính phủ nhằm làm rõ vấn đề UFO. Nguồn dữ liệu tổng hợp, bằng chứng tích lũy qua h{ng chục năm, l{ điều hết sức thuyết phục và cực kỳ bí ẩn. Bất chấp những rắc rối kể trên, rõ ràng là tôi không có cách nào buộc mình l{m ngơ trước nó được cả.
Hóa ra bản b|o c|o được tình nguyện gửi từ Pháp ấy đ~ ho{n to{n thay đổi sự nghiệp phóng viên của tôi đến mức tại thời điểm đó trở về trước chưa bao giờ tôi tưởng tượng được. Nó giúp tôi trở nên hoàn toàn vững v{ng trên phương diện nghề nghiệp sau khi xuất
https://thuviensach.vn
bản câu chuyện đầu tiên về UFO trên tờ Boston Globe. Biên tập viên “Diễn đ{n Chủ nhật” của Globe, bộ phận phân tích tin tức hàng tuần m{ tôi đ~ xuất bản trước đó, tỏ ra e dè khi phát về đề tài UFO. Tôi hoàn toàn có thể hiểu được tại sao bà lại cảm thấy lo sợ. Rất may, sau nhiều thảo luận, bà ấy đ~ đủ can đảm để cho chạy câu chuyện dài của tôi.
Tôi cực kỳ lo lắng về việc “bước ra khỏi buồng kín” nghề nghiệp - mong là chuyện n{y đừng xảy ra - với tư c|ch một phóng viên nhận thấy đề tài ngớ ngẩn n{y đ|ng lưu ý. Nhưng, đ~ biết vụ này béo bở, vậy thì l{m sao m{ tôi cưỡng lại được? Tôi đưa tin về bản báo cáo COMETA, như lời anh bạn đồng nghiệp người Pháp của tôi yêu cầu c|ch đây sáu tháng, và tầm vóc của các vị tướng cũng như c|c t|c giả khác của bản báo cáo vào thời điểm đó đ~ giúp tôi khỏi bị bẽ mặt. Thậm chí, tôi còn lọc ra thêm một bản phân tích bổ sung dựa trên thông tin được tiết lộ từ tài liệu chính thức của Chính phủ Mỹ về UFO và an ninh quốc gia, tất cả đều ủng hộ quan điểm phía Ph|p. B{i b|o được phát hành trên toàn quốc qua dịch vụ điện tín của NewYork Times v{ được báo chí khắp cả nước chọn đăng. Rõ r{ng l{ cả nước đều quan tâm.
Những ai theo dõi đề t{i UFO đều phấn khởi khi thấy rằng ít nhất cũng có một tờ báo uy tín có cái nhìn nghiêm túc về câu chuyện, và thậm chí một Nghị sĩ còn gửi thư khen tòa soạn. Tôi nhận được vô số email phản hồi về bài báo từ những người trực tiếp chứng kiến các sự kiện UFO. Trong đó, có một số phi công m~i đến tận lúc đó mới dám tiết lộ. Tôi được mở mang thêm một tầm mới, và bây giờ tôi đ~ ở vào cái thế cưỡi lên lưng cọp rồi.
Và một lần nữa nó lại xuất hiện trên giấy trắng mực đen, có điều lần này trên báo chí Mỹ để tất cả mọi người đều thấy, dòng trích dẫn gây lo lắng về “những cỗ máy biết bay hoàn toàn chưa được biết đến, có những khả năng phi thường dưới sự điều khiển của trí thông minh tự nhiên hoặc nhân tạo” như lời mô tả của nhóm quan chức hưu trí người Pháp. Những vật
thể này có thể l{ gì? Tôi ng}y thơ nghĩ chắc điều này phải khiến cho làng tin xôn xao, và các nhà báo khác sẽ háo hức nhảy vào chỗ tôi vừa rời đi để kiếm chác. Tôi biết nền văn minh này vốn khinh bỉ UFO, v{ tôi cũng biết rằng từ trước đến giờ chưa có điều gì tương tự xâm nhập được vào báo chí chính thống. Đ|ng kinh ngạc l{ không có điều gì xảy ra cả. Tôi đ~ xoay về một khía cạnh khác của thế giới kỳ lạ n{y. Đ}y l{ sự khởi đầu của một cuộc bừng tỉnh dữ dội, một nghi lễ để chuyển sang trạng th|i đương đầu với sự chấm dứt khó hiểu giữa tình trạng hiện tại và bất cứ lời thừa nhận nào về sự tồn tại đơn giản của vật thể bay không x|c định, được nhìn thấy ở khắp thế giới. Cứ như thể mọi người đều vờ như chúng không hề tồn tại.
Kể từ khi câu chuyện về UFO trên tờ Globe được đăng tải, tôi đ~ thêm quan t}m v{ tự tin. Tôi không ngừng tập trung v{o điều tra và chấp nhận đề tài này - một quá trình không ngừng nghỉ. Về cơ bản, sau nhiều năm nghiên cứu và phỏng vấn, tôi biết rằng UFO là một bí ẩn khoa học thực sự. Trong suốt hơn s|u mươi năm qua, ở Mỹ đ~ có rất nhiều trường hợp nhìn thấy UFO, phần lớn nhân chứng là phi công và quân nhân, và có rất nhiều bằng chứng thực tế đ|ng nể. Kể từ những năm 1950 đến nay, các nhà nghiên cứu và khoa học tầm cỡ đ~ công bố nhiều cuộc nghiên cứu điển hình về các sự kiện UFO trên khắp thế giới. Đ}y l{ những hồ sơ đ|ng tin cậy cần được các nhà khoa học đương đại phân tích kỹ hơn.
https://thuviensach.vn
Các nguồn tin đ|ng tin cậy nhất công nhận rõ ràng và không ngừng tuyên bố rằng, chúng ta chưa biết những vật thể đó l{ gì – ngược lại với ý kiến của công chúng cho rằng UFO, gọi theo định nghĩa, l{ phi thuyền ngo{i tr|i đất. Nhưng tôi phải thừa nhận, hết lần n{y đến lần khác, một thực tế là các vật thể không x|c định đ|ng kinh ngạc, hiệu suất cao này có tồn tại, không cần phải thắc mắc - như c|c t|c giả của COMETA tuyên bố một cách dứt khoát. Chúng ta có đủ dữ liệu để chứng minh điều này với bất cứ người nào quyết định dành thời gian cho việc nghiên cứu. Bởi vì riêng bản thân vấn đề n{y đ~ thừa khả năng bùng nổ. Điều này làm tôi không hiểu nổi sự thờ ơ m{ nó tạo ra đối với những người biết rõ về nó. Họ đ~ vượt lên lời đ{m tiếu của dư luận nhưng vẫn dửng dưng v{ vô tư.
Cuối cùng, tôi ngộ ra qua việc nghiên cứu và công bố những câu chuyện tiếp sau đó của tôi - m{ dường như mỗi câu chuyện đều giống như một tin động trời đối với tôi nhưng lại chẳng bao giờ đủ mạnh để tạo nên sự thay đổi - rằng, có lẽ người ta đ~ không kể câu chuyện về UFO đúng c|ch, hoặc không thể vượt qua được thuật ngữ cấm kỵ này, qua bất cứ mẩu tin ngắn nào, dù là bao nhiêu lần đi chăng nữa. Bây giờ tôi tin rằng, cách duy nhất để chuyển tải đầy đủ toàn bộ câu chuyện - để thực sự báo tin về sự tồn tại của UFO và chuyển tải ảnh hưởng của tài liệu n{y đến những người tới nay vẫn chưa biết gì về nó - là nhờ một cuốn s|ch như thế n{y, trong đó có một số nguồn tin tốt nhất thế giới tự mình nói ra chi tiết. Có vẻ như những câu nói, những đoạn trích dẫn ngắn ngủi không thể mang nổi một câu chuyện có tầm vóc như vậy.
Những chương m{ c|c bạn sắp đọc sẽ trả lời những câu hỏi cơ bản về UFO mà rất nhiều người quan tâm. Chúng ta thực sự biết gì về chúng? Liệu thực sự có khả năng một vài vật thể trong số đó đến từ h{nh tinh kh|c? Phi công đ~ bao giờ nhìn thấy chúng chưa? Chính phủ và lực lượng quân sự giải quyết các vụ nhìn thấy chúng như thế nào? Tại sao ở Mỹ lại có quá nhiều lời giễu cợt và phủ nhận UFO đến vậy? Trong bất cứ trường hợp nào, câu trả lời cũng đều không có gì đ|ng ngạc nhiên cả.
Như bất cứ nhà báo nào khác, tôi sử dụng các nguồn tin, tài liệu chính thức được công bố theo Luật Tự do Thông tin, c|c b|o c|o điển hình đ~ được chứng thực, các bằng chứng có thật, và vô số các cuộc phỏng vấn với nhân chứng quân sự cũng như d}n sự và các nhân viên điều tra của Chính phủ (ở đ}y ý nói người của Chính phủ Hoa Kỳ) trên khắp thế giới. Cá nhân tôi biết rất nhiều người trong số các nhân chứng chính thức này và không nghi ngờ gì vể độ tin cậy của họ, vốn gần như lúc n{o cũng được những người khác chứng thực. Một số người cung cấp thông tin và cho tôi xem những tài liệu không được công bố chính thức do quá nhạy cảm và những tài liệu khác từ các nguồn cực kỳ đ|ng tin cậy, dù không thể xác minh hay chứng thực được nhưng vẫn có giá trị nền tảng. Trong suốt những năm qua, tôi cũng đ~ gặp, phỏng vấn và làm quen với rất nhiều nhân chứng dân sự, những người bình thường thuộc mọi tầng lớp xã hội nhưng l{m cho tôi cảm thấy ấn tượng với mô tả chân thực và rõ ràng về các sự kiện UFO đ|ng kinh ngạc. Họ cũng đ~ có những đóng góp thiết yếu đến công cuộc tìm hiểu về các vật thể lạ này. Vai trò của tôi ở đ}y l{ ghi lại với tư c|ch một người quan sát khách quan, một người hướng dẫn. Đồng thời, tôi đảm nhiệm một vị trí trong công tác nỗ lực hỗ trợ giải quyết các câu hỏi chưa có lời đ|p về UFO chứ không lờ tịt chúng đi. Ngo{i ra, tôi còn hỗ trợ các nhân chứng và các chuyên gia – những người đ~ đứng ra làm nhân chứng. Khi làm vậy, tôi trực tiếp v{ công khai đối mặt với những th|i độ phi lý
https://thuviensach.vn
và thông tin sai lệch. Điều n{y có nghĩa l{ tôi đang thực hành một dạng “b|o chí ủng hộ” m{ từ xưa đến nay tôi chưa bao giờ làm, và là cách làm của nhiều phóng viên điều tra đ{o s}u vào một câu chuyện để phục vụ một sự nghiệp to lớn hơn. Tôi không phải l{ “tín đồ” của bất cứ điều gì ngoài việc tôn trọng thực tế, ngay cả khi những thực tế đó không tương thích với thế giới quan sẵn có của chúng ta. UFO là vấn đề phi chính thống đến mức một cách tiếp cận thẳng thắn, hợp lý cũng có thể giống như vượt qua ranh giới của một lãnh thổ đ|ng nghi ngờ. Tôi đ~ l{m hết khả năng để giữ cho thông tin ng{y được rõ ràng, logic và có dẫn chứng đ{ng hoàng.
Đấy là lý do tại sao phần lớn cuốn sách này lại dành cho những mô tả cá nhân của các chuyên gia điều tra và nhân chứng sẽ trực tiếp giải đ|p vấn đề UFO. Trong số đó, có người lần đầu tiên làm vậy. Qua lời kể của họ, độc giả sẽ được trực tiếp tiếp cận với tài liệu và tự mình đưa ra kết luận khi đ~ có thông tin.
Đ}y l{ những người được huấn luyện kỹ càng và nhận nhiệm vụ “khó như lên trời” l{ đương đầu với hiện tượng này bằng cách âm thầm điều tra, hoặc vô tình chứng kiến dù bản thân họ không muốn như vậy. Đến từ chín quốc gia khác nhau, một số họ được tiếp cận với các tài liệu bí mật, với các nhân chứng nằm vùng và với những cuộc điều tra điển hình chưa được công bố mà bất cứ nh{ b|o hay người nào ở ngoài thế giới khép kín, hay được ưu tiên còn lâu mới chạm được tới. Họ cùng nhau nói ra ở đ}y để cho tất cả chúng ta được tiếp cận, đồng thời giải thích những gì họ biết về UFO theo năng lực chuyên môn của họ với tư c|ch là phi công, quan chức Chính phủ v{ sĩ quan cao cấp trong qu}n đội.
Trên phương diện cá nhân, mỗi người đều đ~ biến đổi theo cách này hay cách khác - đôi khi biến đổi một cách mạnh mẽ - khi tương t|c với điều “bất khả thi” n{y. Tất cả bọn họ đều bị cản trở và muốn trả lời những câu hỏi nghiêm túc y hệt như to{n bộ chúng ta, nhưng thường là vì những lý do riêng tư hơn. Mỗi người đều bắt đầu mối quan hệ của mình với vấn đề UFO bằng th|i độ hoài nghi tự nhiên, và mặc dù nhiều người bây giờ đ~ thôi đảm nhiệm công việc chính thức l{ điều tra UFO, hầu hết đều không thể từ bỏ được nỗ lực muốn tìm hiểu xem UFO là gì. Họ vẫn dính d|ng đến nó theo nhiều cách khác nhau. Một người dạy về lịch sử UFO tại một trường đại học danh tiếng; người kh|c thường xuyên được báo chí mời l{m người dẫn chương trình về đề tài này; một nhà khoa học trước kia làm việc cho NASA nay đứng đầu một nhóm nghiên cứu về các hiện tượng dị thường trong không trung; một cựu điều tra viên của Chính phủ thường được bên Không quân gọi v{o điện thoại di động mỗi khi nhìn thấy vật thể lạ ở nơi xa xôi. V{ một số bây giờ đang l{ cơ trưởng của các h~ng h{ng không thương mại. Nếu hiểu theo nghĩa n{y, họ chưa thực sự “rút lui” ho{n to{n.
Tôi nhận thấy rằng nhiều người, kể cả những người mà tôi biết rõ, đều do dự không muốn để lộ cảm xúc về những trải nghiệm của bản th}n đối với UFO. Một số nhân chứng phải vật lộn trong nhiều năm với t|c động của việc tiếp xúc dị thường ở cự ly gần. Công việc của tôi l{ thúc đẩy càng mạnh càng tốt từ trí não của những quân nhân thầm lặng và phi công
Không qu}n không có ý định phơi b{y nỗi sợ hãi này, những người quen đặt bổn phận lên h{ng đầu. Không thể quá nhấn mạnh ý nghĩa những lời tuyên bố của họ được. Những con người dũng cảm n{y đang kể một câu chuyện vĩ đại cho toàn thể thế giới.
https://thuviensach.vn
Trong suốt nhiều năm trời, họ đ~ ph|t hiện được rất nhiều điều về UFO tuy vẫn chưa xác định được khả năng của các vật thể lạ này là gì, dù rằng chúng vẫn liên tục xuất hiện như trêu ngươi th{nh từng “l{n sóng” hoặc chơi trò đuổi bắt như mèo vờn chuột với phi công Không quân. Các vật thể n{y đến v{ đi, đôi khi để lại một tiếng bíp trên ra-dar, một hình ảnh
trên phim chụp hoặc một dấu vết trên mặt đất. Nhóm nghiên cứu đa th{nh phần này có thể cung cấp một cái nhìn rõ ràng và thực tế đối với hiện tượng bí ẩn n{y như chúng ta vẫn hằng hy vọng được tiếp cận trên phương diện người ngoài cuộc.
Không ai trong số các tác giả tham gia vào tuyên bố của người khác, hoặc trước sự ngạc nhiên của tôi, không bao giờ hỏi xem những người còn lại đang viết về vấn đề gì. Mặc dù vậy, giữa họ vẫn có nhiều điểm giống nhau đến lạ kỳ, không chỉ trong chính các bản báo cáo mà còn cả trong cách họ thể hiện, th|i độ v{ ý tưởng đối với giải ph|p cho tương lai. Đối với tôi, sự giống nhau này chứng minh cho bản chất toàn cầu của hiện tượng UFO, v{ nó cũng cho thấy rằng một khi được điều tra x|c đ|ng thì người ta sẽ rút ra những kết luận giống nhau, bất kể tiến h{nh điều tra ở đ}u.
Hiện nay, đang tồn tại một nỗi tò mò ngày càng lớn dần theo thời gian về bí ẩn UFO. Kể từ khi bắt đầu cuộc nghiên cứu n{y c|ch đ}y mười năm, tôi đ~ chứng kiến nó lớn lên và quan sát thấy thời lượng đưa tin về UFO trên phương tiện truyền thông chính thống không ngừng tăng lên. C{ng tìm hiểu, chúng ta càng thấy lúng túng. Mặc dù vậy, nhiều người vẫn tiếp tục nghĩ rằng đề tài này là sản phẩm của trí tưởng tượng hoặc nhìn gà hóa cuốc, hoặc là chuyện đùa, vì thế rất lãng phí thời gian. Tôi cực kỳ mong những người này sẽ đọc trọn vẹn cả cuốn sách một c|ch chăm chú từ đầu đến cuối rồi tự mình rút ra kết luận. Tôi nghĩ, tất cả chúng ta đều có thể đồng ý rằng không ai lại phủ quyết về một vấn đề khi chưa biết gì về nó.
Tôi đ~ cố gắng chắt lọc cả một núi tài liệu để lấy ra vài thực tế thuyết phục và thiết yếu nhất về vấn đề này. Giờ đ}y ở Mỹ, UFO đ~ trở thành một vấn đề quốc gia từ cuối những năm 1940, thời gian có rất nhiều vụ chứng kiến khiến công chúng hết sức quan tâm và lo ngại, còn b|o đ{i thì đưa tin rộng rãi. Không quân Mỹ dẫn đầu trong việc xử lý các sự kiện này - vốn càng trở nên phức tạp hơn khi Chiến tranh Lạnh nổ ra - họ cố gắng công khai giải thích càng nhiều trường hợp càng tốt theo chiều hướng khác nhằm đ|nh lạc hướng sự chú ý của công luận. Trong hậu trường, đề tài này rất được quan tâm ở những cấp độ cao nhất, và Không qu}n đ~ không được trang bị để bảo vệ công chúng khỏi một vật thể lạ chưa hề được biết đến nhưng rõ r{ng l{ liên quan đến công nghệ, có khả năng đến v{ đi tùy ý. Đầu những năm 1950, họ thành lập Dự án Blue Book, một cơ quan nhỏ có chức năng tiếp nhận báo cáo từ c|c công d}n, điều tra v{ đưa ra lời giải thích cho truyền thông và công chúng. Dần dần, Blue Book củng cố vị thế quan hệ công chúng của mình trên phương diện lật tẩy c|c trường hợp nhìn thấy UFO. H{ng trăm hồ sơ chất đống, và Không quân chấm dứt chương trình n{y v{o năm 1970, ngừng tất cả các cuộc điều tra chính thức - hoặc theo lời họ công bố l{ như vậy - mà không tìm ra lời giải thích nào cho rất nhiều sự kiện UFO khiến người ta choáng váng. Tất cả c|c trường hợp mà nhóm tác giả của chúng ta giới thiệu đều xảy ra sau khi chấm dứt Dự án Blue Book, từ năm 1976 đến năm 2007.
Chính phủ của chúng ta sẽ ho{n to{n đứng ngoài cuộc tranh cãi về UFO v{ không đưa ra bất cứ chính s|ch n{o để giải quyết mối quan ngại đang ng{y c{ng gia tăng. Trong khuôn khổ
https://thuviensach.vn
lịch sử, c|c chương sau đ}y sẽ khảo sát vai trò của CIA trong vấn đề xây dựng nghị định thư cho việc giải mã UFO; sự tương phản tuyệt đối trong việc xử lý UFO giữa Chính phủ Mỹ với c|c nước khác; vấn đề về an toàn hàng không và an ninh quốc gia liên quan đến các sự kiện UFO; tâm lý học về thuật ngữ UFO và câu hỏi về sự che đậy của Chính phủ Mỹ.
Phần lớn công chúng Mỹ đang trở nên khó chịu hơn trước cách Chính phủ phủ nhận về UFO, đặc biệt là khi bằng chứng ngày càng nhiều hơn. Với máy quay kỹ thuật số v{ điện thoại di động đang trở nên phổ biến, gần như ng{y n{o người ta cũng chụp được ảnh về UFO, mặc dù việc làm giả dễ như bỡn khiến cho công nghệ mới này trở thành một niềm
hạnh phúc tổng hợp. Khi phát hiện ra các hành tinh lạ và các nhà khoa học thừa nhận có thể có sự sống đ}u đó trong vũ trụ, nhu cầu nghiên cứu về hiện tượng UFO vốn bị thờ ơ lại càng trở nên cấp thiết hơn. Tôi nghĩ bạn sẽ đồng ý, khi đọc xong cuốn sách này, rằng bây giờ hy vọng về việc giải đ|p bí ẩn UFO đang được nhen nhóm trở lại, và bạn cũng sẽ đồng ý với tầm quan trọng đặc biệt của nỗ lực đó.
Định nghĩa điều không thể định nghĩa: UFO l{ gì?
Một điều cực kỳ quan trọng cần phải khẳng định ngay từ đầu là cả tôi lẫn các tác giả của “B|o c|o COMETA” đều không ai tuyên bố rằng trên bầu trời của chúng ta có phi thuyền của người ngo{i h{nh tinh, m{ đơn giản là vì chúng tôi không hề phủ nhận các dữ liệu cho thấy sự hiện diện của thứ gì đó trên không trung. Từ trước đến nay, thuật ngữ “UFO” đ~ bị dùng sai và trở thành một phần rất lớn trong nền văn hóa đại chúng, có điều định nghĩa nguyên thủy (và chính xác) về nó lại gần như ho{n to{n biến mất. Hầu như mọi người đều đ|nh đồng từ “UFO” với “phi thuyền ngo{i h{nh tinh” v{ như vậy, khi nghĩa gốc đ~ bị hiểu ngược lại, cụm từ viết tắt này bị biến thành một thứ gì đó đ~ được x|c định chứ không còn là không x|c định nữa. Cách hiểu sai nhưng phổ biến cho rằng UFO là phi thuyền ngoài hành tinh, vì tình thế bắt buộc, thường là lý do khiến thuật ngữ này tạo ra các phản ứng cảm xúc phóng đại và khó hiểu. Việc công nhận giả thuyết ngo{i h{nh tinh đang được coi như một cách giải thích khả dĩ - dù chưa kiểm chứng - xứng đ|ng được giới khoa học nghiên cứu kỹ lưỡng hơn; v{ điều này hoàn toàn khác với chuyện hiểu lầm cứ như người ta đ~ kh|m ph| xong hết về UFO rồi vậy.
Xét trên phương diện lịch sử, c|ch đ}y khoảng năm mươi năm, chính Không qu}n Mỹ đ~ cho ra đời thuật ngữ “vật thể bay không xác định” để thay thế cho từ “đĩa bay” vốn phổ biến hơn nhưng lại khủng khiếp hơn. Không qu}n Mỹ định nghĩa “UFO” l{ “bất kỳ vật thể biết bay nào có hiệu suất, đặc tính động khí học, hoặc những đặc điểm bất thường không phù hợp với bất kỳ loại hình máy bay hoặc tên lửa n{o đ~ từng biết, hoặc không thể x|c định rõ ràng là vật thể n{o tương tự như thế”. Đ}y l{ định nghĩa m{ những người đóng góp x}y dựng cuốn s|ch n{y theo đuổi, cũng l{ định nghĩa được tất cả các tài liệu của Chính phủ và báo cáo chính thức mà các phi công liên quan sử dụng.
Nếu trên bầu trời có một vật thể không x|c định được nhưng chúng ta vẫn không thể loại trừ khả năng có thể x|c định nếu có thêm dữ liệu, thì vật thể đó cũng không hẳn l{ chưa được biết tới, bởi chúng ta không thể x|c định được nó là cái gì hay không phải cái gì. Một lần nữa, chiếc UFO thực sự, và chiếc UFO m{ chúng ta đề cập đến trong cuốn sách này, là vật
https://thuviensach.vn
thể, ví dụ, có những năng lực phi thường vượt lên công nghệ hiện nay được ra-dar phát hiện và nhiều người có uy tín chứng kiến, tới mức thu thập được đầy đủ dữ liệu và tiến hành nghiên cứu toàn diện để loại bỏ các khả năng kh|c đ~ từng biết.
Do vật thể này gắn liền với tên gọi “UFO” cho nên một số nhà khoa học và chuyên gia khác đ~ sử dụng một thuật ngữ kh|c để tách bạch các cuộc nghiên cứu nghiêm túc với những cuộc nghiên cứu khác phù phiếm hơn. Thay vì “UFO” một số người đóng góp đ~ chọn cụm từ “vật thể lạ không gian chưa x|c định” hoặc “UAP” để nói về hiện tượng này hoặc các hiện tượng tương tự. Richard Haines, nguyên là nhà khoa học cao cấp của NASA và chuyên gia an to{n h{ng không, định nghĩa UAP như sau:
Tác nhân kích thích thị giác tạo ra báo cáo về việc nhìn thấy vật thể hoặc ánh sáng trên bầu trời, sự xuất hiện và/hoặc động lực bay không khiến người ta nghĩ đến một vật thể bay thông thường, logic và vẫn không x|c định được sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng về tất cả mọi bằng chứng sẵn có từ những người có năng lực chuyên môn x|c minh đầy đủ cả về mặt kỹ thuật lẫn đời thường, nếu có thể.
Trong khuôn khổ cuốn sách này, các thuật ngữ UFO v{ UAP dùng để chỉ cùng một khái niệm và sẽ được luân phiên sử dụng, mặc dù một số người viết thích dùng một trong hai thuật ngữ n{y hơn. “UAP” biểu thị một phạm vi rộng lớn hơn, có thể kết hợp một loạt các hiện tượng rộng khắp, có thể không giống như một “vật thể bay” chẳng hạn. Bất kể sử dụng cách nào thì các vật thể lạ trên vẫn thường không chuyển động hoặc treo lơ lửng chứ không phải bay, v{ đôi khi người ta chỉ nhìn thấy những tia sáng bất thường chứ không phải một vật thể rõ r{ng n{o đó, đặc biệt v{o ban đêm, khi |nh s|ng rực rỡ khiến người ta không thể quan sát thấy bất cứ cấu trúc vật lý n{o. “UAP” thể hiện rõ rằng những vật thể và ánh sáng bất thường này có thể đại diện cho nhiều loại hiện tượng khác nhau bắt nguồn từ những nguồn khác nhau.
Điểm quan trọng thứ hai l{ người ta có thể giải thích được khoảng 90-95% số vụ nhìn thấy UFO. Trong khoảng 5-10% còn lại, có lần một vật thể đ~ được x|c định là UFO theo các chuẩn mực x|c đ|ng, nhưng rồi tất cả những gì chúng ta biết là không phải: nó là thứ gì đấy có nguồn gốc nhân tạo hoặc tự nhiên, hoặc rõ ràng là trò lừa đảo, và rất không may là những thứ như thế này có rất nhiều. C|c trường hợp về những vật thể lạ bị hiểu nhầm là UFO bao gồm bóng th|m không, ph|o hoa, đèn trời, m|y bay bay theo đội hình, phi cơ qu}n sự bí mật, đ{n chim phản chiếu ánh mặt trời, máy bay phản chiếu ánh mặt trời, khí cầu nhỏ, máy bay trực thăng, đội hình m|y bay, c|c h{nh tinh như sao Kim hoặc sao Hỏa, sao băng hoặc thiên thạch, rác không gian, vệ tinh, khí gas đầm lầy, lốc xoáy, mặt trời ảo, quả cầu chiếu sáng, tinh thể băng, |nh s|ng phản chiếu qua mây, ánh sáng trên mặt đất hoặc ánh sáng phản chiếu từ cửa sổ khoang lái, nghịch đảo nhiệt độ, mây thủng lỗ, thời tiết kỳ quái, và danh sách còn kéo dài nữa! V}ng, thường thì phần lớn các bản b|o c|o đều được giải thích theo một trong những cách kể trên, nhưng tất nhiên đấy chỉ là những trường hợp chúng ta không quan t}m đến.
Vì vậy, tiếp theo đó, trên thực tế câu hỏi thường được đặt ra “Bạn tin l{ có UFO không?” rất vô căn cứ, nhưng người ta cứ hỏi suốt và không ngớt gây ra những rắc rối trong giao tiếp.
https://thuviensach.vn
Câu hỏi này thực sự vô nghĩa, bởi vì chúng ta biết rằng vật thể không x|c định có tồn tại, được ghi chép v{ định nghĩa chính thức như trường hợp của Không quân Mỹ v{ c|c cơ quan Chính phủ khác trên khắp thế giới. Trong hơn năm mươi năm, thực tế về vật thể bay không x|c định chưa bao giờ là vấn đề về niềm tin, lòng tin, quan điểm, hoặc lựa chọn. Thực ra, khi sử dụng đúng định nghĩa về “UFO” nó l{ vấn đề sự thật. Giống như c|c vật thể bay đ~ được x|c định như m|y bay, tên lửa và các loại thiết bị nhân tạo khác, số không x|c định n{y cũng có thể bị chụp ảnh, tạo nên phản hồi trên ra-dar, lưu lại dấu vết trên mặt đất, bị rất nhiều nhân chứng độc lập ở nhiều nơi kh|c nhau nhìn thấy và mô tả lại. Xét trên phương diện lòng tin, thực ra người hỏi đang đặt vấn đề “Bạn có tin vào phi thuyền ngoài hành tinh hay không?”. Đ}y l{ một câu hỏi hoàn toàn khác.
Để tiếp cận UFO một cách thích hợp, chúng ta phải duy trì được vị thế không biết gì đối với bản chất hoặc nguồn gốc của chúng, bởi đơn giản l{ chúng ta chưa có c}u trả lời. Khi không biết, chúng ta sẽ tiến được một bước rất lớn. Thông thường, cuộc tranh cãi về UFO châm lửa cho hai thái cực, mỗi bên giữ một vị trí không thể đứng vững được. “Phe tin” tuyên bố rằng người ngo{i h{nh tinh đ~ từ ngo{i không gian đến đ}y v{ chúng ta đ~ biết rằng UFO là phương tiện của họ. Trong khi đó, bằng th|i độ phòng thủ dữ dội, “phe lật tẩy” tranh c~i rằng UFO không hề tồn tại. Thật không may, cuộc chiến phản tác dụng này lại chiếm lĩnh công luận trong một thời gian d{i, có điều chỉ khiến cho người ta thêm lúng túng và tạo thêm khoảng c|ch đối với cách tiếp cận khoa học - không thể biết.
Hoài nghi có nguyên tắc là tiền đề nền tảng của cuốn s|ch n{y. Theo định nghĩa của nhà vật lý thiên văn học Bernard Haisch - cựu biên tập viên khoa học thuộc Tạp chí Vật lý Thiên văn (The Astrophysical Journal) và Tạp chí Khám phá Khoa học (The Journal of Scientific Exploration) – thì, một người ho{i nghi ch}n chính l{ “kẻ thực hiện phương ph|p đ|nh gi| lửng lơ, tranh luận bằng lý trí v{ vô tư có dẫn chứng bằng phương ph|p khoa học, thể hiện th|i độ sẵn sàng cân nhắc các cách giải thích kh|c m{ không định kiến từ niềm tin trước đó, và tìm kiếm bằng chứng cũng như cẩn thận suy xét tính đúng đắn của nó”.
Mời bạn h~y đọc cuốn sách này bằng tâm thế của một người không biết gì - hoàn toàn khách quan - với đầu óc cởi mở và thực sự hoài nghi. Bây giờ chúng ta đ~ có thể bắt đầu cuộc hành trình đầy thú vị.
Tôi sẽ giới thiệu với các bạn một trong những nguồn tài liệu mạnh mẽ (quý giá hoặc nhiều cảm xúc) đ~ ảnh hưởng rất lớn trong suốt quá trình tìm tòi và khám phá của tôi về UFO. Khi đọc cuốn sách này, các tác giả khác và tôi yêu cầu độc giả hãy cân nhắc độ chính xác của 5 tiền đề m{ tôi đ~ đúc rút trong suốt mười năm theo dõi đề t{i UFO v{ được đ|nh gi| một cách kỹ lưỡng cũng như được minh họa bằng các bằng chứng xuyên suốt từ đầu đến cuối:
1) Trên bầu trời của chúng ta, khắp h{nh tinh n{y đang tồn tại một vật thể lạ có thật, tự nhiên, được điều khiển bằng trí thông minh, có năng lực về tốc độ, vận động v{ độ sáng vượt lên trên những công nghệ hiện tại mà chúng ta từng biết tới.
2) Các vụ xâm nhập của UFO, thường ở những không phận bị cấm, có thể gây nên thảm họa về an toàn hàng không và dấy lên những quan ngại về an ninh quốc gia, mặc dù các vật thể n{y chưa từng công khai thể hiện h{nh động thù địch nào.
https://thuviensach.vn
3) Chính phủ Mỹ thường xuyên lờ đi vấn đề UFO. Khi bị ép quá thì họ đưa ra những cách giải thích sai tr|i. Th|i độ dửng dưng v{/hoặc qua quít này rất vô trách nhiệm, thiếu tôn trọng những nhân chứng đ|ng tin cậy, thường là các chuyên gia, và có thể rất nguy hiểm.
4) Bằng những dữ liệu m{ chúng ta đang có thì giả thuyết cho rằng UFO có nguồn gốc ngoài hành tinh hoặc từ một chiều không gian khác là cách giải thích hợp lý và phải được lưu ý. Tuy nhiên, nguồn gốc và bản chất thực sự của UFO vẫn chưa được các nhà khoa học xác định, vì vậy vẫn còn l{ điều bí ẩn.
5) Với những hàm ý tiềm năng m{ UFO mang lại, các bằng chứng cần phải được điều tra một cách khoa học và có hệ thống với sự hỗ trợ của Chính phủ Mỹ cũng như hợp tác quốc tế.
Tôi tin rằng sau khi đọc xong cuốn s|ch n{y, độc giả nào sáng suốt sẽ chấp nhận - hoặc ít nhất cũng thừa nhận sự hợp lý - 5 luận điểm n{y l{ kh|c thường hoặc thậm chí là phi thường, như đ~ thể hiện ở phần đầu.
LESLIE KEAN
NEW YORK CITY
https://thuviensach.vn
PHẦN I: QUÂN SỰ ĐỐI MẶT VỚI UFO
1. Một vụ UFO đặc biệt
Chúng ta bắt đầu cuộc thám hiểm này trên nền tảng cực kỳ vững chắc khi khảo sát chi tiết một trong những trường hợp về UFO ngoạn mục, được ghi chép cẩn thận nhất: “l{n sóng” ở Bỉ năm 1998-99. Những gì bạn sắp đọc sẽ biểu thị cho trạng thái vật chất ấn tượng và rất bí ẩn của UFO. Chúng không chỉ xuất hiện trước mắt h{ng ng{n người v{ được các cấp cao nhất của Chính phủ Bỉ quan tâm mà còn lọt vào màn hình radar và trong một bức hình hoành tráng về chiếc phi thuyền bay thấp. Độc giả sẽ có cái nhìn tổng quan s}u s|t đối với một trường hợp nổi bật ở tất cả các khía cạnh, từ bản thân hiện tượng và những phản ứng của người chứng kiến đến h{nh động của một Chính phủ châu Âu nhỏ bé nhưng có tr|ch nhiệm.
Wilfired de Brouwer, Thiếu tướng người Bỉ, giờ đ~ về hưu, vừa cung cấp một phần độc quyền cho cuốn sách này, hé lộ những tài liệu đ|ng kinh ngạc và những suy nghĩ c| nh}n về làn sóng tại Bỉ chưa từng được công bố trước đó. Với tư c|ch l{ người chỉ huy Sư đo{n Chiến dịch trong Bộ tham mưu Không qu}n, cùng với nhiều quan chức thuộc các ban ngành khác trong Chính phủ, ông De Brouwer lúc đó còn đeo lon đại t| đ~ đóng một vai trò quan trọng trong việc nỗ lực x|c định những kẻ xâm nhập lạ mặt đang liên tục xuất hiện bất thình lình trên các thành phố và miền quê. “H{ng trăm người nhìn thấy một phi thuyền tam giác bí ẩn với bề rộng khoảng 36 mét, phát những tia sáng cực mạnh, di chuyển rất chậm mà không gây ra bất cứ tiếng động n{o đ|ng kể và trong một số trường hợp lại tăng vọt lên tốc độ rất cao”, De Brouwer công khai tuyên bố như vậy c|ch đ}y v{i năm, mô tả đêm đầu tiên của làn sóng.
Các vật thể to lớn, lặng lẽ, không có cánh hay bất cứ phương tiện thúc đẩy nào lộ ra, đôi khi treo lơ lửng, đứng yên một chỗ giữa không trung. Những lần kh|c, chúng lướt đi một cách âm thầm, kỳ qu|i, đột ngột rồi biến mất trong nháy mắt. H{ng nghìn người đ~ nhìn thấy chúng ở khoảng cách gần, trong đó có nhiều sĩ quan cảnh sát ở c|c địa phương kh|c nhau, một số đ~ bật cười khi vừa mới nhận được điện đ{m b|o tin về UFO. Trong khi treo lơ lửng bất động trên đầu những người chứng kiến đang khiếp đảm, các vật thể này chiếu những tia sáng sắc bén xuống xe hơi, c|nh đồng hoặc mặt nước.
Wilfried De Brouwer được Guy Coëme, Bộ trưởng Quốc phòng, giao nhiệm vụ xử lý làn sóng UFO. L{ người chính trực và tận tụy, De Brouwer quyết định làm hết sức mình để tìm hiểu xem thứ gì đang x}m phạm không phận nước Bỉ và không ngừng vi phạm các luật lệ hàng không cơ bản. Sau hai mươi năm l{m phi công chiến đấu cho Không quân Bỉ, năm 1983, De Brouwer được phân công về Chi nhánh Hoạch định Chiến lược ở NATO với lon đại tá. Sau đó, ông trở th{nh Tư lệnh Không quân Vận tải của Không lực Bỉ, v{ năm 1989, trở thành chỉ huy Sư đo{n Chiến dịch của Bộ tham mưu Không qu}n. Được thăng h{m thiếu tướng vào năm 1991, ông trở th{nh Phó tham mưu trưởng của Không quân Bỉ, phụ trách mảng Chiến dịch, Kế hoạch và Nhân lực. Bắt đầu v{o năm 1995, sau khi nghỉ hưu ở Không quân, ông làm
https://thuviensach.vn
việc hơn mười năm với vai trò cố vấn cho Liên Hợp Quốc để cải thiện năng lực phản ứng nhanh cho bộ phận hậu cần của cơ quan n{y trong những trường hợp khẩn cấp.
Tướng De Brouwer cực kỳ quan t}m đến độ chính xác thực tế, rất bảo thủ trong đ|nh gi| v{ luôn luôn chú ý đến các chi tiết. Cần phải hiểu điều n{y khi đọc chương của ông. “Gần đ}y, khi lên mạng, tôi phát hiện ra đang tồn đọng rất nhiều thông tin sai lệch về làn sóng UFO ở Bỉ” - Ông viết trong một cuộc trao đổi qua e-mail với tôi. “Điều này thôi thúc tôi phản ứng. Tôi không thể chấp nhận được cảnh những kẻ được gọi là nhà nghiên cứu đi đến những giả định dựa trên thông tin sai lệch. Họ phớt lờ lời chứng thực của h{ng trăm người và ra sức thuyết phục người ngoài cuộc rằng những gì người ta quan s|t được chỉ là nhìn nhầm máy bay bình thường mà thôi. Ngoài ra, những “nh{ nghiên cứu” n{y còn không quan t}m hoặc hiểu sai các tuyên bố chính thức của Bộ trưởng Quốc phòng v{ Không qu}n”.
Cá nhân tôi lần đầu tiên biết đến tướng De Brouwer khi sắp xếp cho chuyến đi của ông đến Washington D.C v{o th|ng Mười Một năm 2007 để phát biểu tại một cuộc họp báo quốc tế mà tôi và nhà làm phim James Fox cùng tổ chức. Chúng tôi tập hợp thành một nhóm những người có thẩm quyền để phát biểu với báo chí về các vụ chứng kiến UFO và các cuộc điều tra chính thức, nhưng quan trọng nhất là những người tham gia có cơ hội gặp gỡ đối tác của mình từ c|c nước khác và trò chuyện riêng tư với nhau trong một số ngày. Vào tháng Bảy năm 2008, tôi gặp lại tướng De Brouwer tại một cuộc hội thảo bốn ngày ở California do Mạng lưới UFO Song phương (MUFON) tổ chức và chúng tôi có thêm nhiều cuộc gặp gỡ khác với c|c đại biểu đến từ khắp nơi trên thế giới.
Trong một cuộc trò chuyện gần đ}y, vị tướng này phản ánh về trải nghiệm độc đ|o nhưng khó chịu của mình trong suốt làn sóng UFO ở Bỉ c|ch đ}y hai mươi năm. Ông nói rằng điều làm ông ấn tượng nhất chính là sự chân thành tuyệt đối ở những nhân chứng mà ông trò chuyện cùng, trong đó nhiều người là những “trí thức rất giỏi, thực sự choáng ngợp với những gì nhìn thấy và tin rằng không phải họ đang chứng kiến công nghệ thông thường”. Thật không may, họ thường không dám nói ra do thấy sợ vết nhơ gắn liền với UFO. “Có người tôi biết nhiều năm nay lúc đó đang l{m việc cho NATO”, De Brouwer nói. “Anh ấy cảm thấy kinh ngạc đến mức không d|m đề cập với bất kỳ ai, ngay cả với vợ mình. Anh ấy chỉ kể lại trải nghiệm đó cho tôi nghe với điều kiện không bị tiết lộ tên tuổi”.
Đại tá André Amond, kỹ sư d}n dụng về hưu thì lại khác. Ông sẵn sàng trả lời các câu hỏi của tôi qua email. Amond vốn l{ Gi|m đốc Cơ sở Hạ tầng Quân sự cho Qu}n đội Bỉ v{ trước đ}y cũng phụ trách các vấn đề t|c động của môi trường trong qu}n đội ở cấp độ tham mưu liên quân, có sự liên quan chặt chẽ với các quan chức Mỹ. Lúc đang l|i xe trên đường quê, ông và vợ tận mắt nhìn thấy một chiếc phi thuyền, và có một nhân chứng thứ ba ở địa điểm kh|c cũng chứng kiến cảnh này. Ông gửi báo cáo lên cho Bộ trưởng Quốc phòng Bỉ rồi tự mình tìm hiểu về sự kiện này.
Dựa vào kiến thức chuyên sâu của bản thân, đại tá Amond có thể loại bỏ tất cả các cách giải thích khả dĩ cho thứ mà ông nhìn thấy và tuyên bố rằng vật thể đó l{ một loại “phương tiện hàng không bí ẩn” l{m vợ ông hoang mang và khiến ông ngạc nhiên. Hai mươi năm sau, khi phản ánh về sự kiện này, ông viết trong một e-mail: “Ng{y nay vẫn chưa có lời giải thích nào
https://thuviensach.vn
cả! Thật đ|ng tiếc bởi tôi muốn biết điều n{y trước khi nhắm mắt xuôi tay. Hãy cho tôi một lời giải thích đúng đắn về những gì tôi nhìn thấy; tôi chỉ yêu cầu có mỗi thế”.
Ông nói lời đại diện cho h{ng ng{n người kh|c chưa bao giờ nghĩ về UFO trước khi trở thành nhân chứng bất đắc dĩ. Đối với nhiều người, ảnh hưởng của điều này theo họ suốt cả cuộc đời.
* * *
Tôi muốn cung cấp một số nền tảng cơ bản để giúp bạn đọc hiểu một c|ch đầy đủ hơn về chương s|ch của tướng De Brouwer và cung cấp ngữ cảnh cho thông tin của ông. Chúng ta phải ghi nhận c|c trường hợp đặc biệt của loạt sự kiện phi thường này. Hầu hết c|c trường hợp về UFO đều chỉ xảy ra một lần v{ đương nhiên việc ghi chép lẫn điều tra về các trường hợp này gặp nhiều khó khăn hơn. Có một thực tế l{ l{n sóng nước Bỉ - vốn liên quan đến h{ng trăm b|o c|o điển hình sống động và nhất quán thu thập được qua thời gian - đ~ tạo cơ hội để người ta dùng radar phát hiện và chụp ảnh, cũng như c|c ứng dụng kỹ thuật khác được hưởng lợi từ những bước chuẩn bị trước đó. Người ta có đủ thời gian để tiếp cận và kiểm nghiệm nhiều đ|p |n cho c}u hỏi những vật thể này là gì, và dựa trên những cuộc điều tra chính thức m{ x|c định hay xóa bỏ đ|p |n đó, chẳng hạn như tại thời điểm đó có chiếc máy bay trực thăng n{o đang ở trên bầu trời hay không. Khi các sự kiện dần được hé mở qua năm th|ng, những bằng chứng tích lũy được đ~ bổ sung rất nhiều vào kho kiến thức về UFO ng{y c{ng gia tăng v{ nhờ đó, giúp chúng ta tạo dựng được c|c bước tiếp theo trên con đường giải mã nó. Cuối cùng, tất cả những cách giải thích trần tục, thông thường - tất nhiên là không phù hợp với những gì mọi người nhìn thấy - đều bị loại bỏ. Dần dần, người ta nhìn thấy rõ ràng các vật thể này không phải l{ c|i gì, nhưng chúng l{ c|i gì thì lại chẳng hề rõ ràng tí nào cả.
Nhiều người cảm thấy chỉ còn lại một khả năng duy nhất: Các vật thể này chắc hẳn là máy bay chiến đấu tàng hình F-117A hoặc phi cơ qu}n sự bí mật của Mỹ được phóng lên từ một buổi diễn tập thử nghiệm bí mật n{o đó. Tướng De Brouwer cho rằng cực kỳ ít khả năng để loại phi cơ bí mật này bay trên không phận nước Bỉ nhiều lần mà không có bất cứ thông báo chính thức nào, vi phạm nguyên tắc hàng không, bởi vì họ không hề nhận được bất cứ yêu cầu bay quá không phận nào từ phía Không quân Mỹ. Ông còn nhận thấy rằng năng lực công nghệ mà những vật thể này thể hiện vượt trội hẳn so với năng lực của ngay cả phi cơ thử nghiệm - vị tướng cho biết. Điều n{y còn đúng với cả ngày nay, sau thời điểm đó hai mươi năm. Vì vậy, ông đ~ gửi những băn khoăn của mình tới Đại sứ quán Mỹ ở Brussels v{ c|c đối tác khác của NATO. Và họ khẳng định rằng, không có bất cứ chiếc máy bay tàng hình hay phi cơ thử nghiệm nào bay qua bầu trời nước Bỉ tại thời điểm đó. Tầm quan trọng của điều này không thể nhấn mạnh quá mức, và rất có ích khi hiểu điều này ngay từ đầu khi đọc chương sách của De Brouwer về các vụ chứng kiến UFO.
Điểm n{y được ghi chép rất rõ. Một tài liệu của Chính phủ Mỹ mang tên “Nước Bỉ và Vấn đề UFO” được soạn v{o th|ng Ba năm 1990 v{ xuất bản theo Đạo luật Tự do Thông tin, thảo luận về các câu hỏi của De Brouwer xem những vật thể này có phải là máy bay quân sự B-2 hay F-117A của Mỹ hay không. Tài liệu này khẳng định rằng Tướng De Brouwer đặt ra câu
https://thuviensach.vn
hỏi trên mặc dù ông biết rõ rằng “c|c quan s|t được viện tới không phù hợp chút nào với những đặc trưng nhìn thấy được ở bất cứ chiếc máy bay nào của Mỹ”. Nó còn cho biết rằng “USAF [Không qu}n Mỹ] đ~ khẳng định với BAF [Không quân Bỉ] và MOD [Bộ Quốc phòng] Bỉ là không có máy bay tàng hình nào của USAF đang hoạt động tại khu vực Ardennes trong các quãng thời gian nghi vấn. Thông tin n{y đ~ được cung cấp cho báo chí Bỉ v{ được truyền bá rộng r~i.”
Năm 1992, Bộ trưởng Quốc phòng Bỉ, Leo Decroix một lần nữa khẳng định điều này khi trả lời thắc mắc của một nhà nghiên cứu người Ph|p. “Không may l{ đến tận ngày nay chúng ta vẫn chưa tìm ra bất cứ lời giải thích nào cả”, ông viết. “Bản chất và nguồn gốc của vật thể lạ này vẫn còn l{ điều bí ẩn. Tuy nhiên, có thể chắc chắn loại bỏ một giả thiết, bởi Lực lượng Vũ trang Bỉ đ~ được những người có chức trách phía Mỹ khẳng định là họ không có bất cứ chuyến bay thử nghiệm hàng không nào cả.”
Như vậy là chúng ta mắc kẹt với một vấn đề nan giải thực sự. Phải chăng giới quân sự một nước n{o đó vẫn đang thử nghiệm loại phi cơ mới cực kỳ tiên tiến kể từ giữa những năm 1970 / khi báo cáo về loại phi cơ đó bắt đầu xuất hiện / lần này cho bay trên bầu trời nước Bỉ và bị nhiều gia đình lo lắng cũng như cảnh sát tuần tra nhìn thấy? Lý lẽ thông thường cho chúng ta biết rằng nếu một Chính phủ đ~ ph|t triển được loại phi cơ khổng lồ có khả năng bay lơ lửng bất động ở độ cao chỉ khoảng một trăm mét v{ tăng tốc biến mất trong nháy mắt - tất cả đều không phát ra tiếng động nào - công nghệ đó hẳn đã tạo ra một cuộc cách mạng đối với cả giao thông h{ng không v{ vũ khí hiện đại, có thể cả ngành vật lý nữa. Trong hai thập kỷ kể từ khi diễn ra l{n sóng nước Bỉ, Mỹ đ~ tham gia v{o ba cuộc chiến tranh, và nếu Mỹ sở hữu những khả năng tiên tiến đó, chắc chắn chúng đ~ được áp dụng ở Kuwait, Iraq hoặc Afganistan chứ không phải hết lần n{y đến lần kh|c đem qu}n đội đến quấy rầy toàn thể công dân của một đất nước nhỏ bé, bình yên cũng như l{m rối loạn không quân quốc gia của c|c nước đó bằng những công nghệ quân sự hiện có. Nếu Chính phủ n{o đang bí mật cho sản phẩm kỳ diệu này bay qua bầu trời nước Bỉ vì một lý do n{o đó chưa cắt nghĩa được, chắc họ đ~ phải nói dối với quan chức Bỉ khi thắc mắc được đặt ra. Và, bất cứ cá nh}n n{o liên quan đến việc tạo ra v{ điều khiển cỗ m|y n{y cũng phải giữ bí mật về công nghệ kỳ diệu này lẫn các chuyến bay thử nghiệm của nó. Nhưng trên thực tế, chưa bao giờ rò rỉ chút thông tin nào về một doanh nghiệp như thế cả. Tất nhiên, trong suy nghĩ của một số người, điều này vẫn là một khả năng, bất kể mờ mịt đến đ}u.
Theo như lo ngại của tướng De Brouwer, khả năng đó đ~ bị loại trừ ho{n to{n. Như vậy, theo suy nghĩ của ông, còn lại khả năng n{o? “Tôi đang tiếp cận vấn đề UAP theo hướng thực tế. Tôi bám vào các sự việc và tránh ngoại suy đến các hoạt động có thể xảy ra của
người ngo{i h{nh tinh”, tướng De Brouwer trả lời qua e-mail. “Tuy nhiên, tôi ủng hộ việc nghiên cứu khoa học phải dựa v{o ph}n tích kh|ch quan đối với một số quan s|t được báo cáo trong suốt thời kỳ l{n sóng nước Bỉ. Những nghiên cứu như vậy không được loại trừ khả năng về người ngo{i h{nh tinh.”.
* * *
https://thuviensach.vn
Một trong những yếu tố thú vị nhất của trường hợp này là bức ảnh màu nổi tiếng về UFO tại nước Bỉ mà De Brouwer sẽ giới thiệu. Nó đ~ vượt qua cuộc thử nghiệm về độ chân thực sau nhiều phân tích gắt gao. Nhiều người không hiểu tại sao lại không có thêm bức tranh và đoạn phim nào về các vật thể lạ xuất hiện ở nước Bỉ, đặc biệt kể từ khi có quá nhiều vụ chứng kiến trong có v{i năm. Điều này không chỉ do các yêu cầu khắt khe từ phía quan chức đối với việc chấp nhận ảnh chụp. Bởi, chúng ta phải nhớ rằng c|ch đ}y hai mươi năm, điện thoại di động v{ m|y quay băng cũng như m|y quay kỹ thuật số giá cả phải chăng d{nh cho người tiêu dùng vẫn chưa ra đời. Thường thì mọi người không cầm theo m|y quay đ~ lắp sẵn phim vào những thời điểm không đo|n trước được, khi UFO xuất hiện trong khoảng vài phút, chẳng hạn như v{o ban đêm lúc đang l|i xe. Trong những cuộc trò chuyện với rất nhiều nhân chứng UFO suốt những năm qua, tôi hiểu rằng khi quan sát một thứ gì đó kinh khủng, v{ đôi khi đ|ng sợ, như một chiếc UFO khổng lồ bay sát sàn sạt, người ta gần như trở nên chết khiếp. Họ đang nhìn thấy một thứ không ai nghĩ l{ sẽ tồn tại, vừa mang điềm gở lại vừa không phát ra tiếng động m{ trước đó chưa ai hình dung được. Những người này thường không rời mắt khỏi vật thể lạ này, trừ phi họ muốn nhanh chóng gọi người thân hoặc bạn bè ở gần đó. Ý nghĩ chụp ảnh không hiện diện trong đầu họ, đặc biệt khi chiếc phi thuyền đang chuyển động, sắp sửa biến khỏi tầm mắt. Các nhân chứng cho tôi biết điều cuối cùng họ muốn làm là chạy vào nhà, hoặc mở chiếc túi trong cốp xe để tìm máy quay, ngừng ánh mắt dính chặt vào cảnh tượng đang diễn ra phía trên đầu mình.
Ngay cả khi có chụp được đi nữa thì không phải lúc nào cũng có ảnh. Nếu ánh sáng quá xa và thời gian phơi s|ng qu| ngắn, ảnh sẽ chẳng có gì cả. Hoặc, c|c đặc tính khác của chiếc UFO có thể khiến cho ánh sáng của nó không thể lưu lại hình ảnh trên phim được. Có trường hợp một nhà sản xuất phim người Bỉ v{ hai đồng nghiệp dùng phim độ nhạy cao chụp ảnh một trong những vật thể thuộc nước Bỉ trực tiếp bay qua đầu họ. Nhà nhiếp ảnh ước tính độ cao chỉ khoảng hơn 300 mét, đường kính rộng gấp sáu lần mặt trăng tròn. Để so sánh, ông chụp một chiếc m|y bay bình thường xuất hiện tại chỗ đó sau v{i phút, vẫn sử dụng chế độ thiết lập như cũ.
Khi đem tr|ng phim, những chiếc “đèn pha” s|ng trắng trên chiếc UFO rất khó thấy, mặc dù bằng mắt thường ông thấy chúng s|ng hơn rất, rất nhiều so với đèn m|y bay. Th}n hình tam giác của chiếc UFO, vốn cũng nhìn thấy rất rõ, cũng biến mất trên phim. Nhưng đèn máy bay thì lại s|ng hơn - như nhìn bằng mắt thường, mặc dù chiếc UFO gần những người quan s|t hơn nhiều so với chiếc máy bay. Các thử nghiệm trong phòng thí nghiệm cho thấy hiện tượng này do hiệu ứng của đèn hồng ngoại xung quanh UFO t|c động lên phim. Trên thực tế, tia hồng ngoại còn có thể khiến một vật thể biến mất ho{n to{n trên phim. Đ}y có thể là một lý do tại sao trong suốt thời gian diễn ra l{n sóng nước Bỉ, c|c nh{ điều tra lại nhận được quá ít bức ảnh có thể sử dụng như vậy.
Cuối cùng, cùng với bức ảnh nói trên, l{n sóng nước Bỉ được biết đến nhiều nhất nhờ vụ không qu}n nước n{y rượt đuổi bằng phản lực F-16 để hai viên phi công có thể thu được vật thể đó v{o ra-dar trong lúc vẫn quan sát nó trên bầu trời một c|ch lý tưởng từ những cao điểm khác nhau. Vụ phóng thứ ba tương tự diễn ra vào ngày 30-31 th|ng Ba năm 1990 gây hào hứng và cung cấp cho Không quân một số dữ liệu từ các chuyến bay kết hợp với radar mặt đất. Tương tự như với các tấm ảnh, nhóm người Bỉ cực kỳ khắt khe và thận trọng
https://thuviensach.vn
khi diễn giải số dữ liệu n{y cũng như trong công t|c ph}n tích. Tôi đ~ tiến hành một số nghiên cứu về vụ này và sẽ cung cấp vài chi tiết hấp dẫn để bổ sung vào bức tranh của tướng De Brouwer.
Khi đang bay, hai viên phi công đồng thời khóa cứng được một c|i gì đó trên radar. Thao t|c đồng thời khóa này xảy ra vài lần trong khi vị trí của vật thể được ra-dar mặt đất xác nhận. Các cuộc đối thoại giữa buồng lái và mặt đất đ~ được ghi lại. Trong một báo cáo chính thức, Thiếu tá Không quân P. Lambrechts thuộc Bộ tổng Tham mưu Không qu}n ở Brussels tuyên bố: “Phi công đ~ dùng radar khóa cứng được mục tiêu trong vài giây, và mỗi lần như vậy việc này mang lại một bước thay đổi lớn trong hành vi của chiếc UFO”. Khi bị khóa cứng, dường như vật thể n{y đ~ phản ứng bằng những động tác cực đoan, nh{o thấp xuống mặt đất hoặc tăng tốc bay lên cao với tốc độ kinh khủng, vượt hẳn khả năng của công nghệ hiện nay. Con người không thể sống được với cường độ của những cú tăng tốc này, vốn được quan sát thấy trên màn hình radar. Tuy nhiên, thật không may là không có phi công nào tận mắt nhìn thấy chiếc UFO khi nó xuất hiện trên radar. Nhưng cuộc rượt đuổi n{y kéo d{i hơn hai tiếng, vì vậy rất nhiều cảnh sát và các nhân chứng khác trên mặt đất đ~ quan s|t được những chiếc đèn hình tam gi|c chuyển động rất nhanh, báo cáo chi tiết của Lambrechts cho biết.
Phía Không quân bỏ ra nhiều th|ng để phân tích radar và các dữ liệu kỹ thuật khác từ hai chiếc F-16 cũng như từ các trạm radar mặt đất. Bởi thiết bị radar trên một chiếc F-16 gặp trục trặc kỹ thuật nên các chuyên gia Không quân không thể xây dựng được bằng chứng thỏa mãn về những lần radar đồng thời khóa cứng, và vì vậy khẳng định rằng, số dữ liệu sẵn có này không có sức thuyết phục. Tuy nhiên, điều này không phủ định hàng loạt sự kiện thực sự xảy ra trong suốt cuộc truy đuổi, theo như b|o c|o của hai viên phi công, các nhân chứng trên mặt đất và thiếu tá Lambrechts.
“Không nghi ngờ gì cả, ng{y đó sẽ đến khi chúng ta quan s|t được hiện tượng trên bằng những phương tiện công nghệ cần thiết để không còn chút nghi ngờ nào về nguồn gốc của nó”, tướng De Brouwer gần đ}y bình luận. “Điều đó sẽ vén tấm màn che phủ bí ẩn này trong suốt một quãng thời gian dài, một bí ẩn vẫn đang tiếp diễn ở hiện tại”.
https://thuviensach.vn
2. Làn sóng UAP ở Bỉ của Thiếu tướng Wilfried De Brouwer (đã nghỉ hưu)
V{o ng{y 29 th|ng Mười Một năm 1989, khi tôi còn l{ Chỉ huy Chiến dịch của Bộ tham mưu Không quân Bỉ, đ~ có tổng cộng 143 vụ chứng kiến UAP được báo cáo tập trung vào một khu vực nhỏ quanh Eupen cách thành phố Liège 30km về phía đông v{ c|ch biên giới nước Đức 11km về phía tây. Khoảng 250 người đ~ chứng kiến hoạt động phi thường của UAP, trong đó hầu hết các báo cáo về nó đều diễn ra sau hoàng hôn.
Trong số đó, b|o cáo của hai viên cảnh sát liên bang là Heinrich Nicoll và Hubert von Montigny quan trọng nhất. Với thời tiết trong trẻo, bầu trời quang đ~ng v{ tầm nhìn tốt, vào lúc 17 giờ 15 phút, khi đang tuần tra trên con đường giữa Eupen và biên giới Đức, họ thấy cánh đồng gần đó s|ng rực lên đến mức họ có thể ngồi trong xe đọc b|o được. Bay lơ lửng trên c|nh đồng là một phi thuyền hình tam giác với ba chiếc đèn pha rọi xuống và một đèn chớp m{u đỏ ở giữa. Không hề phát ra tiếng động, nó chầm chậm bay về phía biên giới nước Đức trong khoảng hai phút rồi đột nhiên quay trở lại thành phố Eupen. Hai viên cảnh sát bám theo. Các nhân chứng độc lập kh|c nói đ~ nhìn thấy vật thể kỳ lạ này dọc con đường kể trên. Vật thể này xuất hiện khoảng 30 phút trên thành phố Eupen trước con mắt chứng kiến của nhiều nhân chứng.
Nghệ thuật nội thất 001, 002
Sau đó, nó di chuyển đến hồ Gileppe và bất động trong trạng th|i lơ lửng khoảng một giờ, trong khi Nicoll và von Montigny ngồi trong xe trên một ngọn đồi gần đó v{ chứng kiến một cảnh tượng phi thường. Chiếc phi thuyền liên tục ph|t ra hai tia s|ng m{u đỏ theo mặt phẳng ngang, đầu mỗi tia là một quả cầu m{u đỏ. Sau đó, c|c tia s|ng n{y biến mất và hai quả cầu đỏ quay trở lại phi thuyền. Vài phút sau, một chu kỳ khác bắt đầu, mỗi chu kỳ kéo dài vài phút. Hubert von Montigny nói hiện tượng này giống như mũi tên m{ người thợ lặn dùng súng dưới nước bắn ra: nó đi chậm dần ở cuối quỹ đạo v{ sau đó được người thợ lặn thu về.
Nhưng chưa hết. Lúc 18 giờ 45 phút, hai viên cảnh sát nhìn thấy chiếc phi thuyền thứ hai xuất hiện phía sau khu rừng v{ l{m động tác nghiêng mình tiến tới, để lộ phần thân trên. Họ miêu tả, có một cái vòm ở phần kiến trúc phía trên với các cửa sổ hình chữ nhật, bên trong s|ng đèn. Sau đó, nó bay về phía bắc. Khoảng 40 phút sau, lúc 19 giờ 23 phút, chiếc phi thuyền thứ nhất ngừng phát các quả cầu |nh s|ng m{u đỏ và di chuyển về hướng tây nam. Đang dùng bộ đ{m b|o c|o về chuyến tuần tra của mình, hai viên cảnh sát nhận được tin báo có một chiếc UAP kh|c đ~ bay về phía bắc Eupen, vì vậy họ l|i xe đến điểm quan sát ở phía nam quốc lộ E40. Từ vị trí đó, họ nhìn thấy chiếc UAP di chuyển về làng Henri Chapelle, nơi hai đồng nghiệp của họ là Dieter Plummans và P.N. nhìn thấy chiếc phi thuyền bay đến từ phía Eupen.
Plummans v{ đồng nghiệp dừng xe gần một tu viện khi họ nhìn thấy chiếc phi thuyền với ba đèn pha cực mạnh cùng một đèn chiếu m{u đỏ ở giữa, c|ch đó khoảng 100 mét và ở độ cao
https://thuviensach.vn
khoảng 80 mét. Đồng thời, một quả cầu |nh s|ng m{u đỏ từ giữa phi thuyền thoát ra và phóng thẳng xuống đất, không xa vị trí của họ là bao.
Cả hai viên cảnh s|t đều hoảng sợ. Quả cầu ánh sáng chuyển từ chiều thẳng đứng sang phương nằm ngang rồi biến mất. Sau đó, chiếc phi thuyền di chuyển trên đầu xe cảnh sát rồi bay về phía đông bắc. Họ đi theo nó khoảng 8 km cho đến khi không còn nhìn thấy nữa. Tuy nhiên, hai đồng nghiệp của họ là Nicoll và Von Montigny - những người đầu tiên nhìn thấy các vật thể nói trên trước đó v{i giờ - có thể theo dõi chuyển động của nó từ vị trí ở phía nam con đường.
Tổng cộng có 13 cảnh s|t b|o c|o đ~ nhìn thấy chiếc phi thuyền từ tám vị trí khác nhau ở lân cận Eupen. Nhiều người d}n cũng nhìn thấy các vật thể này. Chẳng hạn, một gia đình bốn người l|i xe trên đường quốc lộ phía t}y Liège đ~ nhìn thấy một cái nền hình chữ nhật trên đầu nhờ có đèn đường soi rõ. Họ nói rằng nó chầm chậm di chuyển qua đầu họ ở độ cao rất thấp, mỗi góc đều có một đèn pha.
Nghệ thuật nội thất 003
Có tổng cộng 70 vụ chứng kiến b|o c|o hôm 29 th|ng Mười Một đ~ được điều tra đầy đủ và không trường hợp nào có thể giải thích bằng công nghệ hiện tại. Nhóm điều tra v{ tôi ước tính trong buổi chiều và buổi tối đó có khoảng 1.500 người đ~ nhìn thấy vật thể lạ này tại hơn 70 vị trí khác nhau từ c|c góc độ khác nhau.
Sau đợt chứng kiến đầu tiên v{o ng{y 29 th|ng Mười Một, hàng loạt trường hợp khác diễn ra v{o ng{y 1 th|ng Mười Hai (bốn trường hợp) v{ ng{y 11 th|ng Mười Hai năm 1989, khi 21 nhân chứng đưa ra những mô tả tương tự về một chiếc phi thuyền hình tam giác.
V{o ng{y 1 th|ng Mười Hai, Francesco Valenzano, nhân viên dự báo thời tiết của Không quân và cô con gái trẻ đang đi dạo trên quảng trường Nicolai ở Ans, gần Liège thì nhìn thấy một chiếc phi thuyền lớn bay rất chậm và rất thấp. Chiếc phi thuyền lượn một vòng quanh quảng trường mà không phát ra bất cứ tiếng động nào, khi bay thẳng qua đầu họ, Valenzano nhìn thấy nó có hình delta với ba chiếc đèn xếp theo hình tam giác và một chiếc đèn m{u đỏ quay vòng ở giữa, nằm ở vị trí thấp hơn bụng chiếc phi thuyền.
Nghệ thuật nội thất 004
V{o ng{y 11 th|ng Mười Hai, một cậu bé 12 tuổi đ~ cùng với bố mẹ, ông bà và em gái chứng kiến một chiếc phi thuyền tương tự ở gần nhà trong khoảng 15 phút. Ban đầu nó đứng yên, sau đó di chuyển về phía nhà họ rồi bay thẳng đứng lên trời. Bức vẽ của cậu bé mô tả một cảnh mặt trước (phần dưới bên phải), một cảnh khi chiếc phi thuyền đ~ gần như ở trên đầu (phần dưới bên trái), và một cảnh khi nó đ~ to{n to{n ở trên đầu (đỉnh). Các hình dạng khác nhau có thể giải thích tại sao một số nhân chứng lại nói rằng về chiếc phi thuyền không mang hình tam giác. Trên thực tế, bức vẽ cho thấy rằng khả năng nhận biết hình dạng có thể khác nhau, tùy thuộc v{o góc quan s|t v{ độ cao.
Nghệ thuật nội thất 005
https://thuviensach.vn
Khoảng 15 phút sau, người ta nhìn thấy một chiếc phi thuyền tương tự ở c|ch đó hơn 90 km về phía tây và tiếp theo đó l{ một v{i b|o c|o được gửi về. Vào lúc 18 giờ 45 phút, đại tá André Amond, một kỹ sư d}n dụng thuộc qu}n đội Bỉ, đang l|i xe cùng vợ thì hai vợ chồng nhìn thấy ba bảng đèn lớn và một chiếc đèn nh|y m{u đỏ ở bên tay phải họ. Xe ông chạy nhanh hơn chiếc phi thuyền nhưng khi họ dừng lại và ra khỏi xe để quan sát, các bảng đèn phát hiện thấy và rọi về phía họ. Họ nhìn thấy một chiếc đèn pha khổng lồ, to gấp đôi kích thước mặt trăng tròn, tiến đến cách họ khoảng 100 mét. Vợ ông đại tá thấy sợ nên bảo ông đi. Lúc ông mở cửa xe, chiếc phi thuyền xoay rất nhanh sang bên trái với tốc độ khoảng 16 km/h và ba chiếc đèn kh|c xuất hiện ở phía dưới thân, tạo thành hình tam giác cùng một chiếc đèn nh|y ở giữa.
Không có tiếng động nào phát ra, và mặc dù đang l{ đêm trăng tròn, c|c nh}n chứng không hề nhìn thấy cấu trúc của chiếc phi thuyền. Sau đó, nó bỗng nhiên tăng tốc cực nhanh và biến mất v{o đêm tối. Đại tá Amond gửi một bản báo cáo chi tiết lên cho Bộ Quốc phòng Bỉ. Ông quả quyết rằng chiếc phi thuyền này không phải là ảnh ba chiều, máy bay trực thăng, phi cơ qu}n sự, bóng bay, máy bay siêu nhẹ, hoặc bất cứ phương tiện hàng không nào khác mà chúng ta từng biết tới.
Nghệ thuật nội thất 006
Trong một cuộc tổng kết gần đ}y về qu| trình điều tra nói trên, người ta phát hiện ra có một nhân chứng kh|c đ~ nhìn thấy vật thể có ba chiếc đèn s|ng v{ một chiếc đèn nh|y m{u đỏ n{y trước vợ chồng Amond khoảng 5 phút. Thời gian chính xác có thể x|c định được bởi vì lúc đó b{ vừa rời tàu về nhà, trong khi chuyến tàu của b{ v{o ga Ernage trước thời điểm vợ chồng Amond phát hiện ra chiếc phi thuyền 20 phút.
V{o ng{y 4 th|ng Tư năm 1990, lúc 10 giờ đêm ở thành phố Petit-Rechain, một phụ nữ đang dắt chó đi dạo bộ trong sân thì nhìn thấy đèn pha của một chiếc phi thuyền lơ lửng trên nóc nhà. Bà báo cho chồng biết, và ông ta chạy ra ngoài mang theo chiếc máy ảnh mới mua. Chiếc máy ảnh lắp đầy phim m{u, nhưng chỉ còn lại có hai kiểu. Dựa người v{o tường để tránh rung, ông chụp hai bức ảnh, bức đầu tiên dùng tay chỉnh độ phơi s|ng từ 1 đến 2 giây, trong khi chiếc phi thuyền nghiêng sang tr|i. Sau đó, nó bắt đầu di chuyển và biến mất sau những ngôi nhà của hàng xóm. Sau khi xử lý phim, người chụp nhìn thấy bốn điểm sáng trên một tấm phim còn tấm kia không thấy gì nên vứt đi.
Vài tuần sau, lúc nghỉ ăn trưa tại xí nghiệp, ông cho mấy đồng nghiệp xem tấm ảnh còn lại. Bạn ông đ~ liên hệ với một phóng viên địa phương, v{ phóng viên n{y đưa tấm ảnh lên một tờ tạp chí của Pháp. Từ đó, c|c chuyên gia của Học viện Quân sự Bỉ biết tới tấm ảnh và xin tấm phim gốc để ph}n tích. Dưới sự hướng dẫn của gi|o sư Marc Acheroy, một nhóm chuyên gia đ~ kh|m ph| ra rằng sau khi phơi s|ng thật lâu sẽ nhìn thấy một hình tam giác.
Sau đó, tấm phim màu gốc được ph}n tích s}u hơn với sự tham gia của Francois Louange, chuyên gia hình ảnh vệ tinh thuộc Trung tâm Nghiên cứu Không gian Quốc gia Pháp (CNES), tiến sĩ Richard Haines, nguyên l{ nh{ khoa học cao cấp của NASA, và cuối cùng l{ gi|o sư André Marion, tiến sĩ vật lý hạt nh}n, gi|o sư tại Đại học Paris-Sud và CNES.
https://thuviensach.vn
Kết quả cơ bản như sau:
•Không có hiệu ứng bức xạ hồng ngoại.
•Không có dấu hiệu của bất cứ sự can thiệp nào lên tấm phim.
•M|y ảnh ổn định, nhưng chiếc phi thuyền di chuyển chậm và nghiêng khoảng 45 độ tại thời điểm chụp ảnh.
•C|c đèn pha không quay quanh một t}m điểm.
•Chiếc đèn ở giữa khác hẳn so với ba chiếc đèn còn lại.
•Số đèn nói trên được lắp đối xứng theo cấu trúc của chiếc phi thuyền.
Một phân tích gần đ}y của gi|o sư Marion v{o năm 2002 sử dụng công nghệ tiến bộ hơn. Ông xác nhận các kết quả trước đó, đồng thời giải thích một phát hiện mới: Sau khi tấm ảnh được xử lý theo phương ph|p số, người ta thấy một vầng h{o quang s|ng hơn bao quanh lấy chiếc phi thuyền. Xử lý theo phương ph|p quang học đặc biệt, người ta thấy rằng trong vầng hào quang có các hạt nhẹ tạo thành một mẫu hình nhất định quanh chiếc phi thuyền, giống như những bông tuyết bay lung tung. Mẫu hình này rất giống với mẫu hình mạt sắt do hiện tượng “dòng lực” trong từ trường gây ra. Trong một nghiên cứu, gi|o sư Auguste Meessen cho biết điều này chỉ ra rằng chiếc phi thuyền di chuyển được nhờ sử dụng một hệ thống đẩy động lực thể plasma ma-nhê-tô.
Nhiều yếu tố tiềm ẩn chỉ được hé mở sau khi phân tích bức ảnh này, cho thấy bức ảnh không phải l{ đồ giả. C|c chuyên gia đặc biệt lưu ý rằng, những đặc tính độc đ|o của mấy chiếc đèn hết sức riêng biệt, và hiệu ứng nói trên sẽ không xảy ra nếu như bức ảnh là giả. Ngoài ra, kết quả khám phá của các chuyên gia còn thống nhất với ý kiến của tác giả bức ảnh, vì lúc đầu ông không nghĩ nhiều đến bức ảnh chụp bốn chiếc đèn kỳ lạ nên cất nó trong ngăn kéo suốt nhiều tuần rồi mới cho người khác xem. Ông không biết chắc nó là cái gì, và chẳng để tâm lắm đến nó trong một thời gian.
Mặc dù đại đa số c|c b|o c|o đều mô tả về một chiếc phi thuyền hình tam gi|c có ba đèn pha và một đèn chiếu ở phần đ|y như trong bức ảnh ở Petit Rechain, vẫn có một số nhân chứng báo cáo về các hình dạng v{ đặc điểm hết sức đặc biệt. V{o ng{y 22 th|ng Tư năm 1990, có 7 báo cáo về hình tam gi|c được đưa lên cùng một báo cáo lạ thường của hai công nhân ở Basècles, phía t}y nam Brussels. Ngay trước lúc nửa đêm, hai người đang ở trên sân xí nghiệp thì bỗng có hai chiếc đèn pha to tướng sáng rực xuất hiện chiếu lên sân. Một cái nền hình thang khổng lồ di chuyển rất chậm và nhẹ nhàng, lặng lẽ trên ống khói, có lúc che phủ toàn bộ s}n (100 m x 60 m). Hai người này mô tả có 6 chiếc đèn v{ cho biết vật thể này có m{u hơi x|m. Họ nhìn thấy cấu trúc phần dưới vật thể này trông giống như “một chiếc tàu sân bay lộn ngược”.
Nghệ thuật nội thất 007
https://thuviensach.vn
Một cảnh tượng dị thường khác, cực kỳ giống với cảnh ở xí nghiệp Basècles, xảy ra vào ngày 15 th|ng Ba năm 1991 tại Auderghem, gần Brussels. Một kỹ sư điện tử thức giấc nửa đêm và nghe thấy tiếng huýt sáo ngắn. Anh ngó ra ngoài cửa sổ và nhìn thấy một chiếc phi thuyền lớn hình chữ nhật, với những cấu trúc không đều ở phần đ|y. Anh đi lên g|c để quan sát ở địa hình cao hơn chiếc phi thuyền màu xám thẫm lướt qua đầu rất chậm nhưng không bật đèn, v{ tới lúc đó vẫn chưa hề gây ra tiếng động nào cả.
Nghệ thuật nội thất 008
Trước đó v{i hôm, v{o ng{y 12 th|ng Ba năm 1991, có tổng cộng 28 b|o c|o đ~ được ghi nhận từ một khu vực nhỏ ở phía t}y nam Liege. Hai trường hợp nhìn thấy một chiếc phi thuyền trên nh{ m|y điện hạt nhân Thiange; một nhân chứng báo cáo rằng nó ở ngay trên những chiếc đèn đỏ tại đỉnh của những cột ống khói khổng lồ. Nó lơ lửng ở đó khoảng một phút, nhấp nháy một chiếc đèn ở phần cấu trúc bên ngoài trong khi một chiếc đèn kh|c chiếu thẳng vào một ống khói. Sau khi hoàn tất việc “kiểm tra”, chiếc UAP bắt đầu di chuyển chậm chạp và bay thẳng qua cột khói khổng lồ rồi biến mất v{o bóng đêm.
Người ta có thể viết hẳn một cuốn sách dài về các báo cáo của nhân chứng và những bức hình thu thập được trong suốt hai năm đỉnh cao của “l{n sóng nước Bỉ”. Những điều tôi vừa giới thiệu trên đ}y chỉ là một ví dụ. Tôi có thể tự tin khẳng định rằng, những gì quan sát được trong cái mà bây giờ chúng ta gọi l{ “l{n sóng nước Bỉ” không phải là sản phẩm của cơn loạn trí diện rộng. Các nhân chứng được phỏng vấn đều rất chân thành và trung thực. Trước đ}y, họ không biết gì về nhau. Hầu hết đều cảm thấy ngạc nhiên với những điều nhìn thấy v{ ng{y nay, 20 năm sau, họ vẫn sẵn sàng xác nhận trải nghiệm phi thường của mình. Những ai ở gần chiếc phi thuyền đều thấy sợ hãi và kinh hoảng; một người ngã từ trên xe đạp xuống và choáng váng. Vài nhân chứng nắm giữ các vị trí cao cấp và không muốn tiết lộ tên tuổi với giới truyền thông.
Gần 2.000 trường hợp b|o c|o đ~ được ghi nhận trong suốt “l{n sóng nước Bỉ”, trong đó hơn 500 trường hợp vẫn chưa giải thích nổi. Thật hợp lý khi cho rằng còn h{ng ng{n người nữa đ~ chứng kiến các hoạt động của UAP nhưng không b|o c|o. Hơn 300 trường hợp có nhân chứng nhìn thấy phi thuyền ở cự ly chưa đầy 300 mét v{ hơn 200 trường hợp kéo dài hơn 5 phút. Đôi khi, người quan s|t đứng ngay dưới chiếc phi thuyền.
Mặc dù vẫn còn nhiều vấn đề chưa được giải đ|p, kết quả phân tích cho thấy có thể khẳng định một số điểm v{ đưa ra được một số kết luận.
∙ Hầu hết các nhân chứng đều nói phi thuyền có hình tam gi|c, nhưng một số báo cáo lại đề cập đến các hình dạng khác, chẳng hạn như hình kim cương, xì g{ hoặc quả trứng, và trong một số trường hợp đặc biệt, chiếc phi thuyền lớn trông giống như con t{u s}n bay lộn ngược.
∙ Các hoạt động h{ng không được b|o c|o đều l{ tr|i phép, nhưng lại được nhiều nhân chứng quan sát thấy mặc dù không hề xuất hiện trên ra-dar giám sát.
https://thuviensach.vn
∙ Có thể suy luận rằng cả ngày 29 lẫn ng{y 11 th|ng Mười Một đ~ có ít nhất hai chiếc phi thuyền hoạt động cùng thời gian. V{o ng{y 29 th|ng Mười Một, có hai cảnh sát báo cáo về hai chiếc phi thuyền cùng một thời gian nhưng ở c|c địa điểm khác nhau và hình dạng cũng kh|c nhau.
∙ Trong một v{i trường hợp, chiếc phi thuyền nghiêng mình cho phép người quan sát nhìn thấy phần trên, để lộ mái vòm ở chóp. Một số người nói đ~ nhìn thấy cửa sổ ở mặt bên chiếc phi thuyền, những người khác nhìn thấy cửa sổ s|ng đèn ở mái vòm.
∙ Không xuất hiện hiệu ứng điện từ nào cả, chẳng hạn như l{m nhiễu tín hiệu radio.
∙ Không có bất cứ h{nh động hiếu chiến hay thù địch nào.
∙ Các vật thể bay không tìm cách ẩn náu, và trong một số trường hợp còn di chuyển về phía người quan sát trên mặt đất. Một số nhân chứng cho biết các phi thuyền đ|p lại tín hiệu của họ, chẳng hạn như bật tắt một chiếc đèn khi họ nháy đèn pha ô tô.
∙ Những chiếc phi thuyền này thể hiện những điều mà công nghệ hiện tại không thực hiện nổi. Chúng có thể đứng một chỗ v{ treo lơ lửng, thậm chí ở những tư thế bất thường như thẳng đứng và/hoặc nghiêng 45 độ hoặc hơn. Chúng có thể bay với tốc độ thấp v{ tăng tốc cực nhanh, nhanh hơn bất cứ loại máy bay nào
từng được biết tới, và chúng vẫn im lặng hoặc tạo tiếng động rất nhẹ, dù là lúc bay lơ lửng hoặc tăng tốc. Các vật thể này phát ra những |nh đèn pha cực mạnh đường kính khoảng hơn 1 mét, có khả năng chiếu sáng mặt đất cực mạnh từ độ cao 100 mét hoặc hơn. Giới chuyên gia tin rằng c|c đèn pha n{y mang bản chất rất đặc biệt; kích thước v{ cường độ của chúng chưa hề được nhìn thấy ở bất cứ chiếc máy bay nào từ trước đến nay. Những chiếc phi thuyền này phát ra ánh s|ng đỏ từ bên dưới, tại phần đ|y v{ rõ r{ng l{ không hề gắn liền với cấu trúc, có vẻ như chúng dao động chứ không phải quay tròn. Có ba trường hợp, các quả cầu |nh s|ng đỏ rời cấu trúc v{ sau đó quay trở lại.
∙ Một số năng lực thể hiện cá nhân có thể giải thích được khi tách riêng, nhưng khi kết hợp tất cả lại thì cực kỳ lạ thường, thậm chí bí ẩn. Công nghệ mà những chiếc phi thuyền này sử dụng tiên tiến đến mức thậm chí ng{y nay, sau hai mươi năm, chúng ta vẫn chưa biết tới.
∙ Kết luận quan trọng nhất là chắc hẳn phải có những hoạt động hàng không có nguồn gốc không x|c định trong không phận nước Bỉ. Con số c|c trường hợp và độ tin cậy của đông đảo nhân chứng khiến chúng ta có một bí ẩn hấp dẫn.
* * *
https://thuviensach.vn
Các sự kiện xảy ra ng{y 29 th|ng Mười Một được b|o chí đăng tin d{y đặc và đương nhiên là Không quân ngập lụt trong đống câu hỏi. Các câu hỏi được gửi tới Bộ trưởng Quốc phòng Bỉ nhưng cuối cùng lại nằm trên bàn làm việc của tôi với tư c|ch Chỉ huy Chiến dịch của Bộ tham mưu Không qu}n. Người ta hỏi đi hỏi lại tôi về nguồn gốc và bản chất của những chiếc phi thuyền này.
Không quân Bỉ cố gắng x|c định (những) kẻ bị coi l{ đột nhập. Chúng tôi kiểm tra các ghi chép trên ra-dar của ng{y 29 th|ng Mười Một nhưng chẳng thấy điều gì đặc biệt. Thêm vào đó, Cơ quan H{ng không D}n dụng khẳng định rằng không có bất cứ kế hoạch bay n{o được đưa ra v{ không có hoạt động đặc biệt nào ghi lại trên ra-dar dân sự. Tôi có thể khẳng định rằng các vật thể nhìn thấy hôm 29 th|ng Mười Một không phải là trực thăng, khí cầu hay bất cứ loại máy bay có cánh cố định n{o. Điều n{y có nghĩa l{ c|c vật thể được b|o c|o đ~ vi phạm c|c điều luật hàng không hiện hành.
Chúng ta đang đối mặt với một vấn đề. Tôi kiểm tra kỹ hơn để xem các vật thể này có phải là các chuyến bay do máy bay tàng hình F-117 hoặc c|i gì đại loại như thế tạo ra hay không. Theo mô tả, các hoạt động trên không khớp với bất cứ năng lực công nghệ nào từng biết, vì vậy tôi tin rằng không phải trường hợp n{y. Tôi cũng không tin l{ có bất cứ nước nào khác tiến hành thử nghiệm loại máy bay sử dụng công nghệ đ~ biết trên một khu vực d}n cư m{ không được cho phép chính thức. Tuy nhiên, tôi vẫn chuyển câu hỏi n{y đến cho Đại sứ quán Mỹ nhưng họ nhanh chóng khẳng định không có bất cứ chuyến bay n{o như vậy diễn ra trên đất Bỉ.
Do không có lời giải thích nào cho các sự kiện diễn ra v{o ng{y 29 th|ng Mười Một, v{ cũng vì các vụ chứng kiến vẫn tiếp tục được báo về, chúng tôi đồng ý cho phép hệ thống quốc phòng phái hai máy bay chiến đấu F16 cất cánh mỗi khi nhận được báo cáo về các hoạt động bất thường. Hai chiếc F16 đầu tiên được ph|i đi v{o ng{y 8 th|ng Mười Hai sau khi có báo cáo về những tia sáng lạ, nhưng không x|c định được điều gì rõ ràng.
Phối hợp với Cơ quan H{ng không D}n dụng và Cảnh sát Liên bang, Không quân xây dựng một quy trình để những chiếc F16 có thể x|c định được các vật thể lạ nói trên. Nhằm đảm bảo cho những chiếc máy bay chiến đấu này không bay vô ích, chúng tôi chỉ cho phép máy bay B|o động Phản ứng Nhanh (Quick Reaction Alert - QRA) cất cánh khi: 1) Việc phát hiện
phi thuyền được cảnh sát xác nhận; và 2) Vật thể đó xuất hiện trên radar. Điều n{y có nghĩa là các trạm radar phải đặc biệt chú ý đến những mục tiêu chuyển động chậm khi cảnh sát b|o có người quan sát thấy.
Điều này sẽ tr|nh được những lần cất cánh không cần thiết, nhưng cũng có những bất lợi lớn. Hầu hết các nhân chứng đều không phản ứng bằng cách gọi cho cảnh sát, hoặc không có khả năng gọi đủ nhanh cho cảnh sát – điện thoại di động chưa ra đời – để cảnh sát có thể xác nhận về trường hợp quan sát thấy. Nhân viên kiểm soát radar cũng gặp khó khăn khi làm việc trên màn hình quá bừa bộn nên khó mà ghi lại được những mục tiêu không thường xuyên xuất hiện trong phạm vi. Như vậy, các biện pháp cảnh b|o đ~ hạn chế việc cất cánh nhanh.
https://thuviensach.vn
Là Chỉ huy Chiến dịch thuộc Bộ tham mưu Không qu}n, tôi thấy mình có nghĩa vụ phải tiếp tục điều tra. Tuy nhiên, Chính phủ Bỉ không ưu tiên chút n{o cho hoạt động này bởi không xảy ra bất cứ sự vụ n{o mang tính đe dọa, v{ cũng không có yêu cầu chính thức n{o được đưa ra từ bất cứ cơ quan Chính phủ nào. Mặc dù Bộ trưởng Quốc phòng đ~ khẳng định về mục đích trong sạch, đặc biệt nhằm chứng minh cho công chúng thấy không có gì bị che giấu cả, Không quân vẫn không cho phép thiết lập một văn phòng chuyên tr|ch để xử lý các vấn đề của chính nó. Thay v{o đó, Không quân ủng hộ SOBEPS - nhóm nghiên cứu khoa học điều tra về vụ này - bằng bất cứ cách nào có thể, chẳng hạn như cung cấp thông tin về các hoạt động h{ng không đ~ đăng ký trên c|c khu vực quan sát thấy v{ đ|p ứng những yêu cầu về dữ liệu radar. SOBEPS tiếp cận vấn đề một cách chuyên nghiệp và thông tin của Không quân cho phép tổ chức n{y đặt ra những câu hỏi kh|ch quan đồng thời ghi lại tất cả những dữ liệu liên quan.
Vào tối ng{y 30/31 th|ng Ba năm 1990, một chiếc F16 cất cánh khi vài cảnh sát phát hiện thấy những tia sáng lạ và hai trạm radar quân sự xác nhận có vật thể bay. Khi ở trên cao, các phi công cố gắng chặn những vật thể được cho là phi thuyền, và có lần thu được mục tiêu vào radar với hành vi bất thường, chẳng hạn như nhảy vọt qua những khoảng cách lớn trong v{i gi}y v{ tăng tốc vượt quá khả năng của con người. Thật không may, họ không thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
Sau đó, Bộ trưởng Quốc phòng nhận được nhiều câu hỏi về vụ cất c|nh n{y, nhưng Không quân cần thời gian để phân tích dữ liệu một cách thấu đ|o. Sau đó ba th|ng, v{o ng{y 11 tháng Bảy năm 1990, chúng tôi tổ chức họp báo. Hoạt động của những chiếc F16 được hoạch định lại nhưng bản phân tích kỹ thuật không được ho{n th{nh đầy đủ. Tôi đưa ra một kết quả theo dõi radar cụ thể cho thấy những lần tăng tốc phi thường vượt xa khả năng của bất cứ loại máy bay nào từng biết tới. Tuy nhiên, tôi nói thêm rằng điều này cần được các chuyên gia phân tích thêm bởi loại hình phản hồi này có thể do nhiễu điện từ gây ra.
Hóa ra chỉ có một chiếc camera trên F16 ghi được hình ảnh radar tốt, vì vậy không thể so s|nh được giữa các bản ghi. Đ}y l{ một vấn đề nghiêm trọng. Có so sánh sẽ cho phép chúng tôi loại trừ được những phản hồi gây ra do nhiễu điện từ vì dữ liệu từ những vụ nhiễu như thế không bao giờ giống hệt trên hai chiếc ra-dar khác nhau. Vì vậy, chúng tôi không thể khẳng định chắc chắn phản hồi từ ra-dar do nhiễu điện từ hay một thứ gì đó kh|c thường g}y ra. Do đó, kết luận của Không quân là bằng chứng n{y không đủ chứng minh trong trường hợp này thực sự có phi thuyền trên bầu trời.
Quyết định của Không quân về việc bằng chứng n{y không đủ để kết luận có hoạt động bất thường trên không trong đêm 30 th|ng Ba năm 1990 được đón nhận nồng nhiệt từ những người hoài nghi phi lý, những kẻ lật tẩy ngay lập tức tuyên bố rằng toàn bộ làn sóng UAP nước Bỉ chỉ là trò hề. Đối với họ, một trường hợp có thể giải thích được l{ đủ để nghi ngờ hơn 500 trường hợp chứng kiến có thể giải thích được còn lại – và hầu hết họ đến ngày hôm nay vẫn đề cao vị thế này.
Năm 1990, Không quân có vài dịp tuyên bố rằng họ không có lời giải thích cho rất nhiều trường hợp chứng kiến. Ngày nay, những kẻ hoài nghi ngoan cố, vốn đặt nặng vấn đề công
https://thuviensach.vn
bố vị thế của mình, đ~ đưa ra giả thuyết đ}y l{ m|y bay trực thăng. Tại thời điểm làn sóng UAP, Không quân Bỉ đang phối hợp với cơ quan h{ng không d}n dụng, chúng tôi có hơn 300 máy bay, bao gồm cả trực thăng, một số trạm radar mặt đất, 500 phi công, hơn 300 kỹ sư, 100 kiểm soát viên và hàng ngàn thợ kỹ thuật, v.v... nhưng vẫn không thể tìm ra câu trả lời.
Ngay cả vậy thì ngày nay, một số kẻ thích hạ bệ không đủ trình độ vẫn tuyên bố đ~ tìm thấy câu trả lời đó. Mục tiêu thực sự của họ là thông tin sai lệch đến cho mọi người, tạo nên tình trạng bối rối và chế giễu c|c trường hợp chứng kiến UAP. Một số nhân chứng từng báo cáo hồi năm 1989 vẫn bị săn lùng v{ nghi ngờ đến tận ng{y nay, sau đó hai mươi năm. Không có
gì đ|ng ngạc nhiên khi có một vài nhân chứng không d|m để lộ tên thật; một số thậm chí còn không dám mạo hiểm báo cáo về trường hợp chứng kiến của mình. C| nh}n tôi đ~ có trải nghiệm với hai người khác nhau – một phóng viên và một nhân viên NATO – mà tôi biết nhiều năm nay: Họ báo cáo bằng lời về hai trường hợp chứng kiến kỳ lạ nhưng không muốn (hoặc không d|m) đưa bất cứ điều gì lên giấy cả.
Vấn đề UAP cần phải tiếp cận một c|ch nghiêm túc, nhưng kh|ch quan. Trên thực tế, chúng ta đang đối mặt với một câu hỏi rất quan trọng: Phải chăng bầu trời của chúng ta đang bị xâm phạm bởi những kẻ đột nhập bí ẩn? Các tuyên bố giả và thông tin sai lệch từ những kẻ cố gắng chế nhạo hiện tượng UAP đang bị lợi dụng bởi những kẻ không chịu chấp nhận việc các vụ chứng kiến vẫn chưa giải thích được và có khả năng một loại công nghệ n{o đó chưa biết. Đ|ng buồn l{ điều này không chỉ t|c động mạnh đến các nhân chứng mà còn làm giảm tinh thần trách nhiệm của Chính phủ. Không một lãnh tụ chính trị nào của chúng ta muốn dính d|ng đến vấn đề UAP. Biết rằng đa số dân chúng quan tâm nhiều hơn đến các nhu cầu trước mắt và ngắn hạn, nên các lãnh tụ chính trị tập trung giải quyết các vấn đề n{y đồng thời phản đối các vấn đề lâu dài, mang tính chiến lược. Họ tr|nh liên can đến UAP bởi họ sợ bị chế giễu và mất uy tín trong công chúng. Điều này giống như một củ khoai tây nóng hổi – đừng chạm vào nếu không muốn bị bỏng ngón tay.
Đại đa số c|c l~nh đạo quân sự đều gần như tự động từ chối trách nhiệm điều tra các vụ chứng kiến UAP, bởi vì điều này không nằm trong thẩm quyền của họ. Họ dành hết thời gian và sức lực cho các chiến dịch đang diễn ra v{ không quan t}m đến những vấn đề mà họ không nắm vững. Thêm v{o đó, nếu không bị các vật thể lạ không gian chưa x|c định đe dọa trực tiếp – theo tôi biết, gần đ}y không có b|o c|o về sự cố an ninh nào – thì việc điều tra c|c trường hợp chứng kiến UAP không nằm trong danh s|ch ưu tiên của các tư lệnh quân sự, và họ sẽ không tiến h{nh điều tra. Báo cáo về UAP bị coi là trở ngại, là sự can thiệp mất thời gian vào công việc thường ngày.
Những người có thẩm quyền dùng một biện ph|p để dễ dàng chặn dòng câu hỏi phiền phức lại bằng c|ch đưa ra lời giải thích giả về các hiện tượng được b|o c|o như họ từng làm nhiều lần trước đ}y. Trong một chừng mực n{o đó, chiến thuật này có tác dụng dập tắt những lời đồn thổi, đặc biệt là khi chỉ có duy nhất một sự kiện; nhưng nó không giải quyết được cốt lõi vấn đề. Ngược lại, nó tạo ra sự thiếu tin tưởng và nghi ngờ giữa những người được chứng kiến sự việc v{ cơ quan chịu trách nhiệm.
https://thuviensach.vn
Đối với bên quân sự, chuyện còn rắc rối hơn khi c|c sự việc tiếp tục diễn ra, không phải một lần mà là nhiều lần. C|c cơ quan quốc phòng bị đặt dưới áp lực phải đưa ra c}u trả lời thuyết phục. Điều không may là trong suốt l{n sóng UAP nước Bỉ, không hề tồn tại câu trả lời như thế.
Chỉ có một giải pháp duy nhất: nói lên sự thật. Sự thật là Không quân không thể x|c định được bản chất của các vụ chứng kiến. Thật chẳng dễ dàng gì khi phải thừa nhận rằng c|c cơ quan phụ trách Phòng không và Quản lý Không gian không đủ khả năng tìm ra c}u trả lời chấp nhận được, nhưng theo ý kiến của tôi, điều này còn tốt hơn l{ đưa ra lời giải thích giả. Chính phủ Bỉ đ~ trung thực và công khai thừa nhận rằng họ không thể giải thích được nhiều trường hợp.
Tuy nhiên, các quan chức quân sự không nên chờ đợi rồi mới h{nh động khi bị công chúng và truyền thông thúc ép. Họ nên quan t}m đến các khả năng có thể xảy ra về an ninh của các hoạt động bất thường trên bầu trời. Nếu những nhân chứng đ|ng tin cậy báo cáo về sự xuất hiện của UAP m{ Cơ quan H{ng không D}n dụng và hệ thống Phòng thủ Không gian không tiếp nhận hoặc xác minh, phải thừa nhận rằng có thể có vấn đề và cần phải nỗ lực tiến hành điều tra sâu với sự tham gia của c|c chuyên gia đủ trình độ.
Điều gì xảy ra nếu những phi thuyền n{y có ý định hiếu chiến hơn? Ai sẽ l{ người chịu trách nhiệm nếu có sự cố xảy ra? Câu hỏi vẫn l{: Cơ quan qu}n sự nào dám xử lý vấn đề này, hay nói đúng hơn, cơ quan qu}n sự nào dám công nhận tồn tại vấn đề này? Phải chăng chính s|ch “đ{ điểu” n{y l{ c|ch tiếp cận đúng đắn?
Giải quyết vấn đề UAP sẽ là một bước tiến vượt bậc trong khoa học nhân loại. Tuy nhiên, có vẻ như cần phải có một lời thức tỉnh để chúng ta chính thức thừa nhận l{ đang có vấn đề. Một tai nạn lớn sẽ đóng vai lời thức tỉnh đó, nhưng đ}y không phải thứ chúng ta mong đợi; ngược lại, đ}y l{ điều chúng ta muốn tránh. Tất cả chúng ta phải sẵn sàng cho làn sóng UFO tiếp theo, dù xảy ra ở bất cứ đ}u.
https://thuviensach.vn
3. Phi công: Cánh cửa duy nhất mở ra thế giới chưa biết
Như chúng ta biết, cho đến nay dường như UFO nước Bỉ chưa tạo ra bất cứ mối nguy hiểm nào cho sự an toàn của m|y bay khi đang vận h{nh, v{ tướng De Brouwer khẳng định rằng các vật thể này không biểu hiện h{nh vi đe dọa n{o. Nhưng, như tôi đ~ nói tại điểm thứ hai trong năm điểm cần cân nhắc ở phần Giới thiệu, không phải lúc n{o cũng vậy. Trong các báo
cáo thuyết phục nhất của chúng tôi về việc chạm trán UFO, một số báo cáo do Không quân v{ c|c phi công thương mại cung cấp, v{ đôi khi an to{n h{ng không đ~ bị tổn hại.
Không lâu sau khi công bố câu chuyện đầu tiên của tôi về Báo cáo COMETA trên tờ Boston Globe, tôi trở nên quan t}m đến vấn đề UFO v{ an to{n h{ng không. Dù sao đi nữa, nếu những vật này thực sự tồn tại ngo{i kia, người ta mong rằng ít nhất một số phi công sẽ có lần nhìn thấy nguồn ánh sáng lóa mắt lúc bay đêm, hoặc những hình tam giác khổng lồ buổi ban ngày, hay những chiếc đĩa kim loại bay vun vút qua cửa sổ khoang lái. Thậm chí, biết đ}u h{nh kh|ch sẽ bị nguy hiểm nếu thấy mình ở quá gần một vật thể bay không x|c định bất ngờ xuất hiện. Người ta có thể dễ d{ng hình dung được điều đó khi chứng kiến một vật thể như vậy ở độ cao hơn 10.000 mét – không có c|nh nhưng lại nhanh v{ cơ động hơn nhiều so với chiếc máy bay phản lực ì ạch chứa một tù nhân – chắc hẳn phải đ|ng sợ hơn nhiều so với việc nhìn thấy vật thể đó khi người ta an to{n đặt chân trên mặt đất.
Cực kỳ ngạc nhiên, tôi nhanh chóng phát hiện ra rằng vừa mới có một bản báo cáo 90 trang về chủ đề của chúng ta từ nhà nghiên cứu giỏi nhất thế giới trong vấn đề các vụ chạm trán giữa phi công với UFO. Hơn nữa, tôi nhận ra rằng, cuộc nghiên cứu khoa học được ghi chép cẩn thận này có thể đóng vai trò “bản lề tin tức” cho một câu chuyện khác, giống như b|o c|o COMETA trước đ}y. B|o c|o mang tên: “An to{n H{ng không ở Mỹ - Một nhân tố trước đ}y bị l~ng quên” của Tiến sĩ Richard Haines - nhà khoa học nghiên cứu cao cấp đ~ nghỉ hưu thuộc NASA-Ames và là cựu Ch|nh văn phòng Nhân tố Con người Không gian của NASA - là một cuộc nghiên cứu đ|ng kinh ngạc, với hơn 50 trang tóm tắt c|c trường hợp liên quan đến phi công v{ phi h{nh đo{n. Tất nhiên, “nh}n tố bị l~ng quên” đó l{ Vật thể lạ Không gian Không x|c định, hay còn gọi là UAP.
Bản báo cáo phản |nh hơn một trăm trường hợp phi công chạm trán với rất nhiều loại UAP, kể cả 56 trường hợp hụt ở cự ly gần, tất cả đều ảnh hưởng đến sự an toàn của máy bay. Hầu hết c|c trường hợp đều có đông nh}n chứng và nhiều trường hợp được hậu thuẫn bằng liên lạc qua radio mặt đất và chứng thực của radar. Những phi công từng trải trình bày về rất
nhiều vật thể, từ đĩa bạc tới quả cầu lửa màu xanh lá cây, bay lòng vòng quanh máy bay chở khách, bay song song bất chấp nỗ lực chạy trốn của phi công, hoặc chiếu khắp buồng lái bằng thứ ánh sáng chói mắt. Tiến sĩ Haines ghi chép lại c|c trường hợp về t|c động điện từ lên sự di chuyển của máy bay và hệ thống điều h{nh liên quan đến các UFO ở gần đó, hoặc trường hợp phi công đột ngột cho máy bay hụp xuống để tránh va chạm. Ông viết rằng, phi h{nh đo{n mất khả năng thực hiện nhiệm vụ một cách an toàn khi thành viên của họ gặp phải “những vật thể lạ phát sáng và/hoặc rắn chắc vô cùng kỳ quái, bất ngờ và kéo dài vụt
https://thuviensach.vn
hiện ra gần m|y bay”. Mối nguy hiểm do các vật thể lạ n{y g}y ra khi đang bay nằm ở phản ứng của con người nhiều hơn ở h{nh động của UAP, bởi những vật thể này không tỏ ra hiếu chiến hoặc thù địch, v{ dường như chúng có khả năng tr|nh được va chạm nhờ thực hiện những cú ngoặt tốc độ cao trong nháy mắt.
Là tác giả của hơn 70 trang viết trên những tạp chí khoa học h{ng đầu v{ đ~ công bố hơn 25 báo cáo của Chính phủ Mỹ cho NASA, tiến sĩ Haines l{ chuyên gia về thể hiện của con người, thiết kế công nghệ v{ tương t|c giữa con người với máy tính khi còn làm việc cho NASA. Với đóng góp cho c|c dự án Gemini và Apollo của Mỹ, cũng như cho Skylab v{ Trạm Không gian, năm 1988, ông nghỉ hưu sau hai mươi năm l{m một nhà khoa học không gian cao cấp tại
Trung tâm Nghiên cứu NASA - Ames. Sau đó, ông trở thành nhà khoa học nghiên cứu cao cấp tại Viện nghiên cứu Khoa học Máy tính Tiên tiến thuộc Tập đo{n RECOM Technologies và Tập đo{n Raytheon tại Trung tâm Nghiên cứu NASA-Ames cho đến năm 2001.
Từ những năm 1960, Haines bất ngờ quan t}m đến đề t{i UFO, khi ông đang tiến hành nghiên cứu về giả lập chuyến bay cho NASA. Theo lời ông giải thích, phi công thương mại tình nguyện đến cơ sở của ông và lái thiết bị giả lập để phục vụ cho nghiên cứu về an toàn h{ng không, điện tử hàng không và nhiều lĩnh vực kh|c. “Đôi khi, có phi công kể cho tôi nghe về một trải nghiệm từng gặp khiến tôi cho|ng v|ng”, Haines nói trong một cuộc phỏng vấn năm 2009. Mặc dù thời đó ông đ~ nghe nói đến UFO, ông vẫn tuyệt đối không quan tâm đến chúng. “Từ những nhân chứng rất đ|ng tin cậy này, dần dần tôi nghe được nhiều câu chuyện hơn, vì vậy đề tài này bắt đầu khiến tôi chú ý. Tôi tự nhủ, “Tôi có thể giải thích những chuyện này; chúng là hiện tượng tự nhiên hoặc là những vật thể lạ bị nhìn nhầm trong mắt con người, l{ lĩnh vực tôi hiểu rất rõ nhờ nghiên cứu thị gi|c con người và quang học. Vì vậy, tôi bắt đầu với tư c|ch một người hoài nghi bác bỏ tất cả. Nhưng c{ng nghiêm túc nhìn v{o đề tài này, tôi càng tin rằng ở đó có thứ gì đó. Thứ n{y đ|ng để theo dõi. Nhưng c|c đồng nghiệp của tôi không có ai đang làm việc này cả”. Sau đó, ông bắt đầu thu thập dữ liệu một cách có hệ thống và báo cáo của những người tận mắt chứng kiến, suy nghĩ rất nhiều đến việc phân tích chúng và làm việc này kể từ bấy đến giờ.
Ng{y nay, ông đ~ x}y dựng được một cơ sở dữ liệu quốc tế với hơn 3.400 trường hợp lần đầu chứng kiến UFO của c|c phi công thương mại, qu}n đội v{ tư nh}n, đặc biệt chú ý đến những trường hợp an toàn hàng không bị đe dọa, khác với những trường hợp chứng kiến nhưng vật thể đó không t|c động gì đến máy bay hoặc phi h{nh đo{n.
Trên thực tế, trong nhiều năm, ông v{ cộng sự vẫn luôn cố gắng cảnh báo với ngành hàng không về ảnh hưởng của những vật thể lạ không gian chưa biết. Năm 2001, cùng với giám đốc điều hành Ted Reo, ông thành lập Trung tâm Báo cáo Hàng không Quốc gia về Vật thể lạ Bất thường (NARCAP), tổ chức nghiên cứu phi lợi nhuận quốc tế đóng vai trò một trung tâm báo cáo bí mật cho c|c phi công, phi h{nh đo{n v{ kiểm so|t viên không lưu không sợ phải báo cáo về c|c trường hợp chứng kiến. Các nhà khoa học ở NARCAP thu thập và phân tích dữ liệu chất lượng cao để hiểu s}u hơn về bản chất của tất cả các loại vật thể lạ không gian không x|c định có khả năng đe dọa đến an toàn hàng không. Với kinh nghiệm chuyên sâu trong ngành hàng không và máy bay từ khoảng 10 quốc gia, các cố vấn khoa học và kỹ thuật của nhóm đ~ cùng với nhiều chuyên gia khác, từ địa vật lý và tâm lý học đến khí tượng
https://thuviensach.vn
học và vật lý vũ trụ đ~ tập hợp các nghiên cứu và xuất bản “C|c b|o c|o kỹ thuật” trên website của nhóm.
Tôi có vinh dự được biết rõ về Haines, và trong những năm qua, ông mời tôi tham gia một số cuộc họp thường niên của nội bộ NARCAP, lần cuối cùng vào tháng Bảy năm 2008. Tôi hân hạnh được gặp rất nhiều chuyên gia tận tụy nói trên. Họ đ~ tạo nên mạng lưới lớn nhất v{ đ|ng tin cậy nhất của các chuyên gia giỏi ng{y nay đang nghiên cứu về đề tài này, và họ đang thực hiện một công việc tuyệt vời dù phải đối mặt với nhiều trở ngại. Tại các buổi họp mặt bàn tròn này, họ giới thiệu về tài liệu và các cuộc nghiên cứu đang được tiến hành, thảo luận về những chiến lược nhằm tiếp cận nhiều hơn đến cộng đồng h{ng không, đảm bảo rằng NARCAP vẫn khác biệt so với các nhóm nghiên cứu về UFO mà không tập trung vào vấn đề an toàn hàng không và ít áp dụng phương ph|p tiếp cận khoa học chính xác.
Tuy nhiên, những nỗ lực của nhóm nhằm đưa vấn đề n{y v{o vũ đ{i khoa học và cộng đồng h{ng không đều như nước đổ l| khoai. “Trong đầu tôi hơi có chút nghi ngờ, không biết có lời thảo luận hợp lý nào về những bằng chứng cho thấy sự hiện diện và hành vi của UAP trên bầu trời của chúng ta đang nhanh chóng đ|nh bạt đi t|c động lên hai thế hệ người Mỹ vẫn được nhắc đi nhắc lại khác hẳn hay không: đề t{i UAP, trong trường hợp tốt nhất, nên được đưa v{o thể loại văn học dân gian, còn tệ nhất là bị xem như một kiểu tuyên truyền độc hại”, tiến sĩ Haines gần đ}y nhận xét trong một e-mail. “Nhưng chúng ta vẫn phải tiếp tục hướng đến mục tiêu chấp nhận sự thật ở nơi đ}u v{ tại thời điểm nào tìm ra nó. Làm ít đi bất cứ điều gì đều đặt bản thân chúng ta vào một tương lai có khả năng gặp nguy hiểm”, ông chia sẻ.
Ngoài những nỗ lực pháp lý nhằm đương đầu với các vấn đề an toàn, tôi trở nên thích thú với vai trò tuyệt đối trung tâm và cốt yếu mà phi công có thể đảm nhiệm trong công việc đơn giản là ghi chép lại các UFO bí ẩn và khó nắm bắt này, dù an toàn có phải là một yếu tố hay không, vì họ đại diện cho những người quan sát giàu kinh nghiệm nhất v{ được đ{o tạo tốt nhất đối với mọi vật thể biết bay. Có khả năng nhanh chóng x|c định và phản ứng với bất cứ thứ gì gây nguy hiểm cho chuyến bay, phi công cần phải có kiến thức thực tiễn về tất cả các loại máy bay, các chuyến bay thử nghiệm của quân sự và những hoạt động đặc biệt trên không kh|c, như thử tên lửa cũng như c|c hiện tượng thời tiết và tự nhiên bất thường. Phi công chuyên nghiệp thừa sức phân biệt một vật lạ thật sự với bất cứ những điều kể trên. Còn có nguồn dữ liệu nào về UFO tốt hơn cơ chứ? Ngành hàng không sẽ ở vị thế cung cấp những thông tin có thể tăng đ|ng kể kiến thức về hiện tượng UFO chỉ khi các nhà khoa học của chúng ta muốn khai thác nó. Các chuyên gia này bỏ ra không biết bao nhiêu thời gian ngồi sau một cánh cửa sổ duy nhất dẫn vào nhiều dặm trong bầu trời thường l{ quang đ~ng, một nền tảng hoàn hảo để quan sát những chi tiết phi thường về hành vi và bề ngoài của UFO. Phi công có lẽ sẽ x|c định chính xác khoảng cách và vận tốc của vật thể lạ, cũng như kích thước tương đối của nó - yếu tố vốn khó ước lượng hơn từ mặt đất. Họ cũng có thể ghi chép lại t|c động nhất thời của c|c trường điện từ lên thiết bị khoang lái, cung cấp những manh mối có ích về bản chất của bất cứ thứ gì phát ra từ vật thể đó. Có khả năng giữ bình tĩnh v{ tập trung trong suốt những tình huống căng thẳng bất ngờ, phi công có thể báo cáo chính xác và rõ ràng về những sự kiện bên ngoài - sử dụng ra-dar trên máy bay và giao tiếp với kiểm so|t không lưu qua ra-dar mặt đất - tập trung vào vật thể. Họ có thể liên hệ với
https://thuviensach.vn
máy bay ở gần và yêu cầu đến khu vực đó, hoặc máy bay phản lực quân sự có thể được phóng lên nếu việc chạm trán diễn ra trong thời gian d{i. Hơn nữa – rất đ|ng quan t}m đối với tất cả chúng ta – th{nh viên phi h{nh đo{n sẽ có khả năng chụp ảnh và quay phim thật rõ về những cuộc chạm tr|n kéo d{i. C|c trường hợp độc đ|o n{y có thể biến bất cứ chiếc máy bay phản lực nào thành một phòng thí nghiệm bay chuyên dụng cho việc nghiên cứu các hiện tượng vật thể lạ hiếm gặp. Theo cách này, kể từ những năm 1950 đến nay, người ta đ~ có được bằng chứng hữu ích về UFO trong rất nhiều trường hợp quan trọng, không chỉ làm dấy lên mối quan ngại về an toàn mà còn bổ sung rất nhiều vào cứ liệu lịch sử.
Phi công cũng thuộc nhóm nhân chứng ít có khả năng thêu dệt hoặc phóng đại báo cáo về những vụ chứng kiến lạ thường. Trên thực tế, hầu hết đều muốn không bao giờ phải đối mặt với tình trạng tiến tho|i lưỡng nan khi nhìn thấy UFO và phải suy nghĩ xem có nên b|o cáo hay không. Theo Haines, từ trước đến nay, báo cáo về sự hiện diện của UAP đủ để đe dọa sự nghiệp của một số phi công, và vì lý do này nên hầu hết đều chọn cách im lặng.
Từng l{m cơ trưởng cho United Airlines trong 35 năm với hơn 30.000 giờ bay v{ được trao tặng Hu}n chương Bay cao quý của Không quân, Neil Daniels là một trong những phi công sợ phải báo cáo về trường hợp mình nhìn thấy, mặc dù thân máy bay của ông có bị ảnh hưởng. Năm 1977, ông cùng với viên phi công bay cùng và kỹ sư chuyến bay nhìn thấy một “quầng ánh sáng cực tròn, rất rực rỡ phát ra từ mỏm c|nh” c|ch chiếc máy bay United DC 10 của họ khoảng 1.000 mét lúc đang trên đường từ San Francisco về Boston Logan. Khi đang ở chế độ bay tự động, chiếc máy bay chở khách bị ép phải rẽ trái, rõ ràng bị kéo bởi nhiễu từ của vật thể đó, khiến Trung tâm Boston phải hỏi, “United 94, c|c anh đang đi đ}u vậy?”. Cơ trưởng Daniels trả lời: “Ôi, để tôi tìm hiểu xem đ~. Tôi sẽ báo cho các anh biết sau”.
Sau đó, viên cơ trưởng và phi công thứ nhất nhận thấy rằng cả ba chiếc la bàn của họ đều đang chỉ c|c hướng khác nhau, và tại thời điểm đó họ cố tình bỏ chế độ bay tự động để lái bằng tay. (Haines chỉ ra rằng, lúc đó, bộ cảm ứng từ cung cấp cho la bàn kiểm soát chế độ
bay chính là bộ cảm ứng ở gần chiếc UAP nhất). Nguồn sáng mạnh rọi theo máy bay ở cùng độ cao trong v{i phút, sau đó nhanh chóng biến mất.
Cơ trưởng Daniels nói rằng vật thể phát sáng trên rời đi nhanh đến mức ông không hiểu làm thế nào mà con người lại tạo ra được một cỗ m|y như vậy. Nhưng bất kể nó l{ gì đi nữa, ông nói, thì “nó cũng đ~ ph| vỡ từ trường quanh m|y bay đến mức có thể kéo được máy bay ra khỏi lộ trình”.
Cả Daniels lẫn phi h{nh đo{n của ông, không ai báo cáo về sự kiện này. Nhân viên kiểm soát không lưu không hỏi gì thêm về sự xáo trộn của chuyến bay. Cứ như thể tất cả mọi người đều muốn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng Daniels không thể quên được những gì m{ ông đ~ tận mắt chứng kiến. Bảy th|ng sau, khi đang đi săn vịt với ông sếp của mình ở United Airlines, ông nhất thời động lòng và quyết định kể câu chuyện kia ra. Thật không may, ông phát hiện ra rằng bản năng ban đầu của mình về việc giữ bí mật lại l{ điều đúng đắn. “Tôi rất tiếc khi phải nghe thấy điều n{y”, ông sếp của Daniels cảnh b|o. “Chuyện không hay có thể xảy ra cho phi công nào nói rằng đ~ chứng kiến những việc như thế”.
https://thuviensach.vn
Giờ đ}y lúc đ~ nghỉ hưu, Daniels không còn qu| lo lắng về sự an toàn cho chiếc máy bay của mình tại thời điểm đó. Nhưng, Daniels vẫn còn một câu hỏi chưa có lời giải đ|p rằng, nếu một chiếc UFO có thể kéo máy bay ra xa khỏi lộ trình, liệu nó có thể gây hại nhiều hơn khi đến gần hơn?
https://thuviensach.vn
4. Tôi chạm trán với UFO của Cơ trưởng Júlio Miguel Guerra
Năm 1982, phi công Julio Guerra thuộc Không quân Bồ Đ{o Nha tình cờ nhìn từ cửa sổ khoang lái xuống mặt đất phía dưới và nhìn thấy một chiếc đĩa kim loại đang bay ở cự ly thấp. Bỗng nhiên, nó vọt thẳng về phía ông với tốc độ rất nhanh. Trong suốt một chuỗi sự kiện kéo dài, vật thể này thể hiện rất nhiều động tác ở sát sạt chiếc máy bay cỡ nhỏ của Guerra, và có cả hai phi công Không qu}n kh|c cũng chứng kiến cảnh n{y khi được gọi đến hiện trường. Kể từ khi rời Không qu}n v{o năm 1990 sau mười t|m năm phục vụ, Guerra l{m cơ trưởng cho Portugália Airlines, h~ng h{ng không thương mại lớn nhất Bồ Đ{o Nha. Là một phi công trẻ của Không quân, ông không thấy sợ hãi với trải nghiệm này và vẫn tiếp tục yêu nghề bay. Không bao giờ chứng kiến thêm một chiếc UFO nào nữa, nhưng Ông vẫn nhớ đến sự kiện l{m thay đổi cả cuộc đời của mình hết sức rõ ràng.
V{o s|ng ng{y 2 th|ng Mười Một năm 1982, tôi đang l|i chiếc DHC-1 Chipmunk về phía bắc tại khu vực núi Montejunto và Torres Vedras gần căn cứ không qu}n OTA. Hôm đấy là một ng{y đẹp trời, quang đ~ng, không m}y, v{ tôi đang bay theo hướng dẫn của khu vực công t|c, vùng E (echo), định sẽ lên tới độ cao 1.800 mét để tập nhào lộn. Là một trung úy hai mươi chín tuổi có mười năm phục vụ trong Không qu}n, tôi đang l{ người hướng dẫn bay thuộc phi đội 101 Không quân, bay một mình trong chiếc máy bay của mình.
Vào khoảng 10h50 s|ng, khi đang bay qua vùng Maxial ở độ cao 1.600 đến 1.700 mét, tôi nhận thấy ở bên dưới mình và ở bên trái, gần mặt đất, có một chiếc “m|y bay” kh|c. Nhưng sau vài giây, tôi thấy dường như chiếc máy bay này chỉ có một thân. Nó không có cánh và chẳng có đuổi, chỉ có một khoang lái! Hình bầu dục. Máy bay kiểu gì thế nhỉ?
Tôi lập tức quay máy bay lại 180 độ sang bên trái nhằm đi theo v{ x|c định “vật thể” n{y, vốn đang bay về phía nam. Bỗng nhiên, vật thể đó bay vọt lên độ cao 1.600 mét của tôi trong thời gian chưa tới mười giây. Nó dừng lại ngay trước mặt tôi, ban đầu hơi thiếu ổn định, dao động và chập chờn một chút, sau đó nó ổn định v{ đứng yên – một chiếc đĩa kim loại bao gồm hai nửa, một ở trên và một ở dưới với một loại đai bao quanh ở giữa, sáng rực, phần trên phản chiếu ánh mặt trời. Nửa bên dưới có màu tối.
Nghệ thuật Nội thất 009, 010
Ban đầu, nó di chuyển cùng với máy bay của tôi, sau đó nó bay sang tr|i với tốc độ kinh khủng theo quỹ đạo lớn hình elip, khoảng 1.600 mét về phía Nam v{ hơn 3.000 mét về phía Bắc, luôn luôn từ bên trái sang bên phải, lặp đi lặp lại lộ trình này. Tôi cố gắng theo dõi nó trong tầm mắt.
Khi nhận ra đ}y l{ một vật thể không x|c định, ngay lập tức tôi gọi cho tháp và báo với kiểm soát viên rằng có một vật thể lạ đang bay vòng quanh tôi. Cũng như những người khác trên ba bốn chiếc máy bay khác, anh ta trả lời chắc đấy là một loại khí cầu n{o đó thôi. V{i phi công đang bay ở c|c vùng kh|c cười nhạo chuyện n{y, v{ tôi đ|p lại bằng cách bảo nếu
https://thuviensach.vn
không tin thì họ cứ đến mà xem tận mắt. Tôi bảo rằng nếu đấy là khí cầu thì làm sao nó có thể bay vọt từ mặt đất lên tới độ cao 1.600 m trong v{i gi}y được? Câu trả lời chỉ là im lặng. Họ bắt đầu hỏi về vị trí cũng như khu vực công tác của tôi, v{ hai người bạn đồng nghiệp là sĩ quan Không qu}n, Carlos Garcês v{ António Gomes, bảo rằng sẽ đến chỗ tôi.
Trong khi chờ đợi và quan sát, tôi muốn biết thêm về vật thể n{y. Dù đến gần rồi nhưng tôi vẫn không biết nó là vật gì. Một mình tôi xoay xở với nó khoảng mười lăm phút - nhưng cảm gi|c như d{i đến vô tận - không tài nào biết được sắp sửa xảy ra chuyện gì hoặc nó có trở lại nữa không mỗi khi bắt đầu lộ trình. Tôi cứ ở đó v{ tập trung quan sát vật thể này lặp đi lặp lại lộ trình elip quanh máy bay của mình.
Khoảng mười lăm phút sau, khi Garcês v{ Gomes đến bằng chiếc Chipmunk, họ hỏi qua radio “nó đ}u rồi?” Tôi cho họ vị trí, và sau khi họ nhìn thấy nó tôi cảm thấy dễ chịu hơn, bởi vì bây giờ đ~ có thêm hai phi công Không qu}n nhìn thấy điều tôi được chứng kiến. Họ ở đó với tôi khoảng 10 phút trong khi vật thể này cứ tiếp tục bay lòng vòng, vòng sau gần như giống hệt vòng trước, còn chúng tôi thì trao đổi với nhau qua radio. Tôi ở bên trong quỹ đạo còn họ thì ở bên ngo{i, do đó vật thể này di chuyển giữa hai chiếc máy bay. Vì lý do này, chúng tôi có thể ước tính được kích thước của nó tương ứng với thân chiếc Chipmunk (7,75m): khoảng 2,5 đến 3m.
Khoảng mười phút sau, tôi vẫn tò mò và thực sự muốn biết thêm về vật thể này, vì vậy tôi quyết định can thiệp, nghĩa l{ tôi sẽ bay thẳng về phía nó nhưng hơi lệch sang một bên để buộc nó phải thay đổi quỹ đạo. Tôi b|o cho hai người đồng nghiệp Không quân ở đó về kế hoạch can thiệp của mình. Vì tốc độ của vật thể n{y nhanh hơn rất nhiều so với máy bay của
tôi, tôi bay thẳng tới một điểm nằm dọc theo đường bay trên quỹ đạo hình elip. Nó bay đến chỗ tôi v{ bay trên đầu tôi, ngay trên đỉnh chiếc máy bay của tôi và dừng lại ở đó, giống như chiếc trực thăng hạ c|nh, nhưng nhanh hơn nhiều, phá tan mọi quy luật về khí động lực. Nó
ở rất gần máy bay của tôi, chỉ khoảng 5m. Tôi hoảng hồn. Tôi nhắm mắt lại v{ lúc đó cứng đờ người, không hề phản ứng.
Không có chút va chạm nào cả!
Sau đó, trong nh|y mắt nó bay về hướng núi Sintra ra biển. Tất cả mọi chuyện xảy ra nhanh đến mức tôi không thể làm bất cứ điều gì với chiếc máy bay của mình để thử và tránh vật thể đó. Một trong hai phi công còn lại chứng kiến toàn bộ sự việc.
Nhiều lần, vật thể đó đ~ đến rất gần và tôi có thể xác nhận rằng nó có hình tròn với hai nửa trông giống như hai chiếc mũ chỏm ôm sát vào nhau. Tôi thận trọng nhìn nửa dưới và thấy nó có màu pha giữa đỏ và nâu, có một cái lỗ hoặc một điểm đen ở giữa. Dải trung tâm trông giống như vật thể n{y được trang bị một loại lưới, có thể có một ít đèn, nhưng rất khó nhìn vì mặt trời quá sáng và chói.
Ngay sau khi hạ cánh, ba chúng tôi mỗi người viết một báo cáo chuẩn hết sức chi tiết về sự kiện này và máy bay của chúng tôi được kiểm tra thiệt hại, nhưng chúng tôi không thấy bất cứ ai bên phía Không quân hé lộ bất cứ điều gì thêm, và phía quân sự cũng chẳng phỏng vấn
https://thuviensach.vn
chúng tôi. Một thời gian sau, tướng José Lemos Ferreira, Tham mưu trưởng Không quân Bồ Đ{o Nha, cho phép công bố tất cả mọi hồ sơ với một nhóm khoa học và chuyên gia.
Năm 1957, đích th}n tướng Ferreira nhìn thấy một vật thể lấp l|nh khi đang chỉ huy một đội bay đêm giữa Ota Base thuộc Bồ Đ{o Nha v{ Cordova thuộc Tây Ban Nha. Ba phi công khác của Không quân trên những chiếc máy bay riêng biệt cũng nhìn thấy các vật thể lạ này - ban đầu là một vật thể lớn v{ sau đó l{ 4 “vệ tinh” nhỏ từ đó bay ra. Nhận thức được tầm quan trọng về mặt khoa học của các loại vật thể này, vì vậy ông báo cáo sự việc với Dự án Blue Book do Không quân Mỹ vận hành.
Vì đ~ hiểu đôi chút về UFO, vị tướng công bố tất cả mọi thông tin về vụ đối mặt của tôi đang được Không quân Bồ Đ{o Nha nắm giữ, sau đó một cuộc điều tra khoa học d{i ng{y đ~ được mở ra v{o năm 1983 v{ ho{n tất v{o năm 1984. Nhóm chuyên gia bao gồm 30 người thuộc các chuyên ngành và học viện khác nhau, bao gồm lịch sử, tâm lý, vật lý, khí tượng, kỹ sư v{
các bộ môn khoa học khác. Cuộc điều tra có sự phối hợp giữa các nhà khoa học thuộc cả quân sự lẫn dân sự. Tôi quay trở lại khu vực nói trên v{ bay theo con đường mà vật thể đó đ~ bay vọt lên theo chiều thẳng đứng lúc tôi vừa nhìn thấy nó, vốn chỉ mất có v{i gi}y. Ước tính khoảng mười giây, và trong cùng khoảng c|ch đó, chúng tôi khẳng định rằng nó bay thẳng đứng với tốc độ trên 500 km/h. Trực thăng không thể l{m được điều này, và quan trọng hơn, con người bên trong không thể sống sót được với trọng lực tạo ra từ gia tốc cần có để thực hiện động tác bay lên cao này.
Vì tôi có thể chỉ cho những người điều tra xem trên bản đồ đường đi của vật thể trong quỹ đạo hình elip của nó tương ứng với c|c điểm trên mặt đất, họ có thể x|c định được vận tốc của nó ở vào khoảng 2.480 km/h. Tốc độ này thật khó tin, đặc biệt là với những động tác mà nó thể hiện. Tôi không biết có phải nó từ một vũ trụ hay một h{nh tinh kh|c đến hay không, hay là từ mặt đất n{y; đơn giản là tôi không biết. Từ bấy đến nay, chưa bao giờ tôi nhìn thấy một thứ gì giống như vậy.
Nhóm khoa học nghiên cứu tất cả mọi dữ liệu cũng như ba bản báo cáo của phi công, và sau cuộc gặp mặt toàn bộ 30 nh{ điều tra ở Porto v{o năm 1984, nhóm đưa ra một bản phân tích gồm hơn 170 trang giấy. Họ đ~ l{m hết khả năng để tìm hiểu về trường hợp n{y, nhưng không thể đưa được ra lời giải thích cho nó. Họ kết luận rằng vật thể này vẫn chưa được xác định.
Tôi kể cho giới truyền thông nghe về trải nghiệm của bản thân và không gặp rắc rối gì cả; câu chuyện được đăng tải nghiêm túc trên nhiều tờ báo và truyền hình bởi vì có tới ba phi công Không quân liên quan. Kể từ đó, mọi người bắt đầu gặp để kể cho tôi nghe về các sự kiện UFO kh|c, nhưng hầu hết đều không muốn công khai.
Trước tôi còn có một sự kiện khác xảy ra ở Bồ Đ{o Nha. Một phi công Không qu}n, l{ đồng nghiệp của tôi, nhìn thấy một phần vật thể đằng sau đ|m m}y, có vẻ như có hai hoặc ba cửa sổ. Anh bị mất kiểm soát chiếc máy bay Dornier DO-27 của mình, rơi xuống, và chỉ lấy lại được kiểm soát khi xuống đến trên đầu ngọn cây. Lời anh được ghi lại trên băng kiểm soát không lưu, v{ anh nghĩ rằng như thế là hết. Tôi có mặt ở căn cứ khi anh hạ cánh và ngay lập tức anh kể cho cả nhóm chúng tôi nghe, sau đó viết báo cáo. Các kỹ sư cố gắng tìm hiểu
https://thuviensach.vn
nguyên nhân làm thế nào mà anh lại bị mất kiểm soát. Về sau, một số kỹ sư không thuộc Không qu}n đến khu nhà chứa chiếc máy bay của anh cùng với nhiều chiếc máy bay khác giống hệt. Họ có thể x|c định được chiếc máy bay của anh nhờ sử dụng thiết bị đo phóng xạ; nó bị nhiễm nặng, và không ai giải thích được tại sao.
Về sau, người phi công này trở thành phi công dân sự, giống như tôi. Sau 18 năm phục vụ trong Không quân, kết thúc v{o năm 1990, tôi bắt đầu các chuyến bay thương mại và hiện nay đang l{ cơ trưởng của Portugália Airlines (TAP), mặc dù tôi vẫn bay một mình. Tôi vẫn không hiểu nổi hồi năm 1982 mình đ~ nhìn thấy c|i gì, nhưng tình yêu của tôi d{nh cho đôi cánh vẫn cháy bỏng như ng{y n{o. Mặc dù khó tin, cuộc chạm tr|n ng{y xưa chẳng hề thay đổi được điều đó.
https://thuviensach.vn
5. Vật thể lạ Không gian Không xác định với An toàn Hàng không
Richard F. Haines, Ph.D.
An toàn là yếu tố quan trọng h{ng đầu đối với bất cứ người nào lái máy bay hoặc liên quan đến nghề bay. Nhưng, hầu như chưa có người Mỹ n{o nghe nói đến việc nhìn thấy UAP có thể ảnh hưởng tới an toàn chuyến bay. Các sự kiện n{y không được bất cứ cơ quan Chính phủ n{o điều tra, cũng như c|c sự kiện kh|c t|c động tới máy bay. Trên thực tế, các quan chức h{ng không đ~ không để cho chúng lọt ra ngoài bằng c|ch ngăn chặn quá trình báo cáo theo nhiều cách. Phi công nào có báo cáo chính thức về UAP sẽ bị chế giễu từ phía các quan chức Chính phủ và/hoặc chính hãng hàng không của mình v{ được chỉ thị không được báo cáo công khai về điều mình nhìn thấy. Th|i độ này không có lợi cho ai cả và trên thực tế, nó đặt tất cả chúng ta vào tình thế nguy hiểm hơn khi đi lại bằng m|y bay. Nó ngăn không cho cộng đồng khoa học thu thập những dữ liệu cần thiết để điều tra về nguồn gốc của UAP, đồng thời cũng khiến cho các hãng hàng không và tổ chức phi công không thể h{nh động hoặc cung cấp những phi công được đ{o tạo đặc biệt, có kiến thức về an toàn. Dù vậy, những vật thể lạ không gian bất thường này vẫn tiếp tục quấy nhiễu việc vận hành các chuyến bay thương mại, quân sự, v{ tư nh}n trong nhiều năm.
Sự kiện suýt chết mà trung úy Guerra mô tả ở Bồ Đ{o Nha năm 1982 mang đến một ví dụ thuyết phục về trường hợp mà an toàn hàng không bị một vật thể không x|c định thách thức, gần như theo bất cứ tiêu chuẩn nào: quân sự, tư nh}n, hay thương mại. Mỗi khi có thêm một phương tiện hàng không thuộc bất cứ loại nào không thể liên lạc được, tiếp cận với tốc độ cực nhanh, sau đó bất ngờ dừng lại cách máy bay của mình khoảng 5 mét, bất cứ phi công nào trên thế giới cũng đều có lý do chính đ|ng để lo ngại, thậm chí hoảng sợ. Trung úy Guerra và hai cộng sự sẽ được tuyên dương vì đ~ b|o c|o về sự kiện kỳ lạ này cho các quan chức, mặc dù áp lực đối với việc này ở châu Âu và Nam Mỹ bớt căng thẳng hơn so với ở đ}y. Thêm v{o đó, tướng Ferreira, Tham mưu trưởng Không quân Bồ Đ{o Nha tại thời điểm đó, vui vẻ cung cấp tất cả mọi tài liệu cho nhóm nghiên cứu khoa học đủ năng lực điều tra - một kịch bản m{ chúng ta không đủ may mắn được chứng kiến ở Mỹ. Nhưng tất cả mọi quốc gia đều chịu ảnh hưởng như nhau trước thực tế là UAP có thể xuất hiện không báo trước bất cứ lúc nào, tại bất cứ nơi đ}u.
Người ta đ~ b|o c|o một cách nhất quán về ba loại h{nh vi động lực của UAP cũng như hậu quả của chúng. Thứ nhất, và quan trọng hơn hết, là bay sát sàn sạt và những động tác tốc độ cao khác của UAP gần máy bay. Nhiều trường hợp xảy ra ở một khoảng c|ch tương đối nhỏ
- nói chung là khoảng vài chục mét - tính từ m|y bay đến vật thể lạ không gian được báo cáo, theo chuẩn mực hàng không liên bang của Mỹ v{ Anh được x|c định là suýt va chạm. Trong khi việc phi công ước tính khoảng c|ch đến UAP có thể chịu ảnh hưởng của bóng tối hoặc thiếu mốc đ|ng tin cậy để x|c định khoảng cách thị giác, nhìn chung các chuyên gia trình độ cao n{y kh| chính x|c v{ thường không sai lệch hơn một cấp cường độ.
https://thuviensach.vn
May mắn thay, có vẻ như trước mắt không có mối nguy trực tiếp n{o đối với an toàn hàng không xuất phát từ nguyên nhân va chạm khi đang bay, do động tác của c|c UAP đều được thể hiện ở cấp độ cao. Trong nhiều trường hợp, các vật thể này nhanh chóng tránh va chạm ở ngay phút cuối, v{ không đến lượt phi công phải thực hiện c|c động t|c n{y. Nhưng trong một số trường hợp, phản ứng của phi công có thể lại gây nên rắc rối. Để tránh cú va chạm đ~ nhìn thấy rõ với UAP, một số người thực hiện những thao tác kiểm soát quá mạnh khiến h{nh kh|ch v{ phi h{nh đo{n bị thương. V{ luôn luôn tồn tại nguy cơ phi công thực hiện thao tác sai tại thời điểm không hợp lý trong cuộc đối mặt sát sàn sạt này, dẫn tới va chạm giữa không trung.
Ví dụ, khi một chiếc máy bay tiếp nhiên liệu KB-50 của Không qu}n đang chuẩn bị hạ cánh trong đêm xuống Căn cứ Không quân Pope ở North Carolina thì phi công v{ phi h{nh đo{n phát hiện thấy một vật thể cùng những ánh sáng lạ. Trong lần tiếp cận cuối cùng, phi công
phải thực hiện động tác bay vòng quanh vật thể đó v{ bay lên cao trở lại, chờ cho nó đi khỏi. Nhân viên tháp Không quân nhìn thấy chiếc UAP lơ lửng trên sân bay và dùng ống nhòm quan sát nó khoảng hai mươi phút, sau đó tuyên bố rằng đấy không phải là bất cứ loại hình hiện tượng khí quyển nào cả. Quan chức Không quân thừa nhận rằng “chiếc UFO gây nguy hiểm cho hoạt động của máy bay trong khu vực” - theo một trong số những tuyên bố chính thức ít ỏi về ảnh hưởng của việc n{y được ghi chép lại.
T|c động thứ hai mà UAP có thể g}y ra đối với an toàn hàng không là ảnh hưởng đến chức năng bình thường của các thiết bị hướng dẫn không lưu, hệ thống kiểm soát chuyến bay, hoạt động radar, và giao tiếp bằng radio do chúng ph|t ra sóng điện từ (giả định như thế) và gây ra nhiễu. Rõ ràng, trong những trường hợp mà phi công phải phụ thuộc vào thiết bị, khả năng gặp sự cố hoặc tai nạn sẽ tăng lên khi t|c động điện từ bất thường khiến chúng không thể vận h{nh được. May mắn là trong hầu hết những trường hợp như thế, sau khi vật thể đó rời đi, c|c thiết bị đều trở lại hoạt động bình thường.
Cuối cùng, việc đối mặt với UAP ở cự ly gần sẽ khiến buồng l|i xao l~ng, phi h{nh đo{n mất tập trung và ảnh hưởng đến khả năng vận hành máy bay an toàn. Thật dễ hiểu khi chứng kiến những vật thể kỳ lạ hoặc những nguồn sáng không rõ nguồn gốc lướt qua bên cạnh hoặc bay quanh máy bay, bất cứ ai cũng đều có thể mất bình tĩnh, đặc biệt là những người chịu trách nhiệm cho sự an toàn của hành khách.
Những thông tin mà tôi thu thập được để ghi chép về c|c trường hợp UAP ảnh hưởng đến an toàn hàng không xuất phát từ nguồn dữ liệu rộng lớn của tôi, bao gồm báo cáo của phi công và kiểm so|t không lưu lấy từ nguồn chính thống của Chính phủ Mỹ và các Chính phủ
khác, các cuộc phỏng vấn riêng, và từ báo cáo của c|c đồng nghiệp quốc tế cộng tác chặt chẽ với Trung tâm Báo cáo Hàng không Quốc gia về Vật thể lạ Bất thường (NARCAP). Theo thống kê của chúng tôi, trong quãng thời gian trung bình của nghề bay thương mại, cơ hội để phi công nhìn thấy UAP cũng tương đương với cơ hội va chạm phải chim lúc đang bay hoặc gặp phải gió cắt cực đoan. Nguy cơ đối với an toàn thì không lớn, nhưng nó tiềm ẩn ý nghĩa rất lớn, vì vậy cần phải được xử lý như với bất cứ hiểm họa hiếm gặp n{o kh|c đối với vấn đề an toàn. Rất nhiều vấn đề xảy ra đối với an toàn chuyến bay không được báo cáo lại,
https://thuviensach.vn
hoặc báo cáo một c|ch sơ s{i, nhưng sự khác biệt ở đ}y l{ hiện nay, va chạm với chim và gió cắt đ~ được mọi người chấp nhận, còn UAP thì không.
Ba trường hợp xảy ra trên bầu trời Australia v{ New Zealand thu hút được sự quan tâm của rất nhiều người, minh họa cho những cảm gi|c m{ tôi đang đề cập tới. Vào ngày 22 tháng T|m năm 1968, v{o lúc 5 giờ 40 phút chiều, hai phi công đang bay từ Adelaide tới Perth, Australia, ở độ cao 2.400 mét trên chiếc máy bay Piper Navajo một động cơ thì nhìn thấy một vật thể rất lớn hình điếu xì g{, xung quanh có năm vật thể nhỏ hơn. Đội hình kỳ lạ này duy trì một góc không đổi so với đường bay của họ khoảng hơn mười phút, trong khi họ đang bay với tốc độ 195 nốt (360 km/h). Sau này, một phi công kể lại, “Chiếc lớn mở ra ở giữa và các vật thể nhỏ hơn bay ra bay v{o ở đó”. Họ liên hệ với Kiểm so|t Không lưu Mặt đất v{ được báo rằng không có hoạt động hàng không nào trong khu vực cả. Tại thời điểm ấy, radio của họ ngừng hoạt động trên mọi tần số cho đến khi các vật thể nói trên bay đi mất “... Cứ như l{ theo một mệnh lệnh duy nhất.
Mười năm sau, một sự kiện chấn động xảy ra. Một phi công tư nh}n mất tích - khi đang trên đường đến King Island ở phía nam Melbourne, Australia - sau cuộc đối mặt đ|ng sợ ở cự ly gần với một vật thể lạ to lớn. V{o ng{y 21 th|ng Mười năm 1978, viên phi công hai mươi tuổi Frederick Valentich thuê chiếc máy bay Cessna 182L một động cơ điều khiển bằng cánh quạt để thực hiện chuyến bay ngắn ban đêm. Ngay sau 9 giờ tối, anh điện đ{m với Sân bay Quốc tế Tullamarine từ độ cao 1.350 mét trên vùng eo biển Bass. Trong khoảng 6,5 phút, anh trao đổi với chuyên gia dịch vụ bay Steve Robey ở Sân bay Melbourne về một vật gì đó không x|c định đang bay vòng quanh m|y bay của anh, hướng thẳng đến anh, v{ đuổi theo anh. Cuộn băng kết thúc với mười bốn giây ghi lại những âm thanh kim loại bất thường v{ sau đó im lặng.
Tiếp theo là bản ghi giọng nói giữa Robey tại Dịch vụ bay Melbourne và Valentich trên chiếc Cessna - được đăng ký v{ biết đến với c|i tên “Delta Sierra Juliet”. Tôi đ~ cẩn thận nghiên cứu cuốn băng ghi }m v{ nhận thấy nhiều lần giọng Valentich cao lên ở cuối thông điệp, cứ như anh đang đặt câu hỏi. Rõ r{ng l{ người phi công trẻ đ~ mất phương hướng muộn nhất vào lúc 9 giờ 10 phút tối, có thể sớm hơn. Trong thông điệp của anh có nhiều đoạn ngừng, được thể hiện bằng những dấu ba chấm.
9:06:14 Valentich: Melbourne, Delta Sierra Juliet đ}y. Có biết chuyến bay n{o dưới 1.500 mét không?
9:06:23 Robey: Delta Sierra Juliet - Không có chuyến nào cả.
9:06:26 V - Delta Sierra Juliet: Tôi đang - có vẻ như (đang) có một chiếc máy bay lớn ở dưới độ cao 1.500 mét.
9:06:46, R - Delta Sierra Juliet: Máy bay loại gì?
9:06:50 V - Delta Sierra Juliet: Tôi không rõ lắm. Nó có bốn chiếc … tôi thấy có vẻ như l{ đèn hạ cánh.
https://thuviensach.vn
9:07:04 R - Delta Sierra Juliet.
9:07:32 V - Melbourne, Delta Sierra Juliet (đ}y). Chiếc máy bay vừa mới bay qua trên đầu tôi với cự ly ít nhất l{ ba trăm mét.
9:07:43 R - Delta Sierra Juliet - Đ~ rõ - vậy nó, nó là một chiếc máy bay cỡ lớn - chắc chứ?
9:07:47 V - Ờ, không biết vì tốc độ bay của nó... trong vùng lân cận có chiếc máy bay không quân nào không?
9:07:57 R - Delta Sierra Juliet. Không biết đến chiếc máy bay nào trong vùng lân cận cả. 9:08:18 V- Melbourne… b}y giờ nó đang bay đến từ hướng chính đông - thẳng đến chỗ tôi. 9:08:28 R - Delta Sierra Juliet.
9:08:49 V - Delta Sierra Juliet. Tôi thấy có vẻ như nó đang chơi trò gì đó - Nó đang bay qua đầu tôi hai - ba lần một lúc với tốc độ không thể x|c định nổi.
9:09:02 R - Delta Sierra Juliet - Đ~ rõ. Độ cao thực tế của anh là bao nhiêu? 9:09:06 V - Tôi đang ở độ cao một nghìn ba trăm năm mươi mét, một ba năm không.
9:09:11 R - Delta Sierra Juliet… V{ khẳng định là - anh không thể x|c định được chiếc máy bay.
9:09:14 V – Khẳng định.
9:09:18 R - Delta Sierra Juliet - Đ~ rõ… chờ nhé.
9:09:28 V - Melbourne—Delta Sierra Juliet. Nó không phải l{ m|y bay… nó l{… 9:09:46 R - Delta Sierra Juliet—Melbourne. Anh có thể mô tả chiếc…ờ - máy bay?
9:09:52 V- Delta Sierra Juliet… nó đang bay ngang qua, hình dáng của nó d{i … (không thể) x|c định được điều gì hơn. Tốc độ của nó thật l{…. B}y giờ nó đang ở trước mặt tôi, Melbourne?
9:10:07 R - Delta Sierra Juliet - Đ~ rõ. Vậy thì chiếc - ờ - vật thể đấy lớn đến mức nào?
9:10:20 V - Delta Sierra Juliet - Melbourne. Có vẻ như nó đang đuổi theo tôi. Lúc này tôi đang bay lòng vòng, v{ vật đấy cũng cứ bay lòng vòng trên đầu tôi... Nó có một chiếc đèn màu xanh lá cây và (có vẻ như l{) bằng kim loại. Bề ngoài của nó bóng loáng.
9:10:43 R - Delta Sierra Juliet.
9:10:48 V - Delta Sierra Juliet… Nó vừa biến mất rồi.
https://thuviensach.vn
9:10:57 R - Delta Sierra Juliet.
9:11:03 V - Melbourne các anh có biết loại máy bay tôi vừa gặp là loại gì không? Là (một loại) máy bay quân sự à?
9:11:08 R - Delta Sierra Juliet. Hãy xác nhận là chiếc... ờ - máy bay vừa biến mất. 9:11:14 V- Nói lại đi.
9:11:17 R - Delta Sierra Juliet. Chiếc máy bay vẫn ở đấy với anh à?
9:11:23 V - Delta Sierra Juliet… Nó đang… (b}y giờ) đang tiếp cận từ phía tây nam. 9:11:37 R - Delta Sierra Juliet
9:11:52 V - Delta Sierra Juliet - Động cơ đang, đang ngừng hoạt động. - Nó vừa bị đưa về mức i ba - hai tư… còn vật đấy thì đang - ho. [Tiếng động cơ trục trặc vang lên trong băng ghi âm.]
9:12:04 R - Delta Sierra Juliet - Đ~ rõ. Anh định thế nào?
9:12:09 V - Tôi định - ah… đến King Island - Ah, Melbourne, chiếc máy bay lạ đó lại đang lơ lửng trên đầu tôi... nó đang lơ lửng và không phải là máy bay.
9:12:22 R - Delta Sierra Juliet.
9:12:28 V - Delta Sierra Juliet - Melbourne…
[Một quãng ngừng 17 gi}y, đồng thời nghe thấy tiếng va đập của kim loại rất lạ, không xác định được rõ về kiểu thời gian và tần số.]
9:12:49 R - Delta Sierra Juliet, Melbourne.
Kết thúc bản ghi.
Từ đấy về sau không ai nghe thấy tin gì về Valentich nữa.
Lời mô tả của Valentich về “một chiếc đèn m{u xanh l| c}y v{ trông giống như kim loại, bề ngo{i bóng lo|ng” rất quan trọng. Nhiều năm sau khi sự kiện này xảy ra, một đồng nghiệp nhận được báo cáo từ hai mươi nh}n chứng trực tiếp trong vùng, mô tả về một |nh đèn màu xanh lá cây di chuyển chập chờn trên bầu trời v{o đúng thời gian trong buổi tối mà Valentich bay. Nhiều năm sau, tôi đến khu nghỉ dưỡng ở Vịnh Apollo, Australia, và phỏng vấn Ken Hansen, v{o năm 1978 lúc xảy ra sự kiện đang ở độ tuổi 47, cùng với hai cô cháu gái của ông. Hansen đang cùng hai cô bé l|i xe thì nhận thấy trên bầu trời có những |nh đèn máy bay cùng với một |nh đèn lớn màu xanh lá cây. Sự hiện diện của |nh đèn thứ hai lạ lùng đến mức Hansen quyết định ghé vào lề đường, dừng lại, và ra khỏi xe. Ông nói rằng đúng lúc đó, ông nhìn thấy rõ một |nh đèn thứ hai, lớn, màu xanh lá cây nhạt, hình tròn,
https://thuviensach.vn
“giống như đang ngự trên đầu chiếc m|y bay”. Theo lời ông mô tả, kích thước nhìn thấy của nó tương đương với một quả bóng tennis ở cách một tầm tay, tỉ lệ giữa nó với chiếc máy bay là khoảng bốn trên một. Giả sử như ước tính này là chính xác thì chiếc UFO có bề rộng khoảng 14,5 mét. Màu xanh lá cây của nó giống như đèn chỉ dẫn trên máy bay. Hansen nhận thấy rằng nó giữ một khoảng cách cố định ở phía trên v{ hơi lùi về phía sau so với đ|m đèn của chiếc máy bay, và ông quan sát khoảng 15 đến 20 gi}y, đến khi cả hai |nh đèn biến mất khỏi tầm mắt.
Tối hôm đó ông kể cho vợ nghe về |nh đèn lớn m{u xanh l| c}y, v{ hôm sau cho đồng nghiệp nghe, trước khi ông biết tin về những điều Valentich báo cáo. Khi chúng tôi gặp nhau, hai cô cháu gái của ông xác nhận mọi chi tiết mà ông cung cấp. Tôi thu thập được nhiều thông tin quý giá nhờ đi cùng Hansen đến địa điểm m{ ông đ~ ghé xe v{o lề đường, bởi vì ông đ~ diễn tả lại cho chúng tôi những điều ông được chứng kiến.
Câu chuyện về vụ Valentich gặp UFO rồi sau đó mất tích được phương tiện truyền thông ph|t đi khắp thế giới và nhận được rất nhiều sự chú ý. Bất chấp mọi nỗ lực phối hợp giữa c|c phi công tư nh}n v{ m|y bay tìm kiếm - cứu hộ của Chính phủ Australia, không ai tìm
thấy dấu vết gì về anh cũng như chiếc máy bay của anh. Có đủ bằng chứng cho thấy rằng có thể anh đ~ đ}m xuống biển ở cách bờ từ 5 đến 20 kilomet, nhưng chúng ta sẽ không bao giờ biết chắc chắn chuyện gì đ~ xảy ra. Bản chất của vật thể lớn với những |nh đèn m{u xanh lá c}y đi cùng chiếc máy bay trong những phút cuối cùng của nó thậm chí còn bí ẩn hơn.
Khoảng hai tháng sau, một trường hợp đ|ng kể về việc nhìn thấy vật thể không gian đ~ được ghi nhận trên bầu trời New Zealand. Cơ trưởng Bill Startup, một phi công kỳ cựu của Safe Air Ltd với 23 năm kinh nghiệm và 14.000 giờ bay, cùng phi công phụ Robert Guard với 7.000 giờ bay, là những nhân chứng chủ chốt. Chiếc máy bay chở hàng Argosy của họ đang thực hiện chuyến giao báo từ Wellington đến Christchurch ở ngo{i khơi bờ biển Kaikoura của South Island. Phóng viên truyền hình Australia của Kênh O ở Melbourne, kỹ thuật quay phim David Crockett v{ điều khiển }m thanh Ngaire Crockett cũng có mặt trên máy bay, bởi vì trước đó mười ng{y cũng trên tuyến đường này, các phi hành đo{n v{ tín hiệu radar đ~ ph|t hiện thấy UAP. Forgarty đang thực hiện một cuốn phim tài liệu về các sự kiện đ~ xảy ra trước đó về đề tài này, một phần là vì rất quan t}m đến UFO sau vụ mất tích của Valentich. Vì muốn quay cảnh nền cho cuốn phim tài liệu của mình nên anh tham gia chuyến giao b|o v{o ng{y 30/31 th|ng Mười Hai năm 1978 nhằm phục vụ mục đích n{y. Anh không hề nghĩ rằng bản thân mình sẽ được chứng kiến bất cứ hiện tượng kỳ lạ nào cả.
Nhưng ngay sau nửa đêm trên chuyến bay đó, một loạt các vật thể lạ phát sáng xuất hiện, đi theo chiếc máy bay và bay vòng quanh nó. Vốn đ~ qu| rõ với những ngọn đèn quen thuộc, đều đặn dọc bờ biển, cơ trưởng Startup và phi công phụ Guard là những người đầu tiên nhận thấy những ánh sáng lạ phía trước mặt. Họ cho biết, trong khoảng ba mươi phút, quay phim Crocket thu được hình ảnh các vật thể lấp lánh vào cuốn phim màu 16 mm, còn Forgarty thì bình luận vào máy quay. Các hệ thống trên máy bay và Kiểm so|t Không lưu ở Wellington, New Zealand, cũng đồng thời theo dõi các vật thể n{y trên radar như cơ trưởng Startup và những người khác trên khoang. Các bản đọc radar được kiểm so|t không lưu Geoffrey Causer báo cáo cho phi công, và có sự chứng kiến qua ống kính của kỹ thuật viên
https://thuviensach.vn
bảo trì radar Bryan Chalmers. Causer vẫn duy trì liên lạc với các phi công trong suốt quá trình xảy ra sự việc, và toàn bộ cuộc đối thoại được thu v{o băng ghi }m.
Tôi đ~ được xem bộ phim về những hình ảnh lạ thường này - có những |nh đèn s|ng rực hết nét rồi nhòe, một số hình tròn, một số khiến người ta nghĩ đến hình đĩa - vốn cũng được những người khác phân tích kỹ lưỡng. C|c |nh đèn n{y biến mất rồi lại xuất hiện ở những địa điểm hoàn toàn mới, đôi khi xuất hiện v{i đèn một lúc. Hành vi của chúng không thể nào giải thích được bằng vật lý máy bay thông thường.
Có lúc, nhân chứng trên máy bay nhìn thấy những |nh đèn bay th{nh đội hình với chiếc phi thuyền. Sau đó họ nghe thấy kiểm so|t không lưu nói rằng vật thể lạ đó ở quá gần với máy bay, gần đến mức màn hình radar không thể phân biệt nổi chúng. Causer chỉ thấy một tín hiệu trên m{n hình radar, nhưng lớn gấp đôi so với trước đ}y. “Có một mục tiêu rất mạnh ở ngay trong đội hình với bạn. Có thể là ở bên phải hoặc bên trái. Mục tiêu của bạn có kích thước lớn gấp đôi”, anh b|o c|o. Chalmers cũng quan s|t “mục tiêu lớn gấp đôi” đó, trông giống như hai chiếc m|y bay đang bay cùng tốc độ gần nhau đến mức không thể phân biệt nổi chiếc nào với chiếc nào nữa. Tất nhiên, cự ly gần như vậy có thể trở thành mối nguy hiểm đối với an to{n h{ng không, nhưng chiếc máy bay này không phải chịu t|c động xấu nào cả.
Còn dưới đ}y l{ những trường hợp bất thường nhưng có tính chất sự việc ngắn hơn, bao gồm suýt đụng nhau, thường xuyên xảy ra hơn:
V{o ng{y 8 th|ng T|m năm 1994, một chuyến bay thương mại trên đường từ Acapulco, Guerrero đến Mexico City, Mexico, suýt đụng phải một chiếc UAP từ đ|m m}y vọt thẳng tới chiếc máy bay. May mắn là chiếc UAP đ~ tr|nh được vụ va chạm.
V{o ng{y 11 th|ng Mười Một năm 1998, một chiếc máy bay dân dụng thương mại Boeing 737 của hãng Transocean Airlines thuộc Nhật Bản đang trên đường từ quận Okinawa đến Tokyo với tốc độ chậm rãi thì phi công phụ thứ nhất bỗng nhiên nhìn thấy hai “|nh đèn nhấp nh|y” m{u trắng ở phía trước. Hai |nh đèn nhanh chóng t|ch ra v{ anh hụp xuống để tránh va chạm.
Trong cả hai trường hợp này, radar mặt đất không phát hiện được vật thể nào.
Vào một buổi chiều đầy nắng năm 2004, khi đang cho chiếc m|y bay thương mại tiếp cận sân bay Sao Paulo của Brazil, cả hai th{nh viên phi h{nh đo{n đều nhìn thấy trước mặt có một quả cầu lấp lánh vẫn giữ nguyên độ cao ban đầu của họ, trong khi họ đang hạ cánh. Chiếc máy bay hai tua bin phản lực cánh quạt phải nghiêng gấp và hụp xuống để tránh va chạm.
Tại Mỹ, trường hợp của cơ trưởng Phil Schultz là ngoại lệ - trường hợp n{y đích th}n tôi điều tra. Tôi phỏng vấn kỹ viên cơ trưởng và nhận từ ông một bản Báo cáo Quan sát Không gian sáu trang viết tay. Vào một ngày hè trời quang mây tạnh năm 1981, cơ trưởng Schultz đang điều khiển chuyến bay 842 của hãng TWA từ sân bay John F. Kennedy qua hồ Michigan, bỗng nhiên ông thấy một “vật thể lớn, tròn, bằng kim loại bạc” với s|u “ô” phản
https://thuviensach.vn
lực m{u đen ph}n bố đều đặn quanh hình tròn đang nhanh chóng “hạ từ trên cao xuống bầu khí quyển”. Cơ trưởng Schultz cùng phi công phụ ở gần vật thể n{y đến mức trông nó lớn như một tr|i bưởi ở trong tầm tay. Nghĩ rằng sẽ có một vụ va chạm giữa không trung, họ gồng mình chịu va đập. Sau đó vật thể này thực hiện một cú ngoặt gấp ở tốc độ cao, tránh chiếc m|y bay v{ đi mất. Schultz không gửi báo cáo lên cho TWA mà sốt sắng cộng tác với tôi để tái hiện sự kiện một cách chính xác trong buồng lái máy bay của mình. Điều này cho phép tôi biết chắc chắn về nhiều sự thật quan trọng trong sự kiện đó. Theo tính to|n, tốc độ đến v{ đi của nó ở vào khoảng 3.000 km/h, cũng như cú l|ch để tránh. Không hề có hiện tượng sóng xung kích hoặc nhiễu loạn. Chế độ lái tự động của máy bay vẫn hoạt động song song trong suốt qu| trình đối đầu nhưng không ph|t hiện thấy ảnh hưởng điện từ nào. Phi công phụ thứ nhất chứng kiến hai phần ba thời gian cuối của sự kiện nhưng kỹ sư bay lại không nhìn thấy bất cứ điều gì do anh ngồi bên rìa cabin. Trung tâm Chicago xác nhận không có hoạt động bay nào khác trong khu vực, mặc dù tại thời điểm đó phạm vi radar của họ ở vào khoảng 240 km.
Với thâm niên kinh nghiệm làm phi công chiến đấu cho Hải quân Mỹ trong cuộc chiến tranh Triều Tiên v{ sau đó, khi sự kiện n{y chưa xảy ra, cơ trưởng Schultz không bao giờ chấp nhận thực tế về UFO. Cuộc đối đầu này khiến ông lập tức thay đổi niềm tin. Khi tôi hỏi ông nghĩ vật thể đó l{ c|i gì, ông nhanh chóng trả lời: “Tôi chẳng còn nghi ngờ gì nữa. Đấy là một chiếc phi thuyền ngo{i h{nh tinh”. Ông viết rõ trong bản báo cáo viết tay gửi cho tôi rằng, ông tin vật đó chính l{ một chiếc “phi thuyền không gian”.
Theo báo cáo tai nạn của Ban An toàn Vận tải Quốc gia (NTSB), một vụ va chạm hiển nhiên khi đang bay ở cự ly thấp vô cùng khó hiểu xảy ra cũng ở Mỹ v{o ng{y 23 th|ng Mười năm 2002, ngay phía đông bắc Mobile, Alabama. Trên đường từ Mobile đến Montgomery, Alabama, phi công Thomas Preziose, 54 tuổi với tổng cộng 4.000 giờ bay, đang một mình lái máy bay chở theo gần 2 tấn tài liệu giấy tờ. Anh bắt đầu chuyến bay vào lúc 7 giờ 40 phút tối. Báo cáo tai nạn sơ bộ nói rằng chiếc Cessna 208B mang biển số N76U của FAA - loại máy bay thương mại cánh cao một động cơ “khi đang bay đ~ va chạm với một vật thể không x|c định (chữ nghiêng là của tôi) ở độ cao 1.000 mét v{ rơi trong tình trạng mất kiểm soát xuống vùng nước lầy lội của Vịnh Big Bateau ở Spanish Fort, Alabama”. Không ghi ng{y tháng. Vụ va chạm xảy ra sau khi cất cánh khoảng sáu phút, tầm 7 giờ 46 phút tối. Điều thú vị là NTSB nhận thấy điều này phù hợp với một b|o c|o sau đó không đề cập gì đến vụ va chạm với vật thể không x|c định.
Dựa trên dữ liệu của hệ thống tự động quan sát bề mặt ghi lại lúc 6 giờ 53 phút tối c|ch địa điểm xảy ra tai nạn khoảng 12 km, có một lớp mây rải rác ở độ cao khoảng 2.000 mét và một lớp m}y d{y hơn bắt đầu từ độ cao 3.600 mét, ở giữa là một vùng không khí trong trẻo với tầm nhìn khoảng 8 km. Tốc độ gió khoảng 20 km/h ở 060 độ. Đối với tai nạn chết người này, có lẽ cần phải lưu ý rằng vào lúc 7 giờ 45 phút tối, có một chiếc DC-10 bay qua, cao hơn chiếc Cessna khoảng 300 mét sau khi đến gần nó từ hướng 11 giờ - chỉ mấy giây sau vụ va chạm- và chắc l{ đ~ tạo ra lốc xoáy không khí từ đầu c|nh. Sau đó, viên phi công thốt ra những lời cuối cùng trước khi chết: “T{u Đêm 282, tôi bị trệch hướng, tôi bị trệch hướng, tôi bị trệch hướng, tôi bị...” (kết thúc thông điệp lúc 7 giờ 45 phút 57 giây tối).
https://thuviensach.vn
Nếu Preziose va chạm với một vật thể hữu hình, chẳng bao giờ người ta định vị được nó cả. Nhưng người ta tìm thấy một thứ bã lạ m{u đỏ (được gọi l{ “mặt nạ di chuyển”) bao phủ ít nhất mười bốn khu vực khác nhau trên chiếc máy bay bị rơi nằm tách rời rất rộng ở cả bên
trong lẫn bên ngoài máy bay. Khối động cơ lìa ra, cho thấy một lực t|c động rất lớn. Điều không may là phần cứng ghi dữ liệu radar lại không hoạt động vào thời điểm xảy ra tai nạn, nhưng NTSB lại không yêu cầu Trạm Không gian Hàng hải Pensacola ở c|ch đó chưa đầy một giờ phải cung cấp dữ liệu radar. Lúc hạ cánh, chiếc DC-10 bay qua đầu chiếc Cessna ngay trước khi xảy ra vụ va chạm được kiểm tra nhưng không thấy bất cứ tổn hại nào.
Bản báo cáo cuối cùng của NTSB chỉ ra rằng tai nạn xảy ra là do phi công bị mất phương hướng. Tuy nhiên, một cuộc điều tra độc lập đ~ tìm thấy rất nhiều điểm mâu thuẫn với cả tài liệu của FAA lẫn cuộc điều tra do NTSB tiến hành.
Một vài mẫu chất b~ m{u đỏ trên chiếc máy bay chở h{ng được phân tích qua thiết bị Quang phổ Hồng ngoại Biến đổi Fourier. Người ta phát hiện ra rằng, một mẫu m{u đỏ trông cực giống với loại vật liệu tham khảo có chứa polyme tere- và iso-phthalate “... có thể có sự hiện diện của các hợp chất silicat vô cơ”. Một mẫu kim loại nghèo khác từ cánh máy bay trông rất giống với loại vật liệu tham khảo có chứa “c|c loại vật liệu vòng oxy cùng một số chất bổ sung silicat vô cơ”. Khi một số mảnh kim loại nhất định lấy từ loại phương tiện không gian không người lái (UAV) của Không quân Mỹ cũng được tiến h{nh ph}n tích như vậy để so sánh, không có gì nhiều để nói về những phát hiện này ngoại trừ việc thành phần của chúng “qu| kh|c” so với số b~ m{u đỏ. Căn cứ không quân gần nhất có bay UAV là Tyndall ở Panama City, Florida, cách ESE khoảng 2.400 km.
Nếu có vật gì đó tông v{o chiếc m|y bay n{y, khi chưa x|c định được một cách rõ ràng, chắc chắn nó phải đạt chất lượng như UAV. C}n nhắc nhiều loại hình thao tác bay của UAV đ~ được báo cáo, rõ ràng bất kể vật thể lạ n{y có l{ gì đi nữa thì nó cũng vượt xa loại máy bay hiệu suất cao gần như trên tất cả mọi phương diện. Một b|o c|o chưa được phân loại gần đ}y của Anh, người ta cũng đưa ra kết luận tương tự. Trong hầu hết báo cáo của những phi công này, có vẻ như chiếc m|y bay l{ t}m điểm “chú ý” của vật thể lạ; lời phỏng đo|n n{y còn nhận được sự ủng hộ của h{ng trăm b|o c|o từ các phi công chất lượng cao ở nước ngo{i. H{ng trăm b|o c|o trong hồ sơ của tôi cho thấy rằng các loại vật thể lạ này gắn liền với trí thông minh và khả năng chủ động kiểm soát chuyến bay ở mức độ rất cao.
Đa số báo cáo của phi công đều cho thấy rằng UAP có xu hướng tiếp cận máy bay trong bóng tối nhiều hơn. V{o ban đêm, có thể dễ dàng nhìn thấy rõ các màu sắc dù là trong những khu vực tương đối nhỏ bé, hạn chế (tương tự như nguồn sáng cá nhân) và/hoặc khuếch tán rộng hơn trên to{n bộ bề mặt. Các mẫu ánh sáng UAP xuất hiện dưới nhiều hình dạng khác nhau; có thể coi đ}y l{ một loại đèn chống va chạm với máy bay hoặc đèn hoa tiêu, mặc dù loại đèn cực mạnh m{u xanh dương b|o c|o trong một số trường hợp không được phép sử dụng rộng rãi ở Mỹ.
Hầu hết c|c phi công đều hiểu rằng trong sự nghiệp làm nghề bay của mình, họ sẽ gặp phải rất nhiều hiện tượng thị giác trong bầu khí quyển, nhưng họ không nghĩ rằng một số vẫn không thể giải thích được sau khi đ~ c}n nhắc tất cả mọi hiện tượng tự nhiên và vật thể
https://thuviensach.vn
nhân tạo từng biết tới. Khi điều này xảy ra, nhân chứng mang một cảm giác bất ổn kéo dài, một nỗi hồ nghi về nhân dạng cốt lõi của thứ vừa nhìn thấy, và phải vật lộn với quyết định có nên báo cáo sự kiện này hay không.
Gần như chắc chắn l{ người đó sẽ không làm vậy. Phi công biết mình sẽ bị đối xử như thế nào khi thảo luận hoặc báo cáo về việc nhìn thấy hiện tượng lạ, do đó họ không có ý định chịu nguy cơ bị chế giễu hoặc mất việc. Tôi gọi đ}y l{ “quy luật giảm bớt báo cáo” - một hiệu ứng phản hồi tiêu cực hạn chế ngày càng nhiều người lên tiếng về bất cứ những gì mình nhìn thấy. Hậu quả lâu dài của điều này là càng ngày càng ít có dữ liệu đ|ng tin cậy để nghiên cứu một cách nghiêm túc, và toàn bộ đề tài UAP càng ngày càng trượt sâu vào lãnh địa bí ẩn v{ h{i hước xã hội. Vì chuyện n{y đ~ diễn ra suốt nhiều thập kỷ, giới quản lý hàng không và quan chức Chính phủ có thể khẳng định chắc chắn rằng không có gì cần phải điều tra hoặc làm lớn chuyện cả bởi vì phi công có báo cáo gì đ}u. V{ những nhà khoa học nào tuyên bố không thể nghiên cứu một hiện tượng vì không đủ dữ liệu đ|ng tin cậy thì bị coi là không quan tâm! Các hiện tượng “kỳ lạ” hiếm gặp dường như c{ng trở nên hiếm hoi hơn, củng cố cho niềm tin sai lầm là ngay từ đầu những sự kiện như thế này chẳng hề xảy ra.
Kiểm so|t không lưu thường xuyên biết về những vụ đối mặt với UAP không được báo cáo này, bởi vì thường thì họ l{ người đầu tiên nhận được điện đ{m từ phi h{nh đo{n trong khoang lái thông báo về UAP, hoặc phát hiện thấy mục tiêu trên radar. Nhưng họ cũng không báo cáo về nhiều sự kiện. Một nhân viên kiểm soát ở Trung tâm Kiểm soát Giao thông Tuyến hàng không Los Angeles viết, “Trong s|u năm ở trung tâm, cá nhân tôi dính vào ba vụ đối mặt nguy hiểm, không phải quân sự m{ cũng chẳng phải dân sự. Tôi chỉ là một trong số 15.000 kiểm soát viên, vì vậy chắc phải có rất nhiều người nữa không báo cáo... Trong sự kiện thứ tư m{ tôi có mặt (trong vùng nhưng không ở khu vực thực tế), nhân viên kiểm soát này báo cho cấp trên biết về vụ đối mặt, và sau khi cả hai khẳng định là trên radar không có gì, họ chỉ biết lắc đầu và xoa cằm, mỗi thế. Tôi tin đ}y l{ điều thường xuyên xảy ra. Chẳng ai biết cần phải làm gì cả, thật vậy”.
Dựa vào những cuộc khảo sát và phỏng vấn phi công do chính bản thân tôi và các cộng sự tại NARCAP tiến h{nh, chúng tôi ước tính chỉ có khoảng 5 đến 10% số vụ phi công nhìn thấy UAP được báo cáo. Trừ phi chúng ta có thay đổi về mặt chính sách, nếu không thì phi hành đo{n vẫn sẽ tiếp tục giữ im lặng.
Lịch sử đầy những chủ đề trước đ}y từng bị chế nhạo nhưng sau đó lại trở nên quan trọng với lo{i người, như một cuộc nghiên cứu về lịch sử khoa học đ~ khẳng định. Chúng ta không được bỏ qua vấn đề UAP bởi vì chúng ta cảm thấy khó chịu khi mới nghĩ đến chúng. Thành kiến hiện nay của xã hội đối với UAP cũng như th|i độ mãi mãi phớt lờ chúng không thể nào ngăn cản chúng tiếp tục xuất hiện, hay những phản ứng như vậy không thể nào chứng minh được rằng chúng không hề tồn tại. Đơn giản là các vật thể lạ này không hề biến đi đ}u cả.
https://thuviensach.vn
6. Vấn đề UFO ngày nay: Cuộc đột kích vào Sân bay O’Hare Airport năm 2006
V{o ng{y 7 th|ng Mười Một năm 2006, một điều không ai tưởng tượng nổi đ~ xảy ra tại Sân bay O’Hare trong suốt giờ cao điểm thường lệ buổi chiều. Trong khoảng năm phút, một vật thể hình đĩa }m thầm đỗ lơ lửng trên sân ga của United Airlines, sau đó vừa khoét một cái lỗ
sắc cạnh trên rìa đ|m m}y vừa bay đi mất. Không ai nghe nói gì về nó cho đến khi câu chuyện nổ tung trên trang nhất tờ Chicago Tribune vào ngày 1 tháng Một năm 2007, sau đó gần hai tháng, khiến cho CNN, MSNBC và các mạng kh|c xôn xao đưa tin trên cả nước. Với trên một triệu lượt truy cập, câu chuyện của Tribune nhanh chóng gi{nh được danh hiệu bài viết có nhiều người đọc nhất trong toàn bộ lịch sử website của tờ báo n{y, nhưng sau đó nhanh chóng nhạt nhòa trên màn hình radar của giới truyền thông. Không một đ|nh gi| chính thức n{o được đưa ra cho công chúng vốn đam mê nhưng cũng rất tỉnh t|o, thường xuyên đi m|y bay, hoặc cho những nhân viên của United trực tiếp liên quan đến vụ việc.
Từ 4 giờ đến 4 giờ 30 phút chiều hôm đó, phi công, quản lý và thợ cơ khí của United Airlines từ vị trí mặt đất của mình tại sân bay nhìn lên và thấy một vật thể hình đĩa lơ lửng ngay dưới một đ|m m}y ở độ cao gần 600 mét tính từ mặt đất. Hôm đấy là một ngày bình thường, quang đ~ng, tầm nhìn xa khoảng 6,5 km và tốc độ gió khoảng 4 nốt (7,2 km/h). Theo các nhân chứng này, chiếc đĩa trông như l{m bằng kim loại n{y có kích thước bằng đồng 25 xu hoặc 50 xu ở cách một tầm tay. Dựa vào lời khai của những người tận mắt chứng kiến, ước tính chiếc UFO n{y có đường kính từ 6,6 mét đến 26,5 mét, và treo ở độ cao khoảng 450 mét trên cổng C-17 của sân bay.
Một phi công thông báo về việc anh nhìn thấy UFO qua điện đ{m mặt đất nội địa cho tất cả mọi máy bay đ~ tiếp đất; một thợ máy taxi của United đang di chuyển máy bay Boeing 777 thì nghe thấy tiếng điện đ{m về chiếc đĩa bay v{ ngước nhìn lên; phi công đang chờ cất cánh mở cửa sổ trước để nho{i người ra và tự mình quan sát vật thể đó. United Airlines xôn xao hết cả lên. Một nhân sự quản lý nhận được điện đ{m về vật thể đang lơ lửng nên chạy ra ngo{i để tận mắt chứng kiến. Sau đó, anh gọi cho Trung t}m Điều h{nh United, đảm bảo rằng FAA đ~ được báo tin, và lái xe ra chỗ đ|m đông để trò chuyện với các nhân chứng.
Theo các báo cáo, thời gian diễn ra sự việc kéo dài từ năm đến mười lăm phút. Sau đó, vì có nhiều con mắt dán vào, chiếc đĩa treo đột nhiên vọt lên với tốc độ không thể nào tin nổi và biến mất trong thời gian chưa đầy một gi}y, để lại một cái lỗ sắc nét, giống như m|y cắt b|nh, trên đ|m m}y d{y đặc. Kích thước miệng hố xấp xỉ bằng kích thước của vật thể đó, v{ những ai trực tiếp đứng bên dưới có thể nhìn thấy bầu trời xanh ngắt ở đầu bên kia. Sau vài phút, mấy đ|m m}y dạt về với nhau khiến cho miệng hố trên đ|m m}y đóng lại. “Theo c|c nhân chứng, điều này hết sức lạ thường,” phóng viên vận tải của Chicago Tribune Hilkevitch nói trên bản tin truyền hình sau khi phỏng vấn các nhân chứng tại United cho câu chuyện của mình. “M|y bay không phản ứng như vậy. Chúng cắt qua m}y”.
https://thuviensach.vn
Rõ r{ng đ}y không phải là máy bay, những người quan sát cho biết, v{ dường như nhiều người run lên với những gì họ chứng kiến. Một số sợ hãi; những người khác lo lắng. “Không có gì phải thắc mắc về độ tin cậy của nhân chứng cả, và an toàn là một nỗi lo lớn”, Hilkevitch nói với tôi trong một cuộc điện thoại. Anh lưu ý rằng tất cả những người quan s|t đều độc lập mô tả về cùng một thứ: chiếc đĩa treo lơ lửng không gây ra bất cứ tiếng động nào khi bay vọt lên và tạo ra một cái lỗ sắc nét trên m}y. “Điểm khác biệt duy nhất l{ ước tính của họ về kích thước và một số người bảo rằng nó xoay tròn”, anh tuyên bố.
Đ|ng buồn là mỗi một nhân chứng cực kỳ đ|ng tin cậy trong ng{nh h{ng không n{y đối với chiếc UFO ở O’Hare – và số này rất đông – đ~ chọn phương |n giấu tên vì sợ ảnh hưởng đến nghề nghiệp. Một nhân viên United cho tôi biết, nếu không làm vậy anh sẽ bị coi l{ “phản bội” công ty của mình. Các nhân chứng không muốn “bị bắt gặp đang nói chuyện với truyền thông bởi vì h~ng h{ng không đ~ chính thức tuyên bố rằng không có chuyện gì xảy ra cả”, anh viết trong email như vậy. Làm nhân chứng cho một thứ không nên tồn tại – bị đồng nghiệp cười nhạo – đơn giản là bị bo rơi vơ i như ng quan sa t đa ng lo nga i cu a m nh. “To i nha n tha y đa y la mo t t nh huo ng ga y tranh ca i, nhưng vơ i kie n thư c chuye n sa u cu a m nh ve co ng nghe ha ng kho ng hie n đa i, to i bie t co the chie c UFO đo kho ng đươ c ta o ra tre n ha nh tinh na y”, mo t ngươ i no i vơ i to i như va y sau đo va i tha ng.
Ban đa u FAA va United Airlines phu nha n kho ng co ba t cư tho ng tin na o ve sư kie n na y, nhưng ca hai đa pha i thư a nha n vie c nh n tha y khi FAA co ng bo cuo n ba ng ghi la i cuo c go i cu a mo t nha n vie n gia m sa t United đe n tha p kie m soa t kho ng lưu.
To i đa nghe như ng cuo n ba ng đo .
“Na y, anh co nh n tha y mo t chie c đ a bay ơ ngay ngoa i C17 kho ng?”, co nha n vie n gia m sa t ho i, tư xưng te n la Sue.’ Nghe tha y tie ng cươ i cu a nha n vie n đie u ha nh tha p Dave va mo t ngươ i nư a ơ ga n đo . “Mo t phi co ng ta i khu vư c ca u thang ma y bay ơ C17 ba o vơ i chu ng to i như va y,” co tie p tu c. “Ho nh n tha y mo t chie c đ a bay ơ tre n đa u. Nhưng chu ng to i kho ng the tha y g tre n đa u m nh ca .” Tie ng cươ i tie p tu c vang le n mo t ca ch lo la ng, va Dave tra lơ i. “Na y, ca c ba n đang a n mư ng nga y le hay sao đa y? Ho m nay ca c ba n a n mư ng Gia ng sinh a ? To i chưa nh n tha y ba t cư thư g ca Sue a , va ne u tha y th to i cu ng kho ng thư a nha n đa u. Không, to i cha ng nh n tha y ba t cư chie c đ a bay na o ơ co ng C17 ca .”
Khoa ng mươ i la m phu t sau, Sue go i la i mo t la n nư a, la n na y ga p nha n vie n đie u ha nh Dwight. Cuo c no i chuye n die n ra như sau:
Sue: “Sue ơ United đa y” (cươ i)
Tha p: “Va ng” (gio ng lo la ng)
(dư ng 12 gia y)
S: “Lu c na y co mo t chie c đ a bay ơ ngoa i kia.”
T: “Co mo t ca i g ?”
https://thuviensach.vn
S “Mo t ca i đ a.”
T “Mo t ca i đ a?”
S “V}ng.”
T “Co chơ mo t gia y đươ c kho ng?”
S “Đươ c chư ”
(dư ng 33 gia y)
T “Đươ c ro i, xin lo i nhe , to i co the giu p g đươ c cho co ?”
S “To i xin lo i, co đa y, to i đa ba o vơ i Dave la co mo t chie c đ a bay ơ be n ngoa i Charley 17 nhưng anh ta ngh ra ng to i hơi bi phe . Nhưng, ư m, to i kho ng he phe va to i cu ng cha ng he uo ng rươ u.”
T “V}ng.”
S “The đa y, co ngươ i chu p a nh đươ c no . V va y ne u ca c anh nh n tha y no ơ ngoa i kia...” T “Mo t chie c đ a, gio ng như loa i đ a đo chơi frisbee?”
S “Kie u như la UFO a y.”
T “Va ng, đươ c ro i.”
S “Anh a y chu p đươ c mo t bư c a nh.” (cươ i)
T “Cao, cao, cao bao nhie u so vơ i Charley 17?”
S “Uhm, no ơ tre n tha p cu a chu ng to i. Như va y... “
T “V}ng”
S “Như va y, ne u ca c anh co nh n tha y thư g th ... (co tie p tu c cươ i)”
T “Co bie t đa y, to i se đe ma t đe n đie u đo .”
S “Đươ c ro i.”
Ngươ i ta kho ng bao giơ t m tha y bư c a nh ma Sue nha c đe n. Cu ng va y, do ca u tru c cu a ca c to a tha p, nha n vie n đie u ha nh kho ng the nh n tha y chie c UFO; vi tr cu a no tre n ba u trơ i kho ng na m trong ta m nh n cu a ho qua lơ p cư a so k nh do ma i nha nho ra, v va y no lơ lư ng đu ng cho đươ c coi la đie m mu cu a tha p. Như ng chie c ma y bay đa y a p ha nh kha ch cư ha ca nh va ca t ca nh, trong khi va t the “kie u như la UFO” cư lơ lư ng tre n ba u trơ i tre n cao, va cha ng ai bie t no la ca i g , ta i sao no la i xua t hie n ơ đo , hay sa p tơ i no se la m g . Cuo c trao đo i
https://thuviensach.vn
no i tre n, bao go m ca như ng tie ng cươ i khu c kh ch, nhu ca u cu a Sue đươ c kha ng đi nh ra ng cô kho ng “phe ,” va lơ i thư a nha n cu a Dave ra ng du co nh n tha y chie c đ a đi nư a th anh cu ng se kho ng co ng nha n, la mo t ba i tươ ng thua t xua t sa c ve đe ta i ca m ky UFO lan truye n kha p ca c nha n vie n cu a nga nh ha ng kho ng ngay khi mo t sư vie c co the la nguy hie m đang xa y ra, đươ c như ng ngươ i quan sa t ma y bay đa qua đa o ta o ba o ca o.
Co the Dave đa pha n ư ng kha c đi ne u như chie c đ a bay xua t hie n tre n radar, tuy nhie n no la i kho ng xua t hie n. Co le va t the na y co mo t kha na ng ta ng h nh na o đo , nhưng đo ng thơ i chu ng ta cu ng bie t ra ng radar sa n bay kho ng đươ c ca u h nh đe ghi la i như ng va t the đư ng ye n như va y, hoa c, ơ tha i cư c ngươ c la i la chuye n đo ng vơ i to c đo cư c cao, bơ i v ha nh vi
như the la na m ngoa i quy chua n. Sư vie c ơ O’Hare kho ng pha i la v du duy nha t ve va n đe na y. Va t the kho ng xa c đi nh thươ ng kho ng bi pha t hie n tre n radar, tha m ch ngay ca khi chu ng xua t hie n trươ c ma t ra t nhie u nha n chư ng, va ro ra ng đie u na y kho ng co ngh a la chu ng kho ng ơ đo . Trong nhie u trươ ng hơ p kha c, ngươ i ta thu đươ c da u ve t tre n radar, cung ca p như ng dư lie u quan tro ng ve sư chuye n đo ng cu a va t the . Đie u g quye t đi nh sư kha c nhau trong qua tr nh pha t hie n na y va n co n la đie u b a n.
May ma n thay, mo t số chuye n gia thuo c nho m NARCAP cu a tie n s Haines đa da nh ra na m tha ng đie u tra cha t che ve sư vie c no i tre n cu ng như như ng va n đe lie n quan đe n an toa n cu a no , sau đo pha n t ch toa n bo mo i ca ch gia i th ch kha d ve trươ ng hơ p nh n tha y. Cu ng tham gia vơ i Haines trong ba n ba o ca o 154 trang na y co n co : nha kh tươ ng ho c William Pucket, trươ c đa y la m vie c ta i Cơ quan Ba o ve Mo i trươ ng; ky sư kho ng gian vu tru Laurence Lemke, trươ c đa y cu ng la m vie c ta i NASA ve ca c dư a n nhie m vu kho ng gian tie n tie n; Donald Ledger, phi co ng kie m chuye n gia ha ng kho ng ngươ i Canada; va na m chuye n gia kha c.
Ho ke t lua n ra ng chie c đ a ơ O’Hare la mo t va t the va t cha t thua n nha t vơ i như ng ha nh vi kho ng the gia i th ch đươ c theo ca c thua t ngư tho ng thươ ng. No đa xa m nha p kho ng pha n ca m Ca p đo B thuo c mo t sa n bay lơ n ma kho ng sư du ng đe n bo ta ch so ng.
Cuo c nghie n cư u cu a NARCAP tuye n bo :
Đa y la sư vie c đie n h nh cho nhie u sư vie c kha c trươ c đo tre n phương die n mo t va t the la kho ng xa c đi nh co kha na ng tra nh tie p xu c vơ i radar va , theo đo , tra nh bi ch nh thư c nha n die n va tra nh đươ c như ng pha n ư ng sa u sa c. Khi ke t hơ p vơ i như ng tha nh kie n na ng ne ma phi co ng mang trong m nh đo i vơ i vie c ba o ca o ve như ng trươ ng hơ p nh n tha y na y, co ve như FAA đa co cơ sơ ch nh đa ng đe phơ t lơ chie c UAP [va t the la kho ng gian kho ng xa c đi nh] na y như the no kho ng he to n ta i.
Va tre n thư c te , FAA đa co ga ng ra t nhie u đe lơ đi sư vie c na y ba t cha p như ng va n đe lie n quan đe n an toa n, nhưng a p lư c tư tơ Chicago Tribune va nhie u đơn vi kha c đa buo c ho pha i pha n ư ng. Ban đa u, mo t ngươ i pha t ngo n cu a FAA co ga ng gia i th ch sư vie c na y la a nh đe n sa n bay ro i le n khu vư c tra n be n dươ i đa m ma y. Tuy nhie n, sư vie c la i xa y ra va o ban nga y ne n đe n sa n bay la m g đa ba t! Trong la n thư hai, mo t pha t ngo n vie n kha c vie t ra ng mo i chuye n ch la “hie n tươ ng thơ i tie t.” Ro ra ng la như ng phi co ng va nha n vie n sa n bay na y cu a United bie t ca ch pha n bie t a nh đe n sa n bay ro i le n ma y va như ng đie u kie n thơ i tie t ba t
https://thuviensach.vn
thươ ng, ma t du ho m đa y la mo t nga y b nh thươ ng, quang đa ng. Ne u như nh n tha y hie n tươ ng thơ i tie t ky la na o đo , ho đa kho ng mo ta ve mo t chie c đ a bay, mo i ngươ i đưa ra cu ng mo t mo ta gio ng he t nhau tư như ng đie m quan sa t kha c nhau, va ne u no i ngươ c la i tư c la đa xu c pha m như ng ngươ i đang thư c hie n ngh a vu cu a m nh khi ba o ca o ve vu xa m nha p.
Vo n thươ ng xuye n xư ly như ng vu vie c mang t nh đơ i thươ ng, t ha o hư ng hơn nhie u, va n thươ ng xuye n xa y ra ta i sa n bay O’Hare, chuye n gia va n ta i Hilkevitch, kho ng the na o hie u no i tha i đo hơ hư ng cu a FAA đo i vơ i sư vie c no i tre n. “Ne u đa y la ma y bay, cha c ha n no đa đươ c đie u tra,” anh no i vơ i to i. “FAA cư c ky coi tro ng va n đe an toa n, du la nho nha t. Ho se đie u tra mo t ca i a m ca phe lo ng le o trong be p va bi rơi khi ma y bay ha ca nh.”
Brian E. Smith, cư u qua n ly Chương tr nh An ninh va An toa n Ha ng kho ng cu a NASA, cho to i bie t ra ng “như ng ngươ i qua n ly kho ng muo n nghe nha c đe n hoa t đo ng cu a như ng phương tie n như the chư ng na o chu ng co n chưa trơ tha nh tai na n hoa c tha m ho a.” O ng ba o ra ng va n đe lie n quan đe n an toa n tư ba t cư thư g va n ha nh be n ngoa i tha m quye n cu a kie m soa t kho ng lưu ta i sa n bay lơ n la ra t ro ra ng, ba t ke đa y la loa i phương tie n g .
Ca c chuye n gia NARCAP ke t lua n:
Mo i khi co mo t va t the kho ng gian lơ lư ng va i phu t tre n mo t sa n bay đo ng đu c nhưng kho ng bi pha t hie n tre n radar hoa c kho ng bi nh n tha y ba ng ma t thươ ng tư tha p kie m soa t, no co kha na ng đe do a đe n an toa n chuye n bay. Nha n da ng cu a chie c UAP va n la đie u b a n. Ca n pha i tie n ha nh mo t cuo c đie u tra ch nh thư c ơ ca p đo ch nh phu đe đa nh gia xem ca c co ng nghe ca m bie n hie n ta i co đu đe đa m ba o tra nh đươ c mo t sư vie c tương tư trong tương lai hay không.
Va y th ch nh xa c la đie u g đang xa y ra ơ đa y?
To i quye t đi nh go i cho ngươ i pha t ngo n cu a FAA la Tony Molinaro va ho i anh ta ky hơn ve “thơ i tie t” ky la ma anh ta ba o ra ng phi co ng cu a United Airlines đa nha m tươ ng la mo t va t cu the - thơ i tie t g ma la đe n mư c co kha na ng khoe t đươ c mo t ca i lo tro n sa c ne t qua đa m ma y da y đa c ch trong mo t pha n ma y gia y. Thơ i tie t ky la như va y ca n pha i đươ c giơ i khoa ho c nghie n cư u trong thơ i đa i bie n đo i kh ha u, va cha c cha n la ky la hơn so vơ i như ng chie c
đ a đư ng lơ lư ng hoa c bay vơ i va n to c cư c nhanh đa đươ c bie t đe n tư như ng na m 1940.
“V kho ng co ba t cư ba ng chư ng thư c te na o ca ne n chu ng to i kho ng the la m đươ c g hơn,” Molinaro tra lơ i trong mo t cuo c pho ng va n qua đie n thoa i khi nghe to i ho i ta i sao FAA la i quye t đi nh kho ng đie u tra trươ ng hơ p na y. Nhưng lie u co to n ta i ba ng chư ng thư c te na o
cho hie n tươ ng thơ i tie t mơ i đươ c kha m pha cu a anh ta hay kho ng? Thơ i tie t la ca ch pho ng đoa n hơ p ly nha t, anh ta no i, sau đo ch va o mo t va t the la tư nhie n tro ng cha ng gio ng thơ i tie t cho la m: mo t “đa m ma y đu c-lo ,” như ngươ i ta va n thươ ng go i. Anh ta tuye n bo , du sao đi nư a th ca i lo tre n ma y như va y cu ng co “h nh tro n va nh va nh gio ng như chie c đ a tro n” va co “hơi nươ c bo c le n bay va o đo .” No i ca ch kha c, ca c nha n chư ng đa tươ ng nha m ca i lo tre n ma y la chie c đ a (ma c du ngươ i ta nh n tha y chie c đ a nhie u phu t trươ c khi xua t hie n ca i lo ), va hie n tươ ng hơi nươ c bay le n, kho ng hie u ba ng ca ch na o ma bay le n đươ c đe tha ch
https://thuviensach.vn
thư c tro ng lư c tra i đa t, la i la thư ma ca c nha n chư ng tin la ve t chie c đ a bay vu t le n qua như ng đa m ma y.
Đie u na y nghe co lo bi ch kho ng, ne u như ba n dư ng la i va suy ngh ve no ? Đa y la loa i ca u tra lơ i ch nh thư c thươ ng đươ c đưa ra, dươ i a p lư c, mo i khi co ngươ i nh n tha y va t the kho ng xa c đi nh, gio ng như dư a n Blue Book ho i như ng na m 1950 va 1960. Va cho du Molinaro co ra o đo n lơ i gia i th ch cu a m nh ba ng ca ch ga n cho no tư “đoa n” th kie u no i gia m no i tra nh
tinh te na y cu ng nhanh cho ng ch m ngh m tre n ca c phương tie n tho ng tin đa i chu ng va đo ng đa o người dân.
Va y lơ i đoa n cu a anh ta co chu t hơ p ly na o kho ng? To i đa lie n he vơ i ca c chuye n gia cu ng như nha khoa ho c thơ i tie t chuye n nga nh va t ly ma y, đie u ma ne u kho n ngoan th FAA ne n la m trươ c khi co ng bo lơ i gia i th ch cu a m nh. To i hie u ra ng, kho ng, đa y kho ng the na o la đie u ma ca c nha n chư ng nh n tha y đươ c.
Ma y đu c lo h nh tha nh khi ca c tinh the ba ng tư tre n ma t đa m ma y cao hơn rơi xuo ng đa m ma y tha p hơn. Chie c lo na y đươ c ta o ra bơ i ca c tinh the ba ng rơi xuo ng chư kho ng pha i rơi le n như Molinaro kha ng đi nh. Ca c gio t nươ c cư c ma t ơ đa m ma y ph a dươ i ba m la y ca c tinh the na y khie n chu ng lơ n le n va ta o ra mo t khoa ng kho ng gian xung quanh chu ng ơ trong đa m ma y. Đa m tinh the na y nga y ca ng na ng hơn va rơi xa hơn, dươ i lơ p ma y thư hai, va bo c hơi khi tie p xu c vơ i kho ng kh a m. Ye u to then cho t ơ đa y la qua tr nh na y ch co the xa y ra dươ i nhie t đo đo ng ba ng. Theo Sơ Thơ i tie t Quo c gia, nhie t đo ơ đo cao 5.700 me t tre n sa n bay O’Hare va o nga y chư ng kie n la 53 đo F. Ca c nha kh ha u ho c va ca c chuye n gia thơ i tie t kha c ma to i co no i chuye n đe u tuye n bo ra ng nhie t đo pha i dươ i mư c đo ng ba ng th mơ i co the gia i th ch ca nh tươ ng đo la ma y đu c lo .
Va ho cho to i bie t, mo t ca i lo tre n ma y ch co the h nh tha nh nhơ duy nha t mo t phương thư c kha c: bo c hơi nhơ nhie t. Va đie u na y xa y ra phu hơ p vơ i lơ i gia i th ch cu a nha n chư ng ve như ng g ho nh n tha y: mo t va t the h nh tro n mang na ng lươ ng cao ra t co the đa pha t ra mo t loa i bư c xa ma nh hoa c nhie t đo na o đo qua đa m ma y. Như va y, cha ng pha i bo c hơi do nhie t la lơ i gia i th ch hơ p ly nha t, la “lơ i pho ng đoa n hay nha t,” cho như ng g đa xa y ra hay sao?
Nho m nghie n cư u cu a NARCAP cu ng nha n ra đie u buo n cươ i trong lơ i gia i th ch cu a Molinaro:
Chúng ta mặc nhiên thừa nhận rằng, bản chất tức thời của quá trình tạo nên cái lỗ đó, hình tròn với các mép sắc nét, tất cả đều cho thấy hiện tượng trực tiếp ph|t ra điện từ, chẳng hạn từ bề mặt của vật thể hình cầu dẹt đó l{ nguyên nh}n chính x|c nhất lý giải cho việc tạo ra cái lỗ trên đ|m m}y. Chúng ta không thể x|c định được vật thể hoặc vật lạ nằm bên trong bề mặt hình cầu dẹt đó, nhưng có vẻ như không thể thoát khỏi hai kết luận sau: 1) chắc vật thể hoặc vật lạ mà chúng ta quan sát thấy phải là một thứ gì đó có thật đến mức khách quan và hiển hiện thì mới tạo ra được hiệu ứng cái lỗ; và 2) hiện tượng cái lỗ xuất hiện cùng vật thể này không thể giải thích được là hiện tượng thời tiết thông thường hoặc phương tiện hàng không thông thường, dù có được thừa nhận hay không.
https://thuviensach.vn
Điều không may là Chính phủ của chúng ta không sẵn s{ng đưa ra một tuyên bố nhạy cảm về những gì đ~ thực sự xảy ra, không dành cho các bản báo cáo nhân chứng một sự tôn trọng thích đ|ng m{ thay v{o đó, họ từ chối điều tra. Một lần nữa, đông đảo quần chúng tò mò lại bị bỏ rơi, họ cảm thấy khó chịu, cảnh giác và khó hiểu trước sự im lặng của Chính phủ mình. Xét trên phương diện lịch sử, cách giải thích của FAA về m}y đục lỗ thực sự là buồn cười, bởi vì nhiệt độ ở O’Hare qu| ấm nên ngay cả khả năng tự nhiên cũng không thể có được.
Tuy nhiên, khi lời giải thích của FAA đ~ buông ra v{ được c|c phương tiện truyền thông đăng tải, bất kể gượng gạo đến đ}u đi chăng nữa, nó cũng mang lại một lối thoát hữu ích cho những ai muốn gạt bỏ bất cứ và tất cả c|c trường hợp nhìn thấy UFO, những người sống chết tin rằng chúng không tồn tại. Hầu hết mọi người đều không biết rằng nhiệt độ ở O’Hare khiến cho lời giải thích của FAA trở nên phi lý (thông tin n{y không được đưa ra trong suốt nhiều tháng sau khi xảy ra sự việc) và chịu ảnh hưởng bởi lời nói của các nhà chức trách. Từ đó trở đi, sự việc bị nhiễm mầm mống nghi ngờ, vốn đ~ trở thành một phần trong hồ sơ. Nhưng ai có biết thực chất của sự việc ở O’Hare tiếp tục mất lòng tin ở Chính phủ của chúng ta vì đ~ một lần nữa cho thấy rằng nó sẵn s{ng tr|nh đối mặt với các sự kiện liên quan đến UFO bằng mọi giá.
Mới xảy ra gần đ}y, sự việc n{y đ~ minh họa rõ cho c|c nguyên lý cơ bản về vấn đề UFO mà tôi nêu ra ở phần giới thiệu: UFO là những vật thể hiện hữu, có thật; chúng vẫn còn bí ẩn; chúng có thể đe dọa tới an toàn hàng không; Chính phủ của chúng ta thường xuyên phớt lờ chúng, thiếu tôn trọng các nhân chứng chuyên gia v{ đưa ra những lời giải thích sai lệch; không thể loại trừ giả thuyết về người ngoài hành tinh khi chưa có c|ch giải thích nào theo hướng tự nhiên hoặc nhân tạo; và cần phải tiến h{nh điều tra ngay lập tức.
Tại sao Chính phủ của chúng ta lại hờ hững với một vật thể kỳ lạ mang tính công nghệ cao lơ lửng trên một sân bay lớn, theo như b|o c|o của các nhân sự h{ng không có năng lực? Sự an toàn của hành khách thì sao? Hoặc an ninh quốc gia sau vụ 11/9? Hoặc chỉ đơn thuần là sự tò mò trên phương diện khoa học về một vật thể lạ chưa thể giải thích được? Nguy hiểm vẫn l{ lý do cho người ta bám chặt vào để không xử lý hiện tượng UFO.
https://thuviensach.vn
7. UFOs trên Kênh đào nước Anh năm 2007
Cơ trưởng Ray Bowyer
Năm th|ng sau sự kiện O’Hare, v{o ng{y 23 th|ng Tư năm 2007, một vụ chứng kiến nữa xảy ra liên quan đến các phi công và nhân sự hàng không, lần n{y trên Kênh đ{o nước Anh ở ngo{i khơi bờ biển Normandy thuộc Ph|p. Ray Bowyer, phi công h{ng không thương mại, không chần chừ báo cáo việc mình nhìn thấy hai chiếc UFO to lớn xuất hiện trước mắt anh cùng c|c h{nh kh|ch. Theo quy định, anh gửi báo cáo tới Cơ quan H{ng không Dân dụng (CAA), cơ quan điều khiển hàng không của Anh chịu trách nhiệm về an toàn hàng không, tương đương với FAA của chúng ta. Lần này, các vật thể này xuất hiện trên radar, và vụ chứng kiến được đưa tin trên khắp thế giới.
Lần đầu tiên tôi gặp cơ trưởng Bowyer là tại cuộc họp báo tại Washington, D.C. được tổ chức sáu tháng sau vụ chứng kiến nói trên, cũng l{ khi tôi gặp tướng De Brouwer. Anh tham gia vài ngày với đầy đủ sự hợp tác từ hãng hàng không của mình – Hãng dịch vụ Hàng không Aurigny, bay từ quần đảo Channel đến cả nước Anh lẫn nước Pháp. Tôi nhận thấy Bowyer là một người Anh khá thẳng thắn, thực tế, và hoàn toàn liêm khiết; hay nói cách khác, một người trung thực bẩm sinh được trời phú cho khiếu h{i hước. Mặc dù có đôi chỗ đau lòng, c}u chuyện sau đ}y của anh đ~ thể hiện những phẩm chất cá nhân này và tạo nên sự tương phản thú vị đối với phong cách viết mô phạm, dè dặt hơn của những người cộng tác bên phía quân sự.
Cơ trưởng Bowyer nói rằng việc anh kể lại sự kiện nói trên lúc được BBC tiếp cận đ~ không gây ra hậu quả xấu nào cả. Hãng hàng không của anh hỗ trợ cho anh bất cứ điều gì anh cần, và kiểm so|t không lưu địa phương công bố những thông tin ghi lại được cho các phóng viên và nhà nghiên cứu tìm hiểu về sự việc. “Tôi không có cảm giác bị nguy hiểm hay bị chế nhạo, bởi vì tôi chỉ làm mỗi một việc là báo cáo lại những gì đ~ thực sự xảy ra, đó l{ nhiệm vụ của tôi,” anh nói với báo chí tại cuộc họp b|o năm 2007 của chúng tôi như vậy.
Đặc biệt là sau khi biết về trường hợp xảy ra tại S}n bay O’Hare chỉ mấy th|ng trước vụ chứng kiến của mình, Bowyer nhận ra sự khác biệt giữa hệ thống báo cáo của Anh và Mỹ, cũng như th|i độ của quan chức ở hai nước. Anh ngạc nhiên với việc phi h{nh đo{n v{ nh}n sự mặt đất bị công ty ép không được thảo luận về sự việc đó, và FAA không tiến h{nh điều tra. “Tôi sẽ sốc nếu người ta bảo với tôi rằng CAA không tiến h{nh điều tra, hoặc nếu CAA bảo với tôi rằng những gì tôi chứng kiến là một thứ ho{n to{n kh|c,” anh nói, phản ứng lại tuyên bố của FAA là thực ra các nhân chứng chỉ đang quan s|t thời tiết m{ thôi. “Nhưng theo như những gì tôi biết thì có vẻ như phi công ở Mỹ đ~ quen với kiểu như thế.”
Trong bài viết sau đ}y, Bowyer mô tả chi tiết về cuộc chạm trán của mình và giải đ|p c}u hỏi những vật thể này có thể - hoặc không thể - là cái gì.
https://thuviensach.vn
Gia đình tôi vẫn luôn có mối liên hệ rất mạnh đến nghề bay, và mặc dù lúc đầu được đ{o tạo để trở thành kỹ sư nghiên cứu và sản xuất, tôi vẫn luôn khao kh|t được bay. Vì vậy năm 1985 tôi bắt đầu bay, và bốn năm sau tôi đủ tiêu chuẩn để trở th{nh phi công thương mại. Kể từ đó đến nay, tôi đ~ l{m việc cho nhiều hãng hàng không ở Anh, châu Âu và Trung Đông.
Tính từ năm 1999, tôi đ~ có mười năm gắn bó với Dịch vụ H{ng không Aurigny, đặt trụ sở tại quần đảo Channel ở giữa miền nam nước Anh và miền bắc nước Pháp. Aurigny giữa ba hòn đảo lớn nhất - Alderney, Jersey và Guernsey - với miền t}y nước Ph|p v{ nước Anh. Tôi đ~ thực hiện khoảng 5.000 giờ bay và 8.000 cú hạ cánh cho Aurigny trên chiếc máy bay Britten Norman Trislander. Mặc dù rất cơ bản và khá ồn ào, những chiếc m|y bay ba động cơ với 18 chỗ ngồi này vẫn rất mạnh mẽ v{ lý tưởng cho công việc ở những khu vực ngắn vào những đường băng ngắn chẳng hạn như ở Alderney, hòn đảo xa nhất về phía bắc và nhỏ nhất có dịch vụ của hãng hàng không này. Khu vực khoang lái của chiếc Trislander không tách biệt với hành khách - về cơ bản là tất cả chúng tôi đều ngồi trong một khoang mở. Khi lái loại máy bay này, tôi thực sự có thể quay lại và trò chuyện với hành khách phía sau mình.
V{o ng{y 23 th|ng Tư năm 2007, khi bay qua kênh đ{o nước Anh, tôi cùng các hành khách nhìn thấy nhiều vật thể chưa x|c định trên bầu trời c|c hòn đảo này. Chúng rất, rất lớn. Các vật thể này xuất hiện trên radar ở hai vị trí, trong đó một vật thể được một phi công khác chứng kiến từ góc độ quan sát hoàn toàn khác.
Ở độ cao 1.200 mét buổi chiều hôm đó, tầm nhìn rất tốt - ít nhất là 160 km xung quanh với lớp sương mù ở mức thấp bên dưới chúng tôi tới độ cao 600 mét. Chúng tôi đang trên đường từ Southampton của nước Anh về Alderney, chặng đường mất khoảng 40 phút với tốc độ khoảng 240 km/h.
Ban đầu, tôi nhìn thấy một vật thể có vẻ như ở rất gần vì kích thước của nó trông rất rõ, và tôi tưởng rằng nó chỉ ở cách tôi khoảng t|m đến 9 kilomet. Tuy nhiên, thời gian trôi qua mà vật thể đó vẫn ở trong tầm nhìn, ngay cả khi tôi đ~ bay tới gần thêm hơn 30 km nữa thì trông nó vẫn còn ở một khoảng cách khá xa. Thoạt nhìn qua, dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ, tôi nghĩ rằng thứ ánh sáng rực rỡ màu vàng này là do mặt trời phản chiếu lên một ngôi nhà kính thương mại ở Guernsey vốn nổi tiếng với nghề trồng c{ chua. Nhưng trong trường hợp này, chuyển động tương đối của máy bay kết hợp với góc tuyệt đối giữa mặt đất và mặt trời cho thấy rằng hiện tượng phản chiếu đó không thể xảy ra được. Hơn nữa, không có ánh sáng mặt trời trực tiếp chiếu xuống từ trên cao bởi vì có một lớp mây ở độ cao 3.000 mét bao phủ toàn bộ khu vực. Hiểu rõ điều này, tôi với lấy chiếc ống nhòm sau khi đ~ chuyển sang chế độ bay tự động v{ phóng to lên mười lần, nhận thấy rằng vật thể phát sáng đó có hình dạng x|c định: hình dạng một điếu xì gà mảnh, hoặc một chiếc đĩa CD nhìn hơi nghiêng từ một bên. Nó sắc nét rõ ràng, và nhọn ở hai đầu. Tỉ lệ các mặt ở vào khoảng 15:1 và quan sát qua ống nhòm, tôi có thể thấy rõ một dải sẫm màu dài bằng hai phần ba vắt từ trái sang phải.
Khi đến gần vật thể đó, một vật thứ hai giống hệt thế xuất hiện bên trên vật thứ nhất. Cả hai vật thể đều mang hình chiếc đĩa dẹt v{ đều có một vùng sẫm màu chạy sang bên phải.
https://thuviensach.vn
Chúng mang màu vàng rực rỡ và phát ra ánh sáng. Tôi chuyển thông tin n{y đến cho Kiểm so|t Không lưu Jersey (ATC) v{ ban đầu họ bảo rằng họ không có mối liên hệ nào cả. Bay thêm vài dặm nữa, tôi nhấn mạnh quan điểm trên và nhân viên kiểm soát ở Jersey là Paul Kelly bảo rằng anh có những liên hệ sơ bộ ở phía nam Alderney. Như vậy l{ chúng tôi đang ở trong một buổi chiều quang đ~ng th|ng Năm với hai vật thể ở phía trước đang c{ng lúc càng gần hơn v{ lớn hơn nhưng không có c|ch n{o giải thích được chúng là cái gì! Tôi thấy mình kinh ngạc, nhưng tò mò.
Tại thời điểm này, hành khách bắt đầu nhìn thấy hai vật thể nói trên và hỏi về chúng. Tôi quyết định không thông báo gì trên hệ thống liên lạc để b|o động cho mọi người, nhưng rõ ràng là một số h{nh kh|ch đang trở nên lo lắng. Đến lúc này, không cần dùng ống nhòm cũng có thể dễ dàng nhìn thấy hai vật thể giống nhau này, vật thứ hai nằm đằng sau vật gần hơn, c|c đặc điểm đều giống hệt nhau mặc dù ở đằng xa.
Sau đó ATC b|o cho tôi biết rằng trên radar chính xuất hiện hai hình ảnh phản chiếu, cả hai đều ở phía tây nam Alderney. Chỗ này nằm xa điểm đến của tôi, vì vậy tôi thấy mừng khi các vật thể nói trên đang trở nên gần một cách khó chịu. Độ rực rỡ của chúng rất khó mô tả, nhưng tôi có thể nhìn vào thứ ánh sáng kỳ ảo này mà không thấy vấn đề gì. Có vẻ như cả hai vật thể đều đứng yên một chỗ, nhưng dấu vết thu được trên radar sau đó lại cho thấy ngược lại: thực ra hai vật thể này dịch chuyển ra xa nhau với tốc độ khoảng 6 nốt (10,8 km/h), một về phía bắc, từ mũi cực bắc Guernsey đến hải đăng Casquettes, chiếc còn lại về phía nam dọc theo bờ biển tây bắc Guernsey.
Do lớp sương mù, rất khó nhìn thấy các vật thể này từ mặt đất. Tuy nhiên sau sự kiện này, đ{i ph|t thanh BBC đ~ nhận được một bản báo cáo không có chứng thực rằng có du khách ở khách sạn Sark trong vùng, gần hải đăng Casquettes, đ~ nhìn thấy một vật thể.
Đến gần điểm chuẩn bị hạ cánh, cách Alderney khoảng 32 km về phía đông bắc bắc, tôi duy trì độ cao 1.200 mét để tiếp tục quan sát rõ hai vật thể này. Nếu chúng bắt đầu di chuyển, tôi muốn mình có thể h{nh động để tránh chúng trong khả năng cho phép.
Do tôi ở quá gần, vùng tối ở bên phải vật thể gần nhất giờ đ}y mang một dáng vẻ hoàn toàn khác ở chỗ giao nhau giữa màu vàng rực rỡ với dải sọc thẫm m{u. Dường như có một lớp giáp ranh giãn nở giữa hai chỗ khác nhau về màu sắc, một loại giao diện mang màu xanh dương, xanh l| c}y v{ c|c m{u kh|c lấp lánh cứ nhấp nháy lên xuống khoảng mỗi giây một lần. Hiện tượng này thật kỳ thú, nhưng b}y giờ tôi đ~ vượt qua điểm hạ cánh và nói thật thì tôi không thấy khó chịu lắm với việc hạ cánh.
Cảm giác của tôi lúc này thật lẫn lộn. Sự an toàn của h{nh kh|ch l{ điều quan trọng nhất và luôn luôn được đặt lên trên hết, vì vậy phải ưu tiên hạ cánh. Tuy nhiên, tôi thực sự thích thú với điều đang xảy ra trước mặt, cho dù tôi cũng thấy khá lo lắng. Nếu máy bay không có người, tôi đ~ tiến đến gần hơn rất nhiều, có khi l{ bay trên đầu vật thể gần nhất để thu thập thêm thông tin và thỏa mãn trí tò mò. Tuy nhiên, tôi sẽ không bao giờ cố tình gây nguy hiểm cho hành khách. Lần cuối cùng nhìn thấy hai vật thể nói trên là khi tôi bay qua ở độ cao 1.200 mét để hạ cánh qua lớp sương mù.
https://thuviensach.vn
Trong suốt quá trình gặp nhau kéo dài khoảng mười lăm phút, c|c hệ thống và thiết bị trên máy bay không hề bị nhiễu chút nào, và liên lạc điện đ{m cũng không hề bị ảnh hưởng.
Khi hạ cánh, tôi hỏi xem có hành khách nào nhìn thấy điều gì bất thường hay không - không mong là dẫn dắt gì họ cả - sau đó bảo với họ rằng nếu có nhìn thấy và muốn báo cáo về điều đó thì để lại họ tên và số điện thoại ở b{n đăng ký. Hai hành khách Kate và John Russell, ngồi sau tôi ba hàng, công bố về những gì họ nhìn thấy và câu chuyện của họ được ghi chép cẩn thận. Ít nhất bốn hành khách khác nhìn thấy các vật thể trên và quý ông ngồi đằng sau tôi thậm chí còn mượn ống nhòm để nhìn được gần hơn. Tôi v{o phòng điều hành của chúng tôi để làm báo cáo chính thức theo yêu cầu của luật pháp, thông báo cho chính quyền biết rằng đ~ ph|t hiện ra phi thuyền không x|c định trong không phận kiểm soát, vốn chắc chắn không phải l{ nơi d{nh cho chúng. Tôi vẽ phác thảo về cảnh tượng n{y v{ sau đó người ta gửi nó đến Kiểm so|t Không lưu Jersey rồi đến cả Bộ Quốc phòng v{ Cơ quan H{ng không Dân sự ở London. Làm xong những việc n{y, tôi đ~ có thể uống nhanh một tách trà rồi quay trở lại Southampton với một khoang đầy hành khách.
Nghệ thuật Nội thất 011, 012
Tôi có chút lo lắng với ý nghĩ đi về phía t}y để đến nơi lần cuối cùng tôi nhìn thấy vật thể gần nhất, và mặc dù lúc xếp h{ng trên đường băng không nhìn thấy gì phía trước, tôi vẫn hiểu rằng mình đ~ mất liên hệ với các vật thể đó do lớp sương mù. Ơn trời, sau khi bay lên qu| độ cao 1.200 mét, tôi vẫn không nhìn thấy điều gì cả. (Đoạn này không có chút liên hệ gì với phần dưới).
Chỉ khi trên đường từ Southampton quay về tôi mới có thời gian để ý đến việc những vật thể đó to lớn như thế nào trên thực tế. Khi đang ở Alderney, tôi nhận được xác nhận về dấu vết radar từ người nhân viên kiểm so|t đ~ xem xét dữ liệu. Tôi có thể khẳng định là mình ở cách vật thể thứ nhất khoảng 90 km chứ không phải là 16 km hoặc ít hơn như lúc đầu tôi tưởng. Bay quanh ch}u Âu v{o ban đêm, người ta phải học cách nhận biết kích thước các thành phố, thị trấn tương ứng với những cự ly cụ thể, x|c định tỉ lệ đối với những địa điểm đ~ biết trước kích thước cùng với góc chéo đ~ biết trước từ vị trí quan sát ở xa. Tôi có khả năng |p dụng điều này với những vật thể không x|c định nói trên, cứ cho là chúng có hình đĩa dẹt thì tất nhiên là khi nhìn từ một bên, tôi sẽ thấy chúng dài và mỏng. Nhìn từ khoảng cách 90 km, tôi có thể so s|nh kích thước của vật thể này với một thành phố tương đối lớn. Đến lúc n{y thì kích thước khổng lồ của vật thể đó đ~ trở nên rõ r{ng, v{ ước tính chiều dài của nó lên tới 1,6 km.
Trên chuyến bay từ Southampton trở lại Alderney sau đó, tôi gọi cho KSKL Jersey và nói chuyện với Paul Kelly, nhân viên kiểm soát trực đ~ liên lạc với tôi trong suốt thời gian tôi chứng kiến. Anh báo với tôi rằng một phi công trên chiếc máy bay thứ hai đ~ mô tả trường hợp chứng kiến “phù hợp với mô tả” của tôi. Thật là nhẹ cả người khi khẳng định rằng không phải c| nh}n tôi điên.
Cơ trưởng Patrick Patterson, viên phi công lái máy bay Jetstream của hãng Blue Islands trên tuyến nội địa từ Isle of Man đến Jersey, đ~ chứng kiến điều giống hệt như tôi từ khoảng 32 km về phía nam trên bầu trời hòn đảo Sark bé xíu. Mấy tháng sau, tôi gặp viên phi công
https://thuviensach.vn
n{y v{ chúng tôi trao đổi quan điểm về những gì đ~ nhìn thấy. Mặc dù anh chỉ chứng kiến được trong khoảng thời gian một phút, miêu tả của anh là bằng chứng để tôi khẳng định rằng chúng tôi đ~ cùng nhìn thấy một thứ, dẫu cho anh chỉ nhìn thấy mỗi một vật thể, còn vật thứ hai nằm ở vị trí 6 giờ của anh nên vì vậy bị che khuất.
Sau khi đ~ được khử nhiễu, dấu vết radar ghi lại vào thời điểm đó cho thấy rõ hai vật thể di chuyển chậm đồng thời xuất hiện v{ đồng thời biến mất khỏi màn hình. Các dấu vết bắt đầu và kết thúc v{o đúng cùng một thời điểm, c|ch nhau không đến một phút, thậm chí không đến mười giây. Những khoảnh khắc cuối cùng của vật thể ở phía cực bắc diễn ra khi nó băng qua trên đầu hải đăng Casquettes. Radar cũng cho thấy chiếc máy bay của Blue Island ở phía trên bên trái phần đ|y bên phải và máy bay của tôi ở phía trên bên phải tâm. Một bản báo cáo dài dằng dặc của một nhóm nghiên cứu độc lập do tiến sĩ David Clark dẫn đầu (trong đó có một số nội dung tôi không t|n th{nh) nhìn chung không đưa ra được bằng chứng nào giải thích cho trường hợp chứng kiến khẳng định với tôi rằng, ng{y hôm đó hai vật thể đó đ~ biến mất trên quần đảo Channel.
Cuộc nghiên cứu được tiến hành hết sức chi tiết với một báo cáo d{i hơn 175 trang tham khảo các yếu tố như thời tiết, nghịch chuyển nhiệt độ, hoạt động quân sự, hoạt động vận chuyển bề mặt và nhiều con đường điều tra khác. Tuy nhiên, có một điểm quan trọng mà tôi phải bất đồng với nhóm n{y, đó l{ họ bác bỏ các dấu vết radar, coi đ}y l{ có thể là tín hiệu phản hồi từ một con tàu hàng. Tại sao hai dấu vết lại bắt đầu và kết thúc ở giữa đại dương tại cùng một thời điểm, trong khi lẽ ra người ta phải thấy chúng xuất phát hoặc quay trở lại cảng? Và, vật thể phía bắc chấm dứt những giây phút cuối cùng của nó trên hải đăng Casquettes, nơi xảy ra nhiều vụ đắm t{u, trong đó có chiếc S.S. Stella vào cuối thế kỷ mười chín khiến rất nhiều người thiệt mạng. Vì trong khu vực này, thủy triều chảy tới tám nốt nên chắc chắn đ}y sẽ l{ địa điểm bất hợp lý nhất, mà thực ra l{ điên rồ nhất, cho việc lái một con tàu hàng.
Mặc dù gây tranh cãi, và thậm chí nhiều trường hợp được phi công chứng kiến không có nhiều nhân chứng hoặc dấu vết radar, tôi vẫn thúc giục toàn bộ phi h{nh đo{n h~y đứng dậy và lên tiếng bằng cách báo cáo bất cứ điều gì họ nhìn thấy càng sớm càng tốt.
Luật H{ng không quy định khá rõ rằng nếu một phi h{nh đo{n đang vận hành máy bay nhìn thấy một chiếc máy bay khác xuất hiện ở chỗ không phù hợp thì khi có cơ hội sớm nhất phải báo cáo toàn bộ quang cảnh đó cho cơ quan hữu quan. Ở trường hợp của tôi, Cơ quan Hàng không Dân dụng Anh biết khoảng 20 phút thời gian xảy ra vụ chứng kiến, như mô tả trong nhật ký chuyến bay được fax trực tiếp tới văn phòng CAA có liên quan. Đồng thời, bên quân sự cũng được Kiểm so|t Không lưu Jersey thông b|o. Đ}y không phải là một lựa chọn; m{ l{ nghĩa vụ cho phi h{nh đo{n phản ứng khi gặp tình huống như thế.
Kể từ khi nhìn thấy hai chiếc UFO và thông báo công khai, tôi vẫn luôn nhận được một câu hỏi mà mỗi một người đều muốn biết về đề t{i n{y: “Vậy thì lúc đấy anh nhìn thấy gì? Anh nghĩ nó l{ c|i gì?” Thực lòng mà nói, tôi vẫn chưa tìm được câu trả lời làm tôi thỏa mãn.
Có một số c|i “nếu” cần phải cân nhắc. Chẳng hạn, chuyện gì sẽ xảy ra nếu như đấy là ban đêm? Hoặc nếu như không có lớp mây nào ở giữa mặt đất và hai vật thể khổng lồ đó? Chắc
https://thuviensach.vn
chắn mọi người trên mặt đất và tất cả những phi công bay qua sẽ nhìn thấy ánh sáng rực rỡ của chúng từ xa cả h{ng trăm kilomet. Mặt biển và mặt đất sẽ sáng rực như có thêm hai mặt trời nhỏ.
Bốn ngày sau, có một trận động đất ở cách bờ biển Kent khoảng hơn 300 km. Liệu đấy có thể l{ |nh s|ng địa chấn, một hiện tượng hiếm gặp xảy ra đồng thời với các trận động đất hay không? Không hẳn! Người ta không thể thấy nó trên mặt nước được, bởi vì chúng phát ra trực tiếp từ đường nứt gãy. Và liệu có ánh sáng nào hiển hiện lên thành một vật thể đứng yên, sáng rực rỡ, đường nét sắc sảo, với một phiên bản y xì như vậy ở c|ch đó một quãng không? Nghi lắm!
Hoặc giả, liệu ánh sáng rực rỡ của các vật thể trên chỉ là một nhận xét ngẫu nhiên được không, bởi vì biết đ}u nó lại thuộc về một cuộc thử nghiệm bí mật n{o đó? Tôi sẽ rất hào hứng nếu biết có một vệ tinh quân sự hay Chính phủ n{o đó tìm được nguồn điện phi thường hoặc thứ ánh sáng rực rỡ n{y, cũng có khả năng lắm chứ. Trong bất cứ trường hợp n{o đi nữa thì Bộ Quốc phòng cũng đ~ tuyên bố bằng văn bản rằng đ}y không phải là diễn tập quân sự hoặc bất cứ điều gì thuộc về họ.
Kết luận của tôi dành cho tất cả những người đặt ra câu hỏi trên rất đơn giản: Tôi tin rằng hôm đấy có hai chiếc phi thuyền chắc chắn cùng nhau hoạt động, thể hiện qua thực tế là chuyến bay của chúng có sự gắn kết với nhau cả về thời gian lẫn không gian. Chúng là gì thì tôi không trả lời được. Chúng làm gì thì tôi cũng không trả lời được. Điều tôi nói được là với những cỗ máy khổng lồ đến mức có thể nhìn thấy từ khoảng cách xấp xỉ 100 km, từ hai nguồn độc lập và với bằng chứng trên radar ủng hộ cho lai lịch của chúng, tôi chỉ có thể kết luận rằng nguồn gốc của chúng không phải ở quanh đ}y, v{ như vậy có nghĩa l{ chúng không phải/không thể được sản xuất trên Tr|i đất.
Vậy thì tiếp theo l{ gì? Cũng như rất nhiều trường hợp kh|c, trường hợp n{y chưa kịp bắt đầu thì đ~ phải kết thúc, chừng nào mà chính quyền còn quan tâm. Giới quân sự Anh và Pháp thể hiện sắc th|i “Chẳng có gì quá lo lắng” v{ điều đó giờ đ}y đ~ trở thành tập quán. Bởi vì không phận của họ không trực tiếp bị đe dọa. Theo tôi hiểu, điều n{y có nghĩa l{ “chúng tôi thấy rồi, nhưng chẳng thể l{m gì để ngăn chặn hoặc xua nó đi được cả”.
Tôi tin rằng c|c cơ quan hữu quan đ~ biết thứ mà chúng tôi chứng kiến hôm đó, cùng với những gì các phi công khác trên thế giới thường xuyên chứng kiến, có nguồn gốc không phải trên hành tinh này, và biết từ rất lâu rồi.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu mọi người trên thế giới đều biết điều n{y? Người ta sẽ tố cáo chính quyền, tôn giáo và nhà chức trách, có thể gây nên tình trạng bất ổn trên diện rộng dẫn tới một trật tự thế giới mới có thể có lợi hoặc bất lợi cho hành tinh này, hoặc vô số kịch bản phức tạp v{ khó đo|n biết khác. Tại thời điểm này, tốt nhất là các nhà chức trách hãy cân nhắc đến chuyện giữ chặt nắp cho chiếc hộp Pandora3.
Mặt khác, tôi tin rằng đ~ đến lúc các nhà chức trách không còn giấu giếm vấn đề này mãi được nữa. Với công nghệ tiên tiến và càng ngày càng có nhiều trường hợp chứng kiến được ghi lại một cách trung thực, chắc chắn lúc đó không còn xa nữa. Họ sẽ sớm phải đối diện với
https://thuviensach.vn
mọi người về những điều đ~ biết. Tùy thuộc vào việc họ biết điều gì, hoặc chúng ta có thể muốn học hỏi được điều gì khi họ làm vậy, tôi tin rằng đ}y sẽ là thời điểm nhân loại trưởng thành. Bị buộc phải đối mặt với sự nhỏ bé của mình trong mối tương quan với vị trí của trái đất giữa vũ trụ, có lẽ cuối cùng lo{i người cũng sẽ đối mặt với một tương lai như con c| tí hon giữa đại dương mênh mông.
Toàn bộ vấn đề n{y đ~ mở ra cho tôi một thế giới mới m{ trước đ}y tôi không hề biết tới. Tôi đ~ được làm quen với một nhóm người kh|c thường rất say mê đề tài UFO - nhóm dung hòa bao gồm những người hết mình tin tưởng v{ mơ mộng, c|c nh{ văn, người hoài nghi, nhà làm phim, nhân chứng, chuyên gia trị liệu tâm lý, cựu quan chức quân sự, và tất cả mọi sắc thái ở giữa. Một số người mà tôi vừa gặp tin chắc vào trí tuệ ngo{i tr|i đất; những người kh|c khăng khăng b|c bỏ bất cứ ý kiến nào về một trí tuệ cao hơn đầu óc con người. Dù bằng c|ch n{o đi nữa thì họ đều giữ vững niềm tin của mình và thể hiện bằng lời trên tất cả c|c phương tiện truyền thông. Và một lĩnh vực hoàn chỉnh đ~ xuất hiện để phục vụ cơn đói kiến thức liên quan đến đề tài này.
Về phần cá nhân tôi, cuộc sống đ~ trở lại bình thường rất nhiều. Thỉnh thoảng tôi vẫn trả lời phỏng vấn trên báo chí, truyền hình hoặc đ{i ph|t thanh, nhưng khi ở nhà mình tại Guernsey, sự việc nói trên về cơ bản đ~ bị lãng quên. Bây giờ trong đầu mọi người đang có nhiều chuyện khác cần phải suy nghĩ, v{ khi đ~ đến hạn thanh toán tiền cầm cố thì mối bận tâm về chuyện của thế giới khác chắc chắn phải rơi xuống vị trí thứ hai hoặc thứ ba gì đó. Mặc dù vậy, có lẽ ng{y đó sẽ đến khi toàn thể nhân loại phải đối mặt với thực tế đ|ng sợ là chúng ta đang chung sống với những người kh|c trong vũ trụ này. Theo tôi, có lẽ bây giờ chúng ta nên làm quen với điều này, bởi vì nói thật là chúng ta không có nhiều lựa chọn.
https://thuviensach.vn
8. Tấn công quân sự vào UFO
Máy bay chở kh|ch thương mại hoạt động tương đối độc lập với máy bay quân sự, và theo như mô tả của Richard Haines, rõ ràng là có ít lựa chọn hơn khi phải phản ứng trước một chiếc UFO ở gần. Phi công thương mại cũng gặp phải nhiều vết nhơ hơn khi b|o c|o những sự việc như vậy, bởi vì nếu báo cáo, có khả năng c}u chuyện sẽ bị rò rỉ trên c|c phương tiện truyền thông, lúc đó họ còn bị chế nhạo nhiều hơn. Không một nhân chứng nào xuất hiện công khai trong trường hợp O’Hare năm 2006, bất chấp số người xác nhận sự việc n{y cũng như những lo ngại hợp lý về an toàn hàng không mà nhiều người trong số họ từng bày tỏ. Nhưng điều gì xảy ra nếu như phi công gặp phải UFO khi họ đang ngồi trên máy bay phản lực quân sự đầy đủ vũ trang? Hoặc, nếu điện từ của UFO khiến các thiết bị nhạy cảm ở căn cứ quân sự không hoạt động như nó t|c động lên khoang lái máy bay, liệu điều này có trở thành một vấn đề thuộc về an ninh quốc gia hay không? Những suy tính n{y đi trước một bước so với những vấn đề thuộc an toàn hàng không do tình trạng ở sát sạt UFO gây ra. Bao giờ mới là thời điểm phù hợp để máy bay phản lực quân sự đưa ra h{nh động tấn công, nếu có?
Ngược lại với h{ng không thương mại, bên quân sự hoạt động trong một khu vực độc lập hơn, ít công khai hơn. Không giống như phi công thương mại phải cam kết đảm bảo tiện nghi v{ an to{n cho h{ng trăm h{nh kh|ch, đồng thời phải lo lắng bảo vệ danh tiếng cá nhân cũng như danh tiếng của công ty mẹ, phi công Không qu}n được hưởng một chế độ ưu tiên hoàn toàn khác. Trái lại, họ được định hướng phải bảo vệ tổ quốc khỏi bị tấn công và phải luôn luôn sẵn s{ng đối mặt với một cuộc x}m lược không b|o trước hoặc cuộc tấn công của khủng bố. Phi công quân sự được huấn luyện để tự vệ khi cần và, thay vì phải bảo vệ an toàn cho hành khách, máy bay phản lực của họ chở đầy những thứ vũ khí chết người có thể dùng để tấn công hoặc tự vệ.
Phi công và kiểm soát viên quân sự được huấn luyện phải biết tuân lệnh v{ không được hỏi quá nhiều, và hệ thống n{y được tập luyện kỹ lưỡng trong cả việc báo cáo những thông tin nhạy cảm lẫn đảm bảo tính tuyệt mật của nó. Trong ng{nh vũ trang, phi công chủ yếu lập b|o c|o vì nghĩa vụ, không phải đối mặt với những mối nguy hiểm như phi công thương mại, bởi vì họ biết những thông tin như vậy chắc chắn sẽ bị cấm. Khi phi công Không quân gặp phải UFO, thường là có những nhân chứng khác từ một chiếc máy bay thứ hai hoặc từ căn cứ ở phía dưới, và thông tin có thể nhanh chóng được chuyển lên theo chuỗi cấp bậc. Những phi công này biết rằng máy bay khác có thể sẵn sàng cất cánh hỗ trợ để phản ứng với bất cứ tình huống bất thường nào. Và, nếu cần thì họ sẵn s{ng để tự vệ ngay lập tức.
Khi đ~ biết điều n{y, đương nhiên người ta sẽ thắc mắc: Đ~ bao giờ phi công quân sự bắn vào UFO chưa? C}u trả lời khiến người nghe cho|ng v|ng l{ : “Rồi”.
Th|ng Mười Một năm 2007, tôi may mắn được gặp và có vài ngày ở cùng hai phi công đ~ từng tham gia “hỗn chiến” rất lâu với UFO lọt vào tầm ngắm. Năm 1976, viên tướng về hưu người Iran, Parviz Jafari lúc đó còn l{ thiếu tá thuộc biên chế Không quân Iran nhận được lệnh từ Bộ tư lệnh Không quân phải dùng chiếc phản lực Phantom F-4 của mình tiếp cận
https://thuviensach.vn
một chiếc UFO to lớn, sáng rực trên bầu trời Tehran. Trong cuộc săn đuổi như mèo với chuột đó, đ~ v{i lần anh cùng viên hoa tiêu ngồi ở ghế sau tìm cách phóng tên lửa Sidewinder vào một số vật thể nhỏ hơn nhưng lúc khai hỏa thì thiết bị không hoạt động và chỉ trở lại bình thường khi m|y bay đ~ bay đi chỗ khác. Vật thể to lớn n{y trước đó đ~ bị một chiếc phản lực khác của Không qu}n đuổi theo v{ ghi được v{o radar, đồng thời một viên tướng và nhiều nhân viên hoa tiêu hàng không kinh nghiệm trên mặt đất cũng quan s|t thấy nó.
Sau đó bốn năm, v{o năm 1980, sự kiện tương tự nhưng nhỏ hơn xảy ra trên bầu trời một căn cứ không quân ở Peru, v{ trung t| Oscar Santa Maria được lệnh phải chặn đứng lại vật thể ban đầu bị cho là thiết bị do thám trên không. Anh bắn vào vật thể trông giống như quả bóng và dùng súng máy bắn chặn nó lại, nhưng chẳng hề hấn gì. Anh nhanh chóng nhận ra đ}y l{ một thứ gì đó chưa x|c định, một chiếc UFO. Đ~ ba lần anh khóa cứng được vật thể
này lại để bắn khi nó đứng yên, nhưng lần n{o cũng vậy, vào giây phút cuối cùng thì đạn lại vọt lên trời. Có hơn một ng{n người ở căn cứ quân sự La Joya nhìn thấy chiếc UFO này giữa thanh thiên bạch nhật.
Tướng General Jafari v{ sĩ quan chỉ huy Santa Maria lần đầu tiên gặp nhau tại một cuộc họp báo tổ chức v{o năm 2007 tại Washington dưới sự điều chế của cựu thống đốc bang Arizona, ngài Fife Symington, có cả thiếu tướng de Brouwer và một số tác giả kh|c đóng góp vào cuốn s|ch n{y cùng tham gia. Đ}y l{ cơ hội để đưa ra c|c ý kiến một cách công khai, nhưng đồng thời cũng l{ cơ hội hiếm có để những người này trò chuyện trong thời gian vài ngày tại cuộc họp quy mô nhất từ trước đến thời điểm đó, hình th{nh nền tảng về một mạng lưới quốc tế.
L{ đồng tổ chức kiêm đầu mối liên hệ truyền thông cho sự kiện này và chịu trách nhiệm tiếp đón đại biểu, tôi được tham gia vào nhiều cuộc thảo luận riêng tư tại những bữa cà phê sáng và một số cuộc kéo d{i đến tận đêm. Tôi sẽ không bao giờ quên được buổi tối trước khi diễn ra họp b|o hai ng{y, khi tướng Jafari và chỉ huy Santa Maria lần đầu tiên bắt tay nhau và
ngồi xuống với nhau. Họ vừa mới đến khách sạn Washington từ những miền rất xa xôi trên tr|i đất. Hai con người khiêm tốn này tham gia vào một nhóm nhỏ của chúng tôi tại nhà hàng trên nóc khách sạn, mệt mỏi nhưng thấy thoải m|i khi được ở giữa bạn bè và hào hứng về sự kiện quan trọng sắp diễn ra. Ngồi bên phải tôi, tướng Jafari rất niềm nở và sôi nổi, và chuẩn bị trả lời một loạt câu hỏi về sự vụ năm 1976. Cả Jafari v{ Santa Maria đều không biết nhiều về chuyện của nhau, và cuộc trò chuyện diễn ra sau đó không hề nằm trong kế hoạch và hoàn toàn tự phát, không có bất cứ chiếc máy ghi âm hay máy quay phim nào làm mất đi sự riêng tư của nó.
Chỉ huy Santa Maria không nói được tiếng Anh, nhưng ngay sau khi Jafari bắt đầu câu chuyện thì một cặp vợ chồng nói tiếng Tây Ban Nha ở bàn bên cạnh thú nhận rằng họ không thể không nghe trộm được và một người xin được dịch giúp cho ông. Tiếp theo sau Jafari, ông kể lại câu chuyện của mình với những câu hỏi đặt ra từ mọi người xung quanh. Là nhân chứng của một trong những sự kiện phi thường nhất trong lịch sử Không quân, qua cuộc trao đổi sau đó, mỗi người đều phát hiện ra rằng trải nghiệm của họ giống nhau đến mức nào. Khi kể lại câu chuyện, mỗi người đều có thể nhận ra cảm giác sợ hãi và kinh hoàng ở
https://thuviensach.vn
người kia. Là phi công Không quân ở hai lục địa khác hẳn nhau, họ thấy mình đều cùng phải đối mặt với một thứ gì đó cực kỳ khó tin, nhưng lại hoàn toàn có thật. Đấy là một trong số ít những giờ đ|ng nhớ nhất nhưng cũng đ|ng sợ nhất mà tôi từng trải qua kể từ khi bắt đầu cuộc h{nh trình n{y c|ch đ}y mười năm, v{ tôi thấy vinh dự khi được chứng kiến điều đó. Cả hai quân nhân về hưu n{y đều khiêm tốn, ít nói, thẳng thắn v{ ho{n to{n đ|ng tin. Jafari mô tả về một vật thể cực nhanh đuổi theo chiếc phản lực Phantom F-4 của mình khi ông chuẩn bị quay trở về căn cứ. Một người ngồi cùng bàn với chúng tôi hỏi ông cảm thấy thế n{o. “Tại thời điểm đó,” ông trả lời bằng thứ tiếng Anh không được chuẩn cho lắm nhưng lại rất m{u mè, “tôi thấy sợ gấp đôi.” Santa Maria vẽ chiếc UFO của mình lên gói đường mà chúng tôi dùng để uống cà phê, và tôi giữ nó làm kỷ niệm.
Jafari giải thích rằng ông h{nh động nhằm tự vệ. Ban đầu, ông không định bắn vào chiếc UFO, nhưng viên tướng người Iran ra lệnh cho ông v{ người hoa tiêu ở trên cao chỉ muốn được nhìn rõ hơn vật thể sáng rực rỡ như sao đó nên thử x|c định nguồn gốc của nó. Nhưng Jafari nhanh chóng thấy bản th}n đang phải đối mặt với những h{nh động cực kỳ bất ngờ và đe dọa đến máy bay của mình. Lúc đầu, người ta bảo với Santa Maria rằng nhiệm vụ của ông là phải hủy diệt “thiết bị do th|m” trên căn cứ không quân của mình vốn không trả lời các phương tiện liên lạc thông thường, và chỉ thế thôi.
Không một người nào nhận ra h{nh động của mình vô ích đến đ}u khi cố gắng bắn vào hai chiếc UFO đó.
Ngẫm lại, vẫn luôn tồn tại một câu hỏi về việc liệu có thật sự hai chiếc UFO đ~ g}y hấn hay không, và chúng tôi không biết gì về ý định hay mục đích của chúng. Tuy nhiên, mặc dù hiếm gặp nhưng những sự việc như thế đ~ l{m dấy lên những câu hỏi nghiêm túc về an ninh quốc gia. Cho đến tận bây giờ, có vẻ như những cấp độ cao nhất trong qu}n đội vẫn thống nhất với nhau rằng UFO không hề thù địch. Ngay cả khi bị khiêu khích trước h{nh động tấn công của con người, chúng vẫn không trả đũa - và chúng ta phải thừa nhận rằng chúng có thừa khả năng để làm vậy. Như lời tướng Letty của Pháp trấn an độc giả trong báo cáo COMETA, mặc dù “khẳng định l{ đ~ có những h{nh vi đe dọa,” nhưng cho đến nay, UFO chưa thể hiện bất cứ h{nh động thù địch nào.
Có thể vấn đề an ninh quốc gia thực sự nằm ở những nỗ lực hấp tấp, nhưng dễ hiểu, của các phi công quân sự nhằm tự vệ trước thứ mà họ nhanh chóng nhận ra là vật thể lạ mang theo công nghệ cực kỳ ưu việt với những lịch trình không x|c định - một hình ảnh thực sự đ|ng sợ. Nhưng dù cho phi công có cảm thấy rằng mình có lý do để tự vệ thì những h{nh động như vậy cũng có thể gây nên hậu quả kinh khủng nếu như chẳng may họ có bắn trúng mục tiêu đi nữa, hoặc nếu như vật thể đó phản công lại sau khi có người tìm cách hủy diệt nó. Hiểm họa trong việc sử dụng quân sự trước một vật có sức mạnh đến thế, và hoàn toàn không x|c định, l{ điều hiển nhiên. Không ai có thể đo|n biết trước được hành vi của một vật mà chúng ta không hề hiểu. Đặt mình vào trạng thái tấn công cũng l{m mất đi khả năng thiết lập liên lạc với UFO, nếu có thể, hoặc chỉ đơn giản là hiểu thêm về nó nhờ thận trọng quan sát ở cự ly gần.
https://thuviensach.vn
9. Đụng độ Sát sạt bằng Quân sự
Tướng Parviz Jafari, Không quân Iran (về hưu)
Vào khoảng 11 giờ đêm 18 th|ng Chín năm 1976, người dân hoảng sợ khi chứng kiến cảnh một vật thể không x|c định bay lòng vòng rất thấp trên bầu trời Tehran. Trông giống như một ngôi sao, nhưng nó lớn hơn v{ s|ng hơn. Một số người gọi cho tháp kiểm soát không lưu ở s}n bay Mehrebad, v{ người phụ tr|ch gi|m s|t ca đêm khi đó l{ Houssain Pirouzi. Sau khi nhận được bốn cuộc gọi, ông ra ngoài và dùng ống nhòm nhìn theo hướng mọi người b|o c|o. Ông cũng nhìn thấy nó – một vật thể sáng rực với những ngọn đèn m{u nhấp nh|y v{ thay đổi vị trí ở độ cao khoảng 1.800 mét. Và có vẻ như nó đang thay đổi hình dạng.
Pirouzi biết rằng đêm hôm đó không có bất cứ chiếc máy bay hay trực thăng n{o ở trong vùng lân cận. Vào khoảng 0 giờ 30 phút, ông b|o động với trạm chỉ huy không quân, và phó tổng Yousefi, người phụ tr|ch đêm đó, bước ra ngo{i v{ cũng nhìn thấy vật thể lạ. Ông quyết định phái một chiếc phản lực F-4 Phantom của Không quân từ căn cứ không quân Shahrokhi ở bên ngo{i Tehran để điều tra xem thế nào. Chiếc F-4 mang theo hai người, cơ trưởng Aziz Khani và trung úy Hossein Shokri ngồi ở ghế sau làm hoa tiêu.
Lúc đó tôi đang đeo lon thiếu tá làm chỉ huy phi đội, và một phi công của tôi, thuộc những người đầu tiên nhận được b|o động trong khu vực, ngay lập tức cất cánh. Tôi ra khỏi nhà và đến căn cứ để tiện cho công việc ở đó.
Khi tôi đến căn cứ thì chiếc F-4 đ~ cất cánh, và cả Khani lẫn Shokri đều đ~ thấy vật thể đó v{ tìm c|ch đuổi theo nó. Nhưng nó di chuyển với vận tốc gần bằng tốc độ âm thanh, vì thế họ không t{i n{o đuổi kịp. Khi tiếp cận được nó ở cự ly gần hơn, khoảng 40 km, toàn bộ thiết bị đo đạc của họ đều ngừng hoạt động, radio thì bị méo tiếng khiến họ mất liên lạc. Sau khi chiếc F-4 rời xa ra thì mọi thiết bị đều hoạt động trở lại và nối lại được liên lạc.
Khoảng 10 phút sau, tôi được lệnh dùng chiếc phản lực thứ hai cất c|nh để tiếp cận mục tiêu, v{ tôi l{ người trực tiếp l|i. Lúc đấy ở vào khoảng 1 giờ 30 sáng ngày 19 tháng Chín. Trung úy thứ nhất Jalal Damirian, phi công phụ của tôi ngồi ở ghế sau, vận hành radar cùng các thiết bị khác, chúng tôi vẫn gọi anh l{ “d}n ghế sau.” Khi chúng tôi cất cánh, vật thể đó trông giống y hệt như lời báo cáo. Nó thật là rực rỡ, bay thấp trên bầu trời thành phố, và đang chuẩn bị tăng độ cao.
Cơ trưởng Khani đ~ đến gần biên giới Nga, v{ lúc đó anh được lệnh phải quay lại. Khi bay vòng trở lại, anh bảo rằng anh có thể nhìn thấy vật thể đó ở trước mặt, hướng 12 giờ. Tôi hỏi, “Chính x|c là anh nhìn thấy nó ở đ}u?” Anh đ|p, “Trên con đập, gần Tehran.” Tôi nói với anh, “Anh quay về đi, để đấy tôi lo.” Đúng lúc anh quay lại, tôi nhìn lên và thấy nó.
Nó đang ph|t ra những ngọn đèn m{u đỏ, xanh l| c}y, v{ng cam v{ xanh dương s|ng đến mức tôi không thể thấy được phần thân của nó. Những ngọn đèn n{y tạo thành hình viên kim cương - ánh sáng thật rực rỡ, không thể nào nhìn xuyên qua hoặc xung quanh chúng mà thấy được bất cứ phần thân cụ thể nào. Chuỗi ánh sáng chuyển động cực kỳ nhanh,
https://thuviensach.vn
giống như đèn nhấp nháy. Có lẽ số đèn n{y chỉ là một phần của một vật thể to lớn hơn m{ chúng tôi không thể nào nhìn thấy được. Không tài nào biết được.
Tôi tiến đến, v{ tôi đến được gần nó, có lẽ khoảng 110 km trong vị trí bay từ dưới lên. Bỗng nhiên, nó nhảy sang phải khoảng 10 độ. Ngay tức thì! Mười độ… v{ rồi nó nhảy thêm mười độ nữa, và nhảy lần nữa… Tôi phải lái sang phải 98 độ từ hướng 70 độ ban đầu, vì vậy chúng tôi thay đổi vị trí 160 độ về phía nam Thủ đô.
Tôi hỏi tháp xem họ có nhìn thấy nó trên radar hay không. Nhân viên tổng đ{i trả lời, “Radar không hoạt động. Ngay lúc này nó không hề hoạt động.” Bỗng nhiên trung úy Damirian ngồi ở ghế sau nói, “Thưa Ng{i, tôi thấy nó trên radar.” Tôi nhìn lên m{n hình radar và nhìn thấy tiêu điểm. Tôi nói, “Được rồi, đóng khóa lại và tô màu lại cho nó.” Việc này nhằm để chắc chắn rằng đ}y không phải là một hiệu ứng mặt đất hay một ngọn núi nào đó lọt v{o radar. Lúc n{y chúng tôi đ~ quay lại khá nhiều trên m{n hình, v{ nó đang ở cách chúng tôi khoảng 43 km, 30 độ về bên trái; tốc độ tiếp cận của chúng tôi ở vào khoảng 270 km/h v{ đang bay từ dưới lên.
Chúng tôi tiếp tục khóa cứng nó bằng radar. Kích thước nhìn thấy trên màn hình radar tương đương với kích thước của một chiếc máy bay tiếp nhiên liệu 707.
Tại thời điểm này, tôi nghĩ đ}y l{ cơ hội để tôi khai hỏa. Nhưng khi nó – bất kể nó l{ c|i gì đi nữa - ở gần tôi thì vũ khí của tôi bị kẹt và liên lạc radio của tôi bị méo tiếng. Chúng tôi đến gần hơn, khoảng 40 km ở vị trí 12 giờ. Bỗng nhiên nó nhảy trở lại khoảng cách 43 km trong nháy mắt. Tôi chẳng hiểu nó là cái gì nữa. Tôi vẫn đang nhìn thấy hình viên kim cương khổng lồ rực rỡ đó với những ngọn đèn nhấp nh|y đủ màu sắc.
Và rồi tôi giật mình khi thấy một vật hình tròn bay ra từ vật thể ban đầu và bắt đầu lao thẳng về phía tôi với tốc độ rất cao, cứ như l{ tên lửa vậy. Cứ hình dung một mặt trăng s|ng rực rỡ nhô lên từ phía chân trời – trông y hệt như thế. Tôi sợ quá, bởi vì tôi nghĩ có lẽ họ đ~ phóng một loại đạn n{o đó về phía mình. Trên máy bay của tôi có 8 quả tên lửa, 4 quả vận hành theo radar và 4 quả tầm nhiệt. Radar đ~ khóa chặt vật thể lớn hơn hình viên kim cương, v{ tôi phải quyết định thật nhanh xem mình cần phải làm gì. Tôi nhận thấy rằng nếu vật thứ hai trông giống như mặt trăng n{y là tên lửa thì nó phải dính dáng gì đấy đến nhiệt. Do vậy, tôi chọn một quả tên lửa tầm nhiệt AIM-9 để bắn vào nó.
Tôi cố gắng bắn, và tôi nhìn vào bảng để chắc chắn l{ mình đ~ chọn đúng loại tên lửa. Bỗng nhiên, chẳng thứ gì hoạt động cả. Bảng điều khiển vũ khí ngừng chạy, và tôi mất toàn bộ các thiết bị cũng như radio. Kim chỉ báo quay lung tung, còn thiết bị thì nhảy lên nhảy xuống. Đến lúc này, tôi càng thấy hoảng sợ hơn. Tôi không thể liên lạc được với tháp, vì thế nên tôi phải hét lên để nói chuyện với người ngồi ở ghế sau. Tôi nghĩ, nếu nó tiến đến gần hơn 6 km thì tôi sẽ phải vọt ra ngo{i trước khi xảy ra va chạm để không ở trong khu vực vụ nổ. Để tr|nh điều này, tôi phải ngoặt sang một bên.
Vậy là tôi khẽ ngoặt sang bên tr|i để tránh va chạm với vật thể đang bay về phía chúng tôi, hiện đang ở vị trí 4 giờ. Khi còn cách máy bay của chúng tôi khoảng s|u đến bảy kilomet thì nó dừng lại ở vị trí 4 giờ. Tôi nhìn nhanh ra ngo{i bên tr|i để xem mình đang ở chỗ nào so
https://thuviensach.vn
với mặt đất. Một giây sau, khi tôi nhìn lại, vật đó không còn ở chỗ cũ nữa! Tôi nói, “Lạy Chúa tôi,” v{ trung sĩ Damirian trả lời, “Thưa Ng{i, nó ở góc bảy giờ.” Tôi nhìn lại vị trí bảy giờ và thấy nó ở đấy. Một lần nữa tôi nhìn thấy vật thể chính cũng ở đó, v{ sau đó vật thể nhỏ hơn bay chầm chậm bên dưới nó và nhập lại vào vật thể chính.
Toàn bộ những việc này xảy ra rất nhanh, và tôi không biết phải nghĩ thế nào nữa. Nhưng chỉ vài giây sau, một chiếc khác bay ra! Nó bắt đầu bay vòng quanh chúng tôi. Một lần nữa, toàn bộ thiết bị đều hỏng còn radio thì bị méo tiếng. Sau đó, khi nó bay đi, mọi thứ trở lại hoạt động bình thường, và tất cả các thiết bị đều làm việc tốt. Vật n{y trông cũng từa tựa như mặt trăng – một ngọn đèn s|ng hình tròn.
Tôi b|o c|o tình hình cho th|p. Tướng Yousefi đang nghe trên đường dây, vì thế nên tổng đ{i trả lời, “Mệnh lệnh là hãy quay về.” Chúng tôi bắt đầu bay về phía căn cứ hàng không quân sự, và rồi tôi nhận thấy rằng trong suốt quá trình hạ cánh, một trong hai vật thể nói trên đang b|m theo chúng tôi ở bên phía tr|i. Tôi b|o c|o cho căn cứ biết. Khi tôi quay một lần nữa để thực hiện cú hạ cánh cuối cùng, tôi thấy một vật thể nữa ở ngay trước mặt mình. Tôi gọi cho tháp và hỏi “Có lưu chuyển ở trước mặt tôi, là cái gì thế?” Anh ta đ|p, “L{m gì có lưu chuyển n{o.” Tôi nói, “Tôi đang nhìn nó đ}y n{y; nó ở vị trí mười hai giờ của tôi và bay rất thấp.” Anh ta vẫn khăng khăng l{ tôi không có bất cứ lưu chuyển n{o, nhưng nó vẫn hiện hữu ở đó, trông giống như một hình chữ nhật mỏng có đèn ở các góc và ở chính giữa. Nó đang tiến về phía tôi, nhưng khi tôi bắt đầu quay sang tr|i để hạ cánh thì không còn nhìn thấy nó nữa. Viên phi công ngồi ở ghế sau vẫn theo dõi v{ nói, “Khi ng{i quay đầu, tôi có thể nhìn thấy một cái vòm tròn ở trên nó và ánh sáng mờ mờ bên trong nó.”
Tôi cụp tai nghe xuống và tập trung vào việc hạ cánh xuống căn cứ, lòng bối rối và lo âu với tất cả mọi chuyện đang xảy ra quanh mình. Nhưng n{o đ~ hết. Tôi nhìn sang bên tay trái và thấy vật thể chính hình viên kim cương ở đó, rồi một vật thể phát sáng khác từ nó bay ra và phóng thẳng xuống mặt đất. Tôi nghĩ mình sắp sửa chứng kiến một vụ nổ lớn vào bất cứ lúc
nào khi va chạm, nhưng điều n{y đ~ không xảy ra. Có vẻ như nó đ~ bay chậm lại và nhẹ nh{ng đỗ lên mặt đất, phát ra một thứ ánh sáng mạnh, s|ng đến mức tôi có thể thấy được cát trên mặt đất từ xa như thế, khoảng 24 km.
Tôi báo cáo với tháp và họ trả lời là họ cũng nhìn thấy. Lúc n{y viên tướng, vốn vẫn đang lắng nghe, ra lệnh cho tôi tiếp cận nó để nhìn xem sao. Thế là tôi kéo lùi cần số và cánh rồi quay máy bay sang. Họ bảo tôi hãy bay lên trên nó để xem thử nó là cái gì. Ngay lúc tôi còn cách nó khoảng 6-7 km, một lần nữa chuyện cũ lại xảy ra: radio bị méo tiếng; bảng điều khiển ngừng hoạt động; giống y hệt như lúc trước. Tôi cố gắng thoát ra khỏi khu vực đó bởi vì họ không thể nghe thấy tiếng tôi trên radio và tôi bảo với họ, “Hễ tôi đến gần những vật đó l{ hiện tượng này lại xảy ra.” Tôi nghĩ mình rất không nên đến đó, nhưng vì đ}y l{ lệnh nên tôi vẫn phải thực hiện. Cuối cùng, viên tướng nói, “Được rồi, quay lại và hạ c|nh đi.”
Chúng tôi có thể nghe thấy tín hiệu cấp cứu vang lên từ chỗ mà vật thể đó đ|p xuống mặt đất. Tín hiệu này nghe giống như tiếng hú của xe cấp cứu hoặc xe cảnh sát, và mục đích của nó l{ giúp tìm người khi nhảy dù ra khỏi máy bay, hoặc trong trường hợp bị rơi xuống đất.
https://thuviensach.vn
Nó l{ }m thanh định vị nói rằng “Tôi ở đ}y.” Trong trường hợp này, tín hiệu từ chiếc UFO đ~ được các nhân viên hàng không dân dụng gần đó b|o c|o lại.
Sau khi hạ c|nh, tôi đến trạm chỉ huy và rồi chúng tôi đến kiểm tra ở chỗ tháp. Họ bảo rằng vật đó vừa mới biến mất trong nháy mắt, rất đột ngột.
Điều đầu tiên của s|ng hôm đó, tôi nộp báo cáo lên cho Tổng hành dinh, và mọi người đều có mặt ở trong phòng cùng tất cả các vị tướng. Trong suốt buổi họp này, có một vị đại tá người Mỹ tên l{ Olin Mooy, sĩ quan không quân Mỹ làm việc tại Đo{n Hỗ trợ và Cố vấn Quân sự Mỹ đóng tại Tehran, ngồi bên tr|i tôi, v{ ông đang lật giở các trang giấy trên cuốn sổ kẹp của mình, tay ghi ghi chép chép. Khi tôi giải thích về việc tôi không thể bắn tên lửa được bởi vì bảng điều khiển không hoạt động, mặc dù tôi đ~ rất cố gắng, ông nói, “May m{ anh không bắn được đấy.” Sau đó, tôi muốn nói chuyện với ông và hỏi xem đ~ có ai nhìn thấy những vật thể nói trên hay chưa cùng những câu hỏi khác nữa. Tôi tìm ông, nhưng chẳng thấy ông ở đ}u cả.
Tiếp theo, họ đưa tôi v{ trung úy Damirian đến bệnh viện. Chúng tôi kiểm tra một vòng, đặc biệt là kiểm tra máu. Khi tôi chuẩn bị ra về, một viên b|c sĩ đuổi theo tôi v{ nói, “Đừng lo lắng về chuyện n{y, nhưng m|u của anh không đông được.” Vậy là họ lấy một mẫu máu kh|c, sau đó bảo tôi: “Được rồi, anh có thể về.” Họ ra lệnh cho chúng tôi hàng tháng phải quay trở lại bệnh viện trong vòng bốn tháng tiếp theo để kiểm tra và tiến hành thử máu thêm.
Sau đó, tôi cùng một phi công khác lái trực thăng lượn quanh khu vực mà vật thể phát sáng kia đ~ đ|p xuống. Tín hiệu cấp cứu phát ra từ khu vực n{y, v{ chúng tôi bay ngay trên điểm đó, nhưng không thấy gì cả. Không có gì cả. Chúng tôi đ|p xuống, v{ tôi đi vòng quanh xem
có thấy bất cứ dấu hiệu nào của nhiệt, của cháy, hoặc của va đập hay không. Vẫn không có gì. Mọi thứ đều mượt mà và không hề bị động đến, cứ như không hề có chuyện gì xảy ra cả. Nhưng mặc dù vậy, tiếng bíp bíp vẫn vang lên. Thật là khó hiểu qu| đi mất.
Gần đó có một v{i ngôi nh{ v{ khu vườn nhỏ, và chúng tôi hỏi chủ nhân xem họ có thấy gì không. Mọi người bảo rằng quá nửa đêm hôm kia thì họ có nghe thấy tiếng động, nhưng chỉ thế mà thôi. Tiếng tín hiệu cấp cứu vẫn tiếp tục vang lên trong nhiều ngày, và các hãng hàng không thương mại trong khu vực cũng nghe thấy. Điều này thực sự làm tôi thấy khó chịu.
Một thời gian, một nhóm các nhà khoa học có thẩm vấn chúng tôi, nhưng tất cả đều trên giấy tờ, bằng những l| thư gửi về tổng hành dinh chứ không phải đích th}n họ đến. Căn cứ liên tục gọi tôi và tôi phải đến tổng hành dinh, ngồi đọc báo và trả lời thêm nhiều câu hỏi nữa… cứ lặp đi lặp lại như vậy. Các quan chức Iran kiểm tra và thử nghiệm hai chiếc F-4 để xem có phóng xạ hay không, nhưng không tìm thấy gì cả.
Về sau, có một biên bản từng được xếp hạng bí mật của Trung t| Mooy, người m{ tôi đ~ cố gắng tìm gặp sau vụ điều trần, được Cơ quan Tình b|o Quốc phòng (DIA) công bố trong phạm vi nước Mỹ nhờ Đạo luật Tự do Thông tin. Nó ghi chép lại sự kiện nói trên cực kỳ tỉ mỉ, d{i hơn ba trang, v{ đ~ được gửi đến cho NASA, Nhà Trắng và CIA. Một tài liệu khác, ghi ng{y 12 th|ng Mười năm 1976 của Đại t| Roland Evans, đ|nh gi| về trường hợp nói trên
https://thuviensach.vn
cho DIA. Nó tuyên bố rằng “Đ}y l{ trường hợp kinh điển, hội đủ tất cả các tiêu chí cần thiết để tiến hành một cuộc nghiên cứu có cơ sở vững chắc về hiện tượng UFO.”.
Để chứng minh cho quan điểm trên, Evans liệt kê ra một số sự việc quan trọng trong tài liệu gửi DIA của mình: Có nhiều nhân chứng rất đ|ng tin cậy nhìn thấy các vật thể này từ nhiều vị trí kh|c nhau; chúng được x|c định trên radar; hiệu ứng mất toàn bộ thiết bị xảy ra trên 3 chiếc máy bay khác nhau – một chiếc phản lực thương mại và hai chiếc F-4 của chúng tôi; và rằng “một loạt hoạt động bất thường đ~ được các UFO này thực hiện.” Mẫu đ|nh gi| cho biết rằng độ tin cậy của thông tin đ~ “được các nguồn khác xác nhận” v{ gi| trị của thông tin l{ “cao (độc đ|o, kịp thời v{ có ý nghĩa quan trọng).” Theo đó, có thể thông tin này sẽ rất hữu ích. Điều này cho thấy Chính phủ Mỹ nhìn nhận vấn đề rất nghiêm túc, và thời điểm đó tôi thấy rõ r{ng l{ thông tin trên đang được giữ bí mật. Nhưng trong một khoảng thời gian tương đối ngắn, những tài liệu n{y đ~ được công bố. Chắc chắn là có sự bổ sung quan trọng trong tài liệu của Chính phủ Mỹ, nhưng không ai nói gì thêm với tôi cả.
Ở đất nước tôi, kể cả ho{ng đế, Shah của Iran, cũng phải quan tâm. Tôi gặp vị Shah này khi ông ghé thăm phi đội của tôi ở căn cứ không quân Shahrokhi tại Hamadan và hỏi chuyện về UFO. Ông triệu tập một cuộc họp bao gồm một số vị tướng cùng những phi công liên quan đến vụ chạm trán. Khi viên chỉ huy căn cứ bảo với vị Shah rằng tôi l{ viên phi công đ~ đuổi
theo chiếc UFO, vị Shah hỏi tôi “Anh nghĩ thế nào về nó?” Tôi trả lời, “Theo tôi, chúng không thể có nguồn gốc từ hành tinh của chúng ta được, bởi vì nếu bất cứ người nào trên hành tinh này có sức mạnh như vậy, người đó sẽ buộc cả thế giới phải tu}n theo ý mình.” Ông chỉ đ|p ừ,” v{ bảo chúng tôi đ}y không phải l{ b|o c|o đầu tiên mà ông nhận được.
Cho đến tận ngày nay, tôi không biết thứ mình nhìn thấy là gì. Nhưng chắc chắn đấy không phải là máy bay; nó không phải là vật thể bay m{ lo{i người trên tr|i đất có thể tạo ra. Nó di chuyển quá nhanh. Hãy thử hình dung: tôi đang nhìn nó ở khoảng c|ch hơn 110 km thì bỗng nhiên nó nhảy vọt mười độ sang bên phải tôi. Khoảng c|ch mười độ n{y tương ứng với 10 km cho mỗi khoảnh khắc, tôi không nói là cho mỗi giây bởi vì nó nhanh hơn gi}y rất nhiều. Bây giờ thì các bạn đ~ có thể tính to|n được tốc độ của nó nhanh gấp bao nhiêu lần khi nó di chuyển từ một vị trí đứng yên đến điểm thứ hai n{y. Động tác này cần phải có công nghệ ở cấp độ rất, rất cao. Ngoài ra, nó có khả năng dùng biện ph|p n{o đó tắt tên lửa và các thiết bị của tôi. Nó từ đ}u đến thì tôi chịu.
Và tôi không thể nghi ngờ về những gì đ~ xảy ra. Đ}u phải chỉ có một mình tôi. Viên phi công ở ghế sau, hai phi công ở chiếc máy bay thứ nhất, những người ở trên tháp, mọi người ở tổng h{nh dinh, tướng Youssefi trực ở trạm chỉ huy không quân – tất cả đều nhìn thấy nó. Nhiều người lo lắng cho chúng tôi trên mặt đất. Và chúng tôi cũng thu được nó vào radar. Không ai có thể bảo rằng tôi tưởng tượng ra cả. Radar đ~ khóa chặt lấy vật thể đó v{ có thể x|c định được kích thước của nó, bởi vì chúng tôi thực hành tiếp nhiên liệu với máy bay 707, và phản hồi của chiếc UFO trên radar cho thấy rằng kích thước của chúng bằng nhau.
Tôi có hai điều ân hận: Một là chúng tôi không có máy ảnh trên m|y bay để chụp ảnh chiếc UFO. Hai là bởi vì quá phấn khích v{ đôi khi thấy sợ nên tôi không nghĩ đến việc thử gọi họ qua radio để hỏi “C|c bạn là ai? Xin hãy liên lạc với chúng tôi!” Từ đó về sau, tôi ước gì mình
https://thuviensach.vn
đ~ l{m vậy. Trong bất cứ trường hợp n{o đi nữa thì tôi vẫn hy vọng rằng một ng{y n{o đó, chúng ta sẽ phát triển được thứ công nghệ đó để có thể dễ dàng di chuyển tới các hành tinh khác và thám hiểm khắp nơi.
https://thuviensach.vn
10. trải nghiệm đối mặt với UFO của Oscar Santa Maria, không quân Peru (Đã về hưu)
V{o ng{y 11 th|ng Tư năm 1980, v{o lúc 7 giờ 15 phút một buổi sáng Thứ S|u, tôi đang đóng qu}n tại căn cứ không quân La Joya ở khu vực Arequip thuộc Peru. Một ng{y như mọi ngày. Có khoảng 1.800 nhân viên quân sự và dân sự tại căn cứ, v{ chúng tôi đang chuẩn bị sẵn sàng cho bài tập thể dục hàng ngày.
Mặc dù chỉ mới là một trung úy hai mươi ba tuổi đời, tôi đ~ có ba năm kinh nghiệm bay. Tôi kh| có năng khiếu làm một phi công quân sự. Năm mười chín tuổi, tôi đ~ bay trong c|c nhiệm vụ tác chiến, v{ năm hai mươi tuổi, tôi được tuyển bay thử máy bay phản lực siêu thanh Sukoi mới nhất của Peru. Đ~ từng gi{nh được khá nhiều cúp trong nghề bay, tôi còn nổi tiếng là xạ thủ h{ng đầu với kỹ năng bắn trên không tuyệt vời.
Làm sao tôi biết rằng nhờ giỏi môn n{y m{ tôi được chọn tham gia một nhiệm vụ hết sức bất thường và bất ngờ trong buổi s|ng bình thường đó. Cùng với đội bay của mình, lúc đó tôi đ~ sẵn s{ng để cất cánh ngay lập tức, như mọi khi. Một viên chỉ huy Quân chủng đến bằng xe tải và bảo với chúng tôi rằng có một vật thể trông giông giống như bóng bay đang lơ lửng trên bầu trời phía cuối đường băng. Chúng tôi bước ra ngo{i để xem, v{ sau đó biết ngay mình cần phải làm gì. Bốn người phi công chúng tôi đứng bên ngoài quan sát vật thể đó. Viên chỉ huy thứ hai của đơn vị, trung tá FAP Carlos Vasquez Zegarra, ra lệnh rằng một thành viên hoặc cả đội bay phải cất cánh và hạ vật thể đó. Chỉ huy của chúng tôi quay sang tôi v{ nói, “Oscar, anh l{ người phải đi.”
Vật thể hình tròn đó c|ch chúng tôi khoảng 5 km v{ lơ lửng ở độ cao khoảng 600 mét so với mặt đất. Vì bầu trời cực kỳ quang đ~ng nên vật thể đấy phát sáng nhờ phản chiếu ánh mặt trời.
“Quả bóng” n{y ở trong không phận cấm mà không có phép, thể hiện nỗ lực vi phạm chủ quyền quốc gia một cách nghiêm trọng. Tất cả mọi phi công dân sự lẫn quân sự đều sử dụng bản đồ hàng không trên những không phận được bảo vệ cẩn mật, chẳng hạn như không phận của căn cứ chúng tôi, đều biết rõ điều này. Họ đều biết những khu vực cấm này nằm ở đ}u, v{ không một ai dám bay vào, dù là trong bất cứ tình huống nào. Vật thể này không chỉ xuất hiện trong khu vực như thế mà còn không hề đ|p lại tín hiệu liên lạc ph|t đi trên c|c tần số phổ biến rộng rãi, và nó lại đang di chuyển về phía căn cứ. Phải hạ nó thôi. La Joya là một trong số ít những căn cứ ở Nam Mỹ sở hữu thiết bị chiến tranh do Liên Xô sản xuất, và chúng tôi lo ngại về hoạt động gi|n điệp.
Hồi năm 1980, Peru không có bất cứ loại khí cầu nào, chẳng hạn như bóng th|m không hoặc khinh khí cầu chở người. Chúng tôi biết điều đó, vì vậy đ}y l{ một thứ gì đấy rất lạ, và không xuất phát từ đất nước của chúng tôi. Chúng tôi biết rõ các loại bóng khí tượng, nhưng chúng có ăng ten v{ d}y c|p, hơn nữa chỉ bay ở độ cao trên 13 km. Thứ này bay thấp hơn. Chúng
tôi không biết nó từ đ}u đến, và nó lại đang tiến đến gần hơn. Chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc phá hủy nó.
https://thuviensach.vn
Chỉ huy đội bay, đại tá Oscar Alegre Valdez ra lệnh cho tôi dùng chiếc máy bay phản lực chiến đấu Sukoi-22 bay lên để chặn quả bóng lại, không cho nó tiến gần hơn đến căn cứ. Tôi lập tức chạy đến chỗ đậu máy bay, mắt vẫn không rời khỏi vật thể đó trên bầu trời, trong đầu thầm tính đến từng bước cần phải tiến h{nh để thực hiện nhiệm vụ này. Vì vật thể này đang ở trong khu vực v{nh đai của căn cứ còn máy bay của tôi được trang bị đạn 30 ly nên tôi quyết định sẽ tấn công từ hướng đông bắc sang đông nam. Theo c|ch n{y, mặt trời sẽ ở bên trái tôi và có thể tránh gây ảnh hưởng cho căn cứ khi sử dụng vũ khí.
Sau khi cất cánh, tôi nghiêng sang phải v{ bay lên độ cao 2.500 mét. Rồi tôi chuẩn bị tư thế tấn công. Ngắm vào quả bóng, tôi đạt đến khoảng cách cần thiết và bắn một loạt s|u mươi tư viên 30 ly, tạo nên một “bức tường lửa” hình nón, bình thường sẽ phá hủy bất cứ thứ gì nằm trên đường đi của nó. Một số viên đi trệch mục tiêu nên rơi xuống đất, còn những viên
khác thì bắn trúng. Tôi nghĩ rằng sau đó quả bóng sẽ bị xé toang v{ hơi gas sẽ bắt đầu xì ra ngo{i. Nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Dường như những viên đạn to lớn đều bị hút vào quả bóng nên nó chẳng mảy may x}y xước gì. Rồi bỗng nhiên vật thể đó bắt đầu bay lên cao rất nhanh và rời khỏi căn cứ.
“Chuyện gì thế nhỉ?” Tôi tự hỏi. “Mình phải đến gần hơn mới được.”
Vậy là tôi bay lên. Tôi kích hoạt thùng nhiên liệu phụ trên m|y bay để bắt đầu đuổi theo và báo cáo với th|p điều khiển l{ tôi định làm theo thủ tục và tiếp tục nhiệm vụ bắn hạ vật thể đó. Vì biết đ}y l{ một nhiệm vụ cực kỳ lạ thường nên tôi yêu cầu họ phải chắc chắn rằng m|y thu đang hoạt động để bất cứ điều gì xảy ra từ gi}y phút đó trở đi đều được ghi lại. Và rồi, một loạt các sự việc kỳ lạ đ~ diễn ra.
Chiếc máy bay phản lực của tôi bay với tốc độ 950 km/h còn “quả bóng” vẫn duy trì ở độ cao 500 mét ngay trước mặt tôi. Vừa bay ra xa khỏi căn cứ, tôi vừa báo cáo cho tháp kiểm soát những thông tin như “Tôi đang ở độ cao 3.000 mét v{ c|ch căn cứ 20 km,… Tôi đang ở độ cao 6.000 mét v{ c|ch căn cứ 40 km…” v}n v}n. Lúc n{y tôi đang ở trên bầu trời thành phố Camana, cách căn cứ khoảng 84 km và ở độ cao 11.000 mét.
Tôi đang dốc sức đuổi theo vật thể đó thì nó đột nhiên dừng lại và buộc tôi phải đổi hướng sang một bên. Tôi ngoặt lên sang bên phải và cố gắng tìm vị trí để bắn một lần nữa. Có lần tôi đ~ có vị trí mong muốn để bắn, cách mục tiêu khoảng 1.000 mét, tôi bắt đầu tiến đến gần nó đến khi đạt được tầm nhìn hoàn hảo. Tôi khóa cứng mục tiêu lại và sẵn sàng bắn. Nhưng đúng lúc đó, vật thể này một lần nữa bay vọt lên thật nhanh, tr|nh được cú tấn công. Tôi bị bỏ lại bên dưới; nó đ~ “bẻ g~y đợt tấn công.”
Tôi cố gắng thực hiện thao tác tấn công tương tự thêm hai lần nữa. Lần n{o cũng đưa được mục tiêu vào tầm ngắm khi nó đứng yên. Và lần nào vật thể đó cũng tho|t được bằng cách bay thẳng đứng lên chỉ v{i gi}y trước khi tôi kịp bắn. Nó né được đòn tấn công của tôi ba lần, lần n{o cũng v{o ngay khoảnh khắc cuối cùng.
Trong suốt thời gian này, tôi rất tập trung vào việc cố gắng đưa cửa sổ của mình vào khoảng cách từ 400 đến 700 mét để máy bay có vị trí bắn. Vì điều này trở nên khó khăn hơn, tôi rất ngạc nhiên và liên tục tự hỏi không biết điều gì đang xảy ra. Rồi nó trở thành vấn đề cá nhân
https://thuviensach.vn
của riêng tôi. Tôi phải tóm được nó. Nhưng tôi không thể l{m được bởi vì nó cứ không ngừng bay lên. Tôi đ~ được giao nhiệm vụ này, và cảm thấy mình có nghĩa vụ phải hoàn thành. Chỉ còn mỗi điều này là quan trọng, và tôi cảm thấy tự tin khi biết rằng mình có một chiếc máy bay tuyệt vời.
Cuối cùng, sau hàng loạt c|c động t|c bay ngược lên rất nhanh, vật thể n{y đạt đến độ cao 14.000 mét. Tôi phải nghĩ đến việc thực hiện một điều gì khác! Tôi quyết định liều mình bay lên để lần này tôi sẽ ở trên đầu vật thể n{y, sau đó tôi sẽ bay thẳng đứng xuống và tấn công từ phía trên. Theo cách này, nếu mục tiêu bắt đầu bay lên như ba lần trước đó, nó sẽ không tho|t được khỏi tầm ngắm của tôi và tôi sẽ dễ bắn hơn. Tôi không lo chuyện va chạm vì máy bay của tôi rất nhanh và khả năng vận hành tốt. Vì vậy tôi tăng tốc cho máy bay lên vận tốc siêu thanh và quay trở lại vị trí trước đó của “quả bóng,” lúc n{y đang di chuyển với vận tốc siêu thanh 1.6, xấp xỉ 1.850 km/h. Tôi tính toán khoảng cách giữa mình với vật thể đó khi chuẩn bị bay lên. Lúc lên cao hơn, tôi thấy đúng l{ vật thể n{y đang ở bên dưới v{ tôi nghĩ mình có thể đạt được độ cao cần thiết để thao t|c như dự định và tấn công thành công. Nhưng trước sự ngạc nhiên của tôi, vật thể đó bay lên một lần nữa với tốc độ cao và ở bên cạnh tôi theo đội hình song song! Điều này khiến tôi không có bất cứ khả năng n{o để thực hiện tấn công.
Bay với tốc độ siêu thanh 1.2, tôi tiếp tục tăng độ cao vẫn với hy vọng vượt qua nó để tấn công như dự định. Nhưng không thể. Chúng tôi đạt tới độ cao 19.200 mét thì bỗng nhiên vật đó ho{n to{n dừng lại v{ đứng yên. Tôi điều chỉnh cánh máy bay tạo th{nh góc 30 độ và mở rộng sải c|nh để máy bay có thể vận h{nh được ở độ cao đó, v{ tôi nghĩ tôi vẫn có thể cố gắng ngắm bắn vật đó. Nhưng không thể. Tôi không thể đứng yên được như “quả bóng” n{y.
Đến lúc đó, đèn b|o cạn nhiên liệu tắt đi, cho thấy tôi chỉ còn đủ để quay trở về căn cứ. Với điều kiện như thế, tôi không thể tiếp tục tấn công, vì vậy tôi bay gần hơn tới vật thể đang lơ lửng để quan sát nó và cố gắng x|c định xem nó là cái gì. Dòng SU-22 không có radar trên khoang, nhưng thiết bị quan sát có các vạch ph}n chia được đ|nh dấu rất rõ nên x|c định được khoảng c|ch đến mục tiêu v{ đường kính của nó. Công nghệ này hoạt động nhờ sử dụng các tia laser.
Tôi đến gần, chỉ còn cách nó khoảng 100 mét. Tôi giật mình khi thấy “quả bóng” n{y không giống quả bóng chút nào. Nó là một vật thể có đường kính khoảng 10 mét, có một cái vòm màu kem lấp l|nh trên đỉnh, giống như c|i đui đèn cắt đôi. Phần dưới là một cái nền tròn rộng hơn m{u bạc, trông giống như một dạng kim loại n{o đó. Nó thiếu tất cả những yếu tố điển hình của máy bay. Không cánh, không động cơ phản lực, không ống xả, cửa sổ, ăng ten, vân vân. Không nhìn thấy hệ thống phản lực của nó đ}u cả.
Khi đó, tôi nhận ra đ}y không phải là thiết bị do thám mà là UFO, một vật hoàn toàn bí ẩn. Nhiên liệu gần như hết sạch, vì vậy tôi không thể tấn công hay vận hành máy bay hay chạy trốn với tốc độ cao được. Bỗng nhiên tôi thấy sợ. Tôi nghĩ thế là có lẽ mình xong đời rồi.
Khi không còn chịu ảnh hưởng từ những gì mình chứng kiến, tôi bắt đầu trở lại căn cứ không quân và giải thích với tháp kiểm soát chính xác những điều nhìn thấy. Khi bình tĩnh trở lại, tôi dùng radio gọi một chiếc m|y bay kh|c đến xem, cố gắng giấu đi vẻ sợ hãi. Họ bảo
https://thuviensach.vn
không, như thế cao quá, về thôi. Tôi phải cho m|y bay lướt xuống vì thiếu nhiên liệu, bay kiểu dích dắc để khó bị dính đạn, không lúc nào rời mắt khỏi gương chiếu hậu với hy vọng nó không đuổi theo. Không hề. Tôi đ~ bay được 22 phút.
Khi đang hạ cánh, tôi cảm thấy rất phấn khích nên muốn kể ngay cho mọi người nghe về vật thể lạ thường mà tôi chạm trán trên bầu trời. Nó kỳ diệu đến nỗi tôi thực sự muốn có một ai đó bay lên xem. Tôi mô tả vật thể này biết bay, mặc dù nó chẳng có thiết bị n{o để làm việc đó cả - không có thứ gì khiến nó bay được cả.
Khi tôi bước ra khỏi m|y bay, phi đội của tôi đang chờ v{ đặt ra cho tôi cả một lô câu hỏi. Nhân viên bảo trì có mặt ở đó v{ kiểm tra hộp đạn rồi nói, “Đại úy, rõ r{ng l{ anh đ~ bắn.” Những người kh|c đến gần, có rất nhiều câu hỏi và nhiều lời bàn tán. Ngay sau khi tôi hạ cánh, toàn bộ những người liên quan đến sự việc này họp lại để nghe chỉ thị - nghĩa l{ nh}n sự vận hành, phòng thủ hàng không, phòng thủ căn cứ, và cả vị tướng chỉ huy chỉ huy phi đội. Trước mối đe dọa do “quả bóng” n{y g}y ra, căn cứ của chúng tôi đ~ kích hoạt hệ thống phòng thủ và tất cả các hệ thống đều ở trạng thái sẵn sàng. Mọi người đều nộp báo cáo. Chúng tôi hiểu rằng vật thể đó không bao giờ xuất hiện trên radar, nhưng những người đ~ từng quan sát vật thể đó từ trước lúc nó còn đứng yên đều mô tả nó có hình tròn và làm bằng kim loại. Người ta bảo chúng tôi rằng những gì xảy ra tại cuộc họp đều phải giữ kín ở đó, v{ chúng tôi không lúc n{o được tiết lộ.
Sau cuộc họp này, tôi gặp với người bên tình báo và chúng tôi xử lý tất cả các hạng mục sẵn có với đủ các loại ảnh máy bay hoặc thiết bị hàng không sử dụng cho mục đích do th|m, nhưng chẳng tìm thấy thứ gì có khả năng vận hành giống như tôi mô tả mà lại không có bất cứ dạng hệ thống phản lực nào cả. Do vậy, vật thể đó được liệt vào Vật thể bay Không xác định. Nó vẫn ở nguyên vị trí sau khi tôi rời nó đi hơn hai tiếng trước, hiển hiện trước mặt mọi người trên căn cứ, phản chiếu ánh nắng mặt trời.
Tôi chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ quan chức Chính phủ Mỹ nào có mặt ở căn cứ để thảo luận về trường hợp này, và họ cũng chẳng bao giờ phỏng vấn tôi. Tuy nhiên, một tài liệu của Bộ Quốc phòng Mỹ ghi ng{y 3 th|ng S|u năm 1980 với tiêu đề “UFO nhìn thấy ở Peru” mô tả về sự việc nói trên và tuyên bố rằng vẫn chưa x|c định được nguồn gốc vật thể đó.
Để kết luận, tôi có thể nói rằng năm 1980 tôi đ~ từng chiến đấu với một Vật thể bay Không x|c định bay lượn và trình diễn trên bầu trời m{ không để lộ ra bất cứ đặc trưng n{o của máy bay, những đặc trưng m{ thậm chí đến ngày nay vẫn đang l{ bộ phận thiết yếu của bất cứ cỗ máy biết bay nào. Vật thể này trình diễn những thao t|c đi ngược lại mọi nguyên tắc khí động học. Sau khi điều tra kỹ lưỡng về tất cả những dữ liệu sẵn có liên quan đến máy bay, các chuyên gia quân sự của chúng tôi không thể tìm thấy bất cứ đồ tạo tác hay máy móc nào có khả năng thực hiện được những gì vật thể n{y đ~ thực hiện.
Nhiều năm sau, tôi được biết tới những trường hợp tương tự, trong đó m|y bay qu}n sự rượt đuổi vật thể bay không x|c định nhưng không thể nào khai hỏa được do hệ thống của họ bị khóa trước khi bắn. Tôi đ~ trao đổi vấn đề này với các chuyên gia trên khắp thế giới, trong đó có cả những người ở sự kiện câu lạc bộ báo chí quốc gia tại Washington, DC, vào th|ng Mười Một năm 2007. Cả trường hợp của Iran năm 1976 v{ một trường hợp tương tự
https://thuviensach.vn
ở Brazil đều liên quan đến hiện tượng tắt các thiết bị điện tử, màn hình kiểm soát không hoạt động. Thiết bị của tôi là thiết bị cơ khí, v{ có lẽ đ}y l{ lý do tại sao nó không bị tắt, do vậy nên vật thể đó phải nhảy tránh vào phút cuối cùng.
Tôi thấy tình huống của mình rất độc đ|o, ít nhất l{ đến giờ phút này, và theo như tôi được biết thì là phi công quân sự duy nhất trên thế giới đ~ thực sự bắn, và bắn trúng, một chiếc UFO.
Đến bây giờ nghĩ về điều đó tôi vẫn thấy ớn lạnh.
https://thuviensach.vn
PHẦN II: Chính phủ ĐIỀU TRA UFO
11. Gốc rễ của việc lật tẩy UFO
Lâu nay, vì tất cả chúng ta đều tiếp xúc với bầu không khí chế giễu và tự động bác bỏ hiện tượng UFO nên tôi ngờ rằng những thông tin có được cho đến nay có lẽ đ~ l{m một số độc giả cảm thấy bối rối. Thật chẳng dễ d{ng gì khi người ta phải chấp nhận bằng chứng về sự
tồn tại của UFO, vậy mà chúng ta lại vừa được chứng kiến những bằng chứng không thể tùy tiện chối c~i. Khi đọc về cuộc điều tra của tướng de Brouwer, hoặc trường hợp chiếc đĩa lơ lửng trên bầu trời s}n bay O’Hare, chúng tôi thấy tự bản thân mình buộc phải hòa hợp hai mô hình về cơ bản là mâu thuẫn với nhau này. Có một luận điểm mà chúng tôi luôn luôn biết, trong đó những điều như thế n{y đều phi lý; chúng không thể xảy ra theo các quy luật vật lý v{ vũ trụ học đ~ được thống nhất từ trước, và vì vậy đơn giản là chúng không xảy ra. Nhưng rồi có một thực tế l{ h{ng ng{n người trên khắp thế giới đ~ nhìn thấy vật thể không x|c định, chứng tỏ rằng những khả năng “phi lý” n{y xảy ra ngay trước mắt chúng ta. Tất nhiên, rắc rối nhất là có khả năng cho thấy những vật thể này, rõ ràng l{ dưới một dạng điều khiển thông minh n{o đó, có lẽ có nguồn gốc từ ngo{i Tr|i đất, mặc cho ý tưởng này khó hình dung đến đ}u đi chăng nữa.
Người ta có thể cảm thấy bối rối trước khả năng n{y, trước một vết nứt trên cánh cửa vốn dĩ an to{n, nên lưỡng lự không d|m đi tiếp. Có thể họ vẫn có cái ham muốn phủ nhận tất cả những chuyện n{y, coi đ}y l{ điều ngớ ngẩn hoặc một dạng sai lầm về tâm lý mà không một bằng chứng nào có thể thay đổi được. Những người khác có thể mang cảm giác phản đối quan điểm này, hoặc cảnh gi|c đến cao độ. Người nào chỉ đơn giản là tò mò hoặc có đầu óc cởi mở sẽ cưỡng lại được những phản ứng rất tự nhiên n{y. Nhưng người nào dấn thân vào lĩnh vực mới lạ này sẽ phải trải qua một dạng đấu tranh n{o đó, giống như tôi sau khi kh|m phá và nghiên cứu bản báo cáo COMETA. Giống như bất kỳ ai khác, tôi thấy khó chịu với vấn đề mới mẻ n{y, nhưng với tư c|ch một phóng viên điều tra, tôi cũng nhanh chóng cảm thấy hào hứng với sức mạnh và sự kỳ diệu của nó. Tôi muốn cố hết sức tìm hiểu về hiện tượng UFO – thực sự tìm hiểu xem có cái gì ở nó không. Và sau một thời gian tôi đ}m ra phản đối lại nó, không phải là vì không tin vào UFO, mà là vì nhận ra rằng có một điều gì đó có thật đang diễn ra ở đ}y nhưng dường như chẳng có ai để ý. Là một kẻ nổi loạn bẩm sinh, tôi thấy hào hứng với thách thức nó tạo ra trước cả ranh giới hiểu biết của bản thân lẫn những giới hạn tư duy thông thường. Tâm lý sợ hãi và thấp kém khiến cho những khía cạnh khó chịu hơn của quá trình khám phá này mềm đi, bởi vì càng tìm hiểu tôi càng thấy toàn bộ sự việc này trở nên thuyết phục hơn. Tại sao chúng ta cứ cho l{ mình đ~ hiểu hết mọi thứ cần biết, trong khi chúng ta còn quá non nớt trên hành tinh này?
Quá trình phát triển của tôi kéo dài nhiều năm, bao gồm cả việc đọc rất nhiều thứ và thảo luận với các nhà nghiên cứu kỳ cựu, nghiên cứu về tài liệu của Chính phủ, và phỏng vấn các quan chức quân sự đ~ về hưu cũng như c|c nh}n chứng UFO. Tôi nghĩ rằng ngay cả khi không có những b{i đ|nh gi| chuyên s}u đến thế, hầu hết chúng ta đều sẵn s{ng suy nghĩ về đề t{i n{y đến mức qu| độ, một thời điểm mang tính quyết định khi chúng ta vượt qua một dạng ranh giới phản kháng vốn đ~ bén rễ rất s}u. Điều này không dễ chút n{o. Dù sao đi
https://thuviensach.vn
nữa thì chúng ta cũng đang đối mặt với một thứ m{ cho đến nay vẫn chưa thể nào nắm bắt được: bản chất cốt lõi của UFO. Chúng ta phải làm quen với sự xuất hiện hết lần n{y đến lần khác của một thứ hoàn toàn bí hiểm và không thể dùng khoa học giải thích được, cơ chế hoạt động của nó cứ như l{ nằm ngoài mọi ranh giới thế giới vật chất của chúng ta nhưng đồng thời lại hiện hữu ở bên trong thế giới đó. Để biến điều này trở nên rắc rối hơn, chúng ta bị đè nặng bởi th|i độ phủ nhận và chối bỏ hiện trạng mà tất cả chúng ta đều đ~ hấp thụ được ở một mức độ n{o đó.
Để hiểu được khía cạnh đó của vấn đề, chúng ta phải trở lại mặt đất và nhìn vào gốc rễ chính trị và lịch sử của phản ứng mà Chính phủ chúng ta dành cho hiện tượng UFO, bắt đầu từ khi các quan chức lần đầu tiên công nhận rằng họ đang đối mặt với một thứ không dễ giải thích. Ngay cả khi khó đương đầu với hiện tượng n{y trên phương diện t}m lý, lý do đó không đủ để giải thích cho việc l{m ngơ, chối bỏ và chế giễu vốn đ~ trở nên quen thuộc trong bao nhiêu năm nay. Tại sao lại có một đề tài cấm kỵ mạnh đến vậy đối với việc xem xét vấn đề này một cách nghiêm túc, trong khi có quá nhiều bằng chứng về nó?
Trên thực tế, Chính phủ của chúng ta có một chính sách – tình trạng rõ ràng khoanh tay làm ngơ xuất hiện hơn năm mươi năm trước – nằm dưới cách tiếp cận hiện tại của nó đối với UFO. Những sự kiện then chốt nhất định đ~ đặt chúng ta v{o con đường không may mắn mà ng{y nay chúng ta đang đi. Mọi việc bắt đầu vào cuối những năm 1940, khi c|c quan chức đột nhiên phải đối mặt với hàng loạt những vụ nhìn thấy UFO trên bầu trời nước Mỹ, trong đó nhiều vụ được báo cáo bởi những người quan s|t có độ tin cậy cao như phi công qu}n sự và phi công hàng không. Sự quan t}m m{ d}n tình d{nh cho UFO (lúc đó được gọi l{ “đĩa bay” do người ta thường xuyên mô tả về hình dạng dèn dẹt trông như chiếc đĩa của chúng) tăng cao do thời lượng xuất hiện trên phương tiện truyền thông quốc gia và thực tế là không ai biết chúng là cái gì hoặc làm thế n{o để xử lý chúng. Ban đầu, chính quyền cố gắng x|c định xem những vật thể này có phải l{ phi cơ bí mật của nước ngoài hay không, chẳng hạn như công nghệ ưu việt của Liên Xô hoặc có thể là một dạng hiện tượng khí quyển hay khí tượng mới phát hiện.
Năm 1947, trung tướng Nathan Twining, chỉ huy Bộ tư lệnh Trang thiết bị Hàng không, một đơn vị chủ chốt của Không quân Mỹ, đ~ gửi một thư b|o bí mật liên quan đến “Đĩa Bay” cho vị tướng chỉ huy Không lực Qu}n đội tại Lầu Năm Góc. Ông tuyên bố, dựa vào dữ liệu do các chi nhánh không quân cung cấp, ý kiến cân nhắc ở đ}y l{ “những hiện tượng được báo cáo
là một thứ gì đó vừa có thật lại vừa hư ảo hoặc bịa đặt… Theo b|o c|o, c|c đặc tính vận hành chẳng hạn như tốc độ bay lên cực cao, thao t|c (đặc biệt là lúc lộn vòng tròn), v{ h{nh động phải được coi là có khả năng tr|nh né khi bị phát hiện hoặc liên lạc từ máy bay và radar hữu
nghị, l{m tăng thêm niềm tin vào khả năng một số vật thể nói trên được điều khiển bằng tay, tự động, hoặc từ xa.” Theo Twining mô tả, các vật thể n{y được làm bằng kim loại hoặc có khả năng phản chiếu ánh sáng, hình tròn hoặc hình elip, có phần đ|y phẳng và phần trên hình vòm, đôi khi có “những ngọn đèn được bố trí theo hình dạng chặt chẽ, biến đổi từ ba đến chín vật thể” v{ thường là không phát ra tiếng động. Ông đề nghị Không lực Qu}n đội hãy bố trí một cuộc nghiên cứu chi tiết về UFO, áp dụng việc phân cấp an ninh v{ đặt bí danh cho nó.
https://thuviensach.vn