🔙 Quay lại trang tải sách pdf ebook Có Lẽ Là Yêu Ebooks Nhóm Zalo https://thuviensach.vn Mục lục Chương 1: Trao Giải Chương 2: Quán Bar Chương 3: Điện Thoại Chương 4: Sinh Nhật Chương 5: Giải Vây Chương 6: Dây Dưa Chương 7: Cự Tuyệt Chương 8: Nỗi Giận Chương 9: Hợp Tác Chương 10: Tranh CãI Chương 11: Lấy Cớ Chương 12: Tạm Giam Chương 13: Lặng Lẽ Chương 14: Khóc Lớn Chương 15 Chương 16: Bất An Chương 17: Bắt Đầu Chương 18: Trượt Tuyết Chương 19: Say Rượu Chương 20: Sợ Hãi Chương 21: Nảy Mầm Chương 22: Thanh Đảo Chương 23: Yêu Đương Chương 24: Về Nhà Chương 25: Thở Dài Chương 26: Tất Niên Chương 27: Tết Nguyên Tiêu Chương 28: Mưa Gió Chương 29: Chia Tay https://thuviensach.vn Chương 30: Vân Nam Chương 31: Tiều Tụy Chương 32: Lệ Giang Chương 33: Tốt Nghiệp Chương 34: Ghen Chương 35: Ly Biệt Chương 36: Gặp Mặt Chương 37: CãI Nhau Chương 38 Chương 39: Thông SuốT Chương 40: Đính Hôn Chương 41: Va ChạM Chương 42 Chương 43: GiậN Dữ Chương 44: Buông Tay Chương 45: Mơ Chương 46: Trì HoãN Chương 47: Khó Xử Chương 48: TìNh CảM MãNh LiệT Chương 49: Tránh Thai Chương 50: BạT Tai Chương 51: Đau LòNg Chương 52: ChiếN Tranh LạNh Chương 53: HòA ThuậN Chương 54: TrốN TráNh Chương 55: Tin TưởNg Chương 56: Băn Khoăn Chương 57: Đăng Ký Chương 58: Kết Hôn Chương 59: Đi Xa Chương 60: Vụ Tai TiếNg Chương 61: Mang Thai https://thuviensach.vn Chương 62: RốI LoạN Chương 63: Thổ Lộ Tình Cảm Chương 64: Hạnh Phúc Chương 65: Phiên Ngoại 1 https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 1: Trao Giải Chu 6Dạ đặt detúi lớn, atúi nhỏ 7atrong tay 2xuống đất, 0ánh mặt 66trời chiếu 39quá chói fchang, cô 9dựa vào 7cổng trường fthở hổn dhển, thật 26sự đi không dnổi nữa, avừa nắng ccvừa nóng. 1e © DiendanLeQuyDon.comHai tay đầy 34vằn đỏ, 0đầu đầy 13mồ hôi chảy 95ròng ròng. fe © DiendanLeQuyDon.comMới vừa 10nâng người 1dậy, nghe c0được tiếng 71loa vang, cánh 41cửa điện54tử từ từ 6mở ra. Chầm achập đem 8mấy túi eđồ dưới 43đất bỏ 9qua một bên,dnhìn lại, 3hóa ra là 1chủ nhân 28trên chiếc 60xe đang tiến 3tới vừa 4huýt sao,80không biết 0lại là cậu fấm lắm 21tiền nhiều 13của nhà 30ai a. Thanh aaâm của ctiếng huýt 6sao còn chưa dbiến mất, 6chiếc xe 56đã sớm1nghênh ngang 1mà đi. Cô blấy khăn atay lau mồ chôi, nhìn 0ckỹ bốn 59phía xungaquanh xem có 52gặp người 8quen hay không. 0 © DiendanLeQuyDon.comChạy đến 42bên quầy ctạp hóa0mua một chai 8enước được 5ướp lạnh, 1một ngụm buống hết a8hơn nửa 5chai. Ánh emặt trời 4của buổi 9dchiều thật c8sự gay gắt, ecàng làm dkhông khí ctăng thêm eesự khó chịu. “Hi! f4Chu Dạ ——, 71sao ngươi 1clại ở đây?” cLâm Phỉ btừ bên trong acđi ra, nhìneChu Dạ hai f7tay chống 6bnạnh uống 37nước khoáng 3giật mình 7fhỏi. Lâm 1Phỉ tay cầm 0một chiếc 58ô hoa che 6enắng, ăn e9mặc mát 3mẻ, mái 53tóc dài tùy 4ý buông 5rơi trên 3vai, mặc 4chiếc áo 1in hình mèo fkitty đeo d9túi xách,cváy ngắn f6lộ ra làn 4da trắng cbnõn như tuyết, 2akhiến cho dngười ta d2phải mơ97màng; đôi 4chân đi giày 6cao gót, càng https://thuviensach.vn ddkhiến cho b8đôi chân 6dđẹp thêm 99thon dài, 9dáng người 5ahoàn toàn 3tuyệt mĩ. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nơi 5dnày sinh viên 8tập mãi32cũng thành a1thói quen, e5mỹ nữ không 65sợ không 3có, mà là 2sợ quá nhiều. “Oa, b0Lâm Phỉ, bblà ngươi 9đấy à! 3dTa vừa từ c2bên ngoài datrở về. f5 © DiendanLeQuyDon.comNgươi muốn 36đi ra ngoài eư?” Chu 8Dạ đứng 5ở bên cạnh 82Lâm Phỉ 5a, thấp hơn 0gần một 9cái đầu. “Chu 5Dạ, khai 02giảng đã 7hai tuần erồi mà giờ 6ngươi mới cvề trường?” 3Lâm Phỉ 4nhìn nhìn 9atúi lớn c7túi nhỏ 15trên tay Chu dcDạ, có quần aáo, có đồ 6ăn, linh5tinh hết 50cả. “Không d4phải, không 3bphải ——” eChu Dạ nhanh 5achóng giải 8thích, “Trangcthiết bị f4ở giảng 2đường 0khoa ta chưa 2alắp đặt exong, cho nên ahai tuần 90này không 42cần đi học.” f7Thực ra là acô được 3abạn bè giới athiệu đi 17làm thiết d1kế cho một 88công ty, suốt bhai tuần 1bnay chẳng 7phân biệt fđược ngày eđêm, làm btrâu làm 50ngựa, vừa c4mới làm f5xong, cuối f3cùng lấy eđược hai bfngàn tệcnha. Lâm 38Phỉ “Ồ” 88một tiếng, 7lại hỏi: 9f“Sao ngươi amua nhiều 66đồ ăn 2vậy ? Muốn1làm gì? Mời 71khách sao?” 53Ba túi lớn, 3bthịt bò, dkhoai phiến, 7bmứt táo, 3hạch đào ednhân, sôcôla… d0Cái gì cần acó đều acó. Chu Dạ 5cười: “Đương c4nhiên là5cho chính 8mình ăn nha!” eMệt mỏi anhiều ngày 85nay, cũng 19phải biết e2tự thưởng dcho chính 1mình chứ. eb © DiendanLeQuyDon.comSau khi nhận abđược tiền 3lương cô dlập tức61đến siêu b8thị. Lâm b8Phỉ lộ 26ra vẻ ghen 67tỵ, nhíu 5mày nói: 74“Cẩn thận 2béo chết 2engươi!” Chu fDạ đắc d4ý cười: f2“Ta dù 2có ăn bao 50nhiêu cũng 06không mập anổi ——, cai kêu ngươi 7không thể 0ăn!” Lâm 0cPhỉ tức egiận lườm 35bạn. https://thuviensach.vn Lâm 8Phỉ là sinh dviên khoa 2nghệ thuật, ephải khống 5chế cân benặng. Trường 1có khoa nghệ 59thuật, cũng 6dchính là 2eđào tạo bngười mẫu, 3đi lạidtrên sân 31khấu. Bình 2fthường ăn 2cái gì, theo ethói quen 15cũng chỉ 2dăn một4nửa. Ăn cmột miếng 5bánh ngọt 90cũng làm aacô phải 8đấu tranh 78tư tưởngfkhông ngừng, ccắn răng 21một cái, 0rốt cục 1fmua, không cchút do dự cecắn một6bmiếng hơn f9phân nửa, 6rồi ném 22nửa còn blại vào 0thùng rác, eChu Dạ tậndamắt nhìn 9thấy. Nhưng ccác giảng aeviên vẫn 56thường nói 67sinh viên 2khoa mình e3phần lớn 0thể trọng 7akhông đạt atiêu chuẩn, 3quá nặng. Một 66nam sinh ăn ebmặc sành cđiệu đi 2era , áo sơmi f2chỉ cài 0hai nút, cơ cngực như 8ẩn như 8bhiện. Chu ceDạ nhún 4vai chào hỏi: d“Hi, Cao 1Dương!” 5Cao Dương 0là bạn trai 5của Lâm caPhỉ, cùng 02là sinh viên 3khoa nghệ 5thuật, cófcthể nói 7vô cùng hiếm 47có —— 0toàn bộ 83khoa có chưa c0tới 10 nam 0sinh. Ở trường 9này âm thịnh 2dương suy. 6e © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ đứng 6ở trước 55mặt hắn, 8thấp hơn amột cái 02đầu. Thực 53ra Chu Dạ 34vẫn cảm 2thấy nam 73sinh khoa nghệ f2thuật cũng 4chỉ bìnhabthường thôi, bcũng không e6phải là banh tuấn 1soái ca quá cmức, ngũ 76quan cũng 4dkhông tinh 51trí, chỉ 53được cái ađầu cao 9dọa người, c4nhưng khí 9dchất thực 16ra không được e6như vậy. Lâm 8Phỉ kéo 5cánh tay phải 60Cao Dương, 87bước vào cabên trong dtaxi rồi a2còn nhô đầu 3ra, nói: “Chu 68Dạ ——, 27ngươi có 0phải lại 7được học 1bổng không6dvậy?” Lúc 27ở cửa https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 2: Quán Bar Lâu 6ngày không 9evề phòng 50ngủ, vừa 4mở cửa 6vào thấy 3sương khói flượn lờ, f4chướng 2khí mù mịt. 0 © DiendanLeQuyDon.comBa người dkhác ôm elaptop ngồi 9fđối diện, 0phì phèo 2hút thuốc, 9mùi thuốc 81ngập phòng. 2 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ mặt 56không đổi f3sắc, mởbtoang cửa fsổ, gió 6bên ngoài 9lùa vào ftrong phòng, 39nhưng sức cgió so vớiesức khói dequá yếu, 69thật lâu, 7thật lâu a0sau, mùi 23khói vẫn b8còn dày 6đặc. Những 4người học 1nghệ thuật, 5đều có 6cá tính 4riêng, làm 6ftheo ý mình, 4đối với 8achuyện của 56người khác ephần lớn 5đều ôn f1hòa, chẳng 7cquan tâm. c6 © DiendanLeQuyDon.comĐại đa 8số đều afbảo trì 7châm ngôn: ffngười không 4phạm ta, bta không 7phạm người, 59nếu người 6aphạm ta, 1ta sẽ phạm 6lại, cứ 88thế mà 79thi hành. 4 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ hai 8tuần liền ffkhông trở 4evề, cũng 9không có 0aai hỏi thăm amột tiếng. Chu 5Dạ hỏi 2Lưu Nặc 9aở tầng 0trên: “Mấy bngày nay 9thầy giáo 0fcó cho bài2tập về 7nhà không?” 2aLưu Nặc 6cphụ trách ethu bài tập f9của các 8nữ sinh, cenên coi như f1cũng có 2quan hệ davới cô. a2 © DiendanLeQuyDon.comLưu Nặc bbmiệng ngậm 8ethuốc, ngón a8tay lướtbnhanh trên cfbàn phím 3dgõ không erời: “ 8À, thầy f6giục nộp 8bài vẽ ethực vật6dgiao từ 6hồi hè 60đó, tuần 16sau phải 4dnộp rồi” Chu dDạ vỗ 67trán, giờ f1mới nhớ 3ctới đến, 4“Quên khuấy 7đi mất! 04May nhờ acó bạn d4nhắc nhở.” aaCầm chìa 1bkhóa phòng dvẽ trong 76tay, tiện fthể cầm 1áo khoác b1đi ra ngoài. ff © DiendanLeQuyDon.comChỉ còn ehai ngày, bthời gian 5gấp lắm darồi. Các 6cô học10mỹ thuật 6tạo hình bkhông có b8kì thi cuối f5kỳ, thành 4tích đều https://thuviensach.vn b2dựa trên 8bài tập bvề nhà. c © DiendanLeQuyDon.comCho nên Chu bDạ đối 3cvới bài atập về 4nhà rất 1cẩn thân,9không bao fegiờ làm 90qua loa cho 1dxong việc. Trước 77khi đi tới 3phòng vẽ, 86cô ghé qua e8phòng học 4dkhu giảng 1đường, alấy lại b1mấy cái dtúi mà lúc 65chiều để dở đó. 50 © DiendanLeQuyDon.comLần này 55thời gian 6gấp như c8vậy, xem bra phải b2ngồi vẽ besuốt đêm. 3 © DiendanLeQuyDon.comTừng ấy 1đồ ăn f6vặt, vừa 5vặn dùng fcho đêm 4anay. Phòng 01vẽ tranh 1có ánh đèn. 79 © DiendanLeQuyDon.comBọn họ acvẽ vời 1không giống bnhư sinh e9viên bên f2khoa kỹ bthuật, bình 99thường 45không có dngười tới dtự học. 9 © DiendanLeQuyDon.comĐẩy cửa 3bước vào, 4nhìn thấy a5mực in, 9giá vẽ 07nhưng bên dtrong lại 3không có e3người. 28 © DiendanLeQuyDon.comỞ giữa 4phòng có dmột giá f4vẽ, bên 0dtrên là 7dmột bức 56tranh phong 40cảnh còn 77chưa vẽ bdxong, núi 9non, gió 9ethổi, những ebãi cỏ cxanh mướt, bđiểm xuyết 2bnhững bông 6ehoa trắng 3nhỏ làm 18đẹp ở 80giữa, cảnh 1avật mê 9người. 3a © DiendanLeQuyDon.comPhía bên 6ctrên có 1gắn một 3bức ảnh 24chụp, xem fra người anào đó 99dựa trên 62bực ảnh 5enày mà vẽ 5nên bức 28tranh. Có 85người bước b4vào, Chu 0cDạ cười: b“Trương 9Suất, đây e9là tranh dcủa bạn 9à? Mới 5bqua một dfkì nghỉ ahè không 3gặp, công 0phu tiến 9bộ không 1ít nha.” 4fSắc thái 0vận dụng 35thực thoải 5mái, xử 1lý ánh sáng 4cũng rất atốt. Trương 0Suất vóc bdáng tầm 61trung, cái 82trán rộng a6lớn, mặt 2vuông, hai a2mắt trong 6trẻo có 5dthần, không 32giống với dnhững nam 34sinh khác 1để tóc 40dài khác, ctóc cắt9kiểu đầu 5cua nhìn 1bthực khỏe ekhoắn, trên 65mặt còn 4bđeo một c8cặp kính. d9 © DiendanLeQuyDon.comTuy rằng 7cả ngày b8ở bên cạnh cđám màu 3sơn, màu evẽ, nhưng 4người luôn b7luôn sạch 9sẽ. https://thuviensach.vn Trương 4Suất cười akhông đáp. 90 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ cúi 7đầu xem 49ảnh chụp, elại hỏi: df“Ảnh này abạn chụp 8ở đâu dvậy? Nội 0dMông Cổ?” bTrương Suất 7nhấc đống fbút lên,e0gật đầu: 7“Nghỉ 0hè đi tới aethảo nguyên 3Hô Luân deBối Nhĩ, d4thấy cảnh 8đẹp nên dchụp một 5vài tấm, 9bluyện tập 50vẽ tranh c1sơn dầu 57luôn.” Chu aDạ nhìn abức tranh 1hầu như cđã hoàn 25thành gần 8dhết , hỏi: 7c“Bạn vẽ4bao lâu?” e5Trương Suất 44nghĩ nghĩ, 64“Cũng khoảng dnửa tháng erồi.” eChu Dạ bày 5ra khung tranh 5fgiá vẽ c4của mình 8anói, nói: 1a“Vậy là 7nhanh lắm 7rồi .”95Muốn cô 42vẽ bức ctranh đó 25thì không decòn kịp 1anữa rồi, 9đành phải c3vẽ transtrongmàu nước ctrước vậy. Hai 8người không 5nói chuyện, f4thời gian ctrôi qua ecực nhanh. a © DiendanLeQuyDon.comTrương Suất4fnhìn đồng 7hồ, đã e1gần 12h 1đêm, ký 0ctúc xá sắp 6đóng cửa d, nói: “Bạn 1định ở1đây suốt d1đêm?” 3Chu Dạ đang 1hình thành ceý tưởng btrong đầu, akhông ngẩng 28đầu lên c8đáp: “Ừ, ctớ còn 0chưa làm a7xong bài btập về cnhà.” Trương 7Suất gật 5đầu: “Vậy 8bạn cứ 8thong thả 4vẽ đi, 4tớ về 0trước đây.”dTrước khi 34đi còn nhìn f6cô, những 3asợi tóc 4blòa xòa 78trên trán 0ccơ hồ che 90khuất tầm ecmắt, vẻ dmặt chăm 4chú. Nâng 26tay bật 4công tắc bđiện trên ftường,6phòng vẽ bnhất thời 2sáng lên frất nhiều, 37mà Chu Dạ c0không để f4ý tới, bvẫn như decũ vận fdụng ngòi dbút vẽ 86như bay. b6 © DiendanLeQuyDon.comTrong chốc elát, hắn efcảm thấya2tim mình 81đập mạnh cvà loạn 8nhịp, nhẹ anhàng đi 9fra cửa rời 8đi. Trải equa hai ngày d6chiến đấu cahăng hái, 01trước 12h dsáng thứ 4fHai cũng 11đã mang a5được bài 9tập đi 3nộp, Chu cDạ nhẹ 6fnhõm thở 8dài một 0cái thật c1to, mấy5bngày kế 3tiếp lại dtiêu dao 78tự tại 11rồi. Sinh dbviên khoa d4Mỹ thuật 0atạo hình, 1dchỉ cần cbkhông phải 10trong lúc 8dlàm bài 3btập, thì a0lúc nào 0dcũng tiêu eadao tự tại3acả. https://thuviensach.vn Chu ffDạ quay 5lại phòng 74vẽ dọn 3cdẹp đồ bbđạc, thuốc cmàu cùng 7bbút vẽ 7bị cô chàe8đạp không 9bcòn nhìn 1era hình dạng bbgì nữa. b © DiendanLeQuyDon.comTrên bục 0giảng có 0emột bộ c8sách liên 9quan tới 54phương diện 7mỹ thuật etạp hình 6thật dày, 66có tranh 7để nhìn,5có sáng 2tác lý luân, efđều là atuyển tập dnhững bức cftranh của 1Nga thế ebkỷ 19, đây equả là dmột bộ 93sách quý. 9 © DiendanLeQuyDon.comNiêm yết 39giá là 500 bbảng Anh, 64thật sựddọa người 0cmà. Chu Dạ 1có phần aluyến tiếc 14không muốn b5buông tay. Trương 4eSuất chủ 8động nói: 4“Bạn thích 35thì cứ cccầm về 9mà xem.” dChu Dạ lập b4tức hưng fphấn, vẻ dmặt đỏ 68bừng, liên c8tục cam 5đoan: “Trương 89Suất, tớadnhất định 47sẽ mở f2cẩn thận, 3tuyệt đối 9ekhông làm 63nát sách.” a4Trương Suất6ccười: “Không 9sao. Bạn 02vò nát sách dthì thay 4tớ đi rửa 0fbút là được crồi.”3eHắn luôn ehài hước 8như thế. Chu bbDạ chọn f2một quyển, f8thật cẩn bthận bỏ b7vào trong 06túi, nói: 8e“Tối chủ1nhật tớ 9sẽ mang aftrả bạn. e5 © DiendanLeQuyDon.comBạn sẽ 0bở phòng 13vẽ chứ?” aTrương Suất 5gật đầu,f0cũng nói: c9“Những 3quyển khác 97không cần 8sao?” Chu 2Dạ cười: b“Xem xong ctớ sẽ 4mượn tiếp, cccó vay có 8trả, như 11thế dễ9mượn hơn.” eChu Dạ sợ 01làm bẩn etập tranh, 2mỗi lần 46lật xem fđều rửa 2btay sạch 1sẽ, cực 95kỳ cẩn 87thận. Buổi 3tối cuối 4tuần, những cvì sao sáng 6trên bầu 2trời, hòa accùng với 01những ánh 6đèn màu crực rỡ. 63 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ đeo 7balo đi vào dquán bar 85“Vương betriều”. 1c © DiendanLeQuyDon.comNhân viên epha chế d7rượu A c8Tề vừa 9thấy nàng e1liền kêu: 4“Tây Tây, a8cô tới d6thật đúng 2lúc, mau 3cgiúp tôi 2đem đống b2rượu này cflên quầy dfbar đi.” eCô “ừ” 4một tiếng, bbđem balo 69để sang 9một bên avai, vén ftay áo hỗ 4trợ. A Tề 3cgật đầu:8“Được 7rồi, sắp 6tới giờ 7rồi, cô 4nhanh đi athay quần 3áo đi.” https://thuviensach.vn Cô fđi ra phía asau, mở bngăn tủ bcủa mình, 8eđối diện 20với tấm 5gương lớn. 2e © DiendanLeQuyDon.comNhẹ nhàng fquét một f6lớp phấn f7lót, rồi blại đánh c3thêm một c3lớp má 44hồng tinh a8tế, gương 63mặt nho dnhỏ càng 5có hình 3nét rõ ràng; 3đôi mắt 81to tròn,95dưới ngọn 23đèn lóe asáng lên, 1lông mi vừa ecdài lại fvằ cong, f6giống như 7hai cánh fcủa con 0bướm, chớp 8chớp. Ánh 8mắt đen 2bóng có 0thần, gợi ecảm mê1người. 5 © DiendanLeQuyDon.comHình ảnh 56trong gương fkhẽ cười, 4tư thái fvô cùng 4bmị hoặc, e3thay đồng 0phục của 8quán bar, acổ áo mở 93cực thấp, 00váy chỉ 55ngắn tới 26đùi, giầy97cao gót vừa 9nhọn lại bvừa mịn. 2f © DiendanLeQuyDon.comNơi này, e7mọi người ađều ăn bmặc như 2vậy. Cô blàm phục 1vụ ở quán 2bbar này, e2cứ cuối 8btuần mới 91tới làm, bphải làm 48tới 4h sáng, 7thù lao cũng bkhông nhiều elắm, nói 6cho cùng, 4cô cũng bchỉ tới 90đây làm 31phục vụ, 51dựa vào fcsức người c9mà lao động bkiếm tiền. 61 © DiendanLeQuyDon.comLý do mà c0phục vụ btiếp khách c5uống rượu, 1nói chuyện 10phiếm là 0vì đều bđược trích 5phần trăm 8cả. Nếu 9cả hai bên 9cùng tình d4nguyện, 2bsự tình 9akhác không 9phải là31không có. 9 © DiendanLeQuyDon.comBan đêm, 87một khi 6tiến vào 7đây, nơi 4này hoàn 2toàn khác 6biệt với66thế giới 41bên ngoài. Quán 42dần dần 88đông khách, 83vài cặp 3nam nữ ngồi 22trong góc dtối triền4miên dây 41dưa. Chu cdDạ bê rượu dđi qua, cố 0gắng hết 51sức khom angười, 5fhạ gối, f1đem rượu ađặt lên 5bàn. Đang 2cùng cô 97bạn gái 38bên cạnh 8anh anh ema2em, người c8đàn ông bcngẩng đầu 2lên tiện 5dtay ném cho c4cô vài tờ 79tiền boa,7cô thản e0nhiên nhận 18lấy. Đã 85ở nơi này 73thì phải 9biết cách c6sinh tồn. Cô 4quay về 41phía sau 3quầy nghỉ 4ngơi, nhấp fmột ngụm 9cà phê, ctinh thần9ftốt lên 2cnhiều. Nghe cfthấy Tổng 52giám đốc 2phân phó: 70“ Hôm nay d0tạm thời0không kinh 2doanh, may d3mắn là d3cũng không b8có nhiều 12khách lắm. 46 © DiendanLeQuyDon.comA Tề, cậu 69đi ra https://thuviensach.vn bên aengoài, giải d6thích với f6các vị 9ckhách, nói drằng xảy ebra chút chuyện, 8nhận lỗi 56với mọi f9người. 36 © DiendanLeQuyDon.comDặn bảo 8cvệ ở bên dngoài không 2cho khách 6tiến vào.” Cô 27giật mình, avội chạy 9btới trước f8mặt A Tề 2hỏi: “ 34A Tề, có 3echuyện gì e4vậy, tại fsao lại akhông kinh ddoanh?”. 8 © DiendanLeQuyDon.comA Tề cười: d9“ Làm sao fcó thể dxảy ra chuyện fgì được, 9fchẳng qua e7có người 21đã bao quán 76bar, đành 2phải tạm5dừng kinh 0doanh thôi.” aChu Dạ nâng 1mi, “Ra 15vậy.” c9một tiếng, 45lại nói d“Vị khách 4có tiền 5kiêu ngạo 88ấy là ai 35vậy?” fCó thể 9khiến cho bThịnh tổng esai bảo 6vệ đem 3dkhách đuổi f6ra ngoài, dethân phận 81người này achăc chắn 5không đơn 3dgiản, bao 4cả quán e7trogn một e9đêm, tính 0ecách có 3thể nói 14là vô cùnga4kiêu ngạo b3và ương dngạnh.. 74 © DiendanLeQuyDon.comA Tề dẫn aemột vài 4nam phục 2vụ đi ra 8engoài, cũng 41không quay 7đầu lại 2nói: “Kẻ 1fcó tiền 95nhiều! Những 0chuyện kiêu a1ngạo tương 7etự như d4vậy cô dvẫn còn 9chưa được 8thấy qua!” Không e9đến 15p, a9trong quán 5bar tiếng 26nhạc im eflìm, tất 4cả rơi evào khoảngckhông im 7lặng, thật 4chẳng giống d0quan bar, 86ngược lại, 75có phần d0giống vớic8phòng tự 5học. Chu 8dDạ ngồi fở quầy 8ebar cùng c1A Tề nói dcchuyện phiếm: 3” ‘Vương ebtriều’ 1chúng ta, bđêm nay c5đón vị 79hoàng đế 8nào giá d9lâm đây?” 46A Tề cười: 2“Cô sẽ 8sớm được 9nhìn thấy bthánh nhan.” Chưa 1dtới 10h, amột đám 3echừng mười 3người chen 2chúc nhau cemà vào, 2nam có, nữ bcó, chuyện acười nũng enịu. Trong 6đó có một 8người đi eở phíad0trước, 2etay ôm cô 0egái xinh 79đẹp nhất, 53khí khái 2vương giả d4không chút cfgiấu diếm, 9hắn chính 41là hoàng c6đế của 0“Vương 7triều” dđêm nay. Thịnh 19tổng vội avàng chạy 0ra, tự mình btiếp đón. e © DiendanLeQuyDon.comÂm nhạc 54vang lên, dngọn đèn 4lóe ra bốn 8phía, https://thuviensach.vn mọi 23người cảm 5xúc nhất 5thời dâng 1cao. Những 4chai rượu bkhông ngừng 41được bê 2lên, bọn cangười đó 19uống như f4là nước dvậy. Chu 6aDạ đem dbmột ly rượu 31trái cây c8đặt lên d1bàn, cô 8gái kia nhỏ fgiọng khách a4khách khí d3khí nói bcám ơn. b © DiendanLeQuyDon.comCô liền 3nói: “Không 2cần cảm 7dtạ.” Cô dgái này 35tóc dài atới thắt 2lưng, giống 7như một 5thác nước 2dđổ xuống fđưới, 30vừa đen evừa mượt, 7gương mặt 72trái xoan, a7ngũ quan b1vô cùng 9tinh xảo, 2môi đỏ5bmọng, da ftrắng như 0etuyết, nõn fnà. Dù Chu 6Dạ đã 76quen nhìn e5các mỹeenhân, nhưng 0vẫn không 1thể không f2khen ngợi a5cô gái này b1thật may2mắn, quả 1thật vô dcùng xinh cđẹp. Nhìn 5khí chất 90của cô ffấy điềm a4đạm, bộ51dáng im lặng, dkhông giống cvới người 2thường 2xuyên tới 8cquan bar, 87khiến cô c7không khỏi 7nhìn lại 0vài lần. Nghe f1được giọng 1của một 8người khác dfnói: “Rượu bnày anh cố 7fý sai người3làm riêng accho em, không 3giống như 88uống rượu, 1anó giống 88với nước 9trái cây aehơn, em uống 4thử xem.” aThanh âm 10trầm thấp, agiống như 0thanh âm0fcủa một angười nhân 4dhậu, đáng 6atin tưởng, 4dụ hoặc cmê người. d © DiendanLeQuyDon.comĐem ống3hút đặt dtrước mặt 6cô gái trẻ, 12và rồi 07cô gái dịu 3dàng gật a1đầu, uống 0một ngụm, 27mỉm cười 9dkhen ngợi. Chu 9Dạ quay eđầu vừa 9thấy, người 2này ăn mặc 4ehưu nhàn, 6aáo sơ mi 5trắng tùy eeý mở rộng, hai 5chân gác 2alên trên 3sofa, mái 8tóc có chút 6rối nhưng e4vẫn rất 0đẹp, ngón ftay vô tình 2hay cố ý 6gõ gõ trên 0mặt bàn, 66vẻ mặt 76hoàn toàn 5athoải mái, 9thanh thản. 80 © DiendanLeQuyDon.comCô cảm athấy nhìn c5rất quen, dtrong lúc a9nhất thời 9bchưa nhớ 23được là 28ai, cứ nghĩ 4rằng ngôi 7sao nào đó 1btrên ti vi, a7nghĩ rằng c6soái ca trong 3thiên hạ 1cũng không 9dkhác nhau eelắm, mặc 0kệ bọn 1họ, không 7cần nghĩ 6enhiều, vì cthế bỏ fqua, quay 1đầu bước 5ađi. https://thuviensach.vn Không f5phải Chu 40Dạ trí acnhớ không 1dtốt, mà 6là hình 17tượng Vệ aKhanh thay6đổi quá 00lớn, khiến 05cô không e0thể ghép 69hắn với 67hình tượng 9cnghiêm túc dtrong lễ a1trao giải 29kia cùng 91chung một aechỗ. Vệ fKhanh lại dliếc mắt 2một cái eliền nhận 0ra cô, ánh 50mắt của 1hắn cực 88kỳ lợi 6hại, dù 19người nào 2có khoác 6bao nhiêu 4cái mặt e0nạ, hắn dvẫn có f0thể nhìn 57ra gương 2fmặt thật 2acủa kẻ 8đó. Kêu 3Chu Dạ đang 26xoay người 3đi: “Mang ’Vương ftriều’ 1atới đây c.” Chu Dạ afsửng sốt, 4thời gian 6cô làm ở 4đây cũng 4ekhông phải 65là ngắn, f1chưa bao 82giờ nghe cfqua loại 10rượu nào 3có tên là2“Vương btriều” 63. Nhưng cô 1vẫn kính 2cẩn cúi 2đầu, đi evề hướng 29quầy bar. Vệ 30Khanh nhớ 84buổi lễ 23trao giải cflần đó, 3hắn ngồi 9eở bàn chủ 4tịch trên 26sân khấu, 2fkhông còn 7chỗ ngồi. 1 © DiendanLeQuyDon.comBuổi lễ 7eđã bắt 12đầu thì 54có một 86nữ sinh 41cúi đầuađi vào, 16đi từ phía 7cuối đi 69lên phía atrước một 1hàng dài, d6vô cùng fxấu hổ. 75 © DiendanLeQuyDon.comCô mặc d3một áo 08sơ mi trắng, 1tay áo gấp elên tận ekhuỷu tay, f7mồ hôi f7ẩm ướt. 64 © DiendanLeQuyDon.comKhi ánh mắt 4dtoàn trường 8đều dừng 0lại trên engười cô, dthì lại d9ra vẻ bình 98thản ngồi d6xuống, chờ f1người ngoài fakhông chú 80ý, liền 9lấy khăn b5tay ra nhanh d9chóng lau 24mồ hôi. Lúc 7dtiếp xúc 4gần gũi 0nhất, chính 90là lúc trao 4giải. Cô 2lên lĩnh f3học bổng,83là tiêu 81điểm chú f5ý của toàn 3trường. 1 © DiendanLeQuyDon.comMái tóc fcngắn mềm a3mại, ngũ 6quan tú lệ, fcda thịt 2trắng mịn, c3mũi cao thanh 6etú, đôi b7môi đỏ dmỉm cười, 41ánh mắt 18trong vắt. ae © DiendanLeQuyDon.comLông mi thô 9thẳng, thể 32hiện tính 3cách kiêu angạo, đàngchoàng. Bàn ctay vô cùng 55tinh tế, 6flúc bắt 2btay nàng, 1cảm giác a9bàn tay mềm0mại như 51không có exương, giống b6như một edải lụa alướt qua 86tay hắn. https://thuviensach.vn Lễ 93trao giải 15kết thúc, 74lại gặp 8cô ở cổng 6btrường, 7đang đứng 81nói chuyện40với bạn b7trai, vô 5cùng thân 76thiết. Hoàn 4etoàn không 6thể tưởng ftượng ở 5anơi này 28có thể 8gặp cô. 3 © DiendanLeQuyDon.comTrong thời 5egian ngắn 58như vậy elại gặp 68lại, không c2thể tính 8là không bcó duyên a8phận. Thật 1ra số lần 4cbọn họ 2agặp gỡ a8so với số 44lần họ ffbiết còn 8nhiều hơn. 9b © DiendanLeQuyDon.comLần đầu 35tiên gặp 8gỡ, chính dlà ở cổng 3trường, ehắn không d6kiên nhẫn 9mà nhấn5còi, Chu e3Dạ thì 85ghét cái 80kẻ đi xe 4axịn còn 3huýt sáo 2aầm ĩ. Chẳng 2qua chínhb2bọn họ 3còn không 54nhớ rõ. Chu 8Dạ chỉ 80Vệ Khanh bở xa xa 3dhài hước 46nói: “A fTề, hoàng b8đế muốn f‘Vươngftriều’ 24? Anh biết 40là gì không?” 1A Tề cười: 8e“Đương dnhiên, cống 1phẩm. Quân23(quân vương) 8amuốn thần bd(bề tôi) 98chết, thần dkhông thể b3không chết.”5“Vương 0triều” flà Vệ Khanh bemuốn một 70người chuyên 00nghiệp đứng 6tiếp rượu. Chu 23Dạ líu 0lưỡi không dnói lên e7lời, đem dchất lỏng 4màu hổ 2phác đi f6tới, thậtbcẩn thận. 85 © DiendanLeQuyDon.comVệ Khanh 9nhíu mày 9nhìn cô, 7một chiếc 0hộp nhỏ 19tinh xảo 7cđặt lên 03trên khay. c6 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ khó 2hiểu, hỏi: d“Tiên sinh, c9xin hỏi 5đây là d8——” 8fVệ Khanh 4blười biếng cnói: “Tiền 6boa.” Chu 2Dạ chưa ctừng nhận atiền boa 89đặc biệt 62như thế d4này, nhưng 1ý chỉ của f8hoàng đế f9không dám 1trái lời, 63chỉ phảianói: “Cám b7ơn.” Khom 6cngười lui f4ra. Đi cra phía sau, cmở chiếc f9hộp ra liền 7cảm thấy f3vô cùng 4kinh ngạc, b5bên trong b0là một 1chiếc vòng facổ vô cùng 7tinh xảo, e9dưới ngọn cđèn rạng frỡ thật edsự rất 70đẹp. Qua 54số trang 9sức mà bcô từng 8enhìn qua, 8ước chừng 39nó có giá 4mười vạn. b © DiendanLeQuyDon.comTrong lòng 47cảm giác 8bất an, 5hoài nghi 1ecó phải 31hắn đưa a6nhầm tiền fboa hay không, e0ra tay cũng equá hào https://thuviensach.vn faphóng ! Nhất d4thời lo2lắng, không ebiết có 9dnên trả a8lại hay 9không. Loại 0đồ vật 6quý giá f3này, có97gây phiền ftoái hay 4ckhông? Suy 09nghĩ nửa 39ngày, người 5như thế 7vô cùng cxem trọng 2dmặt mũi, 9nếu trả15lại, chỉ 3sợ không b8được. 0 © DiendanLeQuyDon.comVẫn là 85yên lặng e7xem xét, atạm thời 72xem diễnd7biến ra bsao. Tuy rằng 1may mắn 71có của 7từ trên 2trời rơi 61xuống, nhưngetrong lòng e0vẫn cảm 06thấy không 9ban tâm. Vì cthế cất 6đi, không e0dám lộn 0xộn, dĩ 7bbất biến 0eứng vạn 8biến [2]. Từ a9lúc đó 40về sau, 8ccô không 8cphải gặp 4alại Vệ 02Khanh. Âm efnhạc nổi 80lên, trai 39thanh gái 61lịch dựa 9nhau trên f3vũ đài. a © DiendanLeQuyDon.comThịnh tổng 53ngồi xuống abên cạnh, 6cười nói: fe“Vệ thiếu, 3fcó việc e8gì vậy?” 2Vệ Khanh 8chuyển nhấc bly rượu 4lên, không 2chút để d2ý hỏi: 5d“Người 10đó là ai?” Thịnh 1tổng nhìn 31theo ánh 9mắt của 4hắn, ngầm dhiểu, cười, 3“Kia là 5phục vụ5ở quán 2cchúng tôi, atên là Tây fTây.” Vệ eKhanh “À” 8một tiếng, echỏi: “Tây c5Tây?” Thịnh 3tổng nhấc 85ly rượu 1uống một behơi cạn 7sạch, nói: be“Đúng 1dvậy, TâyaTây.” Sau 7ađó đứng flên, cười f8nói: “Vệ 1bthiếu, cứ 59thoải mái cvui vẻ đi.” Trong fclúc cả ecđám người atrên sân 9nhảy nhót, 08không phải 66bận rộn, aChu Dạ úp 2mặt phía 3sau nói chuyện ephiếm với 1mọi người. 41 © DiendanLeQuyDon.com“Trong đám 28này, mấy8ccô gái thoạt 3nhìn khí 2chất đều 4eđược lắm bnha, nhất 32là cái cô fbtóc dài 5dkia, nhìn 8giống như 9tiểu thư dckhuê các d0vậy.” 2Chu Dạ bình 3phẩm những 9cô gái trên f0sàn nhảy. Có 37người ở 23bên cạnh 1nói: “Mấy 63cô gái đó 96đều là e6sinh viên.” https://thuviensach.vn Chu aDạ kinh angạc, “Oa, 76phải không 4avậy? Đều 9là sinh viên? bVậy ngườidđàn ông 08đó là loại 6người nào?” Người 1nọ nhún afvai: “Là angười có 55quyền thế, eclại có 5tiền !” Chu 4Dạ vẫn 3không tin, 62nói: “Không cphải tất 95cả đều blà sinh viên 4chết đấyachứ? Có 9thể một 7hai người d0trong đó c7là người bdyêu của d6nhau thì asao.” Người b2nọ “Cười 8nhạo” 3một tiếng, 9nói: “Những fcngười giàu 60như thế cbnày thường 58rất thích cfmang nữ 7esinh viên 75đi chơi. 7b © DiendanLeQuyDon.comNhững cô 3gái này, 9đa phần8đều là 0bsinh viên 7đại học 0aNghệ thuật bBắc Kinh, ctuy xinh đẹp 23nhưng lạibkhông thành f8ngôi sao 13được, 3thường 7xuyên qua clại với 7đám thiếu 9gia lắm 9tiền nhiều fcủa.” Chu cDạ muốn 38nói chính dcmình là esinh viên 7học viện 8nghệ thuật, 1anhững chiếc2xe xịn đa a0phần dùng b1để đưa d0đón người 1mẫu . Còn 8các thầy b4cô trong0trường 8eđa phần 6đều dùng c7loại xe 4Toyota bình 6thường. Những 5người đó evẫn điên 6loạn nhảy eenhót tới 0c3h sáng mới drời đi, cChu Dạ buồn 7ngủ tới 7mức không a6mở được 7mắt, theo 1thường c5lệ lại f5ngủ một 6đêm ở asofa trong 9phòng nghỉ. 7b © DiendanLeQuyDon.comBình thường f3cô ngủ dbở đây 44một giấc, 5rồi chờ btới giờ 63kí túc xá b5mở cửa, 5tiếp tục cvề trường 0ngủ hiệp 22hai. [2]: 13lấy cái 49bất biến 0(không thay dđổi) mà bứng phó bvới cái 2vạn biến a(cái luôn bthay đổi). https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 3: Điện Thoại Vệ 6Khanh từ ftrước tới 6nay vốn e3thuộc trường 46phái hành 8động, ngày 2hôm sau liền 3clấy số fđiện thoại f6của Chu 54Dạ, gọi ehồi lâu f6vẫn không 7thấy có9người nghe ccmáy, hắn bnghĩ buổi 49tối lại fgọi tiếp. 9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng buổi fetối khi gọi7lại thì dđược thông 25báo đã khóa 2máy. Ngày 9hôm sau gọi 77lại, vẫn dlà tắt máy. 68 © DiendanLeQuyDon.comTừ đó, 40điện thoại bckhông liên d5lạc được b0nữa. Từ 19khi hắn tung 0hoành tình e5trường tới 6anay, chưa fbao giờ thất 4bại như f2vậy. Lúc fVệ Khanh 5egọi điện 0fcho Chu Dạ, d6là lúc cô d5đang đi c3dạo quanh bmấy cửa7hàng. Đi 1qua một cửa 6hàng bán 4quần áo 19nữ hạ giá cmở nhạc aầm ĩ, nênd0không phát 3ahiện ra có atiếng điện 99thoại. Cô 8không khỏi evui mừng, 1dđồ ở5cửa hàng 12này ít khi c6giảm giá 4nhiều như cvậy. Vì 3thế chen f3vào đám bđông chật 4fchội, bắt efđầu chọn 10đồ. Đúng 6là cuối cbtuần, lượng 64khách đông dnghịt, mọi bngười đầu 47đầy mồ b6hôi, vẫn 4điên cuồng 0cchọn đồ. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrời sinh a5phụ nữ 2có bản tính 3cuồng nhiệt b7với mua sắm. Chu 47Dạ nhìn c0lướt một f2hồi, phát e5hiện một 2bộ váy liền c8áo màu trắng,bdây đai lưng 76màu xanh nhạt, cbên hông 04còn có những 1họa tiết 3mờ ảo,1atoàn thân 1dđược thêu 3atinh xảo, ckiểu dáng a6thanh nhã, 3càng may mắndhơn là cỡ 7S, vừa vặn evới số 47đo của dcô. Cô có 19khung xương 7tinh tế, 91vòng eo nhẹ 4nhàng, đai alưng thắt bở phía c8sau người, bdcàng làm c0dáng ngườiaathêm yểu 9fđiệu. Môi 44đỏ như danh đào, 9beo thon như adáng liễu. https://thuviensach.vn Cô 0bán hàng 5đứng cạnh bhết lời 33khen ngợi: 5e“ Tiểu ethư, chiếc bváy này chỉ0có cô mặc 41đẹp, quả 8cthực giống 2như được 41may theo số 3đo của 71cô vậy. 05 © DiendanLeQuyDon.comMẫu hàng 8này không 96có nhiều, 37đây là 86cái cuối 76cùng!” ChuDạ ftin tưởng80lời của 56cô ấy, ngay fkhi cô vừa 30thử chiếc dváy này đã 2có ba người 82hỏi cô là 62thấy ở 2đâu, khi 1biết đây 11là cái cuối 81cùng chỉ cebiết ngậm 47ngùi thở ddài khôngethôi. Chính e1cô cũng cảm acthấy thập b9phần vừa 3lòng. Tuy frằng đã 3ahạ giá,a0nhưng so với f9cô mà nói 6vẫn là đắt, 6cắn răng 8amột hồi, 5vẫn quyết 3định racdmua. Đóng agói, cho vào 5túi, giao 0dtiền. Lúc 3mang túi đồ acđi ra, sờ f4túi mới 0phát hiện fkhông thấy 76điện thoại 7đâu nữa. f8 © DiendanLeQuyDon.comNhất định f6là vừa rồi e3thử đồ 9đã đánh 80mất, vì 6thế vội 1chạy lại 33tìm kiếm axung quanh. e0 © DiendanLeQuyDon.comCác cô bán 34hàng đều dnói không fnhìn thấy, dflàm cho càng 0bnóng vội, 76cẩn thận 74tìm kĩ. Mượn e8điện thoại 5bcủa người 62khác gọi 43lại số dmình, đã 6nghe thấy 2báo tắt 3máy, không 1ecòn nghi ngờ cgì nữa, 9chắc chắndlà bị trộm 9fmất rồi. 3d © DiendanLeQuyDon.comKhông còn 1dcách nào 03khác, ở 4khu vực bảo 0an của cửad3hàng báo amất trộm axong, ủ rũ 79ra về. Đầu 2cnăm nay, mỗi 4dngười đều 1mất 1, 2 acái điện 18thoại, phòng dakí túc xá 5của cô có b4 người, 17không ai may cmắn thoát 9khỏi, trong 00đó, một 4người đã62mất 3 cái feđiện thoại, b7cứ mất 44lại mua, b7mua lại mất, 8tuần hoàn 2cnhư vậy. b8 © DiendanLeQuyDon.comDuy chỉ có 8Chu Dạ là 93tới tận ebây giờ ffmới xui xẻo. Vì 68thế đành e2thông báo etin tức ở ftrên mạng e5nói mình 7fbị mất 0điện thoại,d0có việc 4bgì thì gọi 0evào điện 7thoại ở 8kí túc. Thực 54ra, bình thường cecũng chẳng 3ai tìm cô efcả. https://thuviensach.vn Vệ 0Khanh gọi bmãi mà không fathấy cô d7bật máy, fcó chút không 5kiên nhẫn. a © DiendanLeQuyDon.comVốn định fatrực tiếp 9tới trường 84tìm cô, nhưng 81nghĩ nghĩ flại, lại 6tạm thời3akiềm chế. 5 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ dù 61sao vẫn chỉ 33là sinh viên, 66vẫn cố bfgắng là 12sinh viên3ftốt, cho 3nên, cái a9gì cũng phải 7atừ từ, 6tiến hành 20chậm mà f9chắc, tốn 1achút thờic6gian cũng 8là đáng 97giá. Con gái 37bây giờ 5thay đổi fxoành xoạch, 7đủ loại 4tính cách, 65hắn ở giữa bđám mỹ b0nhân, tự dbnhiên hiểu 4sâu về những 21điều này. Người 26này là ma 2quỷ, suốt ngày 3dmê hoặc 47người khác d8phạm tội a3trầm luân, 7tiền tài 9vật chất, cdục vọng 5đủ cả, 9dvạn kiếp 9bất phục. Lại ftới cuối 0tuần, Chu e6Dạ theo thường 6lệ đến a6“Vương 56triều” 3bđi làm. 8b © DiendanLeQuyDon.comChân trước e3mới vào 2cửa, đã 70nghe thấy f6giọng của 21Thịnh tổng bphía sau:99“Tây Tây, 82điện thoại 91của cô sao 01không liên 89lạc được?” Chu 81Dạ cho rằng 12hắn tìm 3mình có việc, 1fvội giải 44thích: “Thịnh ctổng, ngạid4quá, tôi 6bvừa mất ađiện thoại. f © DiendanLeQuyDon.comNgài tìm 5ftôi có việc c8gì thế?” Thịnh 9tổng nghe 2xong hiểu 7ra, hóa ra 1là mất điện adthoại, thảo 1nào không 0aliên lạc dđược, 8nói: “Quán 5bar giờ thiếu 6người phục a3vụ, muốn 4hỏi cô ngày d4thường có ctới làm 53được không, 4tiền lương 2không thành 9vấn đề.” Chu b7Dạ trầm bangâm sau một 17lúc lâu, 2nói: “Thịnh 7tổng, ngài 4cho tôi cóf5thời gian 6suy nghĩ đã.” aHàng đêm 72điên đảo 32cuộc sống, 5cô chỉ sợ 39ăn không 0tiêu, dù 23sao việc 4chọc mới 1là quan trọng 6nhất. Thịnh a4tổng nghe2thấy cũng ekhông làm 6khó cô, chỉ 93nói: “Vậy 7cô cứ suy 4nghĩ đi nhé.” https://thuviensach.vn A 26Tề sai cô 1emang rượu 7Đoan Chi 69tới bàn e3cho khách. f © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn ra bxa xa, thấy dở đó chỉ 03có duy nhất e8một người 63đàn ông, 76lẳng lặng c4ngồi trong 0góc, không 89có bạn gái, dcũng không d7để cho 59ai có cơ chội tới 1gần. Nghĩ 8rằng, người d5này không aphải tới emuốn mượn 4rượu giải fsầu đấy 9fchứ? Vừa 48đặt rượu d7xuống, liền ffthấy người dđó cười 18với cô, a3“Tây Tây 9tiểu thư, 4có thể uống 5một chén 13chứ?” Chu 92Dạ nghe thấy 30hắn gọi 84tên mình, 0trong lòng 6hoảng sợ, 2cẩn thận1nhìn lại 14mới nhận bra hắn chính 17là hoàng eđế lần ctrước giá 69lâm “Vương53Triều”. 1 © DiendanLeQuyDon.comCàng nhìn 92càng giật cmình, trong 4lòng vô cùng 2lo lắng. Vệ 9Khanh hôm 4nay mặc âu 0aphục, caravat 12đã tháo 8lỏng, áo 3khoác cởievắt ở bên 3cạnh, nút cáo ở cổ 2btay đã được bbcởi, lộ 7ra vẻ phóng atúng ươngacngạnh. Chu 4Dạ bỗng dadưng nhớ dtới buổi blễ trao giải 8lần đó, 2fcàng nhìn59càng cảm d6thấy giống. 99 © DiendanLeQuyDon.comNhưng trên 04mặt cũng 5ckhông dám 1dbiểu lộ 09ra, cho dù f8đúng thì 5thế nào! fHắn dường 0như còn chẳng e4nhớ cô là 1ai. Hạ aquyết tâm,cô 04quay sang cười 0nói: “Ai 35za—— tiên 3sinh, tôi 1còn phải33làm việc!” bNgười muốn 58tới gần 9cô không 5phải là 4không có, 46cô đã sớm5quen với 30việc này. Vệ 0Khanh lười 4biếng dựa dvào sofa, 8nói: “Tiếp 31tôi uống 65rượu cũng dlà việc 5làm của f8cô. Tiền f8boa bao nhiêu 4tùy cô.” 2Lời tuyên 7bố này của 7hắn làm 8eChu Dạ phải 74suy nghĩ. 4 © DiendanLeQuyDon.comBình thường 2btiếp khách 52uống rượu, 47phục vụ21sẽ được 8trích phần 1trăm hoa hồng. 6 © DiendanLeQuyDon.comMỗi buổi d0tối nhờ 3đó mà thu 4nhập không 4ít. https://thuviensach.vn Chu dDạ tới ađây để 90kiếm tiền 23, có thể fkhông cần alàm việc amà vẫn có etiền, cớ 7sao mà không elàm? Biết eông chủ dsẽ không f2nói gì mình, 2fvì thế ngồi 1ở ghế 1đối diện, f6nói: “Đây 1elà do anh 53nói.” Hướng 0dhắn cười, d3rồi kêu dhai chai rượu cđắt nhất. b6 © DiendanLeQuyDon.comTính cô vốn 5phúc hậu, e6thấy tốt bmới làm, 4không quá6ctham lam. Vệ 3Khanh cầm 9bchai rượu 08rót thay cô, 8nói: “Có 1thể uống dbao nhiêu athì uống, 57không cần ecố gắng f1quá.” Chu eDạ cảm 6fthấy người 09này vô cùng 91kỳ lạ, 6rất quan f7tâm người fkhác, nhưng 88tửu lượng 3của cô ở 6nơi này, e9chỉ sợ e7xứng đáng 7dlàm sư phụ Hai f1ly rượu 3vừa đặt 2xuống, mùi 4rượu sực 05lên mũi, 7toàn thân bnóng lên,d4mặt đỏ 87bừng. Vệ cKhanh thấy cmắt cô đỏ 9ngày, đã 1fngà ngà say, 22xua tay nói: cf“Được36rồi, đêm 7bnay cô có fthể trở f4về nghỉ 6angơi.” Rồi 5clại gọi 82Thịnh tổng f8tới, “Thịnh3tổng, vị 87tiểu thư banày có vẻ 6không thoải 30mái, tôi 1thấy là 5vẫn nên 0cho cô ấy avề nghỉ engơi cho tốt.” 5eThịnh tổng 56gật đầu 7biết điều, 3vội nói: b“Được7được, 9cTây Tây, 11hôm nay cô 2về nghỉ 1ngơi sớm 5đi.” Chu a5Dạ không e2nghĩ rằng b7chuyện như e0vậy là xong, bthật sự 7chỉ là uống6rượu mà 7dthôi, hơn bnữa, lại dcòn cho cô enghỉ sớm. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô cũng không abtừ chối,a3cảm ơn Vệ 95Khanh rồi bđứng dậy 1cmuốn đi. Vệ 0Khanh lại c4gọi cô lại: 9“Tây Tây 5tiểu thư, 75chờ một 1chút.” Từ 0trên sofa,4đưa cho 29nàng một 1bcái hộp Chu 1eDạ nhất 27thời không 7có ý nhận e3lấy. Vệ 1Khanh cười: 4“Yên tâm, d2đây chỉ alà thù lao fgiúp tôi b6uống rượu.” https://thuviensach.vn Chu 41Dạ mới 3đưa tay 91nhận lấy, blại hỏi: f“Là cái f2gì vậy?” b7Cô nghĩ tốt 08nhất vẫn 0cnên hỏi 90cho rõ, nếu edlà đồ bình 4thường thì 0không sao, 1chứ đã 21là đồ quý 9giá, thì 8không thể c9nhận được. Vệ 03Khanh nhíu amày, hỏi 1lại: “Cô f4cho rằng 5elà gì?” Chu 89Dạ cảm 4thấy người 78này rất a0khó ứng d4phó, liền achuyển đề 47tài, cười06nói: “Tôi 5acó thể mở d1ra xem chứ?” “Đương 3nhiên có fthể.” Vệ 85Khanh nhún bvai tỏ vẻ 44không ngại. Chu b9Dạ mở giấy 0gói, vừa e5thấy vỏ 19hộp bên a1trong, liền abiết là cdi động. 08 © DiendanLeQuyDon.comĐây là 7dòng sản 3phẩm mới a6nhất của dNokia, còn achưa có tung 8ra trên thị 6trường nội 98đia. Cô 2biến sắc, 81rốt cục 26hiểu được abngười này dsuy nghĩ vô 6cùng sâu 0asắc. Đưa 61điện thoại e4cho cô, cũng bkhông phải 7elà ngẫubnhiên. Nội 87tâm hoảng 61sợ, đương 5nhiên hiểu 78được mục c2đích của 86hắn. Còn cchưa mở 62hộp ra đã 6fmang trả 77lại, cười 58nói: “Tôi b2nghĩ tôi ckhông cần a7sử dụng3điện thoại bcnày.” Vệ deKhanh thản 8dnhiên hỏi: 6“Chẳng 7lẽ Tây Tây 9tiểu thư 7không cần?” Chu dDạ cười: 3“Thực 9bkhông khéo, cngày hôm c2qua tôi vừa 0dmua một 88cái rồi,4nếu không 75thì nhận 9cũng không 2tệ.” Vệ 3dKhanh “À” b1một tiếng, 48giương mắt 53nhìn nàng, 5ccười nói: a3“Không 7cai ngạiecó nhiều cđiện thoại 40đâu.” Chu c7Dạ lập 8tức đứng cdậy: “Đủ d9dùng là 72tốt rồi.” a8Hạ thấp c2người xuống 9chào xong baliền quay 98người rời 8đi. https://thuviensach.vn Vệ 3Khanh cũng 4không ngăn e9cản, nhẹ 1anhàng xoay 6axoay ly rượu atrong tay. 67 © DiendanLeQuyDon.comXem ra giai 61nhân này 66là một 9đóa hoa afhồng hương 9fdiễm, trênffngười vẫn 3còn không 9bít gai nhọn. Một 3lúc sau, c5một cô e8gái xinh 9đẹp tự fnhiên lại 7gần bắt d7chuyện với bVệ Khanh, 4cũng không eaphải lúc 8Vệ Khanh dthích, nên 95hắn cũng 91đứng dậy dbrời đi. Chu 9Dạ trở ccvề, thời b1gian vẫn 37còn sớm, a1thân thể 7tuy rằng 2mệt mỏi,70nhưng mãi 8mà vẫn 6không ngủ dđược. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrong phòng, 4một người 01đang rấtevui vẻ ôm 3điện thoại 23tán gẫu a5với bạn ftrai, người 3còn lại bdđã đi ra 8ngoài, còn 0Lưu Nặc 08thì đang f7ngồi xem 2phim, cố 4ý không d0đeo tai nghe, dmở loa ầm 3ĩ, vô cùng 66ồn ào. 0 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ lăn bqua lăn lại 48mãi không aengủ được, 5nhìn cô 7bạn có b7vẻ sẽ 4cngồi buôn 7fchuyện suốt ađêm, đành 0phải dậy 5mặc áo, bmở cửa cađi ra ngoài. Tháng 49, gió đêm 43mát lạnh, e7thoảng qua 8bên người, bgiống như 4gió cũng 3thở dài. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ 1mãi không 8còn chỗ 2nào để 92đi, đành 6phải đi aatới phòng 3vẽ. Hàng 5hiên vắng 6lặng không 3tiếng động, 5ngọn đèn 5csáng le lói. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô mở cửa2phòng vẽ, a0trong nháy 56mắt cảm 62thấy thật 76ấm áp, 1cứ như bvậy im lặng 9tự tại. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhìn lên fetrên bàn dcó một atập tranh, 2amột dãy 9achữ tiếng d2Anh, tực7nhiên cảm 6thấy buồn 22ngủ. Chính elúc muốn 7bước vào c3mộng đẹp 0thì lại6nghe thấy dtiếng bước 1chân, lập 3ctức bừng etỉnh. Trương 8Suất đẩy c7cửa bước 4fvào. Cô 62còn đang 7buồn ngủ 1nhìn hắn, 7hỏi: “Đãe3trễ thế 1này, bạn bctới làm 8gì thế?” 9Giọng nói 60mơ hồ không 49rõ. https://thuviensach.vn Trương 2fSuất mở d4ngăn kéo 9lật tới 6lật lui, a6nói: “Quên b4lấy vài 1thứ .” Chu 7Dạ dùng 1tay xoa xoa 0mắt, thở c9dài: “Phòng c4vẽ này 4dường như 4chỉ có65hai người 9fchúng ta 7thường 83tới.” Trương efSoái cười: ed“Lớp 804 ddường như fcchỉ có 7hai người 9chúng ta 6ahọc bài.” Cô c6cũng cười, a6nghiêng đầu 51nói: “Trương fSuất, bạn blà người dở đâu? 8Sao không 9về nhà?” “Vì 3sao phải 31về nhà?” e9Trương Suất ahỏi lại ccô. Cô fquanh co một 75lúc, nói: 7e“Bạn không 8biết là acký túc xá d8 ——” 3rất ầm 88ỹ? Sửa flại: “Ở bnhà so với e6ở kí túc 02xá thoải 84mái hơn, fdít nhất 96ở khía afcạnh tắm6giặt.” c7Trương Suất 1achỉ biết 0bnhững thứ ftốt, hoàn aetoàn không 4hay biết avề những 2điều phiền 4toái. Cô 0đoán gia 9cảnh Trương 7Suất không 5tệ, chẳng 50những những 8dụng cụ 9sử dụng edtrong mỹ 5dthuật tạo 6hình đều flà đồ dtốt, mà 1quần áo 7acủa cậu 1bta cũng toàn 14là đồ cđắt tiền. c © DiendanLeQuyDon.comRất ít 5nam sinh có 16thể gây fđược sự 7bchú ý như 0cậu ta, 6mà thực 0ra, cũng 35rất ít cnam sinh có bđủ điều f0kiện như bcậu ta vậy. Trương 7Suất nhớ 6tới một 05chuyên, hỏi 69cô: “Mình 35gửi tin c8nhắn cho 1bbạn, sao 61không trả 1elời vậy?” Chu 63Dạ vội 47nói: “Gửi 90khi nào? eNgại quá, 4mình vừa 3mất điện 86thoại, khôngenhận được 1ctin nhắn.” https://thuviensach.vn Trương 2Suất gật bcđầu, “Tốt 07nhất sớm demua một a4cái đi, d7nếu không 7tới lúc24có chuyện decần lại 9không biết 2tìm bạn 2aở đâu.” d8Chu Thị f8vội hỏi 5chuyện gì. 4 © DiendanLeQuyDon.comHắn nói: d1“Câu lạc 2bộ mỹ 77thuật chuẩn f7bị mở 60một buổi e4triển lãm 68tranh quy fmô lớn. 3 © DiendanLeQuyDon.comHỏi bạn acó bức 7cnào không, 6có thể 2đem tới.” “Oa, 6cthật chứ? aMình sẽ evề tìm 9xem. Đúng 3rồi, quốc e2hoạ có 5dđược không?eMình còn 04mấy bức 4bthư pháp, 7nếu cần bathì tớ f1mang tới.” f0Thư pháp 7của Chu 0bDạ cũng 7không phải elà xuất 0sắc lắm, cdnhưng vẫn 0dcó thể 8cđem ra cho5fngười khác cngắm được. Trương edSuất trầm 8ngâm: “Tác aphẩm thư b4pháp thì 18có thể d4đưa cho fbên câu 9lạc bộ 55Lan Đình, fdbọn họ deđang chuẩn 2bị tuyên 4truyền cho 77tân sinh5viên bên 23đó, bạn 91mang tới c3đó, bọn 90họ cầu 8còn không b6được. 1 © DiendanLeQuyDon.com” Chu Dạ 7nói mình 09cũng không 7quen biết 3bên câu f8lạc bộ 77Lan Đình, 6Trương Suất 8liền nói 4thay cô lấy 3dtranh mang 7qua đó. 52 © DiendanLeQuyDon.comLại hỏi 39cô khi nào 5thì mua điện2thoại. Chu fDạ phiền fanão nói: aa“Thích admột sản e8phẩm của d6Nokia, nhưng 38mình chưae4đủ tiền amua.” Chiếc 9dđiện thoại 9kia rất 4đẹp, lại 3tinh xảo, 23ứng dụng b9rất tốt, 8nhưng giá c2trên thị 3dtrường 6phải tới beba ngàn tệ, 1Chu Dạ đương e0nhiên không 0đủ tiền f3mua. Trương 1Suất nghe 8xong, liền 1nói: “Mình 12có một 5người bạn, 2chuyên bán6hàng xách ctay, giá ccả phải 6bchăng. Nếu cfbạn muốn cthì mình 5sẽ nói 3với cậue2ta.” Chu daDạ nghe cxong mừng arỡ, hỏi 7agiá thế 9nhưng lại 3rẻ gần 61một nửa,6đương nhiên e6là quyết 6định mua. 79 © DiendanLeQuyDon.comTrương Suất 19làm việc a2cẩn thận, dnếu không d0phải là abạn bè 4tin tưởng, 48sẽ không bgiới thiệu b4cho cô. https://thuviensach.vn Mãi b4tới giờ 3kí túc gần 4đóng cửa, d2cô mới 7lười biếng d9trở về. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrên đường dgặp Tất f8Thu Tĩnh 04tự học 73trở về, 3trên vai 57đeo túi 9xách rất 91to, giống celúc Chu Dạ 34đi học 7hồi cấp 833. Cô trêu dbạn: “Tất dThu Tĩnh, alưng ngươi 2không bị3còng, thực fsự là đại 4fkỳ tích fcthứ tám 5của thế agiới.” Tất 18Thu Tĩnh aakhông yếu fthế, trả b3lời lại 7một cách bemỉa mai: 85“Chu Dạ, bfbuổi tối e3cuối tuần 7mà ngươi 82lại ở 7kí túc xá, ađây mới degọi là 9eđại kỳ 3ftích thứ4tám của bathế giới.” Chu 1aDạ nhắc 9etới đến 08việc này 79liền buồn 6bực, đành ccphải nói: 1e“Coi như adta nói không 8lại ngươi, 7dcam bái hạ 9phong.” 64Hai người 5một đường 9chậm rìb8rì trở 49về ký túc c5xá. Tất 7Thu Tĩnh ehỏi: “Ngươi fbỏ làm d3phục vụ 2crồi hả?” 1eTrong lòng 9cô thở03dài, nói: 97“Không f1đâu, hôm 3nay xin nghỉ e2phép.” 79Chuyện buổi 46tối phát c9sinh, không 4thể nói 39cho người dkhác biết. Tất ffThu Tĩnh echần chờ 81một chút, f9vẫn là 3nói ra: “Chu 93Dạ, dù 3sao ta vẫn2cảm thấy clàm việc ecở quán bbar không 44được tốt. b © DiendanLeQuyDon.comTuy rằng ackhông có 0gì, lại43phải làm 3bviệc vất 46vả để 3có tiền, cenhưng mà d3nơi ấy, 5elắm chuyện 4thị phi.”7cChu Dạ nghĩ b9thầm trong 8fbụng, cũng 7không phải aelà như vậy, emuốn trêu4chọc bạn 4một chút! 47Trong miệng elại nói: e“Đợi 9khi nào tìm 4được một8fcông việc dtốt hơn, ata sẽ từ 1chức, còn 0dbây giờ, 77ta vẫn cần 3cphải đi ckiếm cơm căn.” Thật 4asự là ở 01nhà không cbiết củi bgạo, dầu 0muối quí b5giá, lúc dđi ra ngoài amới biết, 57mọi chuyện 51diễn ra 3đều cần ctiền, nửa 6bước cũng ckhó đi. Ở d9phía trước 5cửa kí atúc xã nữ, b5mấy đôi buyên ương 46vành tai cmái tóc a9chạm vào 08nhau, anh 5anh em em, 7không nỡ 7xa rời. 74 © DiendanLeQuyDon.comCũng có ftrường 07hợp, biểu3diễn trước bmặt mọi fbngười. 68 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ nhìn 9fthấy dưới aegốc cây https://thuviensach.vn 3abên kia cófbcặp đôi esắp đi cquá đà, datay của 9nam sinh đang 06muốn luồn fvào bên 53trong váy 2của nữ 1sinh. Hai 1người nhìn 92thấy nhưng 2không thể 75nói gì. d © DiendanLeQuyDon.comTất Thub7Tĩnh thở b6dài: “Dù cthế nào 05cũng phải f2biết điểm e4dừng.” Chu dDạ cười: 8a“Thế này avẫn chưa d8là gì, nghe 12Lâm Phỉ fnói, người 6bên khoa bnghệ thuật, ctrực tiếp blàm chuyện 7ađó ở cầu 23thang…” 3Tất Thu 07Tĩnh ca thán d6ngày phong cdthế hạ, 6sinh viên 8càng không edgiống sinh f2viên. Chu 59Dạ nói: 67“Ngươi 3có để ceý thấy, 6mấy cô egái đang bthân thiết 8với nam9sinh ở dưới d1lầu, rất 8ít người 6là sinh viên a6khoa nghệ bthuật.” 1Tất Thub4Tĩnh nói: 7a“Đương fnhiên, mấy a0đôi uyên baương này, d2hầu như 5etoàn là 0mối tình dđầu, có eevẻ vô cùng b7thuần khiết. 4 © DiendanLeQuyDon.comMột ngày 5không thấy, dcnhư cách 04tam thu. Còn 6bmấy nữ 48sinh bên f8khoa nghệ 38thuật, thật cfđáng khinh 3thường 7.” Danh 2ftiếng của anhững nữ 5sinh khoa bngệ thuật 3luôn luôn cfkhông được e4tốt. Hai 9người tám c5chuyện một 1lúc rồi echào nhau, 51ai về phòng 5engười nấy,3ngủ ngon. Không 7ngờ, tối 2hôm sau Trương dSuất thông 8báo cho cô 07đi lấy f8điện thoại,fbhỏi cô 19có vừa 9eý hay không, 8bđể còn dbiết đường 1trả lại. e © DiendanLeQuyDon.com“Đây là 7chàng lấy5ctừ HongKong, dchỉ có 8thể viết 2được tiếng 6Trung phồn 8thể.”. 91 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ nói:19“Không csao, như 3vậy là 6được rồi.”. 5e © DiendanLeQuyDon.comGiá rẻ e4như vậy, bcô chẳng 9có gì làc5không vừa 67ý, đối 8với Trương 01Suất vô 5cùng cảm 79kích. Đem cđiện thoại 3tới tổng 37đài, kích ehoạt lại esố sim cũ. Ngày cmùng 10 tháng10 dlà lễ quốc 1khánh, cũng 8là sinh nhật 79của Lý d0Minh Thành. df © DiendanLeQuyDon.comMọi người 1thường btrêu https://thuviensach.vn Lý 2Minh Thành 64sinh ngày 74này, tương 18lai khẳng fđịnh có 4triển vọng. f © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ từ asớm đã dnghĩ xem 3fnên mua quà 58gì, Lý Minh c7Thành chắc fchắn muốn 3amời mọi 9người ăn ecơm, nói fkhông chừng d7còn đi hát 1kara suốt 1đêm. Cô 61quyết định 3tự mình dviết một 0bức thư dpháp, không 1thuộc sở 61trường7của cô, 98dù sao bây dgiờ muốn 5vẽ tranh, 67cũng không 9kịp. Lại enói, dù 50cô học0khoa Mỹ bthuật tạo f1hình, nhưng 3cũng chưa 19từng tặng 24ai tranh của a7mình cả. c1 © DiendanLeQuyDon.comThật ra, 3viết tự 24cũng rất akhó, không 8giống như 4viết chữ d4nhỏ, là f5viết chữ d3lớn, màu d8sắc đậm 00nét, mà 9cô thì không b1có bản 6lãnh này. Lật 80tới lật c3lui nửa 9ngày, quyết 3định viết 96tô thức 《 0Hậu Xích bBích phú e6》. Sở 5dĩ không eviết 《 e4Tiền Xích 5Bích phú 3》, đơn 5giản là cvì số lượng 2từ ít hơn. 3 © DiendanLeQuyDon.comTừng bước 3từng bước 71khối đại 1thể chữ 8liễu viết 9xuống, tinh 1tế xinh0đẹp tuyệt 1btrần, nghênh 4ngang tị 5đoản, khiến cfngười trước 84mắt sáng8dngời. Người 2atrong nghề 4cũng chỉ b8biết cô 60viết pha 7giống thời 53cổ “Đài 65các thể”, 4tuy thiếu 3mất thần 5bvận của 1chành văn 41liền mạch 3lưu loát, 60nhưng trongfthực tế bcó thể 9hù dọa 5bngười thường. 3 © DiendanLeQuyDon.comDù sao cô 8cũng chỉ b1là muốn 49dọa người, 79không vọng 80tưởng mình 31có thể 0trở thành 72nhà thư 7dpháp. Cô a0ở phòng 63vẽ tranh 1viết suốt 4ba ngày, 31viết đi 3viết lại, 9bởi vì dmột phútbcvô ý, liền 96kiếm củi f1ba năm thiêu 5một giờ, c4lại phải 7viết lại. 12 © DiendanLeQuyDon.comTám thước 42giấy Tuyên 3Thành dùng 35để viết, 4cứ viết emãi, đến 8nỗi lưng ckhông thể 9dđứng thẳng 2dậy, tay e1phải cầm 9không nổi 44chiếc đũa, 93vô cùng 17khó khăn. ad © DiendanLeQuyDon.comTrương Suất 90thấy cô ccố gắng 31như vậy, 5acòn tưởng 7acô sẽ mang 4tác phẩmbđi dự triển 8lãm tranh. Mười 6emột giờ asáng hôm 17đó cô cuối d8cùng cũng fhoàn thành 3được bức5tranh có 9thể nói c2là tạm 4hài lòng, 0nhưng không e8còn kịp https://thuviensach.vn f5rồi, đành aphải nhanh 1chóng cuộn c7bức tranh flại, nhét f9vào trong f7hộp đựng bcầu lông. 0 © DiendanLeQuyDon.comLý Minh Thành 6gọi điện 5cho nàng, cathông báo c6h tối cùng dnhau ăn cơm. aa © DiendanLeQuyDon.comCô ngủ 0một giấc 4ftới giữa e0buổi chiều, 09sau đó rửa 1mặt, trang 7điểm, thay 3bộ áo váy 70mới mua, bbên ngoài dmặc một 9áo khoác 3engắn, nhìn 86vô cùng a8xinh đẹp. Lấy b1chiếc túi eetreo trên 8ctường xuống, 30đang chuẩn cbị ra khỏi 1bcửa thì c1nhận được 6điện thoại edtừ một 4số lại. b4 © DiendanLeQuyDon.comCô liền dấn phím ctrả lời 63hỏi: “ 2Alo, xin hỏifai vậy?” fĐối phương 1lười biếng dcnói: “Hi, 5Tây Tây!” eThanh âm 1trầm thấp 89gợi cảm, 4vô cùng 7cđộc đáo. Cô 0sửng sốt, cliền nhớ etới tới 5elà ai, không 3khỏi cau 8fmày lại. Lời 6aeditor: Về dviệc xưng 6hô của fnhân vật 14với bạn cbè lúc thì 6“ta- ngươi”;99lúc thì 3“bạn- 92mình”, 0ý mình là d3bạn bè 6thân thiết d8thì dùng b“ta- ngươi”, ccòn đối cfvới bạn 8học thông 0thường 1dthì chỉ 5edùng “bạn- 1fmình”. https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 4: Sinh Nhật Cô bkhông đợi 47đối phương dnói chuyện, 14rất nhanh 70nói: “Tôi fephải vào 5trong thang cmáy, bên 8trong không 4bắt được 01sóng.” 9cLiền cúp 2điện thoại. 8 © DiendanLeQuyDon.comCòn chưa ađi ra khỏi a2kí túc, dđiện thoại belại reo a7vang. Cô 3không nghĩ ctới hắnalại không 5biết điều, 54lạnh lùng bfnói: “Anh fmuốn gì?” Vệ aKhanh không agiận mà 5dcười, nhíu e6mày nói: 6f“Bây giờ fclà ban ngày, f9tôi có thể eblàm gì cô fchứ! Chẳng f7qua là gặp 29mặt, ăn 7ebữa cơm, cdlàm bạn cbbè không eđược sao?” a7Loại người adnhư Vệ 53Khanh có 6thể nói 9làm bạn 68bè đơn8giản như 9vậy, thật 5sự là vô 6liêm sỉ. Lúc b8này Chu Dạ fđang vô f2cùng bận 1crộn, thời 9gian đang 3fgấp gáp. 8a © DiendanLeQuyDon.comCô vộic9vàng nói: c“Thực 2dxin lỗi bnha, bây egiờ tôi ckhông rảnh, elúc khác bnói chuyện7asau nha.” 0Chạy ra eecổng trường 7cđịnh vẫy d6taxi, cất aaluôn điện edthoại. Không dđợi cô f3chạy ra bbtới cổng, 92Vệ Khanh 3mở cửa 6xe đi ra, dhướng về 83phía cô 35mỉm cười, 1cảm thấy 5có chút 7hứng thú. Chu 17Dạ dừng 1bước, sắc 0mặt trắng 53nhợt, hóa c2ra hắn đã 1sớm đứng 9chờ ở1chỗ này 3ôm cây đợi dathỏ. Cô e5tự biết fkhó thoát, 1cố gắng 21kiềm chế 0nói: “Vệ 0tiên sinh, e8thực xin a0lỗi, hôm 1nay tôi thật c0sự rất fbận. Xin 0alỗi.” Vệ 0Khanh thấy 96cô thần 2sắc lo lắng, 6là thật 02không đem bchính mình 2để vào f1mắt, cũng 01không phải 2lấy lùi c7để tiến. b1 © https://thuviensach.vn DiendanLeQuyDon.comHắn chưa 1bao giờ 48bị một 97cô gái bỏ 17qua như thế, acàng kích bthích tính bbchinh phục 7dcủa hắn. 3 © DiendanLeQuyDon.comLiếc mắt5đánh giá 10cô một 6acái, mỉm e3cười, “Hôm 09nay cô rất 8đẹp.” Chu 91Dạ không fcnói chuyện, 94thấy hắn 6không cho 5phép rời 3đi, đành 6phải nói: e0“Vệ tiên 37sinh, tôi 5eđi trước.” cVệ Khanh fđạm cười e2không nói, 7nhưng ngay 3sau đó cầm bdlấy cổ 0tay cô. Cô 8không vui, 9edùng sức 5giãy dụa, 95vẫn không 9thoát được. 62 © DiendanLeQuyDon.comKhông nghĩ 3tới hắn 4tùy tiền b3cầm tay fccô mà lực 9lại mạnh ebmẽ tới 29vậy. Vệ 8khanh bộ 3dạng xuất dchúng, soái ceca cùng xe 6đẹp, một 0bước ra 1khỏi cửa dxe liền 6khiến cho 4người qua 24đường 6chú ý, mà d8tự nhiên 5lại có eemột màn dbiểu diễn 1ở cổng actrường, dkhiến cho a5không ít d0người qua cđường 4fngoái lại 31nhìn. Chu 92Da mặt đỏ 08lên, thấp 0giọng quát: 9“Mau buông 4tay, rốt d1cuốc anstrongmuốn làm 01gì?” Vệ 2aKhanh nhíu 76mày, “Lên 5dxe.” Chu 1Dạ thầm 50nghĩ tốt 2nhất chạy 0anhanh khỏi8tầm mắt fmọi người, dchẳng may 38để người 5quen nhìn 6thấy, sau bnày cô khóf3lòng mà fbsống yên 68ổn. Sửng fsốt một fbchút, không 2thể không alên xe. Cứng d6ngắc ngồi cghế bên 5cạnh người 6lái, không b4thèm chú eaý tới người 0bên cạnh. 5f © DiendanLeQuyDon.comVệ Khanh 7hỏi: “Cô 8đang cầm 7trong tay fcái gì vậy? b4Cẩn thận 86chọc vào b0người, 7để ở bghế sau 0cũng được.” 4Rồi đem f8bức tự amà cô tỉ 36mỉ vẽ 76đặt ở 38ghế sau. 93 © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn 84khung cảnh 8bên đường, c1vô cùng dbuồn bực, ecắn môi0không nói. 1d © DiendanLeQuyDon.comLấy điện e9thoại cầm 2tay ra vừa ethấy, sắp f9tới 6h, 05vội nói: 3” Đưa btôi tới c4Thanh Hoa, 8fcám ơn.” https://thuviensach.vn Đến 0khi phát 74hiện Vệ 5eKhanh căn fbản không bcó ý định 9đi Thanh 7Hoa, cơn2giận từ 8clúc nãy 65lại nổi dlên, cô 69lạnh lùng 90hỏi: “Vệ 8tiên sinh, eaanh có ý 74gì vậy? 1aKhông thấy c7đang làm ekhó người 8khác sao?” Vệ 63Khanh nhìn 0thẳng phía 1trước, 17bất động 36như núi, 0nói: “Cô bđi ThanhaHoa làm gì dchứ? Chẳng blẽ có việc 25gì gấp 1liên quan cftới mạng fngười hay8esao?” Chu fDạ cười dflạnh: “Không 9khiến anh cexen vào.” Vệ d3khanh đánh 5agiá cô, dcngả ngớn 1nói: “Có 2hẹn sao? 6eVề sau còn 36nhiều cơ8hội.” fĐem xe dừng c6lại trước 3một nhà 6ehàng cơm 17Tây cao cấp. 4 © DiendanLeQuyDon.comViệc đã 6đến nước 55này, nói 7bcho cùng, 7đại bộ 93phận nữ d5sinh đành 83phải cố 4mà làm, fcùng hắn 8ăn bữa 2tối, tiến cthêm một dbước làm csâu sắc 4cảm tình. 8 © DiendanLeQuyDon.comChiêu nàyc7đều dùng 9dđể đối 62phó với 6những nữ 5sinh không 8có tính 6quyết đoán, 6ftrăm trận 3không sai. Nhưng 5Chu Dạ lạnh bblùng mở 2cửa xe bước 6xuống, không bnói hai lời, 45chạy ra 93bên ngoài 11đường 4lớn. Không fđợi cho 29Vệ Khanh d3có thời 89gian phảnaứng, đã 1vẫy taxi, b7nghênh ngang emà đi. Vệ 4dKhanh lần 1này xem như 3mặt mày eexám tro. Chu 09Thị vẫn 98còn chưa bhết giận, c3tên Vệ d1Khanh này ddthực sự 78là bá đạo, 49về sau tốt 93nhất không 0nên chọc 7agiận hắn. 0 © DiendanLeQuyDon.comVừa xuống d1taxi, liền 3thấy Lý9Minh Thành 7cùng một babạn học 1 https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 5: Giải Vây Vệ 6eKhanh sao 16có thể 3để cho 6fcô một b0lần nữa ckhông coi 8hắn ra gì 0mà công 2ekhai bỏ 96đi, liền 2nhanh chân bđuổi theo. 7 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ nghe efđược bước b4chân phía 1sau, nhìn 2lại, liên 1tục lùi d9về phía fsau, ánh mắt ecảnh giác 5nhìn hắn,ftrên mặt 6nước mắt 0vẫn chưa 8khô. Tháng 38 âm lịch, b0trời có 7bchút lạnh,ebtrăng tròn, 4len lỏi chút 60ánh trăng echiếu trên emặt cô, 66nước mắt 8như hạtbmưa sa, càng 2bkhiến lòng 98người thương 17cảm. Cơn egiận của 22Vệ Khanh 36nhất thời 9biến mất bnhư chưa 91từng tồn 91tại, ôn3nhu hỏi: e“Làm sao 8fvậy? Cãi cdnhau với 4cbạn trai 17rồi chia b7tay sao?” bĐộng tới3cnỗi đau 0của Chu Dạ. Chu bDạ sợ hắn 5amưu đồ 8gây rối, dvừa hận c8hắn chạm 32vào nỗi 4đau củae2mình, nổi d2giận đùng 19đùng nói: 1“Kiền c2khanh hà sự!” 3aSợ hắn 1lại đuổi cdtheo, khiến 0mọi người dfchú ý, nhanh 3dnhư chớp adchạy đi. Vệ f8Khanh đứng a2yên một dfchỗ, kìm alòng không dđược mà 5cười ra 07tiếng. ChuecDạ lúc chửi 7bậy cũng 92lôi điển dccố ra mà 2nói. Thời 85Ngũ Đại[3], 4một bài ctừ của 63Phùng Duyên 8Kỷ khá nổi 00tiếng, trong 2đó có câu 02” Phong 9sạ khởi,5axuy trứu 2nhất trì 85xuân thủy[4] fc“, Nam Đường a9trung chủ 0cLý Cảnh 3có một lần e2nói đùa 16: ” Xuy 2btrứu nhất 3trì xuân 7thủy, kiền ekhanh hà sự[5]!” 51Chu Dạ sáng 63tạo nhanh 51nhẹn, dùng clời này 63châm chọc f5Vệ Khanh, amà vừa đúngcctrong tên 54tự của 06Vệ Khanh a9lại có một 51chữ “Khanh”, https://thuviensach.vn 4akhông thể 3akhéo léo28hơn. Bởi dvì hắn hiểu adđược ngụ b3ý trong đó, 77cho nên nhịn 3bkhông được5cười cười. Chu 26Dạ trở 07về ký túc cxá, không 4có ai trong 9phòng. Mọi cngười đều fđi ra ngoài dmừng ngày 5lễ, có một 77đôi tình 45nhân còn 05ồn ào muốn 6đi Thiên 1aAn Môn xem 47kéo cờ. 6f © DiendanLeQuyDon.comGiờ này d4còn đi xem 5kéo cờ, 1fchẳng khác 2nào đi chịu 5tội, muốn cđòi nửa 7cái mạng 4con nhà người 67ta đây mà. c9 © DiendanLeQuyDon.comNgười người 25tấp nập,edường như 5đi không e5chạm đất, clơ lửng 64giữa không 0trung. Ký 90túc xá lập 5tức an tĩnh 7trở lại, 2có chút không 5quen. Chu Dạ 06ủ rũ nằm19trên giường, 75trong miệng elẩm nẩm 34” Tầm 93tầm mịch 2mịch, lãnh 7lãnh thanh 9thanh, thê 2thê thảm 6cthảm thích 2thích. Sạ 6noãn hoàn achàn thì hậu,18tối nan tương btức…..[6]” f6Thực cảm athấy có ađiểm thê felương. Vì 2thế bật94máy tính 99lên xem “Võ 8lâm ngoại 9etruyện”, 4aphần đông 06diễn viên 4dbiểu diễnbkỹ càng, 96chuyện xưa 1hài hước, 5clàm người 8fta phải ôm ebụng cười bdto, ưu phiền ctạm vơi 55đi, tâm 8tình tốt e7hơn rất fnhiều. Vì d0thế trong abuổi tối 9bngày quốc 6khánh, Thiên aeAn Ngày bcuối nghỉ 8lễ Quốc akhánh, cô c9từ thư viện 19trở về 6gặp Lâm b2Phỉ đang5exách một 85đống hành 7lý trong tay. 5 © DiendanLeQuyDon.comVội hỏi: 9“Ngươi 0về nhà sao? deCó mang đồ 2dăn lên không dthế?” Đa 9phần sinh bviên nơi 3đây đều fxa nhà, phần 2clớn đều1tận dụng 02dịp nghỉ 53quốc khánh d4về nhà một 07chuyến.. Lâm 1Phỉ không dchút khách 3khí đưa ctúi xách 29trên tay cho 43cô cầm, 5blau mồ hôi 79trên trán 0nói nói: 0“Không 9phải, mới 7từ Thượng 7Hải bay trở e6về, nóngcmuốn chết!” https://thuviensach.vn Chu 4Dạ nhìn e3túi xách 8acủa bạn, c9cùng với dvaly là nguyên 07một bộ, 3sợ hãi kêu e0lên: “LV! 48Lâm Phỉ, 8ngươi rất 30xa xỉ ! Nữ 6phá gia!” Lâm aPhỉ lộ 88ra biểu tình 5đắc ý, anói: “Được 42rồi, lần 5sau cho ngươi bmượn dùng 0là được!” c6Chu Dạ vội 7vàng gật 53đầu, nàng 6còn chưa 0bao giờ được62chạm vào 2một cái 55túi LV! Lại 4tiến lên 7hỏi: “Hành eflý của ngươi 8ít thế ethôi sao?” Lâm 2Phỉ thản 3enhiên nói: 6“Không, 1bcó người d6mang bớt 0lên rồi 7.” Chu Dạ54lập tức akhông lên 33tiếng, thức 61thời không 67tiếp tục 28truy vấn. a © DiendanLeQuyDon.comNgười có fthể mua túi 7aLV, không cdcần nói 7cũng biết. a2 © DiendanLeQuyDon.comLập tức 52chuyển đề 69tài: “Sao 0tự nhiên 9ngươi lại 9đi Thượng 2Hải? Du lịch?” 3Lâm Phỉ alắc đầu: 2e“Làm sao 3mà được 1thảnh thơi acnhư vậy. ce © DiendanLeQuyDon.comCó một công c3ty ở Thượng bcHải tổ 33chức một 15buổi biểu 97diễn trang 0phục, trường 2amình có nhiều 7sinh viên ckhoa nghệ athuật đi3cùng.” Chu eDạ trong 0lòng nói 08thầm, người 4tặng cô 88ấy túi 9LV không phải clà tới Thượng eHải mới 4quen biết 3đấy chứ 6f. Cười: ae“Như vậy 4bnhất định cđược thưởng frất nhiều 19tiền!” a4Lâm Phỉ 5lắc đầu: 14“Mua một 1bộ quần fáo cũngdckhông đủ. 4c © DiendanLeQuyDon.comTrường học fcùng người 2ta hợp tác, d2chúng ta đi 5bcùng, hỗ c1trợ ý tứ, 3làm gì có dđược tiền 6đâu! Còn 68mệt muốn cbchết.” Chu e0Dạ liền 8nói: “Coi 0như là lữ fhành , vậy angươi mau cnhanh trở a8về nghỉ76ngơi đi.” 2Đưa Lâm 3dPhỉ đến 08dưới lầu bmột tòa 8kí túc khác, f2bị ngoắc blại: “Ngươi 68cùng lên f5phòng ta đi, 7ata chọn cho abngươi một 45món quà. 9 © DiendanLeQuyDon.comỞ trongdvaly đó, bnhìn xem có 2thích hay fkhông!” 3Chu Dạ vừa 2nghe có quà, 4amặt mày 1dhớn hở, fcùng bạn e2cùng tiến 37lên lầu. https://thuviensach.vn Sinh 6viên khoa afnghệ thuật ccùng với 9lưu học fsinh, nghiên 1cứu sinh 2ở cùng 6một tòa 6nhà, cho phép cra vào thoải 1mái. Mỗi 51phòng có 82hai người,c3đều có 2máy sưởi, 07còn có phòng 5vệ sinh riêng, dđiều kiện 4so với dãy ebnhà cô ở 0tốt hơn aarất nhiều 5arất nhiều, 9agiá tự nhiên 95cũng đắt ehơn rất dnhiều rất61nhiều. Lâm a7Phỉ lật 28tới lật 7clui nửa ngày, atìm ra một 3ecái hộp 13nhỏ màu 1xanh lam nhạt, 08mặt trên 6dcòn buộc d5lại một a6sợi ruy băng 0bmỏng, thực 0ftinh xảo. 9c © DiendanLeQuyDon.comNói: “Đây, 7echo ngươi eđấy, xem 3acó thích 48hay không.” 10Chu Dạ mở 6ra vừa thấy, 7là một đôi 87vòng tai rất 34lớn, lòe 36lòe tỏa absáng, khéo aléo tinh tế, 52xem tính chất 7hẳn là bạch akim mạ bạc f, nói: “Đắt b6lắm phải 69không?” aDù thế nàob3cũng phải 7vài trăm. Lâm 9Phỉ tựa d0vào đầu 8giường, clười biếng 00nói: “Rất 1đẹp. Ta 6bvừa thấy 62cái này, d7liền cảm 7thấy ngươi 58đeo rất b8đẹp. Sau 9đó một bngười bạn 3dmua cho, quyết afđịnh đưa 75cho ngươi. b © DiendanLeQuyDon.comTa đeo không 0đẹp.” 48Chu Dạ biết, 85cô ấy là82muốn mượn 2hoa hiến 3phật , chỉ b3cần có tình 3cảm là được, accần gì biết bai là người 6mua. Hứng 72trí đeo thử. Lâm 0Phỉ ngồi 99bên cạnh bcngắm, cười: 9“Vẫn là cfta thật tinh cemắt, rất 0ehợp vớib6làn da ngươi, 8dkhông tin fchính ngươi dnhìn xem.” 71Chu Dạ rất 47vui vẻ, nói1muốn mời ccô ăn cơm. 6 © DiendanLeQuyDon.comLâm Phỉ fnằm xuống fgiường, 7hữu khí 5dvô lực nói:ca“Lần sau 0fđi, giờ 0ta chỉ muốn 2ngủ. Rất 4mệt mỏi.” 5Chu Dạ giúp 9nàng đóng 60cửa đi ra 1ngoài. Chu 3aDạ cùng dLâm Phỉ, 9Tất Thu Tĩnh e8bất luận flà tác phong, athói quen,03cách sống 9đều hoàn 7toàn khách 7anhau, tính 0cách, nhân 8fsinh quan cũng2một trời a2một vực, 2cnhưng vẫn 3có thể ở bchung một 75chỗ với 86nhau, nguyên2nhân ở chỗ 5cô là một bngười đơn 9dgiản, rất a4nhiều chuyện 1cũng không 3cxem như nghiêm 7trọng. Nhưng 0dù đơn https://thuviensach.vn giản 85tới đâu a7cũng phải bcó ranh giới1của nó, fftuyệt đối 09không vượt 5equa. Bất 26kể là đối 3nhân, đối asự, thái 6độ với 1tiền tài cvật chất eđều như 34thế, không aphải không ctheo đuổi, camà vì cô9là người 88biết chừng amực. Đó 10gọi là tự 08biết giả 1minh, biết 7nhân giả 9trí. Cô dù acho không 12làm được, 9nhưng luôn 57luôn cảnh bgiác chính cfmình. Ngay 22cả biết 59khi biết b1Vệ Khanh 4có ý không 2tốt với 0mình, cuối 44tuần cô69vẫn tới 91“Vương 9triều” 68làm. Cô không 07nợ tiền ebhắn, sợ d3cái gì, thản cnhiên không 4ngại. Khách 26tới đặc 69biệt nhiều, 63không rảnh cđể thở. e © DiendanLeQuyDon.comCó người 37khách uống 2say, lại 0dthấy cô bbkhí chất 29độc đáo, 54tuổi trẻ dxinh đẹp, 3liền nổi c8sắc tâm, 7dôm chặt3athắt lưng 05cô, khiến 27cô không 5thể động 1đậy. Chu eDạ rất 79muốn đập 3dcái khay vào bđầu hắn, cđổ hai 0ly rượu 89lên đầu 52hắn, dám f3lộ ra bản 90mặt cầm athú tới 6đây! Thật fkhông phải 78là người. Ở 5mặt ngoài 21khách khách cekhí khí có 06lệ, bất 33động thanh e1sắc tưởng f2rời đi,73không nghĩ aftới có người 8khách khác dcản đường bđi của 8bcô. Những 2dngười này 4đã say rượu, fakhông còn 5phân biệt cđược gì, caxem ra có cvẻ phiền 4toái. Vì e6thế nháy 2dmắt với anữ phục 79vụ bên cạnh 7ckêu Thịnh 2tổng ra giải 6quyết vị 2khách này. Một dngười xiêu 2dvẹo đứng 3lên, cầm 30ly rượu b2cứng rắn 1muốn ép 67cô uống. 52 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ nghĩ 8rằng, mình 52cũng không aphải là bgái tiếp a5khách, vì 4sao phải79uống, vì 5thế chối 1từ, giọng fđiệu cũng afcó chút không 9tốt . Người fcnọ thấy12cô thế nào 9cũng không 9chịu uống, 6enổi giận, dđem rượu d2hắt vào 07mặt cô. d © DiendanLeQuyDon.comCô nhanh chóng 6tránh né, 3nhưng vẫn 5không tránh fbị mấy bgiọt rượu e8rớt vào cbngười. https://thuviensach.vn Lửa 0bgiận tăng 97vọt, “bốp” 0một tiếng, 1hung hăng 4atát cho người 6ekia một cái, 4lớn tiếng 2quát: “Mọi 6người đến 8đây để e4thư giãn, eanh muốn 36gì hả?”42giọng nói 7lớn khiến 75mọi người 6echú ý. Người anọ bị 2acô gái cho 1một bạt 38tai, vô cùng 4mất mặt, 70không khỏi b0thẹn quá bthành giận, b9liền muốn 5cđộng thủ. 4b © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ biết 3bthời thế, bquay đầu 14bỏ chạy. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô cũng f1không phải cđứa ngốc, 67ngồi chờ 0bị đánh. d © DiendanLeQuyDon.comKhông may achạy được 0vài bước, 40liền đâm 71sầm vào 43lồng ngực 4một người. Vệ 64Khanh cười ecười: “Vừa 89đến đã 3bđược chứng fbkiến một 9màn hay.” 9Đem cô đẩy 8ra phía sau 4lưng, liếc fdmắt một 51cái, đám d9người đi 3cùng Vệ aKhanh cũng 5không phỉa 3thiện nam atín nữ, cđồng loạt 9xông lên. Gã 9khách vừa 6rồi nhìn 9thấy đám 61người của 5Vệ Khanh cbngười đông ethế mạnh, 0blai lịch ekhông nhỏ, 5rượu tỉnh 8emột nửa, 5dchần chờ ekhông dám a5tiến lên. 5 © DiendanLeQuyDon.comVệ Khanh 1clà ai chứ, b3không có 5việc gì 9làm, còn 5phải đi agây chuyện13cho đỡ 6nhàm chán, 1ehuống chi đã 2bđể ý, 58lại không 70buông tha 48cho người0anào đó, 1sao lại 8dễ dàng 2abuông tha eecho cái gã 2say rượu e7này được. 7 © DiendanLeQuyDon.comLiền vung 8atay lên, a4mắt thấy 4đôi bên bchuẩn bị exông vào 2eđánh nhau. Thịnh 3tổng bên 47cạnh mồ 1hôi lạnh ccrơi đầy 82trán đứng 3bra điều f1đình, “Vệ1cthiếu, coi e2như nể a2mặt tôi, 3bỏ qua đi.” c0Một khi 16cảnh sát adtới, Vệ 1Khanh không 4sợ, nhưng 17hắn thì b1không chịu c6nổi. Vệ 5Khanh quay 5cđầu, thấy 2Chu Dạ sắc 13mặt trắng 3bệch, đứng 99yên lặngatrong góc, 0thật đáng ethương, 20cái người b6vừa nãy alớn tiếng fđánh người5đã biến 53đi đâu amất. Nghĩ adrằng như dvậy là 4đủ rồi, 49chẳng may 54đánh nhau1thật, cô b3sẽ càng ebsợ hãi 97hơn, vì bthế vẫy https://thuviensach.vn 6tay: “Đừng ddđể tao denhìn thấybbọn mày 2một lần dnữa.” abNhững người fđó như được 3lệnh đại 7xá, tránh0không kịp, 69chen chúc 7mà ra. Chỉ 3bmột loáng a8đã đi sạch. Vệ fKhanh rót 98rượu đưa dcho cô, trấn 40an nói: “Đừng 6sợ, uống 1ly rượu 07vào, sẽ 00bình tĩnh 7hơn.” Rất 86cẩn thận a6quan tâm 5cô. Có cảm 4giác như ebạch mã5hoàng tử, 5anh hùng 5ccứu mỹ 3nhân, Chu 0Thị giờ 67phút này, ckhông phảiakhông cảm dakích . Cô 6đánh người f6xong mới 1biết sợ, 95nếu không aphải có57Vệ Khanh 6ra tay, chuyện aenày không 0biết còn 2dẫn tới 60đâu, hậu cquả thật42khó lường. 91 © DiendanLeQuyDon.comVì thế dcnâng chén, 4dtự đáy 7lòng nói: 0“Thật 3sự là cám 3dơn anh.” Vệ dfKhanh lấy 8khăn ra, 8“Ừ, lau 3đi, ướt f3hết rồi.” 6fNhững giọt brượu theo 0cằm chảy 8xuống cổ 5dáo, trước 8ngực như 6aẩn như 6bhiện, phong bcảnh kiều 1diễm, khiến 3người ta 51mơ màng. d © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ vẫn a8đắm chìm 88trong suy 0nghĩ về 83vụ việc 1cvừa rồi, 3trái tim d9băng giá, 7ckhông buồn c0xem xét. 9 © DiendanLeQuyDon.comVệ Khanh 51vốn không 7dphải người 9tốt, thấy 92tình cảnh e5như vậy, 2không khỏi 9fmiệng khô8lưỡi nóng. 49 © DiendanLeQuyDon.comVội vàng d6uống một cngụm rượu, 98đem xúc b2động áp 80chế đi. d3 © DiendanLeQuyDon.comHắn dù f3là tiểu 60nhân, cũng e1không lợi 85dụng lúc bngười khác bkhó khăn 82mà uy hiếp. Hắn ađứng lên, 7đề nghị: b“Tôi nghĩ e7em quá sợ fhãi rồi, 9avẫn là 34trở về 00nghỉ ngơi b5đi.” Thịnh 2tổng cũng 0biết chuyện 17cô bị hắt 14rượu, rất 8brộng rãi bbcho cô trở 6avề nghỉ 8ngơi, tiền b6lương vẫn 5dtính như 6bcũ. Xem như 0trong họa 3có phúc. Chu 95Dạ quay 3về phòng 6nghỉ tháo 2atrang sức bthay quần 39áo, mặc a5áo pull,4quần jean, 9dđeo balo cetrên vai, 8dlập tức 7trở về behơi thở 9thanh thuần, d1thoạt nhìn 6cgiống như 87học sinh 70trung học. 3b © DiendanLeQuyDon.comMới từ d8cửa sau 56đi ra, đã 8thấy Vệ0cKhanh https://thuviensach.vn chờ 8aở cửa, ffkéo tay nàng: f“Muộn bquá rồi, eem là con d7gái, đi e7đường98một mình d1không an 3toàn. Tôi 8đưa em về, ađi thôi.” 5Trải qua 3cmột buổi dtối như f9hôm nay, 3dcô không 9còn sức 7mà cự tuyệt. Ở edtrên xe, 8Chu Dạ nhớ 59ra là phải c0trả lại 1cho hắn 4cái vòng ccổ, nhưng5bnàng lại 5để ở bngăn kéo 31trong phòng, 1fsợ mất bfcòn cố 7ý mua một 8cái khóa. f © DiendanLeQuyDon.comNgẫm nghĩ, 5phải tìm 6fcơ hội 6trả lại f3cho hắn cmới được. 8 © DiendanLeQuyDon.comVô duyênd8vô cớ lấy 3đồ của 91hắn, cho 6dù hắn 7không để 24ý, đối 3với hắn c0không đángdgiá, nhưng d5với cô, cquan trọng 3hơn, chính 0là cảm 54giác bất 4an. Chu 1Dạ bảo 8hắn dừng bxe ở xa 90trường, 4dcô rất 50sợ bị 5người quen dnhìn thấy, 3rước lấy 3những lời flẽ phiền fdtoái. Trường 5nàng lắm f3kẻ buôn 6chuyện,btốt nhất 0chính mình e4bảo vệ 6mình cho atốt. Vệ d6Khanh hiểu eđược tâm 6atư của02cô, không bnói gì, dlẳng lặng 0dừng xe. Chu 07Dạ lại 29nói lời 11cảm tạ, 1cmuốn rời b5đi. Vệ b2Khanh nói: 80“Chu Dạ, ađợi chút.” a2Hắn không 8có gọi b8cô là Tây bfTây, mà 25là gọi ecô là Chu 5Dạ, thái 6độ đã 2akhác trước. Từ 44phía sau exe lấy ra 9một đồ 4evật đưa 9acho cô. Chu 5Dạ không c8nhận, hỏi:0“Là cái cgì vậy?” 2Vệ Khanh 2dcười: “Yên 8btâm, vốn 3alà đồ 96của em.” d8Xem ra là5một bức bahọa được 08cuộn tròn 9alại. Chu 9Dạ nhíu e3mày, tháo dsợi ruy 48băng đỏ, b8chậm rãi 5emở ra, dĩ 78nhiên là echính làdebực tự e“Hậu Xích acBích phú” 4chính cô a9tự viết, 1ecô vốn 47nghĩ là 7không cần,f8không ngờ eVệ Khanh 1dđem về dtrang hoàng 06lại. Liếc 49mắt một 31cái xuống4dưới, phát 9hiện dòng 9chữ cuối 5dcùng “chúc emừng sinh 7nhật Lý 00Minh Thành” ađã không 4còn, chỉ f1lưu lại 7e“Thi Thi 9e– Bắc 9Kinh” . f7 © DiendanLeQuyDon.comKhông biết 2elà dùng d2cách gì cxóa đi. 49 © https://thuviensach.vn DiendanLeQuyDon.comĐèn trong 60xe mờ mờ 2nên cũng 2không nhìn 1thấy rõ0ràng lắm. Cô 2có chút ahốt hoảng, 4cnghĩ đến eLý Minh Thành, 6trong lúc fnhất thời 98cũng không 1biết cảm 2giác ra sao. 11 © DiendanLeQuyDon.comVệ Khanh emuốn làm 3người tốt, 88thật sự 4blà làm người 76ta khó có dthể cự 29tuyệt. Hắn 0quan sát f8nét mặt 4engười ta 5amà nói, 08thế nên 0mới nói 3trúng tim 21đen, tiếu 0ngạo tình 54trường. Vệ aKhanh cười: 94“Cái này bckhông phải 11em viết 5rất lâu 3csao? Chỉ acần chỉnhemột vài 1chỗ, hi fcvọng không 4làm hỏng amất trọng bđiểm. Ném 4đi thì thật86đáng tiếc, a2bằng không 2fđem về acất đi edlàm kỉ 0niệm.” Chu 25Dạ cuộn fbức tranh 1lại, nói: a“Vệ tiên d4sinh, thật 0sự là cám caơn anh.” Vệ 7Khanh nhíu e5mày, “Ủa, 15em cảm ơn 9tôi vì chuyện 7dgì vậy?” c8Liếc mắt7nàng một 6cái, lại 31có ý tán ctỉnh. Chu e7Dạ nghiêm 77nghị nói: a“Cám ơn e6anh hôm nay bgiải vây 4giúp tôi, 5dcòn có đưa 0tôi trở cvề, đương enhiên ——” 9chỉ chỉ 97bức họa 2trên tay, 0“Còn có acái này!” 8cHắn nếu 78lấy lễ 7đối đãi, 6cô tự nhiên 8cũng dùng flễ đáp 9blại. Hắn 25nếu đã b8có ý không b6tốt, đương 6fnhiên cô d5cũng không 7khách khí, fbnàng tự dnhiên lấy d2lễ hồi 5chi. Có một 8câu hát 7như thế 2nào nhỉ, d0…à, bạn 4dbè tới cthì có rượu 55ngon, chó 1sói tới 53ắt có súng 0săn. Tuy 6Chu Dạ học 8vẽ, có 55khí chất 97nghệ thuật, 9nhưng vẫn 16là người 3có lý trí, bekhông phải alà tư tưởng 4phóng khoáng fdquá mức bcủa dân eblàm nghệ5thuật, mọi c8chuyện luôn ferõ ràng, 0không dễ 4bị xúc c6động làm dảnh hưởng. e3 © DiendanLeQuyDon.comVề tính dcách này, 78chịu ảnh 4hưởng quá 0sâu của eLý Minh Thành. https://thuviensach.vn Vệ c9Khanh không 31có hành 2dđộng gì dethêm, có efchừng có 0mực. Chúc ebngủ ngon14xong, liền d7quay đầu 14rời đi. Trở 5alại phòng 5ngủ, Lưu 0Nặc nói cbngày mai bhọp lớp, 0fmột tiếng doán than55dậy trời eđất, đều d7nói không 1có việc 99gì thì họp 6lớp làm 1cgì. Chu Dạ 19trước đó 5hỏi thăm: d2“Giáo sư 92có nói là 4có chuyện bcgì không?” cLưu Nặc 4lắc đầu:6“Còn có fthể có 1chuyện gì! 96Vẫn như b6mọi lần, 28giao bài etập, làm 4công tác8btư tưởng, 9có cái gì 4đâu chứ 6.” Cô cũng 5acảm thấy 0dbực mình. Sáng 9sớm ngày dhôm sau, f8đám trạch enữ lớp 40804 không ethể không cthức dậy, 9vừa đi flên giảng 2dđường 6vừa than 6thở. Rất 2anhiều người 7acó thóib3quen thức 3tới 3,4 fgiờ sáng, 8ebình thường cchưa tới 712h chưa b3rời giường. 0 © DiendanLeQuyDon.comMà hôm nay 18h đã phải 85tới phòng a0học, một 0đám buồn 9ngủ, tinh ethần uể 1oải không bphấn chấn. Tiếu dgiáo sư 8vỗ bục 6giảng rống 4to: “Tỉnh 1tỉnh, tỉnh atỉnh! Buổi 5tối làm 36gì hả!2Sáng bảnh 2dmắt rồi 3cmà một echút tinh 1ethần đều 3không có, b5còn ra thể29thống gì! 17Cũng không 2bbiết những 53người tuổi dtrẻ các 2người làm 8cgì nữa…”64Tiếu giáo 5sư là giảng 8viên chuyên 8phụ đạo, 6bình thường 8cũng làm 34công tác 0tư tưởng, 3giải quyết 9vấn đề 85học tập 7cùng với 2một số 57vấn đề 1etrong cuộc 7esống, tận 65tâm tẫn f9lực, mỗi 9tội là 1anói hơi 6nhiều. Nếu b5là giảng 0fviên chuyên 5cnghiệp khoa efmỹ thuật bdtạo hình, 0chỉ sợ 0còn cá tính 4fhơn cả 2đám sinh fviên. Lời 3dạo đầu 4là nói mọi e4người ngáp 0emấy ngày aliền. Tiếu dlão nhân 22hãy còn 2nói tiếp: b“Tốt lắm, 4các ngươi fđều sinh 70viên năm 99thứ tư a, cũng nên50lo lắng 5cho tiền 31đồ cá anhân đi. 10 © DiendanLeQuyDon.comNếu muốn alàm nghiên 41cứu sinh, 8thì phải6nhanh hiểu 7brõ cơ sở, 8anhanh tay 96nắm chặt 8cơ hội 33,thời gian 78đã không d7còn kịp 3nữa rồi; ecòn muốn 5tìm việc 63cũng nên 9chuẩn https://thuviensach.vn bị 37hồ sơ, fbchuẩn bị e2phỏng vấn f. Còn có bbnhà trường 7cho lựa 9fchọn những 04môn tự 93chọn, ai a0còn thiếu4học phần 5thì nhanh c2chân đi 49đăng ký, dđừng để dtới lúc 15cuối cùng 2không được fftốt nghiệp…” b7Do dự, kỷ 40kỷ méo dmó, lề 83mề nói 74hết. Chu 6eDạ cảm 88thấy Tiếu clão nhân bdcũng thật 12sự là tận 4tình khuyên adbảo, làm8phụ đạo 75viên cũng akhông dễ e7dàng nha. 37 © DiendanLeQuyDon.comNhìn đám 1bbạn cùng 85lớp, nếuekhông phải ađang đeo 4ftai nghe, ccũng là 21nằm úp amặt xuống 1bàn, ngủ 51tiếp, khẽ 8thở dài femột hơi, adcòn không fchịu nghe 0những công dviệc mà aaTiếu lão4nhân nhắc dfnhở nữa. 6 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng, 1aTiếu lão 4nhân chốt 7hạ một 37câu: “Lớp cta còn có ecai chưa nộp 0fhọc phí akhông? Mau 11đi nộp f1học phí, a5nhà trường 9đã có công evăn, không 67nộp học 83phí không 24cho tốt 9nghiệp, elúc đó 86đừng có 9oán trách 28gì nha. Mấy 2người các 0ngươi, to 5gan lớn fmật, đừng ecó cầm 6tiền trong 2tay rồi ddmà có ý 7đồ gì 5khác, mai 3chạy lên 20phòng tài 1vụ nộp 3dhọc phí,46nghe chưa 50!” Trường fabọn họ 6từng có 3emột sự 0kiên, có b0một nam 2sinh cầm etiền học c4phí nhà dgửi lên 29rồi nhưng 0không chịu 8đóng, trường aagiục ba 51bốn lần, 95kéo dàu8tới kỳ 1ccuối còn 2chậm chạp ckhông chịu cđóng, nhà 0trường eđành gọi 0điện về 81nhà cho gia 8đình giải 2quyết. Chuyện b5kia bị lộ 5ra, sinh viên 9đó bị 2gia đình 3echo một 6trận nên 1thân. Họp blớp kết e9thúc, Chu 8fDạ đau 91khổ ngồi edở thư viện 0dtính toán 1bsổ sách. 2 © DiendanLeQuyDon.comTất Thu 4Tĩnh bước 0vào nhìn d5thấy cô, 9sửng sốt 0nói: “Ủa, adhôm nay mặt f1trời mọc 8phía tây 83nha. Ngươi btự nhiên cđến tự 6học, không dphải bị bốm đấydchứ?” Chu b7Dạ liếc 7ebạn một 96cái: “Thư 2bviện này fecủa ngươi esao? Ta không 80thể đến 60chắc?” 1Tất Thu 90Tĩnh nhún 52vai, “Đương 4anhiên có 0thể đến, 6fhoan nghênh b1ngươi tới.” dfRồi tìm dmột vị 5trí ở https://thuviensach.vn bên acạnh cô c3ngồi xuống, 85thấy cô5dcắn bút, fdhỏi: “ dSao vậy, dcó chuyện 80gì à? Sao 2lại suy dcnghĩ nhiều bdthế?” Chu 0Dạ thở adài, hỏi: 30“Học phí 4fkhoa ngươi dblà bao nhiêu?” eeTất Thu 2Tĩnh kỳaquái, “Hỏi 9cái này 4làm gì chứ? 2Chỉ là 9ehọc phí 2mà nói không cđến 5000. 2 © DiendanLeQuyDon.comSo với các b9đại học 5ebình thường 81khác cũng b1không khác 2biệt lắm.” Chu 9Dạ lắc c7đầu, “Học 4phí khoa dta mà giống 9khoa ngươi fthì thật 80tốt biết4bao.” Như f9thế cô ecũng sẽ 3không phải 3đau đầu 9. Tất Thu acTĩnh nhún 10vai: “Học 7aphí nghệ 7athuật đều 30đắt. Các dngươi phải 93nộp bao 5nhiêu?” 0Chu Dạ nghiến 7răng nghiến c2lợi nói: 6“Linh tinh 4tổng cộng b6các thứ 7ckhác đại 8khái là cfgấp ba lần 6bên ngươi.” Trên angười nàng bchỉ có 99không đến a8năm ngàn, ccho dù hơn d3nữa không0biết khi 4cnào mới 7ccó thể lấy 5cđến được dnăm ngàn dtiền học c6bổng Vân 5Mã, vẫn bcòn thiếu 1nhiều. Mà 1acô có phải 27chỉ chi btiêu cuộc 1sống không 4đâu, còn2etiền giấy, dbút mực, 9thuốc màu, a3sách, mọi 1thứ phải 6dùng đến catiền, thật92sự là đáng ebghét. Nếu 8lấy được 8tám ngàn 2atiền học 5bổng quốc f1gia, sự70tình đã dthoải mái 21rất nhiều. d © DiendanLeQuyDon.comAi bảo chính 9mình thua fdkém, lúc 0xét tổng8điểm, điểm f3tiếng Anh 34lại kém 5người ta. Trong 97lúc nhất 4thời, cô b2cảm thấy 00dị thường 81hổ thẹn, 6không lấy 2eđược học3bổng quốc eagia dường anhư làm efcô không cthể ngẩng 7cđầu lên, eakhông có04mặt mũi 59gặp Giang 8Đông phụ 4clão. Nói 88tới thành 5ftích tiếng baAnh củafcô, làm d1sao có thể bbtrở thành 0bnghiên cứu bdsinh! Mỹ 1aviện Thanh 2Hoa cũngfđừng mơ ecnghĩ tới, 7chính là 4ebản giáo 3nghiên cứu 4sinh, tiếng 4Anh chưa1qua cấp 16bốn, phỏng a5chừng cũng bacó chút c3mơ mộng. e © DiendanLeQuyDon.comCô thấy c6đau đầudnhức óc ekinh khủng. https://thuviensach.vn Vì 88thế Chu 4Dạ hạ 37quyết tâm, 6nhất định 9phải đề 0cao thành 1tích tiếngcAnh. Cô không 18đủ tiền eđăng ký 0học ở a9lớp “ 1Tân Đông cPhương”, 0đành mỗiangày dậy 36sớm học bmột tiếng, 77nghe nhiều a6tiếng Anh 8một chút, bhọc nhiềub6từ đơn 50hơn, kiên 57trì hết 8e12 tháng, b2có thể 6qua được 0cấp bốn. 78 © DiendanLeQuyDon.comCứ nghĩ 5tới là 6flại thấy 3mất mặt. [3]: 00Ngũ Đại 8Thập Quốc b(907-960) e2là một c0thời kỳ c7chính biến 3trong lịch8bsử Trung 7Quốc, bắt 6eđầu từ ddkhi nhà Đường 62sụp đổ avà kết 6thúc khi 7nhà Tống 2xuất hiện. 9b © DiendanLeQuyDon.comTrong suốt athời kỳ 7này, 5 triều 2đại đã bthay nhau cdtồn tại 6ở vùng dlưu vực fesông Hoàng 97Hà và hơn 412 nhà nước fđộc lập 3eđã được dxây dựng 7bchủ yếu 1ở vùng c3đất Hoa 8Trung, Hoa 26Nam và một 8aphần Hoa 2Bắc. [4]: 48đây là be1 câu trong d2bài Yết dKim Môn của 77Phùng Duyên 3Kỷ (904-960) Bản 4gốc: 謁金門 風乍起, 吹皺一池春水。 閒引鴛鴦芳徑裡, 手挼紅杏蕊。 斗鴨闌干獨倚, 碧玉搔頭斜墜。 終日望君君不至, https://thuviensach.vn 舉頭聞鵲喜。 Hán d3Việt: Yết bkim môn Phong a9sạ khởi, Xuy 9ctrứu nhất ftrì xuân 63thuỷ. Nhàn bdẫn uyên cương phương 87kính lý, Thủ 7noa hồng 3hạnh nhị. Đấu 5áp lan can e1độc ỷ, Bích 3ngọc tao 6đầu tà c3truỵ. Chung 3nhật vọng afquân quân d7bất chí, Cử 0đầu văn fthước hỉ. [5] 70: liên quan 5gì tới 8khanh? ý 5bảo đối 0phương rỗi 4fhơi lo chuyện dathiên hạ, 63thích chõ bmũi vào bchuyện của 9người khác 8(干卿 何事 3là “liên dquan gì tới d3khanh?” 92là lời 29của Lý dCảnh nói 4với Phùng 9fDuyên Kỷ) [6] 7Đây là cmấy câu 23thơ trong a0bài Thanh 4eThanh Mạn bcủa Lý c6Thanh Chiếu98(1084-1151) Bản dgốc: 聲聲慢 尋尋覓覓, https://thuviensach.vn 冷冷清清, 淒淒慘慘戚戚。 乍暖還寒時候, 最難將息。 三杯兩盞淡酒, 怎敵他、晚來風急! 雁過也, 正傷心, 卻是舊時相識。 . 滿地黃花堆積, 憔悴損, 如今有誰堪摘? 守著窗兒, 獨自怎生得黑! 梧桐更兼細雨, 到黃昏、點點滴滴。 這次第, 怎一個愁字了得! https://thuviensach.vn Hán d6Việt: Thanh 8thanh mạn Tầm 69tầm mịch b0mịch, Lãnh 26lãnh thanh fthanh, Thê dthê thảm 0thảm thích cthích. Sạ 0noãn hoàn chàn thì 4ahậu, Tối 1nan tương 7tức. Tam dbôi lưỡng d0trản đạm e6tửu, Sạ acđịch tha 3vãn lai phong 1cấp! Nhãn 0quá dã, Chính 2dthương tâm, Khước dethị cựu e8thì tương 92thức. Mãn cđịa hoàng a4hoa đôi 59tích, Tiều detuỵ tổn, Như e7kim hữu 3thuỳ kham 0trích ? Thủ ftrước song bnhi, Độc 32tự tránh fsinh đắc 12hắc! Ngô 5đồng cánh d5kiêm tế dbvũ, Đáo ehoàng hôn, dbđiểm điểm e8trích trích. https://thuviensach.vn Giá 2thứ đệ, Tránh dnhất cá 8sầu tự bliễu đắc. Dịch a6thơ: (bản bdịch của aLily) Thanh 64Thanh Mạn Tìm 28tìm kiếm 6kiếm, Lạnh 7lạnh nhạt 6nhạt, Thảm 1thảm thương d2thương nhớ 9dnhớ Chợt 5ấm lên 47sau lại 75rét, Thật 52khó thích 9ứng, Đôi aba ly rượu 28nhàn nhạt Nào 3bchống nổi d1gió chiều 3hung hăng Nhạn 50bay ngang, Đang 88đau lòng Có 8còn nhớ 6bạn cũ e9này. Mặt eđất hoa cvàng tràn 7ngập, Nỗi bkhốn khổ Giờ cbđây còn 98ai đỡ đần? Người 2đợi bên bsong, Chỉ 1một thân 2tối dường 6bnào! https://thuviensach.vn Ngô c7đồng đứng b9dưới mưa 5phùn Đến fhoàng hôn 30nước nhỏ 2tí tách Là 0vậy đấy Một echữ sầu 27ghê gớm c5lắm sao! https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 6: Dây Dưa Chu 20Dạ lúc 3tới “Vương etriều” 1làm, liền 09đi tìm Thịnh etổng thương f3lượng:32“Thịnh 5atổng, không dfphải ông e0nói quán cdbar giờ 7không đủ 68người sao? 9Bây giờ 33còn thiếu 8người phải 5không?” 30Thịnh tổng 1gật đầu, 4bnhìn cô enói: “Có31chuyện gì 0bsao? Không 7phải cô fnói, vào eanăm học 7mới, sợ fảnh hưởng 3tới việc 0học, không 52làm hay sao?” Chu dfDạ cười: 2“Vốn là 8như vậy, 06nhưng là 2hiện tại 1tôi đang bcần tiền, 8cho nên đành ephải vất avả một 3chút, nhưng f1mà tôi cũng dchỉ có b2thể làm atới tháng 5611, về sau bmuốn toàn 66tâm toàn 0ý chuẩn 40bị cho kỳ 59khảo nghiên, 3ae rằng không f3làm tiếp 88được .” Thịnh 39tổng vốn 14có cảm 8tình tốt 07với cô b0nhân viên ebnày, là 5amột người 22luôn có 8chí tiến 7thủ, tự 06lập tự acường, d3nên thường 56cho cô nhiều 3acơ hội, 33cũng luôn 8hỗ trợ, b4giúp đỡ, anghe vậy eliền hỏi: a3“Xảy ra afchuyện gì 37sao? Nếubađang cần 1tiền gấp, 1tôi có thể 06ứng trước aatiền lương 4cho cơ .” b9Biết cô balà một 44sinh viên, 0phải ra engoài kiếm 1dsống, cũng 9không phải 0là dễ dàng ccgì. Mấy 0ngày gần 9đây Chu dDạ vì chuyện 9học phí, 2không khỏi 50thở dài: 4a“Nhà trường 56lại mới 4nâng học 6phí, không b1có cách bnào khác.” 2Quay đầu 1vừa cười b3nói: “Nhưng 0cũng không 2sao, ai mà 2chẳng có 3phiền não, 9bđịch tới,88nước chặn, crồi sẽ a1qua thôi.” 71Chống đỡ 8thêm 1 tháng 94nữa cũng 7không có9gì khác bbiệt lắm. 6 © DiendanLeQuyDon.comCho dù thiếu 46chút nữa, 7cũng không 8thể bị https://thuviensach.vn 8đuổi học. 4 © DiendanLeQuyDon.comThịnh tổng 78nghe ra, liền bchiểu cô 3fnhỏ vì dchuyện học eephí mà vất 6vả. Làm eliên tục a8ba buổi edtối, cô 0đã cảm fthấy ăn a4không tiêu. 71 © DiendanLeQuyDon.comBởi vì 3ban ngàyc3phải dậy 41sớm chăm 4chỉ học 86từ vựng 09tiếng Anh, 9bcòn phải c4làm nhiều 1bài tập, 1dngày đêm 2bận rộn, 8quả là 0vô cùng 5mệt mỏi. b © DiendanLeQuyDon.comBởi vì 4kỳ thi cuối 00kỳ càng ctới gần, c2so với trước ckia, càng 9bận rộn f1hơn rất 0nhiều. Phần 58đông sinh 1viên, cứ etới cuối eekỳ là giống enhư người f2sắp chết, 45dung nhan 7tiều tụy, 8cmặt mũi bxanh xao, 6tinh thần 53trì trệ, caso với kì fthi vào cao 5đẳng, ápa4lực chỉ 6có hơn chứ 7không kém. 04 © DiendanLeQuyDon.comHuống chi, 5buổi tối a3Chu Dạ còn 02phải tớibquán bar 0làm việc, bbcuộc sống 49vất vả enhư vậy, 12có thể 47tưởng tượng 6dđược. Thật ccsự mệt fmuốn chết, ctan tầm ctrở về, efngay cả 7aquần áo acũng chẳng 4kịp thay, 2cđã muốn d0lăn ra ngủ. 7 © DiendanLeQuyDon.comLưu Nặc 5xuống giường e8uống nước, 4thấy cô5vẫn chưa 8đắp, nói 2fthầm: “Tháng 610 rồi, 9ecòn không 0sợ bị e7cảm mạo 1hay sao?” 6aVẫn là 50tiện tay, 2bkéo chăn 0dlên đắp d2cho bạn. Đang 8say sưa trong 5mộng đẹp, 4fmột hồi f1chuông dồn ddập đánh bthức côadậy. Cô ebvùi đầu dvào trong 92chăn, co engười lại 8muốn tiếp ctục ngủ, akhông thèm cđể ý tới. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng mà atiếng chuông acũng liên 4tục không 3nghỉ, không64chịu bỏ 6qua. “A” 81giận dữ 98kêu một 70tiếng, nháy cmắt đem eđiện thoại 5tắt đi, a9quăng sang emột bên. 1 © DiendanLeQuyDon.comẢo não 9đứng dậy, 4thấy bên 70ngoài trời ađã sángbngời, ánh 7emặt trời 8tiến thẳng cdvào phòng, 6đã là giữa eftrưa. Nhìn e8lại, thì9ra là Vệ 6Khanh gọi, 62bắt buộc 6phải nghe, cdbằng không 9chắc hắn 6không chịudfdừng. “Alo! d4Có chuyện egì vậy?” aKhẩu khí 75có chút fbực bội. 1 © DiendanLeQuyDon.comNgủ không 89đủ, đương 4nhiên tính ftình không https://thuviensach.vn 08được tốt. “Sao e7bực bội 2thế, ai calàm em giận 0sao?” Chu 7eDạ đành d4hạ giọng, b7“Có chuyện 7bgì sao?” bĐứng lên ddkéo rèm bcửa lại,c0tiếp tục 1chui vào 7trong chăn. c2 © DiendanLeQuyDon.comCả phòng 73chỉ còn 58lại mình 6cô, quả e4là thờidđiểm thích 3hợp để 30ngủ. Vệ 4cKhanh đang 67ăn cơm trong 1enhà ăn công d5ty, cảm fthấy buồn 5chán, nhớ9tới cô cliền gọi 8điện thoại: d“ Em nói bgì thế? cdChẳng lẽ 27không có cviệc gì 8ethì không 21được gọi cđiện hay 43sao? Chúng 2ta ngồi 6buôn một b2lát.” Buôn bdchuyện qua 9điện thoại 6chính là 9bđể tăng 0thêm tình ccảm, nếu dkhông sao 73lại có9bnhiều tiểu 97nam sinh và 0tiểu nữ 9sinh tối adngày ôm fđiện thoại, 9ngay cả dcơm cũng 53không thiết dăn. Chu b8Dạ trong 71lòng kêu 7rên một ctiếng, không 2kiên nhẫn 01nói: “Giờ fanh không 08bận gì csao?” Suốt 9ngày cũng 51không biết f8làm gì, 6chỉ biết 2tới những3cô gái xinh cđẹp chung b8quanh, giờ dlại còn fcó tâm tình 1cũng cô c7buôn chuyện https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 7: Cự Tuyệt Cô 22che miệng bbkhông nói c1ra lời, 4cảm thấy axấp tiền 69mặt đang acầm trên8nay dường 1như đang 7phát hỏa, 3thiêu đốt felòng bàn 4tay mình. 0 © DiendanLeQuyDon.comĐây chínstrongflà ma lực 3của đồng 61tiền a! So c9với vòng 46cổ kim cương 0kia còn mê 22hoặc hơn 8nhiều. Từ 35khi cô sinh 28ra tới nay, 7achưa bao giờ 7ecầm trong 27tay nhiều7tiền như 3avậy, khiến 0bcô không 1khỏi khiếp 9sợ một bphen. Ngay 4cả Lâm Phỉ 8đã quen 8với những 04tình huống b0như vầy 5cũng khôngckhỏi hoảng 8hốt, liên 96thanh hỏi: 3“Chu Dạ, aesao ngươi 0lại có nhiều 1tiền như b7vậy?” Chu 6eDạ đem cái 5dphong thư 7hù dọa kia, 2vất xuống 3ađất, hơn 3anửa ngày5emới nói 5được: 9“Là Vệ 0Khanh vụng 0trộm nhét e1vào, ta không 99biết”. Lâm 3Phỉ líu 6lưỡi không 2thôi, đứng 9lên suy nghĩ 6“Ước 5chừng có 96khoảng hai, 54ba vạn đi, bera tay thật 6hào phóng. 4 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải angươi nói 80ngươi đã4cquăng hắn 88đi rồi f0sao?” Chu 4fThị đầu a8to như đấu, 7phiền não 1nói: “Ta 72vốn tưởng 6clà như vậy.”bNhưng hiện 0btại xem ra, 93cô đã bị 91đặt trong eetình thế 3chuyện đã erồi, chẳng18trách lúc aở nhà hàng, 1Vệ Khanh 18lại tùy eý để cô 4nghênh ngang d2đi trước1như vậy. Lâm bbPhỉ hâm 3bmộ không fthôi, nói: e“Nếu Vệ 75Khanh đã a4không ngại 2chu cấp tiền bcho ngươi dfnhư vậy, 2ngươi dựa 1vào hắn https://thuviensach.vn 8cũng tốt 0lắm, như fvậy ngươiefcũng không 9phải lo vất edvả nữa, b5buổi tối 86cũng không 87cần tới aquán bar làm8việc.” Chỉ dmột sớm 0một chiều, 4chim sẽ bay 21lên thành 3phượng hoàng, 87không phải 97ai cũng có fcơ hội như dvậy. Ngay ffcả Lâm Phỉ canhư vậy, 8giờ phút 2này cũng dphải hâm dbmộ vận 9fkhí của 5Chu Dạ. Cuối 80cùng Chu Dạ 7đã hiểu 5ftại sao có 1nhiều nữ 28sinh lại ađồng ý 08qua lại với0những kẻ 8có tiền. 82 © DiendanLeQuyDon.comNửa câu 4tỏ vẻ còn a7chưa nói, dbtiền mặt đã 76chủ động5dâng trước 1mắt, người 0ta sao có 81thể kháng 70cự cho được? Chu d6Thị nghe 92Lâm Phỉ 18nói xong, d6như là bị a9dọa, liên 9tục lắc 9eđầu, nói:6“Sao có 51thể như dvậy, sao acó thể như 7vậy!” Quay 0đầu lại b9mắng: “VệaKhanh người fnày, thật csự hơi quá 3đáng, không 9phải người 3tốt!” Người4dnhư thế 2mê người ectrầm luân, fthực nên bxuống địa engục. Lâm 80Phỉ nhún 0nhún vai nói: 9“Đâu có 5gì phải 5ngạc nhiên d, rất nhiều afkẻ có tiền 5ađều như 4vậy. Khoa eta không có 9ít người ccó người bbao cấp, 50hơn nữa 2bcòn công 42khai ra giá. a © DiendanLeQuyDon.comTháng đầu 2tiên bao nhiêu, 7kế tiếp 13bao nhiêu,84còn ký hợp c7đồng, mọi dngười đều 04nói rõ. Nhưng amà ngươi 4vốn không 6có kinh——, eai nha, dù a5sao loại 1sự tình 9này, người 14khác là nói 1không tốt f4, chính là 4ngươi tự bthấy thế 9nào, dù là 0eai cũng không e6có quyền 1dcan thiệp,f2không có dgì là đáng dtrách cả.” Ích 1clợi thật esự quá mức 9fkhổng lồ, 71khiến người ceta không thể etâm không69động. Ngoảnh 2mặt làm 9ngơ, chính 1là những bangười có 01năng lực 46không cần e7để ý bốn a7phía công 22kích, nhưng 9người ở 0trong thế dgiớ đó, 7acó thể tránh ađược sự 08mê hoặc, a9quả là không 0bdễ dàng 54gì. https://thuviensach.vn Chu 32Dạ nghĩ 15cuộc sống cehọc tập 60chính mình f3đã đủ 8vất vả, 8giờ đây 8lại cònebị một bVệ Khanh 8dây dưa không edứt, cố d5tình khắp 33nơi thử ethách ý chí b4của mình, 33thật muốn 60nổi giận, 0mình có điểm 8bnào hay ho anhư vậy achứ? Lắc 4đầu thở 17dài, vô lực 8nói: “Lâm 7Phỉ, nói 6thật với f5ngươi, ta 8chưa bao giờ cnghĩ tới bbnhững chuyện c7như vậy. e © DiendanLeQuyDon.comTa đã nghĩ 01cố gắng f8học hành, 04tranh thủ 5để còn 3ecó thể tiếp 4dtục làm fnghiên cứu 45sinh, sau đó ecó thể lưu 4lại trường 0làm giảng eviên. Ban 2dngày lên 58lớp giảng adạy, tối dvề thanh 3thản, thoải amái đọc 07tiểu thuyết, angày dài ccphiêu diêu 5tự tại. ff © DiendanLeQuyDon.comLoại chuyện bnhư thế d4này, trước e8kia ta cũng 8atừng nghe 1nói, nhưng 36không nghĩ 6bây giờ fblại xảy 31ra trên người 40mình, đến 0nay vẫn cảm e7giác như 3đang nằm 9mơ.” Lâm 5Phỉ khuyên ccô: “Đã 5bbiết như 7avậy, thực dra loại chuyện 0như vậy 9cũng không a8có gì cả. cb © DiendanLeQuyDon.comNgươi tự 36ngẫm mà exem, cũng dgiống như ebnhững người1bình thường efmuốn có d3bạn trai 9hay sao? Cùng fnhau ăn cơm, 68nói chuyện3bphiếm, hôn 68môi, phát 94sinh quan hệ. 9a © DiendanLeQuyDon.comCó một chút 3equyền thế, 5anh tuấn,dlại là thiếu 9gia nhiều 7tiền tới avới ngươi, b6mọi chuyện 4eđều chăm bsóc, mọi6thứ đều dchiếu cố, 19có gì là fkhông tốt? ceHơn nữa, fdkhi chia tay, aflại còn bcó cả phí e4chia tay nữa, 2cớ sao mà a7không làm?” Chu aDạ như cũ 1lắc đầu, 5ekiên trì 8nói: “Như e4thế là không 7tốt, không 1phải làftiền chính 8amình kiếm e6được, 47lương tâm 4fsẽ bất fan, lương 90tâm ta khó https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 8: Nỗi Giận Chu 59Dạ trải 8qua vài ngày bsuy sụp 75xong, cũng ckhông đi 7tìm việc 64làm thêmenữa, cả e6ngày chỉ 2ngồi trong ephòng vẽ 2tranh học 4từ vựng. Kim 3triêu hữu adtửu kim 69triêu túy, Minh dnhật ưu e6lai minh nhật 67sầu. [7] Quản bsao được. Thuyền 01tới đầu 3acầu tự 45nhiên thẳng. Trời 9dsập xuống 15thì đem bfra làm chăn a6bông. Chu 32Dạ bản 1tính vô epháp vô dthiên, không 4thuộc tuýp 5người luôn 0lo lắnga8sợ hãi, eviệc tới 35đâu hay b5tới đó. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrương Suất a6ngồi bên 85cạnh vẽ 7btranh tĩnhbvật, nghe 1cô ngồi 1học từ 76đơn mà acứ như ahòa thượng atụng kinh, fliên tụcbdlắc đầu, 16nói: “Chu aDạ, cậu bhọc từ 40vựng như 32thế mà ddvào được ahay sao?”. a © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ mấy 70ngày này dđã bị a3tiếng Anh 6tra tấn ethành không 6còn hình 4dngười nữa, 4than thở 08nói: “Chắc 2là sẽ vào 6được thôi, 8bkhông phảic2mọi người 7vẫn nói 6cơ bản dfphải học ftừ đơn ctrước đó asao?” Trương 1Suất nhún 2vai: “Bạn dahọc loạn 0một đống 7từ vựng 6cnhư vậy, 1sợ là chẳng 77ngấm được denhiều. Mình fcđề nghị ebạn thử 9elàm https://thuviensach.vn mấy 2đề thi 8trước xembsao, sau đó, c0chẩn bệnh 3mà dùng 6bđúng thuốc, d4biết đâu fsẽ được cđiểm cao.” Chu c3Dạ hoài enghi hỏi: a“Thật 1dkhông? Đề 8thi gì?” Trương 21Suất cười: 41“Thì đề c3thi cấp f8bốn đó, f3chẳng lẽ a6bạn định 3làm đề 04thi cấp 95sáu?” Vẻ 93mặt Chu b6Dạ vẫn ffmở mịt: f1“Ở đâu 86ra bài thi 1cấp bốn 1cơ?” Trương a1Suất thực a5muốn bóp 5cổ cô bạn, 6lắc đầu 35thở dài 6nói: “Mua e8chứ sao. 4 © DiendanLeQuyDon.comLàm hếtbmấy đề bthi cấp edbốn của 48Vương Trường f5Hỉ là được, 41tầm khoảng 9tám đề 5là ngon rồi, 5đảm bảo 4sẽ đạt 3điểm cao, b8cấp bốn 56hẳn là d8không thành 6cvấn đềd6nữa.” Chu 6dDạ xấu ahổ lắc fcđầu: “Mình c0chưa từng 4nghe qua… aVậy, bán 8ở đâudthế?” 50Trương Suất dthật không 6biết có 8anên giễu 3cợt cô 81bạn học 06bốn năm34tiếng Anh 5ở đại bhọc vậy 65mà lại 5không biết 34tới Vương 5Trường cHỉ, đànhftrả lời: 8a“Các cửa c7hàng bán 05giáo trình 8đều có, 70ngay cả 9mấy nhà 4sách đại4hạ giá, 65bán báo bcũng đều acó.” Nghĩ 3cnghĩ một 6lúc, lại 6bnói thêm: 9“Mình cũng fcó vài tư 9liệu ôn 7tập tiếng 8dAnh, bạn ffcần quyển 0nào, cứ 16nói mìnhdtìm cho.” 1Chu Dạ nghe 1xong, liên 7tục nói dacám ơn. Cô e3nhìn tên 82bàn Trường 6Suất để 3amột quyển fsách về ađề thi 23cấp bốn,77không nhịn 97được liền 9hỏi: “Trương 0Suất, cậu 7cũng muốn 1bthi cấp 63bốn sao?” Trương dSuất nhìn anhìn cô, dmột lúc e4sau gật 51đầu” 13“Ừ, muốn b5thi thử exem, xem trình e8độ tiếng 44Anh của b4mình như fthế nào.” Chu 5Dạ lại 9blộ ra vẻ 8vừa ghen cghét, vừa 6ađố kị, 18đem sách 51bỏ xuống, e2thở dài 1nói: “Trương 29Suất, trình ađộ tiếng dAnh của 4bạn đủ 7etốt rồi. 4 © DiendanLeQuyDon.comKhông cần9phải đả 3kích https://thuviensach.vn mình bnhư vậy.” d7Trương Suất anhíu mày 8cười cười, eđi ra ngoài4arửa bút. Quả 3fnhiên Chu adDạ chạy era cửa hàng dsách mua 95bộ bài dthi Tiếng c4Anh, còncmua luôn a8cả đĩa 3nghe nữa. 2 © DiendanLeQuyDon.comVì ràng 27buộc chính bemình, lúc 05làm bài dthi, còn dbắt Trương 5Suất ở 8fbên cạnh 69giám sát, 0đỡ tìm 51cho mình 43đủ loại bccớ bỏ7acuộc. Trương d8Suất nói fbcho cô biết, 9cần phải 26lấy thái 68độ nghiêm 25túc để0blàm bài 5ethi, tốt 7nhất là f8phải làm 6liền mạch 53một lượt. Chu 0Dạ nghe ffxong liền dlấy ví 3btiền, điện 0thoại đưa 9cho hắn, d8thái độbkiên quyết: 96“Bạn cầm 4giúp mình, 26hai tiếng 6này coi như alà cuộc dethi cấpd3bốn.” cNghiến răng, bnghiến lợi, 03vùi đầu 6vào bài 3thi. Trương cSuất sợ 51quấy rầy 0cô, liền 0đi sang phòng dbên cạnh bđọc sách, 25hết giờ dsẽ quay 7elại thu 0bài. Hắn d6đồng ý 8sẽ giúp bChu Dạ chấm 9bài, vì f2Chu Dạ nói 6bnếu tự 9dmình chấm, 0nhất định fbsẽ cố caý sửa bài. Thi fchưa tới 6một tiếng, bđiện thoại acủa Chu fdạ vang 39lên. Hắn 8định không2để ý tới, 5nhưng mà f2chẳng bao 2lâu lại 7reo vang, 00vẫn không 9ngừng. Hắn4asợ là có e4việc gì dagấp, chạy 7lại nói: e“Chu Dạ, eabạn có 7điện thoại Chu 5Dạ đang 78làm bài bthi, lòng 9ngập tràn 0lửa, cố 5gắng chiến ceđấu cùng 7với hai 6mươi sáu fdchữ cái cetiếng Anh, 8không kiên 7nhẫn nói: a“Bạn nghe 7hộ mình f8đi, đừng 6quấy rầy a0mình nữa. b © DiendanLeQuyDon.comĐang thi 80có thể 56nghe điện 4thoại hayb6sao?” Trương 0Suất cười 60không nổi, 9đi ra góc 8ehành lang 4nghe máy, 3“Alo, xin 4ehỏi ai vậy?” https://thuviensach.vn Vệ Khanh 4csửng sốt, 97còn tưởng 26rằng chính d6mình nhầm 4brồi, hỏi: 00“Xin hỏi, c2đây có 9phải là 4điện thoại 4của Chu bDạ phải akhông?” Trương fSuất vội avàng giải bfthích: “A! e8Hiện giờ a6Chu Dạ không 6thể nghecđiện thoại, banh có việc abgì gấp axin cứ nhắn 3lại, tôi 7esẽ chuyển flời.” aaNhớ tớieachính mình 5hiện giờ 3cũng không fthể đi aquấy rầy 6cô làm bài f7thi, liền 32sửa lại: 17“Nếu anh 96có việc e9gì cần, 66vậy làm 08phiền một 4atiếng nữa 3gọi lại.” Vệ dKhanh nghe c5giọng hắn, 9dường như 9quen thân 90với Chu 3Dạ, chẳng6những nghe e5điện thoại 4dcủa cô, 6blại còn dbảo hắn 5một tiếng 42nữa gọi 8lại, quan fhệ không 9đơn giản. 8 © DiendanLeQuyDon.comVì thế, 4làm ra vẻ b3tự nhiên 3bthám thính: dc“Xin hỏi d6cậu là 35ai vậy?” 0Trương Suất 1chỉ nói: f“Tôi là 27bạn học ecủa Chu bDạ.” Vệ 5Khanh “À” 6một tiếng, 2nói: “Bạn 6học ở 6Thanh Hoa?” 9Trương Suất fkhông biết 3hắn là 6ai, hỏi aekỹ như 3vậy làm 4gì, nhưng 64không tiện atừ chối, 03chỉ nói: a“Không, akhông, không, 92là bạn 49học khoa 0mỹ thuật 1tạo hình. 7 © DiendanLeQuyDon.comXin hỏi91có chuyện 9gì không?” Vệ d1Khanh trong b1lòng lạnh alùng “Hừ” 0dmột tiếng, 6thản nhiên bnói: “Được0rồi, lát 18nữa tôi 50sẽ gọi c0lại.” 7fXem ra Chu d2Dạ mới cccó bạn d4trai, trong 9lòng càng c4thêm khó 2chịu, càng e9không cam 41lòng dừng d2tay. Nhưng 0rồi hắn 2cũng không 1gọi lại. Buổi 8dtối Chu e8Dạ không 0còn phải actới quán 53bar làm, 6dthời gian dnày cuộc1sống thật ctiêu dao. 18 © DiendanLeQuyDon.comBan ngày eetheo Tất 4bThu Tĩnh 7elên thư 22viện tự b5học, không 2có việc 9gì https://thuviensach.vn liền 7fvào phòng a2vẽ tranh 82vẽ vời. e8 © DiendanLeQuyDon.comLúc bình 1thường bcô cũng 63xem một 6aít lý luận 1linh tinh 3về kỹ 14xảo hội 01họa. Giữa 0trưa nghỉ9cngơi, cùng amấy cô 3bạn đi 5ra ghế đá 09bên ngoài 20thư viện 8ăn táo. Tất d2Thu Tĩnh 6nhìn quả btáo trên 0ftay nhíu 81mày: “Bây 77giờ, táo 68càng ngày33càng đắt, 1mà hương dvị lại 5càng ngày bcàng khó aăn” Chu 3Dạ gật 2đầu tỏ 2cvẻ đồng d6ý, còn nói: 3d“Giờ càng 4cngày càng 2có nhiều72loại táo, 75cái gì mà f8táo đỏ, etáo vàng, f0táo xanh, 7ctáo nước dngoài…” Còn d8chưa nói 7xong, mọi cngười đã 72cười lăn, 1Chu Dạ kỳ f0quái nhìn accác bạn,0vẻ mặt 9ekhó hiểu a8nói: “Cười dcái gì chứ! 1Loại táo 17này trước 4cđây cũng3chưa có 7còn gì!” Mọi 6người thấy 60biểu tình ecủa cô 20như vậy 1càng cười elớn. Tất 92Thu Tĩnhcdcười: “Aiza, 4Chu Dạ, angươi thật 1đáng yêu, 45ngươi đang 6khai mạc fhội nghị1về táo 4bhay sao? Miệng 6đầy táo 5kìa!” Không 5ngờ cô 2bạn lại 3fnhớ nhiều6loại táo 7như vậy. Cười dcười nói 8nói một dhồi, Tất 0Thu Tĩnh 87quay sang chỏi cô 8gái bên 9cạnh: “Bạn 19nhận học 05bổng rồi 4phải không? 37Nhanh vậy!” bCô bạn fkia gật ceđầu: “Đúng c3rồi, đã b8nhận rồi. a5 © DiendanLeQuyDon.comVân Mã năm 8nay làm việc 5nhanh chóng, f0tháng Mười 1đã phát c2học bổng 29rồi, không clề mề 6bnhư mọi 3ckỳ đâu.” aBình thường1học bổng a0đều phải 4kéo dài 8ctới cuối 0học kỳ d9mới lấy 82được. Tất 39Thu Tĩnh 2gật đầu: 7“Thật 5sự là ngưỡng 5mộ nha. 8a © DiendanLeQuyDon.comHọc bổng ebquốc gia6của ta không 5ebiết tới 45khi nào mới cđược nhận, a4sợ rằng 3phải chờ btới khaiagiảng năm bsau https://thuviensach.vn quá.” aQuay đầu 78hỏi Chu 0Dạ: “Ngươi 3fđã lấy ehọc bổng eVân Mã chưa? 1Còn chưa 9chịu mời 85khách sao?” Chu a9Dạ vừa 8nghe được 3phát học 4bổng sớm, 6bvẻ mặt 6mừng rỡ, c3nhảy dựng4alên nói: 64“Đâu có, 3đâu có, 85không thể f4thiếu ngươi 06nha.” Liền ddùng điện8bthoại tra ftiền trong etài khoản. Giống 65như sấm f2sét giữa etrời quang, 41trong tài efkhoản của 4cô lại 5không cób9tiền. Cô 9anghĩ là enhầm lẫn, dfliền hỏi 6cmấy bạn cehọc đã f0nhận học 1bổng Vân58Mã, đều e2nói là đã banhận được. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô vội 2vàng, chạy 00lên phòng f8giáo vụ fhỏi. Thầy 0giáo phòng dgiáo vụ 4nghe xong, 10liền hỏi: 7“Ủa, phải akhông? Vậy 6em đợi 7avài ngày 83nữa. Học 52bổng là atừ công 83ty Vân Mã 7phụ trách 0gửi vào d4tài khoản 93mỗi người, 61nhà trường fcũng không cthể thúc 4giục. Nếu 5không, em1thử gọi f4điện trực 6tiếp tới 8hỏi xem b3sao.” Chu 0Dạ nghe 58xong, lòng 17lạnh buốt. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô còn ôm 3hy vọng 4gọi điện 1tới hỏi,8cnghĩ rằng, 78có lẽ người ebên đó e1có chút f4nhầm lẫn. 0b © DiendanLeQuyDon.comĐối phương clại chỉ 2etrả lời ffcó lệ rằng 8không biết a7gì về việc 9này, thắc 31mắc mời d8hỏi lãnh dađạo. Trăm4nghìn khó 8ckhăn, cuối 20cùng cũng 8bhỏi được 76số điện 5thoại của atrưởng06phòng tài 72vụ. Chu 6Dạ thông abáo tên 23trường 95xong liền ehỏi: “Xin 4bhỏi quý64công ty có bphải là dcquên phát bbhọc bổng 0cho sinh viên 7fChu Dạ hayckhông?” Đối 5phương giải 12thích nói: 59“À, trên ffdanh sách 3bnhận học e1bổng quả 9thật có33tên Chu Dạ. f © DiendanLeQuyDon.comHọc bổng 24lẽ ra không 0fphát sớm 4như vậy, 0anhưng mà eaVệ tổng7chúng tôi 6cố ý phân cphó, cho 9nên chúng 3ftôi phải 71làm sớm. f © DiendanLeQuyDon.comHọc bổng 2của Chu 3Dạ, chờ 53Vệ tổng denói lại besau. Có lẽ 2avài ngày 33nữa sẽ 0gửi tới 4fthôi.” https://thuviensach.vn Chu 9Dạ nghe dđến đó, 8giận dữ 2ngắt điện 91thoại. Cái 0bgã Vệ Khanh 6này, thực 4vô liêm 3sỉ! Khinh 27người quá 9đáng! Hắn 4crõ ràng 72không muốn 56mình sống ayên ổn. Nhưng 97là tệ hơn 7flà, người 23phụ trách f3phòng tài 2vụ nhà e3trường 36tự minha8đi tìm những esinh viên bchưa đóng d1học phí, 8nói: “Mấy baem sinh viên 9này, rốt 2cuộc có afđịnh đóng dhọc phí chay không? bbNăm nay nhà ftrương vừa 8mới ra quy 3cđịnh mới, 4đến kỳ dmà chưa 8nộp học 3phú, có 0thể sẽ 74bị đuổi 4bhọc. Chi 10nên các 6em nhanh chóng 3enộp tiền 4học đi, 24đừng chậm fchạp nữa. 9d © DiendanLeQuyDon.comCó gì khó dkhăn, liền 45nghĩ nhiều dcách giải 0quyết đi. 08 © DiendanLeQuyDon.comCũng mong 79các em thông3cảm cho 1nỗi khó 3xử của 47nhà trường, 0có nhiều 9sinh viên 67không chịu 8nộp học bphí quá, a7riêng khoa 7mỹ thuật 5ftạo hình, 2tiền học 9phí thiếu c9đã trên0trăm vạn b6tệ, nhà 55trường 6sao có thể 3tiếp tục a4hoạt động 4dbình thường 70cho được!” Mọi cdngười vừa cfnghe xong, 5nhất thời 1eđồng loạt 2đứng lên, 1cchỉ trích d6nhà trường f2quá vô tình. 8 © DiendanLeQuyDon.comThầy giáo dephòng tài e1vụ giải bthích nỗi fkhó xử ccủa nhà3trường fxong, cuối ccùng nói: d“Thầy c6cũng biết 13các em khó dkhăn, học 8bphí cao như c8vậy không 0phải ai c0cũng có 9khả năng, 28nhưng nhà btrường 7acũng không d5có cách 2nào khác, 89muốn hoạt 0eđộng được, ephải có 9dtiền. Hiệu atrưởng0agần đây 82mới ra quyết 64định, tới 3egiữa tháng emười một, 7fnếu còn d9ai chưa nộp a9học phí, 0có thể 2bị đuổi cahọc. Cho 6nên các f9em nhanh chóng 43nghĩ cách,8dnộp tiền 9ahọc đi.” 64Cũng không 0quan tâm f2sự phẫn 0nộ của fmọi người, 8evừa nói aadứt lời, 8alập tức e0đi mất. Mọi 09người tức b1giận bất cbbình, bốn dphía công 0kích, có fngười nói: 33“Cái gì5phá trường 5ehọc, ngân 8hàng giờ 9ecũng không 7cho vay, còn 4như vậy 16đuổi tận 0giết tuyệt! 8bCũng không 25phải không 8enộp, https://thuviensach.vn đợi 0một thời bgian khôngb6được sao?” 8Có sinh viên 70khoa mỹ 2thuật tạo eahình khinh 0thường 8nói: “Trường c6này cần bgiảng viên elàm gì nha, 70đều là ctự học. 3 © DiendanLeQuyDon.comGiảng viên 59chúng ta 77một tuần 2cchưa chắc d3đã gặp 9được một 4elần, nghiên 95cứu sinh 6tốt nghiệp, cngay cả fatứ cấp b7cũng không dgặp, cần 3lực lượng 3agiảng viên c0làm gì?” 28Trong lúc anhất thời, 2mũi nhọn 7chĩa sang 1tứ phía, 12tất cả 38đều giậnfdữ, đối dvới quyết fđịnh của d3nhà trường 0vô cùng 8bất mãn. Thậm 2fchí có người 3cđề nghị 2viết thư 29cho lãnh a6đạo cấp 7dtrung ương 6bbáo cáobnhà trường 60không quan atâm tới esống chết 3bcủa sinh 5cviên, chỉ 8coi “Tiền” delà quan trọng. b © DiendanLeQuyDon.comĐây chỉ dlà lúc nhất 4thời giận 0dữ mà nói, 02đương nhiêne2không thể 4thực hiện 8được. Chu 17Dạ không f9biết quy 1bđịnh mới 7của nhà f8trường b2là thật 9bhay giả, 9đây chính adlà đại 28sự liên 4equan tới 6btính mạng 94nghề nghiệp, f8không thể 6dcoi là không 06quan trọng. 1 © DiendanLeQuyDon.comBực mình 5nhất chính f8là lúc đầu 7không phải ađã nói:0không nộp 72học phí aethì không 4cho thành 7ctích sao, 8sao bây giờ 09lại sửadlại. Từ cdgiờ tới 1bgiữa tháng 7bmười một 9chỉ còn 1fcó vài ngày, 63cô chính 40thức cảm 0thấy lửa 5cháy tới enơi, bắt 21đầu tâm fhoảng ý fbloạn! Vệ 55Khanh cảm 0thấy cô f1đã bị aép tới 6acùng đường arồi, vì 96thế gọi 4điện thoại5cho cô: “Đã 68lâu không 2aliên lạc, fhiện giờ 73sao rồi? 07Không gặp 1phiền phức cgì chứ!” Chu 41Dạ lạnh 2lùng cười: 31“Cũng không acần Vệ atổng quan 7ctâm!” Mèo 5khóc chuột, 3giả bộ 70từ bi. Trên 71đời sao 5lại có 19hạng tiểu 37nhân vô blại như 1vậy! Chu 21Dạ chỉ 6cảm thấy 6phẫn nộ. Vệ 6fKhanh thản c0nhiên nói: 2“Anh vừa cmới đi 2làm về, 3muốn mời 7em ăn tối,2không biết 8có hân hạnh 5dược đón batiếp Chu 5Dạ tiểu https://thuviensach.vn dthư hay không?” e1Nho nhã, fblễ độ 7mời, nghe 4xong, thật 0muốn bị 8ccảm động. 43 © DiendanLeQuyDon.comNgười này 1đúng là0sói đội elốt cừu, abngay cả 3cầm thú bccũng không abằng. Chu 0eDạ vốn 7đã tức ecchuyện học 0bổng, lửa cgiận tới a8tận óc, dđược lắm, 03thù mới 69hận cũ, 32tính cả famột lượt 83cho xong. 5b © DiendanLeQuyDon.comHắn nghĩ d4hắn có 8athể lấy 4thúng úp dvoi, mà cô cachỉ có 78thể răm 6rắp làm 4theo? Quả 3là đã quá 7xem thườngc8Chu Dạ cô 1rồi. Vì 3thế đồng 5ý. Vệ Khanh a5vừa thấy 5cô đồng 38ý gặp mặt,47nhiệt tình 4nói muốn 9tới đón 8cô. Chu Dạ 4lạnh lùng 70từ chối: cf“Vẫn là 28tìm chỗ 13trước đi.” 99Hai người ffhẹn địa ađiểm gặp 2mặt xong, 69Chu Dạ nổi 8bgiận đùng 2bđùng chạy b0tới khởi 9binh vấn 2tội. Vệ 04Khanh thấy 3sắc mặt 37cô không 9tốt, biết 6cô kiên dccường như 6vậy, lại5elàm như 2không thấy, 9dân cần akéo ghế 05thay cô. 5 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ căm dgiận nhìn9hắn, ngồi d9xuống, hất 2đầu hỏi: d“Vệ Khanh, d6rốt cuộc 71anh muốn 5thế nào?” Vệ 3Khanh thản bnhiên nhìn 7cô, nhún c5vai nói: 08“Anh có c2muốn gì 1bđâu!” Chu 0Dạ lửa 87giận “bùng” bmột chút 9cháy lớn, 19lớn tiếng 1bnói: “Anh 7còn không 0dmuốn gì asao? Anh hại 6tôi liên 4ctục mất 18việc, cố dý không fgiao học64bổng làm 7khó tôi, 10sao anh có 5thể nhỏ 8mọn như cvậy. Tôi f7đắc tội 63với anh3khi nào? 71Tôi chỉ 71là một asinh viên e3nhỏ bé, 88sao anh cứ 34phải hao ftâm tổn77sức đối e3phó với 30tôi làm 16gì? Anh ăn 10no rảnh c4rỗi không acó việc 26gì làm phải53không?!” Vệ bfKhanh đương 2nhiên không 79phải ăn f6no không 9có chuyện 3bgì làm, 32ngược lại, f1mục đích 5của hắn fcvô cùng 64chính xác. 7 © DiendanLeQuyDon.comNhìn Chu 37Dạ lửa agiận đùngbđùng, nổi 76trận lôi 22đình, sắc c5mặt đỏ 8cửng, chứng ctỏ là kìm 3dnén quá blâu mà bộc d6phát. Hắn c7ngả người fdra sau ghế, 1không nhanh 78không chậm bcnói: https://thuviensach.vn “Làm 4việc ở cquán bar accó gì tốt, d5thà không 3làm còn bhơn. Về 0phần học50bổng, nếu c0em đồng b5ý, anh sẽ abảo bọn dhọ phát 39cho em.” Chu 4Dạ không 3egiận ngược 44lại còn 50cười, hừ clạnh, “Nghe b4anh nói vậy,6không lẽ 5tôi còn 85phải cảm 88ơn anh sao?” Vệ bKhanh dõng adạc, “Không 79phải là ckhông thể.” Sắc f8mặt Chu addạ tái 8đi, trong 0elời ăn dtiếng nói, 8cô không dphải là 21đối thủ26của Vệ 68Khanh. Cô 7dgiận mà 0không kiềm dechế được, 61vỗ bàn 88đứng dậy,5fdùng sức 3ehất hết c5xuống, thanh b8âm bát đĩa 7rơi liên 2btục vang eclên khôngbngực, toàn 13bộ bàn 2dchén cốc 89tách trên dbàn vỡ a1nát. Đáng 98tiếc đây 9là phòng3kín, Chu 4Dạ có làm eloạn lên a9cũng không 83có ai quản. Vệ a1Khanh cũng 4không tức 46giận, thấy 95nàng tức 56giận mà 62ngực phập 8phồng, thân 3thể người dcon gái trẻ 2tuổi vô 20cùng mê f6hoặc, đến 1lúc này emà sắc5tâm cũng 0không thay 2ađổi. Hắn bnhíu mày 87nói: “Nếu 35em muốn 9dgiải quyếtdvấn đề, fnên bình eatĩnh trao ađổi. Nổi 6giận cũng 1chẳng có 76lợi tích 8gì, chỉ 3làm sự 5tình càng 85thêm phức 2tạp.” Chu 04Dạ nghe aflời này 9của hắn, dquả thực fbcó đạo 41lý, vì thế eflạnh mặt fđứng ởb1đó, không d3nhúc nhích, dcũng không f9ngồi xuống. a © DiendanLeQuyDon.comHắn cười ethầm, rốt d5cục vẫn alà trẻ fcon, chỉ 12xúc động 5atùy hứng aenhư vậy, 9etiếp tục afnói: “Nếu 68em muốn detrao đổi 20tốt, xin aemời ngồi fbxuống.” 3Vì thế, 0edi giá tới 8csô pha ngồi. Chu aDạ suy nghĩ 8bmột lúc, erồi cũng bngồi xuống dephía bên ckia, hai người8giống như 50địch ta d4song phương, c8đối chọi 14gay gắt. 4 © DiendanLeQuyDon.comVệ Khanh 43nghĩ rằng,2trẻ nhỏ 5dễ dạy, f0về sau có 60thể từ b6từ cải etạo. Vệ dKhanh nhấc cbhai chân 1lên, vô 44cùng https://thuviensach.vn thoải 00mái thanh 7thản, còn 4Chu Dạ ngồi 9anghiêm chỉnh, fnhư đang 4bgặp kẻ 18thù. Chu aDạ thấy fchắn chỉ 8lo hút thuốc, 8fkhông định dfmở miệng, 88đành phải 8mở lời ctrước: 8c“Vệ tiên aesinh, dù ftrước kia atôi có lỡ 5đắc tội ffvới anh, d9mong anh đại d3nhân đại 0lượng bỏ 78qua cho, không facần cùng dvới một 5sinh viên 0như tôi 2so đo, lúc f6nãy nổi dcgiận là 5ftôi sai rồi.” e2Cô cảm 9cthấy cái 7gã Vệ Khanh8này bình 2thường 4ăn mềm 2không thích băn cứng, 6vì thế 39đành kiềm 9chế màf1nói chuyện. Vệ dKhanh trong 1lòng lắc 7đầu, dù 00sao vẫn b5không đủ ftrầm ổn, bđầu tiên0cđã thiếu 68kiên nhẫn, 97thản nhiên 1nói: “Đàm ffphán cũng akhông phải blà như vậy.” 4dDưới ánh 6sáng của 05ngọn đèn, 8dcũng không 2nhìn rõ 5bvẻ mặt 2của hắn. Chu cDạ vì phải 7fcầu cạnh 39hắn, đành bphải nhẫn 9nại hỏi: a“Vậy phải f9đàm phán a5như thế 5nào?” Vệ 9Khanh nhìn 6cô chằm ecchằm, một 7lúc lâu dsau nói: de“Dù sao 2dthì em cũng1ephải đưa 9ra điểm falợi thế b2của mình 02chứ.” Chu baDạ liếc dxéo hắn, 21vẻ mặt 0khinh thường, 02còn tưởng dchính mình 9nén giận, 1chịu nhận dalỗi là 59xong, không 01ngờ tên 7này là sài 6lang hổ 9dbáo, từng75bước ép 1echết! Cô 3thì có lợi a6thế nào, 85đây không 96phải là alôi cô ra 35đùa cợt2sao. Một 4khi đã như 1vậy, thì 35không còn c4gì để 7nói, mặt a6biến sắc, a8liền muốn 03rời đi. Vệ cKhanh ngăn ccô lại: 46“Đợi 4chút…”, 76cũng đứng f7dậy, vòng 7qua sofa đi elại gần, 6hai người 34đứng thẳng, 56mặt đối 5mặt. Chu 3Dạ cảnh 1giác nhìn 3dhắn, không 16tự chủ belùi về cphía sau 2fmột bước. https://thuviensach.vn CÓ LẼ LÀ YÊU Lý Lý Tường www.dtv-ebook.com Chương 9: Hợp Tác Mặt đầy nước mắt, Chu Dạ chật vật chạy ra ngoài, người qua đường kinh ngạc nhìn cô, cô cũng không quan tâm. Gió lạnh đêm tháng mười phận phật lướt qua cổ áo, khiến cô bình tĩnh li đôi chút. Lấy tay lau nước mắt, nhận ra mình đang đứng ở bãi đỗ xe, lại ngửi thấy mùi ngô nướng ở ven đường, mới nhớ ra bản thân vẫn chưa ăn tối, cô mở ví tiền ra, mua bắp ngô ăn, vẫn còn nhớ chọn bắp to nhất. Vệ Khanh đứng bên cạnh cửa sổ, trên mặt vẫn còn lưu lại vết thương mà túi xách của Chu Dạ vô tình để lại, một vết xước dài còn vương máu. Không khỏi cười khổ, phụ nữ nổi giận đúng là không thể nói lý lẽ. Thấy cô lảo đảo đi ra khỏi nhà hàng, va phải người khác, ngã xuống đất cũng không để ý. Lúc qua đường, suýt chút nữa còn bị xe đâm, tinh thần hoảng hốt như thế, chỉ sợ nguy hiểm tới tính mạng. Lại nghĩ, dù sao vẫn chỉ là sinh viên, chưa trải qua sóng to gió lớn, ý chí vẫn chưa được tôi luyện, lỡ gặp chuyện gì không may, cả đời không chịu gặp hắn thì làm thế nào. Vì thế cầm áo khoác, vội vàng đuổi theo. Xe vừa lái tới nơi, thấy cô cũng không thèm để ý, tùy tiện leo lên xe khách, hắn chỉ còn cách chậm rì rì lái xe theo xe khách, đã tối như vậy rồi, con gái con đứa mà cứ thích làm loạn, chẳng lo gì tới an nguy bản thân gì cả. Xe khách dừng lại rồi mà vẫn không thấy cô xuống xe, nghĩ nghĩ, không phải cô nàng ngủ quên trên xe đấy chứ! Nhìn thấy đích tới của xe là Hương Sơn, bực mình nghĩ, chẳng may ngủ quên đi thẳng tới Hương Sơn, xem cô ấy định làm thế nào. https://thuviensach.vn Tầm khoảng mười phút sau, cuối cùng cũng thấy cô xuống xe, xoay người bước đi hướng khác, có lẽ đã có đích đến, không còn dáng vẻ lắc lư lảo đảo khi nãy, thế là hắn lại lái xe đi theo phía sau. Chu Dạ ở trên xe gọi điện cho Lý Minh Thành, khóc ầm lên: “Lý Minh Thành,… huhu…”. Lý Minh Thành sợ tới mức vội hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, khuyên cô đừng khóc, trước tiên phải bình tĩnh xuống xe dã. Chu Dạ nói năng lộn xộn, hắn cũng không nghe rõ cô nói gì, cuối cùng thấy cô nghẹn ngào nói muốn đi tìm hắn, nói rằng đang ở trên đường. Hắn lại vội vàng dặn cô phải chú ý an toàn, đừng có để gặp chuyện không may, dỗ dành cô một lúc, cảm xúc của cô mới cân bằng trở lại. Cô xuống xe, lấy khăn ướt lau mặt, mới để ý tóc đã bị gió thổi làm cho rối bời. Từ xa nhìn thấy Lý Minh Thành đứng ở trước Thanh Hoa chờ cô, đang ngó nghiêng nhìn xung quanh, vẻ mặt lo lắng. Cô vội vàng chạy tới, đến gần mới phát hiện, phía sau Lý Minh Thành còn có một người, đương nhiên chính là Trương Nhiễm Du. Đối với cô mà nói, có thể so sánh là sấm sét giữa trời quang, họa vô đơn chí. Cô cảm thấy chân mềm nhũn, “bịch” một tiếng, ngã xuống đất, đây là lần thứ hai trong ngày cô bị ngã. Lý Minh Thành lập tức phát hiện ra cô, vội nâng cô dậy, hỏi: “Sao thế, chân có đau không?” Trương Nhiễm Du cũng tiến tới đỡ cô dậy. Cô lặng lẽ tránh Trương Nhiễm Du đang vươn tay ra đỡ mình, thoáng chốc uất ức lại ập tới, vùi đầu vào Lý Minh Thành khóc lớn, khóc không thành tiếng. Khiến cho nhiều người dừng chân lại quan sát, Trương Nhiễm Du ở bên cạnh khuyên cô đừng khóc, có chuyện gì thì cứ nói ra. Chu Dạ vừa giận vừa hận, nhưng không thể phát tác, tất cả uất ức hóa thành nước mắt, khóc tới mức kinh thiên động địa, quỷ thần cũng phải https://thuviensach.vn khiếp sợ. Sinh viên Thanh Hoa đứng ở xa xa chỉ trỏ, còn tưởng rằng đang xem một tiết mục đau khổ vì tình. Vì thế người tới xem ngày một nhiều, hơn nữa, lại thêm mấy người hay tám chuyện, Lý Minh Thành có chút xấu hổ. Nơi này không có ai quen biết Chu Dạ, nhưng mà mọi người đều biết hắn nha. Trương Nhiễm Du cũng nhận ra, đành thay hắn giải vây: “Thi Thi, chúng ta vào trong nói chuyện được không?” Cô bắt chước Lý Minh Thành gọi Chu Dạ là Thi Thi, ra vẻ gần gũi thân mật. Chu Dạ hận chết cô ta! Lắc đầu, thái độ khiêu khích lẫn kiên quyết, không vào. Trương Nhiễm Du cũng không giận, cứ tiếp tục dỗ: “Được rồi, vậy đừng khóc nữa, nói cho bọn mình biết, đã xảy ra chuyện gì?” Lý Minh Thành gật đầu: “Thi Thi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?” Chu Dạ nhìn vẻ mặt bọn họ, biết bọn họ ở chung một chỗ, trong nháy mắt tâm lạnh băng, lại càng thêm hận Lý Minh Thành, lạnh lùng đẩy hắn ra, lấy tay lau nước mắt. Không thể nói ra chuyện khiến mình đau lòng, chính là nổi đau khổ lớn nhất! Lý Minh Thành cứ liên tục hỏi cô xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu cô không chịu nói, sẽ gọi điện cho ba cô. Cô không còn cách nào khác, cũng không thể nói thật cho hắn biết, đành tùy tiện nói dối, rằng bị bạn học bắt nạt, nhà trường không phân rõ đúng sai, đã phê bình cô. Chu Dạ đã quen nói dối không chớp mắt, hơn nữa có đầu có đuôi, tất cả đều hợp lý, không hề có sơ hở, không bị người khác phát hiện ra. Lý Minh Thành tin ngay, hai người dỗ côc, muốn bảo cô vào trường họ nghỉ. Cô lắc đầu, nói đã muộn rồi, chính mình tự về, cô cần tìm người trút giận, như thế trong lòng mới dễ chịu hơn. Lý Minh Thành lại muốn đưa cô về, cô vừa nhìn thấy Trương Nhiễm Du, cơn giận lại bốc lên, kiên quyết không cần. Lý Minh Thành gọi điện cho taxi quen thuộc đưa cô về, cô càng giận, hắn còn chưa gọi điện xong, cô đã bỏ đi trước. https://thuviensach.vn Sớm biết thế này, cô sẽ không đi tìm Lý Minh Thành, chỉ càng chọc cho cô thêm đau lòng, sầu càng thêm sầu. Nước mắt lại lã chã rơi xuống, tâm tình vô cùng thê thảm. Lúc đi ra tới đường cái, một chiếc xe ngăn cô lại, Vệ Khanh hạ cửa kính, thò đầu ra nói: “Lên xe đi, anh đưa em về. Em cứ đi như vậy, cẩn thận gặp chuyện không may.” Từ xa, hắn đã nhìn thấy mọi chuyện. Biết Chu Dạ là hoa rơi có ý mà người ta thì lưu thủy vô tình, không chỉ như thế, lại còn là hoa có chủ. Nhìn thấy hình ảnh cô khóc, ruột gan như đứt từng khúc, thật sự khiến cho người ta đau lòng. Thằng nhóc ngu ngốc kia, cái gì cũng không biết, thật là đáng giận. Thực ra, hắn mới đáng giận hơn, còn không chịu ngẫm lại xem là ai đã hại Chu Dạ thê thảm như vậy! Chu Dạ đồng ý lên xe mới là lạ! Quay đầu bước đi, hắn vội vàng xuống xe, giữ lấy cô, dịu dàng dỗ: “Lên xe đi, khuya rồi, dễ gặp kẻ xấu. Em không nghe tin tức ở Bắc Kinh sao, không ít nữ sinh viên bị kẻ gian hãm hại, thầm chí còn bị cưỡng bức rồi giết chết nữa!” Cố ý hù dọa cô. Chu Dạ nghĩ tới chuyện Lý Minh Thành, vẫn còn đang tức hắn,khinh bỉ nhìn hắn nói: “ Lên xe anh để bị anh cưỡng gian chắc”. Cô cũng không phải là không biết sống chết thế nào. Vệ Khanh bị cô nói như vậy, thấy cô đang giận, nói chuyện không suy nghĩ, nên cũng không so đo, chỉ nói: “Tối nay anh có nhiệm vụ đưa em bình an trở về trường. Sau này em gặp chuyện gì, đừng có tới tìm anh đấy.” Chu Dạ mắng: “Ai cần chứ! Tôi sống hay chết thì liên quan gì tới anh. Tránh sang một bên đi.” Lại nhìn chiếc Lamborghini đen bóng của hắn bật đèn pha sáng trưng, thật sự chói mắt, nhớ tới lúc tối hắn đáng ghét thế nào, liền vung chân đá một cước. Hôm nay cô đi giầy thể thao, cũng không sợ bị đau chân. https://thuviensach.vn Vệ Khanh thấy cô ngược đãi chiếc xe thể thao bảo bối của hắn, mặt tái mét, giận dữ hét lên: “Chu Dạ, cô điên à?” Vội vàng buông cô ra, Vệ Khanh rất yêu quý chiếc xe này, bình thường không dễ dàng cho người khác chạm vào. Chu Dạ hả hê nhìn hắn: “Bây giờ anh mới biết hử?” Từ trước tới giờ cô chưa từng cho mình là thục nữ. Hừ! Đáng đời hắn. Giận dữ cũng dần tan hết, nghênh ngang rời đi. Chu Dạ bé nhỏ như thế, sao có nhiều lực đạo, một cú đạp của cô sao có thể làm hỏng xe hắn được. Vệ Khanh nhìn xe yêu quí không tổn hại gì, lại thêm buồn bực mà cười khổ. Cái cô Chu Dạ này, mới nhìn thì thanh khiết thiện lương, yếu đuối mảnh mai, không ngờ lại mạnh mẽ dã man như vậy! Chu Dạ trở về trường, mắt đã sưng đỏ, giọng cũng có chút khàn khàn, sợ bị mọi người nhìn thấy lại trêu cợt nên đành lên giường đi ngủ sớm. Lưu Nặc hỏi có phải cô bị ốm hay không, cô đành nói mình thấy không khỏe, ngủ một giấc là khỏi. Những chuyện xảy ra trong buổi tối như sương mù quấn quanh đầu óc cô, thật lâu không tan đi. Nhưng điều khiến cô đau lòng nhất vẫn là Lý Minh Thành, cuối cùng cũng hiểu được, hắn vốn không thích cô. Bao nhiêu nam nữ si tình, giữa vòng xoáy tình cảm khó có thể tự kiềm chế. Chu Dạ cũng giống như vậy, chỉ tiếc là ngay cả cơ hội bày tỏ tình cảm với người cô thầm mến cũng không có, chưa bắt đầu đã phải chấm dứt. Chu Dạ đau khổ vì tình, thức trắng một đêm. Nhưng phiền não trong cuộc sống vẫn như cũ, không thay đổi. Cô đối mặt với thông báo nộp học phí của nhà trường, đau đầu nhức óc. Hiện giờ học phí đối với cô mà nói thật xa vời. Cô cũng không tin nếu cô không nộp học phí, thật sự sẽ bị đuổi học, có ai thấy hiệu trưởng ra văn kiện quy định đâu? Chỉ là lời hù dọa, ai https://thuviensach.vn mà không biết chứ. Nhưng mà việc này vẫn như vướng trong lòng, vô cùng lo lắng. Tình cảm, học tập, cuộc sống, mọi chuyện đều không như ý, cô thực sự không thể ứng phó nổi nữa. Nhưng cuộc sống vẫn cứ phải tiếp tục, giữa những bạn bè cùng lứa tuổi, cô giãy dụa lâu như vậy, quả thực rất mệt. Lãnh đạo nhà trường vì muốn có tiền đầu tư để xây canteen mới, muốn lôi kéo Vệ Khanh, mời hắn tới trường tham quan, chỉ đạo công tác, hiệu trưởng cũng tự mình cùng đi. Đi theo phía sau còn có những lãnh đạo cao cấp trong trường, thang máy thường ngày đông sinh viên qua lại, nay bị cấm, chỉ dành cho đám người Vệ Khanh đi qua. Hiệu trường cười cười giới thiệu phòng triển lãm chính: “Đây là phòng triển lãm tranh của khoa Mỹ thuật tạo hình, toàn bộ tác phẩm ở đây đều là của các sinh viên trong khoa, có một số rất xuất sắc. Bên cạnh còn có triển lãm trang phục, mặc dù có nhiều tác phẩm không theo khuôn mẫu bình thường, nhưng lại rất có sáng tạo…” Vệ Khanh không đợi ông ta nói hết lời, đã đứng trước tủ kính xem xét, cười nói: “Sinh viên của nhà trường tài hoa hơn người, tương lai nhất định sẽ có tiền đồ.” Hiệu trưởng vội nói: “Còn mong Vệ tổng chiếu cố nhiều hơn.” Vệ Khanh gật đầy không nói gì, tiếp tục đi lướt qua xem xét. Thực ra cũng chẳng có tâm trạng nào mà xem, chẳng qua chỉ muốn xem có tác phẩm nào của Chu Dạ hay không mà thôi. Ở chính giữa phòng triển lãm, liếc mắt một cái liền nhìn thấy tên Chu Dạ, vô cùng bắt mắt, đó là một bức tranh sơn dầu cao ba thước, màu sắc tươi sáng, vận dụng ngòi bút lưu loát, bản lĩnh thâm hậu. Hắn nhìn một lúc lâu sau, cười khen ngợi: “Bức tranh này quả thực không tồi.” Trưởng khoa mỹ thuật tạo hình lập tức nói: “Đây là tác phẩm của sinh viên Chu Dạ, học tập vô cùng xuất sắc, hơn nữa, mới vừa đạt được học bổng Vân Mã, buổi trao giải lần trước, có lẽ Vệ tổng không nhớ cô ấy. Bức tranh này được https://thuviensach.vn đánh giá giá trị nghệ thuật cao, có thể đem tới triển lãm tranh quốc gia để kí gửi.” Vệ Khanh gật đầu, cười mà không nói, sau đó đi nhanh ra ngoài. Lãnh đạo trường học giữ hắn lại ăn trưa, nhiệt tình khoản đãi. Vệ Khanh uống bia mắt đỏ ngầu, tựa vào sofa gọi điện cho Chu Dạ. Vẫn không có người nghe máy, hắn biết tính Chu Dạ, lại tiếp tục gọi, hết cuộc này tới cuộc khác, liên tục không ngừng. Xem ra Chu Dạ hận chết hắn, ngay cả điện thoại cũng không thèm nghe. Hắn nhún vai, đổi một dãy số khác, tiếp tục gọi. Chu Dạ bị cảm lạnh, giữa trưa ở kí túc nghỉ ngơi, lúc đang mơ mơ màng màng, có nghe thấy tiếng chuông điện thoại, nhìn thấy số của Vệ Khanh gọi tới liền ngắt máy. Bực mình, sao hắn cứ dây dưa không dứt làm gì! Chẳng được bao lâu, lại nghe thấy chuông điện thoại trong phòng vang lên, đành phải đứng dậy, vừa ngáp vừa nói: “Alo, xin hỏi tìm ai vậy?” Vệ Khanh vừa nghe đã nhận ra giọng cô, lười biếng nói: “Chu Dạ, chào em.” Chu Dạ vừa nghe thấy giọng hắn, trong nháy mắt cơn buồn ngủ không cánh mà bay, nghiêm mặt hỏi: “Sao anh biết số kí túc của tôi vậy?” Vệ Khanh cười: “Đương nhiên là anh có cách để biết.” Hắn cũng chẳng cần phải đi dò hỏi, Chu Dạ nhận học bổng của hắn, hắn đều có toàn bộ tư liệu về cô, huống hồ là một dãy số. Chu Dạ bất đắc dĩ, châm chọc nói: “Anh giỏi thật.” Vệ Khanh có tai như điếc, trực tiếp yêu cầu: “Ra ngoài đi, anh có việc tìm Chu Dạ khinh bỉ nói: “Thôi đi, anh có thể có chuyện gì cần tìm tôi chứ.” Chả có cái gì là tốt cả. Trước khi cô kịp cúp điện thoại, hắn vội nói: “Biết anh đang ở đâu không?” https://thuviensach.vn Chu Dạ hừ lạnh trả lời: “Tôi cần biết để làm gì.” Vệ Khanh vẫn cố dịu giọng nói: “Anh đang ở nhà hàng gần trường em, đang cùng hiệu trưởng và các thầy trưởng khoa ăn cơm đấy. Giáo sư Ngô- trưởng khoa em còn khen em thành tích tốt nữa, rất có tương lai nha.” Chu Dạ không biết trong hồ lô của hắn còn bán thuốc gì nữa, không kiên nhẫn giục : “Rốt cuộc anh muốn nói cái gì?” Vệ Khanh cười nói: “Em ra đi, rồi anh sẽ nói cho em biết.” Cô mắng: “Anh điên rồi.” Vệ Khanh uy hiếp: "Hay là anh bảo giáo sư Ngô gọi điện mời em ra nhé?” Chu Dạ bị dọa cho phát hoảng : “Vệ Khanh, anh có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.” Vệ Khanh nhíu mày: “Được, em mau ra đây, anh sẽ nói cho em biết có chuyện gì, anh ở nhà hàng chờ em.” Cô chần chừ, đoán có lẽ thật sự hắn đang cùng với lãnh đạo nhà trường ăn cơm, sáng sớm nghe bạn học nói thang máy bị cấm, chắc là có nhân vật quan trọng nào tới, hóa ra lại là hắn. Chần chừ một lúc sau mới nói: “Tôi không đi, các thầy vẫn còn ở đấy.” Giọng nói pha chút giận dỗi. Vệ Khanh cười: “Em yên tâm đi, bọn họ sắp đi rồi. Em mà không ra, có khi anh phải nhờ giáo sư Ngô gọi cho em, anh thì chả sợ cái gì đâu.” Chu Dạ tin hắn nói được làm được, cái người này thật vô liêm sỉ, chẳng gì là không làm được. Đành phải đồng ý đứng dậy, với lấy áo khoác, đầu óc vẫn còn choáng váng, nặng nề. Lúc Chu Dạ chạy tới nhà hàng, lập tức có nhân viên phục vụ chào đón: “Chu Dạ tiểu thư phải không? Xin mời đi theo tôi.” Dẫn cô đi tới lầu trên, vô cùng lễ phép, chu đáo. Chu Dạ đẩy cửa bước vào, ngửi thấy mùi bia rượu nồng, trên bàn chén bát hỗn độn, còn có người đang thu dọn. Vệ Khanh đang ngồi dựa bên cửa sổ, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, trên tay còn cầm điếu thuốc, lại không hút, để mặc làn khói lượn lờ bay lên. Ánh mặt trời buổi chiều chiếu trên vai hắn, https://thuviensach.vn tia sáng lần lượt thay đổi, chớp mắt nhìn qua, hình như một bên mặt có vết xước. Thấy cô đứng ở cửa, dập tắt điếu thuốc, nói: “Em đã tới rồi, lại đây ngồi đi.” Lại yêu cầu phục vụ mang trà lê Giờ phút này, hoàn cảnh như này, không khí thật hài hòa, làm cơn giận tràn đầy trong lòng cô vơi đi không ít, nghe lời hắn ngồi xuống đối diện. Hắn hỏi: “Em muốn uống gì? Có quen uống trà không?” Chu Dạ lắc đầu, cô đang bị cảm, trong miệng nhạt nhẽo, không muốn uống trà. Hắn lập tức nói: “Vậy uống sữa nóng nhé. Sắc mặt em không tốt, môi tái đi kìa, sao vậy? Bị cảm rồi sao?” Hắn chỉ liếc mắt đã nhận ra cô không khỏe. Chu Dạ hít hít mũi, mũi cô bị nghẹt nghiêm trọng, hô hấp khó khăn nhưng vẫn thản nhiên nói: “Vẫn tốt, anh tìm tôi có việc gì sao?” Có phải hắn muốn một lần nữa chuốc lấy phiền nhiễu không vậy. Đã vài ngày Vệ Khanh không gặp cô, thấy cô gầy đi nhiều, nhưng sắc mặt vẫn lạnh lùng, đành phải quay sang nói chuyện chính: “Em học khoa mỹ thuật tạo hình phải không? Anh có một một công việc nhỏ, em làm không?” Hắn khiến cô mất việc làm, coi như bồi thường vậy. Chu Dạ không ngờ lại nói về việc làm, vì thế liền hỏi: “Làm việc gì, anh nói đi.” Vệ Khanh nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói: “Công ty anh cần một bức tranh lớn để làm công tác tuyên truyền, giống như bọn em mở triển lãm ấy, cần ý tưởng tốt, và phải bắt mắt nữa. Em làm hay không? Giá cả thương lượng.” Chu Dạ nhìn hắn đánh giá, không biết là hắn có dụng ý gì, trầm ngâm một lúc. Hắn nhún vai: “Em không làm thì sẽ có người khác làm, anh chỉ hỏi qua em thôi.” Chu Dạ cảm thấy dường như cuộc nói chuyện này chỉ đơn giản nói về công việc, vì thế nói: “Giống bức tranh sơn dầu ở phòng triển lãm hay sao?” Hắn gật đầu: “Đại loại thế, dùng để tuyên truyền mà, nhưng mà phải làm tốt. Em chắc có khả năng chứ?” https://thuviensach.vn Chu Dạ không chút do dự nói: “Đương nhiên, anh muốn to chừng nào?” Hắn nghĩ nghĩ một lúc nói: “Rộng bốn thước, dài hai thước đi.” Công trình này cũng không phải là nhỏ, một mình cô không có khả năng làm xong. Nhưng nếu đã có việc làm, sao có thể từ chối chứ, vì thế gật đầu nói: “Được, tôi làm. Giá bao nhiêu? Anh định thế nào?” Việc này vốn không dễ dàng, chẳng những phải tự mình thiết kế, còn phải bò lên bò xuống, chẳng những tốn kỹ thuật mà ngay cả sức lực cũng phải bỏ ra hết. Vệ Khanh nhíu mày, rõ ràng là cô vẫn muốn trả thù, hỏi lại: “Em nghĩ bao nhiêu là thích hợp?” Chu Dạ âm thầm tính toán, theo giá thị trường mà nói chừng tám nghìn tới hơn mười nghìn tệ, điềm tĩnh nói: “Hai mươi nghìn tệ.” Hắn đã nói thế, cô sẽ đẩy giá trên trời, xem hắn trả tiền rơi xuống đất thế nào. Vệ Khanh lặng lẽ nhìn cô nói: “Giá này có vẻ hơi cao nhỉ.” Chu Dạ liền hỏi: “Vậy anh định bao nhiêu?” Cô vốn là sư tử mồm to, cò kẻ mặc cả là việc đương nhiên. Vệ Khanh thản nhiên nói: “Sáu nghìn!” Chu Dạ nhảy dựng lên: “Sáu nghìn á? Anh đi xem mấy người nổi tiếng đi, không đòi anh trả một trăm nghìn thì cũng là tám mươi nghìn.” Vệ Khanh cười nói: “Đáng tiếc là bây giờ em vẫn chưa phải là người nổi tiếng.” Hiện giờ cô chẳng qua chỉ mới là một sinh viên, chẳng là gì cả. Chu Dạ bị hắn làm cho mất hứng, ngồi xuống, trên thương trường, cô không phải là đối thủ của Vệ Khanh, vì thế đành sửa lại. “Mười lăm nghìn.” Vệ Khanh cũng không nói nhiều, đáp luôn: “Tám nghìn tệ. Em không làm, anh bảo người khác làm.” Chu Dạ hận nghiến răng nghiến lợi, thì thào chửi nhỏ: “Gian thương bất lương.” Hắn cười, “Anh là người kinh doanh, phương châm chính là không thể làm thâm hụt tiền lãi của mình được, tám nghìn tệ, chi trả tiền xe, tiền ăn. Giá cả không thể hợp lý hơn.” Chu Dạ không còn cách nào khác, ai bảo hắn làm ông chủ cơ chứ, cô chỉ là người làm công, đành phải cắn răng mà đáp https://thuviensach.vn ứng thôi. Chẳng trách Vệ Khanh nhiều tiền như vậy, hóa ra là toàn bóc lột sức lao động những người như cô. Cô cầm cốc sữa còn lại uống một hơi cạn sạch, đứng lên nói: “Cụ thể công việc thế nào, chúng ta sẽ liên lạc sau, có thể tôi sẽ cần người giúp.” Vệ Khanh tỏ vẻ không ngại nói: “Việc này do em phụ trách, em chỉ cần làm tốt cho anh là được rồi. Sau khi anh kiểm tra, thấy hài lòng, lập tức trả tiền.” Hai người đi ra ngoài, bọn họ giờ phút này đổi thành quan hệ ông chủ người làm thuê. Chu Dạ chào hắn xong, nhấc chân muốn đi ngay. Vệ Khanh lại giữ cô lại: “Đợi chút.” Đưa cô tới cửa hàng thuốc gần đó, hỏi người bán thuốc về bệnh cảm, rồi đưa cho cô: “Đã ốm rồi thì đừng có quá sức, cẩn thận bệnh nhỏ trở thành ốm nặng, như vậy là mất nhiều hơn được đó.” Hắn cũng là có ý tốt, Chu Dạ cũng không từ chối, nhận lấy, nói cảm ơn. Vệ Khanh lại vươn tay, cười nói: “Sinh viên Chu Dạ, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.” Nhìn hắn khôi phục bản sắc tinh anh nơi thương trường, Chu Dạ cũng vui vẻ đưa tay ra, bắt tay với hắn, cười nói: “Được.” Lúc này đây, cái bắt tay này là dấu hiệu đưa bọn họ tới một khởi đầu mới. https://thuviensach.vn