Đắm Chìm Chốn Tình Đầu
Tại trường cấp ba An Thành, Lạc Đường sở hữu vẻ đẹp trắng ngần như ánh nắng mặt trời, toả sáng thanh xuân tuổi teen. Dưới vẻ ngoài lạnh lùng là tinh thần dũng mãnh khi đánh nhau. Bị các tên quậy phá gán biệt danh “Đường Đường” để khiêng cậu, thế nhưng mỗi lời gọi này lại khiến Lạc Đường tức giận.
Thật may mắn, Vi Như Hạ, một học sinh khác phát hiện ra rằng chỉ có cô mới sẵn lòng gọi Lạc Đường là Đường Đường mà không khiến cậu nổi giận. Đó chẳng phải do cô nghĩ Lạc Đường như chó nhỏ đâu! Thực ra, Lạc Đường giống như chó săn, lỗi lạc nhất!
Giao cắt với cuộc sống chật vật trước đây, Vi Như Hạ chuyển từ phía Bắc đến phố phường Nam. Cô được yêu thương bởi bà nội, nhưng phải đối mặt với người cha lạnh nhạt. Tại nơi mới, cô gặp Lạc Đường và chú chó A Mang của cậu. Mặc cho A Mang có dạng to đùng và sợ người, Vi Như Hạ không hề sợ hãi, thậm chí còn thích thú vuốt ve đầu nó.
Với sự kỳ công, Lạc Đường nhận ra rằng cô rất ngoan khi tương tác với A Mang. Sự ấm áp bắt đầu nảy nở giữa họ, dù Ban Bíu nhưng ngọt ngào. Nỗi rung động lần đầu nhỏ nhoi đã dần phát triển thành tình yêu chân thực.
Mỗi cử chỉ, hành động nhỏ nhặt của Lạc Đường dành cho Vi Như Hạ không chỉ khiến cho không khí ngọt ngào mà còn thể hiện tình cảm dành cho cô. Điều này đã khiến cho sự hợp nhau của họ trở nên rõ ràng hơn. Khám phá chuyện tình dễ thương và ngọt ngào giữa Lạc Đường và Vi Như Hạ qua những trang sách, để tận hưởng một trải nghiệm đầy cảm xúc.Sự tinh tế và tĩnh lặng của cô ấy thực sự có thể khiến nhiều người phải yêu mến. Sự yêu thích của cô ấy đến từ nụ cười, giống như ta cảm nhận với Vi Như Hạ, với nụ cười rực rỡ của cô, ai cũng muốn ngắm nhìn mãi không chán. Cô ấy quan tâm đến mọi người, là người hết sức rộng lượng và tử tế.
Lạc Đường thường hay gây gổ, còn Vi Như Hạ hiếm khi thể hiện sức mạnh, nhưng một lần nọ, khi một tên tra nam quấy rối bạn cùng bàn, Vi Như Hạ đã can trường đánh đối phương và làm dấy lên nổi giận thay cho bạn. Có một cô gái khác thích Lạc Đường, từ đó gây khó khăn cho Vi Như Hạ, nhưng cô đã tự tin giải quyết mọi chuyện, báo thù đầy công bằng. Thật sự, Vi Như Hạ luôn rất phong độ, đến mức khiến lòng người đọc xao xuyến và muốn đem cô ấy về làm vợ chứ không phải Đường Đường nữa.
“Đút em một viên kẹo đường” là một câu chuyện ấm áp, đượm chất dịu dàng. Ngôn từ của tác giả tươi mát và mềm mại, khiến người đọc cảm thấy thật thoải mái. Tình cảm giữa Lạc Đường và Vi Như Hạ trong sáng, ngọt ngào, tiến triển tự nhiên mà không bị ép buộc hay hạn chế. Lạc Đường quan tâm đến Vi Như Hạ, và cô cũng đáp lại bằng sự quan tâm.
“Đút em một viên kẹo đường” đem đến hơi thở thanh xuân tươi mới, khiến người đọc lặng người ôm những kỷ niệm đẹp của thời cấp ba. Chỉ là ở cấp ba, như chính bản thân tôi, không gặp được chàng trai lịch lãm như Lạc Đường, cũng không gặp được cô gái dịu dàng như Vi Như Hạ, cho nên đến khi đọc truyện, tôi chỉ có thể… ngưỡng mộ và nhớ nhung mà thôi.
Lạc Đường đã trải qua nhiều “lần đầu tiên” vì Vi Như Hạ, lần đầu tiên kiên nhẫn giải thích cho nữ sinh, lần đầu tiên đưa nữ sinh chạy vào phòng y tế, lần đầu tiên ngồi ngây ngô chờ điện thoại của nữ sinh… và cũng vì Vi Như Hạ mà dũng cảm thổ lộ.
Thời khắc bên Vi Như Hạ đem đến cảm giác như điện giật xuyên qua cơ thể, khiến cả hai đều xao xuyến, tai họa đỏ lên, Lạc Đường rời môi ra, thốt lên: “Đây là lần đầu tiên.” Ánh mắt tròn xoe của Vi Như Hạ chưa hồi phục, Lạc Đường vuốt nhẹ lên gương mặt cô, trán chạm nhẹ vào đôi lông mày của cô. “Vi Như Hạ, tớ muốn ở bên cậu suốt đời.” Chàng trai nói: “Tớ thích cậu”.
Khi bắt đầu, không chỉ Lạc Đường mà cả Vi Như Hạ cũng đã có cảm tình với cậu từ lâu. Chỉ là hai người chưa bao giờ chân thực tự làm lộ rõ cảm xúc trước. Mối quan hệ của họ thường được thể hiện qua hành động hơn là lời nói, nhưng khi Lạc Đường tự nhiên thốt ra “tớ thích cậu”, trái tim của Vi Như Hạ rung động không kìm nén được.
Tuy nhiên, tình yêu không bao giờ dễ dàng như vậy. Ngay khi Lạc Đường hạnh phúc với tình yêu, Vi Như Hạ phải đối diện với quyết định khó khăn của bản thân, dẫn tới cả hai cách nhau gần mười năm, từ Nam ra Bắc.
“Bố tôi đã ở nước ngoài điều trị bệnh nặng suốt nửa năm, ông bị tình trạng nặng và dự kiến sẽ liệt bên phải. Bố cần phải phẫu thuật ngay, và sau phẫu thuật cũng phải tại nước ngoài phục hồi. Ít nhất mất mười năm để phục hồi, và đến mười năm sau cũng không chắc chắn đã khỏi hoàn toàn… Tôi muốn ở bên bố.”
Mười năm không phải là khoảng thời gian ngắn, quan trọng hơn, mười năm sau mới có thể hồi phục, cô phải đi Anh, nơi cô quyết định định cư cùng bố. Cô không muốn Lạc Đường đợi cô, cũng không muốn cậu theo chân cô. Năm nay, khi tết được đón ở nhà bà, mọi người đã thảo luận, Lạc Đường có thể đi học ở nước ngoài, nhưng không qua định cư. Gốc của gia đình Lạc là ở An Thành, ông bà và bố mẹ đều ở đó, Lạc Đường cũng là con một, không thể đi theo cô.
[…]
Khi nhớ về lần đầu gặp Vi Như Hạ, ánh mắt cô ấy tràn đầy sự thông hiểu và lạnh lùng. Vi Như Hạ mạnh mẽ và quyết đoán, luôn tự biết rõ bản thân, biết mình muốn đi đâu và cần từ bỏ điều gì.
“Cô bỏ rơi anh.” Lạc Đường cảm thấy quen thuộc với Vi Như Hạ như một giấc mơ. Giờ đây cô ấy đã phá vỡ giấc mơ đó, và cậu phải tỉnh giấc, cuối cùng cô biến mất.
Ánh mắt của thiếu niên khóa chặt cô, tim Vi Như Hạ như bị cắt xẻ bởi một lưỡi dao, cô lắc đầu và nói:Cuốn tiểu thuyết “Đút Em Một Viên Kẹo Đường” của tác giả Tây Phương Kinh Tế Học nằm trong thể loại ngôn tình, sẽ mang đến cho bạn một câu chuyện lãng mạn đầy cảm xúc. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống đầy biến động của những nhân vật chính như Lạc Thập An, Lạc Kim Ngô và Vi Như Hạ, với những tình cảm sâu đậm được mô tả tỉ mỉ và cuốn hút. Hãy sẵn sàng bước vào thế giới tuyệt vời của cuốn sách và khám phá hành trình đầy thú vị của họ!